Dịch Tiên Võ Truyền Kỳ

Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 390: Chương 390



“Đan Thần, chân hoả của hắn ta có phần khác thường, đây là chân hoả màu đen”, trên vị trí trên cao, một trưởng lão vuốt râu nói.

“Quả thực có phần khác thường”, Đan Thần mỉm cười đáp lời.

“Gần đây sao thế nhỉ? Diệp Thành của Hằng Nhạc Tông có chân hoả màu vàng kim, một tên thanh niên đeo mặt nạ có chân hoả màu đen, cho dù là vàng kim hay đen thì đây đều là loại chân hoả trước nay chưa từng xuất hiện”.

“Ngọn lửa của ngươi sao lại có màu đen xì thế kia?”, phía này, Vi Văn Trác đứng cách Diệp Thành gần nhất nhìn tiên hoả của hắn với vẻ mặt hiếu kỳ.

“Nói thì dài lắm”, Diệp Thành vừa điều khiển ngọn lửa vừa nói bằng giọng ý tứ: “Đó là chuyện vào một đêm trăng thanh gió mát, ta không sợ hãi điều gì cứ thế bước trên con đường lớn, rồi đột nhiên…”
“Khốn khiếp, đừng ra vẻ thần bí nữa”, Vi Văn Trác tức giận: “Suýt thì khiến ta đái ra quần”.

“Không sao, đừng nghe hắn nói, ta rất thích cảm giác k1ch thích này”, Trần Vinh Vân ở phía trước quay đầu lại một cách phong trần và đương nhiên là không quên vuốt tóc.

“Nói thì nói, đừng có hất tóc nữa được không?”
“Ngươi không hiểu rồi, đây gọi là khí chất, khí chất hiểu không?”, nói rồi, Trần Vinh Vân lại hất đầu và không quên vuốt tóc.

“Theo ta thấy thì nên nhổ trọc đầu hắn đi”, Vi Văn Trác nói bằng giọng than thở.

“Cũng có phải chưa từng nhổ đâu”, Lý Chương cũng chêm vào sau đó nhìn sang Từ Nặc Nghiên.

“Cho nên không có việc gì thì đừng chạy tới Thất Tịch Cung”, Từ Nặc Nghiên nhướng vai: “Nếu không, lần tới không chỉ là nhổ tóc huynh đâu”.Vù!
Từ Nặc Nghiên vừa dứt lời, từ một hướng khác có ngọn lửa bùng lên, có người bắt đầu luyện ra được đan dược.

Nếu nhìn từ xa thì người luyện ra đan dược đầu tiên chính là Huyền Nữ khiến ai nấy đều phải trầm trồ.

“Mới có ba phút thôi mà, nhanh quá”.

“Đó là đồ đệ của Đan Thần, không đơn giản đâu”.

“Trông có vẻ như hôm nay cô ấy là nhân vật chính vậy, ở đại hội đấu đan lần trước cô ấy còn dành vị trí đứng đầu mà”.

Vù!
Sau Huyền Nữ lại có một viên đan dược được luyện ra và đó chính là Huyết Đồng của Thị Huyết Điện.
Sau Huyết Đồng chưa đầy nửa phút, một thanh niên mặc đồ tím của Huyết Linh Thế Gia đã luyện ra đan dược.

Vù! Vù! Vù!
Sau người này, hội trường liên tục có những phản ứng chuỗi, những âm thanh vù vù vang lên, luyện đan sư Lý Nguyên Dương của Chính Dương Tông, Nguyên Chí của Thanh Vân Tông, Huyết Linh Thế Gia, Âm Dương Thế Gia lần lượt luyện được ra đan dược, đến cả tiểu nha đầu Lạc Hi cũng đã thành công..
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 391: 391: Ngọn Lửa Màu Đen Này Quả Là Đặc Biệt



Vù! Vù! Vù! Vù!
Bốn âm thanh liên tiếp vang lên lần lượt ở phía trước sau và hai bên trái phải của Diệp Thành.

Từ Nặc Nghiên của Thất Tịch Cung, thiếu chủ Lý Chương của Bắc Hải Thế Gia, thiếu chủ Trần Vinh Vân của Chú Kiếm Thành, thiếu chủ Vi Văn Trác của Huyền Thiên Thế Gia lần lượt luyện ra được linh đan.

Ôi chao!
Diệp Thành đứng giữa không còn bình tĩnh được nữa: “Làm gì mà nhanh thế chứ, đợi ta với”.

Nghe thấy câu này của Diệp Thành, cả bốn người kia đều đi tới vây lại quanh hắn.

“Ngọn lửa màu đen này quả là đặc biệt”, Vi Văn Trác xoa cằm.

“So với ngọn lửa đen xì của ngươi, sao ta lại cảm thấy chân hoả của mình như trò đùa thế nhỉ?”, Lý Chương cũng xoa cằm nói.

“Ta nhìn đẹp trai thế này mà cũng chưa gặp bao giờ, thật lạ thường”, Trần Vinh Vân hất đầu vuốt tóc, vẫn là động tác đánh dấu sự xuất hiện của hắn.

“Hay là mọi người tới nơi khác xem đi”, Diệp Thành ho hắng, cả bốn người cứ đứng như vậy, người nào biết bọn họ tới xem chân hoả Diệp Thành thì còn đỡ, người nào không biết lại tưởng bốn người bọn họ định đánh Diệp Thành cũng nên”.

“Mọi người cứ nhìn vậy ta sao có thể luyện tiếp được chứ?”
“Hay là tỷ giới thiệu mỹ nhân cho ngươi nhé?”, Từ Nặc Nghiên chớp mắt nhìn Diệp Thành: “Nữ đệ tử ở Thất Tịch Cung của ta đều giống như tiên nữ vậy”.

Nghe vậy, Lý Chương, Trần Vinh Vân và Vi Văn Trác ở bên vô thức che mặt, trông có vẻ như đã bị Từ Nặc Nghiên lôi tới Thất Tịch Cung không ít lần và có lẽ cũng không thể thiếu cảnh bị đánh ở Thất Tịch Cung được.

Diệp Thành liếc nhìn cả ba người này rồi lại nhìn Từ Nặc Nghiên: “Hay là giới thiệu cho cô trai đẹp nhé, Hằng Nhạc Tông ta nhiều vô kể”.

“Cắt, không cần”, Từ Nặc Nghiên dứt khoát hướng hắn mắt nhìn sang tiên hoả của Diệp Thành.

Ấy!
Hiện giờ lại hay, cả đám người luyện đan xong không cầm đan đi kiểm nghiệm lại, ngược lại vây quanh chỗ Diệp Thành đứng, có rất nhiều người sau khi vây lại đây cũng chẳng biết mình tới đây làm gì.

Phía này, vẻ mặt của Diệp Thành hết sức thú vị.

Hắn đột nhiên cảm thấy mình giống như một con khỉ còn những người vây xung quanh mình giống như tới xem khỉ biểu diễn vậy.

Nếu như cho bọn họ mỗi người một quả dưa thì cảnh tượng này sẽ càng đặc sắc hơn.

Có điều, sự thực chứng minh rằng hắn tự sướng quá đà.

Những người vây quanh hắn không hề ít, những người chẳng hiểu chuyện gì không thiếu còn phần lớn đều như mấy người phía Lý Chương, đứng đó nhìn chân hoả màu đen của Diệp Thành..
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 392: 392: Ngươi Quả Quyết Mình Sẽ Chiến Thắng Sao



Nên biết rằng chân hoả đối với luyện đan sư mà nói là thứ vô cùng quan trọng, ở cả Đại Sở, ngọn lửa màu đen này chỉ có một nên đương nhiên kéo theo sự chú ý của tất cả mọi người.

Xuất đan!
Sau tiếng hô trong đám người, bên trong lò luyện đan của Diệp Thành có một viên đan dược bay ra nằm trong lòng bàn tay hắn.

Diệp Thành cất đan dược lại rồi liếc nhìn đám người đang vây quanh mình.

Hắn gại gại đầu, nói: “Không thể phủ nhận rằng ta trông cũng đẹp trai, thế nhưng…”
Hắn vẫn chưa nói hết câu thì cả đám người đã tản đi vả lại người nào người nấy đều tỏ vẻ như đang nhìn một kẻ ngốc vậy.

Cắt!
Diệp Thành vẫn hết sức thản nhiên, hắn học Trần Vinh Vân cách hất đầu vuốt tóc rồi đi về phía nghiệm đan đài.

Hắn là người thứ một trăm bảy mươi sáu luyện ra đan dược.

Nếu như đan dược luyện ra được thông qua thì có nghĩa rằng hắn có thể vào vòng bán kết.

Phía này, một nữ nhân tóc trắng là người kiểm nghiệm đan dược, cô ta liếc nhìn đan dược trong tay Diệp Thành sau đó lại nhìn Diệp Thành đang quay đầu qua lại rồi mới cất đan dược đi và cười nói: “Thông qua”.

“Đa tạ tiền bối”, Diệp Thành tươi cười sau đó rời đi.

“Chân hoả màu đen của huynh được nhiều người chú ý thật đấy”, Lạc Hi chạy tới giống như một đứa trẻ.

“Cũng tạm”, Diệp Thành ho hắng, hắn biết trước sẽ khiến người ta chú ý nên đã biến tiên hoả thành màu của chân hoả bình thường nên không đến mức khiến mình thành trung tâm của mọi sự chú ý.

“Không ngờ Huyết Đồng lại lợi hại như vậy”, khi Diệp Thành cau mày thì Lạc Hi đã vô thức nói.

Nói tới Huyết Đồng, Diệp Thành bất giác đưa mắt qua nhìn.

Huyết Đồng chính là người hoàn thành ngay sau Huyền Nữ, là người thứ hai luyện ra đan dược, khả năng luyện đan thế này quả thực khiến người ta phải kinh ngạc.

Trong lúc hai người mải nói chuyện thì lại có hai mươi mấy người nữa luyện ra đan dược.

Dừng!
Vị trưởng lão mặc y phục trắng lên tiếng: “Những người chưa luyện được đan có thể lui ra khỏi luyện đan đài rồi”.

Lời này của ông ta khiến cho những luyện đan sư đang cố gắng tận dụng từng giây từng phút để luyện đan cũng phải lắc đầu, có một số người đã dừng tay sau đó cất lò luyện đan đi và đi ra khỏi luyện đan đài.

“Những người được thông qua lên trước rút thăm”, lão già tóc trắng lại lên tiếng.
“Ngươi nói xem tên tiểu tử này có vào được vòng chung kết không?”, trên vị trí ngồi, Gia Cát Vũ vừa nhấp rượu vừa liếc nhìn Diệp Thành: “Thực lực của hắn thế nào ta biết, có điều thuật luyện đan ấy mà…”

tien-vo-truyen-ky-392-0.jpg

.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 393: C393: Thật trùng hợp



Khi ba người đang nói chuyện thì Diệp Thành đã cầm tấm thẻ có số ba mươi sáu đến trước luyện đan đài.

Vừa đứng ổn định vị trí, hắn liếc nhìn hai bên, lần này hai bên hắn không phải Từ Nặc Nghiên, Ly Chương, Vi Văn Trác và Trần Vinh Vân mà là hai tên đần Lý Nguyên Dương của Chính Dương Tông và Nguyên Chí của Thanh Vân Tông.

“Thật trùng hợp!”, Nguyên Chí cười giễu cợt.

“Cũng không nhìn xem mình có đức hạnh gì”, Lý Nguyên Dương chế nhạo.

“Ta không nói phét với hai ngươi, nhưng kẻ ngốc như các ngươi một mình ta có thể đánh được mười người”, Diệp Thành ngoáy lỗ tai: “Vậy nên bớt lảm nhảm trước mặt ta đi, muốn bị đánh thì cứ nói thẳng”.

“Khẩu khí không vừa nhỉ, sẽ có lúc ngươi phải khóc đấy”, hai người họ hừ lạnh.

“Ngu ngốc”, Diệp Thành mặc kệ bọn chúng, lấy đan phương ra cẩn thận nghiên cứu.

Lần này hắn rút được Hồi Linh Đan hai vân, là linh dược sau khi uống vào có thể bổ sung linh lực, khi ở vòng loại hắn chưa từng luyện Hồi Linh Đan, nhưng cũng không khó lắm.

Chẳng bao lâu, vị trưởng lão tóc bạc đã ra hiệu lệnh bắt đầu luyện đan.

Bùm! Bùm!

Hai bên trái và phải của Diệp Thành, Lý Nguyên Dương và Nguyên Chí gọi hoả diệm của mình ra, cũng là chân hoả.

Tuy rằng thực lực của cả hai người bọn họ không ra sao, nhưng kỹ thuật luyện đan lại rất khá, khống chế hoả diệm tới cực điểm rồi cho từng cây linh thảo vào, mọi việc đều đang tiến hành một cách có trật tự.

“Là ta đã đánh giá thấp hai người rồi”, Diệp Thành thu lại tầm mắt, sau đó gọi Tiên Hoả ra, đẩy nó vào lư luyện đan.

Sau đó hắn cho một cây linh thảo vào, cẩn thận kiểm soát ngọn lửa.

Bởi vì chỉ có ba phần nguyên liệu luyện đan nên hắn không dám qua quýt, nếu một giây lơ là để lãng phí hết mà chưa luyện ra đan dược, hắn sẽ bị loại.

Cũng giống như hắn, hai trăm luyện đan sư khác cũng đang tập trung luyện đan.

Cũng như họ, cả khán đài đều đang xôn xao bàn tán, họ đều đang thảo luận xem ai sẽ là người luyện ra đan dược đầu tiên.

“Ta đoán vẫn là Huyền Nữ, dù sao cũng là đồ đệ của Đan Thần mà! Chắc chắn là cô ấy”.

“Ta nghĩ Huyết Đồng cũng có khả năng, thủ pháp luyện đan của hắn cực kỳ điêu luyện!”
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 394: C394: Thứ bốn mươi sáu



“Vậy sẽ là Huyền Nữ hoặc Huyết Đồng!”

Bùm!

Mọi người đang bàn luận thì phía dưới vang lên tiếng ầm nổ vang, ánh mắt mọi người lập tức tập trung về nơi đó.

“Nhìn xem, ta nói rồi mà! Chắc chắn là Huyền Nữ”.

“Mới năm phút thôi, có cần nhanh vậy không?”

Ầm!

Tiếng thảo luận còn chưa dứt đã có một tiếng nổ khác vang lên, khi mọi người nhìn sang thì Huyết Đồng của Thị Huyết Điện đã cầm viên đan dược màu máu trong tay, nụ cười của hắn vẫn khiến người ta phải rợn người.

Ầm! Ầm! Ầm!

Sau Huyết Đồng, âm thanh từ bốn phương tám hướng lần lượt vang lên, Lạc Hi của Đan Thành, Từ Nặc Nghiên của Thất Tịch Cung, Ly Chương của Bắc Hải thế gia, Trần Vinh Vân của Chú Kiếm Thành, Vi Văn Trác của Huyền Thiên thế gia, luyện đan sư của Thượng Quan thế gia, Tư Đồ thế gia, Tề gia của Nam Cương, Vương gia của Bắc Xuyên đều đã luyện ra đan dược.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Thành tặc lưỡi cảm thán: “Quả nhiên những người tham gia đại hội đấu đan đều là nhân vật lợi hại”.

Vù! Vù!

Chẳng mấy chốc, hai âm thanh khác nối tiếp nhau vang lên, phát ra từ bên trái và bên phải hắn, Lý Nguyên Dương và Nguyên Chí cũng đã luyện ra đan dược.

Thấy vậy, Diệp Thành lấy hai cục bông ra nhét vào tai, vì hắn biết hai kẻ hèn hạ Lý Nguyên Dương và Nguyên Chí luyện ra đan dược trước chắc chắn sẽ nói móc mình.

Hắn đã tính toán trước, mặc dù đã nhét bông vào tai nhưng vẫn có thể thấy hai tên đó đang nhìn mình với vẻ nhạo báng.

Sau đó bọn chúng rời đi.

Xuất đan!

“Ngọc Nhi, muội cũng đến xem đấu đan à?”, Bích Du vừa cười vừa vỗ vào chỗ ngồi bên cạnh.

“Muội đến cùng với thúc công”, Thượng Quan Ngọc Nhi không hề khách sáo, ngồi xuống bên cạnh Bích Du, sau đó còn không quên mỉm cười nhìn lão già Gia Cát Vũ và Từ Phúc: “Hai trưởng lão lại đẹp trai hơn rồi”.

“Đó là đương nhiên”, Từ Phúc không nói gì, nhưng Gia Cát Vũ nghe thấy lời này của Thượng Quan Ngọc Nhi thì tự sướng vuốt tóc.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 395: C395: Nữ cải trang nam



Thượng Quan Ngọc Nhi mặc kệ lão ta, chỉ nghiêng đầu nhìn Từ Phúc: “Trưởng lão, con đến Hằng Nhạc Tông nhưng thấy Ngọc Nữ Phong bế sơn, người có biết vì sao không? Sao lại bế sơn thế ạ?”

“Bế sơn?”, Từ Phúc nhướng mày, hỏi Thượng Quan Ngọc Nhi: “Con đến Hằng Nhạc lúc nào? Sao ta không thấy con?”

“Sáng hôm qua, hừm, khoảng trưa hôm qua đó ạ”.

“Chẳng trách không gặp”, Từ Phúc gật đầu, ông với Diệp Thành đến từ sáng sớm, đi trước khi Thượng Quan Ngọc Nhi tới mấy canh giờ!

“Sao Ngọc Nữ Phong lại bế sơn ạ? Diệp Thành đâu ạ? Hắn thế nào rồi trưởng lão?”, Thượng Quan Ngọc Nhi chớp đôi mắt đẹp nhìn Từ Phúc, trông có vẻ như không có được đáp án chuẩn xác thì sẽ không từ bỏ.

“Ngọc Nữ Phong bế sơn có lẽ vì hai sư muội bế quan, sợ bị người khác quấy rầy”, Từ Phúc tìm đại một lý do: “Còn Diệp Thành…”

“Hắn chết rồi”, không đợi Từ Phúc nói xong, lão già Gia Cát Vũ đã xen vào: “Hôm kia, lúc ta đến Ngọc Nữ Phong vẫn chưa bế sơn, ta còn khóc lớn trước mộ hắn kìa”.

“Người nói linh tinh”, Thượng Quan Ngọc Nhi tức phồng má nhìn lão già Gia Cát Vũ: “Đạo Huyền tiền bối nói rồi, hắn còn sống, chỉ là không thể tu luyện được nữa thôi”.

Nghe vậy lão già Gia Cát Vũ nhướng mày, không khỏi liếc nhìn Từ Phúc bên cạnh, trong mắt rõ ràng đang viết: Hằng Nhạc Tông của ông được lắm! Công tác bảo mật rất tốt, chuẩn bị cho người khác ngạc nhiên đây mà!

“Lại đây nào Ngọc Nhi, đừng để ý đến ông ấy”, Bích Du lườm lão già Gia Cát Vũ: “Ông ấy chẳng nói được câu nào thật đâu”.

“Nhưng muội thật sự rất muốn được gặp hắn”, Thượng Quan Ngọc Nhi xoắn áo, cúi đầu mím môi.

“Muội sẽ được gặp thôi”.

“Nếu hắn chết thì đám Chính Dương Tông đáng ghét kia không xong với muội đâu”, giọng điệu Thượng Quan Ngọc Nhi trở nên lạnh lùng, trong đôi mắt xinh đẹp còn loé lên tia sáng lạnh lẽo.

Nữ cải trang nam? Khoé miệng ba người giật giật.

Đúng vậy, Cơ Tuyết Băng thực sự đã cải trang thành nam nhân. Cô ta mặc cẩm y, mái tóc dài được búi lên, trên đầu còn buộc khăn lụa, thoạt nhìn còn tưởng là thư sinh! Toàn thân cô ta toát lên vẻ nho nhã, lại thêm khí chất và dung mạo tuyệt thế, cho dù cải trang thành nam cũng vẫn rất tuấn tú.

“Đúng là mới lạ”, Từ Phúc cảm thán.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 396: 396: Cơ Tuyết Băng



“Cô bé không nói thì ta thật sự không nhìn ra”, lão già Gia Cát Vũ tặc lưỡi: “Không ngờ Thành Côn dám để Huyền Linh Chi Thể xuống núi, không sợ bị người khác diệt khẩu sao?”
So với hai người họ, Bích Du và Thượng Quan Ngọc Nhi bên cạnh lại thể hiện vẻ thù hằn khó chịu.

“Này, này, này”, lão già Gia Cát Vũ lườm hai cô gái: “Nhìn hai con như thể định đi đánh nhau với cô ta thế!”
“Là Chính Dương Tông bọn họ hãm hại Diệp Thành”, Thượng Quan Ngọc Nhi hằn học trả lời.

“Con nói vậy là vơ đũa cả nắm đấy!”, lão già Gia Cát Vũ bĩu môi: “Không thể vì một vài người mà coi cả Chính Dương Tông là kẻ thù được! Hơn nữa con cũng không đánh lại cô ta!”
“Con không đánh lại nhưng tỷ con thì chưa chắc”, ngực Thượng Quan Ngọc Nhi phập phồng dữ dội.

“Tỷ con? Thượng Quan Hàn Nguyệt?”
“Con nói rồi sao? Con đã nói gì đâu”.

“Thông qua”, khi bốn người đang nói chuyện thì Diệp Thành bên dưới đã vượt qua phần kiểm tra đan dược, tức là hắn đã lọt vào vòng chung kết.

Sau khi qua được phần kiểm tra đan dược, Diệp Thành rất phóng khoáng hất tóc, nhìn về phía Từ Phúc: “Trưởng lão, không khiến người mất…”
Hắn còn chưa nói xong đã sững người, nhìn Thượng Quan Ngọc Nhi ngồi cạnh Bích Du với vẻ mặt rất vị: “Cô ấy chạy tới đây lúc nào vậy?”
“Khụ!”, Diệp Thành ho khan một tiếng, vội vàng dời tầm mắt.

Nhưng khi hắn thu hồi tầm mắt thì liếc thấy một thanh niên mặc đồ trắng ngồi trong đám đông, lúc này người đó đang lẳng lặng nhìn xuống dưới, vẻ mặt không buồn không vui, không nhìn ra chút cảm xúc nào.

“Cơ Tuyết Băng”, Diệp Thành nheo mắt, biểu cảm dưới lớp mặt nạ khá thú vị: “Nữ cải trang nam?”
“Không ngờ cô ấy cũng đến Đan Thành”, Diệp Thành lẩm bẩm: “Đến khi nào nhỉ, sao lúc trước mình không phát hiện ra?”
Khi hắn nhìn sang tình cờ cũng là lúc Cơ Tuyết Băng ngước mắt lên, bốn mắt nhìn nhau, cô ta khẽ cau mày, không biết vì sao từ khoảng cách cả chục nghìn trượng cô ta lại thấy cảm giác quen thuộc lạ thường trong mắt Diệp Thành.

“Người đó là ai? Thuộc thế lực nào?”, Cơ Tuyết Băng hờ hững hỏi.
“Ta nhìn ra được huynh không hề đơn giản!”, Lạc Hi nhìn Diệp Thành với vẻ đầy ẩn ý.

“Dù có không đơn giản hơn nữa thì cũng không lợi hại hơn sư tỷ muội được!”
“Cũng đúng”, Lạc Hi mỉm cười..
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 397: 397: Số Sáu Mươi Mốt



“Dừng”, khi hai người đang nói chuyện thì trưởng lão mặc áo trắng của Đan Thành đã hô lên: “Những ai chưa luyện ra đan dược có thể rời khỏi sân rồi, mời những người lọt vào vòng kế tiếp lên bốc thăm”.

Ông ta dứt lời và cuộc so tài vòng bán kết chính thức kết thúc, những người chưa luyện ra đan dược trong thời gian quy định và những người luyện ra từ thứ một trăm linh một lắc đầu rời đi.

Ngay sau đó, những người lọt vào vòng trong xếp hàng bốc thăm.

Người đầu tiên vẫn là Huyền Nữ, và người thứ hai vẫn là Huyết Đồng của Thị Huyết Điện, nụ cười của hắn nhìn thế nào cũng thấy rợn tóc gáy, bây giờ là ban ngày chứ nếu là ban đêm thì chắc chắn sẽ khiến người ta chết khiếp.

.

Chuyên trang đọc truyện == TRÙMTRU YỆN.

мE ==
“Số sáu mươi mốt”, sau khi rút thăm, Diệp Thành thuận tay bỏ vào tay áo rồi bước tới thạch đài số sáu mươi mốt.

Như hai lần trước, vừa vào vị trí hắn đã bắt đầu nhìn hai bên trái phải.

Lần này không còn là bốn người phía Trần Vinh Vân, Từ Nặc Nghiên, cũng không phải là hai tên ngốc Lý Nguyên Dương và Nguyên Chí, mà là bốn nhân vật lợi hại, hơn nữa còn là mấy người trước khi vào sân Từ Phúc đã giới thiệu cho hắn.

Bên trái là thanh niên tóc tím, Thánh tử của Huyết Linh thế gia ở Bắc Sở.

Bên phải là nữ tử áo tím, Thánh tử của Âm Dương thế gia ở Bắc Sở.
Ồ!
Diệp Thành há mồm, nhất thời không nói được gì.

Hắn lại nhìn ba người ở bên trái, bên phải và phía trước, sau đó lại hơi quay đầu nhìn Lạc Hi phía sau.

Dù sao muội cũng là đồ nhi của Đan Thần, nếu là nam tử thì không nói, nhưng muội là một tiểu cô nương, không thể biết ý một chút à?.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 398: Chương 398



Một khúc nhạc đệm nho nhỏ trôi qua, vẻ mặt mọi người bình thường trở lại, ai cũng tập trung nghiên cứu đan phương.

“Tỷ tỷ, ngực tỷ to thật đấy!”, mấy người vừa tĩnh tâm lại thì Lạc Hi phía sau đã cất lời.

Đôi mắt to trong veo của cô đang nhìn Thánh nữ Tinh Nguyệt Cung, nói chính xác hơn là nhìn chằm chằm ngực cô ta.

“To lắm à?”, Diệp Thành ho khan một tiếng rồi bất giác nhìn sang bên phải, vừa nhìn đã thấy đôi gò b ồng đào cao vút của Thánh nữ Tinh Nguyệt.

Lạc Hi không nói thì hắn cũng thật sự chưa từng quan sát kỹ Thánh nữ Tinh Nguyệt này.

Phải nói Thánh nữ Tinh Nguyệt thực sự là một mỹ nhân, dung nhan tuyệt đẹp, dáng người thướt tha, những áng mây tím bao quanh thân thể như thần hoa tử man.

Khi Diệp Thành nhìn cô ta, hắn còn nhìn cả Thánh tử Huyết Linh thế gia và Thánh tử của Âm Dương thế gia, hai người đó cũng đang nhìn lại.

Tuy nhiên Diệp Thành tự nhận mình nhìn chỉ là thưởng thức, nhưng ánh mắt hai tên kia mang theo sự phóng túng rõ rệt, nhất là Thánh tử Huyết Linh thế gia, gã nhìn xong còn li3m môi.

“Còn nhìn nữa ta sẽ móc mắt các ngươi”, mặc dù Thánh nữ Tinh Nguyệt đang xem đan phương nhưng vẫn biết mấy người phía Diệp Thành đang nhìn mình, nhất là khi cảm nhận được hai cặp mắt phóng túng, giọng điệu cô ta càng trở nên lạnh hơn.

“Ta thích… nam nhân”, Diệp Thành ngoáy tai.

Lời vừa dứt, hắn lập tức trở thành tâm điểm của sự chú ý.

Thánh tử Huyết Linh bên trái, Thánh nữ Tinh Nguyệt bên phải và Thánh tử Âm Dương phía trước đều đồng loạt đổ dồn ánh nhìn lại đây, quan sát Diệp Thành từ đầu đến chân.

tien-vo-truyen-ky-398-0.jpg

.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 399: 399: Sao Lại Có Nhiều Người Nổ Lư Thế



Sau chuyện vừa xen ngang, Lạc Hi ngây thơ trong sáng trở nên im ắng hơn nhiều.

Lần này khác với hai lần trước, hai lần trước là luyện linh đan một vân và hai vân, nhưng lần này mọi người cần luyện chế linh đan ba vân, hơn nữa còn thực hiện tại chỗ.

Vì trước khi bốc thăm không ai biết mình sẽ chế tạo đan dược nào nên mấy người phía Diệp Thành đều không dám sơ ý.

“Trúc Cốt Đan ba vân”, Diệp Thành vừa đọc đan phương vừa đếm linh thảo trên thạch đài.

Hắn chưa luyện Trúc Cốt Đan ba vân bao giờ, cũng chưa từng xem đan phương, cho tới nay hắn cũng chỉ luyện chế Linh Hồn Đan ba vân, xét về mặt ý nghĩa nhất định thì đây là lần thứ hai hắn luyện chế linh đan ba vân.

“Bắt tay làm thôi”, sau khi ghi nhớ nội dung đan phương vào đầu, Diệp Thành hít sâu một hơi, lập tức đẩy Tiên Hoả vào trong lư luyện đan.

Những người khác cũng gọi hoả diệm của mình ra, hơn nữa tất cả đều là chân hoả, nhất là chân hoả của Thánh tử Huyết Linh, chân hoả của hắn có màu đỏ máu, nhìn như máu tươi đang cháy, rất kỳ quái.

Hiện trường luyện đan cực kỳ yên tĩnh, tất cả các luyện đan sư trẻ tuổi đều đang chăm chú luyện đan.

Bên ngoài trường đấu, những người đang xem lại bắt đầu bàn tán: “Theo ta thấy, lần này Huyền Nữ vẫn là người luyện chế ra đầu tiên”.

“Chưa biết được, Huyết Đồng kia cũng không vừa đâu”.

“Vẫn là câu nói đó, hoặc là Huyền Nữ, hoặc là Huyết Đồng!”
“Từ Phúc này, ngươi nghĩ hắn có luyện được linh đan ba vân không?”, trên chỗ ngồi, lão già Gia Cát Vũ lại nhìn sang Từ Phúc bên cạnh.

“Vấn đề này con thật sự không biết”, Từ Phúc lắc đầu bất lực.

“Bích Du tỷ tỷ, người kia kìa, chính là người đó, người mặc đồ đen ấy, huynh ấy là luyện đan sư nhà Thượng Quan muội”, bên này, Thượng Quan Ngọc Nhi kéo Bích Du lại rồi chỉ vào thanh niên mặc đồ đen đang luyện đan phía dưới.

“Thượng Quan Vân Khuyết chứ gì, đâu phải ta không biết hắn”, Bích Du cười.

“Huynh ấy vẫn chưa có vợ, hay là tỷ cân nhắc xem”, Thượng Quan Ngọc Nhi cười vui vẻ, nháy mắt nhìn Bích Du.

“Hai ta không hợp”, Bích Du khẽ cười.

“Không hợp hay là trong lòng có người khác rồi?”, lão già Gia Cát Vũ ở bên cạnh ung dung lên tiếng.

“Gia gia, người lại nói linh tinh rồi”.

“Ồ, Bích Du tỷ tỷ có người trong lòng rồi sao?”, Thượng Quan Ngọc Nhi lập tức kéo lấy hai tay Bích Du, đôi mắt to tròn chớp chớp: “Ai vậy ạ? Nói cho muội đi, muội giữ giúp tỷ”.

“Kia, chính hắn”, lão già Gia Cát Vũ nhấp một ngụm rượu, chỉ vào Diệp Thành bên dưới.

“Gia gia”, hai má Bích Du đột nhiên đỏ bừng, cô trừng mắt nhìn Gia Cát Vũ.

“Sao hắn lại đeo mặt nạ vậy?”, đúng là người nói vô tình người nghe hữu ý, Thượng Quan Ngọc Nhi đã mở to đôi mắt tò mò nhìn Diệp Thành ở phía dưới: “Tóc còn bạc nữa, không nhìn thấy mặt! Nhưng hẳn là rất đẹp trai, nếu không cũng không được Bích Du tỷ tỷ thích, chỉ là sao muội thấy bóng lưng hắn quen thế? Có phải muội đã gặp hắn ở đâu rồi không?”
Bùm!
Lời Thượng Quan Ngọc Nhi vừa dứt, hội trường luyện đan bên dưới vang lên tiếng nổ.

Mọi người nhìn xuống thì thấy một người toàn thân đen xì chật vật bò từ dưới đất lên.

Đúng thế, hắn bị nổ lư, không biết vì thao tác bất cẩn hay vì nguyên nhân gì khác mà chiếc lư nổ văng ra, nếu hắn không trốn nhanh thì sợ rằng hắn đã bay thẳng lên trời rồi.

Bùm!
Ngay sau đó lại có tiếng nổ khác vang lên, nhưng lần này vận may của người ấy không được tốt lắm, cả người bay ra ngoài, bị nổ đến mức toàn thân đầy máu.

Bùm! Bùm! Bùm!
Bùm!
Diệp Thành và Lạc Hi còn chưa phản ứng lại thì lư luyện đan của Thánh tử Huyết Linh bên trái cũng nổ, may mắn là hắn phản ứng nhanh nên không bị ảnh hưởng, có điều luyện đan sư trẻ bên cạnh hắn lại rất thảm, bị bắn văng ra ngoài.

Bùm!.
 
Back
Top