Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Tr] Góc Nhìn Của Nhân Vật Phụ

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
572,655
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
341281470-256-k445478.jpg

[Tr] Góc Nhìn Của Nhân Vật Phụ
Tác giả: TrnHa55
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

"Ha-chan tớ thích cậu, làm người yêu của tớ đi"
Mikey ngại ngùng đưa bó hoa được cậu chọn kĩ lưỡng trước mặt người cô gái anh thầm thương trộm nhớ.

Kotoha nhìn cậu lưỡng lự một hồi mới lên tiếng
" xin lỗi,tớ không thích bất lương "
12 năm sau
Mikey mắt lạnh nhìn cô, đôi bàn tay lạnh ngắt bốp mạnh cằm nhỏ .

" Kotoha em đồng ý bên cạnh tôi suốt đời chứ?"

Kotoha bị người đàn ông trước mặt mình ức hiếp, đôi mắt ngập nước nhìn anh
" đ...đồng ý , cầu buôn tha "
Nghe được lời làm mình hài lòng , Mikey buôn cằm cô , trong miệng phát ra tiếng cười trầm thấp, đôi mắt đen không thấy đáy hiện lên một cỗ dục vọng
"ngoan"
( Lưu ý : sẽ khác vs cốt truyện gốc , trong đây các nhân vật đã chết trong cốt truyện gốc sẽ không chết trong phần truyện này) Tags: bontenhachoahaitaniranhaitanirindoukakuchoukokonoimikeyngontinhoocphamthiensanomanjirosanzutokyorevengerstr​
 
[Tr] Góc Nhìn Của Nhân Vật Phụ
Chương 1


" chúng tôi rất tiếc , mẹ cô đã không qua khỏi"Người bác sĩ già nhìn tôi với khuôn mặt bi thương, chắc có lẽ ông ấy thương cảm tôi chăng?Cũng phải cuộc đời tôi chỉ toàn một mảnh màu đen u tối .

Cha mất sớm để lại hai mẹ con nương tựa nhau mà sống nhưng vài năm trước mẹ tôi bị mắc bệnh phổi.Căn bệnh ngái ác khiến một người mạnh mẽ và lạc quan như mẹ tôi kiệt quệ.Khi biết tình của mẹ, tôi đã dốc sức làm việc ngày đêm để có tiền chữa trị cho bà.Nhưng dù tôi có cố gắng thế nào đi chăng nữa cũng không khiến bệnh tình của bà ấy khá hơn .Để rồi tôi phải trở mắt nhìn người thân duy nhất của mình bị cướp đi bởi bàn tay của tử thần.Tôi đứng trước mặt bà .

Người sớm đã không còn thở, níu lấy bàn tay lạnh ngắt và chai sạn của bà tim tôi quặn đau.Tôi trơ mắt nhìn người mẹ đã nuôi nấng mình , mắt tôi không có nổi một giọt nước .

Ngã quỵ trên sàn nhà lạnh lẽo, tôi nhìn chầm chầm vào mặt sàn sáng bóng mồ hôi tuôn như suối nhưng kì thật tôi không khóc nổi.Tôi thật là một đứa con bất hiếu khi đứng trước cái chết của mẹ mình mà một chút đau thương cũng không có .

Chỉ đơn giản là nhìn bà đến thất thần, đến khi y tá kéo bà ấy vào nhà sát.Bước ra khỏi bệnh viện tôi cứ đi mãi đi mãi mặc cho tôi có va vào người khác hay hứng chịu những lời chỉ trích .

Đôi chân tôi bắt đầu đau nhức , mặt tôi vẫn như cũ không có nỗi một tia cảm xúc .

Đôi mắt thâm quầng vì đã lâu không ngủ, đôi con ngươi vô hồn nhìn chầm chầm vào mặt đường bước đi vô định.Khi tôi định thần thì đã ở trên sân thượng của một bệnh viện bỏ hoang .Làn gió lạnh lẽo khiến tâm tình tôi ổn định hơn, đứng trước cửa tử tôi chẳng sợ hãi gì cả.Vì cuộc sống này chẳng còn gì để níu kéo tôi ở lại nữa rồi.Nhắm mắt lại, tôi nở nụ cười hiếm hoi rồi nhảy xuống.Rất nhanh thôi, rất nhanh thôi tôi sẽ lại gặp được cha mẹ của mình.Sẽ lại trở thành cô công chúa nhỏ của họ.Tôi Hanami Kotoha cuối cùng cũng thoát khỏi cái địa ngục trần gian này.
 
[Tr] Góc Nhìn Của Nhân Vật Phụ
Chương 2


" Ha-chan, dậy đi con "Một giọng nói nhẹ nhàng chui vào đại não tôi.

Thoát khỏi cơn ác mộng tôi mơ màng tỉnh dậy, đập vào mắt tôi là hình ảnh của bà Người mẹ đã mất của tôi."

Mẹ!!"

Tôi bật dậy ôm chầm lấy bà, nước mắt sớm đã cạn nay lại trực trào ra.Mẹ tôi thực sự sống lại giờ đây mặt bà tươi tắn tràn đầy sức sống chứ không phải tàn tạ do bệnh.Bà ôm lấy tôi, đứa con gái bé bỏng của mình .

Dù cảm thấy rất lạ nhưng bà không hỏi chỉ đơn giản vỗ nhẹ lưng tôi an ủi tôi nín khóc." thôi nào con gái ngoan của mẹ, đánh răng rửa mặt ra ăn sáng đi con".Tôi khóc nhìn bà, đôi bàn tay mềm mại của bà gạt đi những giọt nước mắt của tôi.Bàn tay bà mềm mại ấm áp khiến lòng tôi bình tĩnh hơn, chúng không phải bà đôi tay chai sần và lạnh lẽo như trước.Mẹ tôi đã thực sự sống lại và đang ở cạnh tôi.Nếu đây là giấc mơ đi nữa tôi cũng không muốn tỉnh lại.Bởi hiện thực quá đổi tàn khóc.Nhưng dù muốn tỉnh lại tôi cũng chẳng tỉnh được.Vì tôi đã chết rồi mà?.__________Kotoha bước vào nhà vệ sinh trước khuôn mặt lo lắng của bà.Nhìn trong gương là gương mặt hoàn toàn xa lạ.

Gương mặt non nớt khoảng chừng 14-15 tuổi, làn da trắng nõn mềm mại như em bé , mái tóc đen dài cùng với đôi mắt xanh vô cùng diễm lệ.Gương mặt này hoàn hảo tới nỗi cô không nghĩ nó có thể tồn tại.Kotoha bật vòi nước bắt đầu rửa mặt.Làn nước lạnh lẽo làn cô tỉnh ngủ, lấy tay dùng sức véo.Cơn đau cho Kotoha biết đây chẳng phải là mơ.Cô đã xuyên không!.Điều này khiến cô nghĩ đến một giả thuyết, có lẽ cô đã xuyên vào một thế giới khác, thế giới song song chẳng hạn?Thoát khỏi dùng suy nghĩ, cô nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi ra bàn ăn.Bàn ăn sớm được dọn ra , toàn là món cô thích.

Cô hạnh phúc nhìn bà 'mẹ' của mình, bà nở nụ cười hiền từ lấy đũa gắp thức ăn vào bát của cô cất tiếng."

Ha-chan ăn nhiều vào con , nhìn con ốm quá"Bà quản trách xen lẫn quan tâm nhìn cô con gái tinh nghịch của bà .

Hôm trước con bé bảo mình tăng cân liền không ăn gì cả ngày .

Sáng hôm nay đột nhiên lại ôm bà khóc nức nở khiến bà lo lắng không thôi.Giảm cân làm gì chứ, béo một chút mũm mĩm một chút mới dễ thương a!Kotoha không biết suy nghĩ của mẹ mình , cô nhìn bà nước mắt lại rơi.

Đã lâu rồi cô chưa được ăn những món ăn bà làm, được nghe bà la mắng, quản trách mình .

Có lẽ đây là cơ hội sống lại mà thượng đế ban tặng cho cô chăng?"

Mẹ con cảm ơn mẹ , con nhất định sẽ ăn thật nhiều"" Coi kìa!

ăn từ từ thôi con"Bà lấy tay che miệng, mỉm cười nhìn cô ăn ngon lành trong lòng bà thực sự rất hạnh phúc.Ăn xong cô chủ động rửa bát khiến bà mở đôi mắt kinh ngạc nhìn mình như vật thể lạ, hình như nguyên chủ rất lười thì phải?.Kotoha rửa bát với cái nhìn kì lạ của mẹ, cô lên lầu nhanh chóng thay quần áo .

Theo ký ức của nguyên chủ thì cô ấy vẫn còn đi học, vậy mà nãy giờ cô lề mà lề mề cũng sắp trễ học rồi.Kotoha phóng nhanh tới trường dựa theo kí ức nguyên chủ mà đến lớp học.Kì thật mấy kiến thức ở đây cô đều biết làm rồi nên giờ học có chút chán .Cô ngẩn ngơ nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ.

Nhưng chú chim đang hót , những chú bướm đang hút mật hoa khung cảnh mùa xuân thật đẹp.Kiếp trước cô chỉ biết cấm đầu làm việc để có tiền chữa bệnh cho mẹ nào có thời gian thanh thản ngắm thiên nhiên như này."

Hanami trò dám ro ra trong lớp? lên giải bài này cho tôi"Tiếng chửi mắng của giáo viên khiến tâm tình của cô tụt dốc, Kotoha đứng lên giải bài toán trước những lời cỗ vũ động viên từ đám con trai , chế giễu từ đám con gái.Cô cầm viên phấn giải bài một cách nhanh chóng rồi về chỗ ngồi của mình tiếp tục ngắm cảnh.

Cô giáo thấy vậy cũng không biết nói gì hơn làm bộ như không thấy.Mấy bạn nam thấy vậy thì nhìn cô với gương mặt ngưỡng mộ, còn đám con gái thì khinh bỉ ra mặt, có người còn chửi mắng cô nữa.Nhưng Kotoha nào quan tâm nên nhớ cô là một người phụ nữ hơn 25 tuổi đối với những lời chửi rủa đó cô không để ý.So đo với đám con nít làm gì chứ?Cứ thế Kotoha chịu đựng buổi học tẻ nhạt ấy tới lúc ra về."lát phải mua một ít bánh kem mới được"Cô là một người rất thích ăn đồ ngọt nhưng kiếp trước cô đã ngừng ăn một thời gian vì để tiết kiệm tiền, giờ đây cô đã trọng sinh vào một gia đình giàu có, đêm mê đồ ngọt lại một lần nữa thức tỉnh.

Cô sẽ ăn bù cho kiếp trước a!.Tâm trạng vui vẻ Kotoha tung tăng đến tiệm bánh quen thuộc mà nguyên chủ hay lui tới , thậm chí nguyên chủ còn có thể Vip của quán này."nè , đứng lại nhỏ kia"Kotoha quay đầu lại nhìn chủ nhân của giọng nói . là một cô gái trạc tuổi cô hình như cùng lớp tên là Ano gì gì đó thì phải?.

"có chuyện gì sao?"

Kotoha gương mặt khó hiểu nhìn cô, Ano với cô có mối quan hệ không thân thiếc gì lắm .

Nói trắng ra là chẳng nói chuyện với nhau lần nào cả " mày đừng có mà kêu căng"Kotoha :?????" mày đừng có nghĩ được đám con trai trong lớp để ý mà dám lên mặt với tụi tao" ????Cô lên mặt hồi nào nhỉ?.Kotoha không hiểu, cô trưng ra bộ mặt khó hiểu nhìn Ano , nhưng trong mắt Ano lại thấy cô dùng khuôn mặt cùng ánh thách thức nhìn cô ta.Ano cắn răng nhìn gương mặt xinh đẹp không một gốc chết của cô.

Cô ta trước đây là một người được mọi người xung quanh vậy kín .

Gương mặt cô ta không quá xinh đẹp như Kotoha nhưng cũng có thể gọi là thanh tú, với gia thế hiểm hách là cháu của hội trưởng hiển nhiên Ano được mọi người rất yêu mến và ngưỡng mộ.Nhưng từ khi Hanami Kotoha chuyển đến, mọi sự chú ý của Ano đều dồn sang Kotoha khiến cho cô ta rất ghét cô .Mỗi khi Ano nhìn thấy cô được đám con trai vây kín hay nhận được thư tỏ tình lòng ghen ghét của cô ta ngày một tăng cao .Hôm nay cô ta thực sự quá ngứa mắt nên cùng đàn em của mình đi cho cô một bài học.Kotoha không biết suy nghĩ của Ano , cô nhìn Ano làm mặt quỷ mà không nói gì , trực tiếp làm lơ Ano đi tới quán bánh .Ano thấy Kotoha lơ mình liền kêu đàn em tấn công cô."tụi bây đánh nó cho tao"Đám bàn em thấy vậy liền bao vây Kotoha không cho cô thoát.

Bọn họ khoá tay cô ấn đầu cô vào mặt đường.Cơn đau khiến Kotoha nhăn mặt , bọn họ thấy vậy cười phá lên.Họ nắm tóc cô lên rồi đập mạnh xuống mặt đường liên tiếp mấy cái.Mặt đau rát, máu mũi cũng bắt đầu chảy.

Khuôn mặt xinh đẹp xuất hiện nhiều vết sướt nhưng cô không kêu đau hay cầu xin tha , cô chỉ lẳng lặng mặc họ làm gì thì làm.Dù cô có phản kháng họ cũng chỉ phấn khích mà ra tay tàn ác hơn thôi."nè , các cậu làm gì vậy"Một giọng nói khá trầm vang lên, tụi con gái ngước lên nhìn chủ nhân của giọng nói kia.Mái tóc vàng và đôi mắt đen thân hình thì nhỏ con nhưng lại vô cùng có sức hút.Cậu ta nhìn Kotoha một cái sau đó lại nhìn đám con gái rồi mỉm cười."

đánh người khác là không nên đâu"Ano thấy vậy thì bực tức cô ta đi lại gần cậu trai bắt đầu lên giọng." liên quan gì tới cậu chứ? tốt nhất cậu nên đi đi đừng xía vào chuyện của tụi tôi!".Truớc lời mỉa mai và khinh bỉ của Ano , cậu trai kia chỉ cười cười sau đó đấm mạnh vào tường, khiến cho bức tường bị lủng một lỗ lớn." tôi khuyên các cậu nên dừng lại đi"" nếu không thì đừng trách "Khuôn mặt tươi cười đã không còn , thay vào đó là một khuôn mặt lạnh toát, đôi mắt đen láy tràn ngập sát khí nhìn đám Ano.Ano thấy vậy cũng bắt đầu chùng bước, cô ta cắn răng nhìn Cậu trai đầy ác ý rồi cùng đàn em bỏ đi" hãy đợi đấy "Đám Ano đi một đoạn xa thì Kotoha mới ngừng cảnh giác rồi thở dài.Mới xuyên qua mà bị hội đồng rồi thật là khổ a!." cậu không sao chứ?"

Giọng nói ấm áp vang khác hoàn toàn với giọng trầm và đầy sát ý lúc nãy , một bàn tay to lớn xuất hiện, Kotoha ngước nhìn cậu, nắm tay cậu đứng lên.Nhìn kĩ khuôn mặt cậu trai tóc vàng kia , khá đẹp trai nhưng nhìn hơi quen mắt .

Cô gặp ở đâu rồi nhỉ?"máu mũi cậu chảy kìa không sao chứ?

"" à...à thì tớ không sao cảm ơn cậu"Giờ phút này Kotoha thực sự lúng túng, dù đã sống hơn 25 tuổi nhưng cô chưa rừng hẹn hò lần nào nên cô chả biết nên ứng xử làm sao nữa.Thấy cô đang khó xử, cậu trai kia cười cười lấy khăn tay của mình lau máu mũi cho cô."

Mikey"" Hả?"

"tớ tên Mikey rất vui được làm quen"" à.....à thì , tớ tên là Hanami Kotoha r.... rất vui được làm quen""Kotoha à" Không biết Mikey đang nghĩ gì nhưng không biết tại sau mặt cậu ấy tối đi , ý vị âm trầm khó đoán.Đợi một chút........Mikey?

Nhân vật phản diện chính của bộ truyện Tokyo revengers?

Thôi tiêu rồi .Như nhớ ra một điều quan trọng,mắt Kotoha mở to , làm da bắt đầu tái xanh đi trong còn tệ hơn lúc bị bắt nạt.Vội cảm ơn Mikey sau đó vội vàng chạy đi với con mắt kinh ngạc của cậu.Cô chạy thật nhanh tâm trạng ăn bánh kem sớm đã không còn, bây giờ trong đầu Kotoha hiện lên vô số cái tên Tokyo revengers.Vậy là thế giới mà cô xuyên vào không bình thường như cô tưởng !.
 
[Tr] Góc Nhìn Của Nhân Vật Phụ
Chương 3


Kotoha cứ chạy, chạy rồi lại chạy cho đến khi về tới nhà, cô quỳ xuống trước cửa nhà đôi chân mệt mỏi đau nhức đến không cử động được.Nếu như là ở kiếp trước Kotoha chạy nhiêu đây thì cũng không mệt nhưng kiếp này, cô xuyên vào tiểu thư lá ngọc cành vàng đúng nghĩa, từ nhỏ đã không cần phải làm việc gì nên đâm ra nguyên chủ có thể lực rất yếu.Kotoha choạng vạng đứng dậy, bước vào nhà mùi đồ ăn ngây ngút bà Hanami có lẽ đang trong bếp nấu ăn.

Thấy con mình về bà từ trong nhà bếp nói vọng ra"Ha-chan về rồi à con, mau tắm rửa thay đồ ra ăn cơm mẹ sắp nấu xong rồi".Kotoha không lên tiếng cũng không trả lời , cô lên thẳng lên phòng ngủ Bước đến bàn trang điểm, Kotoha thở dài rồi bắt đầu lấy thuốc thoa lên bên mặt bị đánh mà đỏ ửng.Đám người Ano ra tay rất mạnh, đánh đến có chút sưng , làn da cô vốn trắng nên khi vết đỏ xuất hiện trên gương mặt nhìn rất chói mắt.Công dụng của thuốc khá tốt, mát lạnh và giảm đau rất hiệu quả, nhưng dù có tốt đến đâu đi nữa cũng không thể hết sưng ngay được.Xuống nhà thế nào cũng bị mẹ phát hiện cho coi.Kotoha đi đến giường trùm kín người bắt đầu suy nghĩ.Thế giới mà cô xuyên không bình thường, cô xuyên vào bộ truyện Tokyo Revengers một thế giới không có thật được tạo ra do trí tưởng tượng của con người.

Điều mà Kotoha hối tiếc nhất là cô chưa đọc bộ truyện này bao giờ.Cô chỉ biết nó qua lời kể của đứa bạn mình và những video ngắn trên mạng xã hội.

Những gì cô biết chỉ là những nhân vật tuyến chính của bộ truyện như Takemichi, Mikey còn những thứ khác thì lại rất mờ nhạt đối với cô.Vậy mà bây giờ cô lại xuyên vào đây.

Có chút phiền phức.

Nhưng rất nhanh Kotoha đã tự trấn an mình trở lại.Cô vốn chỉ là một nhân vật qua đường chưa bao giờ xuất hiện trong cốt truyện cả, chỉ cần an tĩnh sống từng ngày không liên quan gì tới cốt truyện chính là ok.Thế rồi với cái suy nghĩ ngây thơ đó, cô xuống nhà ăn bữa tối với mẹ của mình .Dù vết thương đã được cô trang điểm tỉ mỉ nhưng với nước da trắng bà Hanami nhìn sơ cũng nhận raBà nhìn cô ăn, vẻ mặt âm trầm cất tiếng hỏi."

Ha-chan, mặt con sao vậy?"

Bị điểm danh Kotoha lúc túng trả lời" dạ....con bị té ạ"Bà Hanami gấp thức ăn vào bát của cô.

Nếu con gái của bà không muốn nói thì bà cũng chẳng ép."lần sau nhớ cẩn thận nha con""Vâng ạ".Ăn xong bữa tối Kotoha lên phòng của mình .

Làm vài bước chăm sóc da rồi mới đi ngủ.Có lẽ vì niệm ấm chăn êm nên cô rất nhanh chìm vào giấc ngủ .

Kotoha mơ thấy một giấc mơ, một giấc mơ đầy ác mộng.Trong mơ là lúc 'cô' lên 17 tuổi đã bị ai đó đâm.

Vết đâm rất sâu, thanh kiếm dài lạnh lẽo đâm xuyên qua bụng.Máu chảy lên láng , vết đâm thì đau đến nỗi cô không tài nào mở miệng nổi.Người đâm cô là một người giấu mặt anh ta là một người rất cao dù khuôn mặt đã được che sau lớp khẩu trang nhưng không thể che đi vẻ điển trai của anh ta.Anh ta nhìn cô nằm lai liệt dưới đất miệng cười đầy thích thú như một tên điên....Miệng anh ta nhấp nháy, cơn đau khiến Kotoha không nghe rõ anh ta nói gì , chỉ nghe được những âm thanh không rõ ràng .Cái gì mà do ai đó yêu cô và cô sẽ trở thành chứa ngại vật trong kế hoạch của hắn ta.Kotoha bừng tỉnh ,mồ hôi chảy nhễ nhại ước cả ga giường.

Giấc mơ kia quá chân thật khiến tim cô đập loạn nhịp , thần kinh căng như chảo.Kotoha cố gắng vào nhà vệ sinh , tạt nước liên tiếp vào mặt mình để cho làn nước mát lạnh làm ổn định tinh thần hơn.Để cho cô biết đó chỉ là giấc mơ .Cô bước ra phòng thay đồ chuẩn bị đi học, nhìn gương mặt nhợt nhạt trong gương cô thở dài .Gương mặt nhợt nhạt như người bệnh, nó khiến cô giật mình.Bước vội tới trường cố gắng tránh mặt bà Hanami , cô không muốn bà ấy phiền lòng một chút nào.Bước tới lớp thì gặp đám Ano bọn họ nhìn cô cau mài rồi chán ghét rời đi.Kotoha nhìn họ có chút cảnh giác, nhìn bóng lưng họ cô không biết tương lai đám người đó có làm gì cô không nữa.Kotoha bước vào chỗ ngồi của mình lấy sách vở ra ôn bài, có học rồi chăng nữa cũng phải ôn lại , không quên thì tiêu.Cô ôn bài có chút hăng say , không biết có người đến gần mình ."phùuuu!"

"aaaaaaaaa"Cô hét toán lên trước làn gió xâm nhập vào đôi tai nhạy cảm.Lấy tay che đi bực bội nhìn thủ phạm.A là Mikey !Cậu ta biết lớp cô?????."

Haha , xin lỗi nhé làm Ha-chan giật mình rồi" Mikey miệng thì xin lỗi nhưng tâm thì không, cậu kéo ghế ngồi bên chỗ trống của cô, chống cằm lên nhìn đắm đuối.Tiết học đã bắt đầu cùng với những lời giảng của giáo viên, Kotoha cố gắng nghe giảng trước cái nhìn đầy ma lực của cậu, trong lòng tự nhủ đây là người không thể chọc vào.

Nhưng bị nhìn một thời gian khiến cô không tập trung nổi và không được tự nhiên cho lắm.Nắm chặt tay lấy hết dũng khí nói nhỏ người bên cạnh."

Mikey-san , cậu có thể tập trung nghe giảng bài và đừng nhìn tớ có được không"" tại sao?"

Như không biết xấu hổ Mikey nhìn cô hỏi.

Kotoha muốn nói 'cậu làm tôi tập trung không được' những không dám , cô đảo mắt tìm một lí do hợp lí hơn." cậu không định quay về lớp học của mình sao ?, tiết học sớm đã bắt đầu rồi mà?".Mikey nghe cô hỏi cũng cười, cậu lại gần cô nói nhỏ" đây là lớp của tôi mà, bạn Kotoha thân mến"Sau đó Mikey còn liếm vào tai cô.Kotoha giật mình nhảy dựng, cô che tai vờ làm bài.

Chuyện này không thể trách cô được, vì vốn dĩ khi xuyên vào đây cô chỉ có kí ức của 1 ngày trước khi xuyên vào thôi làm sao mà cô biết cậu ta học cùng lớp chứ?.Thật ra vấn đề Kotoha không biết cũng dễ hiểu, ngay cả Mikey cũng không ngờ mình học chung lớp với cô mà.Vì cậu ta cúp tiết rất nhiều từ đầu năm học tới giờ số lần cậu ta đi học đếm trên đầu ngón tay gặp nỗi mỗi lần cậu đi là cô nghĩ nên không biết là điều đương nhiên.Hôm nay cậu không định đi học đâu, băng Touman của cậu ngày càng lớn mạnh nên số lần trận chiến cũng tăng, nhưng vì lúc sáng ông nội không chịu nổi cảnh cậu trốn học mà đi chơi quậy phá nên mới lôi cậu đến trường,không ngờ lại gặp cô ngay tại lớp học còn ở vị trí kế bên.Xem ra đến trường cũng không đến nỗi tệ.Thế rồi Mikey lại tiếp tục nhìn cô mặc cho giáo viên khó chịu hay la mắng.Cứ thế sao những tiết còn lại Mikey không nhìn cô nữa mà lăng ra ngủ, Kotoha cũng phần nào đó mà tự nhiên hơn.Cô nhìn Mikey ngủ rồi bắt đầu công việc làm bài của mình .Rất nhanh tiếng chuông ra về cũng reo, Kotoha vội vàng cất sách vở vào tập rồi ra về."

đứng lại"Mikey đứng lên với khuôn mặt còn ngáy ngủ, có vẻ mới dậy nên sắc mặt không tốt lắm, cậu nhíu mài nắm tay cô khỏi lớp.Mikey cứ thế mà dẫn Kotoha đến con xe của cậu.

Cô không biết đó là giống xe gì nhưng nhìn có vẻ tốt.Cậu lại xe , lấy nón bảo hiểm rồi đội lên đầu cô, khi cô chưa hiểu chuyện gì đã bị Mikey ôm eo để lên xe.Rồi một mạch chạy xe đi.

Kotoha nhìn gương chiếu hậu phản phất gương mặt của cậu.

Mài nhíu chặt, môi không hé nữa lời ánh mắt thì đáng sợ đến khó tả.Nếu không phải Mikey là con trai , cô thực sự muốn hỏi cậu có phải đến tháng hay không.Suy cho cùng con trai thật khó hiểu.Mikey chạy nhanh, rất nhanh khiến cho cô không khỏi sợ hãi mà ôm eo cậu.

Đến nhà cô, Mikey dừng lại cậu một lần nữa ôm eo cô nhẹ nhàng gỡ mũ bảo hiểm ra ." ngủ ngon""à .. vâng"Cô khó hiểu trả lời , muốn hỏi cậu bị làm sao nhưng một lần nữa nuốt vào cổ họng.Khi cô định vào nhà để tránh hàng xóm phát hiện, Mikey đã từ đằng sau ôm chặt cô vào lòng, bên miệng liên tục nói những từ xin lỗi.Nhìn như cặp đôi đang giận dỗi nhau vậy.

Kotoha có chút không kịp hiểu tình trạng hiện tại, cô đẩy cậu ra rồi đóng sầm cửa lại." c...cái quái gì đang diễn ra vậy?".Cô ngồi thụp xuống, mặt có chút đỏ được cô tinh tế che điBà Hanami nghe tiếng động cũng chạy ra từ phòng bếp, bà nhìn cô vẻ mặt lo lắng" Chuyện gì vậy con , con sao vậy?"."

K-không có gì đâu ạ"Nói rồi cô chạy thẳng lên phòng không nói gì thêm.Còn Mikey vẫn đứng ngoài cửa nhìn vòng tay lúc ôm cô rồi lại nhìn chằm chằm vào cánh cửa.

Tựa như muốn nhìn xuyên thấu để thấy người con gái đang trốn trong nhà.Cậu cứ thế đứng đó một lúc lâu, gương mặt vô cảm vẫn còn đó, luyến tiếc đi về nhà." thôi kệ dù gì thời gian cũng còn nhiều, hấp tấp thì cô gái nhỏ kia sẽ chạy mất" .Sau đó Mikey cười, nụ cười chẳng khác tên điên là mấy.
 
[Tr] Góc Nhìn Của Nhân Vật Phụ
Chương 4


Mấy ngày trôi qua cô không còn thấy Mikey đi học nữa.

Dù sao cũng tốt, đỡ phải bị làm phiền.Không phải cô vô tâm, tốt xấu gì Mikey cũng là nhân vật thuộc tuyến chính dính vào cậu chắc chắn cô sẽ bị kéo vào cốt truyện, với một người không biết gì thì điều đó là vô cùng nguy hiểm.Tiết học bắt đầu nhưng những lời bàn tán không dừng lại, thầy giáo chủ nhiệm với khuôn mặt nghiêm nghị khẽ cau mài.

Thầy lớn giọng quát:"Cả lớp trật tự, thầy có một thông báo ."

Nghe tiếng quát mắng của thầy cả lớp mới im lặng."

Vì cả lớp chúng ta thành tích đang trên đà đi xuống nên thầy với các giáo viên đã ra một giải pháp"" Đó là ghép cặp những bạn học giỏi, khá phải kèm các bạn học trung bình yếu"" Nếu một trong hai người cùng cặp dưới 50 điểm người còn lại dù thành tích tốt như thế nào cũng bị kéo điểm xuống nên các em lưu ý "."

Được rồi đầu tiên với người học giỏi nhất lớp Hanami Kotoha sẽ kè cho Sano Manjiro"" Thứ hai là Yamada Hamachi sẽ kèm cho Ano Hagashima "" Thứ ba................."
.
.
.
.
.
.
.
."

Được rồi những người có tên trong danh sách nhớ giúp đỡ lẫn nhau trong học tập để cùng nhau tiến bộ".Nói xong thầy giáo bắt đầu với tiết học của mình , lớp học cũng bắt đầu bàn tán xôn xao."

Gì chứ Kotoha-chan sẽ kèm cho thằng du côn đó sao ? ghen tị quá "Những người còn lại cũng bắt đầu bàn tán ác ý có, ghen tị có nhưng cô không quan tâm lắm.Kèm học thôi mà? hơi rắc rối nhưng chắc sẽ ổn thôi.Nhưng mà Sano Manjiro là ai ?.Hơi lúng túng một chút vì nguyên chủ là người không có bạn bè và cực kỳ ít giao tiếp với những người trong lớp nên ấn tượng của nguyên chủ với họ dường như bằng không.Kiểu này không ổn rồi.Kotoha ngại ngùng hỏi người phía trước mình , cậu trai quay lại đỏ mặt hỏi" c-có chuyện gì sao bạn Hanani-san?"

"etou, cho tớ hỏi người tên Sano Manjiro là ai vậy?".Nghe câu hỏi của cô cậu trai kia ngạc nhiên lắm cậu ấy mở to mắt nhìn cô nói." là, là người ngồi kế bạn ấy, Mikey ấy, cậu ấy tên thật là Sano Manjiro"."

à vậy sao".Cô đỏ mặt trả lời, tìm cách đánh trống lãng cho sự xấu hổ của mình ."

À thì , tớ là Hanami Kotoha chúng ta làm quen nhé?".Nghe thế cậu trai kia có vẻ mừng lắm , ngại ngùng che đi đôi má ửng hồng giọng rung rung trả lời."

T-tớ là Domi Yuita rất vui khi được làm quen với cậu ".Thế là trong tiết học đó Kotoha đã làm quen được với Domi một người khá nhút nhát nhưng lại rất tốt bụng.Trong quá trình nói chuyện cô và Domi dần kéo gần khoảng cách giữa hai người hơn điều đó khiến cô rất vui , chỉ mong rằng tương lai sẽ còn hơn thế nữa.....nhưng niềm vui chưa bao lâu cô lại phải buồn rầu về việc kèm cặp cho Mikey dù cô không biết nhiều về cậu nhưng ít ra cũng biết cậu là thủ lĩnh của một băng đảng suốt ngày chỉ đánh đấm đua xe không quan tâm tới việc học.Vậy thì cô làm sao mà kèm cậu?Muốn kèm không được mà không muốn kèm lại không xem như là cô xui mới dính phải cái tên này haizzz.__________Kotoha sát khí bừng bừng đi trên đường lớn, đã hơn một tuần Mikey không đến lớp làm cô ngày nào cũng phải đến nhà cậu kèm cặp.Nhưng mỗi lần cô đến thì i như rằng cậu ta vắng mặt hoặc trốn đi làm cho việc học bị chậm trễ , mà chỉ hơn hai tuần nữa là sẽ có kì thi giữa kì nếu cứ như vậy chắc chắn thứ hạng của cô sẽ bị thay đổi.Điều này không thể chấp nhận được! cho nên bằng mọi cách cô phải kèm được cậu ta.Đứng trước nhà Sano với tâm thế ngút ngàn Kotoha gỏ cửa ,người mở cửa là Emma người bạn cũng như em gái mới của cô."

A! chị Kotoha chị tới rồi hả? mau vô nhà đi chị"."cảm ơn em".Kotoha vừa bước vào nhà liền lia xung quanh nhà, vẫn không thấy tên kia đâu khiến đầu cô nổi đầy dấu thập."

Mikey đâu rồi em ?"." anh Mikey ạ?

ảnh vừa đi ra ngoài rồi ạ"."

V-vậy à" " vâng nghe nói là có cuộc họp gì đó".Nghe tới đây Kotoha trực tiếp bùng nổ Mikey anh muốn thử thách giới hạn của tôi phải không? anh muốn chơi thì tôi chiều." he he "" Nhìn chị ấy đáng sợ quá".Kotoha người trong mắt Emma vốn rất xinh đẹp nghiêm túc là tấm gương cô noi theo giờ đây lại cười một cách nham hiểm nhìn cực kì nguy hiểm.Đột nhiên cô đứng dậy khiến Emma giật mình."

Emma , em có biết tên Mikey đó họp ở đâu không?"." theo em biết thì Mikey anh ấy thường họp ở đền Musashi ấy ạ".Nói rồi cô liền chào tạm biệt Emma nhanh chân đến đền Musashi.Đến nơi thì trời đã tối nhiều người mặc đồng phục băng Touman làm ngôi đền trong thật náo nhiệt.Có lẽ họ đang trong cuộc họp Kotoha không muốn họ bị gián đoạn, cô đợi đến khi cuộc họp kết thúc cô mới ra mặt.Đứng hơi xa để họ không nhìn thấy đôi chân cô có phần nhức mỏi nhưng cô vẫn đứng đó đến khi nghe tiếng cuộc họp kết thúc cô mới bước lại gần.Với sát khí tỏa ra , mọi người nhanh chóng nhường đường cho cô, đi đến chỗ Mikey đang đứng vội vàng hét vào mặt cậu." mấy hôm nay cậu làm gì vậy hả? có biết là sắp thi rồi không mà tối ngày long nhong...v..v..v....."

Mikey khi thấy cô chỉ biết xanh mặt theo thối quen quỳ xuống chịu trận.Mọi người trong băng thì im phăng phắc một người nhanh trí nhanh chóng phát hiện ra cô Hanami Kotoha nữ thần trong lòng họ mà không để tâm tổng trưởng băng Touman đang chịu trận không ngóc đầu lên nỗi." nè, cô là ai vậy?".Baji lên tiếng có lẽ cậu là người tỉnh táo nhất đêm nay, đang khó chịu khi tổng trưởng của mình bị ức hiếp.Di chuyển sự chú ý từ Mikey sang người kia là một người con trai sơ hữu cho mình mái tóc đen dài và mượt.Nhìn mái tóc cậu ta rồi nhìn lại tóc mình , chỉ có thể vuốt vuốt đầu trong xấu hổ.Tóc đẹp còn hơn cả cô.Baji thấy cô nhìn mình không trả lời cậu tức giận đi lên nhưng ai đó đã đấm mặc cậu khiến cậu bị ngã ra đất.Là Mikey người mà Baji vài phút trước muốn bảo vệ." nè Baji, cậu không được ức hiếp Ha-chan".Baji bị ăn đau tức giận quát" con mắt nào của mày thấy tao đánh nhỏ? tao chỉ hỏi nhỏ là ai thôi mà?".Nghe thế Mikey chỉ cười cười xin lỗi rồi ôm cô, ai biểu nhìn mày đáng sợ quá chi ? doạ Ha-chan của tao sợ rồi.Kotoha nhăn mặt đẩy cậu ra nói ." ai nói với cậu tôi sợ? mà cậu đừng có mà lợi dụng tình thế mà ôm tôi!"."

đi đi , trời tối rồi về nhà còn học bài sắp thi rồi đó Mikey "Không đợi Mikey kịp trả lời cô đã lôi cậu đi trước con mắt ngỡ ngàng của các thành viên trong băng.Thấy thế Baji lại một lần nữa tức giận nói." này này, cô đem Mikey đi đ-"lời nói của thoát hết ra khỏi miệng đã bị một cách tay trắng muốt chặn lại.

Là Mitsuya cậu ngăn Baji lại với con mắt nhìn thấu hồng trần." còn lại nhờ mày hết nha Ken-chin"Mikey nói vọng lại trước khi bị cô gái của mình kéo đi mất hút." thật là"Darken chỉ có thể lắc đầu ngao ngán cười trừ .Không ai biết cũng không ai để ý Takemichi nhìn cô kéo Mikey đi đôi mắt lo lắng hiện rõ.
.
.
.
.
." nè Mikey-san cậu muốn tôi ngồi trên con xe này à?" ."

đúng rồi"Kotoha mắt cá chết nhìn cậu, ám ảnh đợt trước vẫn còn vương vấn khiến cô muốn gào thét hai từ không muốn.Nhưng nhìn ánh mắt chờ mong của cậu cô không đành từ chối.

" đ-được thôi, nhưng nhớ chạy chậm lại một chút"."

được thôi ".Mikey vui vẻ trả lời nhanh chóng nhấc cô lên xe rồi phóng ga đi.Không nhanh như trước nên cô đi không còn cảm giác buồn nôn nữa.Chiếc moto băng băng qua đường rất nhanh đã tới nhà Sano .

Giờ cũng không quá trễ nên cô muốn tranh thủ dậy cậu một ít kiến thức.Mở vở bài tập của Mikey ra không quá ngạc nhiên khi nó trống trơn, Kotoha thở dài mở vở mình ,bên trong chi chít những kiến thức được cô ghi lại tỉ mỉ cho cậu.Cô cho cậu ôn lại kiến thức sau đó làm những câu đơn giản trước rồi từ từ tăng dần.Mikey rất dễ tiếp thu bài nhưng vấn đề là cậu không nhớ công thức, còn những công thức mà cậu nhớ được thì lại không biết áp dụng.Nên cô cũng chỉ có thể ghi lại rồi giản dạy từ đầu đến cuối.Giản dạy một lúc mà 2 tiếng đã qua , đã quá giờ nên cô không thể ở lại được nữa, vội vàng tạm biệt Mikey,Emma rồi về nhà .Mikey ngõ ý muốn đưa cô về nhưng bị cô từ chối, cô không muốn phiền cậu.Đến khi Kotoha về đến nhà đã quá giờ ăn nhưng lúc cô mở cửa , căn nhà tối om không một bóng người.Kotoha chạy xuống nhà bếp tìm mẹ nhưng không có, chỉ thấy mảnh giấy nhỏ và một chiếc thẻ tính dụng được có định trên cái ly ."

Ha-chan, mẹ xin lỗi khi không thông báo với con một tiếng mà đã đi.

Nhưng công ty của ba con đang có một số vấn đề nên mẹ phải qua Mỹ để giúp ba , thứ lỗi cho mẹ nhé con yêu mẹ sẽ về khi mọi thứ ổn định".Đọc những dòng cuối cùng của bức thư, cô chỉ biết câm lặng cầm chiếc thẻ tính dụng lên phòng vệ sinh cá nhân rồi ngủ.Cô không đói cũng không muốn ăn, chuyện này khá đột ngột khiến cô không biết phản ứng như thế nào, vậy là cô lại phải cô đơn sống một mình nữa rồi?.Có hơi tuổi thân một chút.
 
[Tr] Góc Nhìn Của Nhân Vật Phụ
Chương 5


" nè Mikey, parabol này cậu vẽ sai rồi nói phải vẽ ........"

"......"

Trái lại với cô người đang chỉ dạy cậu hăng say , tên siêu quậy này lại nhìn cô mà không chịu tập trung vào bài giản.Kotoha bị cậu nhìn lại có chút ngại, cô đẩy mặt cậu sang hướng khác lúng túng nói." cậu, cậu đừng nhìn tôi nữa tập trung vào bài học đi".Mikey nghe vậy chỉ cười , sau đó lại nhìn cô đáp"học tập vừa chán vừa đau đầu, không có động lực học Ha-chan ~ ơi".Kotoha mắt giật giật, trán nổi gân xanh cố dặn với lòng đừng nổi giận."

Mikey, nếu cậu làm trên 50 điểm tất cả các môn bài kiểm tra sắp tới tôi sẽ tặng cho cậu một món quà"Nghe vậy mắt cậu liền sáng lên, tiến lại gần mặt cô cười nói." thật sao?

Ha-chan không lừa Mikey chứ?"." tất nhiên, dù sao tôi cũng không thiếu tiền ".Mikey nghe vậy thì phấn chấn lên thẳng lưng thẳng nhìn vào bài học." tiếp tục nào Ha-chan""......"

đừng nghĩ tôi không biết cậu đang đợi câu này Mikey.Kotoha thở dài, tiếp tục giản bài cho cậu.Những ngày tiếp theo Mikey đã thực sự nghiêm túc cậu dường như không tụ tập bang đảng , đến trường học tập ngoan ngoãn khiến ông Sano khóc hết nước mắtVà cuối cùng ngày này cũng tới, Kotoha đứng ở cổng trường, cô xinh đẹp nổi bật giữa dòng người qua lại, không để ý đến những lời bàn tán về mình , đợi Mikey ra khỏi phòng thi.Bài thi tương đối không quá khó, nhưng Kotoha lại bồn chồn khó tả, kế bên cô là Mitsuya cũng đợi những người bạn của mình, cậu ta khá dễ tính nên cô tương đối đã kết bạn với cậu.Cậu thông minh, trầm tính ,tốt bụng lại trưởng thành,không như tên nào đó tính tình như trẻ con."

Họ ra rồi kìa"Mitsuya chầm chậm lên tiếng, Kotoha nhìn hướng cậu chỉ là đám người Mikey , Baji và một người tóc vàng ngắn.Cô chạy lại nắm lấy vai Mikey lắc mạnh: " cậu sao rồi? thi được không?bài thi có khó không? cậu làm được không?".Mikey cười trừ gạt tay cô khỏi vai mình cao hứng nói" 100 điểm trong tay".Kotoha nhìn cậu tự tin như vậy cũng không trách, dù sao trong tuần qua cậu cũng cố gắng lắm rồi.Cô nhìn cậu bạn Baji kế bên, ấn tượng lần đầu gặp mặt không tốt nên có hơi không thích cậu ấy một chút.Tất nhiên chỉ một chút, dù sao thì lúc đó đúng là cô có hơi thất thố và lỗ mãng." còn cậu thì sao ?

Baji-kun?".Baji quay mặt về hướng khác giọng cậu ấy khàn đặc có một chút nóng giận." tôi chả làm được gì cả".Nói rồi Baji bỏ đi mà không nói gì cả, Kotoha cũng không nóng giận vì hành động của cậu vì hơn hết cô biết cậu ghét mình .Chifuyu thấy vậy cũng vội vàng đuổi theo Baji , xoay người lại nhìn cô với ánh mắt chán ghét .Việc Baji không thích cô ai trong Toman đều biết nên phần nào cũng đánh tan một chút thiện cảm của cậu.Kotoha thở dài có lẽ cô không quá thích hợp về việc kết bạn .

" Mikey , cậu muốn tớ thưởng gì không?"."

Thưởng?".Mikey nghiêng đầu dù cô từng nói cậu muốn gì cô sẽ đáp ứng nhưng chưa có kết quả mà?.Kotoha xoay người bước lên phía trước."

Tôi nói vậy đơn giản muốn thưởng cho cậu vì đã chăm chỉ trong thời gian qua, chứ không có ý gì khác".Mikey bước nhanh về phía trước rồi đội ngột ôm cô từ phía sau."

Ha-chan là tốt nhất ".Dù cô quay lưng về phía Mikey nhưng cô biết , cậu đang cười.Kotoha tay phải nắm bàn tay to lớn của cậu kéo về phía trước, tay trái từ trong túi lấy ra chiếc thẻ vàng.Đặt lên môi mình nở nụ cười ranh mãnh ."

Muốn ăn gì cứ gọi thoải mái"."

Chầu này tôi bao".

( đôi lời muốn nói : thời gian qua điện loại mình bị hỏng nên không thể viết truyện được, xin lỗi mọi người.)
 
[Tr] Góc Nhìn Của Nhân Vật Phụ
Chương 6


Tại một nhà hàng nọ , một đám nhóc ồn ào trái ngược với vẻ ngoài sang trọng Baji thích thú gát chân lên bàn,bên cạnh là Mitsuya đang can ngăn.Kotoha có chút ngoài ý muốn , cô có nghe từ Draken rằng Mikey thích đồ ngọt , dự định đưa cậu đến quán ruột của mình thì Baji từ đâu xuất hiện dẫn cả bọn đến nhà hàng này."

Xin hỏi quý khách muốn dùng gì".Kotoha nhìn anh phục vụ , từ giọng của nhân viên phục vụ không quá khó để nhận ra anh ta đang khó chịu xen lẫn khinh thường.Cũng phải thôi nhìn đám nhóc trẻ trâu còn mặc đồng phục học sinh thì anh ta thái độ cũng là chuyện dễ hiểu.Nhưng cô sẽ không nói với quản lí về thái độ nhân viên ,vì cô cũng từng làm nhân viên phục vụ nên biết , chỉ cần một lời khuyển trách của khách hàng dù đúng hay sai người chịu thiệt đầu tiên chính là những người phục vụ đây."

Cho tôi những món đắc nhất ở đây"Baji hùng hồn trả lời, bên cạnh là Mitsuya và Darken đang tức giận vì câu nói của cậu .

Gì chứ dù gì chúng ta cũng chỉ ăn ké Mikey vốn đã có chút mất mặt rồi ,đây còn là những món đắt giá trên trời, chẳng khác gì chúng ta đang lợi dụng Kotoha cả.Anh phục vụ nghe vậy thì đa nghi hỏi."

Những món này đều làm từ những nguyên liệu tốt nhất nên giá rất đắt , quý khách đây liệu có chi trả hết?"

"Tất nhiên, dù sao chầu này cũng được con nhà giàu bao mà, đúng không tiểu thư?".Nghe đến đây cả bọn không hẹn mà cùng nhìn Baji có lẽ họ cũng không ngờ cậu sẽ nói như vậy .

Dù trước kia cậu cũng không quá diệu dàng với con gái nhưng ít nhất không nói những từ mất mặt như vậy.Trái lại với mọi người Mikey lại bình tĩnh đến lạ, nhìn như cậu đã biết trước chuyện này sẽ sảy ra mà an an tĩnh tĩnh chọn món.Chọn món xong cũng không nghe ai nói gì im lặng đợi món , không khí ngột ngạt vô cùng ,Kotoha cuối cùng cũng không chịu nổi bầu không khí này mà đi vệ sinh.Khi cô đi thì một lúc sau Darken tức giận đứng lên nắm lấy cổ áo Baji."

Mày đây là cố ý phải không Baji?".Baji cười khẩy gạt tay Darken chỉnh lại cổ áo , không trả lời.Draken tức điên muốn tẩm cậu một trận thì Mitsuya và Chifuyu đã ngăn cậu lại.Lúc này nhân vật chính của bữa tiệc, Mikey cũng lên tiếng."

Baji , mày không thích Ha-chan sao?".Nghe tới đây Baji cất đi nụ cười của mình , bá đạo gát chân lên bàn."

Tụi bây không thấy cô ta giả tạo à?"."

Ý mày là sao Baji?"."

Kìa kìa Mitsuya mày thông minh nhất bọn phải hiểu chứ?"

"Cô ta xuất thân nhà giàu có được giáo dục từ nhỏ chúng ta và cô ta như hai thế giới khác nhau căn bản không thể quen được"."

Đằng này cô ta đối xử tốt với chúng ta , đối tốt với Mikey , đây không phải lợi dụng tụi mình để làm tăng danh tiến của bản thân sao?"."

Thánh mẫu cho ai coi chứ?"."

đang lúc cô ta còn đang diễn sao không lợi dụng cô ta một chút? dù gì cũng là tiểu thư lá ngọc cành vàng kêu cô ta mua vài thứ thì có s--".Lời chưa nói hết miệng Baji đã bị Mikey tóm lại .

Tựa như hàm dưới muốn nứt ra thì Mikey dừng lại , dùng ánh mắt cảnh cáo với cậu.Ít nhiều gì Baji cũng kà một người bạn quan trọng với cậu , cậu thật sự không muốn ra ray.Baji còn đang bất ngờ với hành động của Mikey cậu đang muốn hỏi cho ra lẽ thì Chifuyu đã giữ lại ra hiệu đừng làm gì.Thấy thế Baji cũng chỉ hậm hực ngồi xuống bàn chờ đồ ăn tới.Kotoha dựa lưng vào bức tường cô đã nghe hết tất cả, cô không ngờ trong mắt Baji mình tệ hại đến vậy.Kotoha không ra bàn mà đi ra quầy lễ tân ."

Tôi muốn thanh toán cho bàn số 12".Nhân viên thấy vậy cũng chỉ cười cười rồi làm công việc của mình.Cầm tờ hóa đơn trên tay Kotoha thấy tim mình hơi đau một chút .

Mấy trăm ngàn yên cứ như thế mà hết sạch trong một lần quẹt nói thật cô không quen nổi.Đây là lần đầu tiên cô xài nhiều tiền như thế.Dù có là tiểu thư trong gia tộc giàu có nhưng bản chất cô chỉ là một con nghèo làm việc cho tư bản.Lấy lại tinh thần Kotoha nhanh chóng bước ra khỏi nhà hàng .

Tâm trạng cô đã không tốt khi nghe được những câu đầu tiên rồi.Đợi một lúc lâu không thấy Kotoha trở về cả bọn có chút hoảng .

Dù gì cô cũng là người bao , giờ nếu đi rồi thì ai trả tiền cho bữa ăn?.Nếu đây chỉ kà những món bình thường không nói nhưng đây đều là những món mắt tiền với giá trên trời.Đến lúc này cả bọn có chút chần chừ , một lúc sau khi thức ăn đã dọn đến cả bọn có chút không muốn ăn.Nhưng vì cái bụng reo in ỏi mà cũng khó khăn bỏ đồ ăn vào miệng.Đồ ăn trong nhà hàng rất ngon , nhưng nghĩ đến giá của nó đồ ăn trong miệng dù có ngon đến mấy cũng khó mà nuốt trôi.Trong bữa ăn không ai lên tiếng , đặc biệt là Baji từ nãy tới giờ cậu đã không ăn một chút gì.Đến lúc tính tiền , Baji mới lên tiếng ."

Xin lỗi tụi bây vì tao mà cả bọn bị liên lụy , tao sẽ trả bữa ăn này tụi bây đi trước đi".Không ai lên tiếng cũng không ai bước đi , dù phải làm việc trả nợ cả bọn cũng cam lòng .Đơn giản họ là những người bạn , đồng đội của nhau , sẽ không ai khốn nạn đến nỗi bỏ rơi đồng đội mình.Nhưng cho tới khi họ tính tiền thì người phục vụ đã nở nụ cười niềm nở."

Quý cô lúc nãy đã trả hết rồi ạ"."...................."

Từ ngày vụ nhà hàng sảy ra , Kotoha đã cố gắng hạn chế nói chuyện với bọn họ nhất có thể .

Cô cũng đã xin phép thầy chủ nhiệm đổi người dạy kèm cho Mikey nhưng thầy ấy lại không đồng ý."

Tại sao vậy? em kèm cậu ta khá tốt mà?".Kotoha cuối đầu im lặng không nói .Thầy thấy vậy chỉ thở dài nhìn cô đầy áy náy." không phải thầy không đồng ý với em , nhưng em cũng biết mà , tính khí và danh tiếng của Sano ở trường cực tệ"" hiện tại ngoài em ra thì không ai dám kèm cậu ta cả ".Sau đó thầy nắm tay cô, ánh mắt như cầu xin nói." thầy biết chuyện này sẽ khiến em khó chịu nhưng trò Hanami có thể hiểu cho thầy không? thầy đây cũng là hết cách".Nhìn vào mắt thầy ấy nói thật Kotoha không từ chối nổi.Thầy Yuraka giáo viên chủ nhiệm lớp cô, là một trong những giáo viên lớn tuổi của trường , tính khí thầy ấy rất tốt còn rất được học sinh yêu mến .Dù gì đi nữa cô cũng không thể từ chối lời khẩn cầu của người đáng tuổi ông mình, nên chỉ có thể nặng nề đồng ý.Khi cô ra khỏi phòng giáo viên , Mikey đã đứng đây không biết bao lâu, lưng cậu dựa vào tường , đồng phục xộc xệch như mới đánh nhau về.Dù hiện giờ cậu trong khá lôi thôi nhưng với gương mặt lạnh dần đó thì trong cậu lại có một chút gì đó quyến rũ?.Kotoha rũ mắt xuống không dám nhìn cậu.Có lẽ bây giờ Mikey đang tức giận vì một lí do cô không biết nên bây giờ mặt cậu muốn bao nhiêu chết người liền có bấy nhiêu.Mikey thấy cô cũng từ từ lại gần , ánh mắt rét buốt nhìn cô từ trên xuống dưới .Cậu càng lại gần Kotoha càng cố gắng lùi xa cậu, đến khi lưng cô chạm vào tường mới dừng lại.Mikey chống tay lên tường cuối mặt lại gần cô mắt chạm mắt .Kotoha chột dạ quay mặt chỉ nghe được giọng Mikey như thì thầm vào tai cô." cậu ghét tôi đến vậy sao Kotoha?".
 
[Tr] Góc Nhìn Của Nhân Vật Phụ
Chương 7


" Cậu ghét tôi đến vậy sao Kotoha?

"Giọng Mikey không trẻ con như bình thường , nó trầm ấm khiến lỗ tai cô hết sức ngứa ngáy.Mikey và cô đang thực sự rất gần nhau, tầm mắt cô và cậu ấy ngang nhau nên cô không thể rời khỏi tầm mắt cậu.Hành lang không một bóng người không một bóng người, tim cô không biết bị sao , có lẽ vì căng thẳng mà đập nhanh.Tựa lưng vào tường cô nhìn vào mắt cậu , đen thăm thẳm chẳng có một tia sáng nhưng vì cái cau mài gắt gao mà cô có thể thấy được ánh mắt cậu đang hiện ánh sự tức giận.Mà vì sao cậu tức giận?.Không biết nữa.Ngay từ đầu cô dường như không muốn dính líu tới cậu, nếu không vì nhiệm vụ của giáo viên hai ta chẳng qua cũng chỉ là những người xa lạ gán mác bạn cùng lớp.Vậy nên Kotoha không chút sợ hãi đáp lại cậu , ít nhất cô nghĩ thế." tớ không hiểu ý cậu lắm"." không hiểu?

đừng đùa tớ, cậu nghĩ tớ không biết việc cậu đang cố tình tránh tớ sau?".Kotoha thở dài ,nhớ về vụ nhà hàng hôm đó tâm trạng cô càng buồn." tớ chỉ -" ." tớ chỉ không muốn mối quan hệ của cậu với các bạn trong nhóm tệ thôi mà"." không lẽ tớ đã sai sao?".Mikey ngạc nhiên nhìn cô nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường.

" cậu đã nghe thấy?".Kotoha không trả lời cậu liền, cô chầm chậm gạt tay Mikey từ từ bước ra ."

đúng, thất vọng vì không còn lợi dụng được tớ rồi phải không?".Hành lang bây giờ chỉ nghe tiếng giày của cô, Kotoha bước đi không quay đầu để Mikey đứng đó.Khuôn mặt cậu ra sao , lạnh lùng cỡ nào cô không biết cũng không muốn biết.________________________ NEW YORK Một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế da đắc tiền.Trong tay đang nhâm nhi ly rượu vang đỏ , ánh mắt hờ hững mang tia lạnh lùng.Sát khí trên người anh nồng nặc như muốn giết người .Ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống người đang quỳ kia.Người đang quỳ dưới ánh mắt của anh hết sức run rẫy , dập đầu liên tục xuống nền đất lạnh lẽo khiến trán tên đó đỗ đầy máu.Người đàn ông thấy vậy chỉ nhàn nhạt liếc qua thuộc hạ của mình,tên thuộc hạ thấy vậy liền kéo tên kia ra tra tấn một cách dã man nhất."

Nhớ dọn sạch , vợ ta rất mẫn cảm với mùi máu"."

Vâng!".Hanami Karasaki ông trùm Mafia nước Nhật , sở hữu cho mình vô số công ti rải rác trên toàn thế giới .Khối tài sản của ông ta nhiều đến nổi không thể xác định được con số cựu thể.Lạnh lùng , tàn nhẫn là thế nhưng lai mềm yếu trước vợ và con mình." mình à".Phu nhân Hanami , Hanami Kana dù đã có tuổi nhưng vì sở hữu gương mặt xinh đẹp cùng khí chất quý phái của mình, rất khó để đoán được tuổi thật của bà." vết thương của anh đã có dấu hiệu tốt em có thể về bên con bé không ?

".Bà Kana vừa nói vừa tiến gần lại chồng mình , âm thanh mang theo sự nũng nịu cùng ỷ lại.

Khát xa với khí chất sang trọng bà tỏa ra hằng ngày.Mà Karasaki khi thấy vợ mình thì sớm thu hồi sát ý cùng lạnh lùng nơi đáy mắt .Ông cưng chiều nhìn vợ mình." thôi được rồi hai tuần sau anh sẽ cùng em về , lâu rồi anh chưa gặp con bé rồi".Bà Kana nghe vậy cao hứng ,vòng qua cổ chồng mình rồi hôn một nụ hôn ngọt ngào."

Vậy em sẽ không thông báo để tạo bất ngờ cho con bé"."

Anh cũng nên chuẩn bị quà đi , vụ việc lần trước có lẽ con bé vẫn chưa tha thứ cho anh đâu".Ông Karasaki nghe vậy chỉ hơi hơi nhíu mài , rồi từ từ thở dài .

Sự việc lần đó không biết con bé sẽ tha thứ cho người làm cha như ông không đây.

Bất quá tình cha con của họ ngay từ đầu đã không tốt đẹp rồi , có xấu thêm nữa cũng không sao.Dù nghĩ là vậy nhưng không thể ngăn được trái tim đang chua xót từng hồi , cha con hòa thuận có lẽ sẽ là ước mơ cả đời của ông ." anh biết rồi , sớm đã chuẩn bị chỉ mong con bé thích". .
.
.
.
.
.
_________________________Tiếng chuông vang lên từng hồi , kể từ sự việc đó đã ba ngày cô không thấy Mikey đi học rồi .Nhìn ghế trống bên cạnh mình cô chỉ có thể thở dài.Có lẽ cô thực sự đã sai khi hiểu lầm cậu lợi dụng cô.Nhưng lòng người khó đoán cô cũng chỉ bất đắc dĩ .Bạn bè đúng là một cái gì đó thật phiền phức........Nhưng khi không có nó lại cảm thấy cô đơn." nè Hanami-san cậu đang nghĩ gì vậy ?"." sắp vào tiết rồi đó"Domi thấy cô đang thất thần thì lên tiếng nhắc nhở .Tiết tiếp theo là tiết ngoại ngữ , cô giáo dạy ngoại ngữ rất khó , nếu đến tiết cô mà trên bàn không có sách vở thì sẽ bị cô quản trách" tớ biết rồi cảm ơn cậu Domi".Domi nghe vậy chỉ ngại ngùng cười cười rồi hướng mắt tới chỗ khác.Cậu Domi cũng dễ thương thật .Kotoha nhanh chóng tập trung vào tiết học.

Nhưng trong suốt tiếc học không biết vì sao cô cứ cảm thấy lòng ngực mình cứ nhói mà không tập trung học được.Khi chuông reo lên một lần nữa , tiết học cuối cùng cũng kết thúc.Kotoha nặng nề bước đi , hôm nay tâm cô thật mệt .Phải thưởng cho mình 20 cái dango mới được .Khi cô đang bước đi đến tiệm bánh quen thuộc của mình thì Emma tóc tai hoãn loạn , gương mặt trắng bệch , đôi mắt ướt át vừa chạy vừa khóc." chị Kotoha , chị giúp em với".Kotoha thấy vậy có chút bất an."

Emma bình tĩnh, chuyện gì đã sảy ra vậy".Khi cô nắm lấy bã vai của Emma , vai của con bé rung lên theo từng đợt khóc.Cô bé nắm tay cô, nghẹn ngào nói những lời không quá rõ ràng ."

Mi-Mikey anh ấy , hức..... anh ấy phát điên rồi".
 
[Tr] Góc Nhìn Của Nhân Vật Phụ
Chương 8


"Mi-mikey anh ấy, hức.......anh ấy phát điên rồi".

Hả?Phát điên ?Đùa cô à?Nhìn Emma khóc dữ như thế cả con nít cũng biết đó không phải là lời nói đùa.Cô cố giúp Emma bình tĩnh lại nhưng con bé như sợ hãi thứ gì đó mà không ngừng rung rẫy nó khiến lòng cô cũng bắt đầu lo lắng." nín đừng khóc Emma , bây giờ em hãi nói cho chị biết , tên ngốc đó đâu rồi"."

Anh ấy.....hức anh ấy đang ở nhà ấy, hiện giờ mọi người đang cố gắng ngăn cản cơn thịnh nộ của Mikey".Nói rồi Emma dắt tay cô chạy nhanh về phía trước" giúp em với chị Kotoha, hiện giờ chỉ có chị mới ngăn anh ấy lại được thôi".Mặc dù cô không biết vì sao Emma lại tin tưởng cô như vậy nhưng cô cũng không nghĩ chính mình sẽ không can thiệp vụ này.Lúc đến gần nhà Sano, cô có thể nghe được tiếng của Draken và những người khác trong nhóm bạn của Mikey."

Mikey mày phát điên chỉ vì một người phụ nữ tiếp xúc chưa đến 1 tháng sau?"." từ khi nào mà mày yếu đuối thế? cái danh Mikey vô địch đâu rồi?".Baji tức giận đấm thẳng vào mặt Mikey một cái .Có vẻ sức lực không nhỏ , máu từ miệng Mikey bắt đầu trào ra.Nhưng cậu ta dường như không thấy đau , vẻ mặt lạnh tanh đánh Baji khiến cậu ta ngã khụy.Tiếp theo là những người khác cũng bị Mikey hạ gục một cách đơn giản.Cô nhíu mày suy nghĩ, tên Mikey này thật không đơn giản.

Tuổi đời cậu ta còn rất nhỏ nhưng cơ bắp thì thật không phải chuyện đùa.Rất nhạy bén cùng với động tác lúc đánh nhau dường như không có sơ hở ,trình độ của Mikey cũng phải thuộc hạng lão luyện đầy kinh nghiệm ." phiền phức rồi đây".Darken tặc lưỡi , bước nhanh về phía Mikey rồi đưa một cú đấm qua đó nhằm ngăn cậu ta lại nhưng bất thành.Mikey xoay người khóa tay Darken lại rồi đá một vòng cung từ bụng lên , dưới tác động cú đá của Mikey dù không muốn nhưng phải nói là Mikey mạnh thật .

Thậm chí cô còn nghe thấy được tiếng xương sườn của Darken gãy." khụ khụ"."

Anh Darken!

".Emma khi thấy Darken nằm xuống cùng chút máu còn vương vấn thì lo lắng chạy lại về phía cậu ta.Phía sau Mitsuya cũng nhanh chống muốn bắt đầu tham chiến nhưng bị cô ngăn lại."

đừng cản tôi Kotoha, nếu chúng ta không ngăn cậu ta lại thì Mikey chắc chắn sẽ đã thương những người khác"." tôi biết "."

Nhưng tin tôi đi Mitsuya , với khả năng của cậu chỉ sợ không làm gì được Mikey đâu".Kotoha chầm chậm bước lại gần khía Mikey , cậu ta cũng bắt đầu đứng đối diện cô, ngay bây giờ không biết cô lấy đâu ra dũng khí mà có suy nghĩ sẽ đấu với cậu.Nếu là 'cô' chắc sẽ thắng Mikey nhỉ?.Mira?."

đành liều thôi".Kotoha bước vài bước về phía trước, Mikey như cảm nhận được gì đó là thủ thế bước nhanh về phía cô.Cô và Mikey cách nhau khoảng 4m vậy mà chỉ mới cái chớp mắt mà hắn ta đã ở phía sau cô.Mikey sút cú đá mạnh mẽ hướng tới eo Kotoha nhưng cô né được , dù vậy nhưng vẫn không đủ nhanh để né hoàn toàn mà bị sượt qua thịt."

A"Đau đớn rên một tiếng nhưng cũng may chưa tới xương nên không nặng lắm.Lại một cú đá hướng về phía mặt,cô dự định sẽ chặn bằng tay nhưng khi nó đến gần cô lại ngã ngửa ra sau rồi nhảy ra xa Mikey.Không được chênh lệch sức mạnh quá lớn phải làm sau đây!?.Mira tôi thật sự không muốn gọi cô ra nhưng với sức lực này thì gần như vô vọng.Hết cách rồi sao?.Đang lúc cô do dự thì Mikey không biết từ đâu mà bóp cổ cô.Dưới tác động mạnh mẽ của cậu ta cô không thể làm gì ngoài đánh thức hắn dậy "M-Mikey, cậu mau tỉnh lại đi "." c...cậu cũng...thật là, con gái khi giận có nhiều cách dỗ lắm"." mà cách tức điên và bóp cổ của cậu là cách...đặc biệt nhất đó".Nói rồi cô cũng từ từ ngất đi mọi thứ dần yên tĩnh thứ cô thấy lúc này là ánh mắt hốt hoảng của Mikey..
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

" nè nè Darken, nhỏ Kotoha chừng nào tỉnh vậy?"."

Tao không biết "."

Vết thương của cô ta không nặng lắm vậy mà ngất lâu thật "."........."

" Nè-"."

Mày im được rồi đó Baji"." nè, tao chỉ hỏi thôi mà có cần hung dữ vậy không tên Darken này".Nói rồi hay người bắt đầu đánh nhau.

Chifuyu và Emma vừa vào phòng thấy cảnh này liền đuổi hai người ồn ào này ra ngoài phòng khách .Emma chườm khăn ấm lên trán cô , không biết nó sẽ có tác dụng gì nhưng dưới sự ẩm ước của khăn Kotoha chầm chậm tỉnh lại"A chị tỉnh lại rồi , chị ổn chứ có thấy khó chịu chỗ nào không?"." chị ổn , Emma".Cô nhìn qua Chifuyu cậu cũng nhìn cô rồi vội vàng nhìn hướng khác.Kotoha biết được ánh mắt của cậu đã khác với lần đầu gặp.

Không còn chán ghét nữa thay vào đó có phần nể phục chăng?."

T-tôi ra ngoài với Baji và mọi người đây".Chifuyu bị cô nhìn đâm ra có chút ngại để ý trong phòng chỉ có mình cậu là con trai nên cũng ngượng ngùng ra ngoài .Kotoha nhìn quanh phòng, nhớ tới mình bị ngất lại liên tưởng đến Mikey ."

Emma , Mikey tên đó sao rồi?".Căn phòng dần trở nên yên tĩnh , Emma không nhìn vào mắt cô nhưng Kotoha có thể nhìn thấy vẻ buồm bả trên mắt con bé."

Mikey anh ấy đã tĩnh, nhưng từ lúc đó tới giờ anh ấy chẳng nói tiếng nào cả cứ nhốt mình trong phòng".Giọng nói của Emma nhỏ dần rồi tắt hẳn, cô đưa tay xoa đầu em ấy thay lời an ủi .

Nhìn quần thâm trên mắt Emma dù khá mờ nhạt nhưng cô biết mấy hôm nay con bé đã không ngủ ngon giấc vì anh trai mình." chuyện của Mikey chị sẽ giải quyết, Emma tốt nhất em nên ngủ một giấc đi"Kotoha xuống giường để Emma nằm lên chúng , ban đầu con bé hơi phản kháng như với bản tính nhẫn nại của cô cuối cùng Emma cũng chịu ngủ.Có em gái như thế này thích thật, ghen tị với Mikey ghê.Cô ra khỏi phòng tới phòng khách thì thấy mọi người tụ tập đủ cả nhưng ai nấy cũng im lặng." có chuyện gì với mọi người vậy?"." sau nay im lặng thế?".Không ai trả lời cô, không khí ngột ngạt đến khó chịu .Kotoha biết nguyên nhân là gì nên cũng không hỏi nhiều chỉ nói một câu." chuyện của Mikey tôi sẽ giải quyết ""Dù gì nguyên nhân cũng do tôi mà ra.......xin lỗi mọi người".Nói rồi Kotoha bước lên phòng Mikey , vẫn là cánh cửa cùng khung cảnh quen thuộc đó .Cô đã nhiều lần tới phòng Mikey để dạy cậu học .

Nhưng lần này lại khác, Kotoha cứ cần chừ không dám gõ cửa.Đứng tới lui một hồi cô cũng gom đủ dũng khí gõ cửa nhưng lại không ai trả lời .

Đẩy nhẹ cửa phát hiện cửa không khóa Kotoha sờ nhẹ lên cổ mình rồi đẩy cửa.Căn phòng tối đen không một chút ánh sáng cô thực sự không thích cái cảm giác lạnh tanh mà căn phòng mang lại ,nó khác hoàn toàn với phòng của Emma tươi sáng và ấm áp."

Mikey , Mikey cậu ở đâu vậy trả lời tớ với"."........."

" Mồ".Không thấy sự trả lời mà mình mong muốn ,Kotoha tức giận kéo tấm màn duy nhất trong căn phòng ra.Ánh sáng tràn ngập trong căn phòng, trái với cô tưởng tượng nó sẽ bừa bộn nhưng ngược lại rất sạch sẽ và ngăn nấp.Từ trong góc cô có thể thấy được Mikey đang co rút như muốn hòa nhập vào bức tường.Cô lại gần Mikey thấy cậu đang run rẫy không thôi.Kotoha ôm cậu từ sau lưng , suy cho cùng cô thực sự không biết cách nào an ủi tên này vì đơn giản cô chẳng hiểu gì về cậu.Thứ cô làm được lúc này là ôm cậu và an ủi từ sau lưng.

Đây là cách mà cô an ủi mẹ cô khi bà ấy cảm thấy tuyệt vọng nhất và thực sự có hiệu quả, mong lần này cũng vậy."

Tớ biết cậu như vậy một phần là vì tớ xin lỗi cậu Mikey" " xin lỗi vì giận cậu ".Nghe được những lời này Mikey đã không còn run rẫy , cậu xoay người lại ôm lấy cô .Kotoha không cự tuyệt cô xoa đầu cậu như cách cô làm với Emma , thậm chí quần thâm của cậu còn đậm hơn con bé." xin lỗi , xin lỗi vì không thể cứu được em Ha-chan".???Cứu ?Cứu cô? tại sao chứ ?.Kotoha cố gắng bỏ qua những cậu hỏi xuất hiện trên đầu mình , cô hùa theo cậu"Không sao rồi Mikey , mọi chuyện đã ổn, việc tốt nhất hiện giờ là cậu nên ngủ một giấc thật ngon "." nhé".Mikey không trả lời chỉ gật đầu nhẹ và không chịu nhúc nhích , cô chỉ có thể dùng hết sức từ lúc xuyên qua tới giờ bế cậu lên giường.Như Mikey cứ như sợ cô biến mất mà nắm tay không buôn , nên cô lại dùng hết sự nhẫn nại của mình ru cậu ngủ .Khó khăn lắm cậu mới chợp mắt mà tay lại cứ nắm chặt như đá , Kotoha lại kiên nhẫn đợi cậu say giấc rồi từ từ nhẹ nhàng gỡ ra.Bước ra khỏi phòng tâm cô mệt mỏi hết bị bóp cổ rồi lại phải ru hung thủ ngủ ."

Haizzz".Khi cô ra phong khách trời đã hơi tối mọi người cũng được ông Sano đuổi về hết chỉ còn lại BajiCô nhìn Baji, Baji nhìn cô.Cả hai cứ như vậy 10 phút đến khi Kotoha nghĩ cứ như vậy mà kéo dài mãi thì Baji đã đứng dậy chuẩn bị về.

" Xin lỗi"."

Hả??".Trước khi Kotoha định hình lại thì Baji đã đi ra khỏi nhà rồi , dù không biết đó phải lời nói thật lòng không nhưng cô biết .Khoảng cách giữa cô và Baji đã rút ngắn rồi.Ngồi nói chuyện lại với Emma một chút cô cũng đi về , vừa ra khỏi cửa cô đã thấy một thân ảnh khá giống Mikey có điều cao hơn.Shinichiro.Cô có lần thấy anh ấy trong bức hình mà Mikey chụp với gia đình lúc nhỏ, khác với trong ảnh anh ta có quả đầu khá kì, lần này đầu tóc anh ấy bình thường và trong đẹp trai hơn nhiều.Thật tốt khi anh Shinichiro đã biết cách sử dụng nhan sắc của mình.Thấy cô lại gần anh ấy dập tắt điếu thuốc trên tay rồi chào cô." xin chào em , em hẳn là Hanami Kotoha nhỉ ?

Rất vui được gặp"."

À vâng em rất vui được gặp anh ".Shinichiro nhìn cô thật lâu rồi nói."

đúng như lời đồn, em xinh đẹp thật "" còn đẹp hơn anh tưởng tượng nữa".Kotoha có chút đỏ mặt , cô nhìn hướng khác xem như không xem nó là một lời tỏ tình." em cảm ơn anh ạ".Anh ấy cười với gương mặt đẹp trai đó thật có sát thương." không người cảm ơn nên là anh mới đúng chứ"." anh đã nghe Manjiro kể rằng thời gian qua em giúp đỡ thằng bé rất nhiều"." cảm ơn em".Lần này cô trực tiếp đỏ mặt , đời trước cô chỉ lo kiếm tiền mà xem nhẹ tình cảm của bản thân nên lúc này, khi tiếp xúc gần với trai đẹp trưởng thành làm cô có chút ngại.Thấy trời đang tối dần, Kotoha cũng xin phép về nhà .

Shinichiro tỏ ý muốn đưa cô về như cô từ chối .Dù sao thì lúc trò chuyện với Shinichiro không hiểu sao cô cứ cảm thấy sự lưu luyến trên đáy mắt anh .Cứ như người yêu xa cách lâu năm mới gặp lại vậy." mình từng quen anh ấy sao ta?".
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back