Tạm thời bỏ qua cảm giác bất ổn trong lòng, Wekierd đề nghị cô có thể rời khỏi để tham gia lễ hội.
Lilis đến cửa thì phát hiện Tateil vẫn chờ ở đó, còn không quên trách cô vì sao đến trễ.Lilis mỉm cười xin lỗi, vì không muốn bà hỏi sâu về vấn đề liền nhanh chóng thay đổi chủ đề nói chuyện, không ngừng gấp đồ ăn cho Tateil.
Lễ hội tiến triển rất vui vẻ, cô còn cùng những người khác thả thuyền cầu nguyện.
Mặc dù cảm thấy nó rất thừa thãi và không hề lãng mạn nhưng với ánh mắt rung động của bao người, cô chỉ có thể lẳng lặng làm theo.Nhìn Tateil nghiêm túc viết gì đó, Lilis có chút không biết ước điều gì.
Cô không có mong muốn gì cả.
Bình dị, không có chuyện gì xảy ra được.
Miên man một lúc rồi viết lên bốn chữ "một đời bình an" lên giấy, gấp thành một chiếc thuyền thả trôi sông.Lúc này, Kakeu trong túi vốn im lặng đội nhiên lóe sáng.
Trước đây cũng từng được trưởng thôn đồng ý mang nó ra ngoài, nhưng Kakeu không hề phát sáng gây chú ý như vậy.Cô gái đi chung như phát hiện điều kỳ lạ, nhìn chằm chằm chiếc túi của Lilis."
Cái gì phát sáng vậy Lilis?"
"Hửm..?
Chắc là đom đóm đó."
Cô thấy Kakeu đã ngừng sáng thì thở phào nhẹ nhõm, Lilis không dám chạm vào nó vì sợ người khác sẽ nghĩ bản thân có tật giật mình.
Thấy cô nói vậy Joli cũng không hỏi nữa, thật ra cô ta cũng không quan tâm cho lắm.
Chỉ muốn tìm một chủ đề nói chuyện.Lilis thấy không ai để ý liền lặng lẽ rời đi, tìm một nơi không người quan sát Kakeu.
Cô không biết lúc này cũng có một số người yên lặng rời khỏi, nhanh chóng chạy về một hướng.Lilis cẩn thận đánh giá mảnh ngọc không tỳ vết, rõ ràng không bị gì cả nhưng cảm xúc vô cùng bất an.
Như phát hiện điều bất thường, Kakeu lần nữa không ngừng phát sáng.
Nó liên tục chóp nháy ánh sáng của mình, khiến Lilis thầm biết đã có chuyện gì đó.
Cô vội vàng đi tìm trưởng thôn.Lúc này ở giữa làng không một bóng người.
Phong cảnh lạnh lẽo và u ám, khác xa với bầu không khí vốn có.
Lilis không quan tâm đến điều này.
Cô nắm chặt Kakeu không ngừng phát sáng trong tay, dường như có thể cảm nhận sự bồn chồn của nó.Vọt vào nhà trưởng thôn nhưng chỉ là một mảng trống vắng, cảm giác không ổn trong lòng Lilis càng cao hơn.
Kakeu bắt đầu quấn lấy cô, Lilis có thể biết được nó đang hút năng lượng của mình.
Cô muốn ngăn cản nhưng sức hút của Kakeu ngày càng mạnh, Lilis không hiểu nó muốn gì nhưng ma lực dần bị mất đi làm cô không khỏi nổi lên suy nghĩ tiêu diệt Kakeu.
Khi Lilis muốn khai mở ma pháp cắt đứt kết nối với nó thì Joli hớt hải chạy tới.Con ngươi run rẩy và cơ thể loạng choạng, miệng cô như muốn nói thứ gì đó nhưng không thể nào lên tiếng.
Cùng lúc ấy, một chàng trai không khác gì Joli vội vàng chạy tới, họ đều nhìn thấy Kakeu trong tay Lilis nhưng lại không có tâm trạng quan tâm đến.
Hắn luôn miệng kêu trưởng thôn và tìm kiếm những nhẫn giả khác.
Nhìn thấy sự mất bình tĩnh của hai người, Lilis cũng không còn tâm trạng dây dưa với Kakeu.
Cô mạnh mẽ đè ép, đánh trả sự tham lam giành xé ma lực của nó.
Kakeu vụt tắt rồi lấy lại tỉnh táo, nó lần nữa phát sáng nhưng không còn thèm khát ma lực của Lilis.
Sợi chỉ lay động muốn dẫn cô về một hướng, nơi thả thuyền.Lilis giữ chặt vai Joli, trấn tĩnh người đối diện.
Cô ấy và chàng trai cũng đến từ hướng đó."
Có chuyện gì xảy ra?"
Thấy Joli vẫn chưa hoàn hồn, Lilis không ngừng trấn an khiến cô tỉnh táo.
Chàng trai không biết đã chạy đến nơi nào trong nhà, Lilis không còn ai khác để hỏi."
Hít sâu!
Bình tĩnh nào.
Nói tớ nghe chuyện gì."
Lần này Joli như lấy lại tin thần/ Cô mấp máy môi, con ngươi run rẩy cùng nước mắt lộp bộp rơi xuống.
"Nhiều người bị thương lắm.
Tớ không biết là ai nhưng dân là..ng... d..ân"Nói tới đây Joli trở nên hoảng loạn.
Cô vẫn còn nhớ như in quang cảnh máu me khi nãy, một đám người mang theo sát khí đáng sợ từ đâu ập đến.
Ma lực mạnh mẽ làm Joli không thể di chuyển, những người tiến lên đều bị giết chết.
Joli cũng không biết từ khi nào mình có thể toàn mạng chạy được đến đây.
Những ma thuật sư trung cấp đều ở đó nghênh chiến, từ xa cô như có thể nhìn thấy số người đang ngã xuống.
Những ma thuật sư mạnh hơn biến mất không tăm tích."
Cậu ở đây chờ trưởng thôn.
Tớ có thể chữa trị, tớ đến đó một chuyến."
Nghe Lilis nói vậy Joli liền nắm chặt tay cô, thật ra Lilis cũng rất sợ.
Cô chưa từng thật chiến nhưng cũng không thể làm ngơ nhìn dân làng ngã xuống.
Nơi này có những kí ức của Lilis và Taleit, mọi người đều có ơn với cô.
Bây giờ có lẽ trưởng thôn và những người khác đã phát giác được, Lilis hy vọng mọi chuyện sẽ không sao.
"Không sao đâu.
Có lẽ mọi người đã xuất phát đến đó rồi.
Đừng sợ."
Cô trấn an Joli cũng như trấn an chính mình.
Buông tay Joli và chạy về dòng sông, càng đến gần Kakeu trên tay càng phát sáng, run rẩy mãnh liệt.
Lilis có thể cảm thấy sự mất khống chế của nó.
Ma lực mạnh mẽ từ xa truyền tới, khiến cô không thể không thu hồi tốc độ.
Lilis cảm thấy bản thân đã vào tầm ngắm, cảm giác áp bức đến gần làm người khác không thể nào thi triển ma pháp.Cô hiểu vì sao họ thua rồi.
Từ khi kích hoạt ma lực, Lilis luôn mẫn cảm với ma pháp của người khác.
Đôi với những người che giấu cũng có thể phân biệt hệ ma pháp của họ, đây là năng lực không phải ai cũng làm được.
Cô có thể cảm nhận sức mạnh ảo đảo không rõ hình thù của đối phương, nhưng lại không tìm thấy ma lực của dân làng.
Chúng mỏng manh như hơi thở đang dần thoi thóp.
Không đợi Lilis phản ứng, một bóng đen bất thình lình đạp ngã cô, thoáng một cái liền bị lôi đến chỗ dân làng.
Kakeu trên tay cũng không còn phát sáng, nó như nhận ra bản thân không bì lại đối thủ.
Cú ngã làm Lilis đau điếng, đầu óc quay cuồng vì tốc độ quá nhanh.
Cô có thể cảm thấy sức mạnh mạnh mẽ đạp vào hông mình, cánh tay vì chịu chà xát mà chảy máu.
Những viên sỏi lớn nhỏ cấm vào vết thương của Lilis, khoảnh khắc ấy xương cốt trên người như vỡ vụn, cơn đau dọc theo xương sống làm cô không ngừng ớn lạnh.Cắn răng chịu đựng cơn đau mà chống đỡ cơ thể.
Mọi người cũng vì sự xuất hiện của Lilis mà hoảng sợ, họ không muốn lại thêm một người phải chết!
Từ đây, cô có thể nhìn thấy những gương mặt lắm lem bùn đất bị gom vào một chỗ, những thuật sĩ ngã xuống để bảo vệ dân làng.
Cả người họ bê bết vết máu, hoàn toàn không có bất kỳ sự phản kháng nào trên thi thể.
Chứng tỏ đều chết dưới một chiêu.
Máu nhuộm đỏ con đường, lan đến chỗ Lilis.
Những con thuyền chưa đi xa cũng vì vậy mà nhuộm đỏ.
Từ xa có thể thấy Tetail ôm lấy trưởng thôn đang bị thương và Rewis cả người chật vật.
Họ đứng chung một chỗ như cá nằm trên thớt, chuẩn bị lãnh án tử hình.
Từ khi xuất hiện, Lilis luôn cảm thấy một ánh mắt như có như không đang mày mò quan sát mình.
Cô có chút không muốn đối mặt với nó.
Đột nhiên một năng lượng vô hình kéo Lilis về phía trước, ngã trước một đôi giày đen loáng bóng.
Cô nhận ra đó là sức mạnh khi nãy, vì nó cùng một nguồn ma pháp.
Hóa ra đáng sợ đến mức có thể bắt một người ở xa như vậy...Lilis biết lúc này người đó đang nhìn chằm chằm đỉnh đầu mình.
Cô thầm nhủ phải bình tĩnh mới có khả năng sống sót nhưng đứng trước cái chết, chẳng mấy ai bình tĩnh nổi.
Lần nữa cảm thấy sự run rẩy từ Kakeu, cô nắm chặt nó trong tay không muốn người khác nhận ra.
Lilis cảm thấy không nên để lộ bất kì điều gì trước mặt người này.
Chiếc quần tây thẳng băng không một nếp nhăn dần chuyển động.
Tim cô nhói lên, cảm giác căng thẳng làm cơ thể Lilis bị kéo căng, vết thương trên người co rút từng trận.
Ngón tay thon dài có lực bóp cằm Lilis, bắt cô đối diện với ánh mắt của mình.
Nhìn thấy dung nhan của hắn, Lilis càng hoảng sợ, bàn tay khẽ run vì mất khống chế.
Cặp đồng tử giống cô như đúc!
Nó nham hiểm đảo mắt, nghiền ngẫm suy xét điều gì đó.
Lilis có thể nhìn thấy bóng dáng của mình trong mắt hắn, phía sau sự lạnh lẽo là vực sâu không đáy.
Hung tợn như quỷ dữ!
Cuối cùng cũng hiểu sự chết chóc mà trưởng thôn từng nói, mọi người dè chừng cô đều có lý do.
Nếu là Lilis, có lẽ cũng giết cô cả ngàn lần.
Cảm giác bài xích mãnh liệt cùng nổi bất an đứng giữa sự sống và cái chết.
Lilis cảm thấy mình trở nên trần trụi trước hắn.Con ngươi trước mặt chuyển động.
Ma lực bị che đậy vì vậy mà bức phá, tỏa ra một loại sinh khí nhàn nhạt kích thích sự sống, đôi mắt lục bảo cũng quay về dáng vẻ vốn có.Sắc mặt hắn tối sầm, sát khí mạnh mẽ đột nhiên ập tới.
Bàn tay nắm cằm cô dùng sức đến nổi gân, hận không thể giết chết người trước mặt.
Trái tim Lilis đập thình thịch vì sợ hãi, cố gắng kiềm chế cảm giác run rẩy trên vai nhưng lại nhận ra mình không thể làm gì khác.
Chỉ có mặc cho người ta định đoạt.
Bàn tay còn lại đột nhiên đưa đến, trước mặt xuất hiện một sợi dây chuyền.
Viên ngọc màu xanh lóe lên rồi vụt tắt, rất nhanh nhưng không thể qua khỏi ánh mắt thâm túy ấy.
Nhếch môi cười một cách đầy man rợ, chất giọng trầm bổng vang lên.
Rất hay nhưng lạnh đến người.Hắn nói rất chậm nhưng từng chữ phát ra như muốn xé tim gan người khác.
Nụ cười trên môi mang theo hơi thở chết chóc.
Mờ ám thổi vào tai Lilis, làm cả trái tim cô như thắt lại.
Lilis không biết chuyện gì xảy ra tiếp theo nhưng cảm giác vô cùng không ổn."
Tìm được rồi...
Emerald."