Ngôn Tình Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!

Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 20: 20: Không Cho Phép Sợ Quỷ!


Không chỉ có vậy, lưỡi của hắn còn bá đạo xâm nhập cuốn lấy vết thương trên lưỡi cô,Vết thương trên trời Tô Du Du vốn mẫn cảm, lúc này cảm xúc lạnh bằng truyền đến, khiến cô không khỏi giật mình."Ừ." Tay nhỏ bé của cô giãy giữa đánh lên ngực Trì Tư Tước muốn phản kháng, nhưng Trì Tư Tước một tay liền nhẹ nhàng nắm được hai tay của cô, làm cho cô không thể động đậy.Trì Tư Tước cúi đầu, thật sâu cuớp đoạt hơi thở của cô.Cơ thể Tô Du Du ấm ấp, mang đến độ ấm mà hắn không có, cũng là cái hắn quyến luyến nhất sau khi chết..Bá đạo hôn không biết kéo dài bao lâu, Tô Du Du chỉ cảm thấy đầu ốc đều loạn cả lên, chóng mặt, cũng không biết mình đang làm gì nữa.Chẳng biết lúc nào, Trì Tư Tước mới buông cô ra."Em nín thở làm gì?" Nhìn cô gái nín thở đến đỏ bừng khuôn mặt nhỏ, đôi mắt Trì Tư Tước bộc phát u ám, giọng nói mang theo trầm thấp khàn khàn, Curời khẽ: "Loại thời điểm này nên hô hấp như thế nào, đều cần tôi dạy cho em sao?Tô Du Du đang há miệng to hô hấp, nghe thấy lời Trì Tư Tước, chỉ cảm thấy khuôn mặt càng nóng."Anh...!Anh người này thật là...!thật là " Cô nhỏ giọng nói, nhưng thật là" nửa ngày rồi cũng chưa nói được nguyên cớ."Tôi thì làm sao?" Trì Tư Tược nhướng mày, cười như không cười hỏi ngược lại.Nhìn vẻ mặt thản nhiên của Trì Tư Tước, Tô Du Du đỏ mặt tức giận nhưng lại không nói thành lời, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu, dời trọng tâm câu chuyện đi: "Không có gì.

Nhưng mà Trì Tư Tước, sao anh cũng có thể thấy được những quỷ hồn kia? Anh cũng có mặt âm dương hả?"Nói đến đây, đôi mắt của cô nhìn chằm chằm Trì Tư Tước, một dáng vẻ tò mo.Ảnh mắt Trì Tư Tước u ám xuống: "Xem như là vậy đi.""Woa, thật lợi hại nha, giống như bà bà của tôi.

Bà bà tôi thường nói với tôi những chỗ nào có quỷ, tôi còn cảm thấy là bà đang cố ý dọa tôi sợ.""Làm sao? Em rất sợ quỷ?" Âm thanh Trì Tư Tước không dễ dàng phát giác lạnh xuống."Đương nhiên rồi." Tô Du Du gật đầu giống như giã tỏi: "Những loại lạnh như băng còn hung ác này, đương nhiên rất đáng sợ...!a!"Lời của cô còn chưa nói hết, cằm lại bị Trì Tư Tước nắm lại.Sức lực so với trước đó thô bạo hơn rất nhiều, cô đau đến khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại."Ừ, Tri Tư Tước anh lại phát điên cái gì...""Không cho phép sợ!""O?" Tô Du Du ngây người, hai mắt trợn tròn xoe: "Không cho phép sợ cái gi?""Không cho phép sợ quỷ." Đôi mắt Trì Tư Tước đen u ám.Tô Du Du bây giờ là hoàn toàn trợn tròn mắt.Không cho phép sợ quỷ?Cái này là yêu cầu gì đây?Lúc này xe dừng lại, Trì Tư Tước mới buông tô Du Du ra, ra lệnh: "Xuống xe."Tô Du Du xoa cầm bị bóp đỏ, bất đắc dĩ xuống xe.Nhưng Tô Du Du vừa xuống xe, cô liền ngây ngẩn cả người.Trì Tư Tước đưa cô đến, lại là trung tâm thương mại cao quý nhất toàn thành phố S, trung tâm mua sắm Đế Lâm."Ngây ngốc đứng đó làm gì, còn không đi theo." Trì Tư Tước lại không để ý đến cô, chân dài bước thật lớn, đi vào trung tâm thương mại.Tô Du Du lúc này mới phản ứng lại, đuổi theo sau, nhung chân của cô ngắn, phải chạy chậm thì mới có thể đuổi kịp Trì Tư Tước, cô thở hổn hển hỏi: "Chúng ta đến đây làm gi?""Đương nhiên là mua quần áo cho em, lẽ nào em muốn mặc cái váy này?" Trì Tư Tước không lộ ra vẻ gì bước chậm lại.Tô Du Du cúi đầu nhìn quần áo của mình, vừa rồi ngã trên mặt đất đều dính bùn, đoán chung là làm cho Trì Tư Tước cảm thấy mất mặt!?Nghĩ vậy, cô cũng không có cãi lại, ngoan ngoãn đi theo..
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 21: 21: Không Phải Cho Người Bình Thường


Trung tâm thương mại Đế Lâm.

Âm nhạc êm dịu phiêu đãng trong trung tâm nguy nga lộng lẫy, vô số khách hàng quần áo đắt tiền qua lại trong cửa hàng, chọn xa xỉ phẩm đắt tiền.

Lúc này một người mặc quần áo phụ nữ đi ngang qua trung tâm, phá vỡ phần yên tĩnh này.

Người phụ nữ đi thẳng đến phòng làm việc của quản lý, sắc mặt khẩn trương nói gì đó, vóc người mập mạp của quản lý nghe xong lời của cô, sắc mặt đại biến: "Cái gì? Cô nói Trì thiếu đến đây? Còn không nhanh đi sắp xếp!"Chỉ năm phút sau, loa phát thanh vang lên! "Quý khách thân mến, chúng tôi thành thật xin lỗi các vị, vì nguyên nhân đặc biệt, trung tâm thương mại hiện tại cần phải đóng cửa.

""Cái gì thế? Sao đột nhiên lại nói đóng cửa? Bây giờ mới mấy giờ, tôi đây Còn chưa có đi dạo xong nữa!"Tất cả khách hàng đều đang oán trách, nhưng nhân viên ở Đế Lâm lại không nói lời nào chỉ mời bọn họ ra ngoài, cho dù là khách hàng đang thanh toán cũng không ngoại lệ.

Không đến mười phút, vốn trung tâm rộn ràng bỗng trở nên không một bóng người, chỉ còn lại nhân viên ở cửa hàng, thở mạnh cũng không dám thở.

Lúc này ngoài cổng trung tâm truyền đến các bước chân thanh thủy.

Tất cả mọi người thắng sống lưng lên, mắt thấy của trung tâm mở ra, lập tức lộ ra nụ cười nhiệt tình nhất, cất cáo giọng: "Hoan nghênh khách! "Nhưng nhìn thấy người đi vào cửa, tất cả bỗng ngẩn ra.

Là một cô gái mặc quần áo giản dị.

Tô Du Du vừa vào cửa cũng cảm thấy không khí kỳ lạ trong trung tâm.

Cô cũng đến trung tâm thương mại Đế Lâm mấy lần rồi, nhưng chẳng qua đều đến xách đồ cho Tô Liên Nhi cùng Khâu Thục Vân, đây vẫn là lần đầu tiên cô nhìn thấy trung tâm thương mại lớn trống vắng đến thế, một bóng dáng khách hàng cũng không có.

Chẳng lẽ là vì không phải cuối tuần?Cô mơ hồ nhìn những người nhân viên kia, chạy đến cửa hàng thứ nhất.

Trì Tư Tước lúc nãy nhận được cuộc điện thoại, cho nên để cô đi dạo trước.

Thích cái đẹp là thiên tính của phái nữ, Tô Du Du cũng không phải ngoại lệ, trước đây chỉ là cô không có tư cách lựa chọn những quần áo mình thích, lần này khó có dịp đến đây đi dạo, cô lập tức bị quần áo đẹp tinh xảo hấp dẫn.

Cô nhìn thấy một bộ đầm hồng trắng phía trước, phóng khoáng nhưng không mất vẻ hoạt bát, cô không nhịn được muốn cầm lên xem, nhưng vừa mới giơ tay lên thì nhân viên ở một bên như Vừa trong mộng tỉnh lại nhảy đến chân trước mặt cô.

Nhân viên trợn mắt nhìn Tô Du Du, vẻ mặt giống như là đang nhìn quái vật: "Tiểu thư, sao cô lại ở đây?"Tô Du Du nhíu mày: "Đây là trung tâm, sao tôi lại không được ở đây chứ?"Đương nhiên không thể.

Hiện tại trung tâm đã đóng cửa vì Trì thiếu rồi!Nhân viên vốn muốn giải thích, nhưng cúi đầu nhìn bộ đồ dính đầy bùn trên người Tô Du Du, ngay tức khắc hứng thú giải thích cũng không có.

"Tiểu thư, tôi nghĩ có khả năng cô nghĩ sai rồi đi, đối tượng của trung tâm chúng tôi là nhóm người có thu nhập cao.

" Cô ta liếc mắt nhìn Tô Du Du, giọng nói cao ngạo: "Không phải cho người thường, nếu như cô muốn mua quần áo, mời đi trung tâm nhỏ Vạn Lâm đối diện mà mua!"Tô Du Du tức giận đến mức không nhịn cười được.

Nói cả buổi, chính là cảm thấy cô không mua nổi đồ ở đây sao?Cô vừa muốn phản bác lại nhân viên này, thì quản lý liền vội vã qua đây: "Có chuyện gì thế? Không phải nói đóng của tất cả rồi sao, sao còn có người nữa?""Quản lý, là vị tiểu thư này nhất quyết muốn xông vào.

"mày lại.

Lúc này quản lý mới nhìn về phía Tô Du Du, mặt béo cauÔng ta làm ở trung tâm nhiều năm như vậy, biết loại khách hàng nghèo kiếp xác là khó dây dưa nhất, nếu mạnh mẽ đuổi cô ta đi,thì cô ta liền đem những lời thoại quyền lợi của người tiêu thụ ra nói với nguoi.

Nghĩ vậy, ông ta không nhịn được lấy ví tiền ra: "Tiểu thư, trung tâm chúng tôi có chuyện quan trọng, làm phiền cô đến trung tâm nhỏ Vạn Lâm đối diện mua sắm, đây là một chút thành ý, mong cô hiểu cho.

"Vừa nói vừa đưa một sấp phiếu mua hàng ra, tính sơ sơ! ít nhất cũng có giá trị hơn vạn.

Tô Du Du nhìn một sấp phiếu mua hàng này, trầm mặc chốc lát, mới đưa tay ra lấy.

Nhân viên ở một bên lập tức trao đổi ánh mắt khinh thường với đồng nghiệp của mình! Quả nhiên loại phụ nữ nghèo kiếp xác này, một chút phiếu mua hàng là có thể dễ dàng đuổi đi rồi.

Cũng khó trách mà, đoán chừng cô ta liều sống liều chết kiếm một năm, cũng chưa chắc có thể kiếm được nhiều tiền như thế núallLúc bọn họ đang che miệng cười trộm thì không đến một giây sau, Tô Du Du bỗng giơ tay lên, Xoẹt một tiếng, đem một xấp phiếu mua hàng trực tiếp xé di!.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 22: 22: Thật Sự Là Thiếu Phu Nhân Trì Gia


Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt nhìn Tô Du Du, người nhân viên kia trực tiếp bật thốt kêu lên: "Cô điên rồi sao! Cô có biết những phiếu mua hàng này trị giá bao nhiêu tiền không?"Tô Du Du vô tội chớp chớp mắt nhìn: "Không biết nữa, nhưng mới này không phải cô nói, trung tâm này không phải là người có cấp bậc như tôi có thể mua sắm sao, ta lấy phiếu mua hàng cũng vô dụng mà thôi."Nhân viên cùng quản lý trừng mắt nhìn Tô Du Du, chỉ cảm giác mình gặp người điên!"Được được được, cô không muốn lấy phiếu mua hàng cũng được." Quản lý kéo kéo cà vạt của mình, khó chịu nói: "Nơi này của chúng tôi lập tức sẽ có khách quý tới, làm phiền cô đi nhanh một chút.""Không vấn đề gì."Tô Du Du cũng gọn gàng nhanh chóng, không có một tia quyến luyến quay đầu rời đi, nhưng cô vừa mới đến cửa thì cửa từ bên ngoài mở ra, một người đàn ông bước vào.Thân ảnh cao lớn, gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị, mang theo một loại khí tức cao quý bẩm sinh, trong nháy mắt tiến vào liền hấp dẫn ánh mắt một nguời.Tất cả nhân viên kinh hãi, nhanh trở về chỗ cũ, nhiệt tình cao giọng nói: "Hoan nghênh ông chủ!"Quản lý vội vã đi đến, khom người vẻ mặt lấy lòng: "Trì thiếu, ngài đến rồi."Trì Tư Tước căn bản là không để bọn họ vào mắt, chỉ rũ mắt xuống nhìn cô gái nhỏ đứng cạnh của.Thấy Trì Tư Tước nhìn Tô Du Du, quản lý kia càng đổ mồ hôi, vội vàng xin lỗi: "Thật ngại quả Trì thiếu, còn có người chưa dọn dẹp sạch sẽ, bây giờ tôi sẽ lập tức xử lý."Vừa nói ông ta vừa nhanh tay muốn đẩy Tô Du Du đi, nhưng không nghĩ tớivào lúc này Trì Tư Tước thấp giọng nói: "Sao nhanh như vậy liền muốn đi rồi? Không phải tôi nói tôi nhận một cuộc điện thoại rồi đến sau, để em đi mua sắm trước sao."Tay của quản lý kia nhất thời liền cúng lại chỗ.Trì thiếu đây là đang nói chuyện với ai?Tất cả đều người nhìn ta, ta nhìn người, cuối cùng tất cả đều đưa mắt nhìn cô gái đứng trước mặt Trì thiếu.Chỉ thấy cái miệng nhỏ nhắn của cô gái hơi cong lên: "Nhưng có người không muốn cho tôi đi mua sắm mà.""Là ai?" Lông mày Trị Tư Tuớc hơi nhíu lại: "Ai không cho vợ của tôi đi mua såm?"Vo?Vợ!Chân nhân viên mới Vừa rồi làm khó dễ tô Du Du mềm nhũn, nếu như không phải bên cạnh có đồng nghiệp giúp đỡ, đoán chừng là lúc này sẽ trực tiếp ngã xuống.Cô gái bình thường như này...!vậy mà...!vậy mà là thiếu phu nhân Trị gia?Lúc này quản lý cũng trợn tròn mắt, thẳng đến khi Tô Du Du nhìn về phía hắn, nháy mắt một cái: "Vị quản lý này, là ông không cho tôi đi mua sắm phải không!?"Đầu gối quản lý mềm nhũn, suýt chút nữa là quỳ xuống."Trì thiếu...!không phải không phải...!thiếu phu nhân...!tôi tôi tôi thật sự là có mắt như mù." Hắn hốt hoảng nhìn về phía Tô Du Du, nặn ra khuôn mặt tươi Crời còn khó coi hơn khó: "Tôi...!tôi thực sự không biết cô là..

cô có thể đi mua sắm, có thể tùy tiện đi dạo!"Tô Du Du nhìn ông ta, ánh mắt càng vô tội: "Nhưng các người vừa mới nói, tôi nên đi mua sắm ở trung tâm nhỏ Vạn Lâm đối diện mới đúng.""Tôi...!tôi nói bậy..." Trên trán ông ta từng giọt từng giọt mồ hô tuôn ra: "Trung tâm này đều là sản nghiệp của Trì gia, đương nhiên là cô muốn đi mua sắm thi đi "Tô Du Du nhìn chân ông ta đang run, cũng không khó dễ ông ta nữa."Được rồi, tôi đây liền di dạo một chút vậy!"Lúc này quản lý mới thở phào nhẹ nhõm, nhanh bồi thêm khuôn mặt tươi cười: "Thiếu phu nhân, mới vừa rồi không phải cô nhìn trùng bộ đồ này sao, bây giờ tôi dẫn cô đi thử một chút."Tô Du Du gật đầu, vừa muốn cùng quản lý đi qua thử thì cổ áo đột nhiên bị kéo lại."Này, Trì Tư Tuyớc, anh làm gì thế!" Cô lúng túng giãy giụa."Trước khi thử đồ thì thay cái này trước." Trì Tư Tước lạnh lùng nói, lấy kính Cơm của Tô Du Du xuống.Hắn thích mắt của cô gái nhỏ này, khóe mắt cong cong, giống như là luôn mang theo nụ ý cười.

Nhưng hết lần này đến lần khác bị cái kính khó coi này ảnh hưởng tầm nhìn.Tô Du Du bị lấy đi kính mắt, trước mắt hoàn toàn mơ hồ, rầu rĩ nói: "Hả, được, tôi từ lâu đã không thấy gì rồi."Bây giờ quản lý đang sử dụng hết tất cả cách lấy lòng Tô Du Du, thấy vậy vội vàng nói: "Trì thiếu, thiếu phu nhân, nơi này của chúng ta có salon chuyên nghiệp, từ tạo kiểu tóc đến trang điểm còn có trang phục, đều có thể giúp ngài kết hợp, không bằng tôi tôi dẫn thiếu phu nhân đi trải nghiệm một chút?".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 23: 23: Đi Mua Sắm


Salon tầng cao nhất của trung t@m Đế Lâm.Những nhân viên núp ở cửa, nhỏ giọng bàn tán."Này, các cô có nghe nói hay chưa, bây giờ đang tạo hình bên trong chính là thiếu phu nhân Trì gia đấy!""Sao cơ? Vợ của Trì thiếu? Trời ạ, này cũng kém quá nhiều đi! Cô gái này...!cũng tốt số quả mà!""Đúng thế, không phải nói Trì thiếu không gần nữ sắc sao, sao lại nhìn trúng lại mặt hàng này được...!xấu không gì để nói, nếu tôi nói, căn bản là kém hơn so với tôi ..

A, chờ chút, có người ra!"Các cô nhanh chóng im miệng đứng về vị trí của mình.Cánh của salon được kéo ra, một cô gái mặc một chiếc đầm màu hồng trắng chân mang giày cao gót đi ra.Những người nhân viên nhiều chuyện ngẩng đầu, hoàn toàn ngây người!Chỉ thấy cô gái trước mắt, một thân mang chiếc đầm hai dây hiệu Chanel được thiết kế cao cấp, phần ren trên ngực được đính kim cương vụn màu hồng, khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô càng thêm phấn nộn dịu dàng hơn.

Phong cách trang điểm tinh tế nhưng không lòe loẹt, chỉ là làm cho nét mặt thanh tủ ban đầu càng thêm nổi bật.

Dưới góc đầm hình chữ A, là đôi chân đẹp thon dài hiện ra.Đây...!đây là người nhà quê lúc nãy sao?Tô Du Du theo người tạo hình xuống lầu, thì thấy Trì Tư Tước ngồi trên ghế sô pha.Trì Tư Tước nghe thấy tiếng bước chân quay đầu lại.Thấy được cô gái trước mắt, liền ngây ngẩn cả người.Hắn vẫn biết là Tô Du Du rất đẹp.

Mặc dù không trang điểm cũng không ăndiện, nhưng chỉ cần lấy mắt kính xuống là có thể thấy khuôn mặt xinh xắn của cô.Nhưng hắn vẫn không nghĩ tới, sau khi cô gái này trang điểm lại kinh diễm như vậy.Cái cổ mảnh khảnh cùng xương quai xanh giống như thiên nga đẹp tuyệt động lòng người, nước da trắng nõn như pha lê, dưới góc đầm là đôi chân thon dài, gương mặt vốn thanh tú được trang điểm càng trở nên vô cùng tinh tế.Trị Tư Tước trong khoảng thời gian ngắn đương nhiên là dời mắt không nổi.Tô Du Du bị Trì Từ Tước nhìn toàn thân không được tự nhiên, cuối cùng rụt cổ lại, mắt to có chút ngượng ngùng nhìn Trì Tư Tước: "Rất lạ sao?"Lúc này Trì Tư Tước mới hoàn hồn lại, chậm rãi đứng dậy: "Đi thôi, mua quần áo cho em.""A, trên người tôi không phải đã có rồi sao, không cần..."Trị Tư Tước cũng đã xoay người rời đi.Hắn đi nhanh như vậy, chủ yếu là tránh đi ánh mắt của cô gái nhỏ kia, nếu không sợ là nhịn không được trực tiếp đè cô lên ghế sô pha mà làm!Người tạo hình chọn cho Tô Du Du rất nhiều quần áo, cả người Tô Du Du đều mơ hồ mãi cho đến tầng nội y lầu ba.Người tạo hình đột nhiên dừng bước, mập mờ cười cười: "Trì thiếu có muốn mua một ít nội y cho thiếu phu nhân hay không?"Tô Du Du ngẩng đầu nhìn lên, thiết kế trong của hàng nội y đề tương đối táo bạo, mặt không khỏi đỏ lên, nhanh chóng xua xua tay: "Không cần không cần, tôi có đem từ Tô gia qua..."Nhưng vẻ mặt người tạo hình lại nhiệt tình: "Nơi này có rất nhiều đều là số lượng có giới hạn, cô vẫn nên mua sắm một chút chút!"Vừa nói vừa đẩy cô vào phòng thứ đồ, nhân viên của hàng nhanh tay lẹ mắt lấy ba bốn món đồ nội y, thấy Tô Du Du không nhúc nhích, càng nhiệt tình hỏi: "Thiếu phu nhân, muốn chúng tôi giúp cô thay sao?"Tô Du Du bị bàn tay đưa tới hù dọa, tự mình nhanh chóng cởi rồi thay."Thật là đẹp!" Nhân viên từ đáy lòng khen tặng: "Thiếu phu nhân da của cô trắng như vậy, dáng người cũng đẹp, bộ Victoria này mặc trên cơ thể cô, quả thật nhìn còn hoàn hảo hơn so với những người mẫu kia!""Thật không?" Tô Du Du có chút mất tự nhiên che ngực, trong lòng lại nghĩ, đẹp đi nữa cũng không biết mặc cho ai xem."Thiếu phu nhân, nếu cô không chắc chắc thì tôi sẽ bảo Trì thiếu đến nhìn là được.".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 24: 24: Mua Hết


"Ơ, không cần.

" Tô Du Du vội vàng muốn cản lại, nhưng người nhân viên đã nhanh chóng chạy ra ngoài.

Tô Du Du hốt hoảng nhanh mặc đầm lên.

Nhung đã không kịp nữa.

Cửa phòng thủ đồ mở ra, thân hình cao lớn của Trì Tư Tước đi vào.

Tô Du Du nhất thời ngây người tại chỗ, mặc đồ lên cũng không phải, đúng ngây ra cũng không phải, chỉ có thể lúng túng nhìn hắn.

Mà Trì Tư Tước thấy cô gái trước mắt này, đôi mắt bỗng trở nên u ám.

Tô Du Du bị ánh mắt u ám của Trì Tư Tước làm cho cả người nổi da gà, nhanh tay cầm đồ ở bên cạnh lên, lung tung muốn mặc lên người.

Nhưng không ngờ tay còn chưa kịp giơ lên thì cổ tay đã bị nắm lại.

"Không cần mặc.

" Giọng Trì Tư Tước khàn khàn mở miệng: "Rất đẹp.

""Cái gì đẹp.

" Cả khuôn mặt Tô Du Du đỏ đến mức có thể nhỏ ra máu được cô liều mạng muốn giãy giụa, nhưng rất nhanh tất cả giãy giụa bị một thét chói tai cắt đứt! , tiếng"Trì Tư Tước! A!"Tô Du Du quả thật muốn điên rồi!Trị Tư Tước người này!Vậy mà ở phòng thử đồ! Không biết bị dày vò bao nhiêu, Trì Tư Tước mới rốt cuộc bỏ qua cho Tô Du Du.

Lúc này cả người Tô Du Du đều hồng giống như tôm luộc, mặc đồ lại rồi đi phòng thủ đồ, thì thấy ánh mắt mập mờ của mọi người.

Tô Du Du hạ thấp giày cao gót, nỗ lực để cho mình đi bình thường một chút, nhìn hóa đơn thanh toán trên tay Trì Tư Tước.

Cô biết trung tâm thương mại Đế Lâm này không rẻ, nhưng lúc nhìn thấy hóa đơn, cô vẫn bị kinh ngạc!"Cái này quá đắt đi!" Cô nhìn sáu con số trước mắt này, hai mắt trợn tròn Xoe: "Thực sự không cần mua, kỳ thực tôi từ Tô gia đem tới rất nhiều đồ, vẫn có thể "Những lời của cô còn chưa nói hết thì Trì Tư Tước đã lấy thẻ đen ra, ký tên.

Tô Du Du không khỏi nuốt nước miếng một cái.

Thực sự là quá phả của! "Đúng rồi.

" Trì Tư Tước lại nghĩ đến cái gì: "Nội y ở tầng này, toàn bộ đều mua hết.

""Dạ, cảm ơn Trì thiếu!" Nhân viên kích động đến mức run lên.

Tô Du Du cũng run, trừng mắt nhìn Trị Tư Tước: "Toàn bộ? Trì Tư Tước anh điên rồi sao, cho dù có tiền thì cũng không nên tiêu như thế, nhiều nội y như vậy cho ai mặc chứ!"Nhìn cô gái tức giận trước mắt, môi mỏng Trì Tư Tước khẽ nhếch.

Dáng vẻ cô gái nhỏ tiết kiệm tiền cho hắn, thật đúng là giống như vợ của hån"Cho em mặc.

" Hắn thấp giọng nói: "Toàn bộ, mặc cho tôi xem.

"Tô Du Du ngẩn ngơ, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ bừng, không dám nói nữa.

Về đến nhà, Trì Tư TuỚC vậy mà thật sự lấy từng món từng món cho Tô Du Du thử qua.

Cả đêm trôi qua, không biết bao nhiêu nội y đắt tiền đều bị Trì Tư Tước xe rách, Tô Du Du vừa đau lòng lại vừa đau thắt lưng, cuối cùng bị làm đến ngã vào giường mềm mại mất đi cảm giác.

Sáng mới hôm sau, khi cô tỉnh dậy thì Trì Tư Tước đã không còn ở đây.

Cô xoa đôi mắt lim dim nhớ tới, điện thoại đột nhiên vang lên.

Cô thấy dãy số trên điện thoại, hai mắt run lên nhanh tay nghe máy.

"Alo, bác sĩ, bà bà tôi đã tỉnh rồi sao?""Không phải Tô tiểu thư, tiền thuốc của bà bà cô đã dùng từ ba ngày trước, nếu như không lập tức đóng tiền, thì chúng tôi chỉ có thể dùng thuốc của bà bà cô"Đầu Tô Du Du oanh một tiếng, điện thoại suýt chút nữa tuột khỏi tay.

Mười năm trước bà bà bị tụ máu não thành người thực vật, vẫn luôn dùng thuốc để giữ lại hơi thở, may mà năm đó Tô gia gia, cũng chính là bố của Tô Hải Sơn được bà bà cứu một mạng, cho nên người nhà họ Tô vẫn giúp bà bà chi trả tiền thuốc thang.

Nhưng đến bây giờ, tiền thuốc lại bị ngừng?Mặc dù không muốn có bất kỳ dây dưa nào với nhà họ Tô, nhưng vì bà bà, cô vẫn không thể không gọi điện đến Tô gia.

"Alo.

" Nghe điện thoại là mẹ nuôi Khâu Thục Vân.

"Mẹ.

" Giọng Tô Du Du run run nói: "Tiền thuốc bà bà tôi sao lại ngùng?""Haizz, là như vậy Du Du.

" Giọng nói Khâu Thục Vân tràn đầy áy náy: "Gần đây bố con làm ăn không được thuận lợi lắm, thiếu một khoản nợ, nhà của chúng ta đều không giữ được, chỉ sợ là không trả nổi tiền thuốc cho bà bà con.

"Tô Du Du gắt gao cắn môi, không nói chuyện.

Làm ăn không thuận lợi?Tô gia dù gì cũng mấy đời làm ăn, sao lại nói không được liền không được.

"Du Du, bây giờ con là người của Trì thiếu, chút tiền như vậy, Trì thiếu không có khả năng không cho con chú!?" Khâu Thục Vân thủ dò xét hỏi.

Tô Du Du lập tức hiểu được ý đồ của nhà họ Tô.

Thì ra là muốn thăm dò quan hệ của cô và Trì Tư Tước.

Cô biết, người nhà họ Tô bất kể thế nào chắc là sẽ không bỏ tiền thuốc ra cho bà bà nữa.

Kỳ thực sau khi Tô gia gia qua đời mấy năm trước, Tô Hải Sơn vẫn có chút không vui về tiền thuốc của bà bà.

Nhưng phải nhớ là trước kia bà bà vì cứu Tô gia cho nên mới trở thành người thực vật, còn người nhà họ Tô thì sao! Lòng lang dạ sói!Cô tức giận đến toàn thân run lên, nhưng vẫn gắt gao cắn môi: "Tôi biết rồi, tiền thuốc của bà bà tôi sẽ tự nghĩ cách.

""Được, Du Du thật xin lỗi con.

" Khâu Thục Vân giả vờ nói, rồi tắt cuộc gọi, môi cong lên.

"Mẹ, tiện nhân đó gọi điện tới rồi sao?" Tô Liên Nhi đang trang điểm ở bên cạnh, lau Son môi hỏi.

"Đúng vậy, cũng không biết nó có đi xin Trì thiếu hay không nữa?""Hừ, chúng ta tìm người theo dõi cô ta chẳng phải sẽ biết hay sao? Theo Con thấy, Trì thiếu chắc chắn sẽ không giúp cô ta!" Đôi mắt đẹp của Tô Liên Nhi hiện lên một tia độc ác.

Tô Du Du!Tôi cũng không tin tiện nhân như cô, thật sự có thể bay lên đầu cành làm phượng hoàng được!.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 25: 25: Đi Làm


Kết thúc cuộc gọi với Khâu Thục Vân, Tô Du Du ngơ ngác ngồi trên giường.

Bà bà không thể ngừng thuốc được, cô nhất định phải xoay sở tiền.

Cô mở điện thoại lên, lướt đến dãy số của Trì Tư Tước, lại do dự.

Cô có nên mượn tiền Trì Tư Tược không? Bây giờ cô ăn của hắn dùng của hắn, giở mở miệng mượn tiền nữa thì có thật sự không có mặt đày như thế.

Hơn nữa thái độ người nhà họ Tô rất rõ ràng rồi, chính là muốn thăm dò quan hệ của cô và Trì Tư Tước, sao cô có thể để bọn họ toại nguyện được?Nghĩ vậy, cô cắn răng, lướt đến một dãy số khác rồi gọi đi.

"Alo, Chu Hâm học tỷ, là em, Tô Du Du.

""Ô, Du Du hả, chuyện gì?""Là như vậy, gần đây em có chút thiếu tiền! em muốn biết, chỗ chị có công việc gì có thể làm hay không?"Chu Hâm là học tỷ lúc cô còn đi học, rất sớm đã bỏ học lăn lộn xã hội, mạng Tuyới quan hệ rộng rãi, trước đây Tô Du Du ở nhà họ Tô tuy là không bị bỏ đói, nhưng người nhà họ Tô cũng chưa bao giờ cho cô tiền tiêu xài, lúc cô cần tiền gấp, đều sẽ tìm Chu Hâm giới thiệu việc làm.

"Giới thiệu công việc?" Chu Hâm cười nhạt: "Cô cho là tôi đã quên rồi sao, ba năm trước đây cô làm hỏng chuyện của ta như thế nào?"Học tỷ lần đó thật sự là ngoài ý muốn, lần này em thật sự rất thiếu tiền, có thể phiền chị hay không! ""Được rồi được rồi, cũng đừng nói là tôi không chiếu cố học muội, trong tay tôi đang có một việc làm, một ngày lương mấy ngàn, liền xem cô có nhận nổi hay không.

""Em nhận! Cảm ơn học tỷ!"Tô Du Du xuống lầu, qua lao kiếm một lý do nói mình muốn đi bệnh viện thăm bà bà, sau khi tài xế đưa cô đến bệnh viện, thì cô lại không đi vào à lên xe buýt, đi đến địa chỉ mà Chu Hâm cho cô.

Đó là một nơi mới mở gần đây, nhà hàng đặc sắc" tương đối nổi danh ở thành phố S, gọi là Kouz.

Nói đặc sắc là uyển chuyển, kỳ thực nhà hàng này chính là lấy mỹ nữ làm doanh số bán hàng, tất cả phục vụ đều sẽ mặc trang phục Cosplay đủ loại màu sắc hình dáng kỳ lạ, nhưng mà chi phí lại rất cao, gần đây rất nhiều phú nhị đại đều thích đến nơi này tụ hội.

Tô Du Du đến phòng làm việc của nhân viên, một cô gái kêu là chị Hồng tiếp đãi CÔ.

Nghe nói là Chu Hâm giới thiệu tới, chị Hồng quan sát cô từ trên xuống dưới một lượt, đáy mắt hiện lên một tia kinh diễm, rất nhanh cầm lên một bộ đồ thỏ, kín đáo đưa cho cô: "Cô mặc cái này, sau đó lập tức đi lên lầu phòng 302 đua đồ ăn.

"Tô Du Du thấy bộ đồ trong ngực, sắc mặt cứng đờ: "Cái này! tôi có thể đổi bộ khác hay không? Chẳng hạn như các loại trang phục Cổ trang bên cạnh! ""Không được, hôm nay không có khách muốn mặc đồ cổ trang, cô mặc cải này.

" Chị Hồng không kiên nhẫn: "Không cần tiền sao? Không muốn thì nhanh biến đi, tôi không có thời gian lãng phí với cô.

"Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Du Du tái nhợt, cuối cùng vẫn cầm bộ đồ đi vào phòng thay.

Năm phút sau, cô lần nữa đi ra ngoài, chị Hồng thấy cô, ánh mắt sáng lên.

Bộ đồ màu đen bó sát người ôm trọn dáng người lồi lõm của cô gái, giày cao gót màu đen khiến cho cô gái nhỏ nhắn xinh xắn thêm vài phần cao gầy, trên đầu đôi tai thỏ đang lắc lư qua lại, tạo cảm giác tăng thêm một chút dễ thương.

"Tốt, tôi trang điểm cho cô.

" Chị Hồng thỏa mãn gật đầu, không nói hai lờiliền kẻ mắt nước thật đậm cho Tô Du Du.

"Cái này! " Tô Du Du mặc bộ trang phục này, không có cảm giác an toàn nào cả: "Nhà hàng này là chính quy chứ! tôi chỉ tới làm người phục vụ, chẳng lẽ.

""Cô có ý gì?" Khuôn mặt chị Hồng trầm xuống: "Tôi đương nhiên là buôn bán hoàng hoàng, khách của chúng tôi đều là nhân vật có mặt mũi, chỉ cần cô không chịu thì không ai ép buộc được cô cả.

"Lúc này Tô Du Du mới thở phào nhẹ nhõm, tùy ý chị Hồng thoa lên môi đỏ mọng diêm dúa, đến phòng bếp lấy thức ăn, sau đó đi lên phòng trên lầu.

Đến của phòng, cô hít một hơi thật sâu, ép buộc mình nở ra một nụ cười chuyên nghiệp, đẩy cửa vào.

"Các chủ nhân, đồ ăn của các ngài tới rồi.

" Cô cứ theo chị Hồng dặn dò, dùng giọng nói ngọt ngào đáng yêu nhất mở miệng.

"Tô Du Du?"Trong phòng vang lên giọng nói kinh ngạc.

Thấy người trong phòng, nụ cười Tô Du Du nhất thời cũng đờ, sắc mặt trở nên trắng bệch.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 26: 26: Chẳng Qua Cũng Chỉ Vì Tiền Mà Thôi


Trong phòng được trang trí vô cùng tinh xảo, bốn phía bàn tròn hoa lệ, đang ngồi đều là gương mặt quen.

Những người này, đều là con cái quan hệ thân với Tô gia, không ít người cũng được xem như là lớn lên từ nhỏ với Tô Du Du.

Trong đó cũng bao gồm người từng là vị hôn phu của cô - Lục Viễn Tiêu, Còn có em của cô, Tô Liên Nhi.

"Chị?" Tô Liên Nhi thấy Tô Du Du vẻ mặt cũng kinh ngạc, từ trong lòng Lục Viễn Tiêu đứng thẳng lên: "Sao chị lại ở nơi này? Còn mặc như thế.

"Nghe Tô Liên Nhi nói thế, tất cả đều đưa nhìn lên người Tô Du Du.

Những người đàn ông ở chỗ này tất cả đều nuốt nước bọt.

Bọn họ đều quen biết Tô Du Du từ nhỏ, nhưng Tô Du Du trong trí nhớ chính là một cô gái nhà quê mang gọng kính to, nhưng không nghĩ tới cô tháo mắt kính xuống trang điểm lên, lại xinh đẹp như vậy, còn đẹp hơn gấp trăm lần đại tiểu thư chân chính của Tô gia Tô Liên Nhi.

Còn có vóc người này! quả thật chính là bảo vật!Tay Tô Du Du không ngừng run rẩy, suýt chút nữa đánh rơi khay thức ăn.

Sao! sao hết lần này đến lần khác lại là những người kia! Những người cô không muốn thấy nhất.

Cô gần như là muốn quay đầu bỏ chạy, nhưng cô biết, trốn tránh cũng vô ích, những người kia đã thấy cô, hơn nữa nghĩ đến bà bà trong bệnh viện! Cô khẽ cắn môi, tiếp tục lộ ra nụ cười kiểu mẫu, máy móc nói: "Đây là món ăn các vị gọi.

"Vừa nói cô vừa nhanh chóng để đồ ăn lên bàn, chật vật muốn rời khỏi.

Nhưng cô vừa mới quay đầu thì một giọng nói lạnh như băng liền vang lên! "Chờ đã.

" Cơ thể Tô Du Du cứng đờ.

Không cần quay đầu lại, cô cũng nhận ra được giọng nói này, là vì giọng nói này đã từng bao nhiêu lần ôn nhu gọi tên cô: "Du Du, Du Du! ""Xin hỏi quý khách còn gì dặn dò hay sao?" Cô cố nén run rẩy trong người, quay đầu nhìn Lục Viễn Tiêu ánh mắt lạnh như băng, kéo khóe miệng hỏi.

Phấn hồng trên mặt che lại sắc mặt tái nhợt của cô, vì vậy lúc này cả người Cô vẫn xinh đẹp như trước không gì sánh được, Lục Viễn Tiêu đối mặt với ánh mắt của cô, không khỏi có chút ngẩn ra.

Hắn vẫn biết cô rất đẹp.

Khi còn bé, lúc người khác nói cô là con nhỏ nhà quê thì hắn đã chú ý đến đôi mắt cười đó của cô.

Nhưng hắn không ngờ là sua khi cô trang điểm lên, lại có thể đẹp đến như vậy, đẹp đến rung động lòng người.

Tô Liên Nhi ngã vào lòng Lục Viễn Tiêu, đặt hết thất thố của Lục Viễn Tiêu vào trong mắt, tay không khỏi nắm chặt thành quyền.

Đáng ghét!Tiện nhân Tô Du Du này, từ lúc nào trở nên xinh đẹp như vậy rồi! Hôm nay Vốn muốn để cho Viễn Tiêu thấy cô ta mất mặt bao nhiêu, nhưnung không ngờ bây giờ Viễn Tiêu bị bề ngoài của cô ta mê hoặc?Cô vội vàng vùi đầu vào lòng Lục Viễn Tiêu, nũng nịu mở miệng: "Viễn Tiêu, anh kêu chị làm gì thế, chị còn vội vàng đi tiếp khách tiếp theo mà.

"Một câu nói, kéo Lục Viễn Tiêu về hiện thực.

Thấy trang phục trên người Tô Du Du, hắn liền cảm thấy một trận ghê tởm xông lên cổ.

Đúng thế, cô gái trước mắt này mới không phải là Tô Du Du đơn thuần lễ thương mà hắn đã từng thích trước kia, căn bản là người phụ nữ rẻ mạt vì mà có thể bán đúng cơ thể!Đẹp thì như thế nào? Cô ta trang điểm hao tâm tổn sức như vậy chính là dùng để lấy lòng đàn ông!"Gấp cái gì.

" Hắn cười lạnh một tiếng: "Mọi người đều là bạn bè lâu năm, không bằng ngồi xuống uống một lý?"Nghe như thế, những đàn ông xung quanh mong đợi nhìn về phía Tô Du Du.

Tô Du Du cắn môi, cố gắng làm cho giọng nói của mình ổn định: "Không được rồi, tôi còn có một bàn khách tiếp theo nữa.

""Bàn khách tiếp theo?" Tay Lục Viễn tiêu không tự giác nắm chặt lại, giận quá thành cười: "A, sao trước đây tôi không biết là cô còn có sở thích làm người phục vụ?"Sắc mặt Tô Du Du càng ngày càng trắng, kéo khóe miệng lên: "Sở thích gì chú, chẳng qua là vì tiền mà thôi.

".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 27: 27: Tôi Có Thể Cho Cô Tiền Gấp Mười


Chẳng qua là vì tiền mà thôi.

Những lời này dừng lại bên tai Lục Viễn Tiêu, chói tai không thể nào diễn tả nổi!Đúng vậy, chính vì tiền nên cô ta mới mặc những thứ đồ này, chính vì tiền nên cô ta mới có thể mềm mại gọi người đàn ông là "chủ nhân", chính vì tiền nên cô ta mới có thể bán đúng cơ thể của mình!Cô ta chính là người đàn bà bần thỉu như vậy, không phải hắn đã sớm biết sao!Nhưng vì cái gì! Lúc này chính tại nghe cô ta nói như vậy, hắn vẫn tức giận không kiềm chế được!"Du Du, sao cô lại thiếu tiền như thế?" Trên bàn có một cô gái tương đối hiền lành, rốt cuộc không nhịn được mở miệng: "Lẽ nào người nhà họ Tô đối xử tệ với cô sao?"Lời này vừa nói ra, mọi người mới không khỏi nghĩ tới, tuy Tô Du Du là con nuôi, nhưng dù gì trên danh nghĩa cũng là con gái Tô gia, sao lại luân lạc tới những chỗ này làm người phục vụ được?Mọi người đều tò mò nhìn về phía Tô Liên Nhi, sắc mặt Tô Liên Nhi thay đổi, nhưng rất nhanh lại nở nụ cười ngọt ngào: "Tiểu Cầm, cô hiểu lầm rồi, chúng tôi sao có thể đối xử tệ với chị chú.

Chẳng qua là tôi nghe nói, gần đây chị nhìn trúng một cái túi xách tay số lượng có hạn mấy trăm ngàn, bố mẹ không cho chị mua.

Chị, chị đến đây làm việc, Có phải là vì muốn mua cái túi này hay không?"Vừa nói cô vừa nháy mắt vẻ mặt vô tội nhìn Tô Du Du.

Tô Du Du cười nhạt.

Túi xách tay mấy trăm ngàn số lượng có hạn?Tô Liên Nhi đang nói cô ta sao!! Cũng không suy nghĩ một chút, Tô Du Du cô từ nhỏ đến lớn, có thứ đồ nào từng VLVợt quá một trăm đồng!Nhưng cô cũng không muốn vạch trần Tô Liên Nhi.

Những người trước mắt này, có người nào không phải từ nhỏ đã khinh thường, lúc còn nhỏ liền giúp Tô Liên Nhi ăn h**p cô, cô cần gì phải đem sự đau khổ của mình vạch trần cho những người này xem?Vì vậy cô lộ ra nụ cười vui vẻ vẻ mặt không có vấn đề gì nói: "Đúng vậy, gần đây tôi nhìn trúng một cái túi, cho nên đến đây làm việc.

"Nghe Tô Du Du thuận theo lời nói của cô, Tô Liên Nhi không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Những người trên bàn khác, sắc mặt liền trở nên khinh thường.

Vốn tưởng rằng Tô Du Du có việc gì đó khó xử cho nên mới tới chỗ này làm việc, nhưng không nghĩ tới chính là người đàn bà coi trọng đồng tiền.

Vài người đàn ông tương đối phóng khoảng trên bàn, lúc này càng càn rỡ đánh giá Tô Du Du, trong lòng tính toán, nếu Tô Du Du yêu tiền như vậy, cũng không biết là bao nhiêu tiền mới có thể làm cho cô ta bồi mình một dêm.

Sao Tô Du Du lại không thấy ánh mắt khinh thường của những người kia, nhưng cô không quan tâm đ ến.

Những gì liên quan đến Tô gia, cô đã sớm không quan tâm đ ến.

"Không còn gì nữa thì tôi đi trước.

" Mặt cô không chút thay đổi nói: "Tiền lương nơi này của chúng tôi chính là dựa vào số bàn tiếp được mà tính, mọi người vẫn đừng nên dây dưa để tôi gom tiền mua túi.

"Nói xong cô không nhìn những người kia một cái nào, xoay người muốn ra ngoài.

"Đúng lại!"Nhưng không nghĩ tới cô lại bị Lục Viễn Tiêu gọi lại lần nữa.

Cô càng dùng sức cắn môi, mới nhìn xuống nước mắt.

Cô không dám quay đầu, chỉ hỏi: "Xin hỏi quý khách, rốt cuộc ngài có dặn dò gì?"Lục Viễn Tiêu nhìn bóng lưng Tô Du Du, đối chân thẳng tắp trắng nõn lộ ra, sau lưng cũng hoàn toàn để trần, lộ ra đường cong phần lưng duyên dáng.

Vóc người xinh đẹp như vậy, khiến cho hắn cảm thấy trong cơ thể một trận khô nóng.

Nhưng nghĩ đến người đàn ông khác cũng nhìn dáng vẻ xinh đẹp này, trong ngực của hắn thật giống như có một đám lửa đang thiêu đốt!"Cô rất thiếu tiền đúng không?" Nén lửa giận, hắn lạnh lùng mở miệng: "Cô hầu hạ một bàn, có thể được bao nhiêu tiền?"Tô Du Du không biết Lục Viễn Tiêu sao lại hỏi cái này, bả vai cô hơi run lên: "Hình như cái này không có liên quan đến quý khách thì phải!?"Mở miệng là "quý khách", khiến cho lửa giận trong ngực Lục Viễn Tiêu càng sâu.

"Đương nhiên là có liên quan.

" Hắn cười nhạt: "Bây giờ cô đang đứng ở bàn chúng tôi, nhảy một đoạn thoát y cho chúng tôi xem, tôi liền cho cô tiền gấp mười lần.

".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 28: 28: Cô Vẫn Còn Giả Vờ Cái Gì Với Tôi


Tất cả mọi người trong phòng đều ngây người ra, khó có thể tin nhìn Lục Viễn Tiêu.Mọi người đều biết, Tô Du Du từng là vị hôn thê của Lục Viễn Tiêu, không chỉ như vậy, khi còn nhỏ Lục Viễn Tiêu rõ ràng rất yêu thích đứa con nuôi Tô gia này.Nhưng sau này không biết tại sao, cô dâu đột nhiên trở thành Tô Liên Nhi.

Nhưng tất cả cứ tưởng là Lục Viễn Tiêu ít nhiều vẫn nhớ tới tình xưa, mà không ngờ tới hắn lại đối với Tô Du Du như vậy?Giọt máu cuối cùng trên mặt Tô Du Du rút đi, cô quay đầu, thấy sắc mặt lạnh như băng của Lục Viễn Tiêu.Trong phút chốc, cô chỉ cảm thấy trong đầu một mảnh nổ tung.Cô cứ cho rằng, cô đã đóm hết hy vọng với Lục Viễn Tiêu, nhưng bây giờ cô mới phát hiện, người đàn ông này vẫn có thể tổn thương cô sâu nặng như vậy."Quý khách." Mỗi cô run rẩy, cố gắng bình tĩnh: "Anh hiểu lầm rồi, tôi không phải...""Cô không phải cái gì? Không phải nhảy vũ nữ nhảy thoát y?" Lục Viễn Tiêu cười nhạt, đột nhiên từ trên ghế đứng dậy, chậm rãi đi tới trước mặt Tô Du Du, cúi đầu khinh thường nhìn cô: "Đều mặc như vậy để phục vụ rồi, cô vẫn còn giả vờ cái gì với tôi.

Làm gái đi3m, còn muốn lập đền thờ?"Đều mặc như vậy đi ra bán.Làm gái đi3m, còn muốn lập đền thờ?Mỗi chữ mỗi câu, đều như là đao, đâm vào lòng Tô Du Du.Cơ thể cô lắc lư một cái, suýt nữa là té ngã, nhưng cô vẫn phải cắn môi, buộc mình nuốt nước mắt trở về."Tôi nói rồi." Giọng nói của cô, đã không kiềm được run rẩy: "Tôi không phải..."Bốp!Lúc này đây, Lục Viễn Tiêu căn bản không kiên trì nghe cô nói xong, chỉ lấy một sấp tiền từ trong túi áo, trực tiếp vút lên mặt Tô Du Du!Xôn Xao.Tờ tiền rớt xuống, rơi trúng mặt Tô Du Du, rơi vào quần áo, còn có rơi hai bên chân."Thế nào, như vậy có phải là cô liền đồng ý cởi hay không." Lục Viễn Tiêu cúi đầu nhìn cô gái trước mắt, ánh mắt bộc phát châm chọc chán ghét: "Tôi nói rồi đùng có giả vờ với tôi, nhảy tốt, thì ông đây cho cô thêm tiền."Người xung quanh đều hít vào một ngụm khí lạnh, có vài nữ sinh lộ ra vẻ mặt không đành lòng, mà nam sinh thì lại không kềm chế được kích động.Lúc trước bọn họ cũng đã nhìn trúng Tô Du Du rồi, nhưng lại ngại vì cô đã từng là vị hôn thê của Lục Viễn Tiêu, nên bọn họ không dám ra tay.

Nhưng bây giờ thì hay rồi, Lục Viễn Tiêu dẫn đầu, vẻ mặt bọn họ nhìn Tô Du Du, càng thêm nhu sói đói nhìn thỏ trắng nhỏ."Đúng vậy, cởi đi cởi đi." Một nam sinh trong đó, nhịn không được đùa bỡn: "Cô đều mặc như thế rồi, không phải là muốn cho người khác cởi sao.

Cô không muốn tự mình cởi, chẳng lẽ còn muốn chúng ta cởi cho?"Những người khác cười to theo, âm thanh thô bỉ vang lên một hồi.Tô Du Du cúi đầu, tóc cho khuôn mặt đi, khiến người khác không thấy rõ vẻ mặt của cô.

Một lúc lâu sau, cô đột nhiên ngồi xuống, bắt đầu nhặt tiền trên đất lên.Từng tờ từng tờ, cô nhặt rất chậm, chỉnh tề gấp kỹ.Người xung quanh kinh ngạc nhìn động tác của cô, trong mắt lập tức lộ ra chán ghét khinh thường...Quả nhiên gái đi3m chính là gái đi3m, trước còn giả vờ không đồng ý gì đó, bây giờ thấy tiền, quả nhiên liền lộ ra mặt thật !?Lục Viễn Tiêu nhìn Tô Du Du nhặt tiền xong chậm rãi đứng lên, khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười lạnh lùng.Tốt.Rất tốt.Quả nhiên, cô ta chính là muốn tiền!Cô ta vì tiền, cái gì cũng được làm! Tự tôn cái gì, thanh khiết cái gì, thể diện cái gì, cô ta cái gì cũng đều không cần!Trước đây căn bản là mắt hắn bị mù mà, mới có thể thích loại đàn bà này!"Tốt, rốt cục cũng không giả vờ nữa?" Hắn lạnh giọng mở miệng, lửa giận đáy mắt càng nhiều càng ác liệt: "Vậy thì tự mình quỳ xuống nhanh lên, leo lên bàn, sau đó chậm rãi nhảy, nhảy cho tốt..."Bóap!Lục Viễn Tiêu chua nói hết câu thì Tô Du Du đột nhiên cầm lấy sấp tiền mới nhặt, hung hăng ném lên mặt hắn!.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 29: 29: Tôi Không Cần Một Đồng Tiền Nào Của Anh


Cái ném này của Tô Du Du, so với lúc nãy Lục Viễn Tiêu ném thì mạnh hơn nhiều, tiền đều bị bóp đến có nếp gấp, ngổn ngang rớt bên chân Lục Viễn Tiêu.

Việc này khiến người toàn phòng đều ngây dại.

Vẫn là Tô Liên Nhi phản ứng đầu tiên, đứng lên: "Tô Du Du, chị đây là đang làm gì!"Vừa nói, cô vừa chạy đến bên người Lục Viễn Tiêu, đau lòng giúp hắn thổi vết đỏ trên mặt bị Tô Du Du ném: "Viễn Tiêu, đau không?"Lục Viễn Tiêu lại không để ý đến cô ta, ánh mắt của hắn, từ đầu đến cuối ў đều chỉ trên người Tô Du Du.

Chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Du Du trắng bệch, trong đôi mắt to tràn đầy nước mắt, nhưng cô quật cường cắn môi, không để nước mắt rơi xuống.

Lục Viễn Tiêu chỉ cảm thấy một trận đau đớn trong lòng.

Cô là bị hắn tổn thương rồi sao?Cơ hồ là theo bản năng, hắn giơ tay, muốn lau đi nước mắt bên khóe mắt, nhưng hắn còn chưa có chạm đến cô, cô liền lùi lại một bước.

"Lục Viễn Tiêu, ta nói cho anh biết, đồng tiền dơ bẩn của anh tôi không cần!" Giọng nói của cô mang theo nghẹn ngào, nhưng lại băng lãnh đáng sợ "Đúng, đúng là tôi thiếu tiền, nhưng tôi sẽ không cần một đồng tiền nào của anh.

"Nói xong, cô xoay người chạy khỏi phòng.

Một đường chạy đến phòng thay quần áo cô mới dừng lại, ngồi xuống, nghẹn ngào khóc.

Phần công việc này, cô thật không thể làm tiếp được nữa, không phải là sợ gặp lại đám Lục Viễn Tiêu, là tự bản thân cô đều khinh thường mình, mặc bộ đồ thỏ đi lấy lòng đàn ông.

Cô muốn đổi về quần áo của mình, nhưng phát hiện mới vừa rồi chạy như điên, trên người đều là mồ hôi, may là trong phòng thay đồ có phòng tắm, cô lấy quần áo ra chuẩn bị đi tắm.

Nhưng lúc lấy quần áo, cô không cẩn thận lấy ra một cái hộp.

Cô sửng sốt.

Là vòng ngọc bà bà cho cô kia.

Sau khi từ Tô gia đi ra, cô tiện tay bỏ vòng ngọc bỏ vào tủi, luôn quên không lấy ra.

Lúc này trong phòng thay đồ vắng vẻ, im lặng có chút quỷ dị, cô nghĩ đến lần trước gặp bà cụ kia, trong lòng có chút sợ hãi, cô nhớ kỹ bà bà có nói qua vòng ngọc này có thể nhắc nhở là bốn phía có quỷ hay không, vì vậy cô vội vàng mang vòng ngọc vào tay, rồi mới đi vào phòng tắm.

Nước ấm xối lên mặt, cuối cùng cũng làm cho cảm xúc hoàn toàn bình tĩnh trở lại, cô từ từ nhắm hai mắt, nhớ lại khuôn mặt lạnh lùng tàn nhẫn của Lục Viễn Tiêu Vừa rồi.

Ai có thể nghĩ đến, khi còn bé Viễn Tiêu ca ca cùng chìu cô tận xương, lại có một ngày có thể đối xử với cô như vậy! Tắm rửa xong, cô vòi sen, đưa tay lấy quần áo của mình.

Lúc cô đưa tay lấy, trong lòng cô đột nhiên lộp bộp một tiếng.

Đồ của cô đâu rồi?Cô quay đầu, thì thấy trên của phòng là bộ đồ thỏ mà cô cởi ra, còn quần áo cô mang đến thì lại không thấy.

Cô cảm thấy thấy lạnh cả người từ lòng bàn chân hướng lên.

Chuyện gì xảy ra, Vừa rồi rõ ràng là cô treo quần áo ở chỗ này, sao lại không thấy nữa?"Xin hỏi có người sao?" Giọng cô nâng cao hỏi, giọng nói không tự chủ có chút run rẩy: "Là ai lấy quần áo của tôi?"Giọng nói của cô trong phòng thay đồ vọng lại, nhưng lần nữa không có ai trả lời.

Đáy lòng của cô càng thêm sợ hãi, thực sự không có cách nào khác, không thể làm gì khác hơn là cầm bộ bồ thỏ mặc lại lần nữa.

Nhưng mới mặc xong, đột nhiên cô cảm thấy cổ tay nóng lên, cô cúi xuống, trong đầu danh một tiếng.

Chỉ thấy vòng trên cổ tay cô đang phát ra tia sáng màu đỏ như máu vậy.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 30: 30: Nơi Này Có Quỷ


"Cháu gái, đây là vòng ngọc tổ truyền của nhà chúng ta, lúc gặp phải quỷ hồn, sẽ đổi màu.

"Giọng nói già nua hiền hòa của bà bà vang lên trong dầu Tô Du Du, thân thể của cô không ngừng được run rẩy, cơ thể cô không ngừng run rẩy.Vòng ngọc đổi màu...!lẽ nào là...!Trong phòng thay đồ này có quỷ?Tô Du Du sọ đến sắc mặt tái nhợt, run run mở của phòng tắm ra, vừa định xông ra ngoài, nhưng cửa vừa mở ra, một cái bóng màu đen liền vọt vào, đụng đúng người cô!"A!"Tô Du Du hét lên một tiếng, ngẩng đầu thấy rõ cảnh tượng trước mắt, suýt chút nữa trực tiếp ngất đi.Một con quỷ mặt mũi hung dữ, lúc này đang ngồi trước mặt cô, trong miệng còn ngậm bộ đồ cô mất, đều đã bị xé thành mảnh nhỏ.Quỷ...Đây tuyệt đối là quỷ...Cô lại gặp quỷ rồi!"Cứu mạng!" Cô giống như người điên thét chói tai, chỉ hy vọng có người có thể nghe thấy.Nhưng quỷ kia chỉ là kéo khuôn miệng rộng cười nhạt: "Đừng kêu nữa, cô cho là những loài người ngu ngốc kia, có thể thấy được tôi sao?"Giọng nói của quý khàn khàn khó nghe, Tô Du Du càng thêm run sợ kịch liệt, trong tay cầm vòi sen, đốt ngón tay trở nên trắng."Cuối cùng...!cũng để cho tôi tìm được cô " Đầu lưỡi đỏ nhỏ dài kia li3m miệng một cái, nhìn vẻ mặt Tô Du Du, thật giống như là đang nhìn thức ăn ngon gì.Tô Du Du tuy là sợ đến đại não trống rỗng, nhưng lại chú ý tới một việc...Cho dù là con quỷ trước mắt này, hay là bà cụ trước kia, những quỷ này tìm tới cô giống như cũng không phải là ngẫu nhiên, mà có mục đích."Các người tìm tôi rốt cuộc muốn làm gì!" Tô Du Du thét chói tai: "Tôi chỉ là loài người bình thường, sao các người lại muốn quấn lấy tôi!”"Loài người bình thường?" Quỷ kia cười lạnh: "Cô muốn biết tôi bắt cô để làm gì sao? Bây giờ tôi sẽ nói cho cô biết đáp án!"Vừa nói nó vừa mở miệng to như chậu máu, răng nhọ hung hăng hướng táp tới cổ mảnh khảnh của Tô Du DuTô Du Du sợ đến mức dùng vòi sen thép đập một cái vào đầu con quỷ kia.

Cop!Quỷ kia vậy mà thực sự bị đập lại mấy bước, nhe răng trợn mắt lợi hại hơn."Tiện nhân, lại dám đánh tôi!" Con quỷ kia nổi giận, gầm hét lên, từng trận từng trận khí lạnh uy h**p qua đây: "Xem tôi hút khô máu của cô!" Hút khô máu?Những con quỷ này tìm mình, là vì máu của mình?Tô Du Du vô cùng kinh ngạc chớp mắt, đã nhìn thấy con quỷ kia nhào tới trước mặt mình, khuôn mặt dữ tợn gần trong gang tấc.Cô sợ lại muốn dùng vòi hoa sen để đánh, nhưng con quỷ này đã rút được kinh nghiệm, đập cánh tay của cô, cạch một tiếng, vòi hoa sen rớt xuống dát.Người Tô Du Du cũng bị quỷ kia đụng vào tường, nó giương răng nanh, nhào đến chiếc cổ mảnh khảnh của Tô Du Du mà cắn!Tô Du Du sợ hãi nhắm mắt lại, trong lòng một mảnh tuyệt vọng.Cô sắp chết rồi...Chết ở chỗ này...Nhưng đau đớn trong tưởng tượng cũng không có đến, ngược lại, cô cảm thấy tay bịu quỷ nắm kia buông lỏng.Cô kinh hoàng mở mắt ra, nhìn thấy con quỷ kia lảo đảo chạy khỏi phòng tắm, hai móng vuốt vừa rồi cầm lấy tay cô đều bị chặt đứt, rơi trên mặt đất!Chuyện này...!Chuyện này là sao nữa?Tô Du Du còn chưa kịp phản ứng, thì nhìn thấy quỷ bị chặt đứt tay đột nhiên quỳ trên mặt đất, nhìn về một hướng không ngừng dập đầu, trong miệng run run cầu xin tha thứ..."Đại nhân...!xin...!xin lỗi...!tôi không biết người phụ nữ này là người của ngài...!Tôi có mắt không nhìn thấy thái sơn, ngài đại nhân đại lượng không so đo với tiểu nhân Ngài...!Aa a!"Lời cầu xin của quỷ kia còn chưa nói hết, lại đột nhiên thống khổ kêu to lên, cuộn lại thành một đoàn trên mặt đất, cuối cùng hóa thành khói xanh tản ra.Giống quý bà cụ lần trước.Tô Du Du ngừng hô hấp, thân thể run sợ càng thêm lợi hại, rồi đột nhiên thấy của khép hờ trước mắt bị mở ra từ bên ngoài.Một giương mặt xuất chúng làm người ta hít thở không thông xuất hiện ở cửa..
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 31: 31: Ai Cho Em Mặc Như Vậy


Là Trì Tư Tước.Tô Du Du quả thực không biết phải hình dung cảm giác lúc này của mình như thế nào khi thấy Trì Tư Tước.May mắn? Như trút được gánh nặng?Những thứ này đều không đủ để hình dung tâm trạng của cô, cô chỉ cảm giác sợi dây căng thẳng của cô rốt cục cũng buông lỏng ra, đầu gối mềm nhũn, cả người đều dựa vào tường buồng tắm, tuột xuống.Trị Tư Tước nhanh tay đỡ lấy cô, làm cho cô không tuột xuống mặt đất.Đôi mắt Trì Tư Tước nhìn cô gái trước mắt, chỉ thấy sắc mặt trắng bệch nhu tờ giấy, mắt to bàng hoàng mở tròn vo, lông mi thật dài không ngừng run.Trì Tư Tước không khỏi đau lòng một chút."Không sao rồi." Hắn ôm Tô Du Du, thấp giọng nói: "Không cần So đều đã qua rồi."Lời dỗ dành của hắn không những không làm cho Tô Du Du thả lỏng mà ngược lại làm cho cô run lên cái.Bởi vì tay Trì Tư Tước vỗ vào lưng cô kia, lạnh quá.Trong lòng Tô Du Du khẩn trương.Cô vẫn biết nhiệt độ cơ thể Trì Tư Tước khác hẳn so với người thường, nhưng cô vẫn không hỏi, cứ nghĩ là trời sinh hắn đã có máu như vậy rồi.Nhưng hôm nay cô mới phát hiện một việc...Tay Trì Tư Tước, lạnh giống như móng vuốt của con quỷ bắt cô lúc nãy.

Lẽ nào làTrong lòng cô đột nhiên có một suy đoán đáng sợ, không ngừng giật mình, cô cũng không biết sức lực mình từ đâu tới, tránh khỏi cái ôm của Trì Tư Tước, giọng run hỏi: "Trì Tư Tước, tôi hỏi anh, mới vừa rồi là anh giết con quỷ kia? Còn có...!bà cụ lần trước nữa, cũng là anh giết?"Trì Tư Tước không trả lời cô, ánh mắt buông xuống, rơi vào trên người cô.Trong nháy mắt, đôi mắt hắn trở nên u ám, lóe lên tia nguy hiểm."Ai cho em mặc như vậy?" Hắn gầm nhẹ, sắc mặt tái xanh.Mới vừa rồi hắn chỉ lo xử lý tiểu quỷ không biết điều kia, cũng không chú ý tới đồ mặc trên người cô gái này.Lúc thấy rõ bộ đồ trên người Tô Du Du, yết hầu Trì Tư Tước không ngừng lên xuống, nhưng đồng thời, có một cơn giận dữ bùng lên trong đầu hắn!Lúc nãy hắn là dùng quỷ khí cảm nhận được cô gái này gặp nguy hiểm, mới tìm theo hơi thở của cô qua đây.

Nhưng bây giờ hắn mới chú ý tới, cô gái này đang ở chỗ nào!Ở cái loại nhà hàng này, còn mặc cái bộ dáng này, cô gái này có phải là muốn chết hay không!Tô Du Du lại hoàn toàn không chú ý tới tức giận của Trị Tư Tước sắc mặt cô tái nhợt, từng bước từng bước lui về sau, lui thẳng đến góc tường, mới run giọng nói: "Trì Tư Tước, anh trả lời tôi trước...!Có phải là anh giết những quỷ kia hay không...!còn có, anh làm sao biết tôi ở chỗ này?"Tô Du Du đột nhiên phát hiện, cô đối với người chồng trước mắt này, căn bản cái gì cũng không hiểu rõ.Hắn dường như rất bí mật, bí mật khiến cho cô sợ hãi...Thấy sự sợ hãi trong mắt Tô Du Du, còn trảnh mình, tức giận trong mắt Trì Tư Tước không khỏi càng sâu, hắn giơ tay giữ lấy cằm Tô Du Du cầm tay dùng sức muốn đem chiếc cằm mảnh khảnh của cô bóp nát."Vì sao biết em ở đây? Thế nào, em đến loại chỗ này, còn sợ tôi biết?" Trong mắt Trì Tư Tước tức giận bùng cháy: "Nói! Em mặc cái dạng này, bị bao nhiêu người nhìn thấy rồi?"Hắn vừa nghĩ tới, bộ dáng này của Tô Du Du, không biết đã bị bao nhiêu người đàn ông nhìn thấy, hắn liền tức giận đến mức không thể nổ cái nhà hàng này đi!Tô Du Du đau đến khuôn mặt nhỏ nhắn mặt nhăn lại, tay nhỏ bé đặt trên ngục Trì Tư Tước, liều mạng muốn đẩy hắn ra, nhưng còn chưa kịp dùng súc, cô đột nhiên cảm thấy cổ tay nóng lên.Cô cúi đầu, nhìn thấy vòng ngọc trên cổ tay, lần nữa phát ra tia sáng quỷ dị..
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 32: 32: Em Là Của Tôi Cả Đời Em Cũng Trốn Không Thoát!


Vòng tay đổi màu, vậy chứng minh nơi này có quỷ.

Mà khắp nơi này, chỉ có một người Trì Tư TướcLông mi Tô Du Du không ngừng run rẩy, ngẩng đầu lên một chút, thì thấy sắc mặt lạnh bằng của Trì Tư Tước giận đùng đùng.

Trong đầu Cô trống rỗng, giọng run mở miệng: "Trì Tư Tước! Anh nói thật với tôi! anh! anh có phải là quỷ hay không?"Lời được nói ra, chính cô đều bị dọa sợ, mà tay Trì Tư Tước giữ cằm của Cô có chút nới lỏng.

Trì Tư Tược thấy sắc mặt sợ hãi của cô gái trước mắt, trong lòng thoáng qua một tia không đành lòng, nhưng khi ánh mắt dời xuống, thấy bộ đồ trên người cô, đôi mắt hắn lần nữa lạnh xuống.

Trên tay hắn lại dùng sức, buộc khuôn mặt nhỏ của Tô Du Du gần với mình, lạnh lùng nói: "Tôi phải thì thế nào?"Một giọt máu sau cùng trên mặt Tô Du Du rút đi.

Hắn là quỷ.

Hắn thật sự là quỷ.

Kỳ thực cô nên sớm nghĩ tới mới phải! Nếu như không phải là quỷ, thì sao cả người hắn lại lạnh như khối băng như vậy, nếu như không phải là quỷ, thì sao hắn có thể giết được những con quỷ khác, nếu như không phải là quỷ, thì vừa rồi tiểu quỷ kia nhìn thấy hắn, sao lại gọi hắn là đại nhân như thế.

Tất cả đã sớm có dấu vết mà lần theo, nhưng hết lần này tới lần khác cô lại ngu ngốc như vậy, còn hồn nhiên không hay biết gì! Lại còn kết hôn cùng người đàn ông này, còn! còn xảy ra loại quan hệ kia nữa! Vừa nghĩ tới mình vẫn luôn cùng một con quỷ đã chết chung chăn gối, Tô Du Du chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều động lại, đấu tranh để không bị sụp đổ.

"Anh buông ra! Anh con quỷ chán ghét này! Anh nhanh buông tôi ra!"Nhưng giãy giụa của cô ở trước mặt Trì Tư Tước, đều là phí công, chỉ khiến cho lửa giận của hắn càng cao hơn!Hắn lần nữa nắm cằm cô, đặt cơ thể bé nhỏ của cô lên vách tường, đôi mắt đen gần như muốn phun ra lửa.

"Chán ghét?" Hắn cắn răng, giọng nói lộ ra hơi thở nguy hiểm: "Tô Du Du, em lại nói tôi chán ghét?"Cảm xúc lạnh như văng bao vây Tô Du Du, khiến cho cô càng thêm sụp đổ.

"Đúng vậy! Tôi chính là nói chán ghét anh! Tôi cảnh cáo anh, anh đừng đụng vào thôi ! Nếu không anh chính là cưỡng ép!""Cưỡng ép?" Trì Tư Tước giận quá thành cười: "Em là vợ hợp pháp của tôi vậy mà nói tôi cưỡng ép em!"Cơ thể Tô Du Du không khỏi ức chế run lên.

Đúng thế.

Cô quên rồi sao.

Cô đã kết hôn với quỷ này rồi.

"Nếu như tôi biết anh là quỷ thì tôi tuyệt đối sẽ không kết hôn với anh!" Cô cắn môi tái nhợt, oán giận nói: "Cho nên, anh chính là ép buộc thôi!"Nếu như tôi biết anh là quỷ, tôi tuyệt sẽ không kết hôn với anh!Những lời này, triệt để làm cho Trì Tư Tước bạo phát!"Được lắm!" Hắn cơ hồ là gầm nhẹ lên: "Em nói cưỡng ép bải không? Ta để cho em xem một chút, cuối cùng cái gì mới gọi là cưỡng ép!""Anh muốn làm gì, tôi cảnh cáo anh! a!"Tô Du Du vùng vẫy rất nhanh liền trở thành tiếng thét, cô liều mạng phản kháng, vẫn không tránh được thân thể lạnh băng có lực của Trị Tư Tước, cuối cùng cô không cẩn thận đụng vào công tắc vòi sen bên cạnh, ào ào, nước xối lên hai người.

Trì Tư Tước vẫn không để ý, chỉ đặt cô lên tường!So với bất kỳ lần nào trước kia, đều phải thô bạo, đềukịch liệt hơn!Tô Du Du chậm rãi vùng vẫy không còn sức lực, cuối cùng chỉ có thể xụi lơ trên tường, nuYớc mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, xen lẫn vào trong nước chảy.

Cô dần dần mất đi ý thức, một khắc cuối cùng, cô chỉ nhớ rõ Trì Tư Tước gắt gao nắm cằm của cô, trong đôi mắt đen lóe lửa giận, giọng nói âm trầm lạnh lẽo vang lên bên tai! "Tô Du Du, em là của tôi, cả đời em cũng trốn không thoát!Cô nhắm mắt lại, che giấu tuyệt vọng cùng nước mắt.

".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 33: 33: Loại Giày Rách Như Cô Ta!


Ở của nhà hàng.

"Viễn Tiêu! Anh cho em với!"Lục Viễn Tiêu bước nhanh về trước, Tô Liên Nhi ở phía sau bước nhanh tới, vẫn luôn gọi theo, nhưng hắn chưa từng quay đầu lại.

Tô Liên Nhi cắn môi đỏ mọng, đáy mắt hiện lên vẻ tức giận, nhưng rất nhanh, cô công chân lên.

"Ôi.

"Lúc này bước chân Lục Viễn Tiêu mới dừng lại, quay đầu thì thấy Tô Liên Nhi ngã ở ven đường, điềm đạm đáng yêu ngẩng đầu nhìn hắn, hai mắt đẫm lệ mông lung.

Khuôn mặt căng thẳng của Lục Viễn Tiêu, lúc này mới hiện lên một tia không đành lòng, đi tới ôm cô lên.

"Viễn Tiêu.

" Tô Liên Nhi nhanh chóng chớp lấy cơ hội quần lấy cánh tay Lục Viễn Tiêu, giọng nói ủy khuất: "Anh sao vậy, đang giận em sao?"Cơ thể Lục Viễn Tiêu ngây ra, cúi đầu nhìn Tô Liên Nhi, rốt cục mở miệng: "Em có phải là biết Tô Du Du ở chỗ này, cho nên mới để cho anh tới đây?Hôm nay lúc đầu bọn họ bàn xong là đi một câu lạc tư nhân, là Tô Liên Nhi bỗng nhiên đề nghị đổi tới nhà hàng này.

Loại nhà hàng này, từ trước đến nay chỉ có đàn ông thích, hắn còn lại là Tô Liên Nhi sao lại nghĩ tới, nhưng sau thấy Tô Du Du, hắn mới hiểu được.

Đáy mắt Tô Liên Nhi hiện lên hốt hoảng.

Hôm nay thật là cô cố ý, sau khi bà bà của Tô Du Du ngùng tiền thuốc, cô liền cử người theo dõi Tô Du Du, Tô Du Du vừa vào đến nhà hàng, cô chờ không kịp mà dẫn mọi người tới đây.

Cô chính là muốn để Viễn Tiêu tận mắt thấy, Tô Du Du có bao nhiêu đê tiện!Nhưng cô không nghĩ tới, Lục Viễn Tiếu lại nhìn ra.

Sau khi cô hốt hoảng, rất nhanh thì nắm tay áo Lục Viễn Tiêu lại, nước mắt mông lung, mang theo tiếng khóc nức nở nói: "Viễn Tiêu, anh sẽ không trách em chứ? Em chỉ vô tình nghe được chị muốn đến nhà hàng này làm việc, ta sợ trong lòng anh còn có chị, em không muốn anh lại bị chị lừa gạt, cho nên em mới! "Vừa nói nước mắt CỔ Vòa không ngừng rơi xuống.

Đều nói nước mắt phụ nữ là vũ khí tốt nhất.

Quả nhiên, Lục Viễn Tiêu thấy Tô Liên Nhi khóc thành như vậy, cũng không nỡ trách móc gì nhiều hơn.

Hắn thở dài, lau nước mắt của cô: "Anh đã sớm biết bộ mặt thật của cô ta rồi, em cần gì phải làm điều thùa này? "Tô Liên Nhi quyệt miệng, dáng vẻ tội nghiệp: "Nhưng! nhưng hôm nay em thấy anh nhìn chị, dáng vẻ còn giống như là chưa bỏ xuống được! Đặc biệt là bây giờ chị càng ngày càng đẹp! "Trong đầu Lục Viễn Tiêu lập tức hiện ra khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt mang theo quật cường của Tô Du Du, giống như là một đóa hoa mai cao ngạo mỹ lệ.

Nhưng chẳng qua chỉ là thất thần trong chốc lát, rất nhanh hắn lắc đầu: "Sao có thể, loại phụ nữ coi trọng đồng tiền này, xinh đẹp hơn nữa cũng đi bán thân, anh nhìn liền thấy ghê tởm.

"Thật sao?""Đương nhiên là thật, được rồi, em đang bị trật chân anh cơng em về.

Lục Viễn Tiêu đưa Tô Liên Nhi đến nhà, liền vội vàng rời đi.

Tô Liên Nhi đứng ở cửa, nhìn xe của hắn rời đi, ánh mắt càng ngày càng lạnh, cuối cùng mới đi vào cửa.

"Liên Nhi?" Tô Hải Sơn Vừa nhìn thấy Tô Liên Nhi, nhanh chóng đi qua: "Không phải con nói hôm nay con đi tìm Tô Du Du sao? Thế nào rồi, Trì thiếu có ra tay giúp nó hay không?""Giúp?" Tô Liên Nhi cười lạnh một tiếng: "Sao có thể, cô ta đến nơi chẳng ra gì làm việc, chính là vì tiền thuốc.

""Sao lại thế?" Đáy mắt Tô Hải Sơn thất vọng: "Nói như vậy, nó không thân với Trì thiếu như chúng ta nghĩ sao.

""Đó là đương nhiên!" Giọng nói Tô Liên Nhi thanh sắc nhọn: "Con đã nói rồi, loại giày rách như cô ta, sao Trì thiếu lại có thể nhìn trúng được!""Haizz, thật sự là nuôi không nó nhiều năm như vậy.

" Tô Hải Sơn lắc đầu rời đi.

Tô Liên Nhi cắn thật chặc môi, khóe miệng cười nhạt.

Không sai.

Nếu Tô Du Du không phải là người của Trì thiếu, vậy thì cô cũng không cần phải kiêng kỵ nữa rồi.

Cô vẫn chưa quên, vẻ mặt thất hồn lạc phách hôm nay của Lục Viễn Tiêu khi thấy Tô Du Du.

Xem ra, cô phải hạ thủ ngoan độc rồi!Cô lấy điện thoại ra, rất nhanh bấm một dãy số.

"Alo, là tôi.

" Cô lạnh lùng mở miệng: "Việc ba năm trước đây cô làm rất tốt, lần này, cô giúp tôi lần nữa, tôi cho cô tiền gấp mười lần ba năm trước!".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 34: 34: Đừng Đối Nghịch Với Thiếu Gia


Khi Tô Du Du tỉnh lại, người đã nằm trong phòng ngủ ở lâu đài, trên người cũng đã thay một bộ đồ ngủ tơ tằm."Thiếu phu nhân, cô tỉnh rồi?" Chị Chung ghé đầu tới, vẻmặt thân thiết.Tô Du Du bỗng giật mình một cái, từ trên giường nhảy xuống, không trả lời chị Chung, chạy ra ngoàiCô phải rời đi nơi này, rời khỏi nhà của quỷ nam này!Nhưng cô vừa mới chạy xuống lầu thì đã bị Chung tỷcản lại."Thiếu phu nhân, thiếu gia dặn qua, cô không thể rời khỏi lâu đài này." "Cái gì?" Tô Du Du biển sắc.Tên quỷ Trị Tư Tước này có ý gì? Muốn nhốt cô sao?"Thiếu phu nhân." Chị Chung lộ ra vẻ khổ sở: "Cô biết đấy, mệnh lệnh của thiếu gia, không ai có thể cãi lại, cô không thể rời khỏi nơi này."Cô không thể rời khỏi nơi này.Những lời này triệt để đánh ngã Tô Du Du, cô ngồi bệt trên cầu thang, tuyệt vọng che mặt: "Chị Chung...!chị cũng biết đúng không...!biết anh ta là...!là..."Chị Chung thở dài: "Tôi biết.""Vậy chị nói...!rốt cuộc em nên làm gì bây giờ?" Nước mắt Tô Du Du theo khe hở chảy ra.Chị Chung đồng tình nhìn cô gái trước mắt, tuổi cũng chỉ xấp xỉ con gái cô, nhưng lại phải nhận lấy nhiều việc như vậy."Thiếu phu nhân, tôi chỉ là một người giúp việc, không thể giúp cô cái gì cả." Ngữ điệu của cô không khỏi mềm đi một chút: "Tôi làm việc ở đây rất nhiều năm, tôi chỉ có thể khuyên cô, thiếu gia ngài ấy ăn mềm không ăn cứng.""Ăn mềm không ăn cứng?" Tô Du Du sửng sốt, nước mắt ngừng lại."Đúng vậy." Chị Chung trịnh trọng nói: "Cho nên ngàn vạn lần đừng nên đối nghịch với thiếu gia, không có lợi với cô."Trong lòng Tô Du Du càng thêm tuyệt vọng, vừa muốn nói gì, đột nhiên nghe thất tiếng bước chân trầm ổn.Chị Chung biến sắc, xoay người thì thấy thân hình thon dài của Trì Tư Tước chậm rãi từ trên cầu thang đi xuống.Vừa nhìn thấy hắn, cơ thể Tô Du Du không ngừng run rẩy.Trì Tư Tước đứng trước mặt cô, từ trên cao nhìn xuống cổ, thấy đôi mắt hồng hồng giống thỏ nhỏ của cô, trong lòng không khỏi phiền muộn."Sao lại khóc?" Hắn lạnh lùng nói, giọng nói lạnh như băng không mang theo một tia nhiệt độ.Cơ thể Tô Du Du run lên, cuối cùng vẫn nguớc đầu lên, quật cường nói: "Tôi muốn rời khỏi nơi đây.""Rời khỏi?" Trong mắt Trì Tư Tước càng lạnh hơn: "Tô Du Du, tôi đã nói với em, em đừng nghĩ trốn đi!"Giọng nói Trì Tư Tước không cao, nhưng lại lộ ra lạnh lẽo, Tô Du Du không tự chủ được sợ run cả người, khí thế lập tức yếu xuống."Đừng nên đối nghịch với thiếu gia, không có lợi với cô."Lời nhắc nhở của chị Chung nhắc vang lên bên tai, trong lòng cô đã rõ, chị Chung nói không sai.Đối mặt với Trì Tư Tước, phản kháng sẽ không có ích lợi gì, cô chỉ có thể thỏa hiệp.Đương nhiên, loại thỏa hiệp này không phải thật sự thỏa hiệp, chỉ vì tranh thủ cơ hội chạy khỏi nơi này mà thôi.Nghĩ vậy, giọng cô liền mềm xuống: "Tôi...!tôi chỉ muốn về thăm nhà một chút...""Em muốn về Tô gia?" Trì Tư Tước nhíu mày.Tô Du Du qua loa gật đầu.Đương nhiên là cô đang nói dối.Có một chút cũng không muốn về Tô gia, nhưng chỉ khi rời khỏi lâu đài này, thì cô mới có thể nghĩ cách chạy trốn.Trì Tư Tước nhìn cô gái trước mắt.Bởi vì hôm qua hắn điên cuồng giữ lấy nên sắc mặt cô gái còn có vài phần tái nhợt, đồ ngủ rộng thùng thình càng làm cho cô nhỏ bé thêm, viền mắt có chút đỏ, nhìn qua rất điềm đạm đáng yêu.Nhìn cô như vậy, Trì Tư Tước lại cảm thấy trong lòng nóng lên, đôi mắt tối lai.! "Theo tôi trở về phòng." Hắn bỗng mở miệng, giọng nói khàn khàn vài phần..
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 35: 35: Cô Muốn Chạy Trốn


Tô Du Du run lên, không hề động đậy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch hiện lên sợ hãi.

Quỷ nam này! Chẳng lẽ lại muốn cô! Trì Tư Tước lại không có kiên trì, trực tiếp một tay ôm ngang eo cô, không để ý tiếng kinh hô cùng phản kháng của cô, đi lên phòng trên lầu.

Lên trên lầu, Trì Tư Tước một cước đá văng của phòng ngủ, trực tiếp ném Tô Du Du lên giường.

"Anh muốn làm gì!" Tô Du Du giãy giụa từ trên giường ngồi dậy, nhìn Trì Tư Trước từng bước ép tới gần, toàn thân run lên, sắc mặt tái nhợt: "Anh buông tôi ra!""Em muốn về nhà?" Trì Tư Tước chỉ thờ ơ hỏi, tùy ý kéo kéo cổ áo mình: "Nếu tôi cho em về, thì em cảm ơn tôi thế nào?"Tô Du Du tức giận đến cắn môi, nước mắt trong hốc mắt đảo quanh.

Sao cô về nhà mà còn phải cảm ơn hắn?Cô hận không thể trực tiếp tát cho Trì Tư Tước một bạt tai rồi chạy đi, nhưng cô nhớ tới chị Chung nhắc nhở, buộc mình phải thả lỏng ra, cúi đầu: "Anh! anh muốn thế nào?""Tôi muốn cái gì, trong lòng em phải rõ hơn chủ.

" Lúc này Trị Tư Tước đi đến bên giường, ôm sát Tô Du Du vào lòng, ánh mắt ngày càng u ám: "Chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ cho em về nhà.

"Tô Du Du ở trong ngực hắn, theo bản năng muốn phản kháng, nhưng sau khi nghe nửa cầu sau của Trì Tư Tước , cơ thể cô ngây ra, ánh mắt lóe lên.

Tuy là cô thực sự rất không muốn quỷ nam này đụng vào mình, nhưng nếu như! nếu như lúc này đây, có thể đổi cho cô một cơ hội rời khỏi tòa lâu đài này, thì có đồng ý.

Bị quỷ nam này ức h**p nhiều lần như vậy, thêm một lần nữa cũng không Sao.

Chỉ khi rời khỏi tòa lâu đài này, thì cô mới có hi vọng thoát khỏi tay quỷ nam này!Nghĩ như vậy, cô cắn môi, nhìn xuống xấu hổ trong lòng cùng nước mắt trong hốc mắt, im lặng tiếp nhận.

Ba giờ sau, Trì Tư Tước rốt cục buông tha cho cô, tay Tô Du Du vịn cái bàn, hai đùi không ngừng run rẩy.

"Tôi kêu Trì Hạo đưa em đến Tô gia.

" Trì Tư Tước chậm rãi đứng dậy, vuốt áo sơ mi có chút nếp nhăn: "Nhưng chỉ có một giờ đồng hồ.

"Ánh mắt Tô Du Du lóe lên.

Một giờ, vậy là đủ rồi.

Cô cúi đầu: "Được, tôi biết rồi, cảm ơn anh.

"Nói xong cô bước chậm rời đi.

Trì Tư Tước nhìn bỏng lượng nhỏ của cô, hít sâu một hơi, đè ngọn lửa trong người mình xuống.

Kỳ thực vừa rồi căn bản hắn chưa tận húng, nhưng hắn nhìn ra được, cô gái kia sắp không chịu đựng nổi nữa rồi, cho nên hắn mới không thể không khắc chế.

Nhưng không sao, có là của hắn, cơ hội còn có rất nhiều.

Tô Du Du trở về phòng thu dọn, sau đó ngồi lên xe Trì Hạo, đi đến Tô gia.

"Thiếu phu nhân.

" Lúc Trì Hạo thấy Tô Du Du, sửng sốt một chút: "Sao cô lại mặc như vậy?"Bây giờ Tô Du Du mặc, là quần áo cũ trước kia của cô, một bộ quần yếm.

"Không có việc gì, về nhà không cần quá khoe khoang.

" Tô Du Du lấy lí do qua loa, nhưng thật ra là, cô cảm thấy đồ như thế này tương đối dễ chạy trón hon.

Trì Hạo cũng không hỏi nhiều nữa, xe rất nhanh liền đến của biệt thự Tô gia.

Giống với lần trước, Tô Du Du kiên quyết bảo Trì Hạo chờ ở đầu đường, chính mình đi vào Tô gia.

Tô Du Du còn nhỏ, hôm nay là thứ bảy, người nhà họ Tô đều đi mua sắm với Tô Liên Nhi không ở nhà, cô dự định về phòng của mình thu dọn một số hành lý, liền lặng lẽ từ cửa nhỏ sân sau chạy đi.

Thật không nghĩ đến, cô vừa vào sân bước, liền chạm mặt với Tô Liên Nhi đang kéo Khưu Thục Vân, Tô Hải Sơn một nhà ba người cặp tay cười hì hì đi ra, đúng lúc đụng phải Tô Du Du về nhà.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 36: 36: Chẳng Qua Chỉ Là Một Con Chó Của Tô Gia Chúng Ta


"Tô Du Du?"Tô Liên Nhi thấy Tô Du Du vẻ mặt cũng vô cùng kinh ngạc, trong lòng không khỏi trầm xuống.

Cô nhỏ là mấy ngày nay là ngày kế hoạch cô sắp xếp bắt đầu, Tô Du Du đột nhiên tới cửa, không phải là phát hiện gì rồi đi?Tô Du Du không ngờ tới mình biết xui xẻo như vậy chạm mặt người nhà họ Tô, nhưng nếu gặp được, đúng lúc cô cũng muốn hỏi một chút việc của bà bà.

Hôm nay cô tự thân khó bảo toàn, không có khả năng trả tiền thuốc được.

Về phần Tri Tư Tước nơi đó, thì càng không cần mong đợi vào.

Cho nên khả năng duy nhất, chính là người nhà họ Tô.

"Lần này tôi trở về, là muốn hỏi một chút về tiền thuốc của bà bà.

" Mặt cô không chút thay đổi nói: "Ba, mẹ, lúc Tô gia gia mất, rõ ràng có nói qua chỉ cần bà bà tôi còn một hơi thở, thì người nhà họ Tô sẽ phụ trách tiền thuốc tới cùng, bây giờ hai người nói không giữ lời như vậy, không sợ Tô gia gia chết không nhắm mắt trách tội hai ngurời sao!"Thấy Tô Du Du đem ba mình ra, sắc mặt Tô Hải Sơn nhất thời thay đổi, nổi giận nói: "Tô Du Du! Mày cho rằng mày là thứ gì, còn dám nguyền rủa ba tao chết không nhắm mắt?"Giọng nói gào thét, so với hình tượng người ba hiền lần trước Tô Du Du trở về tưởng như là hai người.

Sắc mặt Tô Du Du trắng nhợt, nhưng vẫn là quật cường cắn môi: "Tôi không có ý nguyền rủa Tô gia gia, là người nhà họ Tô các người vong ân phụ nghĩa! Bà bà tôi là vì Tô gia các người mới trở thành người thực vật, các người làm như vậy không sợ! "Bóp!Lời Tô Du Du còn chưa dứt, Tô Liên Nhi liền mang giày cao gót bước qua đây, một cái tát nặng nề giáng lên mặt cô.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Tô Du Du, tức khắc liền để lại dấu tay hồng hồng.

"Tô Du Du, mày chẳng qua chỉ là một con chó Tô gia chúng ta tốt bụng chứa chấp, mày có mặt mũi gì mà khóc lóc om sòm ở đây!" Tô Liên Nhi lạnh lùng nói, cô mang giày cao gót cao hơn Tô Du Du một cái đầu, trên cao nhìn xuống: "Còn mở miệng gọi ba gọi mẹ thân thiết, ba mẹ của tao là để cho mày gọi sao?"Tô Du Du vốn là bị Trì Tư Tước dày vò đến suy yếu, bị giáng một bạt tai, nhất thời liền lảo đảo, suýt chút nữa thì ngã sấp xuống.

Cô ngẩng đầu, nhìn thấy vẻ mặt coi thường của Tô Liên Nhi nhìn mình, mà Tô Hải Sơn cùng Khưu Thục Vân chỉ thờ ơ đứng phía sau, một chút ý muốn tới ngăn cản cũng không có.

"Ba! mẹ! " Cô che khuôn mặt, giọng nói có chút run rẩy: "Hai người thực sự không trả tiền thuốc cho bà bà con sao! ""Tụi tao sao phải trả?" Lần này nói chuyện, là Khưu Thục Vân, vẻ mặt chán ghét cũng không kiên nhẫn: "Đã nhiều năm như vậy, bao nhiêu tiền bỏ vào lão bà kia mà bà ta cũng chưa tỉnh lại, mày còn có mặt mũi đòi tiền tụi tao? Mày lại còn coi mày là con gái Tô gia thật?"Mày lại còn coi mày là con gái Tô gia thật.

Mày chẳng qua chỉ là một con chó Tô gia chúng ta tốt bụng chứa chấp.

Từng câu từng chữ, khiến trái tim Tô Du Du trải đau đớn.

Cô vô lực nhếch miệng một cái, lộ ra một nụ cười tái nhợt tự giễu.

Đây chính là ba mẹ cô kêu mười năm qua.

Đây chính là nơi mười năm qua cô xem là nhà.

Tô Liên Nhi nói rất đúng, từ đầu tới cuối, cô cũng không phải là người nhà họ Tô, cô chẳng qua chỉ là một con chó Tô gia nhặt về.

Không đúng, nói không chừng ở trong lòng bọn họ, chính cô ngay cả con chó cũng không bằng!?Nếu như là chó, thì lúc còn nhỏ bọn họ sẽ không nhốt cố ngoài của khi trời đang mưa, nhốt nguyên một đêm, khiến cho cô sốt cao 42 độ suýt nữa bỏ mạng.

Nếu như là chó, thì bọn họ sẽ không để cô bị lạc bên ngoài gọi về mà không quan tâm, khiến cho cô đi một ngày một đêm, mới tìm được đường về nhà.

Nếu như là chó, bọn họ sẽ không ở để cô bị cảm mạo thông thường mà nhốt cô vào tầng hầm, không cho thuốc cũng không cho ăn, sợ bị cô lây.

Tô Du Du cảm thấy cổ họng dường như có một khối đá nóng hổi, nhưng cô vẫn hít một hơi sâu, nên không cho nước mắt chảy xuống.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 37: 37: Đây Trả Lại Cho Cô!


Bây giờ không phải là lúc đa sầu đa cảm, cô chỉ có một giờ, cô muốn trốn khỏi Trị Tư Tước, cô còn muốn cứu bà bà, cô không có thời gian khóc hay là khổ sở.

Cô từ từ thằng người lên, chỉnh lại tóc có chút rối, mặt không chút thay đổi nói: "Yên tâm đi, hôm nay tôi chỉ về lấy một chút đồ, từ nay về sau, tôi sẽ không bước vào Tô gia này một bước nữa.

"Nói xong cô không nhìn người nhà họ Tô dù chỉ một cái, trực tiếp lên lầu đi về phòng mình.

Cô cố chấp muốn về thu dọn đồ đạc như thế, là vì bà bà cô còn rất nhiều thú để ở nhà họ Tô.

Lúc cô đang vùi đầu thu dọn trong phòng, bỗng nghe tiếng giày cao gót, cô ngẩng đầu, thì thấy thấy Tô Liên Nhi đang dựa vào cạnh cửa, vẻ mặt đắc ý nhìn cô.

"Cô tới đây làm gì?" Tô Du Du không quan tâm cô ta nữa, tiếp tục thu dọn đồ đạc,"Đương nhiên là xem tay chân mày có sạch sẽ hay không, trộm đồ nhà chúng ta"Tay Tô Du Du dùng trong chốc lại, cắn cắn môi, tiếp tục thudọn.

"Này, ai cho phép mày lấy mấy bộ quần áo đó?" Thấy Tô Du Du muốn lấy đi mấy bộ quần áo còn lại trong tủ, Tô Liên Nhi lập tức lạnh lùng mở miệng: "Những đồ này, đều là tặng cho mày, không có tao đồng ý mà mày muốn mang di?"Sắc mặt Tô Du Du triệt để trắng.

Tạng?Tô Liên Nhi thật đúng là đủ mặt dày.

Những đồ này rõ ràng chính là cô ta không mang nữa cho nên mới đưa cô, bây giờ liền thành tặng rồi?"Yên tâm đi, tôi cũng không muốn lấy đồ của cô.

" Tô Du Du lạnh lùng ném đồ đi.

"Không muốn đồ của tao?" Tô Liên Nhi cười càng vui vẻ hơn: "Mày mặc cái gì trên người đây?"Sắc mặt Tô Du Du cứng đờ.

Cô quên mất, hôm nay cô mặc bộ đồ cũ này, cũng là đồ Tô Liên Nhi bỏ đi.

Tô Liên Nhi nhìn Tô Du Du, vẻ mặt ngày càng đắc ý: "Làm sao? Không phải mày câu được Trì thiếu sao, Trì thiếu ngay cả một bộ đồ cũng không nỡ mua cho mày?"Sắc mặt Tô Du Du càng trắng hơn.

Trì Tư Tước đương nhiên mua cho quần áo cho cô, chỉ là cô không muốn mặc.

Nhưng những việc này không nhất thiết phải nói với Tô Liên Nhi.

Tô Du Du khẽ cắn môi, thả balo xuống, bắt đầu cởi qu@n áo.

Tô Liên Nhi bị hành động của cô dọa sợ: "Tô Du Du, mày! mày làm gì thế?"Tô Du Du cầm quần áo ném đi, lấy một bộ nhăn nhúm từ ngăn tủ, nhưng bộ đồ cô làm thêm mua được, đã gom chung với đồ của bà bà bỏ vào balo.

"Tô Liên Nhi, đồ của Tô gia các người, tôi đều trả lại tất cả cho các người.

" Cô lạnh lùng ném ra một câu, sau đó liền đi ra ngoài của.

Nhưng vừa đi đến cửa, cô bỗng nghĩ đến cái gì đó: "Được rồi, còn có một thủ đồ, ta cũng muốn trả lại cô.

"Tô Liên Nhi có chút hả sững sờ, vừa định hỏi là cái gì thì Tô Du Du đã giơ tay lên, một cái tát giáng vào mặt cô.

Bốp!Một âm thanh vang dội vang lên, Tô Liên Nhi bị đánh đến lảo đảo, bụm mặt, ngẩng đầu khó tin nhìn Tô Du Du.

"Tô Du Du! Mày tiện nhân này, mày! mày lại dám đánh tao!" Tô Liên Nhi quả thực muốn điên rồi, từ nhỏ đến lớn cô giẫm Tô Du Du dưới chân, không nghĩ tới con hoang này lại dám tát cô!"Đây là cái tát vừa rồi ở dưới lầu cô cho tôi.

" Mặt Tô Du Du không chút thay đổi nói: "Tôi cũng trả lại cho cô.

"Nói xong, cô không quay đầu lại đi xuống lầu.

Tô Liên Nhi đứng tại chỗ, tức bục giẫm chân, thấy Tô Du Du xuống lầu, cô mới lấy điện thoại ra, nhanh chóng bấm một dãy số.

"Alo! Không phải tôi bảo cô đối phó Tô Du Du sao! Sao còn chưa hành động!" Mặt Tô Liên Nhi dữ tợn lại, hét to: "Tôi không muốn nghe bất cứ lý do gì cả! Tôi muốn cô lập tức hành động! Đúng vậy! Bây giờ!".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 38: 38: Bị Bán


Sau khi Tô Du Du xuống lầu, nhanh chóng từ cửa sau rời khỏi Tô gia.Dùng số tiền không nhiều trên người bắt một chiếc xe, vừa ngồi lên xe thì điện thoại liền vang lên!Cô cúi đầu nhìn, nhíu mày.Là Chu Hâm."Alo, học tỷ.""Du Du, nơi này của chị có một công việc tốt, em có muốn tôi làm thủ hay không?""Học tỷ, cảm ơn ý tốt của chị, nhưng loại công việc ở nhà hàng lần trước kia, em thực sự không có cách...""Ôi, lần trước là bởi vì công việc không phù hợp, lần này chị tìm cho em, là làm trong văn phòng."Tô Du Du ngây người ra.Có thể làm việc trong văn phòng? Nào có chuyện tốt như vậy?"Lần này là một công ty thương mại nước ngoài cần một thư ký tạm thời, công việc là photo tài liệu với bưng trà rót nước, Du Du chắc chắn em có thể làm được."Tô Du Du nghe vậy có vài phần rung động, cúi đầu nhìn ví tiền xẹp lép của mình, nghĩ đến bà bà trong bệnh viện, cô khẽ cắn môi: "Được, học tỷ, lần này chị không được hại em nữa.""Sao có thể hai chúng ta có giao tình như thế nào, đây, chị gửi địa chỉ cho em, hôm nay em liền vào làm!""Gấp như vậy? Không cần phỏng vấn sao?""Không cần, bọn họ đang gấp gáp cần người."Tô Du Du đi nửa đường bảo tài xế thay đổi đường đi, đi tới trước một văn phòng ở trung tâm thành phố.Tô Du Du đi xuống xe đến phòng làm việc, phát hiện là một công ty đứng đắn, cô gặp sếp, rất nhanh liền nhận được công việc.Tô Du Du lo lắng Trì Tư Tước sẽ tìm được mình, nhân lúc thời gian làm việc rãnh, len lén chạy vào nhà vệ sinh lấy một cái lá bùa bà bà để lại cho cô, trong đó có một lá bùa hình như là bà bà nội có thể che dấu hơi thở không cho quỷ được mình, cô dán lung tung vào trong quần áo, mới quay lại làm việc.Đúng như lời Chu Hâm, công việc của cô chỉ bung trà rót nước cùng photo tài liệu, đúng hạn nhận lương, đãi ngộ cũng không tệ khiến cho cô thở phào nhẹ nhõm.Lúc tan việc, cô thu dọn đồ đạc chuẩn bị tìm một tiện khách sạn rẻ ở tạm.

một đêm, không ngờ chị thư ký cùng làm chung với cô đột nhiên đi tới."Du Du, em sống ở đâu? Chị đưa em về." Về mặt chị thu ký thân thiết."Cái này...!em vừa mới tới...!cho nên vẫn chưa tìm được chỗ ở..." Tô Du Du lúng túng cười cười."Như vậy sao? Vậy không bằng em đến nhà chị ở trước một đêm! Nhà chị có một phòng trống dành cho khách!""Việc này không phiền chị chủ...""Ai nha, có gì phiền chứ, đến đây, ta lái xe chở em về."Tô Du Du không từ chối được nhiệt tình của cô, không thể làm gì khác hơn là cảm ơn, sau đó theo Cô lên xe."Em đến đây, làm việc cả ngày chắc là em khát rồi, uổng chút nước trái cây." Chị thu kỷ ngồi xuống ghế lái, đua một chai nước chanh cho Tô Du Du ngồi kế bên."Cảm ơn chị." Tô Du Du không suy nghĩ nhiều, liền mở ra uống.Chị thư ký rất nhanh liền rời khỏi văn phòng, mà Tô Du Du cũng không biết là say xe hay là thế nào, đột nhiên cảm thấy chóng mặt, tay chân không còn SỨC."Được rồi, chúng ta đã đến."Tô Du Du nghe tiếng nói của chị thư ký, cô mờ mịt nhìn ra ngoài của xe, trong óc cạnh một tiếng.Khách sạn Khải Tát."Sao..." Tô Du Du muốn mở miệng hỏi, lại phát hiện mình nói cũng không CÓ sức.Chị thu ký nhanh chóng xuống xe, mở của xe kéo Tô Du Du xuống.Tô Du Du không chút sức phản kháng nào, chỉ có thể vô lực kéo tay chị thư ký, yếu ớt hỏi: "Chị...!rốt cuộc chị muốn làm gì.

"Lúc này vẻ mặt chị thu kỷ thờ ơ, hoàn toàn không để ý tới Cô, kéo cô một đường đến đại sảnh, rồi nhìn thấy người nào đó, cô cười đến nhiệt tình: "Kim tổng, tôi đem người đến cho ngài, ngài xem xem hàng, có hài lòng hay không".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 39: 39: Cứu Tôi


Cơ thể Tô Du Du run lên, tốn sức ngẩng đầu, nhìn thấy một người đàn ông mập đầu trọc , đang cúi đầu nhìn mình.

"Ô, đây chính là hàng hôm nay? Quả thật không tệ" Trong mắt người đàn ông lóe lên tia sang, ngón tay to mập sờ khuôn mặt mịn màng của Tô Du Du, trong lòng càng rạo rực.

Cô gái này thật đúng là cực phẩm trong cực phẩm! Hắn chỉ tốn hơn một vạn, là có thể mua được hàng như này bồi mình một đêm, thật đúng là lời mà!Thư ký mỉm cười, đẩy Tô Du Du vào ngực người đàn ông: "Được rồi, tôi không quấy rầy nhã hứng của Kim tổng nữa.

"Tô Du Du lảo đảo, ngã vào lòng Kim tổng , cô muốn vùng vẫy, nhưng cơ thể một chút sắc cũng không có, không chỉ như vậy, cơ thể cô vừa đụng vào Kim tổng, thì đột nhiên trở nên khô nóng, một loại cảm giác kỳ dị tràn lan toàn thân.

Trong đầu cố oanh một tiếng, lúc này mới hiểu nước chanh vừa nãy thư ký cho mình rốt cuộc là thứ gì!Là thủy thuốc kiaCô sợ hãi, liều mạng muốn phản kháng, nhưng hiệu lực của thuốc thật lợi hại, cô chỉ cảm thấy cơ thể giống như là bị người khác khống chế vậy, càng ngày càng choáng váng, càng ngày càng nóng! Kim tổng cảm giác được cơ thể Tô Du Du mềm nhũn trong lòng, càng thêm Vỗi vã, nhanh ôm cô đến thang máy.

"Ôi, tiểu mỹ nhân, làm sao vậy, đợi không nổi sao?" Nhìn dáng vẻ giãy giụa trong ngực của Tô Du Du, Kim tổng cười đến ngày càng hèn mọn: "Đừng nóng vội, anh đây lập tức tới chăm sóc tiểu mỹ nhân.

"Lời này khiến Tô Du Du càng sợ hơn, cô muốn cầu cứu xung quanh, nhưng ngay cả sức để nói cũng không có, người trong khách sạn này cũng đã quen với việc người đẹp cặp kè với người đàn ông lớn tuổi, Vì vậy một chút cũng không nhìn ra được sợ hãi trong mắt cô, chỉ quăng tới ánh mắt khinh thường, cho là cô cam tâm tình nguyện.

Tô Du Du bị Kim tổng kéo vào thang máy, cửa thang máy đóng cửa, lòng của cô triệt để tuyệt vọng.

Trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, Kim tổng lập tức không kiềm chế được, một tay ấn Tô Du Du lên tường, mùi thơm của thiếu nữ truyền đến, hắn hưng phấn đến phát run.

Tô Du Du ngửi thấy mùi ghê tởm trên người Kim tổng chỉ cảm thấy trong dạ co lại muốn ói, nhưng cơ thể dưới tác dụng của thuốc không nhịn được run run.

Lẽ nào hôm nay cô sẽ bị ông già ghê tởm này vũ nhục sao?Không!Tuyệt đối không thể!Một chút sức lực trong cơ thể không biết từu nơi nào đến, cô acns abr vai to mập của Kim tổng, răng đều khảm lên thịt!"ĐCM, tiện nhân này cũng dám cắn tao!" Đau đớn làm cho hứng thú Kim tổng tắt hơn phân nửa, hắn ngẩng đầu, nắm tóc Tô Du Du, kéo đập về của thang máy: "Có thể hầu hạ ông đây là phúc khí của mày, còn dám chơi trò phản kháng với ông? Đcm có tin hôm nay ông đây gi3t chết mày!"Cạch!Đầu Tô Du Du đập mạnh vào của thang máy, đau đớn truyền đến, bước đi của cô mất thăng bằng, liền quỳ trên đất.

Lửa giận của Kim tổng vẫn còn chưa tiêu tan, cầm đầu Tô Du Du còn muốn đập, nhưng lúc này thang máy đột nhiên dừng ở một tầng, cửa từ từ mở ra.

Trong lòng Tô Du Du lập tức dấy lên hy vọng, giãy giụa ngẩng đầu, dùng hết sức lực toàn thân mở miệng: "Cứu! "Nhưng cô vừa mới nói được một chữ, thì thấy rõ người đứng ngoài thang máy.

Trong nháy mắt, cô chỉ cảm giác màu cả người mình đều động lại rồi.

.
 
Back
Top Bottom