Ngôn Tình Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!

Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 40: 40: Các Người Tiếp Tục


Lục Viễn Tiêu họp xong với với khách hàng của công ty ở khách sạn Khải Tát, đang chuẩn bị tiễn họ lên lầu, nhưng không nghĩ thang máy Vừa mở ra, thì nhìn thấy một màn hương diễm không gì sánh được.

Một cô gái quỳ trên mặt đất, tóc bị người đàn ông hung hăng kéo, cổ áo bị mở ra, trên cổ trắng nõn đều là vết tích xanh tím.

Lục Viễn Tiêu hơi nhíu mày, nét mặt tỏ vẻ xin lỗi, vừa chuẩn bị rời đi, nhưng không nghĩ tới cô gái đang quỳ dưới đất bỗng ngẩng đầu lên.

Lúc thấy gương mặt nhỏ nhắn thanh tú xinh đẹp, Lục Viễn Tiêu lập tức ngây người.

Tô Du Du?Sao cô lại ở chỗ này?Trong khiếp sợ hắn ngẩng đầu, nhìn nguyời đàn ông sau lưng Tô Du Du, trong nháy mắt cả trái tim hắn như ngã xuống đáy VỰC.

Là Kim tổng.

Hắn biết Kim tổng, người này nổi danh háo sắc trong dân kinh doanh ở thành phố S, nhưng vẫn không ít phụ nữ nguyện ý bò lên giường hắn, lý do rất đơn giản, hắn cho giá rất cao.

Cho nên, Tô Du Du vì tiền mà bán mình cho Kim tổng sao?Ý nghĩ này khiến cho tim Lục Viễn Tiêu co thắt lại.

Lục Viễn Tiêu không biết là Tô Du Du bị chuốc thuốc toàn thân vô lực, cho nên hắn thấy là Tô Du Du cam tâm tình nguyện quỳ gối trước mặt Kim tổng căn bản không có ý muốn phản kháng.

Mà Tô Du Du, khi thấy Lục Viễn Tiêu, đầu tiên là cảm thấy khiếp sợ nhục nhã, nhưng mắt thấy của thang máy khép lại lần nữa, cô mới bừng tỉnh, nhanh giữ chặt của thang máy, vùng vẫy mở miệng:"Viễn Tiêu, cứu! "Những lời của cô còn chưa kịp nói xong, Kim tổng lại lôi tóc kéo cô lên, hung hăng đặt lên tường, sau đó quay đầu, cười nói với Lục Viễn Tiêu: "Thì ra là Lục công tử, thật ngại quá, đây là đàn bà đem nay tôi bỏ tiền ra mua, đang chơi trò chơi với tôi, khiến cho cậu chê cười rồi.

"Nhìn cơ thể nhỏ bé của Tô Du Du bị cơ thể mập mạp của Kim tổng chặn lại, đáy mắt Lục Viễn Tiểu hiện lên một tia lửa giận, suýt chút theo bản năng muốn xông qua cho Kim tổng một quyền.

Nhưng khi hắn thấy vết tích trên cổ Tô Du Du lần nữa, lại thấy Tô Du Du mềm nhũn bị Kim tổng đè nhưng không phản kháng, hắn như bị nước lạnh vào đầu, lập tức tỉnh táo lại.

Hắn cúi đầu, khóe miệng nhếch lên một đường cong giễu cợt.

Lục Viễn Tiêu ơi là Lục Viễn Tiêu, mày còn chưa có tính phải không.

Tất cả những thứ này đều là Tô Du Du cô ta muốn, mày tức cái gì?Nếu bản thân cô ta đều đã chọn cuộc sống bản đúng cơ thể này sinh hoạt, thì mày lấy tư cách gì cản cô ta?Tô Du Du bị cơ thể mập mạp củaKim tổng ép tới căn bản đều không thể thở nổi, chứ đừng nói gì là mở miệng nói chuyện, cô chỉ có thể há miệng, giấy giụa đầu hướng ánh mắt cầu CDu Lục Viễn Tiêu.

Viễn Tiêu! Nhanh Cứu em! Xin anh nhanh c* em! Lúc này Lục Viễn Tiêu ngẩng đầu lần nữa, cùng Tô Du Du bốn mắt giao nhau, trong lòng Tô Du Du dấy lên một chút hy vọng, cho là hắn hiểu được ánh mắt cầu Cửu của mình, nhưng không ngờ! "Là tôi quấy rầy nhã hứng của Kim tổng, thực sự là ngại quá, ngài cứ tiếp tục"Giọng nói Lục Viễn Tiêu lãnh đạm không mang theo một chút nhiệt độ, lúc nói chuyện, chậm rãi quay đầu đi, tránh ánh mắt Tô Du Du.

Tô Du Du chỉ cảm giác tim của cô, lập tức ngã vào hầm băng, lạnh đến đáng sợ.

Viễn Tiêu Viễn Tiêu anh ấy vậy mà! nói để cho bọn họ tiếp tục?Anh ấy! Anh ấy vậy mà không muốn cứu cô?Lúc này của thang máy chậm rãi khép lại, mắt cô mở lớn nhìn một bên mặt anh tuấn của Lục Viễn Tiêu, từ từ biến mất.

Cô tuyệt vọng nhắm mắt lại, nước mắt theo gò má lăn xuống.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 41: 41: Anh Đến Rồi


"A, tiểu mỹ nhân, bây giờ không ai quấy rầy chúng ta nữa.

" Thang máy tiếp tục lên cao, Kim tổng vuốt vết thương trên vai bị Tô Du Du cắn, bỉ ổi cùng tức giận trong mắt càng sâu: "Xem hôm nay tao làm sao làm chết mày!"Nói xong thì thang máy dừng lại lần nữa, hắn không kịp chờ đợi lôi Tô Du Du ra khỏi thang máy.

Mà lúc này cả người Tô Du Du, giống như con rối mất đi hồn phách, không chút nào phản kháng lại.

Trong đầu cô, chỉ còn lại khuôn mặt im lặng của Lục Viễn lúc nãy, còn có một câu kia! Thực sự là ngại quá, ngài cứ tiếp tục!Ha ha! Đây chính là người đàn ông cô yêu mười năm, Vũrt bỏ cô rồi đến với Tô Liên Nhi còn chưa tính, bây giờ lại có thể trơ mắt nhìn cô bị người đàn ông khác vũ nhục?Thật lòng mười năm này của cô, cuối cùng đổi được cái gì?Kim tổng kéo Tô Du Du vào phòng ném lên giường, không kịp chờ đợi nhào lên.

Lúc này Tô Du Du đã hoàn toàn bị tác dụng của thuốc khống chế rồi, không còn cách nào phản kháng cũng không thể giãy dụa, cô chỉ có thể gắt gao cắn môi, nhịn xuống nước mắt tủi nhục, tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Cô biết, lúc này đây cô tránh không khỏi.

Không ai đến cứu có được.

Người nhà họ Tô sẽ không đến Cứu cô, Lục Viễn Tiêu lại càng không đến CỨu cô.

Từ nhỏ đến lớn, cô chính là một cô nhi không ai thương không ai yêu, sẽ không có người thực sự quan tâm tới cô, coi như ngày hôm nay cô bị người khác vũ nhục đến chết, cũng sẽ không có ai đến cứu cô! Råm!Mắt thấy Kim tổng sẽ nhào tới, không ngờ lúc này, cửa phòng truyền đến một tiếng nổ lớn!Đầu óc mơ màng của Tô Du Du bị tiếng nổ này làm cho thanh tỉnh, cô thấy Kim tổng lăn xuống giường mắng: "Người nào mẹ nó không có mắt như vậy, dám phá hỏng hứng thú của ông! "Nhưng khi hắn thấy rõ người ở của thị trợn tròn mắt lên, mặt béo phì không ngừng run rẫy.

Trong lòng Tô Du Du giật mình.

Chẳng lẽ là Lục Viễn Tiêu tới cứu cô sao?Cô cố gắng mở mắt, thấy một thân ảnh cao lớn, chậm rãi đi vào phòng.

Một thân sơ mi trắng dán vào khuôn ngực khỏe mạnh, quần đen phác họa chân dài, gương mặt xuất chúng không gì sánh được quanh thân tỏa ra hơi thở lạnh băng, khiến người khác sợ hãi.

Tô Du Du không kiềm chế được, nước mắt chảy xuống.

Là anh ta! Không ngờ cuối cùng người cứu mình, lại là quỷ nam cô sợ nhất! Trì Tử Tước đi vào phòng, trong nháy mắt nhiệt độ trong phòng liền giảm xuống vài độ.

Kim tổng đương nhiên biết Trì Tư Tước, hắn sợ run, sao cũng không nghĩ ra, nhân vật lớn trong truyền thuyết này, sao lại xuất hiện ở đây.

"Trì, trì thiếu! ngài! sao ngài lại ở đây! tôi! A!"Ông ta còn chưa hỏi xong, cơ thể đột nhiên bay lên, nặng nề đụng vào tường.

Xung quanh rõ ràng không có gì cả, nhưng cơ thể Kim tổng cứ như vậy bị dính ở trên tường, phảng phất như bị một bàn tay vô hình giữ lấy, chỉ thấy cơ thể mập mạp không ngừng vùng vẫy, cuối cùng mắt trợn lên, đã hôn mê.

Lúc này Trì Hạo thở hổn hển chạy vào phòng.

"Lối ra ngoài, xử lý sạch sẽ.

" Trì Tư Tước lạnh lùng nói.

"Dạ rõ!"Trì Hạo kéo cơ thể Kim tổng ra ngoài, Trì Tử Tước mới chậm rãi đi đến bên giường.

Lúc này Tô Du Du nằm trên giường, đã bị tác dụng của thuộc hành hạ mất đi ý thúc lần nữa, khuôn mặt đỏ bừng, hai mắt mơ mơ màng màng, không ngũng vặn vẹo.

Trì Tư Tước nhíu mày, giơ tay lên xem trán cô, nhưng tay vừa đụng đến cô, cô giống như là chộp được cọng rơm Cứu mạng, nắm lấy tay hắn, liều mạng bỏ vào quần áo cô.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 42: 42: Quan Trọng


Lúc da cô gái mềm mại nóng hổi chạm vào tay lạnh như bạnh của hắn, Trì Tư Tước đột nhiên cảm thấy giống như là có một dòng điện từ lòng bàn tay của hắn chạy vào.

Vật nhỏ này sao nóng như vậy?Chân mày hắn không khỏi nhăn hơn, nắm lấy căm xinh xắn của Tô Du Du, hưởng mặt cô về mình, lúc này mới phát hiện mặt cô đỏ bừng, hơi thở thở ra cũng nóng.

"Lại dám kê thuốc?" Đáy mắt lạnh bằng của Trì Tư hiện lên phẫn nộ: "Rất tốt, dám đụng vào người phụ nữ của tôi, lá gan thật lớn.

"Hắn lạnh lùng nói, lúc này Tô Du Du trên giường đã bị tác dụng của thuốc hành hạ không chịu nổi.

Cô cảm thấy cả cơ thể mình nóng như lửa đốt, nắm lấy tay lạnh bằng của Trì Tư Tước, thật giống như là trong sa mạc tìm được nguồn nước vậy, chờ không kịp dán người qua.

Không chỉ có như vậy, cô còn cảm thấy quần áo trên người Trì Tư Tước cản trở muốn chết, cô làm bùa xé ra, muốn chạm vào lồ ng ngực lạnh như băng của hắn.

"Tôi muốn! " Cô thì thầm yếu ớt, giọng nói hỗn loạn: "Trì Tư Tước, van cầu anh! tôi muốn "Nghe được giọng nói nhỏ nhẹ và mềm mại của cô gái, cơ thể Trì Tư Tước không khỏi cứng đờ, đôi mắt trở nên u ám.

Hắn khẽ nín thở, nắm lấy cằm cô gái nhỏ không an phận trong lòng, ép cô ngẩng đầu nhìn mình.

"Em muốn cái gì?" Hắn thấp giọng hỏi, giọng nói hơi khàn.

Lúc này đại não Tô Du Du căn bản không thể suy nghĩ được gì, chỉ cảm thấy rời khỏi lồ ng ngực lạnh bằng của Trì Tư Tước, toàn thân lại bắt đầu nóng khó chịu, cô nhịn không được khóc lên, khóc nức nở lắp bắp nói: "Tôi muốn! tôi muốn anh! "Trước đây Tô Du Du ở trước mặt Trì Tư Tước, đều rất ngượng ngùng, nhưng lúc này dưới tác dụng của thuốc, cô hoàn toàn buông thả bản thân.

Nhìn Tô Du Du như vậy, cổ họng Trì Tư Tước chuyển động lên xuống.

Chết tiệt.

Nếu như hôm nay không phải hắn tìm được cô đúng lúc thì bộ dáng này của cô có phải sẽ bị người đàn ông khác nhìn thấy hay không?Nghĩ tới khả năng này, đáy mắt Trì Tư Tước hiện lên tia lửa giận, ném Tô Du Du lên chiếc giường mềm mại, đè lên người Cô.

"Em muốn cái gì?" Hắn nâng cơ thể mềm mại nóng hổi của cô lên, trong đội mắt đen có ngọn lửa bùng cháy: "Được, tôi cho em đủ!"Dùng sức giữ lấy như mang theo chút trừng phạt, dù trời có sập xuống, cũng muốn nuốt lấy Tô Du Du! Ở nhà ăn trong khách sạn Khải Tát.

"Lục thiếu, đồ án thiết kế này thực sự rất tốt, hy vọng anh có thể suy nghĩ thật kỹ.

Lục thiếu? Lục thiếu anh có đang nghe không?""Cái gì?" Lúc này Lục Viễn Tiêu mới hoàn hồn lại, ngẩng đầu nhìn về những khách hàng, CLời Clời xin lỗi: "Thật ngại quá, tôi không tập trung lắm.

""Không có việc gì.

" Những khách hàng tỏ vẻ thông cảm: "Nhất định là do không còn sớm nữa, chúng ta cũng nên đi về nghỉ ngơi thôi, Lục thiếu, ngày mai gặp ở công ty!"Lục Viễn Tiêu đưa khách hàng về phòng, đứng ở đại sảnh thật lâu, cuối cùng vẫn đi đến quầy lễ tân.

"Xin hỏi Kim tổng ở phòng nào?"Hắn đi lên cầu thang đến cửa phòng người phụ nữ ở quầy lễ tân nói với anh, muốn gõ cửa nhưng không cử động.

Hắn cũng không biết, tại sao mình lại muốn tới tìm Kim tổng.

Chỉ là cả buổi tối, trong đầu hắn không ngừng hiện lên khuôn mặt nhỏ nhắn bàng hoàng bất lực của Tô Du Du quỳ trong thang máy, làm hại hắn không có cách nào bàn chuyện làm ăn với khách hàng.

Có thể! Có thể là hắn thật sự hiểu lầm?Có thể là Tô Du Du không phải đến thuê phòng với Kim tổng thật, có thểHắn còn chưa kịp nghĩ tiếp thì cửa phòng trước mắt đã mở ra.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 43: 43: Anh Trừng Phạt Tôi Chứ


Tim Lục Viễn Tiêu đập mạnh, ngẩng đầu lên, không ngờ bên trong cảnh của là nhân viên dọn dẹp của khách sạn, vẻ mặt ngơ ngác nhìn hắn: "Tiên sinh, anh là..."Lúc này Lục Viễn Tiêu mới hoàn hồn lại: "Người ở phòng này, đã rời đi rồi sao?""Đúng vậy, người đàn ông kia đã ôm cô gái rời đi.""Cái gì?" Hô hấp Lục Viễn Tiêu nhưng lại kéo tay nhân viên dọn dẹp lại: "Cô nói, cô gái là bị ôm đi?""Đúng...!đúng vậy..." Nhân viên dọn dẹp bị kinh hãi, nhưng Lục Viễn Tiêu cũng đã không để ý tới cô ta nữa, trực tiếp xông vào phòng.Căn phòng chưa được dọn hết, còn có thể thấy được chăm đệm tứ tung, cùng hơi thở ái muội trong không khí, vừa nhìn là có thể biết trong này xảy ra cảnh kịch liệt như thế nào.

Lục Viễn Tiêu nhìn nếp nhăn trên giường, thậm chí cũng có thể tưởng tượng được, lúc này chính ở cái giường này Tô Du Du bị Kim tổng đè lên, sau đó...Cạch!Hắn nhịn không được đánh một quyền trên tường.Lục Viễn Tiêu ơi Lục Viễn Tiêu! Rốt cuộc là mày có bao nhiêu ngu ngốc! Lúc này rồi, lại còn vọng tưởng là Tô Du Du vô tội! Cô ta cùng Kim tổng vô khách sạn, trừ làm chuyện này ra thì còn có thể làm gì nữa!Lẽ nào mày cho rằng, cô ta vẫn còn là cô bé khi còn nhỏ cần người bảo vệ sao? Không phải! Cô ta đã sớm là người đàn bà bẩn thỉu, mày sao lại còn u mê không tỉnh!Hắn đấm từng quyền từng quyền lên trường, thẳng đến khi nhân viên dọn dẹp run rẩy đến hỏi chuyện gì xảy ra, thì hắn mới không quay đầu rời khỏi khách sạnKhi Tô Du Du tỉnh lại, chỉ thấy cơ thể mình dường giống như là bị nghiền qua, không chỗ nào là không đau.Cô vội vàng ngồi dậy, mới phát hiện mình đang ở phòng trong lầu đài của Trì Tư Tước.Chuyện xảy ra tối hôm qua tràn vào trong đầu, cô suy sụp tinh thần củi đầu.Náo loạn cả buổi, cô cũng quay về đây lại.Cô nhìn xuống cơ thể đau nhức muốn đi xuống giường, bên tại đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh như băng..."Làm sao, lại muốn chạy?"Tô Du Du sợ đến tim co rụt lại, ngẩng đầu, nhìn thấy Trì Tư Tước ngồi trên bàn ghế bên cạnh, một đôi mắt đen lạnh như băng nhìn cô."Anh...!anh luôn ở chỗ kia?" Tô Du Du sợ đến khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, sao Vừa rồi cô hoàn toàn không chú ý tới?Trì Tư Tước là không trả lời vấn đề của cô, chỉ lạnh lùng nói: "Em có phải là nên giải thích một chuyện gì hay không?"Trong lòng Tô Du Du hồi hộp.Nguy rồi, suýt chút nữa thì cô quên mất, lúc trước cô nói dối rồi lên từ Tô gia rời đi, bây giờ bị bắt trở lại, cô nên giải thích thế nào?"Có...!Có một học tỷ giới thiệu cho tôi một công việc..." Cô cúi đầu, hốt hoảng mở miệng: "Cho nên...""Công việc chính là ngủ với người đàn ông khác?" Trì Tư Tước Cười lạnh cắt ngang lời cô.Cơ thể Tô Du Du run lên, ngẩng đầu: "Không phải! Đó là ngoài ý muốn, tội "Lời của cô còn chưa nói hết, Trì Tư Tước lại vung tay lên, lạch cạch, thật nhiều tờ giấy màu vàng rơi xuống bàn.Tô Du Du thấy những tờ giấy này, khuôn mặt nhỏ nhắn càng trở nên trắng hon.Đó là bủa chú bà bà để lại, bao gồm cả lá bùa hôm qua cô dán lên người, ngăn chặn Trì Tư tưỚc tìm được mình"Tôi..." Cô nuốt một ngụm nước bọt, muốn giải thích, lại không có gì để nói."Tô Du Du, lá gan em thật đúng là rất lớn.

Trị Tư Tước lạnh lùng nói: "Dám trốn đi? Còn biết lấy phù chủ đề phòng tôi?"Hôm qua, Trì Hạo phát hiện Tô Du Du không thấy sau đó lập tức liên lạc với hắn, hắn vốn có thể dựa vào hơi thở của cô mà tìm được cố, nhưng không biết tại sao, hơi thở của cô bỗng mất đi, hắn mất đi một ít quỷ lục mới có thể biết được, vật nhỏ này vậy mà lấy phù chú che dấu đi hơi thở!Vì tránh hắn, vật nhỏ này thật đúng là vất vả!Hắn càng nghĩ càng tức giận, nhìn vật nhỏ nhỏ bé yếu ớt này, hắn hận không thể trực tiếp đè cô dưới thân, hung hăng trừng phạt cô!Nhưng hôm qua Tô Du Du bị chuốc thuốc, bây giờ có thể hết sức yếu ớt, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch như tờ giấy, nhìn cô như vậy, lửa giận của hắn bay hơn phân nửa, trong lòng có chút đau.Tô Du Du thấy lửa giận của Trì Tư Tước, sợ run, nhưng cô cũng biết sợ là vô dụng, cho nên cắn răng ngẩng đầu: "Đúng, ngày hôm qua là tôi muốn chạy trốn.

Cho nên, anh trừng phạt tôi đi!"Đôi mắt lấp lánh trên khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của cô gái tràn đầy quật cường, Trì Tư Tước nhìn cô trầm mặc hồi lâu, nhếch miệng cong lên."Trừng phạt em? Tốt, đây chính là em nói." Đôi mắt đen u ám của hắn: "Em, qua đây.".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 44: 44: Xoa Bóp Giúp Tôi


Nghe thấy Trì Tư Tước gọi cô qua, cơ thể Tô Du Du không nhịn được run lên một cái.Cầm...!cầm thú này, sẽ không lại muốn làm chuyện đó với cô chứ!?Thấy Tô Du Du không động đậy, trong mắt Trì Tư Tước hiện lên một tia không kiên nhẫn: "Nhanh lên một chút, không phải em nói muốn tôi trùng phạt em sao?"Tô Du Du biết rõ quỷ nam này có bao nhiêu đáng sợ, chỉ có thể chậm rãi đứng lên, bất đắc dĩ đi tới hắn.Trì Tư Tước cũng là không có kiên trì như vậy, bàn tay to trực tiếp ôm cơ thể nhỏ nhỏ của Tô Du Du vào lòng.Tô Du Du chạm tới làn da lạnh băng, không khỏi lại run lên.Cô không dám nhìn mắt Trì Tư Tước, quay đầu hỏi: "Anh muốn trừng phạt tôi như thế nào?""Hôm qua tôi làm thuốc giải cho em, mệt chết đi được, em có biết không." Trì Tư Tước thản nhiên vuốt v e cổ cô gái, cổ của cô rất đẹp, xinh đẹp như hắn rất thích.

thiên nga,"Anh..." Mặt Tô Du Du đỏ lên.Quỷ nam này, lại còn có mặt nói hắn mệt?Tối hôm qua tác dụng của thuốc rõ ràng đã hết ở khách sạn, nhưng sau khi Trì Tư Tước đưa cô về, lại lăn qua lăn lại khoảng mấy tiếng!Rốt cuộc người nào mệt vậy!"Không sai." Dáng vẻ Trì Tư Tước không chút nào ngượng ngùng: "Cho nên, em phải xoa bóp một chút cho tôi.""Cái gì?" Tô Du Du ngây ngẩn cả người, mới phản ứng kịp là cái gì: "Anh nói phải cho trừng phạt tôi, chính là muốn tôi xoa bóp cho anh sao?"Lúc này Trì Tư Tước mới giương mắt nhìn cô: "Không sai, nếu không...!thì em cho là cái gì?"Quả thật Tô Du Du không thể tin vào tai mình.Cô còn tưởng rằng, lấy tính cách của quỷ nam này, trừng phạt khẳng định là muốn chơi đùa cô chết đi sống lại, nhưng không nghĩ tới, chỉ là xoa bóp?Nhìn vẻ mặt cô gái vì kinh ngạc mà có chút ngốc ngếch, khóe môiTrì Tư Tước không tự chủ được cong lên: "Làm sao? Không thích? Chúng ta đổi trừng phạt khác.""Không phải không phải không phải, tôi cảm thấy trừng phạt này rất tốt." Lúc này Tô Du Du mới hoàn hồn, vội vàng đặt tay nhỏ bé của mình lên vai Trì Tư Tước: "Anh muốn xoa bóp thế nào? Như vậy được chưa?"Bàn tay nhỏ bé mềm mại chạm vào vai của hắn, tê tê dại dại.Trì Tư Tước giơ tay lên, bàn tay to nắm lấy tay nhỏ bé của cô, một đường đi xuống: "Đàn ông dùng sức là ở thắt lưng, mệt cũng là mệt ở đây."Hắn thả tay Tô Du Du ở bên hông rắn chắc của hắn, khuôn mặt Tô Du Du hơi đỏ lên, nhưng vẫn nghe lời, xoa bóp đàng hoàng.Tay của cô bé rất mềm cũng rất ấm, cảm thấy đôi tay nhỏ bé kia xoa qua xoa lại ở trên người mình, Trì Tư Tước chỉ cảm thấy trong bụng ngọn lửa lại dấy lên lần nữa.Nhưng nhìn sắc mặt còn có chút tái nhợt của Tô Du Du, hắn chỉ có thể cố gắng nhịn xuống.Chết tiệt.Loài người chính là yếu đuối như vậy.

Nếu không...!hắn khẳng định mấy ngày mấy đêm cũng sẽ không bỏ qua cho vật nhỏ nàyNhưng bây giờ, lấy một chút lời là được.Nghĩ như vậy, hắn tóm lấy tay nhỏ bé của Tô Du Du tay, đang muốn kêu cô xoa bóp thật tốt cho mình, nhưng này lúc, đột nhiên truyền đến tiếng đập của."Trì thiếu, người ngài muốn tìm đã tìm được rồi." Là Trì Hạo.Tô Du Du như nhặt được đại xả, nhanh rút tay nhỏ bé của mình về: "Hình như Trì Hạo tìm anh có việc gấp, anh anh nhanh đi qua đi."Trì Tư Tước lạnh lùng nhìn lướt qua Trì Hạo ngoài cửa, cũng không thả tay nhỏ bé mềm mại của Tô Du Du ra.Hắn nhìn về phía Tô Du Du, chớp lông mi: "Em chạy cái gì? Người Trì Hạo tìm được, em cũng quen biết."Nói xong hắn đứng lên, nắm Tô Du Du đi về phía của.Tô Du Du ngẩn ra.Người có quen biết? Sẽ là ai?.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 45: 45: Không Cho Phép Em Sợ Tôi


Trì Tư Tước dẫn Tô Du Du xuống lầu đi tới tầng hầm.Cho tới bây giờ Tô Du Du chưa từng đi đến tầng hầm này bao giờ, cô mơ hồ nghe thấy trong bóng tối truyền đến âm thanh nức nở, không khỏi sợ kéo tay Trì Tư Tước: "Nơi đó có cái gì?""Bật đèn."Trì Tư Tước không trực tiếp trả lời cô, theo mệnh lệnh của hắn ánh đèn sáng lên, Tô Du Du bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ hãi.Trong căn phòng trống, hai cô gái bị treo trên trần nhà, cô xem kỹ mặt hai người kia, gắt gao che miệng lại.Là Chu Hâm cùng với thư kỷ đã làm việc trước đây!Lúc này hai người bọn họ đều mặt mũi bầm dập, vừa nhìn thấy Tô Du Du, liền kêu to lên: "Du Du, Du Du em mau cứu chị! Tụi chị thực sự không phải cố ý! Van cầu em mau cứu chị!"Tô Du Du có chút không phản ứng kịp, Trì Tư Tước đã ngồi xuống ghế số pha to lớn, kéo cô vào trong ngực, thấp giọng hỏi: "Em muốn xử lý bọn họ như thế nào?"Lúc này Tô Du Du mới lấy lại tinh thần: "Là anh bắt hai người họ tới?""Hai người họ dám bán em, đương nhiên là phải trả cái giá thật lớn." Ánh mắt Trì Tư Tước lạnh băng khiến người khác sợ.Cơ thể Tô Du Du run lên.Kỳ thực lúc trước cô cũng đã nghĩ tới, cô tới công ty kia làm việc, rồi bị thu ký bán đi, không thể nào mà trùng hợp như vậy, nhất định là có người sắp xếp.Cô ngẩng đầu nhìn Chu Hâm, lúc này Chu Hâm vẫn còn đang khóc lớn: "Du Du! Van cầu em xem phân thượng chúng ta đã từng học tỷ học mũi, bỏ qua cho chị đi!"Bây giờ Chu Hâm thật sự rất sợ.

Cô vốn tưởng rằng, Tô Du Du chẳng qua chỉ là đứa con nuôi quê mùa, nhưng cô không ngờ là sau lưng cô ta lại có chỗ dựa vững chắc lợi hại như vậy! Nếu cô biết Tô Du Du là người của Trì Tư Tước, cho cô một trăm lá gan, cô cũng không dám xuống tay với cô ta!Tô Du Du không quan tâm đ ến lời cầu xin tha thứ của cô ta, chỉ bình tĩnh hỏi: "Học tỷ, là ai sai chị làm như vậy?"Cô không phải người ngu, cô và Chu Hâm không oán không cừu, Chu Hâm không có lý do gì hại cô như vậy.Cơ thể Chu Hâm run lên, không dám nói lời nào.Trì Tư Tuớc cười lạnh một tiếng:"Xem ra có người còn chưa ăn đủ đau khổ."Trong bóng tối lập tức có người đàn ông vạm vỡ đi tới, Chu Hâm sợ đến toàn thân run rẩy:"Chị nói, chị nói! Là Tô Liên Nhi! Là Tô Liên Nhi bảo chị hại em!"Tô Liên Nhi.Nghe thấy đáp án này, Tô Du Du thực sự không có chút kinh ngạc nào."Tô Liên Nhi." Trì Tư Tước cười lạnh một tiếng: "Lá gan thật là lớn."Tô Du Du nhìn Trì Tư Tước: "Anh muốn xử lý hai người họ như thế nào!""Họ đối xử với em ra sao, thì đương nhiên chúng ta phải đối xử như thế với ho!""Trì...!Trì thiếu...!ngài...!ngài muốn làm gì!" Hai người Chu Hâm sợ hãi, trong bóng tối bỗng xuất hiện thật nhiều người đàn ông vạm vỡ, bọn họ thô lỗ mở miệng Chu Hâm với thư ký, rót hết một chai chất lỏng.Chu Hâm với thư ký bị rót ho khan, sắc mặt tái nhợt: "Đây...!đây là cái gì.

.""Hôm qua hai người rót cho Tô Du Du cái gì, cái này chính là cái đó." Trì Tư Tước lười biếng tựa vào số pha, thờ ơ vuốt tóc mềm mại của Tô Du Du: "Chẳng qua, tác dụng mạnh gấp trăm lần thôi!"Chu Hâm với thư ký phản ứng lại, hét chói tại cầu xin tha thứ, nhưng chỉ trong chốc lát sau, tác dụng phát tác, hai người không còn sức để gọi tiếp, không ngừng làm ra dáng vẻ xấu hổ, gọi mời mấy người đàn ông vạm vỡ kia.Tô Du Du thấy một màn như vậy, nhịn không được nhắm mắt lại, nhưng không có ngăn cản.Cô không phải thánh mẫu, không có cách nào lương thiện với hai người hại mình được, nếu như hôm qua không phải Trì Tư Tước xuất hiện đúng lúc, lúc này biến thành bộ dáng này, chính là cô đi.Những người đàn ông kia sớm đã không nhịn được, nhưng Trì Tư Tước ở đây bọn họ cũng không dám di chuyển, thẳng đến khi thấy Trì Tư Tước không biến sắc gật đầu, bọn họ mới không kịp chờ đợi mà bắt đầu hành động.Trì Tư Tước kịp thời che mắt Tô Du Du lại, không muốn cho cô xem một màn dơ bẩn này.Nhưng âm thanh không ngừng truyền đến, nghe vào vô cùng đáng sợ, Tô Du Du hơi hơirun, tay không tự chủ được nắm cổ áo sơ mi của Trì Tư Tước.Trì Tư Tước cúi đầu, thấy động tác lơ đãng này của cô, khóe miệng hơi Công lên."Đáng sợ sao?" Hắn thấp giọng hỏi.Tô Du Du cắn môi gật đầu."So với quỷ còn đáng sợ hơn?" Hắn lại hỏi.Tô Du Du ngẩn ra, còn chưa kịp trả lời, thì thấy Trì Tu cắn vành tại cô."Tô Du Du, tôi nói rồi, không cho phép em sợ quỷ, càng không cho phép sợ tôi.".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 46: 46: Trì Tư Tước Cảm Ơn Anh


Dứt lời, hắn ôm Tô Du Du, rời khỏi tầng hầm hỗn loạn nàyTrên đường đi, Tô Du Du rụt rè dò hỏi: "Trì Tư Tước, tôi! tôi còn có thể ra ngoài không?"Trì Tư Tước không chút nghĩ ngợi trả lời: "Không thể.

""Anh không thể giam giữ tôi như vậy được!" Tô Du Du vùng vẫy uốn éo người: "Dù cho là chúng ta kết hôn rồi, thì ta cũng có tự do của mình!"Lúc này Trì Tư Tước mới dùng động tác, quay đầu nhìn vật nhỏ tức giận trước mắt, sắc mặt lạnh thêm vài phần: "Cho nên, em còn muốn chạy trốn?"Tô Du Du bị giọng lạnh bằng của hắn hù dọa, cúi đầu: "Không có! tôi không nghĩ trốn đi, tôi chỉ là muốn ra ngoài.

"Cô cũng đã hiểu ra, là cô trốn không thoát được.

Đối phương là quỷ nam lợi hại như vậy, cho dù có phù chủ của bà bà thì cô trốn cũng không thoát.

Nhưng có thực sự phải ra ngoài, cô muốn đi chăm sóc Có bà bà, cô còn phải nghĩ cách trả tiền thuốc cho bà bà, cô không thể trở thành chim hoàng yên Trì Tư Tước nuôi được.

Trì Tư Tước cúi đầu, nhìn dáng vẻ của cô gái tội nghiệp trước mắt, cải miệng nhỏ nhắn mím lại, viền mắt hơi đỏ lên, giống như là bị vô vàng ủy khuất.

Trong lòng hắn không tự chủ được mềm nhũn, giọng nói chậm lại: "Được, tôi đồng ý cho em ra ngoài.

"Tô Du Du ngẩng đầu, đôi mắt sáng trong suốt nhìn hắn:"Anh nói thật sao? Anh thực sự để cho tôi ra ngoài?"Trì Tư Tước gật đầu.

Cho dù là vật nhỏ này chạy đến chân trời góc biển, hắn cũng đều có cách tìm ra cô.

Tô Du Du vui mừng đến đỏ bừng cả khuôn mặt, cắn môi hồng hồng, nhẹ giọng nói: "Trì Tư Tước, cảm ơn anh.

"Cơ thể Trì Tư Tước đang ôm cô bỗng cứng đờ, dừng bước lại, ánh mắt kỳ lạ củi đầu nhìn cô: "Em nói gì?"Tô Du Du chớp chớp mắt ngây thơ như nai nhỏ: "Tôi nói cảm ơn anh, không chỉ là cảm ơn anh để cho tôi ra ngoài, mà còn cảm ơn anh đêm qua đã cứu tôi.

"Tuy là cô rất sợ Trì Tư Tước là quỷ, nhưng Tri Tư Tước quả thật đã cứu cô, còn vì cô trút giận, cho nên cô thật lòng cảm ơn hắn.

Mặt Trì Tư Tước liền nghiêm lại nhìn Tô Du Du, vẻ mặt kia giống như là đang nhìn quái vật, qua một hồi lâu, hắn mới cứng nhắc mở miệng: "Chuyện bé xé ra to.

"Nói xong, hắn tiếp tục ôm Tô Du Du đến phòng, động tác có vài phần cứng ngắc như trước.

Tô Du Du nghi hoặc Trị Tư Tước, thấy bên tai hắn có chút đó, con mắt không khỏi tròn xoe.

Quỷ nam này không phải là ngượng ngùng chủ!?Cô thật không thể tin được, một quỷ nam vô sỉ như thế, vậy mà cũng biết xấu hổ?Trì Tư Tước ôm Tô Du Du về phòng, liền dẫn Trì Hạo rờiđi.

Trong lòng Tô Du Du vẫn luôn lo lắng bệnh tình của bà bà gọi điện thoại đến bệnh viện, đối phương không khách khi nói cho cô biết, nếu trong vòng 3 ngày còn không nộp tiền thuốc nữa, thì thật sự sẽ ngừng thuốc cho bà bà.

Tô Du Du gấp đến giống như kiến bò trên chảo nóng, lên mạng tìm thật nhiều cô hội làm việc, rốt cục thấy một đoàn kịch đang tuyển dụng trợ lý bán thời gian.

Việc trong đoàn kịch rất khổ cực, cho nên tiền lương thù lao không tệ, Tô Du Du lập tức gọi điện thoại tới, đối phương đang rất thiếu người, kêu cô lập tức đến.

Cô nhanh chóng thay quần áo chuẩn bị ra ngoài, nhung phát hiện quần áo truyớc kia của mình bị ném đi hết, cô chỉ có thể lấy một bộ trong đám quần áo Trì Tư Tuớc mua cho cô, lấy một chiếc váy màu đen nhìn đơn giản nhất mặc vào, liền ra ngoài.

Cô kêu tài xế đua cô đến trung tâm thương mại cách đoàn kịch không xa làm cho tài xế đưa cô đặt ở đoàn kịch cách đó không xa, sau đó từ cửa sau len lén chạy ra ngoài.

"Chào anh, tôi là Tô Du Du vừa mới gọi nói muốn làm trợ lý!" Người có đầy mồ hôi, đua sơ yếu lý lịch của bản thân ra.

Nhưng đối phương nhìn cũng không nhìn một cái, không kiên nhẫn nói: "Đã biết đã biết, nhanh đi giúp chị Man Man cầm đồ!"Tô Du Du sửng sốt, quay đầu, thì thấy một cô gái xinh đẹp mặc váy đỏ thắm, chầm chậm đi xuống từ một chiếc xe.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 47: 47: Lau Móng Chân Cho Tôi


Đó là Trần Man Man nữ minh tinh đang nổi, Tô Du Du xem qua rất nhìn kịch truyền hình của cô, bây giờ nhìn thấy người thật, không khỏi cũng có vài phần kích động, lập tức nghênh đón.

"Chị Man Man, em là trợ lý mới của đoàn kịch, em đến cầm đồ giúp chị!" Nói xong, cô chủ động nhận lấy vali hành lý từ tay trợ lý Trần Man Man.

Trần Man Man mang theo kính râm hàng hiệu, nghe Tô Du Du lời nói, mới kéo kính râm xuống một tí, nhìn cô.

Cái nhìn này, khiến đáy mắt cô ta hiện lên một tia kinh diễm.

Một cô gái thật xinh đẹp.

Dung mạo như vậy, đặt ở trong giới giải trí đều là hàng đầu, còn có bộ đồ trên người này, không phải trang phục được thiết kế cao cấp Chanel sao? Cô đã nói với Á Thái người quản lý khu vực Chanel muốn một bộ nhưng đã lâu rồi chưa có được, sao lại có thể mặc trên người một trợ lý nhỏ?Không đúng, nhất định là giả.

Một gương mặt xuất chúng như vậy, còn cố tình mặc đồ giả cao cấp, Trần Man Man nhìn Tô Du Du sắc mặt liền âm trầm lại.

"Nếu là trợ lý, thì đem những thứ này của tôi, toàn bộ đều đem vào khách sạn.

" Cô kéo kính râm lên, không hề nhìn Tô Du Du nhiều thêm: "Còn có, tôi đói rồi, cô đi mau chút đồ ăn cho tôi!Nói xong, cô không nhìn Tô Du Du, chân mang giày cao gót rời đi.

Tô Du Du nhìn hành lý giống núi nhỏ trước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, nhưng vẫn nhanh chóng mang vào khách sạn.

Mất khoảng chừng một giờ, mới đem hết tất cả hành lý vào trong, bộ váy trên người thấm đầy mồ hôi, tóc rối loạn lên.

Nhưng cô không dám trì hoãn, lập tức chạy đi quán cà phê bên cạnh, mua một phần sandwich cùng ly cà phê, mới trở về đoàn kịch.

Trần Man Man đang trang điểm, cô cẩn thận đưa sandwich tới: "Chị Man Man , đây là thức ăn trưa chị muốn.

"Trần Man Man lười biếng nhìn về phía cô: "Tôi đã sớm ăn rồi, với tốc độ này của cô, nếu như tôi thực sự chờ cô, thì đã sớm chết đói!"Tay Tô Du Du cứng đờ, chân mày không khỏi nhíu lại.

Cô đã dùng tốc độ nhanh nhất rồi, nhưng nhiều hành lý như vậy, chỉ với một cô gái như cô, thì làm sao nhanh được?Nhưng bây giờ cô chỉ là trợ lý của đoàn kịch, cũng không tiện nói gì, chỉ có thể cầm sandwich về.

Đúng lúc cô còn chưa ăn cơm, cô dứt khoát tìm một cái ghế, chính mình ăn phần sandwich này.

Trần Man Man mắt liếc nhìn Tô Du Du bên cạnh đang ăn sandwich, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn không một chút son phấn, nhưng vẫn tinh xảo không gì sánh được, miệng nhỏ mở ra khép lại, nhìn qua vô cùng đáng yêu.

Trong lòng Trần Man Man không khỏi hiện lên một tia ghen ghét.

Một cô gái xinh đẹp như vậy, sao có thể đến đoàn kịch làm trợ lý được? Nhất định là muốn mượn cơ hội này, làm quen đạo diễn gì gì đó, muốn vào giới giải trí!Loại mưu mô của tiện nhân này cô đã thấy rất nhiều, không cho cô ta chút dạy dỗ, Cô ta còn tưởng giới giải trí là nơi dễ vào như vậy?Nghĩ vậy, giọng cô cất cao: "Này, trợ lý kia, cô qua đây sơn móng cho tôi.

"Tô Du Du sủng sờ, chỉ chỉ mình: "Chị Man Man, chị nói em sao?""Không phải cô thì là ai! Nơi này còn có những người nhàn rỗi khác sao!"Tô Du Du nhíu mày, nhưng vẫn là ngồi đến trước mặt Trần Man Man, lấy ra sơn móng tay đỏ thắm, Vòa chuẩn bị sơn móng tay cho cô ta, nhưng không ngờ Trần Man Man giơ chân lên, giày cao gót đạp vào ngục cô.

"Ai nói tao muốn sơn móng tay hả?" Trần Man Man kéo dài giọng nói, trong mắt tràn đầy độc ác: "Tao là kêu mày sơn móng chân.

".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 48: 48: Cô Gái Ở Của Cầu Thang


Tô Du Du liền muốn nổi giận, nhưng nghĩ tới bà bà trong bệnh viện, cô cắn răng nhịn xuống, lấy ra chai tẩy móng, bắt đầu lau cho Trần Man Man.

Nhưng không ngờ chỉ mới lau một cái ngón chân, Trần Man Man liền măng to lên: "Mày đang làm gì, rốt cuộc mày có biết sơn móng chân hay không? Mày xem một chút mày sơn hết ra cả da rồi!"Tô Du Du không nhịn được nữa: "Tôi vốn cũng không phải là chuyên nghiệp, nếu như cô không hài lòng, thì tìm người khác! ""Dám cãi lại!" Bây giờ Trần Man Man hoàn toàn nổi giận, chân đá mạnh vào ngực Tô Du Du một cái.

Tô Du Du trực tiếp từ trên ghế ngã xuống đất, nước sơn móng tay toàn bộ khiến cho vay của cô một mảng đỏ thắm.

đåra,Cô biết cái váy này rất đắt, nhất thời đau lòng gần chết, nhanh tay lấy giấy ăn bên cạnh muốn lau đi sơn móng tay trên váy, nhưng một chút cũng lau không ra!Nhìn cô ta như vậy, Trần Man Man cười lạnh một tiếng: "Chẳng qua chỉ là một cái váy giả, còn xem là bảo bối, thật đúng là nghèo nàn!"Ánh mắt Tô Du Du lạnh lẽo, ngẩng đầu nhìn Trần Man Man.

Trần Man Man hất cằm kiêu ngạo: "Nhìn cái gì? Còn không nhanh lấy sơn móng tay mới sơn tiếp cho tôi?"Tô Du Du không nhúc nhích.

Trần Man Man tức giận đến trợn tròn mắt: "Tại mày có bị điếc hay không? Không nghe thấy tao nói sao!"Tô Du Du vẫn phớt lờ cô ta, lúc này một nhân viên đoàn kịch bên ngoài phòng hóa trang kêu lên: "Một trợ lý qua đây! Nơi đây cần người điều chỉnh ánh sáng một chút!"Cô lập tức đứng dậy, ra khỏi phòng trang điểm.

Trần Man Man tức điên lên: "Này! Mày dám phớt lờ tao! Có phải là mày không muốn làm ở đây hay không hả?"Lúc này Tô Du Du mới dùng bước, quay đầu ôn hoà nói: "Trần Man Man, CÓ phải cô nghĩ sai cái gì rồi không? Tôi là trợ lý của đoàn kịch, không phải là trợ lý riêng của cô, về sau cô muốn ăn cơm hay sơn móng tay gì gì đó, thì tìm trợ lý của cô, đừng có tìm tôi!"Nói xong, cô căn bản cũng không nhìn Trần Man Man đã tức giận đến mặt nhăn nhó, trực tiếp chạy đến giúp nhân viên đoàn kịch điều chỉnh ánh sáng.

Trần Man Man tức giận đến mức quét toàn bộ đồ trang điểm trên bàn xuống.

"Tiện nhân này rốt cuộc là cái thá gì, mà dám lớn lối như vậy!"Nhân viên bên cạnh lấy lòng nói: "Chị Man Man, chị hà tất gì phải tức giận loại cùng loại người này! Nếu như chị không thích cô ta thì cứ để người của đoàn kịch đuổi cô ta đi là được!""Không được, chỉ đuổi ra ngoài thì thật sự lợi cho cô ta quá rồi.

" Trần Man Man nghiến răng nghiến lợi: "Tôi muốn cho cô ta trả giá thật lớn.

Đi! Tim phó đạo diễn qua đây cho tôi.

"Sau khi Tô Du Du rời khỏi Trần Man Man, làm các việc nhỏ vặt trong đoàn kịch, mặc dù mệt nhưng dù sao cũng thoải mái hơn là bị người đặc biệt nhằm vào, cô vất vả học điều khiển ánh sáng, thì thấy một phó đạo diễn gọi cô: "Này, cô gái kia, tới đây một chút.

" !Tô Du Du vội vàng đi qua: "Xin hỏi có việc gì muốn tôi hỗ trợ sao?""Là như vậy, có một đạo cụ ở tầng hầm dưới đất, cô theo ta đi lấy.

"1 "Được.

Tô Du Du không nghi ngờ gì nhiều, cùng đi với phó đạo diễn đến tầng hầm.

Tầng hầm là một hành lang tối và ẩm ướt, khi Tô Du Du bước xuống cầu thang, thì thấy một cô gái đứng ở của cầu thang, cúi đầu, tóc tai rối bời, nhìn không rõ khuôn mặt.

Tô Du Du đang tự hỏi sao có người đứng ở một nơi như tầng hầm này, đang tò mò muốn nhìn một cái, nhưng không ngờ, cổ tay đột nhiên tê rần.

Cô cúi đầu, thì thấy vòng ngọc trên cổ tay mình chuyển màu.

Hô hấp cô bị kiềm hãm, thì thấy cô gái ở cầu thang kia, đang chậm rãi ngẩng đầu lên.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 49: 49: Cô Gặp Quỷ Sao


"Này, cô đang làm gì thế?"Lúc này, phó đạo diễn phía trước không nhịn được thúc giục Tô Du Du đang đứng bất động.

Lúc này Tô Du Du mới bừng tỉnh, không nhìn quý nữ bên cầu thang đó nữa, hốt hoảng chạy đến bên phó đạo diễn.

Phó đạo diễn nhìn sắc mặt cô trắng bệch, không khỏi cau mày: "Cô làm sao vậy? Gặp quỷ?"Thật đúng là gặp quỷ,Nhưng Tô Du Du chỉ có thể lắc đầu: "Không có, chỉ là chỉ là không khí chỗ này quá ẩm thấp thôi!"Nhìn sắc mặt tái nhợt của Tô Du Du nhưng vẫn xinh đẹp tinh xảo không gì sánh được, đáy mắt phó đạo diễn không khỏi hiện lên một tia không đành lòng, nhưng nghĩ tới tính cách của Trần Man Man kia, hắn vẫn chỉ có thể khẽ cắn môi, mở ra của rỉ sét bên cạnh: "Đạo cụ ở chỗ này, chúng ta vào lấy thôi.

"Tô Du Du khẩn cấp muốn cách xa quỷ nữ ở của cầu thang, liền đi vào, trong phòng den như mực, cô sờ công tắc trên tường, nhưng không bật đượỢC.

"Phó đạo diễn, đèn ở đây hình như là hư rồi, anh có thể! " Cô quay đầu, muốn nói với phó đạo diễn, nhưng không ngờ vừa quay đầu lại, thì thấy của cạch một tiếng đóng lại.

Một chút ánh sáng cuối cùng của căn phòng bị dập tắt, lập tức bốn phía rơi vào một mảnh đen kịt.

Trái tim Tô Du Du đập thình thịch, lập tức chạy đến, dùng sức đập của: "Phó đạo diễn, anh mở cửa ra!"Giọng nói áy náy của phó đạo diễn ở của vang lên: "Thật ngại quá cô gái, muốn trách chỉ có thể trách cô đắc tội người cô không nên đắc tội, không có chuyện gì, Trần Man Man cũng chỉ là muốn dọa cô một chút, qua vài giờ là tôi liền quay lại thả cô ra.

"Toàn thân Tô Du Du run rẩy: "Không! không thể phó đạo diễn! Anh mở của nhanh! Ta thực sự không thể bị nhốt ở chỗ này!"Nếu như chỉ bị giam mấy giờ thì không nói gì, nhưng có! nhưng có quý nữ của cầu thang! Lỡ như! lỡ nhu quý nữ kia vào được! Nghĩ tới khả năng này, Tô Du Du càng dùng sức đập của, nhưng ngoài của đã không còn tiếng nói của phó đạo diễn, hiển nhiên là đã đi rồi.

Tô Du Du kêu to thật lâu mà không có ai trả lời, chỉ có thể tuyệt vọng dựa trên tưởng trượt đến xuống mặt đất, run rẩy lấy điện thoại di động ra.

Trì Tư Tước.

Bây giờ có thể cứu cô, chỉ có Trì Tư Tước.

Tuy rất không muốn thừa nhận, nhưng giờ này khắc này, người đầu tiên cô nghĩ tới, chính là quỷ nam kia.

Nhưng làm cho cô triệt để tuyệt vọng là, trong tầng hầm một chút tín hiệu di động cũng không có, cô không ngừng nhấn gọi, nhưng đều không gọi được.

Vào lúc cô không bỏ cuộc giơ điện thoại muốn thử một lần nữa, thì nghe thấy! Ket ket.

Một tiếng động nhẹ vang lên, từ ngoài cửa truyền tới.

Vòng ngọc trên cổ tay cô, trong bóng tối cũng đột nhiên phát ra tia sáng đỏ quỷ dị.

Giọt máu cuối cùng trên mặt Tô Du Du đều rút đi, nhất thời không dám làm gì nữa, không tiếng động từng bước lui về sau, dùng điện thoại di động rọi vào cửa, đèn điện thoại trên tay cô không ngừng run run.

Ngay sau đó, cô nghe thất tiếng két kia mất đi, hình như là dùng ở cửa.

Cô gắt gao che miệng lại, không để cho mình phát ra âm thanh sợ hãi, sợ bị thủ ở cửa nghe thấy.

Lúc này, chỉ nghe thấy "xoạt xoạt" một tiếng.

Cơ thể Tô Du Du thân run lên, còn chưa kịp phản ứng, bỗng đèn điện thoại cô tắt, bốn phía rơi vào một mảnh tăm tối, chỉ còn lại tia sáng đỏ trên vòng tay.

Tô Du Du nhanh nhấn điện thoại, lại phát hiện điện thoại vậy mà hết pin.

Trong bóng tối vô tận, cô nghe thấy tiếng động nhẹ kia! Xoạt xoạt.

Nhưng lần này tiếng động nghệ đặc biệt rõ ràng, hình như là sát bên người.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 50: 50: Trì Tư Tước Nhanh Cứu Tôi


Tô Du Du cảm giác mình máu cả người mình đều đông lại, cơ thể cô cứng nhắc, không dám nhúc nhích.Đột nhiên, cô cảm thấy một hơi lạnh từ bên tai thổi tới.Cô không tự chủ được run lên, lại nghe thấy giọng nói nhẹ của cô gái"Tìm được...!rốt cuộc tìm được...!cô gái bát tự thuần âm..."Tô Du Du sợ tim suýt chút nữa rớt ra ngoài! Cô không để ý tới nhiều như vậy, điên cuồng chạy đến gần cửa.Trong bóng tối, cô lần mò cửa, liều mạng đẩy, nhưng cửa không nhuc nhích tí nào."Mở cửa! Có ai nghe thấy không! Van cầu anh mở cửa!" Cô tuyệt vọng đập cửa, giọng nói mang theo tiếng nức nở.Bỗng cô cảm thấy một con bàn tay lạnh như băng, gắt gao bắt lấy tay cô."Buông ra!" Cô sợ đến thét chói tai, tay quơ loạn xạ, nhưng trong bóng tối cô cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ cảm thấy trên cánh tay truyền đến một trận đau đớn."A!" Cô hét lên một tiếng, tay sờ một cái, là chất lỏng ấm nóng, là máu của cô.Quỷ nữ trong bóng tối ngửi được máu của cô, lập tức hưng phấn: "Máu của cô gái bát tự thuần âm...!thuộc về mình...!Thuộc về mình..."Tay Tô Du Du lại một trận đau đớn đến, cảm giác nóng lạnh lẫn lộn, hình như là quỷ nữ kia đang hút máu cô.Cô ngã trên mặt đất, giãy giụa như thế nào cũng không thoát ra được, nước mắt hoảng sợ từng giọt từng giọt rớt xuống.Trì Tư Tước...Nhanh cứu tôi...Xin anh nhanh tới nhanh cứu tôi...Máu càng chảy càng nhiều, cơ thể cô càng ngày càng lạnh, ý thức trong đầu cô cũng từ từ mơ hồ, cả người xui lơ trên mặt đất.Sắp chết rồi sao? Chết ở cái tầng hầm ẩm ướt này, bị quỷ nữ không rõ lai lịch hút cạn máu...Cũng không biết, nếu như cô chết, thì ai sẽ đau lòng nữa?Ba mẹ sẽ đau lòng sao...!Lục Viễn Tiêu sẽ đau lòng sao...!Trì Tư Tước quỷ nam kia sẽ đau lòng sao...Cạch!Trong tuyệt vọng, cô nghe thấy một tiếng vang thật lớn, cửa ở phía sau trong nháy mắt bị nổ thành mảnh nhỏ, cô ngẩng đầu, thấy một thân ảnh cao lớn đứng ở cửa, che bóng mà đứng.Cô nhắm mắt lại, mừng đến ch ảy nước mắt.Quả nhiên, anh đến rồi...Theo cửa mở ra, ánh đèn hành lang rơi vào trên người Tô Du Du, chỉ thấy cơ thể nhở nhắn của cô mềm nhũn ngã trên mặt đất, bốn phía đều là vết máu đỏ tươi, khiến cho cả người cô nhìn qua giống như là tường vi nổ rộ, tái nhợt lại xinh đẹp.Chỗ sâu trong đáy mắt Trì Tư Tước dấy lên lửa giận, trong nháy mắt, quỷ khí cường đại quanh thân gào thét ra!Quỷ nữ kia, vốn đang quỳ trên mặt đất hút máu Tô Du Du, đột nhiên bị quỷ khí này chấn trụ lảo đảo ngẩng đầu, thấy Trì Tư Tước trước mắt, lập tức sợ đến run rẩy.Giữa quỷ với nhau có thể cảm thụ được quỷ khí mạnh yếu, cho nên cô ta có thể cảm giác được rõ ràng, người đàn ông trước mắt này, trên người có sức mạnh cường đại như thế nào!Quỷ nữ theo bản năng muốn chạy, nhưng còn chưa kịp xoay người, quỷ khí trên Trì Tư Tước đột nhiên tạo thành dây thừng màu đen, chế trụ trói cô ta lại.Quỷ nữ sợ đến thét chói tai, quỳ rạp xuống trước mặt Trì Tư Tước: "Đại nhân...!vị...!vị đại nhân này...!tôi thật không biết cô gái bát tự thuần âm này là con mồi của ngài...!nếu như tôi biết...!tôi tuyệt đối không dám động đến!"Dưới quỷ khí cường đại của Trì Tư Tước, cơ thể quỷ nữ bắt đầu vặn vẹo, thống khổ vùng vẫy, nhưng sắc mặt Trì Tư Tước vẫn hờ hững như trước.Hắn chỉ cẩn thận ôm Tô Du Du lên, động tác nhẹ nhàng, giống như đối với một búp dễ vỡ.Tô Du Du co rúc vào ngực quen thuộc băng lãnh này, chẳng biết tại sao, hoảng loạn trong lòng lúc trước, lập tức liền bình tĩnh lại.Dường như chỉ cần ở bên người Trì Tư Tước, cô liền an toàn.Cô chậm rãi nhắm mắt lại....
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 51: 51: Em Không Được Chết!


Trì Tư Tước cảm thấy cô gái trong ngực, cơ thể càng ngày càng lạnh, hô hấp càng ngày càng suy yếu, hắn đột nhiên cảm thấy, tim đã sớm ngừng đập của mình dâng lên nỗi sợ hãi chưa từng có!Cô sẽ chết sao? Cô gái mềm mại yếu ớt như con thỏ trắng nhỏ, liền chết đi như vậy sao?"Tô Du Du!" Hắn nôn nóng kêu, cũng không dám dùng sức, rất sợ tổn thương đến cô gái trong ngực: "Không cho em ngủ! Em mở mắt cho tôi!"Nhưng dường như Tô Du Du không nghe thấy lời của hắn, lông mi thật dài hơi run run, nhưng từ đầu đến cuối không mở mắt.

"Đại nhân! van cầu ngài tha tôi! Cô gái bát tự thuần âm này thuộc về ngài! tùy ngài xử lý như thế nào, van cầu ngài thả tôi đi!"Quỷ nữ kia còn quỷ ở đó gào khóc thảm thiết, khiến cho Trì Tư Tước càng thêm phiền não, hắn cũng không quay đầu lại, quỷ khí bên người tăng vọt lần nữa !"Oanh" một tiếng vang thật lớn!Quỷ nữ kia trực tiếp bị Trì Tư Tước quỷ khí tràn đầy nổ thành mảnh nhỏ, mà Trì Tư Tước căn bản không nhìn nhiều dùng tốc độ không phải của con người, ôm Tô Du Du nhanh rời khỏi tầng hầm.

"Trì thiếu!" Trì Hạo canh giữ bên ngoài đoàn kịch vừa nhìn thấy Trì Tư Tước, thì nhanh chóng nghênh đón, thấy Tô Du Du hôn mê trong ngực hắn, sắc mặt không khỏi trắng nhợt: "Thiếu phu nhân đây là thế nào! ""Lập tức liên hệ bệnh viện!" Trì Tư Tước không trả lời câu hỏi của hắn, chỉ thét lên một tiếng, cẩn thận ôm Tô Du Du vào trong xe, sau đó chính mình ngồi vào ghế lái, chỉ nghe thấy "Oanh" một tiếng, xe như gió lốc xông ra ngoài!Dọc đường đi, không biết Trì Tư Tước vượt bao nhiêu đèn đỏ, đụng ngã bao nhiêu lan can, quẹt vào bao nhiêu chiếc xe khác, chiếc xe sang trọng vài triệu trong mắt hắn giống như là không đáng đồng nào, cứ thế đâm trúng!Tô Du Du!Chúng ta rất nhanh sẽ đến bệnh viện! Em nhất định phải chống đỡ!Dường đi đến bệnh viện nửa tiếng, hắn chỉ lái mười phút là đến.

Hắn xuống xe, nhanh chóng ôm Tô Du Du xuống, chỉ thấy sắc mặt cô gái đã tái nhợt gần như trong suốt.

Bệnh viện này sớm đã nhận được điện thoại của Trì Hạo, viện trưởng dẫn theo tất cả bác sĩ xếp thành một hàng dài ở cửa, nơm nớp lo sợ chờ đợi.

Trì Tư Tước vừa xuống xe, viện trưởng liền hốt hoảng chạy qua: "Trì thiếu, giao thiếu phu nhân cho chúng tôi.

"Trì Tư Tước cẩn thận ôm Tô Du Du đặt lên cáng cứu thương, sau đó nắm cổ áo viện trưởng, quát: "Nếu như em ấy xảy ra bất cứ chuyện gì, tôi sẽ cho bệnh viện các người chôn cùng!"Lời nói phách lối như vậy, nhưng trong miệng Trì Tư Tước nói ra, lại làm cho người không thể không tin, viện trưởng sợ đến sắc mặt tái nhợt, hai chân như nhũn ra.

"Dạ dạ dạ, Trì thiếu, bệnh viện chúng tôi nhất định toàn lực điều trị cho thiếu phu nhân!"Tô Du Du lập tức bị những bác sĩ đẩy lên lầu, vào phòng cấp cứu.

Nhìn cửa phòng cấp cứu chậm rãi đóng cửa, đèn khẩn cấp sáng lên, Trì Tư Tước đứng trước cửa hai tay nắm thật chặc, gân xanh đều nổi lên.

Hắn chưa bao giờ có cảm giác sợ hãi như vậy qua không, cho dù là khi còn sống hay là sau khi chết, cũng chưa từng có!Chỉ cần vừa nghĩ đến, vật nhỏ Tô Du Du kia sẽ chết, trong lòng sớm băng lãnh của hắn chết lặng, giống như bị ai gắt gao nắm lấy, đau đớn vô cùng!Cạch!Hắn nặng nề giáng một quyền lên tường, trên tường nứt ra một khe hở lớn, hắn ngẩng đầu nhìn về phía phòng cấp cứu, trong đôi mắt đen phẫn nộ điên cuồng cùng sợ hãi.

Tô Du Du!Em không thể chết!Tôi chắc chắn không để cho em chết!Nếu như em dám chết, cho dù là âm tào địa phủ, lên trời xuống đất, tôi cũng sẽ tìm được em!.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 52: 52: Canh Giữ Bên Người Cô


Tô Du Du cảm giác là mình mơ một giấc mơ rất dài, mở mắt lần nữa, trước mắt là một căn phòng trắng xa lạ, sang trọng lại ngăn nắp sạch sẽ.

Cô mê mang đưa mắt nhìn, thì thấy khuôn mặt tái nhợt của Trì Hạo.

"Thiếu phu nhân, cô cuối cùng cũng tỉnh.

" Vẻ mặt Trì Hạo thở phào nhẹ nhõm: "Tôi lập tức gọi điện thoại cho thiếu gia, nói cho ngài biết là cô đã tỉnh.

"Tô Du Du xoa đầu đau nhức, rốt cục nhớ lại chuyện gì đã xảy ra trước khi ngất xỉu, nhìn truyền dịch trên tay mình: "Tôi hôn mê bao lâu rồi?""Vì mất máu quá nhiều, nên cô hôn mê trọn hai ngày hai đêm.

" Vẻ mặt Trì Hạo uể oải.

Hai ngày hai đêm thiếu gia gần như là một tấc cũng không rời, canh giữ bên người thiếu phu nhân, thể chất đặc thù của thiếu gia đương nhiên sẽ không cảm thấy mệt, nhưng chỉ khổ hắn người sống sờ sờ này.

"Trì Tư Tước đâu?" Bỗng Tô Du Du nghĩ đến cái gì, nhìn quanh tìm kiếm bóng dáng Trì Tư Tước.

"Thiếu gia ngài! " Sắc mặt Trì Hạo cổ quái: "Có chút việc! "Kỳ thực hắn cũng không hiểu thiếu gia rốt cuộc đang nghĩ gì nữa, rõ ràng hai ngày thiếu phu nhân hôn mê này, ngài đều lo lắng hơn so với bất kỳ người nào, đặc biệt là lúc mới vừa đưa thiếu phu nhân vào bệnh viện, vẻ mặt kia, tưởng chừng như có thể dọa chết người.

Nhưng từ lúc bác sĩ nói thiếu phu nhân thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm, lập tức có thể tỉnh lại, thiếu gia giống như là biến thành người khác nhau, lập tức rời đi, còn dặn hắn không cho phép nói cho thiếu phu nhân là ngài canh giữ hai ngày hai đêm bên giường.

Thực sự là đoán không ra thiếu gia đang suy nghĩ gì, lẽ nào tư duy của quỷ thật không giống với người sống sao?Nghe thấy Trì Tư Tước không có ở đây, Tô Du Du chẳng biết tại sao, trong lòng có một chút mất mác, nhưng cô cũng không nói gì, chỉ hỏi: "Lúc nào tôi có thể xuất viện?""Hiện tại có thể, tôi lập tức sắp xếp.

"Bác sĩ kiểm tra toàn diện cho cho Tô Du Du, sau khi xác nhận cơ thể cô chỉ là tương đối suy yếu, Trì Hạo liền đưa cô về lâu đài trên Vân Đảo.

Trở lại trong tòa lâu đài quen thuộc, Tô Du Du có một loại cảm giác an tâm.

Rất khó tưởng tượng, mấy ngày trước cô còn liều mạng muốn chạy khỏi nơi này.

Nhưng trải qua sự việc mấy ngày nay, cô cũng hiểu rõ rất nhiều.

Trên thế giới này, đáng sợ nhất căn bản không phải quỷ, mà là lòng người.

Người vô duyên vô cớ đã nghĩ muốn hại người, đáng sợ hơn quỷ gấp vạn lần.

Cho nên cô cũng không bài xích thân phận của Trì Tư Tước như vậy nữa, thật ra mỗi lần cô xảy ra chuyện đều là hắn cứu cô.

Tô Du Du mới vừa xuất viện, trên người có một nồng nặc mùi nước khử trùng, cô rất không thích, đi vào phòng tắm chuẩn bị tắm rửa.

Lúc này ở dưới tòa lâu đài, Trì Tư Tước vừa vặn xuống xe, đang vội vã đi lên cầu thang.

Hắn đi rất vội vàng, nhưng lúc đến cửa phòng ngủ, hắn đột nhiên lại ngừng cước bộ, dừng trong chốc lát, sau đó không nhanh không chậm mở cửa phòng, chậm rãi đi vào.

Trong phòng ngủ không có bóng dáng Tô Du Du, nhưng mơ hồ có thể nghe thấy tiếng nước từ trong phòng tắm truyền ra.

Hắn đi tới cửa phòng tắm, đẩy cửa ra, thì thấy cơ thể nhỏ nhắn của Tô Du Du, không ở trong bồn tắm, tóc dài ướt nhẹp rơi ở trên vai trắng nõn.

Tô Du Du quay đầu, thấy Trì Tư Tước lại sợ đến giật mình: "Anh! Anh về rồi? Sao không gõ cửa?"Trì Tư Tước không trả lời câu hỏi của cô, ánh mắt rũ xuống rơi vào trên cơ thể của cô.

Cơ thể thiếu nữ tuy còn mang theo non nớt, nhưng đã có đường cong, nước da giống như trẻ nhỏ dưới nhiệt độ của nước trở thành màu hồng thẹn thùng, giống như một quả táo tươi ngon.

Cổ họng Trì Tư Tước chuyển động lên xuống, máu trên cả người đều tràn đến nơi nào đó.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 53: 53: Đừng Nói Nhảm


Trong nháy mắt này, trong đầu Trì Tư Tước chỉ có một ý nghĩ!Làm vật nhỏ này trong phòng tắm!Nhưng hắn nhớ tới lúc nãy Trì Hạo gọi cho mình, ấp úng nhắc nhở..."Cái kia...!Trì thiếu, bác sĩ nói cơ thể thiếu phu nhân gần như hoàn toàn khôi phục rồi, nhưng vẫn không thể sinh hoạt chuyện vợ chồng được...!cho nên ngài...!cho nên ngài..."Vì vậy Trì Tư Tước chỉ có thể hít thở sâu một hơi, ép mình đ è xuống tà hỏa, xoay người lạnh lùng nói: "Tắm nhanh lên chút.""Anh...!anh không ra ngoài?""Nói nhảm nữa, tôi liền quay lại."Lập tức Tô Du Du sợ đến không dám nói thêm gì, cô ngâm mình trong bồn tắm, nhanh chóng tắm.Vì Trì Tư Tước ở đây, cho dù là đưa lưng về phía cô, nhưng không khí trong phòng vẫn rất xấu hổ, Tô Du Du chỉ có thể nỗ lực nói chút gì đó dời đi sự chú ý..."Đúng rồi Trì Tư Tước, sao ở bệnh viện không thấy anh?"Nghe câu hỏi của Tô Du Du, lưng Trì Tư Tước đột nhiên cứng đờ.Hắn đương nhiên không thể nói cho cô gái kia, thật ra là sau khi hắn biết cô không còn nguy hiểm gì mới rời khỏi.Bởi vì bản thân hắn cũng không thể nào tiếp nhận, chính hắn vậy mà canh giữ hai ngày hai đêm bên giường vật nhỏ này! Đây quả thực không giống như việc hắn sẽ làm ra!"Công ty có việc." Hắn cứng nhắc trả lời, thấy vật nhỏ trong bồn tắm ngơ ngác "a" một cái tiếng rồi cúi đầu, hắn nhịn không được nhìn thêm một chút: "Thế nào? Em hy vọng tôi ở bệnh viện?"Tô Du Du lại ngẩng đầu, vô tội trừng mắt nhìn: "Không có, tôi chỉ thuận miệng hỏi một chút."Chỉ thuận miệng hỏi một chút?Chẳng biết tại sao, Trì Tư Tước cảm giác trong ngực có lửa giận bốc lên."Nói mới nhớ." Lần nữa mở miệng, giọng hắn không khỏi lạnh thêm vài phần: "Sao em lại xuất hiện ở tầng hầm dưới đất kia?"Sắt mặt Tô Du Du ngây ra.Cô vẫn không có cách nào nói ra chuyện tiền thuốc của bà bà, như vậy thật giống như cô đang muốn tiền của Trì Tư Tước tự, cho nên cô chỉ có thể đáp lại: "Tôi...!tôi muốn nhìn minh tinh một chút...!cho nên phải đến đoàn kịch rồi...!bọn họ bảo tôi đến tầng hầm lấy đạo cụ..."Nói xong cô chột dạ không dám nhìn Trì Tư Tước, nhưng Trì Tư Tước lại không nghi ngờ gì, chỉ nhíu mày: "Nếu như em muốn nhìn những minh tinh, thì tôi tìm một ít đến nhà cho em nhìn là được."Tô Du Du càng hoảng sợ, nhanh xua xua tay: "Không cần, ta cũng chỉ tùy tiện muốn nhìn..."Cô thật sự sợ Trì Tư Tước sẽ tìm một đống minh tinh vào nhà, lấy tính cách của quỷ nam này, e là có thể làm thật."Được rồi..." cô nhìn Trì Tư Tước, cảm thấy mấy ngày nay tâm tình hắn giống như là không tệ, mới rụt rè mở miệng lần nữa: "Tôi có thể hỏi anh một vấn đề sao?""Nói.""Hôm đó quỷ kia hút máu của tôi...!thực ra không chỉ là quỷ hồn hôm đó, còn hai quỷ hồn lúc trước tôi gặp, hình như bọn họ đều đến vì máu của tôi!"Nói xong, cô cẩn thận nhìn Trì Tư Tước, thấy mặt hắn không chút thay đổi, mới tiếp tục hỏi."Tôi còn nghe ngày hôm đó quỷ hồn kia nói, tôi là cô gái bát tự thuần âm gì đó.

Cho nên đây chính lànguyên nhân bọn họ muốn máu của tôi sao? Nhưng máu của tôi đối với bọn họ có lợi ích gì?"Trì Tư Tước nhìn Tô Du Du, nhưng không trả lời vấn đề của cô.Vật nhỏ này cuối cùng cũng nhận ra được vấn đề này.

Chẳng qua cũng là phong ấn bị giải khai, một ngày nào đó cô sẽ nhận ra mình không giống với người thường.Nhưng hắn nên nói cho cô biết bao nhiêu đây?.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 54: 54: Bát Tự Thuần Âm


Đôi mắt Trì Tư Tước sâu thẩm, thấp giọng nói: "Tô Du Du, em có biết ngày sinh của em không?"Tô Du Du không biết sao Trì Tư Tước lại hỏi cái này, nhưng vẫn là mờ mịt gật đầu: "Tôi biết.

"Mặc dù là cô nhi, nhưng cô được sinh ra ở bệnh viện.

Theo như y tá của bệnh viện nói, lúc cô được sinh ra, mẹ của cô liền rời đi, cô nằm viện ba ngày ba đêm, mới chờ được bà bà đến, lần đầu thấy cô bà bà đã cảm thấy rất có duyên, cho nên mới ôm cô về nuôi nấng.

Vì vậy, cô từ nhỏ đã biết ngày sinh của cô, nhưng bà bà chưa bao giờ đón sinh nhật cho cô, bởi vì bà bà nói, sinh nhật của cô là quỷ tiết, là thời điểm âm khí nặng nhất trong năm.

"Là vì tôi sinh ngày âm tháng âm năm âm sao?" Tô Du Du chớp mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn mê man: "Bà bà hình như có nói với tôi, tôi là bát tự thuần âm gì gì đó, nhưng điều này có quan hệ gì với máu của tôi?""Máu của cô gái có bát tự thuần âm, có thể làm tăng quỷ khí.

"Hai mắt Tô Du Du trợn tròn.

Cái gì? Trách không được những quỷ hồn kia đều liều mạng muốn máu của cô, nghĩ cả nửa ngày, thì ra cô chính là một Đường Tăng sống!Chẳng trách lần đầu tiên lúc nhìn thấy quỷ bà kia, máu ở đầu lưỡi cô một chút hiệu quả cũng không có, thì ra đây căn bản chính là thuốc bổ của quỷ mà!"! " Bỗng cô nghĩ đến một ý nghĩ đáng sợ, nhìn Trì Tư Tước, đáy mắt hiện lên một chút sợ hãi: "Anh! anh cũng muốn máu của tôi sao?"Cô đột nhiên cảm thấy, chính mình cho tới bây giờ đều không có nghi ngờ gì, rốt cuộc sao Trì Tư Tước lại cưới mình.

Bởi vì cô xinh đẹp? Bên người Trì Tư Tước khẳng định không thiếu cô gái xinh đẹp.

Bởi vì một đêm kia cô biểu hiện phi phàm, ăn ngủ với hắn rồi? Cũng không phải, hôm đó biểu hiện của cô rõ ràng rất kém cỏi! Phi phi!Cô muốn đi nơi nào.

Nghe được câu hỏi của Tô Du Du, lông mày Trì Tư Tước nhướng lên: "Em cảm thấy tôi cần cái này sao?"Tô Du Du sửng sốt, cuối cùng ngoan ngoãn lắc đầu.

Nghĩ đến dáng vẻ sợ hãi muốn chết của những quỷ kia mỗi lần thấy Trì Tư Tước, hình như là hắn rất lợi hại, chắc hẳn là không cần máu của cô để tăng cường quỷ khí đâu.

"Nhưng! " Cô lại nghĩ đến cái gì, khuôn mặt nhỏ nhắn nghi ngờ nhăn lại: "Anh nói những quỷ hồn kia đều muốn máu của tôi, nhưng sao khi tôi còn bé chưa bao giờ gặp qua việc này?""Nếu như tôi đoán không sai, khi em còn nhỏ bà bà em liền hạ một phong ấn cho em, che đậy âm khí trên người em, để cho em sẽ không bị quỷ hồn phát hiện.

Nhưng phong ấn này đến khi em 19 tuổi thì sẽ giải khai, trừ khi em! "Trì Tư Tước đột nhiên dừng lại, khiến Tô Du Du nóng nảy thúc giục: "Trừ khi cái gì nha?""Trừ khi em với đàn ông xảy ra quan hệ vợ chồng, lấy được dương khí bảo vệ của đàn ông.

"Tô Du Du chợt nhớ lúc trước bà bà có dặn, bảo cô đến sinh nhật 19 tuổi của cô nhất định phải tìm người đàn ông! "Tôi đây rõ ràng tìm anh, sao lại! " Tô Du Du không suy nghĩ nói ra, nhưng nói đến hơn nửa, cô chợt nhận ra cái gì.

Bởi vì sinh nhật 19 tuổi ngày đó cô tìm không phải là đàn ông loài người, mà là một người đàn ông quỷ, cho nên bà bà tỉ mỉ chuẩn bị bảo vệ cho cô, đương nhiên không có rồi.

Cô chán nản cúi đầu: "Vậy nếu bây giờ tôi tìm đàn ông, còn kịp hay không! A!"Cô hỏi vấn đề này thực sự chỉ là do tò mò, nhưng lời còn chưa nói hết, thì bàn tay lớn của Trì Tư Tước chụp tới, kéo cả người cô ra khỏi bồn tắm.

"Em nói cái gì?" Hai mắt Trì Tư Tước híp lại, đáy mắt hiện lên hơi thở nguy hiểm: "Em muốn tìm đàn ông khác? Tô Du Du, em muốn chết có phải hay không?".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 55: 55: Dẫn Em Đến Một Nơi


Tô Du Du sợ rụt thẳng cổ: "Tôi...!tôi chỉ hỏi một chút...!chính là hỏi một chút...!cái kia...!tôi tắm xong rồi, khăn tắm đâu...!khăn tắm của tôi đâu..."Nói xong cô muốn đứng lên, nhưng lúc này Trì Tư Tước bỗng xoay người.Hắn rất tự nhiên thuận tay cầm khăn tắm bên cạnh lên, thản nhiên nói: "Tôi lau giúp em.""Không ...!không cần..." Tô Du Du sợ hãi, vội vàng muốn tránh đi."Đừng lộn xộn." Trì Tư Tước khẽ nhíu mày, giữ cơ thể Tô Du Du đang nhúc nhích.Khăn lông to lớn, chà xát qua cơ thể mịn màng của Tô Du Du, dịu dàng mà lại chầm chậm, Tô Du Du chỉ cảm thấy toàn thân tê dại như nhũn ra, không tự chủ được giật mình."Làm sao vậy?""Không có...!không có gì...!anh...!anh lau nhanh một chút!"Trì Tư Tước không nhanh không chậm m ơn trớn cơ thể của cô như cũ.Tô Du Du không khỏi tức giận đến cắn răng.Trì Tư Tước quỷ nam này, khẳng định là cố ý!"Được rồi." Trì Tư Tước cuối cùng cũng buông Tô Du Du ra, Tô Du Du không khỏi thở dài một hơi, nhanh chóng mặc đồ ngủ vào, nhanh rời khỏi Trì Tư Tước, vội vội vàng vàng chạy về phòng.Một đường chạy đến phòng, cô liền vội vàng cuộn mình thật chặc trong chăn lại, chỉ lộ ra một cái đầu nho nhỏ, nhìn Trì Tư Tước từ trong phòng tắm đi ra, đang gọi điện thoại."Ừ, về sau loại chuyện như này không cần thông báo cho tôi." Giọng nói Trì Tư Tước mang theo nhàn nhạt không kiên nhẫn, nhưng lúc ánh mắt trong lúc vô tình đảo qua vật nhỏ đang cuộn mình trên giường, giọng hắn bỗng chậm lại: "Chờ đã, lúc này có người nào? Minh tinh rất nhiều? Được, tôi biết rồi, giúp ta sắp xếp một chút, được, tôi đi."Cúp điện thoại, hắn đi tới trực tiếp ôm vật nhỏ bị cuộn thành một đống lên."Đừng nhìn nữa, tôi dẫn em ra ngoài.""Ra ngoài?" Tô Du Du co rúc ở trong ngực lạnh băng của hắn, chớp con mắt tròn vo: "Đi chỗn nào?""Đến rồi sẽ biết, em thu dọn trước một chút."Nói xong, chị Chung nhanh chóng đi vào, giúp Tô Du Du chọn quần áo và trang điểm.Tô Du Du ở trong bệnh viện ngây người khoảng mấy ngày quả thật buồn chán muốn chết, cũng muốn ra ngoài hít thở không khí một chút, cho nên ngoan ngoãn mặc vào một bộ váy hoa lệ, mang lên dây chuyền tuyệt đẹp, chị Chung lấy ra một đôi cao gót màu hồng trắng."Giày cao như vậy sao?" Mặt nhỏ nhắn của Tô Du Du nhíu lại: "Em không hợp với giày cao gót lắm.""Không có cách nào cả, thiếu phu nhân, hôm nay là một buổi quan trọng"Buổi quan trọng?Rốt cuộc Trì Tư Tước muốn dẫn cô tới nơi nào?Cô nghi hoặc mang giày vào, xiêu xiêu vẹo vẹo đi ra ngoài, thấy Trì Tư Tước cũng đã đổi một bộ đồ tây.Đường cắt đơn giản nhưng hào phóng làm nổi bật dáng người cao lớn của đàn ông, một khuôn mặt xuất chúng giống như hàng mỹ nghệ được khắc tỉ mỉ.Tô Du Du không tự chủ được nuốt ngụm nước bọt.Thật quá...!quá đẹp trai rồi...Ai có thể nghĩ tới dưới khuôn mặt mê hoặc như vậy, nhưng thật ra là một con quỷ nam đâu?Trì Tư Tước đang chỉnh ống tay áo nhưng không ngẩng đầu, nhưng hắn vẫn chú ý tới ánh mắt nhơ ngác của Tô Du Du, khóe miệng không dễ dàng phát giác khẽ nhếch, thấp giọng nói: "Làm sao? Nhìn có hài lòng không? "Lúc này Tô Du Du mới thức tỉnh, nhanh thu hồi ánh mắt, khuôn mặt đỏ bừng: "Rốt cuộc anh muốn dẫn tôi đến nơi nào?""Đến nơi em sẽ biết."Trì Tư Tước kéo tay Tô Du Du tay ra ngoài phòng, phát hiện bước đi cô lảo đảo nghiêng ngã, không khỏi cau mày, liền trực tiếp ôm ngang cô lên, dưới tiếng kinh hô của cô, đi xuống lầu.Ra khỏi cửa lâu đài, thấy cảnh tượng bên ngoài, Tô Du Du không khỏi sợ đến choáng váng..
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 56: 56: Trực Thăng


Chỉ thấy phía trước trên mảnh đất trống lớn của tòa lâu đài, một chiếc trực thăng đang chậm rãi hạ cánh, cánh trực thăng tạo thành cuồng phong, vù vù vù."Đây là có chuyện gì xảy ra?" Tô Du Du sợ đến lắp bắp."Phương tiện thay đi bộ." Trì Tư Tước nhanh chóng lưu loát ném cho cô năm chữ, trực tiếp ôm cô lên trực thăng, cánh quạt chuyển động lần nữa, bọn họ bay lên trên trời."Trời ạ." Tô Du Du ngây ngốc nhìn, từ cửa sổ nhìn ra ngoài: "Đây là lần đầu tiên tôi được ngồi trực thăng...!không đúng...!là lần đầu tiên tôi bay lên trời..."Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng vui vẻ của vật nhỏ, khóe miệng Trì Tư Tước không tự chủ được cong lên, vuốt sợi tóc của cô: "Nếu em thích, mỗi ngày tôi đều dẫn em bay."Trực thăng bay qua eo biển, vượt qua thành phố S, cuối cùng đáp xuống một khu nghỉ dưỡng xa hoa.Tô Du Du từ trên trực thăng đi xuống, thì thấy một nam nhân mắt hí nhiệt tình qua đây, cúi đầu khom lưng về phía Trì Tư Tước."Trì thiếu, ngài đồng ý tới tham gia buổi đấu giá lần này, thực sự là vinh hạnh của chúng tôi.

Vị này chính là..."Nam nhân nhìn về phía Tô Du Du, một bên Trì Hạo bình tĩnh nói: "Là thiếu phu nhân.""Thiếu...!thiếu phu nhân?" Người đàn ông sợ đến choáng váng, chưa từng nghe nói qua Trì thiếu đã kết hôn?Nhưng lập tức hắn vẫn lộ nụ cười xu nịnh với Tô Du Du: "Nhìn thấy thiếu phu nhân thực sự là vinh hạnh, Trì thiếu, thiếu phu nhân, mời đi bên này."Trong khu nghỉ dưỡng, xa xỉ đến nỗi mỗi bông hoa đều là giống quý được tìm kiếm từ khắp nơi trên thế giới, tuyệt đẹp giống như tiên cảnh nhân gian.

Tô Du Du cùng Trì Tư Tước ngồi xe nhỏ của khu nghỉ dưỡng, đi tới trung t@m hội trường.Trung t@m hội trường trang trọng sang trọng hơn, cả nam lẫn nữ đều mang trang phục lộng cầm chén rượu ưu nhã cười khẽ bắt chuyện."Woa, đó không phải là nữ Quách ca sĩ Quách Mẫn sao?" Tô Du Du chợt nhận ra một bóng dáng trong đó, đôi mắt tròn xoe: "Còn có ảnh đế Lương Phong! Thật nhiều minh tinh mà!""Không phải em muốn nhìn sao?" Trì Tư Tước nhìn cô gái vui vẻ trước mắt, khóe miệng khẽ nhếch."Tôi muốn nhìn?" Tô Du Du sửng sốt, sau đó mới phản ứng lại: "Là vì lúc trước tôi nói tôi muốn nhìn minh tinh, cho nên anh mới dẫn tôi tới đây sao?""Nếu không thì là cái gì?" Những hoạt động như thế này, hắn không bao giờ tham gia, lần này chỉ là vì thỏa mãn vật nhỏ này.Tô Du Du kinh ngạc, lập tức nói không ra lời.Cô nói muốn nhìn minh tinh, chẳng qua chỉ là thuận miệng lấy lý do, lại không nghĩ tới Trì Tư Tước lại đặt ở trong lòng.Lúc này, sắc mặt Trì Hạo lo lắng đi qua đây, nói nhỏ một câu với Trì Tư Tước.Trì Tư Tước hơi nhíu mày, nhìn về phía Tô Du Du: "Xảy ra chút chuyện, em chờ tôi ở đây một chút.""Hả?" Kỳ thực Tô Du Du không quen với những buổi gặp gỡ này lắm, không khỏi có chút lo lắng: "Anh nhanh quay về chút, một mình tôi thì không biết làm gì cả."Thấy mắt cô hiện lên hoảng loạn, trong lòng Trì Tư Tước mềm nhũn, đem một hộp đưa cho cô: "Nếu em không có gì để làm thì đưa cái hộp này đến nhân viên bán đấu giá, báo tên của tôi."Tô Du Du nhận lấy hộp, nhớ tới đây hình như là buổi đấu giá, chắc hẳn mỗi người khách đều có thể bán đấu giá các thứ!Cô ngoan ngoãn gật đầu, đem hộp cẩn thận từng li từng tí cất xong, đi lên bục đến nhân viên trước mặt."Xin chào, đây là vật phẩm Trì Tư Tước bán đấu giá." Tô Du Du đặt hộp lên quầy.Sau quầy, những cô gái đang hi hi ha ha đột nhiên yên lặng lại."Trì Tư Tước? Trì thiếu?" Một trong những cô gái đó trợn tròn mắt: "Cô nói Trì thiếu sao?""Đúng vậy, đây là đồ anh ấy muốn bán đấu giá, làm phiền cô ghi danh."Nhưng những nhân viên bán đấu giá không để ý tới Tô Du Du, một người trong đó đánh giá cô, vẻ mặt nghi ngờ: "Này, cô đang nói dối đấy à!? Trì thiếu chưa bao giờ tham gia những buổi như thế này.

Còn có, cô là ai, dựa vào cái gì giúp Trì thiếu đưa đồ?"Buổi đấu gái này là buổi đấu giá lớn nhất cả nước, những người tới nơi này đều là nhân vật lớn có mặt mũi, nhưng cô gái trước mắt này các cô lại chưa từng thấy qua, như thế nào lại liên quan đến Trì thiếu được?Tô Du Du nhíu mày, vừa muốn nói cái gì, đột nhiên nghe thấy đằng sau truyền tới một giọng nói kinh ngạc..."Chị?".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 57: Chương 57


Cô quay đầu lại thấy người đang đi tới, sắc mặt nhất thời lạnh xuống.

Là Lục Viễn Tiêu với Tô Liên Nhi.

Thực sự là oan gia ngõ hẹp.

Tô Liên Nhi thấy Tô Du Du, thật đúng là choáng váng.

Chỉ thấy Tô Du Du mặc trên người một bộ váy màu vàng óng, bộ váy này nhan sắc người thường mặc vào có lẽ sẽ vô cùng chói mắt, nhưng mặc trên người Tô Du Du, lại làm nổi bật lên nước da trắng nõn động lòng người của cô, khuôn mặt trang điểm tinh xảo cùng kiểu tóc ưu nhã, cả người giống như đang sáng lên.

Ngay cả Lục Viễn Tiêu, cũng nhìn đến ngây người.

Hắn biết Tô Du Du rất đẹp, nhưng hắn chưa bao giờ thấy cô mặc trang phục như thế này, ưu nhã động lòng người.

Tô Liên Nhi chú ý tới vẻ mặt của Lục Viễn Tiêu, tức giận đến cắn chặt môi.

Tô Du Du tiện nhân này! Rốt cuộc là làm sao trà trộn vào buổi đấu giá lớn thế này?"Thật ngại quá.

Có thể nhanh giúp tôi ghi danh cái này được không.

" Tô Du Du không quan tâm đ ến hai người này, quay đầu lại, tiếp tục nói nhân viên bán đấu giá.

Vẻ mặt những nhân viên bán đấu giá vẫn phòng bị như cũ: "Tiểu thư, làm phiền cô đưa thư mời cho chúng tôi xem, nếu không! chúng tôi cũng không có cách nào chứng minh thân phận của cô.

"Tô Du Du sửng sốt.

Cô theo Trì Tư Tước tới, gương mặt đó của Trì Tư Tước chính là thư mời tốt nhất, cô không có thứ này.

"Cái kia! tôi không có thư mời! " Cô khổ xử mở miệng.

Khuôn mặt những nhân viên bán đấu giá nhất trong nháy mắt thay đổi: "Không có thư mời? Lẽ nào cô trà trộn vào? Thật ngại quá, như vậy chúng tôi chỉ có thể gọi cho bảo vệ.

"Tô Liên Nhi ở bên cạnh vốn còn vẻ mặt ghen tỵ nhìn Tô Du Du, nghe thấy như thế, khóe miệng không khỏi hiện lên một nụ cười lạnh lùng, nhưng trên mặt vẫn chớp chớp mặt, vẻ mặt vô tội tò mò hỏi: "Chị, chị không có thư mời, thì vào bằng cách nào?"Tô Du Du cắn môi: "Tôi theo người đi vào.

""Theo người?" Đôi mắt Tô Liên Nhi càng thêm vô tội: "Là người chú nào chăm sóc, dẫn chị tới đây sao?"Những nhân viên bán đấu giá xung quanh, vẻ mặt nhìn Tô Du lập tức thành khinh bỉ.

Trách không được, các cô còn lấy làm lạ là sao cô gái này lại xuất hiện ở một nơi cao cấp như này, nghĩ cả buổi, thì ra là bị bao dưỡng.

Lục Viễn Tiêu cũng từ trong mộng tỉnh dậy, hai tay nắm thật chặt.

Đúng vậy, sao Tô Du Du lại xuất hiện ở chỗ này?Đấu giá hôm nay là một trong những sự kiện lớn nhất của giới thượng lưu hàng năm, Lục gia bọn họ cũng chỉ có hắn có tư cách tới, nhưng Tô Du Du thì thế nào? Con gái nuôi địa vị không cao ở Tô gia dựa vào cái gì có thể tới những sự kiện này?Nhất định là dựa vào nam nhân.

Hình ảnh th ở dốc của Tô Du Du bị Kim tổng áp dưới thân lúc trước không tự chủ được hiện lên đầu hắn, trong ngực hắn lửa giận thiêu đốt, không khỏi cười lạnh một tiếng: "Chị quả nhiên có mệnh thật tốt, sự kiện như vậy cũng vào được.

"Tô Du Du vốn không quan tâm đ ến Tô Liên Nhi hất bát nước bẩn, nhưng khi nghe lời Lục Viễn Tiêu nói, chân mang giày cao gót của cô, vẫn không tự chủ được lảo đảo một cái.

Chị.

Anh ta gọi cô là chị.

Giống với Tô Liên Nhi, gọi cô là chị.

Cô gắt gao cắn môi, cầm hộp trên quầy lên, xoay người muốn rời đi.

Nhưng không ngờ động tác Tô Liên Nhi lại nhanh hơn.

Cô đi trước một bước giành lấy cái hộp, cười đến hồn nhiên: "Chị, chị mang đến cái gì vậy? Cho em xem một chút có được không?"Nói xong, cô cũng không đợi Tô Du Du đồng ý, liền mở hộp ra, khóe miệng mang theo nụ cười khinh thường.

Tiện nhân Tô Du Du này có thể mang đến thứ đồ ra hồn gì? Khẳng định rẻ tiền muốn chết, để cô đến cười vào mặt cô ta.

Nhưng khi hộp mở ra, nụ cười của cô bỗng ngưng lại trên khóe miệng.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 58: 58: Dây Chuyền Kim Cương


Chỉ thấy bên trong tấm lụa nhung xa hoa, là một dây chuyền được nạm kim cương đang phát ra ánh sáng chói mắt, chỉ một cái nhìn, là loại mỹ lệ có thể cướp đi hô hấp của người khác."Trời ạ." Những nhân viên bán đấu giá bên cạnh, phát ra một tiếng kêu nhẹ: "Nhiều...!nhiều kim cương như vậy...!cái này giá trị bao nhiêu đây?"Sắc mặt Tô Liên Nhi trắng bệch.Cô thật không nghĩ tới, Tô Du Du vậy mà có thể lấy ra vật đáng tiền như vậy! Bây giờ rốt cuộc cô ta đang dựa vào ai?Cạch!Tô Du Du lấy tay đóng hộp lại, từ tay Tô Liên Nhi cầm trở về, lạnh lùng nói: "Xem xong rồi sao? Xem xong rồi thì nhanh trả lại cho tôi."Dứt lời, cô không muốn nhìn những người này nhiều thêm, xoay người rời đi.Tô Liên Nhi gắt gao cắn môi, đáy mắt hiện lên đố kị nồng nặc.

Nhưng một giây sau, sắc mặt cô thay đổi, cố nặn ra giọt nước mắt, vẻ mặt vô cùng đau lòng nói: "Chị, sao chị có thể sa đọa như vậy? Vì những vàng bạc này châu báu, chị thực sự có thể bán đứng bản thân sao?"Bước chân Tô Du Du dừng lại, thật sự không thể nhịn được nữa quay đầu, tức giận nói: "Tô Liên Nhi, cô có biết lời nói ra là phải chịu trách nhiệm!"Tô Liên Nhi bị cô hét lên càng hoảng sợ, giọt nước mắt chảy xuống, hốt hoảng chạy tới nắm tay cô, giọng run nói: "Xin lỗi chị, là em sai rồi...!em...!em không nên nói chuyện của chị ra, chị...!chị đừng tức giận có được không?"Vẻ mặt giả dối này của Tô Liên Nhi, thực sự làm cho Tô Du Du chán ghét vô cùng, cô nhìn không được gạt tay Tô Liên Nhi ra.Cô gạt vốn không dùng sức, nhưng Tô Liên Nhi lại "a" kêu to một tiếng, cả người ngã rầm xuống đất."Liên Nhi!" Sắc mặt Lục Viễn Tiêu thay đổi, vội vàng đi qua đỡ Tô Liên Nhi dậy, lúc ngẩng đầu nhìn về Tô Du Du, đáy mắt đã tràn ngập lửa giận: "Tô Du Du, cô không nên quá đáng! Chính mình bị bao nuôi, còn không cho người khác nói?"Chính mình bị bao nuôi, còn không cho người khác nói?"Lời Lục Viễn Tiêu nói, giống như một cây gai, hung hăng ghim vào ngực Tô Du Du.Khuôn mặt cô trắng bệch, nhìn dáng vẻ ân cần của Lục Viễn Tiêu đối với Tô Liên Nhi trên mặt đất, nhìn Tô Liên Nhi yếu ớt không xương ngã vào lòng Lục Viễn Tiêu, hai mắt đẫm lệ mông lung nói: "Viễn Tiêu, anh không nên trách chị, nhất định là chị có nỗi khổ riêng..."Tô Du Du cảm thấy không có hứng thú gì nữa.Thực sự một chút hứng thú cũng không có.Cô chết lặng cầm hộp lên, xoay người rời đi.Lục Viễn Tiêu ngẩng đầu, nhìn bóng lưng Tô Du Du, đột nhiên cảm thấy trong lòng đau tê tâm liệt phế!Tô Du Du đây là ý gì!Giải thích cũng không muốn giải thích sao? Hay là cô căn bản không cso gì để giải thích, chỉ có thể cam chịu sự thực mình bị bao nuôi!Lục Viễn Tiêu trong cơn giận dữ cũng không quan tâm Tô Liên Nhi đang khóc nức nở trong lòng, đứng thẳng lên, nắm lấy cổ tay Tô Du Du."Tô Du Du! Cô vội vàng đi làm cái gì! Cô đẩy Liên Nhi, cũng không xin lỗi sao?"Lục Viễn Tiêu nắm dùng sức như vậy, Tô Du Du đau đến khuôn mặt nhỏ nhắn mặt nhăn lại, quay đầu tức giận nói: "Lục Viễn Tiêu! Anh nắm tôi đau! Buông ra!"Nhưng trên tay Lục Viễn Tiêu lại càng thêm dùng sức.Hắn chính là muốn làm cô đau! Hắn chính là muốn nhìn, bây giờ cô còn có trái tim hay không! Còn biết cái gì gọi là đau hay không!Tô Du Du bị nắm đau hít khí lạnh, đang muốn giãy dụa, nhưng đột nhiên một cánh tay thon dài có lực, giữ tay Lục Viễn Tiêu.Cũng thấy không rõ tay kia dùng sức như thế nào, nhưng trong nháy mắt Lục Viễn Tiêu liền buông lỏng tay Tô Du Du ra, cánh tay bị người bẻ ngược lại.Cái tay kia mạnh đến đáng sợ, Lục Viễn Tiêu nhất thời đau sắc mặt trắng bệch, ngẩng đầu lên thì thấy một gương mặt xuất chúng người thần đều phẫn nộ, mặt không cảm xúc nhìn mình."Trì, Trì thiếu?" Những nhân viên bán đấu giá bên cạnh kêu lên kinh hãi, mỗi người đều hưng phấn xôn xao lên."Trời ạ, Trì thiếu thực sự tới tham gia buổi đấu giá từ thiện! Là ai có mặt mũi như vậy, mời được Trì thiếu tới?""Mẹ ơi, người thật của Trì thiếu còn đẹp trai hơn TV nữa...!tôi sắp không xong rồi..."Trì Tư Tước không quan tâm đ ến những người mê trai này, chỉ lạnh lùng nhìn Lục Viễn Tiêu.Lục Viễn Tiêu liều mạng muốn tay rút ra, nhưng sức của Trì Tư Tước mạnh đến kinh người, hắn hoàn toàn không thể động đậy.Cuối cùng bộp một tiếng, Trì Tư Tước buông tay hắn ra, hắn lảo đảo một cái ngã xuống đất."Viễn Tiêu!" Tô Liên Nhi kêu lên kinh hãi, vội vàng đỡ Lục Viễn Tiêu dậy, ngẩng đầu ánh mắt sùng bái cùng sợ hãi nhìn Trì Tư Tước..
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 59: Chương 59


Trì Tư Tước không nhìn bọn họ, chỉ nhìn về Tô Du Du bên cạnh.

"Em không sao chứ?"Tô Du Du lắc đầu, cẩm thận kiểm tra dây chuyền có bị hư không.

Trì Tư Tước nhíu mày: "Không phải kêu em đi bán đấu giá sao, sao còn ở đây?""Người ta không nhận, vì tôi không có thư mời.

"Ánh mắt Trì Tư Tước lạnh lẽo, ngẩng đầu nhìn những nhân viên bán đấu giá đang đỏ bừng mặt.

Sắt mặt những nhân viên bán đấu giá trong nháy mắt chuyển từ đỏ sang trắng bệch.

Cho nên cô gái không có tiếng tăm gì này, thật là bạn gái của Trì thiếu?Những nhân viên bán đấu giá ý thức được mình phạm bao nhiêu sai lầm, sợ đến hai chân như nhũn ra, vội vàng run rẩy nhận lấy dây chuyền trong tay Tô Du Du, mang theo tiếng khóc nức nở nói: "Thật ngại quá vị tiểu thư này, tôi! chúng tôi lập tức ghi danh cho cô vật phẩm đấu giá.

"Tô Du Du cũng không muốn làm khó họ, sau khi ghi danh xong, liền lôi kéo Trì Tư Tước rời đi.

Nhưng không ngờ mới đi được vài bước! "Chờ một chút!" Lục Viễn Tiêu ở phía sau bọn họ kêu lên.

Tô Du Du dừng bước quay đầu lại, sắc mặt lạnh run: "Lục Viễn Tiêu, anh còn có chuyện gì?"Lục Viễn Tiêu nhìn cơ thể nhỏ bé củaTô Du Du rúc vào trong ngực Trì Tư Tước, cảm thấy chướng mắt không nói ra được, máu liền vọt lên đầu, hầu như không suy nghĩ mà nói: "Trì thiếu, anh có biết tối thứ sáu tuần trước Tô Du Du ở đâu không?"Tô Du Du nhíu mày.

Thứ sáu tuần trước?Chờ đã, đó không phải là! "Khi đó cô ta đang ở khách sạn Khải Tát cùng Kim tổng!" Lục Viễn Tiêu tiếp tục nói, hắn cũng không biết tại sao mình muốn nói những thứ này, nhưng hắn không kiểm soát được: "Cô ta chính là loại phụ nữ không ra gì, ngài xác định còn muốn ở cùng cô ta sao?"Tô Du Du cảm giác trái tim mình đùng một tiếng, hình như nơi nào đó, vỡ nát.

Lục Viễn Tiêu nhục nhã cô, khinh thường cô còn chưa tính, bây giờ, còn muốn phá hủy cô sao?Đây chính là người đàn ông cô yêu mười năm, lại có thể lạnh lùng vô tình đến mức này.

Những nhân viên bán đấu giá mửo to mắt, không thể tin được mình lại nghe được tin tức lớn như vậy!Cô gái này, lại dám cắm sừng Trì thiếu?Bọn họ kích động muốn nhìn một chút Trì thiếu sẽ trừng phạt cô gái không biết điều này như thế nào, nhưng Trì Tư Tước chỉ là ngước mắt, không lạnh không nóng nhìn Lục Viễn Tiêu.

Cái nhìn kia, mang theo áp bức vô hình, Lục Viễn Tiêu cảm giác dường như là mình ngã vào hầm băng, toàn thân rét run.

"Thứ sáu tuần trước, Tô Du Du chính xác là ở Khải Tát.

" Hắn lạnh băng nói: "Nhưng, em ấy là ở cùng tôi.

"Lục Viễn Tiêu khó tin trừng mắt.

Cái gì?Ngày đó Tô Du Du cùng một chỗ với Trì Tư Tước? Nhưng hắn rõ ràng thấy! Hắn còn chưa kịp suy nghĩ, Trì Tư Tước đã dẫn theo Tô Du Du rời khỏi.

Vẻ mặt những nhân viên bán đấu giá thất vọng, vốn tưởng rằng có trò hay để xem, không ngờ là chỉ một cái hiểu lầm.

Mà Tô Liên Nhi, nhìn bóng lưng Tô Du Du bóng lưng, móng tay tinh xảo bấm vào lòng bàn tay, hàm răng gắt gao cắn môi.

Đây là chuyện gì xảy ra!Trì thiếu không phải ngay cả tiền thuốc của bà bà Tô Du Du cũng không chịu cho sao? Nhưng vì cái gì dẫn cô ta tới sự kiện cao cấp như vậy!Tô Du Du tiện nhân này, chẳng lẽ thật sự nịnh hót được Trì thiếu rồi?Trong mắt cô ghen ghét dữ dội, nhìn những nhân viên bán đấu giá cũng ghen ghét như vậy, trong lòng bỗng có một ý nghĩ.

Cô lộ ra vẻ mặt tươi cười.

Có rồi.

Cô có cách khiến cho tiện nhân Tô Du Du này, không còn cách nào ngẩng cao đầu trong giới thượng lưu được nữa!.
 
Back
Top Bottom