Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tôi Dựa Vào Bình Luận Để Công Lược Trùm Trường Yandere

Tôi Dựa Vào Bình Luận Để Công Lược Trùm Trường Yandere
Chương 10



Nước mắt Tống Yếm Ly đọng lại nơi khóe mắt đỏ rực, hơi thở phả ra nóng bỏng.

Tôi mất tập trung, tay bị hắn ấn lên cơ bụng săn chắc.

"Khó chịu ở đây sao?" Tôi nhẹ nhàng xoa lên xoa xuống hai lần, cảm thấy bản thân cũng sắp nóng đến tan chảy.

Tống Yếm Ly khàn giọng "Ừ" một tiếng, lại cầm tay tôi.

"Còn ở đây nữa..."

Ngón tay hắn chạm lên đôi môi ngơ ngác của tôi:

"Miên Miên, hôn anh một cái, hôn một cái là hết khó chịu..."

Tôi khẽ cúi đầu, chạm nhẹ môi mình lên môi hắn.

"Như vậy được chưa?"

Bàn tay Tống Yếm Ly siết lấy eo tôi, ép tôi xuống thấp hơn, giọng trầm khàn: "Chưa đủ."

Giây tiếp theo, trời đất đảo lộn.

Tôi và hắn đổi vị trí, Tống Yếm Ly không chút do dự cúi xuống hôn tôi thật sâu.

Bình luận đều nổ tung.

[Aaaaa... Đã thế này thế kia rồi, sao không làm thêm thế này thế nọ luôn đi...]

[Màn hình đen là sao?! Tôi hỏi các người màn hình đen là sao?! Có cái gì mà thành viên VIP cao quý như tôi không được xem?!]

Khi tôi và hắn trở về biệt thự, lòng bàn tay và môi tôi đều sưng đau dữ dội.

Tôi bĩu môi, giọng đầy oán trách.

Còn Tống Yếm Ly thì như một chú chó con no nê, đôi mắt lấp lánh sáng ngời.

12.

Ở trường học, Tô Lai và Cố Niệm ngày càng trở nên thân thiết.

Bình luận xuất hiện.

[Theo nguyên tác, công ty của nhà họ Tô ở giai đoạn này gặp vấn đề nợ nần. Tô Lai trở thành ánh trăng sáng của Tống Yếm Ly nên nhà họ Tống đã giúp nhà họ Tô vượt qua khó khăn.]

[Nhưng hiện tại, Tô Lai vẫn chưa trở thành ánh trăng sáng của Tống Yếm Ly, cốt truyện hoàn toàn bị đảo lộn rồi.]

[Hình như Tô Lai biết mình là nữ chính, cô ta đang cố gắng quay lại đúng mạch truyện ban đầu.]

Trong giờ thể dục, khi tôi đi lấy dụng cụ thể thao thì tình cờ nhìn thấy cảnh Tô Lai đang tát một nữ sinh trong phòng thiết bị.

Mái tóc dài của cô gái bị cắt nham nhở, trên lưng là những vết bỏng do máy uốn tóc gây ra.

Mùi cháy khét hòa lẫn tiếng kêu đau đớn của cô gái vọng lại.

Tô Lai mặc một chiếc váy hồng xinh đẹp, giả vờ yếu đuối lấy tay che mũi.

"Hôi ch đi được. Sao lại dám mặc giống hệt tôi chứ?”

"Con gái nhà nghèo các người chẳng có chút tự trọng nào. Mày lại còn dám viết thư tình cho Cố Niệm?"

Tôi tiện tay nhặt một cây gậy gỗ ở góc phòng thiết bị, vung mạnh về phía Tô Lai.

Cô ta hoảng loạn hét lên một tiếng, vội trốn sau lưng một nam sinh đứng cạnh.

"Nghèo thì đáng bị cô bắt nạt à?”

"Nghèo thì không có quyền thích người khác sao?"

Tôi tức điên, định tiếp tục đánh, nhưng da đầu bất ngờ đau nhói vì bị nam sinh bên cạnh Tô Lai túm tóc.

Tô Lai nhìn tôi chằm chằm, giọng nói chứa đầy ác ý.

"Sao? Cặp kè với Tống Yếm Ly rồi, nghĩ rằng có người chống lưng cho mình à?”

"Tao nói cho mày biết, Tống Yếm Ly là nam phụ của tao, tao sẽ cứu rỗi hắn...”

"Chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ ngoan ngoãn đi theo mạch truyện thôi..."

Tô Lai cứ thế tự mãn nói tiếp.

Ngay lúc đó, Cố Niệm bước ra từ bóng tối phía sau.
 
Tôi Dựa Vào Bình Luận Để Công Lược Trùm Trường Yandere
Chương 11



Sắc mặt Cố Niệm tái nhợt, lạnh lẽo, trong ánh mắt cậu ta không có bất kỳ ai, chỉ nhìn chằm chằm vào Tô Lai.

Cậu ta kéo Tô Lai vào lòng, thậm chí còn đưa ngón tay bị thương của cô ta lên miệng m*t.

Tô Lai khó chịu tát mạnh một cái.

"Cút ngay, ai cho phép cậu l.i.ế.m tôi?"

Nhưng dường như cái tát đó lại khiến cậu ta hưng phấn hơn.

Cố Niệm lại l.i.ế.m thêm một lần vào lòng bàn tay cô ta.

Tô Lai cười đắc ý, như muốn chứng minh rằng cô ta vẫn là nữ chính của thế giới này.

Mọi người đàn ông đều xoay quanh cô ta.

Dù cô ta có sỉ nhục họ thế nào, thì Cố Niệm vẫn là con ch.ó trung thành nhất ở bên cô ta.

Tôi chỉ vào Cố Niệm, cười nhạt.

"Cô ta vừa phá thai hôm kia, nếu cậu muốn, sao không l.i.ế.m luôn cả t* c*ng của cô ta đi?"

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

13.

Ánh mắt Cố Niệm trong thoáng chốc trở nên cực kỳ hung ác.

Tô Lai tái mặt, hét lên rồi định tát tôi.

"Mày nói linh tinh gì đấy? Đồ tiện nhân!"

Nhưng ngay giây tiếp theo, cô ta hoảng sợ nhìn về phía sau tôi.

Da đầu tôi bỗng nhẹ bẫng, nam sinh đang túm tóc tôi bị Tống Yếm Ly tung một cú đấm, ngã gục xuống đất.

Không giống như sự lạnh lùng âm u của Cố Niệm, Tống Yếm Ly là một Diêm La sống thật sự - hung dữ và bạo lực.

Hắn nhấc chân, giẫm mạnh lên cổ tay của nam sinh vừa ngã xuống, tiếng xương gãy vang lên khiến người khác rợn người.

Sắc mặt hắn vô cảm.

"Mày dám động vào tóc của cô ấy?”

"Mày có biết, mái tóc của cô ấy là do tối qua tao tự tay gội không? Tao còn dùng kỹ thuật massage thoải mái nhất, làm cả liệu trình chăm sóc, thoa tinh dầu dưỡng tóc.”

"Vì cô ấy sợ nóng, tao chỉnh máy sấy ở mức số hai, cẩn thận đến mức từng sợi tóc đều được chải mượt mà.”

"Vậy mà mày dám giật đứt từng đấy sợi tóc của cô ấy."

Mỗi câu nói của hắn nói xong, lực giẫm trên chân càng mạnh hơn.

Xung quanh mọi người đều im lặng như tờ.

Tống Yếm Ly liếc nhìn Tô Lai, giọng nói như rót độc dược.

"Mày là loại xấu xí như thế mà đòi làm nữ chính? Có thể bớt ảo tưởng đi được không? Cái gì mà tao là nam phụ của mày, tao với mày quen thân chắc?"

Tô Lai uất ức đến mức rưng rưng nước mắt, dường như không thể tin nổi Tống Yếm Ly lại nói những lời này với cô ta.

Tôi còn đang ngẩn người thì Tống Yếm Ly đã kéo tôi vào lòng. Hắn cúi xuống, ánh mắt đầy đau lòng đặt lên mái tóc tôi.

Lúc này, các thầy cô giáo và một số học sinh hiếu kỳ đã kéo đến.

Cô gái bị bắt nạt bật khóc, cuối cùng kể hết mọi sự thật.

Tô Lai và nhóm của Cố Niệm bị thầy cô dẫn đi.

Còn tôi, đứng sau lưng là cô bạn ngồi bàn trước đang đến tìm, vừa vặn chứng kiến nửa đoạn sau của câu chuyện.

Cô ấy nhìn bóng dáng Tống Yếm Ly với ánh mắt kinh hãi, nhỏ giọng thì thầm với tôi.

"Cậu không cảm thấy Tống Yếm Ly thật kỳ lạ sao? Cái dáng vẻ cao ngạo, mạnh mẽ, lầm lì, xa cách của cậu ta ấy, thật đáng sợ, không hổ danh là bá chủ trường số ba."

Tôi ngẫm nghĩ, nhớ lại vẻ mặt phụng phịu của hắn lúc tức giận bảo người khác dám động vào tóc tôi, rồi đáp lại cô ấy.

"Hả? Anh ấy ngoan ngoãn, đáng yêu mà?"

Cô bạn bàn trước nhìn tôi với ánh mắt không thể tin nổi.

Bình luận cười nghiêng ngả.

[Hahaha, cô gái à, chắc chỉ có mình cô thấy hắn đáng yêu ngoan ngoãn thôi đấy.]
 
Tôi Dựa Vào Bình Luận Để Công Lược Trùm Trường Yandere
Chương 12



14.

Sau kỳ thi đại học, tôi được tuyển thẳng vào Đại học A, còn Tống Yếm Ly thì vào Đại học C ở ngay cạnh.

Nhà họ Tô lần này không nhận được sự giúp đỡ từ nhà họ Tống, nhưng đột nhiên lại nhờ một người họ hàng mà công ty được vực dậy từ bờ vực phá sản.

Tô Lai không đi học, nhưng nhờ nhan sắc mà nhanh chóng trở thành người nổi tiếng trên mạng.

Cố Niệm thì ngày càng thành công với công ty khởi nghiệp của mình.

Dường như có một bàn tay vô hình đang ép buộc mọi thứ quay trở lại quỹ đạo của cốt truyện ban đầu.

Tệ hơn nữa là Tống Yếm Ly ngày càng trở nên giống nhân vật trong nguyên tác: u ám, lạnh lùng, cố chấp và có tính kiểm soát kinh khủng.

Hắn còn rất trẻ nhưng đã thành công lật đổ bố mình, chính thức trở thành người đứng đầu tập đoàn.

Nhìn hắn trong buổi tiệc khoác lên mình bộ vest cao cấp, mang vẻ ngoài cao quý, lạnh lùng, đôi mày sắc nét đã toát lên khí chất của một kẻ nắm quyền.

Tôi bất giác thấy hoảng hốt, nhưng vẫn cắn răng khoác tay Cố Niệm.

Ngay khi Tống Yếm Ly nhìn thấy tôi và Cố Niệm đứng cạnh nhau, ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo đến rợn người.

Mười ngày trước, tôi đề nghị chia tay với Tống Yếm Ly, rồi biến mất không dấu vết.

Bởi vì một ngày nọ, dòng chữ trên màn hình bình luận bắt đầu trở nên trong suốt.

Trước khi biến mất hoàn toàn, có người nhắn lại: [Hãy cứu Tống Yếm Ly.]

Tôi kinh hãi, nhưng từ đó không còn nhìn thấy bình luận nữa.

Cho đến khi tôi phát hiện, chỉ khi tiếp cận gần với nam nữ chính thực sự, dòng chữ trên màn hình mới hiện rõ.

Tôi nghĩ đủ cách để tiếp cận Cố Niệm, cuối cùng cũng đọc được lời nhắc từ bình luận.

[Nữ phụ bị Tống Yếm Ly giam giữ, sau đó hắn vì liên tục chèn ép nam chính Cố Niệm mà bị phản tác dụng từ cốt truyện, công ty phá sản rồi tự sát.]

Bình luận còn nói với tôi.

[Nhưng công ty của Cố Niệm phát triển có vấn đề, chỉ khi cô tìm ra bằng chứng mấu chốt mới có thể cứu Tống Yếm Ly.]

Nhưng mỗi lần tôi định nói với Tống Yếm Ly về tình tiết cốt truyện thì lại bị một sức mạnh nào đó ngăn cản không thể nói ra.

Thế nên tôi quyết định tiếp cận Cố Niệm.

Chỉ khi chia rẽ mối quan hệ giữa nam nữ chính, lấy đi khí vận của họ mới dễ dàng đánh bại được hơn.

Cố Niệm có vẻ bị động lòng trước sự tiếp cận của tôi, nhưng cũng không tránh khỏi nghi ngờ ý đồ của tôi.

"Miên Miên, hôm nay em đi cùng anh đến bữa tiệc của nhà họ Tống đi, nghe nói họ sẽ công bố tin tức quan trọng đấy."

Tôi biết đây là một phép thử.

Nhưng tôi không có lựa chọn nào khác.

15.

Chỉ vài ngày không gặp, Tống Yếm Ly đã trở nên u ám hơn rất nhiều.

Buổi tiệc hôm nay là tiệc mừng thọ của ông cụ nhà họ Tống.

Không ngờ ông cụ lại bất ngờ tuyên bố đưa đứa con riêng sống bên ngoài trở về gia tộc.

Cả hội trường náo động, ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn Tống Yếm Ly, như đang chờ xem trò cười của hắn.

Giữa tâm điểm ánh mắt, Tống Yếm Ly trong bộ vest đen cao cấp vẫn giữ nét mặt bình tĩnh.

Hắn thản nhiên chỉnh lại chiếc đồng hồ đắt tiền trên cổ tay, đôi mắt sắc lạnh không hề có chút d.a.o động.

Đằng sau hắn không biết từ lúc nào đã có một nhóm vệ sĩ mặc đồ đen âm thầm tiến vào, tỏa ra khí thế sát phạt.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Tống Yếm Ly chỉ khẽ vung tay.

Tháp champagne khổng lồ đổ sụp, tiếng kính vỡ lanh lảnh vang lên khắp hội trường.
 
Tôi Dựa Vào Bình Luận Để Công Lược Trùm Trường Yandere
Chương 13



Trong khung cảnh hỗn loạn, hắn dường như mới nhớ đến ông cụ đang đứng trên sân khấu.

Khóe môi Tống Yếm Ly nhếch lên, ánh mắt đầy vẻ chế giễu nhìn ông cụ.

"Ông hỏi anh ta đi, anh ta có thực sự là con trai của ông không?"

Người được gọi là con riêng của nhà họ Tống vốn đang cúi đầu lặng lẽ bất ngờ quỳ sụp xuống, dập đầu liên tục trước mặt Tống Yếm Ly.

"Tôi không phải, cầu xin anh tha cho tôi, tôi bị ép phải đến đây.”

Ông cụ nhà họ Tống c.h.ế.t lặng nhìn kẻ phản bội, trong khi đó chỉ nghe thấy tiếng cười nhạt của Tống Yếm Ly.

Nhóm vệ sĩ áo đen phía sau nhanh chóng tiến lên, một trái một phải bắt lấy ông cụ, chuẩn bị đưa đi.

Tống Yếm Ly chậm rãi bước đến bên cạnh ông cụ, giọng nói nhẹ như khói sương nhưng lại có thể khiến người khác thấy rùng mình.

"Từ năm tôi mười tuổi, tôi đã hiểu rõ ông chưa bao giờ coi tôi là con trai ông.”

"Tôi chỉ cảm thấy kỳ lạ, nếu đã căm ghét tôi đến vậy, thì sao ngày xưa còn sinh ra tôi?”

"Nếu không, làm sao tôi lại trở thành một con quái vật thế này..."

Giọng nói của hắn như một tiếng thở dài, khiến tôi rùng mình ớn lạnh.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Ngay giây phút đó, trong sự im lặng đến đáng sợ của cả hội trường.

Tống Yếm Ly như đang trêu đùa một chú chim nhỏ, khẽ vẫy tay về phía tôi.

"Miên Miên, lại đây."

16.

Khi tỉnh lại, tôi đang nằm trong lòng Tống Yếm Ly.

Chân vừa động đậy, từ cổ tay vang lên tiếng leng keng của sợi dây khóa bằng kim loại mạ vàng.

Tống Yếm Ly không nói một lời, bắt đầu c** q**n áo của tôi.

Tôi muốn ngăn cản, nhưng cơ thể mềm nhũn, chẳng còn chút sức lực nào.

Bị c** s*ch đồ, tôi vội vã trốn vào chiếc áo khoác vest rộng lớn của hắn, miễn cưỡng che chắn được thân thể, chỉ để lộ đôi chân dài ra bên ngoài.

"Anh làm gì vậy?!" Tôi tức giận hỏi.

"Lúc nãy anh ta đã chạm vào cổ tay này phải không?" Tống Yếm Ly mở lời.

Tôi ngẩn người, cái gì cơ?

Ngay sau đó, cổ tay tôi bị hắn nắm chặt.

Hắn cúi đầu, cổ tay tôi truyền đến cảm giác ướt át.

Đến khi cổ tay trắng trẻo, yếu ớt của tôi bị hắn cắn, l**m, để lại chi chít dấu vết bầm tím, Tống Yếm Ly mới tỏ vẻ hài lòng.

Cổ tay tôi đau nhức đến mức không nhấc nổi cánh tay để tát hắn.

Tôi dùng chân đạp hắn, tiếng xích lại leng keng vang lên.

Đột nhiên, đùi tôi bị bàn tay mạnh mẽ của hắn giữ chặt.

Tống Yếm Ly cúi xuống, từng chữ sắc lạnh bật ra từ đôi môi hắn.

"Em vẫn còn thích anh ta à?”

"Chia tay với anh là vì muốn ở bên anh ta đúng không?”

"Ngay cả việc đưa tên con riêng kia đến đây cũng là do em và Cố Niệm bàn bạc cùng nhau, phải không?"

Tôi muốn giải thích, nhưng chẳng thể thốt nên lời.

Khóe mắt Tống Yếm Ly đỏ ửng, giọng nói khàn đặc như sắp khóc.

"Quay về bên anh được không, Miên Miên?"

Hắn không ép buộc, không đe dọa, nhưng ánh mắt ướt át ấy tràn đầy sự van nài.

Nhìn thì có vẻ hung dữ, nhưng lại khiến người khác cảm giác hắn yếu đuối đến mức chỉ cần một cú đẩy nhẹ là tan vỡ.

Tôi lắc đầu.
 
Tôi Dựa Vào Bình Luận Để Công Lược Trùm Trường Yandere
Chương 14



Ngay lập tức, đôi chân bị khóa bởi sợi xích bị giữ chặt hơn, cơn đau nhói lên từ chân khiến tôi nhíu mày.

"Anh có thể giao tập đoàn Tống Thị cho Cố Niệm, chỉ cần em... ở lại bên anh..."

Người đàn ông kiêu ngạo, sắc bén vừa rồi bây giờ đỏ hoe khóe mắt, như một chú cún đáng thương đang van nài.

Giọng hắn run rẩy, hàm răng nghiến chặt.

"Anh chẳng cần gì cả, chúng ta hãy như trước đây được không…?"

Trái tim như bị xe cán qua.

Tôi cắn môi, nói: "Cho em chút thời gian… Em vẫn còn phải khiến Cố Niệm..."

"... mất đi ánh hào quang của mình." Tôi hoàn thành câu nói còn lại trong lòng.

Thế nhưng, vẻ mặt của Tống Yếm Ly lập tức lạnh đi.

"Anh vẫn thích dáng vẻ em không thể nói được gì như thế này..."

17.

Trên chiếc ghế sofa bọc da đen, tôi kiệt sức ngả người ra sau, nhưng lại bị người đàn ông kia kéo về phía trước.

Tôi nghẹn ngào bật khóc.

Tống Yếm Ly áo quần chỉnh tề, ngay cả chiếc áo sơ mi cũng không nhăn lấy một chút, thản nhiên nhìn tôi khóc ướt cả ghế sofa.

Sáng hôm sau, tại bàn ăn.

Tôi ủ rũ, được Tống Yếm Ly bế tới bàn ăn để dùng bữa.

Hắn dịu dàng dỗ dành.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

"Ngoan nào, uống chút sữa để bồi bổ sức khỏe nhé."

Tôi mím chặt môi, lắc đầu từ chối, Tống Yếm Ly kiên nhẫn khuyên nhủ.

"Nghe lời nào, há miệng ra, uống một chút thôi..."

Chỉ cần hắn khẽ cử động, nước mắt tôi đã như muốn trào ra.

Tôi nghẹn ngào, giọng hòa với cả tiếng khóc.

"Được rồi, em uống, em uống… Anh đừng động đậy nữa."

Tống Yếm Ly không ép buộc tôi nữa, chỉ nhét một viên kẹo vào miệng tôi.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng ngay giây tiếp theo, hắn đột ngột dùng cánh tay siết chặt lấy eo tôi.

Tôi lập tức xoay người, bám chặt lấy vai hắn, cầu xin hắn.

"Tống Yếm Ly… Đừng mà..."

Hắn lại vô tội nhún vai, tỏ vẻ ngây thơ.

"Sao thế? Anh chỉ định đổi chỗ ngồi thôi mà."

Rồi hắn dịu dàng hỏi: "Ngồi thế này… Em thấy thoải mái hơn không?"

[Ah… tình yêu bắt mắt này...]

[Tôi tưởng tối qua là bữa chính, hóa ra chỉ là món khai vị.]

18.

Tôi lại trở về với cốt truyện gốc.

Bị Tống Yếm Ly giam cầm trong biệt thự.

Tôi thử làm nũng, vòng tay qua cổ hắn mà lắc lắc.

"Em muốn ra ngoài dạo phố...”

"Anh cho em ra ngoài một chút được không?”

"Mùa xuân hoa nở rồi, em muốn đi chơi mà..."

Tống Yếm Ly có vẻ rất hưởng thụ sự làm nũng của tôi, nhưng chìa khóa chiếc xích trên cổ chân tôi vẫn nằm trong túi áo vest của hắn.

Tôi tức đến nghiến răng, đành lê thân thể mệt mỏi trở về phòng nghỉ ngơi.

Không biết đã ngủ bao lâu.

Dưới lầu vang lên tiếng ồn ào.

Tôi mơ màng tỉnh dậy, còn chưa kịp xỏ giày đã bị Tống Yếm Ly bế xuống lầu.

Ở đại sảnh dưới tầng một biệt thự, các giám đốc thương hiệu cao cấp đều đứng ngay ngắn.

Cả đại sảnh được chia khu: trưng bày quần áo, túi xách, trang sức, đồ trang trí đến từ các thương hiệu hàng đầu thế giới.

Mọi thứ lộng lẫy, xa hoa, chẳng khác gì gian hàng của trung tâm thương mại.

Thậm chí còn có những người mẫu có số đo tương đương tôi đang thay trang phục, đi catwalk để trình diễn.
 
Tôi Dựa Vào Bình Luận Để Công Lược Trùm Trường Yandere
Chương 15



Tôi ngồi gọn trong lòng Tống Yếm Ly, mắt chữ O miệng chữ A nhìn mọi thứ.

Hắn nhẹ nhàng kéo tay tôi lên, cúi đầu hôn một cái.

"Em thích bộ nào thì bảo người ta thử thay em, tối qua em mệt rồi..."

Tiếng động cơ trực thăng từ ngoài cửa sổ vọng vào.

Qua cửa sổ kính lớn của biệt thự, tôi nhìn thấy bãi cỏ rộng lớn trước đây đã bị che kín bởi các loài hoa đủ sắc màu được vận chuyển bằng máy bay trực thăng.

Những đóa hoa nối nhau trải dài thành một biển hoa vô tận.



Mọi con đường để tôi ra ngoài đều bị chặn hết rồi…

19.

Vào một đêm nọ, Tống Yếm Ly nhận được một cuộc gọi và rời đi.

Ngoài trời mưa như trút nước, tôi cảm thấy một nỗi bất an không rõ lý do.

Những dòng bình luận lâu nay không thấy đâu bỗng nhiên lại xuất hiện.

[Cái tên nam chính đáng ghét này lại dám nói rằng Miên Miên chủ động muốn lên giường với anh ta để quyến rũ anh ta, tôi thấy anh ta đang cố tình làm Tống Yếm Ly tức giận…]

[Anh ta mưu mô thâm độc, vừa chọc giận Tống Yếm Ly trong việc hợp tác, bây giờ lại còn sai người ăn cắp thành quả nghiên cứu mới nhất của nhà họ Tống…]

Tôi không còn tâm trí để suy nghĩ nữa, nhìn xuống đám vệ sĩ dưới tầng.

Tôi nghiến chặt răng xé tấm drap giường, leo ra ngoài cửa sổ.

Cơn mưa che lấp hết mọi âm thanh, khi tôi đến nơi mà bình luận nói đến, Tống Yếm Ly mặt không biểu cảm đánh ngã Cố Niệm bằng một cú đấm.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Tôi hét lớn: "Tống Yếm Ly."

Tống Yếm Ly quay lại nhìn tôi đang lao đến dưới cơn mưa.

Trên mặt hắn nở một nụ cười tự giễu.

Cố Niệm thì lảo đảo đứng dậy, cười đắc ý.

"Tôi đã nói rồi, dù anh có giam giữ cô ấy, thì trái tim cô ấy vẫn ở bên tôi…"

"Chắc chắn cô ấy vẫn luôn thích tôi, lần đầu tiên tỏ tình cũng là với tôi…"

Cố Niệm đi tới, nắm lấy cổ tay tôi.

Bàn tay lạnh lẽo của cậu ta v**t v* mặt tôi.

"Vì em, anh đã chia tay với Tô Lai rồi, vậy mà em vẫn còn dây dưa với Tống Yếm Ly…"

"Giờ thì nói chia tay với hắn đi, rồi bảo hắn biến đi…"

Giọng tôi khô khốc, không thể thốt ra một từ nào.

Mắt Tống Yếm Ly đỏ hoe như thể đang chịu đựng sự đau đớn tột cùng.

Hắn cúi đầu như đang chịu hình phạt đau đớn nhất trên thế gian.

Hắn cầu xin tôi, giọng yếu ớt: "Đừng đối xử với anh như vậy, xin em, Miên Miên…"

Bên kia, những người trong bình luận lại nói rằng người của Cố Niệm sắp tìm được tài liệu bí mật rồi…

Tôi khép mắt lại, giọng nhẹ như gió: "Tống Yếm Ly, anh có thể đừng quấy rầy tôi nữa được không…"

20.

Trời mưa to, tầm nhìn của Tống Yếm Ly dần mờ đi.

Hắn mỉm cười đồng ý.

“Được.”

Đột nhiên, một tia sáng lóe lên.

Tống Yếm Ly rút con d.a.o găm giấu trên người ra, không chút do dự đ.â.m vào cơ thể mình.

Cơ thể đang ngã xuống của hắn dần dần phóng to trước mắt tôi.

Trong giây lát, đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng.

Tôi lao tới đỡ lấy hắn.

Tống Yếm Ly nhẹ nhàng mỉm cười nắm lấy tay tôi, mười ngón tay đan vào nhau, sau đó vùi vào vai và cổ tôi.

“Nếu như không được em yêu, vậy thì bị em gi*t ch cũng được…”

“Miên Miên, làm việc em muốn làm đi…”

Ngực tôi như bị một con d.a.o đ.â.m vào, cơn đau khiến tôi dường như ngất đi.
 
Tôi Dựa Vào Bình Luận Để Công Lược Trùm Trường Yandere
Chương 16



Mà ở đâu đó tôi không thể nhìn thấy.

Khu bình luận trống rỗng trong ba giây, sau đó dâng trào dữ dội…

[Khóc ch tôi rồi, không thể chịu đựng được nữa, Tống Yếm Ly chỉ sống vì tình yêu của Cố Miên Miên…]

[Nữ phụ và nam phụ quá khổ, nữ phụ chỉ là một NPC trong cuốn tiểu thuyết điên rồ này, nhưng cô ấy đã thức tỉnh rồi.]

[Cô ấy đã cố gắng để sống, cô ấy chỉ muốn tránh cái kết bi thảm cho bản thân và người yêu mình mà thôi, cô ấy làm gì sai chứ?]

[Nam phụ trải qua cuộc đời khốn khổ như vậy, chưa từng có ai yêu thương hắn, cuối cùng gặp được nữ phụ đã trao hết tất cả cho cô, vậy mà bây giờ lại bị đối xử tàn nhẫn như vậy.]

Đột nhiên có người nói: [Tại sao không thể thay đổi nam nữ chính…]

21.

[Đúng rồi! Chỉ có độc giả mới biết nam nữ chính mà mình thích sẽ như thế nào!]

Rất nhanh, có người lập tức tổ chức một cuộc bình chọn.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Số người tham gia bình chọn ngày càng đông, sự việc càng lúc càng lớn.

Tác giả của câu chuyện bắt đầu trả lời.

Cuối cùng, toàn bộ cốt truyện đã được thay đổi.

Và khi tôi tỉnh lại lần nữa.

Tôi hoảng hốt nhớ lại tất cả những gì đã xảy ra.

Ngay lập tức muốn xuống giường để tìm Tống Yếm Ly thì bị ai đó ôm chặt.

Tôi từ từ quay đầu, nhìn thấy Tống Yếm Ly.

Ấm áp, còn sống, là Tống Yếm Ly mà tôi yêu.

Nước mắt tôi bỗng dưng trào ra, khóc không thành tiếng.

Chỉ trong một đêm, cốt truyện bắt đầu trở lại bình thường.

Công ty của Cố Niệm vì không có sự hỗ trợ của "tay vàng" nên đã bị phát hiện trốn thuế, công ty phá sản, bản thân cậu ta cũng bị bắt giam.

Sự thật về việc Tô Lai bắt nạt người khác bị phanh phui, gia đình quyền lực của cô ta cũng không thể vượt qua pháp luật, Tô Lai đột ngột mất hàng triệu người hâm mộ, trở thành kẻ thù của mọi người.

Còn tôi, tốt nghiệp một cách thuận lợi, thoát khỏi sự ràng buộc của nhân vật không hiểu ra sao trong câu chuyện.

Tài năng nghệ thuật của tôi được phát hiện, trở thành một nhà thiết kế.

Tống Yếm Ly tiếp tục điều hành Tống thị, tính cách chẳng thay đổi…

Vẫn mạnh mẽ, độc đoán, và đầy kiểm soát.

Còn tối nay, chỉ là tôi nhân lúc Tống Yếm Ly đi công tác, cùng đồng nghiệp hứng thú đi bar và gọi một nam người mẫu chơi đùa.

Đang chơi vui vẻ thì nhìn thấy trên màn hình bình luận có dòng chữ.

[Vc, nữ phụ mau chạy đi, Tống Yếm Ly đang tới đấy.]

[Lưu ý, hắn mang theo mười tên vệ sĩ mặc đồ đen…]

[Xong rồi xong rồi, nữ phụ chắc không dậy nổi vào ngày mai đâu.]

22.

Tống Yếm Ly dẫn người phong tỏa toàn bộ quán bar.

Trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, hắn nhấc tôi – người đang mặc một chiếc váy siêu ngắn lên vai rồi rời đi.

Tôi tức giận đến mức tay đ.ấ.m chân đá.

Sau khi bị vỗ mạnh vào m.ô.n.g mấy cái, Tống Yếm Ly hạ giọng: “Ngoan nào.”

Tôi lập tức bật khóc vì đau đớn.

“Chia tay! Tống Yếm Ly cái tên b**n th** thích kiểm soát, em không muốn ở bên anh nữa.”

Giây tiếp theo, cả người bị ném vào trong xe.

Khí tức của Tống Yếm Ly thấp đến đáng sợ.

“Em nói lại lần nữa.”
 
Tôi Dựa Vào Bình Luận Để Công Lược Trùm Trường Yandere
Chương 17: Hoàn



Tôi nghĩ về mọi hành vi kiểm soát của hắn.

Hàng ngày bị ép ăn loại rau mình không thích, đồng nghiệp nam tỏ tình cũng phải bí mật không dám công khai.

Còn phải tự tay giặt đồ lót của tôi, cãi nhau cũng phải mặt lạnh đi giặt, thậm chí lúc ngủ còn bắt tôi kê gối dưới bụng…

Điên điên khùng khùng.

Tôi rất tức giận.

Tôi lè lưỡi khiêu khích, để lộ chiếc khuyên lưỡi đã trộm xỏ mấy ngày trước để chống đối hắn.

Chiếc khuyên lưỡi trong suốt lấp lánh dưới trần sao của chiếc Rolls-Royce.

“Em nói em muốn chia tay!!!!”

[Cứu mạng! Nụ phụ có khuôn mặt trong sáng nhưng cách lè lưỡi lại thật quyến rũ, trái ngược hẳn, bị mê hoặc nữa rồi…]

[Hận mình có một cái háng rỗng tuếch.]*

(*) ý nói ng đó là nữ kh có chim cò ấy, kiểu v =))

[Tôi rất thích phong cách của nữ phụ ngày hôm nay, áo quây đen, váy ngắn đính đinh tán, mờ lem mờ lem.]

Hơi thở của Tống Yếm Ly nguy hiểm, hắn nhéo má tôi, buộc tôi phải nhìn hắn.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

“Mở miệng.”

Tôi ậm ừ rồi lè lưỡi, thậm chí còn l.i.ế.m môi một cách khiêu khích.

Trình diễn chiếc khuyên lưỡi sáng bóng từ mọi góc độ.

Giây tiếp theo, tôi mạnh mẽ hôn lên đôi môi của Tống Yếm Ly.

Lưỡi hắn chạm vào khuyên của tôi, từ từ ngậm vào trong miệng, chà xát xung quanh.

Mặc dù đã xỏ mấy ngày nay, nhưng giờ vẫn có cảm giác nhức nhối.

Tôi đau đến nỗi không dám cử động.

Chỉ có thể lè lưỡi, nước mắt như cún con cầu xin: “Tống Yếm Ly, buông ra, đau quá.”

Đầu lưỡi trở nên đau và tê.

Bàn tay to lớn của Tống Yếm Ly ôm chặt lấy eo tôi, ép cơ thể tôi áp sát vào hắn.

Nước mắt chảy ra, tôi nức nở khóc lên.

23.

Ngày hôm sau, tôi ngủ đến tận khi mặt trời lên cao.

Lúc tỉnh dậy, tôi thấy Tống Yếm Ly ở bên giường chăm chú nhìn gương mặt đang ngủ của tôi.

Hắn mặc đồ ở nhà, mái tóc mềm mại rủ xuống.

Tống Yếm Ly quỳ bên giường nhìn tôi với ánh mắt đầy mong đợi, giống như một chú cún con.

[Nữ phụ, cô nên hỏi hắn có sướng không.]

[Không được, phải kiềm chế, hắn là một con ch.ó điên.]

Tôi cố tình quay người không để ý đến hắn.

Không ngờ tay tôi ngay lập tức bị nâng lên, cảm giác lạnh lẽo truyền đến giữa các ngón tay.

Tôi quay lại nhìn, thấy một viên kim cương Graff màu hồng được đeo vào ngón áp út.

Cơn giận trong lòng tôi lập tức biến mất.

Sau đó, tôi bị Tống Yếm Ly ôm trọn cả người và chăn.

Hắn hạ mắt, nghiêm túc nói từng câu, từng chữ: "Gả cho anh."

Tôi vênh mặt "hứ" một tiếng, không trả lời mà lại hỏi ngược lại: "Anh thích em từ lúc nào?"

Tống Yếm Ly dịu dàng mỉm cười.

"Khi còn nhỏ, mẹ anh không bao giờ gần gũi với anh, có lần anh bị thương rất nặng, khóc rất lâu.”

"Mẹ chỉ lạnh lùng nhìn anh, không ôm lấy một cái. Từ đó anh không còn mong đợi ai yêu mình nữa.”

"Trưởng thành rồi, có rất nhiều cô gái cố gắng lại gần anh, ôm anh, nhưng một mặt anh rất khao khát một cái ôm ấm áp, mặt khác lại cảm thấy rất ghê tởm…”

"Cho đến khi gặp em, khi anh ngã bệnh trong một con hẻm, em mở to mắt, hoảng hốt như một con thỏ nhỏ.”

"Anh cảm nhận được đôi tay mềm mại của em vỗ về trên mặt, rồi để anh dựa vào em, sau đó miệng anh bị em nhét vào một viên kẹo, ngọt ngào và mềm mại, mang hương vị cam tươi, giống như em vậy…”

"Suốt một thời gian dài anh đều mơ thấy hương vị ấy…"

Tôi nắm lấy vạt áo của hắn, lắc lư.

"Vào ngày mưa lớn ấy, Cố Niệm ép em chia tay với anh, tại sao anh lại làm những chuyện như vậy với chính mình?"

Tống Yếm Ly nắm tay tôi đặt lên cổ hắn, hơi ngẩng đầu lên.

Tôi phối hợp tăng lực.

Hắn thở gấp một cách quyến rũ, yết hầu hơi nhô lên.

"Vì mất em chẳng khác gì ch."

“Gi*t anh, cũng là niềm hạnh phúc mà em ban cho.”

[Hoàn]
 
Back
Top Bottom