Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tối Cường Hệ Thống

Tối Cường Hệ Thống
Chương 1079: Hư không giảo sát.


Đúng lúc này, hư không lại có một trận mưa to, những hạt mưa không phải bình thường, chúng nhanh chóng dập tắt dung nham và trị liệu cho những binh sĩ Nguyệt Ảnh đại lục bị dung nham thương tổn, để bọn chúng hoàn toàn khôi phục, một chút vết sẹo cũng không có.

- Thủy Thần đang phù hộ chúng ta.

Thời khắc này, trong đại quân Nguyệt Ảnh đại lục vang lên từng tiếng ca tụng, bọn chúng đang ca tụng một vị chí cao Chủ Thần vô thượng.

Lâm Phàm ngẩng đầu ngước nhìn hư không, trên đó xuất hiện một dòng sông dài xanh biết vô cùng nhu hòa. Bất kỳ chỗ nào dòng sông đi qua đều khiến toàn bộ thực vật nơi đó nở rộ, như được tiếp sức sống. Dòng sông từ từ cô đọng, biến thành một vị mỹ nhân. Cô gái có một mái tóc dài xanh lục, phiêu đãng trên không trung, dung nhan tuyệt thế của nàng gần như không tồn tại trên thế giới này, khiến vạn vật thế gian đều phải mặc cảm.

“Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh” Nàng đẹp đến cực hạn, có thể gọi là đệ nhất mỹ nhân cũng không quá đáng, đặc biệt là vóc người có lồi có lõm, ngực tấn công mông phòng thủ, sợ rằng tất cả nam nhân trong thiên hạ đều không thể dời ánh mắt ra khỏi người nàng.

- Quả nhiên là mỹ nhân!

Lâm Phàm không khỏi cảm thán, khi đám người Hoa Thanh Tiên nhìn thấy vẻ đẹp của nàng, cũng đều cúi đầu xuống, các nàng bình thường rất tự tin đối với dung nhan chính mình, nhưng khi nhìn thấy cô gái này, bọn họ lại phát hiện, sự chênh lệch giữa giữa mình và đối phương thật sự quá lớn, căn bản không cùng cấp bậc, ở trước mặt cô gái này, các nàng giống như một con vịt nhỏ xấu xí.

- Tên thổ dân ngươi dám chém các con ta? Thủy Thần lên tiếng hỏi, âm thanh của nàng giống như những tiếng chuông bạc nghe thấy nó cũng là một sự hưởng thụ. Lâm Phàm cười lạnh, mỹ nhân hắn đã thấy nhiều, tuy nói mỹ nhân trước mắt có khí chất vô cùng đặc thù, khiến hắn vô cùng hứng thú, giết mỹ nhân này mới là chuyện sảng khoái nhất, đặc biệt là loại mỹ nữ cao cao tại thượng, cảm giác khi giết nàng chắc chắn rất vui sướng.

- Thích thì giết, ngươi quản được chắc? Lâm Phàm ngẩng đầu hai mắt hắn phát ra vô tận chiến ý, hắn sẽ không coi thường bất cứ kẻ địch nào, tuy thực lực Thủy Thần không bằng Chiến Thần và Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, nhưng cũng là cường giả Tiên Vương cảnh cao cấp nhất.

Thủy Thần nhìn tên thổ dân kiêu ngạo dưới đất như một con kiến, nhưng nàng đã không dám coi thường hắn nữa khi cảm nhận được khí tức trên người đối phương.

- Đi thôi, tiếp tục tiến lên, hãy cứu vớt những thổ dân tội nghiệp kia.

Thủy Thần nhẹ giọng ra lệnh, ở đây giao cho nàng, còn đại quân cứ tiếp tục chinh chiến.

- Vâng, thưa Thủy Thần.

Đối với những sinh linh này mà nói, Chủ Thần là chí cao

vô thượng, bọn họ chỉ cần nghe lời là được.

Nghe vậy Lâm Phàm cười lạnh một tiếng.

- Muốn ly khai trước mặt ca, phải xem ngươi có bản lĩnh cản được ca không đã.

Lâm Phàm giang hai tay ra như muốn ngăn cách thiên địa, một luồng pháp lực cường hãn ngưng tụ, hư không xung quanh bị đè ép, không ngừng nứt toác. Tiên Vương quả nhiên cái thế vô song, một khi Tiên Vương đã muốn giết người nào đó, không có ai có thể làm khó được hắn. Đặc biệt khi hắn đã sống sót sau cuộc chiến với Vị Lai Vô Lượng Vương Phật và Chiến Thần, điều đó càng khiến chiến ý Lâm Phàm sôi trào mãnh liệt, cường độ thân thể cũng đạt đến cảnh giới trước nay chưa từng có.

Thời khắc này, hắn cũng không thi triển bất kỳ thần thông nào, chỉ lấy pháp lực hùng hậu trấn áp tất cả, hắn đã muốn thi triển tuyệt chiêu.

- Hư không giảo sát.

- Hát!

Xoạt xoạt!

Cả phiến hư không đều không chịu nổi sức mạnh cuồng bạo của Lâm Phàm, nứt toác không ngừng, hai tay Lâm Phàm bắt đầu bành trướng, pháp lực hùng hậu dung nhập vào trong hư không, khiến thiên địa xung quanh trực tiếp bị biến dạng.

- Đều chết đi cho ta...

Một đạo thanh âm vô cùng hùng hậu truyền đến, Lâm Phàm chặp hai tay lại, khiến một vùng thế giới lâm vào bóng tối, hai bên hư không đang bị Lâm Phàm làm biến dạng, trở nên đặc biệt nguy hiểm, những binh sĩ Nguyệt Ảnh đại lục trong vùng hư không đó bị đánh thành vô số mảnh vỡ.

- Ngươi dám!

Thủy Thần giận dữ hét lớn nhưng hết thảy đều đã muộn.

Lâm Phàm cười ha ha, buông hai tay ra, hư không bị hắn vỏ nát như một tờ báo giờ đã khôi phục như ban đầu. Nhưng lúc này trước mặt hắn, đã không còn bất cứ thứ gì, ngay cả ngọn núi, rừng cây cũng tiêu tan, chỉ còn sót lại một mảnh đất trống rỗng, mênh mông vô bờ, đám bạch Vân trên bầu trời cũng tan thành mây khói, lộ ra bầu trời một nửa trong xanh, một nửa đỏ bừng.

Trong đầu Lâm Phàm vang lên vô số tiếng hệ thống thông báo.

Lâm Phàm đóng nó lại, cho dù hắn có giết hết những con kiến hôi kia cũng không cách nào thăng lên được Thiên Quân cảnh, số kinh nghiệm tấn cấp đã không phải dựa vào giết những con kiến hội này nữa. Một lúc sau, hắn ngẩng đầu nhìn Thủy Thần.

- Hôm nay, ca muốn đồ thần!
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1080: Thiên Địa Tông... Lâm Phàm


Thời khắc này, đám người Hoa Thanh Tiên hoàn toàn bị doạ sợ, các nàng thấy chuyện này không thể tin nổi, thực lực địch nhân đều rất mạnh, nếu không phải như vậy, tông môn các nàng cũng sẽ không rời đi, cũng có một chuyện khiến bọn họ thắc mắc đó là sao số lượng những người ngoại lai kia lại nhiều như thế. Đặc biệt là đám Khô Lâu, dù có bị chặt nát vẫn có thể chiến đấu, bọn họ còn thấy rất nhiều đệ tử các tông môn khác bên trong đại quân đó, bọn họ giống như những xác chết di động, ra tay đối với không nể tình.

Tất cả những thứ này đều vô cùng kỳ lạ, khiến người ta vô cùng sợ hãi, nhưng hiện giờ các nàng nhìn thấy cái gì? Nam tử trước mắt quá bá đạo, hai tay ôm lấy cả thiên địa, khi song chưởng hắn hợp lại, cả vùng không gian chung quanh hắn tan vỡ rồi hồi phục, tất cả sinh linh ngoại lai biến thành vô số mảnh vỡ, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ, rất đẹp nhưng cũng vô cùng kh*ng b*, phải có thực lực rất rất mạnh mới có thể làm được.

Ngươi rốt cuộc là ai?

Thủy Thần chăm chú nhìn Lâm Phàm, thần uy trên người nàng mênh mông, khiến không gian biến thành một thế giới nước, cũng chỉ có cường giả Tiên Vương mới có thể làm được, tùy ý thay đổi thiên địa pháp tắc, điều khiển vạn vật thế gian. Những ngoại lai cường giả có hệ thống tu luyện rất khác Vô Tận đại lục, nhưng thực lực của họ cũng không hề yếu hơn những cường giả Vô Tận đại lục, thậm chí ở một ít phương diện nào đó, còn mạnh hơn Vô Tận đại lục nhiều lắm.

Tỷ như đám pháp sư vong linh, bọn chúng điều khiển thi thể, còn có thể bảo lưu phần lớn sức mạnh khi còn sống của bộ thân thể kia, chuyện này là một chuyện không thể tưởng tượng được. Mặc dù Vô Tận đại lục cũng có thần thông tương tự, nhưng đều cần vô số thiên tài địa bảo mới có thể luyện ra được, không thể sánh được với những vong linh pháp sư của Nguyệt Ảnh đại lục, bọn chúng chỉ cần đọc một câu chú ngữ là có thể làm được.

- Ha ha...

Lâm Phàm hét dài một tiếng.

- Muốn biết ta là ai? Cũng được, ta sẽ cho ngươi biết, để ngươi chết được nhắm mắt.

Thần sắc Lâm Phàm thay đổi, sau đó nhìn chăm chú hư không, đám người Hoa Thanh Tiên cũng ngừng thở, các nàng muốn biết người kia rốt cuộc là ai?

- Lão tử tên Lâm Phàm, ngươi phải nhớ kỹ, người hôm nay giết ngươi là đệ tử trâu bò nhất Thiên Địa Tông. Thanh âm hắn mênh mông vang vọng đất trời, vô cùng lớn lối, càng làm Thủy Thần giận dữ, nàng không nghĩ tới có người dám làm càn với mình như thế, chuyện này vô cùng nhục nhã, còn đám người Hoa Thanh Tiên khi nghe danh tự này, trong đầu vẫn nhớ in câu nói.

- Thiên Địa Tông... Lâm Phàm.

Hoa Thanh Tiên và sư tỷ của liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ, các nàng đã từng nghe qua danh tự này, nhưng khi thấy chính miệng đối phương nói, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ.

- Là hắn, Thiên Địa Tông Lâm Phàm, đệ tử đã trấn áp Côn Lên Thần Tông.

Hoa Thanh Tiên nhìn bóng người trước mặt, trong mắt lập loè hưng phấn, phảng phất như gặp được thần tượng, địa vị của Lâm Phàm trong lòng những đệ tử trẻ tuổi rất cao nha, là thần tượng của thần tượng, mà bây giờ, bọn họ có thể tận mắt nhìn thấy hắn, làm sao không kích động cho được.

- Chết...

Thủy Thần đùng đùng nổi giận, nàng hơi nhấc ngón tay, hư không lập tức hình thành một xoáy nước xanh biết, trong đó có vô số thủy nguyên tố sinh linh lao ra, một tenn lại một tên, vô số thủy nguyên tố sinh linh đứng xếp hàng, thân hình chúng vô cung khổng lồ, khiến mọi người kinh hãi.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1081: Chủ Thần vinh quang.


- Hừ, Thủy nguyên tố? Toàn bộ đều là cặn bã.

Lâm Phàm hừ lạnh một tiếng, thân thể hắn chấn động, sau lưng xuất hiện một vị chiến ý chi thần, sau đó, vị chiến ý chi thần kia đấm ra một quyền thẳng đến phía những thủy nguyên tố sinh linh.

Ẩm ầm!

Thiên địa chấn động, quyền ảnh soi sáng tứ phương, một quyền đấm ra, hư không tan vỡ, đám Thủy Nguyên sinh linh kia bị đánh nát hóa thành một bãi nước.

- Đúng là đồ bỏ đi.

Lâm Phàm khinh thường, khuôn mặt Thủy Chi Chủ Thần hiện vẻ đăm chiêu, nàng vẫn không lo lắng cho lắm, hiện tại chỉ mới bắt đầu mà thôi. Đúng lúc này, Lâm Phàm nhìn hư không, chỉ thấy những thủy nguyên sinh linh vừa mới bị hắn đánh nát lại bắt đầu khôi phục, quả khiến người ta kinh ngạc.

- Cho ngươi biết, thủy nguyên tố sinh vật là bất tử, chỉ cần có ta, chúng liền có thể phục sinh vô hạn. Thủy Thần cười nói, nàng rất tự tin với thực lực bản thân, nàng cũng tin tưởng mình sẽ giết được tên người rừng trước mắt, Lâm Phàm phiêu phù trên không, khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười.

- Ta khuyên ngươi lấy ra bản lãnh thật đi, bằng không thì kết cục của ngươi sẽ rất thê thảm đó, ngươi cũng nên thu hồi những thủy nguyên tố sinh vật kia nữa. trước mặt ta, chúng chỉ là đống phế liệu, lão tử sẽ cho ngươi thấy thực lực của ta.

Thôn Phệ! Thôn Thiên Thực Địa, không gì không ăn, một sức hút đột nhiên từ trong miệng Lâm Phàm bạo phát, lực hút rất cường hãn, dường như muốn thôn phệ toàn bộ thiên địa.

Lạch cạch!

Thủy nguyên tố sinh linh lập tức bị hắn nuốt vào trong bụng, Lâm Phàm ợ một tiếng no nê, bọn chúng phản kháng nhưng bị hắn nhanh chóng trấn áp, một chút cơ hội phản kháng cũng không có. Lâm Phàm nở nụ cười, sau đó nhìn Thủy Thần.

- Những đồ chơi này của ngươi cũng không ra làm sao.

Thủy Thần kinh hãi nhìn mọi chuyện đang diễn ra, nàng vẫn không tin đó là sự thật.

- Làm sao có thể?

Lâm Phàm cúi đầu, khóe miệng khẽ nhếch, sau đó khẽ động chân một cái, sức mạnh của hắn đột nhiên bộc phát.

Cũng nên kết thúc rồi, để ca thương yêu ngươi một chút.

Sức mạnh Tiên Vương hoàn toàn bộc phát, quả nhiên dị thường kh*ng b*, Lâm Phàm đám ra một quyền, cú đấm xuyên thủng thiên địa, hư không không ngừng nứt toác, cho dù đối phó một mỹ nhân như Thủy Thần, Lâm Phàm cũng sẽ không lưu thủ. Tâm thần Thủy Thần run lên nhìn đòn tấn công đang tới, ngón tay như bạch ngọc ngàn năm của nàng nhanh chóng nhấc lên, trước mặt nàng xuất hiện một bình phong bằng nước.

Ầm!

Một quyền oanh kích.

Bình phong nứt toác, một giây cũng không đỡ nổi.

- Yếu, thật sự quá yếu.

Lâm Phàm hét dài, hư không sau lưng hắn bắt đầu vặn vẹo, sức mạnh của hắn đánh thẳng lên người Thủy Thần.

Ầm!

Vẻ mặt Thủy Thần đại biến, thân thể nàng bay về mặt đất như một viên đạn pháo, giờ Lâm Phàm xem như đã rõ, Thủy Chi Chủ Thần mặc dù là Tiên Vương cảnh, nhưng sức chiến đấu thật sự quá yếu, yếu đều đến mức không tưởng.

- Nói cho ta biết, sao ngươi lại kém như vậy? Lâm Phàm nhìn Thủy Thần đang nằm phía dưới, khinh thường hỏi.

Ầm ầm!

Mặt đất nứt toác, Thủy Thần nhảy ra từ đó.

- Thủy Thần tấng cấp cả ngàn năm nay, không nghĩ tới có ngày lại bị một tên thổ dân đánh.

Chân mày Lâm Phàm cau lại, nhưng vẫn cười nói. - Ha ha, mới lên cấp được ngàn năm? Nguyên lai là một Chủ Thần mới lên cấp, chẳng trách lại yếu như vậy, ta muốn giết ngươi cũng dễ như giết một con gà vậy. - Tên thổ dân ti tiện ngươi ngậm miệng cho ta! Thủy Thần căm tức nhìn Lâm Phàm, trên người nàng bùng ra vô thượng thần lực, nàng như đang cảm ứng đến một tồn tại thần bí nào đó.

- Chủ Thần vinh quang.

Ầm!

Lâm Phàm tự dưng cảm nhận được một loại sức mạnh kỳ diệu từ xa phương xa.

- Tên thổ dân đáng thương nhà ngươi tuy rất mạnh, nhưng cũng chỉ đến đây thôi, giờ ngươi hãy chết đi cho ta.

Thủy Thần quát lớn, một đạo hào quang mới đến từ xa trực tiếp bao phủ nàng, lúc ánh sáng tiêu tan, bề ngoài Thủy Thần đã phát sinh biến hóa, trên người nàng mặc một một bộ khôi giáp đang tản ra vô thượng thần lực, một loại vô thượng thần uy từ trên người nàng đang từ từ tản ra, nó làm thực lực nàng cường hãn hơn trước rất nhiều, bất quá, Lâm Phàm cũng không quan tâm lắm, cho dù thực lực nàng có mạnh hơn nữa cũng không làm gì được hắn.

Sức mạnh như vậy mới gọi là sức mạnh chân chính của Chủ Thần chứ, gương mặt tuyệt mỹ của Thủy Thần hiện ra vẻ kiêu ngạo.

- Tên thổ dân đáng thương ngươi có nhìn thấy không? Đây là lực lượng chân chính của chủ Thần.

Thủy Thần miệt thị nhìn Lâm Phàm, nàng điểm ngón tay, giống như một vị nữ hoàng, tựa như có thể quyết định sinh tử Lâm Phàm, trong lòng đám người Hoa Thanh Tiên cũng run lên khi cảm nhận được sức mạnh mênh mông của địch nhân, các nàng chưa bao giờ cảm thấy được một nguồn sức mạnh kinh khủng như thế, điều đó làm các nàng sợ hãi, cho dù tông chủ của các nàng, cũng không có thực lực kh*ng b* như vậy.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1082: Xoay Chuyển Càn Khôn.


Lâm Phàm khẽ cau mày nhìn Thủy Thần đang kiêu ngạo, pháp lực trong cơ thể hắn sôi trào, sau đó khẽ cười.

Người kiêu ngạo như người rất hiếm, đã như vậy, ta sẽ cho ngươi cảm thụ một chút sợ hãi.

Ầm!

Lúc Thủy Thần đang đang cảm thụ sức mạnh mênh mông trong cơ thể, trong nháy mắt, một bóng người đột ngột xuất hiện trước mặt nàng.

Loại tốc độ này...

Trong lòng nàng ngưng lại, nàng cảm thấy khí tức đối phương lại phát sinh biến hóa.

- Khà khà!

Thủy Thần sững sờ, đối thủ đang nở nụ cười xán lạn trước mặt nàng, nụ cười kia rất bỉ ổi vô sĩ, đúng lúc nàng muốn tát cho đối phương một cái lại phát hiện có một nắm đấm ẩn chứa uy thế to lớn xuất hiện trước mắt.

- Ngươi...

Thủy Thần định mở miệng nhưng chuyện xảy ra quá nhanh khiến nàng vô cùng ngở ngàn.

Ầm!

Lâm Phàm không có chút do dự đấm một quyền vào gương mặt tuyệt mỹ của Thủy Thần, khiến nó bị tàn phá nặng nề, máu thịt lẫn lộn.

- A!

Một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa vang lên, Lâm Phàm có thể cảm nhận được uy lực của cú đấm, không biết nó sẽ biến gương mặt xinh đẹp của nàng thành cái gì, Lâm Phàm ngước nhìn hư không, khẽ thở dài cảm thán nói.

Quả thật ta không thể ra tay tàn nhẫn với nữ tử xinh đẹp được, nhưng giờ ta đã không còn lo lắng nữa, nàng đã biến thành một đầu heo, ta có thể ra tay thoải mái rồi.

Thủy Thần cảm thấy mặt mình vô cùng đau rát, sau khi bò dậy từ dưới đất, nàng dùng những ngón tay trắng như tuyết v**t v* khuôn mặt mình, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.

- Thủy Kính Thuật.

Một chiếc gương xuất hiện, khi nàng nhìn thấy gương mặt mình trong gương, liền hét lên một tiếng kinh hoàng.

Làm sao lại như vậy? Làm sao lại như vậy?

- Ôi! Dung nhan của ta...

Thủy Thần vô cùng hoảng loạn, nàng nhanh chóng sử dụng trị liệu thuật trên mặt, nhưng vết thương lại không chuyển biến, Lâm Phàm đang trên cao nhìn xuống như một vị Đế vương giáng lâm thiên hạ.

- Một khi đã trúng Bắc Đẩu Bạo Huyết Quyền của ca, dung nhan xinh đẹp của ngươi cũng đã được xác định rồi, cho dù ngươi có dùng bao nhiêu trị liệu thuật nữa cũng chỉ phí công tốn sức.

- Ngươi...

Thủy Thần căm tức nhìn Lâm Phàm, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn, Lâm Phàm nhìn thấy ánh mắt căm hận của địch nhân nhất thời giả bộ xoay đầu.

- Ai nha, ai nha, đừng đưa gương mặt của ngươi về phía ta, xấu quá xấu rồi, ta sắp bị ngươi hù chết rồi này. Đám người Hoa Thanh Tiên trợn tròn con mắt, không thể tin những chuyện đang diễn ra, các nàng biết Lân Phàm đã từng trấn áp những cường giả đỉnh cao của Côn Lôn Thần Tông, nhưng theo như lời đồn, tính cách Lâm Phàm rất nham hiểm, sẽ có lúc hắn làm ra những chuyện mà người thường không nghĩ đến, được mọi người liệt vào một trong những người không nên trêu chọc nhất.

- A...

Thủy Thần phát điên rồi, Lâm Phàm lại dám hủy khuôn mặt nàng, gương mặt nàng giờ vô cùng dữ tợn, mái tóc dài xanh lam của nàng cũng rối loạn, tung bay phất phơ.

- Ta muốn giết ngươi....

Lâm Phàm khinh thường cười cười.

- Khà khà, muốn g**t ch*t ta ư, ngươi non và xanh lắm.

Xèo!

Thân hình của hắn lấp loé, liền xuất trước mặt Thủy Thần.

- Bộ khôi giáp này quả nhiên là đồ tốt, hai cái màn thầu trước ngực ngươi cũng rất lớn, hay để lão tử giúp ngươi giải phẫu cho chúng.

Bắc Đẩu Bạo Nãi Quyền!

Ầm!

Lâm Phàm đánh ra hai quyền, có thể nói trời long đất lở, khôi giáp như bị xung kích rất lớn, bắt đầu nứt toác, lại có thêm một chuyện khiến Thủy Thần hoảng sợ, nàng phát hiện b* ng*c mình phát sinh biến hóa.

- Ngươi làm cái gì với ta vậy? Thủy Thần giận dữ hét lớn, Lâm Phàm cảm thấy vô cùng thất vọng, nàng không cách nào có thể so sánh với Vị Lai

Vô Lượng Vương Phật và Chiến Tranh Chủ Thần, tại sao đều là Chủ Thần mà chênh lệch lớn đến vậy.

- Thủy Thần, ngươi thật sự quá yếu, để ta đánh xong ba quyền, ngươi sẽ biết ta đang làm gì?

Hai mắt Lâm Phàm khóa chặt vếu đối phương, b* ng*c hoàn mỹ gần như không tỳ vết, không những không được Lâm Phàm yêu thương, mà khiến hắn muốn hủy hoại nó.

- Quyền thứ hai

Quyền thứ hai bộc phát, hư không rung động, một đạo sức mạnh to lớn xuyên qua phòng ngự của Thủy Thần, oanh tạc trên mặt đất. Thủy Chi Chủ Thần giờ này giống như một món đồ chơi, bị Lâm Phàm tùy ý đánh đập. Đối với kẻ địch, Lâm Phàm vĩnh viễn không hạ thủ lưu tình, dù cho nàng là tuyệt thế mỹ nhân cũng như thế.

- Quyền thứ ba, nổ tung đi!

Lâm Phàm cười lớn, oanh tiếp một quyền, sức mạnh cường hãn triệt để bạo phát, Bắc Đẩu Bạo Nãi Quyền là chiêu thức có sức phá hoại kinh khủng nhất đối với nữ giới.

Ầm!

Một tiếng nổ vang, Thủy Thần cảm thấy sợ hãi, thứ nàng luôn cảm thấy tự hào lúc này đã nổ tung.

- A!

Tiếng kêu thảm thiết pha lẫn phẫn nộ vang lên, nhưng Lâm Phàm cũng không có cho nàng bất cứ cơ hội nào, hắn lập tức duỗi bàn tay nắm Thủy Thần trong tay, đấm thêm ba quyền nữa, ba quyền trực tiếp oanh tạc trên mặt Thủy Thần, quyền đầu đã được tích tụ sức mạnh từ hai quyền trước, uy lực tự nhiên kh*ng b*.

Ầm!

Khuôn mặt Thủy Thần nổ tung, máu tươi nhuộm đẫm, tiếng kêu thảm thiết nối liền kéo dài không ngừng. Nàng đường đường là Thủy Thần, lại bị một tên thổ dân ti tiện đánh, mà không có sức đánh trả, Lâm Phàm liên tục sử dụng Bắc Đẩu Quyền, đây là lần đầu tiên hắn cảm giác thoải mái như vậy.

- Xoay Chuyển Càn Khôn.

Lúc này, thiên địa âm dương chuyển đổi, đây là chiêu thức có uy lực kinh khủng nhất của Lâm Phàm, quả thực kinh thiên động địa, cực kỳ bi thảm, nghe tiếng đã sợ mất mật. Đầu óc Thủy Thần giờ đã choáng váng, thân thể nàng tùy ý phiêu phù trên không trung, hai tay Lâm Phàm nắm chặt, trong mắt lóe lên vẻ cuồng bạo, đánh lên Thủy Thần.

Ầm!

Tiếng nổ ầm ầm vang vọng thiên địa, một luồng sức mạnh mênh mông làm nổ tung hư không, làn sóng chấn động khuếch tán, thân thể Thủy Thần giống như một viên đạn pháo rơi xuống hãm sâu vào nền đất.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1083: Cảm tạ Tiên Trưởng.


Đám người Hoa Thanh Tiên cảm thấy khó chịu, nàng đang vô cùng khó thở, lần đầu tiên các nàng nhìn thấy Lâm Phàm động thủ, các nàng cũng chỉ được nghe người khác kể lại chuyện ở Côn Lôn Thần Tông thôi. Nhưng bây giờ, các nàng thật sự nhìn thấy Lâm Phàm tự mình động thủ, làm các nàng bị doạ sợ.

Thật ác!

Theo các nàng, Thủy Thần là nữ nhân xinh đẹp không gì tả nổi, có thể nói là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên thế gian này, nhưng cái tên Lâm Phàm kia giống như bị mù làm như không thấy vẻ đẹp đó, ra tay trấn áp, hắn ra chiêu cực kỳ tàn nhẫn, các cảm giác mình rất may mắn, nếu các nàng trở thành kẻ địch của hắn, kết cục các nàng sợ rằng sẽ dị thường thê thảm.

Lâm Phàm từ từ đáp xuống mặt đất, sải bước tới trước cúi đầu nhìn vào hố sâu, khóe miệng liền lộ vẻ tươi cười.

- Làm sao, bây giờ ngươi có cảm tưởng gì? Cảm giác bị một thổ dân đánh thành chó chết thế nào?

Lạch cạch!

Một bàn tay duỗi ra từ hố sâu, bắt lấy chân Lâm Phàm, trong đó truyền ra những tiếng yếu ớt như một người sắp chết. Đúng lúc đó, một viên tinh hạch hình lục giác tản ra lưu thủy đang chậm rãi chống đỡ một bàn tay khác.

- Ta sẽ thần phục ngươi, xin ngươi đừng giết ta!

Trong hố sâu truyền đến âm thanh hư nhược của Thủy Thần.

Cầu xin!

Sợ hãi!

Sợ hãi!

Trước kia Thủy Thần nàng chưa bao giờ nghĩ tới đám thổ dân của mảnh đại lục này lại mạnh đến thế, bọn họ cường hãn đến mức khiến Chủ Thần chi tâm của nàng cảm thấy sợ hãi, chỉ có thần phục, mới có thể bảo lưu tính mạng. Vào lúc này, nàng muốn thần phục vô điều kiện, chỉ cần giữ được tính mạng là được rồi.

- Đề nghị của ngươi khiến ta rất phân vân.

Lâm Phàm cười khẽ, sau đó nói tiếp.

- Đám Chủ Thần các ngươi không phải đều cao cao tại thượng, thần uy cuồn cuộn sao? Sao ngươi lại yếu đuối như thế?

m thanh Thủy Chi Chủ Thần tiếp tục truyền đến.

- Van cầu ngươi, hãy buông tha cho ta, ta sẽ trở thành đầy tớ của ngươi, ngươi muốn ta làm gì, ta đều nguyện ý.

- Ai...

Lâm Phàm thở dài một hơi.

- Nếu như vừa mới bắt đầu, ngươi nói như vậy với ta, ta chắc chắn sẽ suy tính một chút, đáng tiếc hiện tại... đều đã quá muộn.

Lâm Phàm đứng thẳng người lại, trong đôi ánh mắt đầy vẻ miệt thị đang tản ra vô tận sát ý.

- Thật xin lỗi, ta nhìn ngươi không thuận mắt, nên...

Lâm Phàm đạp một cước lên viên tinh hạch hình lục giác, âm thanh như thủy tinh vỡ vang lên, viên tinh bị vỡ nát trong nháy mắt, lực lượng Chủ Thần ẩn chứa trong đó bạo phát ra ngoài, nó như một đám mây xanh lam xinh đẹp, tung bay trong thiên địa.

- A...

Thủy Thần liền hét một tiếng đau đớn, sau đó quát to.

- Tên thổ dân ti tiện, sẽ có người báo thù cho ta, ngươi chỉ có con đường chết... Tỷ tỷ cứu ta...

- Bây giờ ngươi có gọi cho ai cũng không cứu được ngươi.

Lâm Phàm cười nhạt, hắn lại giết thêm một vị Chủ Thần, cảm giác này quả thật quá thoải mái.

- Keng, chúc mừng Kí chủ đã chém giết Thủy Thần.

- Keng, chúc mừng Kí chủ tăng...điểm kinh nghiệm. Sau khi hệ thống thông báo, khóe miệng Lâm Phàm khẽ nhếch, Quang Minh Thần đã bị hắn bẫy chết, giờ hắn lại giết Thủy Thần, điều này tạo nên tổn thất to lớn cho Nguyệt Ảnh Đại lục. Hắn nghe nói Nguyệt Ảnh đại lục chỉ có bảy mươi hai vị Chủ Thần, chỉ cần giết bọn chúng, tất cả những thứ này sẽ kết thúc.

- Ha ha...

Lâm Phàm ngửa lên trời thét dài.

- Hải Tảo thật lợi hại.

Bọn nhỏ ở phía xa hoan hô, như đã bị người lớn nhanh chóng che miệng lại, hắn là Tiên Nhân cường đại, sao gọi người ta là Hải Tảo được nữa, nếu khiến đối phương tức giận, hậu quả chắc chắn rất khủng khiếp.

Lâm Phàm nhìn đám nhỏ.

- Các tiểu tử, ánh mắt các ngươi rất tốt, chờ sau này lớn lên ta sẽ mang các ngươi theo lăn lộn.

Bọn nhỏ làm sao hiểu được hết ý trong lời hắn nói, chỉ có người thân bọn chúng cảm thấy vui mừng, cảm giác như ông bà tổ tiên phù hộ, họ lập tức quỳ xuống đất, họ to.

Cảm tạ Tiên Trưởng.

Đám người Hoa Thanh Tiên cũng cung kính nhìn Lâm Phàm, họ không dám hó hé, trong mắt họ, hắn là một nhân vật hết sức kh*ng b*, ai trêu chọc hắn đều phải chết, hắn ra tay vô cùng tàn nhẫn, không bận tâm đối phương là ai, có phải tuyệt thế khuynh thành mỹ nữ hay không cũng như nhau, chỉ cần đắc tội hắn, hắn sẽ chém chết, tuyệt không nương tay.

Lâm Phàm không có bất kỳ hứng thú nào đối với đám người Hoa Thanh Tiên. Sau đó, hắn dẫn tất cả mọi người về Thiên Địa Tông. Sau trận chiến với Chiến Thần và Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, lại khiến hắn biến thành một kẻ ngốc, để Lâm Phàm rất bất đắc dĩ. Bất quá cũng không sao, giờ hắn đã khôi phục kí ức, mà thực lực bản thân cũng đề cao không ít, con đường từ Tiên Vương lên Thiên Quân là một con đường dài, do giác quan thứ sáu hắn cảm giác được như thế, coi như hắn có nắm giữ hệ thống, thì chuyện tấn thăng đến cảnh giới chí cao Thiên Quân cũng không phải việc đơn giản. Bây giờ, hết thảy đều đã không sao, kẻ địch tới bao nhiêu, hắn giết bấy nhiêu, đánh không thắng cũng phải đánh.

Người sống trên đời không nên quá coi nặng sinh tử, không phục thì cứ phản kháng, đây là quy tắc làm việc của Lâm Phàm, bất kể là ai, chỉ cần chọc đến hắn, hắn sẽ chém giết không nương tay. Lúc này, hắn mang theo mọi người chạy về hướng Thiên Địa Tông.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1084: Nghiêm trọng đến mức đó?


Nguyệt Ảnh đại lục.

Bên ngoài một toà Hàn Sương Thành sừng sững giữa vùng gió tuyết, một con chim nhỏ diễm lệ giương cánh bay cao, nhưng khi nó tới gần Hàn Sương Thành kia liền bị đông cứng thành một khối băng, nặng nề rơi trên mặt đất.

Ngoài Hàn Sương Thành, từng đầu từng đầu Băng Sương Cự Long giương cánh bay cao, thân hình chúng cao lớn làm cho người ta sợ hãi.

- Hàn Sương Thần, lần chinh phục Vô Tận đại lục này đã có bảy mươi mốt Chủ Thần đồng ý, chỉ còn ngươi thôi, chẳng lẽ đến giờ rồi mà ngươi vẫn còn muốn ở chỗ này? Hỏa Thần đang trôi nổi trên hư không, lên tiếng nói, những hàn khí xung quanh chỉ cần tới gần hắn sẽ bị một cổ nhiệt lưu làm bốc hơi.

- Chỗ này của ngươi lạnh quá, ta rất ghét ở đây. Trong đại điện, một tên cô gái tóc trắng ngồi ngay ngắn trên thủy tinh t vương tọa, nàng chống cằm nhìn Hỏa Thần, sắc mặt lạnh như băng, lạnh lùng trả lời.

- Chiến tranh? Ta không thích nó, ta chỉ yêu thích thu thập những bức tượng băng xinh đẹp thôi, ngươi bớt nói nhảm đi?

Các góc của tòa Băng Thành đều có từng bức tượng băng, những tượng băng điêu khắc đủ loại sinh linh, tất cả đều có tư thế khác nhau, chúng như sinh vật sống nhưng bị Băng Phong, vĩnh viễn duy trì dáng vẻ lúc còn sống. Hỏa Thần khẽ nhíu mày, hắn rất không thích nói chuyện với Hàn Sương Thần, bởi vì nữ nhân này là một người b**n th**, triệt triệt để để b**n th**, những Chủ Thần khác đều thích nô dịch sinh linh, mà nàng lại thích thu thập các loại tư thế cùng vẻ mặt của những sinh linh khác nhau, rối biến bọn họ thành tượng băng vĩnh viễn, giống như tác phẩm nghệ thuật, rồi đặt chúng bên trong Hàn Sương Thành.

- Muội muội của ta, Thủy Thần đã tham gia cuộc chiến này rồi, các ngươi còn cần ta làm gì? Hỏa Thần, lần trước ngươi đáp ứng ta, sẽ tặng ta một tượng băng hỏa diễm Tinh Linh, không biết khi nào ngươi mới đưa nó tới? Ta có chút sốt ruột rồi đây.

Hàn Sương Thần nở nụ cười lạnh như băng, dung nhan nàng giống Thủy Chi Chủ Thần như đúc, nhưng chất nàng lại vô cùng băng lãnh, như một bức tượng băng vây.

- Hỏa diễm cùng sương băng không có khả năng cùng tồn tại, tượng băng vĩnh viễn không thể hình thành. Hỏa Thần lập trả lời. Hàn Sương Thần cười cợt.

- Chúng nó có thể cùng tồn tại.

Hỏa Thần hơi nhấc ngón tay, một hỏa diễm Tinh Linh xuất hiện.

- Hàn Sương Thần, trước đây ngươi không phải vậy, chẳng lẽ do đi theo Hỗn Độn Chi Chủ qua mảnh đại lục kia quá lâu nên ngươi mới như thế? Hỏa Thần tự nhủ, Hàn Sương Thần đưa tay hướng về hỏa diễm Tinh Linh rồi điểm nhẹ một cai, hỏa diễm Tinh Linh nhanh chóng đông lại rồi biến thành một bức tượng băng, lúc Hỏa Thần thấy cảnh này, nội tâm cũng không khỏi ngưng lại. Tử trước tới nay, hắn vẫn nhìn không thấu Hàn

Sương Thần, hà hiện giờ Hàn Sương Thần chỉ tùy ý một chút đã kết hợp hỏa diễm cùng sương băng lại hình thành một tượng băng, thủ đoạn này khiến Hỏa Thần cảm thấy sợ hãi, hắn còn có cảm giác, hắn không phải đối thủ của nàng, Hàn Sương Thần cầm bức tượng băng kia trong tay cảm thán.

- Thực là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp. Bên trong tượng băng, những ngọn lửa trên người hỏa diễm Tinh Linh vẫn đang không ngừng thiều đốt, nhưng hỏa diễm Tinh Linh vĩnh viễn không tỉnh lại được, bởi vì nó đã chết. Đúng lúc này, một thanh âm từ hư không truyền đến.

- Tỷ tỷ... Cứu ta...

Khi Hỏa Thần nghe được thanh âm này biến sắc.

- Đây là thanh âm của Thủy Thần, chẳng lẽ nàng ta đã...

Xoạt xoạt!

Hàn Sương Thần hơi sững sờ, bức tượng hỏa diễm Tinh Linh trong tay nàng bị phá nát trong nháy mắt, một cỗ khí tức kinh khủng bạo phát bao phủ toàn bộ Hàn Sương Thành, lông mày Hỏa Thần ngưng lại, lập tức biến vào trong hư không rời khỏi nơi này, hắn biết, Hàn Sương Thần sẽ nhanh chóng gia nhập quân viễn chinh thôi.

Khi gần đến Thiên Địa Tông, Lâm Phàm liền thả mọi người xuống, hắn nhanh chóng chạy vào trong tông môn. Bây giờ, trên dưới Thiên Địa Tông đều trở nên bận rộn như đang khẩn cấp nghênh chiến vậy, hắn chưa bao giờ gặp phải tình cảnh như vậy.

Nội môn Thiên Địa Tông.

- Khoảng thời gian này, ngươi đã đi đâu vậy.

Hiện tại, Canh Dương Thiên đang bận tới mức sứt đầu mẻ trán, một trong cửu tông Thiện Ác Phật Tông đã cấu kết cùng với đại quân Nguyệt Ảnh đại lục. Khiến cho Cửu tông, Lục phủ, Tam động, Thất thập nhị bang vô cùng chật vật. Mặc dù Thất thập nhị bang không bằng những đại tông như Thiên Địa Tông, nhưng cũng là thế lực cực kỳ mạnh mẽ. Bọn họ không ngờ lại bị Thiện Ác Phật Tông g**t ch*t một nửa. Hơn nữa, chỉ có một người ra tay chính là Vị Lai Vô Lượng Vương Phật. Trước mặt Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, Thất thập nhị bang không có bất kỳ sức hoàn thủ, trực tiếp bị càng quét, khiến Vô Tận đại lục phải chịu tổn thất lớn.

- Nói ra rất dài dòng, nhưng nói chung là gặp một chút phiền toái. Tình hình hiện tại của liên minh Vô Tận đại lục như thế nào rồi? Lúc ta trên đường trở về, nhìn thấy rất nhiều tông môn trở thành phế tích, tình cảnh thật sự phát triển đến mức không thể vãn hồi rồi chứ Lâm Phàm không biết tình huống hiện nay đã phát triển đến mức nào.

- Thiện Ác Phật Tông cấu kết với binh đoàn Nguyệt Ảnh đại lục. Thất thập nhị bang bị diệt mất một nửa, tình hình bây giờ đã tạm thời ổn định. Từ khi các Tiên Vương ra tay, tạo nên một phòng tuyến tạm thời, đại quân Nguyệt Ảnh đại lục tạm thời vẫn chưa thể xuyên thủng, nhưng theo ta nghĩ, tình hình cứ kéo dài không có lợi cho chúng ta, chắc chắn sẽ có một trận đại chiến. Hiện tại, một phần tư lãnh thổ Vô Tận đại lục đã bị đại quân Nguyệt Ảnh đại lục chiếm lĩnh, rất nhiều tiểu tông không bị diệt môn thì cũng thần phục bọn chúng, túm cái váy lại, tình huống hết sức không lạc quan.

Canh Dương Thiên cảm thán.

- Nghiêm trọng đến mức đó?

Lâm Phàm khẽ nhíu mày, hắn không nghĩ tới mọi chuyện phát triển đến mức này. Đúng Lúc này, Hàn Quân Thiên cũng xuất hiện.

- Sự tình không chỉ đơn giản như vậy, hệ thống tu luyện của Nguyệt Ảnh đại lục bất đồng rất lớn với chúng ta, chúng có rất nhiều thủ đoạn kỳ lạ, kinh khủng nhất chính là cái đám vong linh pháp sư có thể điều khiển thi thể kia, chỉ cần Vô Tận đại lục chết đi một người, Nguyệt Ảnh đại lục sẽ tăng cường thêm một phần.

- Tông chủ, ngươi đã khôi phục rồi?

Khi nhìn thấy Hàn Quân Thiên, khóe miệng Lâm Phàm liền lộ vẻ tươi cười.

- n, Tiên Vương cảnh đã ổn định, ngươi cũng phải nỗ lực, sớm ngày tiến nhập Tiên Vương mới có năng lực tự vệ trong trận chiến này.

Lâm Phàm cười cười, trong lòng cũng cảm thấy hơi vui, hắn cũng không muốn tiết lộ cho hai người họ biết hắn đã trở thành Tiên Vương, sau này khiến bọn họ bất ngờ chơi. Canh Dương Thiên vung tay, hư không một bức họa.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1085: Côn Lôn Thần Tông như thế nào?


- Quãng thời gian trước, ta đã đánh một trận cùng mấy vị Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục, thực lực bọn chúng không yếu chút nào. Tuy nói cùng cảnh giới với Tiên Vương của chúng ta, nhưng thực lực của phần lớn Chủ Thần lợi hại hơn rất nhiều so với những Tiên Vương bình thường. Có thể nói ngang với Tiên Vương thâm niên. Mặc dù số lượng cường giả cấp Tiên Vương của Vô Tận đại lục nhiều hơn Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục. Thế nhưng thực lực của Tiên Vương so với Chủ Thần còn cách biệt không ít. Đặc biệt là sau khi Vị Lai Vô Lượng Vương Phật gia nhập phe bọn họ, khiến Vô Tận đại lục rơi vào thế yếu.

- Ta nghĩ Vô Tận đại lục cũng có không it viễn cổ Tiên Vương chứ?

Lâm Phàm hỏi.

Vô Tận đại lục vô cùng to lớn, mênh mông như biển, tuyệt đối không thể không có cường giả đứng đầu.

- Có, theo ta được biết, bên trong Chân Lý Thánh Địa có một vị viễn cổ Tiên Vương, tu vi kinh thiên động địa, không thể tưởng tượng nổi, nói chung hắn cũng có thể solo với một tên Chủ Thần, khi ta vừa mới gia nhập Thiên Địa Tông, hắn đã là cường giả Tiên Vương rồi. Canh Dương Thiên cũng không lo lắng mấy, bởi vì hắn biết trên Vô Tận đại lục có không it cường giả cấp Tiên Vương có thể sánh ngang với Vị Lai Vô Lượng Vương Phật. Bây giờ, Vô Tận đại lục đang gặp phải nguy cơ rất lớn, bọn họ tất nhiên không thể mặc kệ.

- Theo ta thấy với tình huống hiện tại, chúng ta nên bảo tồn thực lực, còn mấy môn phái nhỏ, tuy không giúp được gì, nhưng cũng không thể thấy chết mà không cứu. Nếu như cư để đại quân Nguyệt Ảnh đại lục hoàng hoành, chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn. Đặc biệt là những đệ tử bị đám vong linh pháp sư luyện chế thành vong linh, chúng là một đống phiền phức.

Lâm Phàm cảm thán. Canh Dương Thiên cũng gật đầu.

- Nên thế, bởi vậy ta mới để các sư đệ ra ngoài tìm những môn phái nhỏ kia, hy vọng có thể bảo vệ đạo thống của bọn họ.

- Côn Lôn Thần Tông như thế nào?

Lâm Phàm hỏi.

Canh Dương Thiên sững sờ, sau đó cười khẽ.

- Tuy trong lòng Bạch Thánh rất phẫn nộ, nhưng hắn cũng không phải người không biết nặng nhẹ. Hắn cũng biết Vô Tận đại lục đang đối mặt với nguy cơ to lớn, ta cũng đã nói chuyện qua vơi hắn. Trong khoảng thời gian này, chúng ta sẽ tạm quên đi tất cả ân oán, cùng nhau chống đỡ ngoại địch. Chờ sau khi chuyện này kết thúc, sẽ đang chầm chậm giải quyết.

Lâm Phàm nghe nói như thế cũng có chút kinh ngạc. Hắn có chút không thể tưởng tượng nổi, hắn không nghĩ tới Bạch Thánh lại biết điều như vậy. Khiến người ta không dám tin tưởng. Giờ khắc này, Lâm Phàm cảm thấy Bạch Thánh là một lão đầu tốt.

- Vậy thì tốt rồi, với tình huống như thế này, ta e cũng không giúp đỡ được gì. Mấy chuyện bài binh bố trận này, còn phải dựa vào các ngươi, ta chỉ có thể cố gắn tăng cao thực lực.

Lâm Phàm nói. Thực lực hắn bây giờ mặc dù cũng là Tiên Vương cảnh, nhưng nếu so với đám Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, vẫn còn một chút chênh lệch. Hắn nhất định phải cấp tốc nâng cao thực lực, phải cố gắng thu thập đủ số kinh nghiệm để tấn cấp Thiên Quân cảnh. Mặc kệ kết quả cuối cùng có như thế nào, đến mức đó mới sáng tỏ.

Đám người Canh Dương Thiên cũng gật đầu, đó là biện pháp tốt nhất rồi.

- Chân Lý Thánh Địa ở đâu vậy? Ta muốn đi xem thử một chút?

Lâm Phàm hỏi.

- Tận cùng phía đông đại lục, có toà tháp cao trọc trời, nơi đó là Chân Lý Thánh Địa.

Canh Dương Thiên nói, Lâm Phàm muốn đi Chân Lý Thánh Địa là một lựa chọn không tồi. Biết đâu hắn lại có thể mời được viễn cổ Tiên Vương xuống núi sớm một chút, cũng có thể cho Vô Tận đại lục giảm thiểu tổn thương không cần thiết. Đại quân Nguyệt Ảnh đại lục có rất nhiều cường giả, nhưng chiến tranh không chỉ quyết định bởi số lượng, như coi như lần này liên minh Vô Tận đại lục có chiến thắng cũng sẽ tổn thương đến căn cơ, rất lâu mới có thể khôi phục.

Lâm Phàm cũng không lưu lại lâu đi vào hư không chạy về hướng Chân Lý Thánh Địa, hắn muốn biệt, viễn cổ Tiên Vương có thực lực như thế nào.

Chân Lý Thánh Địa nằm trên một mảnh tuyệt vực, nơi người thường không thể nào tới được. Toà tháp trọc trời vẫn sừng sững, xung quanh nó có khí tức chân lý bao phủ, như hết thảy chân lý trong thiên địa đều do nơi này sinh ra.

- Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, nếu đã tới, thì đi ra đi. Đúng lúc này, một thanh âm từ trong tháp cao truyền tới.

- A Di Đà Phật.

Trong chớp mắt, phật quang tỏa ra từ trong hư không, vạn ngàn phật quang giống như một dải lụa, xuất hiện phía sau lưng Vị Lai Vô Lượng Vương Phật. Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đang khoanh chân ngồi trên đài sen, thân ảnh hắn khổng lồ đang trôi nổi trong hư không, trong mắt hắn lập loè ý cười.

- Ai, đã lâu như vậy rồi mà ngươi vẫn không giác ngộ, nếu như ngươi có thể giác ngộ được, chuyện tấn cấp Thiên Quân sẽ vô cùng tự nhiên a.

Chân Lý Tiên Vương thở dài, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cười khẽ.

- Chân Lý Tiên Vương, đừng nói những lời nhảm nhí này với ta, tai kiếp lần này của Vô Tận đại lục, ngươi muốn như thế nào?

Mỗi câu nói của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đều khiến hư không xung quanh ngưng tụ, nếu Chân Lý Tiên Vương muốn nhúng tay, thứ nghênh tiếp hắn chính là tử vong.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1086: Ngươi trở về đi...


Trầm mặc! Thiên địa trở nên trầm mặc. Lúc này, một đầu bút lông bén nhọn chui ra từ trong tòa tháp, toàn bộ hư không đều tràn ngập sát ý.

Chân mày Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cau lại.

- Ngươi muốn động thủ với ta?

Vù!

Đầu bút lông bỗng dưng dừng lại, sau đó tan thành mây khói.

- Ta chỉ truy tìm chân lý, không màng thế sự. Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, ngươi đã đi sai đường, khiến khoảng cách giữa ngươi với Thiên Quân ngày càng xa.

- Đây là chuyện riêng của bản Vương Phật, không cần ngươi quan tâm. Nhớ kỹ, đừng can thiệp vào chuyện của Vô Tận Đại Lục, nếu không...

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không cho Chân Lý Tiên Vương mặt mũi. Dựa theo bối phận, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật hắn cũng cao hơn Chân Lý Tiên Vương, mà thực lực Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cũng mạnh hơn Chân Lý Tiên Vương không ít. Tổ tông Chân Lý Tiên Vương chính là Văn Đạo Thiên Quân mới có thể so với Vô Lượng Vương Phật, nhưng Văn Đạo Thiên Quân đã ngã xuống lâu rồi. Mặc dù Chân Lý Tiên Vương cũng là viễn cổ Tiên Vương, nhưng hắn còn chưa đủ tuổi so với Văn Đạo Thiên Quân nên Vị Lai Vô Lượng Vương Phật tự nhiên không có để hắn vào trong mắt.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đang cấp tốc rơi đi, lúc này hắn còn phải đi tới ba cấm địa tìm ba vị viễn cổ Tiên Vương còn lại. Ba người kia chính là ba người mạnh nhất trên Vô Tận đại lục. Nhưng hắn có niềm tin rất lớn về việc thuyết phục ba người bọn họ, khuyên bọn họ không nhúng tay vào chuyện của Vô Tận Đại Lục. Còn cái tên Chân Lý Tiên Vương cùi bắp kia Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không để trong lòng. Cái gì gọi là chân lý? Cả đời hắn cũng chỉ có thể làm viễn cổ Tiên Vương thôi, hắn đã vô vọng tấn cấp Thiên Quân rồi.

Mấy ngày sau.

Lâm Phàm đang đứng trong hư không nhìn toà tháp cao cao phía xa xa. Tuy khoảng cách còn rất xa, nhưng hắn đã cảm nhận được một luồng chân lý lực cường đại, đung là viễn cổ Tiên Vương, quả nhiên rất cường hãn. Mặc dù hắn đã là cường giả Tiên Vương, nhưng khi gặp phải Chân Lý Tiên Vương, hắn cũng phải biết điều một chút. Nói không chừng, làm lão nhân gia cao hứng, lão có thể cho hắn một vài chỗ tốt, những chuyện như thế này không bao giờ nói trước được, nhưng khi hắn bước vào Chân Lý Thánh Địa, Lâm Phàm liền cảm thấy trước mặt hắn đang có một luồng sức mạnh mênh mông, đang cản đường hắn.

- Bình phong à? Chút khó khăn mà thôi.

Khóe miệng Lâm Phàm lộ vẻ tươi cười, bình phong lập tức tan vỡ, hắn mạnh mẽ tiến vào.

- Người phương nào lại dám xông vào Chân Lý Thánh Địa?

Khi Lâm Phàm vừa bước vào phạm vi Chân Lý Thánh Địa, một thanh âm vang vọng bên tai hắn.

- Chân Lý Tiên Vương, vãn bối là đệ tử Thiên Địa Tông, lần này vãn bối đến đây muốn mời người xuống núi trấn áp những kẻ Nguyệt Ảnh đại lục xâm lược.

Sau khi Lâm Phàm nói xong, hắn lẳng lặng chờ đợi, hắn biết cao thủ đều thích trầm mặc và làm cao, theo những kinh nghiệm mà hắn đã đúc, khẳng định phải mời ba lần, vị Tiên Vương kia mới đáp ứng, hẳn phải mời thêm mấy lần mới được.

- Ngươi trở về đi...

Chân Lý Tiên Vương trả lời.

Quả nhiên thế

Lâm Phàm phát hiện diễn biến câu chuyện giống như đúc hắn nghĩ. Chân Lý Tiên Vương quả nhiên là kẻ thích làm giá, lần thứ nhất nhất định không đủ thành ý rồi, những tiền bối kiểu này đều ưa thích sĩ diện, hắn nhất định phải cố gắng, để vị tiền bối cảm thấy mình được coi trọng, nếu bọn tiểu bối đã cần giúp đỡ, tất nhiên hắn sẽ duỗi tay viện trợ. Mục đích Lâm Phàm muốn cầu Chân Lý Tiên Vương xuống núi, cũng chỉ để hắn ra mặt trấn áp mấy tên Chủ Thần của Nguyệt Ảnh Đại Lục. Bây giờ, mấy vị Tiên Vương cường giả của Vô Tận đại lục có thể chống đỡ được mấy tên Chủ Thần. Nhưng đối với một ít Chủ Thần cường hãn, đám tiên Tiên Vương bọn họ cũng như gà đất chó cảnh. Bởi vậy, hắn cần phải đi mời mấy vị viễn cổ Tiên Vương. Bây giờ Chân Lý Tiên Vương kếu hắn rời đi, sao có thể để cho chuyện đó xảy ra được, nhất định phải mời được cả đám xuống núi mới thôi.

- Chân Lý Tiên Vương, tình cảnh Vô Tận đại lục hiện tại đang nằm trong dầu sôi lửa bỏng. Bây giờ, bọn vãn bối rất cần sự hỗ trợ của người.

Lâm Phàm lớn tiếng nói tiếp.

- Ngươi trở về đi...

Lại câu nói này, chẳng lẽ tên Chân Lý Tiên Vương kia không thể nói mấy câu khác? Lâm Phàm cũng không phải hạng người dễ từ bỏ. Nếu không mời được Chân Lý Tiên Vương, hắn quyết không đi.

Chân Lý Tiên Vương, đại quân Nguyệt Ảnh đại lục thật sự rất cường đại. Chúng ta đã sắp không

chống nổi nữa, nếu người không rời núi, Vô Tận đại lục chắc chắn sẽ xong đời.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1087: Chân Lý Tiên Vương cũng sợ chết.


Hiện tại Lâm Phàm cũng chỉ có thể nói như vậy, hắn vẫn nghe được ngữ khí Chân Lý Tiên Vương như không muốn giúp bọn họ, điều này làm Lâm Phàm rất đau đầu.

- Ta từ lâu đã không hỏi đến thế sự, ta chỉ muốn truy tìm thiên địa chân lý mà thôi. Ngươi từ đâu tới, thì trở về lại nơi đó đi.

Chân Lý Tiên Vương ôn tồn đáp lời.

Lâm Phàm liền sững sờ, sau đó khẽ cau mày, cái điệu này thật sự không muốn giúp bọn họ rồi.

- Chân Lý Tiên Vương, nếu Vô Tận đại lục bị hủy, thì chân lý của ngươi còn ý nghĩa gì nữa?

Lâm Phàm liền hỏi.

- Nếu Vô Tận đại lục bị diệt, vẫn có Nguyệt Ảnh đại lục, chân lý không phân chủng tộc...

Chân Lý Tiên Vương đáp.

- Ô...Khí tức của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật... Có phải Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đã tới đây rồi?

Lâm Phàm đang định thuyết phục tiếp, nhưng lúc này hắn lại cảm nhận được khí tức đang tiêu tán trong hư không có chút quen thuộc!

- Tiểu bối, ngươi mau ly khai nơi này đi. Còn chuyện Vô Tận đại lục, ta cũng không quản được, cũng không muốn quản.

Thời khắc này, một bóng người đi ra từ Chân Lý Chi Tháp, bóng người kia ngẩng mặt nhìn vào tinh không, vẻ mặt Chân Lý Tiên Vương vô cùng hờ hững, trường bào bay lượn trong gió. Hắn chỉ muốn tìm kiếm chân lý, còn những chuyện khác hắn chả quan tâm.

Lâm Phàm nhìn Chân Lý Tiên Vương.

- Không nghĩ tới đường đường là Chân Lý Tiên Vương cũng sợ chết.

Hắn xem như đã hiểu, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật tới đây nói gì đo với Chân Lý Tiên Vương rồi.

- Làm càn.

Chân Lý Tiên Vương nổi giận, hắn không ngờ bản thân lại bị một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa xỉ nhục. Một chiếc bút lông trong suốt xuất hiện, cây bút này là bảo vật truyền thừa của Văn Đạo Thiên Quân, uy lực khó lường. Câyy bút kia giờ đang tản ra khí tức bén, có thể cắt rời hư không, như chỉ cần hạ một bút, có thể phân định sinh tử. Lúc này, Lâm Phàm cũng đang đứng tại chỗ nhìn chằm chằm Chân Lý Tiên Vương. Hắn rất muốn ném cục xà phòng ra, hung hăng g**t ch*t con rùa đen rút đầu mắc dịch này. Nhưng ngẫm lại thấy không đáng, sao phải dùng xà phòng trên người tên nhát gan trước mắt chứ, thật sự quá uổng phí.

- Chân Lý Tiên Vương, Lâm Phàm ta cúi đầu mời ngươi xuống núi cũng vì Vô Tận đại lục, ngươi thật cho rằng, hậu bối như ta dễ bắt nạt?

Lâm Phàm miệt thị nhìn đối phương, khí tức Tiên Vương từ người hắn bộc phát ra, thiên địa chấn động không ngừng. Lúc Chân Lý Tiên Vương cảm nhận được cỗ hơi thở này, sắc mặt nhất thời biến đổi. Hắn cũng không ngờ tiểu bối trước mắt dĩ nhiên cũng là Tiên Vương. Chân Lý Tiên Vương nhìn Lâm Phàm một cái, sau đó xoay người ly khai nhanh chóng tiến vào Chân Lý Chi Tháp.

- Cmn!

Lâm Phàm không ngờ tên này lại bình tĩnh như thế, hắn ta nhanh chân trốn vào Chân Lý Chi Tháp, khóe miệng Lâm Phàm lộ ra nụ cười lạnh lùng.

- Được rồi, nếu ngươi đã thích ở lại đây như vậy, vĩnh viễn đừng mơ bước ra ngoài nữa.

- Đại Phàm Ca, bạo phát cho ta.

Sau khi Lâm Phàm trở thành Tiên Vương, thì tất cả những thần thông của hắn cũng trở thành tiên thuật, uy lực vô cùng huyền diệu. Lực lượng Đại Phàm Ca bây giờ vô sắc vô vị, chỉ cần nó dung nhập vào đất trời, Chân Lý Tiên Vương đừng hòng ra được, nếu muốn phải phá giải lực lượng Đại Phàm Ca, thì phải xem xem bản lãnh của hắn đã tới đâu rồi.

Bên trong Chân Lý Chi Tháp, Chân Lý Tiên Vương đang đứng trước cửa sổ, lặng nhìn hư không, đôi mắt hắn bình tĩnh của đang lập loè vô số ánh sáng.

- Chuyện của Vô Tận đại lục liên quan gì đến ta. Ta chỉ cần bảo vệ bản thân, từ từ tìm kiếm chân lý, chắc chắn có một ngày, ta có thể chứng được Thiên Quân đại đạo.

Chân Lý Tiên Vương hắn đã ẩn cư từ lâu, một lòng trở thành Thiên Quân, nhưng từ trước giờ tới nay, hắn vẫn không thành công. Bây giờ Vô Tận đại lục bị Nguyệt Ảnh đại lục xâm lấn, khiến cho hắn phảng phất như tìm được một tia chân lý. Dù cho Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không đến cảnh cáo hắn, hắn cũng không ra tay. Dù sao, hắn đã được đến mức độ này đã coi nhẹ hết tất cả. Hắn chỉ quan tâm tới chuyện tấn cấp Thiên Quân.

- Ô!
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1088: Thật âm hiểm..


Mà bây giờ, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đang quan sat hư không. Hắn thấy Lâm Phàm nên đột nhiên quay ngược trở lại.

Lúc đầu, Lâm Phàm đã rời khỏi Chân Ly Thánh Địa rồi, như khi nghĩ đến tên Chân Lý Tiên Vương mắc dịch kia, hắn không cách nào nguôi giận, trong lòng càng nghĩ càng tức. Thân là Tiên Vương kế thừa thiên địa chân lý, người được vô số đệ tử Vô Tận đại lục tôn sùng. Nhưng khi Vô Tận đại lục gặp nguy hiểm, ngươi dĩ nhiên lại muốn đứng bên ngoài xem cuộc vui, đã thế lại còn có vẻ tán thành chuyện Nguyệt Ảnh đại lục xâm lấn Vô Tận đại lục, điều này làm Lâm Phàm rất khó chịu, lúc bình thường hắn đã được hưởng vô số chỗ tốt từ Vô Tận đại lục, nhưng đến thời khắc mấu chốt, hắn lại không muốn làm gì.

Nếu đã như vậy còn cần ngươi làm gì? Trong lòng Lâm Phàm chỉ có duy nhất một ý nghĩ, chém chết Chân Lý Tiên Vương, hắn sẽ vơi đi khó chịu trong lòng. Hơn nữa vừa rồi, khi ở đó, hắn đã phát hiện khí tức Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, hai tên kia nhất định đã thương lượng chuyện gì đó, nếu như hắn ta đã cấu kết với Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, vậy đừng trách lão tử giết ngươi.

- Ngươi trở lại đây làm gì?

m thanh Chân Lý Tiên Vương vang vọng thiên địa, trong đó dường như bao hàm một chút phẫn nộ, có ý nếu Lâm Phàm còn không ly khai, hắn chỉ có đường chết. Chân Lý Tiên Vương đã ẩn cư ở đây từ rất lâu, từ trước tới giờ chưa có ai dám tới đây làm càn. Cho dù mấy cai tên Thái Thượng lão tổ của các đại tông cũng không dám đến, tên tiểu bối kia lại dám trêu trọc hắn, quả thật muốn chết.

- Giết ngươi...

Lâm Phàm đang đứng trên hư không hờ hững trả lời, Vĩnh Hằng Chi Phủ xuất hiện, hắn giơ cao búa chém về phía Chân Lý Chi Tháp.

Lúc Vô Tận đại lục gặp phải nguy cơ, ngươi lại thờ ơ. Đã thế lại còn cấu kết với Vị Lai Vô Lượng Vương Phật. Vậy còn cần ngươi làm gì?

Một đạo ánh búa đột ngột xuất hiện giữa thiên địa, tựa như cuồng long đang dữ tợn rít gào, no bay thẳng đến Chân Lý Chi Tháp, sức mạnh cuồng bạo xe rách hư không, bình phong đang bao phủ chung quanh Chân Lý Chi Tháp lập tức nứt toác, khi đối mặt với Tiên Vương cường giả, bình phong đó cũng chỉ như một tờ giấy mỏng.

Chân Lý Tiên Vương đàn vô cùng giận dữ, tinh bút trong tay hắn vung lên. Thiên địa xuất hiện một nét bút giống như du long đang du tẩu, vẻn vẹn chỉ một chữ viết nhưng bao hàm vô số sát ý. Hắn giờ đã thật sự nổi giận, không ngờ tên tiểu bối này lại dám động thủ trên đầu thái tuế, không coi hắn ra gì. Một tiếng ầm ầm vang lên.

Hai nguồn sức mạnh kinh khủng va chạm kịch liệt, rồi nổ tung, khiến hư không xung quanh không ngừng nứt toác, khi các Tiên Vương chiến đấu, có thể nói kinh thiên động địa.

- Có ý tứ!

Lâm Phàm cười khẽ, trực tiếp thu Vĩnh Hằng Chi Phủ. Hai tay hắn chặp lại, Lực Lượng Nguyên Tuyền run rẩy mãnh liệt, hư không xuất hiện một luồng sáng, luồng sáng ẩn chứa sức mạnh kinh khủng, không phải cường giả bình thường có thể chống lại.

- Ngươi chết đi cho ta...

Lâm Phàm liền rít gào, hai tay hắn vỗ mạnh một cái bay về phía Chân Lý Tiên Vương, thân thể Chân Lý Tiên Vương nhẹ nhàng chuyện động.

- Chân lý không thể khinh nhờn và chống cự.

Một chữ màu vàng to lớn bồng bềnh giữ không trung, rồi lập tức lưu chuyển biến ảo thành một tấm khiên, che chắn thiên địa, khi sức mạnh cường hãn kia khi đánh vào tấm khiên, một tiếng nổ ầm vang lên. Sắc mặt Chân Lý Tiên Vương vẫn không thay đổi, hắn dù không phải Tiên Vương cường đại nhất, nhưng cũng không phải loại mà một tiểu bối có thể khi nhục, hắn cũng không ngờ tiểu tử này đã trưởng thành đến thế, thật khiến người ta không thể tưởng tượng được. Từ trước đến nay, Vô Tận đại lục vẫn chưa xuất hiện một tiểu bối tu luyện nhanh như thế, chỉ có mấy năm mà hắn đã trở thành cường giả mạnh thế này, nếu cho hắn thêm một quãng thời gian nữa, hắn chẳng phải sẽ trở thành Thiên Quân sao? Hắn cũng không vì đối phương là tuyệt thế kỳ tài mà nương tay, nếu đối phương chọc hắn, thì phải chịu sự trừng phạt.

Chân Lý Tiên Vương đột nhiên lại cảm nhận được hư không trước mặt khẽ chấn động, một nắm đấm mang theo lực lượng cuồng bạo oanh kích về phía hắn.

m!

Lâm Phàm không ngờ phản ứng Chân Lý Tiên Vương quá nhanh, chỉ cần một chưởng đã ngăn trở thế công của hắn, tuy hắn giờ đã là Tiên Vương, nhưng hắn vẫn thích công kích cận chiến, chỉ có như vậy, hắn mới cảm nhận được khoái khi chiến đấu. Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên xuất hiện trong tay, Lâm Phàm đập trán Chân Lý Tiên Vương, Chân Lý Tiên Vương sững sờ, hắn mặc dù không cảm nhận được bất kỳ gợn sóng năng lượng nào từ cục gạch kia, nhưng không biết vì sao, hắn lại cảm thấy vật ấy rất nguy hiểm. Trong nháy mắt, ngón tay hắn bắt lấy nó, khóe miệng Lâm Phàm lộ vẻ tươi cười, chân phải hắn giơ lên, đá về đ*ng q**n đối phương.

- Thật âm hiểm...

Chân Lý Tiên Vương nhướng mày, thân hình hắn liền hơi động, nhanh chóng đổi vị trí, xuất hiện sau lưng Lâm Phàm. Tinh bút trong tay hắn điểm một cai, một luồng sức mạnh mênh mông chợt bộc phát.

Xì xì!

Lâm Phàm phun ra một ngụm máu tươi, thân thể hắn cũng lắc lư.

- Chân Lý Tiên Vương, giờ khắc này Vô Tận đại lục đang nằm trong thế dầu sôi lửa bỏng, vì sao ngươi
lại khoanh tay đứng nhìn?
 
Back
Top Bottom