- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #121
Trầm Mê Ăn Dưa, Tôi Bị Lộ Tiếng Lòng Làm Cả Nhà Bùng Nổ
Chương 119. Người rơi biển, người rơi lưới
Chương 119. Người rơi biển, người rơi lưới
Lộ Hành Chu vắt chân ngồi chờ, đội cá voi cọp tiểu khả ái đã vào vị trí.
Lâm Cầm Ý cũng nhận được ám hiệu.
Gã nhìn Lộ Vân Nhĩ, nhỏ giọng nói: "Thật xin lỗi."
Nói xong, gã bất ngờ dùng sức đẩy mạnh, trực tiếp đẩy Lộ Vân Nhĩ xuống biển.Lộ Vân Nhĩ mặt đầy bất đắc dĩ.
Biết rõ bên dưới có cá tiếp ứng, anh không vùng vẫy, chỉ ngừng thở rồi để mình rơi thẳng xuống nước.
Khi rơi từ độ cao lớn nhìn xuống khuôn mặt tràn đầy vui sướng của Cố Sâm, gã thầm khinh thường trong lòng, nếu Tiểu Vân ca ca là người như gã thì tốt biết bao.Kết quả khi Lộ Vân Nhĩ rơi xuống, người mặc đồ lặn ẩn dưới nước còn chưa kịp tiếp cận để che chắn và đưa anh đi, thì chính người đó đã bị một cái đuôi cá to quật bay sang một bên.Một con cá voi cọp màu trắng đen khổng lồ nổi lên mặt nước, thẳng thừng nâng Lộ Vân Nhĩ lên khỏi mặt biển.Lộ Vân Nhĩ rất thuần thục ôm lấy lưng vây của cá voi cọp, anh lắc đầu, tóc ướt nhẹp dính vào trán.
Anh ngẩng đầu nhìn về phía đám người trên thuyền, lạnh giọng cười nói: "Một lũ rác rưởi."
Ở phía xa, con thuyền tiếp ứng kia đã bị bầy cá voi cọp vây quanh, không thể nhúc nhích.
Mấy con cá cứ xoay quanh con thuyền, vẫy đuôi đùa giỡn như chơi trò ném bóng nước, khiến người trên thuyền chóng mặt hoa mắt, căn bản không thể di chuyển.Thỉnh thoảng, cá voi cọp còn phối hợp tạo ra xoáy nước làm loạn tình hình, khiến đám người càng thêm hỗn loạn, rối ren như bị lạc trong mê cung giữa đại dương.Người trên thuyền tiếp ứng sắc mặt tái nhợt, cá voi cọp xưa nay không chủ động tấn công con người, cũng không bao giờ đụng chạm tàu thuyền.
Nhưng tình huống bây giờ rõ ràng... là bất thường!Cho dù phát hiện sự tình bất ổn muốn trốn, bọn họ cũng đã không thể nào chạy nổi.Ngay lúc ấy, một chiếc du thuyền tuần tra nhỏ lướt tới.
Triệu Thanh Y ôm Hồ Thất chạy ra boong tàu.
Cá voi cọp đang chở Lộ Vân Nhĩ cũng vừa vặn tiếp cận.
Triệu Thanh Y lập tức vươn tay, kéo Lộ Vân Nhĩ lên thuyền.Tình hình này, Cố Sâm còn gì không hiểu?
Gã nghiến răng nhìn Lộ Hành Chu và Lộ Hữu Sâm đang đứng dưới boong, lập tức ra hiệu cho người của mình hành động bắt người!Nhưng hai người kia có thể nói là full điểm sức chiến đấu, lại thêm một hồ tiên hộ thể, sao có thể sợ đám người nửa mùa này?Hai người không nói lời nào, trực tiếp ném bay cả một thuyền người.
Ngay sau đó, lực lượng cảnh sát biển và hải quân cũng áp sát, lập tức lên thuyền khống chế toàn bộ.Phúc Bảo dang cánh bay tới, trong miệng còn không ngừng la hét: "Hù chết bảo bảo rồi!
Hù chết bảo bảo rồi!
Mỹ nhân ơi, điểu nhỏ sợ lắm!"
Sau khi hạ cánh, Phúc Bảo đưa móng vuốt nhỏ ra.
Lộ Hành Chu tháo camera trên chân Phúc Bảo xuống.
Bên kia, người của Cố Sâm định thông báo ra ngoài nhưng Chu Hành Lộ sớm đã chặn toàn bộ tín hiệu.Người phụ trách hành động đứng trên thuyền, Lộ Hành Chu đưa đồ vật trong tay cho anh ta, nói: "Đây là bản đồ địa hình của hòn đảo kia, kèm theo vị trí giam giữ con tin."
Người phụ trách kính cẩn chào một cái, thở phào nhẹ nhõm: "Chúng tôi đã tìm nơi đó từ lâu mà không có kết quả, không ngờ lại ở đây.
Cảm ơn cậu đã hỗ trợ."
Lộ Hành Chu nhìn Cố Sâm đang bị trói, cùng đám người bị khống chế trên thuyền, cười nhạt: "Người kia vừa đẩy anh trai tôi xuống biển mưu sát không thành.
Phiền các anh mang hắn theo luôn."
Sau đó, cậu nhìn về phía Lâm Cầm Ý, lạnh nhạt nói: "Người kia đem ta ca đẩy vào trong biển, m·ưu s·át chưa toại, phiền toái ngài bên này cùng nhau mang đi đi."
Lâm Cầm Ý sững người tại chỗ, sắc mặt tái mét.
GÃ không biết chuyện Cố Sâm làm, nếu giữ im lặng thì vốn có thể toàn thân rút lui.
Nhưng gã lại vừa mới tự tay đẩy người xuống biển hành vi này chính là... giết người!Những người bị bắt cùng còn có Cố Vi Vi và mẹ của Lâm Cầm Ý.
Mẹ Lâm là người trong suốt quá trình luôn hợp tác hỗ trợ điều tra, chứng cứ thì đầy đủ, muốn chạy cũng chẳng còn đường.Cố Sâm nghiến răng nghiến lợi nhìn Lộ Vân Nhĩ, mở miệng nói: "Tiểu Vân ca ca, anh à, em yêu anh như thế, sao anh lại đối xử với em như vậy?"
Lộ Vân Nhĩ khẽ cười lạnh: "Tôi chẳng xứng đáng gì với tình yêu của cậu cả.
Nếu cậu thực sự yêu tôi, thì đã không ra tay với người bên cạnh tôi, lại còn đi tìm người thế thân.
Thời đại nào rồi mà còn mấy chiêu bệnh hoạn đó?
Cậu còn sai Lâm Cầm Ý đẩy tôi xuống biển.
Nếu tôi không biết bơi, nếu không có Chu Chu cứu, thì giờ tôi đã chẳng thể đứng đây để nghe cậu làm tôi buồn nôn nữa rồi."
Cố Sâm còn định nói gì thêm, nhưng người phụ trách đã khoát tay ra hiệu, lập tức cho người áp giải đi.
Gã ta chẳng muốn nghe thêm một lời nào khiến người khác buồn nôn nữa.Phía xa, người trên con thuyền tiếp viện cũng đã bị khống chế xong.
Người phụ trách lập tức cho dẫn giải toàn bộ về để điều tra.
Chuyện sau đó sẽ do Lộ Hữu Sâm cùng theo xử lý.
Riêng Lộ Vân Nhĩ và Lộ Hành Chu – hai người bị hại thì không cần lo gì nữa.Trên du thuyền, Lộ Hành Chu lần lượt cho cá voi cọp ăn thức ăn đặc biệt, còn trộn cả linh tuyền vào để cho chúng ăn.Đám cá voi cọp ăn vui đến mức liên tục phun vòi nước, ánh nắng chiếu xuống tạo thành từng vầng cầu vồng rực rỡ lơ lửng giữa trời.Triệu Thanh Y nhìn Lộ Hành Chu với ánh mắt đầy khâm phục, nói: "Chu Chu đúng là giỏi thật."
Lộ Hành Chu ngẩn người nhìn cô, Triệu Thanh Y mỉm cười giải thích: "Tuy kho báu là do cá voi cọp tặng, nhưng phần lớn là đồ cổ.
Nếu để lộ ra ngoài, chắc chắn sẽ bị dư luận bắt cóc đạo đức một phen.
Việc cậu không mang ra khoe, mà để Lâm Cầm Ý và đám người kia thấy rồi bị bắt cùng luôn, thật ra là rất thông minh.
Như vậy chẳng ai nói gì được cả."
Lộ Hành Chu bừng tỉnh.
À đúng rồi!
Mấy thứ kia nếu lộ ra, chắc chắn sẽ có người yêu cầu phải giao nộp.
Dù theo luật, phát hiện ở vùng biển quốc tế là thuộc về tôi, thì cũng sẽ bị chỉ trích vì con nhà giàu không chịu chia sẻ.
Cậu thật sự không muốn mấy kẻ đó lại xuất hiện trước mặt cậu làm cậu chán ghét nữa.Thế là, đối với lời Triệu Thanh Y nói, cậu hào hứng gật đầu: "Đúng!
Chính là vậy!"
Chuyện kho báu chỉ có Từ gia, Chu Ngô Đồng và Triệu Thanh Y biết, còn lại đều là người Lộ gia, ai nấy đều hiểu rõ tình hình, nên việc này chắc chắn sẽ không bị lộ ra ngoài.Dù sao, Lâm Cầm Ý tội cố ý giết người không thành, mẹ gã thì bị buộc tội xúi giục, còn cái chết của cha gã thì chắc chắn không thể tách rời khỏi họ.Nếu không, với tính cách của cha Lâm, sao mẹ gã lại có mặt ở đây được?Sau khi về lại đảo, cuốn sách cuối cùng trên giá sách trong đầu Lộ Hành Chu, cuốn có thể thay đổi vận mệnh của cả gia đình cũng xem như đã khép lại.Hôm sau, Lộ Hữu Sâm trao đổi với Lộ Hành Chu, nói rằng bên phía anh có việc gấp cần xử lý, mấy ngày tới sẽ phải lo liệu mọi chuyện thật kỹ, tránh để xảy ra biến cố.
Vì vậy, tạm thời sẽ ngừng quay chương trình.Mà Từ gia sau khi biết tin, từng người một đều lấy cớ việc riêng để xin rút lui về nhà.
Chỉ tội cho đạo diễn Trần, tóc đã thưa còn bắt đầu có dấu hiệu rụng thêm vì stress.Tuy nhiên, việc các gia đình xin nghỉ cũng có cái lợi: kinh phí cho tổ sản xuất được tăng lên kha khá.Vào lúc ban đêm, Trần đạo tìm gặp Lộ Hành Chu, vừa thấy mặt đã nhào tới như nam chính phim bi kịch, rơi lệ nói: "Đại lão ơi, cái chương trình tổng hợp của chúng ta... giờ chẳng còn ai!
Làm sao quay tiếp được đây?"
Lộ Hành Chu im lặng một lúc, cẩn thận suy nghĩ rồi nói: Giờ trên đảo hình như chỉ còn mình, anh hai với Triệu Thanh Y và Chu Ngô Quang...Cậu nghĩ nghĩ nói: "Hay là thế này: mình tuyển người mới, rồi đăng thông báo, giải thích rõ sự việc đã xảy ra.
Nhân tiện tuyển mấy người miễn là không có vết đen gì về đạo đức có hot search cũng chẳng sợ?"
Trần đạo khóc lóc nỉ non, gật đầu lia lịa: "Ừm, tôi cũng thấy có lý!"
Nghĩ một lúc, ông lại chột dạ nhớ đến chuyện quan sát viên rồi quay sang Lộ Hành Chu, đề nghị dè dặt: "À...
Còn cái phần quan sát viên ấy, hay... bỏ đi nhỉ?"
Lộ Hành Chu kỳ quái nói: "Không phải ý tưởng của chú lúc đầu sao?"
Trần đạo cười méo xệch.
Ban đầu ông thêm phần đó là vì đang ship couple tổng tài và Lộ Hành Chu, dù cậu lúc đó vẫn là vị thành niênchỉ để tạo nhiệt độ.
Nhưng giờ nghĩ lại, đúng là sai lầm.Chưa nói đến đám sao lật xe bị loại, khách mời mới thì toàn là mấy tiểu nghệ sĩ nhỏ không có sức hút, giống Từ gia, cha mẹ không tiện xuất hiện, toàn để trẻ con tham gia.Lộ Hành Chu chớp mắt nói: "Thật ra bỏ cũng được.
Chú muốn là độ hot, mà giờ hot rồi, thì có hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì."
Trần đạo thở dài nói: "Để tôi nghĩ lại đã... nghĩ lại đã..."
Dù giờ tài chính rất dồi dào, lại còn quay trên địa bàn của đại kim chủ, nên ông không lo về tiền bạc.
Nhưng format chương trình chắc chắn phải thiết kế lại, vì mấy ngày gần đây những chuyện xảy ra còn hấp dẫn hơn cả một đời làm show của ông.Có lẽ, nên xem như nghỉ phép một thời gian vậy.Tối hôm đó, Lộ Kỳ Dịch gọi video cho Lộ Hành Chu.
Trên màn hình, anh mỉm cười nói: "Chương trình thực tế này xảy ra bao nhiêu chuyện như thế, hay em về đi, tụi anh rút khỏi không tham gia nữa cũng được."
Lộ Hành Chu đang chơi vui vẻ, chớp mắt một cái, cười đáp: "Cũng... cũng tạm ổn mà~"Dù gì mấy chuyện kia phần lớn cũng là do cậu gây ra cả...Lộ Vân Nhĩ ghé đầu lại gần, cười tươi rói tiếp lời: "Đúng đúng!
Mấy người đó cũng đều rút hết rồi, giờ trên đảo cũng chẳng còn ai.
Đặng Mai bên kia vì chuyện lật xe mà cũng tạm ngưng, đang chờ xử lý.
Chúng ta ở lại chơi thêm vài ngày rồi tính tiếp."
Lộ Kỳ Dịch khẽ nhíu mày.
Lộ Hành Chu lại chớp chớp mắt, nói tiếp: "Dăm ba hôm nữa tụi em sẽ về.
À đúng rồi, anh cả, suýt nữa quên nói ở khu suối nước nóng, chỗ cái cây đa to ấy, ngay sườn dốc nhỏ cạnh đó có thứ gì đó.
Chờ em về rồi hãy đào, đừng động vào trước nhé."
Lộ Kỳ Dịch hơi sững người, sau đó gật đầu: "Được rồi, chơi đừng quá đà, thấy đủ rồi thì về nhanh nhanh.
Anh cả nhớ em."
Lộ Vân Nhĩ chu môi giận dỗi: "Còn em thì sao?
Anh cả có nhớ em không?"
Lộ Kỳ Dịch chậc một tiếng nói: "Lo mà đi quay cho đàng hoàng đi, anh nhớ với nhung cái gì!"
Video kết thúc.
Sáng hôm sau, Trần đạo hớn hở ôm quyển sổ ghi chép chạy tới, trông thần sắc hăng hái như thể đã có kế hoạch mới để tiếp tục chương trình.Trần đạo nhìn Lộ Hành Chu và Lộ Vân Nhĩ, hứng khởi thông báo: "Tôi quyết định rồi, vẫn tiếp tục quay theo kế hoạch cũ.
Chỉ là sẽ điều chỉnh lại phần quan sát viên giữ lại đúng hai người: Chu tiên sinh và Lộ thiếu gia thôi."
Lộ Hành Chu chớp chớp mắt, còn Trần đạo thì làm bộ sờ cằm (dù rõ ràng chẳng có sợi râu nào), nói tiếp: "Là do tôi trước đó quá cầu toàn.
Lần này tôi sẽ mở rộng phạm vi mời gọi, mời toàn quốc luôn.
Thật sự tìm được không ít người rồi!"
Trước đây, Trần đạo chỉ nghĩ đến người ở Đế Đô.
Nhưng lần này, từ Thượng Hải, Tứ Xuyên, Đông Bắc cho đến cả Hồng Kông, ông đều mở lời mời.Số lượng cũng tăng vọt, lần này anh mời hẳn hai mươi người, tạo thành một đội hình cực đông, đúng kiểu hầm lẩu đại hỗn chiến.
Ông không tin mình không thể làm nên chuyện với chương trình yêu đương tổng tài này!Lộ Hành Chu mừng rỡ, quay sang nhìn Lộ Vân Nhĩ, cả hai cùng nở nụ cười hiểu ý: Việc vui tới rồi!Lộ Vân Nhĩ lúc này đã thoát khỏi mọi gánh nặng trước đó nên cũng thấy nhẹ nhõm.
Dù người tham gia có đông thêm thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến anh.
Thậm chí nếu có ai muốn tiếp cận anh thì cũng sẽ không quá cực đoan như trước, anh hoàn toàn có thể ứng phó được.Thế nên, nhiều người thì càng vui, càng náo nhiệt càng tốt.
Từ sau khi Chu Chu nói ra suy nghĩ của mình, anh mới nhận ra, anh cũng không hẳn quá yêu thích giới giải trí, chỉ là trước đây không có tâm thái tùy duyên mà thôi.Bây giờ, anh quay show với tâm thế vui là chính.
Quan trọng nhất vẫn là Chu Chu còn cần tích góp thêm giá trị nhân khí.
Mà anh, muốn cùng Chu Chu tiến lùi có nhau.Sau khi mọi việc được quyết định, Trần đạo bắt tay vào chuẩn bị.
Thứ nhất, đây là show Yêu đương tổng tài, thứ hai... vẫn là Yêu đương tổng tài, nên ông rút ra bài học từ những lùm xùm trước: lần này, ông cho dựng bảng cảnh báo khắp khu rừng nhỏ: Không có việc gì thì đừng chui vào rừng cây!
Chui vào rừng cây nhỏ sẽ bị phát hiện!!Chuyện xảy ra trong khu rừng nhỏ đã trở thành bóng ma tâm lý của Trần đạo.
Còn vụ việc của Cố Sâm và Lâm Cầm Ý thì nằm ngoài quyền hạn của ông chỉ là người ký hợp đồng chương trình thôi.Khi mọi thứ đã sẵn sàng, Chu Ngô Quang, Lộ Vân Nhĩ và Triệu Thanh Y đều trở về biệt thự nghỉ ngơi.
Trong khi đó, Chu Hành Lộ và Lộ Hành Chu thì vẫn tiếp tục ở lại biệt thự bên bờ biển.Lần này buổi phát sóng trực tiếp bắt đầu ngay từ khi các khách mời tiến vào hòn đảo, ngay từ lúc lên sóng, khán giả đã cảm thấy... có gì đó sai sai:{Ơ... người đâu hết rồi?
Mấy người ở kỳ trước đâu mất rồi?}{Lạ thật đấy, Phùng Tiểu Di thì bị dính phốt tuyết tàng, Thịnh Quang Chiếu thì đang vướng vụ ly hôn và kiện tụng, lại còn phải bồi thường nữa.
Chu Linh Linh thì khỏi nói, cô ta với Mạc Nhiễm đúng là đôi cáo già phố cổ...
Còn Từ gia hình như gặp chuyện gì đó nên đăng tuyên bố rút lui.
Thế còn Cố Sâm và Lâm Cầm Ý, chuyện gì xảy ra với họ?}{Haiz... kỳ trước drama đã quá đỉnh.
Mình muốn nguyên team quay lại một lần nữa.}{Thôi đi, không khéo chị Từ bị gãy tay thật đó!}Lúc này, Trần đạo liếc mắt nhìn Lộ Hành Chu, ra hiệu cho cậu lên tiếng.Lộ Hành Chu lúc đó đang xem bình luận phòng live stream mà cố nhịn cười, thấy ánh mắt của Trần đạo thì liền hắng giọng, rồi nói: "Chào mọi người, hoan nghênh các bạn đến với phiên bản hoàn toàn mới của chương trình—Yêu Đương và Quan Sát Viên!"
Tên cũ của chương trình?
Trần đạo thẳng tay bỏ luôn xui xẻo, không muốn nhắc lại.Sau đó, cậu quay sang phòng phát sóng trực tiếp, giải thích rõ: "Vì nhiều lý do khách quan, chương trình hiện tại sẽ mời dàn khách mời hoàn toàn mới.
Tôi và anh Hành Lộ sẽ là hai quan sát viên duy nhất lần này.
Ngay sau đây, chúng ta sẽ chào đón các vị khách quý xuất hiện!
Lần này, Trần đạo đích thân mời đến 20 vị khách từ khắp mọi miền đất nước,trời Nam biển Bắc, trai xinh gái đẹp đủ cả.
Hãy cùng xem liệu trong số họ có thể nảy ra những 'tia lửa tình yêu' không nhé!"
Chu Hành Lộ gật đầu tán đồng, còn chu đáo đưa cho Lộ Hành Chu một ly nước: "Uống miếng nước đi, sắp tới có nhiều chuyện để xem đấy."
Lộ Hành Chu gật đầu, tựa người lên sofa, ánh mắt chăm chú nhìn ra phía biển, nơi có mấy người đang bước xuống thuyền dưới ánh nắng chói chang.Trong tay Lộ Hành Chu còn có cả hồ sơ thông tin của từng khách mời.
Phòng livestream cũng sẽ hỗ trợ bằng cách hiển thị những miếng giấy dán thông tin trên màn hình, ghi rõ tên từng người khi họ xuất hiện.Người dẫn chương trình đã chuẩn bị sẵn, đứng ở bến thuyền để đón khách.
Sau khi xuống thuyền, từng người sẽ được nhân viên hướng dẫn vào biệt thự.Người đầu tiên bước xuống thuyền là một cô gái với mái tóc dài thướt tha, mặc một chiếc váy trắng dài, dáng vẻ tao nhã.
Khi cô quay mặt lại, lộ ra một gương mặt dịu dàng như nước.Lộ Hành Chu cúi đầu nhìn tài liệu, rồi quay sang nói với Chu Hành Lộ: "Vị khách đầu tiên đến từ Hồng Kông, là con gái của một ông trùm bất động sản nổi tiếng..."【 Vai nữ phụ ngôn tình điển hình.
Dịu dàng như nước, thanh mai trúc mã không địch lại hoan hỉ oan gia....】Chu Hành Lộ nhàn nhạt nói: "Con gái của công ty Chiêu Lục.
Chiêu Lục là một công ty bất động sản không tồi, ngay cả tên nghe thôi cũng thấy có khí chất.
Ở Hồng Kông, họ có sức ảnh hưởng khá lớn.
Dạo gần đây phát triển rất nhanh, có ý định mở rộng vào thị trường trong nước.
Ông chủ của họ là người rất có đạo đức, năm xưa chạy loạn từ trong nước sang, cho nên tình cảm với đại lục cũng rất sâu đậm."
Lộ Hành Chu tròn mắt kinh ngạc: "Anh Hành Lộ, sao anh biết rõ vậy?"
Chu Hành Lộ mỉm cười nhẹ: "Trong nhà có đầu tư vào cổ phần công ty họ."{Ý của đại lão Chu là... cổ phiếu nhà này nên mua???}{Chiêu Lục à, bạn tôi từng nhắc đến rồi, nhà họ xây chất lượng tốt phết, bàn giao nhà nhanh, còn tự phát triển khu dân cư đi kèm, môi trường sống cũng khá ổn.}{Không ai chú ý đến công chúa nhỏ à?
Nhìn dịu dàng quá đi mất~ Kiểu chị gái nhẹ nhàng khiến người khác muốn được che chở.}{Mạc Chiêu Hựu... tên nghe cũng dễ thương ghê luôn.}Lộ Hành Chu nhìn cô gái kia, ánh mắt cô hơi ươn ướt, nhưng vẫn cắn răng kiên trì bước đi, trong đôi mắt không hề có chút yếu đuối hay oán giận, chỉ có sự dịu dàng kiên định.【Cô gái này thực sự là một người rất dịu dàng, là một cô nương tốt...
Chỉ tiếc là vị hôn phu của cô lại là một tên ngốc mù mắt.】Lộ Hành Chu lật qua bản cốt truyện và thực sự muốn mắng chửi đến không nói nên lời.【 Nam chính là con ngoài giá thú, tuổi thơ tồi tệ.
Nữ chính tính cách mạnh mẽ, cực kỳ ghét con ngoài giá thú, nên thường xuyên bắt nạt, thậm chí là chà đạp anh ta.
Mạc Chiêu Hựu là người duy nhất tỏ ra cảm thông, thấy bất bình nên thường che chở cho nam chính, giúp anh ta ít bị ức hiếp hơn.
Nhưng mà...】Lộ Hành Chu chỉ biết thở dài.
Thật sự chưa từng thấy cốt truyện nào vô lý đến vậy.【Sau khi trưởng thành, vì các anh em cùng cha khác mẹ của nam chính đều bất tài vô dụng, nên anh ta chiếm quyền lực trong gia tộc.
Sau đó, nhà nữ chính phá sản, anh ta liền bắt đầu chú ý đến nữ chính... rồi yêu cô ta.】Lộ Hành Chu chán nản: Cái nam chính này có phải là thuần M không?Bị người ta ức hiếp từ bé mà lớn lên lại đi thích chính người từng chà đạp mình?【Nhưng mà cô gái nhỏ này sao lại đến đây nhỉ?
À, chắc là vì tình nghĩa, được đạo diễn Trần mời tới.】Chuyến thuyền thứ hai cũng đã cập bến, lần này bước xuống là một người đàn ông mặc âu phục, đầu chải kiểu slick-back, bóng lưỡng như đi dự họp cổ đông vậy.Lộ Hành Chu vừa nhìn thấy người này, lật tư liệu ra xem rồi sửng sốt: "Trời nóng thế này mà mặc vest?!
Hắn không thấy nóng à???"
Chu Hành Lộ cười cười, ánh mắt mang theo ý vị khó đoán: "Ai biết được?"
Lộ Hành Chu nhanh chóng lật phần hồ sơ nhân vật, rồi bỗng kêu "à" một tiếng:【 Thì ra là cái tên nam chính ngốc nghếch kia...
Bảo sao trời nóng vậy còn diện nguyên bộ âu phục, dầu mỡ bóng loáng thế kia. 】Lộ Hành Chu đọc lên thông tin: "Cũng là người đến từ Hồng Kông.
Tên là...
Thượng Quan Tuyên..."
Phòng livestream lập tức sôi sục vì tạo hình bá đạo tổng tài này, trời nóng như đổ lửa mà vẫn mặc vest chỉnh tề, đúng là khiến người ta kinh ngạc:{Ủa, cũng đến từ Hồng Kông?
Thế là cùng quê với mỹ nữ ban nãy rồi!
Không biết họ có quen nhau không?}{Tôi cũng tò mò ghê á ~}{Thượng Quan Tuyên, nghe cái tên đã thấy có mùi tổng tài bá đạo rồi!}{Ngoại hình cũng ra dáng tổng tài ghê, đúng kiểu nam chính ngôn tình. }Lộ Hành Chu trầm ngâm một chút rồi nói: "Xem trong hồ sơ, hình như hắn và Mạc tiểu thư vừa rồi là... tiền hôn phu thê đấy."
Chu Hành Lộ khẽ gật đầu: "Vị Thượng Quan tiên sinh này, tôi cũng từng nghe qua vài chuyện về hắn..."