Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 760: Cuộc Sống Thường Nhật Và Hậu Tiếp


Phần lớn khán giả trong phòng livestream đều từng nghe qua trò chơi gọi hồn,

thỉnh thoảng cũng thấy tò mò, lúc này thấy người hữu duyên kia thảm như vậy,

liền chủ động dập tắt ý nghĩ trong lòng.

Trò chơi gọi hồn tuy k*ch th*ch, nhưng chưa chắc đã có mạng mà hưởng thụ.

Thấy thời gian đã muộn, An Như Cố chuẩn bị offline. Lúc này, cô bỗng nhớ tới

chuỗi nhà ma và nhà hàng đã được đưa vào kế hoạch, hiện tại đang rất thiếu ma

quỷ.

Hơn nữa, phần lớn ma quỷ đều là những hồn ma vất vưởng, thường đi một

mình, phân tán khắp nơi. Bạn của người hữu duyên kia lại có thể thu hút được

đến cả trăm con ma quỷ, có lẽ có thể chiêu mộ bọn chúng, sau đó mở nhà ma

thứ hai ở thành phố hạng nhất kia.

Vì việc khai trương nhà ma nhất định phải quảng bá rầm rộ, An Như Cố suy

nghĩ một chút, liền đăng quảng cáo trong phòng livestream: "Nhà ma Xuất Vân

sắp mở thêm chi nhánh rồi, khi nào khai trương sẽ thông báo cho mọi người."

Lời này vừa thốt ra, không ít khán giả trong phòng livestream, dù đã từng đến

nhà ma hay chưa từng, đều tỏ ra vô cùng vui mừng.

[Á á á á sắp mở cửa hàng thứ hai rồi sao? Đợi chờ lâu như vậy, cuối cùng cũng

đợi được rồi!]

[Lâu lắm rồi đã được "gieo cỏ" trên Weibo, mọi người nói phó bản bên trong rất

hay, đến một chuyến nhất định sẽ không uổng phí, đứng top đầu cả nước.

Nhưng mà Nam Thành xa quá, thật sự là không có thời gian đi, có thể mở thêm

chi nhánh thật sự là quá tốt rồi! Mừng rỡ hân hoan]

[Cho cô thời hạn một ngày, mau mở nhà ma đến trước cửa nhà tôi! Đừng có mà

không biết điều, nếu không tôi sẽ quỳ xuống cầu xin cô đấy.]

An Như Cố nói: "Nếu tình hình kinh doanh khả quan, sẽ tiếp tục mở rộng."

Tuy số lượng ma quỷ lưu lại nhân gian không nhiều, nhưng sức sát thương

không hề nhỏ, gây ra chuyện kỳ quái sẽ khiến rất nhiều người khiếp sợ. Từ khi

đến nhà ma Xuất Vân, những con ma quỷ kia đều ngoan ngoãn làm việc, được

ăn hương nến thơm ngon, ngày tháng trôi qua vô cùng sung sướng, không còn

tâm trí gây chuyện nữa.

"À đúng rồi, nhà hàng Xuất Vân sắp khai trương rồi. Địa chỉ ở ngay chân núi

Xuất Vân, cũng chính là gần công ty. Nếu rảnh rỗi, mọi người có thể đến thử."

Phòng livestream lập tức bùng nổ.

[Wow, lĩnh vực kinh doanh của streamer rộng quá vậy, lại còn mở nhà hàng nữa

sao? Không sợ đánh mất danh tiếng à?]

[Tin tôi đi, chắc chắn sẽ không đâu! Lần trước đến nhà ma ăn cánh gà rán đẫm

máu, vừa bị dọa đến khóc thét, vừa ăn ngon lành, vì nó thật sự quá ngon. Nghe

nhân viên nói, gà dùng để làm cánh gà rán là gà ta được thu mua trong thôn, thịt

rất mềm, càng nhai càng thơm. Mau điều đầu bếp của nhà ma sang nhà hàng

đi!]

[Bạn trên lầu, khi nào khai trương tôi sẽ đến, nếu không ngon thì tôi sẽ quay lại

đánh bạn.]

[Song hỷ lâm môn, không phát lì xì mừng một cái sao? (chó đầu)]

Nhìn những bình luận tràn ngập màn hình, An Như Cố chọn đại vài bình luận

để trả lời: "Đầu bếp của nhà ma và đầu bếp của nhà hàng không giống nhau,

nhưng đều là những đầu bếp giỏi. Còn về hương vị, mỗi người mỗi khẩu vị, tôi

không dám đảm bảo là bạn nhất định sẽ thích."

"Lì xì... cũng được."

Trong ngành livestream, rất nhiều streamer thường xuyên tặng quà cho fan, để

củng cố lượng người hâm mộ cũng như tăng sự gắn bó của fan. Cách thức mà

streamer trên nền tảng Cá Mập thường sử dụng nhất là lì xì may mắn, cách thức

rút thăm cũng không khác gì rút thăm trúng thưởng khi livestream.

An Như Cố chọn một bao lì xì ở hậu trường, phần thưởng có nhiều lựa chọn,

vừa có tiền mặt, vừa có quà tặng.

Cô suy nghĩ một chút, tặng tiền mặt thì quá tầm thường, vẫn là tặng quà thiết

thực hơn.

Đạo quán Xuất Vân có rất nhiều sản phẩm, bùa bình an, bùa đào hoa, bùa may

mắn, ngọc bội và vòng tay trừ tà, thậm chí còn có cả cỏ mộng. Có quá nhiều thứ

có thể làm quà tặng cho cư dân mạng.

"Tôi sẽ phát lì xì may mắn, rút thăm một trăm người. Khi công bố kết quả, hậu

trường của các bạn sẽ nhận được thông báo trúng thưởng và đường link do hệ

thống gửi đến, chỉ cần điền địa chỉ vào đường link là được. Sau khi nhận được

địa chỉ, tôi sẽ gửi quà tặng cho các bạn qua chuyển phát nhanh."

"Còn về phần quà là gì, tùy duyên vậy."

[Đây chẳng phải là mở hộp quà mù sao? Thật sự rất hấp dẫn.]

[Nơi nào có rút thăm trúng thưởng, nơi đó có tôi!]

[Streamer, có thể cho em một suất "gian lận" được không, bàn tay đen đủi của

em sắp khóc rồi.]

[Rút kiếm ra nào, lũ người châu Âu c.h.ế.t tiệt, tộc trưởng châu Phi chúng ta

vĩnh viễn không đầu hàng!]

An Như Cố gửi lì xì may mắn đi, mười phút sau, một trăm người hữu duyên đã

"ra lò".

Những người rút thăm trúng thưởng đều hò reo vui mừng, khoe khoang trên

mục bình luận, khiến những người không rút thăm trúng thưởng vô cùng phẫn

nộ.
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 761


An Như Cố dặn dò bọn họ chú ý thông báo ở hậu trường, sau đó tắt livestream,

không quan tâm nữa.

An Như Cố liên lạc với đội ngũ thi công thường xuyên hợp tác, bảo họ xây

dựng nhà hàng ở gần công ty, dự kiến tháng sau có thể khai trương.

Người dân thôn Thang Trì nghe được tin tức, đều rất vui mừng. Ngôi làng này

được đặt tên theo suối nước nóng, phần lớn người dân đều mở nhà nghỉ suối

nước nóng, nhưng việc kinh doanh vô cùng ảm đạm.

Thế nhưng, từ khi An Như Cố trở về kế thừa đạo quán Xuất Vân, mọi chuyện

đã có chuyển biến tốt đẹp.

Càng ngày càng có nhiều người đến đạo quán Xuất Vân thắp hương, cũng có

người đến nhà ma Xuất Vân chơi, mang đến một lượng lớn khách hàng cho các

nhà nghỉ suối nước nóng. Hơn nữa, nhà ma sẽ định kỳ thu mua nông sản với số

lượng lớn từ người dân, giá cả rất phải chăng, người dân không còn phải vất vả

chở rau củ quả vào thành phố bán hoặc bán cho thương lái nữa.

Giờ đây, An Như Cố lại mở thêm nhà hàng, nhu cầu rất lớn, đã ký hợp đồng với

họ, thu nhập của người dân tăng lên đáng kể.

Người dân trong thôn thật lòng cảm ơn cô, mỗi dịp lễ Tết đều đến thăm hỏi, biết

cô không nhận tiền, nên đã đặc biệt mang theo lạp xưởng và những món ăn

khác.

Người dân ở vùng lân cận đều biết thôn Thang Trì có một sinh viên đại học về

quê mở đạo quán, lại còn làm ăn phát đạt khắp cả nước, lại còn biết báo đáp quê

hương, ai nấy đều vô cùng ngưỡng mộ.

Đứa trẻ lợi hại như vậy, sao không phải là người làng mình chứ?

Trên Weibo, trong siêu thoại của đạo quán Xuất Vân xuất hiện một bài đăng, chỉ

trong nháy mắt, độ hot đã tăng vọt.

[Đã hai ngày rồi, mọi người đã liên lạc được với tổ tiên nhà mình chưa?]

[Chưa. Tôi ngày nào cũng gọi, đêm nào cũng gọi, nhưng tổ tiên nhà tôi nhất

quyết không chịu vào giấc mơ của tôi!]

[Tôi thì không, nhưng bạn tôi lại trúng thưởng. Cậu ấy là bác sĩ Đông y, mấy

hôm nay mất ngủ, mắt thâm quầng hết cả, tôi hỏi cậu ấy có chuyện gì, cậu ấy

nói ông cố nội cậu ấy vào giấc mơ của cậu ấy. Sau đó bảo cậu ấy hoặc là học

hành cho tử tế, hoặc là đổi nghề đi làm bác sĩ Tây y, đừng làm hỏng danh tiếng

của ông ấy. Tôi hỏi cậu ấy có đồng ý không? Cậu ấy vừa khóc vừa nói, làm sao

dám không đồng ý? Đó là ông cố nội cậu ấy, bố cậu ấy trước mặt ông ấy cũng

chỉ là cháu chắt thôi.]

[Trời ơi, thật là thảm, bị "lên đời" rồi!]

[Thảm sao? Tôi không thấy vậy. Mọi người không biết ông cố nội của cậu ấy là

một lão trung y rất nổi tiếng ở tỉnh này, đã từng chữa bệnh cho rất nhiều nhân

vật tầm cỡ, y thuật vô cùng cao siêu. Trước đây, bạn tôi lúc nào cũng khoe

khoang về những trải nghiệm "bá đạo" của ông cố nội cậu ấy, nói giá như ông

ấy còn sống thì tốt biết mấy. Lần này ông cố nội cậu ấy vào giấc mơ của cậu ấy,

cậu ấy vừa than vãn áp lực nặng nề, vừa lén lút vui mừng, ngoài mặt thì chê bai,

trong lòng thì tự hào, đúng là "trà xanh" mà.]

[Ghen tị c.h.ế.t mất, tôi cũng muốn học Đông y, cho dù không học giỏi đến đâu,

có thể tự mình và chăm sóc sức khỏe cho người nhà cũng tốt.]

[Liệu có khả năng nào, bị tổ tiên giục giã học hành, áp lực thật sự rất lớn hay

không! Bà ngoại tôi làm bùn niêm phong ấn rồng, loại bùn này rất hiếm, phải

mất rất nhiều thời gian mới làm được một miếng, nhưng tôi mãi vẫn chưa học

được tinh túy, chưa đạt đến mức độ hoàn mỹ, trong lòng lúc nào cũng canh

cánh. Kết quả bà ngoại bỗng nhiên xuất hiện trong giấc mơ của tôi, tôi nhớ bà

ấy quá, ôm chầm lấy bà ấy mà khóc, hy vọng ngày nào cũng có thể mơ thấy bà

ấy.

Tôi muốn tâm sự với bà ấy, nhưng bà ấy lại muốn tôi học tập. Giờ đây, ban ngày

tôi phải học toán với giáo sư, buổi tối lại phải "chơi bùn" trong giấc mơ, đầu óc

không được nghỉ ngơi một phút nào, tê liệt cả người.]

[Hừ, lại thêm một người "trà xanh" nữa, không được thì đổi tôi đi, bà ngoại của

bạn còn nhận cháu gái nữa không?]

Tuy ngoài miệng ai cũng nói ghen tị, nhưng trong lòng đều rất muốn được học

hỏi từ tổ tiên, bởi vì ai mà chẳng muốn có một kỹ năng lợi hại cơ chứ?

Thế nhưng, rất ít người liên lạc được với tổ tiên, đốt rất nhiều tiền âm phủ và

vàng mã, nhưng lại không nhận được hồi âm. Đừng nói là được tổ tiên báo

mộng, bọn họ còn chẳng mơ thấy gì.

Chỉ có thể tự an ủi bản thân, có lẽ tổ tiên đã đầu thai chuyển thế rồi, cho nên

mới không hồi âm.

Trên thực tế, rất nhiều tổ tiên căn bản chưa đầu thai, mà là không muốn quan

tâm đến đám con cháu này.

Thật ra, làm ma làm quỷ lâu ngày, rất nhiều người sẽ coi địa phủ là nhà, tình

cảm với nhân gian dần dần phai nhạt.

Hơn nữa, gia tộc đời nối đời sinh sôi nảy nở cho đến ngày nay, con cháu đã trở

nên vô cùng xa lạ, đừng nói là gặp mặt, mà ngay cả tình cảm cũng không có.
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 762


Đám con cháu chưa từng gặp mặt này lại còn muốn bọn họ báo mộng, bọn họ

còn muốn giữ thể diện nữa hay không?

Lại còn dám sai bảo bọn họ làm việc? Nằm mơ đi!

Quán bar nào đó trong thành phố

Một nhóm bạn bè ăn chơi tụ tập uống rượu, thấy Lương Tiểu Vĩ không cụng ly

với bọn họ, liền hỏi: "Lương Tiểu Vĩ, cậu đang xem gì vậy? Mải mê thế?"

Lương Tiểu Vĩ cầm điện thoại, thản nhiên nói: "Đang bảo người ta giao hàng,

đừng làm phiền tôi."

"Mua cái gì thế?"

"Đến rồi thì biết."

Không lâu sau, người giao hàng gõ cửa giao hàng.

Lương Tiểu Vĩ xoa tay hầm hè, nôn nóng mở gói hàng, chiếc vòng tay dây leo

m.á.u gà xinh đẹp đập vào mắt.

Dây leo m.á.u gà là một vị thuốc Đông y, có tác dụng hoạt huyết hóa ứ. Nơi sản

xuất nằm ở độ cao so với mực nước biển lớn, sản lượng rất ít ỏi, được mệnh

danh là "sinh vật của tuyết vực". Đeo vòng tay dây leo m.á.u gà có thể giảm đau

nhức xương khớp do phong thấp, hơn nữa còn có thể trừ tà.

Chiếc vòng tay này đương nhiên không phải do An Như Cố làm, mà là mua ở

ngoài tiệm. Điểm khác biệt là, chiếc vòng tay dây leo m.á.u gà này đã được khai

quang, hiệu quả trừ tà càng mạnh hơn.

Bề mặt chiếc vòng tay vô cùng bóng loáng, không hề thô ráp, chỉ cần nhìn thôi

cũng có thể tưởng tượng ra cảm giác dễ chịu khi đeo nó.

"Mua vòng tay ở đâu vậy? Nhìn đẹp đấy."

"Không phải mua, là rút thăm trúng thưởng."

Người bạn vô cùng kinh ngạc: "Cậu thiếu gia đây mà cũng tham gia rút thăm

trúng thưởng sao?"

Lương Tiểu Vĩ đem sự việc kể lại một lượt, mọi người lúc này mới biết anh ta

rút thăm trúng thưởng trong phòng livestream của An Như Cố, lập tức trở nên

hưng phấn, ánh mắt nhìn chiếc vòng tay dây leo m.á.u gà cũng khác hẳn.

"Vận may của cậu tốt thật đấy, sao tôi không có được vận may như cậu nhỉ?"

"Mau cho tôi sờ tay cậu một cái, lát nữa tôi đi mua vé số."

Tắm trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, Lương Tiểu Vĩ trong lòng vô

cùng đắc ý, trên tay đã đeo vòng tay vàng, vậy mà còn đeo thêm chiếc vòng tay

dây leo m.á.u gà.

Sau khi khoe khoang một hồi, anh ta xoay xoay chìa khóa xe trong tay, dáng vẻ

bất cần đời: "Đi thôi, streamer nói thứ này có thể trừ tà, dẫn các cậu đi chơi một

vố lớn."

"Chuyện gì thế?"

Lương Tiểu Vĩ: "Lần trước tôi xem livestream, có một người hữu duyên chơi

trò chơi gọi hồn, kết quả gặp ma, xui xẻo thật đấy."

Đám bạn ăn chơi cũng nhớ đến người hữu duyên xui xẻo kia, trong lòng run sợ:

"Ma quỷ thật đáng sợ, còn đáng sợ hơn cả con người. Dù sao thì sau này tôi

cũng không dám đụng đến trò chơi gọi hồn nữa."

Mọi người nghĩ đến đây, trong lòng đều vô cùng ngưỡng mộ, Lương Tiểu Vĩ

thật may mắn.

Hiện tại, rất nhiều người đều biết đến sự tồn tại của ma quỷ, cất giữ rất nhiều

thứ trừ tà, có cái có tác dụng, có cái thì hoàn toàn vô dụng.

Trong nhà bọn họ cũng bày rất nhiều vật phẩm khai quang xin từ trong chùa

chiền, có tác dụng hay không thì tạm thời chưa biết, nhưng chỉ cần nghĩ thôi

cũng biết chắc chắn không thể nào sánh bằng thứ mà An Như Cố tặng.

Bây giờ Lương Tiểu Vĩ lại trực tiếp nhận được vật phẩm trừ tà do chính

streamer tặng, chỉ cần không tự tìm đường chết, sau này nhất định sẽ "trăm tà

không xâm phạm", thật khiến người ta ghen tị.

Thế nhưng, Lương Tiểu Vĩ lại không hề sợ hãi, vênh váo tự đắc: "Sợ cái gì? Đó

là vì anh ta không có vật phẩm trừ tà, cho nên mới bị ma quỷ tìm đến. Bây giờ

tôi có thứ tốt rồi, ma quỷ mà đụng vào, còn chưa biết ai c.h.ế.t ai sống đâu!"

"Tôi muốn xem thử là ma quỷ lợi hại, hay là chiếc vòng tay này lợi hại!"

Đám bạn ăn chơi: "???"

Ban đầu, đám bạn ăn chơi đã bị buổi livestream của An Như Cố dọa cho sợ hãi

ma quỷ, nhưng bị Lương Tiểu Vĩ xúi giục như vậy, trong lòng dần dần d.a.o

động. Những lời anh ta nói thật có lý, đã có thứ mà streamer tặng rồi, còn sợ ma

quỷ gì nữa?

Vốn dĩ bọn họ không phải là người an phận thủ thường, lúc này tâm tư xao

động, bị khơi dậy h*m m**n tìm kiếm k*ch th*ch: "Cậu nói đúng, vậy chúng ta

đi đâu?"

Lương Tiểu Vĩ hào hứng lấy điện thoại ra tìm kiếm thông tin: "Để tôi tìm xem

nơi nào có ma ám-- à, có rồi.

Nhiều năm trước, có một người tự tử bằng cách nằm lên đường ray, đoạn đường

ray đó đã bị bỏ hoang, trước đây có người nói nhìn thấy bóng trắng ở đó, còn

nghe thấy tiếng nói mơ hồ truyền đến từ đằng xa, hỏi bọn họ có muốn làm bài

tập không?"

"Những người chứng kiến đó căn bản không dám làm, lập tức bỏ chạy."
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 763: Chỉ Có Trẻ Con Mới Đưa Ra Lựa Chọn


Vùng ngoại ô hoang vắng tĩnh mịch, một đường ray xe lửa bỏ hoang như con

rắn khổng lồ nằm chắn ngang trước mặt. Đầu máy xe lửa cũ nát, rỉ sét nằm

chỏng chơ trên đường ray, dưới ánh trăng trông càng thêm rợn người, khiến

người ta không khỏi rùng mình sợ hãi.

Lương Tiểu Vĩ cùng đám bạn bước xuống xe, tìm đến đầu máy bỏ hoang này,

trong lòng đều có chút sợ sệt.

"Cuối cùng cũng tìm thấy rồi, chính là đường ray xe lửa ma ám này, nhìn cũng

ghê thật, phim ma có thể đến đây quay ngoại cảnh được rồi."

"Nghe nói trước kia có người tự tử ở đây, dọn dẹp sạch sẽ ghê, một chút dấu vết

cũng không có. Chỗ tôi đang đứng chắc chắn là chỗ người kia đã giẫm lên rồi."

Ánh trăng trắng xóa chiếu lên con tàu, tiếng xào xạc vang lên bên tai, như thể

giây tiếp theo sẽ có một con ma đáng sợ chui ra từ trong bóng tối.

Một cơn gió lạnh thổi qua, mọi người rùng mình một cái, trong lòng bất an, vội

vàng xích lại gần Lương Tiểu Vĩ, sợ bản thân cách vòng tay dây leo m.á.u gà

quá xa, sẽ không được bảo vệ.

Nỗi sợ hãi khiến adrenaline tăng vọt, mang đến cảm giác k*ch th*ch vô cùng.

Lương Tiểu Vĩ vừa sợ vừa phấn khích, ngó trái ngó phải, theo bản năng đưa tay

phải lên sờ sờ chiếc vòng tay dây leo m.á.u gà trên tay trái, chiếc vòng không hề

lay động, điều này khiến anh ta dần lấy lại can đảm.

Nơi này tuy có chút kỳ quái, nhưng vùng ngoại ô hoang vắng nào cũng thế này

cả, hơn nữa anh ta còn có vòng tay dây leo m.á.u gà hộ thân, có gì mà phải sợ?

Anh ta lấy điện thoại ra chụp ảnh đầu máy xe lửa và đường ray, hào hứng nói:

"Mẹ kiếp, thảo nào người ta thích đi thám hiểm tâm linh, k*ch th*ch hơn cả trượt

tuyết nữa. Nào nào nào, chúng ta cùng nhau quay video, lát nữa đăng lên mạng,

để mọi người chiêm ngưỡng dung nhan thật sự của thánh địa ma ám này."

Nghe vậy, mọi người đều bị lôi cuốn, đúng vậy, vất vả lắm mới đến được đây,

không chụp ảnh lưu niệm thì thật là uổng phí.

Bọn họ chụp ảnh một hồi, ngoại trừ đầu máy xe lửa cũ nát ra, không chụp được

gì khác, dần dần cảm thấy nhàm chán.

"Chẳng thấy ma quỷ gì cả, không biết sao lại đồn thành thánh địa ma ám, tôi

muốn đi donate quà cho nữ streamer mà tôi thích, cô ấy nhảy đẹp lắm."

"Đúng đấy, chỗ này lạnh quá, tôi muốn về."

Nghe vậy, Lương Tiểu Vĩ như được khai sáng, bỗng lóe lên một ý tưởng: "Đúng

rồi, bây giờ livestream đang hot như vậy, livestream thám hiểm tâm linh cũng

nhiều lắm. Đã đến đây rồi, chi bằng chúng ta livestream luôn đi!"

Mọi người nghe xong, lập tức cảm thấy k*ch th*ch. Sao bọn họ không nghĩ ra

cách hay như vậy nhỉ?

Thế là, Lương Tiểu Vĩ mở phần mềm livestream, đăng ký tài khoản streamer,

sau đó bắt đầu livestream, đặt một tiêu đề vô cùng giật gân cho phòng

livestream: [Tôi livestream thám hiểm thánh địa ma ám!]

Lương Tiểu Vĩ là "đại gia" có tiếng trên nền tảng Cá Mập, từng donate quà cho

rất nhiều người, trong phòng livestream của An Như Cố cũng nằm trong top

donate, có không ít người rảnh rỗi chú ý đến anh ta.

Tin tức lan truyền với tốc độ chóng mặt, rất nhiều người đổ xô vào phòng

livestream, lượng người xem tăng vọt.

Rất nhiều khán giả trong phòng livestream sau khi nghe ngọn ngành câu chuyện

đều kinh ngạc.

[Ôi chao, tôi phải thốt lên ôi chao, lần trước người hữu duyên kia thảm như vậy,

suýt chút nữa bị cướp mất thân xác, sao còn có người can đảm như vậy?]

[Ai cũng biết, không tự tìm đường c.h.ế.t thì sẽ không chết.]

Thế nhưng, Lương Tiểu Vĩ lại chẳng thèm để tâm đến những bình luận này,

dùng camera trước của điện thoại chĩa vào bản thân, giơ chiếc vòng tay dây leo

m.á.u gà trong tay lên trước ống kính, cười vô cùng vui vẻ: "À đúng rồi, quên

nói với mọi người, đây là quà tôi rút thăm trúng thưởng, do streamer 'Nghênh

Nhật Xuất Vân' tặng, nghe nói có thể trừ tà!"

"Chiếc vòng này nhìn cũng đẹp đấy, chỉ là không biết có tác dụng hay không.

Hôm nay, chúng tôi đặc biệt tìm đến một thánh địa ma ám, muốn kiểm chứng

xem nó có tác dụng hay không."

"Nhưng mà, hôm nay chắc là không kiểm chứng được rồi, bởi vì chỗ quỷ quái

này căn bản không có ma, uổng công chúng tôi một chuyến."

Lời này vừa thốt ra, khán giả trong phòng livestream lập tức vô cùng ghen tị.

[Tôi đã nói rồi, tôi xem thông báo ở hậu trường cả trăm lần, một thông báo

trúng thưởng cũng không có, thì ra phần thưởng của tôi bị anh cướp mất rồi hu

hu hu.]

[Thảo nào anh ta dám liều lĩnh như vậy, thì ra là có chỗ dựa.]

[Nói đi cũng phải nói lại, nếu tôi rút thăm trúng thưởng, tôi cũng muốn đến nơi

ma ám xem thử.]
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 764


Sau khi "khoe khoang" một hồi, Lương Tiểu Vĩ vừa xoay xoay điện thoại, vừa

nói: "Vậy thì vào chủ đề chính của ngày hôm nay thôi. Tôi sẽ dẫn mọi người đi

tham quan thánh địa ma ám này. Nghe nói nhiều năm trước có người tự tử bằng

cách nằm lên đường ray ở đây. Sau đó, có người bắt gặp bóng trắng nghi là ma

quỷ. Nhưng mà chúng tôi đến đây lâu như vậy rồi, vẫn chưa thấy gì bất thường

cả, tôi cảm thấy là tin đồn thất thiệt thôi!"

Ống kính camera theo chuyển động của Lương Tiểu Vĩ, thu vào khung cảnh

phía sau.

Lương Tiểu Vĩ đang thao thao bất tuyệt, hoàn toàn không để ý đến bình luận

trong phòng livestream. Cho đến khi nói đến hơi khát nước, anh ta mới cúi đầu

xuống nhìn điện thoại.

Khi nhìn rõ thứ gì đó, đồng tử anh ta đột nhiên co rút, điện thoại của anh ta có

chức năng làm đẹp, lúc livestream vừa nãy đã tự động bật lên. Chức năng này

sẽ tự động nhận diện tất cả khuôn mặt trong khung hình, sau đó tiến hành làm

đẹp.

Lúc này, trên khuôn mặt của người trong khung hình sẽ xuất hiện một khung

hình vuông.

Vì bạn bè của anh ta đứng khá xa, nên ống kính hẹp không thể nào lấy nét được

bọn họ. Từ khi bắt đầu livestream, trong toàn bộ khung hình chỉ có khuôn mặt

của anh ta xuất hiện một khung hình vuông màu trắng do hệ thống thêm vào.

Thế nhưng, không biết từ lúc nào, bên cạnh khuôn mặt của anh ta bỗng nhiên

xuất hiện thêm một khung hình vuông màu trắng nhỏ xíu. Bên trong khung hình

không có khuôn mặt, chỉ có màn đêm đen kịt, không nhìn rõ thứ gì.

Anh ta lập tức sững sờ, sao trong điện thoại lại xuất hiện hai khung hình vuông?

Hệ thống bị lỗi sao?

Không chỉ riêng anh ta cảm thấy hoang mang, mà khán giả trong phòng

livestream cũng vô cùng khó hiểu.

[Chuyện gì vậy? Rõ ràng phía sau không có ai, sao lại xuất hiện khung làm

đẹp?]

[Đợi đã, mọi người mau nhìn xem, khung làm đẹp kia ngày càng lớn kìa!!!]

Dưới con mắt dõi theo của mọi người, khung hình vuông màu trắng kia ngày

càng lớn, hơn nữa còn rung lắc lên xuống, như thể có người đang chạy nhanh về

phía Lương Tiểu Vĩ.

Ba giây sau, điện thoại của Lương Tiểu Vĩ "bịch" một tiếng rơi xuống đất, tín

hiệu biến mất, phòng livestream chìm vào màn hình đen kịt.

Lương Tiểu Vĩ chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, khi tỉnh lại thì phát hiện bản

thân đang nằm trên bãi đất hoang, hơn nữa thời gian đã từ đêm chuyển sang

ngày.

Anh ta đứng dậy, nhìn xung quanh, lập tức sững sờ tại chỗ, toàn thân lạnh toát.

Ban đầu, trên bãi đất hoang này chỉ có đầu máy xe lửa và đường ray bỏ hoang,

bây giờ không hiểu sao, đường ray lại như bị tách đôi, chia thành hai đường ray

riêng biệt.

Đám bạn ăn chơi của anh ta đang bị trói trên một trong hai đường ray, lúc này

cũng hoang mang như anh ta, đây là đâu? Sao bọn họ lại đột nhiên đến đây?

Nhìn thấy Lương Tiểu Vĩ không bị trói, bọn họ liền hét lớn: "Lương ca, mau

cứu bọn tôi với!"

Lương Tiểu Vĩ vội vàng chạy tới, muốn cởi trói cho bạn bè, thế nhưng từ xa

bỗng nhiên vang lên tiếng động cơ gầm rú của đầu máy xe lửa.

Anh ta quay đầu nhìn lại, một đầu máy xe lửa màu xanh lá cây mới tinh kéo

theo vài toa tàu, khói đen bốc lên nghi ngút, đang hùng hổ lao về phía bọn họ.

Tất cả mọi người đều sững sờ, không đúng, đầu máy xe lửa này rõ ràng đã bị bỏ

hoang, như đống sắt vụn vậy, sao bây giờ lại đột nhiên hoạt động trở lại? Hơn

nữa, số lượng toa tàu phía sau còn nhiều hơn số lượng bọn họ nhìn thấy lúc

trước rất nhiều.

Bọn họ không khỏi cảm thấy mơ hồ, như thể vừa xuyên không về thời đại xe

lửa vẫn còn hoạt động, nhìn thấy nó cần mẫn kéo theo những toa tàu chạy về

phía trước, không ngoái đầu nhìn lại.

Nỗi lo lắng và sợ hãi dần lan tỏa trong đám đông. Rất nhiều người tự an ủi bản

thân đây chỉ là mơ, nhưng cảm giác hô hấp lại chân thật đến vậy.

Tiếng động cơ gầm rú càng lúc càng gần, trái tim của mọi người như muốn

nhảy ra khỏi lồng ngực, không còn thời gian để mà cảm khái nữa.

Bọn họ hiện tại đang bị trói trên đường ray, nếu không chạy trốn, con tàu kia sẽ

cán qua người bọn họ mất!

"Lương ca, cứu tôi trước! Chúng ta lớn lên cùng nhau, từng tè dầm chung nữa!"

"Đừng nghe lời nó, bạn gái trước của cậu là do tôi giúp cậu theo đuổi đấy, phải

cứu tôi trước."

Lương Tiểu Vĩ đứng bên cạnh đường ray gần anh ta nhất, dùng hết sức lực để

cởi trói, nhưng sợi dây thừng được buộc rất chặt, anh ta cởi mãi mà vẫn không

được.

Anh ta bị tiếng kêu cứu của mọi người làm cho đau đầu, bèn hét lớn: "Đừng nói

nữa, để tôi từ từ cởi."
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 765


Anh ta vừa dứt lời, bên tai mọi người bỗng nhiên vang lên một giọng nữ xa lạ.

-- "Này bạn, làm bài tập không?"

Bạn nữ trong nhóm của bọn họ vì không muốn tham gia thám hiểm, nên đã về

nhà từ lâu rồi, sao lại có giọng nữ?

Lương Tiểu Vĩ lấy hết can đảm nói: "Cô là ai?"

Người phụ nữ thản nhiên nói: "Cậu không cần quan tâm tôi là ai, cậu chỉ cần trả

lời câu hỏi của tôi, cậu muốn làm bài tập hay không? Chỉ có làm bài tập mới có

thể cứu bạn bè của cậu."

Con tàu ở phía xa ngày càng đến gần, sắp sửa áp sát bọn họ.

Lương Tiểu Vĩ không kịp truy hỏi đối phương, chỉ có thể nghiến răng đồng ý:

"Cô nói câu hỏi là gì trước đi."

"Cậu nhìn xem, phía xa có một đoàn tàu, ở đây có hai đường ray. Con tàu cần

phải chọn một đường ray để di chuyển."

"Câu hỏi thứ nhất là, nếu một bên là một con mèo, một bên là một ông lão. Cậu

sẽ cứu ai?"

Lương Tiểu Vĩ không chút do dự, lập tức trả lời: "Cứu ông lão."

Anh ta không nuôi mèo, cũng không có cảm tình gì với mèo, rất ghét những thứ

mềm mềm mại mại. Cả nhà chỉ có bà nội anh ta thích nuôi mèo.

Cùng lúc đó, trước mắt Lương Tiểu Vĩ tối sầm lại, khung cảnh nhanh chóng

thay đổi, trước mặt xuất hiện một ảo ảnh.

Bà nội anh ta dắt mèo đi dạo, một chiếc xe tải lớn lao tới. Con mèo bị tông chết,

bà nội anh ta vẫn còn sống.

Thế nhưng, bà nội anh ta rất yêu quý con mèo đó, đau lòng đến mức bỏ ăn bỏ

uống, không bao lâu sau thì qua đời.

Ảo ảnh nhanh chóng kết thúc, Lương Tiểu Vĩ kinh hãi toát mồ hôi lạnh. Rốt

cuộc đây là thật hay là giả? Kẻ đứng sau chuyện này sẽ không g.i.ế.c con mèo

của bà anh ta chứ?

"Câu hỏi thứ hai là, nếu một bên là một ông lão, một bên là một đứa trẻ, cậu sẽ

cứu ai?"

So với lần trước, Lương Tiểu Vĩ đã cẩn thận hơn rất nhiều, do dự hồi lâu mới

nói: "... Ông lão."

Ban đầu, anh ta muốn chọn đứa trẻ, trẻ con là mầm non của đất nước, là tương

lai của tổ quốc, chắc chắn có thể tạo ra nhiều giá trị hơn người già. Nhưng nếu

anh ta chọn như vậy, nhỡ đâu kẻ này làm hại đến bà nội anh ta thì sao?

Lúc này, trước mặt anh ta đột nhiên xuất hiện một ảo ảnh mới.

Ông nội anh ta dẫn em gái anh ta đi ăn cơm, gặp phải vụ nổ bình gas ở quán ăn,

em gái anh ta không qua khỏi. Ông nội anh ta cũng vì vậy mà đau lòng muốn

chết, không bao lâu sau cũng qua đời.

Lương Tiểu Vĩ chợt nhận ra ác ý ẩn sau những câu hỏi này, tức giận hét lớn:

"Câu hỏi gì mà rác rưởi vậy, đi c.h.ế.t đi, tôi không làm nữa!"

Nếu tiếp tục như vậy, có khi tất cả người nhà của anh ta đều phải c.h.ế.t một

lượt. Hiện tại anh ta còn chưa biết lựa chọn của mình có ảnh hưởng đến thực tế

hay không, lỡ như thật sự ảnh hưởng đến thực tế thì phải làm sao?

Anh ta tưởng rằng kẻ kia sẽ tức giận, thế nhưng đối phương lại không hề từ

chối, vui vẻ chấp nhận: "Được, không làm những câu hỏi này nữa, vậy tôi hỏi

cậu câu hỏi khác."

"Cậu nhìn xem, mười lăm người bạn của cậu đang bị trói trên một đường ray,

đường ray còn lại là của cậu, cậu chọn cậu hay chọn bạn bè của cậu?"

Lương Tiểu Vĩ cùng đám bạn: "???"

Bộ mặt nham hiểm của kẻ đứng sau chuyện này như mực đen đặc quánh bao

vây lấy bọn họ.

Áp lực tâm lý của Lương Tiểu Vĩ đột nhiên tăng vọt, không biết nên làm thế

nào, hối hận đến xanh cả ruột. Tại sao hôm nay anh ta lại đến cái chỗ quỷ quái

này? Nếu không đến đây, anh ta đã không bị ép buộc phải đưa ra lựa chọn

c.h.ế.t tiệt này!

"Tôi không trả lời câu hỏi này!"

"Không trả lời, vậy tất cả các người đều phải chết."

Đám bạn còn hối hận hơn cả anh ta, bọn họ như cá nằm trên thớt, mặc người

xâu xé, vậy mà còn bị người khác quyết định sống chết.

Trong lòng bọn họ dâng trào khao khát sống sót mãnh liệt: "Anh ơi, anh chỉ có

một mình, còn chúng tôi có đến mười lăm người. Tuy biết nói ra điều này rất

khó nghe, nhưng tôi muốn về nhà."

"Vợ con tôi còn đang đợi tôi về ăn cơm, bọn họ không thể sống thiếu tôi!"

"Nếu có thể sống sót rời khỏi đây, tôi nhất định sẽ đốt thật nhiều giấy tiền cho

anh, để anh trở thành đại gia ở địa phủ, sống sung sướng hơn cả ở nhân gian."

Lương Tiểu Vĩ chìm vào trầm tư, rốt cuộc là chọn bản thân hay là chọn mười

lăm người bạn?

Anh ta muốn chọn bạn bè, nhưng anh ta cũng có người thân, anh ta còn chưa

muốn c.h.ế.t sớm như vậy.
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 766


Anh ta là người thẳng thắn, lập tức nói: "Tôi cũng muốn về nhà, xin lỗi, tôi thật

sự không thể chọn các cậu. Tôi sẽ thay các cậu lo hậu sự chu đáo, người nhà của

các cậu tôi cũng sẽ chăm sóc cẩn thận, các cậu yên tâm."

Nghe được câu trả lời của Lương Tiểu Vĩ, đám bạn trong lòng tràn đầy cảm

giác bị bỏ rơi, nhưng cũng không thể trách móc gì. Nếu là bọn họ phải đưa ra

lựa chọn, thì ngoại trừ Phật tổ ra, ai mà chẳng chọn bản thân?

Nhà Lương Tiểu Vĩ giàu hơn bọn họ nhiều, hơn nữa anh ta cũng là người trọng

tình trọng nghĩa, chắc chắn sẽ chăm sóc người nhà của bọn họ chu đáo...

Một cơn gió âm u ập đến, nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm mạnh. Con tàu

ngày càng đến gần, mặt đất rung chuyển dữ dội, sắp sửa cán qua người bị trói

trên đường ray.

Tất cả mọi người như rơi xuống vực sâu băng giá, có người nhát gan trực tiếp

ngất xỉu, quần áo ướt sũng.

Đúng lúc mọi người gần như tuyệt vọng, chiếc vòng tay dây leo m.á.u gà trong

tay Lương Tiểu Vĩ càng lúc càng nóng, hương thơm thanh mát của thảo dược

lan tỏa trong không khí, khiến tâm trí con người trở nên minh mẫn.

Hương thơm xua tan âm khí đen kịt, chỉ trong nháy mắt, bầu trời phía xa xuất

hiện một vết nứt, phát ra tiếng "rắc rắc" như tiếng thủy tinh vỡ vụn.

Khung cảnh trước mắt mọi người như được vén màn sương, trở nên sáng rõ -

con tàu đáng sợ kia mất động lực, dừng lại, biến trở về thành đầu máy xe lửa cũ

nát.

Lúc này, những người bị trói trên đường ray mới phát hiện trên người bọn họ

chẳng có sợi dây thừng nào cả!

Bọn họ lập tức lăn lộn bò dậy, trong lòng tràn đầy niềm vui sướng như vừa thoát

chết.

Chân tay Lương Tiểu Vĩ run rẩy, tay phải nắm chặt lấy chiếc vòng tay dây leo

m.á.u gà, lúc này mới hơi tìm lại được cảm giác an toàn, chỉ hận không thể dán

chặt nó vào người. Thứ này vừa nóng lên, ảo ảnh liền tan biến, đúng là bảo bối

mà!

Anh ta như chợt nghĩ ra điều gì đó, nhìn thoáng qua điện thoại, mới phát hiện đã

qua nửa ngày, từ đêm tối chuyển sang ban ngày.

Cùng lúc đó, tiếng còi xe cảnh sát vang vọng khắp vùng ngoại ô hoang vắng,

đối với mọi người mà nói, âm thanh này chẳng khác nào tiếng trời.

Tin tức phú nhị đại livestream thám hiểm tâm linh, kết quả gặp phải sự kiện tâm

linh lan truyền trên mạng, gây ra nhiều tranh luận, leo lên top tìm kiếm trên các

nền tảng.

[Lúc đó, cái khung hình vuông kia thật sự rất đáng sợ, dọa cho tôi phải tắt ngay

chức năng này của camera, yêu ma quỷ quái tránh xa tôi ra!]

[Tôi biết anh ta, bố anh ta là doanh nhân nổi tiếng ở thành phố, anh ta cũng là

phú nhị đại có tiếng trong giới, tôi chỉ biết anh ta hút thuốc, uống rượu, la cà

quán bar, không ngờ anh ta còn livestream thám hiểm tâm linh! Nghe nói bố mẹ

anh ta đang chạy đôn chạy đáo tìm đại sư, chuẩn bị cứu con trai.]

[Nói thế nào nhỉ, loại người này nếu chết, hoàn toàn là do tự mình chuốc lấy,

kiến nghị không cần cứu, đúng là lãng phí nguồn lực cảnh sát.]

Đêm đó, rất nhiều người bị dọa sợ, thức trắng cả đêm. Cho đến ngày hôm sau,

cảnh sát ra thông báo cho biết đã tìm thấy mười sáu người mất tích suốt nửa

ngày, bọn họ đều bình an vô sự, đồng thời khuyên mọi người không nên đến

những nơi hoang vắng.

Lúc này, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, yên tâm phần nào.

Còn Lương Tiểu Vĩ cũng đăng nhập vào tài khoản của mình, đăng một bài viết:

[Sau này, nếu tôi còn làm loại chuyện này nữa, tôi là chó!]

[Nếu không có chiếc vòng tay đó, chắc tôi tiêu đời rồi, đại ân đại đức, không lời

nào có thể diễn tả hết, lần sau livestream, tôi nhất định leo lên top 1 donate!]

Người donate đứng đầu trong phòng livestream của An Như Cố tổng cộng đã

donate quà tặng trị giá tám chữ số mới miễn cưỡng leo lên top 1, thỉnh thoảng

còn bị người phía sau vượt mặt. Muốn leo lên top 1 donate, không phải chuyện

đơn giản như vậy.

Trong nháy mắt, dưới bài đăng của anh ta, vô số người khen ngợi 666 và khen

streamer hào phóng.

Khi An Như Cố biết được chuyện này, cô đang xử lý vụ con hồ ly tinh và đám

ma quỷ tìm người thế mạng mà cô gặp trong buổi livestream lần trước.

Con hồ ly tinh sống buông thả kia hiện tại đã bị Cục Quản lý Đặc biệt khống

chế, vì đã hút tinh khí của rất nhiều người, gây ra ảnh hưởng rất xấu, "vinh dự"

được "ăn cơm tù".

Còn đám ma quỷ muốn tìm người thế mạng kia còn chưa kịp gây án, An Như

Cố đã chọn ra vài con ma quỷ lương thiện, "bảo lãnh" bọn chúng ra khỏi Cục

Quản lý Đặc biệt, đợi đến khi nhà ma ở ngoại tỉnh khai trương, bọn chúng sẽ

đến đó làm việc.
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 767


Trong lúc rảnh rỗi, cô mở điện thoại, phát hiện có rất nhiều người tag mình, sau

khi biết được đầu đuôi câu chuyện, lúc này mới biết chỉ trong vòng nửa ngày,

Lương Tiểu Vĩ lại gặp phải nhiều chuyện như vậy.

Lương Tiểu Vĩ còn gửi cho cô vô số tin nhắn ở hậu trường, cảm ơn cô rối rít.

Cô nhắm mắt, bấm đốt ngón tay tính toán một lúc, sau đó gửi cho Lương Tiểu

Vĩ một tin nhắn: [Con ma đó có năng lực tương tự như quỷ bám đuôi, thực lực

mạnh hơn ma quỷ bình thường rất nhiều. Chiếc vòng tay dây leo m.á.u gà này

đã hấp thụ quá nhiều âm khí, bây giờ đã đổi màu, không còn tác dụng nữa. Sau

này, cậu nhất định phải hạn chế đến những nơi như vậy.]

Bên kia, Lương Tiểu Vĩ sợ đến mức run rẩy, lập tức nhắn lại: [Vậy phải làm sao

bây giờ?]

[Cậu có thể đến đạo quán xin bùa bình an, một lá bùa bình an có thể thay cậu

chặn được một kiếp nạn.]

Lương Tiểu Vĩ lập tức đồng ý, sau đó như "rót đậu từ trong ống tre", kể lẹt đứt

những câu hỏi kỳ quái kia cho An Như Cố nghe.

[May mà có chiếc vòng tay này, nếu không thì mạng nhỏ của tôi đã bỏ lại ở đó

rồi. Những câu hỏi đó thật sự rất b**n th**, mấy hôm nay tôi không dám đến

những nơi vắng vẻ nữa, sợ lại gặp phải thứ âm gian đó!]

An Như Cố cụp mắt xuống, trầm ngâm suy tư, chẳng phải đây chính là "bài

toán tàu chạy" sao?

Buổi chiều, quản lý nhà ma Tô Vĩ Trí sau khi biết tin chuỗi nhà ma sắp khai

trương, liền hào hứng đến đạo quán tìm An Như Cố bàn bạc. An Như Cố là bà

chủ "ruộng đến đâu cày đến đó", bình thường chỉ xem sổ sách, không tham gia

quản lý, toàn quyền giao phó cho quản lý, để bọn họ tự do phát huy.

Nói chuyện một lúc, Tô Vĩ Trí có chút phiền não: "Phạm vi kinh doanh tuy

được mở rộng, nhưng tôi vẫn chưa nghĩ ra nên thiết kế như thế nào."

Nhà ma ở chân núi Xuất Vân theo phong cách kinh dị Trung Quốc, có kịch bản

xe buýt ma, đám cưới âm và kiếp trước kiếp này, v.v., được đánh giá rất tốt.

Anh ta sợ rằng mình sẽ làm hỏng danh tiếng tốt đẹp này.

An Như Cố bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, đề nghị: "Nhà ma thứ hai chi bằng

dùng kịch bản truyện ma quy tắc đi."

Mắt Tô Vĩ Trí sáng lên như đèn pha: "Truyện ma quy tắc?!" Anh ta rất thích

chơi truyện ma quy tắc, chỉ là vì không có người và kịch bản hay, cho nên

không thể thực hiện.

"Đúng vậy."

Nghe vậy, Tô Vĩ Trí có chút ngại ngùng: "Nhưng bọn họ nói truyện ma quy tắc

mà tôi đề cập quá chung chung, không có gì thú vị. Vậy lát nữa tôi về hỏi bọn

họ, xem bọn họ có ý tưởng gì hay không."

An Như Cố lại viết viết vẽ vẽ trên giấy, sau đó đưa cho Tô Vĩ Trí một tờ giấy:

"Mọi người đến nơi này, mời vị tiểu thư ma nữ kia đến đây. Cô ấy có sẵn đạo cụ

và kịch bản, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian."

Tô Vĩ Trí: "!!!"

Còn có chuyện tốt như vậy nữa sao???

"À đúng rồi, quỷ lực của cô ấy không yếu, chắc cũng ngang ngửa với cậu. Cậu

nhớ dẫn theo nhiều người một chút."

"Biết rồi! Tôi đi ngay đây!"

Thế là, hàng trăm con ma quỷ trong nhà ma hùng hổ kéo nhau đến thành phố.

Bọn chúng còn mang theo nến thơm dùng để picnic, trông không giống đi bắt

ma, mà giống đi du xuân hơn.

An Như Cố: "..."

Đây là nhiều người một chút sao? Rõ ràng là rất rất nhiều.

Khoảng một tiếng sau, điện thoại của An Như Cố vang lên, mở ra xem, phát

hiện là Tô Vĩ Trí gọi đến.

Vừa kết nối điện thoại, giọng nói phấn khích của Tô Vĩ Trí đã vang lên trong

phòng: "Sếp, tìm được ma nữ kia rồi, cô ta vừa nhìn thấy tôi đã túm lấy tôi bắt

tôi làm bài tập, nhưng cô ta không ngờ, tôi lại có nhiều đồng bọn như vậy."

Ma nữ áo trắng đứng hình tại chỗ, run rẩy sợ hãi, bị cả đám ma quỷ bao vây,

như con thiên nga bị bóp cổ: "Mấy người tìm tôi làm gì, tôi chỉ muốn bảo mấy

người làm bài tập thôi mà."

"Bài tập gì?"

Ma nữ áo trắng thuật lại những câu hỏi kia, bắt Tô Vĩ Trí lựa chọn giữa bản

thân anh ta và những người bạn khác.

Tô Vĩ Trí cùng đám ma quỷ nhất thời khó xử, trong lòng vô cùng bối rối. Loại

câu hỏi này là vấn đề đạo đức, đầy rẫy mâu thuẫn giữa lý trí và cảm tính, căn

bản không có câu trả lời hoàn hảo.

Nhìn thấy bọn họ sững sờ, ma nữ áo trắng trong lòng vô cùng đắc ý, định bụng

nhân cơ hội chuồn mất.

Nhìn thấy bọn họ mãi không trả lời, An Như Cố lạnh lùng nói: "Tôi không lựa

chọn, tôi chọn cả hai."
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 768: Nhà Ma Mở Chi Nhánh


Nghe được giọng nói của người phụ nữ xa lạ trong điện thoại, ma nữ áo trắng

lập tức ngẩn người, nhất thời quên cả việc bỏ chạy, vội vàng phản bác: "Đây là

câu hỏi lựa chọn, nhất định phải chọn một trong hai, sao có thể chọn cả hai

được? Cô đừng có mà ngụy biện!"

Đối với "bài toán tàu chạy", lựa chọn cả hai quả thực là hành động "lật bàn" vô

lại.

An Như Cố không hề phủ nhận lời cô ta nói, thản nhiên đáp: "Nhưng mà cô

trong câu hỏi này, đã trói mọi người lên đường ray, ép buộc người khác phải

đưa ra lựa chọn, bản thân cô đã không có đạo đức, tại sao lại yêu cầu người

khác phải đưa ra lựa chọn có đạo đức?"

Vốn dĩ vấn đề này đang "bắt cóc" người đưa ra lựa chọn, mũi nhọn cũng đang

nhắm vào người đưa ra lựa chọn. Nhưng sau khi An Như Cố vạch trần logic

đằng sau, mũi nhọn lập tức chuyển hướng sang người đặt ra quy tắc này.

Tô Vĩ Trí cùng các nhân viên nhà ma nghe xong đều bừng tỉnh, màn sương mù

trước mắt tan biến, đúng vậy, tại sao bọn họ phải làm loại bài tập "tra tấn" đạo

đức này chứ?

Đám ma quỷ nhao nhao lên tiếng: "Đúng vậy, cô trói chúng tôi lên đường ray đã

là không có đạo đức rồi, còn muốn người khác phải tuân thủ quy tắc, không ngờ

cô bé này lại "hai mặt" như vậy."

"Chỉ cần tôi không có đạo đức, thì không ai có thể "bắt cóc" tôi!"

Ma nữ áo trắng hít một ngụm khí lạnh, đầu óc rối như tơ vò, phản bác: "Tôi mặc

kệ, dù sao đây chính là ngụy biện. Không phù hợp với quy tắc! Chẳng lẽ khi đi

thi, gặp phải bài khó không làm được, thì cô xé bài thi đi sao?"

"Đó là đương nhiên." An Như Cố thản nhiên nói: "Nhưng mà bài tập tôi làm

đều có đáp án chuẩn, còn loại câu hỏi của cô căn bản không có đáp án chuẩn,

cho dù là chọn cứu bản thân hay cứu bạn bè, đối với người đưa ra lựa chọn mà

nói đều là thiệt thòi. Hai điều này không thể đánh đồng, rõ ràng là cô đang ngụy

biện."

Ma nữ áo trắng đứng hình tại chỗ, mặt đỏ bừng, cô ta vẫn luôn dùng câu hỏi này

để "hành hạ" người khác. Những nạn nhân kia bị ép buộc phải làm bài tập, rối

rắm đến mức khóc lóc thảm thiết, khiến cô ta cảm thấy vô cùng vui sướng.

Ai ngờ người phụ nữ này lại không làm bài tập, còn nói cô ta ngụy biện, hơn

nữa nghe có vẻ rất có lý...

Cô ta nghiến răng, lấy lại tinh thần, không định đôi co với An Như Cố nữa, định

nhân cơ hội chuồn mất.

Thế nhưng, An Như Cố thấy vậy, liền gọi Tô Vĩ Trí chặn cô ta lại.

Đám ma quỷ lập tức bao vây cô ta.

Vốn dĩ, ma nữ đáng sợ đến mức có thể dọa c.h.ế.t người, vậy mà giờ đây lại bị

kẹp giữa đám ma quỷ treo cổ, ma quỷ cụt đầu, ma quỷ c.h.ế.t đuối, v.v., bất lực

như con cừu non lạc vào bầy sói.

Cô ta run rẩy sợ hãi như thiếu nữ gặp phải yêu râu xanh chặn đường: "Mấy

người muốn làm gì? Muốn trả thù cho đám người kia sao?"

Làm gì có chuyện điều động nhiều ma quỷ đến như vậy chứ? Người phụ nữ này

thật là không biết võ đức!

An Như Cố tính toán một chút, thấy trên người cô ta không có nợ máu, liền nói:

"Đi theo bọn họ là biết."

Tô Vĩ Trí cười tủm tỉm nói: "Vừa nãy thấy cô dùng thuật che mắt, rất lợi hại,

nhìn y như thật vậy, bây giờ đi theo tôi nào."

Nói xong, đám ma quỷ với vẻ ngoài đáng sợ liền xông lên, trên người bọn

chúng đều mang theo bùa chú do An Như Cố đưa cho, có thể chạm vào đồ vật,

thế là bọn chúng liền khiêng đầu máy xe lửa và đường ray cũ nát kia đi.

Đó đều là nguyên liệu tốt để xây dựng cửa hàng ma ám, cho nên An Như Cố đã

báo cáo với Cục Quản lý Đặc biệt, dù sao thì đầu máy xe lửa màu xanh lá cây

và đường ray kia đã bị bỏ hoang từ lâu. Giờ có người muốn xử lý, chính quyền

địa phương cũng tiết kiệm được một khoản tiền dọn rác.

Đám ma quỷ "đào ba thước đất", dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ.

Ma nữ áo trắng trơ mắt nhìn "ngôi nhà hạnh phúc" của mình bị phá hủy.

"Trời ơi, trên đời này còn có vương pháp hay không? Bắt ma rồi! Không chỉ bắt

người, còn phá nhà nữa!"

Cô ta gào khóc thảm thiết, muốn liều mạng với bọn họ, nhưng nhìn thấy bọn họ

đông người như vậy, chỉ có thể rụt rè lùi bước, khóc thút thít.

An Như Cố, "người bắt ma": "..."

Làm bà chủ nhà ma sao có thể gọi là "người bắt ma" được chứ?

Cô khẽ ho một tiếng, cảm thấy có chút đường đột, liền bảo Tô Vĩ Trí nói

chuyện tử tế với cô ta.

Thật ra, Tô Vĩ Trí vẫn còn ghi thù, nhớ rõ chuyện cô ta vừa nãy ép anh ta làm

bài tập, nụ cười có phần "nham hiểm": "Đi nào, chúng ta cùng nhau tâm sự về

cuộc đời, về lý tưởng."

Ma nữ áo trắng: "..."

***

Ngày hôm sau, An Như Cố dẫn người đến Hải Thành khảo sát. Trước kia, ở

nước ngoài rất thịnh hành mô hình nhà ma trường học, bởi vì đối tượng chính

đến chơi nhà ma là giới trẻ, loại hình truyện ma liên quan đến trường học này có

thị trường rất lớn.
 
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Chương 769


Sếp Đổng hùa theo trào lưu, mở một nhà ma trường học ở ngoại ô, quy mô khá

lớn, được xây dựng giống hệt trường học. Nhưng mà vị trí không được tốt, chất

lượng đạo cụ và kịch bản cũng tầm thường, lâu dần không còn ai ghé thăm, ông

ta liền đăng thông tin sang nhượng trên mạng.

An Như Cố mua lại nơi này, sau này, nơi đây không chỉ có kịch bản của nhà ma

Xuất Vân, mà còn có cả kịch bản truyện ma đặc sắc nữa.

Ban đầu, ma nữ áo trắng vô cùng tuyệt vọng, tưởng rằng mình sẽ bị đám ma

quỷ này ăn thịt, không ngờ bọn chúng không những không ăn thịt cô ta, mà còn

cho cô ta ăn.

Cô ta ôm lấy nến thơm, hít hà hương thơm như người nghiện thuốc, vẻ mặt say

mê.

Cho đến khi An Như Cố đi đến bên cạnh, cô ta mới nhận ra điều gì đó không

đúng: "Bà… bà chủ."

Trong buổi tập huấn nhân viên, Tô Vĩ Trí đã nói với cô ta rằng An Như Cố là bà

chủ của cửa hàng ma ám.

Nhớ đến thông tin về thánh địa ma ám mình đọc được trên mạng, An Như Cố

nhướng mắt: "Cô chính là người tự tử bằng cách nằm lên đường ray kia?"

"... Ừm." Ma nữ có cảm giác như vừa trải qua một giấc mộng: "Chuyện đã qua

rất lâu rồi, tôi gần như quên mất."

An Như Cố: "?"

"Đối với ma quỷ mà nói, cái c.h.ế.t thường là chuyện khiến người ta khắc cốt

ghi tâm nhất, sao có thể quên được?"

Ma nữ áo trắng có chút ngại ngùng nói: "Vì không muốn nhớ lại chuyện cũ, nên

có lẽ đã kích hoạt cơ chế bảo vệ trong đầu."

Cô ta thở dài một hơi, kể lể toàn bộ câu chuyện của mình như "rót đậu từ trong

ống tre": "Bố mẹ tôi ly hôn, không ai quan tâm đến tôi, tôi phải tự mình đi học,

kết quả thi cử lại rất kém, đề thi thật sự quá "b**n th**". Cảm thấy cuộc sống

thật vô vị, nhất thời nghĩ quẩn..." Liền tự tử bằng cách nằm lên đường ray.

"Tương lai sẽ tốt đẹp hơn, cô là oan hồn bị trói buộc ở nơi đó, muốn đầu thai

chuyển thế không?"

Tuy nhà ma đang thiếu người, nhưng cô đã hợp tác với địa phủ, cùng lắm thì

đến lúc đó sẽ đến địa phủ tuyển dụng, chỉ cần đăng một thông báo tuyển dụng

trên điện thoại là được.

Dựa theo tình hình của hội chợ việc làm lần trước, chắc chắn sẽ có không ít ma

quỷ bằng lòng đi làm "lao động xuất khẩu".

Nghe thấy hai chữ "đầu thai chuyển thế", ma nữ áo trắng lại không hề vui mừng

như những oan hồn khác, ngược lại còn lắc đầu nguầy nguậy: "Không muốn, tôi

không muốn. Làm người có gì tốt chứ, làm người còn phải đi thi! Tôi không

làm người nữa!"

An Như Cố: "..."

Ma nữ áo trắng nghĩ đến công việc hiện tại của mình, cười hắc hắc, trong mắt

lóe lên tia giảo hoạt: "Hơn nữa, ra đề bài cho người khác thú vị biết bao, đợi tôi

tìm thêm vài bài khó nữa, hành hạ đám khách kia cho chết."

Lý do cô ta chọn "bài toán tàu chạy", không phải vì cô ta đặc biệt yêu thích câu

hỏi này, mà là vì nó không có lời giải!

Bài tập văn toán lý hóa bình thường thì có gì hay ho? Chỉ có loại vấn đề đạo

đức này mới là bài toán khó muôn thuở!

An Như Cố: "..."

Nạn nhân của nền giáo dục thi cử cuối cùng cũng trở thành kẻ gây hại...

***

Sếp Đổng của trường học ma ám này là một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi,

khi nhìn thấy An Như Cố, cô ta vô cùng kích động, cô ta đăng thông tin sang

nhượng rất lâu rồi mà vẫn chưa sang nhượng được, cuối cùng phải lên mạng

đăng ký thông tin, lúc này mới nhận được hồi âm.

Hôm nay, khi dẫn khách hàng đến xem địa điểm, cô ta mới biết người mua lại

hóa ra là streamer mà cô ta thường xuyên xem!

Cô ta kích động nói: "Lúc trước, cô nói trên mạng là sau khi mua lại nơi này sẽ

tiếp tục kinh doanh cửa hàng ma ám, tôi còn khuyên cô đừng có mà "tự chuốc

lấy phiền phức". Ai ngờ người mua lại chính là cô, vậy thì tôi yên tâm rồi!"

Nhà ma Xuất Vân ở chân núi vô cùng nổi tiếng, rất nhiều người trong giới đều

biết tiếng.

Cô ta đưa ra một mức giá ưu đãi cho An Như Cố.

"Lấy lòng tốt đáp lại lòng tốt", An Như Cố liền xem bói cho cô ta một quẻ:

"Mấy năm gần đây, vận sự nghiệp của cô không được tốt lắm, phải đến năm sau

mới có chuyển biến tốt đẹp. Bát tự thích hỏa thổ, kỵ thủy mộc, rất có lợi khi ở

hướng Nam, bất lợi khi ở hướng Bắc, nơi phát tài phát lộc là ở phía Nam."

Phía Nam?

Sếp Đổng ngẩn người, trong đầu lóe lên tia sáng, bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Bạn tôi

đang rủ tôi đến Thâm Quyến khởi nghiệp! Đó chính là phía Nam!"

Cô ta là người trọng tình nghĩa, không muốn rời xa quê hương, vốn định từ chối

cơ hội này. Thế nhưng, nghe An Như Cố nói vậy, cán cân trong lòng lập tức

thay đổi 180 độ.

"Được, vậy ngày mai tôi sẽ đi tìm cô ấy!"

Cô ta dẫn An Như Cố đi xem một lượt, cho đến khi buồn đi vệ sinh, liền đi đến

trước nhà vệ sinh: "Tôi đi vệ sinh một lát."
 
Back
Top Bottom