Ngôn Tình Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!

[BOT] Dịch

Quản Trị Viên
ADCreHdLgagJAOp0PyRbQfNoHLN8qk9AiGlep5InJ7ePGtgzAyhgHDFjuxJsKzuQkOcPMn1_iNrCm3fTjcrGWnZOmhJzP_GJzMFg_cTC8X7T4SjJh2rKi_AWm8TpUOTvJTLY5SwFbv_KWDig0-FWspdcyBlC=w215-h322-s-no

Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Tác giả: Đào Khả Khả
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng
Trạng thái:


Giới thiệu truyện:

"Cô gái, gả cho tôi, tôi cam đoan em sẽ không hối hận!"

Tô Du Du kết hôn rồi, người gả cũng không phải vị hôn phu từ nhỏ mà là một người đàn ông cô nhặt được trong thang máy.

Ngày đầu tiên sau khi kết hôn, cô phát hiện, chồng mới cưới của cô là tổng tài tập đoàn lớn nhất toàn cầu.

Kinh sợ đến nỗi không mừng nổi?

Ngày thứ hai sau khi cưới, chồng mới cưới của cô cũng không phải là người, mà là đại quỷ vương bách quỷ.

Còn có thể xem là bình thường sao?​
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 1: 1: Giấc Mơ Kì Quái


Đau! Đầu dường như muốn nứt ra! Bên trong là một mãnh hỗn độn, Tô Du Du giãy dụa mở mắt ra, đập vào mắt là một khung cảnh hoàn toàn xa lạ.

Đèn trùm thủy tinh rủ xuống, dưới người là một ga giường mềm mại như nhung, hàng thủ công tuyệt đẹp, hết sức tinh xảo, nhìn giống như mấy gian phòng quý tộc hay xuất hiện trên báo.

Đây là nơi nào! Không phải cô đang ở phòng ngủ nhỏ của mình sao? Tại sao lại đột nhiên ở chỗ này?Tô Du Du đang muốn vùng mình đứng dậy nhưng vừa nhấc mắt, đã nhìn thấy dưới chân giường có một người đàn ông xa lạ đang đứng đó.

Một cặp chân thon dài thẳng tắp, áo sơ mi đen ôm lấy bờ vai rộng lớn, quấn lấy vòng eo săn chắc kia, nhìn giống hệt như Hắc Diệu Thạch, sống mũi cao tinh tế, mỗi đường nét trên mặt dường như đều phảng phất ra vẻ hoàn mỹ, sắc xảo, tinh tế.

"Anh là ai!" Tô Du Du bối rối muốn ngồi dậy, đúng lúc này người lại mềm như bông, một chút khí lực cũng không có.

Lúc này, người đàn ông kia tiến lên một bước, vừa vặn bắt lấy cằm cô.

"Là vật thí nghiệm mới sao?" Đôi mắt đen đó khóa chặt trên người Tô Du Du, mang theo vẽ lạnh lẽo mà đánh giá cô: "Trình độ thưởng thức đúng là ngày càng kém.

""Cái gì là vật thí nghiệm? Đây rốt cuộc là ở đâu? Anh!.

.

A!.

.

"Tô Du Du còn chưa nói hết lời, người đàn ông kia bỗng dưng dùng sức ở tay, môi mỏng áp lên, ngang lại lời kinh hô của cô.

Nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông truyền đến, làm cho da của Tô Du Du nóng ran như có người châm lửa.

"A!"Tô Du Du hét lên một tiếng, từ trên giường ngồi bật dậy.

Ngọn đèn nhỏ dưới ánh hoàng hôn, gian phòng chật hẹp, trước mắt cô là gian phòng chưa đến 10m2 cô thuê.

Cô ngây người một lúc lâu mới phản ứng được.

Cô lại gặp phải giấc mơ kia.

Bắt đầu từ ba năm trước, cô vẫn luôn mơ đi mơ lại giấc mơ này, cứ liên tục liên tục, mấu chốt là mỗi một lần mơ đều cảm giác giống như thật.

"Tô Du Du mày chứ suy nghĩ lung tung nữa!" Cô lập tức vỗ vỗ mặt mình: " Mày còn chưa từng chạm qua đàn ông, làm sao biết cảm giác như thế nào!"Nhưng mà!.

Đêm nay, có thể cô sẽ biết.

Tô Du Du đột nhiên nghĩ đến cái gì, đỏ mặt, cầm điện thoại lên, thấy Lục Viễn Tiêu gửi tin nhắn wechat cho mình.

"Chìa khóa phòng đã đặt vào hòm thư cho em rồi, sinh nhật vui vẻ, Du Du!"Tô Du Du mặt càng đỏ hơn.

Lục Viễn Tiêu là hôn phu của cô.

Hôm nay là ngày sinh nhật của bọn họ, ngày mai sẽ là ngày kết hôn, mà đêm nay, là hai người nói với nhau muốn động phòng trước một đêm.

Sở dĩ muốn động phòng trước 1 ngày là vì bà nội dặn đi dặn lại cô.

Bà nói, nếu như cô không làm, sẽ bị ác quỷ quấn lấy.

Tô Du Du không tin thần tin quỷ, nhưng bà cô tin tưởng như vậy, cô vẫn sẽ nghe theo.

Cô nhìn thời gian một chút, chỉ mới là buổi trưa, cách đến tối càng xa, nhưng lần đầu tiên của cô nên cô cũng càng muốn chuẩn bị chu đáo, liền ra ngoài mua bong bóng và hoa hồng, đến khách sạn trước thời gian.

Tại khách sạn lớn Khải Tát, khách sạn sang trọng bậc nhất thành phố S.

Một đường đi phỏng đến phòng, Tô Du Du vừa mới chuẩn bị quẹt thẻ đi vào nhưng không ngờ lại nghe thấy âm thanh triền miên từ trong phòng phát ra! Trong đầu Tô Du Du như nổ oanh một tiếng!Tiếng rên thở liên tục vang lên, cho dù cô cái gì cũng không hiểu cũng nghe ra người bên trong đang làm gì!Hơn nữa, giọng nói này thật quen tai, hình như là!.

Tô Du Du cảm thấy cơ thể mình dường như không nghe theo mình sai khiến nữa, dường như chưa kịp suy nghĩ đã quẹt thẻ cửa, mở ra chạy vào.

Nam nữ trong phòng thấy Tô Du Du đột nhiên xông vào, lại càng hoảng sợ!.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 2: 2: Có Hứng Thú Hay Không


"Chị?"Tô Liên Nhi kinh hô lên, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp hiện lên vẻ bối rối, nhưng rất nhanh, cô vùng dậy bò xuống giường, quấn chăn bước đến trước mặt Tô Du Du, nắm lấy cánh tay Tô Du Du, hấp tấp nói.

"Chị, đừng suy nghĩ bậy, em và Viễn Tiêu không phải như chị nghĩ, tụi em chỉ là!.

chỉ là!.

"Tô Du Du nhìn dấu vết trên cổ của em mình, chỉ cảm thấy tức giận, không nhịn được mà đẩy cô ra.

"Đừng có đụng đến tôi!"Cô dùng sức không lớn, nhưng Tô Liên Nhi lại "a" một tiếng, nặng nề ngã xuống đất.

"Liên Nhi!"Lục Viễn Tiêu lập tức chạy tới, đau lòng ôm lấy Tô Liên Nhi, ngẩng đầu nhìn về phía Tô Du Du, đáy mắt đầy lửa giận.

"Tô Du Du! Liên Nhi dù sao cũng là em của em, em làm sao có thể ra tay nặng như vậy!""Viễn Tiêu, anh đừng trách chị!" Tô Liên Nhi nước mắt giàn giụa, giọng nói nhỏ nhẹ yếu ớt: "Chị ấy!.

Chị ấy chỉ là quá khó để chấp nhận! "Từng giọt nước mắt rơi xuống từ trên gò má của Tô Liên Nhi, Lục Viễn Tiêu đau lòng.

Liên Nhi luôn làm người ta yêu thương, thương tiếc như vậy, không giống như Tô Du Du, luôn khiến người ta cảm giác không chịu nổi, quả nhiên là nha đầu quê mùa đến từ nông thôn, nào có thể lên được mặt bàn!Lục Viễn Tiêu ôm Tô Liên Nhi vào trong lòng, giống như ôm lấy trân bảo, màn này trong mắt Tô Du Du, quả thật quá chói mắt!""Lục Viễn Tiêu! Rõ ràng anh đã nói! Anh yêu tôi! " Tô Du Du nỗ lực tự nói với mình đừng khóc, nhưng lúc mở miệng, dường như bị chặn lại trong: "Anh rõ ràng đã nói sẽ lấy tôi! "Lục Viễn Tiêu ngẩng đầu, thấy sắc mặt Tô Du Du tái nhợt, trong tim như bị người khác hung hăng đâm một nhát.

Hắn đích thật nhớ rất kĩ khuôn mặt trắng nõn, xinh xắn của Tô Du Du, cùng nụ cười xấu hổ, chạy theo phía sau hắn, từng gọi hắn: "Anh Viễn Tiêu, anh Viễn Tiêu! "Nhưng hắn bỗng nhiên nhớ tới khi mình nhìn thấy những hình ảnh kia, Tô Du Du ph óng đãng ôm lấy người đàn ông kia, bộ dạng lẳng lơ!Trong tức khắc, tất cả không nỡ liền biến thành bọt nước.

"Cưới cô?" Hắn cười nhạt, giọng nói bạc lạnh: "Tại sao tôi lại phải cưới một người phụ nữ không tuân theo nữ tắc như cô?"Thân thể Tô Du Du cứng lại, không thể cử động một chút nàoKhông tuân theo nữ tắc?Cô vì hắn thủ thân như ngọc đến giờ, chờ đến tối nay giao mình cho hắn.

Nhưng hắn thì sao?Ngủ với em cô, còn nói cô không tuân theo nữ tắc?Cô không nhịn được cười bật lên.

Cười đến từng giọt nước mắt rơi xuống.

Đây chính là người đàn ông cô yêu 10 năm sao, từ ngày bước đến Tô gia đến giờ, cô đã yêu hắn trọn 10 năm!Nhưng đây lại là kết quả, quả thực dường như chỉ mình cô đa tình!"Được!" Lúc cô mở miệng, giọng nói xa xôi dường như là không phải của mình: "Tôi buông bỏ, tôi rời đi!"Nói xong, cô xoay người rời đi, giả vờ bước đi thật vững, nhưng thật ra cô đã rất cố gắng quay lưng đi.

Đi thẳng 1 đường đến thang máy, cô mới lau nước mắt ở khóe mắt.

Tô Du Du, đừng suy nghĩ đến tên Lục Viễn Tiêu kia, hắn ta không xứng với nước mắt của cô.

Hôm nay là sinh nhật 19 tuổi của cô, bây giờ cô nên nghĩ tới việc, đến đâu tìm người đàn ông, hoàn thành lời bà nội dặn.

Bà nội đã nói qua, nếu như cô không thể vào hôm nay hoàn thành việc kia, ông bà cô có chết cũng không nhắm mắt.

Nhưng mà! Cô đi đến đâu tìm đàn ông đây?Ting!Cô đang khổ não suy nghĩ, cửa thang máy đột nhiên mở ra, cô ngẩng đầu một cái, cả người nhất thời sửng sốt.

Bên ngoài thang máy có một người đàn ông, người cao khoảng 1m9, cả thân mặc áo sơ mi trắng làm bật lên vòng eo thon nhỏ, rắn chắc, ngũ quan tinh tế như là hàng điêu khắc mỹ nghệ, đôi mắt đen sâu không đáy, quanh người tản ra một khí chất cường đại, khiến người ta nhìn thấy đã khiếp sợ.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 3: 3: Đừng Ở Chỗ Này


Tô Du Du chưa từng nhìn thấy người đàn ông nào dễ nhìn như vậy, cho đến khi người này bước vào thang máy ấn tầng cao nhất, cô mới kịp phản ứng lại...Hết lần này đến lần khác lại cho cô vào đúng này gặp phải một người đàn ông anh tuấn như vậy, cái này có khi nào là ý trời đã định không?Do dự trong phút chốc, Tô Du Du lập tức khẽ cắn môi, ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông kia."Tiên sinh...Anh...!Không biết anh có hứng thú...!cùng tôi...!làm cái kia...!hay không?"Lời vừa nói ra khỏi miệng, Tô Du Du liền hận không thể cắn đứt lưỡi mình.Người đàn ông chậm rãi quay đầu, tròng mắt nhìn về phía Tô Du Du.Ánh mắt kia cực kì lạnh lùng, trong nháy mắt Tô Du Du cảm giác như mình vừa ngã vào hầm băng, toàn thân rét run.Bờ môi mỏng khẽ hé mở, giọng nói trầm thấp, nhưng rất êm tai:" Cùng cô?"Nói xong, anh ta liêc nhìn từ trên xuống dưới Tô Du Du, đôi mắt hiện lên tia khinh rẻ.Trong đầu Tô Du Du oanh một tiếng!Lục Viễn Tiêu khinh thường mình cũng thôi đi, bây giờ đến cả một người đàn ông xa lạ cũng khinh thường mình?Tô Du Du mặc dù có chút quê mùa, cũng không biết trang điểm làm sao, nhưng cũng không đến nỗi không có chút xíu mị lực nào!Cô có chút tức giận, tháo gọng kính to của mình xuống, thở phì phò trừng mắt nhìn người đàn ông trước mắt: "Đúng vậy, cùng tôi, có muốn thử một chút hay không?"Khuôn mặt cô không chút son phấn nhưng ngũ quan lại vô cùng tinh xảo, sau khi lấy mắt kính xuống, đôi mắt sáng trong suốt, lộ ra ánh mắt quật cường không chịu thua ai.Trong lòng Trì Tư Tước khẽ động, đột nhiên có một loại cảm giác rất kì quái.Cảm giác này, là lần đầu tiên."Cô xác định cô có thể khơi mào hứng thú của tôi?"Hắn đột nhiên cảm thấy nha đầu nhà quê trước mặt lại khiến hắn hứng thú lạ thường, khẽ nhíu mày, cúi đầu hỏi một câu, trong lòng cũng chưa từng cho là thật.Hắn biết, căn bản cô gái này cũng không thể đến gần hắn.Tô Du Du cũng không biết suy nghĩ của anh ta, chỉ là nhíu mày.Cái này.Quả thực hỏi đúng trọng điểm rồi.Làm thế nào có thể khơi mào hứng thú của đàn ông?Tô Du Du thấy số tầng đang nhảy lên từng chút một, có chút nóng vội, cuối cùng chỉ có thể khẽ cắn môi.Quên đi!Không suy nghĩ nhiều nữa!Cô bỗng dưng vươn tay lên, nắm lấy cổ áo Trì Tư Tước, dùng sức kéo xuống, thừa dịp hắn không chú ý mà trực tiếp nhắm hai mắt lại, nghiêm túc hôn lên!Trì Tư Tước căn bản không ngờ Tô Du Du sẽ làm ra tình huống thế này, bờ môi mềm chạm vào môi hắn, trong chốc lát, cả người hắn cứng đờ.Chuyện gì đã xảy ra.Cô gái này tại sao lại có thể đụng vào mình!Trong lòng hắn đầy nghi ngờ, nhưng rất nhanh không có chút sức nào nghĩ về vấn đề này, bởi vì hắn cảm thấy cả người mình như đang có lửa!Tô Du Du tuy chưa từng có kinh nghiệm, nhưng cô vẫn nghe lời bà nội, không được có bất kì tiếp xúc thân thể nào với đàn ông, vì vậy đây là nụ hôn đầu của cô.Nhưng nụ hôn thiếu kinh nghiệm đó lại làm cho đôi mắt đen ánh của Trì Tư Tước trở nên u ám không gì sánh được.Cô gái này, rốt cuộc có lai lịch như thế nào, không chỉ có thể đụng vào mình, lại còn có thể dễ như trở bàn tay làm cơ thể hắn phản ứng?Phải biết rằng, đây là lần đầu tiên hắn có phản ứng với phụ nữ!Đôi mắt đen của hắn càng thâm thúy, một giây tiếp theo, hắn đảo khách thành chủ, dùng sức một cái đã kéo Tô Du Du vào sát vách tường.Lúc tay Trì Tư Tước chạm vào da thịt Tô Du Du, cô không tự chủ được mà run cả người!Lạnh quá!Người đàn ông này bị sao vậy, sao lại giống y như khối băng thế này?Nhưng rất nhanh không còn sức suy nghĩ đến vấn đề này, bởi vì cô đã bị hôn đến choáng váng đầu óc, chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ khí lực cuối cùng, giùng giằng mở miệng."Đừng, đừng ở chỗ này...!Có camera...".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 4: 4: Sợ


Nghe nói như vậy, Trì Tư Tước rốt cuộc cũng dừng lại, buông môi của Tô Du Du ra, nhưng người vẫn dính sát lấy cô.

Đôi mắt hắn nhìn cô gái trước mặt, bờ môi bị hôn đến ửng hồng, giống như một loại trái cây mọng nước, ngon miệng, viền mắt cũng ướt át, đôi mắt to tròn bàng hoàng nhìn hắn.

Trong phút chốc, ánh mắt của hắn càng thêm u ám.

"Được.

" Hắn khẽ cắn lên vành tai đỏ ửng của Tô Du Du, lúc này giọng nói biến đổi trở nên khàn hẳn đi: "Chúng ta về phòng.

"Người đàn ông này, khí tức xung quanh đều lạnh như băng, làm Tô Du Du không nhịn được mà run một cái.

Tinh!Đúng lúc thang máy lên tới tầng chót, Trì Tư Tước bế bổng Tô Du Du lên, đi vào phòng tổng thống duy nhất của tầng này.

Hiện tại Tô Du Du cảm thấy tim mình như đã nhảy cả ra ngoài, cả người đang phát run.

Trì Tư Tước cảm giác được thân thể run rẩy của cô, đôi mắt đen nhìn xuống, cười như không cười: "Sao vậy, sợ sao?"Tô Du Du giật mình một cái.

"Sợ gì chứ!" Cô lớn lối nói, che dấu sự chột dạ của mình: "Tôi mới không sợ! Có sợ cũng phải là anh sợ!""Tôi sợ?" Trì Tư Tước nhướn mày, cười lạnh lặp lại lời của Tô Du Du nói: "Cô yên tâm, tuyệt đối là do cô quá lo lắng.

"Sự thật chứng minh, quả thật là do Tô Du Du quá lo lắng.

Đêm này, đối với cô mà nói, quả thực giống như ác mộng.

Người đàn ông này dường như không hề biết mệt mỏi.

Không chỉ có như vậy, thân thể anh ta quá lạnh, lạnh giống như một khối băng vậy, cô đắp mền kín người, nhưng vẫn không thể ngừng lạnh run.

Cuối cùng, cô thật sự không chịu nổi nữa, rốt cuộc hôn mê bất tỉnh! \_ \_ \_Sáng ngày hôm sau.

Trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy, một lát sau Trì Tư Tước mặc áo choàng tắm chậm rãi bước ra.

Nhìn cô gái đang ngủ say trước mặt, cả người co rút trong chăn, trên khắp da thịt đều là vết xanh vết tím, vô cùng điềm đạm đáng yêu.

Trì Tư Tước trong lòng có chút mềm lại.

Hôm qua có phải hắn quá không biết thương hoa tiếc ngọc không? Hắn như vậy mà lại quên mất, cô cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường, sợ rằng không thể chịu nổi hắn.

Lúc này, Tô Du Du đang ngủ, có chút trở người, cảm giác đau nhức liền kéo tới, đôi mắt thanh tú cùng khuôn mặt khẽ nhăn lại.

Trì Tư Tước nhíu mày, bước tới đầu giường, lấy ra một hộp sứ, dùng ngón tay lấy cao bôi trong hủ, thoa lên những dấu vết trên người Tô Du Du.

Khi hắn bôi đến cổ của Tô Du Du, động tác chợt ngừng lại.

Xương quai xanh của Tô Du Du rất đẹp, tinh tế, xinh đẹp, nhưng bên xương quai xanh bên trái có một ấn ký màu đỏ, khác hoàn toàn với dấu vết xanh tím trên người, chắc chắn không cùng một vết thương.

Hình dạng, giống như đóa hoa mai.

Trì Tư Tước đột nhiên có cảm giác lạ thường, không kiềm chế được, ngón tay thon dài đặt lên chỗ bớt kia.

Da thịt chạm nhau, trước mắt hắn hiện lên rất nhiều hình ảnh.

Trong chiếc tàu biển chạy định kỳ, trong một buổi tiệc rượu, trong căn phòng trống rỗng, thân hình của cô gái ấy! Hắn bỗng dưng thu tay về, khó tin nhìn cô gái đang ngủ say trên giường.

Chuyện gì đã xảy ra! Những hình ảnh này là sao?Lẽ nào trước đây hắn đã từng gặp qua cô? Nhưng vì sao một chút ký ức hắn cũng không có?Trì Tư Tước đang suy tư, lúc này! Cọc cọc! Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

Trì Tư Tước kéo mền đắp cho cô, rồi đứng dậy đi mở cửa.

"Thiếu gia" Trợ lý của hắn \- Trì Hạo đứng ngoài cửa, thái độ cung kính: "Lão gia đang đơi ngài, hỏi ngài sao lại chưa đi qua.

""Bởi vì phụ nữ này.

""Phụ nữ," Trì Hạo biến sắc: "Chẳng lẽ nói! ".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 5: 5: Thiếu Gia Vậy Mà Lại Chạm Vào Phụ Nữ


Trì Hạo nhanh chóng nhìn thoáng qua về phía phòng ngủ, mơ hồ thấy có người trên giường, vẻ mặt vừa kích động vừa lo lắng: "Thiếu gia, ngài vậy mà chạm! Nhưng mà thân thể của cô bé có bị nhiễm quỷ khí của ngài hay không! "Tâm trạng của hắn đang rất phức tạp!Hắn vui vẻ vì cuối cùng trì thiếu rốt cuộc cũng nghĩ thông suốt, nguyện ý chạm vào phụ nữ.

Phải biết là cho dù là lúc Trì thiếu còn sống hay đã mất thì việc này cũng là lần đầu.

Nhưng hắn lại rất lo lắng, Trì thiếu không phải người sống, chỉ sợ cô bé kia sau khi chạm vào người Trì thiếu, tuổi thọ cũng mất dần.

"Không cần lo lắng.

" Trì Tư Tước lạnh giọng cắt ngang: "Cô ấy có thể đến gần ta, hơn nữa một chút không sao cả.

"Vẻ mặt Trì Hạo từ giật mình lập tức biến thành kinh hỉ.

"Không có việc gì sao? Cho nên có thể nói! Cô ấy là cô gái có bát tự thuần âm?""Có lẽ vậy.

""Thật tốt quá, nếu đúng vậy thì thật tốt quá! Chúc mừng thiếu gia, rốt cuộc chúng ta cũng tìm được rồi!" Trì Hạo cao hứng đến muốn khóc.

"Tôi giờ sẽ sang gặp ông.

" Đối lập với vẻ kích động của Trì Hạo, Trì Tư Tước thần sắc ảm đạm, mặc áo sơ mi trắng vào, cài từng nút một: "Cậu thay tôi điều tra, rốt cuộc cô gái này có lai lịch như thế nào.

""Dạ.

"\_ \_ \_Sau khi Tô Du Du tỉnh dậy, chỉ cảm giác cả người đau nhức, dường như muốn vỡ thành từng mảnh nhỏ.

Cô cố gắng từ trên giường đi xuống liền phát hiện cả căn phòng lớn không có ai.

Người đàn ông kia đã đi rồi?Đúng là bạc tình mà!Quên đi, dù sao cô tìm người đàn ông này, ban đầu cũng vì nhiệm vụ của bà bà, không cần dây dưa quá nhiều.

Tô Du Du muốn rời đi, cũng không ngờ vừa đứng dậy liền đau đến ngã lại lên giường.

Cô cố gắng chịu đựng, vất vả mới mặc quần áo xong, đứng dậy đã nhìn thấy màu đỏ nhàn nhạt trên ga giường.

Cô giật mình trong chốc lát, nhưng rất nhanh lắc đầu, đè cảm giác chua xót trong lòng xuống, bước ra khỏi phòng.

Vừa ra khỏi cửa, cô đã nghe thấy: "Tô tiểu thư.

"Tô Du Du lại càng hoảng sợ, quay đầu nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi đứng ở cửa.

Nhìn chàng trai thanh tú trước mắt, Tô Du Du nhíu mày: "Anh là! ""Tôi là trợ lý của Trì thiếu \- Trì Hạo, tôi đưa Tô tiểu thư về nhà.

"Trì thiếu?Lẽ nào người đàn ông hôm qua?Tô Du Du vốn muốn từ chối nhưng bây giờ căn bản đi bộ còn không được, vậy cũng không cố chấp nữa: "Vậy làm phiền anh rồi.

"Trì Hạo lễ phép cười, dẫn Tô Du Du xuống dưới, ánh mắt không nhịn được nhìn Tô Du Du.

Một chiếc váy liền áo màu trắng, tóc thắt bím đơn giản, một cặp kính đen to.

Không nghĩ tới! Trì thiếu lại có sở thích như vậy.

Chẳng trách trước kia nhiều mỹ nữ như vậy đưa đến cửa, Trì thiếu đều chưa từng chạm đến, thì ra là do khẩu vị thanh đạm đến kì lạ a! "Tô tiểu thư, cô muốn đi đâu, về nhà sao?"Tô Du Du quá mệt mỏi, chưa ý thức được vì sao đối phương biết tên họ mình, chỉ lắc đầu: "Không phải, đến khách sạn thế kỷ.

"Tuy là mệt chết nhưng cô còn có việc phải xử lý.

Trước còn hy vọng kết hôn cùng tên tra nam Lục Viễn Tiêu, cô có đặt tiệc, Lục Viễn Tiêu căn bản không quản chuyện gì, tất cả đều là cô tự sắp xếp, hiện tại đương nhiên cần cô đi xử lý.

Xe rất nhanh đến khách sạn Thế Kỷ rồi dừng lại Tô Du Du nhịn đau bước xuống xe, nhưng nhìn thấy lẵng hoa trước cửa khách sạn, cô không khỏi ngây người.

"Chúc Tô Liên Nhi và Lục Viễn Tiêu tân hôn hạnh phúc, bách niên giai lão"Tô Liên Nhi cùng Lục Viễn Tiêu? Tân hôn?Tô Du Du hai tay bỗng dưng nắm chặt lại, chạy vào trong khách sạn.

"Tô tiểu thư.

"Trì Hạo ở phía sau gọi cô, nhưng cô hoàn toàn không nghe thấy.

Trì Hạo lưỡng lự một cái, rồi bấm số điện thoại gọi cho Trì Tư Tước.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 6: 6: Vốn Là Hôn Lễ Của Cô


Tô Du Du vào hội trường khách sạn, liền thấy bên trong đầy người, đều là thân thích của Tô gia.

Trong phòng bố trí tiệc cưới khiêm tốn lại tinh xảo.

Tất cả các lẵng hoa đều là tự cô cùng nhà thiết kế thảo luận thiết kế, từng món ăn trên bàn cũng do cô quyết định, mỗi gói kẹo cưới trước mặt khách cũng do cô tự mình chọn bao bì.

Hết thảy tất cả đều do cô tỉ mỉ an bài, cùng kết hôn với Lục Viễn Tiêu.

Nhưng hết lần này đến lần khác, cô dâu lại không phải là cô!"Ôi, đây không phải là Du Du sao, hôn lễ của Liên Nhi, cô ta tới làm gì?""Còn có thể làm gì! Nhất định là đố kị Liên Nhi gả cho người chồng tốt như vậy, đến phá hư thôi!"" Quả nhiên là người hung ác độc địa! Một đứa con nuôi mà lại vong ân phụ nghĩa như vậy!"Tô Du Du xuất hiện, rất nhanh gây chú ý với tất cả thân thích Tô gia ở đây, mọi người nghị luận ầm ĩ, ánh mắt đầy khinh thường.

Tô Du Du thật giống như không nghe thấy những âm thanh xung quanh, chỉ nhìn về phía sân khấu trong buổi tiệc.

Trên sân khấu, Lục Viễn Tiêu cùng Tô Liên Nhi đứng cạnh nhau, giống như một đôi bích nhân, Tô Liên Nhi mặc váy cưới màu trắng nổi bật, mỹ lệ như đóa hoa bách hợp, nhưng Tô Du Du biết, ngay cả váy cưới đều do tự cô chọn lựa.

Cô giống như mất hồn, từng bước đi về phía bọn họ, nhưng mà mới đi được mấy bước, đột nhiên có một bóng người xông đến, kéo mạnh cô lại.

Cô ngẩng đầu, đã nhìn thấy khuôn mặt tức giận đùng đùng của cha nuôi Tô Hải Sơn.

"Tô Du Du, mày đến đây làm gì? Nhanh đi về!""Quay về?" Ý thức cô có chút quay về, hai tay xiết chặt: "Ba, cái này không phải là hôn lễ của con sao? Tại sao muốn con trở về?"Cô có thể nhịn việc Tô Liên Nhi cùng Lục Viễn Tiêu ở cạnh nhau nhưng cô không thể chịu đựng được, hôn lễ ngọt ngào cô chuẩn bị lại cho bọn họ!"Mày!" Tô Hải Sơn tức giận đến không nói ra lời, nhưng lúc này, Tô Liên Nhi cùng Lục Viễn Tiêu cũng nhìn thấy Tô Du Du xuất hiện.

Đáy mắt Lục Viễn Tiêu lộ rõ vẻ chán ghét, mà Tô Liên Nhi lại là vẻ mặt hoang mang, một giây sau, cô xách váy chạy xuống đài.

"Chị.

" Cô ta nắm lấy tay Tô Du Du, đáy mắt đầy hoang mang: "Chị đừng hiểu lầm! Là bởi vì chị cả đêm không về, ba mẹ cùng em nghĩ là chị không muốn gả cho Viễn Tiêu nên mới để em thay thế.

Hiện tại chị đã về rồi, cô dâu đương nhiên là chị.

"Nói xong, Tô Liên Nhi còn thực sự lấy vòng hoa trên đầu xuống, còn có nhẫn trên tay, đưa cho Tô Du Du, nhưng mà tay cô ta lại run không ngừng, nước mắt không ngừng rơi xuống.

Dáng vẻ đáng yêu của cô ta càng làm cho Tô Du Du giống như một người phụ nữ ác độc!"Tô Du Du tức giận đến mức run cả người: "Tô Liên Nhi cô không cần đóng kịch nữa! Cô có phải sợ tôi nói cho mọi người, ngày hôm qua cô đã cùng hôn phu của tôi! "Bốp!Lời của Tô Du Du còn chưa nói hết, Tô Hải Sơn liền tát cô một bạt tai, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của cô, trong nháy mắt đã hằn lên dấu bàn tay ửng đỏ.

"Mày là cái đồ bất hiếu!" Tô Hải Sơn hét ầm lên: "Có phải không hủy đi hạnh phúc của Liên Nhi, trong lòng mày không thoải mái!""Ba!" Tô Liên Nhi kéo cánh tay Tô Hải Sơn, vừa lắc đầu vừa rơi lệ: "Đừng đánh chị ấy, chị ấy là cô nhi, đã rất đáng thương, chúng ta đừng đối với chị ấy như vậy!"Cô nói xong liền nhìn về phía Tô Du Du.

"Chị, chị mau xin lỗi ba, nếu chị lại đổi ý gả cho Viễn Tiêu rồi, tất cả mọi người đều thông cảm cho chị, chị chỉ cần! "Tô Liên Nhi chưa nói hết, ánh mắt đột nhiên rơi xuống nơi cổ của Tô Du Du có vết xanh vết tím như ẩn hiện, nhất thời không nói nên lời, thét lên một tiếng kinh hãi.

"Chị, trên người chị sao có nhiều vết hôn như vậy! Lẽ nào chị tối qua! "Ngay sau đó, cô ta bất giác như mình nói sai, lật đật che miệng lại.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 7: 7: Khách Không Mời Mà Đến


Tất cả ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Tô Du Du, chỉ thấy trên bắp đùi và cổ trắng như tuyết của cô quả nhiên đầy vết xanh tím.

Ánh mắt Lục Viễn Tiêu trên sân khấu cũng rất lạnh.

Quả nhiên, hắn đoán không sai, Tô Du Du chính là cô gái như vậy, buồn cười nhất, hắn cũng vì hủy hôn mà đối với cô có chút hổ thẹn! Hiện tại xem ra, loại phụ nữ ph óng đãng này, căn bản không đáng để hắn hổ thẹn!Mẹ nuôi Khưu Thục Vân lúc này cũng đến, kéo tay Tô Du Du kêu khóc: "Du Du, chúng ta đã nuôi con lớn như vậy, tại sao con lại không có tự trọng như vậy! Cho dù không muốn gả cho Viễn Tiêu, con cũng không thể tự chà đạp bản thân mình.

Thân thích Tô gia xung quanh đều nhìn Tô Du Du, ánh mắt càng thêm mấy phần chán ghét, khinh thường.

Cứ tưởng rằng Tô Du Du này là người quê mùa, nhưng dù sao cũng trung hậu thành thật, nào ngờ là loại không biết xấu hổ như vậy! Tuổi còn nhỏ đã để cho người ta làm đi làm lại nhiều lần thành cái dạng này! Quả thực quá dơ bẩn!Tô Hải Sơn chỉ còn lại là sắc mặt đỏ bừng.

Tô Du Du làm như vậy, dù thế nào cũng liên quan đến dòng họ Tô gia hắn, nhưng nó lại còn không biết hổ thẹn, đúng là làm mất hết mặt mũi Tô gia.

Trong tâm hắn bắt đầu phẫn nộ, trực tiếp cầm lấy chén trà bên cạnh, nghiêm khắc ném về trán Tô Du Du.

"Mày đúng là loại chẳng biết xấu hổ! Nhất định là do thiếu giáo huấn!"Mắt đã nhìn thấy chén trà sắp đập trúng chán của Tô Du Du, nhưng đột nhiên! Loảng xoảng!Bên cạnh đột nhiên bay lên một chén trà khác, ném chuẩn về phía Tô Hải Sơn ném ra.

Xoảng!Hai chén trà va nhau, vỡ thành mảnh vụn.

Toàn hội trường hoàn toàn tĩnh mịch, tất cả mọi người đều giật mình, ngẩng đầu, mới phát hiện cửa lớn phòng hội trường mở ra lúc nào.

Một bóng người cao lớn, rắn rỏi, đứng ngược ánh sáng.

"Là ai?" Tô Hải Sơn tức giận đến sắc mặt đỏ bừng: "Đây là hôn lễ tư nhân! Ai cho ngươi tự tiện xông vào!"Người đàn ông đứng ở ngay cửa không trả lời.

Lúc này, rất nhiều hộ vệ áo đen đi tới, chỉnh tề đứng hai bên cửa, thần sắc lạnh lùng, làm cho tân khách có chút bối rối.

Đây là ai, phô trương lớn như vậy?Lúc này, người đó mơia chầm chậm bước đến.

lộp bộp, lộp bộp.

Tiếng bước chân không nhanh không chậm, mỗi bước đều giống như đi vào lòng người.

Người đó chậm rãi đi tới trung tâm bữa tiệc.

Chiếc áo màu trắng bọc lấy thân hình vạm vỡ, quần tây đen ôm lấy đôi chân thon dài, đôi mắt sâu không thấy đáy, sắc bén, mũi cao thẳng, môi mỏng gợi cảm, ngũ quan hoàn mỹ không một tia khuyết điểm.

Càng làm người ta kinh ngạc hơn là trên người đàn ông này có khí chất cường đại, quả thật giống như vương giả quân lâm thiên hạ.

Đôi mắt đen đảo quanh mọi người, mang theo cảm giác áp lực vô hình làm cho người ta sợ đến mức run người.

Cặp mắt đen rơi vào cô gái ngồi sộp dưới đất ở trung tâm.

Chỉ thấy quần áo rối loạn, tóc bù xù, cúi đầu, bả vai tựa như đang co quắp lại.

Đáy mắt Trì Tư Tước hiện lên tia ám khí.

"Cậu! " Tô Hải Sơn nhìn người đàn ông trước mặt, mở miệng lần nữa, giọng nói không kiềm được mà yếu đi nhiều: "Cậu là ai?"Tô Hải Sơn còn chưa kịp đợi người kia đáp, người phía sau hắn chợt phản ứng kịp, đột nhiên bước ra nói.

"Trì thiếu?" Hắn gần như hổn hển mà nói, kích động đên hai mắt tỏa sáng: "Ngài sao lại tới đây! Sao không nói trước một tiếng, tôi để cha ông tới đón ngài.

Trì thiếu?Toàn bộ hội trường đều đổi sắc mặt.

Toàn bộ thành phố S, người nhà họ Trì rất nhiều, nhưng tiêng "Trì thiếu" này, chỉ có một người đàn ông!Đó chính là Trì Tư Tước!.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 8: 8: Người Đàn Ông Bí Ẩn


Trì gia là gia tộc cường đại thần bí nhất toàn quốc, thậm chí toàn thế giới.

Không ai biết lai lịch gia tộc này, chỉ biết thế lực của gia tộc này trải rộng khắp mọi góc trên thế giới, hắc bạch cũng phải sợ, cho dù tổng thống quốc gia cũng phải kiêng dè họ.

Mà Trì Tư Tước, càng là nhân vật phong vân nhất trong Trì gia.

Mười tuổi bắt đầu buôn bán, 12 tuổi sáng tạo phần mềm hệ thống lợi hại nhất toàn thế giới, 15 tuổi liền vinh quang bước lên nhà giàu số 1 thế giới.

Nếu như hỏi đàn ông thành phố S kính nể nhất người nào, bọn họ nhất định nói là Trì Tư Tước!Nếu như hỏi phun nữ thành phố S này muốn gả cho ai nhất, mọi người nhất định sẽ nói là Trì Tư Tước!Một nhân vật truyền thuyết như vậy lại xuất hiện trong hôn lễ của mình, làm Lục Viễn Tiêu không kích động cho được?Chỉ cần Lục gia có thể có chút quan hệ với Trì Tư Tước, đã đủ cho bọn họ vinh hoa phú quý cả đời!"Thật ngại quá, Trì thiếu!" Tô Hải Sơn hiện tại nghĩ lại mà chảy mồ hôi lạnh, cúi đầu khom lưng, vẻ mặt nịnh nọt: "Hôm nay là hôn lễ con gái tôi, ngài tới tham gia hôn lễ sao?""Đúng vậy.

" Khưu Thục Vân nhìn Trì Tư Tước bằng ánh mắt nóng bỏng: "Đây chính là con gái của tôi \- Tô Liên Nhi.

"Nói xong, cô vội vàng kéo Tô Liên Nhi đang mặc váy cưới đến trước mặt.

Tô Liên Nhi gương mặt ửng đỏ, không nhìn được mà liếc Trì Tư Tước một cái, đáy mắt hiện lên tia hối hận.

Cô cho rằng Lục Viễn Tiêu đã là người đàn ông hoàn mỹ nhất rồi, giờ gặp Trì Tư Tước, cô mới biết cái gì là khác biệt trên trời dưới đất!Sớm biết như vậy, cô chắc chắn sẽ không vội vã gả cho Lục Viễn Tiêu! Ánh mắt Trì Tư Tước lạnh như băng, chậm rãi rơi lên người Tô Liên Nhi.

Tô Liên nhi kích động đến run rẩy trong lòng.

Anh ấy nhìn cô rồi!Anh ấy đang nhìn cô!Nhưng cô hưng phấn, chưa kịp mở miệng đã nghe thấy giọng nói không có nhiệt độ của Trì Tư Tước: "Cút ngay!"Nụ cười Tô Liên Nhi bỗng nhiên cứng đờ: "Cái gì?""Tôi bảo cô, cút!"Từng chữ lạnh như băng phát ra từ bờ môi mỏng ấy, Tô Liên Nhi đột nhiên cảm thấy dường như có lực lượng không nhìn thấy, đẩy mạnh mình một cái, lảo đảo thụt lùi về phía sau mấy bước.

Trì Tư Tước chậm rãi đi ngang người cô ta, bước đến trước mặt Tô Du Du.

Tô Du Du ngã trên mặt đất, đau đến mức không đứng dậy nổi, đặc biệt nửa người dưới đau đớn, giống như muốn nứt cả ra, bỗng nhiên một đôi giày da tinh xảo dừng lại trước mặt cô.

Cô sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng, đã nghe thấy giọng nói cuồng ngạo, lạnh như băng trên đỉnh đầu cô: "Tô Du Du, ngẩng đầu lên.

"Tô Du Du ngẩn người, ngẩng đầu, đã nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú đến kinh tâm động phách của Trì Tư Tước.

Là anh ta!Là người đàn ông cô ngủ cùng!Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đầy kinh hoảng, viền mắt ửng hồng đáng thương như tiểu bạch thỏ.

Trì Tư Tước chỉ cảm thấy cả người như bị gai đâm vào, càng thêm buồn bực.

Hắn bỗng dưng khom lưng, tay ôm ngang lấy người cô bế bổng lên.

"A!"Cảm giác ôm ấp giống như hôm qua, vẫn lạnh như cũ, hơi lạnh làm Tô Du Du run lên một cái.

Nhưng những vết thương trên người dưới sự lạnh lẽo này lại giống như bù đắp, thoải mái hơn rất nhiều.

Nhưng cô lại giãy giụa nói: "Anh làm gì vậy, thả tôi xuống!"Nhưng Trì Tư Tước dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn cô, liền làm cô sợ đến ngậm miệng lại.

Thật đáng sợ! Người đàn ông này thật sự đáng sợ! Cô đúng là bị sắc đẹp mê hoặc mới lựa ngủ với người đàn ông như thế này!Thấy Tô Du Du trong lòng mình rốt cuộc cũng an tĩnh, Trì Tư Tước mới thỏa mãn, ôm cô đi nhanh ra ngoài, căn bản không thèm liếc nhìn người xung quanh.

Lúc này người nhà họ Tô đã sợ đến nỗi không nói ra được câu nào.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 9: 9: Tôi Chính Là Tên Tạp Chủng


Tô Du Du?Cùng Trì thiếu?Đây là tình huống gì?Tô Du Du! Vậy mà lại bên Trì Tư Tước?Bọn họ bắt đầu từ khi nào? Có phải người đàn ông lần trước hắn nhìn thấy là anh ta hay không?Hắn cảm giác trong lòng đang có ngọn lửa cháy rực, nhìn Tô Du Du nằm trong lòng Trì Tư Tước, hắn chỉ cảm thấy chói mắt đến không nói ra lời!Mà Tô Liên Nhi bên cạnh, đáy mắt không cam lòng, càng muốn phun ra lửa!Cô quả thực không thể tin được, tên tạp chủng Tô Du Du này vậy mà lại câu được Trì Tư Tước!Tô Du Du là cái thá gì? Từ nhỏ đến lớn đến xách giày cho cô cũng không xứng, nhưng bây giờ lại cùng Trì Tư Tước ở cạnh nhau? Người cao cao tại thượng như Trì Tư tước?Cảm giác này quả thực giống như cảm giác tên ăn xin trước cửa nhà mình đột nhiên cầm tới một xấp vàng dày ném lên mặt mình, khiến người ta khó chịu vô cùng!Cô tức giận đến nổi cơn điên, nhất thời cũng không kịp nghĩ đến đây là hôn lễ của mình, hướng về phía bóng lưng Trì Tư Tước hét to: "Trì thiếu, anh ngàn vạn lần đừng để tiểu tiện nhân Tô Du Du này lừa!"Toàn hội trường lập tức trở nên tĩnh mịch, tất cả mọi người nhìn về phía Tô Liên Nhi.

Chỉ có bước chân của Trì Tư Tước không dừng lại chút nào.

Tô Liên Nhi tiếp tục gào lên: "Đêm qua cô ta đã cùng tên tạp chủng nào dây dưa không biết bao lần, cả người toàn là dấu vết bị người ta chà đạp! Cô ta căn bản chính là loại phụ nữ không biết xấu hổ! Trì thiếu, anh lau mắt cho sạch đi!"Bước chân của Trì Tư Tước lúc này mới ngừng lại.

Toàn bộ trong phòng tổ chức tiệc nhất thời hoàn toàn tĩnh mịch.

"Tên tạp chủng?" Hắn hơi nghiêng đầu, lộ ra góc nghiêng phi phàm tuấn mỹ, giọng nói giống như băng lạnh.

"Đúng vậy!" Tô Liên Nhi cho là anh tin lời mình, ánh mắt kích động sáng lên: "Không tin ngài tự mình kiểm tra một chút, toàn thân cô ta đều là dấu vết bẩn thỉu, nhất định là loại không biết xấu hổ đến cực điểm!"Người trong toàn hội trường hít khí lạnh, không dám nói lời nào, đều khẩn trương nhìn về phía Trì Tư Tước.

Trì Tư Tước không trả lời.

"Không cần kiểm tra.

" Không biết qua bao lâu, hắn mới chậm rãi mở miệng, giọng nói lạnh băng: "Bởi vì tôi, chính là tên tạp chủng mà cô nói.

Ngữ điệu Trì Tư Tước bình ổn, nhưng lời nói ra lại làm cho toàn hội trường kinh hãi đến tột độ!Tô Liên Nhi chưa phản ứng kịp, mặt trắng nhợt: "Cái gì? Chẳng lẽ đêm qua! Tô Du Du là ở cùng ngài! "Khưu Thục Vân ở bên cạnh đứng không vững, nếu như không phải có Tô Hải Sơn đỡ, sợ rằng đã ngã xuống đất rồi!Tô Du Du, đó là đứa con nuôi Tô gia bọn họ khinh thường nhất, vậy mà lại thực sự ở bên Trì Tư tước?"Ôi, Du Du thật đúng là có phúc nha! Vậy mà lại ở bên cạnh Trì thiếu! Cái này xem ra là tổ tiên Tô gia chúng ta hiển linh rồi!""Đúng vậy, đúng vậy, từ nhỏ tôi đã nói với thím hai, trong nhà chúng ta Du Du lớn lên nhất định là đứa có phúc nhất, bà nhìn xem, tôi nói đúng rồi!""Du Du, về sau bận yêu đương nhưng cũng đừng quên người nhà nha, phải biết ngày xưa lúc con còn bé, là dì hai hay cho con mấy đồ chơi nhỏ đó!"Tô gia đều là người làm ăn, gió chiều nào theo chiều ấy, năng lực này từ trước đến giờ đều là nhất đẳng, giây trước còn mắng Tô Du Du, giây sau đã thân thiết gọi tên như họ hàng ruột tình, quá mức nhiệt tình.

Tô Du Du nằm trong lòng người đàn ông lạnh như băng này, ánh mắt rũ xuống, không muốn nhìn thấy sắc mặt kinh tởm những người này.

"Dẫn tôi đi.

" Cô thấp giọng nói, tay không tự chủ được mà nắm lấy phần ngực áo sơ mi, giống như nắm lấy được phao cứu mạng cuối cùng: "Rời khỏi đây! "Trì Tư Tước nhìn cô một cái, không nói tiếng nào, chỉ là rời nhanh ra khỏi hội trường huyên náo.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 10: 10: Ngủ Với Tôi Rồi Liền Trở Mặt Không Nhận Người Sao


Bên trong xe Bentley màu đen, Tô Du Du và Trì Tư Tước ngồi kề vai nhau, Trì Hạo đang lái xe phía trước, bầu không khí trong xe trầm lặng xấu hổ.Tô Du Du nhìn người đàn ông bên cạnh một cái, rốt cuộc nhịn không được mở miệng: "Anh tìm tôi rốt cuộc muốn làm gì?"Trì Tư Tước nghe vậy nghiêng đầu, đôi mắt đen sâu không thấy đáy, chậm rãi nói: "Như thế nào? Tối hôm qua ngủ với tôi rồi, hôm nay liền muốn trở mặt không nhận người sao?"Mặt Tô Du Du bỗng chốc đỏ lên."Tối hôm qua...!tối hôm qua chính là anh tình tôi nguyện..."Giọng nói của cô càng lúc càng nhỏ xuống: "Một đêm qua đi...!chúng ta chính là người xa lạ, không nên có liên...!A!"Lời của cô còn chưa nói xong, cằm đột nhiên bị Trì Tư Tước giữ lấy, tiếng kêu sợ hãi của cô còn chưa kịp bật thốt ra thì người liền bị hơi thở lạnh băng của hắn bao bọc cô lần nữa."Người xa lạ?" Trì Tư Tước đến gần Tô Du Du, giận quá hóa cười, trong tròng mắt đen lộ ra lửa giận: "Cô thật sự can đảm.""Anh...!Anh buông tôi ra! Tôi có nói sai sao?" Tô Du Du hoảng loạng mà giãy giụa: "Anh cũng không biết tôi là ai hết! Anh còn quấn lấy tôi làm gì?""Tô Du Du, nữ, 19 tuổi." Ngón tay thon dài của Trì Tư Tước vuốt v e cằm Tô Du Du, không nhanh không chậm nói: "Cha mẹ đều mất từ nhỏ, theo linh môi \(\*\) bà bà lớn lên, 9 tuổi năm đó bà bà não bị tụ máu thành người thực vật, liền được Tô gia nuôi dưỡng.

Bởi vì bà bà của cô đã cứu mạng của Lục Ngạo Thiên, cho nên Lục Ngạo Thiên liền hứa hôn cô với con trai của mình Lục Viễn Tiêu."\(\*\) Linh môi: người lắng nghe tiếng của quỷ hồn chỉ đường cho người chết chuyển kiếp.Tô Du Du lập tức ngây người ra.Người đàn ông này... vậy mà điều tra thân thế của cô rõ ràng như vậy!"Như thế nào?" Trì Tư Tước lại gần Tô Du Du một chút, khuôn mặt nhỏ trắng bệch của cô, phản chiếu ở trong mắt của hắn: "Cô còn muốn nói là tôi không biết cô là ai nữa không?"Bây giờ Tô Du Du thật sự sợ rồi, giọng cô run run nói: "Anh...!anh rốt cuộc muốn làm gì...!tôi cảnh cáo anh...!tôi..."Lời của cô còn chưa dứt, tay Trì Tư Tước bỗng dùng sức, khiến cô đau đến không nói ra lời."Tôi muốn cô, sinh con cho tôi." Hắn lạnh lùng nói.Chỉ có phụ nữ bát tự thuần âm, mới có thể sinh ra quỷ thai. Hắn tìm kiếm nhiều năm như vậy, vẫn không tìm được phụ nữ có điều kiện phù hợp, thật không ngờ tới, hôm nay cô ta lại tự đưa đến cửa, hắn như thế nào lại thả cô ta đi được chứ?Tô Du Du nghe được thì hãi hùng khiếp vía!Sinh con?Anh ta còn muốn cô sinh con cho anh ta?Nhất định là điên rồi!Cô vùng vẫy muốn tránh khỏi Trì Tư Tước, nhưng một chút sức lực của cô, ở trước mặt Trì Tư Tước giống như là gãi ngứa, Trì Tư Tước nhẹ nhàng đè một cái, là đã có thể ép toàn bộ cơ thể cô trên ghế mềm của xe."Xem ra cô rất nóng vội?" Trì Tư Tước nhìn Tô Du Du, khẽ nói, giọng nói trầm hơn lúc nãy vài phần: "Vốn còn muốn xem xét lại việc tạo người với cô, nhưng bây giờ xem ra, cô đợi không kịp nữa rồi?""Tôi...!tôi không có..." Tô Du Du sợ đến đầu lưỡi run lên.Đêm tối hôm đó, cô suýt chút nữa là không đứng lên nổi, nếu như thêm lần nữa, cô sợ rằng thật sự chết mất!Nhưng Trì Tư Tước giống như là không nghe thấy lời cô, chỉ nhìn chằm chằm cô.Tô Du Du lớn lên có khuôn mặt nhỏ thanh tú thuần khiết, cùng với những từ xinh đẹp gợi cảm, một chút quan hệ cũng không có, nhưng chẳng biết tại sao, khi nhìn cô, liền xuất hiện một loại cảm giác khô nóng khác thường.Thấy ánh mắt Trì Tư Tước càng ngày càng u ám, cơ thể Tô Du Du không khỏi run lên, đáy mắt hiện lên một tia sợ hãi.Trải qua đêm tối hôm đó, ánh mắt Trì Tư Tước có ý gì, bây giờ cô biết rõ hơn bất cứ người nào..
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 11: 11: Chịu Trách Nhiệm Chính Là Kết Hôn


Tô Du Du sợ đến run lên, nhưng vào lúc này xe đột nhiên dừng lại.

"Cái kia! " Trì Hạo ngồi ở vị trí lái xe, hận không thể đem mắt của mình móc ra, nhưng vẫn bất chấp kiên trì nói: "Trì thiếu, đến rồi ạ.

"Tay Trì Tư Tước chợt dừng lại.

"Hôm nay tha cho cô trước.

" Hắn thấp giọng nói một câu, buông Tô Du Du ra: "Xuống xe.

"Tô Du Du như được đại xá, nhanh chóng chỉnh lại quần áo, xuống xe theo Trì Tư Tước.

Nhưng vừa xuống xe, thấy tòa nhà phía trước, cô lại sững sờ lần nữa.

Cục Dân Chính?"Anh dẫn tôi đến Cục Dân Chính làm gì!" Cô hoang mang nhìn về phía Trì Tư Tước.

"Kết hôn.

"Ném xuống hai chữ sạch sẽ lưu loát, Trì Tư Tước nhấc chân đi tới trước.

Tô Du Du như bị sét đánh.

Kết! kết hôn?Trì Tư Tước rất nhanh phát hiện Tô Du Du không đi theo, không khỏi nhướn mày: "Cô đang làm gì? Chẳng lẽ còn muốn tôi ôm cô sao?"Ôm cái đầu anh đấy!"Chẳng lẽ chịu trách nhiệm mà anh nói, là kết hôn sao?" Tô Du Du phản ứng kịp đây là ý gì.

"Không sai.

""Tôi không muốn kết hôn với anh!" Khuôn mặt Tô Du Du trắng bệch không ngừng lắc đầu: "Hơn nữa! hơn nữa tôi chỉ mới 19 tuổi, cũng không mang theo sổ hộ khẩu, kết cái gì hôn a!""Về cái này thì Tô tiểu thư không cần lo lắng.

" Một bên Trì Hạo nghe xong, có "ý tốt" mở miệng: "Số tuổi không thành vấn đề, còn sổ hộ khẩu, tôi đã cho người đến nhà Tô tiểu thư lấy rồi.

"Nói xong hắn còn giống như là hiến vật quý, quơ quơ sổ hộ khẩu của Tô Du Du.

Tô Du Du tức đến suýt chút nữa thì ngất!"Anh đây là đang bức hôn!"Cô từng bước từng bước lui về sau: "Tôi không muốn! anh không thể cưỡng ép được!"Nhưng cô còn chưa lui được vài bước, Trì Tư Tước liền giơ tay lên.

Người cao cánh tay dài, hắn dễ như trở bàn tay liền bắt được eo nhỏ của Tô Du Du.

"Tôi đương nhiên có thể cưỡng ép.

" Hắn cúi đầu nhìn vẻ mặt tức giận của cô gái tromg ngực, ngữ khí lạnh đi vài phần: "Tôi không rõ, cô đồng ý gả cho Lục Viễn Tiêu, nhưng lại không muốn gả cho tôi? Lẽ nào tôi còn không bằng hắn ta?"Lúc nói đến nữa câu sau, đôi mắt đen của Trì Tư Tước nheo lại, lộ ra ta nguy hiểm.

Tô Du Du thoáng cái bị hỏi khó.

Trì Tư Tước trước mắt, bất luận từ phương diện nào mà nói, hoàn toàn bỏ xa Lục Viễn Tiêu mấy con phố, huống chi bọn họ đã sớm có quan hệ thân mật, theo lý mà nói thì cô xác thật không nên cự tuyệt.

Nhưng! Chẳng biết tại sao, hầu như là bản năng, cô cảm thấy người đàn ông trước mắt này rất nguy hiểm.

"Tô Du Du.

" Giọng nói trầm thấp của Trì Tư Tước vang lên lần nữa, so với giọng nói băng lãnh lúc trước thì hào hoãn một chút: "Tôi chỉ là muốn cho cô một gia đình.

"Gia đình?Từ này, đánh thẳng vào nơi m3m mại nhất trong đáy lòng của Tô Du DuCô từ nhỏ là cô nhi, khi còn bé cùng bà bà sống nương tựa lẫn nhau, sau khi bà bà bị bệnh, cô liền ăn nhờ ở đậu nhà họ Tô mười năm.

Cô vẫn luôn khát khao nhất, chính là có một gia đình ấm áp thuộc về mình.

Nhìn người đàn ông trước mắt, trong lòng cô có chút dao động.

Với lại bây giờ cô cũng không phải là thân hoàn bịch, chỉ sợ rất khó tìm được người đàn ông tốt.

Người đàn ông trước mắt này mặc dù bèo nước gặp nhau, nhưng nhìn qua cũng không phải là người xấu.

Càng quan trọng hơn là, tâm của cô, sớm đã bị Lục Viễn Tiêu tổn thương đến nguội tàn, tìm người nào cùng sống hết đời, cũng không có gì khác nhau.

"Được.

" Cắn răng, cô ngẩng đầu đôi mắt lấp lánh: "Tôi đồng ý với anh.

"Môi mỏng Trì Tư Tước khẽ cong: "Tốt, vậy chúng ta đi.

"Nhưng Tô Du Du lại kéo hắn lại.

"Nhưng anh phải đồng ý với tôi một việc đã.

"Trì Tư Tước nhướn mi: "Chuyện gì?""Ngoài tôi ra, anh không được có bất kì người phụ nữ nào nữa.

" Cô quật cường nói.

Trì Tư Tước sững sốt, nhưng ngay lập tức cười lên.

Nụ cười kia, phảng phất như có thể hòa tan núi băng, khiến Tô Du Du cũng ngẩng người.

"Việc này thì cô yên tâm.

" Nụ cười vụt qua nhanh chóng, Trì Tư Tước rất nhanh lại khôi phục bộ dạng cao ngạo: "Tôi không thể có người phụ nữ khác.

"Không thể?Cái gì gọi là không thể?Tô Du Du còn chưa kịp ngẩm nghĩ, người đã bị Trì Tư Tước ôm ngang lên, đi nhanh vào Cục Dân Chính.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 12: 12: Vân Đảo


Tô Du Du nằm trên chiếc giường king size nhập từ châu Âu, hai mắt vô thần, tay nắm lấy chiếc áo choàng tắm trắng, ngón tay trắng bệch.

Đã mấy giờ trôi qua, cô vẫn không cách nào chấp nhận được sự thật kinh ngưòi này.

Cô đã kết hôn rồi.

Đã vậy còn là một người đàn ông vô tình gặp được.

Buổi chiều bước ra từ Cục Dân Chính, Trì Tư Tước liền mang cô đến một biệt thự lớn, từ đầu tới đuôi giống như một giấc mơ, cả người lâng đâng như đang nằm mơ.

Tiếng nước chảy trong phòng tắm truyền đến là Trì Tư Tước đang tắm.

Tô Du Du có chút đờ đẫn đứng dậy, bước ra ban công phòng ngủ, nhìn ra ngoài, thấy tòa biệt thự như này bị một khu rừng vây xung quanh, phía xa hơn khu rừng là một bờ biển, vùng đất liền phía bên kia bờ biển là những tòa nhà cao tầng, trong bóng đêm ánh lên những ánh đèn rực rỡ.

Chỗ ở hiện tại của anh ta là một đảo nhỏ gần bờ biển, gọi là Vân Đảo.

Vân Đảo hoàn toàn là đảo nhân tạo, có một cây cầu thông từ trung tâm thành phố chạy qua đây, chỉ mất khoảng 10 phút lái xe.

Toàn bộ người thành phố S đều biết, Vân Đảo hoàn toàn là của tư nhân, mà chủ nhân Vân Đảo chính là người thừa kế tập đoàn thế gia đệ nhất \- Trì Tư Tước.

Từng ngọn cây cọng cỏ trên Vân Đảo, thậm chí là cục đá trang trí, có người nói đều là mời nhà thiết kế cao cấp nhất toàn thế giới thiết kế, đảo nhỏ này thậm chí còn được bình chọn là ba kiến trúc lớn đẹp nhất toàn thế giới.

Tô Du Du nghĩ đến cảnh trước đây mỗi ngày đều phải đứng chờ xe buýt công cộng, lúc đi ngang qua gần biển thấy Vân Đảo, lúc nào cũng nghĩ không biết đời này mình có cơ hội lên đó xem một lần không.

Cũng không thể ngờ, có một ngày lại thành nữ chủ nhân của Vân Đảo.

Nhân sinh quả nhiên thay đổi thất thường.

Trong lúc Tô Du Du đang suy tư, tiếng nước trong phòng tắm chợt dừng lại, cả người cô trở nên căng thẳng, đứng tại chỗ cũng không đúng, mà quay về giường cũng không phải.

Nhưng cửa phòng tắm chưa mở ra đã nghe bên trong có một giọng trầm thấp nói: " Giúp tôi lấy một cái quần đùi ngắn.

"Tô Du Du ngây người, gương mặt nhỏ nhắn nhất thời đỏ ửng.

"Ngắn, quần đùi?" Cô lắp bắp: "Loại đồ này! làm sao tôi giúp anh lấy được! "Trong phòng tắm trầm mặc một lúc, giọng nói của người kia lại vang lên lần nữa.

"Được, vậy tôi đi thẳng ra luôn nhé!"Tô Du Du chợt phản ứng kịp" đi thẳng ra" là đi ra như thế nào, lập tức luống cuống: "Đừng đừng đừng, tôi lấy cho anh, ở nơi nào?"Nghe giọng nói hoảng loạng cùng khẩn trương của cô ấy, Trì Tư Tước trong phòng tắm, môi mỏng khẽ nhếch lên, lộ ra một đường cong như có như không.

"Ở trong ngăn kéo.

"Tô Du Du rất nhanh theo sự hướng dẫn, tìm được quần đùi, cô nhắm mắt lấy đại một cái liền đi đến cửa phòng tắm, mở hé ra một ít, nhét đại vào.

Toàn bộ quá trình, cô đều nhắm mắt, rất sợ thấy thứ không nên thấy.

Cũng không ngờ, khi cô đưa vào lại chạm vào lồ ng ngực của Trì Tư Tước.

Cơ bắp rắn chắc, vẫn còn đang ướt, hơi lạnh truyền vào bàn tay nhỏ bé của cô.

"A!"Tô Du Du kinh hô một tiếng, liền buông quần đùi trong tay ra, cô liền bất chấp tất cả, rút tay về đang tính bỏ chạy.

Cánh tay cơ bắp có lực kia bắt lấy cánh tay nhỏ của Tô Du Du, dùng sức một cái, cả người Tô Du Du mất cân bằng, ngã về phía phòng tắm.

Sau đầu của Tô Du Du đụng mạnh vào lồ ng ngực rắn chăc của Trì Tư Tước, những giọt nước vươn lên tóc cô, cảm giác lạnh như băng từ người sau lưng truyền đến.

Tô Du Du run một cái, theo bản năng muốn chạy thoát, nhưng người kia đã ôm lấy eo cô, cúi đầu, dán sát vào vành tai cô, giọng trầm thấp.

"Tô Du Du, cô chạy cái gì?".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 13: 13: Anh Ta Chết Rồi Sao


"Tôi! tôi không có chạy!" Cảm giác lồ ng ngực lạnh giá phía sau, Tô Du Du chỉ cảm thấy cả lỗ tai mình cũng nhiễm lạnh, giọng nói không nhịn được có chút run rẩy: "Anh đừng đụng vào tôi!"Tô Du Du liều mạng muốn giãy dụa, cũng không phải Trì Tư Tước mắt điếc tai ngơ, chỉ là cô giống như con mèo nhỏ, không cần tốn nhiêu sức đã giam được cô lại.

"Không thể đụng vào?" Giọng nói của Trì Tư Tước ngày càng khàn, khẽ vuốt cằm, tròng mắt đen thu hết gương mặt đỏ ửng của cô gái nhỏ vào mắt, môi mỏng không nhịn được mà nhếch lên đầy ma mạ: " Giờ em là vợ của tôi, cả người em, chỗ nào tôi không thể đụng?"Cả người Tô Du Du cứng đờ lại.

Cô thiếu chút nữa đã quên, người đàn ông trước mắt bây giờ chính là người chồng hợp pháp của mình, cho dù phát sinh chuyện này cũng là chuyện đương nhiên, ngược lại vẽ giãy dụa của cô lại có vẻ già mồm.

Nhưng mà! Vừa nghĩ đến tối hôm qua, đáy mắt của cô không khỏi hiện lên chút sợ hãi, thân hình nhỏ bé cũng run rẩy.

Tô Du Du sợ hãi như vậy, Trì Tư Tước đương nhiên nhìn ra được.

Hắn cũng biết, là mình tối qua quá độc ác, hiện tại sợ hắn, cũng là bình thường.

Quên đi, dù sao cũng là người của hắn, còn nhiều thời gian, không vội đến mức hôm nay phải làm gì với cô ấy.

Nghĩ vậy, Trì Tư Tước nhịn xao động trong lòng xuống, buông cô gái như nai con trong lòng ra, đi ra khỏi phòng tắm, mặt không chút thay đổi nói: "Em tắm đi!"Tô Du Du ngây ngẩn cả người.

Người đàn ông này, cứ như vậy mà buông tha cho cô?Trì Tư Tước thấy cô không động đậy, quay đầu lại, nhíu mày: "Sao vậy? Còn muốn tôi giúp em tắm?"Tô Du Du sợ đến mức run một cái, vội vàng đóng cửa, khóa chốt kỹ lại, bảo đảm người đàn ông bên ngoài không có động tĩnh gì, mới bắt đầu tắm.

Phòng tắm của Trì Tư Tước thật sự quá lớn, quá xa hoa, so với phòng khách của Tô Gia còn lớn hơn, cô mở vòi hoa sen ra.

Lạnh quá!Làm cho cô khiếp sợ là vòi lại chảy ra nước lạnh.

Cô luống cuống tay chân chỉnh lại vòi hoa sen, chỉnh thành nước nóng, nhưng cô không khỏi nghi hoặc, lẽ nào Trì Tư Tước vừa rồi là tắm nước lạnh?Tô Du Du tắm rất chậm, căn bản là muốn kéo dài thời gian phải đối mặt với Trì Tư Tước.

Cô ước chừng ở phòng tắm tầm 1 tiếng, mới tắt nước, đi ra ngoài.

Đi ra khỏi phòng tắm, cô mới phát hiện, Trì Tư Tước đã nằm một bên giường, vẫn còn bật đèn ngủ.

Xem ra, Trì Tư Tước đã ngủ rồi.

Nương theo ánh sáng của đèn, Tô Du Du rón rén lên giường, kéo chăn, nằm ở nơi xa Trì Tư Tước nhất.

May mắn là cái giường này khá lớn, cô nằm xuống xong ước chừng cách một đoạn dài, thêm mấy người nằm cũng vừa.

Nhưng cô vẫn không yên lòng, nhìn thoáng qua người của Trì Tư Tước.

Chỉ thấy Trì Tư Tước ngủ rất sâu, vẫn không nhúc nhích, lông mi dài rủ xuống tạo thành cái bóng trên khuôn mặt tuấn tú.

Cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Người này đã ngủ rồi, xem ra hôm nay chắc sẽ không làm gì cô.

Nhưng mà! Anh ta ngủ có phải cũng quá nhanh rồi không?Lông mi Tô Du Du khẽ nhếch lên, nhìn Trì Tư Tước, phát hiện cả người của hắn, ngay cả thở phập phồng cũng không có.

Ban đêm yên tĩnh, cô không khỏi có vài phần hoảng hốt.

Do dự một lúc, tay cô run run, đưa lên sóng mũi.

Không có hơi thở!Trì Tư Tước đây là! chết rồi sao?Sắc mặt Tô Du Du bỗng dưng trắng bệch, đầu óc trống rỗng, còn chưa kịp phản ứng, Trì Tư Tước đột nhiên mở mắt.

Đôi mắt đen như mực, trong bóng đêm như chấm nhỏ cực kì rực rỡ, tà mị.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 14: 14: Anh Cố Ý Dọa Tôi


"Ah!" Tô Du Du hét lên một tiếng, co quắp trên giường.Trì Tư Tước chậm rãi đứng dậy, tay lạnh như băng bắt lấy cổ tay Tô Du Du, mặt không biểu tình: "Em đang làm gì thế?""Tôi thấy anh vẫn không nhúc nhích.

.

.

Tôi còn tưởng rằng.

.

." Tô Du Du vẫn còn chưa hết sợ, nhìn Trì Tư Tước bình tĩnh, đột nhiên hiểu được cái gì, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận, "Anh cố ý ngừng thở, là muốn làm tôi sợ?"Trì Tư Tước không nói gì, chỉ là rủ xuống con mắt, đem ánh mắt rơi vào trên người Tô Du Du.Tô Du Du cái này mới ý thức tới cái gì, hoảng sợ hô lên một tiếng, tranh thủ thời gian muốn tiến vào chăn bông.Nhưng Trì Tư Tước động tác nhanh hơn.Hắn giữ lấy cánh tay của cô, cử động quá mức đỉnh, ấn trên giường.Thấy cô không thể động đậy, hắn mới cúi đầu xuống.Tô Du Du hiện tại đang mặc, là một kiểu áo sơmi trắng của namCô vừa rồi tắm rửa xong, mới phát hiện không có quần áo thay, áo sơ mi của cô đã bị dơ, khẳng định không thể mặc lên giường, cô trong phòng tắm thật vất vả mới tìm được một cái áo sơ mi sạch, cũng đâu thể mặc áo choàng tắm lên giường, vì vậy liền xem như áo ngủ rồi.Trì Tư Tước thân hình cao lớn,Tô Du Du mặc áo sơ mi của hắn lên người đã thành váy.Trì Tư Tước hai mắt tối sầm lại, cổ họng nhấp nhô, tay đang nắm lấy cổ tay người bên dưới không tự giác càng thêm dùng sức.Nhưng Tô Du Du cũng không phải không có cảm giác, vẫn cố sức giãy dụa, "Trì Tư Tước, anh làm gì vậy! Đau...!anh nắm đau quá!""Đừng nhúc nhích!" Trì Tư Tước gầm nhẹ một tiếng, thanh âm đã khàn giọng, dọa được Tô Du Du lập tức nằm im, ánh mắt long lanh như một con thỏ nhìn hắn.Nhưng xem cô như vậy, Trì Tư Tước mắt chỉ thêm u ám.Đáng chết.Hắn rốt cuộc là như thế nào, rõ ràng trước kia khi còn sống, bao nhiêu người xinh đẹp bỏ ở trước mặt hắn hắn đều bất thanh bất động.Nhưng cô gái nhỏ ngây ngô phía trước mắt này, chỉ là một ánh mắt có thể khơi mào làm hắn kích động không thôi!Nhưng, nhưng hôm nay thì không thể.Thân thể của hắn không chịu đựng nổi."Ngủ đi." Môi mỏng lạnh phun hai chữ, Trì Tư Tước xoay người nằm xuống, tay lại không buông ra Tô Du Du, đem nàng một mực giam cầm trong ngực.Tô Du Du ngã vào trong lồ ng ngực lạnh như băng , không khỏi run rẩy, ồm ồm nói: "Trì Tư Tước, anh đừng ôm tôi.

.

.

Tôi như vậy ngủ không được.

.

.""Ngủ không được?" giọng nói khàn khàn cùng khí tức lạnh như băng của anh, quét qua cổ cô, "Tốt, ngủ không được chúng ta liền làm chuyện khác đấy.""Đừng đừng đừng, tôi lại ngủ được rồi.

.

." Tô Du Du sợ hãi, giống như một quả bóng xì hơi, nằm đàng hoàng mặc kệ Trì Tư Tước ôm.Cái ôm của Trì Tư Tước rất lạnh, giống như ở trong hầm băng, đã qua thật lâu, cô mới mơ mơ màng màng ngủ.

.

.Ngày hôm sau, Tô Du Du tỉnh lại thì, Trì Tư Tước đã đi mất.Cô vừa mở cửa, đã nhìn thấy một người phụ nữ trung niên đứng ở ngay cửa."Thiếu phu nhân." Người phụ nữ này cúi đầu xuống, giọng nói cung kính, "Tôi là người làm ở đây, phu nhân có thể gọi tôi là chị Chung.

Mời phu nhân rửa mặt dùng bữa sáng, lát nữa tài xế sẽ đưa phu nhân về nhà lấy hành lý."Tô Du Du sững sờ, mới nhớ tới chính mình chuyển vào vội vàng, cái gì đều không mang."Được." Nàng mất tự nhiên gãi đầu, "Nhưng mà chị đừng gọi tôi là thiếu phu nhân..., tôi nghe không quen."Chị Chung sững sờ, ngẩng đầu, đã nhìn thấy gương mặt ngại ngùng của cô gái trước mắt, còn mang theo vẻ trẻ con.Trong lòng cô thầm run lên, đáy mắt không khỏi hiện lên một tia không đành lòng.Trở thành cô dâu của thiếu gia, lại là một đứa nhỏ đơn thuần như vậy, nhưng phía trước của cô ấy cũng chỉ có thể là....
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 15: 15: Về Tô Gia


Tô Du Du như trước không có quần áo để mặc, đành phải mặc lại quần áo nhăn nhúm ngày hôm qua rồi xuống lầu.Phòng ăn xa hoa giống như hoàng cung, bộ đồ ăn uống tinh xảo vô cùng, làm hại cô lúc ăn cũng khẩn trương theo, sợ vỡ bể cái gì, thức ăn vốn tinh xảo cũng ít đi vị ngon.Cơm nước xong xuôi, cô đi tới cửa, đã nhìn thấy Trì Hạo đứng tại cửa ra vào."Thiếu phu nhân, tôi theo cô về nhà." Hắn cung kính nói.Tô Du Du nhíu đôi mi thanh tú lại.Cái này Trì Hạo nhìn chính là người rất lợi hại, đoán chừng là trợ thủ đắc lực của Trì Tư Tước, nhân vật như vậy đưa mình về nhà, cũng quá không biết trân trọng nhân tài rồi?"Thật ra chỉ cần tài xế đưa tôi là được rồi, không cần làm phiền đến anh đâu.""Cái này là việc thiếu gia phân phó."Kỳ thật theo lý thuyết loại chuyện nhỏ nhặt này hoàn toàn không cần làm phiền Trì Hạo, nhưng nay thiếu gia đặc biệt dặn dò..."Trên người cô kết giới được giải khai, sẽ đưa tới không ít thứ, trên đường bảo vệ cô ta thật tốt."Cho nên, Trì Hạo muốn toàn bộ đường đi đều theo Tô Du Du."Thiếu phu nhân, lên xe thôi."Tô Du Du tiến vào trong xe, vượt qua vườn hoa giống như tiên cảnh với cây cầu vượt biển lớn, 20 phút về sau, đã đến cửa biệt thự Tô gia.Tô Du Du xuống xe, Trì Hạo lập tức đi theo cô, cô không khỏi dừng bước, "Cái kia.

.

.

Trì Hạo đúng không? Anh ở lại đây đi, tự tôi có thể vào được."Trì Hạo nhíu mày, ngẩng đầu nhìn thoáng qua biệt thự Tô gia.Rất sạch sẽ."Được rồi, Thiếu phu nhân, cô cẩn thận.

Tôi ở chỗ này chờ cô."Tô Du Du đi vào biệt thự Tô gia , Tô gia một nhà ba người, chính đang dùng cơm."Du Du?" Tô Hải Sơn trông thấy Tô Du Du không khỏi sửng sốt, lập tức đứng lên, tha thiết đi tới, "Con đã đi đâu? Tối hôm qua một đêm không có trở về, con có biết chúng ta đã lo lắng thế nào không?"Tô Du Du lạnh nhạt nhìn bộ mặt dối trá của Tô Hải Sơn."Thật sao? Vậy tối ngày hôm trước cũng một đêm chưa về, các người sao lại không lo lắng?"Tô Hải Sơn bị sặc khiến sắc mặt trắng nhợt, Khâu Thục Vân lúc này mới đi nhanh đến, thân mật nắm tay Tô Du Du, "Du Du, con nói nhăng nói cuội gì đấy, ba mẹ đương nhiên là quan tâm con rồi, hôm qua con rốt cuộc là đi đâu vậy, phải là cùng một chỗ với Trì thiếu hay không?"Khâu Thục Vân câu nói sau cùng, hiển nhiên mới là trọng điểm, con mắt liên tục kiểm soát Tô Du Du.Tô Du Du cười lạnh một tiếng.Cô chỉ biết, cô ở nhà họ Tô mười năm, Khâu Thục Vân với Tô Hải Sơn luôn xem cô như đồ thừa, đột nhiên lại thân thiết như vậy, quả nhiên chính là vừa ý quan hệ của cô với Trì Tư Tước."Đúng thì thế nào?" Giọng nói của cô lạnh nhạt.Khâu Thục Vân trong mắt sắc mặt vui mừng đều giấu không được."Thật tốt ah.

.

.

Du Du!" Khâu Thục Vân kích động bắt lấy cánh tay Tô Du Du, "Con như thế nào lại quen được Trì thiếu? Loại nhân vật lớn này, bình thường gặp cũng không được!"Tô Du Du không đáp lời.Khâu Thục Vân còn chưa từ bỏ ý định."Bọn họ...!Trì gia còn có bao nhiêu công tử độc thân công tử thế? Em họ con gần đây đang tìm kiếm đối tượng, có thể phiền Trì thiếu giới thiệu chút được không?""Đúng vậy Du Du, công ty đang đấu thầu một hạng mục của Trì gia, con có thể bảo Trì thiếu dàn xếp một chút hay không?" Tô Hải Sơn không cam lòng yếu thế.Hai vợ chồng đều vẻ mặt mong chờ nhìn Tô Du Du.Nhưng Tô Du Du như trước không nói lời nào, khiến Tô Hải Sơn với Khâu Thục Vân vội vàng đến trán đổ mồ hôi, cuối cùng, vẫn là Tô Liên Nhi ở trên bàn ăn, châm chọc khiêu khích mở miệng."Ba mẹ, hai người đừng làm khó dễ chị ta nữa, chị ta nào có bản lĩnh làm cho Trì thiếu giúp đỡ được? Theo con thấy, chị ta chẳng qua cũng chỉ là một người được Trì thiếu bao nuôi, dùng để làm công cụ ấm giường mà thôi!".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 16: 16: Dáng Vẻ Ước Ao Ghen Tị


Tô Du Du lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía Tô Liên Nhi.Tô Liên Nhi như trước rất đẹp, là loại xinh đẹp tinh xảo không gì so sánh được, từ sợi tóc đều cẩn thận quản lý qua, nhìn là biết người nhà có tiền đại tiểu thư.Chỉ có điều Tô Liên Nhi lúc này trên khuôn mặt nhỏ nhắn, ghen ghét như thế nào đều che không thể che hết.Tô Du Du đột nhiên mà nở nụ cười.Người được bao nuôi?Nếu để cho Tô Liên Nhi biết rõ, mình bây giờ là Trì gia cưới hỏi đàng hoàng, không biết cô ta có tức chết hay không?Nhưng cô vẫn không có nói.Bởi vì cô không muốn cáo mượn oai hùm chiếm dụng Trì Tư Tước, càng không muốn trở thành người tiêu tiền như nước trong mắt ba người Tô gia này.Thâyd Tô Du Du trầm mặc, Tô Liên Nhi liền cho là mình là nói trúng rồi, ngữ khí càng thêm chanh chua, "Tôi đã nói rồi, Trì thiếu loại nhân vật này, coi trọng loại mặt hàng như cô chẳng qua là nhất thời mới mẻ, chờ chơi chán rồi, sẽ ném cô xuống đấy giống như giẻ lau, cô có cái gì có thể đắc ý được!"Nói xong, ánh mắt vừa dừng ở áo váy trên người Tô Du Du, đáy mắt khinh thường càng lớn.Đúng vậy!Nhất định là như vậy đấy!Nếu như Trì thiếu thật sự nhìn trúng Tô Du Du, cô làm sao có thể còn ăn mặc bộ đồ rách nát như này!Tô Du Du nhíu mày, rốt cục mở miệng: "Tôi từ đầu tới đuôi đều không có đắc ý, ngược lại là người nào đó, bộ dáng vẫn luôn ước ao ghen tị.""Mày!" Tô Liên Nhi từ trên ghế đứng lên.Nhưng Tô Du Du lại lười không quan tâm đ ến cô ta, quay người hướng phía cầu thang đi đến: "Lần này tôi tới, chỉ để lấy hành lý của tôi.""Cái gì? Con muốn chuyển ra ngoài sao?" Khâu Thục Vân ngây người, "Chuyển đi nơi nào?"Tô Du Du không có trả lời, mà thẳng lên lầu.Tô gia ba người ở lại trong nhà ăn, hai mặt nhìn nhau, Khâu Thục Vân cắn môi, "Con nhỏ kia muốn đi đâu? Không phải là đến ở với Trì thiếu chứ?""Làm sao có thể!" Giọng nói Tô Liên Nhi cắt ngang, "Đoán chừng là muốn đi ở khách sạn, như vậy Trì thiếu mới có thể hô là tới đuổi là đi được!""Cũng không biết, nó ở trong lòng Trì thiếu, rốt cuộc là địa vị gì?" Tô Hải Sơn nhăn lại lông mày, dáng vẻ nhìn xa trông rộng.Khâu Thục Vân lóe lên, đột nhiên che miệng cười, "Ông à, muốn biết cái này còn không đơn giản?""Bà có cái biện pháp gì?""Ông đã quên, bà bà của con nhỏ đó vẫn còn ở trong phòng bệnh.""Ý bà nói.

.

." Tô Hải Sơn giật mình, "Ngừng tiền thuốc men của lão bà kia?""Không sai." Khâu Thục Vân hừ lạnh một tiếng, "Lão bà kia chẳng qua bất quá là đã cứu cha một mạng, liền ỷ lại vào nhà của chúng ta, nhiều năm như vậy bao nhiêu tiền thuốc men ra đi.

Chúng ta ngừng tiền thuốc men, nhìn xem Trì thiếu đến lúc đó có thể giúp nó bỏ tiền ra hay không, chẳng phải sẽ biết nó có phân lượng như thế nào trong lòng trì thiếu hay sao?"".

.

."Trên lầu Tô Du Du, đương nhiên không biết mọi thứ tính toán của nhà họ Tô ở dưới, cô đi đến phòng nhỏ của mình, thu dọn qua loa.Phòng cô ở nếu mà nói thì cũng không được tính là phòng, mà là gác lửng của biệt thự Tô gia, nhà người ta dùng để chứa đồ đấy, Tô gia lại cho cô làm phòng ở.Tô gia biệt thự rõ ràng rộng như vậy, nhiều cái gian phòng đều để trống hoặc là cho Tô Liên Nhi bỏ quần áo với đồ trang điểm, lại không chịu không để một gian phòng trống cho cô.Đây chính là cuộc sống mười năm qua của cô ở nhà họ Tô.Bởi vậy lúc cô rời khỏi, không có chút nào quyến luyến không nỡ.Đồ của cô rất ít rất nhanh liền thu dọn xong, nhưng lúc chuẩn bị rời đi không cẩn thận đánh rơi một hộp nhỏ trong hộc tủ.Thấy những thứ trong hộp rơi ra ngoài, cô không khỏi sững.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 17: 17: Chỉ Có Tôi Thấy Được


Trong hộp rơi ra ngoài, là một vòng ngọc trong suốt.

Đây là đồ bà bà để lại cho cô, bà bà từng nói, đây là vòng ngọc tổ truyền Xua quỷ, nếu đến gần ma quỷ thì nó sẽ đổi màu.

Tuy bà bà là Linh Môi, nhưng Tô Du Du lại không tin quỷ thần gì đó, dù sao cũng là đồ vật của bà bà, nên cô cẩn thận cất kỹ rồi mới xuống lầu.

Dáng vẻ Tô Hải Sơn với Khâu Thục Vân vẫn vô cùng tha thiết như cũ, còn nói muốn tự mình tiễn Tô Du Du đi, nhưng Tô Du Du lạnh như băng từ chối, một mình kéo hành lý đi ra cửa.

Bên ngoài biệt thự, Tô Du Du mới vừa vào không lâu, điện thoại Trì Hạo liền vang lên.

Cuối đầu nhìn dãy số, sắc mặt hắn cứng lại, lập tức tới một góc yên tĩnh trong xe nghe điện thoại.

"Alo, lão gia.

""Nghe nói A Trước tìm được cô gái có bát tự thuần âm?" Âm thanh già nua từ trong điện thoại vang lên, nhưng từng chữ lại mang theo khí thế không thể xem nhẹ.

"Đúng vậy ạ, thiếu phu nhân đã kết hôn cùng thiếu gia rồi.

""Thật tốt quá, A Tước bận rộn, cậu nhớ bảo vệ tốt cô gái kia, nhất quyết không thể để xảy ra sơ sót.

""Da!"Lúc Trì Hạo ở trong xe nghe điện thoại, Tô Du Du vừa vặn đi ra từ Tô gia.

Vừa ra khỏi cửa, cô nhìn thấy một bà cụ, té ngã ở lối đi bộ trước của biệt thự Tô gia, đau đến không đúng nổi.

"Bà cụ!" Cô bị dọa sợ, nhanh thả hành lý trên tay xuống rồi chạy đến: "Bà không sao chứ?"Cô muốn đỡ bà cụ, nhưng toàn thân bà cụ lạnh như băng, lạnh đến cô cũng phải run lên.

"Cô gái! chân.

.

chân của bà hình như trật rồi.

" Bà cụ ngẩng lên khuôn mặt đầy nếp nhăn, vẻ mặt đau đớn: "Con có thể dìu bà đứng lên?""Được ạ, bà chờ một chút.

" Tô Du Du lập tức dìu bà cụ lên, nhưng mà không ngờ, bà cụ nhìn gầy yếu thế lại nặng muốn chết, cô dùng hết toàn lực cũng đỡ dậy nổi.

Cô lau mồ hôi trên trán, tức giận nhìn về hai bên, cô thấy vài người trẻ tuổi đi ngang còn dùng một loại ánh mắt kỳ lạ nhìn cô,Cô không khỏi có chút tức giận.

Tuy tin tức đưa tin có rất nhiều người già giả vờ bị đụng trúng, nhưng bây giờ thấy một bà cụ ngã ở chỗ này, mọi người lại không giúp một tay, cũng quá vô cảm đi!Cô tức giận đứng lên: "Mọi người, có thể tới giúp một tay hay không? Không thấy bà cụ đang đau đớn ở chỗ này sao?"Lời của cô rốt cuộc làm cho những người kia dùng bước lại, nhưng họ nhìn cô cũng càng thêm kỳ lạ.

"Ban ngày thế này, có phải là cô phát sốt lên không thế?" Một người trong đó cười lên: "Ở đây trống không, làm gì có bà cụ nào?"Cái gì?Không có bà cụ?Đột nhiên Tô Du Du thấy lòng bàn chân có chút lạnh, lập tức chỉ vào bà cụ bên cạnh: "Bà cụ té ở chỗ này đây này, mọi người! mọi người không nhìn thấy sao?"Những người kia giống như cũng bị Tô Du Du dọa sợ, sắc mặt tái nhợt: "Đâu có bà cụ nào đâu! Đừng có hù dọa người! Giả thần giả quỷ có bệnh sao!"Nói xong, bọn họ vội vội vàng vàng rời đi, giống như là trên người Tô Du Du có bệnh truyền nhiễm.

Tô Du Du cũng cảm thấy một luồng hơi lạnh, từ lòng bàn chân tràn đến đỉnh đâu.

Cô chậm rãi quay qua, nhìn thấy bà cụ kia ngồi dưới đất như trước nhìn mình cười.

Đây rõ ràng là giữa trưa, vậy mà nụ cười kia lại u ám khiến người sợ.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 18: 18: Anh Cũng Nhìn Thấy


"Phong ấn rốt cuộc được giải khai rồi..." Lúc này, bà cụ u ám lên tiếng, giọng nói hoàn toàn không suy yếu vô lực như nãy, trở nên bén nhọn chói tai: "Tôi chờ bao nhiêu năm rồi...!cuối cùng...!cuối cùng cũng tới ngày này..."Trong đầu Tô Du Du một mảnh mờ mịt, chỉ có một ý nghĩ duy nhất...Chạy!Cơ thể cô lắc lư, xoay người muốn chạy đi.Nhưng đã không kịp nữa.Bà cụ kia cơ thể bỗng trở nên khỏe mạnh, từ dưới đất nhảy dựng lên, bắt cô lại.Móng tay sắc nhọn, và khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Du Du thành một năm, luồng khí lạnh lẽo từ trên cánh tay truyền đến.Khắp người cô run lên, nhưng phải ép chính mình tỉnh táo lại...Tô Du Du, không nên hoảng hốt...!nhanh nghĩ một chút...!nghĩ xem bà bà trước đây nói với mày, dùng cách gì để đuổi quý!Bà bà nói qua...!quỷ đều sợ những đồ mang dương khí...!trên người nơi nào có dương khí nhiều nhất...!hình như là...!máu...!đặc biệt là máu ở đầu lưỡi...Đúng rồi!Máu ở đầu lưỡi!Lúc này Tô Du Du không biết sức mạnh tàn nhẫn từ đâu tới, một ngụm liền cắn đầu lưỡi mình, đau đớn xuyên tim truyền đến,Cơ thể cô run run, nhưng cô không quan tâm nhiều như vậy, phun bọt máu trong miệng hung hăng về phía bà cụ kia.Bột màu trung giữa gương mặt bà cụ!Bà cụ kia nhất thời cứng đờ.Thành công!Nhưng Tô Du Du vẫn chưa kịp vui vẻ, thì đã nhìn thấy bà cụ kia lau sạch máu trên mặt, toàn bộ li3m sạch vị ngon.Tô Du Du nổi da gà!Chuyện...!chuyện gì xảy ra.

Bà cụ này sao không sợ máu của cô một chút nào cả, dáng vẻ còn giống như rất thích?Bà bà lừa người sao!Cô hấp tấp muốn chạy đi, nhưng động tác của bà cụ kia nhanh hơn, nắm mắt cá chân của cô lại."Chạy cái gì! Cô là con mồi của tôi!" Bà cụ nhe răng cười, nhào tới Tô Du Du, há miệng, lộ ra hàm răng nhọn.Mắt thấy rằng bà cụ sẽ xuyên qua cái cổ mảnh khảnh, cô sợ nhắm mắt lại.Nhưng đau đớn trong dự đoán không xảy ra, mà ngược lại cô lại nghe thấy tiếng kêu thảm thiết đau đớn của bà cụ kia.Toàn thân cô run rẩy mở mắt ra, thấy bà cụ kia té trên mặt đất, đau đớn cuộn người lại.Ngẩng đầu lên thì thấy một dáng người cao ngất, ngược chiều mà đến.Thân hình cao lớn dưới ánh mặt trời kéo ra cái bóng thật dài, sắc mặt khuất bóng, toàn thân tỏa ra hơi thở lạnh như băng khiến lòng người run sợ.Trì Tư Tước nhìn Tô Du Du co ro dưới đất, đáy mắt hiện lên lửa giận lạnh băng."Trì Hạo đâu?" Trọng giọng nói tràn đầy nguy hiểm.Lúc này Tô Du Du mới kịp phản ứng lại, run sợ lắc đầu: "Tôi...!tôi không biết.""Thiếu gia!"Lúc này cách đó không xa Trì Hạo cúp điện thoại hốt hoảng chạy tới, thấy trên đất bà cụ đang giãy giũa, sắc mặt trắng bệch,“Rầm" một tiếng quỳ xuống."Thiếu gia, là tôi sơ xuất, xin ngài trách phạt!"Trị Từ Tước nhìn cũng không nhìn hắn một cái, chỉ khom lưng ôm Tô Du Du.Bây giờ cả người Tô Du Du vẫn còn lạnh run, co rúc vào lòng Trì Tư Tước, không kìm được cũng vòng ôm lấy hắn, như vậy cô mới có thể yên tâm một chút.Đôi mắt Trì Tư Tước sâu thêm.Cô gái nhỏ trong ngực, mềm như vậy nhẹ như vậy, yếu ớt như vậy dường như chỉ cần hắn hơi dùng sức một chút, là có thể bóp ch3t CÔ."Không sao rồi." Hắn khẽ mở miệng, âm thanh so với ngày thường nhiều hơn vài phần nhiệt độ: "Lão quỷ kia đã xử lý xong rồi."Nghe thấy chữ "quỷ" này, bả vai nhỏ của Tô Du Du lại run lên.Cô run run quay đầu, quả nhiên nhìn thấy dưới đất bà cụ kia đã hấp hối, cuối cùng hóa thành một luồng khói xanh tản ra.Lúc này Tô Du Du mới nhận thức được cái gì, tay nhỏ nắm lấy cổ áo Trì Tư Tước, kích động nói: "Trì Tư Tước, anh anh cũng thấy được?".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 19: 19: Em Cầu Xin Cho Người Đàn Ông Khác


Trì Tư Tước nhìn cô gái nhỏ đang phát run trong lòng, khuôn mặt hoàn mỹ không có một tia biểu cảm.

"Đúng vậy.

" Một lúc lâu sau, hắn nhẹ giọng mở miệng: "Tôi cũng thấy được.

""Bà cụ kia! rốt cuộc! rốt cuộc là thứ gì! ""Là quỷ.

"Tuy trong lòng đã sớm đoán được, nhưng bây giờ nghe câu trả lời khẳng định của Trì Tư Tước, Tô Du Du vẫn không khỏi run lên một cái.

Cô vẫn cho là quỷ thần gì đó chẳng qua chỉ là lời vô căn cứ, nhưng không nghĩ tới bà bà nói đều là thật, trên thế giới này có rất nhiều quỷ hồn, chỉ là đa số không nhìn thấy mà thôi.

"Nhưng! " Tô Du Du lại nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt càng trắng hơn: "Sao tôi lại thấy được những thứ ấy? Bà bà tôi nói, chỉ có người có mắt âm dương mới có thể thấy quỷ.

""Vậy là do em có mặt âm dương.

" Trì Tư tước ôm Tô Du Du đi về phía xe.

"Không đúng lắm.

" Tô Du Du lắc đầu: "Trước đây tôi đâu có nhìn thấy, sao giờ đột nhiên lại thấy được? Mắt âm dương này không phải trời sinh sao?"Bước chân Trì Tư Tước hơi dùng một chút.

Kỳ thật hắn biết, sao cô lại thấy được.

Là vì hiện tại trên người cô dính quỷ khí của hắn, nên mát âm dương mới có thể mở ra được.

Nhưng hắn không trả lời cô, chỉ đặt cô vào trong xe.

"Chờ chút đã, Trì Hạo đâu?" Tô Du Du tò mò tứu trong xe thò đầu ra, thì thấy Trì Hạo quỳ trên mặt đất vẫn không nhúc nhích.

Sắc mặt Trì Tư Tước lần nữa lạnh xuống: "Cậu ta không thể bảo về em tốt, đương nhiên là phải bị phạt.

""G?" Tô Du Du sững sốt, tay nhỏ bé cuống cuồng nắm góc áo Trì Tư Tước: "Lần này tôi bị quỷ nhìn trúng, sao có thể trách Trì Hạo được? Anh ta cũng đâu phải thầy đuổi quỷ, cái gì cũng không biết.

"Trì Tư Tước quay đầu lại, anh mắt rơi trên người Tô Du Du, chẳng biết tại sao, đôi mắt lại lạnh thêm: "Em cầu xin cho người đàn ông khác?""Hả?" Tô Du Du sửng sốt một chút, không phản ứng kịp, đôi mắt ngơ ngác giống nau con, luống cuống nhìn Trì Tư Tước.

Trì Tư Tước bị cô nhìn đến th@n dưới một trận nóng lên, lạnh lùng nhìn về phía Trì Hạo: "Đi lãnh phạt.

""Dạ rõ!" Trì Hạo căn bản không dám có một chút oán giận nào, lập tức đứng dậy tự mình rời đi.

Trì Tư Tược ngồi vào xe, Tô Du Du vẫn còn như con thỏ nhỏ sợ hãi nhìn hắn: "Trì Hạo sẽ chịu trừng phạt như thế nào?""Em rất quan tâm cậu ta?"Tô Du Du sợ run cả người, lắc đầu.

Mặc dù không biết Trì Tư Tước đang tức giận cái gì, nhưng có cảm giác nếu như cô tiếp tục hỏi thì Trì Hạo chịu phạt có thể sẽ nghiêm trọng hơn, không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn im lặng, co rúc tại chỗ.

Trì Tư Tước nhìn sang bên cạnh, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái vẫn còn trắng bệch, lông mi thật dài chớp chớp, dưới cái mũi xinh xắn là cái miệng nhỏ hồng hồng, nhưng bây giờ hình như đang kìm nén cái gì, có chút giương lên.

Trì Tư Tước đột nhiên nhận ra được gì đó, nắm lấy cằm của cô, CLPỡng ép mở miệng ra.

"A! " Tô Du Du bị đau phát ra tiếng, hé miệng, một mùi máu tươi nhàn nhạt truyền đến.

"Em cắn đầu lưỡi?" Sắc mặt Trì Tư Tuớc chẳng biết tại sao nên có chút kỳ lạ.

đột nhiên trở"Tôi vốn muốn dùng máu ở đầu lưỡi đuổi quỷ kia đi.

" Tô Du Du mơ hồ không rõ: "Không có việc gì rồi, sau đó máu liền dừng lại, không!.

.

"Lời của cô còn chưa nói hết, mắt bỗng mở to tròn xoe.

Bởi vì Trì Tư Tước không nói lời nào, cúi đầu hôn lên môi của cô.

.
 
Back
Top Bottom