- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 439,757
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #21
Tôi Thương Bậu , Bậu Thương Ai ?
Chương 20 : Một Tin Đồn , Một Mồi Lửa !
Chương 20 : Một Tin Đồn , Một Mồi Lửa !
Tới nơi trời cũng đã tối.Cậu kêu Mùi dìu Khiêm vô phòng trước còn mình ở ngoài.Nhà trên đây của cậu rộng lắm , cũng chẳng thua gì nhà ông đâu.Mà được cái cũng thoải mái hơn nữa."..."
Căn phòng xa hoa , đồ trang trí toàn là những món đắt tiền.Khiêm nằm trên giường.Mắt hơi mở hé.Một lúc sau Khiêm mới mở hết mắt lên được.Nhưng nhìn cái trần nhà xa lạ này Khiêm chẳng nghĩ được gì hết.Xong lại đưa mắt nhìn xuống tay mình.Cậu ngủ rồi.Ngồi đó mà gục trên giường ngủ chớ chẳng dám lên giường ngủ cho hẳn hoi.Khiêm thấy cậu , lòng chợt cảm thấy an toàn.Tay Khiêm đau lắm , nhưng vẫn nhấc lên được.Tay nhỏ đưa lên đầu cậu mà xoa.Cảm nhận được thứ gì đó đang di chuyển trên đầu mình , cậu cũng bừng tỉnh."
Khiêm !
"Tay cậu nhanh nắm lấy tay nhỏ đó.Mặt hiện rõ cái vẻ lo lắng."
Em có còn đau chỗ nào không ?
"Khiêm lắc đầu , dường như chẳng còn sức để nói."
Em uống nước nghen ?
"Cậu đỡ Khiêm dậy.Cho Khiêm uống nước.Môi son kia của cậu nay khô hết rồi."...Chỗ này..Là chỗ nào vậy...Cậu ?
"Cậu đặt ly nước xuống , ngồi lên giường."
Nhà của cậu "" Nhà của cậu hả ?
"Cậu gật đầu.Tay vẫn cứ nắm lấy tay người kia."
Cậu xin lỗi , cậu để em đau một mình rồi "Khiêm lắc đầu."..Em đâu , có sao "Mắt cậu ánh lên như sắp khóc nhưng nước mắt không rơi."
Không , lỗi cậu mà , cậu để em ở nhà một mình "Mặt hoa da phấn của cậu nay sao mà xanh xao quá."
Mấy giờ rồi cậu ?
"Cậu nhìn ra ánh sáng ngoài cửa sổ."
Chắc tầm 4 , 5 giờ rồi hay em ngủ lại đi nghen ?
"Cậu đỡ Khiêm nằm xuống.Tay vỗ vỗ nhẹ trên ngực Khiêm , ru Khiêm vào giấc ngủ một lần nữa.Cạch.Khiêm ngủ rồi , còn cậu thì phải đi xem kết quả của mình.Bàn trà , bình trà nóng chị Mùi mới pha.Cậu ngồi đó , mắt nhìn tách trà nóng , tay gõ gõ nhẹ trên vành."
Dạ cậu , con cho người làm xong rồi"Cậu nghe anh An báo mà khẽ cười.Cậu gật đầu nhẹ.Sớm muộn gì cả xứ Cần Thơ đến Sa Đéc rồi Ba Tri cũng biết.Cái tin đó..."
Mùi , lát ra nấu cho tôi nồi cháo "" Dạ "Khiêm nằm cả một đêm.Mình mảy cũng đỡ hơn.Nhưng mà nó còn nhức lung lắm.Cậu chăm Khiêm cả đêm , tới rạng sáng mới chợp mắt nhưng vừa chợp mắt thì Khiêm thức nên cậu thức luôn.Này là lần thứ 2 cậu vì Khiêm mà có hai con mắt thâm rồi đấy.Cậu túc trực bên Khiêm mãi.Chẳng cho Khiêm đụng thứ gì , muốn gì cứ nói cậu làm hết.Cậu như tay chân của Khiêm vậy.Cạch.Tô cháo mới nấu nóng hổi , bóc cả khói."
Em ăn cháo nghen ?
"Khiêm gật đầu.Mệt quá nên muốn nói cũng chẳng xong.Cậu chăm sóc Khiêm ân cần lắm.Cái vẻ ân cần mà hơn 20 mấy năm chẳng ai thấy."
Coi chừng nóng "Cậu thổi cháo , đút từng muỗng cho người thương."
Ăn được không ?
"Khiêm cười."
Dạ được , ngon lắm "Không gian chỉ có hai người.Ở đây chẳng phân biệt chủ - tớ.Chỉ có đôi trẻ với mối tình đang rực cháy này thôi."..."
Ngày một rồi ngày hai.Chẳng biết từ đâu có tin đồn cậu hai nhà hội đồng Trịnh vũ phu , đánh đập vợ con đã lan truyền khắp Cần Thơ , Ba Tri , Sa Đéc còn lên cả Mỹ Tho.Cậu hai này cũng có vựa lúa có tiếng.Con nhà trâm anh thế phiệt mà lại có tin đồn như thế.Đồn trên báo thì còn giải quyết được , chứ truyền miệng kiểu này thì có mười ông hội đồng cũng chẳng ăn thua vào đâu hết.Ông Thanh hay tin , tra hỏi mới biết.Mợ hai được ông rước về nhà rồi nhưng hôn thú vẫn chưa xé.Tại cậu hai.Ông Thanh thương con , quyết rước Mỹ Nhung về cho bằng được chớ chẳng chịu để cô bên nhà đó nữa.Coi như mợ cũng thoát được số khổ.Về nhà mình thì cha mẹ , anh chị cũng lo cho mình hơn."..."
Nhà hội đồng Trịnh giờ loạn hết cả lên.Con trai trưởng thì bỏ nhà ra đi , dập đầu từ cha.Con trai út thì rộ lên tin đồn vũ phu , tiếng lành đồn gần tiếng xấu đồn xa.Chuyện làm ăn cũng ảnh hưởng không ít.Mấy mối buông cũng bỏ hết."
Mẹ kiếp , đâu ra mấy lời đồn đó vậy ?
""..."
Mấy ngày nay Khiêm ở trong phòng miết có được cậu cho ra ngoài đâu.Cậu chăm Khiêm như em bé ý.Chẳng cho đụng tay.Mấy vết thương nhờ đó mà cũng lành nhanh hơn.Khiêm nay nhìn cũng tươi tắn lắm đa.Chớ hỏng có nhăn nhó như mấy ngày đầu nữa."
Nay em ăn gì , cậu dặn Mùi nấu cho "Khiêm tựa vào lòng cậu , suy nghĩ đôi chút."
Em muốn ăn mứt "" Mứt hả ?
"Khiêm gật gật đầu."
Gói lần trước cậu cho , em ăn hết trơn ời "Cậu cười.Thì ra Khiêm ăn hết đồ cậu cho luôn đó."
Vậy lát cậu kêu chị Mùi làm cho em ăn nghen ?
"" Dạ "Khiêm " dạ " cái giọng nó ngọt xớt à !Dị đó , biểu sao cậu hỏng mê cho được Khiêm ơi !"..."
Tối nay trăng tròn.Độ trời này chắc cũng gần rằm rồi đó nghen !Trăng sáng soi rọi lòng người.Cậu thảnh thơi ngồi trên bàn trà sau khi ru Khiêm ngủ.Cậu đang chờ ai ?À , cậu chờ anh An."
Dạ thưa cậu , con báo cho cậu Vũ với cho người đưa thư lên Mỹ Tho cho cậu Lộc rồi "Cậu gật đầu với vẻ hài lòng.Trời cũng khuya rồi nhỉ ?Tháng này còn là tháng hè , trờ cũng nóng."
Dạo này trời hanh khô , cẩn thận củi lửa , dễ cháy lắm đa "Nghe cậu nói , anh An ngầm hiểu gì đó mà gật đầu.Cậu thấy anh An đã hiểu thì cũng đi vào trong mà ôm người kia ngủ thôi."..."
Cần Thơ.Nữa đêm khuya vắng.Chẳng ai qua lại.Bỗng một ánh sáng đỏ phừng lên.Gió thổ nhẹ càng làm cái ánh sáng đó lớn hơn.Phừng Phực.Cháy rồi !!!Chẳng ai hay.Một xưởng lúa to.Một mồi lửa nhỏ.Thiêu rụi tất cả.Lửa cháy rực , làm sáng cả một mảnh trời.Người gác lúc nãy vừa rời đi , giờ quay lại mới hay tin..."
CHÁY XƯỞNG RỒI !!!
"Người đó hô hoán.Công nhân kéo nhau ra dập lửa.Nhưng phát hiện muộn quá.Càng đổ nước lửa càng cháy lớn hơn.Lửa mà đốt bằng xăng bằng dầu , càng đổ nước nó càng phực lên đó đa.Cậu hai nghe tin chạy ra thì chuyện cũng đâu vào đó.Khung cảnh hỗn loạn.Lửa cháy , thấp sáng một mảnh trời Cần Thơ.Bao công sức của cậu hai coi như đổ sông đổ bể rồi."
Dập lửa mau lên !
Sao tự dưng lại cháy !?
"Cậu hai gào lên.Nhưng cháy cũng đã cháy rồi.Lúa trong kho cũng cháy khét.Mất hơn cả tiếng mới dập được lửa , thế nhưng cả vựa lúa giờ chỉ còn một đống tro tàn cháy đen.Hên là chẳng có ai thiệt mạng , nhưng thiệt hại thì có.Bao mối làm ăn mà giờ chẳng còn gì thì biết ăn nói làm sao với người ta ?Âu thì cũng do gieo nhân nào gặt quả náy !"..."
" Em chưa ngủ hả ?
"Khiêm ôm gối , ló đầu ra khỏi mền nhìn cậu."
Cậu..Hỏng ôm em..Nên em ngủ hỏng có được gì hết "Cậu cười."
Vậy để cậu ôm em , đặng em ngủ cho ngon nghen ?
"Khiêm ngại ,chỉ gật gật đầu chứ chẳng đáp.Thân nhỏ kia chui rút vào trong lòng cậu.Ấm lắm à nghen !Mà cái ấm này chỉ có mình Khiêm biết thôi chớ ai đâu mà biết được !Một tin đồn , một mồi lửa của cậu cả , dường như đã triệt mọi đường sống của cậu hai.