Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo

Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo
Chương 60: Anh ấy nói tám giờ



Bầu không khí trong phòng livestream đạt đến một đỉnh cao mới.

Dòng bình luận lướt qua như tên bắn, nhanh đến mức nếu Trì Chân không dừng chơi thì hoàn toàn không thể nhìn thấy rõ. Các thông báo tặng quà cứ liên tục hiện lên, từ món quà một đồng như trái cây sấy, đến bom trái cây trị giá cả trăm tệ.

Có người mê đến sống chết, có người chửi ầm lên rồi thoát livestream.

Nhưng người vào càng lúc càng nhiều.

Người đông, thì cái gì cũng có thể nói ra. Có người nói những lời dễ nghe, cảm thấy Vô Tẫn Trì Trì Lai là thật, CP vừa đáng yêu vừa chân thực, anh ta thích lắm; nhưng cũng có người nói những lời khó nghe, kì thị đồng tính, chửi hai người nên cút khỏi khu game, nói rằng đẩy thuyền CP là không có đạo đức —

Rất nhiều, rất rất nhiều.

Trì Chân chỉ cần liếc một cái, đã thấy có người đang mắng mình.

[Kịch bản CP này viết không tồi, từng bước từng bước, giờ đến đoạn gửi quà ngoài đời rồi à?]

[Đây là khu livestream game đấy trời ạ, không biết lại tưởng vô nhầm khu livestream đam mỹ]

[Gì mà đam mỹ, trai thẳng vì lưu lượng giả vờ thôi mà]

[Vì lưu lượng, bắt trai thẳng ăn cứt chắc họ cũng vui vẻ ăn thôi]

Cậu biết Vô Tẫn Thời cũng đang xem livestream, cậu rất sợ anh nhìn thấy những lời mắng này.

Người qua đường chửi rủa là chuyện bình thường.

Cậu livestream được nửa năm rồi, sớm đã quen. Mỗi lần đều chọn cách phớt lờ, cho dù một số bình luận thật sự khiến người ta rất khó chịu, cũng không đáp lại. Cậu biết rằng cậu càng để ý, loại người đó càng được đà làm tới.

Đã có người xem không nhìn nổi nữa, bắt đầu cãi nhau với mấy dòng bình luận mắng chửi.

Cậu không muốn Vô Tẫn Thời nhìn thấy mấy lời vô lý đó mà bị ảnh hưởng tâm trạng.

Cậu cầm điện thoại lên, gửi tin nhắn cho Vô Tẫn Thời.

[Tiểu Trì: Anh vẫn đang xem livestream à? Có vài người xem nói chuyện không hay lắm, nếu anh thấy thì đừng để tâm nhé, trên mạng là vậy mà.]

[Thời: ?]

[Thời: Tiểu Trì lo tôi bị mắng đến khóc sao?]

[Tiểu Trì: ......Không phải]

[Tiểu Trì: Anh gửi quà cho em là có lòng tốt, nhưng họ nói không hay......]

[Tiểu Trì: Xin lỗi, vừa nãy em không nên livestream unbox, lần sau em chú ý hơn.]

[Thời: Không sao, em có thể livestream nhiều hơn. Lần sau tôi gửi tiếp, em tiếp tục unbox nhé #vuivẻ]

[Tiểu Trì: Anh đừng tốn tiền nữa! Thật đấy!]

[Thời: Coi như là cảm ơn vì nguyên liệu em gửi cho tôi đi.]

[Thời: Chờ tôi một lát, tám giờ tôi lên game.]

[Tiểu Trì: Vâng ạ]

Trì Chân đặt điện thoại xuống, chuẩn bị nghiêm túc livestream chơi game.

Bình luận lại đổi một lượt.

[Đang nhắn tin với ai vậy cục cưng Tiểu Trì]

[Sao hôm nay cảm thấy Tiểu Trì đặc biệt đẹp trai thế nhỉ, dùng filter gì vậy, da đẹp ghê, ghen tị quá]

[Chắc là filter "được tình yêu tưới mát" đó]

[Tôi đã trở nên đen tối]

[Tiểu Trì, chồng em mấy giờ lên game vậy?]

Trì Chân không để ý, vào bí cảnh bang hội để hái rau trồng rau.

Nhưng khi nhìn thấy mảnh đất trống trơn, Trì Chân ngơ ngác.

Có người giúp cậu hái rau hết rồi sao?

Trì Chân kiểm tra lịch sử trồng rau, không có ai.

Hôm kia cậu quên không trồng rau!

Trì Chân ngẩn người.

Từ khi chơi game đến giờ, đây là lần đầu tiên cậu mắc lỗi như vậy. Một người chơi đời sống đủ tiêu chuẩn sao có thể quên trồng rau chứ?!

Trì Chân đi vòng vòng quanh mảnh đất trọc, sốt ruột như có cả ngàn con mèo cào trong lòng.

Hết cách rồi, đành trồng lại hạt giống mới, tưới nước thôi.

[Hahahahaha Tiểu Trì bị đả kích dữ quá]

[Hôm kia bình luận spam nhắc cậu quên trồng rau mà cậu không thèm nhìn!]

[Thiếu hai luống rau mà Tiểu Trì buồn như mất sổ gạo vậy, cái dáng vẻ keo kiệt này thật chẳng giống người vì chồng mà vung tay chi cả đống tiền để gom nguyên liệu nha~]

[Thế mới nói, đàn ông mà thật lòng với bạn, dù có keo cũng sẵn sàng tiêu tiền vì bạn thôi #buồncười]

[Hôm kia rốt cuộc xảy ra chuyện gì lớn vậy? Xem livestream Tiểu Trì nửa năm nay, lần đầu tiên thấy cậu ấy quên trồng rau đó]

[Hôm qua cúp điện, đừng nói là hạt giống vô danh chưa được tưới nước nhé?!]

Trì Chân muốn hộc máu, lập tức lao đến kiểm tra chậu hoa nữ di.

Cúp điện là giả, nhưng tâm trạng cậu hôm qua rối bời, đúng thật là quên tưới nước cho hạt giống vô danh là thật! Để che giấu, tối qua cậu hoàn toàn không online!

Hạt giống vô danh đã mọc ra sáu chiếc lá, lá cây căng mọng xanh mướt, sinh trưởng rất tốt.

Trì Chân kiểm tra.

[Hạt giống vô danh đang phát triển khỏe mạnh dưới sự chăm sóc tận tình, nhưng có vẻ như hôm qua người chủ bận rộn đã quên tưới nước! Hạt giống cảm thấy hơi khô khốc, rắc rối thật đấy.]

[Cái thông báo này làm tôi tức muốn chết]

[Tiểu Trì tưới nước liên tục hơn cả tháng rồi đó, nghỉ một ngày mà cũng bị nói khó xử, đồ thiết kế chết tiệt]

[Ít ra cũng cho người ta một cơ hội bù nước chứ trời ơi]

[Cảm giác đã trồng được cả trăm ngày rồi mà mới có sáu cái lá thôi, nếu là tôi chắc đã phát điên luôn rồi]

[Nghiêm túc nào, Tiểu Trì quen ông chồng kia còn chưa được trăm ngày đâu]

"Bang chủ, hôm qua mọi người muốn giúp anh tưới nước, nhưng hệ thống báo chỉ chủ nhân của chậu hoa mới có thể tưới." Trên YY vang lên giọng nói ồn ào của Sát Phá Lang, khó mà tin nổi đây là người đã có người yêu.

Trong khi Trì Chân thì vẫn chưa có.

"À, ờ, được rồi......" Trì Chân tuyệt vọng đáp.

[Cậu nói chuyện mà sao cứ ấp a ấp úng thế?]

[Chỉ cần nghe tên chồng là đỏ mặt ngay]

[Là đang tuyệt vọng với thiết kế trò chơi đấy]

"Ha ha, bang chủ à, người xem trong livestream của anh nói chuyện vui thật đấy." Sát Phá Lang cười hí hửng.

Trì Chân lại hộc máu: "Tại sao em cũng đang xem livestream vậy?"

"Anh Thanh nói đây là sinh hoạt hàng ngày của bang Rau Nhỏ mà." Sát Phá Lang đáp, "Không ảnh hưởng gì đến việc em chơi game đâu, em dùng iPad để treo livestream đó."

Trì Chân: "......"

Chị Chó cũng online rồi, không biết đã nghe được bao nhiêu, mở miệng nói: "Sinh hoạt thường ngày của bang Rau Nhỏ là: ngồi thù lù trong YY, canh livestream của bang chủ, góp chút sức mọn còn lại của bảy đứa tụi mình vào phòng stream của Tiểu Trì. Nói nhỏ cho mà nghe, Vi Vũ Ngưng Thu hình như cũng đang canh livestream của cậu đó ha ha ha ha!"

Chị Chó rõ ràng nói là "nói nhỏ cho nghe", vậy mà tiếng cười lại vang trời, suýt nữa tiễn Trì Chân đi luôn.

Sát Phá Lang nhắc nhở: "Chị Chó, sư phụ nhỏ của em sắp lên YY đó."

"Sao nhóc biết?"

"Em nhắn hỏi chị ấy qua WeChat mà!"

Chị Chó kinh ngạc: "Nhóc đã kết bạn với Vi Vũ Ngưng Thu trên WeChat rồi á?!"

"Hôm bái sư em đã xin WeChat sư phụ nhỏ rồi á, sao vậy?" Sát Phá Lang hoàn toàn không thấy có gì kỳ lạ.

"Không có gì, là chị đánh giá thấp một thiếu niên lớp 8 rồi." Chị Chó tâm phục khẩu phục.

Trong lúc trò chuyện, người trong bang Rau Nhỏ lần lượt online, đúng thật là cả Vi Vũ Ngưng Thu cũng lên rồi, nhưng cô ấy không vào YY.

Mấy ngày kể từ khi Vi Vũ Ngưng Thu gia nhập bang Rau Nhỏ, cô ấy đã trở thành nhân vật chính bị bàn tán trong chuyên mục 818 hot nhất trên diễn đàn Vấn Đạo. Mọi người đều đang thảo luận vì sao cô ấy lại vào bang Rau Nhỏ, vì sao Khinh Chu Dĩ Quá lại để cô ấy vào bang, liệu cô ấy có định nối lại tình xưa với Vô Tẫn Thời không, hay là do Khinh Chu Dĩ Quá đang thầm thích cô ấy, v.v...

Thế nhưng mấy ngày nay Vi Vũ Ngưng Thu vẫn hoàn toàn im hơi lặng tiếng, không chủ động bắt chuyện với người trong bang, ngoại trừ Sát Phá Lang và Thiên Vũ.

Trì Chân, Chị Chó, Thanh Nịnh mấy người này vốn không thân với cô ấy, khi gọi tổ đội làm nhiệm vụ hàng ngày trong bang, Vi Vũ cũng không phản hồi, cũng không biết nói chuyện với cô ấy kiểu gì nên đành ai làm việc nấy.

Chỉ có Sát Phá Lang và Thiên Vũ, một người không quan tâm đ ến 818 trên diễn đàn, một người thì không hiểu mấy chuyện đó, nên ngược lại, họ lại hợp với Vi Vũ Ngưng Thu hơn.

Không rõ ba người này hẹn nhau từ lúc nào, hôm nay vừa thấy Vi Vũ Ngưng Thu online, Sát Phá Lang lập tức gửi lời mời tổ đội cho từng người, rồi lên tiếng trong kênh bang.

[Bang hội] Sát Phá Lang: Các anh chị ơi, em đã cày đủ trang bị trong phó bản năm người rồi, có thể đánh bí cảnh Tông Môn rồi! Cầu dắt em đi!

[Bang hội] Sát Phá Lang: Sư phụ nhỏ, chị lên kênh YY của bang nha

[Bang hội] Thiên Vũ: Tuần này mở bí cảnh Tông Môn Quất Tuyền Cốc, phó bản này hơi khó, mà bang ta có ba người trị liệu rồi, thiếu DPS

[Bang hội] Thiên Vũ: Có lẽ phải gọi thêm một hai DPS nữa

[Bang hội] Thanh Thiên Ngoại: Đợi Vô Tẫn Thời online đi, mình cậu ta bằng 2 DPS rồi

[Bang hội] Chó Muốn Đi Tôi Không Giữ: Hôm nay Vô Tẫn Thời có lên không? Sắp 8 giờ rồi

[Bang hội] Khinh Chu Dĩ Quá: Sẽ lên, anh ấy nói tám giờ

[Bang hội] Sát Phá Lang: Nói khi nào thế? Sao em không thấy gì trong nhóm chat của bang vậy?

[Bang hội] Thanh Thiên Ngoại: ......

[Bang hội] Chó Muốn Đi Tôi Không Giữ: ......

[Bang hội] Thiên Vũ: Chắc là lúc chat riêng mới nói nên em không thấy là đúng rồi. Vậy tụi mình chờ anh Vô Tẫn Thời lên đi, tôi tranh thủ đọc lại chiến thuật phó bản đã.

[Bang hội] Vi Vũ Ngưng Thu: #mỉmcười
 
Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo
Chương 61: Cho luôn đi



[Bang hội] Sát Phá Lang: Tiểu Thiên, anh gửi em bản chiến lược với

[Bang hội] Sát Phá Lang: Hả? Sư phụ Tiểu Vũ, sao chị không có trong nhóm bang Rau Nhỏ thế? Để em kéo chị vào~

Các thành viên bang Rau Nhỏ đồng loạt hít một hơi lạnh, ai nấy đều cầm lấy điện thoại.

Giây tiếp theo, Vi Vũ Ngưng Thu đã được kéo vào nhóm bang Rau Nhỏ.

[Sát Phá Lang: Hehe, chào mừng sư phụ Tiểu Vũ vào nhóm bên này luôn nhé~]

[Thiên Vũ: Chào mừng]

[Vi Vũ: #mỉmcười]

[Sao tôi lại thấy Sát Phá Lang, Thiên Vũ, Vi Vũ Ngưng Thu ba người này mới là người một nhà vậy?]

[Tại sao Sát Phá Lang gọi người khác toàn là anh này chị nọ, mà lại gọi Thiên Vũ với Vi Vũ Ngưng Thu là Tiểu Thiên Tiểu Vũ thế???]

[Trực giác của mấy đứa trẻ trâu thôi]

[Trực giác gì cơ?]

[Trực giác cho rằng mấy người này cùng một dạng đầu óc]

[Không ngờ trong phòng livestream này cũng có người đi tẩy trắng cho Vi Vũ nữa #mỉmcười]

[Ờ thì, chỉ là chơi game thôi mà, nói tẩy trắng nghe quá đáng quá rồi đó?]

[Cô này tính cách cực tệ, nói cô ta đầu óc có vấn đề cũng chẳng sai đâu #mỉmcười]

"Hả? Sao trong phòng livestream lại có người nói xấu sư phụ Tiểu Vũ của em thế?" Sát Phá Lang ngây thơ hỏi.

Các thành viên bang Rau Nhỏ lại hít một hơi lạnh nữa, Chị Chó yếu ớt hỏi: "Thiên Vũ... Sát Phá Lang không phải là em trai thất lạc nhiều năm của cậu đấy chứ..."

Thiên Vũ bình thản: "Sao lại nói thế?"

Vi Vũ Ngưng Thu đã vào kênh YY: "Hừ."

[Người nổi tiếng toàn server như Vi Vũ Ngưng Thu mà còn có người không biết chuyện của cô ta sao?]

[Lướt diễn đàn Vấn Đạo chừng hai mươi trang là biết hết ngay thôi mà #buồncười]

[Không nói chuyện khác, vụ cô ta từng vào bang Tiểu Trì để báo thù vẫn còn rõ rành rành kìa]

[Nhưng Tiểu Trì đã bắt cô ấy xin lỗi toàn server, mà cô ấy cũng đã xin lỗi rồi mà]

[Di hoa tiếp mộc à? Cô ta có xin lỗi Tiểu Trì đâu]

Sát Phá Lang lĩnh ngộ siêu nhanh: "À, sư phụ Tiểu Vũ của em từng có xích mích với bang chủ Tiểu Trì, nhưng giờ cả hai đã làm hòa rồi, đúng không?"

Thanh Thiên Ngoại: "...Nếu em hiểu như vậy thì cũng không sai cho lắm."

Sát Phá Lang an ủi Vi Vũ Ngưng Thu: "Sư phụ Tiểu Vũ, người đừng chui vào phòng livestream nữa, đừng đọc mấy cái cmt đó."

Vi Vũ Ngưng Thu đáp: "Tôi không chui vào phòng livestream, tôi không rảnh tới mức đó."

Trong vòng hai mươi phút ngắn ngủi, các thành viên bang Rau Nhỏ hít khí lạnh không ngừng, trừ ba người: Vi Vũ Ngưng Thu, Sát Phá Lang và Thiên Vũ.

Thiên Vũ thậm chí còn nói: "Bang chủ Tiểu Trì rõ ràng là đang livestream chơi game, còn chúng ta thì đang chơi game cùng cậu ấy, đâu cần chầu chực ở phòng livestream làm gì đâu."

Chị Chó cảm thán: "Cậu không hiểu được niềm vui khi đọc bình luận của người xem, cũng không hiểu niềm vui khi chèo CP đâu"

Thanh Thiên Ngoại tiếp lời: "Vô Tẫn Trì Trì Lai của chúng tôi là YYDS!"

Thiên Vũ: "Lần trước tôi vào phòng livestream của bang chủ Tiểu Trì quan sát ba mươi phút, có một vài bình luận khách quan, nhưng phần lớn là bình luận đầy chủ quan, thậm chí còn có những lời công kích vô lý. Tôi cho rằng, đọc những bình luận đó là lãng phí thời gian."

Trì Chân: "......"

Chị Chó đáp lấy lệ với Thiên Vũ: "Chỉ cần tôi thấy vui thì đó không phải lãng phí thời gian. Ngoan, đừng bận tâm nữa, mảng này không thuộc chuyên môn của cậu đâu."

Sát Phá Lang nghiêm túc: "Tiểu Thiên, không phải em phê bình anh, nhưng anh không phải cá, sao biết cá vui hay không."

[Đề nghị lập tổ ba người Lang–Thiên–Vũ, do Sát Phá Lang làm tổ trưởng, tôi thấy cậu nhóc chỉ huy được đấy.]

[Tôi thấy Sát Phá Lang không phải là em trai thất lạc của Thiên Vũ, mà là anh ruột luôn ấy #buồncười]

[Cái cậu Thiên Vũ này ngơ thật, ngơ như đang diễn luôn vậy]

[Không lẽ cả tám người trong bang Rau Nhỏ đều là diễn theo kịch bản à? Thế thì thế giới quan của tôi sụp mất]

[Nói người ta diễn cũng nên có chừng mực thôi]

Sát Phá Lang vui vẻ nói: "Tổ trưởng hả? Ở lớp em cũng làm tổ trưởng đó, chuyện này em có kinh nghiệm."

Chị Chó khen: "Nhóc giỏi quá đi!"

Trì Chân: "......"

Trì Chân nhận ra, chỉ cần cả đám bang Rau Nhỏ cùng online, thì cái phòng livestream này chẳng còn phần cho cậu nữa, chen vào một câu cũng khó.

Bang Rau Nhỏ lập đội xong, bay thẳng đến cửa phó bản Quất Tuyền Cốc để đợi Vô Tẫn Thời online.

Bang Rau Nhỏ có tám người, nhưng lại có ba người chơi trị liệu. Bí cảnh tông môn thường yêu cầu tổ đội mười người: hai trị liệu, một T, bảy DPS. Bang Rau Nhỏ chỉ có bốn DPS, dù Vô Tẫn Thời có thần khí đi nữa, nhưng đánh một phó bản khó như Quất Tuyền Cốc thì nhân lực vẫn hơi thiếu.

Sau khi hỏi ý mọi người, Thanh Thiên Ngoại lên kênh bạn bè gọi người, mời thêm hai DPS—một Đạo tu và một Quỷ tu.

Tám giờ tối, Vô Tẫn Thời online đúng giờ, mọi người vào phó bản, chuẩn bị đánh boss.

Cô gái Quỷ tu tên là Lâm Phong Noãn, vừa vào đội đã rất yên lặng. Vào phó bản mới biết cô ấy đến từ bang quen thuộc—Mùa Hè Thất Bại.

Có vẻ như Thanh Thiên Ngoại đã kết bạn với cả bang Mùa Hè Thất Bại rồi.

Chỉ tiếc là Thanh Thiên Ngoại quá bận, chứ với cái kiểu giao tiếp như chúa tể xã giao của anh, đi đến đâu là kết bạn đến đó. Ví dụ như Đạo tu được gọi đến, anh còn chẳng nhớ làm sao quen được người ta nữa.

Đạo tu nói khá nhiều, vừa vào kênh YY là bắt đầu trò chuyện, đối lập hoàn toàn với cô nàng Quỷ tu im lặng kia.

"Wow, đội này toàn người nổi tiếng luôn."

"Chụp ảnh chung, chụp ảnh chung đi!"

"Đội mười người mà có ba trị liệu? Nhiều quá rồi đó? Dẫn theo newbie hả? Dẫn newbie cũng không cần hai trị liệu đâu, newbie đứng yên nhận trị liệu được mà. Thêm DPS cho nhanh, tốc chiến tốc thắng."

Trên đầu Đạo tu hiện ID "Lãnh Lệ", mặc một bộ thời trang trắng lấp lánh mua từ cửa hàng, tóc trắng, đứng ở cửa phó bản nhảy qua nhảy lại, thỉnh thoảng rút vũ khí—cái phất trần—ra múa vài đường như đang khoe mẽ.

Vi Vũ Ngưng Thu lạnh lùng lên tiếng: "Tôi có thể rời đội."

Sát Phá Lang k** r*n: "Hu hu, sư phụ Tiểu Vũ! Em muốn đi phó bản chung với chị mà~"

Chị Chó giải thích: "Bang Rau Nhỏ tụi tôi thích đánh phó bản cùng nhau, không thích chia lẻ."

Lãnh Lệ ngạc nhiên: "Bang mấy người chỉ có tám người thôi hả?! Mấy người không phải Rau Nhỏ, mấy người là Rau Mini rồi."

Bang chủ bang Rau Nhỏ Trì Chân: "......"

Vô Tẫn Thời không để tâm đ ến mấy lời lộn xộn, bắt đầu giải thích phó bản: "Quất Tuyền Cốc tổng cộng có ba con boss, boss đầu khá dễ, biết né là được. Xuất phát thôi, vừa đi vừa dọn quái nhỏ. Phó bản Quất Tuyền Cốc này hơi rộng, cây cối hoa cỏ nhiều, dễ lạc đường. Sát Phá Lang, em là lần đầu đánh, đi sát theo nhé."

Sát Phá Lang: "YES!SIR!"

Quay đầu còn nói: "Sư phụ Tiểu Vũ! Đây là phó bản môn phái của chị, chắc quen thuộc như nhà mình vậy, nhớ dẫn em với sư phụ lớn theo đó nha~"

Vi Vũ Ngưng Thu lại không phản bác Sát Phá Lang, chỉ nói hai chữ: "Đi thôi."

Lời còn chưa dứt, Lãnh Lệ đã lao vụt lên trước như tên bắn, nói: "Sao có thể để trị liệu đi trước được? Việc nguy hiểm thế này để tôi làm!"

Quất Tuyền Cốc đúng như tên gọi, là một môn phái đặt trong một thung lũng yên tĩnh và rộng lớn. Các y tu ẩn cư nơi đây, trồng thảo dược, nghiên cứu y lý, lòng không vướng bụi trần.

Bí cảnh Quất Tuyền Cốc phải đi từ con đường nhỏ bên ngoài thung lũng vào, leo núi, vượt suối, trèo vách, qua cầu gỗ, xuyên qua thác nước, từng bước vượt ải, mới đến được chỗ con boss cuối cùng. Phó bản này nổi tiếng là tốn sức đi lại nhất toàn bộ các phó bản của game Vấn Đạo Thanh Thiên. Có người từng tính toán rồi, chỉ riêng đi đường thôi cũng mất bốn mươi phút.

Bốn mươi phút đó!

Bộ tưởng đang đi dạo rèn luyện thân thể hả?!

Mỗi lần đánh phó bản này, đội ngũ thiết kế trò chơi đều được người chơi "thân thiết chào hỏi" một phen.

Hiện tại mười người đã vào phó bản, cũng không mất thời gian, lập tức bắt đầu hành trình.

Vô Tẫn Thời chỉ huy mọi người vừa đi vừa dọn dẹp quái nhỏ, Lãnh Lệ vừa vung phất trần thi triển pháp thuật đánh quái, vừa luyên thuyên không ngớt: "Không ngờ luôn đó, bang của Vô Tẫn Thời nhỏ xíu vậy. Mấy người thế này mà cũng dám đi phó bản mười người, không thấy phiền à?"

"Không phiền." Vô Tẫn Thời đáp.

"Haha, cứ tưởng cao thủ như Vô Tẫn Thời rời khỏi Thiên Chi Đạo là để đến một bang hội mạnh hơn. Ê, tôi nói này, chi bằng tám người các cậu qua bang Thái Hư Chiến Các bọn tôi đi, thấy sao? Bang bọn tôi có đội đánh phó bản cố định, đội cao thủ, đội oldbie dẫn newbie, phân công rõ ràng. Như vậy mới không tốn thời gian trong một phó bản, haha." Lãnh Lệ nói.

Thanh Thiên Ngoại bật mic: "Không được đâu, bang chủ tụi tôi thích trồng rau, qua bang khác là không có ruộng để trồng nữa."

"Trồng rau? Bang chủ mấy người là? Khinh Chu Dĩ Quá, à, là một streamer game." Lãnh Lệ bước đến trước mặt Trì Chân, cố ý đi một vòng quanh cậu, "Tôi nghe danh rồi. Bây giờ cũng đang livestream hả? Vậy chẳng phải lời tôi nói nãy giờ đều bị phát sóng trực tiếp rồi sao?"

[Bang hội] Chó Muốn Đi Tôi Không Giữ: Tôi nhức đầu quá

[Bang hội] Thanh Nịnh: Cố lên

[Bang hội] Thiên Vũ: Thấy không khỏe à?

[Bang hội] Chó Muốn Đi Tôi Không Giữ: Nói nhiều quá, ồn đến nỗi tôi choáng váng

[Bang hội] Chó Muốn Đi Tôi Không Giữ: Bang hắn có nhiều đội đánh phó bản như vậy, thế sao hắn vẫn phải tự mình đi lập đội bên ngoài? Haha

Đoạn đường đến chỗ Boss đầu tiên là đoạn dễ đi nhất, chỉ là đường nhỏ trong thung lũng, không có gì kỳ quái, mười người nhanh chóng tiến đến trước mặt Boss đầu tiên.

Boss đầu tiên ở Quất Tuyền Cốc là một oán hồn ma tu chết trong uất ức vì chữa trị thất bại, hắn xem tất cả người chơi là y tu, khăng khăng cho rằng y tu bất tài khiến hắn chết thảm, hoàn toàn không nhận ra bản thân vì ham tu luyện nhanh, tẩu hỏa nhập ma, độc khí nhập thể.

[Phụ cận] Ổ Mãnh: Lũ lang băm vô dụng ở Quất Tuyền Cốc lại tới nữa! Hủy tu vi ta, phá căn cơ ta, đoạt mạng ta! Hôm nay, ta phải bắt các ngươi nợ máu trả máu!

Vừa nói xong lời thoại quen thuộc, Boss bắt đầu tấn công.

Vô Tẫn Thời chỉ huy: "Boss này chủ yếu là da dày thịt béo, rất khó đánh. Cả người mặc giáp, phòng ngự cực cao. Chỉ có thể nhắm vào điểm yếu của hắn, hắn chết do trúng độc, sau khi chết để lại bóng ma tâm lý, rất sợ trạng thái mất máu do trúng độc. Lát nữa Tiểu Trì đợi kỹ năng Chiếu Sương Đinh CD xong thì dùng luôn, Boss trúng độc xong thì tung chiêu mạnh đánh dồn dập. Kỹ năng Hàn Sa Như Tuyết của Quỷ tu cũng gây trúng độc, nghe tôi chỉ huy, tôi bảo dùng thì dùng."

Lâm Phong Noãn đánh số 1 trong kênh đội, ra hiệu đã nhận được chỉ thị.

Vô Tẫn Thời tiếp tục giải thích: "Chiêu chính của Ổ Mãnh là Búa Nện Đất, sát thương cực lớn. Trước khi ra chiêu, tôi sẽ nhắc mọi người né, chú ý nhé. Được rồi, lên."

Mọi người ào ào lao vào, vây đánh Ổ Mãnh.

Ổ Mãnh mất máu rất chậm, chỉ khi Khinh Chu Dĩ Quá dùng chiêu Chiếu Sương Đinh thì máu mới tuột ào ào.

Gây trúng độc cho Ổ Mãnh không dễ, vì hắn di chuyển lung tung, nhắm người chơi rồi nện loạn, phải thật nhanh tay tinh mắt mới ném trúng kỹ năng.

Khinh Chu Dĩ Quá gần như lần nào cũng ném trúng, cô nàng Quỷ tu cũng ném rất chuẩn.

Chỉ có chiêu Búa Nện Đất của Ổ Mãnh là phải chú ý. Sát Phá Lang vì là người mới, né không kịp, bị trúng hai lần, máu tụt gần cạn, may mà hai sư phụ nhanh tay hồi máu đầy cây.

Mọi người không nói gì, chỉ có Lãnh Lệ lên tiếng.

"Ê ê ê, cái cậu Sát Phá Lang kia, cậu biết né không đấy? Đừng có dùng hai cái chân chạy, cậu chạy không nhanh bằng Ổ Mãnh đâu! Phải dùng kỹ năng né tránh, như tôi này: lướt tới, nhảy lùi, lăn ngang!"

Sát Phá Lang đương nhiên biết, nhưng đây là lần đầu cậu đánh phó bản này, chưa quen, bấm kỹ năng né tránh thì đã muộn.

Lãnh Lệ vẫn tiếp tục lải nhải: "Cậu làm vậy nguy hiểm lắm đấy, cả đội có thể vì cậu mà bị diệt sạch."

Vô Tẫn Thời thản nhiên nói một câu: "Không sao, màn này dễ, càn quét thôi."

Vô Tẫn Thời vừa nói xong, vung thanh Côn Ngữ đao, tung chiêu Bách Quỷ Sát, Ổ Mãnh ngã gục.

Thanh Thiên Ngoại mở mic: "Đẹp đấy!"

Vô Tẫn Thời bắt đầu khen ngợi: "Quỷ tu và Tiểu Trì buff rất tốt, rất chính xác. Sát Phá Lang làm tốt, né được ba lần tấn công. Thanh Nịnh và Vi Vũ trị liệu đúng lúc, giỏi. DPS rất mạnh, tiếp tục giữ phong độ."

Sát Phá Lang cười khúc khích hai tiếng.

Thanh Thiên Ngoại hét lên: "Đừng ai đụng vào! Để Tiểu Trì nhặt xác!"

Tiếc là không kịp, Lãnh Lệ đã cúi xuống nhặt xác Boss rồi.

"Chả có gì ngon cả, đen thật." Lãnh Lệ nói.

Mọi người chạy lên xem, rớt vài mảnh đồ lẻ, thậm chí không có mảnh nào thuộc bộ trang bị chức nghiệp, đen, đúng là đen thui.

[Tôi xem mà chán luôn]

[Xem livestream game sợ nhất là tay đen]

[Tôi xem để được sảng khoái, tay đen làm ơn tránh xa giùm]

[Tiểu Trì im nãy giờ luôn, hễ chơi với Vô Tẫn Thời là quên luôn mình là streamer #đầuchó]

Thanh Thiên Ngoại chân thành: "Anh bạn Lãnh Lệ này, tôi đề nghị từ giờ trở đi mấy xác boss để cho Tiểu Trì – bang chủ tay siêu đỏ của chúng tôi – nhặt nhé, cảm ơn."

"Ồ? Được thôi." Lãnh Lệ nói.

Mọi người tiếp tục tiến lên, đi được vài bước, chợt nghe Lãnh Lệ hét lên trên YY.

"Woaaa, thì ra Khinh Chu Dĩ Quá cậu trông như thế này hả?! Đẹp trai quá nha! Trời ơi! Tôi phải ở lì trong livestream của cậu mới được, cho tôi ném quà cái, cậu không cảm ơn à?"

Trì Chân sững người, liếc nhìn khung bình luận, quả nhiên thấy ID "Lãnh Lệ · Vô Lượng Đạo Tông" ném một quả bom trái cây.

Trì Chân mở mic: "Cảm ơn ông chủ Lãnh Lệ, cảm ơn ông chủ "Thời Thần Tôi Yêu", cảm ơn các ông chủ vì món quà, nãy giờ tập trung chơi game, tôi tắt trình hỗ trợ bình luận rồi."

Vừa dứt lời, Lãnh Lệ lại ném thêm một quả bom trái cây, còn nói trên YY: "Haha, trong livestream của cậu, ném bao nhiêu quà thì mới được kết bạn WeChat với cậu đây?"

Trì Chân sửng sốt.

Đám người bang Rau Nhỏ dừng bước.

Người xem trong livestream đồng loạt thả dấu chấm hỏi.

[Cho luôn đi]

[Vô Tẫn Thời, nguy rồi!]

-----------------

*Di hoa tiếp mộc" (移花接木) là một thành ngữ tiếng Trung

Nghĩa đen: kỹ thuật làm vườn, lấy một cành cây (hoa) từ cây này ghép sang cây khác để sinh trưởng.

Nghĩa bóng (phổ biến): chỉ hành động đánh tráo, chuyển đổi, thay thế một cách khéo léo để đánh lừa người khác, hoặc lấy công của người này gán cho người khác, hay chuyển hướng sự việc một cách tinh vi.
 
Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo
Chương 62: Ông chủ số một bảng hào phóng.



Trì Chân lập tức nói: "Ném bao nhiêu cũng không thêm Wechat đâu, ông chủ."

Lãnh Lệ không tin: "Ném đến tận hạng nhất bảng cũng không thêm Wechat sao?"

Người đứng đầu bảng – Vô Tẫn Thời giờ phút này đang ở trước mặt Trì Chân, Trì Chân nghẹn lại.

Vô Tẫn Thời mở miệng: "Ném quà không thêm Wechat, chỉ có một lời cảm ơn chân thành, chúc ông chủ sau này phát tài."

Lãnh Lệ không tán đồng: "Vậy thì buổi livestream này của cậu làm không chuyên nghiệp rồi, cậu xem thử những streamer khác đi. Những ông chủ xếp hạng cao trên bảng quà tặng đều phải thêm Wechat, bình thường trò chuyện nhiều, liên lạc tăng tình cảm. Thời khắc quan trọng thì nũng nịu lấy lòng, ông chủ mới chịu chi mạnh tay. Streamer chẳng phải là kiếm tiền từ quà tặng sao!"

Chị Chó lập tức nói: "Tiểu Trì nhà chúng tôi không phải streamer về tình cảm, không biết an ủi cảm xúc người khác ngoài thời gian livestream đâu, việc này vẫn nên giao cho những streamer của khu tình cảm đi."

Những lời như của Lãnh Lệ Trì Chân đã nghe qua, và nghe không ít.

Làm streamer, bản chất là ngành dịch vụ, khán giả xem trực tiếp vui vẻ cao hứng thì mới ném quà cho streamer. Vì vậy có không ít streamer, nhất là streamer mảng nhan sắc, sẽ liên lạc riêng với những ông chủ xếp hạng cao trên bảng quà tặng của mình, làm sâu sắc thêm tình cảm. Như vậy đến thời khắc quan trọng, khi nền tảng có hoạt động, khi livestream PK, streamer chỉ cần nũng nịu, bán thảm, cầu xin, những ông chủ có quan hệ tốt tự nhiên sẽ ném hết quà này đến quà khác xuống.

Nhưng cách này không phù hợp với Trì Chân, nếu không phải vì kiếm tiền sinh hoạt, đến việc mở mic trước mặt mọi cũng khiến toàn thân cậu cảm thấy không thoải mái rồi. Càng đông người, thật ra làm cậu càng căng thẳng. Mùa hè này độ hot tăng lên, rất nhiều lúc đều là dựa vào việc cùng đám người bang Rau Nhỏ chơi game mà chống đỡ qua.

Ví dụ như hôm nay.

Gặp phải người xem như Lãnh Lệ, trong lời nói ẩn chứa ác ý và coi thường nhỏ nhặt, Trì Chân hoàn toàn không biết phải ứng phó với hắn thế nào.

Nếu không có đám người bang Rau Nhỏ ở bên cạnh, sợ là bầu không khí sẽ cứng đờ ngay tại chỗ.

"Ồ? Lấy lòng? Bang chủ của chúng tôi livestream không cần lấy lòng, ông chủ đứng đầu bảng cũng rất tự giác." Vô Tẫn Thời thản nhiên.

Phòng livestream của Trì Chân lập tức hiện lên dòng thông báo DZS Thiên Lý Giang Lăng tặng một chiếc máy bay vận chuyển trái cây cho CZ Tiểu Trì.

Trì Chân: "Ơ, đừng....!"

Vô Tẫn Thời như không có chuyện gì: "Ồ, xem kìa, ổng chủ đầu bảng đến rồi."

Vút——

Chiếc máy bay vận chuyển trái cây thứ hai.

[Đừng có ra vẻ nữa Thiên Lý Giang Lăng tôi xin anh]

[Không dám nhìn]

[Trả thù cho chồng hả? DZS anh yêu quá đi]

[Cái cảm giác đam mỹ tự biên tự diễn hơi bị hay ho, ai hiểu không!]

Lãnh Lệ cười khan: "Ha ha, ông chủ số một bảng hào phóng thật. Vậy thì với tư cách là đồng đội cùng đi phó bản, streamer, thêm bạn bè trong game đi. Sau này có thời gian cùng nhau đi phó bản, tranh thủ có thể thêm được Wechat của anh đẹp trai."

Lời của Lãnh Lệ còn chưa dứt, Trì Chân đã nhận được lời mời kết bạn trong game của hắn.

Cùng lúc đó, Lãnh Lệ lại ném một quả bom trái cây.

Danh sách bạn bè game của Trì Chân thật ra khá nhiều người, cậu tuy ít bạn bè thân thiết, nhưng thường xuyên mua bán nguyên liệu, đã thêm rất nhiều bạn bè để tiện hỏi giá. Cậu nghĩ nghĩ, cảm thấy thêm một người bạn game cũng không sao, liền nhấn đồng ý.

Không ngờ Lãnh Lệ lại hô lên——

"Kết bạn trong game với anh đẹp trai được rồi, tốt!"

"Anh đẹp trai, ngày mai có thể tìm anh làm nhiệm vụ hàng ngày không?"

"Cùng nhau đánh chiến trường thì sao? Nhưng mà Linh Tu đánh chiến trường không có ưu thế, haiz, streamer game không thích hợp chơi Linh Tu, không tạo được hiệu quả, vẫn phải là Đạo Tu."

"Anh đẹp trai, anh còn có nick phụ chức nghiệp khác không? Streamer game không thể chỉ có một nick được chứ?"

Những người khác ngại nói, Chị Chó trực tiếp bật mic: "Ê, bang chủ nhà tôi chơi Linh Tu tốt lắm ấy chứ, lợi hại cực kỳ. Anh vừa vào đội đã muốn bang chủ nhà tôi đổi chức nghiệp rồi hả?"

"Không phải đổi chức nghiệp, là đổi một chức nghiệp mạnh có hiệu quả livestream tiếp tốt hơn thôi." Lãnh Lệ giải thích.

Trước khi quen biết mọi người trong bang Rau Nhỏ, quả thật Trì Chân chơi Linh Tu thường xuyên bị ghét bỏ. Lúc đánh phó bản thì khó tổ đội, lúc đánh chiến trường thì Linh Tu gần như không có vị trí.

Nhưng Trì Chân chính là thích chơi Linh Tu, làm streamer game đến giờ vẫn chưa đổi sang chức nghiệp mạnh nào có hiệu quả hơn, hoàn toàn là vì cậu thích chơi Linh Tu. Nhưng mà bảo cậu giải thích ưu điểm của Linh Tu thì cậu không nói được, cũng lười nói.

Khinh Chu Dĩ Quá cõng bó củi, vùi đầu đi tiếp.

"Linh Tu đánh tốt hay không, chủ yếu xem sự phối hợp của đồng đội và ý thức game của bản thân người chơi Linh Tu." Vô Tẫn Thời nói, "Linh Tu là một chức nghiệp rất toàn diện, sát thương, khống chế, trị liệu, tất cả đều có thể làm. Đặc biệt là khống chế, là chức nghiệp có kỹ năng khống chế nhiều nhất và toàn diện nhất trong mười chức nghiệp của Vấn Đạo. Phối hợp tốt, Linh Tu có thể đạt được hiệu quả một cộng một lớn hơn hai."

"Ý là đánh không tốt là do mình gà."

Bất thình lình, YY vang lên giọng nói của Vi Vũ, giọng thì ngọt ngào dễ nghe nhưng lại thốt ra lời nói lạnh lùng nhất.

Mọi người trong bang Rau Nhỏ ngược lại không hít một hơi lạnh nữa, nhưng đều có chút kinh ngạc.

[Bang hội] Chó Muốn Đi Tôi Không Giữ: 0.0

[Bang hội] Thanh Nịnh: 0.0

[Bang hội] Sát Phá Lang: Sư phụ Tiểu Vũ uy vũ

[Bang hội] Vi Vũ Ngưng Thu: Có thể đá hắn ra ngoài không?

Thanh Thiên Ngoại tán thưởng: "Chị Vi Vũ nói chuyện hay thật, êm tai quá."

Lãnh Lệ nói: "Ôi chao, tôi nào có ý nói anh đẹp trai đánh không tốt đâu. Bang hội ít người đúng là tốt ha, mọi người quan hệ tốt, đoàn kết. Ôi chao, bầu không khí bang hội của các cậu tốt thật, tôi cũng muốn vào bang rồi. Bang chủ đẹp trai, người mới vào bang có được ưu đãi đặc biệt gì không?"

[Bang hội] Chó Muốn Đi Tôi Không Giữ: Cái tên Lãnh Lệ này sao lắm mồm thế, làm đầu óc tôi ong ong hết cả lên!

[Bang hội] Sát Phá Lang: Hắn không phải đang ở trong phòng livestream của bang chủ sao? Có khi nào hắn thấy được lời của chị không Chị Chó

[Bang hội] Chó Muốn Đi Tôi Không Giữ: Ồ, vậy thì nhóc nhắn thêm mấy câu nữa đi, spam nhanh lên, hắn sẽ không kịp nhìn thấy.

[Bang hội] Thanh Nịnh: 0.0

Bên này Thanh Nịnh còn chưa giúp chị Chó spam xong, bên kia trên YY, Vi Vũ trực tiếp bật mic: "Không nhận người lắm lời, làm đau hết cả đầu."

Lãnh Lệ: "..."

Từ khi vào phó bản đến giờ, Lãnh Lệ cuối cùng cũng bị nghẹn lời một lần.

[Tiểu Trì không nói một lời, nhưng hiệu quả livestream trực tiếp max]

[Tôi phát hiện ra rồi, chẳng lẽ Tiểu Trì chính là lãnh đạo nhân tài trong truyền thuyết? Tuyển một đống người thích gây náo nhiệt vào bang Rau Nhỏ, sau đó cậu ấy tự mình livestream thì có thể trốn việc #đầuchó]

[Phong cách ngôn ngữ chọc tức người không đền mạng của Chị Vi Vũ dùng lên cái tên phiền phức này vậy mà lại hả giận ghê...]

[Tỉnh lại đi cô ấy chỉ là tấn công không phân biệt thôi]

Vô Tẫn Thời gõ gõ lên bàn, nói: "Đừng tán gẫu nữa, đường tiếp theo không dễ đi đâu. Với lại, bang Rau Nhỏ không nhận người mới, sợ có gián điệp của bang hội lớn, ông chủ thông cảm."

Lãnh Lệ lần thứ hai bị nghẹn lời.

Chẳng lẽ hắn phải bật mic giải thích rằng hắn không phải là gián điệp? Cái bang hội rau cỏ mini này có gì đáng để cài gián điệp chứ!

Nhưng Vô Tẫn Thời căn bản không cho hắn cơ hội giải thích, lập tức tiếp tục giảng giải những điểm cần chú ý của boss thứ hai.

Trì Chân không hiểu sao rất muốn cười trộm, nhưng cậu đã nhịn xuống.

Trên con đường nhất định phải đi qua để đến chỗ boss thứ hai cần phải vượt qua một con sông, một con sông bình thường nhưng có đủ loại dòng chảy ngầm, xoáy nước.

Để qua sông, người chơi cần phải giẫm lên những tảng đá nhô lên trên mặt nước, khoảng cách giữa các tảng đá khá xa, dùng nhảy đơn thuần là không nhảy qua được, cần phải dùng đến những kỹ năng thông thường như lao tới, lộn ngang, lộn về sau, bay lên không trung.

Chỗ này là khảo nghiệm kỹ năng thao tác thông thường của người chơi.

Một khi không cẩn thận rơi xuống nước, người chơi lập tức sẽ bị xoáy nước cuốn đi, không có một chút cơ hội nào để giãy dụa.

Sau khi bị cuốn đi, người chơi chỉ có thể từ hạ lưu đi bộ quay trở lại, tốn mất sáu bảy phút.

Nếu chẳng may thất bại hết lần này đến lần khác, vậy thì thời gian trì hoãn ở chỗ qua sông này sẽ rất lâu. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến người chơi ghét phó bản Quất Tuyền Cốc này.

Hố cha nó!

Tiền chơi game giờ đốt hết vào việc đi đường rồi!

Để ý đến có người mới là Sát Phá Lang, Vô Tẫn Thời giảng giải chi tiết một lượt, cuối cùng, dặn dò: "Mọi người tập trung thao tác, nói nhiều quá dễ phân tâm."

[Mục tiêu công kích rõ ràng quá]

[Ghen rồi hả Vô Tẫn Thời]

[Bạn tốt Wechat còn chưa thêm được mà đã chịu không nổi rồi hả?]

[Anh ấy quá là yêu]
 
Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo
Chương 63: Kéo tôi dậy đi mà



Vô Tẫn Thời là người đầu tiên lên, làm mẫu cho Sát Phá Lang xem một lượt.

"Để an toàn, mỗi lần nhảy lên tảng đá, em nhớ chỉnh lại hướng và góc độ rồi hãy nhảy tiếp."

Sát Phá Lang đáp "Vâng ạ", cẩn thận bắt đầu.

Vũ Vũ Ngưng Thu nói: "Cậu đứng ở bờ trước đã, xác định rõ tuyến đường."

Nói xong, tự mình nhún người một cái, đã nhảy lên được tảng đá, nói: "Như thế này."

Nói xong lại xoay người nhảy tiếp, hoàn hảo đáp lên tảng đá thứ hai.

Sát Phá Lang hít sâu một hơi, bật nhảy, tiếp đất.

Thanh Nịnh đi ngay sau cậu, cổ vũ: "Tốt lắm."

Thanh Thiên Ngoại cảm thán: "Có hai sư phụ đúng là sướng thật ha, như có bảo mẫu vậy, ra đường lúc nào cũng có người chăm."

Chị Chó nói: "Thế mới nói, ai bảo ẻm là trẻ con chứ."

Trong sông có nhiều tảng đá rải rác, mọi người tản ra, mỗi người chọn một chỗ rồi bắt đầu nhảy.

Lúc này Trì Chân cuối cùng cũng nhớ ra mình là streamer game, bật mic nói: "Giờ tôi sẽ biểu diễn kỹ năng qua sông, nếu các bạn thấy hay thì tặng một bông hoa nhỏ ủng hộ một đợt nha~"

[Nửa đêm rồi, cuối cùng cũng nhớ đến chúng tôi rồi à?]

[Qua sông thì có gì mà kỹ năng? Không phải chỉ là nhảy thôi sao?]

Tay các fan còn đang gõ chữ thì bên này Trì Chân đã xác định xong điểm rơi, bắt đầu rồi, nói: "Đầu tiên, qua sông có thể liên tiếp dùng kỹ năng thường mà không cần đợi CD. Kỹ năng thường có thời gian CD là 2 giây, cẩn thận thì mọi người sẽ dừng lại chờ CD xong rồi nhảy tiếp. Nhưng thực ra 2 giây đó có thể coi như không đáng kể, chúng ta sẽ có thể làm được mượt hơn nữa."

Nói xong, chỉ thấy linh tu lao người về trước, ngay giữa không trung đã điều chỉnh xong hướng và góc tiếp đất, hoàn hảo hạ xuống tảng đá đầu tiên; tiếp theo là một cú xoay người, lại điều chỉnh lại tư thế ngay trên không, xoay người rơi xuống tảng đá thứ hai; sau đó ngay lập tức nhảy ngược lại, hạ xuống tảng đá thứ ba; lúc này tảng đá thứ tư cao hơn, Trì Chân không dừng lại, một cú bay lên kết hợp lao về trước, chuẩn xác đáp xuống tảng đá thứ tư; tiếp theo xoay người một cú, đã đến bờ bên kia.

Trong mắt người xem, chỉ thấy Khinh Chu Dĩ Quá phóng vèo vèo năm lần, đã qua sông.

"Bùm!"

Sát Phá Lang rơi xuống nước, ngay lập tức tiếng gào thét vang lên trên YY: "A a a! Bang chủ lần sau anh biểu diễn thì nói trước một tiếng với em chứ! Em bị dọa cho rơi xuống nước luôn rồi! Anh đỉnh thật đấy!"

Mọi người chờ Sát Phá Lang chạy lại, lúc này bang Rau Nhỏ bắt đầu rần rần khen ngợi.

Vô Tẫn Thời nói: "Anh Tiểu Trì đúng là giỏi ghê."

Nói xong, DZS Thiên Lý Giang Lăng lại tặng một trái bom hoa quả trong phòng livestream.

Thanh Thiên Ngoại tán thưởng: "Đỉnh thật đấy bang chủ!"

Chị Chó: "Trời ơi, bang chủ ngầu thế này, sao lại dắt theo con gà như tôi chứ?"

Chị Chó đi chắc từng bước một, mỗi lần nhảy lại dừng lâu để chỉnh lại hướng và góc, cuối cùng cũng đến được bờ bên kia.

Lãnh Lệ nói: "Anh đẹp trai đúng là streamer game có khác, cũng có chút bản lĩnh đó."

Cả nhóm chờ Sát Phá Lang qua được, cuối cùng cũng đến bờ bên kia, đứng trước mặt Boss thứ hai — Đan Mộc.

Đan Mộc là một thụ yêu, bị oán khí của Ổ Mãnh ảnh hưởng, vốn là một cây có thể kết quả dùng làm thuốc cứu người, giờ đã trở thành cây ăn thịt hại người.

[Phụ cận] Đan Mộc: Xì xì... gào... xì... a a a...

Vì là cây nên cũng không nói được tiếng người.

Không còn phải nghe Boss nói nhảm, mọi người cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.

Vô Tẫn Thời giải thích: "Cây này có hai điểm chính. Một là tự hồi máu, cái này khá phiền, nhưng chúng ta có anh Tiểu Trì siêu đỉnh, chỉ cần chú ý ngắt chiêu hồi máu của Đan Mộc là được. Hai là vì nó là cây nên không tồn tại điểm mù, ba trăm sáu mươi độ đều nằm trong phạm vi tấn công của nó, đừng nghĩ trốn ra sau lưng là an toàn. Kỹ năng của Đan Mộc đều dễ né, chủ yếu là nó sẽ vươn cành ra trói người, bị trói thì tụt máu rất nhanh, mọi người chú ý né nhé. Rồi, đánh đi."

Thanh Thiên Ngoại ra chiêu mở màn, lao lên kéo quái.

Lãnh Lệ hét: "Gì vậy? Đơn giản thế thôi à? Không nói thêm tí gì cho người mới, tôi sợ họ mắc lỗi!"

Vô Tẫn Thời điềm tĩnh: "Dồn sát thương, né kỹ năng, Tiểu Trì phụ trách ngắt chiêu. Tôi nói rõ rồi còn gì?"

Lãnh Lệ vẫn chưa yên tâm về bang Rau Nhỏ: "Kỹ năng hồi máu của Đan Mộc gần như không có CD, chỉ cử một người ngắt là không ổn đâu? Quỷ tu cũng có kỹ năng ngắt mà, sao không cho cô ấy làm?"

Cô nàng chơi quỷ tu – Lâm Phong Noãn – lặng lẽ đứng bên cạnh.

Thông thường, đội mười người sẽ sắp xếp ba người phụ trách ngắt kỹ năng hồi máu của Đan Mộc.

Vô Tẫn Thời nói: "Anh vẫn chưa biết anh Tiểu Trì lợi hại thế nào đâu."

Lãnh Lệ còn muốn nói gì đó, nhưng bang Rau Nhỏ đã lao lên, hắn cũng chỉ đành theo sau.

Đội mười người tản ra theo vòng tròn, lấy Đan Mộc làm tâm, đồng loạt tấn công rễ cây bằng sát thương dồn dập.

Kỹ năng hồi máu của Đan Mộc sẽ xuất hiện năm lần, kích hoạt khi máu tụt xuống dưới 20%, thời gian niệm chiêu chỉ có 1 giây, đây chính là điểm khó lớn nhất của con Boss này.

Nó sẽ hút cạn thanh mana của từng người.

Đánh một hồi lâu, nó lại tự hồi máu một phát, công sức người chơi coi như đổ sông.

Vì phải ngắt kỹ năng này, thường sẽ có ba người được phân công chuyên phụ trách, vừa đánh vừa nơm nớp đếm phần trăm máu của nó.

Nhưng giờ đây, bang Rau Nhỏ lại vô cùng yên tâm, vì đã có Tiểu Trì siêu đỉnh chống lưng.

Thanh Thiên Ngoại thậm chí còn bắt đầu tám chuyện.

"Lần đầu đánh con Boss này mà thấy an tâm đ ến vậy, vì tôi biết Tiểu Trì lợi hại của chúng ta nhất định sẽ ngắt kỹ năng hoàn hảo. Cảm giác này giống như có một vòng tay cực kỳ an toàn phía sau bạn vậy đó, à, đáng tin thật."

Thanh Nịnh và Vũ Vũ Ngưng Thu mỗi người phụ trách một bên trị liệu, Sát Phá Lang làm người trị liệu thứ ba, áp lực rất nhẹ, vừa đi vòng quanh cây vừa buff máu cho từng người, còn nói: "Đi phó bản với bang chủ, anh Thời và hai sư phụ trị liệu lợi hại của tôi, đánh mãi thế này tôi có biến thành đồ bỏ không đó? Cảm giác chẳng cần làm gì, nằm cũng qua được phó bản, hu hu."

Chị Chó cảm khái: "Từ lúc vào bang Rau Nhỏ tới giờ, tôi thấy mình phế đi rồi, vì đồng đội mạnh quá."

Đến cả cô nàng quỷ tu Lâm Phong Noãn cũng nói: "Bang các cậu mạnh thật đấy."

Không ai khen ngợi nữa, lúc này Lãnh Lệ ngược lại lại trở nên im lặng.

"Chú ý, Đan Mộc sắp vươn cành." Vô Tẫn Thời nhắc, "Sát Phá Lang chú ý, có thể dùng kỹ năng lật người, nhảy lùi để né, bay lên cũng được. Nếu bị bắt thì tự hồi máu nhé."

"Rõ!"

Mọi người thao tác rất tốt, đều né dễ dàng những đòn tấn công của Đan Mộc.

Ngoài trừ Sát Phá Lang bị bắt hai lần, nhưng cậu ấy điên cuồng hồi máu cho bản thân nên vẫn sống sót. Lãnh lệ cũng bị bắt một lần, la oai oái: "Trị liệu đâu?! Trị liệu đâu rồi?!"

[Bang hội] Vũ Vũ Ngưng Thu: Đừng hồi máu cho hắn, nhìn ngứa mắt.

Thanh Nịnh hồi cho hắn mấy phát, còn phải lo cho người khác, Lãnh Lệ xui xẻo ngã gục.

Lãnh Lệ than phiền: "Ba trị liệu mà không kéo nổi tôi à? Sát Phá Lang cậu cứ lượn qua lượn lại làm gì?"

Sát Phá Lang nói: "Tôi đứng xa quá."

"Xa thì không biết đi lại gần à?" Lãnh Lệ bắt đầu vặn vẹo, "Dù sao cậu cũng chẳng có việc gì làm."

Sát Phá Lang không phục: "Cành cây bay loạn xạ thế kia, tôi mà chạy qua chỗ anh là chắc chắn bị cuốn đi rồi."

Vô Tẫn Thời nhắc nhở: "Đừng phân tâm, vẫn đang đánh Boss."

Tiếp theo thì rất suôn sẻ, Trì Chân ngắt kỹ năng cả năm lần đều thành công, rất nhanh, Đan Mộc ngã xuống.

Thanh Thiên Ngoại hét lên: "Để anh Tiểu Trì sờ xác!"

Lãnh Lệ hét: "Trị liệu mau kéo tôi dậy!"

Sát Phá Lang đang chuẩn bị đi tới, thì Vũ Vũ Ngưng Thu đã gõ lạch cạch lệnh trong kênh bang hội.

[Bang hội] Vũ Vũ Ngưng Thu: Đừng kéo hắn.

[Bang hội] Thanh Nịnh: 0.0

[Bang hội] Chó Muốn Đi Tôi Không Giữ: 0.0

[Bang hội] Sát Phá Lang: 0.0

[Chị Vũ Vũ tôi thật sự bái phục chị, chẳng sợ Lãnh Lệ đang xem livestream đọc được lời chị gì cả]

[Nói đùa à, chị Vũ Vũ là ai chứ? Người từng vì chuyện cỏn con mà truy sát Tiểu Trì cả server đó, chút cảnh tượng này đáng gì #buồncười]

[Cô ấy chính là người từng nói với Hàn Kiếm Ảnh rằng "chúng ta call video là được, nhưng chỉ anh chỉ nhìn tôi, tôi không muốn thấy mặt anh" – một nữ thần cường ngôn thực sự]

[Tiểu Trì lại đang livestream lười biếng, lại lại lại nửa ngày không nói gì rồi]

[Nhưng hiệu quả livestream thì đã max luôn rồi]

Trì Chân vẫn hơi sợ Lãnh Lệ sẽ nổi giận sau khi thấy mấy lời lạnh lùng tàn nhẫn của Vũ Vũ, lỡ lại gây rắc rối gì thì phiền, nên bật mic, vừa chạy đi sờ xác vừa nói: "À, kỹ năng ngắt này chắc tôi sẽ làm một video riêng để hướng dẫn mọi người. Nhưng tôi thấy nghề Linh Tu này có ưu thế riêng trong mấy vai trò hỗ trợ như thế. Cảm ơn mọi người đã tặng quà nhé, tôi không đọc từng người được đâu, đang bận đánh nên không kịp để ý."

Vật phẩm rơi——

[Áo Xuân Bốn Mùa] x1, [Dù Bốn Mùa Cảnh Xuân] x1, [Nhược Dư Liên] x1, [Găng Tay Thất Trọng Sơn Hải] x1, [Rương Thượng Phẩm] x5, [Phá Hồn Cốt] x10

Thanh Thiên Ngoại hét to: "Vũ khí! Vũ khí cho Y Tu! Trời ơi! Còn có áo nữa kìa!"

Vô Tẫn Thời mỉm cười: "Anh Tiểu Trì tay đỏ thật đó."

Thiên Vũ thẳng tính buột miệng: "Còn lời hơn đi thuê tổ đội riêng ấy chứ."

Sát Phá Lang vốn đang hí hửng lập tức chữa cháy: "Tổ đội thuê cũng tốt mà, em lượm được bao nhiêu đồ, giờ vẫn còn đang dùng nè!"

Vũ Vũ Ngưng Thu: "Hừ, tay đỏ thật."

"Không phải chứ, kéo tôi dậy đi mà!" Lãnh Lệ nằm ở chỗ cách mười mét sốt ruột gào lên, "Rơi ra đồ ngon gì thế? Cho tôi xem với!"
 
Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo
Chương 64: Tại sao lại là Vô Tẫn Thời bỏ tiền thế?



Vi Vũ đứng im không nhúc nhích, tao nhã đứng đó nhìn chiếc quạt lụa trong hoạt ảnh chờ của mình, không thèm liếc mắt về phía Lãnh Lệ lấy một cái.

Còn Thanh Nịnh thì đang nhỏ nhẹ giới thiệu với Sát Phá Lang về trang bị rơi ra, nên nâng cấp quần áo và vũ khí như thế nào, cần nguyên liệu gì, rồi khen Dù Bốn Mùa Cảnh Xuân đẹp thật.

Hai cô nàng trị liệu này hoàn toàn không thèm đoái hoài đến Lãnh Lệ đang kêu gào.

Cuối cùng vẫn là Sát Phá Lang lặng lẽ đi qua kéo hắn dậy.

Lãnh Lệ vừa đứng dậy, lập tức chạy đi xem trang bị, than phiền: "Chỉ rơi mỗi một sợi dây chuyền đạo tu dùng được, hôm nay thật sự quá đen."

Trang bị của Vi Vũ gần như đã hoàn chỉnh nên không cần gì trong phó bản này. Thanh Nịnh là đan tu, vốn không cần đồ của y tu, thế nên vũ khí và quần áo đều nhường cho Sát Phá Lang.

Găng tay Thất Trọng Sơn Hải là trang bị cận chiến, Thiên Vũ và Vô Tẫn Thời đều không cần, cuối cùng giao cho cô nàng quỷ tu.

Quỷ tu là nghề khá kỳ lạ, có thể chọn hai loại vũ khí. Khi dùng nỏ thì là chức nghiệp đánh tầm xa, khi dùng dao găm thì lại là chức nghiệp cận chiến. Thế nên trang bị cận chiến hay đánh tầm xa, quỷ tu đều cần cả. Đây là chức nghiệp duy nhất có thể đổi vũ khí sau khi vào trạng thái chiến đấu, thiết kế "thiên tài" này khiến người chơi quỷ tu vừa chơi vừa chửi rủa phát điên, người khác nâng cấp một vũ khí đã cháy túi, quỷ tu thì phải nâng cấp tận hai cái.

Lâm Phong Noãn nhặt được găng tay thì rất vui, cuối cùng cũng gửi tin nhắn.

[Đội ngũ] Lâm Phong Noãn: Tuyệt quá, không tốn tiền mà nhặt được đồ!

Rương kho báu và Phá Hồn Cốt được thu lại chia đều sau cùng, Vô Tẫn Thời lên tiếng: "Nhược Dư Liên, ai cần thì lắc điểm."

[Hệ thống] Người chơi [Khinh Chu Dĩ Quá] lắc được 28 điểm, có vẻ hơi không ổn rồi.

Lãnh Lệ vừa nhìn thấy, cười ha ha hai tiếng, nói: "Anh đẹp trai, tôi không khách sáo đâu nha."

[Hệ thống] Người chơi [Lãnh Lệ] lắc được 27 điểm. Có vẻ hơi không ổn rồi.

Lãnh Lệ đơ người.

[Há há há há]

[Vừa rồi tôi còn nghi ngờ vận may của Tiểu Trì trong một giây, tôi sai rồi]

[Vua tay đỏ - Trì dạy bạn cách làm người]

Lãnh Lệ than phiền: "Ê, anh đẹp trai, dây chuyền trên người cậu không phải còn tốt hơn Nhược Dư Liên à? Sao còn tranh với tôi?"

Trì Chân giải thích: "Nhược Dư Liên tăng nhiều linh mạch, có thể tăng hiệu quả trị liệu, tôi phối đồ theo lối chơi khác nhau."

Lãnh Lệ nói mãi không thôi: "Vậy tôi còn là ông chủ trong phòng livestream của cậu đấy, ném quà rồi mà đến quyền ưu tiên chọn đồ cũng không có sao? Có mấy streamer game khác, ông chủ ném quà là dẫn ông chủ leo hạng. Còn ở đây, đồ rơi ra toàn bị người trong bang các cậu lấy hết."

Thật đúng là cố tình gây sự.

Thể loại game khác nhau mà, MMORPG thì dẫn leo hạng kiểu gì? Cùng lắm là lập đội tạm thời đi đánh chiến trường thôi.

Đánh một phó bản, bang Rau Nhỏ góp tám người, thì dĩ nhiên trang bị đa phần thuộc về người trong bang Rau Nhỏ chứ.

Vô Tẫn Thời bật mic: "Ông chủ, anh có ném quà cho Tiểu Trì, nhưng không ném cho tụi tôi. Hay anh đặt nguyên đoàn đi, đồ đạo tu rơi ra đều là của anh. Phó bản 30 người, giá thị trường là hai mươi vạn linh thạch, bí cảnh tông môn bọn tôi giảm giá cho anh, mười vạn linh thạch."

[Đù má thần mặc cả mẹ luôn]

[Mười vạn linh thạch, há há há, nói xạo mà mặt vẫn nghiêm túc ghê]

[Vô Tẫn Thời, lại không chịu được việc chồng mình bị bắt nạt nữa hả? Tsk tsk]

Ba mươi người vào phó bản, vì đông người và chức nghiệp trùng nhau nhiều, cạnh tranh lớn, nên mới có chuyện bao đoàn. Còn bí cảnh tông môn là phó bản mười người, thông thường trong đội rất hiếm khi có chức nghiệp trùng nhau. Một khi rơi ra trang bị chức nghiệp hay vũ khí chức nghiệp, chắc chắn là của người chơi thuộc chức nghiệp đó; nếu rơi ra trang bị rời mà cả chức nghiệp cận chiến lẫn đánh từ xa đều dùng được thì lắc điểm, đây là điều ai cũng biết.

Ai lại bao đoàn chỉ vì mấy món trang bị rời chứ!

Tất nhiên cũng chẳng ai vì lắc điểm không được đồ mà nói mấy câu kiểu: "Người các cậu đông nên đồ bị lấy hết rồi", toàn nói vớ vẩn.

Lãnh Lệ nghe ra được ý châm chọc nhẹ nhàng của Vô Tẫn Thời, có chút bối rối: "Ai, ai mà bao đoàn trong bí cảnh tông môn chứ?! Với lại, tôi cũng đã ném quà rồi mà, chẳng lẽ không phải bỏ tiền ra sao?"

Trì Chân làm livestream rất ngại gặp kiểu người như vậy, nghĩ rằng mình ném quà thì nên có đặc quyền, có thể sai khiến streamer. Nếu bình thường chơi một mình thì không sao, nhưng lần này là cả bang Rau Nhỏ cùng đi phó bản, cậu không muốn khiến mọi người mất vui.

Trì Chân nói: "Không sao đâu, Nhược Dư Liên để cho ông chủ này đi."

Chị Chó kêu lên: "Èo, không phải chứ bang chủ, cậu đừng tốt bụng quá vậy chứ, rõ ràng là cậu lắc điểm thắng mà!"

Trì Chân chỉ muốn cho qua chuyện: "Tôi cũng chỉ muốn đổi cách phối đồ, thử chơi kiểu khác. Ông chủ đây có vẻ cần quá, vậy nhường cho anh ấy, không sao đâu, đưa cho anh ấy đi."

Lãnh Lệ khen: "Anh đẹo trai đúng là biết điều!"

Người phụ trách chia đồ là đội trưởng Vô Tẫn Thời, Lãnh Lệ thì cứ nhìn chằm chằm mong đợi, Vô Tẫn Thời thì không động đậy gì cả.

Lãnh Lệ thúc giục: "Đội trưởng, chỉ là một món đồ rời thôi, không lẽ tiếc không chịu chia?"

Trì Chân sợ Vô Tẫn Thời không vui, nghĩ một lát rồi mở kênh bạn bè gửi tin nhắn riêng cho Vô Tẫn Thời.

[Bạn bè] Khinh Chu Dĩ Quá: Không sao, đưa cho anh ấy đi, chỉ là một món đồ nhỏ thôi mà

[Bạn bè] Khinh Chu Dĩ Quá: Cái em đang đeo còn tốt hơn cái đó

Chừng bảy, tám giây sau, Vô Tẫn Thời mới động đậy.

[Hệ thống] Đội trưởng [Vô Tẫn Thời] đã phân phát vật phẩm [Nhược Dư Liên] cho người chơi [Khinh Chu Dĩ Quá].

Lãnh Lệ gào lên: "Vô Tẫn Thời, anh làm cái gì vậy?!"

Vô Tẫn Thời bình thản đáp: "Ồ? Sao thế? Không phải Tiểu Trì lắc điểm được à?"

Lãnh Lệ tức giận: "Cậu ta vừa nói nhường cho tôi mà?! Anh cố ý phải không?!"

Vô Tẫn Thời hơi nâng giọng: "Ồ? Lúc nãy tôi đi rót nước, xin lỗi, không nghe thấy."

Trang bị rơi trong phó bản, một khi đội trưởng đã phân phát cho người chơi thì lập tức bị khóa, không thể giao dịch nữa.

Trì Chân chết lặng.

Cậu cảm thấy Vô Tẫn Thời cố ý...

Là vì muốn trút giận thay cậu sao?

Thật ra Trì Chân không cảm thấy mình bị bắt nạt. Dù ở nhà hay ở trường học, cậu đã quen với việc nhường nhịn một chút, cố gắng để mọi người đều vui vẻ. Dù là trong game, trừ khi bị ép đến mức không thể chịu nổi, cậu cũng không quen cãi vã với người khác. Đây cũng là lý do cậu luôn thích làm người chơi đời sống.

Lãnh Lệ đương nhiên không tin lời này, vẫn tiếp tục la lối om sòm. Vô Tẫn Thời vẫn giữ giọng điềm đạm, nói: "Đúng là lỗi của tôi, vậy thế này đi, ông chủ đã ném ba quả bom trái cây, tôi trả lại cho anh, coi như đền bù tổn thất. Anh muốn tôi chuyển linh thạch trong game hay gửi thông tin chuyển khoản?"

Lãnh Lệ chỉ còn biết chấp nhận, dù có làm ầm lên thế nào, trang bị đã khóa rồi thì không thể lấy lại được nữa.

"Chuyển ba vạn linh thạch đi, coi như tôi xui."

Vô Tẫn Thời không nói nhiều, lập tức mở giao dịch chuyển cho hắn ba vạn linh thạch.

[Bang hội] Chó Muốn Đi Tôi Không Giữ: 0.0

[Bang hội] Thanh Thiên Ngoại: 0.0

[Bang hội] Thanh Nịnh: 0.0

[Bang hội] Vi Vũ Ngưng Thu: Hừ

[Tôi chóng mặt quá, vừa nãy hình như xem được một màn tổng tài bảo vệ vợ thì phải?]

[Kịch tính ghê, tôi thích xem]

[Tại sao lại là Vô Tẫn Thời bỏ tiền thế?]

[Bởi vì anh ấy là chồng]

[Mà Tiểu Trì có tính khí tốt thật đấy]

[Có thể không tốt sao? Làm streamer game là vậy, kiếm sống bằng tiền đó]

Trì Chân lập tức nhấn giao dịch với Vô Tẫn Thời, nhưng bị anh từ chối.

Vô Tẫn Thời cũng không trả lời tin nhắn riêng của cậu, chỉ nói: "Được rồi, đừng trì hoãn nữa, còn con Boss cuối."

Nói xong, đao tu quay người lại, lập tức lao về phía trước.

Trì Chân ngập ngừng, chẳng kịp nhìn bình luận trong phòng livestream, vội vàng đuổi theo.
 
Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo
Chương 65: Lập tức thoát YY



Boss thứ ba là Boss khó nhất trong bí cảnh Quất Tuyền Cốc, chủ yếu là vì trên đường đến chỗ Boss thứ ba, phải leo núi, qua cầu độc mộc, vượt qua thác nước.

Ba chỗ này được xem là ba trạm kiểm tra, kiểm tra kỹ năng và sự kiên nhẫn của người chơi, độ khó trong thao tác gần như tương đương với vượt sông. Độ khó của Quất Tuyền Cốc phần lớn cũng là do ba ải nhỏ này, thiết kế chiến đấu của Boss thì vẫn tương đối bình thường. Nếu đã vất vả vượt qua ba ải nhỏ mà còn gặp một con Boss siêu mạnh thì người chơi thật sự sẽ sụp đổ mất.

Leo núi chủ yếu kiểm tra tốc độ trèo, không được dùng kỹ năng bay lên, có thể nhảy nhưng phải có chỗ đặt chân mới thành công, độ khó rất cao, phần lớn người chơi chọn cách nghiêm túc leo lên.

Trì Chân nghĩ rằng đang livestream không thể để không khí trầm xuống, liền tắt mic bên kênh YY, giới thiệu kỹ năng leo núi trong phòng livestream.

"Thật ra muốn leo nhanh rất đơn giản, trước khi leo, hãy quan sát hướng gió. Quan sát hướng gió như thế nào? Ở dưới chân núi nhìn lá cây, cỏ dại, xem gió thổi về hướng nào. Khi leo núi, nếu leo theo hướng gió thì sẽ tiết kiệm sức hơn, nếu ngược gió thì càng leo càng chậm. Đừng sợ đi nhầm đường, tôi đã tính rồi, leo thuận gió còn nhanh hơn leo thẳng, vì sau khi lên núi có thể dùng kỹ năng chạy nhanh, lao về phía trước."

[Đừng nói nữa, buồn ngủ quá]

[Dù là mẹo hữu ích nhưng tôi đề nghị cậu đi dỗ chồng mình trước đã]

[Vô Tẫn Thời bá đạo quá, chuyện này có gì mà phải giận đâu?]

[Tiểu Trì là streamer game, chẳng lẽ phải cãi nhau với người xem đã tặng quà sao?]

Trì Chân liếc nhìn bình luận trong phòng livestream, càng lúc càng thấy hoang mang, không ngờ Vô Tẫn Thời lại nhắn tin lại.

[Bạn bè] Vô Tẫn Thời: 1

Gì vậy? Trì Chân không hiểu.

Trong game, gõ số 1 thường có nghĩa là "đã nghe", "đã thấy", "đã nhận được".

Ý của Vô Tẫn Thời là đã đọc tin nhắn rồi?

Cùng lúc đó, phòng livestream lại hiện hiệu ứng máy bay vận chuyển trái cây.

Trì Chân còn chưa kịp lên tiếng, Thanh Thiên Ngoại đã cảm ơn trước: "Quàoo, cảm ơn ông chủ Vô Tẫn Thời đã tặng máy bay vận chuyển trái cây, ông chủ Thời thật hào phóng, vững vàng ngồi vững ngôi vương bảng xếp hạng! Xem ra ông chủ Thời không định rời khỏi ngôi đầu đâu! Mọi người, hãy spam một làn sóng 'Ông chủ Thời hào phóng' nào!"

Trì Chân: "......"

Vô Tẫn Thời bình tĩnh lên tiếng: "Ông ồn ào quá."

Thanh Thiên Ngoại không chịu thua: "Ông —— Thôi bỏ đi, tập trung chơi game, ở đây còn có trẻ vị thành niên đó."

[Thanh Thiên Ngoại quay lại nói nốt đi]

[Cần nói gì nữa?]

[Mọi thứ đều rõ ràng mà không cần phải nói]

Tiếp theo là thử thách qua cầu độc mộc, kiểm tra độ ổn định của tay khi thao tác. Lãnh Lệ, Chị Chó và Thanh Nịnh đi lại hai lượt, Sát Phá Lang đi bốn lượt.

Newbie mà, có thể thông cảm.

Các thành viên của bang Rau Nhỏ đều đứng yên chờ Sát Phá Lang, Vi Vũ nói thẳng: "Tôi đi đọc tiểu thuyết một lúc, xong rồi thì gọi tôi."

Lãnh Lệ chắc là sau chuyện phân phối trang bị lúc nãy, tâm trạng không được tốt. Sát Phá Lang rớt lần thứ hai đã bắt đầu than thở, lần thứ ba thì nói thẳng: "Không phải chứ, newbie thì luyện xong rồi hẵng đi phó bản được không?"

Thanh Nịnh bênh vực đồ đệ nhỏ: "Giờ không phải đang luyện đây sao?"

Lãnh Lệ cứ tiếp tục càu nhàu: "Thế chẳng phải đang lãng phí thời gian của mọi người à?"

Sát Phá Lang nói: "Các anh chị ơi, xin lỗi, xin lỗi ạ."

Chị Chó đặt câu hỏi: "Ồ? Xin hỏi trong số những người đang ngồi đây, có ai đang rất gấp không?"

Lãnh Lệ: "Gấp hay không thì cũng không thể đốt thời gian của người khác được."

Thanh Thiên Ngoại trực tiếp phản bác: "Tôi nói này anh bạn, anh như vậy là không nể mặt tôi rồi. Ngay từ đầu ở kênh bạn bè tôi đã nói rõ là trong bang đánh phó bản, dẫn theo newbie, ai muốn thì đến."

Lãnh Lệ nói: "Được thôi, tôi nói không lại mấy người."

Mọi người trong bang Rau Nhỏ: "......"

Không sao, tiếp tục đi thôi.

Trong thế giới MMORPG, khi chơi game gặp một hai người kỳ quặc cũng chẳng có gì to tát, miệng lưỡi độc địa càng thường thấy hơn. Trừ khi đã không thể chịu đựng được nữa, vạn bất đắc dĩ, người người đều căm ghét, thì mới đá người.

Cùng lắm thì chụp ảnh màn hình lại.

Rồi sau khi đánh xong phó bản, giải tán, thì lên diễn đàn phốt 818, dán ảnh điên cuồng.

May mà đã đến Boss cuối rồi, đánh xong Boss này là có thể tạm biệt Lãnh Lệ, không bao giờ gặp lại nữa.

Mọi người vượt qua thác nước, bị dòng nước khổng lồ cuốn trôi mất nửa thanh máu, cuối cùng cũng đến trước mặt Boss thứ ba — An Nhu Hàm.

Mọi người vừa ngồi thiền nghỉ ngơi, vừa chậm rãi quan sát An Nhu Hàm đang điên cuồng spam màn hình, kể lại hành trình trở thành oán linh.

An Nhu Hàm là một y tu.

Đúng vậy, không sai, Boss cuối cùng của bí cảnh Quất Tuyền Cốc là một y tu chuyên cứu người giúp đời. Hoặc nên nói, vốn là một y tu, giờ đã thành một oán linh bị oán niệm quấn thân.

Mà nàng, chính là y tu của Boss đầu tiên — Ổ Mãnh.

Ổ Mãnh vì oán hận An Nhu Hàm không thể chữa khỏi cho mình, cuối cùng khi tẩu hỏa nhập ma đã nhẫn tâm g**t ch*t An Nhu Hàm.

An Nhu Hàm không thể nào ngờ được, cả đời nàng mang lòng từ bi của một người hành y, vì thương cảm Ổ Mãnh mà đưa hắn về Quất Tuyền Cốc chữa trị, không lấy một đồng, dốc lòng tận sức, vậy mà lại có kết cục này.

Nàng không cam tâm, nàng oán hận.

[Phụ cận] An Nhu Hàm: Ta lớn lên trong thung lũng từ nhỏ, sư phụ luôn dạy ta, y giả nhân tâm, cứu người hết mình! Làm sao có thể! Một đời làm y, sao có thể mười phần hoàn hảo, sao có thể ai cũng dùng thuốc là khỏi! Ta đã cứu vô số người, chỉ vì không cứu được Ổ Mãnh mà bị hắn giết hại, chết rồi còn khiến Quất Tuyền Cốc bị tên tiểu nhân vong ân bội nghĩa ấy hãm hại! Vu khống chúng ta là lang băm!

[Phụ cận] An Nhu Hàm: Làm thầy thuốc thì có ích gì! Ân nghĩa chỉ là tạm thời, oán hận mới là vĩnh viễn! Ổ Mãnh, ta sẽ bắt ngươi nuốt chửng Đoạn Hồn Tán của ta! Khiến ngươi sau khi chết vẫn phải chịu nỗi đau linh căn tan nát, chân nguyên thiêu đốt, kinh mạch cháy rụi! Ngày ngày đêm đêm! Đời đời kiếp kiếp!

"Được rồi, An Nhu Hàm chủ yếu là phải tránh chiêu Đoạn Hồn Tán, loại độc dược này sẽ được vung ra theo hình quạt. Khi An Nhu Hàm bắt đầu tụ khí niệm chú, tôi sẽ nhắc, ai đang đối diện cô ấy thì nhớ nhảy lùi để né. Trúng phải Đoạn Hồn Tán thì chỉ có kỹ năng Thanh Tuyền Lưu của y tu mới có thể giải độc. Chúng ta có hai y tu, không thành vấn đề." — Vô Tẫn Thời chỉ huy, "Sát Phá Lang, lát nữa Thanh Tuyền Lưu của em nghe anh chỉ huy rồi mới dùng."

"Vâng ạ!"

"Thanh Tuyền Lưu của Vi Vũ, ưu tiên buff cho T và bản thân, sau đó mới đến DPS." — Vô Tẫn Thời dặn dò.

[Đội ngũ] Vi Vũ Ngưng Thu: 1

[Tại sao mỗi lần Vô Tẫn Thời chỉ huy lại đơn giản vậy nhỉ]

[Chỉ cần được Vô Tẫn Thời chỉ huy, tôi cảm giác mình cũng đánh được rồi]

[Não: Tôi đã học được rồi. Thực tế: Bị Đoạn Hồn Tán độc chết đi sống lại]

[Đánh tầm xa có lợi thế hơn, cận chiến thực sự quá khó để né, để tôi xem Vô Tẫn Thời né kiểu gì]

Đánh!

Độ khó của An Nhu Hàm đối với người trong bang Rau Nhỏ chỉ là chuyện nhỏ như con thỏ, chỉ có newbie Sát Phá Lang là cần được quan tâm hơn một chút. Chiêu Đoạn Hồn Tán đầu tiên của An Nhu Hàm, trừ Sát Phá Lang ra thì mọi người đều né được.

Vô Tẫn Thời nói: "Sát Phá Lang, tự buff Thanh Tuyền Lưu cho mình."

Vèo——

Sát Phá Lang dùng mất Thanh Tuyền Lưu, thời gian CD là 5 phút.

Đoạn Hồn Tán đợt thứ hai, phật tu chơi cận chiến né không kịp, Thanh Thiên Ngoại trúng chiêu, Vi Vũ lập tức buff cho anh.

Chị Chó là phù tu đánh tầm xa cũng trúng chiêu, Thanh Nịnh buff cho cô một chiêu đại tuyệt kỹ của đan tu — Phong Phất Lộ, thanh máu sắp cạn ngay lập tức hồi lại một nửa.

Nhưng độc của Đoạn Hồn Tán vẫn còn, máu vẫn tiếp tục tụt!

Trì Chân ngay lập tức buff cho chị Chó một chiêu hỗ trợ của linh tu — Không Lục Ảnh Xuân, tăng 30% phòng ngự, tốc độ tụt máu giảm xuống.

Thanh Nịnh lại tung thêm một chiêu hồi máu lớn chỉ thua Phong Phất Lộ — Nhất Thanh Ngô Diệp.

Vi Vũ lại buff thêm một chiêu hồi máu theo thời gian — Cúc Tỉnh Sinh Hương, cuối cùng trong giây cuối cùng của hiệu ứng trúng độc từ Đoạn Hồn Tán, chị Chó sống sót với lượng máu còn lại bằng một sợi chỉ!

Ào——

Lập tức được Sát Phá Lang buff đầy máu.

Chị Chó khóc lóc nức nở: "Các chị em ơi, các em trai ơi, mấy người chính là cha mẹ tái sinh của chị Chó này! Hu hu!"

Thiên Vũ nói: "Bang chủ hình như lớn tuổi hơn chị đấy."

Chị Chó quát: "Đi chỗ khác chơi đi!"

[Trâu bò trâu bò, lần đầu tiên thấy có người trúng Đoạn Hồn Tán mà vẫn được buff sống lại!]

[Chủ yếu là đội này có ba người trị liệu!]

[Không, chủ yếu là có chiêu Không Lục Ảnh Xuân của linh tu đấy]

[Thiếu một người là hôm nay chị Chó toi mạng rồi]

Vô Tẫn Thời khen: "Đỉnh, đỉnh thật sự đấy."

Phó bản tiếp tục, đợt thứ ba Đoạn Hồn Tán xuất hiện, Lãnh Lệ trúng chiêu!

Lạnh Lẽo liên tục hét: "Mau buff giải độc cho tôi! Mau lên!"

Không ai để ý đến hắn.

Chỉ có Sát Phá Lang nói: "Chiêu Thanh Tuyền Lưu của em vẫn còn đang CD, còn hai phút nữa."

Nói xong, Sát Phá Lang chạy đến buff cho hắn một phát. Nhưng trang bị của Sát Phá Lang bình thường, lượng hồi máu thấp, không đỡ nổi tốc độ tụt máu nhanh như chớp của hiệu ứng Đoạn Hồn Tán.

Lãnh Lệ hét: "Vi Vũ! Vi Vũ! Vi Vũ! Mau lên! Sao còn chưa buff cho tôi giải độc?!"

Chỉ thấy Vi Vũ ung dung vung cây quạt tinh xảo trong tay, dáng vẻ tao nhã.

Vèo——

Buff cho Thanh Thiên Ngoại một phát.

Vèo——

Buff vài phát hồi máu liên tục cho Vô Tẫn Thời.

Vèo——

Buff một chiêu Cúc Tỉnh Sinh Hương cho Khinh Chu Dĩ Quá.

Lãnh Lệ không nằm trong tổ đội do Thanh Nịnh phụ trách, đợi đến khi cô ấy chạy vào phạm vi trị liệu thì Lãnh Lệ đã ngỏm.

Thi thể xám xịt nằm trên thảm cỏ, trông đặc biệt thê lương và đau lòng.

Đừng nói là giải độc, đến một phát hồi máu ra hồn hắn cũng không được nhận, ngoài một tí tẹo teo của Sát Phá Lang.

Thật sự chỉ có một tí thôi.

Lãnh Lệ nằm trên đất mắng: "Ba người trị liệu các người đang làm gì đấy?! Mắt mở trừng trừng nhìn tôi chết à?! Buff kiểu lười biếng à?!"

Sát Phá Lang yếu ớt đáp: "Em đã buff cho anh rồi mà..."

Lãnh Lệ mắng: "Một tí đó thì được tích sự gì?!"

Thanh Nịnh nói: "Anh đâu có nằm trong tổ đội tôi phụ trách, tôi buff không tới, muốn được trị liệu thì anh tự đi gần lại một chút đi."

Một đám người vẫn đang đánh An Nhu Hàm, chẳng có ai để ý đến Lãnh Lệ.

Lãnh Lệ nhận ra rồi, không phục, chỉ đích danh: "Vi Vũ Ngưng Thu, cô có ý gì với tôi à? Giải độc không giải, trị liệu cũng không trị, tôi là người trong đội của cô đấy!"

Vi Vũ thanh thoát vung vũ khí, điềm tĩnh trả lời: "CD chưa xong."

Lãnh Lệ còn muốn nói gì đó, nhưng Vi Vũ một câu đã phản kích lại: "Nằm đó đi, đợi đi nhặt đồ."

Lãnh Lệ: "......"

Vô Tẫn Thời nhắc nhở: "Boss sắp vào trạng thái cuồng bạo cuối cùng rồi, mọi người chú ý chút, đừng chat. Đừng phân tâm, đặc biệt là mấy người đánh xa, sao còn né không được Đoạn Hồn Tán vậy? Cố gắng luyện thêm đi."

[Trời ơi trời ơi]

[Trào phúng level max]

[Đây là văn giúp xả stress à, đây chắc chắn là văn giúp xả stress]

[Nhớ lại những năm trước khi chơi cùng đội ngẫu nhiên gặp một đống não tàn, hu hu, giá mà tôi cũng đỉnh như chị Vi Vũ thì tốt quá]

[Quả nhiên, chỉ có chơi cùng bang của mình mới vui]

[Bang Rau Nhỏ sau này đừng mời người lạ vào nữa, tự đánh đi]

[Đừng mà, bọn tui còn muốn xem trò vui, mời người lạ vào chơi vui mà]

[Chơi MMORPG mà không có chút năng lực chịu đựng này thì sao chơi được phó bản?]

Cuối cùng An Nhu Hàm ngã xuống, rớt một chiếc quần cho chị Chó, một cái áo của quỷ tu, một cái thắt lưng của y tu, còn rớt mảnh đồ của Phật tu.

Lãnh Lệ chẳng có gì cả.

Còn chưa kịp chia hộp báu vật và Phá Hồn Cốt, Lãnh Lệ đã thoát đội và dùng truyền tống trận rời đi.

Rõ ràng là bị chế giễu không nhẹ.

Nhưng YY còn chưa kịp thoát——

"Ô, sao còn chưa chia rương báu vật và Phá Hồn Cốt mà đã đi rồi? Chẳng phải tối nay anh chưa có gì sao?" Vi Vũ Ngưng Thu tung ra cú đánh cuối cùng.

Lãnh Lệ lập tức thoát YY.
 
Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo
Chương 66: Tuyệt vời nhất trên toàn mạng



Chị Chó cảm thán: "Chị Vi Vũ, trâu bò thật nha."

Từ lúc Vi Vũ Ngưng Thu cố tình không giải độc cho Lãnh Lệ, mọi người trong bang Rau Nhỏ đã nhìn ra cả rồi.

Nếu không phải vì Vi Vũ có cá tính như vậy mở đầu, thì Thanh Nịnh – người luôn nhẫn nhịn – cũng sẽ không cố tình không hồi máu cho Lãnh Lệ. Nhưng đã có người đi trước thì cô ấy cũng làm theo, bởi vì tên Lãnh Lệ này thật sự quá phiền.

Thanh Nịnh mỉm cười dịu dàng: "Thỉnh thoảng chơi xấu một chút cũng không tệ."

Sát Phá Lang nói: "Em sợ quá lộ liễu, nên lúc đầu mới hồi cho anh ta một tí."

Thanh Ngoại ngưỡng mộ: "Respect, bởi vậy mới nói, ra ngoài phải biết tôn trọng các chị em trị liệu!"

Mọi người vừa nói vừa cười, rời khỏi phó bản.

Đánh xong một phó bản đã gần hai tiếng trôi qua. Người thì thoát game, người thì đi làm nhiệm vụ hàng ngày.

Vô Tẫn Thời chưa thoát game ngay mà truyền tống đi đâu đó.

Trì Chân không biết anh đi đâu, trong lòng vẫn nghĩ đến thái độ ban nãy của Vô Tẫn Thời, lo rằng có khi nào anh mất hứng không?

Mất hứng là phải, gặp phải loại người như Lãnh Lệ, ai mà chẳng khó chịu.

Nhưng cậu không tiện trực tiếp cãi nhau với Lãnh Lệ, vì cậu đang livestream, mà Lãnh Lệ lại từng tặng quà trong kênh stream của cậu nữa.

Chẳng lẽ bởi vì cậu nên trải nghiệm chơi game của mọi người mới không tốt sao?

Lúc này đã mười giờ tối, Trì Chân chào tạm biệt mọi người trong kênh livestream, thoát kênh nhưng vẫn chưa thoát game. Cậu loanh quanh trước cửa phó bản một hồi, không biết đi đâu, lại không muốn thoát.

Nhiệm vụ hàng ngày đã xong, giá cả ở chợ cũng xem qua rồi, nguyên liệu cần tích trữ cũng đã mua một ít.

Nhưng lại có cảm giác trống trải như còn việc gì đó chưa làm xong.

Trì Chân chợt nhớ đến hạt giống vô danh, quyết định truyền tống về bí cảnh bang hội, xem còn cách nào cứu vãn được không.

Thỉnh thoảng Trì Chân sẽ có cảm giác này - rõ ràng mọi thứ đã làm xong: phó bản cũng đã đánh, chiến trường cũng đã tham gia, chợ cũng đã đi dạo, rau cũng đã trồng, cá cũng đã câu...

Nhưng lại không muốn thoát game, mà cũng không biết đi đâu.

Những lúc như vậy, cuối cùng Trì Chân luôn chọn quay về bí cảnh bang hội.

Bí cảnh bang hội có thể nâng cấp mở rộng lãnh thổ, cũng có thể dùng kỹ năng xây dựng để dựng lầu gác nhà cửa. Người càng đông, nâng cấp càng nhanh, xây dựng càng nhiều. Có những bang hội lớn với hàng trăm người, bí cảnh vô cùng hoa lệ, chiếm diện tích rộng lớn, đình đài lầu các, cung điện huy hoàng, thậm chí còn có cả cầu kiều nước chảy. Một số bang hội còn cực kỳ mê xây dựng bí cảnh của mình, chơi MMORPG như thể đang chơi game mô phỏng xây dựng.

Bí cảnh bang hội của bang Rau Nhỏ không lớn, cũng không hoa lệ.

Nhưng mỗi lần Trì Chân quay về bí cảnh bang hội của bang Rau Nhỏ, cậu luôn có cảm giác nhẹ nhõm và yên tâm, giống như trở về nhà.

Có lẽ vì đây là không gian riêng thuộc về cậu trong game này, người lạ không vào được.

Giống như một mái nhà vậy.

Giờ đây bang Rau Nhỏ đã có thêm nhiều người, nhưng cảm giác đó vẫn không thay đổi.

Điều cậu thích nhất là xách bình tưới nước cho vườn rau và cây ăn quả, chẳng cần nghĩ gì cả, rất thư giãn.

Cậu đi một vòng, xách bình tưới đến chỗ hạt giống vô danh, tưới nước cho nó.

Hạt giống vô danh vẫn như cũ, nhìn không ra vì thiếu một ngày tưới nước mà có gì khác biệt.

"Tắt stream rồi sao?" Giọng của Vô Tẫn Thời đột ngột vang lên trong YY.

Trì Chân giật mình, xoay góc nhìn quanh, phát hiện Vô Tẫn Thời không biết đã vào bí cảnh bang hội từ lúc nào, đang đứng ngay bên cạnh cậu.

Trì Chân nói: "Tắt rồi ạ, mười giờ rồi mà. Em tính vào tưới chút nước..."

"Ngày hôm qua không tưới nước liệu có sao không?" Vô Tẫn Thời hỏi.

Trì Chân đáp: "Không biết nữa... Hệ thống nhắc là hạt giống hơi khô khô, em cũng không hiểu là sao nữa... Em tính hôm nay tưới hai lần xem sao"

Khinh Chu Dĩ Quá xách bình tưới, lại tưới thêm chút nước cho hạt giống vô danh.

[Hạt giống vô danh hôm nay đã được tưới nước rồi, xin đừng tưới lại. Nhưng có vẻ như chủ nhân bận rộn hôm qua đã quên tưới nước! Hạt giống cảm thấy hơi khô khô, thật khó xử ghê.]

"Ơ, không được, vẫn hiện lời nhắc là hơi khô."

Vô Tẫn Thời cúi người, hình như cũng dùng chuột click vào hạt giống vô danh, nói: "Hử? Tôi click thì không thấy hiện thông báo."

Trì Chân nói: "À, chắc chỉ chủ nhân của chậu hoa mới thấy được thông báo."

"Không có gợi ý cách cứu chữa gì sao?"

"Không có..."

Khinh Chu Dĩ Quá xách bình nước đứng trước chậu hoa, ngơ ngẩn nhìn hạt giống vô danh. Thực ra, Trì Chân đang lén xoay góc nhìn nhìn Vô Tẫn Thời.

Cậu vẫn có chút áy náy, hôm qua...

Nếu không phải vì cậu nói dối, thì làm sao lại quên tưới nước cho hạt giống vô danh cơ chứ. Nếu chuyện này làm ảnh hưởng đến việc ra hoa kết quả thì biết làm sao đây? Đây là hạt giống mà Vô Tẫn Thời tặng cậu, liệu có trồng ra được gì không.

"Anh Tiểu Trì thất vọng à?" Vô Tẫn Thời bất ngờ hỏi.

"Hả? Không đâu ạ."

Giọng của Vô Tẫn Thời nghe thật hay, vào ban đêm yên tĩnh như thế này, qua loa phát âm thanh lại càng rõ ràng.

Trì Chân có chút hoảng, rối bời, tay vô thức click chuột loạn lên.

[Hạt giống vô danh cảm thấy hơi khô khô, thật khó xử ghê.]

Ủa? Thông báo sao khác rồi?

Trì Chân thấy hơi kỳ lạ, lại click thêm cái nữa.

[Nếu có thể uống chút nước ngọt ngào, có lẽ hạt giống vô danh sẽ tốt hơn.]

"Ơ?! Thông báo khác rồi!" Trì Chân hét lên.

"Em click thêm vài lần nữa đi." Vô Tẫn Thời nói.

Trì Chân lại click tiếp.

[Tuyết của núi Cô Quán đúng là tốt, nhưng có một nơi có nước còn tuyệt hơn đấy.]

[Nước tưới hoa cũng giống như nước pha trà vậy, đều rất cầu kỳ đó nha.]

[Tuyết núi Cô Quán tinh khiết, mưa ở Dực Trạch mát lành, suối ở Biên Xuân Sơn mang hương hoa, đều là nước tốt cả.]

Click click click, Trì Chân click điên cuồng.

Sau khi hệ thống nói ra cả chục dòng văn vẻ vô dụng, cuối cùng——

[Nghe nói sương nhỏ giọt từ tảng đá trên đỉnh núi Lộc Ngô ngon ngọt vô cùng, không biết có thật không nữa.]

"Núi Lộc Ngô!" Trì Chân phấn khích nói, "Là sương đọng trên núi Lộc Ngô!"

"May là có cách cứu, thường thì mấy vật phẩm cầu kỳ thế này sẽ không đến mức chỉ vì quên tưới một ngày là hỏng, chứ không thì đội ngũ phát triển game bị chửi chết." Vô Tẫn Thời nói.

Trì Chân nhìn thời gian CD của truyền tống trận, vừa đúng lúc đã hồi xong, nói: "Vậy em qua núi Lộc Ngô lấy ít sương đây."

Không ngờ Vô Tẫn Thời lại nói: "Dắt tôi theo chơi với đi, anh Tiểu Trì."

Trì Chân không biết đáp lại sao, chỉ đành nói được.

Hai người lập tức truyền tống đến núi Lộc Ngô.

Núi Lộc Ngô có nhiều khoáng thạch, Trì Chân thường xuyên đến đây đào quặng nên cậu rất quen thuộc đường lên núi. Cậu triệu hồi Thanh Mã, men theo con đường mòn quen thuộc lên núi, Vô Tẫn Thời lặng lẽ theo sau.

Thừa Hoàng thú của Vô Tẫn Thời rõ ràng nhanh hơn Thanh Mã của cậu, vậy mà vẫn đi theo phía sau, không hề vượt lên.

Trong YY hoàn toàn yên tĩnh.

Rõ ràng chỉ là đang chơi game, vậy mà không hiểu sao Trì Chân lại càng lúc càng căng thẳng, cảm giác ngón tay đang bấm chuột cũng sắp vặn vẹo luôn rồi.

Ơ, sao từ nãy đến giờ, Chị Chó, Thanh Thiên Ngoại bọn họ đều không nói gì thế?

Chỉ cần có một người lên tiếng trong YY thôi thì cũng sẽ không cảm thấy lúng túng như vậy.

Trì Chân liếc nhìn bang hội, Thiên Vũ và Sát Phá Lang đã thoát game, nhưng Chị Chó và Thanh Thiên Ngoại vẫn còn online. Bình thường nói nhiều như thế, sao bây giờ lại im re không nói một lời nào vậy?

Trì Chân lại lén mở YY ra xem, phát hiện không biết từ lúc nào, trong phòng nhỏ chỉ còn lại cậu và Vô Tẫn Thời. Còn Chị Chó, Thanh Thiên Ngoại, Thanh Nịnh và Vi Vũ Ngưng Thu thì đều đã chuyển sang một phòng nhỏ khác.

Trì Chân muốn hộc máu, làm cái gì vậy trời?!

Bốn người họ đi đánh phó bản à? Hay làm nhiệm vụ hàng ngày?

Nhưng lúc nãy bốn người đều không nói tiếng nào, trong kênh bang hội cũng không có thông báo, sao đột nhiên lại chuyển sang phòng khác? Hơn nữa tại sao chỉ để lại cậu và Vô Tẫn Thời trong một phòng riêng thế này?!

Kỳ quặc quá đi!

Trì Chân cảm thấy càng thêm bối rối.

Trong MMORPG, một khi hai người ở riêng trong một phòng nhỏ của YY thì ai chơi game cũng hiểu ý nghĩa là gì.

Đó là tín hiệu mập mờ của một mối tình qua mạng.

Trì Chân cảm thấy may là mình đang điều khiển nhân vật trong game, chứ nếu mà là bản thân đi bộ thật thì chắc cậu đã bước cùng tay cùng chân luôn rồi.

Vậy mà hai người cứ thế lặng lẽ leo lên tận đỉnh núi.

Tảng đá đọng sương rất dễ tìm, Trì Chân đặt bình nước dưới tảng đá để hứng sương, tuyệt vọng phát hiện, tốc độ sương nhỏ giọt thật sự quá chậm.

Cách này mà hứng đầy một bình thì đến bao giờ chứ?!

Mà người lại không thể rời đi.

Chỉ cần nhân vật trong game rời khỏi thì bình nước - đạo cụ trong game - cũng sẽ biến mất sau một lúc.

"Để tôi trông giúp cho, em đi rửa mặt trước đi." Vô Tẫn Thời mở lời.

Trì Chân ngại ngùng nói: "Không sao ạ, em đợi chút là được..."

"Hơn mười giờ rồi, mai em không phải đi học sao?" Vô Tẫn Thời hỏi.

"Anh cũng phải đi làm mà..." Trì Chân càng nói giọng càng nhỏ.

"Tôi?" Vô Tẫn Thời thản nhiên, "Công ty tôi mười giờ mới điểm danh."

Trì Chân thật sự ngại để Vô Tẫn Thời trông bình giúp, liền giải thích: "Trung tâm dạy học cách chỗ em ở rất gần, quét xe đạp công cộng đi chỉ mất hai phút nên sáng em không cần dậy sớm..."

"Sợ tối em stream, ban ngày còn phải đi học, không có sức." Vô Tẫn Thời lại nói, "Hai hôm nay học thế nào rồi?"

Trì Chân rất căng thẳng, vẫn cố gắng trả lời: "Bây giờ mới dạy những kiến thức cơ bản nhất thôi, cũng ổn ạ..."

YY lại rơi vào tĩnh lặng.

Trì Chân nghĩ, có phải mình nhạt quá, nên đã cắt đứt cuộc trò chuyện rồi không?

Trong game, thời gian đã chuyển sang ban đêm, gió ở núi Lộc Ngô thổi nhè nhẹ, bầu trời đầy sao lấp lánh. Có lẽ vì đang đứng trên đỉnh núi nên những vì sao trên trời trông càng rõ ràng, cũng càng sáng rực.

Sương đêm nhỏ xuống từng giọt, phát ra tiếng "ding dong" khe khẽ.

Trì Chân đầu óc bỗng trống rỗng, buột miệng nói: "Lúc nãy anh giận rồi phải không?"

Vô Tẫn Thời chưa kịp phản ứng: "Hả?"

Trì Chân xoay góc nhìn, nhìn về phía đao tu đang đứng bên cạnh: "Khi đánh phó bản lúc nãy, em nói sẽ nhường trang bị cho Lãnh Lệ, có phải anh hơi tức giận rồi không... Em xin lỗi..."

"Tại sao em lại xin lỗi?" Vô Tẫn Thời hỏi, giọng không rõ cảm xúc.

Trì Chân giải thích: "Bởi vì livestream của em ảnh hưởng đến trải nghiệm chơi game của mọi người..."

Vô Tẫn Thời thở dài: "Lúc nãy tôi đúng là có hơi không vui, nhưng không phải vì em, mà là thấy tên Lãnh Lệ đó hơi đáng ghét. Không trả lời tin nhắn của em là vì sợ bị Lãnh Lệ thấy, rồi lại kiếm chuyện trong kênh stream của em."

Ding dong, ding dong, từng giọt sương nhỏ giọt vào bình nước.

Trì Chân xin lỗi: "Em xin lỗi, có lẽ em hơi ngốc, không biết xử lý chuyện như thế nào. Vì đang livestream, sợ anh ta khiếu nại nên nghĩ thôi thì nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện..."

"Tiểu Trì, đừng ngoan quá như vậy, nếu em không vui thì phải nói ra." Vô Tẫn Thời bất lực nói, "Em không cần xin lỗi. Bọn tôi vào bang Rau Nhỏ là vì muốn chơi game cùng em. Nếu cảm thấy em làm ảnh hưởng đến trải nghiệm game thì đã chẳng ai đến rồi. Thanh Thiên Ngoại bọn họ còn cuồng đến mức ngày nào cũng canh kênh stream của em là vì sao, là vì thấy vui đấy."

"Ừm..." Trì Chân lí nhí đáp. Cậu vốn hay hoài nghi bản thân, phủ định chính mình. Đôi khi cậu cũng biết điều đó không tốt, nhưng lại không thể sửa được.

"Chơi game với Tiểu Trì tôi rất vui." Vô Tẫn Thời tiếp tục, "Đây là lần đầu tiên tôi l3n đỉnh núi Lộc Ngô lấy sương đấy. Tôi chơi Vấn Đạo cũng gần hai năm rồi, mà còn chẳng biết trên đỉnh núi có sương, sương còn có thể tưới hoa."

Dưới màn đêm núi Lộc Ngô, linh tu và đao tu cùng ngồi xuống đất, trời sao đầy trời.

"Cũng không biết cảnh đêm ở núi Lộc Ngô lại đẹp như vậy."

"Em rất giỏi, chơi game với em khiến tôi như có lại cảm giác khi mới bắt đầu chơi game online."

"Không phải chỉ để tích nguyên liệu, cày trang bị, đánh chiến trường tích điểm lên cấp, mà là thật sự chơi game. Không theo con đường cố định do nhà phát hành sắp đặt mà là chơi tùy hứng, chơi tự do."

"Trải nghiệm game rất hoàn hảo. CZ Tiểu Trì, streamer game tuyệt vời nhất trên toàn mạng."
 
Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo
Chương 67: Chẳng hay



Thiên Lý Giang Lăng, người chơi game giỏi nhất toàn mạng.

Trì Chân của tuổi mười bảy thật lòng nghĩ như vậy.

Người này thao tác game giỏi, chỉ huy đội ngũ xuất sắc. Chỉ cần cùng anh đánh phó bản, chưa bao giờ phải cảm thấy rối rắm cả, dù là những phó bản chưa từng đánh qua nhiều lần anh vẫn có thể điều phối và chỉ huy tốt từng người chơi trong đội. Cảm xúc anh ổn định, tính tình tốt, chưa từng mắng người mới, cũng chưa bao giờ mắng người chơi mắc lỗi, càng không đổ lỗi cho ai đó khi cả đội bị diệt.

Anh sẽ nói: "Không sao, chúng ta làm lại lần nữa", "Không sao cả, vấn đề không lớn, vừa rồi đánh rất tốt, cứ giữ vững như thế là được."

Anh sẽ viết hướng dẫn game hay nhất toàn mạng, ngắn gọn, rõ ràng, dễ hiểu, không có lời thừa.

Đôi khi anh sẽ nói vài suy nghĩ của mình về game trong video hướng dẫn, sẽ nói khu vực này thiết kế ra sao, những game nào có lối chơi tương tự; anh sẽ nói, nơi này thiết kế cách đánh rất khéo léo và mới mẻ, lần đầu gặp, cực kỳ sáng tạo.

Anh còn sẽ bình luận về mô hình nhân vật trong game, thiết kế bối cảnh, những điểm nào làm tốt, những điểm nào anh nghĩ còn có thể cải thiện.

Thậm chí anh còn liệt kê từng kỹ năng, từng chỉ số sát thương để tính toán, bàn luận xem việc chỉnh sửa con số này có cần thiết không, sẽ ảnh hưởng thế nào đến cách đánh phó bản của chức nghiệp này về sau.

Trì Chân mười bảy tuổi chưa bao giờ nghĩ sẽ có người chơi game nghiêm túc đến vậy. Trước đó, cậu nghĩ chơi game chỉ là một cách trốn tránh và xả stress, một kiểu giải trí không mấy đứng đắn.

Cậu thường bị ba mẹ, thầy cô chất vấn "Chơi game suốt như vậy thì được gì?", mà cậu cũng không trả lời được.

Thiên Lý Giang Lăng nói: "Chơi vui là được rồi, game sinh ra là để chơi vui, ngoài vui ra thì chẳng còn ý nghĩa nào khác."

Trì Chân mười bảy tuổi thấy rất đúng, chính là vì vui thôi, chẳng lẽ còn mong đợi điều gì khác? Cậu học hành cũng chỉ tàm tạm, không thi nổi cấp ba thì vào trung cấp học cho qua, lấy bằng xong thì đi làm nuôi sống bản thân. Thầy cô nói có thể thi đại học, thi được thì sao, đừng nói cao đẳng, cử nhân ra trường rồi cũng chẳng phải vật lộn tìm việc như nhau sao.

Huống hồ ba cậu có gia đình riêng, mẹ cậu cũng có gia đình riêng, không ai cần cậu phải lo, cậu chỉ cần tự nuôi nổi mình là được rồi, kiếm được nhiều hay ít quan trọng sao?

Trì Chân đâm đầu vào chơi game như điên.

Chỉ cần Thiên Lý Giang Lăng online rủ người đánh phó bản, làm nhiệm vụ hàng ngày, PK ngoài bản đồ thì cậu đều tham gia. Cậu và Thiên Lý Giang Lăng đã kết bạn trong game, cùng chơi vài tháng, chưa từng nói chuyện riêng, nhưng Trì Chân vẫn cảm thấy họ nên được tính là bạn, bạn trong game.

Thiên Lý Giang Lăng thường online lúc nửa đêm, có khi là sáng sớm tinh mơ, lúc đó bang hội thường chẳng có ai, gần như ngày nào cũng chỉ có hai người họ chơi cùng nhau. Thiên Lý Giang Lăng sẽ nói Thủ Hộ gần đây tiến bộ nhiều đấy, thao tác càng lúc càng tốt, phản ứng cũng nhanh hơn rồi. Cậu sẽ nói, nhờ anh chỉ huy giỏi cả.

Trì Chân mười bảy tuổi nghĩ, đây chính là tình bạn giữa con trai với nhau, không nói nhiều lời thừa thãi, nhưng đã là anh em rồi.

Sau đó, số buổi Trì Chân trốn học đã chạm ngưỡng bị đuổi học, giáo viên chủ nhiệm thông báo phụ huynh, buộc nghỉ học một tuần, yêu cầu cậu về nhà suy ngẫm. Nghĩ thông rồi thì quay lại học, từ nay không được trốn học nữa, còn nếu không thông thì tự nghỉ học luôn.

Theo thỏa thuận giữa ba mẹ cậu, vốn dĩ là đến kỳ nghỉ hè mới tới lượt cậu về nhà ba ở, không ngờ giữa chừng Trì Chân bị buộc tạm nghỉ học. Ba cậu tức giận, bắt cậu tự bắt xe về. Vừa về đến nơi liền tịch thu điện thoại, nhốt cậu trong phòng, mỗi ngày đưa cơm ba bữa qua cửa, không cho ra ngoài, bắt cậu tự kiểm điểm lại bản thân. Mỗi sáng trước khi đi làm, ba cậu đều đứng ngoài cửa chửi cậu một trận, chửi cậu vô dụng, mất mặt, lười biếng. Trì Chân chỉ nghe, không cãi lại. Cũng chẳng có gì để nói, một tuần sau quay lại trường thì tự động xin nghỉ học thôi.

Cậu bị nhốt ba ngày, ở trong phòng ngủ suốt ba ngày, ba cậu chửi ba ngày, thấy cậu như khúc gỗ liền bỏ cuộc. Ba cậu hỏi cậu định tính sao, cậu nói định bỏ học, ra ngoài đi làm, có bằng trung cấp thì có ích gì, khác gì tốt nghiệp cấp hai đâu?

Mẹ kế cậu ở nhà trông con, đang mong bà nội lên trông giúp để bà còn ra ngoài đi làm, nói với ba cậu: "Chửi nó làm gì, học ba năm xong cũng đi làm, khác gì bây giờ? Nó không có năng khiếu học, anh đừng ép nó."

Ngày thứ tư, ba cậu cho phép cậu quay lại trường thu dọn đồ đạc, chuẩn bị bỏ học về nhà. Trên tàu cao tốc trở lại trường, Trì Chân mở game đã bốn ngày chưa đăng nhập, thấy hộp thư có thông báo nhận đồ. Mở ra xem thì thấy Thiên Lý Giang Lăng gửi cho cậu rất nhiều nguyên liệu, còn có một ít tiền trong game.

Thiên Lý Giang Lăng nói: "Anh em à, tôi bận học quá nên đành phải tạm nghỉ game. Tôi chia số đồ còn lại trong acc cho mấy anh em, sau này rảnh lại chơi tiếp, có gì cứ tìm tôi qua Boluo boluo nha."

Trì Chân hỏi trên kênh bang hội: "Thiên Lý Giang Lăng nghỉ game rồi sao?"

Bang hội lập tức có người trả lời: "Đúng vậy, mấy hôm trước còn online, tự nhiên bảo bận quá, muốn nghỉ game. Anh em trong bang giữ lại kiểu gì cũng không chịu, bận cái gì chứ, nói nghỉ là nghỉ. Anh em còn nói sẽ giúp cậu ấy làm nhiệm vụ ngày, đánh phó bản, vậy mà cũng không đồng ý. Cậu nói xem thế là sao? Bang chủ còn tính để cậu ấy làm phó bang chủ, vậy mà chẳng nói chẳng rằng đã vội nghỉ game, thật chẳng có tình nghĩa gì cả."

Trì Chân hơi sốc, lập tức mở Boluo boluo định nhắn tin cho Thiên Lý Giang Lăng. Vào boluo boluo, video mới nhất trên trang cá nhân của Thiên Lý Giang Lăng là một video chia tay, trong đó là nhân vật game của anh nói vì bận học nên trong thời gian tới không thể làm video game nữa. Anh để lại tài khoản Weibo, nói nếu mọi người có game nào hay hoặc góp ý gì cho video thì cứ lên Weibo nói chuyện với anh.

Cậu nghĩ, có khi lên Weibo sẽ liên lạc nhanh hơn, liền lên đó tìm tài khoản của Thiên Lý Giang Lăng.

Dù là do bận học đi nữa, nhưng đã cùng nhau chơi mấy tháng trời, sao nói nghỉ là nghỉ được?

Lần online cuối cùng, họ còn hẹn sẽ đi đánh phó bản mới ra, kiếm vũ khí mạnh nhất của phiên bản hiện tại. Thiên Lý Giang Lăng đã full đồ, chỉ còn thiếu đúng cây vũ khí đó thôi. Giờ nghỉ game, tiếc biết bao nhiêu.

Bận học?

Khi đó Trì Chân còn nghĩ, chẳng lẽ cũng giống mình, trốn học chơi game, bị đuổi gần đến nơi, nên mới cuống lên?

Trì Chân nghĩ, muốn lên Weibo tìm Thiên Lý Giang Lăng, nói với anh rằng không cần căng thẳng như vậy, không cần nghỉ game đâu, cậu có thể giúp anh làm nhiệm vụ hàng ngày, cuối tuần chơi tiếp, không thì để đến nghỉ hè chơi cũng được.

Cậu thậm chí còn hơi muốn mắng anh, cho dù có muốn nghỉ game, thì cũng đâu cần vội vã như vậy? Mới có mấy ngày chứ!

Trì Chân nhập tài khoản Weibo của Thiên Lý Giang Lăng mà anh đã để lại và ngay lập tức tìm thấy. Cậu nhấn vào ảnh đại diện của Thiên Lý Giang Lăng để vào trang cá nhân.

Bài Weibo mới nhất trên trang của Thiên Lý Giang Lăng là ---

[Thiên Lý Giang Lăng: Gần đây tôi rất bận, việc cập nhật video game và hướng dẫn sẽ tạm dừng, không biết khi nào mới quay lại. Nhưng vẫn luôn chào đón mọi người trò chuyện với tôi về game, cả game cũ lẫn mới.]

Bên dưới bài viết này có hơn hai mươi bình luận, Trì Chân nhấn vào xem, phần lớn là những bình luận tiếc nuối hoặc lời chúc tốt đẹp, trong đó có một người bình luận như thể rất thân quen với Thiên Lý Giang Lăng.

[Thanh Thiên Ngoại: Ô? Tiểu tử ông cũng có ngày bận không chơi được game à? Haha...]

[Thiên Lý Giang Lăng: Cút]

[Thanh Thiên Ngoại: Đề tài tốt nghiệp à? Không thể nào, ngay cả Thời Thần của chúng ta cũng có ngày bị đề tài tốt nghiệp làm khó sao?]

[Thiên Lý Giang Lăng: Đề tài tốt nghiệp, luận văn, còn có dự án mới của giáo viên hướng dẫn nữa, nếu ông làm được thì lên mà làm.]

[Thanh Thiên Ngoại: Trâu bò thật, không hổ là Thời Thần không biết mệt mỏi #like]

[Thanh Thiên Ngoại: Vậy ông bao giờ về nước? Trước khi đó phải bay qua Boston chơi với ông mới được!]

Khi nhìn thấy "đề tài tốt nghiệp", "luận văn", "về nước", "Boston", Trì Chân đã ngây người.

Cậu lướt qua lại trang Weibo của Thiên Lý Giang Lăng.

Hầu hết các bài viết của Thiên Lý Giang Lăng đều liên quan đến game, rất ít bài viết về cuộc sống thực, nhưng không phải là không có.

Lướt qua xong, tàu cao tốc đã đến ga.

Trì Chân cảm thấy hơi choáng váng.

Thiên Lý Giang Lăng là một sinh viên du học, đang học thạc sĩ, thời gian online kỳ lạ là vì có sự chênh lệch múi giờ.

Trì Chân suy nghĩ kỹ, à, vốn dĩ phải như vậy. Người tài giỏi ở đâu cũng tài giỏi, làm sao Thiên Lý Giang Lăng có thể giống cậu, là một học sinh trốn học suýt bị đuổi học cho được?

Trì Chân cảm thấy may mắn vì mình đã lướt qua Weibo của Thiên Lý Giang Lăng, không vội vàng nhắn tin trên Boluo boluo, không nói "tôi sẽ giúp anh làm nhiệm vụ hàng ngày, cuối tuần anh lại online", cũng không mắng anh là vô nghĩa, bảo nghỉ game là nghỉ game.

Trì Chân không nhớ mình đã quay lại trường kiểu gì, chỉ nhớ khi tỉnh lại, cậu đã ngồi rất lâu trên giường trong ký túc xá của mình.

Ngồi lâu đến nỗi các bạn học đã tan học nhìn cậu một cách kỳ lạ.

Chủ nhiệm ký túc xá hỏi cậu: "Mới chưa đầy một tuần, sao cậu đã quay lại trường rồi? Cậu về thu dọn đồ đạc à?"

Trì Chân đầu tiên gật đầu, rồi lại lắc đầu.

Các bạn học báo với giáo viên chủ nhiệm, và cô giáo chủ nhiệm chưa tan làm đã tìm Trì Chân nói chuyện rất lâu.

Trì Chân đến giờ vẫn nhớ lời cô giáo chủ nhiệm nghiêm khắc nói về những câu như "thời gian không thể lãng phí"... cậu bỗng nhiên khóc, nói với cô giáo: "Cô ơi, em muốn tiếp tục học, em muốn thi đại học."

Đó là những giọt nước mắt đầy sự không cam lòng.

Đó là lần đầu tiên cậu ý thức được sự chênh lệch lớn giữa mình và người khác.

Cậu luôn biết mình rất nhỏ bé nhưng dường như chỉ đến ngày hôm đó, cậu mới thật sự nhận ra từ tận đáy lòng, c** nh* bé đến mức không ai nhìn thấy cậu, ngay cả những người mà cậu rất quan tâm.

Cậu đã đạt được gần như mọi thứ từ game, cậu có thể vì game mà khiến cuộc sống thực trở nên hỗn loạn.

Nhưng trò chơi và con người mà cậu quan tâm, trong mắt Thiên Lý Giang Lăng, có thể bỏ xuống bất cứ lúc nào chỉ vì bận học.

Nhưng cậu không hề oán trách Thiên Lý Giang Lăng.

Cậu đúng như ba cậu nói, vô dụng, mất mặt, lười biếng.

Vào khoảnh khắc đó, trong lòng Trì Chân chỉ có một suy nghĩ, dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai, cậu không muốn để Thiên Lý Giang Lăng biết rằng người bạn chơi game cùng anh là một người vì trốn học mà suýt bị đuổi học.

Sau khi thi đỗ cao đẳng, cậu âm thầm theo dõi Thiên Lý Giang Lăng trên Weibo.

Cho đến bây giờ, khi cậu lại tìm thấy Thiên Lý Giang Lăng trong game Vấn Đạo Thanh Thiên, chính là Vô Tẫn Thời, nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ nói với Vô Tẫn Thời rằng, anh còn nhớ Kim Sắc Thủ Hộ không?

Cậu chỉ giống như một fan hâm mộ, ước ao lớn nhất là có thể có được dù chỉ một phần mười sự xuất sắc của thần tượng.

"CZ Tiểu Trì, streamer game tuyệt vời nhất trên toàn mạng."

Lời khen của Vô Tẫn Thời đến thật đột ngột, đột ngột đến mức Trì Chân hoàn toàn không thể tiếp nhận được, đột ngột đến mức cậu lại nhớ đến những giọt nước mắt cay đắng và mặn chát của mình lúc mười bảy tuổi.

Trì Chân cảm thấy hốc mắt mình nóng lên.

"Cảm ơn anh." Trì Chân nhỏ giọng.

Vấn Đạo Thanh Thiên có rất nhiều game thủ, thường xuyên có thể gặp những người chơi khác ở ngoài trời. Nhưng lúc này, trên đỉnh núi Lộc Ngô chỉ có hai người họ. Bầu trời sao đẹp như vậy, sao lại không có ai đến ngắm cảnh đêm nhỉ?

Trì Chân xoay góc nhìn, nhìn người thanh niên Đao Tu đang ngồi cạnh.

Đây có phải là nhất kiến chung tình không?

Có phải là vì hôm qua nhìn thấy ảnh của Vô Tẫn Thời nên cậu mới thích anh không?

Hương vị đắng cay của giọt nước mắt tuổi mười bảy dường như vẫn còn vương trên môi cậu, có lẽ từ lúc đó, cậu đã thích mà chính cậu còn chẳng hay.
 
Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo
Chương 68: Ai dám gây chuyện ở chỗ tôi



Bảy giờ tối, CZ Tiểu Trì đúng giờ lên livestream.

"Chào mừng mọi người đến với phòng livestream của tôi." CZ Tiểu Trì lặp lại câu nói mỗi ngày như thường lệ, "Mọi người ơi, tặng một đợt hoa nhỏ đi nào, cảm ơn cả nhà."

Dưới ống kính, streamer mặc một chiếc áo gile len xanh tím than, bên trong là sơ mi sọc xanh nhạt, vừa ngoan ngoãn vừa đẹp trai.

[A a a a a tôi hét lên mất a a]

[Đây là trai đẹp mà tôi không cần trả tiền cũng được xem sao a a]

[Cảnh báo máy bay chở trái cây của Vô Tẫn Thời #buồncười]

[Kỳ tích Tiểu Trì cuối cùng cũng lên sóng rồi sao?! Tuyệt quá! Tôi muốn xem tai mèo!]

[Phong cách Anh quốc đẹp quá trời a a cục cưng Tiểu Trì có tiền mua đồ mới rồi sao?? Mẹ tặng thêm cho con quả bom trái cây nữa nè, mua thêm vài bộ đồ mới đi hu hu]

"Cảm ơn các ông chủ vì quà tặng. Báo với mọi người một chút, sau này khi tôi chơi game không kịp xem trợ lý đọc bình luận thì sẽ có quản lý siêu cấp mới của phòng livestream thay tôi cảm ơn nha. Với cả, mọi người nói chuyện cũng đừng quá trớn, quản lý sẽ cấm chat đó." Trì Chân vừa nói vừa đăng nhập game, bay thẳng đến núi Cô Quán, "Chúng ta đi lấy tuyết ở núi Cô Quán trước rồi qua Dực Trạch câu cá một lúc nhé. Mọi người ơi, đợi người trong bang online rồi tôi sẽ đi đánh phó bản."

[Ơ? Không làm nhiệm vụ hàng ngày trước à?]

[Còn trồng rau, tưới nước thì sao?]

Trì Chân liếc nhìn bình luận, nói: "Lúc vào bí cảnh bang hội để tưới hoa thì trồng rau luôn một thể."

Trì Chân nhanh chóng bay tới núi Cô Quán, sau khi leo núi xong, lấy đủ tuyết, thời gian CD truyền tống trận vẫn còn vài phút.

Trì Chân nói: "Ôi trời, vẫn còn vài phút nữa, chúng ta chờ một chút đi."

Nói xong liền điều khiển nhân vật Khinh Chu Dĩ Quá ngồi thiền tại chỗ.

[Ủa? Đây không giống phong cách của cậu đâu nha Tiểu Trì?]

[Còn mấy phút không tranh thủ leo núi hái chút thảo dược à?!]

[Mắt cậu đang nhìn đi đâu vậy? Lén nhìn cái gì thế? Đừng tưởng tôi không phát hiện!]

Trước giờ chơi game, dù chỉ còn một phút CD, Trì Chân cũng sẽ chạy khắp bản đồ hái thảo dược, tuyệt đối không để phí một giây nào.

Vậy mà bây giờ rõ ràng còn vài phút, lại ngồi thiền tại chỗ, trông rất kỳ lạ.

Vài phút sau, Trì Chân mới ngẩng đầu nhìn bình luận, rồi cầm đồ vật ngoài màn hình đưa vào, nói: "Không nhìn gì đâu. Hôm nay tôi có ghi chú tiếng Anh, mấy từ vựng và cụm từ vẫn chưa học thuộc, tiện thể học một chút."

Trì Chân cầm quyển vở giơ lên trước ống kính, quả nhiên là một cuốn ghi chú.

[Tôi không tin, mở ra cho tôi xem nào]

[Đại ca, tôi là đứa xem livestream chơi game để vui, không chịu nổi kiểu hù dọa này đâu]

[Đừng nói là định chuyển sang làm streamer học tập thật đó chứ cứu với!]

Trì Chân mở trang trong của vở cho fan trước màn hình xem kỹ, nói: "Nhìn nè, thật ra hôm nay không có nhiều từ mới đâu. Nhưng tiếng Anh của tôi tệ lắm, mấy từ này còn chưa thuộc. Quan trọng là, mấy từ khác trong câu ví dụ của thầy tôi cũng không hiểu luôn, haizz."

[Ờm... liếc qua thấy tiếng Anh khá dễ mà...?]

[Tiểu Trì, não cậu khi chơi game với lúc học tiếng Anh không phải là cùng một cái... não sao?]

"Ghi chú rất gọn gàng." Trong YY vang lên giọng của Vô Tẫn Thời, "Tiểu Trì viết chữ đẹp lắm."

Trì Chân ngượng ngùng đặt quyển ghi chú xuống, nói: "Tiếng Anh của em thật sự rất tệ, không đùa đâu. Em như đầu heo ấy, học mãi không nhớ nổi từ vựng."

Vô Tẫn Thời nói: "Ghi chú...cho tôi xem nữa. Camera nhìn không rõ, chụp ảnh gửi qua WeChat cho tôi đi."

[Ê ê ê hai người yêu nhau đừng quá đáng thế chứ, tụi tôi – mấy khán giả trung thành – vẫn còn ngồi đây xem đó]

[Không sao, tôi thích xem]

[Cặp đôi học hành kiểu này tôi cũng mê lắm]

Trì Chân vừa chụp xong ảnh, thấy bình luận trong phòng livestream thiếu điều muốn ngất xỉu: "Cấm chat! Quản lý cấm chat! Mọi người đừng nói bậy nữa!"

Không ngờ cậu vừa dứt lời, Vô Tẫn Thời liền nói: "Thích xem thì tặng quà đi chứ ông chủ."

Trì Chân: "......"

[Ôi giời ơi cục cưng Tiểu Trì đỏ mặt rồi]

[Trời đất cái bộ đồng phục học sinh này thật khiến người ta muốn ăn luôn]

[Vô Tẫn Thời ông nói nghe dễ quá ha, ông là ông chủ top 1 mà không tặng, còn bảo tụi tôi tặng?!]

Vô Tẫn Thời "Ừ" một tiếng, tiện tay ném thẳng một chiếc máy bay chở trái cây vào phòng livestream, khiến cả phòng rộ lên tiếng trầm trồ kinh ngạc.

Trì Chân thấy vậy, vội vàng cầm điện thoại nhắn tin cho anh.

[Tiểu Trì: Anh đừng tặng quà nữa mà!]

Vô Tẫn Thời không trả lời tin nhắn, một phút sau liền bỏ qua chuyện quà tặng, nói: "Ừm, tôi xem rồi, không khó đâu. Bình thường em học từ vựng kiểu gì?"

Trì Chân: "Ờm... em học từng chữ cái một, mà vẫn không nhớ được. Có khi nhớ rồi cũng chẳng biết dùng..."

Vô Tẫn Thời nói: "Vậy thử dùng cách ghi nhớ bằng phát âm xem sao?"

Trì Chân ấp úng: "Em... em không biết phát âm..."

Vô Tẫn Thời im lặng hai giây, vẫn bình tĩnh nói: "Vậy em thử học phát âm đi, khi đã biết phát âm rồi thì gần như cũng nhớ được từ. Ngoài ra, đừng học mỗi từ đơn, thử học từ kết hợp với cụm, với câu, như thế là học luôn cả cách dùng."

"Ví dụ như từ đầu tiên trong ghi chú của em, tôi khuyên là ghi theo thứ tự từ vựng – cụm từ – câu." Vô Tẫn Thời nói, đọc lại từ đó, rồi tạo ra một câu ví dụ mới, "Thật ra cách dùng từ nằm ngay trong câu, em học thuộc câu thì cũng nhớ luôn cả nghĩa và cách dùng của nó."

"Từ vựng, cụm từ, câu, đoạn văn – học tiếng Anh theo trình tự đó. Vì mục tiêu cuối cùng của em là thi cử. Mà đề thi thì hoặc là trắc nghiệm, hoặc là đọc hiểu – kiểm tra kỹ năng đọc chứ không phải số lượng từ em học thuộc, em hiểu không?"

Trì Chân mơ màng nghe theo, bị phát âm chuẩn chỉnh của Vô Tẫn Thời làm cho choáng váng.

[Em không hiểu gì hết thầy Vô ơi]

[Quào, Vô Tẫn Thời thật sự là du học sinh à? Phát âm nghe hay quá trời!]

[Giọng Anh-Anh của Thanh Thiên Ngoại còn hay hơn nữa kìa!]

[Học từ vựng mà cũng phải dùng phương pháp à, chẳng phải liếc vài cái là nhớ rồi sao? Có mấy chữ thôi mà. Từng thi qua CET-4 không cần ôn đây]

[Lầu trên đúng kiểu "tự làm nền cho người khác tỏa sáng", càng nhìn thấy Vô Tẫn Thời tốt vãi]

[Nghe giọng bạn kia tưởng điểm TOEFL tuyệt đối ấy, nói còn hơn cả Vô Tẫn Thời]

Nói một đống phương pháp học tiếng Anh như vậy, lúc này thời gian CD của trận truyền tống đã xong từ lâu. Trì Chân hỏi: "Làm nhiệm vụ hàng ngày không?"

Dù Vô Tẫn Thời đã vào phòng YY và phòng livestream của Trì Chân, nhưng trong game thì vẫn chưa online.

"Ừ, làm chứ. Đợi một chút, tôi còn chưa về tới nhà." Vô Tẫn Thời nói.

"Ơ?" Trì Chân ngạc nhiên, "Anh vẫn chưa về nhà á?"

"Sắp tới rồi." Vô Tẫn Thời đáp, "Tôi đang ở trên xe."

Trì Chân nghe vậy liền hơi lo lắng, vội nói: "Anh đang trên xe hả? Vậy đừng có nhìn điện thoại nha, lái xe phải cẩn thận đó!"

Giọng Vô Tẫn Thời mang theo ý cười: "Không sao, người lái xe không phải tôi. Cảm ơn anh Tiểu Trì đã quan tâm."

"À, ờ... vậy à..."

Giọng Trì Chân càng lúc càng nhỏ, cậu nhấp chuột, dịch chuyển đến Dực Trạch chuẩn bị câu cá.

Vô Tẫn Thời cũng không lên tiếng nữa trong YY nữa, Trì Chân không biết anh còn đang ở trong phòng livestream hay đã đi rồi.

[Vô Tẫn Thời không phải kiểu tổng tài có tài xế riêng đấy chứ?]

[Dù sao thì cũng giàu hơn tôi]

[Không thể nào, Vô Tẫn Thời còn chưa về đến nhà mà đã vội vàng vào YY, vào livestream là thế nào đây? Nhớ chồng quá không chịu nổi một giây à?!]

[Chẳng lẽ biết hôm nay Tiểu Trì mặc đồng phục nên nhịn không nổi nữa?]

[Tui đồng ý với comment ở trên nha, nhưng nói kiểu đó không sợ bị Tiểu Trì cấm chat hả!]

Nếu là Trì Chân bình thường thì chắc chắn đã cấm từng người một. Nhưng lần này, sau khi bay đến Dực Trạch và thả cần câu, nhân vật Khinh Chu Dĩ Quá chỉ ngồi yên bên bờ nước. Còn Trì Chân trước camera thì cầm quyển sổ học tiếng Anh, chỉ khi trong game phát ra âm thanh cá cắn câu, cậu mới ngẩng đầu thu cần.

Đây mới đúng là livestream mò cá theo nghĩa đen.

Nhưng các khán giả trong phòng livestream không hề phàn nàn, trái lại còn tiếp tục gửi quà. Có vài người mới vào tưởng rằng Trì Chân đang cosplay.

[Thật tận tâm quá đi, cosplay học sinh đang học bài luôn á?]

[Vừa ngoan ngoãn vừa đẹp trai quá trời]

[Người già cả cả đời đi khuyên người khác học hành như tôi vừa thấy trai đẹp đang chăm chỉ học là không đi nổi nữa, dù chỉ là đang cosplay]

Mọi người cười đùa suốt hai mươi phút, rồi dần dần phát hiện ra Trì Chân không đùa, mà thật sự chăm chú học suốt hai mươi phút liền.

Mãi đến khi các thành viên bang Rau Nhỏ lần lượt online, Trì Chân mới cất sổ đi.

Cậu nhìn dòng bình luận, nói: "Xin lỗi mọi người nha. Chủ yếu là hôm nay có nhiều chỗ không hiểu quá, cảm thấy không học thì trong đầu cứ lấn cấn, không yên tâm chơi game được. Mọi người hiểu cảm giác đó không?"

[Không hiểu, đừng chê tôi, tôi chỉ đến đây để tìm niềm vui thôi #mỉmcười]

[Không lẽ thật sự định lên chuyên sao trời]

"Tiểu Trì! Hôm nay cậu có xem diễn đàn không?!" Chị Chó vừa vào YY đã hét lên.

"Cậu ấy chưa, đang livestream học bài nghiêm túc kia kìa." Không biết từ bao giờ, Thanh Thiên Ngoại đã có mặt, trả lời thay.

"Học bài?" Chị Chó ngạc nhiên.

"Vô Tẫn Trì Trì Lai chuyên mục đặc biệt, chị không hiểu đâu." Thanh Thiên Ngoại nói.

Trì Chân không hiểu nổi, Thanh Thiên Ngoại là bạn thân ngoài đời của Vô Tẫn Thời, vậy mà lại rất thích hùa theo mấy trò ghép cặp online kiểu này. Thậm chí đôi khi còn nói hươi nói vượn nhiều hơn cả người xem trong livestream.

Chị Chó không thèm để ý đến chuyện đó, chuyển chủ đề ngay: "Tôi gửi lên nhóm rồi đấy, cái tên Lãnh Lệ hôm qua đúng là đồ lập dị, lên diễn đàn bôi xấu bang Rau Nhỏ tụi mình!"

Chị Chó còn nhanh chân đến xem bài 818 trên diễn đàn trước cả khán giả trong phòng. Đến lúc cô đọc xong quay lại, các khán giả mới bắt đầu kéo nhau qua hóng.

Lãnh Lệ đã làm một chuyện nho nhỏ, có vẻ là sau khi đánh phó bản xong vẫn không cam tâm nên chiều nay lên diễn đàn Vấn Đạo đăng bài bôi nhọ bang Rau Nhỏ. Nhưng vì năng lực diễn đạt có hạn, viết lan man dài dòng mà chẳng nói rõ được gì, khiến dân mạng đọc mà mơ mơ màng màng, suýt nữa thì chửi cho một trận. May mà hắn chụp nhiều ảnh, ảnh trong game, ảnh trong phòng livestream, thậm chí còn có cả ghi âm, dán lung tung thành một đống.

Dân mạng thích ăn dưa liền bắt đầu gỡ từng lớp một, từ đống hỗn độn đó moi ra vô số trò vui.

Fan couple Vô Tẫn Trì Trì Lai thì từ mớ ảnh và ghi âm đó cảm nhận được một pha "vì lam nhan mà nổi giận đội mũ giáp ra trận" của Vô Tẫn Thời; fan bách hợp thì ship được couple "chị gái dịu dàng Thanh Nịnh x công chúa kiêu ngạo lạnh lùng Vi Vũ Ngưng Thu"; fan BG thì lại ship "cao thủ nam nữ" Vô Tẫn Thời X Vi Vũ Ngưng Thu, thậm chí có người ship luôn "bang chủ cao thủ trung hậu thuần lương vô hại X công chúa chanh chua Vi Vũ Ngưng Thu"; thậm chí còn có người ship "Thiên Vũ ngốc nghếch X Vi Vũ Ngưng Thu không vui".

Tóm lại, các kiểu CP kỳ cục kẹo gì cũng có, dân mạng tha hồ phát biểu linh tinh trong bài viết của Lãnh Lệ, thậm chí còn cãi nhau to chỉ để chia CP.

Chỉ là, chẳng có ai quan tâm đ ến việc Lãnh Lệ nói trong bài viết: bị cả bang Rau Nhỏ tính kế cướp mất trang bị.

Không một ai quan tâm cả.

Bạo Bạo Hồng vào YY của bang Rau Nhỏ, cùng với Chị Chó vừa thảo luận vừa cười nghiêng ngả, khiến phòng livestream của Tiểu Trì như sắp sập đến nơi.

Bạo Bạo Hồng cười đến mức không thở nổi: "Há há, còn có người ship Tiểu Trì với Vi Vũ nữa chứ, gọi hẳn là Tiểu Vũ Trì Trì Lai luôn cơ mà, buồn cười chết mất, lạy chúa tôi, buồn cười đến quá đáng luôn ấy!"

Chị Chó đập bàn cười: "Lũ ăn dưa không có đạo đức! Không có đạo đức chút nào hết! Còn có người ship Vô Tẫn Thời với Vi Vũ nữa, tui buồn cười muốn chết! Tụi nó xem phim mà không thèm xem lại diễn biến trước đó hả?!"

Trì Chân: "... Mấy người đừng có—"

Trì Chân còn chưa nói hết câu, thì YY đã vang lên hai giọng nói cùng lúc.

Vi Vũ Ngưng Thu: "Tôi không ghép CP với con trai."

Vô Tẫn Thời: "Tiểu Vũ Trì Trì Lai? Ai dám gây chuyện trong sân của Vô Tẫn Trì Trì Lai thế?"

Trì Chân: "..."

Chị Chó, Bạo Bạo Hồng: "AHAHAHAHAHAHAHAHA!!"
 
Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo
Chương 69: Đẹp trai không?



[Chị Vi Vũ đỉnh quá]

[Vô Tẫn Thời anh không có ý định phản bác luôn à?]

[Nhìn cục cưng Tiểu Trì lúng túng tội nghiệp quá, hình như bị Vô Tẫn Thời trêu đến mức không biết phải làm gì luôn rồi]

[Fan cứng của CP Vô Tẫn Trì Trì Lai đến chiến trường báo danh!]

[Vô Tẫn Thời trêu người mà trêu thành thạo vậy chắc không phải là trai đểu đấy chứ?]

"Hả? Vô Tẫn Thời là trai đểu ấy hả?" Giọng to của Thanh Thiên Ngoại vang lên, "Thanh niên lớn tuổi chưa yêu đương bao giờ mà bảo người ta là trai đểu? Cậu ta phải có người để mà đểu chứ."

[Cảm giác Thanh Thiên Ngoại suýt thì nói từ 'trai tân']

[Lớn tuổi thế rồi mà chưa yêu đương, chẳng lẽ là xấu trai?]

[Mấy người trên im đi im đi im đi! Vô Tẫn Thời trông giống Đao Tu kia tôi không cho phép ai phản bác! Không ai được phá hoại CP của tôi!]

Thanh Thiên Ngoại lại tiếp quản phòng livestream của Trì Chân: "Anh Thời nhà chúng tôi rất đẹp trai, cực kỳ đẹp trai, riel đó."

[Tôi nghi Thanh Thiên Ngoại là người của Vô Tẫn Thời cài vào]

[Không phải hai người đang diễn màn kẻ tung người hứng lừa gạt tiểu streamer đơn thuần để yêu đương online đấy chứ?]

[Người mê vui nhắc nhở: chơi CP thì được, nhưng đừng yêu thật]

[Về chuyện yêu đương online, tôi nghĩ Tiểu Trì nên học theo chị Vi Vũ]

Thanh Thiên Ngoại ngán ngẩm: "Ủa chứ mấy người không phải là fan CP Vô Tẫn Trì Trì Lai à? Là sao đây? Có phải fan đủ tiêu chuẩn không đấy?"

[Chơi couple trên mạng cho vui thôi, fan mẹ không nỡ để Tiểu Trì chịu khổ vì yêu online đâu]

[Tôi là fan sự nghiệp + học tập của Tiểu Trì, người ôn thi cao học đã cắm trại trong livestream, năm sau nhất định phải thấy Tiểu Trì của chúng ta đỗ đại học!]

[Người ôn thi công chức cũng—]

Trì Chân muốn chấm dứt cuộc nói chuyện về couple này, nhưng quyền kiểm soát livestream đã bị Thanh Thiên Ngoại cướp mất rồi.

Thanh Thiên Ngoại hít một hơi sâu, than thở: "Hóa ra mấy người là kiểu Diệp Công yêu rồng* à?"

*Diệp Công yêu rồng (chữ Hán: 葉公好龍) là một thành ngữ gốc Hán, xuất phát từ một câu chuyện cổ nổi tiếng trong sách Trang Tử và cũng được ghi chép trong Hàn Phi Tử. Ý nghĩa của thành ngữ này là: bề ngoài thì tỏ ra yêu thích một điều gì đó, nhưng thực chất lại không hề yêu thích, thậm chí sợ hãi hoặc ghét bỏ điều đó

[Thanh Thiên Ngoại im đi, đây là món dưa muối điện tử của chúng tôi, thuốc an thần điện tử của chúng tôi, anh không hiểu đâu!]

Thanh Thiên Ngoại bắt đầu xả bài: "Mấy người không thể vì mình là Diệp Công yêu rồng mà nói bậy nói bạ bảo anh Thời nhà chúng tôi là trai đểu mê trêu chọc người khác được. Anh Thời là một nam thanh niên thuần khiết, học sinh giỏi, hoa khôi nam sinh. Hồi trước người theo đuổi anh ấy từ đây xếp hàng tới tận Paris. Nhưng anh Thời suốt ngày chỉ học với chơi game, không có thời gian yêu đương, nên mới lỡ lỡ đến giờ."

[Ồ]

[Ừm ừm đúng đúng đúng]

Thanh Thiên Ngoại kích động đến mức suýt đập bàn đứng dậy: "Tiểu Trì! Cậu đã từng thấy ảnh Vô Tẫn Thời rồi, có đẹp trai không, cậu nói đi!"

Phòng livestream nổ tung.

Chỉ trong một khoảnh khắc, mọi lý trí, khách quan, Diệp Công yêu rồng gì đó đều bay sạch, cả màn hình chỉ còn ba chữ — "Đẹp trai không?!"

Trì Chân cảm thấy mình như bị treo trên đống lửa, mồ hôi đầm đìa.

Cậu không nói ra được hai chữ "không đẹp", vì Vô Tẫn Thời thật sự rất đẹp trai. Nhưng nếu cậu nói "đẹp", thì mấy người mê vui lại nhảy cẫng lên, bắt đầu nói nhảm.

Vô Tẫn Thời, hình như vẫn còn trong phòng livestream...

Nhưng Trì Chân vẫn quá ngây thơ, cho dù cậu không nói gì, thì mấy người mê vui cũng đã bắt đầu bịa đủ thứ rồi.

[Tiểu Trì, cái biểu cảm đó là sao vậy?]

[Đẹp, một chữ. Không đẹp, hai chữ. Khó nói đến vậy sao?]

[Không nói lên lời, Tiểu Trì sao cậu không nói được?]

[Bởi vì trong lòng ẻm có quỷ]

[Nhìn biểu cảm nhỏ nhỏ của Tiểu Trì kìa, Vô Tẫn Thời hoặc là đẹp trai đến mức phá vỡ bầu khí quyển, hoặc là xấu đến mức kinh thiên động địa]

Thanh Thiên Ngoại bắt đầu nhập vai, đau lòng đến mức đấm ngực dậm chân: "Tiểu Trì, cậu nói đi! Sao cậu không nói gì cả! Vô Tẫn Thời rốt cuộc có phải là trai xấu không? Cậu nói đi, mau nói đi!"

Trì Chân: "......"

Chị Chó: "Không nỡ nhìn nữa."

Lúc này, một người mà không ai ngờ tới lại lên tiếng.

Thiên Vũ: "Anh Vô Tẫn Thời rất đẹp trai, không hề xấu, cực kỳ đẹp trai."

Phòng livestream ngập tràn dấu hỏi, ngay cả Thanh Thiên Ngoại cũng ngơ ngác: "Gì cơ?! Cậu từng gặp Vô Tẫn Thời rồi à?!"

Thiên Vũ rất thản nhiên: "Đúng vậy, mấy tháng trước thầy hướng dẫn của em gọi em đi dự một sự kiện, em có đăng story. Anh Vô Tẫn Thời thấy, thì ra anh ấy cũng ở thành phố đó, rồi mời em đi ăn một bữa."

"Ồ, ra là vậy." Thanh Thiên Ngoại nói, "Tôi đã bảo rồi mà, Vô Tẫn Thời nhìn vẫn rất đẹp trai đó, lần này mấy người tin chưa? Bang chủ Tiểu Trì, hỏi cậu mà cậu không nói năng gì cả? Chẳng lẽ—"

Thanh Thiên Ngoại nâng cao giọng, Trì Chân cảm thấy da đầu tê rần.

"—chẳng lẽ cậu thấy anh ấy không đẹp trai?! Hahahaha!" Thanh Thiên Ngoại cười như điên, "Xong rồi, xong rồi, Vô Tẫn Thời ơi, Tiểu Trì nhà người ta không ưng ông rồi! Hahahaha! Nhưng cũng dễ hiểu thôi, dù sao bang chủ Tiểu Trì còn đẹp trai hơn cả ông mà ~ sao có thể để mắt tới ông – một người tầm thường như vậy được chứ ~"

[Bang hội] Thành viên bang hội [Vô Tẫn Thời] đã online.

"Không, không phải! Đại thần Vô Tẫn Thời rất đẹp trai mà!" Trì Chân vội vã giải thích, sợ Vô Tẫn Thời hiểu lầm, "Tôi, tôi vừa nãy không nói gì, là sợ đại thần Vô Tẫn Thời không muốn tiết lộ thông tin đời thực trên mạng..."

[Một người không muốn tiết lộ thông tin ba chiều mà lại gửi ảnh cho cậu á?]

[Biết đâu là Thanh Thiên Ngoại gửi ấy]

[Không hiểu tâm lý con trai gì cả, chắc chắn là Vô Tẫn Thời có ý nên bạn thân mới phụ hoạ giúp đẩy thuyền]

[Đúng đúng đúng! Bảo sao tôi cứ thấy Thanh Thiên Ngoại quen quá! Hoá ra giống hệt mấy ông bạn thân lớp tôi chuyên đi đẩy hint cho đối tượng mập mờ của nhau!]

[Không phải chứ? Thật sự là cong hả? Không phải đùa, là thật luôn á???]

[Đấy là trọng điểm à?! Trọng điểm là Vô Tẫn Thời ngoài đời cũng là trai đẹp đó! Chính miệng Tiểu Trì xác nhận nhé!]

"Ồ? Ai khen tôi vậy?" Giọng Vô Tẫn Thời bình thản, nhưng hình như có chút ý cười, "anh Tiểu Trì khen tôi à? Rất vinh hạnh."

Trì Chân lúng túng, ngượng ngùng, căng thẳng, xấu hổ, đủ thứ cảm xúc trộn lẫn, chỉ muốn lấy cớ mất điện lần nữa để chạy trốn. Nếu không vì kiếm tiền, cậu thật sự muốn rút camera ra luôn.

Phòng livestream hỗn loạn, nói kiểu gì cũng có. Người thì bảo "tôi đu couple này thật rồi", người thì bảo "toàn là kịch bản cả thôi", người thì bảo "tối nay phải leo lên núi Không Đồng để giải uất ức", người thì bảo "trai xinh gái đẹp đúng là xứng đôi", có người thì bảo "Vô Tẫn Thời đừng gượng nữa, nên yêu online với một đại mỹ nữ như Vi Vũ Ngưng Thu thì hơn".

Trì Chân giả vờ không thấy gì hết, thu cần câu lại, chuẩn bị chơi tiếp với người trong bang.

Không ngờ Vi Vũ Ngưng Thu lại mở mic: "Khinh Chu Dĩ Quá, quản lý cái phòng livestream của cậu đi, những ai bảo tôi với Vô Tẫn Thời nên yêu online, cấm chat hết cho tôi."

Trì Chân: "Hả?"

Bạo Bạo Hồng buột miệng: "Hả? Chị cũng đang xem livestream của Tiểu Trì à?"

Vi Vũ Ngưng Thu: "Tôi nghe mấy người truyền miệng thấy không đúng lắm nên lên xem thử. Thích đu gì thì đu, nhưng đã nhắc đến tôi, thì cấm chat toàn bộ."

Lập tức có fan xem livestream không vui.

[Cô là ai vậy? Đây là livestream của Tiểu Trì chứ có phải của cô đâu, lo xa vậy mà còn lo tới cả phòng livestream của người khác]

[Đúng đó! Nếu cô là top 1 nhà tài trợ thì thôi còn hiểu được, chứ không là gì hết mà vào phát là đòi cấm người ta]

[Không đùa nổi thì đừng lên mạng]

[Bản thân thì cứ yêu online trong game mà lại không cho người khác nhắc tới à?]

Không biết Vô Tẫn Thời có nhìn thấy mấy dòng bình luận này không, anh trực tiếp lên tiếng: "Tối nay Tiểu Trì, Thiên Vũ, Lão Thanh, Vi Vũ, tôi, năm người đều có mặt, đánh mấy trận chiến trường luyện tay chút."

Giải đấu Vấn Đạo sắp bắt đầu, năm người này chưa từng cùng nhau đánh một trận chiến trường nào, đúng là nên luyện tập một chút.

Vô Tẫn Thời nói xong thì lập tức tạo đội.

Chị Chó hiểu ý Vô Tẫn Thời, sợ Vi Vũ tiếp tục dây dưa chủ đề này khiến phòng livestream lại loạn lên, cũng bật mic tham gia trò chuyện.

"Vậy bọn mình lập đội làm nhiệm vụ hàng ngày trước đi? Thanh Nịnh, Sát Phá Lang. Bạo Bạo, cậu làm nhiệm vụ hàng ngày chưa?"

"Chưa, cùng làm luôn."

Sát Phá Lang cũng bật mic: "Sư phụ lớn công chúa của tôi, sư phụ nhỏ công chúa của tôi, đồ đệ của các người đã miệt mài luyện kỹ năng nấu ăn, đã gửi cho hai người vài mẻ cá nướng tiêu thơm, xin hãy nhận lấy."

Thiên Vũ: "Cách tốt nhất để nâng kỹ năng nấu ăn không phải là cá nướng tiêu thơm đâu, em tra lại thử xem, hình như là canh viên thập cẩm cơ."

Canh viên thập cẩm là món ăn hồi máu, không có hiệu ứng buff nào, lượng máu hồi lại cũng ít, người chơi cấp cao gần như không dùng tới. Nhưng nguyên liệu rẻ, đúng là cách tốt nhất để nâng kỹ năng nấu ăn.

Kỹ năng sống cấp thấp không thể chế được vật phẩm cấp cao. Trong quá trình nâng cấp, những vật phẩm tạo ra thường chỉ có thể bán rẻ cho NPC. Người chơi muốn nâng kỹ năng sống với chi phí thấp nhất thường phải chọn vật phẩm có nguyên liệu rẻ mà lại nhiều điểm kinh nghiệm.

Cá nướng tiêu thơm hồi máu, lại còn có buff ấm áp, hữu dụng hơn canh viên thập cẩm. Dù không phải vật phẩm cấp cao, nhưng nhiều người chơi max cấp vẫn có nhu cầu. Chỉ là nguyên liệu đắt hơn nhiều, lấy nó làm phương án nâng cấp kỹ năng đúng là không hợp lý.

Sát Phá Lang thở dài: "Tiểu Thiên à, mấy chuyện này là nhân tình thế thái, anh không hiểu đâu."

Thiên Vũ: "Kỹ năng sống thì liên quan gì tới nhân tình thế thái?"

Sát Phá Lang mỉa mai không thương tiếc: "Vậy nên anh mới ế."

Thiên Vũ: "?"

Sau màn cãi nhau lặt vặt của mấy người bang Rau Nhỏ, bầu không khí trong phòng livestream cũng dịu lại đôi chút.

Năm người cùng truyền tống tới cửa chiến trường.

Đây là lần đầu tiên năm người lập đội, cần đăng ký tên đội tại chỗ NPC.

Vô Tẫn Thời hỏi: "Đặt tên đội là gì đây?"

Thanh Thiên Ngoại nói: "Có phải giải Vấn Đạo bắt buộc phải dùng tên đội này để thi đấu đúng không?"

Trì Chân: "Đúng vậy."

Thiên Vũ: "Dùng tên lần trước lập đội đi, em thấy cũng được mà."

Là đội trưởng, Vô Tẫn Thời trò chuyện với NPC, liền thấy tên đội lần trước khi đánh đội lẻ, tiện tay đặt — "Vô Tẫn Trì Trì Lai".

Vô Tẫn Thời mỉm cười đọc tên đội, nói: "Tôi thì không ngại, nhưng tên đội này chỉ có tôi với Tiểu Trì, sợ ba người còn lại thấy phiền lòng."

Thanh Thiên Ngoại: "Tôi trợn mắt mà ông có thấy không?"

Vô Tẫn Thời: "Đây là phần mềm voice chứ không phải phần mềm video."

Thanh Thiên Ngoại: "Tôi không ngại thật mà, tên đội này vô địch rồi."

Vô Tẫn Thời hỏi: "Tiểu Trì thì sao, em có ngại không?"

Đây là câu hỏi gì vậy chứ! Bảo Trì Chân phải trả lời sao đây! Nhưng mà "ngại" thì chắc chắn không thể nói ra được, Trì Chân đành nói :"Em, em không ngại... nhưng em thấy không hay lắm, vì đội mình có tới năm người mà......"

[Vi Vũ Ngưng Thu trong bang Rau Nhỏ thật sự như lạc loài]

[Ai trong bang Rau Nhỏ cũng đùa được, chỉ có Vi Vũ là không đùa nổi]

[Người ta bị đẩy thuyền nam-nam mà còn thoải mái thế kia, cười chết, không biết Vi Vũ đang bốc hỏa cái gì]

Vù vù vù vù——

Trong phòng livestream của Trì Chân bay qua liên tiếp bốn cái máy bay vận chuyển trái cây, hiệu ứng tràn màn hình.

Người xem vừa hô "Ông chủ hào phóng quá!" vừa nói "Xem ra vị trí top 1 sắp đổi người rồi", thì nghe thấy Vi Vũ nói: "Được rồi, tôi lên bảng tặng quà rồi. Giờ thì có thể cấm mấy người đẩy thuyền tôi rồi chứ?"

[Cảm ơn bà chủ Vi Vũ Ngưng Thu đã tặng máy bay vận chuyển trái cây trong phòng livestream~]

Quản trị viên siêu cấp cảm ơn ông chủ trong phần bình luận.

[Bang hội] Chó Muốn Đi Tôi Không Giữ: 0.0

[Bang hội] Thanh Nịnh: 0.0

[Bang hội] Sát Phá Lang: 0.0

Trì Chân sững người: "Không phải, cô——"

Câu của Trì Chân còn chưa dứt, lại vù vù vù vù, thêm bốn chiếc máy bay vận chuyển trái cây nữa.

[Cảm ơn ông chủ DZS Thiên Lý Giang Lăng đã tặng máy bay vận chuyển trái cây trong phòng livestream~]

Vô Tẫn Thời từ tốn bật mic: "Muốn kết thúc một chủ đề, không phải là cấm người khác nói, mà là dùng một chủ đề mới để lấn át nó. Không hiểu à? Để tôi làm cho mà xem."

[Hệ thống] Chúc mừng đội [Vô Tẫn Trì Trì Lai] đã tạo thành công.

Chưa hết đâu.

Vô Tẫn Thời tung luôn chiêu lớn: "Anh Tiểu Trì, tôi rõ ràng đã gửi ảnh chính diện cho em rồi mà. Vừa nãy người ta hỏi tôi có đẹp trai không, sao em phải lưỡng lự lâu như vậy?"

Trì Chân: "......"

-----------------

Tác giả có lời muốn nói:

Bom trái cây: 100 tệ/cái

Máy bay vận chuyển trái cây: 500 tệ/cái

Trái cây sấy khô: 1 tệ/cái

Trái cây đóng hộp: 20 tệ/cái
 
Back
Top Bottom