Lãng Mạn Tổng tài bá đạo và cô vợ luật sư kiêu ngạo của mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 40: Mạnh Hùng bá đạo.


Kiều Nhi nhìn nét mặt tò mò của Trần Siêu mà bật cười.

Cô lấy trong túi áo ra một tờ giấy, đưa cho Mạnh Hùng.

Mạnh Hùng cầm lên xem, trên tờ giấy là 5 tài khoản khác.

Tên trong những tài khoản này điều là của Mạnh Hùng anh.

Tất cả tiền của anh ngoài mấy mươi triệu để lại trong tài khoản củ, để giá họa cho Mạnh Khang ra, thì toàn bộ số tiền điều nằm trong đây.

Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi bằng ánh mắt khó tin, sao cô có thể suy nghĩ ra cách này.

Anh đưa tờ giấy cho Trần Siêu xem, nét mặt Trần Siêu liền thay đổi, cặp mắt anh tỏa sáng, miệng há thật to thành chữ O.

"Em đã nhờ bạn em hack vào ngân hàng Thuỵ Sĩ, tạo ra năm tài khoản mới với tên anh, rồi chuyển toàn bộ số tiền trong tài khoản củ vào đó."

Nói tới đây Kiều Nhi ngừng một chút, cô quan sát sắc mặt của Mạnh Hùng.

Mạnh Hùng nghe cô nói nhờ bạn, chân mày anh cau lại thành đường thẳng, nét mặt không vui liền hiện ra trên khuôn mặt tuấn tú của anh.

Giọng nói lạnh lùng của anh vang lên.

"Nam hay nữ."

Kiều Nhi nghe anh hỏi vậy liền cười, cô dùng tay sờ lên khuôn mặt nghiêm nghị của anh nói."

Đương nhiên là nam."

Cô cố tình trêu chọc anh.Ánh mắt giết người của Mạnh Hùng nhìn thẳng vào mặt của Kiều Nhi."

Anh đang ghen!"

Kiều Nhi nhướng đôi mày thanh tú của cô nhìn anh nói."

Là ai?"

Mạnh Hùng không trải lời Kiều Nhi, mà ngược lại hỏi cô một cách cộc lốc."

Em không nói được, anh ấy muốn em giữ bí mật về thân phận của mình."

Nghe Kiều Nhi gọi người đàn ông khác bằng anh một cách ngọt ngào như vậy, trong lòng Mạnh Hùng nóng như lửa đốt.

Anh đột nhiên đứng lên đi đến quầy bar, rót cho mình một ly rượu Brandy.

Anh muốn dùng rượu để làm tâm trí anh tĩnh táo hơn.

Anh không muốn vì sự nóng nảy của mình mà lại làm tổn thương đến Kiều Nhi.Kiều Nhi nhìn vào khuôn mặt Tuấn tú, mái tóc màu rượu đỏ của anh làm cô không thể dời tầm mắt của mình.Anh cầm ly rượu lên uống một hơi cạn, cặp mắt suy tư nhìn về phía trước không có một tiêu gì.

Nhìn vào thật hấp dẫn vô cùng.Kiều Nhi biết tâm tư của Mạnh Hùng, anh đang ghen nên cô không muốn chọc tức anh nữa.

Cô đi tới đoạt lấy ly rượu anh mới vừa rót ra trong tay anh.

Cô ngước đầu uống một hơi hết, chắt cồn nóng rát chảy xuống cổ họng của cô làm Kiều Nhi bất giác cau mày.Giọng nói nghiêm túc của Kiều Nhi vang lên."

Paul Anderson cho em biết số File hồ sơ của anh.

Nên bạn em đã hack vào đó thay đổi chút thong tin."

"Bạn của em là một nguời không đơn giản.

Anh ấy có thể hack vào 2 nơi được phòng thủ chặt chẽ nhất."

"Anh ấy là một người rất tài giỏi, người trong thế giới hacker điều gọi anh ta là The Devil."

Mạnh Hùng nghe Kiều Nhi nói vậy liền nhìn sang Trần Siêu, ý bảo Trần Siêu phải điều tra the Devil này là ai, xem hắn ta là thần thánh phương nào."

Em nghe anh nói chuyện với Trần Siêu về Mạnh Khang, trong lòng em vô cùng tức giận, nên mới cho bạn em giá họa cho hắn.

Số tiền mấy mươi triệu để lại trong năm tài khoản đó, sẽ là bằng chứng để cảnh sát nghi ngờ hắn mà điều tra."

Mạnh Hùng nghe Kiều Nhi nói vậy liền hỏi cô."

Em không quan tâm đến Mạnh Khang sao?"

Kiều Nhi cau mày khi nghe Mạnh Hùng hỏi vậy, ngoài Lôi Lạc Thiên và anh ra, cô chưa từng quan tâm đến bất kỳ người đàn ông nào."

Không! chưa từng quan tâm."

Một câu nói ngắn gọn của Kiều Nhi, mà làm lòng Mạnh Hùng vui tới không thể nào tả được.Mạnh Hùng nhìn Trần Siêu ý bảo anh ra ngoài.

Trần Siêu lịch sự lên tiếng."

Chủ nhân, tôi về ngân hàng cùng Thiết Sang Sang để giải quyết những chuyện còn lại."

Mạnh Hùng nhìn anh, gật đầu một cái không nói gì.Khi Trần Siêu vừa ra khỏi phòng Mạnh Hùng liên bế Kiều Nhi lên, đặt trên đùi mình.

Anh yêu thương sờ vào mái tóc đen dài ống ánh của cô."

Em có mệt không?"

Không biết vì sao mỏi khi ở bên cạnh của Kiều Nhi, nhu cầu sinh lý của anh càng ngày càng gia tăng.

Nhìn thấy thân thể mảnh mai của cô, Mạnh Hùng sợ cô vì chiều anh mà mệt mỏi.Kiều Nhi nhìn anh lắc đầu, "Em không mệt, chừng nào chúng ta về Paris?"

Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi, nguời phụ nữ này không biết từ lúc nao đã chiếm tòan bộ trái tim của anh.

Mạnh Hùng bất giác ôm cô chặt hơn."

Đợi anh xử lý xong chút việc, chúng ta về Paris.

Về đến Paris em dọn vào biệt thự Mạnh Viên sống cùng anh."

Lời nói của Mạnh Hùng làm Kiều Nhi hơi sửng sốt, nhưng trong chóc lát Kiều Nhi đã lấy lại tin thần.

Trong lòng Kiều Nhi hiện lên sự vui sướng, cô nhìn anh cười gật đầu.Mạnh Hùng thấy Kiều Nhi đồng ý, anh vui vẻ hôn vào đội môi mềm mại quyến rũ của cô."

Kiều Nhi, em là của riêng Mạnh Hùng anh."

Kiều Nhi thầm nghĩ, người đàn ông này dục vọng chiếm hữu của anh ta vô cùng mạnh mẽ, nếu một ngày cô không ở cạnh anh, không biết anh sẽ em ra sao.Kiều Nhi nhìn Mạnh Hùng nghiêm túc nói."

Mạnh Hùng, em nói nếu như thôi.

Nếu như sau này em không còn ở cạnh anh nữa, anh sẽ ra sao?"

Mạnh Hùng nghe Kiều Nhi nói vậy, không biết vì sao trong lòng lại cảm giác khó chịu.

Một cảm giác đau nhói từ trái tim anh hiện ra."

Không có khả năng đó!

Dù anh có lật tung cả cái thế giới này, anh cũng sẽ tìm được em."

Lời nói bá đạo mà nghiêm túc của anh làm trong lòng Kiều Nhi hiện lên sự lo âu.

Cô biết tính tình ngang ngược của Mạnh Hùng, một khi anh nói được thì sẽ làm được."

Em nói đùa thôi, anh đừng nghiêm túc như vậy."

Kiều Nhi cười nói với Mạnh Hùng.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 41: Bức ảnh.


Mạnh Khang cùng trợ lý của mình ngồi trong khoan hạng nhất của máy bay American airline, chuẩn bị bay về thành phố S.

Anh bất được tin vụ án của Mạnh Hùng đã được xử lý xong một cách gọn gàn.

Mạnh Hùng còn chỉa mũi tên ngược lại về hướng của anh.

"Sam, cậu hẩy thu sếp một tên giám đốc trong công ty đứng ra nhận tội.

Và cho hắn một khoản tiền lớn để bịt miệng."

"Dạ, thuộc hạ biết."

Mạnh Khang trong lòng tức giận, kế hoạch của anh đã tỉ mỉ như vậy, không biết Mạnh Hùng đã làm cách gì mà xoay chuyển được tình hình.

Anh cầm điện thoại lên gọi cho Dương Mẫn.

"Em hẩy tiếp cận Thẩm Gia Quyên, giúp đở cô ta một tay, anh không muốn Mạnh Hùng có ngày sống được yên."

"Em biết."

Dương Mẫn không cần hỏi lý do, cô yêu Mạnh Khang một cách mù quán.

Chỉ cần là việc anh dặn dò cô điều sẽ làm theo.

Một tháng sau Kiều Nhi cùng Thiết Sang Sang đi dạo phố mua sấm tại trung tâm thương mại Roosevelt Field.

Roosevelt Field là trung tâm mua sấm hàng đầu tại New York với hơn 270 cửa hàng khác nhau.

Thiết Sang Sang là một người cuồng mua sấm, chỉ cần có thời gian rảnh rỗi tình sẽ đi ngay lập tức.Dạo này Mạnh Hùng và Trần Siêu luôn bận bịu về việc của công ty, nên sáng thì đi sớm tối thì về khuay.

Có nhiều buổi xã giao trong hắc đạo Mạnh Hùng không tiện dẫn Kiều Nhi theo.

Anh muốn xử lý hết việc bên này sớm để cùng Kiều Nhi về Paris.

Mạnh Hùng rất mong chờ ngày Kiều Nhi về sống cùng anh.

Kiều Nhi và Thiết Sang Sang mới đi được một chút thì trên tay Thiết Sang Sang đã cầm một đống đồ.

Tất cả điều là hàng hiệu, với người tầm thường, thì những thứ trên tay Thiết Sang Sang là lương một năm của bọn họ.

Trong lòng Kiều Nhi hiện lên nghi vấn, với mức lương căng bản của luật sư, sao Thiết Sang Sang lại có được nhiều tiền như vậy.

Kiều Nhi cảm giác hơi mệt nên cùng Thiết Sang Sang vào quán cafe nghỉ chân.

Hai người vừa ngồi vào ghế thì cô phục vụ bước tới cung kính hỏi.

"Xin hỏi hai vị dùng gì?"

Thiết Sang Sang nhìn Kiều Nhi rồi nói.

"Cho hai ly capuchino."

"Dạ, xin hai vị chờ một chút."

Cô phục vụ lễ phép nói, rồi xoay người rời đi.

"Chị Kiều, tình cảm của chị với Mạnh Tổng là nghiêm túc sao?"

Thiết Sang Sang nhìn Kiều Nhi nói.

Thiết Sang Sang đã nghe nhiều người nói qua về việc trước đây của Mạnh Hùng.

Cô không tin chỉ vỏn vẹn 1 năm mà Mạnh Hùng có thể thay đổi làm người đàn ông chững chạc không bay bướm bên ngoài.

Kiều Nhi nhìn Thiết Sang Sang với ánh mắt nghi ngờ.

"Sao em lại hỏi chị như vậy?"

"Người ta thường nói "giang sơn dể đổi bản tín khó dời."

Em không tin sau khi Mạnh Tổng qua lại với chị, không còn phụ nữ bên ngoài."

Quả thật, với số phụ nữ trước đây của Mạnh Hùng, cô có thể liệt kê ra một danh sách dài.

Nhưng cô tin, sau khi anh và cô qua lại, Mạnh Hùng không còn tiếp cận với bất kỳ người phụ nữ nào.

"Sang Sang, một khi em thật sự yêu một người, thì em sẽ biết vì người mình yêu kể cả tính mạng cũng không màng, thì bản tính đâu đáng là gì.

Chỉ có những người không yêu nhau thật sự, mới dùng bản tính làm cái cớ để biện bạch, cho hành vi không chung thủy của mình."

Thiết Sang Sang nghe những lời Kiều Nhi nói, trong lòng chợt hiểu ra một điều.

Khi thật sự yêu một người thì quá khứ không còn quan trọng.

Hiện tại mới là điều mình nên quan tâm đến.

"Mạnh Tổng thật hạnh phúc, khi được chị Kiều yêu như vậy."

Vừa nói Thiết Sang Sang vừa nhận lấy ly cafe trong tay của cô phục vụ.

Mùi thơm của cafe xong lên mũi của Kiều Nhi.

Chợt trong đầu Kiều Nhi nghĩ đế mùi hương bạc hà cùng với mùi cigar trên người Mạnh Hùng.

Môi cô bất giác công lên thành nụ cười duyên dáng.

Thiết Sang Sang nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc này của Kiều Nhi, trong lòng hâm mộ.

Không biết cô và Trần Siêu có được như Mạnh Hùng và Kiều Nhi không?

Không biết nếu chị họ biết cô đã là người của Trần Siêu thì sẽ có phản ứng như thế nào?"

Nghĩ đến chị họ, tâm tình của Thiết Sang Sang liền bối rối.

Trong lúc hai người đang nói chuyện, một đứa bé cầm một bao thư, đem đến trước mặt hai người.

"Cho em hỏi, hai chị ai là Kiều luật sư?"

Cặp mắt to tròn như hột nhãn của cô bé nhìn hai người nói.

Kiều Nhi nhìn cô bé cười ngọt ngào, cô rất thích trẻ con.

Kiều Nhi suy nghĩ sau này cô nhất định sẽ sinh cho Mạnh Hùng một đứa con giống y như anh.

"Là chị, em tìm chị có việc gì?"

Cô bé cầm một cái bao thư đưa cho Kiều Nhi nói.

"Chị à, có một chị nhờ em đưa thứ này cho chị."

Nói xong cô bé đưa bao thư cho Kiều Nhi rời xoay người chạy đi.

Thiết Sang Sang thấy vậy trong lòng tò mò, liền kéo ghế ngồi sát bên cạnh Kiều Nhi.

Trong lòng Kiều Nhi không biết vì sao lại hiện lên nỗi bất an.

Cô chạm rãi mở bao thư ra xem.

Hiện ra trước mặt Kiều Nhi là những bức hình của Mạnh Hùng, cùng người phụ nữ khác đang triền miên trên giường.

Hai người trần truồng quấn lấy lẫy nhau, nhìn y như cặp tình nhân.

Tay Kiều Nhi rung rung lạc xem từng tấm.

Trên mỏi một tấm điều có để ngày và giờ.

Thiết Sang Sang nhìn thấy những bức ảnh này mà hết hồn.

Sao Mạnh Tổng lại có thể làm như vậy.

Đàn ông thật không đáng tin.

Kiều Nhi cẩn thận nhớ lại trong mấy ngày này Mạnh Hùng đang làm gì.

Kiều Nhi nhớ Mạnh Hùng nói, anh có buổi xã giao trong giới hắc đạo nên không tiện dẫn cô theo.

Đêm đó tới khuya anh mới về, trên người toàn là mùi rượu.

Kiều Nhi sấp lại những bức ảnh này, cô cẩn thận bỏ nó vào bao thư, trong lòng cô đau đớn vô cùng.

Cảm giác khó thở làm tim Kiều Nhi thất lại.

Nỗi đau làm tòan thân Kiều Nhi toát cả mồ hôi lạnh.

Kiều Nhi cố làm ra vẻ mặt bình tĩnh, cô biết chắc cô gái đưa cô những bức ảnh này, đang lẫn quẩn quanh đây để quan sát cô.

Cô không muốn họ nhìn thấy vẻ yếu đuối của mình.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 42:Mạnh Hùng thất vọng.


Kiều Nhi bình tĩnh, cô tao nhã uống hết ly cafe rồi mới cùng Thiết Sang Sang về khách sạn.

Trên taxi Thiết Sang Sang nhìn Kiều Nhi, hơi do dự một chút rồi Thiết Sang Sang mới có dũng khí hỏi Kiều Nhi.

"Chị Kiều, chị không sao chứ?"

Kiều Nhi nhìn Thiết Sang Sang, cô

cười tự giễu bản thân của mình.

"Chị giống như một con ngốc, còn nói với em những lời vừa rồi."

Thiết Sang Sang có thể nhìn thấy được sự đau đớn, hiện rõ trong ánh mắt của Kiều Nhi, khi cô nói những lời này.

Thật sự không ai có thể làm tổn thương mình, bằng người mình yêu.

Thiết Sang Sang nhìn thấy Kiều Nhi như vậy cũng đau buồn theo, cô dùng giọng thận trọng hỏi Kiều Nhi.

"Bây giờ chị định làm gì?"

Kiều Nhi cười, cô quay mặt nhìn ra cửa sổ.

Xe đang chạy trên con đường sầm quốc nhất của thành phố S.

Bên ngoài vô cùng nộn nhịp với tấp nập người qua lại, nhưng trong lòng Kiều Nhi lại cảm thấy trống vắng, yên lặng vô cùng.

Kiều Nhi trên miệng thì cười, nhưng không biết vì sao một giọt nước mắt âm thầm rơi xuống khuôn mặt đầy kiêu ngạo của cô.

"Làm gì?

Điều chị muốn làm nhất, chính là không muốn gặp lại anh ta nữa."

Tính tình Kiều Nhi là như vậy, cô rất cứng rắn một khi bị tổn thương, cô không muốn cho đối phương có cơ hội để giải thích.

Vì dù có giải thích như thế nào đi chăng nữa, thì một khi đã phạm sai lầm, thìn không thể nào quay lại được.

"Chị định đi đâu?"

Thiết Sang Sang lo lắng, cô dùng tay lắc lắc cánh tay của Kiều Nhi hỏi.

"Chị sẽ về thành phố S, nhưng em không được nói cho bất kỳ ai biết."

Thiết Sang Sang gật đầu đầy kiên quyết, lần này cô phải giúp Kiều Nhi cho Mạnh Hùng một bài học nhớ đời.

Về đến khách sạn, Kiều Nhi liền gọi điện thọai cho Lôi Lạc Thiên.

"Anh Thiên, hôm nay em sẽ về thành phố S.

Em sẽ vào Lôi Thị, làm luật sư riêng cho anh."

Lôi Lạc Thiên đã nhiều lần, kêu Kiều Nhi về làm việc trong tập đoàn Lôi Thị, như lần nào cô cũng từ chối.

Hôm nay Kiều Nhi đột nhiên thay đổi ý định, Lôi Lạc Thiên biết chắc Kiều Nhi và Mạnh Hùng đã xảy ra chuyện."

Em cần anh giúp gì không?"

Lôi Lạc Thiên ân cần hỏi Kiều Nhi.

"Anh đừng để cho ai biết em về thành phố S.

Trong hồ sơ làm việc của em, anh cứ để tên em là Betty."

Cô biết chắc Mạnh Hùng sẽ cho người tìm cô khắp nơi.

Bây giờ Kiều Nhi muốn có thời gian, để ổn định lại tâm trạng của mình.

Cô muốn suy nghĩ thật kỹ về mối quan hệ giữa cô và Mạnh Hùng.

Thu xếp xong hành lý, Kiều Nhi đặt sấp hình của Mạnh Hùng và cô gái kia lên bàn trang điểm.

Kiều Nhi cầm hành lý lên định đi, vừa bước được hai bước Kiều Nhi chợt nhớ ra điều gì.

Kiều Nhi xoay người lại đi đến bàn trang điểm, cô tháo chiếc đồng hồ Longines trên tay mình ra, đặt trên sấp hình.Lần trước lúc Mạnh Hùng tìm thấy cô cùng với Paul Anderson, cô đã nghi ngờ anh đã gắn thiết bị theo dõi trên người cô.

Kiều Nhi ngẫm nghĩ kỹ lại, anh chỉ đưa cho cô chiếc đồng hồ này.

Kiều Nhi tin chắc anh đã giở trò bên trong đồng hồ.Thật ra thì Kiều Nhi quả thật là một người vô cùng thông minh và trầm tĩnh, nhưng đến những việc liên quan đến Mạnh Hùng và người phụ nữ khác.

Đầu óc của Kiều Nhi không còn sự sáng suốt và tĩnh táo nữa.

Theo như thường thì cô sẽ phát hiện ra, những bức ảnh này là dùng kỹ thuật tối tân nhất mà ghép lại.Nhưng vì sự ghen tuông của phụ nữ, Kiều Nhi không dám nhì kỹ vào những bức ảnh đó, nên đã bỏ sót những manh mối quan trọng.

Cả tháng nay Mạnh Hùng đã cố gắn, xử lý hết công việc trong tập đoàn Tân Mạnh Thị và của Bang Bạch Hổ.

Để có thời gian nghỉ ngơi vài tháng với Kiều Nhi.

Hôm nay là ngày kỹ niệm 1 năm anh gặp mặt cô tại bar Night Angel.

Anh đã cho Trần Siêu đặt vé xem phim.

Có lần Kiều Nhi nói cô muốn xem bộ phim Titanic vừa mới được công chiếu lại, anh muốn tạo cho cô sự ngạc nhiên.

Lần đầu tiên trong đời, Mạnh Hùng lại bỏ ra tâm tư, để chuẩn bị một đêm lãng mạn chỉ vì một người phụ nữ.Anh đã cho Trần Siêu bao cả nhà hàng pháp, sau khi hai nguời xem phim xong, anh sẽ đưa Kiều Nhi đến đó và sẽ cầu hôn với cô.

Anh muốn Kiều Nhi, đường đường chính chính trở thành Mạnh phu nhân.

Vì sắp xếp cho buổi cầu hôn này, đã mấy đêm Mạnh Hùng không ngũ.

Anh nghĩ nát óc mới nghĩ ra được ý niệm này.Anh hứng hở trở về khách sạn muốn làm Kiều Nhi bất ngờ.

Mở cửa phòng ra Mạnh Hùng không thấy Kiều Nhi đâu.Anh lo lắng tìm kiếm khắp nơi mà không thấy cô, Mạnh Hùng chợt nhìn thấy trên bàn trang điểm, đặt chiếc đồng hồ Longines của Kiều Nhi.

Anh đã dặn cô dù xảy ra chuyện gì, cũng không được tháo nó xuống.

Anh vội vã bước tới nhìn thấy chiếc đồng hồ được đặt trên một sấp hình, Mạnh Hùng nghi ngờ cầm sấp hình lên xem.Cặp mắt nguy hiểm của Mạnh Hùng liền hiện lên những tia máu đỏ, tay anh tức giận vò nát những bứng ảnh kia.

Trong lòng anh chợt hiện lên nỗi lo âu, anh liền đi qua tủ quần áo của Kiều Nhi xem xét.

Mạnh Hùng mở tủ ra, qủa như trong dự liệu của anh, tróng đó trống rổng không còn một bộ đồ của cô.

Kiều Nhi đã thu dọn hết đồ đạc của mình và bỏ đi.Mạnh Hùng tức giận, đập mạnh lên tủ quần áo.

Trong lòng Mạnh Hùng đau đớn, sao cô có thể không tin tưởng anh.

Chỉ vì những bức ảnh này mà cô có thể, không nói lời nào mà rời xa anh như vậy.

Chẳng lè cho tới bây giờ, cô còn không hiểu được trái tim của anh.

Trong lòng Mạnh Hùng chua sót, anh thật thất vọng với Kiều Nhi vì không tinh tưởng vào tình yêu của bọn họ.

Trong lúc Mạnh Hùng đau lòng, tiếng chuông cửa vang lên.

Mạnh Hùng vui mừng, trong lòng có chút hy vọng đó là Kiều Nhi.Anh vội vàng sải buớc thật nhanh ra mở cửa, hiện ra trước mặt anh, là cô nhân viên phục vụ.

Trên tay cô ta cầm một hợp quà thật to, đó là bộ lễ phục Mạnh Hùng đã chuẩn bị cho Kiều Nhi mặc vào tối nay.Cô phục vụ nhìn thấy nét mặt muốn giết người của Mạnh Hùng liền quýnh quán nói."

Mạnh Tổng, Tôi để nó ở đây."

Vừa nói xong cô phục vụ, ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh ra ngoài.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 43: Hàn Mạc


Mạnh Hùng nỗi giận cầm cái hộp quà lên, quăng vào miếng kiến được treo trên tường.

Miếng kính bị va chạm mạnh bể ra từng mảnh nhỏ văng tứ tung.

Tay Mạnh Hùng vì vậy mà bị cát một đường thật sâu.

Máu nhỏ từ vết thương trên tay của anh xuống sàn nhà.

Mạnh Hùng không quan tâm đến cánh tay bị thương của mình.

Anh lấy điện thoại trong túi ra gọi cho Trần Siêu.

"Cho người tìm Kiều Nhi ngay lập tức."

Giọng nói phẫn nộ của Mạnh Hùng vang lên trong điện thoại.

Trần Siêu nghe anh nói vậy liền nhìn Thiết Sang Sang,

Trần Siêu đang ở trong phòng của Thiết Sang Sang.

Anh thấy nét mặt trốn tránh của cô liền hoài nghi.

"Dạ, thuộc hạ cho người tìm ngay."

Cúp điện thoại Trần Siêu đi đến bên cạnh Thiết Sang Sang nói.

"Nói!

Em biết Kiều luật sư đi đâu có phải không?"

Thiết Sang Sang tránh né ánh mắt của Trần Siêu, giọng nói vô tội của cô vang lên.

"Em không biết, em biết chị ấy muốn đi, nhưng không biết chị ấy đi đâu."

Trần Siêu cau mày nhìn Thiết Sang Sang nói.

"Thật chứ!"

Thiết Sang Sang làm ra bộ mặt đáng thương nhìn anh gật đầu đầu kiên quyết.

Trần Siêu thấy vậy liền lấy điện thoại ra, gọi cho thuộc hạ của mình.

"Tìm khắp nơi ở phi trường, chận cho bằng được Kiều luật sư."

Tại phi trường Kiều Nhi mặc trên người một bộ đồ giản dị, đầu đội một cái nón thật to che đi hơn phân nữa khuôn mặt xinh đẹp của mình.

Kiều Nhi biết một khi Mạnh Hùng biết cô muốn rời khỏi anh, anh nhất định sẽ cho người đi khắp nơi để tìm cô.

Nghĩ đến Mạnh Hùng trong lòng Kiều Nhi vừa buồn bã vừa thất vọng.

Anh là người đàn ông đã từng thốt ra những lời tề non hẹn ước với cô.

Nhưng đồng thời anh cũng là người đàn ông làm tổn thương cô.

Ngồi chờ chuyến bay về thành phố S, Kiều Nhi nhìn thấy đám thuộc hạ của Mạnh Hùng.

Miễn là phụ nữ họ điều sẽ chặn lại để kiểm tra.

Kiều Nhi bất giác kéo chiếc mũ trên đầu mình xuống thấp hơn một chút.

Kiều Nhi nhìn thấy một đám người, trên người mặc âu phục màu đen mang kính râm.

Đang cung kính đi phía sau một cô gái.

Kiều Nhi theo thối quen quan sát cô ta.

Khuôn mặt cô ta đẹp đến nỗi không thể nào tả được, thần thái cùng cử chỉ của cô ta, thật sang trọng và oai phong.

Những người đàn ông chưa chắc sánh đuợc vẻ oai nghiêm này của cô ta.

Cô mặc trên người bộ âu phục nữ màu đen nhìn vào thật thần bí.

Cô mạnh mẽ buớc đi chính giữa, không một ai được buớc tới gần cô ta.

Kiều Nhi biết đám người này không đơn giản, muốn tránh khổi ánh mắt thuộc hạ của Mạnh Hùng.

Thì chỉ có thể nhờ mấy người này giúp đỡ.

Kiều Nhi thấy thủ hạ của Mạnh Hùng sấp đến gần cô, cô lính quýnh chạy tới gần cô gái kia nói."

Xin cô giúp tôi."

Thuộc hạ của cô ta chặn Kiều Nhi lại, không cho Kiều Nhi tới gần.Cô gái đó nhìn anh ta một cái, hắn liền buông Kiều Nhi ra."

Cô cần tôi giúp gì?"

Giọng nói lạnh lùng cùng với khuôn mặt không cảm xúc của cô ta làm Kiều Nhi bất giác rùng mình."

Đám người xã hội đen muốn bắt tôi về làm tình nhân cho đại ca của bọn họ.

Tôi không chịu nên họ đang tìm tôi khắp nơi."

Kiều Nhi vừa nói vừa chỉ vào đám thuộc hạ của Mạnh Hùng.Cô gái đó nhìn theo hướng ngón tay của Kiều Nhi, liền nhìn thấy một đám người đang chặn đường tất cả phụ nữ lại kiểm tra.

Cô gái không nói gì tiếp tục đi về phía trước.Một tên thuộc hạ của cô ta, thấy Kiều Nhi vẫn không nhút nhích liền nói."

Hàn gia, đã đồng ý giúp cô.

Cô mau đi theo bọn tôi."

Kiều Nhi nghe anh ta gọi cô gái kia là Hàn gia, trong lòng Kiều Nhi chợt nghĩ đến Hàn Mạc.

Người phụ nữ đầu tiên trong lịch sử, nắm giữ trong tay toàn bộ thế lực ngầm của Đông Nam Á.

Hàn Mạc năm nay 25 tuổi, là thủ lĩnh nữ đầu tiên của bang Con Rồng Vàng.Kiều Nhi nghe nói, sau khi cha của Hàn Mạc, là thủ lĩnh đương nhiệm của Bang Con Rồng Vàng bị ám sát.

Hàn Mạc đã lên thay thế ông ta, cô bất đầu tiếp nhận chức vụ thủ lĩnh của Bang Con Rồng Vàng vào lúc cô chỉ mới 18 tuổi.

Sau chỉ 7 năm làm thủ lĩnh, Bang Con Rồng Vàng càng ngày càng trở nên lớn mạnh, thuộc hạ rải rác trên toàn thế giới.

Tiếng tăm của Hàn Mạc đã vang dội khắp nơi.

Hàn Mạc là một nguời vô cùng lạnh lùng, với danh hiệu người băng.

Hàn Mạc nỗi danh là một người độc ác và ra tay vô cùng tàn nhẫn.

Trong toàn khu vực Đông Nam Á, người nào vừa nghe tới cái tên Bang Con Rồng Vàng này điều phải rùng mình.

Kiều Nhi vội vả đi theo đám người của Hàn Mạc.

Hàn Mạc nhìn Kiều Nhi hỏi.

"Cô định đi đâu?"

"Tôi muốn về Thành Phố S."

Kiều Nhi thành thật trả lời.

Hàn Mạc quan sát Kiều Nhi, với cặp mắt tin xảo của Hàn Mạc, cô biết ngay Kiều Nhi là một người không đơn giản.

Nhưng không biết vì sao Hàn Mạc lại có ấn tượng tốt đối với Kiều Nhi.

"Chúng tôi cũng đi Thành Phố S, vậy cô hẩy đi cùng tôi."

Kiều Nhi nhìn Hàn Mạc cảm kích, trong lòng Kiều Nhi cũng biết, Hàn Mạc không phải là một kẻ ngốc.

Chắc chắn Hàn Mạc biết vừa rồi cô nói dối.

Kiều Nhi không biết vì sao Hàn Mạc lại phải giúp cô.

Đám người của Hàn Mạc đi vào khu dành riêng cho máy bay tư nhân.

Một người đàn ông vô cùng đẹp trai, nét mặt lạnh lùng cung kính nói với Hàn Mạc.

"Hàn gia, mấy bay đã chuẩn bị kết cánh."

Hàn Mạc không nói gì, chỉ gật đầu một cái, cô nhìn Kiều Nhi ý bảo cô đi cùng.

Vào trong máy bay, Hàn Mạc ngồi nghiêm túc phía trước.

Kiều Nhi ngồi kế bên cạnh cô.

Kiều Nhi quan sát sắc mặt của Hàn Mạc, từng đường nét trên khuôn mặt của Hàn Mạc đẹp vô cùng sắc sảo.

Nếu cô không biết Hàn Mạc là thủ lĩnh của Bang Con Rồng Vàng, còn tưởng cô ta là người mẫu hay diễn viên quốc tế.

Hàn Mạc dựa đầu vào ghế nhấm mắt lại định thần.

Những người đi theo Hàn Mạc thấy cô nhấm mắt nghỉ ngơi, không ai dám lên tiếng.

Kiều Nhi có thể thấy được, họ thật sự tôn trọng Hàn Mạc.

"Lãnh Dương, ngươi có liên lạc với Ngô Đức bên Bang Bạch Hổ chưa?"
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 44: Mạnh Hùng nỗi trận lôi đình.


Cặp mặt Hàn Mạc vẫn nhấm nghiền lại, giọng nói cao ngạo của cô vang lên.

"Hàn Gia, tôi có liên lạc với Ngô Đức.

Chúng tôi đã hẹn vào tháng sau thủ lĩnh của Bang Bạch Hổ, sẽ cùng gặp mặt với ngài."

Hàn Mạc không nói gì chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Kiều Nhi nghe thủ hạ của Hàn Mạc nhắc đến Bang Bạch Hổ và Mạnh Hùng, trong lòng cô hơi phân vân.

Kiều Nhi do dự một chút rồi mới quyết định nói với Hàn Mạc.

"Hàn tiểu thư, cô có thể không nói cho người của Bang Bạch Hổ biết, tôi đã cùng cô về Thành Phố S được không?."

Hàn Mạc nghe Kiều Nhi nói vậy liền mở mắt ra, cô cau mày nhìn Kiều Nhi,

chờ đợi Kiều Nhi nói tiếp.

"Tôi không muốn thủ lĩnh của họ biết tôi đã về thành phố S."

Nghĩ đến Mạnh Hùng trong lòng Kiều Nhi chua sót.

Hàn Mạc nhìn thấy ánh mắt đau buồn của Kiều Nhi liền nghĩ.

"Chẳng lẽ người ép cô làm tình nhân, là thủ lĩnh của Bang Bạch Hổ."

Hàn Mạc hỏi Kiều Nhi trong sự nghi ngờ.

Kiều Nhi bất đắc dĩ nói dối, cô làm ra bộ mặt sợ sệt rồi gật đầu.

Trong lòng Hàn Mạc liền hiện lên sự khinh thường.

Cô nghe nói thủ lĩnh của Bang Bạch Hổ là một người, vô cùng nghiêm khắc, đầu đội trời chân đạp đất.

Nhưng không ngờ anh ta lại là một người bỉ ỏi như vậy, ép buộc người ta làm tình nhân của mình.

Nếu không phải vì lô hàng vũ khí trong tay Bang Bạch Hổ, thì Hàn Mạc cô nhất định không qua lại với họ.

"Được!

Cô cần gì có thể gọi cho tôi."

"

Nói xong Hàn Mạc đưa cho Kiều Nhi một tờ danh tiếp.

Trên tờ danh thiếp là số điện thoại riêng của Hàn Mạc, ít có người nào được Hàn Mạc đối xử tốt như vậy.

Cả đoạn đường bay về thành phố S, Kiều Nhi và Hàn Mạc hai người nói chuyện vô cùng hợp nhau.

Máy bay vừa đáp xuống san bay thành phố S, người của Lôi Lạc Thiên đã có mặt để đoán Kiều Nhi.

Hàn Mạc nhìn thấy Tề Phong và đám thủ hạ của anh ta trong lòng cô nghĩ.

Cô gái này không đơn giản.

"Lãnh Dương, cho người điều tra cô ta."

Hàn Mạc nói nhưng cặp mắt sắc bén vẫn nhìn về phía Kiều Nhi và Tề Phong.

"Dạ"

Lãnh Dương, nhìn theo ánh mắt của Hàn Mạc, rồi cung kính trả lời.

Một chiếc xe cadillac màu đen chạm rãi đỗ bên cạnh Hàn Mạc.

Lãnh Dương cung kính mở cửa xe cho Hàn Mạc vào.

Hàn Mạc và Lãnh Dương cùng ngồi vào trong xe.

Mấy tên thủ hạ của Hàn Mạc ngồi vào mấy chiếc xe phía sau.

Một đoàn xe màu đen, như con báo oai hùng phóng đi thật nhanh.

Tề Phong đưa Kiều Nhi về Bang Lôi Ưng gặp mặt Lôi Lạc Thiên.

Vừa bước vào cửa Kiều Nhi nhìn thấy Lôi Lạc Thiên dáng người phong độ, khí thế oai hùng ngồi trên ghế sopha ở giữa phòng.

Nhìn Lôi Lạc Thiên, Kiều Nhi liền nghĩ đến Mạnh Hùng.

Hai người điều có sự cao ngạo, và sát khí tỏa ra từ trên người họ, làm người ta nhìn vào mà bất giác phải rùng mình.

Kiều Nhi cặp mắt buồn bã ngồi xuống kế bên cạnh Lôi Lạc Thiên.

Cô nhìn anh thấy có gì đó khác thường, một người nghiêm túc lạnh lùng, luôn toả ra thái độ nghiêm trang.

Nhưng hôm nay trên khuôn mặt lạnh nhạt của Lôi Lạc Thiên, lại hiện lên ý cười.Kiều Nhi nhìn anh nghi ngờ nói."

Chúng ta 1 năm không gặp, đã xảy ra chuyện gì mà làm anh thay ddổi như vậy?"

Trên khuôn mặt của Lôi Lạc Thiên liền hiện lên vẻ hạnh phúc, anh nhìn Kiều Nhi nói."

Có diệp, anh sẽ giới thiệu chị dâu cho em."

Kiều Nhi nghe anh nói vậy liền hiểu.

Thì ra Lôi Lạc Thiên đã tìm được, phân nữa kia của cuộc đời mình."

Chị dâu?"

Kiều Nhi nhướng mày nhìn Lôi Lạc Thiên nghi ngờ hỏi.

Cô biết tính tình của Lôi Lạc Thiên, anh là một người thích sạch sẽ, anh chưa từng đụng vào phụ nữ.

Kiều Nhi thật tò mò về người chị dâu tương lai này của mình.

Không biết cô có gì đặc biệt, mà có thể làm than chảy tảng băng to lớn này.Khi Lôi Lạc Thiên trở về biệt thự Lôi Viên với Trình Lam.

Kiều Nhi cứ đi theo nan nỉ Tề Phong, bất buộc anh phải kể cho cô nghe, về chuyện của Trình Lam."

Oh.....

Thì ra chị dâu nhỏ thật lợi hại."

Khi Kiều Nhi nghe Tề Phong nói Trình Lam xuất thân là sát thủ, trong lòng Kiều Nhi liền hiện lên sự tò mò.

Cô muốn gặp ngay cô chị dâu nhỏ tuổi này của mình.Trong phòng VIP 5600, Mạnh Hùng nỗi giận đập hết đồ đặc trong phòng.Trần Siêu và 2 tên thủ hạ cung kính đứng đó không giám lên tiếng.

Lần đầu tiên thủ hạ của Mạnh Hùng chứng kiến cảnh, chủ nhân của mình trong cơn tịnh nộ.

Họ không ngờ anh lại đáng sợ như vậy, nét mặt ma quỷ cùng với cặp mắt sắc bén, giờ phút này vì quá giận dữ mà hiện lên những tia máu đỏ nhìn vào thật kiếp người.Đập một hồi Mạnh Hùng vẫn chưa nguôi được cơn giận trong lòng, anh nhìn Trần Siêu nói."

Tất cả điều là một lũ vô dụng, có một người mà cũng không tìm ra."

Trần Siêu cảm thấy thất trách, quả thật đúng như Mạnh Hùng nói."

Chủ nhân, thủ hạ đã phái tất cả mọi người tìm khắp nơi ở phi trường và bến tàu cũng không tìm thấy Kiều tiểu thư."

Mạnh Hùng nghe Trần Siêu nó vậy liền nỗi trận lôi đình.

Anh dùng tay đập mạnh lên bàn."

Ta không cần biết các người dùng cách gì.

Dù có lặc ngược cả thành phố New York này, cũng phải tìm ra Kiều Nhi cho ta."

Mạnh Hùng quát lên.

"Dạ, thuộc hạ đi ngay."

Trần Siêu và hai tên thủ hạ trong lòng lo lắng bước ra ngoài.Đáng lẽ Kiều Nhi sẽ vào làm việc cho Lôi Lạc Thiên vào 1 tuần sau như đã nói, nhưng Kiều Nhất Phàm vì quá nhớ, đứa con gái bướng bĩnh này của mình nên kêu Kiều Nhi ở nhà cùng ông một thời gian rồi mới đi làm.

Một tháng sau Kiều Nhi bất đầu vào tập đoàn Lôi Thị, làm luật sư riêng cho Lôi Lạc Thiên.

Kiều Nhi đứng trước mặt Lôi Lạc Thiên cung kính báo cáo về những bản hợp đồng vừa mới ký.

Lôi Lạc Thiên sau khi nghe Kiều Nhi báo cáo, anh đặt cây bút Montblanc trong tay xuống bàn nhìn Kiều Nhi nói."

Em làm việc hai tuần rồi mọi việc điều ổn chứ?"

Kiều Nhi nhìn anh cười gật đầu nói.

"Anh Thiên, anh không cần lo cho em.

Tề Phú đã sắp xếp tất cả cho em."

Lôi Lạc Thiên nhìn Kiều Nhi, anh thấy được nỗi buồn trong ánh mắt của cô.

"Kiều Nhi, hôm nay Mạnh Hùng vừa mới bay về từ New York.

Anh nghe tin Mạnh Hùng đã cho thủ hạ của mình, lặc tung cả cái thành phố New York lên để tìm em."
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 45:Mạnh Hùng trở về Thành Phố S.


Kiều Nhi cụp đôi mắt đau buồn của mình xuống, giọng nói nhỏ nhẹ của cô vang lên.

"Anh đừng nói....... cho anh ấy biết em đang làm việc ở đây."

"Kiều Nhi, trốn tránh không phải là cách.

Có chuyện gì hai người nên, đối mặt với nhau mà giải quyết."

Lôi Lạc Thiên dùng giọng nghiêm túc nhìn Kiều Nhi nói.

Kiều Nhi nghĩ đến Mạnh Hùng cùng người phụ nữ khác lên giường.

Trong lòng cô liền tức giận.

"Em khong muốn gặp mặt anh ta!"

Lôi Lạc Thiên nhìn Kiều Nhi mà không biết phải nói gì thêm.

Anh biết tính tình của Kiều Nhi, cô là một người rất kiêu ngạo.

Chỉ khi Mạnh Hùng tìm đến thành khẩn mà xin lỗi, thì Kiều Nhi mới chịu tha thứ.

Kiều Nhi đang nói chuyện cùng với Lôi Lạc Thiên thì Trình Lam và Tề Phú bước vào.

Kiều Nhi quan sát Trình Lam, cũng giống như Trình Lam đang qua sát cô.

Cặp mắt sắc bén của Trình Lam, dò xét từng cử chỉ và thần thái của Kiều Nhi.

Trong lòng Kiều Nhi tán tưởng cô chị dâu nhỏ này.

Ánh mắt Trình Lam vô cùng sắc bén, nhan sắc thì không có chổ nào để chê.

Ngoài khuôn mặt lạnh nhạt giống y như Lôi Lạc Thiên ra, thì tất cả điều là hoàn hảo.

Sắc mặt Kiều Nhi liền thay đổi, cô cười dịu dàng nhìn Trình Lam nói.

"Đây chắc là Chị Dâu nhỏ?

Em là Kiều Nhi lớn tuổi hơn chị , nhưng mà vì anh Thiên nên em phải gọi chị bằng chị."

Nói chuyện một hồi Lôi Lạc Thiên bảo Kiều Nhi làm thủ tục kết hôn cho anh và Trình Lam.

Kiều Nhi vui mừng cho hai người họ, trong long thầm nghĩ.

Không biết chừng nào mình mới tìm được, một người chỉ thuộc riêng về mình, giống như Trình Lam tìm được Lôi Lạc Thiên.

"Thôi em còn bận chuyện nên ra ngoài trước.

Chừng nào em lo xong thủ tục kết hôn, em sẽ đem đến cho hai người ký tên."

Nói xong Kiều Nhi lịch sự đi ra ngoài.

Mạnh Hùng vừa về đến Thành Phố S, liền đến Lôi Thị gặp mặt Lôi Lạc Thiên.

Trên người Mạnh Hùng mặc âu phục màu đen.

Một màu mà Mạnh Hùng thích nhất, nó thể hiện ra sự nghiêm trang cùng với thân phận thần bí của anh.

Dáng người cao lớn, với mái tóc và chiếc bông tai màu rượu đỏ, làm anh nhìn vào càng thêm hấp dẫn.

Mạnh Hùng không kiên nể gì ai, anh ung dung đi đến ngồi vào ghế sopha chính giữa phòng.

Mạnh Hùng không hề để ý đến, cặp mắt tò mò của Trình Lam đang quan sát anh.

Trong lòng Mạnh Hùng đang phiền não, gần hai tháng nay anh đã cho người tìm khắp nơi, nhưng vẫn không có tin tức gì của Kiều Nhi.

Anh biết có một thế lực lớn đang âm thầm giúp Kiều Nhi thóat khỏi sự tìm kiếm của anh.

Nghĩ đến Kiều Nhi trong lòng Mạnh Hùng hiện lên sự âu sầu, anh dựa đầu vào thành ghế sopha nhấm mắt lại định thần.Tề Phú cầm hai ly rượu cung kính đưa cho Lôi Lạc Thiên và Mạnh Hùng.

Mạnh Hùng uống một hơi cạn sạc ly rượu.

Ly rượu này đến thật đúng lúc, nó đã làm thần trí của Mạnh Hùng tĩnh táo lại hơn.

Lôi Lạc Thiên nhìn Mạnh Hùng

nghiêm túc nói."

Lô hàng kỳ này bên Đông Nam Á đặt,

Cậu đã giải quyết xong chưa?

Có mấy chiếc máy bây quân sự mới cậu phải chú ý một chút."

"Tôi đã giải quyết xong rồi.

Tuần sau tôi sẽ gặp mặt thủ lĩnh của Bang Con Rồng Vàng, bàn về lô hàng súng ống mới vừa được sản xuất."

Mạnh hùng dùng giọng điệu rất mệt mỏi nói.

Sắc mặt buồn phiền này của Mạnh Hùng, lần đầu tiên Lôi Lạc Thiên mới nhìn thấy.

Mạnh Hùng la người muốn gì được náy nên Lôi Lạc Thiên biết chắc, Mạnh Hùng vì chuyện của Kiều Nhi mới phiền muộn.Lôi Lạc Thiên làm bộ như không biết gì hỏi Mạnh Hùng."

Có chuyện gì mà làm cậu phiền lòng như vậy?"

Mạnh hùng nhíu mày, nhìn Trình Lam ngồi bên cạnh Lôi Lạc Thiên, đang dùng cặp mắt sáng quách quan sát anh."

Phụ nữ thật là phiền phức."

Uống một hớp rượu Lôi Lạc Thiên cười nói."

Chắc cậu đã gặp được người làm phiền lòng cậu rồi có phải không?

Không biết cô gái nhà ai mà xui xẻo, lọt vào mắt xanh của Mạnh tổng vậy?"

"Hazzzzzzzzzzzzz"

Mạnh Hùng thở dài một hơi rồi mới nói.

"Một cô gái vô cùng vô cùng khó chinh phục."

Trò chuyện một hồi Mạnh Hùng còn có chuyện phải giải quyết, nên mới về tập đoàn Tân Mạnh Thị.Kiều Nhi ngồi trong văn phòng, tay cầm sấp văn kiện đọc, nhưng trong đầu cô cứ lẫn quẫn lời nói của Lôi Lạc Thiên.Cuối cùng suy nghĩ hết mấy tiếng đồng hồ, Kiều Nhi mới lấy được dũng cảm để đối mặt với Mạnh Hùng.

Kiều Nhi quyết định nghe theo lời của Lôi Lạc Thiên nói.

Có chuyện gì hai bên phải đối mặt mà giải quyết.Kiều Nhi đứng lên cầm túi sách đi ra khỏi tập đoàn Lôi Thị, cô đi đến tập đoàn Tân Mạnh Thị.Vừa bước vào cửa Kiều Nhi liền bị cô tiếp tân với nét mặt chán ghét chặn lại."

Xin lỗi cô muốn gặp ai?"

Giọng nói cọc lóc của cô tiếp tân vang lên ."

Tôi muốn gặp Mạnh Tổng của các người."

Kiều Nhi nhìn thấy thái độ bất lịch sự của cô ta mà bực bội nói.Cô tiếp tân quan sát Kiều Nhi từ trên xuống dưới.

Cô làm việc tại tập đoàn Tân Mạnh Thị này đã nhiều năm, cũng biết qua những scandal tình trường của Mạnh Hùng.

Nhưng từ trước tới giờ chưa có cô gái nào, dám mặt dày đến tận công ty để tìm Mạnh Hùng.

Huống hồ gì vị hôn thê của Mạnh Hùng đang ở trên."

Xin lỗi cô có hẹn trước hay không?

Nếu không thì tôi không thể cho cô vào được."

Kiều Nhi bực mình, cô cau màu nói với cô tiếp tân."

Nói với Mạnh Tổng có Kiều....."

Kiều Nhi chưa nói hết câu thì Trần Siêu đã lên tiếng."

Kiều luật sư, cuối cùng chị cũng chịu đến, để gặp mặt Mạnh Tổng."

Cô tiếp tân nghe Trần Siêu gọi Kiều Nhi là Kiều luật sư.

Cô liền thay đổi thái độ, cô chỉ ghét những người phụ nữ bám lấy đàn ông mà thôi.

Cô đã nghe qua danh tiếng của Kiều Nhi, Kiều Nhi là một nữ luật sư tài giỏi."

Xin lỗi Kiều luật sư.

Để tôi cho người thông báo với Mạnh Tổng là cô đã đến."

Kiều Nhi nhìn cô tiếp tân nói.

"Không cần, tự tôi sẽ lên đó, không cần phiền cô."

Cô tiếp tân cười rồi gật đầu.

Cô không biết mối quan hệ bên trong của Mạnh Hùng và Kiều Nhi, nên không nói cho Kiều Nhi biết Thẩm Gia Quyên vừa mới đi lên gặp Mạnh Hùng.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 46:Thẩm Gia Quyên giở trò


"Để tôi đưa chị đi."

Trần Siêu cung kính nói với Kiều Nhi.

Trần Siêu rất tôn trọng Kiều Nhi, vì anh biết Kiều Nhi là một người, rất tài giỏi và cũng là người duy nhất mà Mạnh Hùng yêu.

"Không cần, tự tôi đi được."

Kiều Nhi muốn giải quyết chuyện riêng với Mạnh Hùng, cô không muốn có sự hiện diện của người khác.

Trần Siêu không biết Thẩm Gia Quyên vừa mới đến, nếu không anh sẽ kéo dài thời gian, để thông báo cho Mạnh Hùng hay.

"Được vậy chị cứ lên đi, Mạnh Tổng vừa mới từ tập đòan Lôi Thị về."

Kiều Nhi gật đầu, cảm ơn Trần Siêu một cách lịch sự, rồi đi thẳng vào trong thang máy.

Tất cả tập đoàn Tân Mạnh Thị điều được thiết kế giống y như nhau, nên Kiều Nhi đã quen thuộc với chổ này.

Cô đi ra khỏi thang máy, liền nhìn thấy cô thư ký riêng của Mạnh Hùng.

Cô thư ký được Trần Siêu dặn dò, để Kiều Nhi vào trong không cần báo trước cho Mạnh Hùng biết.

Trần Siêu muốn làm cho Mạnh Hùng kinh ngạc, anh biết gần 2 tháng nay Mạnh Hùng rất nhớ Kiều Nhi.

"Kiều luật sư, mời chị vào trong."

Cô thư ký lịch sự chào Kiều Nhi, rồi mở cửa phòng cho Kiều Nhi vào.

Kiều Nhi nhẹ nhàng mở cửa đi vào, cô nhìn chung quanh không thấy bóng dáng Mạnh Hùng đâu.

Mùi hương nòng nạc của cigar cuba xông thẳng vào mũi của Kiều Nhi, làm Kiều Nhi cảm giác khó chịu.

Đôi mày thanh tú của Kiều Nhi bất giác cau lại.

Cô nhìn lên bàn làm việc của Mạnh Hùng, Kiều Nhi có thể nhìn thấy một cái gạt tàn làm bằng thủy tinh, chứa đầy tàn thuốc bên trong.

Kiều Nhi biết Mạnh Hùng có tâm trạng buồn phiền.

Mỏi khi trong lòng anh có vướng mắc gì, anh liền châm điếu cigar lên để ổn định lại tin thần.

Kiều Nhi nhìn thấy áo vest của Mạnh Hùng, bị anh tuỳ tiện ném lên sopha.

Cô nhẹ nhàng đi tới cầm lấy nó lên, bàn tay mềm mại của Kiều Nhi lưu luyến sờ vào áo vest của anh.

Kiều Nhi bất giác cầm áo của Mạnh Hùng lên, cô nhấm mắt lại hít vào một hơi, mùi hương bạc hà pha lẫn mùi cigar làm Kiều Nhi cứ nghĩ Mạnh Hùng đang ở cạnh cô.

Đúng là mùi hương này, mùi hương quen thuộc đã in sâu vào tận trái tim cô.

Kiều Nhi lưu luyến đặt áo vest của anh lại chổ cũ, ngay bây giờ điều mà Kiều Nhi muốn làm nhất, chính là quên đi tất cả.

Kiều Nhi chỉ muốn được, vòng tay to lớn, ấm áp của Mạnh Hùng ôm cô vào lòng.

Kiều Nhi nghe được tiếng nước chảy trong phòng nghỉ, theo bản năng cô liền nghĩ Mạnh Hùng đang tắm, Kiều Nhi không hề do dự mà đi vào trong.

Trong phòng nghỉ, Mạnh Hùng vừa trở về từ tập đoàn Lôi Thị.

Anh nhìn thấy Lôi Lạc Thiên và Trình Lam ân ái như vậy, trong lòng anh cảm giác chua sót, anh nhớ tới dáng vẻ làm nũng của Kiều Nhi.

Tâm trạng buồn bực Mạnh Hùng đi tắm, cho tinh thần tỉnh táo lại hơn.

Nhưng không ngờ vừa bước ra khỏi phòng tắm, Mạnh Hùng nhìn thấy Thẩm Gia Quyên.

Trên người Thẩm Gia Quyên không một mảnh vải che thân, cô nghĩ đàn ông điều giống như nhau.

Mèo nào mà không ăn mỡ, huống chi Thẩm Gia Quyên rất tự tinh với thân hình gợi cảm và sự quyến rũ của bản thân mình.Mạnh Hùng trên người chỉ quắn duy nhất một cái khăn tắm, che đi phần dưới của mình.

Mái tóc màu rượu đỏ thường ngày giờ đã ước đẫm, trở thành một màu đen hấp dẫn.

Những giọt nước chưa được lau khô, nhỏ từng giọt xuống lòng ngực rắn chắc của anh, làm Thẩm Gia Quyên nhìn thấy mà say mê.

Cặp mắt của Thẩm Gia Quyên không thể rời khỏi người của Mạnh Hùng.Mạnh Hùng nhìn thấy Thẩm Gia Quyên, trần truồng đứng trước mặt mình, trong lòng anh không hề có cảm giác hứng thú.

Hiện giờ ngoại trừ Kiều Nhi ra, không một ai có thể khơi dậy được dục vọng trong lòng anh."

Anh Hùng, người ta rất nhớ anh.

Dù sao chúng ta cũng sẽ trở thành vợ chồng."

Vừa nói Thẩm Gia Quyên vừa bước tới gần Mạnh Hùng hơn.

Mạnh Hùng đứng trước mặt Thẩm Gia Quyên, lưng anh hướng về cửa ra vào.

Thẩm Gia Quyên kề sát khuôn mặt xinh đẹp của mình vào mặt của Mạnh Hùng, Cô thì thầm vào tai anh một cách quyến rũ."

Anh Hùng, Em muốn anh."

Mạnh Hùng câu mày, anh chán ghét thái độ dâm đảng này của Thẩm Gia Quyên.Mạnh Hùng dùng ánh mắt khinh thường nhìn cô.

Anh dùng giọng chế giễu nói vào tai Thẩm Gia Quyên."

Mạnh Hùng tôi, rất kén phụ nữ."

Vừa nói anh vừa đẫy Thẩm Gia Quyên ra, Mạnh Hùng dùng tay chỉ vào người Thẩm Gia Quyên nói."

Loại phụ nữ lẳng lơ như cô, không sứng để Mạnh Hùng tôi chạm vào."

Sau khi nghe Mạnh Hùng nói vậy, trong lòng Thẩm Gia Quyên tức giận vô cùng.

Từ trước tới giờ Thẩm Gia Quyên cô được nuông chiều đã quen, ba mẹ cô nâng nêu cô trong lòng bàn tay.Thẩm Gia Quyên nhìn thấy Kiều Nhi vừa bước vào trong phòng.

Cặp mắt cô hiện lên sự độc ác.

Cô thầm nghĩ."

Mạnh Hùng, anh đừng trách tôi vô tình, tại anh đối sử quá tuyệt tình với tôi.

Nếu Thẩm Gia Quyên tôi không lấy được trái tim của anh, thì người phụ nữ khác đừng mông chiếm được anh."

Thẩm Gia Quyên đột nhiên kéo cái khăn tắm quắn trên eo Mạnh Hùng ra, quăng xuống đất.

Thẩm Gia Quyên ép sát người mình vào người của Mạnh Hùng.

Cô vươn tay ôm chặt eo của Mạnh Hùng, cô khom người tới hôn lên môi anh.Kiều Nhi vừa bước vào liền nhìn thấy Mạnh Hùng và Thẩm Gia Quyên.

Hai người thân thể trần truồng, ôm lấy lẫn nhau và đang hôn nhau.Kiều Nhi không thấy được sắc mặt ghê tởm của Mạnh Hùng giờ phút này, vì anh đứng quay lưng về phía của cô.

Mạnh Hùng muốn đẫy Thẩm Gia Quyên ra.

Nhưng không ngờ Thẩm Gia Quyên lại làm ra bộ mặt hoảng hốt, cô lập tức buông Mạnh Hùng ra, tay che ngực mình lại nói."

Kiều luật sư, sao cô lại ở đây."

Mạnh Hùng nghe Thẩm Gia Quyên nói Kiều luật sư, trong lòng anh kinh ngạc.

Mạnh Hùng xoay người nhìn thấy Kiều Nhi đang đứng ở cửa.

Anh vui mừng bước nhanh qua phía của cô.2 tháng nay, anh thật rất nhớ Kiều Nhi.

Vừa bước tới anh vươn tay cầm lấy bàn tay mềm mại của Kiều Nhi, trong ánh mắt anh liền hiện lên sự vui sướng.

Mạnh Hùng định nói gì nhưng chưa kịp mở miệng, Kiều Nhi đã vẫy tay mình khỏi bàn tay ấm áp của anh.Trong lòng cô đau đớn, Mạnh Hùng quả thật chứng nào tật náy.

Hết người phụ nữ này đến người phụ nữ khác.

Kiều Nhi nhìn anh trên người không một mảnh vải che thân, trong lòng liền nỗi máu nóng.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 47: Từ Hôn.


"Chát......"

Kiều Nhi vươn tay, dùng hết sức để tát vào khuôn mặt, tuấn tú nghiêm nghị của Mạnh Hùng.

Trên gương mặt anh, hiện rõ năm dấu tay của cô.

Mạnh Hùng tức giận, không hiểu vì sao Kiều Nhi lại giận dữ như vậy.

"Mạnh Tổng, tôi không làm phiền hai người.

Hai người cứ tiếp tục."

Vừa nói xong, Kiều Nhi xoay người rời đi.

Những giọt nước mắt được Kiều Nhi đè nén lại, như những hạt mưa lần lược chảy xuống khuôn mặt xinh đẹp và kiêu ngào của cô.

Kiều Nhi len lén chùi đi những giọt nước mắt, không muốn Mạnh Hùng biết cô vì anh mà rơi một giọt nước mắt nào.

Mạnh Hùng nghe Kiều Nhi nói vậy, anh liền nhìn mình rồi nhìn vào Thẩm Gia Quyên.

Lúc này anh mới sửng sốt, anh và Thẩm Gia Quyên điều trần truồng đứng trước mặt Kiều Nhi.

Anh biết Kiều Nhi đã hiểu lầm anh, và cũng biết chắc Kiều Nhi đã bị anh làm tổn thương.

Mạnh Hùng trong lòng phẫn nộ, anh biết Thẩm Gia Quyên cố tình làm như vậy.

Mạnh Hùng vươn tay, cầm lấy áo choàng tắm đuợc đặt trên giường mặc vào.

Anh gấp gáp chạy ra ngoài, đuổi theo Kiều Nhi.

Kiều Nhi nhìn thấy dáng vẻ gấp gáp của Mạnh Hùng, trong lòng tức giận.

Kiều Nhi ấn nút để cửa thang máy đóng lại.

Khi Mạnh Hùng vừa đến cửa thang máy, cánh cửa đã kép kín lại.

Mạnh Hùng nhìn qua khe cửa, thấy khuôn mặt xinh đẹp của Kiều Nhi giờ vì anh mà hiện vẻ đau lòng.

Trong lòng anh chua sót, Mạnh Hùng nghĩ tất cả điều do Thẩm Gia Quyên mà ra.

Mạnh Hùng tức giận, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, cặp mắt anh hiện lên những tia máu đỏ, nhìn vào thật đáng sợ, anh bước nhanh trở lại phòng nghỉ.

Lúc này Thẩm Gia Quyên đã ăn mặc chỉnh tề.

Áo sơ mi trắng cùng váy đen nhìn vào thật tao nhã.

Cô ngồi hai chân bắt tréo lẫn nhau trên sopha, gương mặt xinh đẹp của Thẩm Gia Quyên hiện lên vẻ đắc ý.

Mạnh Hùng đi tới cầm lấy cổ tay của Thẩm Gia Quyên, anh dùng hết sức bớp chặt và nói với giọng đầy nguy hiểm.

"Cô đừng tưởng rằng ba cô, là bạn tốt của ba tôi thì lên mặt.

Đừng trách tôi độc ác, chỉ vì cô chọc đến người, mình không nên chọc mà thôi."

Vừa nói xong Mạnh Hùng vừa quăng Thẩm Gia Quyên ra, thân thể mảnh mai của Thẩm Gia Quyên bị Mạnh Hùng ném về phía sau, đụng phải cái tủ đặt ở đầu giường.

Cái đèn ngủ thủy tin trên bàn vì sự va chạm mạnh mà bể nát, mảnh vỡ thủy tin ghim sâu vào cánh tay trái trắng nõn của Thẩm Gia Quyên.

Những giọt máu đỏ chảy ra làm ước đẫm, cả áo sơ mi màu trắng của Thẩm Gia Quyên.

Mạnh Hùng không quan tâm đến Thẩm Gia Quyên lúc này đang đau đớn, với khuôn mặt tái mét ngồi dưới mặt đất.

Mạnh Hùng cầm điện thoại lên, anh bấm một dãy số, tiếng Trần Siêu vang ra trong điện thoại.

"Chủ nhân."

"Cậu hẩy mở hợp báo ký giả.

Thông báo cho mọi người liên hôn giữa Mạnh gia và Thẩm gia đã hủy.

Cậu nhớ nhấn mạnh, Mạnh gia từ hôn."

Thẩm Gia Quyên nghe Mạnh Hùng nói vậy, trong lòng liền hoảng hốt.

Cô không ngờ anh lại dám làm trái lời của ba anh.

Gia đình Thẩm Gia Quyên dù có thế lực mạnh đến đâu ở thành phố B, thì cũng không thể nào sánh bằng gia thế của Mạnh gia.

Ba cô muốn dùng cuộc hôn nhân này để dựa vào thế lực của Mạnh Thị và Tân Mạnh Thị.

Huống hồ gì Thẩm gia đang có kế hoạch phát triển công ty ra nuớc ngoài, cần ngân hàng Tân Mạnh Thị của Mạnh Hùng cho vay một số vốn.

Nếu ba cô mà biết được vì sự nóng nảy nhất thời của cô, mà đã phá hủy kế hoạch bấy lâu của ông.

Ông nhất định sẽ đánh chết cô.

"Mạnh Hùng, anh đừng như vậy.

Em xin lỗi anh, từ nay về sao em sẽ không can tiệp vào chuyện riêng của anh nữa.

Anh đừng từ hôn."

Thẩm Gia Quyên với sắc mặt lo lắng, chạy đến cầm lấy tay của Mạnh Hùng nói.Mạnh Hùng không thích sự đụng chạm của Thẩm Gia Quyên, anh cau mày rồi xô Thẩm Gia Quyên ra, ánh mắt nguy hiểm của Mạnh Hùng nhìn châm châm vào Thẩm Gia Quyên."

Cô đã chạm vào, giới hạn cuối cùng của Mạnh Hùng tôi."

Kiều Nhi là giới hạn cuối cùng của anh, bất cứ người nào làm tổn thương đến Kiều Nhi, Mạnh Hùng anh sẽ không bao giờ bỏ qua cho người đó.Thật ra thì sớm muộn gì Mạnh Hùng cũng sẽ từ hôn, nhưng hôm này Thẩm Gia Quyên đã chọc giận đến anh.

Nên anh mới quyết định sớm hơn một chút.Kế hoạch đầu tiên của anh chính là đã kích nhà họ thẩm, làm cho Mạnh Khang nghĩ anh vì yêu Kiều Nhi mà mê muội, không quan tâm đến việc trả thù hay đọat lại tập đoàn Mạnh Thị.Trong âm thầm Mạnh Hùng đã ra lệnh cho thuộc hạ của mình trà trộn vào Mạnh gia.

Một là bảo vệ cho ba anh, hai là giám sát nhất cử nhất động của Mạnh Khang.

Anh biết ở phía sau Mạnh Khang còn có Hà gia.

Hà Chấn Vũ là ông ngoại của Mạnh Khang, còn có Hà Chấn Đồng là cậu của Mạnh Khang.

Nhà họ Hà người nào cũng thâm độc, giả tâm vô cùng lớn.

Ngòai mặt thì họ kinh doanh bất động sản, nhưng trên thực tế họ chuyên kinh danh sồng bạc và cho vay nặng lãi.

Hà gia có quan hệ thân mặt với Việt Vũ của bang Hắc Việt.

Bang Hắc Việt phụ trách bảo kê cho những mối làm ăn trái phép của Hà gia do Hà Chấn Đồng kinh doanh.Họ muốn Mạnh Khang đoạt lấy toàn bộ tài sản của Mạnh gia.

Nên tìm đủ mội cách để dèm pha mối quan hệ giữa Mạnh Hùng và ba của anh Mạnh Quốc.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 48: Kiều Nhi gặp lại Hàn Mạc.


Trên con đường sầm quốc nhất của thành phố S, Kiều Nhi thất thần đầu óc trống rỗng, cô đi lang thang không mục đích.

Chung quanh cô người đi tấp nập, nhưng trong lòng Kiều Nhi lại trống vắng vô cùng.

Kiều Nhi cảm giác được, một nỗi đau từ tận trái tim cô lan tỏa ra toàn thân thể.

Trong đầu Kiều Nhi cứ hiện lên hình ảnh trần truồng của Mạnh Hùng và Thẩm Gia Quyên.

Người đàn ông mà cô yêu đến tận xương tủy, giờ đang vui vẻ bên người phụ nữ khác.

Kiều Nhi nhấm mắt lại, đầu cô đột nhiên bị choáng váng, trái tim Kiều Nhi cảm giác như bị thất lại.

Kiều Nhi hít thở nặng nề, cô ngồi xuống chiếc ghế bằng gỗ bên lề đường.

Ngồi một lúc Kiều Nhi cảm thấy dễ chịu hơn, cô cố trấn an lại tâm tư của mình.

Kiều Nhi tự nói với bản thân mình rằng.

"Nếu Mạnh Hùng không côi trọng mối tình cảm này của bọn họ, thì Kiều Nhi cô cũng sè không vì anh mà rơi thêm một giọt lệ nào."

Kiều Nhi nâng khuôn mặt kiêu ngạo của mình lên, cố tỏa ra như không có chuyện gì xảy ra.

Kiều Nhi cầm túi sách đứng lên đi về phía trước, cô thấy một cửa hàng thời trang cao cấp.

Kiều Nhi quyết định không suy nghĩ nhiều nữa, cô muốn mua sấm để quên đi những chuyện buồn phiền.

Kiều Nhi bước vào trong cửa hàng, mấy cô nhân viên nhìn thấy dáng vẻ chuyên nghiệp và quần áo công sở cao cấp mặc trên người Kiều Nhi, liền biết cô là người trong giới thượng lưu.

Họ tươi cười chào đoán cô một cách vui vẻ.

"Thưa quí khách, cô có cần chúng tôi giúp gì không?"

Kiều Nhi nhìn họ cười lịch sự nói.

"Tôi muốn mua một bộ đồ mới, hai cô có thể cho tôi xem mẩu mới nhất có được không?"

Hai cô nhân viên vui mừng đem những bộ đồ sang trọng ra cho Kiều Nhi xem.

Bộ nào Kiều Nhi cũng không vừa ý, mấy cô nhân viên không biết phải làm sao.

Theo như sự quan sát chuyên nghiệp của bọn họ, thì những bộ đồ kính đáo và sang trọng này đúng là phong cách của Kiều Nhi.

Kiều Nhi nhìn thấy bộ đồ được mặc trên người nộm đặt ở trước cửa.

Cô vui vẻ nói với cô nhân viên mình muốn mua bộ này.

Nét mặt kinh ngạc của họ làm Kiều Nhi bật cười.

Quả thật nhìn vào khác một trời một vực, với phong cách hiện giờ của cô.

Bây giờ Kiều Nhi nhìn vào thật thanh lịch, sang trọng cùng quí phái.

Còn bộ đồ kia lại quyến rũ, gợi cảm và còn có vài phần kiêu gợi.

Kiều Nhi nhận lấy bộ đồ trong tay cô nhân viên, đi thẳng vào phòng thử quần áo.

Cánh cửa được mở ra, hiện ra trước mặt họ không còn là cô gái lịch sự sang trọng của vừa rồi.

Mà là một cô gái với dáng người hấp dẫn và gợi cảm.

Kiều Nhi mặc một cái váy liền trắng bó sát người.

Cổ áo chữ V xẻ thật sâu để lộ phần ngực căng tròn, váy thật ngắn bó sát vào bờ mông to tròn của cô, để lộ đôi chân thôn dài kết hợp với đôi giày cao gót thủy tin 10cm nhìn vào thật quyến rũ.

Ánh mắt của tất cả mọi người trong cửa hàng, điều dồn hết lên người của Kiều Nhi.

Họ không ngờ cô lại sở hữu một thân hình tuyệt mỹ như vậy.

Mấy người đàn ông đi cùng phụ nữ của mình, điều nhìn Kiều Nhi bằng ánh mắt ham muốn.

Còn mấy cô gái thì nhìn Kiều Nhi bằng ánh mắt ganh tị.

Kiều Nhi nhìn 2 cô nhân viên nói.

"Hai cô thấy tôi mặc bộ váy này có đẹp không?"

Hai cô phục vụ gật đầu lịch sự trả lời.

"Tôi chưa từng thấy, ai mặc bộ váy này đẹp như cô."

Mấy người trong cửa hàng nghe cô nhân viên nói vậy liền gật đầu đồng ý.

Quả thật bộ váy này mặc trên người của Kiều Nhi nhìn thật xinh đẹp.

Tín tiền xong, tâm trạng Kiều Nhi vô cùng vui vẻ, cô kiêu ngạo bước ra ngoài.

Kiều Nhi nguớc mặt lên bầu trời bao la, ngấm mắt lại hít vào không khí tươi mát.

Kiều Nhi quyết định không vì một người đàn ông, không côi trọng mình mà ủ rũ nữa.

Đi dạo một hồi Kiều Nhi gặp phải Hàn Mạc và thuộc hạ thân cận của cô ta Lãnh Dương.

Hai người vừa mới từ trong nhà hàng Nhật bước ra ngoài.

Lãnh Dương cung kính đi theo phía sau Hàn Mạc.

Hàn Mạc cũng như thường ngày, cô mặc một bộ đồ vest màu đen sang trọng, với đôi giày cao gót nhìn vào thật quí phái.

Sắc đẹp của Hàn Mạc không gọi là kiêu gợi mà phải dùng từ cao quí và sang trọng để hình dung.

Nhiều khi nó còn hẫp dẫn hơn cả vẻ đẹp quyến rũ.

Lãnh Dương nhìn thấy Kiều Nhi đứng đó, ngây người ra nhìn Hàn Mạc, anh liền lên tiếng."

Kiều tiểu thư."

Lãnh Dương biết Kiều Nhi là người đầu tiên mà Hàn Mạc xem như bạn.

Từ trước tới giờ Hàn Mạc không bao giờ giúp đỡ một ai mà không có mục đích.

Kiều Nhi là người đầu tiên.Kiều Nhi ngại ngùng vì sự bất nhã của mình.

Cô đi tới nhìn Hàn Mạc cười gượng nói."

Hàn tiểu thư, tôi rất vui khi được gặp lại cô.

Cô có rãnh mình cùng nhau đi dùng buổi tối."

Đi dạo một hồi đã đến tối, Kiều Nhi chợt nhớ ra từ sáng đến giờ cô chưa ăn gì cả.

Sẵn tiện cô cũng muốn cảm ơn Hàn Mạc vì lần trước đã giúp đỡ cô."

Cô có thể gọi tôi là Hàn Mạc."

Lời nói lạnh lung của Hàn Mạc vang lên, làm Kiều Nhi hơi sửng sốt.

Cô gái này quả thật không có chút dịu dàng gì của phụ nữ cả."

Được vậy sau này tôi sẽ gọi cô Hàn Mạc, còn cô có thể gọi tôi là Kiều Nhi."

Kiều Nhi nhìn Hàn Mạc cười dịu dàng nói,

Hàn Mạc vẫn nét mặc nghiêm túc, cô chỉ nhích nhẹ môi mình một cái rồi thôi.Lãnh Dương nhìn đồng hồ trên tay mình, rồi thì thầm vào tai Hàn Mạc cáo gì đó.Sắc mặt Hàn Mạc liền thay đổi, vẻ mặt không vui hiện ra làm Lãnh Dương cảm giác không yên.Hàn Mạc nhìn Kiều Nhi nói.

"Tôi còn bận chuyện, lần sau chúng ta cùng dùng bữa."

Lãnh Dương thấy vậy liền lên tiếng."

Kiều tiểu thư, chúng tôi đang ở trong khách sạn The Palm.

Nếu cô rãnh có thể đến đó tìm Hàn gia."

Kiều Nhi nhìn Hàn Mạc cười nói.

"Vậy cũng được hẹn gặp lại sau."

Nói xong Hàn Mạc cùng Lãnh Dương ngồi vào trong chiếc xe cadillac màu đen, vừa mới chậm rãi đỗ trước mặt hai người.

Ngồi vào ghế Hàn Mạc lịch sự gật đầu, chào tạm biệt Kiều Nhi.

Xe vừa chạy đi, trong lòng Kiều Nhi liền nghĩ.

Khí chất oai phong và sự bá đạo của Hàn Mạc, chưa chắc gì thua với Lôi Lạc Thiên và Mạnh Hùng đâu.

Kiều Nhi có thể cảm giác được sự nguy hiểm và sát khí toả ra từ trên người của Hàn Mạc.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 49: Không hối hận.


Vừa xoay người lại Kiều Nhi liền nhìn thấy Lôi Lạc Thiên và Trình Lam, hai người tay trong tay bước ra khỏi nhà hàng.

Kiều Nhi nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Trình Lam đang quan sát mình, cô nở nụ cười rực rỡ.

"Kiều Nhi thật trùng hợp."

Lôi Lạc Thiên nhìn Kiều Nhi nói.

"Anh Thiên cùng chị dâu đi chơi hả?"

Cô vừa nói vừa cười một cách ngọt ngào.

Trình Lam nhìn Kiều Nhi với ánh mắt chứa đầy vẻ nghi ngờ.

Kiều Nhi lúc sáng và Kiều Nhi bây giờ, gióng như 2 người hoàn toàn khác nhau.

Lôi Lạc Thiên biết Trình Lam đang nghĩ gì, anh liền giải thích.

"Kiều Nhi là một Luật sư vô cùng xuất sắc và chuyên nghiệp, làm việc rất nghiêm túc.

Nhưng sau giờ làm việc thì em ấy trở thành người hoàn toàn khác.

Kiều Nhi tính tình trẻ con và thích đi chơi để xả stress."

"Chị Dâu chị có thể gọi em là Betty."

"Đừng gọi em là chị dâu.

Nếu côi em là bạn thì gọi em là Trình Lam."

Trình Lam nhìn Kiều Nhi nói, cô không thích người khác gọi mình là chị dâu, nghe già lắm.

"Em muốn theo anh chị đi chơi không?

Anh chị chuẩn bị đến bar Night Angel để gặp vài người bạn."

Lôi Lạc Thiên biết Kiều Nhi và Mạnh Hùng đang có chuyện chưa giải quyết xong, anh muốn tạo cơ hội cho Mạnh Hùng giải thích.

Lôi Lạc Thiên không nói cho Kiều Nhi biết Mạnh Hùng cũng ở đó.

Lôi Lạc Thiên biết với tính tình của Kiều Nhi, nếu cô biết Mạnh Hùng cũng có mặt, Kiều Nhi tuyệt đối sẽ không đi.

"Được, em cũng không có việc gì làm."

Kiều Nhi, Lôi Lạc Thiên và Trình Lam cùng đi đến bar Night Angel.

Vừa đến cửa Kiều Nhi nhìn thấy một quán Bar sang trọng, ánh đèn neon lấp lánh từ bên trong rội ra ngoài.

Thiết kế của tất cả Bar Night Angle điều giống y như nhau, Kiều Nhi quen thuộc với nơi này.

Cô bước theo Lôi Lạc Thiên và Trình Lam vào trong, tiếng nhạc ồn ào hòa lẫn với ánh đèn mờ ảo làm cho không khí trong bar, trở nên mập mờ.

Điện thoại di động trong túi sách của Kiều Nhi vang lên.

Cô lấy ra xem, trên màn hình nhấp nháy lên hai chữ "Ba yêu".

Kiều Nhi cầm điện thọai trong tay, nói với Lôi Lạc Thiên và Trình Lam.

"Anh chị vào trước đi, em nghe điện thoại xong sẽ vào sau."

Lôi Lạc Thiên nhìn Kiều Nhi gật đầu, anh thản nhiên ôm Trình Lam đi vào trong.

Kiều Nhi nghe điện thoại của ba và mẹ cô từ bên Paris gọi về.

Ba và mẹ của Kiều Nhi vừa mới bay qua Paris sáng hôm qua, để thâm dì cô Kiều Mỹ Chi, cũng tức là mẹ của Minh Dạ Collin.

Giọng nói nghiêm trang của Kiều Nhất Phàm vang lên trong điện thoại.

"Kiều Nhi, bác Mạnh vừa gọi điện cho ba.

Ông muốn con và Mạnh Khang mau chống kết hôn.

Ba có nói với bác Mạnh, chờ ba về sẽ tín với con."

Kiều Nhi nghe ba mình nhắc tới cái tên Mạnh Khang, trong lòng cô liền tức giận.

Cô ghét Mạnh Khang vì anh muốn đối phó với Mạnh Hùng.

Nếu cô không cho anh một bài học nhớ đời, thì cô sẽ không phải là Kiều Nhi.

"Ba, ba nói với bác Mạnh con đồng ý, chúng con sẽ tổ chức lễ đính hôn vào tháng sau."

Kiều Nhất Phàm nghe Kiều Nhi nói vậy trong lòng hơi kinh ngạc.

Không phải từ trước tới giờ Kiều Nhi luôn phản đối, cuộc hôn nhân này hay sao.

Ông do dự một chút rồi lo lắng nói.

"Con suy nghĩ kỹ chưa?"

"Ba, ba an tâm.

Kiều Nhi con một khi đã quyết định thì không bao giờ hối hận."

Cũng giống như cô đã quyết định yêu Mạnh Hùng, dù anh có làm tổn thương cô đi chân nữa, cô cũng không hối hận vì mình đã yêu anh.

Kiều Nhất Phàm nghe lời nói kiên quyết của Kiều Nhi, ông cũng yên tâm.

"Được vậy để ba báo cho bác Mạnh và Mạnh Khang hay, để họ chuẩn bị lễ đính hôn ."

Nói điện thoại xong, Kiều Nhi bước tới cửa phòng VIP mà cô nhân viên phụ vụ hướng dẫn.

Đẫy cửa vào Kiều Nhi nhìn thấy căn phòng được thiết kế một cách sang trọng, với ánh đèn mờ ảo làm không khí trở nên ám muội một cách lạ thường.Chính giữa phòng là bộ sopha vòng cung màu đen và một cái bàn cafe thủy tin được để ngay chính giữa.Trên bàn đặt một chai rượu mạnh Brandy và 4 chiếc ly thủy tin.

Bên phải là một cái bar rượu, bên trái là một cái bàn bida thật lớn.Quan sát xong căn phòng Kiều Nhi mới chuyển tầm mắt vào những người bạn của Lôi Lạc Thiên.

Kiều Nhi nhìn thấy ông chủ của công ty giải trí Minh Hạo, một người có tiếng là công tử phong lưu.

Hai người đã từng gặp mặt ở Paris vì vụ án lái xe đụng người rồi bỏ trốn.

Nhưng theo ánh mắt của Tràn Hạo nhìn cô, cô tin chắc anh không nhận ra cô.Người ngồi kế bên là Nam Liệt, Kiều Nhi và Nam Liệt quen biết đã lâu, nên Kiều Nhi không cảm thấy ngạc nhiên với sự có mặt của anh.Ánh mắt long lanh của Kiều Nhi chợt ngừng lại trên người của Mạnh Hùng.

Anh phong độ ngồi dựa lưng vào ghế sopha, tay cầm ly rượu mạnh uống một hớp, cặp mắt sâu thẩm hiện lên vẻ u tư phiền não nhìn châm châm vào Kiều Nhi.

Cho dù đang ở trong hoàn cảnh gì đi chân nữa, Mạnh Hùng vẫn luôn là tâm điểm của tất cả.

Anh ngồi trầm lặng không nói gì,

nhưng trên người anh lại tỏa ra sức hút, làm người ta không thể dời tầm mắt được.Mạnh Hùng kinh ngạc vì sự xuất hiện đột ngột này của Kiều Nhi.

Thì ra thế lực ngầm ở phía sau cô, không ai khác chính là Lôi Lạc Thiên.

Trong lòng Mạnh Hùng tức giận, anh nhìn Lôi Lạc Thiên bằng ánh mắt muốn giết người.Lôi Lạc Thiên đang ngồi ôm Trình Lam vào lòng, anh cảm giác được sát khí từ phía sau mình, Lôi Lạc Thiên liền quay mặt lại xem.

Ánh mắt Lôi Lạc Thiên đụng phải cặp mắt tức giận muốn phun ra lửa của Mạnh Hùng.

Lôi Lạc Thiên làm bộ như không thấy, liền quay mặt lại trò chuyện với Tràn Hạo và Nam Liệt.Trong lòng Kiều Nhi liền bối rối, Kiều Nhi mím chặt đôi môi gợi cảm của mình lại.

Cặp mắt u tư của cô liền chuyển sang nơi khác, tay cô bất giác siết chặt cái điện thoại di động trong tay mình.

Tại sao anh lại ở đay, sao Lôi Lạc Thiên không nói cho cô biết trước.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 50: Mạnh Hùng ghen.


"Xin chào người đẹp, anh là Tràn Hạo Chủ Tịch tập đoàn Tràn Thị, cũng là Ông chủ của công ty giải trí Minh Hạo.

"

Tràn Hạo lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngợp ngạc trong phòng.

Kiều Nhi bình tĩnh lại cô nghĩ trong lòng, nếu anh đã không nghĩ đến cảm nhận của cô, mà ở chung với nguời phụ nữ khác.

Vậy thì dù cô có quen biết người đàn ông khác, anh cũng không có tư cách để quản cô.

"Xin chào, em là Betty bạn của anh Thiên."

Hai từ Anh Thiên thốt ra từ miệng cô làm cho sắc mặt Mạnh Hùng tối sầm lại, cặp mặt nguy hiểm của Mạnh Hùng nhìn thẳng vào Kiều Nhi.

"Dáng người em đẹp như vậy, có hứng thú tham gia làng giải trí không?"

Mạnh Hùng ngồi bên cạnh nghe Tràn Hạo nói vậy, anh cau mày tỏ vẻ bực bội.

Mạnh Hùng tức giận xiết chặt ly rượu trong tay, mu bàn tay của anh trở nên trắng bợt, gân xanh hiện rõ lên.

Kiều Nhi nhìn thấy Mạnh Hùng với

vẻ mặt âm u, long mày anh thì cau lại,

Kiều Nhi biết anh đang kèm nén lửa giận trong lòng.

Kiều Nhi nở nụ cười duyên dáng, cô bước đến ngồi bên cạnh Tràn Hạo.

Bàn tay mềm mại của Kiều Nhi cố tình để lên mu bàn tay của Tràn Hạo.

Nhìn vào thật ám muội.

Cặp mặt xinh đẹp của Kiều Nhi luôn quan sát từng cử chỉ của Mạnh Hùng.

"Tràn Tổng anh thật khách khí quá.

So với mỹ nhân bên cạnh anh, em còn thua xa."

Vừa nói Kiều Nhi cố tình vỗ vỗ tay mình lên mu bàn tay của Tràn Hạo.

"Anh mời em một ly,

Chúc mừng cho hai chúng ta, lần đầu tiên gặp nhau."

Tiếng hai chiếc ly cụng vào nhau, phát ra âm thanh chối tai.

Kiều Nhi cầm ly lên uống một hơi hết.

Chất lỏng từ từ đi xuống cổ cô, một cảm giác thiêu đốt nóng rát rất khó chịu hiện lên trong lòng Kiều Nhi.

Kiều Nhi khó chịu nở nụ cười với Tràn Hạo.

Kiều Nhi dùng nụ cười rạng rỡ, để che dấu nỗi đau trong lòng cô.

Kiều Nhi không thể nào khống chế được bản thân của mình, trong lòng thì không muốn nhìn thấy Mạnh Hùng.

Nhưng cặp mắt thì vẫn luôn quan sát từng cử chỉ, và thần thái của anh.

Cô muốn biết Mạnh Hùng có vì cô mà đau lòng hay ghen không.

Mạnh Hùng ngồi im lặng không nói câu nào, cặp mắt âu sầu có vài phần nguy hiểm nhìn châm châm vào cô.

Anh biết cô đau lòng, cô tức giận, cô khổ sở.

Nhưng anh thì sao?

Cô đâu lòng, anh còn đâu hơn cô gấp trăm gấp ngàn lần.

Cô khổ sở, anh còn khổ hơn cô.

Trong lòng anh tức giận, sao cô không tin vào anh và không chịu cho anh cơ hội để giải thích.

Kiều Nhi uống hết ly này đến ly khác,

mặt cô lúc này đã phiếm hồng.

Sự nóng của rượu đi vào cơ thể làm trái tim lạnh lẽo của Kiều Nhi càng thêm khó chịu.

Có người thường nói lấy rượu giải sầu, sầu càng sầu hơn.

Đó chính là cảm giác bây giờ của Kiều nhi.

Tửu lượng của Kiều Nhi không ai ở đây có thể sánh bằng, nhưng vì từ sáng tới giờ Kiều Nhi chưa ăn gì hết.

Kiều Nhi cảm giác đầu mình hơi lâng lâng, dạ dày thì khó chịu.

Nhưng Kiều Nhi không quan tâm cô chỉ mông sao, hôm nay mình có thể thật sự say.

Say để quên hết nỗi đau đang dày xéo trái tim cô.

Tràn Hạo kinh ngạc khi nhìn thấy Kiều Nhi uống nhiều như vậy.

"Cô gái này muốn chết hay sao, mà uống liều mạng như vậy."

Tràn Hạo dùng tay đoạt lấy ly rượu trong tay cô.

Kiều Nhi tức giận cô cau mày nhìn Tràn Hạo.

Kiều Nhi không muốn ở lại nơi này, để đối mặt với Mạnh Hùng nữa.

Kiều Nhi đột nhiên đứng lên, cơ thể vì sự ảnh hưởng của chất cồn mà đứng không vững.

Thân thể Kiều Nhi đột nhiên ngã về phía sau.

Tràn Hao nhìn thấy anh liền đứng lên, vòng tay qua eo thôn nhỏ của Kiều Nhi, đỡ lấy cơ thể mảnh mai không còn sức lực của cô.

Kiều Nhi vì mất thăng bằng, thân thể mềm mại của cô, nằm gọn trong lòng ngực của Tràn Hạo.Dạ dày của Kiều Nhi cảm giác khó chịu, cô cau mày nhịn đau.

Kiều Nhi không còn sức lực để

tránh khỏi vòng tay của Tràn Hạo.

Nên đành để Tràn Hạo ôm cô vào lòng.Mạnh Hùng vừa nhìn thấy cảnh này, trong lòng phẫn nộ, cặp mắt liền hiện lên những tia máu đỏ, giống y như quỷ satan đến từ địa ngục.Mạnh Hùng đang cầm ly rượu thủy tinh trong tay, anh tức giận dùng sức bớp mạnh chiếc ly thủy tinh.

Tiếng thủy tinh vỡ nát vang lên làm tất cả mọi người điều hoảng hốt.

Những mảnh vụn thủy tinh ghim sâu vào lòng bàn tay anh.

Máu từ trong lòng bàn tay của Mạnh Hùng nhỏ xuống mặt đất.

Nỗi đau trên tay không thể nào bì với, nỗi đau hiện tại trong trái tim anh.Cô gái ngồi bên cạnh Tràn Hao thét lên vì hoảng sợ, khi nhìn thấy sắc mặt mặt hung tợn và bàn tay chảy đầy máu của Mạnh Hùng,

Lôi Lạc Thiên và Nam Liệt trầm mặt không nói gì.

Tràn Hạo vẫn chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

Tại sao Mạnh Hùng lại nóng giận như vậy.Trong lúc Tràn Hạo còn đang suy nghĩ.

Mạnh Hùng đã đứng lên, anh không quan tâm đến cánh tay bị thương của mình.

Anh bước nhanh về phía hai người.

Mạnh Hùng giận dữ đẫy Tràn Hạo ra, thân thể Tràn Hạo bị xô mạnh ngã xuống ghế sopha phía sau.Mạnh Hùng liền đỡ lấy thân thể không còn sức lực của Kiều Nhi.

Kiều Nhi không phản khán, cô cứ tự nhiên mà ngã vào lòng ngực rắn chắc của anh.Tràn Hạo từ trên ghế sopha nhìn Mạnh Hùng bằng ánh mắt khó hiểu.Cặp mắt nguy hiểm của Mạnh Hùng nhìn thẳng vào khuôn mặt tuấn tú của Tràn Hạo.

Giọng nói lạnh lùng, hơi rung rung vì kèm nén lửa giận của Mạnh Hùng vang lên."

Cô ta là vợ sấp cưới của tôi."

Sắc mặt Tràn Hao liền biến sắc.

Anh nhìn về phía hai người đang cười, ngồi xem kịch vui bên cạnh.

"Hai người điều biết?"

Trong lòng Tràn Hạo vừa tức vừa nghĩ mình thật may mắn.

Nếu anh không phải là bạn thân của Mạnh Hùng, anh tin chắc bây giờ anh đã bị Mạnh Hùng chém ra thành từng mảnh, Lôi Lạc Thiên và Nam Liệt sẽ phải tìm chổ để mai táng cho anh.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 51: Mạnh Hùng bị tấn công.


Trần Hao nhìn Mạnh Hùng muốn giải thích, nhưng Mạnh Hùng đã ôm Kiều Nhi rời khỏi phòng.

Vừa bước ra khỏi cửa phòng, Kiều Nhi liền cau mày khó chịu, vì những âm thanh ồn ào, của những đôi nam nữ đang phóng túng bản thân của mình, điên cuồng lượn lờ theo điệu nhạc trên sàn nhảy.

Mạnh Hùng nhìn thấy sắc mặt của Kiều Nhi tái mét, trong lòng anh quýnh lên.

Trước những ánh mắt tò mò, của những đôi nam nữ đang tụm năm tụm ba uống rượu trò chuyện.

Mạnh Hùng không e ngại bế Kiều Nhi lên.

Tướng người anh phong độ, khí thế bức người, làm cho mấy cô gái nhìn mà ganh tỵ.

Kiều Nhi đau đớn nép sát khuôn mặt xinh xắn của mình vào lòng ngực rắn chắc của Mạnh Hùng.

Trong lòng Kiều Nhi đang giận bản thân mình.

Tại sao Mạnh Hùng đối xử với cô như vậy, nhưng khi ở bên cạnh anh cô lại có cảm giác an toàn và sự ỷ lại.

Mạnh Hùng bế Kiều Nhi đi ngang qua sàn nhảy.

Anh không quan tâm tới những ánh mắt tò mò của bọn họ.

Việc quan trong nhất trong lòng Mạnh Hùng chính là Kiều Nhi.

Mạnh Hùng bế Kiều Nhi đi đến cửa, một tên nhân viên phục vụ, với nét mặt bất ngờ cầm chìa khoá xe đưa cho Mạnh Hùng.

Anh nhân viên phụ vụ đã làm việc tại đây hơn 5 năm, anh đã gặp mặt Mạnh Hùng vô số lần, nhưng từ trước tới giờ anh chưa từng thấy Mạnh Hùng lo lắng hay đối xử tỉ mỉ như vậy với bất kỳ ai.

Anh nhân viên phục vụ vừa mở cửa cho Mạnh Hùng và Kiều Nhi, vừa quan sát cô gái trong lòng của Mạnh Hùng.

Anh muốn biết cô gái này có gì đặc biệt mà có thể chiếm được trái tim băng giá của Mạnh Hùng.

Thông thường thì Trần Siêu và thuộc hạ, sẽ đi theo bảo vệ sự an toàn cho Mạnh Hùng.

Nhưng khi anh có hẹn với đám bạn thân này, Mạnh Hùng điều đi một mình.

Mạnh Hùng cầm chìa khoá trên tay, bế Kiều Nhi ra khỏi Bar Night Angel.

Ngoài trời hôm nay không trăng không sao, tối đen như mực.

Chỉ nhờ những tia sáng yếu ớt tỏa ra từ những ngọn đèn đường, chiếu xuống làm cho con đường lờ mờ sáng.

Không khí ở bên ngoài Bar Night Angel và bên trong hoàng toàn đối lập với nhau.

Bên trong càng ồn ào náo nhiệt, thì bên ngoài lại yên tịnh một cách lạ thường.

Đi được vài bước đột nhiên từ phía sau, có 10 tên mặc đồ đen xông ra chặn đường họ.

Kiều Nhi nhìn thấy liền hoảng hốt, cô nhìn chung quanh không thấy bóng dáng một ai.

Vì đã khuya nên không có một người đi đường.

Kiều Nhi liền quan sát đám người áo đen kia, trên tay họ người nào cũng cầm một cây mã tấu sắt bén vô cùng.

Trong lòng Kiều Nhi hiện lên dự cảm chẳng lành, cô ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên nhìn vào khuôn mặt cương nghị của Mạnh Hùng.

Kiều Nhi nhìn thấy trong ánh mắt của anh, hiện lên sự bình tĩnh và quả quyết, không chút lo sợ.

Anh đứng nghênh ngang tại chổ, nhìn 10 tên áo đen bằng ánh mắt chứa đầy tà khí.

"Các người về nói với James,

Hắn chưa đủ tư cách, để lấy mạng của Mạnh Hùng ta."

Vừa nói xong Mạnh Hùng nhẹ nhàng đặt Kiều Nhi xuống trên ghế ở bên lề đường.

Anh yêu thương sờ vào khuôn mặt nhợt nhạt của cô nói.

"Không sao, em đừng sợ anh sẽ bảo vệ cho em."

Lời nói thốt ra từ miệng của Mạnh Hùng, làm trái tim Kiều Nhi mềm nhũn.

Vài giọt nước mắt bất giác chảy xuống khuôn mặt xanh xao của cô.

Mạnh Hùng yêu thương lau đi từng giọt nước mắt, anh khom người hôn lên trán Kiều Nhi.

Mạnh Hùng đứng lên muốn bước về phía mấy tên áo đen, Kiều Nhi sợ hãi nắm chặt bàn tay của anh lại.

Không biết vì sao giờ phút này, bàn tay của Mạnh Hùng lại cảm giác ấm áp vô cùng.

Kiều Nhi không muốn buông tay anh ra, trong long cô có cảm giác rằng nếu cô thật sự buông tay, thì sẽ mất anh vĩnh viễn.

Mạnh Hùng dùng tay dỗ dỗ lên bàn tay mềm mại của Kiều Nhi để trấn an cô.

Anh tháo chiếc nhẫn màu bạc hình con hổ trên tay mình, đặt vào lòng bàn tay của Kiều Nhi nói.

"Em giữ nói giùm anh, xử xong bọn họ anh sẽ lấy nó lại."

Mạnh Hùng chỉ muốn làm Kiều Nhi an tâm hơn.

Anh quay người lại cởi bỏ áo vest của mình quăng qua một bên, anh lưu lóat táo hai nút áo sơ mi ở trên ra, rồi săn tay áo lên cao.

Mạnh Hùng oai phong nhìn vào đám người áo đen nói.

"Tất cả, lên một lượt."

Giọng nói oai vệ của Mạnh Hùng vang lên, làm 10 tên áo đen kinh ngạc.

Họ nhìn nhau bằng nét mặt khó tin.

Sao người này lại tự đắc như vậy, muốn lấy một chọi 10.

Đây là lần đầu tiên họ thấy một người can đảm như Mạnh Hùng vậy.10 tên áo đen lấy lại tin thần, họ vươn mã tấu trong tay lên, hướng về phía Mạnh Hùng mà xông tới.

Mạnh Hùng rút dây nịt trên thắt lưng của mình ra.

Anh giũ một cái, dây nịt liền trở nên cứng rắn.

Mạnh Hùng cầm đầu dây nịt ấn một cái, từ trong dây nịt hiện ra một lưỡi dao sắc bén.

Đây là vũ khí tối tân nhất mà Bang Bạch Hổ vừa mới phát minh ra.

Lưỡi dao là dùng kim loại sắc bén nhất mà đúc thành.Mấy tên áo đen vươn mã tấu nhấm vào người của Mạnh Hùng mà chém xuống.

Mạnh Hùng nhanh tay lẹ chân tránh một cách lưu lóat.

Anh dùng sức đạp mạnh vào bùng của một tên áo đen, hắn té xuống mặt đất đau đến nỗi không thể nhúc nhích.

Mạnh Hùng ra tay tàn bạo, những nhát dao anh chém xuống điều dùng hết sức và vô cùng chuẩn xát.

Trong chốc lát hơn phân nữa bọn người áo đen, điều bị thương nằm la liệt dưới mặt đất.Kiều Nhi nhìn thấy cảnh Mạnh Hùng một chọi mười trong lòng cô lo lắng, tay bất giác xiết chặt chiếc nhẫn trong lòng bàn tay của mình.Mạnh Hùng nguớc đầu mình lên, tay vuốt những sợ tóc màu rượu đỏ bị rối của mình về phía sau.Kiều Nhi ngồi đó nhìn Mạnh Hùng không hề chớp mắt, anh nhìn thật oai phong.

Kiều Nhi bị dáng vẻ oai phong lẫm liệt này của Mạnh Hùng làm hấp dẫn.

Cô chưa từng thấy ai đánh nhau, lại nhìn đẹp mắt như vậy.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 52: Kiều Nhi lo lắng.


Mạnh Hùng cầm dây nịt trên tay, anh hiên ngang đi về phía 4 tên áo đen còn lại.

Lúc này trên nguời Mạnh Hùng dính đầy máu tươi, khuôn mặt Mạnh Hùng giống y như quỷ satan đến từ địa ngục, lên để lấy mạng của bọn họ.

Bị ánh mắt giết người của Mạnh Hùng nhìn chầm chầm, trong lòng họ hiện lên cảm giác hỏang sợ.

4 người bọn họ bất giác lùi về phía sau vài bước.

Mạnh Hùng nhìn dáng vẻ sợ sệt này của bọn họ, liền cười khinh thường.

Thuộc hạ của anh đuợc huấn luyện nghiêm ngặt, nếu gặp tình cảnh như thế này, thì dù chết cũng không khuất phục.

Nếu có người nào tỏ vẻ sợ sệt liền bị Mạnh Hùng giết chết để cảnh cáo.

Thuộc hạ của anh toàn là, những kẻ giỏi nhất, liều mạng nhất cũng đồng thời là trung thành nhất.

4 tên áo đen liền dùng hết dũng khí của mình, xông tới tấn công Mạnh Hùng.

Mạnh Hùng đùng dây nịt đỡ lấy nhát dao cửa họ.

Anh dùng chân đạp mạnh vào hạ thân của một tên áo đen.

Anh rút dây nịt lại chém vào tên bên phải, máu phun ra từ vết thương sâu trên lòng ngực của hắn, dính vào người của Mạnh Hùng.

2 tên còn lại nhìn thấy khí thế oai hùng và cặp mắt hung tợn của Mạnh Hùng liền kinh hãi.

Họ cùng nhau buông cây mã tấu trên tay xuống bỏ chạy một mạch.

Mạnh Hùng nhìn thấy vẻ nhát gan của bọn họ mà khinh thường.

"Đúng là một lũ vô dụng."

Giọng nói chế giễu của Mạnh Hùng vang lên.

Anh xoay người lại, nhìn vào người con gái mà anh quan tâm nhất.

Lúc này sắc mặt Kiều Nhi đã không còn tái mét, dạ dày của cô đã bớt đau.

Cô nhìn anh bằng ánh mắt lo lắng, những giọt nước mắt cứ như mưa lần lược rơi xuống khuôn mặt kiều diễm của Kiều Nhi.

Mạnh Hùng yêu thương bước tới gần cô hơn, nhưng trong lúc này một tên áo đen nằm dưới mặt đất đột nhiên ngồi dậy.

Hắn cầm mã tấu dưới mặt đất lên, nhấm vào người của Kiều Nhi mà chém xuống.

Mạnh Hùng nhìn thấy liền hoảng sợ, anh sợ sẽ mất Kiều Nhi vĩnh viễn.

Trong tình thế nguy cấp Mạnh Hùng không suy nghĩ, anh chạy thật nhanh về phía của Kiều Nhi.

Mạnh Hùng dùng thân che lại thân thể mảnh mai của Kiều Nhi.

Tên áo đen chém xuống một nhát, trúng phần lưng của Mạnh Hùng.

Anh cau mày vì đau, nhưng không hề kêu lên tiếng nào.

Mạnh Hùng giận dữ xoay người lại, dùng tay giữ chặt đầu của hắn.

Anh thô bạo bẽ một cái.

"Rắc rắc..."

Cổ của tên áo đen bị Mạnh Hùng bẽ gãy, hắn chết ngay lập tức.

Kiều Nhi nhìn thấy trong lòng khiếp sợ, cô dùng hai tay che lại đôi tai của mình.

"Ahhhhhhhhhhhh"

Tiếng thét vì hoảng sợ của Kiều Nhi vang lên.

Mạnh Hùng nhìn thấy Kiều Nhi sợ đến nổi cả người rung lẫy bẫy, anh đau lòng ôm Kiều Nhi vào lòng.

Tay anh nhẹ nhànhg vuốt ve mái tóc dài màu đen ống ánh của cô.

"Kiều Nhi đừng sợ!

Có anh ở đây, không ai dám làm hại đến em."

Mạnh Hùng dùng giọng yêu thương nói vào tai của Kiều Nhi.

Kiều Nhi sợ hải tay cô bất giác choàng qua eo anh, ôm anh thật chặt.

Động tác này của Kiều Nhi đã đụng vào vết thương trên lưng anh.

Mạnh Hùng cau mày không nói gì anh cố nhịnh đau.

Trong lúc Kiều Nhi đang sợ hãi, cô cảm giác được bàn tay của mình bị ẩm ướt.

Một cảm giác ấm ấm thấm vào bàn tay mềm mại của cô.

Kiều Nhi kinh hãi, cô đẫy Mạnh Hùng ra.

Mạnh Hùng kéo Kiều Nhi lại, ôm cô chặt hơn.

Kiều Nhi với nét mặt hốt hoảng nhìn vào bàn tay của mình, lúc này đang để ở sau lưng Mạnh Hùng, máu đã thấm ướt cả đôi bàn tay cô.

Kiều Nhi sợ hãi, cặp mắt xinh đẹp của cô chứa đựng sự lo lắng nhìn vào khuôn mặt tái mét của Mạnh Hùng.

Lúc này vì đau đớn mà khuôn mặt của Mạnh Hùng đã trở nên trắng bợt, trán lấm tấm mồ hôi.

Anh không muốn Kiều Nhi lo lắng, nên cố giữ vẻ mặt điềm đạm không có gì.

Kiều Nhi lính quýnh không biết phải làm sao, cô nhìn Mạnh Hùng nói.

"Anh đã bị thương, em đưa anh đến bệnh viện."

Giọng nói khẩn trương của Kiều Nhi làm Mạnh Hùng cảm giác ấm áp.

Anh nhì Kiều Nhi cười ngọt ngào, ánh mắt thâm tình, lưu luyến không muốn buông Kiều Nhi ra.

"Không sao!

Em đừng lo chỉ là vết thương nhỏ, chúng ta về Mạnh Viên."

Kiều Nhi nghe anh nói vậy, liền gọi một chiếc taxi vừa mới chạy tới.

Mở cửa xe Kiều Nhi cẩn thận đỡ Mạnh Hùng vào trong.

Kiều Nhi nhìn bác tài xế nói với giọng đầy nao núng.

"Đi Thành Tây của Thành Phố S."

Lúc này vì mất máu quá nhiều, khuôn mặt cửa Mạnh Hùng nhìn vào thật nhợt nhạt.

Anh đau đớn nhấm mắt lại, dựa đầu vào vai của Kiều Nhi.

Tay anh nhẹ nhàng ấn vào nút trên đồng hồ đeo tay của mình.

Kiều Nhi lấy khăn giấy ra, lau những giọt mồ hôi trên trán Mạnh Hùng.

Kiều Nhi nhìn vào khuôn mặt tái xanh của anh, Kiều Nhi yêu thương tay cô bất giác sờ vào đôi môi bạc mỏng của Mạnh Hùng.Mạnh Hùng cảm giác được Kiều Nhi sờ vào môi anh, Mạnh Hùng nghịch ngợm đưa đầu lưỡi của mình ra liếm ngón tay thon dài của Kiều Nhi.

Kiều Nhi nhìn anh bằng ánh mắt tức giận."

Bây giờ mà anh còn đùa được sao!"

Mạnh Hùng mở cặp mắt chim ưng của mình ra, nhìn thẳng vào khuôn mặt lo âu của Kiều Nhi.

Anh yêu thương dùng bàn tay to lớn ấm áp của mình sờ vào khuôn mặt kiều diểm của cô.Đã hai tháng, thời gian chỉ hai tháng nhưng đối với Mạnh Hùng như đã là ngàn năm.

Hình dáng của Kiều Nhi từng giây từng phút hiện ra trước mặt anh.

Anh nhớ đến ánh mắt, nụ cười và mùi hương thơm ngát trên người của cô.

Anh nhớ đến thân thể mềm mại, lời nói sắc bén cùng với đôi môi kêu gợi của cô.

Tóm lại Mạnh Hùng không có giờ phút nào, mà không nghĩ đến Kiều Nhi.

Mỏi khi anh phiền não thì nổi nhớ nhung, muốn được ôm cô vào lòng càng kiến trái tim anh như thất lại.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 53: An Ủi.


Mạnh Hùng nghĩ, có lẽ ông trời đang trừng phạt anh.

Trừng phạt, vì sự vô tình lúc trước của anh.

Anh thường nói câu.

"Phụ nữ đối với Mạnh Hùng anh, chỉ là cát bụi."

Cho nên bây giờ ông đã phái Kiều Nhi đến, để trừng phạt và giày xéo trái tim băng lạnh của Mạnh Hùng anh.

Xe dừng lại trước cửa biệt thự Mạnh Viên.

Kiều Nhi vừa đỡ Mạnh Hùng xuống xe, liền có hai tên thuộc hạ tiến tới cung kính đứng trước mặt Mạnh Hùng.

"Chủ Nhân."

Kiều Nhi nhìn thấy họ trong lòng liền vui lên.

"Hai anh tiếp tôi, đưa Thiếu gia vào trong."

Hai tên thuộc hạ nghe Kiều Nhi nói vậy, liền nhìn Mạnh Hùng chờ lệnh.

Mạnh Hùng ghét nhất ai đụng vào người của anh.

Mạnh Hùng không còn sức lực để chống chọi được nữa, anh không muốn Kiều Nhi phải mệt mỏi đỡ anh vào trong, nên anh nhìn họ gật đầu đồng ý.

Hai tên thuộc hạ đưa Mạnh Hùng vào trong biệt thự.

Mấy người giúp việc nhìn thấy Mạnh Hùng, với một thân toàn đầy máu liền hoảng hốt.

Họ chạy tới lo lắng hỏi.

"Thiếu gia cậu có sao không?"

Mạnh Hùng nhìn họ lắc đầu, anh vẫy tay ý bảo họ lui xuống.

Tất cả nhìn Mạnh Hùng bằng ánh mắt lo âu, rồi khom người cung kính lui xuống.

Hai tên thuộc hạ đưa Mạnh Hùng lên phòng của anh ở trên lầu.

Họ đỡ Mạnh Hùng ngồi len giường, Mạnh Hùng nhìn họ hai tên thuộc hạ liền hiểu ý lên tiếng.

"Chủ nhân, nếu không còn chuyện gì nữa, thuộc hạ xin lui ra trước."

Mạnh Hùng không nói gì, với khuôn mặt không biểu cảm anh chỉ gật đầu một cái.

Kiều Nhi cảm ơn họ rồi nhìn Mạnh Hùng nói.

"Để em gọi bác sĩ cho anh."

Kiều Nhi vừa định xoay người đi lấy điện thoại.

Mạnh Hùng đã vươn tay cầm lấy bàn tay mềm mại của Kiều Nhi.

Anh lưu luyến nắm chặt bàn tay cô, cặp mắt yêu thương nhìn thẳng vào ánh mắt lo âu của cô.

"Trần Siêu đã gọi bác sĩ."

Kiều Nhi nghe Mạnh Hùng nói vậy trong lòng hơi sửng sốt, cô nhìn Mạnh Hùng bằng ánh mắt hoài nghi.

Mạnh Hùng cười một cách tự nhiên, nét mặt này của cô nhìn vào thật đáng yêu.

Anh kéo Kiều Nhi ngồi bên cạnh anh trên giường.

Mạnh Hùng chỉ vào chiếc đồng hồ trên tay anh nói.

"Trong đây, Trần Siêu đã cài sẵn thiết bị theo dõi, và định vị.

Nếu anh gặp nguy hiểm, chỉ cần bấm vào nút này.

Trần Siêu liền biết, hắn sẽ gọi cho bác sĩ và sẽ lập tức tới đây.

Ở trên taxi anh đã ấn vào nút đó."

Quả như lời của Mạnh Hùng nói.

Anh vừa nói dứt câu, Trần Siêu và Du Tấn với nét mặt khẩn trương đi vào.

Trần Siêu biết nếu Mạnh Hùng không bị trọng thương, thì anh sẽ không dùng đến chiếc đồng hồ nguy cấp đó.

"Chủ nhân, thương tích của ngài ra sao?"

Trần Siêu lo lắng hỏi.

Mạnh Hùng cau mày, cặp mắt phẫn nộ nhìn Trần Siêu như muốn giết người.

"Nếu Ngô Đức không bất được James, thì kêu hắn dùng mạng của mình để đền tội."

Giọng nói uy nghiêm của Mạnh Hùng vang lên.

Trần Siêu nghe Mạnh Hùng nói vậy, trong lòng liền hiện lên cảm giác kinh hãi.

Lần đầu tiên anh nhìn thấy Mạnh Hùng giận dữ như vậy.

Trần Siêu nhìn sang Kiều Nhi, lúc này cô đang lo lắng ngồi bên cạnh Mạnh Hùng.

Anh biết vừa rồi chắc Kiều Nhi cũng có mặt, nên Mạnh Hùng mới tức giận như bây giờ.

"Dạ, thuộc hạ biết."

Du Tấn không nói gì, anh để hợp cứu thương xuống bàn bên cạnh đầu giường.

Kiều Nhi thấy vậy muốn tránh qua một bên để tiện cho Du Tấn xử lý vết thương cho Mạnh Hùng.

Mạnh Hùng thấy Kiều Nhi muốn đứng lên, anh kiên quyết nắm chặt tay cô không buông.

Du Tấn nhìn thấy Mạnh Hùng như vậy, trong lòng hơi kinh ngạc.

Từ lúc nào mà Mạnh Hùng lại có thái độ yêu thương này đối với phụ nữ.

Du Tấn lắc đầu, hết Lôi Lạc Thiên rồi đến Mạnh Hùng.

Hai người này điều bị phụ nữ liên lụy, nên mới bị thương nặng như vậy.

Du Tấn tay cầm kéo, anh xoay người Mạnh Hùng lại, cắt bỏ áo vest và áo sơ mi của anh.

Một nhát dao thật sâu, dài từ vai phải xuống đến eo trái của Mạnh Hùng, hiện ra trước mặt Kiều Nhi.

Kiều Nhi dùng tay bụng miệng của mình lại vì kinh ngạc, cô biết anh bị thương nhưng không ngờ vết thương lại nặng như vậy.

Sao anh không nói cho cô biết, bất giác nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống khuôn mặt xanh xao của cô.

Trái tim Kiều Nhi cảm giác như ai đó, đàng dùng dao đâm thật sâu vào nó.

Một cảm giác chết lặng hiện ra trong lòng cô.

Thà rằng người bị thương là cô, cảm giác đau đớn ngoài da không bằng cảm giác đau đớn tận trong tâm hồn.

Mạnh Hùng nhìn thấy Kiều Nhi vì anh mà đau lòng, trong lòng anh cảm giác ngọt ngào, nhưng lại có vài phần chua sót.

Anh không muốn Kiều Nhi vì anh mà cảm giác lo âu, hay tự trách.

Mạnh Hùng nắm tay Kiều Nhi chặt hơn, anh kéo cô nhẹ nhàng về phía mình.

Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi bằng ánh

mắt yêu thương, giọng nói thâm tình của Mạnh Hùng vang lên.

"Em đừng lo, vết thương này không đáng là gì."

Du Tấn và Trần Siêu điều nhìn nhau, với nét mặt không thể tin nổi.

Phải khâu mấy chục mũi kim mà không đáng là gì.

Trong lòng Du Tấn thầm nghĩ."

Mấy người này, sao bây giờ điều như vậy.

Mạnh Hùng này cũng vậy, Lôi Lạc Thiên cũng vậy, mình bị thương mà còn phải an ủi người khác."

Du Tấn vừa khâu vết thương cho Mạnh Hùng vừa lắc đầu."

Sau này mình nhất định, phải tránh càng xa phụ nữ càng tốt."

Trần Siêu nhìn Mạnh Hùng đối xử với Kiều Nhi tốt như vậy, anh liền nghĩ đến Thiết Sang Sang.

Ngày mai cô sẽ bay về thành phố S, trong lòng Trần Siêu không biết vì sao lại muốn gặp mặt Thiết Sang Sang vô cùng.Kiều Nhi nhìn Mạnh Hùng, cô cố nặng ra một nụ cười giả dối, để cho Mạnh Hùng an tâm hơn.

Cô tươi cười nhìn anh, nhưng khi nhìn thấy Mạnh Hùng vì đau đớn mà cau mày, trán thì toát mồ hôi.

Trái tim Kiều Nhi dường như đã ngừng đập, trong giay phút đó.

Một cảm giác khó thở và thân thể của cô không còn sức lực.

Kiều Nhi đành phải ngồi xuống bên cạnh Mạnh Hùng.

Nhưng trên nét mặt vẫn giữ nụ cười ngọt ngào, cô không muốn bây giờ Mạnh Hùng còn phải lo lắng cho cô.Với ánh mắt chuyên nghiệp của Du Tấn, chỉ cần nhìn Kiều Nhi anh liền biết cô có chuyện không ổn.

Du Tấn không muốn làm Mạnh Hùng lo lắng nên không nói gì.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 54: Kiều Nhi lo âu.


Khâu xong vết thương của Mạnh Hùng, Du Tấn viện cớ chỉ Kiều Nhi cách thay băng.

Anh kêu Kiều Nhi qua một bên nói nhỏ.

"Kiều tiểu thư, có phải cô cảm thấy trái tim mình hơi khó chịu.

Một cảm giác co rút trong trái tim cô."

Kiều Nhi kinh ngạc với lời nói của Du Tấn, cô nhìn anh bằng ánh mắt khó tin.

"Sao anh lại biết?"

Kiều Nhi nói với giọng đầy khẩn trương.

Du Tấn lấy trong túi áo ra một tờ danh thiếp, anh đưa cho Kiều Nhi nói.

"Chừng nào cô rãnh, hẩy đến bệnh viện Thân Ái, tìm tôi để kiểm tra tổng quát.

Tôi nghi ngờ cô bị bệnh tim."

Kiều Nhi nghe anh nói vậy trong lòng không khỏi bâng khuâng, cô suy nghĩ kỹ lại thì cảm giác khó chịu vừa rồi, đã từng xảy ra trước đây.

Kiều Nhi tay cầm danh thiếp của Du Tấn, nói với giọng đầy lo âu.

"Cảm ơn anh.........."

Trong ánh mắt của Kiều Nhi hiện lên tia do dự, ngập ngừng một chút Kiều Nhi nói tiếp.

"Anh đừng nói cho Mạnh Hùng biết, em không muốn anh ấy phải lo lắng."

Du Tấn nhìn vào ánh mặt khẩn cầu của Kiều Nhi, anh đành gật đầu đồng ý.

Anh biết hứa với Kiều Nhi như vậy, là chuyện vô cùng nguy hiểm.

Nếu Mạnh Hùng mà phát hiện, anh giấu giếm anh ta chuyện quan trọng này.

Mạnh Hùng sẽ sang bằng cả cái bệnh viện Thân Ái, dù biết nó thuộc về quyền sở hữu của bang Lôi Ưng.

Kiều Nhi cố ổn định lại tinh thần, cô xoay người lại buớc tới gần Mạnh Hùng, lúc này anh mệt mỏi dựa đầu mình lên đầu giường nhấm mắt lại định thần.

Kiều Nhi đi vào phòng tắm, tất cả biệt thự Mạnh Viên điều có chung một kiểu thiết kế.

Cho nên Kiều Nhi đã quen thuộc với nơi này, cô đi đến tủ quần áo định tìm đại một cái áo sơ mi của Mạnh Hùng mặc đỡ.

Khi Kiều Nhi mở tủ quần áo ra, cô chợt sửng sốt vài giây, tất cả đồ trong tủ đều giống y như trong biệt thự ở Paris.

Một bên là đồ của Mạnh Hùng, bên còn lại là đồ của cô.

Cô dùng tay sờ nhẹ nhàng vào những bộ y phục, được treo chỉnh tề trong tủ.

Cặp mắt của Kiều Nhi liền ngắn lệ, trong lòng cô tự trách bản thân mình.

Sao anh tốt với cô như vậy, mà cô còn nghi ngờ tình yêu của anh.

Người đàn ông này có thể vì cô, mà không màng đến tính mạng.

Kiều Nhi lấy đại một cái váy ngủ thay vào, cô bước ra ngoài đi đến ngồi bên cạnh Mạnh Hùng.

Kiều Nhi rót cho anh một ly nước lọc, đặt trên bàn chờ khi anh khát có thể uống ngay.

Mạnh Hùng vươn tay kéo Kiều Nhi vào lòng mình, cặp mắt anh vẫn nhấm lại không có ý định mở ra.

Kiều Nhi yêu thương nép khuôn mặt xinh đẹp của mình, vào lòng ngực rắn chắc của anh.

"Không biết bệnh của mình, có nguy hiểm đến tính mạng hay không?"

Trong lòng Kiều Nhi thầm nghĩ, không phải Kiều Nhi lo lắng cho bản thân của mình, mà cô lo cho ba mẹ của cô.

Và quan trọng nhất là người đàn ông này.

Cô không biết Mạnh Hùng sẽ phản ứng như thế nào, khi anh biết cô dấu anh chuyện quan trọng như vậy.

Mạnh Hùng ôm Kiều Nhi thật chặt, anh đặt đầu mình lên mái tóc dài đen óng ánh của cô.

Mạnh Hùng nhấm mắt lại ngửi mùi hương quen thuộc của Kiều Nhi,

Ngửi đuợc mùi thơm ngọt ngào của

cô, anh cảm giác thoải mái và yên tâm hơn.

Kiều Nhi suy nghĩ lung tung một hồi, không biết từ lúc nào cô đã ngủ thiếp đi, trong lòng ngực ấm áp của Mạnh Hùng.

Kiều Nhi bị ánh mặt trời ngoài cửa sổ, chiếu thẳng vào mặt làm cô tĩnh giấc.

Cô dùng tay dụi dụi đôi mắt hai mí to tròn của mình.

Cặp mắt còn buồn ngủ của cô, nhìn vào người đàn ông đang nằm dưới thân mình.

Mạnh Hùng ngủ một cách an tâm, thoải mái vô cùng.

Kiều Nhi châm chú nhìn vào khuôn mặt cương nghị của anh.

Không biết vì sao Kiều Nhi lại thích, nhìn dáng vẻ ôn hoà khi ngủ của Mạnh Hùng.

Kiều Nhi nhìn thấy có đôi khi, Mạnh Hùng lại nhíu chặt đôi long mày của mình lại.

Kiều Nhi nghĩ, chắc vết thương của anh đang làm anh đau đớn.

Kiều Nhi dùng ngón tay của mình, vuốt giăng ra đôi mày rậm của anh.

Hành động của Kiều Nhi nhẹ nhàng vô cùng, nhưng Mạnh Hùng vẫn bị cô làm thức giấc.

Mạnh Hùng là một người, với tính cảnh giác vô cùng nhạy cảm.

Chỉ cần có chút động tĩnh gì, thì anh sẽ cảm giác được ngay.

Mạnh Hùng mở đôi mắt nghiêm túc của mình ra, hiện ra trước mặt anh là khuôn mặt xinh đẹp của Kiều Nhi.

Anh nhìn cô không chớp mắt, cảm giác hư thực không rõ ràng, anh tưởng như mình đang ở trong mơ.

Kiều Nhi nhìn thấy vẻ ngây ngô này của Mạnh Hùng, cô mỉm cười dịu dàng.

"Anh còn đau không?"

Giọng nói êm ấp của Kiều Nhi vang lên, làm Mạnh Hùng chợt nhận ra Kiều Nhi thật sự đang ở bên cạnh anh.

Mạnh Hùng yêu thương, anh nâng khuôn mặt xinh đẹp của Kiều Nhi lên.

Đặt xuống môi cô một nụ hôn trìu mến.

Kiều Nhi dùng tay choàng qua cổ Mạnh Hùng, thân thể Kiều Nhi chợt ép sát vào người của Mạnh Hùng hơn.

Cặp ngực to lớn của Kiều Nhi cọ sát vào lòng ngực ấm áp của anh.

Tay Mạnh Hùng bất đầu không yên phận, Mạnh Hùng thò tay vào trong váy ngủ của Kiều Nhi.

Mạnh Hùng dùng bàn tay to lớn ấm

áp của mình, bớp nhẹ nhàng hai bầu ngực căng tròn của cô.

Hơi thở của Mạnh Hùng trở nên bất ổn, anh lấy tay của Kiều Nhi đặt lên vật to lớn của mình, lúc này đã vì cô mà cương cứng.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 55: mặn nồng.


CHÚ Ý: 18+++++

Tay Kiều Nhi vừa đặt lên vật kiêu ngạo nhất của anh, dù là ngoài lớp vải quần tây thô ráp, nhưng Mạnh Hùng vẫn cảm giác được sự lâng lâng, tê tê làm anh không chịu nổi.

Anh nhấm mắt lại, miệng mở ra hít vào một hơi thật sâu.

Tay Mạnh Hùng tuột bỏ quai áo ngủ của Kiều Nhi xuống.

Hiện ra trước mặt Mạnh Hùng là cặp ngực căng tròn, được bao bọc bở nội y bằng ren màu đỏ, nhìn vào thật quyến rũ làm Mạnh Hùng mất đi tâm trí.

Mạnh Hùng vòng tay ra phía sau của Kiều Nhi, anh lưu lóat mở khoá áo ngực của cô ra.

Áo ngực bằng ren tuyệt đẹp, giờ này nằm thê thảm dưới mặt đất.

Mạnh Hùng khom người ngậm lấy nụ hoa màu hồng đang dựng đứng lên của cô.

Kiều Nhi cảm giác được, sự khác thường trong cơ thể của Mạnh Hùng.

Cô nhìn anh bằng ánh mắt chứa đầy dục vọng.

"Mạnh Hùng....um........

vết thương của anh."

Lơi nói đứt khoảng của Kiều Nhi chưa nói hết, Mạnh Hùng đã không kèm chế được bản thân của mình.

Anh dùng đầu lưỡi, trêu chọc nụ hoa nhạy cảm của Kiều Nhi.

Kiều Nhi không kèm chế được cái miệng gợi cảm của cô, mà thốt ra những tiếng rên rỉ mê người.

Mạnh Hùng nghe được những âm thanh khoái lạc của Kiều Nhi, trong lòng anh càng tăng thêm sự ham muốn.

Anh ngậm trọn một bên ngực của cô,

cảm giác ấm áp, ẩm ướt làm toàn thân Kiều Nhi tê dại, cô bắt giác ngả đầu về phía sau.

Vì hành động này của cô mà cặp ngực tuyệt đẹp của Kiều Nhi, càng đưa tới sát vào mặt của Mạnh Hùng hơn.

Kiều Nhi cảm giác được vật to lớn của Mạnh Hùng cuơng cứng lên, Kiều Nhi dùng tay đẩy anh ra.

Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi bằng cặp mắt lưu mờ bởi tình dục.

Anh giữ lại bàn tay mềm mại của Kiều Nhi, đặt trên vật to lớn của mình.

"Kiều Nhi, cho anh đi.

2 tháng nay anh đã bị cấm dục, nếu còn đợi nữa chắc anh chết mất."

Kiều Nhi nghe anh nói vậy, cặp mắt cô liền hiện lên vẻ nghi ngờ.

"2 tháng........

cấm dục........

Chẳng lẽ từ lúc cô không có bên cạnh anh, anh không hề cùng phụ nữ khác làm chuyện đó?"

Kiều Nhi nhìn anh bằng cặp mắt sáng quách.

Mạnh Hùng yêu thương vươn người tới hôn lên môi Kiều Nhi, anh dùng giọng khàn đục của tình dục thì thầm vào tai của cô.

"Cho anh nhé....?"

Vừa nói Mạnh Hùng vừa mút lấy mật ngọt, từ đôi môi kiêu gợi của Kiều Nhi.

Kiều Nhi nhìn vào ánh mắt mờ mịt của anh, rồi gật đầu đồng ý.

Kiều Nhi đứng lên, dắt tay Mạnh Hùng qua sopha.

Kiều Nhi bảo Mạnh Hùng ngồi xuống ghế sopha, Cô dùng tay cởi bỏ quần tây của anh.

Vật to lớn kiêu ngạo của Mạnh Hùng,

được phóng thích ra ngoài trước mặt của Kiều Nhi.

Kiều Nhi uyển chuyển cởi bỏ váy ngủ trên người mình.

Thân thể tuyệt đẹp của Kiều Nhi hiện ra trước mặt Mạnh Hùng.

Kiều Nhi giăng hai chân ra, cô dùng đầu gói quỳ qua hai bên đùi của Mạnh Hùng.

Anh nhìn Kiều Nhi đang ngồi trên đùi mình, tay Mạnh Hùng lưu luyến sờ vào khuôn mặt xinh đẹp của Kiều Nhi.

Kiều Nhi nhắm mắt lại, cô hưởng thụ cảm giác nâng niu này của Mạnh Hùng.

Kiều Nhi để khuôn mặt mình tựa vào bàn tay to lớn ấm áp của anh.

Cảm giác tê dại chạy khắp nơi trên cơ thể của Kiều Nhi.

Mạnh Hùng nhìn thấy dáng vẻ quyến rũ này của Kiều Nhi, anh không thể nào đợi được nữa.

Tay anh di chuyển từ từ xuống, anh dừng lại tại cặp mông tròn trịa của Kiều Nhi.

Kiều Nhi khom người hôn lên môi anh, Cô đưa đầu lưỡi của mình vào trong khoang miệng của Mạnh Hùng.

Mùi thơm cùng mật ngọt của Kiều Nhi, làm tình dục trong người Mạnh Hùng xông lên đến nảo.

Tay Mạnh Hùng di chuyển lên cặp ngực gợi cảm của Kiều Nhi.

Kiều Nhi cảm giác mình không còn thở được nữa, đành buông đôi môi bạc mỏng của Mạnh Hùng ra.

Mạnh Hùng thở hổn hển, dựa trán mình lên trán của Kiều Nhi.

Hai cặp mắt lu mờ bởi dục vọng nhìn nhau say đắm, Mạnh Hùng yêu thương hôn lên môi Kiều Nhi.

"Kiều Nhi, anh yêu em!"

Kiều Nhi nghe anh nói vậy trong lòng vui sướng vô cùng, trong lòng cô thầm nghĩ nếu cô không bị bệnh nguy hiểm đến tính mạng, thì cô xin thề với lòng mình.

"

Sau này dù xảy ra chuyện gì, cô cũng sẽ ở bên cạnh anh."

Kiều Nhi nhìn thấy sắc mặt khó chịu vì kèm nén của Mạnh Hùng, cô nhớm người lên đặt vật to lớn của anh vào nơi tư mật nhất của cô.

"Khích......Chật.......Ẩm ước....."

Những cảm giác này làm tâm trí của Mạnh Hùng mê loạn.

Anh dịnh vào eo Kiều Nhi để ổn định lại tâm tình của mình.

Mạnh Hùng hít thở nặng nề, anh nhìn Kiều Nhi bằng ánh mắt khát vọng.

Kiều Nhi cảm giác trong người mình, đang có luồng khí nóng chạy khắp nơi trên cơ thể của cô.

Sự mong chờ cùng với sự khao khát được Mạnh Hùng lấp đầy, làm Kiều Nhi bất giác chuyển động cơ thể của mình lên xuống theo tiết tấu.

Mạnh Hùng nhắm mắt lại hưởng thụ sự khoái cảm mà anh đã thèm thuồng cả hai tháng nay.

Trong lòng anh cảm thấy sung sướng và thỏa mãn chưa từng có.

Trước mặt anh là người phụ nữ anh yêu thương nhất.

Thân thể của Kiều Nhi lên xuống theo nhịp nhàng, đồng thời cũng vì vậy mà làm chuyển động cặp ngực của cô lên xuống nhìn vào hấp dẫn vô cùng.

Mạnh Hùng đột nhiên vươn người tới, hôn lên ngực của cô.

Anh không thể nào kèm chế được nữa.

Mạnh Hùng xoay người đặt Kiều Nhi dưới thân mình.

Anh chuyển động hạ thân của mình càng lúc càng nhanh lẹ hơn.

Vết thương sau lưng Mạnh Hùng vì hành động thô bạo của anh mà nứt ra, từng giọt từng giọt máu chảy xuống bấp đùi của anh.

Mạnh Hùng không quan tâm đến nỗi đau sau lưng mình, anh vẫn ra vào cơ thể của Kiều Nhi theo nhịp nhàng.

Đến khi Mạnh Hùng gầm nhẹ một tiếng, phóng thích bản thân trong cơ thể của Kiều Nhi.

Kiều Nhi liền ngồi dạy, cô lo lắng cho vết thương của anh.

Kiều Nhi cầm khăn lên, lau đi những giọt máu chảy xuống bắp đùi của anh.

Mạnh Hùng thân thể trần truồng nằm sấp trên giường hưởng thụ sự lo lắng của Kiều Nhi.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 56: Mạnh Khang ra tay.


Anh nhìn Kiều Nhi lúc này đang nhẹ nhàng, tỉ mỉ băng bó vết thương cho anh.

Băng bó vết thương xong, Kiều Nhi ngồi xuống bên cạnh Mạnh Hùng.

Cô cầm tay anh nói với giọng đầy lo lắng.

"Mạnh Hùng, sao anh cứ làm người ta không yên tâm."

Mạnh Hùng nhìn thấy trong ánh mắt của Kiều Nhi, hiện lên nỗi lo lắng khi cô nói những lời này.

"Em yên tâm, bây giờ anh đã có em.

Anh sẽ cẩn thận hơn."

Mạnh Hùng vừa nói, vừa vươn nguời tới ôm Kiều Nhi vào lòng, anh đặt lên trán cô một nụ hôn trìu mến.

Tại biệt thự Mạnh gia, Mạnh Khang ung dung ngồi trên ghế, sau bàn làm việc trong phòng sách.

Trên tay Mạnh Khang cầm điếu thuốc hút được phân nửa.

Sam cung kính đứng trước mặt Mạnh Khang, báo cáo về tình hình của James.

"Chủ nhân, James đang bị thuộc hạ của Mạnh Hùng giết cùng đuổi tận.

Hắn đã trốn về Trung Đông."

Mạnh Khang dụi tắt điếu thuốc trong tay, anh nâng khuôn mặt nham hiểm

của mình lên, nhìn thẳng vào mặt Sam nói.

"Đừng để người của Mạnh Hùng, tìm ra hắn trước chúng ta."

Vừa nói dứt câu, điện thoại di động nằm trên bàn của Mạnh Khang vang lên.

"Ziggggggggggggg"

Ánh mắt Mạnh Khang và Sam điều nhìn vào điện thoại.

Trên màn hình nhấp nháy một dãy số lạ.

Mạnh Khang nghi ngờ nhấc mấy lên.

"Hello...."

"Mạnh Tổng, tôi là James.

Tôi cần gặp mặt ngài ngay lập tức."

Giọng nói của James vang lên từ trong điện thoại.

Mạnh Khang cầm cây bút lên, làm động tác gõ gõ lên mặt bàn.

Nghe được yêu cầu của James, cặp mắt của Mạnh Khang liền hiện lên tia đọc ác.

"Được, ở đâu?"

"8 giờ tối, tại bến tàu Hãi Nam."

Vừa nói xong, James đã vội vã cúp máy.

Sam châm chú nhìn vào khuôn mặt, nguy hiểm của Mạnh Khang rồi hỏi.

"Chủ nhân, ngài định giải quyết James như thế nào?"

Mạnh Khang cầm cây bút trong tay, anh dùng sức bẻ một cái.

Cây bút trong tay anh, bị bẻ làm đôi.

Mạnh Khang nhích môi cười gian ác, anh quăng cây bút xuống sàn nhà.

Mạnh Khang nhìn Sam bằng ánh mắt tà ác, giọng nói lạnh lùng của Mạnh Khang vang lên.

"Chỉ có người chết, mới giữ được bí mật."

Sam gật đầu đồng ý, anh nhìn Mạnh Khang cười hiểm đọc.

"Đúng!

Chủ nhân anh minh."

8 giờ tối, tại bến tàu Hãi Nam, một chiếc xe màu đen từ trong màn đêm đen tối lao tới, dừng lại bên lề đường.

Mạnh Khang một thân âu phục màu đen, từ trên chiếc xe BMW màu đen bước xuống.

Sam trên tay cầm một cái cặp táp bằng da màu đen, cùng hai tên thủ hạ cung kính đi phía sau lưng Mạnh Khang.

Bốn người với sát khí đằng đằng tiến tới cầu tàu.

Mạnh Khang nhìn thấy James đang ngồi trong một góc tối.

James nhìn thấy Mạnh Khang, liền từ trong bóng tối bước ra ngoài.

Ngọn đèn đường rội thẳng vào khuôn mặt tiều tụy, râu mọc lưa thưa của James.

Trên người anh, không còn âu phục sang trọng của ngày thường.

Thay vào đó là một bộ đồ rách rưới, nhìn vào thật thê thảm.

Những ngọn đèn đường tỏa ra những tia sáng lờ mờ trong bống đêm, rội thẳng vào người của Mạnh Khang, lúc này nhìn anh thật đáng sợ.

"James, ngươi tìm ta có chuyện gì?"

Mạnh Khang nhìn James chán ghét nói.

"Mạnh Tổng, ngài phải giúp tôi.

Tôi cần một số tiền lớn để bỏ trốn, bây giờ Mạnh Hùng đang cho người tìm tôi khắp nơi.

Bên Trung Đông thế lực của tôi đã bị Mạnh Hùng tiêu diệt.

Bây giờ tôi đã cùng đường bí lối, không còn chổ để dung thân."

"Được! ngươi cần bao nhiêu?"

Mạnh Khang phóng khoáng nói.

"50 triệu đô la."

Sam nhìn James bằng ánh mắt khó tin.

"Mày cảm thấy, mày đáng giá đó sao?"

Giọng nói chế giễu của Sam vang lên.

James nghe Sam nói vậy liền tức giận, anh nhìn Mạnh Khang nói với giọng đầy phẫn nộ.

"Không phải gì mày, tao đâu có thê thảm như bây giờ.

Chứng cớ mày cấu kết với tao để giá họa cho Mạnh Hùng, điều nằm trong cái USB này.

Nếu mày không đưa đủ số tiền 50 triệu đô la cho tao, tao sẽ đưa cái USB này cho Mạnh Hùng."

Vừa nói James vừa cầm cái USB đưa lên.

Mạnh Khang nhìn vào cái USB trên tay James, cặp mắt gian ác của Mạnh Khang hơi nheo lại, anh cười nham hiểm nói.

"Được, tao sẽ đưa cho mày 50 triệu đô la."

Mạnh Khang quay người lại, lấy cái cặp táp trong tay của Sam.

Mạnh Khang đặt cặp táp trên đùi mình, anh mở cặp táp ra trước mặt James.

James nghi ngờ nhìn Mạnh Khang bằng ánh mắt đề phòng, theo như anh biết Mạnh Khang là một người rất đọc ác.

Mạnh Khang sẽ không, dễ dàng gì mà đưa một số tiền lớn như vậy cho anh.

Mạnh Khang thò tay vào trong cặp táp, anh cầm lấy một khẩu súng lục.

Trong tích tắc Mạnh Khang vươn súng lên, chỉa thẳng vào người của James.

James nhìn thấy vậy, liền xoay người lại chạy về phía sau.

Mạnh Khang liền bớp cò nổ súng.

"Bang............."

Viên đạn bắng trúng phía sau vai của James.

James hoảng hốt nhảy xuống biển, để tránh khỏi sự truy sát của Mạnh Khang.

Thân thể của James biến mất dưới mặt nước, Mạnh Khang và thủ hạ của mình liên tục từ phía trên nổ súng xuống mặt nước.

Duới ánh sáng yếu ớt Mạnh Khang nhìn thấy một vũng máu tươi, hiện lên trên mặt nước.

"Cho người tìm xác của James cho ta."

Mạnh Khang cật súng vào trong áo vest của mình, anh nói với giọng đầy nguy hiểm.

"Dạ, thuộc hạ cho người tìm ngay."

Sam khom người cung kính nói.

8 giờ tối tại sân bay thành phố S, trong khu vực dành cho những chuyến bay quốc tế.

Trần Siêu một thân âu phục màu trắng, phong nhã đứng trước cổng đoán Thiết Sang Sang.

Hôm nay Thiết Sang Sang sẽ từ New York bay qua đây.

Thiết Sang Sang chính thức đảm nhiệm vai trò, luật sư trong công ty Tân Mạnh Thị.

Bây giờ Thiết Sang Sang sẽ làm việc cùng Kiều Nhi, còn Minh Nguyệt sẽ là trợ lý của Kiều Nhi.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 57: Thiết Sang Sang trở về.


Trần Siêu nôn nóng đứng ngồi không yên, anh liên tục nhìn vào đồng hồ trên tay mình.

Từ trước tới giờ Trần Siêu chưa từng thử qua, cảm giác chờ đợi phụ nữ như thế này.

Trần Siêu nhìn thấy tình cảm Mạnh Hùng đối với Kiều Nhi, không hiểu vì sao anh cũng muốn có một người để anh có thể yêu thương và bảo vệ.

Mấy tháng nay vì bôn ba theo Mạnh Hùng nên Trần Siêu không có thời gian ở cùng với Thiết Sang Sang.

Tuy hai người thường xuyên liên lạc qua lại bằng điện thoại, nhưng bây giờ điều anh muốn nhất chính là có thể ôm Thiết Sang Sang vào lòng.

Đợi gần một tiếng, sự kiên nhẫn của Trần Siêu dần dần không còn nữa, anh ủ rũ ngồi xuống ghế chờ đợi.

Từ cái cửa kiến tự động, Thiết Sang Sang trên người mặc một cái đầm dài màu trắng, chân mang đôi giày thể thao cùng màu, đẩy 2 cái va ly thật to bước ra.

Vừa nhìn thấy Trần Siêu, Thiết Sang Sang buông va ly ra, cô chạy thật nhanh về phía anh.

Thiết Sang Sang tươi cười lao vào lòng ngực rắn chắc của Trần Siêu.

Trần Siêu kinh ngạc với hành động này của Thiết Sang Sang.

Trần Siêu lúng túng không biết phải làm sao, anh đứng im nhìn Thiết Sang Sang không nói gì.

Thiết Sang Sang choàng tay qua cổ của Trần Siêu, cô đặt lên má anh một nụ hôn ngọt ngào.

Thiết Sang Sang nhìn Trần Siêu bằng ánh mắt nhớ nhung, cô tươi cười nói.

"Anh có nhớ em không?"

Trần Siêu vơi đi sự lúng túng, ở cùng với Thiết Sang Sang một thời gian, anh đã quen với tính tình bồng bột trẻ con của cô.

Trần Siêu suy nghĩ, anh là một người vô cùng chửng chạc tính tình nghiêm túc.

Còn Thiết Sang Sang thì tính tình trẻ con, năng động, ham chơi còn hay hờn mát.

Hai người với tính tình hoàn toàn khác nhau, nhiều khi Trần Siêu cũng không biết vì sao anh lại yêu Thiết Sang Sang như vậy.

Trần Siêu tay vòng qua eo của Thiết Sang Sang, anh nhìn vào cặp mắt chờ mong của cô.

Trần Siêu nở nụ cười mê người nói.

"Nhớ, nhớ em rất nhiều."

Vừa nói anh vừa khom người, hôn lên đôi môi mềm mại của Thiết Sang Sang.

Thiết Sang Sang mở to cặp mắt của mình vì kinh nhạc.

Cô chưa từng thấy bộ mặt dịu dàng này của Trần Siêu.

Thiết Sang Sang vui vẻ nhiệt tình đáp lại nụ hôn của Trần Siêu.

Hai người không quan tâm đến, những ánh mắt hâm mộ cùng ganh tỵ của những người chung quanh.

Đến khi hai người cảm giác mình không còn đủa dưỡng khí để tiếp tục.

Trần Siêu và Thiết Sang Sang mới từ từ buông đôi môi của đối phương ra.

Trần Siêu nhìn vào khuôn mặt ửng hồng của Thiết Sang Sang, anh yêu thương nói.

"Còn em, có nhớ anh không?"

Thiết Sang Sang cười tươi như hoa,

cặp mắt sáng rực nhìn Trần Siêu nói.

"Em nhớ anh nhiều lắm."

Nói xong Thiết Sang Sang nhào vào lòng của Trần Siêu.

Trần Siêu thấy cử chỉ trẻ con của Thiết Sang Sang, anh bật cười thành tiếng.

"Ha ha ha ha.

Chúng ta về nhà của anh."

Thiết Sang Sang nghe Trần Siêu nói vậy, liền gật đầu đồng ý.

Thiết Sang Sang định ở tạm tại khách sạn The Palm, đến khi tìm được chổ ở thích hợp mới dọn vào.

Nhưng Trần Siêu không muốn, anh muốn cô tạm thời ở nhà của anh.

Hai người tay trong tay bước ra khỏi sân bay, đi đến chiếc xe cadillac màu đen đậu sẵn bên đường.

Trần Siêu mở cửa xe, để hành lý của cô vào.

Thiết Sang Sang nhìn dáng vẻ tỉ mỉ của anh, trong lòng hiện lên sự ngọt ngào khó tả.

Trần Siêu đi đến bên lái phụ định mở cửa xe cho Thiết Sang Sang.

Nhưng đột nhiên từ đâu, một đám người mặc âu phục màu đen đi tới.

Đứng đầu là một người đàn ông, tướng mạo phi phàm.

Trên người anh tỏa ra sát khí, cùng với gương mặt không biểu cảm, làm người ta nhìn vào bất giác phải rùng mình.

Lãnh Tuấn là em trai của Lãnh Dương, hai người điều là thủ hạ thân cận của Hàn Mạc.

Vừa nhìn thấy Lãnh Tuấn, nét mặt tươi cười của Thiết Sang Sang liền trầm xuống.

Lãnh Tuấn cùng đám thuộc hạ, bao vây Thiết Sang Sang và Trần Siêu.

Trần Siêu nhìn họ với ánh mắt đề phòng, anh quan sát Lãnh Tuấn từ trên xuống dưới.

Trần Siêu nhìn thấy, khí thế tỏa ra từ trên người của Lãnh Tuấn, liền biết anh không phải là người tầm thường.

Trần Siêu cố nhớ lại xem anh có quen với họ không, anh nghĩ họ đến là vì anh.

Nhưng trước sự kinh ngạc của Trần Siêu, Lãnh Tuấn đi đến trước mặt của Thiết Sang Sang, anh cung kính khom người nói.

"Tiểu thư, chủ nhân mời người đến gặp mặt ngài."

Trần Siêu nghe Lãnh Tuấn nói vậy liền kinh ngạc.

Anh biết thân thế của Thiết Sang Sang không đơn giản, nhưng anh không ngờ, đằng sau cô lại có một thế lực mạnh như vậy.

Theo sự quan sát của Trần Siêu, đám người này phải xuất thân từ giới hắc đạo.

Nhưng anh không biết họ là người của bang phái nào.

Nếu xuất thân từ thành phố S, Paris, New York hay Trung Đông thì Trần Siêu nhìn sẽ nhận ra ngay.

Nhưng Trần Siêu không nhận ra họ, trong lòng anh hơi lo lắng.

Anh nắm chặt tay của Thiết Sang Sang.

Thiết Sang Sang nghe Lãnh Tuấn nói vậy, cặp mắt trong sáng của cô liền cụp xuống.

Thiết Sang Sang mím đôi môi xinh đẹp của mình lại, cô do dự một chút rồi từ từ buông tay của Trần Siêu ra.

Trần Siêu nhìn dáng vẻ bị ép buột của Thiết Sang Sang, anh nhìn châm châm vào Lãnh Tuấn nói.

"Các người là ai?"

Lãnh Tuấn với gương mặt kêu căng, không hề nể mặt Trần Siêu.

Lãnh Tuấn không quan tâm đến Trần Siêu, anh đi đến trước mặt Thiết Sang Sang nói.

"Tiểu thư, xin mời."

Trần Siêu tức giận, anh định ra tay cho Lãnh Tuấn một bài học.

Trần Siêu vừa thò tay vào trong áo để rút súng, Thiết Sang Sang liền chặn anh lại.

Cô nhìn Trần Siêu lắc đầu.

"Anh về trước đi, em sẽ đến tìm anh sau."

Nói xong Thiết Sang Sang cùng Lãnh Tuấn bước vào chiếc xe, đậu bên cạnh chiếc cadillac màu đen của Trần Siêu.

Thuộc hạ của Lãnh Tuấn đem hành lý của Thiết Sang Sang đi.

Trần Siêu đứng bất lực, nhìn theo bóng lưng của Thiết Sang Sang và đám người của Lãnh Tuấn.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 58: Bệnh viện Thân Ái.


Sáng ngày hôm sau, khi Kiều Nhi tĩnh giác.

Theo thối quen cô sờ bên cạnh mình.

Cặp mắt Kiều Nhi liền mở ra thật to, khi cô phát hiện bên cạnh mình là một khoảng trống rỗng.

Kiều Nhi không sờ thấy Mạnh Hùng bên cạnh cô.

Kiều Nhi ngồi dạy, cô đảo cặp mắt to lớn của mình chung quanh căn phòng, để tìm kiếm hình bống của anh.

Căn phòng trống rỗng, chỉ có mùi hương quen thuộc của anh lưu lại trong không khí.

Kiều Nhi vươn tay cầm áo khoác mặc vào, cô đi dép lê ra ngoài tìm anh.

Đi một chút Kiều Nhi nhìn thấy quản gia Nghiêm.

Quản gia Nghiêm cung kính,khom người chào Kiều Nhi.

"Chào Kiều tiểu thư, thiếu gia đang đợi cô ở phòng ăn để dùng buổi sáng."

Kiều Nhi gật đầu lễ phép trả lời.

"Dạ, cảm ơn bác."

Nói xong Kiều Nhi đi theo quản gia Nghiêm xuống lầu một.

Căn biệt thự thật to lớn, thiết kế sang trọng, mười mấy cô giúp việc cung kính đứng chung quanh Mạnh Hùng.

Anh tao nhã tướng người uy nghiêm, với mái tóc và chiếc bông tai màu rượu đỏ.

Mạnh Hùng ngồi ở giữa bàn ăn dài, y như một vị vương giả, nhìn vào thật oai nghiêm.

Kiều Nhi nhìn anh không chớp mắt, tằm mắt cô nhìn lên bàn ăn.

Trên bàn bày ra đủ loại thức ăn sáng, từ món ăn Pháp, Trung và Tây.

Kiều Nhi nhìn thấy một bàn đầy thức ăn ngon, bụng cô bất giác kêu gào ầm ỉ.

Kiều Nhi dùng tay sờ lên bụng mình, Mạnh Hùng nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu này của cô, trong lòng anh cảm giác ngọt ngào.

Mạnh Hùng thầm nghĩ, nếu suốt đời mỏi buổi sáng khi thức dạy điều nhìn thấy Kiều Nhi, thì anh đã cảm thấy rất hạnh phúc.

Mạnh Hùng vươn tay ra trước mặt mình, ý bảo Kiều Nhi đến bên anh.

Kiều Nhi cười ngọt ngào, cô bước nhẹ nhàng đi qua anh.

Tay Mạnh Hùng cầm lấy bàn tay mềm mại của Kiều Nhi, anh dùng sức kéo một cái, thân thể Kiều Nhi mất thăng bằng ngồi gọn gàng lên đùi anh.

Kiều Nhi nhìn anh, rồi đảo cặp mắt to lớn của mình nhìn chung quanh.

Tất cả ánh mắt của mọi người điều tỏa sáng, mấy cô giúp việc điều kinh ngạc.

Từ trước tới giờ Mạnh Hùng, chưa từng đem phụ nữ về biệt thự Mạnh Viên.

Huống hồ gì họ chưa từng thấy, nét mặt dịu dàng và cử chỉ âu yếm của Mạnh Hùng đối với phụ nữ như bây giờ.

Những ánh mắt tìm tồi, hâm mộ của mấy cô giúp việc làm Kiều Nhi cảm giác ngượng ngùng.

Kiều Nhi nhìn Mạnh Hùng bằng ánh mắt ngại ngùng.

Kiều Nhi muốn đứng lên, nhưng Mạnh Hùng biết trong lòng Kiều Nhi đang nghĩ gì.

Tay anh càng siết chặt, vòng eo nhỏ nhắn của cô hơn.

Anh ôm cô chặt hơn, để khuôn mặt mình lên cổ của Kiều Nhi.

Mạnh Hùng nhắm mắt lại, anh thưởng thức mùi thơm thuộc về riêng Kiều Nhi.

Kiều Nhi đảo cặp mắt xinh đẹp của mình một vòng, mấy cô giúp việc cụp đầu xuống tránh né ánh mắt khó chịu của Kiều Nhi.

Kiều Nhi nhìn Mạnh Hùng cười, người đàn ông này thật là bá đạo.

Chỉ cần anh thích thì không quan tâm đến cảm nghĩ của người khác.

Kiều Nhi sống tại biệt thự Mạnh Viên cùng Mạnh Hùng suốt 2 tuần.

Cô muốn chờ vết thương của Mạnh Hùng, hoàn toàn hồi phục rồi mới về của nhà mình.

Trong suốt 2 tuần nay Mạnh Hùng không rời khỏi Kiều Nhi nửa bước.

Cuộc sống âu yếm, lãng mạn làm Mạnh Hùng cảm thấy ông trời thật u đãi anh.

Đã sắp đặt cho Kiều Nhi bước vào, cuộc sống lạnh lùng buồn tẻ của anh.

Không có Kiều Nhi cuộc sống của Mạnh Hùng vô cùng cô đọc và lạnh lẽo.

Sáng sớm Trần Siêu gọi điện thoại cho

Mạnh Hùng.

"Được tôi tới ngay."

Mạnh Hùng khẩn trương trả lời.

Cúp điện thoại anh nhìn Kiều Nhi, lúc này đang mặc váy ngủ nhìn thật quyến rũ, ngồi trước bàn trang điểm, thoa kem dưỡng da.

Kiều Nhi nhìn thấy nét Mạnh Hùng khẩn trương của Mạnh Hùng,qua gương phản chiếu.

Kiều Nhi đứng lên đi đến bên cạnh Mạnh Hùng, cô cầm tay Mạnh Hùng nói.

"Có chuyện gì vậy anh?"

Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi, anh khom người yêu thương hôn lên môi cô.

Mạnh Hùng đưa đầu lưỡi của mình vào trong khoang miệng của Kiều Nhi.

Anh lưu luyến mút lấy mật ngọt của Kiều Nhi.

Hai người yêu thương không muốn rời nhau, Kiều Nhi vòng tay qua eo Mạnh Hùng.

Tay Mạnh Hùng bất đầu không yên, anh sờ vào cặp ngực to tròn của Kiều Nhi.

Vật nam tính của anh bất đầu có phản ứng.

Kiều Nhi buông đôi môi mỏng và gợi cảm của Mạnh Hùng ra.

Cô nhìn anh nói.

"Mạnh Hùng đừng như vậy."

Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi, nói với giọng đầy lo lắng.

"Ba anh đã vào bệnh viện."

Khi Mạnh Hùng nói những lời này, Kiều Nhi có thể nhìn thấy nỗi lo âu cùng với khẩn trương trong ánh mắt anh.

"Chúng ta vào bệnh viện."

Kiều Nhi lo lắng nói.

Mạnh Hùng hơi do dự, anh biết ba anh không muốn gặp mặt anh.

Kiều Nhi nhìn thấy vẻ đắng đo trong ánh mắt của anh, cô liền buông Mạnh Hùng ra đi vào phòng tắm.

Trong tích tác Kiều Nhi đã ăn mặc chỉnh tề, đứng trước mặt Mạnh Hùng.

Cô gấp gáp mặc trên người một cái đầm dài phủ gót chân màu trắng.

Nhìn vào thật thanh lịch, tao nhã.

Kiều Nhi cầm tay Mạnh Hùng lôi anh ra ngoài.

Vừa bước xuống dưới nhà, Kiều Nhi liền nhìn thấy quản gia Nghiêm.

"Quản gia Nghiêm, bác chuẩn bị xe đưa chúng cháu vào bệnh viện Thân Ái."

Quản gia Nghiêm nghe Kiều Nhi nói vậy liền lo lắng, ông nhìn Mạnh Hùng và Kiều Nhi nói.

"Thiếu gia, người không sao chứ?"

Kiều Nhi biết quản gia Nghiêm đang lo lắng, nên cười với ông nói.

"Không! chúng cháu không sao.

Con và Mạnh Hùng đi thâm bác Mạnh."

Quản gia Nghiêm nghe Kiều Nhi nói vậy, khuôn mặt ông liền vơi đi nổi lo lắng.

"Dạ, để tôi chuẩn bị xe."

Xe vừa đến bệnh viện Thân Ái, Kiều Nhi đã gấp gáp kéo Mạnh Hùng vào trong.

Mạnh Hùng đang bâng khuâng không biết mình có nên đi hay không.

Kiều Nhi nhìn Mạnh Hùng nói.

"Mạnh Hùng, đừng như vậy chúng ta vào trong."

Mạnh Hùng nhìn thấy nét mặt khẩn trương và lo âu của Kiều Nhi, anh không nở làm cô thất vọng, nên đành đi theo Kiều Nhi vào trong.

Bước tới phòng bệnh VIP, Mạnh Hùng và Kiều Nhi nhìn thấy hai tên cận vệ.

Với nét mặt hung tợn, đứng canh trước cửa phòng bệnh của Mạnh Quốc.

Mạnh Hùng nghiên ngang bước tới muốn vào trong, nhưng bị họ chặn lại.

"Nhị thiếu gia, đại thiếu gia có dận dò.

Không ai được phép vào trong."

Mạnh Hùng nghe họ nói vậy liền tức giận, anh nắm chặt tay mình thành nắm đấm.

Kiều Nhi nghe họ nói vậy liền nổi nóng.

"Ai cho các người, nói chuyện với nhị thiếu gia bằng giọng bất nhã như vậy."
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 59: Bệnh Tim.


Kiều Nhi tức giận, cô dùng hết sức đẩy họ ra.

Hai tên cận vệ vì trách nhiệm trên người của mình, đành phải dùng tay chặn Kiều Nhi lại, dù biết cô là người phụ nữ của Mạnh Hùng.

Thân thể Kiều Nhi bị tên cận vệ chạm vào, làm Mạnh Hùng nổi cơn phẫn nộ.

Mạnh Hùng tức giận, anh xông tới quăng nắm đấm vào mặt, tên cận về đã chạm vào người của Kiều Nhi.

Sức lực của Mạnh Hùng vô cùng mạnh bạo, tên cận vệ bị Mạnh Hùng đánh ngã xuống mặt đất.

Một bên má bị bầm tím, miệng thì chảy máu, nhưng hắn không giám nói gì.

Mạnh Hùng giận dữ, cặp mắt hiện lên sát khí đằng đằng, anh nhìn họ châm châm.

Hai tên cận vệ bị ánh mắt đáng sợ của Mạnh Hùng nhìn, mà lạnh cả sống lưng.

Hai nguời đành đứng sang một bên, không dám hành động lỗ mãng.

Mạnh Hùng thản nhiên nắm tay Kiều Nhi vào trong phòng.

Bước vào cửa Mạnh Hùng và Kiều Nhi nhìn thấy Ông Mạnh Quốc, nét mặt tiều tụy đang hôn mê trên giường bệnh.

Mạnh Hùng nhìn ông, trong ánh mắt anh hiện lên vẻ chua xót, nhưng ngoài mặt anh vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng không cảm súc.

Nhìn thấy dáng vẻ đau lòng, mà cố tỏa ra kiên cường của Mạnh Hùng.

Kiều Nhi cảm giác được, một nổi đau từ trong tận trái tim cô.

Đột nhiên trong lòng ngực Kiều Nhi cảm giác khó thở, tim cô đập loạn nhịp.

Kiều Nhi khó chịu dùng tay đè lại lòng ngực của mình.

Cô lùi về phía sau vài bước, ngồi xuống ghế sopha trong góc phòng.

Cô không muốn Mạnh Hùng lo lắng, nên cố giữ nét mặt bình tĩnh không có gì.

Mạnh Hùng đang lo lắng cho ba mình, nên không để ý đến sự khác thường trên khuôn mặt của Kiều Nhi.

Kiều Nhi không thể nào chịu nổi cơn đau đớn, đang giày xéo trái tim cô, tòan thân cô bắt đầu toát mồ hôi lạnh.

Kiều Nhi đứng lên cố giữ giọng bình thản nói với Mạnh Hùng.

"Mạnh Hùng, anh ở đây với bác trai, em đi mua nước uống."

Mạnh Hùng vẫn im lặng không nói gì, anh không nhìn Kiều Nhi mà chỉ gật đầu một cái.

Cặp mắt lo âu của anh vẫn nhìn châm châm vào người ba, đang nằm hôn mê trên giường bệnh.

Kiều Nhi khó khăn bước ra ngoài.

Cô ráng đi càng xa phòng bệnh của Mạnh Quốc càng tốt.

Cô sợ Mạnh Hùng bước ra, sẽ thấy nét mặt xanh xao khó chịu của cô.

Đi một chút Kiều Nhi đau đớn ngã qụy xuống mặt đất.

Du Tấn từ xa cùng cô y tá, vừa làm xong cuộc phẫn thuật, trên đường về phòng làm việc của mình.

Anh nhìn thấy Kiều Nhi, với sắc mặt tái mét, trán toát mồ hôi lạnh.

Du Tấn gấp gáp chạy đến đỡ Kiều Nhi lên.

"Kiều Nhi, em có sao không?"

Kiều Nhi nhìn Du Tấn với ánh mắt chờ mong.

"Em cảm thấy, tim mình như bị thắt lại."

Du Tấn nghe Kiều Nhi nói vậy liền quýnh lên, anh gọi mấy cô y tá chuyển Kiều Nhi lên phòng bệnh VIP ngay lập tức.

Kiều Nhi mệt mỏi nằm trên giường bệnh sắc mặt tái mét.

Du Tấn và cô y tá làm kiểm tra thật kỹ cho Kiều Nhi.

Ngủ một chút Kiều Nhi tĩnh lại, cô nhìn thấy tòan thân mình, được gắn những thiết bị y tế tối tân nhất.

Du Tấn từ bên ngoài đi vào, anh cầm trên tay bản báo cáo ngồi xuống bên cạnh Kiều Nhi.

Du Tấn kiểm tra Kiều Nhi thêm một lần nữa, rồi kiểm tra kết quả từ những thiết bị y tế.

Du Tấn nhìn Kiều Nhi với ánh mắt bất lực.

Kiều Nhi quan sát sắc mặt của Du Tấn, cô biết bệnh tình của mình rất nghiêm trọng.

Du Tấn đưa phần báo cáo cho Kiều Nhi xem, giọng nói bất đắc dĩ của anh vang lên.

"Kiều Nhi, anh làm kiểm tra cho em, phát hiện em mất chứng bệnh tim, hẹp hở van 2 lá."

Kiều Nhi nghe Du Tấn nói, mình bị bệnh tim trong lòng cô lo lắng, tay bất giác siết chặt tờ báo cáo.

Giọng nói rung rung của Kiều Nhi vang lên.

"Vậy tình trạng hiện giờ của em, có nguy hiểm hay không?"

Du Tấn nhìn Kiều Nhi nói.

"Bệnh của em có su hướng phạt triển nặng hơn, em có thể bị khó thở vào lúc hoạt động gắng sức, hoặc khi nằm ngửa.

Em còn dể dàng bị mệt mỏi, choáng ngất.

Nếu bệnh tiến triển nặng hơn nữa, thì em cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi khi làm các công việc hàng ngày và sẽ bị chóng mặt, choáng ngất.

Đôi khi em sẽ cảm thấy đánh trống ngực, một cảm giác hồi hộp, kèm theo cảm giác lo lắng có thể xảy ra.

Khi đó tim em bất chợt đập nhanh hơn bình thường, cũng có khi nó bỏ qua 1 vài nhịp đập."

Kiều Nhi nghe Du Tấn nói vậy, trong lòng cũng an tâm hơn.

Cô biết sơ về bệnh hẹp hở van 2 lá.

Cảm giác mệt mỏi nếu được điều trị thích đáng thì sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.

Kiều Nhi chợt nhớ đến điều gì liền ngồi bật dạy, cô lo lắng cầm tay Du Tấn hỏi.

"Vậy với bệnh tình của em, có thể mang thai được không?"

Du Tấn nhìn Kiều Nhi bằng ánh mắt đau lòng, anh không giám nhìn thẳng vào đôi mắt của Kiều Nhi nữa.

"Anh khuyên em đừng để mình mang thai thì tốt hơn, khi mang thai sẽ nguy hiểm cho người mẹ lẫn em bé."

Nước mắt của Kiều Nhi vì những lời nói của Du Tấn mà rơi lã chã, trên khuôn mặt tuyệt đẹp của cô.

Kiều Nhi cố trấn an lại tâm tình của mình.

Du Tấn thấy vậy liền lo lắng nói.

"Kiều Nhi em hẩy bình tĩnh lại, em không nên súc động như vậy, sẽ kiến bệnh tình của em càng trở nên nghiêm trọng hơn."

Kiều Nhi dùng tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt mình, cô ngước mặt lên không để những giọt lệ tiếp tục chảy xuống.

"Anh đừng cho Mạnh Hùng biết, bệnh tình của em."

"Kiều Nhi, bệnh em rất nghiêm trọng, anh nghĩ em nên nói với Mạnh Hùng thì tốt hơn."

Kiều Nhi nhìn Du Tấn bằng ánh mắt nghiêm túc, giọng nói kiên quyết của cô vang lên.

"Em sẽ, nhưng không phải bây giờ.

Anh cho em thời gian để bình tĩnh lại.

Em sẽ tìm cơ hội thích hợp, để nói cho anh ấy biết."
 
Back
Top Bottom