Siêu Nhiên Tội ác ngông cuồng - Thanh Đàm

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
322646231-256-k987148.jpg

Tội Ác Ngông Cuồng - Thanh Đàm
Tác giả: __ANou__
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tên truyện: Tội ác ngông cuồng
Tên phụ: Cơn điên bất tận

Thể loại: Đơn phương, bí ẩn, xuyên không, phép thuật, biến thái, yandere, ngược, giả tưởng, lãng mạn, 1v1,...
(#Lưu ý: Một số phân cảnh có từ ngữ thô tục và H nhẹ)

Tác giả: Thanh Đàm

Văn án:
Quang cảnh xinh đẹp bao trùm trong nguy hiểm, mặc cho hơi thở quỷ dị tàn phá thiên nhiên.

Đối diện với con người đó, Lilis chưa từng cảm thấy an ổn và nhẹ nhàng.

Hắn không phải là người cô muốn, càng không phải là người trong kế hoạch.

Sự mẫu thuẫn đầy áp bức phá tan phong cảnh êm đềm trong không khí.

Xung quanh yên ắng đến rợn người và vô cùng đáng sợ.

Tiếng gió vù vù mát lạnh, làm con người trước mặt càng thêm gai góc khó lường.

Mặc cho ánh nắng ấm áp bao phủ khu rừng, chiếu sáng hai bóng hình bên dòng suối.

Cảm giác hồi hộp, không cân bằng mạnh mẽ che lấp điều thiêng liêng của sinh mệnh.

Ánh mắt hoang dã của hắn thao túng con mồi, không ngừng đàn áp và chèn ép đối phương.

Rời bỏ hận thù, oán trách và ghét bỏ.

Tất cả chỉ còn lại bản tính nguyên thủy nhất của con người.

Đối với mọi chuyện dường như không có ngoại lệ.

Dù thế nào vẫn là vẻ mặt nhẹ nhàng ung dung đó, nó như thách thức đối phương không ngừng tàn phá và làm hại chính mình.​
 
Tội Ác Ngông Cuồng - Thanh Đàm
Văn án


"Emerald."

Dưới cái nóng của mùa hạ, những giọt mồ hôi chảy trên trán làm cô trở nên sinh động trong mắt hắn.

Như một con nai đang cố gắng chạy trốn loài quỷ dữ, sợi tóc trên gò má và ánh mắt tán loạn làm trái tim hắn sùng sục rung động.Mặt trời đã lên tới đỉnh đầu nhưng cuộc rong đuổi dường như không dừng lại.

Sự điên cuồng trong mắt hắn làm cô chỉ có thể liều mạng chạy phía trước.

Đối với Lilis chỉ cần nơi nào có hơi thở của hắn đều ngập tràn nguy hiểm, hàng cây xung quanh lần lượt ngã xuống, không nhìn lại cô cũng biết Ciros đang ở rất gần.Lưng cô ướt đẫm mồ hôi, đối diện với con người đó cô chưa từng cảm thấy an ổn.

Lilis luôn sợ hãi một ngày nào đó mình sẽ vì hắn mà biến mất.

Hắn không phải là người cô muốn, càng không phải là người trong kế hoạch.Sự mẫu thuẫn trong đáy mắt làm không khi giữa hai người càng trở nên căng thẳng.

Tiếng gió vù vù như thể hiện tâm trạng tồi tệ của Ciros, hắn hận không thể bóp chết Lilis, người muốn chạy trốn khỏi hắn.Ánh nắng ấm áp chiếu sáng hai bóng hình bên dòng suối.

Cảm giác hồi hộp và chông chêch, họ giằng co gay gắt.

Sức mạnh của Ciros như thao túng mọi thứ, bầu trời vốn dĩ trong xanh dần trở nên ảm đạm, hắn không ngừng đàn áp và chèn ép Lilis vào đường cùng.Ciros đối với mọi chuyện đều không có ngoại lệ, thuận hắn thì sống nghịch hắn thì chết.

Nhưng Lilis lại khác, dù thế nào vẫn vẻ mặt nhẹ nhàng ung dung đó, nó như thách thức hắn hận không thể lập tức chém chết cô.Ciros biết Lilis không dịu dàng với hắn, nhưng chính sự lãnh đạm này càng khiến hắn phát điên hơn.

Hắn muốn bắt cô về rồi không ngừng hành hạ, từng chút từng chút bắt cô phục tùng hắn.

Cho đến nay những con sâu Ciros không vừa mắt đều có cái chết không hề an ổn...Hắn muốn xem xem mình sẽ giết cô theo cách nào.
 
Tội Ác Ngông Cuồng - Thanh Đàm
Chương 1: Một đêm giông bão


Chương 1: Một đêm giông bão"Ngôi làng yên bình cùng tiếng cười đùa của lũ trẻ, quây quần bên hiên nhà là sự dịu dàng của bố mẹ."

Giọng nói trong trẻo và nhẹ nhàng như tiếng dương cầm vu vương trong đầu Lilis.

Cô không biết vì sao trong tai lại vang vọng câu nói đó.Giống như rất nhiều lần trong quá khứ chất giọng dịu dàng không ngừng ôm ấp và vỗ về cơ thể cô.Đón nhận tia nắng len lỏi từ hàng cây, ngắm nhìn thôn dân đôn đáo ra chợ.

Người lớn, trẻ nhỏ tràn ngập tiếng cười trong quang cảnh bình yên trước mặt.Dường như đây chính là dáng vẻ vốn có của nó, không muộn phiền không dối trá.

Hạnh phúc đơn giản là bình dị.

An nhiên đến từ tâm trí, trước khi giông bão bắt đầu kéo đến.Hôm nay là ngày mở cửa hội quán.

Lilis cuối cùng cũng hoàn thành mong muốn trở thành y giả của mình.

Cô kéo cao lá cờ chữ thập và chiếc gậy đầu rắn.

Ở nơi này rắn đại diện cho sự chữa lành và nền y học phát triển.Mặc dù không thích chúng nhưng cô vẫn lựa chọn nuôi vài con để phù hợp với công việc của mình.

Đã 4 năm kể từ ngày đó, Lilis không biết mình đến từ đâu, cô không có kí ức về quá khứ.Chỉ là rất thỉnh thoảng, những những hình ảnh mơ hồ sẽ lóe lên rồi vụt tắt.

Làm Lilis không thể nào nắm bắt được, điều duy nhất cô nhớ đến có là tên, tuổi và một số kí ức rời rạc.Lilis cũng từng có ý định tìm người thân nhưng lại từ bỏ vì nội tâm cô thật sự không muốn nó.Sau vô số lần thất bại trong việc phục hồi trí nhớ, Lilis cũng không còn tham luyến quá khứ nữa.

Dù vậy đôi khi cô vẫn nghe được tiếng ai đó luôn đau buồn gọi hai từ Lilis.

Nghĩ đến đây nó không khỏi khiến cô ngột ngạt và bài xích.

Có lẽ kí ức đó cũng không tốt đẹp như mọi người thường nghĩ.Lilis chưa từng hoài nghi linh cảm của mình, dù chỉ là những cảm xúc thoáng qua cũng không thoát khỏi sự nhanh nhạy của Lilis.Không quá vương vấn quá khứ là giả, nhưng không vướng bận gia đình là thật.

Có một loại cảm xúc thôi thúc cô tìm lại kí ức nhưng đó không phải là gia đình.

Tất cả đối với cô đều là một ẩn số.Ban đầu, có rất nhiều người tránh né Lilis vì lo sợ thân phân của cô.

Với một thế giới không ngừng xảy ra chiến tranh, những người sống ở biên giới như họ không thể không đề phòng sự xuất hiện đặt biệt của người khác.

Mặc dù ngôi làng luôn giữ được hoà bình và sự ấm áp nhưng trong lòng mỗi người đều biết, đó không phải do thời thế tạo ra.

Mà là tận sâu trong tâm hồn họ, ẩn chứa sự dịu dàng và bình yên đó.Trước ngày Lilis xuất hiện, ngôi làng vốn yên bình đột nhiên gặp bão lớn.

Hầu như mọi thứ đều không tránh khỏi sự tàn phá của cơn lũ.Chỉ một thời gian ngắn cảnh vật hoang tàn khiến mọi người như chết đứng.

Cơn lũ đi qua không một điềm báo, vô số ngôi nhà bị chúng cuốn đi.

Thức ăn lưu trữ cho mùa đông cũng vì vậy mà biến mất.Lilis cũng được tìm thấy vào ngày bão hôm đó.Cô lúc này bị sự đau đớn trên cơ thể làm cho tỉnh giấc, cảm giác phổi bị thắt chặt làm cô hít từng ngụm khí lạnh.

Khó khăn lắm mới có thể mở mắt nhìn cảnh vật xung quanh, bên cạnh là một con suối và phong cảnh hoang tàn.

Cơ thể bất động trên đá quá lâu khiến Lilis không ngừng cảm thấy đau nhức và khó chịu.Cố gắng kéo thân thể gần như vỡ vụn đứng lên nhưng hai chân vô lực khiến cô lần nữa ngã xuống.

Khó khăn chống đỡ cơ thể như ngã nhào của mình, Lilis chỉ muốn biết đây là nơi nào, cô hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.

Nặng nề tiến về phía trước, cơn đau đầu làm cô mở nổi mắt, việc hít thở dần trở nên khó khăn.

Đôi bàn chân lắm lem bùn đất và rướm máu, Lilis đi rất chậm, cơn đau làm cô không nghĩ được gì, bản năng sinh tồn mách bảo cô nên rời khỏi.Đi được vài bước liền phát hiện một đôi giày tinh tế và tà váy hồng dưới chân làm Lilis chỉ biết ngơ ngác đứng nhìn.Không biết vì quá hoảng sợ hay không mà chiếc chậu và cần câu trong tay tai người phụ nữ rơi xuống.

Tiếng hét thất thanh vang lên thu hút mọi người chạy đến.

Cô ta rợn tròn mắt nhìn đôi đồng tử màu lục bảo trên mặt Lilis mà không thoát nổi sự sợ hãi và dè chừng.Họ là người đi bắt cá trên suối, không ai dám tiến lên đỡ cô, cơ thể lạnh toát và mái tóc vàng xơ xác không khác nào xác chết.

Hơi thở mỏng manh yếu ớt, như chứng tỏ sinh mệnh nguy kịch của mình.Chuyện này làm bọn họ kinh hãi một phen.

Mặc dù xung quanh không ngừng có chiến tranh nhưng làng họ chưa một lần bị tấn công hay tổn hại.Một người trong đó phụ nữ run rẩy lùi về sau, bà không dám chạm vào cô gái trước mặt.

Dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh chạy về phía ngôi làng cầu xin sự giúp đỡ.

Người còn lại thì run rẩy chỉ dám đứng nhìn, toàn thân mất sức không thể nào đứng vững.Đối với bà, gương mặt cô trắng bệt không một vệt máu, ánh mắt ảm đạm vô thần không khác nào quỷ dữ đang thèm khát con mồi, thân hình gầy gò chứng tỏ bị đói đã lâu.

Người phụ nữ mất bình tĩnh, vội vàng cầm lấy cái dùi trong chậu muốn ném vào cô.

Thấy Lilis tiến lên một bước liền ném mạnh chiếc dùi trong tay, ba chân bốn cẳng bỏ chạy.Lúc này tiếng kêu của dân làng từ xa truyền tới, như tìm được miếng phao cứu sinh, người phụ nữ không ngừng gào thét tìm kiếm sự giúp đỡ.

Thấy bóng người lấp ló từ xa, bà ta chạy vội đến mức té ngã.

Dù đau nhưng vẫn hớt hải chạy về hướng đường mòn.Người phụ nữ khi nãy lần nữa xuất hiện, bà mang theo 4, 5 thanh niên cùng một vị trưởng lão.Thấy người phụ nữ là bạn mình chật vật chạy đến, Taliet không khỏi nghi ngờ cô gái trước mặt.

Bà giúp Kaleis đứng vững, vỗ nhẹ bàn tay giúp đối phương bình tĩnh.Lilis nhẹ nhàng đanh mắt, cô làm gì mà bị họ ghét bỏ như vậy?!Vì mệt nên Lilis luôn cúi đầu, tốc độ phản ứng cũng rất chậm.

Khó khăn lắm mới nâng được cái đầu nặng trịch và chịu đựng cơn đau như búa bổ.

Đôi mắt xanh lục nheo thành một đường để nhìn rõ những người trước mặt.

Nhưng thể lực của cô sớm đã cạn trước mắt chỉ là những hình ảnh mơ hồ.Tai không nghe được điều gì ngoài những tiếng ù cạc và rú rít của gió.

Cơ thể cô lung lay, con ngươi đờ đẫn rồi phút chốc liền ngã xuống.

Những vết thương đã đông máu lần nữa nứt ra, cơ thể tiếp xúc với sỏi đá lạnh lẽo và cơn đau xé thịt.Đối diện với đôi mắt của Lilis khiến mọi người ngỡ ngàng đến bất động.

Trước khi họ muốn tấn công đối phương thì cô gái đó liền bất ngờ ngã xuống.Dân làng cũng vì vậy không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Họ nhìn nhau một lát liền cẩn thận đến gần, dùng sợi dây nhỏ như trói gà cột chặt cô gái.Kì thật không thể trách họ tàn nhẫn, mắt xanh thật sự có rất nhiều.

Nhưng trong veo và có ánh lục bảo thì rất hiếm.

Màu sắc đó khiến người khác cảm thấy bất an và quỷ dị.

So với mắt đỏ của quỷ cấp cao thì mắt vàng hay xanh như thế này càng khiến họ thấy cái chết đến gần.
 
Tội Ác Ngông Cuồng - Thanh Đàm
Chương 2: Bán quỷ mắt xanh


Khi Lilis tỉnh dậy đã là chuyện của mấy ngày sau.

Cô được đưa đến một phòng giam, xung quanh không có gì đặt biệt ngoài ấn chú chằng chịt.Bình thường vào buổi trước sẽ có người mang thức ăn đến, mùi máu me từ miếng thịt heo tanh tưởi làm Lilis vô cùng khó chịu.

Nhiệt độ trong phòng lên xuống thất thường, làm vết thương trên người cô ngày càng nghiêm trọng, có những chỗ bắt đầu ngưng mủ và chảy nước.Đơn đau xen lẫn cơn đói làm Lilis không còn sức lực.

Ban đêm trên giường sẽ xuất hiện ánh sáng và những hình thù kì lạ, nó không ngừng quấn lấy cơ thể cô nhưng không hề đau đớn.Chúng không khác nào những tinh linh đang e dè, cẩn thận tiếp cận cô.

Sau mấy ngày dường như không tìm được thứ mình muốn, chúng không rời đi mà ngược lại càng quấn lấy Lilis.

Nhờ vậy mà vết thương trên người cô tốt hơn rất nhiều, ít ra sẽ không vì cơn đói mà ngất xỉu.Sau nhiều lần thử nói chuyện với người bên ngoài Lilis nhận ra họ không muốn trả lời cô.

Như mọi lần nào đáp trả cô là sự im lặng và đĩa thức ăn bốc mùi.

Thực đơn của họ rất thú vị, có hôm sẽ là thịt tươi, rau sống, hải sản hay thậm chí là côn trùng...Nhìn chúng ngọ nguậy trên đĩa thức ăn làm Lilis không khỏi nôn khan và ghét bỏ.

Cơn đói liên tục kéo dài làm cô không thể nào nhịn ăn nữa.

Dù cố tìm cách thương lượng với người bên ngoài nhưng đáp lại Lilis luôn là sự im lặng đến rùng mình.Nhìn đĩa giun trước mặt cô chỉ hận không thể ném nó ra khỏi phòng.

Lilis không muốn lúc ngủ lại chen chúc cùng chúng trên một chiếc giường, nên chỉ có thể cắn răng đứng một góc.Mấy ngày qua trưởng thôn và dân làng dùng mọi cách để điều tra về Lilis nhưng kết quả không như họ mong đợi.

Ông tạo ma trận thâm dò năng lực của cô nhưng lại không có bất kì dấu vết nào liên quan đến quỷ dữ.

Thậm chí cái kết giới bắt quỷ trong phòng đó lại vô cùng yêu thích và muốn chơi đùa cùng Lilis.Ma trận này được truyền từ các đời trưởng thôn nên có thần thức mạnh mẽ, nhận thức của nó cao hơn gấp mấy lần người thường.

Đối với quỷ, chỉ có chán ghét chứ không hề thích thú.Nếu nó phát hiện cô không phải con người chắc chắn sẽ không như bây giờ.

Với sức mạnh qua hàng ngàn năm đó nó đã giết vô số dã thú và quỷ dữ.

Điều khiến trưởng thôn nghi ngờ nhất là đôi mắt của cô.

Ông sống ngần ấy năm nhưng chưa từng nhìn thấy màu lục bảo trong suốt như vậy.Dù không có quỷ khí trong người nhưng đôi mắt đó có thể giết cô cả ngàn lần.Sau nhiều ngày phân vân suy nghĩ, Wekierd quyết định gặp gỡ Lilis đó.

Kết giới được đặt trong khu rừng và nó được kết nối với chỗ ở của ông.Đề phòng Lilis trốn khỏi và hãm hại dân làng, đường đi đến chỗ của cô rất gian nan và vất vả.

Nếu thật sự là quỷ thì không khỏi chuẩn bị nhiều thứ.

Dù sao đây cũng là lần đầu Wekierd thấy một con quỷ hình người, còn có đôi mắt bị nguyền rủa...Ông tiến đến một ngôi nhà, xung quanh bao trùm bởi dàn dây thần và kết giới dày đặc.

Takils là người canh giữ nơi này, cậu cung kính cúi đầu, miêu tả chi tiết tình hình những ngày qua.Vì kết giới có quá nhiều ngăn nên năng lực bình thường của Takils không thể truyền tin hay trực tiếp rời khỏi khu rừng.Wekierd gật đầu khen ngợi sự chăm chỉ của cậu rồi vung tay mở kết giới trông vô cùng nhẹ nhàng.

Không dám để lộ sơ hở, Wekierd vờ như không tốn ma lực mà tiến thẳng vào trong.

Lưng lúc này sớm đã ướt đẫm mồ hôi vì sợ và mệt, để mở được kết giới cầu kì này mất gần một nữa sức mạnh của Wekierd.Ngồi trên giường, Lilis nhận ra sự thay đổi của ma trận.

Cô rũ mắt giả vờ như không có chuyện gì mà chơi đùa cùng những tia sáng.

Gần đây chúng luôn quấn lấy Lilis bất kể thời gian, nhờ vậy mà cơn đói cũng không còn.

Cô có thể vừa chơi đùa vừa nghĩ cách thoát thân.Tiếng cửa vang lên cót két vang lên, kèm theo đó là cái ngẩng đầu của Lilis.

Đôi mắt màu lục bảo phát sáng trong đêm.

Dù không mang bất kì sát khí nào nhưng lại khiến người ta cảm thấy áp bức và khó chịu.

Gian phòng không một chút ánh sáng, thứ duy nhất giúp họ nhìn thấy xung quanh chính là những sợi ma pháp đang quấn lấy cô không ngừng.Lilis nhận ra thanh niên đó là kẻ giao giun cho mình, còn người có tuổi có thể là cấp trên của hắn.

Trước khi Wekierd lên tiếng cô cố tình không mở miệng.

Cả hai âm thầm quan sát đối phương, bình tĩnh không một gợn sóng.Wekierd nhìn thần thức không chút cốt khí quây quẩn bên Lilis mà bực dọc.

Quản lý làng hơn 40 năm, thời gian tiếp nhận ma pháp truyền thừa cũng không hề ngắn, nhưng linh vật chưa lần nào xuất hiện.

Dù biết rõ ma trận có thần thức nhưng theo lời của tổ tiên thì nó hầu như không xuất hiện hay quấn lấy con người.Ông cảm thấy thất bại chưa từng có.

Quan sát sự kì lạ của Lilis một hồi, Wekierd vẫn không tìm được bất kì sự uy hiếp nào.

So với suy nghĩ thì đôi mắt kì lạ đó cũng không đáng sợ lắm.

Nếu là quỷ trong vô thức sẽ lan tỏa một loại tức khí áp bức người khác nhưng cô gái này không như vậy.

Nhàn nhạt như nước, yên bình tựa ánh trăng."

Cô tên gì?"

"...Merails Lilis."

Lilis không nghĩ được đó có phải họ của mình hay không nhưng có một thứ quen thuộc thôi thúc cô nói ra câu đó."

Tại sao cô lại đến đây?"

"Cháu không biết... tỉnh lại thì thấy mình ở đó rồi"Câu trả lời điềm tĩnh và ánh mắt nhẹ nhàng của Lilis làm Wekierd không khỏi đau đầu.

Rõ ràng cũng không giống nói dối nhưng tại sao lại trùng hợp như vậy chứ.Merails... cũng là một họ chưa từng nghe qua.Thấy ông lão mím chặt môi, cô rũ mắt suy nghĩ thành thật nói những gì mình biết."

Thật ra cháu không nhớ những chuyện trước đây..."

Takils và Wekierd nhìn nhau, họ nghi ngờ gặng hỏi thêm vài câu nhưng kết quả không như mong đợi.

Quay đầu rời khỏi Wekierd chợt nhớ đến sợi dây chuyền trên người Lilis, ông đã cố tình lấy đi và tìm hiểu.

Mặc dù không có kết quả gì nhưng nó có thể liên quan thân phận của cô.Quan sát sợi dây chuyền ngày càng cũ kĩ, Wekierd hoài nghi mắt của mình.Sao chỉ mấy ngày mà nó lại xấu xí nhiều vậy nhỉ...?Theo hiểu biết của ông, những người mang màu mắt xanh đó chia làm hai dạng.

Một là quỷ thuần chủng.

Hai là con của thuần quỷ và con người - bán quỷ.Số bán quỷ kích hoạt được ma thuật ở thế giới họ rất hiếm, hầu như có thể đếm trên đầu ngón tay nên chúng lại chia thành ba loại.Loại đầu tiên có ma thuật và nếu không kiềm chế được phần quỷ trong người sẽ hóa quỷ và mất đi lí trí.

Loại thứ hai sẽ như người thường, hoàn toàn không có sức mạnh và vô cùng yếu đuối.

Cuối cùng mối họa ngầm.

Thừa hưởng sức mạnh của quỷ nhưng chưa thể thi triển ma thuật, giống như quả bom hẹn giờ không biết khi nào nổ.Vì trong người Lilis không có ma pháp nên Wekierd và ban lãnh đạo khá nới lỏng cảnh giác.

Họ nghĩ đến trường hợp tệ nhất, nếu cô kích hoạt ma pháp tìm ẩn thì không biết xảy ra chuyện gì sẽ xảy ra với ngôi làng.Nhưng lí do đó lập tức loại trừ vì Kekau - ma pháp truyền thừa của trưởng thôn rất thích Lilis.

Nếu cô có khả năng hoá quỷ, Kekau sẽ không thể nào yêu quý Lilis.

Loại trừ hai khả năng tệ nhất, cái còn lại thật sự không có tính uy hiếp với họ.Sau khi xác nhận Lilis không thể sử dụng ma thuật, liền yên tâm thả người.

Nhưng vì xung quanh cô đều là ẩn số nên luôn được Taleit mang bên mình theo dõi.

Chuyện Lilis đến thôn như thế nào chỉ có những người xuất hiện tại hiện trường lúc đó biết.Nếu là người khác có lẽ cô đã sớm bị đuổi khỏi thôn từ sớm nhưng vì sự tốt bụng của mọi ngươi mới thoát một kiếp nạn.Ngoài trừ đôi mắt xanh gây họa này thì cũng không có lí do gì để kết liễu Lilis.Wekierd dự định trả lại sợi dây chuyền nhưng ngày ông thi triển ma pháp che đậy lên mắt cô thì nó lại biến mất, điều tra thế nào cũng không tìm được hung thủ.

Vì cảm xúc có lỗi ấy nên ông đối xử với cô có vài phần đặt biệt.Thế giới của họ cực kì xem thường những người không có ma pháp nhưng đồng thời càng khinh bỉ những kẻ lai quỷ.

Mà bán quỷ không có ma pháp càng thảm hơn.Vì vậy Wekeird chỉ có thể làm phép che đi màu mắt của Lilis, khiến nó biến thành một màu xanh lục bình thường khác.Những người không có ma pháp, họ chỉ có thể mua những dụng cụ pháp thuật để bảo vệ bản thân.

Đi theo Taleit, cô được bà hỗ trợ rất nhiều.

Dù không có ma lực vẫn có thể dùng dụng cụ trị thương cho người khác.

Đến bây giờ đã có thể phụ giúp những chuyện lớn nhỏ trong y quán, khi Taleit vắng mặt mọi thứ đều do Lilis sắp xếp.Quan hệ của cô và dân làng rất hòa nhã.

Ban đầu, nhiều người kiêng dè vì không biết thân phận của Lilis.Nhưng dần dần cũng không còn quan trọng nữa, cô cứu rất nhiều người bị thú dữ tấn công và phát bệnh đột biến.

Ngày qua ngày lòng tin của họ ngày càng tăng lên.Lilis cũng rất thích họ nhưng cô có một bí mật không thể lộ ra ngoài.Trong 4 năm qua ma pháp tưởng chừng không tồn tại bị cô thức tỉnh.

Sách y học, sách phát triển và điểu khiến ma pháp, v.v...

đều bị cô xem qua không chừa mảng nào.Dù có thể thi triển ma thuật nhưng Lilis rất kiêng kỵ điều này.

Cô không quên lí do vì sao mình sống được đến hôm nay.

Màu mắt bị trưởng thôn che lại dần quay về vẻ vốn có.Lilis biết nếu để chuyện này lộ ra, cái cô đánh đổi không chỉ là sinh mạng mà còn liên luỵ những người xung quanh.

Cô chăm chỉ học rất nhiều thứ, tất cả đều để che đậy màu mắt và sức mạnh của mình.Mặc dù không cảm nhận được quỷ khí hay ma thuật hắc ám mà trong sách nhắc đến nhưng Lilis chắc chắn rằng mình sẽ không mất khống chế, cũng không khát máu như những bán quỷ khác.Đôi khi cô cảm thấy mình chính là con người, nhưng vô tình mang theo màu mắt của quỷ...
 
Tội Ác Ngông Cuồng - Thanh Đàm
Chương 3: Phiền phức của Lilis


Taleit là một y giả cấp 6, có rất ít học trò.

Là học viên nhỏ nhất, 4 năm qua Lilis luôn được cưng chiều và chú ý.

Phần lớn các tiền bối học xong đều rời đi, chỉ duy Lilis ở lại bầu bạn cùng bà.

Đối với người này Taleit không hề chán ghét.

Ban đầu vốn không định dạy cô ma thuật, vì dù sao cũng không có năng dùng.

Nhưng bà nhận ra Lilis rất thông minh, chỉ nhìn qua liền có thể ghi nhớ.

Thậm chí còn giỏi hơn những học viên trước đó.Càng tán thưởng tài năng này, Taleit càng không thể bỏ qua.

Điều duy nhất bà tiếc nuối chính là cô lại không có ma lực.

Biết nhiều, nhưng đối với kẻ mạnh cũng chỉ là cái vỏ rỗng.Đôi khi Taleit lại không nhìn thấu được sự dịu dàng và an tĩnh của Lilis.Cô hay cười, nhưng ánh mắt không rõ vui buồn, trầm tĩnh như bén rễ thân xác.Nhìn Lilis lớn dần theo thời gian, Taleit nhận ra sự nhẹ nhàng đó thấm sâu vào cốt lõi, không thể nào thay đổi.

Bà có thể biết được sự nguy hiểm chết người ấy, khi nhìn hững tên nhóc lẻo đẽo theo cô.

Nó phát ra từ xương cốt, không chỉ nói luyện tập là có thể thành công.Taleit hắng giọng lườm Karols trước y quán.

Bà quá chướng mắt tên nhóc này!

Đuổi bao nhiêu lần cũng không đi.

Đứng trước cửa như vậy thì làm sao có thể làm ăn chứ.Nhìn Lilis đang cẩn thận kiểm thuốc, Taleit khẽ gọi cô rồi ra hiệu nhìn ra cửa.

Như biết bà muốn gì, Lilis đặt danh sách trên tay xuống, tiến về phía Karols.

Thấy người trong lòng đi đến, trái tim Karols không khỏi lệch nhịp.

Dù cô không trao chuốt vẻ ngoài, nhưng nét đẹp ấy tỏa ra từ khí chất, làm người khác rạo rực..."

Anh đến đây có chuyện gì sao?"

Lilis nhẹ cất tiếng, nét mặt mềm mại và bình thản khác xa hoàn toàn với Taleit hay tức giận.

Karols không biết nên nói gì, cậu trồng cây si nhưng không dám tỏ tình.

Cũng biết người thích cô không ít, thậm chí còn tài giỏi hơn mình.

Chỉ là Karols không thể nào từ bỏ.

Mỗi người đều đẹp theo cách riêng của họ, nhưng có một số khiến người khác tham lam chiếm đoạt.

Lilis chính là loại đó, dù không làm gì cũng sẽ có người tìm đến.

Đây không phải là lần đầu tiên như vậy.

Đó là một ngày mát mẻ.

Lilis cùng Taleit lên thị trấn bán thuốc vô tình gặp phải đám lưu manh, cuối cùng bị bọn chúng dây dưa dong dài hơn 1 tháng.

Từ đó về sau cô liền thu liễm rất nhiều, mặc cho bao nhiêu lời đường mật ve vãn quanh tai, luôn một mực tránh né.

Dù vậy vẫn có vài mối họa tự mình tìm tới, ví dụ như hiện tại.

Lilis rất phiền với việc này.

Cô có thể nói chuyện với mọi người nhưng với điều kiện không dấn sâu vào tình cảm.

Ở lại tình bạn, không xa cũng không gần.

Chỉ cần có người muốn tiến đến, Lilis không ngại trở mặt.

Đây chính là cô, không lạnh không nóng.

Mọi người thường nói Lilis có sức mạnh vô hình, làm người khác cảm thấy nhẹ nhàng và buông bỏ phòng bị.

Nhưng điều này cũng mang đến không ít phiền phức.Vì không nhớ những chuyện trước đây, nên cô càng không biết vì sao mình như vậy.

Lilis hành động theo thói quen và bản năng của cơ thể.

Đôi khi lại nói những câu mà bản thân chưa hề nghĩ đến.

Nó như một lối mòn và mang đến một vài kết quả tồi tệ."

Tôi đến nhìn cô Lilis làm việc..."

Thấy Karols ngại ngùng lên tiếng, Lilis không mặn không nhạt bình thản nhìn đối phương.

Đôi khi cô cũng muốn ai đó nhận ra sự từ chối trong thái độ của mình, nhưng dường như đó là vô ích.

Trước khi chính miệng nói ra thì tất cả đều nghĩ rằng Lilis thích họ...Cô biết lần này không ngoại lệ.

Thu hết sự nhẹ nhàng vốn có, Lilis lạnh nhạt làm Karols nhìn không ra cảm xúc."

Tôi rất bận, cậu Karols ở đây sẽ làm phiền chúng tôi."

Dừng một chút liền nhếch môi nói tiếp."

Tôi cũng không thích người khác chú ý đến mình."

Karols hơi ngại ngùng, nhưng cậu biết đẹp trai không bằng chai mặt.

Mỉm cười nói mình sẽ đến sau khi tan làm rồi vẫy tay chào, khiến Lilis thầm nghĩ không biết hôm nay nên trốn lối nào.Quay vào trong liền đối mặt với ánh mắt chất vấn của Taleit, cô chỉ có thể mím môi cười nhẹ.

Cũng hết cách rồi, càng không thể hung hăng mắng người.

Nếu đối phương kiên nhẫn theo đuổi thì kiên nhẫn từ chối là được.

Lilis cảm thấy hành động vừa rồi của mình hoàn toàn không gây hiểu lầm như trước đây."

Nhược điểm lớn nhất của con là quá nhân từ!

Có những người bơ đi là được, nhưng có những người làm vậy là không đủ!"

Taleit khắt khe, trách móc.Không phải bà không hiểu vì sao dù có từ chối bao nhiêu lần thì kết quả vẫn không thay đổi, nhưng Taleit cảm thấy tính khí này sẽ lại nhiều phiền phức cho Lilis.

Với những kẻ cứng đầu, càng nhẹ nhàng càng không thấm.

Thậm chí còn kích thích bản năng của chúng.Mặc dù cô tiến bộ không ít.

Nhưng với gương mặt đó, làm thế nào cũng chỉ tăng thêm sự sắc bén và tô điểm cho thần thái."

Thôi kệ đi.

Dù sao địch muốn đánh úp cũng khó phòng, nhớ đem vũ khí ta đưa bên người!"

Thấy bà hòa nhã hơn, Lilis tỏ vẻ đã hiểu, ánh mắt không khỏi quay về nét đằm thắm ban đầu.

Taleit nhìn một chút liền quay đầu, đúng là cái đẹp thì không thể không chuốc phiền phức mà.

Đến bà còn thích như vậy, không trách mấy thằng lôi chôi ngoài kinh muốn đạp cửa tìm người.Cô như nguồn năng lượng khiến người khác gỡ bỏ xiềng xích, quay về với bản chất yêu thương.

Taleit trải qua nhiều chuyện và áp lực trong cuộc sống.

Nhưng từ khi Lilis xuất hiện, mỗi ngày quay về đều là ánh mắt tươi cười chào đón, nó khiến trái tim già nua của Taleit gần như tan chảy.

Đối mặt với thần thái đó, mọi phiền muộn đều tan biến.

Nếu là tri kỷ, bà có cảm giác không buông được người này.

Chuyện gì cũng chia sẻ, tham lam sự an ủi từ đó.

Nhẹ nhàng rất đáng sợ.

Bị đâm một nhát, liền tháo chạy cả đời.

Nhìn bóng lưng của Lilis, Taleit không khỏi bất an.

Bà cảm thấy sẽ có chuyện gì đó xảy ra, mà nó lại khiến người ta rất đau lòng.

Vì vậy Taleit luôn nhắc nhở cô phải lạnh lùng.

Nếu không biết cách thể hiện thì dù điên rồ cũng nên nổi giận.Nhắc đến điều này, dường như bà chưa từng thấy Lilis nổi nóng...Taleit thở dài trước hiện thực.

Xem ra hành trình làm sư của mình sẽ dạy lắm, không phải muốn nghỉ hưu là có thể.
 
Tội Ác Ngông Cuồng - Thanh Đàm
Chương 4: Thần thức Kakeu gõ cửa


Sắp tới lễ hội của làng, Tateil biết Lilis không quá hứng thú nhưng vẫn khuyên cô tham gia.

Dù sao một năm có đến mấy lần, không thể lúc nào cũng từ chối được, còn phải nể mặt trưởng thôn."

Vậy cô Tateil có đi cùng không?"

"Ta sẽ đi nhưng trước đó trưởng thôn kêu em đến gặp.

Không biết có việc gì mà lại đồi người như vậy."

Nghe nói Tateil đi cùng, Lilis liền cảm thấy an tâm.

Cũng không quá phiền phức nếu ai đó đề nghị ở lại, vì bà sẽ thay cô từ chối tất cả.Nhưng hôm nay là một ngày khá lạ.

Bình thường Tateil sẽ không nói quá nhiều về phong cách của Lilis nhưng lúc này lại một mực lôi kéo cô đến thị trấn mua sắm."

Lần này cháu trai của trưởng thôn sẽ về làng.

Thằng nhóc đó rời đi 5 năm rồi, con cũng chưa gặp nó đâu.

Ta đảm bảo tên đó lớn lên trông rất đẹp mắt!

Chúng ta nên chớp lấy cơ hội."

Nghe bà luyên thuyên một hồi, Lilis liền nhận ra mục đích của Taleit.

Thật ra cô không quá quan tâm đến chuyện nam nữ, cũng không có yêu cầu cao với người khác.

Chỉ cần giống người một chút là được.Tuy thường bị mắng là kẻ bất thường nhưng cũng không trách được cái tính vô cầu này.

Ngay từ đầu vốn không có hy vọng, về sau lại càng không.Lilis muốn sự bình yên hiện tại được duy trì, trừ bỏ những chuyện phiền toái thì cuộc sống của cô trôi qua rất trôi chảy.

Nó khiến tâm trạng Lilis vô cùng thoải mái và nhẹ nhàng, hài lòng với cuộc sống."

Thật ra con không quan tâm lă.."

Không đợi cô nói hết, Tateil liền mạnh mẽ cắt ngang.

"Con nên tận hưởng thanh xuân!

Làm sao có thể sống cuộc đời như quả phụ như vậy?

Con không tiếc nhưng ta tiếc!"

Nói rồi liền sờ soạng gương mặt nhỏ của Lilis.

Bà mà có nhan sắc này thì đã sớm chơi chết mấy tên đàn ông trên đại lục này rồi.

Không thể để tài năng bị chôn vùi được!

Dù sao Tateil cũng muốn cô gặp một người tốt và yêu thương mình.

Bà có thể nhìn thấy sự bình thản của Lilis, nhưng thỉnh thoảng sự nhẹ nhàng ấy rất cô đơn.

Mua sắm gần nữa buổi trên phố, Tateil liền thỏa mãn về nhà.

Còn không quên căn dặn hàng ngàn thứ dụ dỗ đàn ông, khuyên nhủ cô nên dùng gương mặt này đúng cách.Lilis gật gù, ánh mắt trong suốt tỏ vẻ đã hiểu nhưng trong đầu lại không hề ghi nhớ.

Dù sao cũng không quan tâm, nghe tai này liền lọt tai khác.

Rất nhanh đã đến lễ hội, nam nữ trong thôn đều nên duyên qua những lần tụ hợp thế này.

Lilis được Tateil trang điểm tỉ mỉ, làm tôn lên đường nét mềm mại trên gương mặt.

Đã rất nhiều lần bà cảm thấy thân phận của cô không bình thường.

Từ khí chất có thể nhìn ra điểm đặc biệt ấy.

Cũng không có người như thế sống ở một vùng nông thôn hẻo lánh.Sau khi chuẩn bị, Tateil liền đưa Lilis đến chỗ trưởng thôn.

Đứng trước nhà Wekierd.

Đúng như mong đợi của bà, Rewis đã về làng từ sớm.

Không khỏi thúc cô một cái, ra hiệu cho Lilis biểu hiện thật tốt cười nhiều hơn.

Vì khi im lặng, cô trông rất trầm tĩnh và lãnh đạm.

Lilis cúi đầu chào trưởng thôn rồi gật đầu với Rewis.

Cô tuân thủ đúng quy tắc, an ổn ở một bên nghe mọi người nói chuyện.

Mọi thứ đến xoay quanh hình tình ngoài thôn và kinh tế đất nước.

Lilis cũng không quan tâm đến chuyện vặt vãnh mà họ nói, trước khi bị Wekierd gọi tên vẫn còn lẫn quẫn trong thế giới của mình."

Lilis."

"Vâng ạ?"

Nâng mắt nhìn trưởng thôn và hai người trước mặt, trông cô lúc này hơi ngốc.

Wekierd ra hiệu cho cháu trai và Tateil rời khỏi, mặc kệ sự thắc mắc tràn ngập trong mắt Rewis."

Hai người ra ngoài trước, ta có chuyện muốn nói với con bé."

Dù rất tò mò lý do trưởng thôn giữ cô lại, nhưng cả hai vẫn cố kiềm chế cảm giác kỳ lạ trong lòng.

Trước khi đi Tateil còn ra hiệu cho Lilis mình sẽ đợi ngoài cửa.

Mỉm cười nói mình đã biết, liền nhìn về phía trưởng thôn.

Đối diện với nét mặt nghiêm túc của ông, cô liền biết chuyện gì xảy ra.

4 năm qua thời gian thần thức Kekau tìm cô càng nhiều.

Ban đầu chỉ là cào nhẹ tay, đề nghị Wekierd tìm người.

Dần dần thái độ càng quá đáng, nếu không gặp được Lilis sẽ không ngừng làm phiền giấc ngủ của ông.

Cũng không biết vì sao nó lại muốn tìm cô như vậy.

Mỗi lần gặp Kakeu, Lilis đều nhận ra sức mạnh của mình tăng lên rất nhiều.

Nó là mảnh ngọc được truyền thừa từ các đời trưởng thôn, đối với người mình thích cực kỳ quấn quýt.

Nhưng sự yêu mến này có gì đó không đúng, chủ nhân của Kakeu căn bản không phải là Lilis...Nhận lấy mảnh ngọc từ trưởng thôn.

Ánh sáng vàng theo đó không chịu được mà lan tỏa, quấn lấy tay Lilis.

Nó trao đổi sức mạnh với cô nhưng lại không làm thuật che mắt của Lilis biến mất.

Vì vậy đối với sự tò mò của Wekierd, cô chỉ có thể làm lơ.

Đôi khi họ cảm thấy Kakeu còn muốn Lilis làm chủ nhân của nó hơn.

Tình huống này nếu cô là trưởng thôn cũng sẽ nghi ngờ mình có bí mật gì đó.

Nhưng nhiều lần như vậy lại không xảy ra chuyện gì, Wekierd chỉ đành ở cạnh quan sát.

Nhưng Kakeu rất khó tính, mỗi lần gặp cô đều một mực đuổi người.

Nó dùng sức mạnh nhẹ đẩy ông ra ngoài, còn dịu dàng đống cửa lại.

Hôm nay cũng không ngoại lệ, ánh sáng nhỏ đẩy người Wekierd muốn ông rời khỏi.

Thật ra nếu Wekierd không đi nó cũng không làm gì được.

Khế ước đã kí, quyền làm chủ căn bản không nằm ở Kakeu, dù nó không hài lòng cũng vô dụng.

Đánh không lại, thua là lẽ thường tình.

Nhưng ông rất dễ nói chuyện, chỉ cần Kakeu không muốn thì sẽ ngoan ngoãn liền rời đi.

Ở khoảng này, hai người họ rất hòa hợp.

Vậy nên khi nhớ Lilis, nó liền xuất hiện ép Wekierd chơi đùa cùng mình.

Nhưng Kakeu nhận ra ma thuật của ông thật sự không ngon, khô khan chả khác nào những tên chủ nhân trước đó.

Nếu được chọn Kakeu muốn kí khế ước một người có ma lực mềm mại như Lilis, không có bất kì sự bất ổn nào.

Từ đầu đến cuối đều duy trì năng lượng ổn định, sẽ không khiến nó chịu ảnh hưởng từ cảm xúc của mình.

Khi trao đổi ma pháp với cô, Kakeu vô cùng nhẹ nhàng vè thỏa mãn.

Ấm ức nhiều năm qua được ma lực của Lilis an ủi, không còn tức giận vì bị cưỡng ép như trước đây.

Quấn cô như thế này khiến nó cảm thấy tỉnh táo và định hình tâm thức dễ hơn.

Dù sao Kakeu cũng là đứa trẻ dễ lừa.

Thần thức được hình thành từ lâu, nhưng tâm thức thì chỉ không lâu trước đó.Nếu tu luyện thành công, nó có thể phá khế ước và tìm lại tự do.

Ở cạnh Lilis Kakeu cảm thấy thời gian tu luyện của minh nhanh hơn rất nhiều, vì vậy liền không ngừng đòi hỏi muốn gặp cô.

Có lẽ sự dịu dàng trong tâm thức được cộng hưởng từ Lilis khiến nó không mất tập trung khi luyện tập.Kakeu sớm nhận ra sự tìm tàng trong ma lực của cô.

Nếu để người khác biết đến năng lực này, chắc chắn sẽ bị giết đến ngàn lần.

Vậy nên nó thầm quyết tâm tu luyện!

Đến khi hóa người, xóa bỏ khế ước đáng ghét này, liền báo ân cho Lilis.

Xem như cảm ơn sự ban phát của cô.Đợi Lilis trả lại Kakeu cho trưởng thôn cũng là nữa tiếng sau.

Dường như không muốn rời xa cô, tia sáng lần nữa vây lấy Lilis.

Wekierd nhìn thấy chỉ có thể mím môi, tức giận trong lòng.

Dù sao ông cũng không cứng với nó được, thần thức hình thành tâm thức rất đáng sợ.

Nếu tu thành người liền có thể loại trừ kết ước.

Tương lai của ngôi làng vẫn dựa vào sức mạnh của viên ngọc mà phát triển, Wekierd không thể làm gì khác."

Con cứ giữ đến khi kết thúc lễ hội đi.

Nó vẫn chưa muốn quay về nhanh vậy đâu."

Lilis tuy rất muốn Kakeu nhưng trưởng thôn nói vậy liền không thể không nhận.

Gật đầu đặt nó vào túi, lần nữa nghe thấy tiếng của Wekierd.

"Vẫn cảm thấy như vậy à?"

Mặc kệ sự nghi ngờ của, cô chỉ có thể trả lời một nữa sự thật.

"Con chỉ cảm thấy cơ thể như tiếp thêm năng lượng."

Lilis nói không sai, ông cũng biết năng lực của Kakeu là gì.

Nhưng tại sao lại là cô?

Nó còn chưa từng trao đổi năng lượng với người chủ là ông, vì lí do gì mà lại yêu thích một người lạ?

Thật ra luôn có rất nhiều đầu mối khiến Wekierd nghi ngờ và phòng bị.

Đến nay vẫn vậy, dù cho Lilis tự do nhưng vẫn âm thầm quan sát và theo dõi cô.

Tateil vì vậy mà luôn thông báo tình của Lilis.

Theo lời của bà, cô chỉ là một cô gái đáng yêu bình thường.

Nhưng ông không tài nào bỏ được hoài nghi.

Sống trên đời lâu như vậy, Wekierd cũng biết không thể nghi ngờ linh cảm của mình.Biết trưởng thôn nghĩ gì, LIlis chỉ có thể âm thâm tính toán thận trọng hơn.

Viên ngọc thần thức đó đúng là gây cho cô không ít rắc rối, mặc dù không ghét nó nhưng đôi khi không biết làm thế nào với sự kiêng dè của Wekierd.
 
Tội Ác Ngông Cuồng - Thanh Đàm
Chương 5: Tìm được rồi... Emerald


Tạm thời bỏ qua cảm giác bất ổn trong lòng, Wekierd đề nghị cô có thể rời khỏi để tham gia lễ hội.

Lilis đến cửa thì phát hiện Tateil vẫn chờ ở đó, còn không quên trách cô vì sao đến trễ.Lilis mỉm cười xin lỗi, vì không muốn bà hỏi sâu về vấn đề liền nhanh chóng thay đổi chủ đề nói chuyện, không ngừng gấp đồ ăn cho Tateil.

Lễ hội tiến triển rất vui vẻ, cô còn cùng những người khác thả thuyền cầu nguyện.

Mặc dù cảm thấy nó rất thừa thãi và không hề lãng mạn nhưng với ánh mắt rung động của bao người, cô chỉ có thể lẳng lặng làm theo.Nhìn Tateil nghiêm túc viết gì đó, Lilis có chút không biết ước điều gì.

Cô không có mong muốn gì cả.

Bình dị, không có chuyện gì xảy ra được.

Miên man một lúc rồi viết lên bốn chữ "một đời bình an" lên giấy, gấp thành một chiếc thuyền thả trôi sông.Lúc này, Kakeu trong túi vốn im lặng đội nhiên lóe sáng.

Trước đây cũng từng được trưởng thôn đồng ý mang nó ra ngoài, nhưng Kakeu không hề phát sáng gây chú ý như vậy.Cô gái đi chung như phát hiện điều kỳ lạ, nhìn chằm chằm chiếc túi của Lilis."

Cái gì phát sáng vậy Lilis?"

"Hửm..?

Chắc là đom đóm đó."

Cô thấy Kakeu đã ngừng sáng thì thở phào nhẹ nhõm, Lilis không dám chạm vào nó vì sợ người khác sẽ nghĩ bản thân có tật giật mình.

Thấy cô nói vậy Joli cũng không hỏi nữa, thật ra cô ta cũng không quan tâm cho lắm.

Chỉ muốn tìm một chủ đề nói chuyện.Lilis thấy không ai để ý liền lặng lẽ rời đi, tìm một nơi không người quan sát Kakeu.

Cô không biết lúc này cũng có một số người yên lặng rời khỏi, nhanh chóng chạy về một hướng.Lilis cẩn thận đánh giá mảnh ngọc không tỳ vết, rõ ràng không bị gì cả nhưng cảm xúc vô cùng bất an.

Như phát hiện điều bất thường, Kakeu lần nữa không ngừng phát sáng.

Nó liên tục chóp nháy ánh sáng của mình, khiến Lilis thầm biết đã có chuyện gì đó.

Cô vội vàng đi tìm trưởng thôn.Lúc này ở giữa làng không một bóng người.

Phong cảnh lạnh lẽo và u ám, khác xa với bầu không khí vốn có.

Lilis không quan tâm đến điều này.

Cô nắm chặt Kakeu không ngừng phát sáng trong tay, dường như có thể cảm nhận sự bồn chồn của nó.Vọt vào nhà trưởng thôn nhưng chỉ là một mảng trống vắng, cảm giác không ổn trong lòng Lilis càng cao hơn.

Kakeu bắt đầu quấn lấy cô, Lilis có thể biết được nó đang hút năng lượng của mình.

Cô muốn ngăn cản nhưng sức hút của Kakeu ngày càng mạnh, Lilis không hiểu nó muốn gì nhưng ma lực dần bị mất đi làm cô không khỏi nổi lên suy nghĩ tiêu diệt Kakeu.

Khi Lilis muốn khai mở ma pháp cắt đứt kết nối với nó thì Joli hớt hải chạy tới.Con ngươi run rẩy và cơ thể loạng choạng, miệng cô như muốn nói thứ gì đó nhưng không thể nào lên tiếng.

Cùng lúc ấy, một chàng trai không khác gì Joli vội vàng chạy tới, họ đều nhìn thấy Kakeu trong tay Lilis nhưng lại không có tâm trạng quan tâm đến.

Hắn luôn miệng kêu trưởng thôn và tìm kiếm những nhẫn giả khác.

Nhìn thấy sự mất bình tĩnh của hai người, Lilis cũng không còn tâm trạng dây dưa với Kakeu.

Cô mạnh mẽ đè ép, đánh trả sự tham lam giành xé ma lực của nó.

Kakeu vụt tắt rồi lấy lại tỉnh táo, nó lần nữa phát sáng nhưng không còn thèm khát ma lực của Lilis.

Sợi chỉ lay động muốn dẫn cô về một hướng, nơi thả thuyền.Lilis giữ chặt vai Joli, trấn tĩnh người đối diện.

Cô ấy và chàng trai cũng đến từ hướng đó."

Có chuyện gì xảy ra?"

Thấy Joli vẫn chưa hoàn hồn, Lilis không ngừng trấn an khiến cô tỉnh táo.

Chàng trai không biết đã chạy đến nơi nào trong nhà, Lilis không còn ai khác để hỏi."

Hít sâu!

Bình tĩnh nào.

Nói tớ nghe chuyện gì."

Lần này Joli như lấy lại tin thần/ Cô mấp máy môi, con ngươi run rẩy cùng nước mắt lộp bộp rơi xuống.

"Nhiều người bị thương lắm.

Tớ không biết là ai nhưng dân là..ng... d..ân"Nói tới đây Joli trở nên hoảng loạn.

Cô vẫn còn nhớ như in quang cảnh máu me khi nãy, một đám người mang theo sát khí đáng sợ từ đâu ập đến.

Ma lực mạnh mẽ làm Joli không thể di chuyển, những người tiến lên đều bị giết chết.

Joli cũng không biết từ khi nào mình có thể toàn mạng chạy được đến đây.

Những ma thuật sư trung cấp đều ở đó nghênh chiến, từ xa cô như có thể nhìn thấy số người đang ngã xuống.

Những ma thuật sư mạnh hơn biến mất không tăm tích."

Cậu ở đây chờ trưởng thôn.

Tớ có thể chữa trị, tớ đến đó một chuyến."

Nghe Lilis nói vậy Joli liền nắm chặt tay cô, thật ra Lilis cũng rất sợ.

Cô chưa từng thật chiến nhưng cũng không thể làm ngơ nhìn dân làng ngã xuống.

Nơi này có những kí ức của Lilis và Taleit, mọi người đều có ơn với cô.

Bây giờ có lẽ trưởng thôn và những người khác đã phát giác được, Lilis hy vọng mọi chuyện sẽ không sao.

"Không sao đâu.

Có lẽ mọi người đã xuất phát đến đó rồi.

Đừng sợ."

Cô trấn an Joli cũng như trấn an chính mình.

Buông tay Joli và chạy về dòng sông, càng đến gần Kakeu trên tay càng phát sáng, run rẩy mãnh liệt.

Lilis có thể cảm thấy sự mất khống chế của nó.

Ma lực mạnh mẽ từ xa truyền tới, khiến cô không thể không thu hồi tốc độ.

Lilis cảm thấy bản thân đã vào tầm ngắm, cảm giác áp bức đến gần làm người khác không thể nào thi triển ma pháp.Cô hiểu vì sao họ thua rồi.

Từ khi kích hoạt ma lực, Lilis luôn mẫn cảm với ma pháp của người khác.

Đôi với những người che giấu cũng có thể phân biệt hệ ma pháp của họ, đây là năng lực không phải ai cũng làm được.

Cô có thể cảm nhận sức mạnh ảo đảo không rõ hình thù của đối phương, nhưng lại không tìm thấy ma lực của dân làng.

Chúng mỏng manh như hơi thở đang dần thoi thóp.

Không đợi Lilis phản ứng, một bóng đen bất thình lình đạp ngã cô, thoáng một cái liền bị lôi đến chỗ dân làng.

Kakeu trên tay cũng không còn phát sáng, nó như nhận ra bản thân không bì lại đối thủ.

Cú ngã làm Lilis đau điếng, đầu óc quay cuồng vì tốc độ quá nhanh.

Cô có thể cảm thấy sức mạnh mạnh mẽ đạp vào hông mình, cánh tay vì chịu chà xát mà chảy máu.

Những viên sỏi lớn nhỏ cấm vào vết thương của Lilis, khoảnh khắc ấy xương cốt trên người như vỡ vụn, cơn đau dọc theo xương sống làm cô không ngừng ớn lạnh.Cắn răng chịu đựng cơn đau mà chống đỡ cơ thể.

Mọi người cũng vì sự xuất hiện của Lilis mà hoảng sợ, họ không muốn lại thêm một người phải chết!

Từ đây, cô có thể nhìn thấy những gương mặt lắm lem bùn đất bị gom vào một chỗ, những thuật sĩ ngã xuống để bảo vệ dân làng.

Cả người họ bê bết vết máu, hoàn toàn không có bất kỳ sự phản kháng nào trên thi thể.

Chứng tỏ đều chết dưới một chiêu.

Máu nhuộm đỏ con đường, lan đến chỗ Lilis.

Những con thuyền chưa đi xa cũng vì vậy mà nhuộm đỏ.

Từ xa có thể thấy Tetail ôm lấy trưởng thôn đang bị thương và Rewis cả người chật vật.

Họ đứng chung một chỗ như cá nằm trên thớt, chuẩn bị lãnh án tử hình.

Từ khi xuất hiện, Lilis luôn cảm thấy một ánh mắt như có như không đang mày mò quan sát mình.

Cô có chút không muốn đối mặt với nó.

Đột nhiên một năng lượng vô hình kéo Lilis về phía trước, ngã trước một đôi giày đen loáng bóng.

Cô nhận ra đó là sức mạnh khi nãy, vì nó cùng một nguồn ma pháp.

Hóa ra đáng sợ đến mức có thể bắt một người ở xa như vậy...Lilis biết lúc này người đó đang nhìn chằm chằm đỉnh đầu mình.

Cô thầm nhủ phải bình tĩnh mới có khả năng sống sót nhưng đứng trước cái chết, chẳng mấy ai bình tĩnh nổi.

Lần nữa cảm thấy sự run rẩy từ Kakeu, cô nắm chặt nó trong tay không muốn người khác nhận ra.

Lilis cảm thấy không nên để lộ bất kì điều gì trước mặt người này.

Chiếc quần tây thẳng băng không một nếp nhăn dần chuyển động.

Tim cô nhói lên, cảm giác căng thẳng làm cơ thể Lilis bị kéo căng, vết thương trên người co rút từng trận.

Ngón tay thon dài có lực bóp cằm Lilis, bắt cô đối diện với ánh mắt của mình.

Nhìn thấy dung nhan của hắn, Lilis càng hoảng sợ, bàn tay khẽ run vì mất khống chế.

Cặp đồng tử giống cô như đúc!

Nó nham hiểm đảo mắt, nghiền ngẫm suy xét điều gì đó.

Lilis có thể nhìn thấy bóng dáng của mình trong mắt hắn, phía sau sự lạnh lẽo là vực sâu không đáy.

Hung tợn như quỷ dữ!

Cuối cùng cũng hiểu sự chết chóc mà trưởng thôn từng nói, mọi người dè chừng cô đều có lý do.

Nếu là Lilis, có lẽ cũng giết cô cả ngàn lần.

Cảm giác bài xích mãnh liệt cùng nổi bất an đứng giữa sự sống và cái chết.

Lilis cảm thấy mình trở nên trần trụi trước hắn.Con ngươi trước mặt chuyển động.

Ma lực bị che đậy vì vậy mà bức phá, tỏa ra một loại sinh khí nhàn nhạt kích thích sự sống, đôi mắt lục bảo cũng quay về dáng vẻ vốn có.Sắc mặt hắn tối sầm, sát khí mạnh mẽ đột nhiên ập tới.

Bàn tay nắm cằm cô dùng sức đến nổi gân, hận không thể giết chết người trước mặt.

Trái tim Lilis đập thình thịch vì sợ hãi, cố gắng kiềm chế cảm giác run rẩy trên vai nhưng lại nhận ra mình không thể làm gì khác.

Chỉ có mặc cho người ta định đoạt.

Bàn tay còn lại đột nhiên đưa đến, trước mặt xuất hiện một sợi dây chuyền.

Viên ngọc màu xanh lóe lên rồi vụt tắt, rất nhanh nhưng không thể qua khỏi ánh mắt thâm túy ấy.

Nhếch môi cười một cách đầy man rợ, chất giọng trầm bổng vang lên.

Rất hay nhưng lạnh đến người.Hắn nói rất chậm nhưng từng chữ phát ra như muốn xé tim gan người khác.

Nụ cười trên môi mang theo hơi thở chết chóc.

Mờ ám thổi vào tai Lilis, làm cả trái tim cô như thắt lại.

Lilis không biết chuyện gì xảy ra tiếp theo nhưng cảm giác vô cùng không ổn."

Tìm được rồi...

Emerald."
 
Back
Top Bottom