Lãng Mạn Tổng tài bá đạo và cô vợ luật sư kiêu ngạo của mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 20: Mạnh Hùng tỏ tình.


Mạnh Hùng ôm Kiều Nhi lên phòng mình.

Trên đường đi đến phòng anh, Mạnh Hùng và Kiều Nhi đi ngang qua một căn phòng.

Trong phòng trang trí theo kiểu công chúa, trên tường được sơn màu hồng nhạt, có 2 cô giúp việc đang cẩn thận quét dọn.Trong lòng Kiều Nhi hiện lên hàng lọt nghi vấn, "Chủ nhân của căn phòng này là ai?

Chẳng lẽ là người phụ nữ của Mạnh Hùng."

Suốt đoạn đường đi đến phòng anh, Kiều Nhi không nói gì.

Trong lòng cứ bồn chồn khó chịu.Vào đến phòng Kiều Nhi dìu Mạnh Hùng ngồi trên giường, để lưng anh dựa vào đầu giường.

Thái độ của Kiều Nhi đối với Mạnh Hùng, đột nhiên trở nên lạnh nhạt, không còn vẻ ân cần của vừa rồi.Mạnh Hùng không biết trong lòng Kiều Nhi đang nghĩ điều gì.

Đúng như người ta thường nói, phụ nữ cũng giống như thời tiết, thay đổi thất thường.Kiều Nhi xoay người bỏ đi, không biết vì sao, mỗi khi cô nghĩ đến việc anh có người phụ nữ khác, trong lòng cô tức giận vô cùng.Cô không thể như mấy người phụ nữ khác, mắt nhấm mắt mở để người đàn ông của mình, trăng hoa bên ngoài.Mạnh Hùng nhìn thấy thần sắc của Kiều Nhi không tốt, anh vươn tay nắm lấy tay cô.Lúc này tiếng gõ cửa vang lên, "Cóc cóc cóc."

"Vào đi"Mạnh Hùng bực bội nói.Quản gia Nghiêm cung kính bước vào, đi theo sau ông là một người đàn ông Pháp.

Dáng người cao gầy, trên tay anh cầm một hộp dụng cụ y tế."

Thiếu gia, bác sĩ Phillip đến để xem vết thương của cậu."

Quản gia Nghiêm nhìn Mạnh Hùng đau lòng nói, trong lòng của ông Mạnh Hùng cũng giống như con ông."

Phillip, tay trái của tôi bị viên đạn 4.25mm bắn trúng."

Phillip nghe Mạnh Hùng nói liền gật đầu, anh mở hộp y tế ra lấy thuốc khử trùng và 1 cây dao mổ.

Phillip cầm dao mổ lên, định tiến hành tiểu phẫu.Kiều Nhi dùng tay chặn anh lại, cô nhìn anh bằng cặp mắt khó tin."

Ngài Phillip này, anh đừng nói với tôi, như vậy là anh định, mổ lấy viên đạn từ cánh tay anh ấy ra."

Mạnh Hùng nhìn hành động khẩn trương này của Kiều Nhi, nét mặt anh hiện lên vẻ thích thú, anh thích nhất nhìn thấy Kiều Nhi lo lắng vì anh.Phillip nghe Kiều Nhi nói vậy, anh bất giác cau mày, không lẽ cô gái này không tin vào tài nghệ của anh."

Như vậy thì sao."

"Sao anh không dùng thuốc gây tê, như vậy anh ấy sẽ đau chết mất."

Lúc này Phillip mới hiểu ý của Kiều Nhi, anh nhìn Mạnh Hùng cười cười nói."

Hùng, cô gái này là bạn gái của cậu?."

Phillip nhìn thấy ánh mắt của Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi, anh liền hiểu.

Mạnh Hùng đã rơi vào vực thẩm của tình yêu."

Không."

Mạnh Hùng nói một cách nghiêm túc.

Kiều Nhi đang đứng trước mặt Mạnh Hùng, cô nghe anh nói vậy trong lòng hơi thất vọng.

Kiều Nhi chuyển tầm mắt của mình, cô không muốn nhìn Mạnh Hùng nữa.

Kiều Nhi chợt nhìn thấy bức ảnh một người con gái, khoảng chừng 18 tuổi với nụ cười ngọt ngào, được đặt cẩn thận trên đầu giường của Mạnh Hùng.Thì ra anh đã có người trong lòng.

Đúng như anh nói, cô quả thật không phải là bạn gái của anh."

Cô ấy là vợ tương lai của tôi."

Lời nói bá đạo của Mạnh Hùng vang lên, làm Kiều Nhi và Phillip đều bất ngờ.

Phillip biết Mạnh Hùng nhiều năm qua, nhưng Mạnh Hùng chưa từng xem phụ nữ ra gì, anh từng nói."

Không có người phụ nữ nào, xứng để Mạnh Hùng tôi cưới làm vợ."

Nhưng bay giờ anh lại nói như vậy, Phillip biết trong lòng Mạnh Hùng,

Kiều Nhi có vị trí thật quan trọng.Kiều Nhi nghe Mạnh Hùng nói vậy liền tức giận, đàn ông đúng thật không thể nào tin cậy được.

Có người trong lòng rồi, mà còn ở đây nói năng như vậy.

"Tôi không phải!"

Kiều Nhi không thèm nhìn đến Mạnh Hùng, cô nói một cách cọc lóc.Lúc này Phillip đã bất đầu tiến hành phẫu thuật, lấy viên đạn ra từ cánh tay Mạnh Hùng, mà không cần dùng đến thuốc gây tê.Mạnh Hùng không hề kêu đau, anh chỉ cau mày chịu đựng nỗi đau xé thịt.

Đây không phải là lần đầu tiên anh trúng đạn.

Phillip đã là bác sĩ riêng của Mạnh Hùng nhiều năm, anh quá hiểu tính tình của Mạnh Hùng.

Cho dù là vết thương, có năng hơn hay sâu hơn, Mạnh Hùng cũng sẽ không dùng đến thuốc gây tê.Lên được vị trí này trong hắc đạo, thì sẽ không tránh khỏi, có người đố kỵ.

Việc anh bị ám sát, được côi như là ăn cơm bữa.

Mạnh Hùng không hề quan tâm, nhưng một khi người nào dám đựng đến anh, thì kết cuộc của họ sẽ vô cùng thê thảm, dù có giết lầm Mạnh Hùng cũng sẽ không tha.

Băng bó vết thương xong, Phillip được quản gia Nghiêm đưa ra về.

Trong phòng chỉ còn lại Mạnh Hùng và Kiều Nhi.

Kiều Nhi đi vào phòng tắm, cầm ra một cái khăn thấm nước ấm.

Kiều Nhi đi đến ngồi xuống bên cạnh anh trên giường.

Cô nhẹ nhàng dùng khăn long lau mồ hôi trên trán anh.

Kiều Nhi nhìn vào khuôn mặt đẹp trai của anh, từng nét trên khuôn mặt Mạnh Hùng đã khắc sâu vào tâm trí của cô.Trong lòng Kiều Nhi thầm nghĩ, người đàn ông hoàn mỹ này, sẽ không bao giờ thuộc về riêng cô.

Nét mặt Kiều Nhi liều trở nên lạnh nhạt, cô đứng lên xoay người định đi.

Mạnh Hùng thấy hành động đột ngột này của cô, anh vươn tay ôm cô vào lòng.

Mạnh Hùng không hề để ý đến vết thương trên tay của mình, lúc này đang rỉ máu vì hành động mạnh bạo của anh.Anh nhìn thấy sự bài xích trong ánh mắt của cô, anh không muốn lại giống như lần trước, vì anh không quan tâm mà cô lại âm thầm bỏ đi."

Sao vậy, em không vui?"

Mạnh Hùng yêu thương, ôm Kiều Nhi từ phía sau nói."

Không cần anh quan tâm."

Kiều Nhi vẫn giữ sự kiêu ngạo của bản thân mình, cô không muốn nói với anh là cô đang ghen."

Sao đang giận anh?."

Mạnh Hùng xuống nước, nói chuyện dịu dàng với cô.

Vừa nói Mạnh Hùng vừa vùi khuôn mặt tuấn tú của mình, vào phía sau cổ của Kiều Nhi.

Anh hít vào một hơi, hương thơm của cô làm thần trí Mạnh Hùng mê đắm.

Anh xoay người Kiều Nhi lại, cặp mắt

thâm tình của anh, nhìn thẳng vào mắt của Kiều Nhi nói."

Kiều Nhi, anh yêu em."
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 21: Kiều Nhi mở lòng.


Chu Ý: 18++++++++*Em nào không thích đọc có thể nhảy chương.

Lời nói từ tận đáy lòng của anh vang lên, làm trái tim Kiều Nhi mềm nhũn.

Cô nhìn vào khuôn mặt cường nghị và nghiêm túc của anh.

Ánh mắt thâm tình, lời nói từ trái tim anh, làm cô cảm động vô cùng.

Nhưng Kiều Nhi muốn chứng thực một điều trước khi cô thật sự tiếp nhận tình cảm này của anh.

Kiều Nhi chỉ vào bức ảnh trên đầu giường nói."

Cô ta là ai?

Căn phòng bên cạnh là của ai?"

Lúc này Mạnh Hùng mới hiểu, thì ra từ lúc nhìn thấy căn phòng kia, Kiều Nhi đã không vui trong lòng, cô là đang khẩn trương vì anh sao.

Cô đang ghen.Ánh mắt Mạnh Hùng liền tỏa sáng, anh nhìn cô cười ngọt ngào.

Tay anh cầm khuôn hình lên, đưa đến trước mặt của Kiều Nhi, lúc này cô đang ngồi thỏai mái trong lòng anh.Giọng nói đau buồn của anh vang lên."

Em ấy là Mạnh Tử Quỳnh, em gái của anh."

Nói đến đây Mạnh Hùng dừng một chút rồi nói tiếp."

Nhưng năm em ấy mười tám tuổi đã qua đời, anh rất thương em ấy.

Tình cảm anh em của bọn anh, không có gì có thể sánh bằng."

Kiều Nhi nhìn thấy vẻ đau lòng trong ánh mắt anh, tim cô bất giác đau nhói."

Căn phòng kia, cũng là của em ấy?"

Kiều Nhi nói trong sự quả quyết.

Mạnh Hùng nhìn cô gật đầu, trong lòng Kiều Nhi liền hiện lên nỗi thương sót.

Vì lòng đố kỵ của mình mà cô lại khơi dậy ký ức đau lòng của anh.

Tay Kiều Nhi bất giác sờ lên khuôn mặt bi thương của Mạnh Hùng."

Em xin lỗi."

Giọng nói nhỏ nhẹ của cô vang lên.

Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi, anh biết cô ở bên cạnh anh, không có cảm giác an toàn."

Kiều Nhi, em nghe rõ cho anh,

Một khi Mạnh Hùng anh đã công nhận, em là người phụ nữ của anh.

Thì dù trời có sập xuống anh cũng không thay đổi.

Em hiểu chưa?

Từ nay về sau, Mạnh Hùng anh chỉ có duy nhất, một người phụ nữ đó là Kiều Nhi em.

Kiều Nhi em chỉ được làm người phụ nữ của Mạnh Hùng anh mà thôi."

Lời tuyên bố bá đạo này, là một cách mà Mạnh Hùng thổ lộ tình cảm của mình đối với cô.Kiều Nhi nghe anh nói vậy trong lòng vui sướng, cô biết với tính cách của Mạnh Hùng.

Anh nói được thì sẽ làm được.Cô tươi cười nói."

Mạnh Tổng, lời nói miệng cũng có hiệu luật trước toà.

Nếu sau này anh mà làm trái lời anh vừa nói.

Kiều đại luật sư em, sẽ kiện anh đến tán gia bại sãn luôn."

Vừa nói Kiều Nhi vừa cười.Mạnh Hùng nhìn thấy nụ cười sáng lạng trên khuôn mặt của Kiều Nhi, trong lòng anh hiện lên tia vui sướng, một nỗi sung sướng đến từ tận đáy lòng.Tay anh luồng vào mái tóc dài ống ánh của cô, cảm giác mịn màn làm lòng anh lưu luyến.

Mạnh Hùng tay sờ vào khuon mặt xin đẹp, không trang điểm của Kiều Nhi, tay anh nhẹ nhàng thâm dò từng đường nét trên khuôn mặt cô.Kiều Nhi bất giác nhắm mắt lại, mặt

cô nhẹ nhàng dựa vào bàn tay to lớn của anh.

Một cảm giác ngọt ngào làm lòng cô xôn xao, tay anh lưu luyến sờ vào đôi môi khiêu gợi của Kiều Nhi.Kiều Nhi mê đắm, cô tự nhiên dùng lưỡi liếm nhẹ nhàng vào ngón tay anh.

Nhìn vào khuôn mặt khích tích, say đắm vì dục vọng của Kiều Nhi làm thân thể Mạnh Hùng không thể nào chịu nổi.Cảm giác ấm áp, ẩm ước của đầu ngón tay, làm vật nam tính của Mạnh Hùng cương cứng lên thật nhanh."

Kiều Nhi."

Mạnh Hùng dùng giọng nói khàn khàn, vì ảnh hưởng bở dục vọng, kêu lên tên của cô một cách mê hồn."

Anh phải làm sao với em đây."

Mạnh Hùng luôn tự hào về sự kiềm chế của bản thân mình.

Đứng trước bất cứ tình huống gì, nếu anh muốn thì sẽ kiềm chế được sự ham muốn hoặc tâm trạng của mình.

Nhưng khi anh ở trước mặt Kiều Nhi, tính tình quật cường của anh liền bị ánh mắt khiêu gợi của cô đánh tan.Kiều Nhi nghe anh nói, cặp mắt mê người và ánh mắt mông lung của cô nhìn vào ánh mắt chờ mong của anh.

Mạnh Hùng khom tới đặt lên môi Kiều Nhi một nu hôn nóng bỏng.

Kiều Nhi chìm đắm với nụ hôn này của anh, cô bất giác đưa đầu lưỡi của mình thâm dò khoang miệng của Mạnh Hùng.

Mùi hương bạc hà pha lẫn mùi hương của cigar trong miệng anh, làm thần trí Kiều Nhi mê muội.Thân thể Mạnh Hùng cứng đờ, hơi thở trở nên gấp gáp.

Anh buông đôi môi Kiều Nhi ra, tay anh lưu loát cởi bỏ quần áo trên người của cô.

Hiện ra trước mặt Mạnh Hùng, là thân thể tuyệt đẹp của Kiều Nhi.

Làn da trắng mịn, đường công hoàn mỹ, cặp ngực căng tròn kết hợp với mái tóc dài đen ống ánh.Thân thể của anh nóng như lửa đốt, anh nhanh tay cởi bỏ quần áo trên người mình.Thân thể cường trán của anh hiện ra trước mặt của cô.

Kiều Nhi nhìn thấy trong ánh mắt của Mạnh Hùng, không còn sự sắc bén và quả quyết của thường ngày, mà thay vào đó là ánh mắt mờ mịt và lưu mờ của dục vọng.Kiều Nhi nhẹ nhàng sờ len bờ ngực rắn chắc của anh.

Cô nhìn anh say mê nói."

Mạnh Hùng, em yêu anh."

Mạnh Hùng nghe Kiều Nhi nói vậy, trong lòng mở cờ.Anh ôm cô sát vào người mình, đặt cô nằm lên chiếc giường to lớn của anh.

Hai thân thể trần truồng áp sát vào nhau.Hơi ấm tỏa ra từ hai thân thể làm lòng Kiều Nhi, có cảm giác chờ mông.

Mạnh Hùng vùi khuôn mặt anh tuấn của mình vào cổ của cô.

Hương thơm của cô làm anh không thể nào chống cự nổi.

Mạnh Hùng hôn lên cổ Kiều Nhi, rồi từ từ di chuyển xuống dưới.

Anh dừng lại tại nụ hoa hồng trên ngực cô.

Mạnh Hùng mút lấy nụ hoa trên ngực Kiều Nhi, tay anh sờ lên ngực cô một cách nhẹ nhàng.Thân thể Kiều Nhi cứng đờ, nơi tư mật nhất của cô đã vì Anh mà trở nên ẩm ước, trong lòng Kiều Nhi vang lên sự ham muốn.Mạnh Hùng hôn khắp nơi trên cơ thể của cô, từng nơi môi anh chạm qua điều để lại dấu vết màu đỏ của riêng anh.Mạnh Hùng hôn lên vòng eo nhạy cảm của Kiều Nhi.

Thân thể cô co rút lại vì hành động này của anh.

Anh nhìn dáng vẻ mê người của Kiều Nhi, đang chìm đắm trông dục vọng.

Thân thể anh như lửa đốt, anh ngồi dậy giăng chân Kiều Nhi ra, anh vươn người tới đưa vật nam tính của mình vào trong cơ thể của Kiều Nhi.

Mạnh Hùng nhẹ nhàng chuyển động ra vào theo tiết tấu.

Thân thể Kiều Nhi vang lên sự thỏa mãn, vì được lấp đầy bởi anh.

Kiều Nhi bất giác thốt ra những tiếng ngâm nga mê người.

Nghe được những âm thanh say đắm thốt ra từ cái miệng xinh xắn của cô, thân thể Mạnh Hùng bất đầu chảy nước rút.

Mạnh Hùng chuyển động ra vào nhanh hơn, đến khi hai người lên đến cao trào.

Đầu Kiều Nhi bất giác ngã về phía sau vì thỏa mãn, Mạnh Hùng gầm nhẹ một tiếng, phống thích bản thân vào trong cơ thể của Kiều Nhi.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 22: Nội gián


Sau một trận ái ân, Mạnh Hùng thỏa mãn nằm dựa đầu vào đầu giường.

Trên nguời anh khóat một chiếc áo chòang, che phủ thân thể trần truồng của anh.Kiều Nhi từ phòng tắm bước ra, trên người cô khoát cái áo choàng lớn của Mạnh Hùng.

Kiều Nhi ngồi lên giường tay cầm khăn, lau mái tóc dài đang ướt đẫm của mình.

Mạnh Hùng yêu thương cầm lấy khăn trên tay cô, giúp cô lau khô mái tóc.

Anh cẩn thận không làm Kiều Nhi đau.

Kiều Nhi nhìn dáng vẻ châm chú cẩn thận này của anh, mà trong lòng cảm thấy ngọt ngào.Cô nhìn anh chăm chăm nói."

Anh điều đối sử tốt như vậy, với mấy người phụ nữ bên cạnh anh."

Nghĩ đến những lời đồn bên ngòai về anh."

Mạnh Tổng, thay đổi phụ nữ còn nhanh hơn thay áo.

Người lâu nhất cũng chỉ được 2 tháng."

Ánh mặt Kiều Nhi liền thay đổi, trong đó không còn sự dịu dàng yêu thương vừa rồi, mà thay vào đó là ánh mắt của sự kieu ngạo và quật cường.Mạnh Hùng nhìn thấy cô như vậy trong lòng vang lên sự lo âu.

Anh chưa từng gặp qua, người phụ nữ nào mà giống như Kiều Nhi vậy.

Tính tình kiêu ngạo, quật cường còn thêm vài phần ương ngạnh.

Mạnh Hùng cười lắc đầu, cũng vì những điểm trên mà anh lại yêu cô như vậy.

Anh biết trong đoạn tình cảm của hai người, anh phải luôn là người thỏa hiệp trước.Anh nhìn Kiều Nhi nói."

Em là người đầu tiên."

Kiều Nhi nghi ngờ nhìn anh.Mạnh Hùng buông khăn trên tay xuống giường, anh kéo thân thể Kiều Nhi vào lòng mình."

Đừng nghĩ linh tinh, sau này Mạnh Hùng anh, chỉ có một mình em mà thôi."

Anh mở học tủ đầu giường lấy ra một hợp quà.

Kiều Nhi nhìn anh với ánh mắt tò mò, cô không biết trong dó là gì.

Mạnh Hùng mở hợp quà ra, Kiều Nhi liền vui mừng.

Anh cầm chiếc đồng hồ Longines mà ba cô tăng cho cô vào ngày sinh nhật 21 tuổi.

"Sao nói lại ở trong tay anh."

Giọng nóng vui mừng của Kiều Nhi vang lên, Mạnh Hùng vui vẻ đeo nó vào tay cô.

"Lần trước em đánh rơi nó trong khách sạn."

Kiều Nhi nhìn anh, nhớ tới đêm đầu tiên của mình, mặt cô tự nhiên ửng hồng.

"Không được tháo nó xuống."

Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi nói.

Anh không nói cho Kiều Nhi biết, anh đã cho Ngô Đức gấn thiết bị định vị vào đó.

Kiều Nhi nhìn anh cười ngọt ngào, cô vươn tay choàng qua cổ anh hôn lên má Mạnh Hùng một cái.

"Được, cảm ơn anh."

Sáng hôm sau khi Kiều Nhi tĩnh dậy, Mạnh Hùng đã rời giường từ lúc nào cô cũng không hề hay biết.

Cô nhìn lên ghế thấy có một cái đầm

trắng, Mạnh Hùng chuẩn bị sẵn cho cô.

Kiều Nhi mặc vào, đi vào phòng tắm

đánh răng rửa mặt.Đi ra ngoài Kiều Nhi không thấy bóng dáng của ai, không gian yên tĩnh làm lòng cô hơi bối rối.

Cô bước đi nhẹ nhàng theo dọc hành lang.

Đi một lúc Kiều Nhi nghe được tiếng nói của Mạnh Hùng.

Kiều Nhi đứng bên ngoài cửa nhìn vào khe hở, cô nhìn thấy anh đang oai nghiêm ngồi trên ghế sopha chính giữ phòng.Trần Siêu và Ngô Đức hai người cung kính đứng bên cạnh anh.

Một người đàn ông đang quỳ trên mặt đất, trên người toàn là vết thương, đứng sau ông ta là hai người đàn ông, tay cầm súng chỉa vào đầu ông ta.Mạnh Hùng tay cầm ly rượu tao nhã hớp từng ngụm."

Chủ nhân, xin ngài tha mạng cho tôi.

Vì họ bắt vợ con của tôi để uy hiếp, nếu tôi không nói hành tung của ngài cho họ, họ sẽ giết chết vợ và con tôi."

Giọng nói hoảng sợ của người đàn ông quỳ dưới mặt đất vang lên.Mạnh Hùng vẫn điềm đạm ngồi đó, nét mặt ôn hoà không nói gì.Trần Siêu từ phía sau, quăng một sấp văn kiện xuống đất.

Kiều Nhi nhìn thấy, có một sấp hình vâng ra, toàn bộ hình là của người đàn ông quỳ dưới mặt đất."

Uy hiếp...........

Thanh Bằng, mày nói sao dể nghe như vậy, chứ không phải vì nợ cờ bạc mà mày bán rẻ chủ nhân sao?"

Trần Siêu kinh thường nói."

Không ......

Không phải như cậu nói đâu,

Người bên Trung Đông uy hiếp tôi, họ muốn tiêu diệt Bang Bạch Hổ của chúng ta.

Chủ nhân xin ngài tin tôi"Thanh Bằng từ dưới mặt đất dập đầu cầu xin."

Hành tung của chủ nhân, chỉ có những người tôi phái theo hôm đó mới biết được, sao cậu lại biết?"

Ngô Đức nghi ngờ hỏi, vì an nguy của Mạnh Hùng, những thủ hạ Ngô Đức phái đi, chỉ được thong báo 15 phút trước khi khởi hành.

Tránh có người chặn đường ám sát."

Tôi.....

Tôi đã gắn tiết bị theo dõi vào xe của chủ nhân."

Thanh Bằng vừa nói vừa quan sát sắc mặt của Mạnh Hùng.Mạnh Hùng nghe xong, sắc mặt anh trở nên hung ác, cặp mắt hiện lên tia phẫn nộ.

Ánh mắt ma quỷ nhìn thẳng vào người của Thanh Bằng.Thanh Bằng nhìn thấy ánh mắt độc ác của anh, trong lòng ông hốt hoảng, bất giác lùi mình về phía sau."

Ai bên Trung Đông?"

Giọng nói ma quỷ của anh vang lên, làm Thanh Bằng sợ đến điếng người."

JJJ...James.

là em trai của Carlos..."

Thanh Bằng nói mà không dám nhìn vào mặt của Mạnh Hùng.Cặp mắt Mạnh Hùng đột nhiên trợn lên, ánh mắt nguy hiểm nhìn chầm chầm vào Thanh Bằng.

Đột nhiên Mạnh Hùng dùng sức, bớp mạnh chiếc ly anh đang cầm trong tay."

Xoáng..."

Tiếng chiếc ly thủy tin bị bể nát vang lên, rượu vâng ra tứ tung trên mặt đất.

Từng giọt máu từ tay anh nhiểu xuống sàn nhà.Kiều Nhi nhìn thấy mà kinh sợ, cặp mắt cô mở thật to, tay thì che miệng mình lại.

Không phải vì cô sợ thân phận thần bí của anh, mà cô đang lo sợ đến sự an nguy và hành động tự tổn thương này của anh.Mạnh Hùng giũ giũ bàn tay, anh cầm cái khăn lên, lau đi vết máu trên tay mình nói."

Quy luật của Bang Bạch Hổ, những kẻ phản bội sẽ bị xử tội gì?"

Thanh Bằng nghe Mạnh Hùng nói vậy trong lòng kinh hải, ông bò tới gần Mạnh Hùng hơn nói."

Chủ nhân, xin ngài tha cho vợ và con gái tôi, họ không biết gì.

Muốn chém muối giết gì tôi cũng cam chịu."

Nói xong ông dập đầu liên tục xuống mặt đất.

Tiếng đầu va chạm mạnh với mặt đất vang lên."

Bop bop bop bop."
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 23: Thân bất vô kỷ


Mạnh Hùng xoay người đi đến cửa sổ sát mặt đất, hai tay anh đút vào túi quần nhìn ra ngoài cửa sổ."

Bang ......"

Tiếng súng vang lên, thân thể Thanh Bằng ngã quỵ dưới mặt đất.

Ngô Đức nhìn hai tên thủ hạ nói."

Lôi hắn ra ngoài, cho người giết người nhà của hắn."

Bang quy của Bang Bạch Hổ, kẻ nào phản bội điều sẽ chết, người nhà của hắn không ai có thể sống sót.

Người nhà này không chỉ nói về vợ và con, mà còn bao gồm cả cha mẹ và anh em.

Kiều Nhi nghe Ngô Đức nói vậy cô liền xông vào.

Mạnh Hùng nghe được tiếng bước chân gấp gáp, anh xoay người nhìn thấy Kiều Nhi.Sắc mặt cô lúc này vô cùng hoảng hốt, anh nhìn thấy mà đau lòng.

Anh không muốn cho cô biết, anh là một người tàn nhẫn như vậy.

Anh không muốn cô biết về việc của Bang Bạch Hổ.Ánh mắt quật cường của Kiều Nhi nhìn thẳng vào cặp mắt đang phân vân của Mạnh Hùng nói."

Anh tha cho con gái của ông ta, được không?"

Vừa nói cô vừa bước tới gần anh hơn.

Ngô Đức nhìn thấy hành động của Kiều Nhi, anh định chặn cô lại.

Nhưng khi nhìn vào ánh mắt của Mạnh Hùng, anh liền bỏ đi ý định này.

"Ngoài con gái hắn ra, tất cả điều phải chết."

Trần Siêu và Ngô Đức nghe Mạnh Hùng nói vậy, trong lòng hơi kinh ngạc.

Mạnh Hùng từ trước tới giờ ra tay tàn nhẫn không lưu tình.

Thà giết lầm còn hơn là bỏ sót, vậy mà bây giờ chỉ vì một lời nói của Kiều luật sư, mà anh lại bỏ qua cho con gái của Thanh Bằng.

Trần Siêu và Ngô Đức biết Kiều Nhi đối với Mạnh Hùng vô cùng quan trọng."

Dạ, thuộc hạ đã hiểu."

Ngô Đức nói xong, anh và Trần Siêu cung kính khom người rồi đi ra ngoài, 2 tên thủ hạ lôi thi thể của Thanh Bằng đi theo sau.

Kiều Nhi đi tới bên cạnh Mạnh Hùng, tay cô sờ vào bàn tay đang chảy máu của anh."

Sao anh làm như vậy?"

Giọng nói yếu ớt của cô vang lên.Trong lòng Mạnh Hùng cảm giác đau đớn, chắc cô rất thất vộng vì anh.

Anh không phải lả một người tốt.

Mạnh Hùng buồn bã không biết phải nói gì với cô, anh chỉ im lặng nhìn Kiều Nhi."

Sau này dù có xảy ra chuyện gì, cũng không được làm tổn thương chính mình, biết chưa."

Kiều Nhi đau lòng cầm tay anh lên xem.Cặp mắt buồn bã của Mạnh Hùng liền vui vẻ hẳn lên.

Cô đang quan tâm đến anh."

Em đã thấy hết."

Mạnh Hùng nói với giọng đầy bất lực.Kiều Nhi nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt cô vẫn châm chú nhìn vào vết thương trên tay của anh."

Em có sợ anh không?"

Kiều Nhi lắc đầu, ánh mắt vẫn như cũ không nhìn vào mặt anh, cô chỉ cẩn thận dùng tay, gắp ra những mảnh thủy tinh còn ghim lại trên da bàn tay của anh.Trong lòng Mạnh Hùng liền thắc mắc, nếu thường khi phụ nữ nhìn thấy tình cảnh vừa rồi, điều phải hoảng sợ.

Nhiều người còn ngắt đi, nhưng cô thì khác.

Kiều Nhi vô cùng bình tĩnh, cô chỉ hoảng hốt vì vết thương trên tay của anh mà thôi.Thật ra thì Kiều Nhi đã quen với những chuyện vừa rồi.

Cô làm luật sư đôi khi cũng tiếp nhận mấy vụ kiện, liên quan đến xã hội đen.

Vả lại có nhiều lần đi cùng Lôi Lạc Thiên, cũng bị người lén ám sát.Kiều Nhi không giống như mấy người phụ nữ khác, cô là một người suy nghĩ chững chạc và sâu xa.

Cô biết một khi đã dính vào hắc đạo.

Người nào cũng thân bất vô kỹ, huống hồ chi anh lại là thủ lãnh của Bang Bạch Hổ, là người cầm quyền tối cao.Cũng như lời Lôi Lạc Thiên thường nói."

Người cầm đầu luôn là người đọc ác nhất và là người tàn nhẫn nhất.

Nếu không thuộc hạ sẽ không phục mình, lúc đó địa vị thủ lãnh của mình sẽ bị lung lay."

Kiều Nhi hiểu được lời nói này của Lôi Lạc Thiên, vả lại nguời đời còn có câu."

Nhân từ với kẻ thù, cũng là tàn nhẫn với bản thân."

Nên cô không trách những việc Mạnh Hùng đã làm.

Nếu cô đã chấp nhận yêu anh, thì sẽ không vì những chuyện này mà trốn tránh.Lúc này Kiều Nhi mới ngẩn đầu lên nhìn anh."

Tập đoàn Tân Mạnh Thị, cũng có liên quan đến chuyện của hắc đạo?"

Kiều Nhi nhìn thẳng vào mắt của Mạnh Hùng mà nói.Đây không phải là một câu hỏi, mà là lời khẩn định.

Cô tin chắc đó là sự thật, nhưng cô chỉ muốn nghe từ miệng của anh mà thôi.Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi rồi gật đầu.Kiều Nhi im lặng một chút rồi hỏi Mạnh Hùng."

Hộp thuốc để ở đâu?"

Mạnh Hùng nhìn vào học tủ bên bàn làm việc của mình, Kiều Nhi liền hiểu ý.

Cô đứng lên đi lấy hộp thuốc.Mạnh Hùng đi đến ngồi vào ghế sopha, nét mặt phiền não chưa từng có.

Từ trước tới giờ, không có gì Mạnh Hùng anh không thể xử lý.

Nhưng mỏi khi chuyện gì có liên quan đến Kiều Nhi, Anh liền có sự do dự.

Anh không biết trong lòng cô đang nghĩ điều gì.Kiều Nhi cầm hợp thuốc ngồi xuống bên cạnh anh, cô lấy băng vải ra, băng bó vết thương cho Mạnh Hùng.Tay Kiều Nhi nhẹ nhàng châm chú băng thật cẩn thận, hành động và cử chỉ này của cô, đã chạm vào sâu trong tận trái tim anh.

Từ trước tới giờ, chưa từng có người nào đối tốt với anh như vậy."

Tuần sau, em sẽ chuyển qua làm luật sư riêng cho anh."

Kiều Nhi biết, sau này Mạnh Hùng sẽ phải gặp nhiều chuyện rắc rối liên qua đến pháp luật.

Cô không thể nào giúp anh trong việc của hắc đạo, nhưng chí ít cô cũng có thể, tìm được khe hở của luật pháp để giúp anh.Mạnh Hùng nghe Kiều Nhi nói vậy, trong lòng anh cảm giác ấm áp.

Anh biết cô muốn ở bên cạnh, giúp đỡ và bảo vệ anh.Mạnh Hùng ôm Kiều Nhi đặt lên đùi mình.

Anh nhìn cô thâm tình nói."

Kiều Nhi, cảm ơn em vì đã yêu anh."

"Mạnh Hùng, hứa với em một điều,

Sau này dù có ở trong bất cứ hoàng cảnh gì, xin anh vi em mà đừng làm ra quyết định, hay hành động gì nguy hiểm đến bản thân của mình."

Kiều Nhi nhìn sâu vào mặt anh nói,

Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi bằng ánh mắt thâm tình.

Trong ánh mắt của cô, anh có thể nhìn thấy được sự quan tâm đến từ tận đáy lòng.

"Được."
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 24: Nhà Mình


CHÚ Ý: 18++++++++*Bạn nào không thích đọc có thể nhảy chương.

Nói xong anh đặt lên môi cô một nụ hôn từ đáy lòng.

Hai người hôn nhau một cách đấm đuối, tay Mạnh Hùng bất giác vén váy của Kiều Nhi lên, thâm dò vào bên trong.

Thân thể nhạy cảm của Kiều Nhi, cảm giác được luồn hơi nóng chạy khắp nơi trong người mình.

Tay Mạnh Hùng chuyển lên trên, sờ vào ngực của Kiều Nhi.

Anh sờ nhẹ nhàng, nâng niu từng chút.

Vật nam tín của anh đã bất đầu có phản ứng, mặt anh vùi vào cái cổ trắng nõn thơm ngát của cô.

Hơi thở của Mạnh Hùng trở nên gấp gáp.

Kiều Nhi cảm giác khó thở, cô đẩy Mạnh Hùng ra.

Mạnh Hùng nhìn vào khuôn mặt vì kịch tình mà ửng đỏ của cô, trong lòng anh vang lên cảm giác thỏa mãn vô cùng.

Anh vén váy của Kiều Nhi lên đến eo cô, sữa lại tư thế ngồi của cô.Lúc này Kiều Nhi đang ngồi trên đùi anh mà thở hổn hển, tay thì lính quýnh cởi khoá quần của anh ra.

Vật nam tín to lớn của Mạnh Hùng, hiện ra trước mặt của Kiều Nhi.

Tay Kiều Nhi vụng về đụng vào vật to lớn của anh, Mạnh Hùng không chịu nỗi.

Anh hít vào một hơi thật sau, cặp mắt vì dục vọng mà trở nên mờ mịt.

Yết hầu anh vì sự đụng chạm này của Kiều Nhi mà bất giác lên xuống.Kiều Nhi nâng người lên, Mạnh Hùng dùng tay cởi bỏ quần lót của cô quăng qua một bên.

Hai chân Kiều Nhi giăng ra, vòng qua eo của Mạnh Hùng.

Mạnh Hùng nhìn thấy cô như vậy, dục vọng trong người anh không còn kèm chế được nữa.

Anh bế Kiều Nhi lên, đặt nơi tư mật nhất của cô, lên bộ phận kiêu ngào nhất của mình.Vật nam tín của anh được Kiều Nhi bảo phủ, cảm giác thoả mãn và chờ mông làm thần trí Mạnh Hùng điên đảo.

Tay anh dịnh vào eo cô, giúp cô chuyển động lên xuống.

Vì sự khoái cảm mà Kiều Nhi bất giác ngã người về phía sau, cặp ngực to lớn của cô lúc ẩn lúc hiện dưới lớp vải mỏng, làm Mạnh Hùng càng thêm nao núng.

Tay anh kéo áo ngực Kiều Nhi lên,

Anh khom người ngụm lấy nụ hoa của cô.

Thân dưới của Kiều Nhi chuyển động lên xuống càng lúc càng nhanh lẹ.

Tiếng thở gấp gáp cua anh, làm cả căn phòng bao phủ bởi mùi hương của tình dục.

Mạnh Hùng bất đầu chảy nước rút, tay anh nâng eo Kiều Nhi lên xuống một cách lẹ làng.

Kiều Nhi bất giác thốt lên những tiếng rên rỉ mê người.

Mạnh Hùng gầm nhẹ một tiếng phống thích bản thân vào trong cơ thể của Kiều Nhi.Sau khi hai nguời thoả mãn cả tâm hồn lẫn thể sát, thân thể Kiều Nhi không còn sức lực, nằm trên sopha.

Mạnh Hùng ăn mặc chỉnh tề bế Kiều Nhi về phòng.

Kiều Nhi mệt mỏi ngủ thiếp đi trong vòng tay anh.

Mạnh Hùng cẩn thận đặt Kiều Nhi xuống giường.

Anh đắp chăn cho cô rồi mới rời đi.Vào thư phòng, Mạnh Hùng ngồi vào ghế sau bàn làm việc.

Anh nhìn Ngô Đức lúc này đang cung kính đứng trước mặt anh."

Thẩm tra tên sát thủ, có kết quả gì?"

Sau khi Mạnh Hùng cùng Kiều Nhi rời khỏi phi trường, Ngô Đức đã cho thuộc hạ thu dọn những thi thể của đám sát thủ.

Thuộc hạ của Ngô Đức phát hiện ra có một tên còn sống, nên đem hắn về Bang Bạch Hổ thẩm vấn."

Cũng giống như lời Thanh Bằng nói, họ là người của James.

Bên Trung Đông hiện giờ đang loạn vì tranh dành quyền lực.

James muốn giết chủ nhân và Carlos để chứng minh nâng lực của mình.

James muốn thay thế Carlos làm đầu rồng bên Trung Đông."

Mạnh Hùng nghe Ngô Đức nói trong ánh mắt anh hiện lên sự nghi ngời, tay anh bất giác sờ lên chiếc nhẫn trên tay mình."

Điều tra, ai đã giúp hắn một tay, theo như ta được biết, James chỉ là một người hữu dũng vô mưu.

Không thể nào nghĩ ra kế hoạch chu toàn như vậy."

"Dạ thuộc hạ đã hiểu."

Ngô Đức cũng nghĩ giống như Mạnh Hùng.

Anh tin chắc ở phía sau có một thế lực, đang thao túng hành vi của James."

Nói với Trần Siêu, chuẩn bị văn phòng cho Kiều Nhi,

tuần sau Kiều Nhi sẽ bất đầu làm việc."

"Dạ, thuộc hạ đi ngay."

Ngô Đức cung kính nói rồi đi ra ngoài.Cứ như vậy Mạnh Hùng và Kiều Nhi đã trả qua một tuần vô cùng ngọt ngào.

Hai người cứ ở trong biệt thự Mạnh Viên.

Mạnh Hùng thì châm sóc cho vườn hoa tulip, Kiều Nhi thì ngồi duới bóng mát, dựa lưng vào một cây cổ thụ nhìn dáng vẻ bận rộn của Mạnh Hùng.Trong lòng cô vang lên một cảm súc, phải chi hai người có thể mãi mãi như bây giờ, không buồn phiền không lo âu.Kiều Nhi đứng lên, tay cầm khăn long đi đến bên cạnh Mạnh Hùng.

Cô tươi cười nhìn anh, tay dùng khăn lau những giọt mồ hôi trên trán Mạnh Hùng."

Tại sao anh lại trồng, nhiều hoa tulip như vậy?"

Kiều Nhi thắc mắc hỏi.Ánh mắt Mạnh Hùng liền thay đổi, sự nhớ nhung hiện rõ trong ánh mắt anh."

Vì Tử Quỳnh thích."

Dừng một chút anh nhìn Kiều Nhi hỏi."

Em thích hoa tulip không?"

Kiều Nhi nhìn anh cười nói."

Không em chỉ thích một loại hoa duy nhất, đó chính là hoa Địa Lan.

Hoa Địa Lan một khi nở, có thể nở lâu nhất trong các loại hoa."

Mạnh Hùng gật đầu, tỏa ra là đồng ý."

Vậy sau này trong nhà mình chỉ trồng duy nhất, hoa Địa Lan thôi.

Có được không em."

Vừa nói Mạnh Hùng vừa ôm Kiều Nhi vào lòng.Trong lòng Kiều Nhi vang lên sự ngọt ngào khó tả, vì hai chữ nhà mình của anh.Kiều Nhi cười gật đầu, cô nhón chân đặt lên má anh một nụ hôn thâm tình.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 25: Mạnh Hùng tỉ mỉ


Một tuần sau, Mạnh Hùng và Kiều Nhi bước vào Tân Mạnh Thị.Một tập đoàn lớn nhất nhì tại thành phố Paris, sự sang trọng cùng phong cách trang trí của toà cao óc nhìn độc đáo vô cùng.

Trên tất cả bức tường màu trắng, điều chạm nỗi hình của con rồng vàng.Chính giữa đại sảnh là một thác nước lớn, có tượng một con rồng vàng, nhìn vào giống y như nó đang lượn lờ trong biển cả.Tượng con rồng vàng này, là tượng chưng cho Mạnh Hùng.

Một người luôn đứng trên tất cả mọi người, nắm trong tay quyền lực tối cao.Mạnh Hùng một thân âu phục màu đen, dáng ngươi uy nghiêm bước vào cửa chính cùng với Kiều Nhi.

Khi đến tập đoàn Tân Mạnh Thị, Mạnh Hùng không còn vẻ thờ ơ của thường ngày, mà thay vào đó là nét mặt nghiêm túc, phong thái chững chạc.Kiều Nhi mặc trên người bộ đồ công sở sang trọng, áo khoác ngoài cùng với bộ đầm liền màu đen, nhìn vào thật thanh lịch, nghiêm chỉnh và quyến rũ vô cùng.Trần Siêu cung kính đi sau hai người.Trước những ánh mắt tò mò của tất cả nhân viên, Mạnh Hùng, Kiều Nhi và Trần Siêu đi thẳng đến thang máy riêng dành cho Tổng tài.Cửa thang máy vừa đống lại, mấy người nhân viên, liền tụm ba tụm bẩy lại bàn tán xôn xao."

Các người biết cô gái đó là ai không?"

Một cô nhân viên tò mò hỏi.Ai nấy điều lắc đầu, một người nhân viên nam liền lên tiếng."

Tuần trước, phòng nhân sự đã ra thông báo, hôm nay Kiều đại luật sư sẽ chính thức tiếp nhận vị trí tổng giám đốc, của bộ phận luật và bộ phận ngoại giao của công ty chúng ta."

Một cô nhân viên nghe vậy liền nói.

"Wowwwww.....

Kiều luật sự đúng thật là tuổi trẻ tài cao.

Nhìn cô ta trẻ như vậy mà lại đảm nhiệm một chức vụ cao, chỉ dưới tổng tài mà thôi."

Một cô nhân viên bày ra vẻ mặt khinh thường nói."

Chắc cũng không có tài gì đâu,

tôi nghĩ chắc cô ta dùng thủ đoạn, mới leo lên được vị trí này."

Tất cả mọi người nghe xong điều gật đầu đồng ý.Mạnh Hùng, Kiều Nhi và Trần Siêu đi thẳng lên tầng 96.

Thang máy được mở ra, hiện ra trước mặt Kiều Nhi la một không gian vô cùng sang trọng.

Trang trí trên tầng này có sự khác biệt với những tầng khác.

Tường được sơn màu trắng, tất cả vật trang trí điều là trắng và đen.Cô thư ký riêng của Mạnh Hùng đang đứng trước bàn làm việc cung kính chào họ."

Chào Mạnh Tổng, Trợ lý Trần và Kiều luật sư."

Mạnh Hùng không nói gì, anh chỉ như thường lệ gật đầu một cái rồi đi vào trong.Mạnh Hùng đưa Kiều Nhi đến một căn phòng, được trang trí thật tao nhã.Chính giữa phòng đặt một cái bàn làm việc rộng lớn, cái laptop hiệu Apple được đặt chính giữa bàn làm việc.Bên phải là một bộ sopha màu trắng hình vòng tròn, chính giữa là một cái bàn cafe làm bằng thủy tin.Bên trái là hai cái kệ thật lớn, để đầy những chậu hoa Địa Lan đủ màu sắc.Ánh mắt Kiều Nhi liền sáng lên, cô không quan tâm đến cách trang trí của căn phòng.

Chỉ cần không gian yên tĩnh và một cái bàn làm việc là được rồi, nhưng vừa nhìn thấy những chậu hoa này trong lòng Kiều Nhi liền có cảm giác ấm ấp.

Cô muốn xông tới tặng cho Mạnh Hùng một nụ hôn cảm ơn, nhưng vì có mặt của Trần Siêu nên Kiều Nhi không dám.Cô biết tính tình của Mạnh Hùng, một khi anh làm việc thì không thích lăng nhăng.

Làm việc thì phải ra làm việc, cũng giống như cô, trước mặt người ngoài Kiều Nhi không muốn tiếp xúc thân mặt với anh.

Cô là một người làm việc rất nghiêm túc.Kiều Nhi nhìn thấy một cánh cửa bên tay phải, cô nhìn nó nghi ngờ hỏi."

Mạnh Hùng, cửa này thong đi đâu?"

Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi cười.

Anh nói nhỏ vào tai cô."

Anh cố tình cho người làm, cánh cửa này thong qua phòng nghỉ của anh.

Nếu em làm việc vất vả cảm thấy mệt mỏi, có thể vào phòng nghỉ mà ngủ một chút."

Vừa nói Mạnh Hùng vừa làm ra bộ mặt gian xảo, nhìn thẳng vào mặt Kiều Nhi."

Ahem...."

Trần Siêu hắn giọng."

Chủ nhân, bây giờ chúng ta phải dự một cuộc hợp quan trọng."

Trần Siêu nói với giọng bất đất dĩ.Mạnh Hùng gật đầu, anh nhìn Kiều Nhi yêu thương nói."

Em cứ làm việc của mình, anh đã cho người sắp xếp, Minh Nguyệt sẽ là trợ lý của em."

Kiều Nhi nhìn anh kinh ngạc nói."

Sao anh họ, lại cho Minh Nguyệt qua đây giúp em?"

Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi cười đắt ý nói."

Có tiền cái gì mà giải quyết không được."

Mạnh Hùng đã đầu tư vào phòng luật sư của Minh Dạ Collin một số tiền lớn, cho nên anh cũng là cổ đông.

Phân phối nhân viên là việc bình thường.Sau khi Mạnh Hùng và Trần Siêu đi ra ngoài, Kiều Nhi đi chung quanh căn phòng xem xét kỷ hơn.

Kiều Nhi mở cửa phòng nghỉ ra xem, bên trong được bày trí giống y như căn phòng của anh ở biệt thự Mạnh Viên.

Kiều Nhi đi vào trong nhìn thấy cánh cửa, nếu là ở Mạnh Viên thì cửa này sẽ thong vào phòng tắm.

Kiều Nhi hiếu kỳ đi đến mở ra xem, buớc vào trong phòng là một cái tủ quần áo thật lớn bên phải là đồ của Mạnh Hùng.

Những bộ âu phục sang trọng và áo sơ mi, đủ màu đủ kiểu được máng chỉnh tề trong tủ.

Bên trái toàn là y phục của phụ nữ, đủ màu đủ kiểu, tất cả điều là của thương hiệu Chanel và Prada.

Kiều Nhi xem những bộ đồ này, tất cả điều còn nhãn hiệu, toàn là đồ mới tin.

Kiều Nhi quan sát nhìn thấy quần áo điều là size của cô, kể cả giày cũng vậy.Trong lòng Kiều Nhi tán thưởng Mạnh Hùng."

Ở ngoài mặt anh là một người vô cùng lạnh lụng, nhưng thật sự anh lại là một người vô cùng tỉ mỉ."
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 26:Vợ sấp cưới Thẩm Gia Quyên.


Kiều Nhi đi vào bên trong thêm một chút, quả thật nó được thong qua một căn phòng tắm thật lớn.Trong lúc này Kiều Nhi nghe được tiếng gõ cửa, bên ngoài phòng làm việc của cô.

Cô bước ra ngoài liền nhìn thấy Minh Nguyệt, tay ôm một chồng hồ sơ."

Chị Kiều, đây là những tài liệu liên quan đến luật pháp, của tập đoàn Tân Mạnh Thị trong vòng 5 năm nay."

Vừa nói Minh Nguyệt vừa đặt hồ sơ lên bàn.

Minh Nguyệt biết cách làm việc của Kiều Nhi, nên mới chuẩn bị sẵn cho cô.

Kiều Nhi muốn biết tất cả về tập đoàn Tân Mạnh Thị, để sau này tiện làm việc.Kiều Nhi ngồi xuống ghế, cầm từng sấp hồ sơ lên mà châm chú đọc.

Minh Nguyệt thấy vậy liền ra ngoài pha cho cô một tách cafe Lam Sơn.Mùi hương thơm ngát lan tỏa cả căn phòng."

Chị Kiều, cafe của chị."

Kiều Nhi cười gật đầu, tay cầm tách cafe lên uống.

Mùi thơm cùng hương vị cafe làm Kiều Nhi tĩnh táo hơn."

Em ra ngoài làm việc đi, cần gì chị sẽ gọi em."

Kiều Nhi vừa độc hồ sơ vừa nói."

Dạ"

Minh Nguyệt muốn hỏi, tại sao cô lại quyết định qua làm việc cho Mạnh Hùng.

Nhưng nhìn thấy Kiều Nhi đang bận rộn, nên Minh Nguyệt đành phải ra ngoài.Trong văn phòng tổng tài, Mạnh Hùng ngồi sau bàn làm việc, đang nghe Trần Siêu cung kính báo cáo."

Chủ nhân, ngân hàng bên New York của chúng ta, đã bị kiện về tội hối lộ.

Cảnh sát New York nói, có người nặc danh gởi cho họ bằng chứng phạm tội của ngài."

Mạnh Hùng nghe Trần Siêu nói vậy, ánh mày đang nhìn vào sấp văn kiện, liền chuyển sang nhìn thẳng vào mặt của Trần Siêu.

Mạnh Hùng cau mày nói."

Người nặc danh?"

"Dạ, thuộc hạ đã cho người điều tra, nhưng vẫn chưa có manh mối gì."

Mạnh Hùng dùng tay gõ gõ lên mặt bàn, sắc mặt trầm tư như đang suy nghĩ điều gì.

Anh đột nhiên lên tiếng."

Chuẩn bị máy bay, ngày mai bay qua New York."

"Dạ, thuộc hạ cho người chuẩn bị ngay."

Trần Siêu nói xông liền đi ra ngoài.

Kiều Nhi trong phòng làm việc đang châm chú xem hồ sơ.

Tiếng gõ cửa vang lên."

Cóc cóc cóc."

"Mời vào."

Kiều Nhi lên tiếng nhưng cặp mắt vẫn đang nhìn vào hồ sơ trước mặt mình.Mạnh Hùng đi đến bên cạnh cô, đưa cho cô một ly nước cam.

Kiều Nhi nhìn thấy ly nước trước mặt mình, liền ngẩn đầu lên nhìn.Cô không ngờ lại là Mạnh Hùng, cô còn tưởng đó là Minh Nguyệt.

Cô cười một cách dịu dàng nói."

Anh xong việc rồi sao?"

Mạnh Hùng dùng tay chỉ chỉ vào đồng hồ trên tay của mình nói."

Đã đến giờ anh trưa rồi, chúng ta cùng đi ăn."

"Wow.

Đã là giờ ăn trưa rồi sao?

Em quá châm chú vào mấy phần văn kiện này, mà quên mất cả thời gian."

Vừa nói Kiều Nhi vừa khép lại phần hồ sơ trước mặt mình.

Cô đứng lên, Mạnh Hùng đã cầm xẵn áo khoát mặc vào cho cô.

Kiều Nhi xoay người vươn tay choàng qua eo anh, ôm anh vào lòng.

Mạnh Hùng bất ngờ với hành động này của cô, từ trước tới giờ anh luôn là người chủ động.Anh nhìn Kiều Nhi bằng ánh mắt thâm tình, anh yêu thương hôn lên tóc dài ống ánh của cô."

Cảm ơn anh."

Ánh mắt Mạnh Hùng liền tỏa sáng, anh tươi cười nói."

Cảm ơn vì việc gì?"

"Cảm ơn vì tất cả, hoa lan và quần áo anh chuẩn bị sẵn cho em."

Mạnh Hùng nghe cô nói vậy trong lòng anh cảm giác sung sướng, không uổng công anh vì cô mà chuẩn bị tất cả.

Mạnh Hùng cố tình trêu chọc cô."

Quần áo?

Không phải anh chuẩn bị cho em, chắc của những người phụ nữ trước đây của anh để lại."

Thật ra thì từ trước đến giờ, Mạnh Hùng chưa từng đem phụ nữ về công ty hay biệt thự Mạnh Viên, cô là người đầu tiên cũng là người duy nhất.

Kiều Nhi nghe anh nói vậy liền nở nụ cười gian xảo, cô đột nhiên đẩy anh ra, sắc mặt trở nên xa cách."

Xin lỗi em không biết, đồ đó là của mấy cô tình nhân của anh."

Giọng nói lạnh lụng của cô làm Mạnh Hùng lúng túng, anh vươn tay cầm tay của Kiều Nhi kéo cô vào lòng."

Không...không phải của phụ nữ khác, những đồ đó là đích thân anh chuẩn bị cho em."

Mạnh Hùng liền lính quýnh giải thích, anh không muốn Kiều Nhi hiểu lầm.

Kiều Nhi nhìn vẻ lúng túng của anh, cô bật cười thành tiếng.

"Ha ha ha."

"Đùa với anh thôi, em biết mà, những bộ quần áo đó điều là mới, còn là size của em."

Mạnh Hùng nhìn thấy nụ cười trên mặt cô, anh mới bớt căng thẳng.

Đúng như câu."

Tự lấy đá đập vào chân mình."

Mạnh Hùng cùng Kiều Nhi đi ra ngoài.

Ở trong công ty Mạnh Hùng và Kiều Nhi luôn giữ khoảng cách, cô không thích nghe những tiếng gièm pha từ các nhân viên.Vào đến nhà hàng Pháp Mạnh Hùng và Kiều Nhi mới có cử chỉ thân mật.

Mạnh Hùng gọi cho hai người món bò beefsteaks nổi tiến nhất tại đây.

Mạnh Hùng tỉ mỉ cát miếng thịt bò trong dĩa của Kiều Nhi ra từng mảnh nhỏ, rồi mới đưa cho cô.

Kiều Nhi nhìn dáng vẻ châm chú của anh, mà trong lòng cảm giác ngọt ngào.Trong lúc hai người đang ăn vui vẻ, có một cô gái xinh đẹp, dáng người quyến rũ, cặp ngực to tròn, nhưng trên khuôn mặt cô ta luôn tỏa ra vẻ tự cao hống hách, không xem ai ra gì."

Anh Hùng, anh và bạn đến đây dùng bữa sao?"

Vừa nói cô vừa kéo ghế ngồi sát bên cạnh Mạnh Hùng, tay cô tự nhiên mà choàng vào cánh tay của anh.Tay Kiều Nhi đang dùng nĩa ghim miếng thịt bò liền dừng lại, vài giay sau cô mới dùng khăn tao nhã lau miệng của mình."

Xin chào cô, tôi là luật sư riêng của Mạnh Tổng."

Kiều Nhi vừa nói cô vừa lịch sự gật đầu chào cô ta.Cô gái kia nghe Kiều Nhi nói vậy liền vui lên, cô còn tưởng Kiều Nhi là phụ nữ bên ngoài của Mạnh Hùng."

Xin chào cô, tôi là Thẩm Gia Quyên, vợ sấp cưới của anh Hùng."

Kiều Nhi nghe qua những lời Thẩm Gia Quyên vừa nói, trái tim của cô cảm giác đau đớn, từ trước tới giờ Kiều Nhi chưa từng có cảm giác khó chịu như bây giờ.

Nhưng trong phút chốc Kiều Nhi đã lấy lại tin thần, ánh mắt đau buồn của cô liền biến mất, thay vào đó là ánh mắt thờ ơ không quan tâm.Tất cả cử chỉ của Kiều Nhi, điều lọt vào ánh mắt sắc bén của Mạnh Hùng.

Anh không ngờ Kiều Nhi lại có thể bình tĩnh như vậy."

Rất vinh hạnh được biết cô."

Kiều Nhi lịch sự nhìn Thẩm Gia Quyên nói.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 27: Kiều Nhi ghen.


Thẩm Gia Quyên cười ngọt ngào nhìn Mạnh Hùng nói."

Ba mẹ hỏi em, chừng nào chúng ta về thành phố B thăm bọn họ."

Mạnh Hùng nghe cô nói vậy, ánh mắt liền hiện lên tia chán ghét.

Anh dùng tay đẫy tay Thẩm Gia Quyên ra."

Không biết."

Mạnh Hùng nói một cách cọc lóc, ánh mắt anh vẫn luôn quan sát Kiều Nhi.

Chẳng lẽ trong lòng cô, Mạnh Hùng anh không quan trọng chút nào sao?Sao cô lại có thể giữ được sự bình tĩnh như vậy, nếu đổi là những người phụ nữ khác, thì họ sẽ khóc lóc làm ầm ỷ lên.Kiều Nhi nhìn Mạnh Hùng và Thẩm Gia Quyên cười duyên dáng nói."

Xin lỗi, hai vị cứ tự nhiên, tôi còn bận chút việc, nên về công ty trước."

Nói xong Kiều Nhi lịch sự đứng lên rời đi.Thẩm Gia Quyên nghe Kiều Nhi nói vậy, cô tươi cười nói."

Vậy hai chúng tôi không làm phiền cô.

Hẹn gặp lại."

Kiều Nhi vẫn giữ nét mặt tươi cười nhìn hai người, cô gật đầu một cái rồi xoay người bước đi.

Đi được hai bước sắc mặt Kiều Nhi liền trầm xuống.

Nét mặt tươi cười vừa rồi, liền trở thành vẻ mặt giận dữ.

Trong ánh mắt của Kiều Nhi liền hiện lên tia tức giận.

Chân mày cô bất giác cau lại, hai tay nắm chặt thành nắm đấm.Mạnh Hùng nhìn thấy Kiều Nhi rời đi, anh đứng lên muốn đuổi theo cô.Thẩm Gia Quyên thấy vậy liền nắm tay anh, nói với giọng quyến rũ."

Bác Mạnh nói với em, tháng 12 chúng ta sẽ trở về thành phố S làm đám cưới."

Mạnh Hùng nghe cô nói vậy anh liền nổi giận.

Mạnh Hùng xô Thẩm Gia Quyên ra một bên, nói với giọng lạnh lùng."

Tôi sẽ không bao giờ cưới cô, về nói với lão già đó, muốn cưới thì tự mình ông ta cưới đi."

Nói xong Mạnh Hùng hung hăng rời khỏi nhà hàng.Thẩm Gia Quyên đau buồn ngồi xuống ghế, cô biết anh không có tình cảm với cô.

Nhưng anh cũng không cần, nói chuyện một cách tàn nhẫn như vậy.

Trong góc khuất Mạnh Khang đã nhìn thấy tất cả, cặp mắt nham hiểm của anh nhìn Thẩm Gia Quyên đầy hứng thú.Mạnh Khang đi đến ngồi xuống bên cạnh Thẩm Gia Quyên."

Thẩm tiểu thư, tôi là Mạnh Khang.

Tôi thấy Thẩm tiểu thư bị hai nguời bọn họ qua mặt, trong lòng tôi rất bực bội.

Theo tôi được biết thì Kiều luật sư là tình nhân của Mạnh Hùng."

Nói đến đây anh dừng lại, ánh mắt sắc bén quan sát Thẩm Gia Quyên.

Quả như trong dự liệu của anh, Thẩm Gia Quyên vừa nghe xong, sắc mặt liền hiện lên vẻ đọc ác.

Tay cô bất giác bớp chặt cái khăn trong tay.

Cô nhìn Mạnh Khang nói với giọng nghi ngờ."

Sao anh phải, nói cho tôi biết."

Mạnh Khang cười nhìn Thẩm Gia Quyên nói.

"Vì Kiều Nhi là người con gái tôi yêu, tôi muốn đoạt cô ấy lại, từ tay của Mạnh Hùng."

"Được tôi sẽ làm cho hai người bọn họ, sống không có ngày được yên."

Nói xong Thẩm Gia Quyên đứng lên rời khỏi nhà hàng.

Mạnh Khang ngồi nhìn bóng lưng của Thẩm Gia Quyên rời đi, trong lòng thầm nghĩ.

"Thêm một kẻ ngu xuẩn, giúp anh đối phó với Mạnh Hùng.

Kiều Nhi ra khỏi nhà hàng, cô muốn bình tĩnh lại, nên không đi taxi về công ty, mà một mình đi lang thang trên phố.

Hình ảnh Mạnh Hùng và Thẩm Gia Quyên cứ lẩn quẩn trong đầu cô.

Kiều Nhi thất thần, cô đi qua đường lúc đèn đi bộ vừa bật lên đỏ.

Một bàn tay của phụ nữ, bất thìn lình kéo Kiều Nhi ra khỏi vòng xe tấp nập.

Tiếng cồi xe vang lên làm Kiều Nhi tĩnh táo lại.

"Bíppppppppppp."

Kiều Nhi nhìn vào người bên cạnh, hiện ra trước mặt cô là một cô gái khoảng chừng 21 tuổi, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người cao với những đường công tuyệt mỹ.

Mái tóc dài quăn tự nhiên làm khuôn mặt cô càng quyến rũ hơn.

"Chị, chị có sao không?"

Cô gái nhìn dáng vẻ thất thần của Kiều Nhi mà lên tiếng.

"Chị không sao, cảm ơn em."

Kiều Nhi nhìn cô gái cười nói.

"Nếu chị không sao thì tốt, em phải đi đây, em có buổi phỏng vấn chắc bị trễ mất."

Vừa nói xong, cô gái vội vã ôm sấp hồ sơ chạy đi một mạch.

Kiều Nhi nhìn dáng vẻ hấp tấp của cô ta mà bật cười.

Đứng một hồi cô lấy lại tin thần, Kiều Nhi chỉnh lại y phục của mình, rồi gọi một chiếc taxi đi thẳng về công ty.

Về đến công ty vừa bước vào cửa chính, Kiều Nhi nhìn thấy Mạnh Hùng đang ngồi ủ rũ trên sopha ở đại sảnh.

Những người nhân viên, đi qua đi lại lén nhìn anh bằng ánh mắt tò mò.

Họ không biết ngọn gió nào lại thỏi Mạnh Tổng đến đây.

Thường thì khi anh về đến công ty, liền lên phòng làm việc của mình ngay lập tức.

Mấy cô nhân viên muốn nhìn anh thêm một chút, cũng không có cơ hội.

Nhìn thấy Kiều Nhi, Mạnh Hùng liền vơi đi cảm giác bất an.

Cả đoạn đường láy xe về công ty, trong lòng anh cứ bồn chồn lo lắng.

Khi về đến công ty anh biết Kiều Nhi chưa về, trong lòng anh liền hiện lên sự bất an, không biết cô có xảy ra chuyện gì không.

Mạnh Hùng không để ý đến tác phong thường ngày của mình.

Anh nhanh nhẹn bước tới cầm lấy tay của Kiều Nhi.

Các nhân viên có mặt điều kinh ngạc, từ trước tới giờ Mạnh Tổng không bao giờ, tiếp xuất thân mật với phụ nữ trong giờ làm việc.

Huống hồ gì đây là công ty.

Kiều Nhi chán ghét vẫy tay mình ra khỏi tay của anh nói.

"Mạnh Tổng, đây là công ty."

Nói xong Kiều Nhi đi đến thang máy, Mạnh Hùng vội bước theo cô, anh biết Kiều Nhi đang rất tức giận.

"Đinh......"

Cửa thang máy mở ra Kiều Nhi vội vàng bước vào trong, liền ấn nút đống cửa.

Tay Mạnh Hùng chặn lại cửa thang máy, anh bước vào trong.

Kiều Nhi không nói gì, cô giữ tái độ lãnh đạm đối với anh.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 28: Oan Gia


Đột nhiên Mạnh Hùng bấm nút cho thang máy dừng lại.Kiều Nhi nhìn anh bằng ánh mắt tức giận, giờ phút này người mà cô không muốn gặp mặt nhất chính là anh.

Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi nói bằng giọng bất lực."

Anh và cô ta không có gì.

Cũng giống như em, chúng tôi là được hai bên gia đình phối hôn."

Kiều Nhi không nói gì, cô vẫn đứng đó, không có phản ứng với lời nói của Mạnh Hùng.Trong lòng Mạnh Hùng cảm thấy khó chịu, anh ghét nhất là thái độ thờ ơ này của cô.Mạnh Hùng vươn tay nắm lấy tay của Kiều Nhi nói."

Kiều Nhi, tin anh đi.

Anh và cô ta không có gì."

Lần đầu tiên trong đời, Mạnh Hùng anh phải giải thích với phụ nữ, còn là một người vô cùng khó đối phó.Kiều Nhi không quan tâm, cô nhìn anh nói."

Mạnh Tổng, ngài nói xong chưa.

Tôi đã trễ giờ làm việc, xin ngài mở cửa ra."

Lúc này Mạnh Hùng đã không còn sự kiên nhẫn nữa, anh áp người mình sát vào người của Kiều Nhi.

Thân thể Kiều Nhi vì hành động đột ngột này của anh mà bị ép sát vào bức tường phía sau.Kiều Nhi dùng tay đánh lên ngực của Mạnh Hùng.

Anh nhìn cô đang trong cơn giận dữ, Mạnh Hùng không có phản ứng gì, anh đứng im để cô trút giận.

Sau một hồi lâu Kiều Nhi mệt mỏi, cô ngước mặt lên nhìn anh nói."

Mạnh Hùng đáng chết, sao anh cứ bắt nạt người ta."

Mạnh Hùng nhìn hành động trẻ con này của cô mà bật cười."

Ha ha ha ha"

Kiều Nhi thấy sắc mặt tươi cười của anh, trong lòng càng thêm tức giận.

Kiều Nhi thầm nghĩ.

"Được, anh dám cười cô!

Nếu cô mà không cho anh chịu khổ một chút, thì cô sẽ không phải là Kiều Nhi."

Kiều Nhi liền trầm mặt xuống làm ra vẻ vô cùng phẫn nộ.

Cô dùng hết sức đẫy Mạnh Hùng ra, nhìn anh bằng ánh mắt chán ghét nói.

"Mạnh Tổng, ngài tự trọng một chút.

Bây giờ tôi là luật sư của ngài, nhưng bất cứ lúc nào tôi cũng có thể từ chức."

Mạnh Hùng nhìn thấy ánh mắt chán ghét này của Kiều Nhi, trong lòng anh cảm giác bối rối.

Vừa nói xong Kiều Nhi nhìn Mạnh Hùng chầm chầm, ý bảo anh mở cửa ra.

Mạnh Hùng dùng tay lay lay cánh tay Kiều Nhi, như một đứa trẻ đang nhõng nhẽo.

Kiều Nhi muốn cười nhưng cố làm ra bộ mặt nghiêm túc nói.

"Anh mở cửa hay không?"

Giọng nói cọc lóc của cô làm Mạnh Hùng cảm thấy bất lực, anh đành phải mở cửa thang máy ra.

Cửa thang máy vừa được mở ra, sắc mặt Mạnh Hùng liền thay đổi, vẻ nghiêm chỉnh liền hiện ra trên khuôn mặt anh.

Cô thư ký của Mạnh Hùng, Sue vừa thấy hai người liền đứng lên cung kính chào hỏi.

"Mạnh Tổng, Kiều luật sư."

Kiều Nhi không nói gì, với nét mặt hầm hầm cô đi thẳng vào phòng làm

việc của mình.

Mạnh Hùng không biết phải làm sao, trong việc dỗ ngọt phụ nữ, anh hoàng toàn không có kinh nghiệm.

Mạnh Hùng bực bội đi thẳng vào phòng làm việc của mình.

Anh ngồi vào ghế sau bàn làm việc, tâm trạng bực bội cầm sấp văn kiện trên bàn lên xem.

Nhưng không biết vì sao, không một chữ nào lọt vào trong đầu của anh.

"Cóc cóc cóc.."

Tiếng gõ cửa vang lên.

"Vào đi."

Mạnh Hùng lên tiếng với giọng đầy phiền não.

Trần Siêu bước vào, trên tay anh cầm một ly cafe đưa cho Mạnh Hùng.

"Chủ nhân, máy bay đã chuẩn bị xong."

Nghe Trần Siêu nói vậy Mạnh Hùng liền nghĩ ra một cách.

Anh sẽ diện cớ vì công việc, bất buộc Kiều Nhi ở bên cạnh anh.

Mạnh Hùng vui vẻ uống một ngụm cafe nói.

"Được cậu thong báo cho Kiều luật sư, chuẩn bị ngày mai khởi hành."

"Dạ thuộc hạ đi ngay."

Nói xong Trần Siêu đi ra ngoài.

Vừa đi thì có một cô gái, gấp gáp chạy tới xong thẳng vào người anh.

Văn kiện trên tay Trần Siêu điều rơi xuống mặt đất.

Anh nhìn cô bằng cặp mắt chán ghét nói.

"Cô đi đường không đem theo mắt sao."

Cô gái kia tức giận với lời nói bất lịch sự của Trần Siêu.

Cô khom người nhạt lên những phần văn kiện dưới mặt đất đưa cho anh nói.

"Tôi vì có chuyện gấp nên mới đụng vào anh, làm gì mà mặt mài như bị quỷ ám vậy."

Lời nói mỉa mai của cô làm Trần Siêu càng thêm tức giận, anh vừa định nói trả, thì cô gái kia như một ngọn gió, xẹt một cái là biến mất trước mặt anh.

Trần Siêu lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ,

"Phụ nữ gì chẳng dịu dàng chút nào."

Đi vào phòng làm việc của Kiều Nhi, Trần Siêu cung kính nói.

"Kiều luật sư, sáng ngày mai chúng ta bay qua New York.

Ngân hàng của chúng ta đã bị vướng vào một vụ kiện.

Đây là tất cả tài liệu mà cô cần."

Nói xong anh đặt sấp tài liệu trong tay xuống bàn làm việc của Kiều Nhi.

Kiều Nhi cầm phần văn kiện lên xem, rồi nói.

"Được cảm ơn anh."

"Không có gì."

Nói xong Trần Siêu xoay người đi ra ngoài, vừa đi đến cửa, anh chợt nhớ đến điều gì, liền xoay người lại nói với Kiều Nhi.

"Kiều luật sư, hôm nay có người đến phỏng vấn làm trợ lý của chị,

chị có muốn đi xem cùng tôi không?"

Kiều Nhi nhìn anh khó hiểu nói.

"Không phải tôi đã có Minh Nguyệt là trợ lý rồi sao?

Sao lại tìm thêm một người nữa?"

Trần Siêu nhìn Kiều Nhi cười nói.

"Mạnh Tổng sợ chị vất vả, nên tìm thêm một người để giúp chị một tay."

Kiều Nhi nghe anh nói vậy, trong long chợt hiện lên sự ấm ấp.

Cô nhìn Trần Siêu cười gật đầu.

"Được!

Vậy thì cùng đi."

Vào đến phòng phỏng vấn, Kiều Nhi nhìn thấy một cô gái với khuôn mặt xinh đẹp, dáng người cao với mái tóc dài quăn lọn.

Cặp mắt Kiều Nhi liền tỏa sáng.

Trần Siêu nhìn thấy cô gái kia, sắc mặt tươi cười vừa rồi của anh, liền biến thành sắc mặt đưa đám.

Vẻ mặt u ám cùng với ánh mắt chán ghét, hiện rõ trên khuôn mặt đẹp trai của anh.

Thiết Sang Sang nhìn thấy Trần Siêu,liền quay mặt qua chổi khác.

Cô dùng tay che mặt của mình lại, trong lòng thầm nghĩ.

"Sao mình lại xui xẻo như vậy, đúng là oan gia, đi đâu cũng gặp mặt."
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 29: Trần Siêu và Thiết Sang Sang


Trần Siêu thấy hành động lén lúc này của cô ta, trong lòng muốn cười nhưng vẫn giữ thái độ nghiêm khắc nói."

Chào cô Thiết, tôi là Trần Siêu trợ lý đặt biệt của Mạnh Tổng.

Hôm nay tôi là người phụ trách phỏng vấn cô."

Vừa nghe Trần Siêu nói vậy trong lòng Thiết Sang Sang thầm nghĩ."

Tiêu rồi, tiêu rồi.

Lần này bị lội 100% luôn, nhìn vào là biết ngay anh ta là một người nhỏ mọn, nhất định sẽ lấy việc công trả thù riêng."

Thật đúng như Thiết Sang Sang đã nghĩ, trong cả quá trình phỏng vấn, Trần Siêu luôn đặt ra những câu hỏi khó khăn.Kiều Nhi đứng ngoài cửa không vào, cô muốn xem cô gái này ra sao.

Quả thật không làm Kiều Nhi thất vọng.

Miệng lưỡi của Thiết Sang Sang vô cùng lanh lợi, lời nói sắc bén làm Trần Siêu điên cả đầu.Câu cuối cùng Trần Siêu hỏi cô ta là,"Tại sao cô lại muốn, vào tập đoàn Tân Mạnh Thị để làm luật sư."

"Tôi nghe nói Kiều luật sư đã đến làm việc tại tập đoàn Tân Mạnh Thị, nên tôi mới đến xin việc.

Nếu không phải vì Kiều luật sư, anh có mời tôi, tôi cũng không thèm."

Trần Siêu nghe Thiết Sang Sang nói vậy trong lòng tức giận, cô gái này là ai mà hống hách như vậy."

Cô đến xin việc mà ăn nói như vậy, chắc tôi nghĩ cô cũng không cần công việc này."

Thiết Sang Sang nghe anh nói, trong lòng liền tức giận."

Xin lỗi Chú, tôi là người luôn nói chuyện ngay thẳng, nếu tôi có đắt tôi gì với chú, xin chú bỏ qua cho."

Từ chú cứ lập đi lập lại trong miệng của Thiết Sang Sang, làm Trần Siêu vô cùng phẫn nộ, tròng lòng thầm nghĩ.

Bộ mình già lắm sao mà cô ta lại kêu mình bằng chú.

Trần Siêu nhìn vào thong tin lý lịch của Thiết Sang Sang.

Cô năm nay 21 tuổi, anh chỉ lớn hơn cô 6 tuổi mà thôi."

Cô gọi ai là Chú, tôi đâu có già như vậy."

Trần Siêu nói một cách cọc lốc.Thiết Sang Sang nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Trần Siêu trong lòng cô vui vẻ, không biết vì sao cô lại có hứng thú trêu chọc anh như vậy."

Anh đã lớn tuổi như vậy, tôi không gọi là chú, thì tôi phải gọi là gì?"

Trần Siêu giận dữ, anh quăng sấp hồ sơ của Thiết Sang Sang lên bàn."

Cô Thiết, chúng ta phỏng vấn đến đây thôi, bây giờ cô hẩy về chờ thong báo."

Trần Siêu không muốn nói chuyện với Thiết Sang Sang nữa, anh ghét nhất là mấy cô gái ngang ngước, bướng bĩnh như Thiết Sang Sang.Kiều Nhi nhìn thấy tình hình không tốt liền bước vào nói."

Chào cô Thiết, tôi là Kiều luật sư."

Thiết Sang Sang vừa nghe đến tên Kiều luật sư, cặp mắt liền tỏa sáng.

Kiều Nhi là thần tượng của cô.Thiết Sang Sang nhìn qua, liền nhìn thấy Kiều Nhi.

Cô đứng lên nói với giọng đầy kinh ngạc."

Là chị, chị là Kiều luật sư?

Em đã nghe danh của chị từ lâu."

Kiều Nhi nhìn thấy nét mặt phấn khởi của cô ta, trong lòng vui vẻ."

Em đi làm liền được không?

Ngày mai chị phải bay qua New York, nhưng trợ lý của chị có việc không đi cùng, em đi với chị được không?"

Thiết Sang Sang nghe Kiều Nhi nói vậy trong lòng vui mừng, cô đứng lên chạy đến bên cạnh Kiều Nhi nói."

Đước, đương nhiên là được rồi."

Trần Siêu nghe vậy anh liền lên tiếng."

Kiều luật sư, chúng ta còn vài người cần phải phỏng vấn nữa."

Kiều Nhi nhìn Trần Siêu, cô biết Trần Siêu không thích Thiết Sang Sang, nhưng biết làm sao bay giờ.

Cô lại rất thích cô gái này."

Trần Siêu, anh cho người thong báo, hủy bỏ các buổi phỏng vấn kia đi."

Trần Siêu thấy nét mặt kiên quyết của Kiều Nhi, cuối cùng anh cũng phải làm theo.Sau giờ tan tầm Mạnh Hùng đứng dưới bãi đậu xe chờ Kiều Nhi.

Đã 2 tiếng trôi qua mà anh không thấy Kiều Nhi đâu cả.

Anh không biết vì sao mình lại như vậy, từ trước tới giờ anh chưa bao giờ chờ bất cứ một ai, huống hồ chi còn là phụ nữ.

"Dinh......."

Cửa thang máy được mở ra, Kiều Nhi và Thiết Sang Sang cùng nhau rời khỏi thang máy.

Hôm nay vì xem xét lại hồ sơ về vụ kiện bên New York, nên cô và Thiết Sang Sang phải tăng ca.

Từ xa Kiều Nhi đã nhìn thấy Mạnh Hùng, anh tao nhã đứng hai tay đút vào túi quần, lưng dựa vào cửa xe.

Kiều Nhi biết anh đang chờ cô, Kiều Nhi cố tình làm ra vẻ mặt lạnh nhạt, đi ngang qua anh mà không thèm ngó anh một cái.

Mạnh Hùng trong lòng tức giận, anh đã ở đây chờ cô suốt hai tiếng đồng hồ, vậy mà bây giờ cô lại xem anh như là không khí.

"Kiều luật sư, tôi có chuyện cần nói với cô."

Mạnh Hùng nhì Kiều Nhi nói với giọng nghiêm túc.

Thiết Sang Sang đang đứng bên cạnh Kiều Nhi, nhìn thấy nét mặt muốn giết người của Mạnh Hùng mà nổi da gà.

"Vậy em về trước mai gặp lại."

Nói xong Thiết Sang Sang như mũi tên, phóng thẳng đi ra ngoài.

"Mạnh Tổng, ngài có việc gì cứ nói."

Kiều Nhi lãnh đạm nói.

Mạnh Hùng vươn tay nắm lấy tay Kiều Nhi nói.

"Em đừng giận, anh không có gì với cô ta, thật mà."

Lời nói nhỏ nhẹ cùng nét mặt chán nản của anh làm Kiều Nhi xiêu lòng.

"Thật không!

Anh và Thẩm Gia Quyên chưa từng xảy ra quan hệ?"

Kiều Nhi nhìn vào mắt Mạnh Hùng hỏi.

"Chưa từng."

Mạnh Hùng với giọng khẩn định, anh nói xong liền kéo Kiều Nhi vào lòng mình.

Mùi hương trên người Kiều Nhi làm Mạnh Hùng lưu luyến không muốn buông cô ra.

Kiều Nhi ngước mặt len nhìn anh,

"Cả đời này, anh không được gạt em.

Nếu em mà biết được, em sẽ biến mất không để anh tìm thấy được em nữa đâu."

Mạnh Hùng bất giác ôm Kiều Nhi chặt hơn, giống như nếu anh mà thả lỏng một chút, cô sẽ liền biến mất khỏi vòng tay của anh.

Mạnh Hùng không muốn suy nghĩ, nếu Kiều Nhi quả thật không còn ở bên cạnh anh.

Cuộc sống của anh sẽ ra sao.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 30: Kim Chấn Huy


Ngày hôm sau Mạnh Hùng ôm Kiều Nhi, bước vào chiếc máy bay riêng của anh bay qua New York.Thiết Sang Sang thì đi phía sau cùng Trần Siêu.

Anh bực bội nhìn cô, tay thì cầm bóp, tay thì đẩy một cái va ly thật to."

Cô đi công tác hay đi nghỉ mát vậy?

Sao mà đem nhiều hành lý quá."

Trần Siêu nói với giọng bực bội."

Kệ tôi, tôi có mượn anh xách đâu mà anh lại phàn nàn.

Đàn ông gì mà thật là nhỏ mọn, cứ kiếm chuyện với người ta hoài."

Thiết Sang Sang tức giận nói với Trần Siêu."

Cô......

Cô nói ai là nhỏ mọn?"

"Nói anh chứ nói ai."

Nói dứt lời Thiết Sang Sang cầm hành lý chạy thật nhanh về phía trước, để lại Trần Siêu với một bụng đầy tức giận.Vừa đến New York Kiều Nhi không chịu về khách sạn, cô muốn cùng Mạnh Hùng trực tiếp đến ngân hàng Tân Mạnh Thị, để gặp tổng giám đốc chi nhánh.Trần Siêu và Thiết Sang Sang, đem hành lý về khách sạn trước rồi mới tới sau.Mạnh Hùng và Kiều Nhi được 2 tên vệ sĩ hộ tống vào ngân hàng.

Thuộc hạ của Mạnh Hùng bất được tin, James đã cho thủ hạ theo dõi anh, chờ có diệp là ra tay ám sát anh ngay.

Việc này đối với Mạnh Hùng là chuyện nhỏ, nhưng bay giờ Kiều Nhi đang ở bên cạnh anh.

Anh không muốn cô bị chút tổn thương gì.Vào đến tập đoàn Tân Mạnh Thị, tổng giám đốc ngân hàng đích thân đứng ở đại sảnh, chào đoán Mạnh Hùng và Kiều Nhi.

Kiều Nhi nhìn thấy tổng giám đốc ngân hàng, Kim Chấn Huy mà trong lòng kinh ngạc.

Anh là một nguời thanh niên trẻ, khỏang chừng 24 tới 25 tuổi.

Dáng người cao lớn, khuôn mặt đẹp trai.

Nếu nói Mạnh Hùng là một người đàn ông hấp dẫn, sự chững chặc, phong thái thanh nhã cùng với vẻ oai nghiêm của anh, làm anh càng thêm quyến rũ.

Thì Kim Chấn Huy lại là đối nghịch, anh đẹp trai với nét mặt trẻ con, trên khuôn mặt luôn hiện lên nụ cười cùng với dáng người nho nhã nhìn vào thật thu hút.

"Chào Mạnh Tổng, Kiều luật sư."

Kim Chấn Huy cung kính chào hai người.

Mạnh Hùng không nói gì, anh chỉ gật đầu một cái rồi đi thẳng vào bên trong.

Mạnh Hùng và Kiều Nhi vừa bước vào thang máy, mấy người nhân viên liền bàn tán xôn xao.

"Có chuyện gì mà Mạnh Tổng lại đích thân đến đây?

Còn cô gái xinh đẹp bên cạnh Mạnh Tổng lại là ai?"

Đề tại này trong phút chốc đã truyền đến các bộ phận khác nhau trong công ty.

Có người thì nói Kiều Nhi là thư ký riêng của Mạnh Hùng, có người thì nói cô là tình nhân của anh ta.

Tóm lại những gì có thể nghĩ ra họ điều nói hết.

Kim Chấn Huy đưa Mạnh Hùng và Kiều Nhi vào phòng Tổng tài.

Mạnh Hùng nghiêm chỉnh ngồi vào ghế sau bàn làm việc của mình.

Anh cầm tập tài liệu lên xem, chân mày Mạnh Hùng bất giác cau lại.

Kiều Nhi, Kim Chấn Huy và 4 vị giám đốc của cách bộ phận quan trọng của công ty, điều nghiêm nhặt đứng trước mặt Mạnh Hùng.

Mạnh Hùng đọc xong phần văn kiện, anh tức giận quăng xuống bàn.

"Các người làm ăn như thế nào, mà tài liệu mật của công ty, lại bị người ngoài lấy cắp một cách dể dàng như vậy."

Giám đốc bộ phận tư liệu, trán đổ đầy mồ hôi.

Ông nhìn Mạnh Hùng bằng nét mặt rụt rè nói.

"Mạnh Tổng, chúng tôi đã dùng phần mềm phồng trộm do Trần trợ lý đưa.

Từ trước tới giờ điều phồng chống hacker rất tốt, nhưng không biết họ dùng cách gì mà có được tư liệu đó."

Mạnh Hùng không nhìn ông ta, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào người của Kim Chấn Huy chờ anh giải thích.

"Đội điều tra thương nghiệp nói có người nặc danh, gởi cho họ phần tài liệu này."

Kim Chấn Huy nhìn Mạnh Hùng nói.

Kiều Nhi cầm lấy phần văn kiện lên xem.

Trong đây là tài liều chuyển tiền của công ty, trong suốt mấy năm qua liên tục có những cuộc giao dịch không rõ lai lịch.

Mỏi cuộc giao dịch lên đến hàng trăm triệu, được chuyển vào mấy tài khoản nặc danh khác nhau, ở ngân hàng Thụy Sĩ.

Kiều Nhi nhìn vào phần văn kiện, chân mày cô bất giác cau lại.

Cô nhìn Kim Chấn Huy bằng ánh mắt nghi ngờ nói.

"Tại sao ngân hàng của chúng ta, lại có những cuộc giao dịch không rõ lại lịch như thế này?"

Kim Chấn Huy nghe Kiều Nhi hỏi vậy, anh không biết phải nói sao.

Trong công ty chỉ có anh mới được Mạnh Hùng tin tưởng,

Mạnh Hùng giao cho anh quản lý cả chi nhánh bên New York này.

Ngoài Mạnh Hùng, Trần Siêu, Ngô Đức và anh, không ai biết lai lịch thật sự của những số tiền này.

Trong ánh mắt của Kim Chấn Huy hiện lên sự do dự.

Mạnh Hùng thấy vậy anh vẫy tay ra hiệu, bảo họ lui ra ngoài.

Cửa văn phòng vừa khép lại, Mạnh Hùng vươn tay kéo Kiều Nhi ngồi lên đùi của mình.

Anh choàng tay qua ôm eo cô, đặt cầm mình lên vai Kiều Nhi.

Anh thầm nghĩ, sao anh lại nảy sinh ra thói quen này, mỏi khi tâm tình anh bất ổn, hay trong lòng có phiền não anh liền muốn ôm cô vào lòng.

Thân thể mềm mại của cô, cùng với mùi hương quen thuộc làm tâm trí của anh bình tĩnh và ổn định hơn.

Thói quen là một điều rất đáng sợ, một khi cô không ở bên cạnh anh, tâm tình anh liền trở nên bất ổn.

Kiều Nhi biết anh đang phiền não, nên cứ ngồi yên trên đùi anh không động đậy.

Mạnh Hùng trấn tĩnh lại tin thần, anh chỉ vào tư liều trên bàn nói.

"Những tài khoản này tòan bộ là của anh,

Tất cả số tiền mà Bang Bạch Hổ kiếm được nhờ vào buông bán vũ khí, điều được chuyển vào những tài khoản này."

Kiều Nhi nhìn vào con số giao dịch, trong phần văn kiện mà kinh ngạc.

Cô không ngờ buông bán vũ khí mà có thể kiếm được nhiều tiền như vậy.

"Anh có cách gì để giải quyết chưa?

Theo em được biết, cảnh sát sẽ bất đầu điều tra về nguồn góc của những tài khoản này, em sợ họ sớm muộn gì cũng sẽ điều tra ra anh."

Mạnh Hùng nghe Kiều Nhi nói vậy, trong lòng anh cũng có suy nghĩ giống cô.

Nhưng bây giờ anh vẫn chưa nghĩ ra cách gì để giải quyết.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 31: Lôi Lạc Thiên và Trình Lam gặp mặt.


Sau giờ làm việc Mạnh Hùng có hẹn với Lôi Lạc Thiên, Nam Liệt và Trần Hạo tại bar Night Angel.Anh muốn Kiều Nhi cùng đi,

Nhưng Kiều Nhi nói cô bận việc nên không đi được, trong lòng Mạnh Hùng hơi thất vọng.

Đây là lần đầu tiên Mạnh Hùng chủ động, muốn giới tiệu nguời phụ nữ của mình, cho đám bạn thân chí cốt của anh.Tại Bar Night Angel tiếng nhạc ồn ào náo nhiệt với ánh đèn mờ ảo.

Những đôi nam nữ đang điên cuồng với điệu nhạc trên sàn nhảy.Mạnh Hùng dáng người cao lớn, khuôn mặt anh tuấn, trên nguời mặc âu phục màu đen của thương hiệu Gucci, nhìn vào thật thần bí và mê người.

Anh cùng Trần Siêu oai phong bước vào trong.

Tất cả ánh mắt điều dồn hết lên người anh.

Mạnh Hùng nhìn theo ánh mắt nhân viên phục vụ, anh nhìn thấy ba người bạn thân, đang ngồi trò chuyện trong một góc khuất.

Mạnh Hùng đi tới anh tao nhã ngồi xuống bên cạnh Tràn Hạo."

Sao lại tới trễ như vậy?"

Nam Liệt cầm ly rượu uống một ngụm nhìn Mạnh Hùng nói.

Mạnh Hùng khom người nhận lấy ly rượu Trần Hạo đưa cho anh.

Anh cười miễn cưỡng nói."

Sáng hôm nay vừa mới bay qua, công ty có chút chuyện rắc rối nên mới tới trễ."

Lôi Lạc Thiên nhìn thấy trên mặt Mạnh Hùng, hiện ra rõ nổi phiền muộn, anh nghiêm túc nói.

"Cậu cần tôi giúp gì không?"

Mạnh Hùng không nói gì, anh hớp một miếng rượu rồi lắc đầu.

"Thiên, ít khi cậu có hứng thú đến nơi này, nào mình cạn một ly."

Trần Hạo lên tiếng.

Bốn người điều đưa ly lên làm động tác cụng ly.

Trong lúc uống rượu Mạnh Hùng nhìn thấy ánh mắt của Lôi Lạc Thiên, hiện lên sự hiếu kỳ.

Mạnh Hùng nhìn theo ánh mắt của Lôi Lạc Thiên, anh nhìn thấy một cô gái đang ngồi ở quầy bar.

Cô gái kia dáng người duyên dáng mảnh mai, có khuôn mặt trái xoan.

Làn da trắng mịn với đôi chân thôn dài.

Tóc màu hạt dẻ để dài đến thắc lưng.

Nhìn thấy Trình Lam, Mạnh Hùng liền nghĩ đến Kiều Nhi.

Lần đầu tiên anh gặp Kiều Nhi cũng ở trong hoàn cảnh như bây giờ.

Trong lòng anh không biết vì sao lại cảm giác bồn chồn nao núng.

Một cảm giác nhớ nhung chưa từng có.

Trò chuyện thêm một chút, Mạnh Hùng diện cớ bận chuyện liền rời đi.

Anh muốn được gặp Kiều Nhi nay lập tức.Về đến khách sạn The Palm của Trần Hạo, Mạnh Hùng và Trần Siêu đi thẳng đến phòng VIP 5604 của Kiều Nhi và Thiết Sang Sang.

Mạnh Hùng muốn Kiều Nhi ở cùng phòng với anh nhưng Kiều Nhi nói.

"Đang đi công tác em không muốn ở cùng phòng với anh.

Em không muốn có người nói gièm pha."

Mạnh Hùng đành phải nghe theo lời của cô.

Tất cả khách sạn The Palm trên toàn thế giới, Trần Hạo điều để dành cho mỏi người bọn họ một căn phòng VIP riêng.

Mạnh Hùng là căn VIP 5600, Lôi Lạc Thiên là căn VIP 5601, Nam Liệt là căn VIP 5602 còn Trần Hạo thì là VIP 5603.

Đi đến đâu thì đó cũng là số phòng của họ.

Vừa đến phòng Mạnh Hùng trong lòng hứng hở, anh muốn nhìn thấy được Kiều Nhi ngay.

Trần Siêu gõ cửa phòng.

"Cóc cóc cóc"

Thiết Sang Sang vừa tắm xong, trên đầu cô vẫn còn quấn một cái khăn tắm vội vã chạy ra mở cửa.

Mạnh Hùng nhìn thấy Thiết Sang Sang, trong lòng có hơi thất vọng, anh

nhìn chung quanh căn phòng không thấy bóng dáng của Kiều Nhi đâu.

Nét mặt Mạnh Hùng liền trầm xuống, chân mày anh bất giác cau lại.

Anh nhìn Thiết Sang Sang bực bội nói.

"Kiều luật sư đâu?"

Giọng nói lạnh lùng của anh làm Thiết Sang Sang hơi lúng túng.

"Kiều luật sư có hẹn với bạn nên đã ra ngoài rồi."

Mạnh Hùng nghe Thiết Sang Sang nói vậy, trong lòng tức giận, anh hẹn cô đi gặp đám bạn thân của anh, cô nói là bận chuyện không đi cùng anh được, vậy mà bây giờ lại hẹn bạn bè ra ngoài.

Chẳng lẽ trong lòng cô, anh không quan trọng bằng họ.

"Đi đâu?"

Mạnh Hùng thô bạo dùng tay cầm lấy cổ tay của Thiết Sang Sang, nói với giọng đầy nguy hiểm.

Sắc mặt của Thiết Sang Sang vì hành động thô bạo này của anh mà nhăn nhó.

Nỗi đau từ cánh tay đã hiện rõ trên khuôn mặt tái mét cửa Thiết Sang Sang.

"Tôi....

Tôi cũng không biết."

Thật sự Thiết Sang Sang cũng không biết Kiều Nhi đi đâu.

Trần Siêu nhìn thấy vẻ mặt đau đớn của Thiết Sang Sang, không biết vì sao trong lòng anh hơi khó chịu.

Một cảm giác lo lắng vang lên trong lòng anh.

"Chủ nhân, để thuộc hạ mở ứng dụng theo dỗi, đặt trong đồng hồ của Kiều luật sư lên xem."

Vừa nghe Trần Siêu nói vậy, Mạnh Hùng liền buông tay của Thiết Sang Sang ra.

Anh đoạt lấy cái điện thoại trong tay Trần Siêu xem.

Trong ứng dụng để Kiều Nhi đang ở trong khách sạn này, Mạnh Hùng liền nói với Trần Siêu.

"Mau, cho người điều tra Kiều Nhi đang ở đâu."

Kiều Nhi trên người mặc cái đầm dài màu đen thật quyến rũ.

Vừa bước vào trong phòng riêng của nhà hàng The Palm, người đàng ông liền ra hiệu cho cấp dưới và tên phục vụ lui ra ngoài.

Người đàn ông vô cùng anh tuấn,

anh ta mặc trên nguời đầm phục cảnh trưởng.

Paul Anderson là cảnh trưởng đội điều tra thương nghiệp của thành phố New York này.

Anh và Kiều Nhi là bạn thân nhiều năm qua, Kiều Nhi đã từng giúp anh trong một vụ kiện hối lộ.

Vụ kiện đó có sự ảnh hưởng rất lớn đến đường sự nghiệp của anh.

Khi anh còn là phó cảnh trưởng đã có người vu oai, nói anh hối lộ cấp trên nên mới lên được vị trí đó nhanh như vậy.

Nhưng Kiều Nhi đã giúp anh, cô đã thắng vụ kiến đó một cách đẹp mắt.

Không những chỉ thắng kiện mà còn làm cho tất cả mọi người ở thành phố New York, điều biết đến sự cống hiến tận tình của anh đến thành phố này.

Vì vậy anh đã được bước lên vị trí cảnh trưởng, trong lòng anh luôn mang ơn của Kiều Nhi.

"Kiều Nhi em đến thành phố New York khi nào, sao không báo cho anh biết."

Kiều Nhi nhìn anh cười.

"Em vừa mới đến, liền hẹn anh ra."

Paul Anderson cầm ly rượu trên bàn đưa cho Kiều Nhi.

Kiều Nhi nhận lấy ly rượu trong tay anh, cô nhìn anh cười nói.

"Em không muốn quanh co, hôm nay em đến tìm anh là vì vụ ánh ngân hàng Tân Mạnh Thị."

Kiều Nhi nhìn thẳng vào mặt Paul Anderson nói.

Paul Anderson đang cầm ly rượu nghe Kiều Nhi nói vậy, anh đặt ly xuống bàn nhìn Kiều Nhi nghiêm túc nói.

"Em đang theo vụ án này?"

Kiều Nhi nhìn anh thành thật gật đầu.

"Kiều Nhi, vụ này hơi khó.

Chứng cớ trong tay anh đã được sát thực là thật, cấp trên rất côi trọng vụ án ngân hàng Tân Mạnh Thị này.

Nên đã đưa lệnh xuống, bảo bọn anh phải nghiêm túc điều tra.

Anh vừa bất được tin, ông chủ lớn của họ vừa bay đến đây.

Ngày mai anh sẽ cùng đám thuộc hạ đến tập đòan Tân Mạnh Thị, câu lưu Mạnh Hùng về để điều tra."
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 32: Mạnh Hùng nổi cơn ghen


Kiều Nhi nghe Paul Anderson nói muốn câu lưu Mạnh Hùng để thẩm vấn, trong lòng cô liền hiện lên sự lo lắng, cô không muốn Mạnh Hùng ở trong cục cảnh sát một giờ nào."

Không! anh không thể làm như vậy, côi như em xin anh đi.

Em tin chắc có người muốn hãm hại tập đoàn Tân Mạnh Thị."

"Kiều Nhi, chuyện này không đơn giản như em nghĩ."

Kiều Nhi cũng biết vậy, nếu điều tra sâu vào sự việc này, có thể thân phận của Mạnh Hùng là thủ lĩnh của Bang Bạch Hổ sẽ bị phơi bày."

Anh chỉ cần giúp em, kéo dài thời gian thêm một chút, em đã có cách để xử lý.

Anh tạm ngừng điều tra 3 ngày là được."

"3 ngày, em chỉ cần ba ngày là xử lý xong."

Paul Anderson kinh ngạc nhìn Kiều Nhi.

Cô dùng cách gì mà có thể xử lý chuyện này, trong thời gian 3 ngày ngắn như vậy."

Phải, Anh có thể cho em biết file của vụ án này là gì không?."

Kiều Nhi nhìn Paul Anderson nghiêm túc nói.Trong ánh mắt của Paul Anderson hiện lên vẻ do dự.

Kiều Nhi quan sát anh, cô liền lên tiếng."

Em bảo đảm chuyện này sẽ không ảnh hưởng gì đến anh."

Paul Anderson biết Kiều Nhi sẽ không làm hại đến anh."

Không phải anh lo cho bản thân của mình, anh chỉ lo cho em.

Nếu việc này em xử lý không tốt, bằng luật sư của em sẽ bị rút lại."

Kiều Nhi nhìn anh cười, cô biết anh rất tốt với cô."

Anh đừng lo em sẽ cẩn thận."

"File của vụ án này là 6758."

Paul Anderson nhìn Kiều Nhi nghiêm túc nói.

"Cảm ơn anh."

Kiều Nhi trong lòng thật cảm kích Paul Anderson.

Cô biết nếu không phải là vì cô, Paul Anderson tuyệt đối, sẽ không bỏ qua cho Mạnh Hùng dể dàng như vậy đâu.

Paul Anderson trong lòng tò mò, vì sao Kiều Nhi lại phải quan tâm đến vụ kiện này như vậy."

Kiều Nhi, nói thật cho anh biết, em và Mạnh Tổng của tập đoàn Tân Mạnh Thị có quan hệ gì?"

Kiều Nhi hớp một ngụm rượu nhìn anh cười, vừa nghĩ đến Mạnh Hùng trên mặt Kiều Nhi liền hiện lên nụ cười ngọt ngào."

Anh ta là người đàn ông của em."

Lời nói thật lòng của Kiều Nhi làm Paul Anderson kinh ngạc, từ trước đến giờ Kiều Nhi chưa từng công nhận bất kỳ người đàn ông nào.

Dù cho Paul Anderson có tốn bao nhiêu công sức để theo đuổi Kiều Nhi, cô cũng từ chối.Kiều Nhi nói xong cô nhìn lên đồng hồ trên tay mình.

Đã là 10 giờ tối, trong lòng Kiều Nhi thầm nghĩ chắc Mạnh Hùng cũng đã về.

Không biết vì sao, vào giờ phút này cô lại muốn gặp mặt anh vô cùng."

Tối rồi, em còn bận chuyện, lần sau chúng ta nói chuyện tiếp."

Nói xong Paul Anderson và Kiều Nhi điều đứng lên, không biết vì sao trong lòng Kiều Nhi lại cảm giác khó chịu.

Cô cảm giác bị chống mặt, thân thể không còn sức lực, trong nguời có làng hơi nóng chạy khắp nơi.

Bất thình lình Kiều Nhi ngã về phía sau.

Kiều Nhi nghĩ mình không thể chỉ vì vài giọt rượu này mà say, tửu lượng của cô vô cùng tốt.

Paul Anderson thấy Kiều Nhi sấp ngã liền xong tới ôm Kiều Nhi vào lòng."

Em có sao không?"

Paul Anderson lo lắng anh biết Kiều Nhi uống rượu rất giỏi, không thể nào chỉ một ly mà đã say.Trong lúc Kiều Nhi còn nằm gọn trong lòng ngực của Paul Anderson, cánh cửa phòng bất thình lình bị đá vâng ra.

Sắc mặt Mạnh Hùng như quỹ dữ, cặp mắt sắc bén phóng ra tia lửa, nhìn thẳng vào Kiều Nhi và Paul Anderson đang thân mật với nhau.

Trần Siêu đứng bên cạnh, lần đầu tiên anh nhìn thấy Mạnh Hùng mất đi sự bình tĩnh như bây giờ.

Mạnh Hùng nóng nảy xông tới kéo Kiều Nhi qua một bên, anh liền quăng nắm đắm vào khuôn mặt tuấn tú của cục trưởng Paul Anderson.

Trần Siêu thấy hành động này của Mạnh Hùng, anh liền xông tới giữ chặt cánh tay của Mạnh Hùng lại, không cho anh đánh tiếp.

Trần Siêu biết người đàn ông trước mặt này, là cục trưởng Paul Anderson.

Anh không muốn chuyện này càng trở nên phức tạp hơn.

Paul Anderson vì sự tấn công đột ngột của Mạnh Hùng, mà té xuống mặt đất, mặt Paul Anderson bị Mạnh Hùng đánh trúng trở thành bầm tím, miệng thì chảy máu.Paul Anderson tức giận anh đứng lên, phun từ trong miệng ra một ngụm máu.

Paul Anderson nhìn thẳng vào mặt của Mạnh Hùng, liền gọi cấp dưới ở bên ngoài vào bất người."

Người đâu."

Kiều Nhi thấy vậy, vì lo lắng cho Mạnh Hùng, nên cô chạy tới đỡ lấy Paul Anderson nói."

Anh đừng như vậy, anh ấy đang tức giận.

Anh bỏ qua cho anh ấy đi, côi như là nể mặt của em."

Paul Anderson thấy Kiều Nhi lo lắng mà năn nỉ anh, cuối cùng anh cũng đồng ý.Mạnh Hùng nhìn thấy Kiều Nhi đỡ Paul Anderson, trong lòng nghĩ cô đang quan tâm đến anh ta.

Máu nóng trong người liền xông lên đến não, anh giận dữ thô bạo lôi Kiều Nhi đi ra ngòai.

Thân thể Kiều Nhi lảo đảo đụng vào cánh cửa, bắp tay cô vì vậy mà trở nên bầm tím.Trần Siêu không biết phải làm sao, anh biết tính tình của Mạnh Hùng.

Một khi Mạnh Hùng nỗi cơn phẫn nộ, không một ai có thể khuyên can.

Trần Siêu cùng 2 tê thủ hạ đành đi theo sau Mạnh Hùng và Kiều Nhi.

"Mạnh Hùng.......

Em.....em cảm giác..........."

Kiều Nhi cảm giác khó chịu trong người, cô muốn nói cho Mạnh Hùng biết.

Nhưng Kiều Nhi chưa kịp nói hết câu thì đã bị Mạnh Hùng thô bạo lôi đi tiếp.

Mạnh Hùng đang nỗi giận đùng đùng, thần trí anh không còn tĩnh táo, anh không để ý đến lời nói và sự khác thường của Kiều Nhi.Mạnh Hùng lôi Kiều Nhi một mạch vào phòng VIP 5600 của mình.

Anh bực bội đống sầm cánh cửa lại, để Trần Siêu và hai tên thủ hạ đứng bên ngoài.Vừa bước vào phòng, Mạnh Hùng dùng sức quăng Kiều Nhi vào trong.

Thân thể Kiều Nhi ngã mạnh xuống mặt đất, cánh tay bị thương của cô đụng vào gốc nhọn của cái bàn cafe.

Tay Kiều Nhi bị rạch một đường thật sâu.

Kiều Nhi không còn sức lực để phản khán, từ đầu tới cuối Kiều Nhi không hề kêu lên tiếng nào.

Cô chỉ im lặng nằm dưới mặt đất.

Mạnh Hùng nhìn thấy máu từ miệng vết thương trên tay của Kiều Nhi, chảy xuống nền nhà.

Trong lòng anh liền hoảng hốt, anh lo lắng bước nhanh tới đỡ lấy thân thể bất lực của Kiều Nhi.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 33: Thuốc kích thích.


CHÚ Ý: 18++++++++++++

Bạn nào không thích đọc, xin nhảy chương.

Anh nhìn vào khuôn mặt ửng hồng của cô, cặp mắt Kiều Nhi đã không còn sự nhạy bén và khôn khéo của ngày thường, mà thay vào đó là sự u mê của dục vọng.Tay Kiều Nhi bất đầu cởi bỏ quần áo trên người mình, miệng thì nói."

Mạnh Hùng, em khó chịu quá, trong người em nóng quá."

Mạnh Hùng cau mày trong lòng phẫn nộ, anh nhìn thấy dáng vẻ này của Kiều Nhi, liền hiểu đã xảy ra chuyện gì.Mạnh Hùng yêu thương bế Kiều Nhi lên giường, anh gọi Trần Siêu vào.Trần Siêu vội vã đi vào, anh nhìn thấy Kiều Nhi với sắc mặt quyến rũ, quần áo không chỉnh tề nằm trên giường.Mạnh Hùng liền dùng chăn bao phủ thân thể của Kiều Nhi lại.

Giọng nói tức giận của anh vang lên."

Gọi cho bác sĩ."

Trần Siêu liền hiểu ý, anh lấy điện thoại ra gọi cho bác sĩ ngay lập tức.Mạnh Hùng ngồi bên cạnh Kiều Nhi, anh dùng khăn lau đi những giọt mồ hôi trên trán cô."

Xin lỗi, anh đã không bảo vệ tốt cho em."

Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi bằng ánh mắt đau lòng, anh dùng giọng tự trách nói.Trong phút chóc nét mặt dịu dàng của Mạnh Hùng liền thay đổi.

Nét mặt ma quỷ, cặp mắt anh hiện lên sự tàn ác, nhìn vào thật đáng sợ."

Trần Siêu, đem video giám sát của căn phòng vừa rồi tới đây."

"Dạ,"Trần Siêu cung kính trả lời rồi đi ra ngoài ngay lập tức.

Trong lúc này bạc sĩ nữ Du Trinh Trinh bước vào.

Cô vừa mới qua New York được vài tuần, để dự buổi thuyết trình y học, không ngờ lại nhận được điện thoại của Trần Siêu."

Anh Mạnh, anh tìm em có chuyện gì."

Du Trinh Trinh quan sát sắc mặt của Mạnh Hùng, anh không giống như người bị bệnh.

Tầm mắt của Du Trinh Trinh liền chuyển sang, cô gái nằm trên giường.Ánh mắt Du Trinh Trinh liền tỏa sáng, cô gái này thật xinh đẹp, nhưng tại sao cô lại nằm trên giường của Mạnh Hùng, cô ta là gì của Mạnh Hùng?Du Trinh Trinh nghi ngờ nhìn Mạnh Hùng."

Em mau qua, xem cho Kiều Nhi."

Giọng nói nôn nóng của Mạnh Hùng, làm dứt suy nghĩ trong đầu của Du Trinh Trinh.

Du Trinh Trinh bước tới gần Kiều Nhi, điều Du Trinh Trinh nhìn thấy trước tiên, là cánh tay bị thương của Kiều Nhi.

Du Trinh Trinh liền đem băng vải và nước sát trùng ra băng bó vết thương lại cho Kiều Nhi.Xử lý xong vết thương Du Trinh Trinh liền kiểm tra toàn thân cho Kiều Nhi.Sắc mặt Du Trinh Trinh liền trở nên nghiêm túc, cô nhìn Mạnh Hùng hỏi."

Anh và cô ta có quan hệ gì."

Mạnh Hùng không cần suy nghĩ liền trả lời."

Cô ta là vợ tương lai của anh."

Nghe Mạnh Hùng nói vậy, Du Trinh Trinh mới thả lỏng lại tinh thần, cô thu dọn dụng cụ y tế để vào trong hợp, nhìn Mạnh Hùng bằng ánh mắt giễu cợt nói."

Kiều tiểu thư bị bỏ thuốc kích thích liều lượng rất lớn, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.

Chỉ cần có người cùng Kiều tiểu thư, làm chuyện vợ chồng thì sẽ không sao."

Du Trinh Trinh nói xong liền nhìn Mạnh Hùng cười."

Em nghĩ anh Hùng đã gặp phước trong họa.

Thôi không còn chuyện gì nữa, em đi trước đây."

Nói xong Du Trinh Trinh rời khỏi phòng.

Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi, trong lòng thầm nghĩ, may mà anh đến kịp thời nếu không, anh không dám tưởng tượng sẽ xảy ra chuyện gì.

Anh biết với tính tình của Kiều Nhi, nếu một khi cô mà xảy ra quan hệ với người khác trong tình cảnh này, cô sẽ không chịu nỗi sự đả kích này.Không biết từ lúc nào Kiều Nhi đã cởi hết quần áo trên người mình, chỉ còn lại bộ nội y màu trắng gợi cảm.

Với thân thể trần truồng, Kiều Nhi quỳ gói trên giường nhìn Mạnh Hùng một cách quyến rũ.

Miệng cô cảm giác khô hóc, lưỡi Kiều Nhi bất giác liếm vòng quanh môi của mình.

Mạnh Hùng nhìn thấy cử chỉ quyến rũ này của Kiều Nhi, yết hầu của anh bất giác chuyển động lên xuống.Kiều Nhi nhìn vào môi của Mạnh Hùng, đôi môi bạc mỏng nhìn vào thật hấp dẫn.

Kiều Nhi không thể kèm chế được dục vọng trong người mình.

Cô vươn người tới hôn lên môi anh, tay cô choàng qua cổ Mạnh Hùng kéo anh sát vào người cô hơn.

Hai thân thể cọ sát vào nhau, vật nam tín của anh cạ vào nơi tư mật nhất cứ Kiều Nhi.

Mạnh Hùng mở miệng hít vào một hơn thật sâu, sự cám dỗ trước mặt làm thần trí anh điên đảo.

Anh ôm chặt eo Kiều Nhi, bế cô hổng lên, đặc lưng cô dựa vào tường.

Hai chân Kiều Nhi vì hành động này của Mạnh Hùng mà bất giác giăng ra, kẹp chặt vào vòng eo rắn chắc của anh.Kiều Nhi không chịu được sự kích tích trong người mình, cô bất giác cắn thật mạnh vào vai của Mạnh Hùng.

Máu chảy ra dính vào miệng của Kiều Nhi, giờ phút này cô không còn biết gì hết, thuốc đã phát tán mãnh liệt trong cơ thể của cô.

Mạnh Hùng cau mày vì đau đớn, anh nhìn Kiều Nhi lúc này vô cùng khổ sở.

Mạnh Hùng nhanh tay cởi bỏ quần của mình.

Vật nam tín khổng lồ của anh được phóng thích ra ngoài.

Kiều Nhi nhìn vào mà không hề chớp mắt, tay cô nhẹ nhàng sờ vào vật kiêu ngạo nhất của anh.

Từng nơi bàn tay mềm mại của Kiều Nhi đụng vào, nơi đó liền hiện lên sự khoái cảm không thể nào tả được.

Anh vươn tay cởi khoá áo ngực của Kiều Nhi ra.

Áo lót bằng ren màu trắng rơi xuống mặt đất, cặp ngực to tròn của cô hiện ra trước mặt Mạnh Hùng.Mạnh Hùng khom tới ngụm lấy nụ hoa của cô.

Tay Kiều Nhi dịu dàng luồn vào mái tóc ngắn gọn màu rượu đỏ của anh.

Hơi thở của Kiều Nhi trở nên gấp gáp, cô nhìn vào mắt của Mạnh Hùng bằng vẻ chờ mộng.

"Mạnh Hùng, em muốn anh."

Kiều Nhi kề sát vào tai anh mà thì thầm, Mạnh Hùng nghe Kiều Nhi nói vậy trong lòng hiện lên vẻ thỏa mãn.

Hai từ Mạnh Hùng thốt ra từ miệng cô sao nghe ngọt ngào như vậy.

Mạnh Hùng vén quần lót của Kiều Nhi qua một bên, anh đưa vật nam tính của mình vào trong vùng đất bí mật của Kiều Nhi.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 34:Tình yêu khắc cốt ghi tâm.


Sau cuộc ái ân Kiều Nhi toàn thân mệt mỏi nằm trong lòng ngực của Mạnh Hùng mà ngủ.Mạnh Hùng yêu thương dùng tay vén những sợi tóc trước mặt Kiều Nhi ra phía sau.

Khuôn mặt nhợt nhạt của cô làm tim Mạnh Hùng đau nhói, anh nhìn vào cánh tay bị thương của Kiều Nhi mà trong lòng tức giận.

Anh giận chính bản thân mình, vì sao lại nóng nảy như vậy.

Nếu anh giữ được sự sáng suốt và bình tĩnh của ngày thường, anh sẽ biết ngay, trong chuyện này có gì đó không đúng.Điện thoại trên đầu giường của Mạnh Hùng rung lên.

"Ziggggggggg zigggggggggg."

Anh sợ đánh thức Kiều Nhi, nên đã bật điện thoại qua chế độ rung.

Mạnh Hùng cầm điện thoại lên xem, Trần Siêu vừa mới gởi cho anh đoạn video ở nhà hàng.Mạnh Hùng ấn nút mở ra xem, anh nhìn thấy James và Mạnh Khang hai người ở trong căn phòng đó."

Ngài James, ngài làm việc quá lỗ mãng, ngài nghĩ rằng Mạnh Hùng là một người dễ đối phó như vậy sao?"

Mạnh Khang ngồi đối điện với James, anh nhướng mày nói."

Tôi không ngờ Mạnh Hùng lại lợi hại như vậy.

Bây giờ tôi đã cho người giám sát, nhất cử nhất động của hắn ta.

Có dịp là sẽ ra tay giải quyết hắn ngay.

Dù sao tôi cũng cảm ơn ngài, nếu không phải ngài nói cho tôi biết, Mạnh Hùng là thủ lĩnh của Bang Bạch Hổ, thì dù tôi làm như thế nào, cũng không tra ra được."

Vừa nói James vừa cầm ly rượu lên mời Mạnh Khang.

Hớp nội miếng rượu James nhìn Mạnh Khang nghi ngờ nói."

Vì lý do gì, anh lại hẹn tôi đến New York này."

Mạnh Khang cầm ly rượu lên lắc lắc, cặp mắt thâm đọc nhìn vào chất lỏng đang xoay vòng trong ly."

Tôi đã lấy được chứng cớ phạm tội của hắn, và gởi cho cảnh sát.

Lần này Mạnh Hùng dù có cánh, cũng không thể thoát khỏi tội hối lộ và rửa tiền đen."

"Ha ha ha ha..."

Giọng cười khoái chí của Mạnh Khang vang lên.James nghe Mạnh Khang nói vậy trong lòng vui mừng, anh nhìn Mạnh Khang nói."

Làm sao ngài lại lấy được, những tư liệu bí mật đó."

Mạnh Khang cau mày, anh nhìn James với nét mặt không hài lòng."

Chuyện đó ngài không cần biết, bây giờ việc ngài cần làm, đó là cho thuộc hạ của mình, giả làm nhân viên phục vụ, bỏ thứ này vào ly rượu của Kiều Nhi."

Vừa nói Mạnh Khang vừa đẫy qua cho James một gói thuốc.James cầm gói thuốc lên, ánh mắt nghi ngờ nhìn thẳng vào mặt của

Mạnh Khang.Mạnh Khang nhìn thấy sự nghi ngờ trong ánh mắt của James, anh liền nói.

"Đây là thuốc kích thích, Kiều Nhi là người phụ nữ mà Mạnh Hùng yêu thương nhất.

Để tôi xem, đến khi hắn, thận mắt nhìn thấy người phụ nữ của mình, cùng người đàn ông khác lên giường thì hắn sẽ ra sao.

Ha ha ha ..."

Lời nói đọc ác cùng ánh mắt thâm độc của Mạnh Khang, làm James bất giác rùng mình.

Trong long James thầm nghĩ."

Mình nhất định phải, đề phòng kẻ tiểu nhân này."

Uống xong ly rượu, Mạnh Khang và James rời khỏi căn phòng.Một tiếng sau Paul Anderson bước vào phòng, anh lịch sự ngồi vào ghế chờ Kiều Nhi.

Người phục vụ cung kính khom người rót cho Paul Anderson một ly rượu."

Ngài muốn chờ bạn, hay muốn gọi thức ăn trước?"

Paul Anderson cầm ly rượu người phụ vụ đưa cho anh uống một hớp nói."

Tôi đợi cô ấy tới mới gọi món sau."

"Dạ, được."

Người phụ vụ cung khí gật đầu.

Anh tiện tay rót sẵn cho Kiều Nhi một ly rượu.

Khi cửa phòng được mở ra, Kiều Nhi bước vào trên người mặc cái áo ren màu trắng, cùng với váy bó màu đen nhìn vào thật hấp dẫn.Paul Anderson nhìn thấy Kiều Nhi liền ra hiệu cho hai tên cấp dưới và tên phục vụ đi ra ngoài.Paul Anderson đứng lên lịch sự ôm Kiều Nhi và hôn lên má cô.Mạnh Hùng nhìn thấy liền cau mày, tỏa ra thái độ khó chiu.

Cho dù đó chỉ là lịch sự cơ bản của người Tây phương, nhưng trong lòng Mạnh Hùng cũng có cảm giác không vui.

Anh không thích người khác đụng vào người cô.

Hai người ngồi xuống nói chuyện, Paul Anderson lịch sự đưa ly rượu người phục vụ rót sẵn cho Kiều Nhi.

Mạnh Hùng nghe được đối thoại của hai người, tay anh bất giác sờ vào khuôn mặt xinh đẹp của Kiều Nhi.

Anh khom người hôn lên tóc cô.

Khi nghe Kiều Nhi nói với Paul Anderson, anh là người đàn ông của cô, trong lòng anh cảm giác hạnh phúc vô cùng.

Sự thỏa mãn chưa từng có, còn hơn cả khi nắm trong tay quyền lực tối cao trong bạch đạo lẫn hắc đạo.

Khi nhìn thấy dáng vẻ khó chịu của Kiều Nhi khi đứng lên, nét mặt Mạnh Hùng liền thay đổi, sự hung ác cùng nham hiểm hiện rỏ trên khuôn mặt anh.

Nhìn thấy hành động điên cuồng vừa rồi của mình đối với Kiều Nhi.

Tim anh cảm giác đau đớn, anh ôm Kiều Nhi sát vào lòng mình hơn.

Kiều Nhi vì hành động này của anh mà tĩnh ngủ.

Cô mở cặp mắt hai mí thật to của mình, ngó lên nhìn anh.

Kiều Nhi nhìn thấy chiếc cầm cao ngạo và khuôn mặt anh tuấn cùng với ánh mắt thâm tình của anh.

Kiều Nhi vươn tay ôm eo Mạnh Hùng chặt hơn, cô vùi khuôn mặt xinh xắn của mình vào lòng ngực rắn chắc của anh.

Ngửi vào mùi hương bạc hà pha lẫn mùi cigar trên người của anh, làm thần trí Kiều Nhi tĩnh táo hơn.

"Mạnh Hùng, thật sự là anh."

Từ lúc trong nhà hàng thân thể của cô trở nên khó chịu, hơi nóng tỏa ra toàn thân.

Kiều Nhi đã biết có người bỏ thuốc vào rượu của mình, nhưng lúc đó Mạnh Hùng đột nhiên xuất hiện.

Anh đang tức giận nên cô không có dịp nói với anh.

May mà Mạnh Hùng kéo cô đi, không thì Kiều Nhi cũng không dám tưởng tượng, cô và Paul Anderson sẽ xảy ra chuyện gì.

Cho dù Kiều Nhi biết Paul Anderson là một người quang minh chính đại, nhưng nếu một người phụ nữ mà anh ta đã yêu nhiều năm, ở trước mặt quyến rũ anh ta.

Kiều Nhi tin chắc không có người đàn ông nào, có thể khán cự được sự cám dỗ chí mạng đó.

"Xin lỗi, xin lỗi em vì anh đã đến trễ."

Vừa nói Mạnh Hùng vừa khom người hôn lên môi Kiều Nhi.

Anh buông cô ra nhìn vào khuôn mặt tái nhợt của cô nói.

"Xin lỗi vì sự nóng nảy của anh, đã làm tỗn thương đến em.

Kiều Nhi không biết vì sao, mỏi khi chuyện gì có liên quan đến em, anh điều không thể kèm chế được bản thân mình.

Anh nghĩ mình đã thật sự yêu, rất yêu, rất yêu em rồi."

Kiều Nhi nghe anh nói vậy trong lòng cảm giác ấm áp vô cùng.

Cho đến bây giờ cô mới hiểu, cái gì gọi là tình yêu khắc cốt ghi tâm.

Cho dù ở trong bất kỳ hoàn cảnh gì, hay xảy ra chuyện gì, người đầu tiên mà cô muốn gặp nhất chính là anh.

Cô rất may mắn vì đã tìm được phân nửa kia của chính mình.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 35: Trần Siêu động lòng.


Trong phòng vip 5604 Thiết Sang Sang ngồi trên giường, tay xoa xoa vết bầm tím trên tay mà Mạnh Hùng đã gây ra.

Miệng thì mắng chửi."

Mạnh Tổng đáng chết, tính tình hung bạo.

Chuyện nhỏ như vậy cũng làm ra thành chuyện lớn.

Đồ khốn kiếp làm người ta đau muốn chết."

Vừa nói tay cô vừa đập mạnh xuống giường."

Bụp bụp bụp..."

"Tức quá.............."

Thiết Sang Sang thét len vì tức giận.Trần Siêu mở cửa phòng của Thiết Sang Sang ra.

Anh nhìn thấy hành động trẻ con này của cô mà bật cười.

Tay Trần Siêu cầm một tuýp thuốc, anh đi vào nhìn Thiết Sang Sang cười nói."

Cuối cùng cũng có người, chọc tức được cô Thiết rồi sao."

Không biết vì sao mỏi khi Trần Siêu gặp mặt Thiết Sang Sang, anh liền dùng lời lẽ khó nghe để trêu chọc cô.

Thiết Sang Sang nhìn thấy nét mặt đắc ý này của Trần Siêu trong lòng liền tức giận.

Cô vươn tay cầm lấy cái gối trên giường, quăng vào người của Trần Siêu nõi."

Ra ngoài!

Tôi không muốn thấy cái mặt đáng ghét của anh."

Trần Siêu không nói gì, anh bước tới ngồi xuống bên cạnh Thiết Sang Sang.

Anh cầm tay bị thương của cô lên mà xem, Thiết Sang Sang cảm giác khó chịu cô rút tay mình lại nói."

Không cần anh quan tâm, anh mau ra khỏi phòng của tôi."

"Tôi không quan tâm đến cô, tôi chỉ sợ nếu tay cô bị tàn phế, thì cô sẽ kiện Mạnh Tổng, tội làm tổn thương người khác."

Thật ra Trần Siêu cũng không hiểu vì sao, mình lại dại dột mà đến đây để nghe cô mắng chửi."

Tôi sẽ không kiện Mạnh Tổng được chưa?

Anh mau ra khỏi phòng của tôi."

Thiết Sang Sang nghe Trần Siêu nói vậy trong lòng tức giận.

Cô còn tưởng anh cũng quan tâm đến cô, nhưng không ngờ anh lại nói như vậy.

Cái người này, cái miệng không bao giờ thót ra những lời dễ nghe.Cô nhìn anh bằng ánh mắt chán ghét nói."

Nghe không, tôi bảo anh cút ngay."

Trần Siêu nghe Thiết Sang Sang nói vậy liền phẫn nộ, anh quăng tuýp thuốc xuống giường rồi xoay người bỏ đi.

Thiết Sang Sang trong lòng tức tưởi, cô cầm tuýp thuốc lên ném vào người của Trần Siêu."

Ahhhhhhhhhhh."

Tiếng kêu đau của Thiết Sang Sang làm Trần Siêu hoảng hốt.

Anh xoay người lại nhìn vào Thiết Sang Sang.

Thiết Sang Sang quên là tay mình đang bị thương, cô vừa dùng sức nên đã động đến vết thương.Trần Siêu nhìn thấy sắc mặt tái mét vì đau đớn của Thiết Sang Sang, trong lòng anh lo lắng.

Trần Siêu gấp gáp chạy đến cầm tay Thiết Sang Sang lên xem.Thiết Sang Sang nhìn Trần Siêu, lúc anh không tỏa ra thái độ lạnh lùng, anh nhìn thật đẹp trai.

Trần Siêu là người luôn tỏa ra nghiêm khắc, mạnh dạng, nhưng bay giờ nét mặt anh nhìn vào thật dịu dàng đáng yêu.Trần Siêu không để ý đến ánh mắt khác thường của Thiết Sang Sang nhìn mình, anh chỉ châm chú nhìn vào vết thương trên tay cô.Vết thương của Thiết Sang Sang đã trở nên bầm tím và đã sưng lên.Trần Siêu mở tuýp thuốc ra, anh cẩn thận, nhẹ nhàng thoa lên vết thương của Thiết Sang Sang.

Khi thoa xong Trần Siêu ngước đầu lên.

Cặp mắt Trần Siêu chạm vào đôi mắt mơ mộng của Thiết Sang Sang.

Anh nhìn thấy Thiết Sang Sang đang nhìn mình, không biết vì sao tim Trần Siêu bất giác đập loạn nhịp.

Ánh mắt Trần Siêu nhìn vào đôi môi kêu gợi của Thiết Sang Sang.

Khuôn mặt tuấn tú của anh từ từ khom tới.

Không biết vì sao trong lòng của Thiết Sang Sang lại có cảm giác chờ mông.Cô nhắm mắt lại không cử động, môi Trần Siêu vừa chạm lên đôi môi mềm mại của Thiết Sang Sang.

Trong lòng anh liền hiện lên sự khao khát chưa từng có.

Trần Siêu đột nhiên ngồi thẳng người lại, cặp mắt mê người nhìn vào ánh mắt chờ mông của Thiết Sang Sang.

Trần Siêu lo sợ Thiết Sang Sang chỉ vị sự mê muội nhất thời, nên mới có cử chỉ thân mật với anh.Thiết Sang Sang nhìn anh, trong lòng không biết Trần Siêu đang nghĩ gì.

Cặp mắt Thiết Sang Sang hiện lên nỗi buồn, cô cụp mặt xuống không muốn nhìn Trần Siêu nữa.

Hành động vừa rồi của Trần Siêu đã làm tổn thương tới lòng tự trọng của cô.Trần Siêu nhìn thấy được sự thất vọng trong ánh mắt của cô, anh vươn tay nâng chiếc cầm xinh xắn của Thiết Sang Sang lên.

Trần Siêu nhìn Thiết Sang Sang bằng ánh mắt thâm tình.

Giọng nói dịu dàng của anh vang lên."

Em chắc?"

Trần Siêu hỏi Thiết Sang Sang.Thiết Sang Sang không nói gì, cô thẹn thùng gật đầu một cái.

Trần Siêu không còn do dự gì nữa, anh khom xuống đặt lên môi Thiết Sang Sang một nụ hôn nóng bỏng.

Hai người hôn nhau một cách kịch liệt, tay Trần Siêu bất đầu không yên phận.

Tay anh thò vài trong áo ngủ của Thiết Sang Sang, sờ vào cặp ngực to tròn của cô.

Hơi thở của Trần Siêu trở nên bất ổn, sự khao kháo chiếm được Thiết Sang Sang vang lên trong lòng anh.

Trần Siêu hôn lên cổ của cô, từ từ đi xuống.

Trong lúc hai người đang chìm đắm trong sự kích tích của tình dục, tiếng gõ cửa vang lên."

Cóc cóc cóc."

Thiết Sang Sang nghe được tiếng gõ cửa liền đẫy Trần Siêu ra.

Cô quên mất, mình đã gọi khách sạn đem cơm tối lên.Thiết Sang Sang chỉnh lại y phục trên người mình, đi ra mở cửa.

Nhân viên phục vụ nhìn thấy sắc mặt ửng hồng của Thiết Sang Sang.

Anh tò mò nhìn vào bên trong, thấy Trần Siêu đang ngồi trên giường, trong lòng liền hiểu trong phòng vừa xảy ra chuyện gì.

Anh nhanh tay đẫy xe thức ăn vào trong phòng rồi lịch sự rời đi.Thiết Sang Sang nhìn nét mặt mất hứng của Trần Siêu mà cười.

Trần Siêu vươn tay kéo Thiết Sang Sang ngồi lên đùi mình, từ trước tới giờ Trần Siêu chưa từng động lòng với bất cứ một ai, Thiết Sang Sang là người đầu tiên.

Tay Trần Siêu luồn vào trong áo ngủ của Thiết Sang Sang sờ vào vòng eo thon nhỏ của cô.

Thiết Sang Sang nhìn vào ánh mắt của Trần Siêu, cô có thể thấy được sự ham muốn của dục vọng.

Trong lòng Thiết Sang Sang cảm giác được, người đàn ông này sẽ thuộc về riêng cô.

Cô biết tính tình ương ngạnh của anh, anh ghét tiếp xúc với phụ nữ.

Cô có nghe mấy người đồng nghiệp nói.

Từ lúc họ bất đầu làm việc tại Tân Mạnh Thị, họ chưa từng thấy trợ lý Trần có bất kỳ quan hệ gì với phụ nữ.

Có nhiều người chủ động đến làm quen với anh, anh cũng khéo léo từ chối.

Thiết Sang Sang nghĩ đến những gì họ nói trong lòng đột nhiên vui vẻ.

Cô nhìn Trần Siêu cười dịu dàng, tay cởi nút áo sơ mi của anh ra.

Trần Siêu sở hữu một thân hình vô cùng hấp dẫn, vì thường xuyên luyện võ nên anh có cơ bắp rắn chắc, nhìn vào thật mê người.

Trần Siêu cẩn hận cởi bỏ áo ngủ trên người Thiết Sang Sang xuống, tránh cánh tay bị thương của cô.

Thân thể tuyệt đẹp của cô hiện ra trước mặt anh.

Vì đang ở trong phòng chuẩn bị đi ngủ, nên Thiết Sang Sang không mặc áo lót.

Cặp ngực to tròn quyến rũ của cô hiện ra trước mặt Trần Siêu, làm anh mất đi lý trí.

Anh khom người tới mút lấy nụ hoa của cô.

Hai người cứ như vậy, đã trao nhau lần đầu tiên của mình cho đối phương.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 36: Mạnh Hùng chu đáo.


Sáng sớm ngày hôm sau, ánh nắng mặt trời rội thẳng qua khuôn cửa sổ vào khuôn mặt tuấn tú mà đang giận dữ của Mạnh Hùng.

Anh phẫn nộ ngồi hai chân bắt chéo lẫn nhau, trên sopha chính giữa phòng của mình.

Tay cầm điếu cigar cuba nhìn thẳng vào mặt nghiêm túc của Trần Siêu nói."

Cho người thủ tiêu James.......

và tên bỏ thuốc vào rượu của Kiều Nhi cho ta."

Giọng nói đọc ác của Mạnh Hùng vang lên.

Mạnh Hùng tức giận, anh không thể nào bỏ qua cho James lần này.

Lần trước anh đã nể mặt của Carlos mà bỏ qua cho hắn một lần.

Lần này James lại dám đụng đến Kiều Nhi, cho dù hắn có chết 100 lần hay 1000 lần, cũng không thể nào xóa hết tội mà hắn đã làm.

Trần Siêu cung kính gật đầu nói.

"Thuộc hạ sẽ liên lạc với Ngô Đức, cho một nhớm thủ hạ được huấn luyện đặc biệt, từ Paris qua đây để thủ tiêu James."

Mạnh Hùng nheo cặp mắt đẹp dài của mình lại, suy nghĩ một chút anh gật đầu đồng ý.

Mạnh Hùng chợt nhớ đến điều gì, anh nhìn vào cửa phòng ngủ rồi nói với Trần Siêu.

"Đừng để Kiều Nhi biết, việc bỏ thuốc có liên quan đến Mạnh Khang."

Mạnh Hùng không muốn Kiều Nhi buồn, anh nghĩ dù sao Kiều Nhi cũng là vị hôn thê của Mạnh Khang.

Chắc cô cũng có chút ít tình cảm với hắn.

Dù đó là điều anh không thích.

Trần Siêu nhìn vẻ mặt lo âu của Mạnh Hùng liền nghĩ.

Tình yêu thật là vĩ đại, một người như Mạnh Hùng nắm giữ trong tay quyền lực tối cao và là một nguời tính tình bá đạo.

Vậy mà bây giờ lại có thể vì cảm xúc của một người phụ nữ mà lo lắng đủ điều.

"Dạ thuộc hạ đã hiểu."

Trong lúc hai người đang nói chuyện, Kiều Nhi đang đứng sau cánh cửa trong phòng ngủ.

Cô đã nghe hết những gì Mạnh Hùng vừa nói, Kiều Nhi biết Mạnh Hùng đang lo lắng cho cô.

Trong lòng Kiều Nhi cảm động, cô tự nói với bản thân mình.

"Mạnh Khang, anh đừng trách tôi vô tình.

Chỉ tại anh tự làm thì tự chịu."

Vừa nghĩ đến Mạnh Khang, sắc mặt dịu dàng vừa rồi của Kiều Nhi liền biến mất, thay vào đó là nét mặt chán ghét.

Kiều Nhi đi chân trần đến bàn trang điểm, lấy trong túi sách ra điện thoại di động của mình bấm một dẫy số.

Đầu dây bên kia, giọng nói uy nghiêm của người đàn ông vang lên.

"Kiều Nhi, có chuyện gì?"

Lôi Lạc Thiên nói với giọng đầy khẩn trương, nếu không có chuyện quan trọng, Kiều Nhi sẽ không tự nhiên gọi điện thoại, vào số của tổng bộ bang Lôi Ưng cho anh.

"Anh Thiên, anh giúp em một việc có được không?

Nhưng nhớ không được cho bất kỳ ai biết anh làm chuyện này."

Sau khi nghe xong việc Kiều Nhi nhờ anh làm, trong lòng Lôi Lạc Thiên to mò.

Anh dùng giọng điệu của người anh trai, nghiêm túc nói với em gái.

"Em đã khẳng định, Mạnh Hùng là người em yêu sao?"

Lôi Lạc Thiên và Mạnh Hùng là bạn rất thân, nên anh cũng biết về việc riêng tư của Mạnh Hùng.

Anh biết Mạnh Hùng có rất nhiều phụ nữ, từ trước tới giờ Mạnh Hùng chưa từng rung động trước bất kỳ ai.

Mạnh Hùng từng nói qua.

"Trên đời này không ai xứng, để Mạnh Hùng anh cưới về làm vợ."

Lôi Lạc Thiên lo lắng, một khi Kiều Nhi lúng sâu vào phần tình cảm này, cô sẽ bị Mạnh Hùng làm tổn thương.

Kiều Nhi nghe Lôi Lạc Thiên nói vậy trong lòng vui vẻ, cô biết Lôi Lạc Thiên đang lo lắng cho cô.

"Anh Thiên, anh yên tâm, một khi Kiều Nhi em đã công nhận, Mạnh Hùng là người đàn ông của em.

Dù xảy ra chuyện gì, em cũng sẽ không hối hận."

Lôi Lạc Thiên biết tính tình quật cường ngang bướng của Kiều Nhi, một khi đã ra quyết định điều gì thì dù trời có sập xuống cũng sẽ không thay đổi.

"Được, chỉ cần em vui."

Cúp điện thoại Kiều Nhi mặc áo khoác vào đi ra ngoài.

Kiều Nhi nhìn thấy Mạnh Hùng đang ngồi trên ghế sau bàn làm việc.

Khuôn mặt cường nghị và cặp mắt chim ưng, đang nhìn vào một nơi không có mực tiêu.

Tay anh để trên mặt bàn làm động tác gõ gõ.

Mạnh Hùng đang suy nghĩ làm cách gì để kiến Mạnh Khang, lộ ra bộ mặt thật trước mặt ba anh.

Mạnh Khang là một người tiểu nhân bỉ ổi.

Trước mặt ba anh, thì làm ra vẻ một đứa con hiếu thảo, nhưng sau lưng ông, Mạnh Khang toàn làm những chuyện mờ ám.

Anh thụt kết tiền của công ty, dùng vào việc làm ăn riêng của mình.

Dùng tiền của Mạnh Thị bao dưỡng những cô tình nhân bên ngoài.

Những thứ đó không đáng để Mạnh Hùng phải hận Mạnh Khang đến tận xương tủy.

Nhưng việc Mạnh Khang hại chết Mạnh Tử Quỳnh, là điều suốt đời này Mạnh Hùng không thể nào tha thứ được.

Vừa nghĩ đến Mạnh Khang sắc mặt Mạnh Hùng liền thay đổi, vẻ mặt đọc ác cùng ánh mắt thù hận làm Kiều Nhi nhìn thấy mà đau lòng.

Cô đi tới ôm Mạnh Hùng từ phía sau, Kiều Nhi khom người hôn lên má của Mạnh Hùng một cái.

"Em tỉnh rồi."

Mạnh Hùng cười nói.

Kiều Nhi gật đầu, cô nhìn vào nét mặt tươi cười của anh, trong lòng cũng trở nên ấm áp.

Chúng ta dùng bữa sáng rồi còn phải đi đến cục cảnh sát.

Mạnh Hùng xoay người kéo Kiều Nhi ngồi lên đùi của mình.

Bàn tay to lớn của anh, nhẹ nhàng sờ vào khuôn mặt xinh đẹp của cô nói.

"Trong người em còn khó chịu không?"

Đêm hôm qua, sau khi anh và cô làm chuyện đó, trong người Kiều Nhi vẫn còn khó chịu vị tác dụng của thuốc kịch thích.

Anh và cô phải trãi qua mấy lần ái ân, Kiều Nhi với thân thể mệt mỏi mới chịu thiếp đi trong lòng anh.

Kiều Nhi nhìn anh lắc đầu nói.

"Không, bây giờ em khỏe lắm."

Thật ra đầu cô còn rất đau, nhưng cô không muốn Mạnh Hùng lo lắng nên mới nói vậy.

Trong người Kiều Nhi còn hơi mệt nên không muốn ra ngoài ăn sáng.

Mạnh Hùng cho người đem buổi sáng lên phòng.

Kiều Nhi vào trong phong thay quần áo chỉnh tề, khi cô bước ra phòng khách liền nhìn thấy dáng vẻ châm chỉ của Mạnh Hùng.

Anh cẩn thận đặt thức ăn ra dĩa, Mạnh Hùng biết Kiều Nhi không ăn hành, nên mới dùng đũa gắp hết từng cộng hành trong dĩa của cô ra một cách tỉ mỉ.

Kiều Nhi nhìn người đàn ông trước mặt mình, dáng vẻ bận rộn trong bếp của anh, nhìn vào giống y như các ông chồng bình thường.

Nếu có nguời gặp anh bây giờ, họ sẽ không thể nào tin được, người chu đáo trước mặt này là Mạnh Hùng.

Một người nắm trong tay cả nền kinh tế của Paris, và là người cầm trong tay thế lực lớn nhất của hắc đạo.

Một lời thốt ra từ miệng anh, có thể làm lung lay cả bạch đạo lẫn hắc đạo.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 37: Xoay chuyển lại tình hình.


Ăn sáng xong Mạnh Hùng, Kiều Nhi và Trần Siêu đến cục cảnh sát.

Mạnh Hùng một thân âu phục màu đen, đi hiên ngang phía trước, Kiều Nhi và Trần Siêu nghiêm chỉnh đi bên cạnh anh.Vừa bước vào cục cảnh sát tất cả ánh mắt, điều dồn hết lên người đàn ông oai phong này.

Sát khí tỏa ra từ trên người của Mạnh Hùng, đã chèn ép khí thế uy nghiêm của các nhân viên cảnh vụ.

Một nhân viên cảnh sát bước tới nhìn Mạnh Hùng nói.

"Các người đến đây vì chuyện gì."

Mạnh Hùng không len tiếng, cặp mắt khinh thường của anh, không thèm nhìn đến anh ta.

Kiều Nhi thấy vậy liền lên tiếng.

"Chúng tôi đến, để gặp cục trưởng Anderson."

Người nhân viên cảnh sát, quan sát 3 người bằng ánh mắt nghi ngờ.

Lúc này cắp đước của Paul Anderson vừa từ trong phòng thẩm vấn bước ra ngoài.

Anh nhìn thấy Mạnh Hùng, là người bọn họ đang điều tra liền kinh ngạc.

Trong lòng thầm nghĩ.

"Mạnh Hùng này đúng thật là phách lối, đang ở trong hoàng cảnh gì mà hắn còn tỏa ra thái độ hống hách như vậy."

Cấp dưới của Paul Anderson liền bước tới nói.

"Mạnh Tổng, mời."

Vừa nói hắn vừa chỉ qua cánh cửa bên phong thẩm vấn.

Trong phòng thẩm vấn Paul Anderson nghiêm túc ngồi trước mặt họ."

Mạnh Tổng, theo lời nói của anh thì những văn kiện trong tay tôi điều là giả?"

Giọng nói chất vấn của Paul Anderson vang lên.

Mạnh Hùng nhìn Paul Anderson nghiêm túc gật đầu rồi nói."

Phải, ngân hàng của chúng tôi có mặt khắp nơi trên toàn thế giới.

Tôi không thể nào vì những số tiền hối lộ nhỏ nhoi này, mà làm tổn hại thới danh tiếng của ngân hàng."

Trên xe đi đến đây, Kiều Nhi đã dặn dò Mạnh Hùng.

Dù Paul Anderson có đưa ra bất cứ chứng cớ gì, anh cũng phải phủ nhận dù đó là sự thật.Paul Anderson nghe Mạnh Hùng nói như vậy, anh tức giận liền đưa ra một tờ giấy với những thông tin về ngân hàng bên Thụy sĩ.Mạnh Hùng nhìn vào, trên đó có 5 tài khoản khác nhau, tất cả điều là của Mạnh Hùng anh.

Số tiền Bang Bạch Hổ buông bán Vũ khí mà kiếm được, toàn bộ nằm trong đó.

Nếu kỳ này anh thua kiện, những tài khoản này sẽ bị chính phủ Mỹ đóng băng.Mạnh Hùng nhìn sơ vào chi tiết trong tờ giấy, liền nhìn Paul Anderson nói."

Tôi không biết những tài khoản này là của ai."

Paul Anderson nghe anh nói vậy liền nổi nóng, anh quăng sấp hồ sơ trên tay mình xuống bàn nói."

Mạnh Tổng, ngài muốn giở trò phải không?

Chúng tôi đã điều tra những tài khoản này điều là tài khỏan riêng của Mạnh Hùng anh, số tiền anh hối lộ được, điều nằm trong đó."

Kiều Nhi đang ngồi nghiêm trang bên cạnh Mạnh Hùng, lúc này mới dùng giọng điệu vô cùng nghiêm túc lên tiếng."

Cục trưởng Anderson, xin ngài hẩy thận trọng với lời nói của mình.

Tôi có thể kiện ngài về tội phỉ báng."

Paul Anderson nghe Kiều Nhi nói vậy, anh liền đổi đề tài."

Mạnh Tổng, xin ngài hẩy giải thích về những tài khoản này.

Tại sao tất cả điều là tên của Mạnh Hùng ngài."

Lúc này Kiều Nhi mới từ trong cặp táp lấy ra một phần văn kiện, cô đặt trước mặt Paul Anderson nói."

Tôi không biết những thông tin này, cục trưởng Anderson đã lấy được từ đâu.

Theo tôi điều tra thì năm tài khoản, mà người nặc danh gởi đến cục cảnh sát cho ngài, điều không có liên quan đến thân chủ của tôi, hay ngân hàng Tân Mạnh Thị."

Kiều Nhi nói đến đây cô dừng lại một chút, tay cầm một bản văn kiện khắc đưa ra trước mặt Paul Anderson.

Nhìn thấy nét mặt kiêu ngạo của Kiều Nhi, cấp dưới của Paul Anderson trong lòng khinh miệt.

Anh thầm nghĩ.

"Đã có đầy đủ chứng cớ như vậy, anh muốn xem thử, cô có ba đầu hay sáu tay, mà có thể xoay chuyển được tình hình này."

Kiều Nhi không quan tâm đến ánh mắt, khinh thường của tên cấp dưới của Paul Anderson.

Cô dùng tay chỉ vào phần tài liệu kia nói.

"Trong bản sau tài liệu mà cục trưởng Anderson gởi cho tôi, trong đó để là tập đoàn Mạnh Thị chứ không phải Tân Mạnh Thị.

"Kiều Nhi nhấn mạnh hai chữ Mạnh Thị trong lời nói của cô.

Paul Anderson nhìn vào nơi Kiều Nhi chỉ trên văn kiện, cặp mắt anh liền mở thật to vì kinh ngạc.

Paul Anderson khẩn trương, anh lập tức mở File 6758 trong laptop của mình ra xem.

Quả thật như lời của Kiều Nhi vừa nói.

Lúc trước đích thân anh xem tài liệu này, anh có thể khẩn định đó là Tân Mạnh Thị, nhưng bây giờ đã bị đổi thành Mạnh Thị.Paul Anderson, Mạnh Hùng và Trần Siêu điều nhìn vào phần văn kiện mà Kiều Nhi vừa đưa ra.

Cả ba điều kinh ngạc, Mạnh Hùng không biết Kiều Nhi đã làm cách gì mà có thể thay đổi được thong tinh của anh, trong những tài khoản của ngân hàng Thuỵ Sĩ, và tư liệu trong File của cục cảnh sát.Sắc mặt của Paul Anderson còn kinh ngạc hơn cả Mạnh Hùng nữa.

Anh đã đích thân xem xét kỷ càng tài liệu trong File 6758 này, và cũng đã chứng thực những tài khoản này của Mạnh Hùng với bên ngân hàng Thụy sĩ, nhưng bây giờ Kiều Nhi lại có thể thay đổi những thông tin này.

Trong lòng anh hiện lên sự nghi ngờ, làm sao cô lại có năng lực này.

Tư liệu bí mật của cục cảnh sát được phòng bị rất cẩn thận, nếu không có mật mã và dấu lăn tay, thì sẽ không mở được hồ sơ ra.

Còn nếu muốn thay đổi gì trong tài liều, thì chỉ có Tổng cục trưởng mới có quyền hạn này.

Kiều Nhi nhìn nét mặt kinh ngạc của Paul Anderson cô cười nói.

"Cục trưởng Anderson, xin ngài cho cấp dưới của mình, chứng thực những tài khoản này thêm một lần nữa.

Tôi nghĩ có người cố tình tạo ra những chứng cớ giả này, để vu oan giá họa cho thân chủ của tôi."

Paul Anderson liền cầm tời giấy có tư liệu của 5 tài khoản kia, đưa cho cấp dưới của mình nói.

"Cậu liên lạc với ngân hàng bên Thụy Sĩ, lấy thông tin về 5 tài khoản này."

Cấp dưới của Paul Anderson cầm lấy tờ giấy rồi cung kính rời đi.

Trong phòng thẩm vấn đột nhiên im lìm, không ai nói lời nào mỏi người trong đầu điều có suy nghĩ riêng.

Paul Anderson thì vẫn chưa hết kinh ngạc, với lời nói của Kiều Nhi.

Cô xin anh cho cô thời gian là 3 ngày để điều tra, nhưng chỉ ngắn gọn 1 ngày mà Kiều Nhi đã có thể xoay chuyển lại tình hình, anh thật không biết phải dùng lời lẽ gì để diễn tả năng lực làm việc của Kiều Nhi.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 38: Kiều Nhi kiêu ngạo.


Mạnh Hùng ngôi trầm tư, nét mặt nghiêm túc không nói gì.

Trong đầu anh hiện lên rất nhiều nghi vấn.

"Kiều Nhi làm sao lại có năng lực này?

Ai đã ở phía sau, để giúp đỡ cô?"

Mạnh Hùng nghĩ sau khi trở về, anh nhất định phải cho Trần Siêu, điều tra mới được.

Trần Siêu đứng một bên quan sát toàn bộ quá trình, sắc mặt bình tĩnh của Kiều Nhi làm anh phải khen ngợi.

Cô quả thật sứng danh là Kiều đại luật sư.

Nếu chủ nhân được cô ở bên cạnh giúp đỡ, thì anh sẽ yên tâm hơn.

Với năng lực và đầu óc ứng phó chuyện của Kiều Nhi, anh tin chắc không ai có thể làm được tốt hơn cô cả.

Chỉ trong thời gian ngắn như vậy, cô đã suy nghĩ ra một kế hoạch chu toàn để giúp Mạnh Hùng.

Anh tin chắc anh cũng không có khả năng đó.

5 phút sau cấp dưới của Paul Anderson với nét mặt khó tin, tay cầm 5 tờ giấy với tư liệu của 5 tài khoản mà ngân hàng Thụy Sĩ vừa mới fax qua.

Anh cung kính đưa cho Paul Anderson xem.Paul Anderson cầm sấp văn kiện lên xem, cặp mắt anh liền hiện lên vẻ khó tin.

Paul Anderson với nét mặt sửng sốt liền nhìn cấp dưới của mình, anh muốn xác nhận một lần nữa với cấp dưới của mình, những tư liệu này là do ngân hàng Thuỵ Sĩ vừa mới fax qua.Cấp dưới của Paul Anderson nhìn nét mặt kinh ngạc của anh, rồi gật đầu trong sự khẳng định.Ánh mắt nghi vấn của Paul Anderson nhìn thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp mà kiêu ngạo của Kiều Nhi, anh không thể nào tin được.

Cô thay đổi thông tin trong hồ sơ của cục cảnh sát đã là chuyện không đơn giản, vậy mà bây giờ cô còn có thể thay đổi cả thông tin bên ngân hàng Thuỵ Sĩ nữa.

Paul Anderson bất giác rùng mình, anh nhìn Kiều Nhi bằng ánh mắt không thể tin được, trong lòng anh thầm nghĩ."

Cô thật đáng sợ."

Mạnh Hùng nhìn thấy vẻ hốt hoảng trong ánh mắt của Paul Anderson.

Trong lòng anh hiện lên sự ngờ vực,

anh vươn tay cầm sấp văn kiện lên xem.Mạnh Hùng nhìn vào những thông tin trên tờ giấy rồi nhìn sang Kiều Nhi.Lúc này trên khuôn mặt cô hiện lên vẻ đắc ý và kiêu hãnh.

Kiều Nhi bình tĩnh một cách lạ thường, giống như cô đã đón được trước, Paul Anderson sẽ có phản ứng này.

Trong ánh mắt anh hiện lên vẻ khó tin.Tên trong tài khoản điều được đổi thành Mạnh Khang.

Còn số tiền hàng trăm triệu trong mỏi tài khoản, điều biến thành mười mấy triệu.

Làm sao cô có thể làm như vậy, tiền trong tài khoản đã đi về đâu.

Trong đầu Mạnh Hùng không thể lý giải được bài toán này.Lần đầu tiên Trần Siêu nhìn thấy nét mặt bâng khuâng này của Mạnh Hùng.

Anh nhìn vào tờ giấy, đừng nói chi là Mạnh Hùng và cục trưởng Anderson.

Vừa xem xong, tim của anh đã như ngừng đập.

Anh nhìn Kiều Nhi bằng ánh mắt sùng bái.

Cô thật suy nghĩ chu toàn, thảo nào vụ kiện nào vào tay cô điều được thắng kiện."

Cục trưởng Anderson, nếu tất cả chứng cớ điều được chứng thực không liên quan đến thân chủ của tôi.

Xin ngài hẩy rút lại đơn kiện này!"

Kiều Nhi nói với giọng đầy tự tin.

Nói xong cô không đợi Paul Anderson trả lời, liền cầm cặp táp đứng lên cùng với Mạnh Hùng và Trần Siêu rời khỏi phòng thẩm vấn.

Paul Anderson đi sau ba người ra khỏi phòng thẩm vấn, lúc này nét mặt anh mới trở nên ôn hoà hơn.

Vì trong trong phòng thẩm vấn, điều đuợc lắp ráp camera.

Vừa bước vào phòng camera liền được bật lên, để thu lại toàn bộ quá trình thẩm vấn.

Cho nên Paul Anderson phải tỏa ra thái độ, một cục trưởng chính trực thẩm vấn tội tình nghi.

"Kiều Luật sư, Mạnh Tổng chúc mừng hai người."

Paul Anderson chỉ nói ngắn gọn một câu, mà Kiều Nhi liền hiểu ý.

Cô cười bất tay anh nói.

"Cảm ơn cục trưởng, ngài quả thật là một người cảnh sát anh minh.

Đã giúp tôi tìm ra chứng cớ, chứng minh thân chủ của tôi bị người ta vu oai.

Vậy tôi nghĩ ngài nên điều tra tập đoàn Mạnh Thị và cái tên trong tài những tài khoản Thụy Sĩ kia."

"Được, tôi biết."

Nếu Kiều Nhi đã nói như vậy, anh biết cô muốn anh làm khó Mạnh Khang.

Vậy thì anh sẽ làm theo lời cô nói, dù sao anh cũng đã có đầy đủ chứng cớ trong tay để bất người về thẩm vấn.

"Mạnh Tổng, ngài phải biết trân trộng người trước mắt."

Paul Anderson lịch sự nhìn Mạnh Hùng nói một cách nghiêm túc.

Nói xong anh và cấp dưới đi về phòng làm việc của mình.

Vừa đi Paul Anderson vừa nói với cấp dưới của mình.

"Cho người mời Mạnh Khang của tập đoàn Mạnh Thị về điều tra."

Mạnh Hùng, Kiều Nhi và Trần Siêu rời khỏi cục cảnh sát.

Trên xe do Trần Siêu lái về khách sạn, không ai nói một lời nào.

Không khí ngột ngạt làm Kiều Nhi cảm giác khó chịu, cô nhìn nét mặt không vui của Mạnh Hùng liền nói.

"Mạnh Tổng, anh có gì cứ nói, em không thích nhìn thấy sắc mặt hầm hầm này của anh."

Nghe Kiều Nhi nói vậy, chân mày Mạnh Hùng bất giác cau lại thành đường thẳng, mội thì mím chặt.

Mạnh Hùng không nói gì, anh quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Kiều Nhi biết anh đang tức giận, vì cô làm việc mà không bàn bạc với anh trước.

Kiều Nhi trong lòng cảm giác có lỗi, nếu đổi lại là cô.

Nếu Mạnh Hùng làm việc gì mà không nói trước với cô, cô cũng sẽ tức giận giống như anh.

Kiều Nhi ngồi xích lại gần Mạnh Hùng hơn, tay cô khều vào bàn tay to lớn của anh đang đặt trên đùi mình.

Mạnh Hùng nhìn thấy hành động trẻ con này của cô, trong lòng muốn cười nhưng ngoài mặt vẫn giữ thái độ lạnh lùng.

Lúc này Kiều Nhi không quan tâm đến sự có mặt của Trần Siêu, cô chỉ đang lo lắng việc Mạnh Hùng đang tức giận.

Kiều Nhi dùng ánh mắt có lỗi nhìn Mạnh Hùng, nói với giọng ngõng nhẽo.

"Mạnh Hùng, anh đừng giận Kiều Nhi mà.

Từ nay về sau, Kiều Nhi sẽ.......không giấu anh bất cứ điều gì."

Trần Siêu nghe cô nói mà nổi da gà, anh nhìn vào gương chiếu hậu,

để quan sát nét mặt của Mạnh Hùng.

Nét mặt muốn cười mà làm bộ như giận dữ của Mạnh Hùng làm Trần Siêu lắc đầu bội phục.

Trong lòng thầm nghĩ, hai người này thật giống như trẻ con.

Trần Siêu lịch sự ấn vào nút, một bức màn vươn lên chặn lại tầm nhìn của anh.
 
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Ngôn Tình, Hắc Bang)
Chương 39: Kiều Nhi, anh muốn em.


Kiều Nhi bỏ xuống sự kiêu ngạo của mình để năn nỉ anh.

Nhõng nhẽo một hồi mà vẫn không thể làm Mạnh Hùng nguôi giận.

Kiều Nhi nhìn anh, khuôn mặt cương nghị của Mạnh Hùng không có biểu cảm gì.Trong lòng Kiều Nhi liền tức giận, tính tình ngang bướng của cô liền trỗi dạy.

Từ trước tới giờ Kiều Nhi cô, chưa từng hạ giọng trước mặt bất kỳ ai.

Kiều Nhi xích người mình ra xa Mạnh Hùng, cô ngồi thẳng người lại."

Dừng xe."

Giọng tức giận của cô vang lên, Mạnh Hùng nghe cô nói vậy liền quýnh lên.

Anh cầm lấy tay Kiều Nhi kéo đến gần mình."

Sao..... giận anh à?"

Mạnh Hùng nói với giọng dỗ dành."

Tại anh!

Người ta đã xuống nước năn nỉ, mà anh còn không hết giận."

Mạnh Hùng nhìn nét mặt hờn dỗi của cô, mà trong lòng cảm giác ngọt ngào.

Anh bế Kiều Nhi lên ngồi trên đùi mình, tay sờ vào khuôn mặt tinh tế của cô nói."

Từ nay về sao, em muốn làm việc gì cũng phải nói cho anh biết trước có được không?"

Mạnh Hùng không phải là một người không biết lý lẽ, anh biết cô quan tâm đến anh.

May mà lần này không cần phải mạo hiểm.

Nhưng nếu sau này anh lại xảy ra chuyện, anh không muốn cô vì giúp anh mà làm ra những chuyện nguy hiểm đến tính mạng.Kiều Nhi biết anh đang quan tâm đến cô, cô nhìn vào cặp mắt thâm tình của anh nói."

Được!

Sau này dù bắt cứ chuyện lớn hay nhỏ gì, em cũng sẽ bàn bạc với anh.

Có được chưa.....Mạnh Tổng."

Vừa nói Kiều Nhi vừa cười, để lộ hai má lúm đồng tiền xinh xắn, cô khom người hôn lên môi anh.Kiều Nhi nhìn vào mắt của Mạnh Hùng, trong ánh mắt của anh chứa đựng sự yêu thương và chiều chuộng.Cô sờ lên khuôn mặt anh tuấn và nghiêm nghị của anh.

Trong lòng Kiều Nhi thầm nghĩ, sau này dù phải dùng bất cứ thủ đoạn gì, cô cũng sẽ không để cho bất kỳ ai, làm tổn thương đến người đàn ông này của cô.Kiều Nhi áp sát người mình vào lòng anh, dựa đầu mình lên lòng ngực rắn chắc của Mạnh Hùng, cô có thể nghe được nhịp tim đập bất ổn của anh.Mạnh Hùng vì sự thân mật này của Kiều Nhi mà trong lòng hiện lên tia dục vọng.

Ánh mắt Mạnh Hùng trở nên mờ mịt, anh khom xuống hôn lên tóc cô, giọng nói khàn khàn của anh thì thầm vào tai Kiều Nhi."

Kiều Nhi, anh muốn em."

Xe vừa dừng lại trước cửa khách sạn, Mạnh Hùng không thể chờ được nữa.

Anh gấp gáp dắc tay Kiều Nhi đi thẳng lên phòng.

Trần Siêu nhìn thấy dáng vẻ vội vã của Mạnh Hùng, anh bất giác lắc đầu.

Đúng thật như câu

"Anh hùng khó qua được ải của mỹ nhân."

Trong thang máy Mạnh Hùng và Kiều Nhi hai thân thể không rời nhau.

Cửa thang máy vừa mở ra Mạnh Hùng đột nhiên bế Kiều Nhi lên, đi thẳng vào phòng VIP 5600 của mình.

Vừa bước vào cửa Mạnh Hùng đã cởi hết quần áo trên người Kiều Nhi ra.

Kiều Nhi nhìn dáng vẻ gấp gáp, với nét mặt nôn nóng này của anh mà bật cười.

Nếu như là trước đây, cô sẽ không tin rằng, người trước mặt mình là Mạnh Tổng của tập đoàn Tân Mạnh Thị.

Một người tính tình tàn bạo, không hề xem phụ nữ ra gì.

Sau cuộc ái ân, Kiều Nhi thân thể mệt mỏi nằm trong lòng của Mạnh Hùng mà ngủ.

Mạnh Hùng nhìn thấy cô ngủ thoải mái và yên ổn như vậy.

Anh yêu thương không dám động đậy sợ đánh thức cô.

Sáng sớm ngày hôm sau, khi Kiều Nhi tĩnh lại không thấy Mạnh Hùng đâu, cô ngồi dậy cầm lấy áo khoác trên đầu giường mặc vào.

Kiều Nhi đi chặn trần nhẹ nhàng ra ngoài.

Đứng trước cửa phòng khách Kiều Nhi nhìn thấy, Mạnh Hùng đang ung dung ngồi trên sopha.

Ngô Đức và Trần Siêu cung kinh đứng trước mặt anh.

"Chủ Nhân, người của chúng ta phái đi ám sát James đã thất bại.

James đã trốn thoát, thủ hạ nghe tin hắn đã trốn về bên Trung Đông."

Mạnh Hùng nghe Ngô Đức nói vậy trong ánh mắt anh, liền hiện lên tia giận dữ.

Anh dụi tất điếu cigar trong tay nhìn Ngô Đức nói.

"Tên bỏ thuốc!"

Mạnh Hùng không nói hết câu, anh chỉ nói đơn giản 3 chữ.

Ngô Đức liền hiểu, anh gật đầu cung kính báo cáo.

"Tên bỏ thuốc vào rượu của Kiều luật sư, đã bị chúng ta bắt được.

Đã được đưa về tổng bộ Bang Bạch Hổ để chịu cực hình."

Mạnh Hùng đã thay đổi ý định, anh không cho Ngô Đức giết chết hắn.

Giết chết hắn thì quá dễ dàng cho hắn rồi.

Anh phải làm cho hắn, muốn sống cũng không được mà muốn chết cũng không xong.

Anh muốn từ từ mà hành hạ hắn, như vậy mới có thể làm nguôi đi lửa giận trong lòng anh.

"Phái người qua Trung Đông, bất cho bằng được James cho ta."

"Dạ, thuộc hạ đi ngay."

Ngô Đức cung kính trả lời, rồi rời đi.

Mạnh Hùng ngồi nghiêm túc, hai bàn tay bất chéo lẫn nhau, nhìn Trần Siêu với ánh mắt sắc bén.

"Điều tra ra, ai đã giúp Kiều Nhi chưa?"

Giọng nói băng lạnh của anh vang lên.

Trần Siêu lắc đầu nói với giọng đầy bất lực.

"Thuộc hạ đã phái người điều tra, nhưng vẫn không có tin tức.

Người ở đằng sau giúp Kiều luật sư không đơn giản.

Họ làm việc rất gọn gàn, không để lại bất kỳ manh mối gì."

Mạnh Hùng nghe Trần Siêu nói vậy trong lòng hiện lên sự lo âu.

Người này là ai, mà thế lực lại mạnh như vậy, kể cả người của anh mà cũng tra không ra.

Kiều Nhi nhìn thấy nét mặt lo âu của anh, trong lòng cô cũng hiện lên nổi buồn phiền.

Kiều Nhi bước vào trong, cô đi đến ngồi bên cạnh Mạnh Hùng.

Anh nhìn cô yêu thương nói.

"Em có đối không?"

Giọng nói dụi dàng, khác một trời một vực với giọng nói ma quỷ vừa rồi.

Kiều Nhi lắc đầu, cô nhìn anh rồi nhìn Trần Siêu nói.

"Hai người không cần điêu tra, người giúp em là một người bạn rất thân.

Bạn em, không muốn cho ai biết thân phận thật sự của mình, nên em mới không nói."

Trần Siêu nghe Kiều Nhi nói vậy anh nhìn cô với nét mặt hiếu kỳ.

"Kiều luật sư, chị làm sao để giải quyết chuyện này."

Kiều Nhi nhìn anh cười, cô quay qua nhướng mày nhìn Mạnh Hùng nói.

"Anh muốn biết!

"

Mạnh Hùng không trả lời, chỉ gật đầu một cái.

Anh không muốn biết cô đã làm gì với số tiền trong tài khoản của anh, bởi vì anh tin chắc cô sẽ trả nói lại cho anh.

Mạnh Hùng chỉ muốn biết cô đã dùng cách gì, để có thể thay đổi thông tin của anh trong các tài khoản bên ngân hàng Thuỵ Sĩ.

Và tại sao cô lại phải hãm hại Mạnh Khang.
 
Back
Top Bottom