Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối

Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 20: Chương 20



Nhưng chuyện này Nguyệt lão làm sao biết được?

"Có phải ngươi làm phép cho hai người phàm kết duyên ở nhân gian không?" Nguyệt lão tiếp tục hỏi.

"À, đúng."

Ta nhớ ra hai ngày trước ta đã làm được một việc tốt ở nhân gian.

Vì vậy vui vẻ nói với Nguyệt lão: "Hai ngày trước khi chơi ở nhân gian vừa hay gặp tết Trung Nguyên của nhân gian, ta nhìn thấy hai người phàm thả đèn hoa đăng đều muốn cầu một mối lương duyên, vừa hay bị ta đứng bên cạnh nghe được, ta vốn là người tốt bụng, ta nghĩ không bằng giúp người hoàn thành mong ước. . ."

Ta thấy sắc mặt Nguyệt lão càng lúc càng đen, ta tiếp tục nhỏ giọng: "Nên đã làm một chút phép thuật nối duyên cho hai người. . ."

"Ngươi có biết, hai người đó vốn đều có duyên phận của riêng mình!"

Nguyệt lão tức giận nói: "Lúc đó ta ở Thiên đình vừa mới kết dây đỏ cho hai người đó, hai người phàm đó vốn không có giao điểm, có duyên phận định sẵn riêng, chỉ vì ngươi, đã làm đứt đoạn sợi dây đỏ ta vừa mới kết."

"Sợi dây đỏ kết duyên ấy là do tằm mà ta chăm sóc kỹ càng nhả ra, trong nghìn trăm cân tơ tằm chỉ có một hai cân tơ tằm thượng hạng có thể dùng, chọn ra tơ tằm thượng hạng đó nhuộm màu phơi khô đủ chín chín tám mươi mốt ngày, bện thành dây đỏ mới có thể sử dụng."

Nguyệt lão nhìn ta với ánh mắt càng lúc càng ai oán: "Ngươi không những làm hỏng dây đỏ của ta, duyên phận của bốn người cũng bị ngươi hủy."

Ta ngây người.

Vốn định thành toàn người khác, thuận tay tác thành duyên phận, không ngờ lại làm hỏng việc, kết sai dây.

Ta gãi gãi đầu, rất ngượng ngùng nói: "Tiên nhân đừng trách, dù sao cũng thành một đôi phải không?"

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

"Nếu thực sự thành một đôi, ta cũng không tức giận đến thế."

Nguyệt lão liếc xéo ta: "Chỉ vì một trong hai người phàm dung mạo dịu dàng, ngươi đã nhận lầm là nữ tử, ngươi có biết hai người ngươi kết duyên đều là nam tử không?"

Ta nhất thời kinh ngạc đến rụng cằm, không nói nên lời.

Lòng tốt của ta lại, lại kết hai người phàm thành một đôi đoạn tụ? ?

Đây, đây, thật là tạo nghiệt.

"Hiện tại hai người phàm đó yêu nhau khó dứt khó rời, ta kết lại dây đỏ ba lần đều bị họ làm đứt."

Nguyệt lão căm tức nói: "Món nợ này, ngươi tính toán thế nào?"

"Ta chỉ làm một chút phép thuật khiến hai người đó ôm nhau, vốn là duyên phận rất nhạt, làm sao có thể làm đứt dây đỏ của ngài. . . hơn nữa. . ."

Ta còn đang cố biện hộ cho mình, Nguyệt lão đã không kiên nhẫn ngắt lời ta.

"Tiểu tiên nhà ngươi, tự mình gây chuyện lại còn không tin."

Nói xong, ông ấy vẫy tay áo trong không trung, không trung lập tức hiện ra một bức màn khổng lồ trong suốt, Nguyệt lão nói: "Ngươi tự xem đi."

Bức màn này đúng là đang thể hiện cảnh tượng ở nhân gian.

Chỉ thấy đèn rực sáng, hai nam tử mà ta đã kết duyên lúc đó tay nắm tay vui vẻ đi trên đường, đi được một lúc rẽ vào một góc đường tối tăm.

Hai người vốn nắm tay nhau bỗng đổi thành ôm nhau, sau đó môi chạm môi, ngọt ngào hôn nhau.

Hôn một lúc lâu, hai người mới lưu luyến rời nhau.

Ta trợn tròn mắt nhìn bức màn lớn kia.

Nam tử nhân gian này lại phóng khoáng như vậy, nếu bọn họ biết các thần tiên trên trời đang nhìn rõ mồn một, không biết sẽ cảm thấy thế nào.

Nghĩ lại ngày đó, Tân Đình Thượng thần cũng nói với ta những lời này, tai và má ta đỏ bừng lên.

Không ngờ, hai nam tử cũng có thể làm những chuyện này? Hôm nay, quả thật là được mở rộng tầm mắt.

"Ngươi. . . ngươi còn muốn xem," Nguyệt lão cũng không ngờ lại phát triển đến mức này, vung tay tắt bức màn, đỏ mặt nói: "Ngươi thật là không biết xấu hổ."

Ta cảm thấy rất oan ức.

Rõ ràng là ngài cho ta xem, xem đến đoạn quan trọng lại dừng không nói, còn bảo ta không biết xấu hổ.

Ta ngẩng đầu nhìn đám mây trắng và chim bay xa xa, chỉ cảm thấy hôm nay trôi qua. . . rất phong phú.

16

Nguyệt lão tức không chịu được liền xách ta về làm trợ thủ cho ông ấy, lấy công chuộc tội.

Vì vậy, ta bị Nguyệt lão phạt làm phụ tá cho ông ấy ba tháng.
 
Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 21: Chương 21



Sư tôn biết ta lại lén trốn đi, sắc mặt vốn không đẹp, lại thấy ta vì gây họa bị Nguyệt lão xách về, sắc mặt càng khó coi.

Chỉ vì sư tôn không quen thân với Nguyệt lão, nên không tiện mở miệng xin tha.

Vì vậy đành để ta ở chỗ Nguyệt lão, cũng dặn dò ta tuyệt đối không được gây thêm họa nữa rồi mới rời đi.

Việc ta vốn định đến chỗ Gia Luân Thượng tiên tra tìm điển tịch cũng phải gác lại.

Ở chỗ Nguyệt lão ngoài việc làm dây đỏ ra thì còn có một điều tốt mà người khác không thể cảm nhận được, đó chính là có thể thông qua màn hình lớn kia để kiểm tra xem dây đỏ có nối đúng hay có sai sót không.

Nguyệt lão là một ông lão rất nghiêm túc, mỗi lần kiểm tra ông ấy chỉ xem đến lúc người phàm động phòng hoa chúc xong rồi gật đầu hài lòng để chuẩn bị dây đỏ cho đôi tiếp theo.

Tuy nhiên ta thì khác.

Ta sẽ lén lút xem động phòng hoa chúc sau khi bọn họ thành thân qua màn hình lớn kia.

Khụ khụ, không thể không nói rằng, những người phàm này biết nhiều kiểu thật.

Ngày hôm nay, Nguyệt lão nghỉ ngơi đi tìm Lão Quân đánh cờ.

Ta nhìn xung quanh không thấy ai, lén lút mở màn hình lớn lên, ôm một đ ĩa hạt dưa, hớn hở nhìn những người phàm trong màn hình.

"Hôn nàng đi!"

Ta nhìn thiếu niên lang trong màn hình với vẻ hận rèn sắt không thành thép: "Ngu ngốc như vậy thì cho ngươi dây đỏ nào cũng vô ích."

Ta vẫy tay, màn hình hiện lên một cảnh khác.

Chỉ thấy một cặp nam nữ đang mây mưa rất thỏa mãn trên giường, ta nhìn đến mắt trợn cả lên, nhất thời quên cả nhả vỏ hạt dưa.

Một lúc sau, cặp đôi kia kết thúc "chiến đấu" nằm trên giường, chỉ thấy nữ nhân má ửng hồng dựa vào lòng nam nhân, mở miệng nói: "Hôm nay gặp được Tây Môn đại quan nhân, là duyên phận kiếp trước của ta."

Nam tử kia ôm chặt nữ tử trong lòng, mở miệng nói: "Có thể gặp được Kim Liên tiểu nương tử mới là duyên phận kiếp trước của ta."

Ta hài lòng gật đầu, nhả vỏ hạt dưa trong miệng ra: "Tên này khá hơn thiếu niên lang ban nãy nhiều."

Ta nhất thời mải mê xem, không để ý phía sau có người đang đứng.

"Nàng đến chỗ Nguyệt Hạ tiên nhân, lại là để xem cái này sao?"

Người phía sau đột ngột lên tiếng, dọa ta làm rơi cả đ ĩa hạt dưa.

Ta quay đầu lại, hóa ra là Tân Đình Thượng thần.

Hắn một thân áo trắng đứng đó, sắc mặt không còn yếu ớt như mấy ngày trước, trông đẹp hơn nhiều.

"Tân Đình Thượng thần, ngài. . . ngài đến khi nào vậy."

Giọng ta như muỗi kêu, chột dạ không dám nhìn hắn: "Không phải ngài đã thấy gì đó rồi chứ."

"Thật không may, ta vừa đến, rất tiếc là không thấy được chỗ quan trọng."

Hắn nhìn ta từ trên xuống dưới một lượt, mặt mang theo ý cười mở miệng nói: "Vừa rồi gặp Nguyệt Hạ tiên nhân trên đường, ông ấy nói với ta nàng đang nhuộm dây đỏ trong đại điện, ta định đến xem nàng, không ngờ nàng lại đang lén lút xem những thú vui khuê phòng này của người phàm."

"Khụ khụ."

Ta lúng túng ho khan hai tiếng: "Ở nhân gian có câu nói thế nào nhỉ, bốn việc vui của đời người, một trong số đó là động phòng hoa chúc. Ta lần này, cũng coi như là hưởng chút không khí vui vẻ theo."

Giọng ta càng lúc càng nhỏ: "Hơn nữa, lười biếng cũng không thể tính là hoàn toàn không có thu hoạch, lần này, lần này cũng học được một số kiến thức, mở rộng tầm mắt."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

"Ồ?"

Tân Đình Thượng thần ngồi xuống ghế bên cạnh, cầm một chén trà lên, mở miệng nói: "Học được kiến thức gì?"

Ta nhìn hắn một cái đầy ngượng ngùng: "Lần này. . . lần này thì nắm được một số kỹ thuật phòng the."

Tân Đình Thượng thần suýt phun trà vừa uống.

Hắn ho một tiếng, rồi ngẩng đầu nhìn ta một cái, ta thấy ánh mắt đó của hắn như đang nói với ta, ngươi giống như một kẻ đần độn vậy.

Ta để giảm bớt sự xấu hổ, mở miệng nói: "Màn hình lớn này rất thú vị, có thể chiếu cuộc sống của người phàm vào trong đó. Khi ta rảnh rỗi thì nhìn màn hình lớn này để xem cuộc sống của người phàm để g.i.ế.c thời gian. Vì thế, ta còn đặc biệt đặt cho nó một cái tên 'Phim màn hình lớn'."
 
Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 22: Chương 22



Nói xong, ta nhìn Tân Đình Thượng thần đầy mong đợi: "Thượng thần thấy cái tên này đặt thế nào?"

Tân Đình Thượng thần còn chưa kịp mở miệng, không ngờ cặp đôi trong màn hình lại bắt đầu hoan lạc.

Ta và Tân Đình Thượng thần nhất thời không nói gì.

Ta lén nhìn hắn một cái, chỉ thấy sắc mặt hắn lúc đỏ lúc trắng, trong thời gian ngắn thay đổi rất thú vị.

Chỉ tiếc là trời không chiều lòng người, cảnh đẹp như vậy mà không cho ta một mình thưởng thức.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

"Ngươi có biết, hai người đang hưởng thụ hoan lạc trên giường kia không phải là phu thê đàng hoàng không?"

Tân Đình Thượng thần cuối cùng cũng mở miệng, nói: "Nữ tử này đã thành thân, nhưng không tuân thủ nữ tắc, hồng hạnh xuất tường, thậm chí còn đầu độc c.h.ế.t phu quân nguyên phối của nàng ta."

Nói xong, Tân Đình Thượng thần vung tay lên, cảnh trong màn hình chuyển đổi.

Một nam tử thấp bé nằm trên giường, nữ tử tên Kim Liên vừa rồi bỏ thuốc độc vào bát, bưng đến đỡ nam tử trên giường dậy, mở miệng nói: "Đại Lang, đến lúc uống thuốc rồi."

Nam tử tên Đại Lang kia uống thuốc của nữ tử xong thì c.h.ế.t luôn.

Mẹ ơi.

Ta trợn tròn mắt, hóa ra lại có chuyện m.á.u chó như vậy sao?

Ta tặc lưỡi thán phục, số mệnh của người phàm đều do Tư Mệnh Tinh Quân ở Thiên đình viết, không ngờ ông ấy lại viết ra được tình tiết m.á.u chó như vậy, thật đúng là một nhân tài.

Ngày khác nhất định phải đến bái kiến ông ấy.

Bầu không khí lại trở nên xấu hổ.

Nghĩ đến những chuyện đã qua với Tân Đình Thượng thần, ta nhất thời không biết nên nói gì.

Ta muốn hỏi hắn, tại sao lại đưa cho ta Thiên Cơ Tán.

Cũng muốn hỏi hắn, phong ấn trên người ta là chuyện gì?

Còn việc hắn đưa da của ta vào cơ thể Bích Nhan Thượng thần cuối cùng là để che giấu điều gì, trên người ta rốt cuộc có bí mật gì khiến Ma tộc muốn truy sát ta?

Chỉ là hắn cố ý giấu ta, chỉ sợ là sẽ không dễ dàng cho ta biết.

Hắn nhìn ta hồi lâu, cuối cùng thở dài, mở miệng nói: "Ngươi biết hết rồi phải không?"

Trong đầu ta nghĩ ngợi vạn điều, nhất thời không ngờ hắn lại mở miệng hỏi ta, ta ngơ ngác ngẩng đầu nhìn hắn: "Cái gì cơ?"

Hắn sững người một chút, lộ ra một nụ cười rất đẹp.

"Không có gì."

Hắn mở miệng nói: "Hôm nay ngươi có rảnh không?"

Ta càng thêm ngơ ngác: "Rảnh."

Tân Đình Thượng thần mở miệng nói: "Hôm nay là sinh nhật của Nam Hải Thủy quân. Ông ấy mở tiệc mời tất cả thần tiên có danh phận ở tứ hải bát hoang, ta nghĩ ngươi một mình ở chỗ Nguyệt Hạ tiên nhân chắc là buồn chán, nên dẫn ngươi đi cùng."

Ta định từ chối, ta với Nam Hải Thủy quân chưa từng gặp mặt chưa từng có giao tình, các vị thần tiên ở tứ hải bát hoang ta quen biết càng ít.

Thay vì đi kết giao những quan hệ kia, chi bằng ở đây xem chuyện thú vị ở nhân gian còn vui vẻ hơn.

Tân Đình Thượng thần lại tiếp tục nói: "Nam Hải nhiều hải sản, đặc biệt là cua Nam Hải, gạch cua vàng óng trông rất hấp dẫn."

Ta nuốt một ngụm nước bọt.

Ta cũng không muốn đi, nhưng hắn nói có thể ăn tiệc mà!

17

Ta thay một bộ quần áo khác, giả làm tỳ nữ của Tân Đình Thượng thần theo sau hắn cùng đến đại điện của Nam Hải Thủy quân.

Nam Hải này không giống Thiên cung ở trên trời, vì đáy biển quanh năm không thấy ánh mặt trời, đen kịt một mảnh.

Vì vậy Nam Hải Thủy quân đặc biệt mang một viên dạ minh châu lớn nhất tứ hải bát hoang đặt ở đáy Nam Hải, rất sáng sủa.

Nghe nói Tây Hải, Bắc Hải và Đông Hải Thủy quân còn cãi nhau nhiều lần vì viên dạ minh châu này, chỉ vì tu vi không bằng Nam Hải Thủy quân, đánh không lại ông ấy nên mới thôi.

Ta quanh năm sống ở Thiên cung, chưa từng đến đáy biển, san hô và tảo biển ở đáy biển này khiến ta cảm thấy rất mới mẻ.

Ta nhìn trái nhìn phải, nhưng không phát hiện Tân Đình Thượng thần đi trước ta đã dừng lại.

Một phút không cẩn thận đụng vào người Tân Đình Thượng thần ở phía trước.

Ta che đầu còn chưa kịp kêu than, chỉ nghe thấy Tân Đình Thượng thần mở miệng nói: "Nam Hải Thủy quân."

Ta thò đầu ra từ phía sau hắn, chỉ thấy Nam Hải Thủy quân có một khuôn mặt chữ quốc, trông rất nghiêm túc.
 
Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 23: Chương 23



Ông ấy làm một cái vái, mở miệng nói: "Tân Đình Thượng thần."

"Lần này đến vội vàng, chỉ mang theo chút lễ mọn, một chút lòng thành."

Tân Đình Thượng thần vừa nói vừa lấy từ trong lòng ra một quyển thoại bản: "Đây là ta đặc biệt sai người tìm từ nhân gian về, ghi lại nhiều nỗi buồn vui ly hợp của nhân gian, ta thấy rất thú vị nên mang đến cho ông, không biết có hợp ý ông không."

Mắt Nam Hải Thủy quân sáng lên, vui vẻ nhận lấy thoại bản: "Tiểu thần ở Nam Hải này nhiều năm, đã xem hết những thoại bản trên Thiên giới, nhưng chưa xem qua thoại bản nhân gian, lần này tạ ơn Tân Đình Thượng thần rồi."

"Không cần khách sáo."

Không ngờ Nam Hải Thủy quân đã có tuổi mà lại thích xem thoại bản, sở thích này trái lại giống ta.

Nhân gian thật sự rất thú vị, chuyến đi cùng Thương Bắc kia đã khiến ta lưu luyến không rời, ta nhìn quyển thoại bản đó đầy ngưỡng mộ.

Có lẽ ánh mắt của ta quá nhiệt liệt, ánh mắt của Nam Hải Thủy quân nhìn qua, nhìn chằm chằm vào ta hỏi: "Tân Đình Thượng thần, vị này là?"

"Đây là tỳ nữ ta mới thu nhận gần đây, tuổi còn nhỏ, không quá hiểu quy củ."

Tân Đình Thượng thần quay đầu nhìn ta một cái, cười nói: "Còn không mau ra hành lễ."

Ta từ phía sau Tân Đình Thượng thần đi ra, hướng về Nam Hải Thủy quân hành lễ: "Bái kiến Thủy quân."

Nam Hải Thủy quân đánh giá ta một lượt, mở miệng nói: "Nếu đã là người Tân Đình Thượng thần mang đến, vậy cùng vào tiệc đi."

Nam Hải Thủy quân dẫn đường phía trước, ta và Tân Đình Thượng thần theo sau.

Ta nhìn xung quanh, bỗng phát hiện phía sau san hô kia có một nữ tử mặc y phục màu thanh bích thò nửa cái đầu ra nhìn về phía bọn ta, đôi mắt rất linh động.

Ta thấy ánh mắt của nàng ta, nói chính xác hơn, hẳn là đang nhìn về phía Tân Đình Thượng thần.

Nữ tử kia dường như phát hiện ta đang nhìn nàng ta, chạy biến như một làn khói.

Chắc là một nữ tử nào đó ngưỡng mộ Tân Đình Thượng thần.

Ta nghĩ vậy, trong lòng chợt dâng lên một chút chua xót.

Tân Đình Thượng thần thân phận tôn quý, được sắp xếp ở chỗ ngồi cao.

Ta đi theo được hưởng chút ánh sáng, ngồi bên cạnh Tân Đình Thượng thần.

Ta tò mò nhìn xung quanh cung điện dưới đáy biển này, chỉ thấy Tân Đình Thượng thần nâng một chén rượu nói với ta: "Ngươi đang tìm sư tôn của ngươi phải không? Không khéo, gần đây Đồ Sơn có động thái khác thường, còn có yêu thú xuất hiện, sư tôn ngươi nhận lệnh của Thiên quân dẫn các sư huynh sư đệ của ngươi đi trừ yêu rồi."

Ta sững người.

Nam Hải Thủy quân mời các vị thần tiên có danh phận ở tứ hải bát hoang, sư tôn tự nhiên nằm trong danh sách.

Lần này ta đến đây là để ăn tiệc, nhưng lại quên mất sư tôn, thật đúng là có lỗi với lão nhân gia ông ấy.

Mà ta bị Nguyệt Hạ tiên nhân bắt đi kết dây đỏ, sư tôn dẫn các sư huynh đệ trừ yêu tự nhiên không gọi ta.

Nghĩ đến sư tôn dẫn các sư huynh đệ vất vả một phen, không được nếm những món ngon này.

Ta xoa xoa tay, lần này nhất định phải ăn cả phần của sư tôn và các sư huynh đệ.

Ta tay trái một ly rượu tay phải một miếng thịt, ăn rất vui vẻ, Tân Đình Thượng thần thì ngồi đó bóc cua rất thanh lịch.

Nam Hải Thủy quân ở vị trí chủ tọa vỗ vỗ tay.

Cửa đại điện mở ra, một đám vũ cơ ùa vào, tiếp theo là tiếng nhạc ti trúc, rồi bọn họ nhảy múa.

Giữa tiếng cười nói, ta nghe thấy mấy vị thần tiên nói nhỏ: "Người ngồi bên cạnh Tân Đình Thượng thần là ai vậy? Tân Đình Thượng thần vốn thích sự yên tĩnh, rất ít khi dự tiệc, càng chưa từng thấy Tân Đình Thượng thần dẫn theo nữ tử dự tiệc."

Lại nghe thấy một người khác nói: "Không phải là Bích Nhan Thượng thần trên Thiên đình sao? Nghe nói Bích Nhan Thượng thần và Tân Đình Thượng thần là thanh mai trúc mã, tình chàng ý thiếp, chắc không lâu nữa sẽ đại hôn."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Trong lòng ta dâng lên một nỗi chua xót, ly rượu trong tay suýt đổ ra ngoài.

Tân Đình Thượng thần chú ý đến thần thái của ta, quay đầu nhìn ta: "Ngươi sao vậy?"

"Không có gì."

Ta đè nỗi chua xót trong lòng xuống, ngửa đầu uống cạn ly rượu.
 
Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 24: Chương 24



Hắn nhìn ly rượu trong tay ta, lại nhìn bình rượu gần cạn, cau mày nói: "Rượu trái cây này tuy độ cồn thấp, nhưng rất nặng, tác dụng rất chậm, ngươi đừng có tham uống."

Nói xong liền lấy ly rượu trong tay ta đi.

Hai vị tiểu tiên đó vẫn đang ghé tai nói chuyện: "Sợ là không phải Bích Nhan Thượng thần đâu? Ta tuy chưa từng gặp Bích Nhan Thượng thần, nghe nói vẻ đẹp của Bích Nhan Thượng thần trong các nữ tử ở Thiên đình cũng là số một số hai. Tuyệt đối không thể là dung mạo của nữ tử bên cạnh Tân Đình Thượng thần."

Ta ăn không biết mùi vị, nhìn miếng đùi gà chưa ăn xong trong đ ĩa, nhất thời không còn khẩu vị.

"Không cần để ý đến những lời đồn đại này."

Tân Đình Thượng thần nghiêng đầu liếc nhìn hai vị tiểu tiên phía sau, hai vị tiểu tiên đó lập tức im lặng.

"Tuy ta và Bích Nhan là thanh mai trúc mã, nhưng không có ý nghĩ đó với nàng ta."

Hắn vừa nói vừa đặt thịt cua vừa bóc xong vào trước mặt ta: "Ngươi nếm thử xem."

Hắn, hắn vậy mà đang giải thích với ta?

Ta ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn hắn, hắn lấy khăn lau lau tay, trong mắt ánh sao lấp lánh, khóe miệng mang theo ý cười.

Hắn đưa tay qua vén tóc mai bên tai ta, mở miệng nói: "Còn nữa, ngươi là người đẹp nhất, là bọn họ không có con mắt."

Nụ cười này kết hợp với khuôn mặt này thật sự rất c.h.ế.t người.

18

Con cua đó tuy rất ngon, nhưng lại có tính hàn.

Thêm vào đó ta uống nhiều rượu trái cây, khiến bụng ta kêu ùng ục vang trời.

Ta không thoải mái cứ động đậy liên tục trên chỗ ngồi.

Tân Đình Thượng thần nhìn động tác của ta, nghi hoặc nói: "Ngươi làm sao vậy?"

Ta mặt xanh như tàu lá: "Tân Đình Thượng thần, ta, ta hình như bị tiêu chảy rồi."

Hắn dường như không ngờ ta lại nói lời này, mím môi ho nhẹ một tiếng che giấu nụ cười ở khóe miệng, rồi mới mở miệng nói: "Thấy ngươi ăn vui vẻ, lại quên nhắc nhở ngươi không nên ăn nhiều."

"Ngươi cứ đi ra từ cửa sau kia, ta ở nơi này chờ ngươi trở lại."

Ta đang định chạy như bay, hắn lại đột nhiên đưa tay kéo ta lại: "Đợi chút."

Ta ôm bụng không hiểu nhìn hắn.

Chỉ thấy hắn giơ tay lên, biến ra một con chim nhỏ như lưu ly bay trên không trung: "Nó sẽ chỉ đường cho ngươi."

Ta gật đầu, theo con chim chỉ đường chạy ra ngoài.

Ta đi vệ sinh xong cảm thấy rất thoải mái, thở dài một hơi, định quay lại tiệc, chỉ nghe thấy phía sau san hô bên cạnh mơ hồ có tiếng người nói chuyện.

"Đó chính là tiện tỳ bên cạnh Tân Đình Thượng thần. Nàng ta quyến rũ Thương Bắc Thượng tiên thì thôi, giờ còn tằng tịu với Tân Đình Thượng thần."

Ta lập tức dỏng tai lên, là ai đang bàn tán về Tân Đình Thượng thần và sư đệ ta?

Ta ngồi xổm xuống nhìn lén qua khe hở của san hô.

Chỉ thấy có hai nữ tử đứng ở đó.

Một nữ tử mặc y phục màu thanh bích, nữ tử còn lại mặc y phục màu xanh lam.

Nhìn từ phẩm chất quần áo đều không tầm thường, chỉ vì đứng quay lưng về phía ta nên không thấy là ai.

"Giờ phải làm sao đây?"

Nữ tử mặc y phục màu thanh bích dậm chân nói: "Không biết nàng ta đã dùng thủ đoạn hồ ly tinh gì, lại có thể khiến Tân Đình Thượng thần đưa nàng ta đi dự tiệc."

"Hừ."

Nữ tử mặc y phục màu xanh lam khoanh tay trước n.g.ự.c hừ lạnh một tiếng, quay người lại nói với nữ tử mặc y phục màu thanh bích: "Ta nhất định phải cho nàng ta một bài học."

Ta nhìn kỹ mặt nàng ta, đây, đây không phải là người quen cũ của ta sao.

Tam nữ nhi của Yến Sơn Đế quân, Yến Lộ Công chúa.

Ta lại quên mất, đây là tiệc của Bắc Hải Thủy quân, Yến Sơn Đế quân thân phận tôn quý, dẫn nữ nhi đến dự tiệc cũng bình thường.

Chỉ là nữ tử mặc y phục màu thanh bích bên cạnh là ai?

Nữ tử mặc y phục màu thanh bích theo Yến Lộ quay người lại, ta nheo mắt nhìn kỹ,

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Đây không phải là người vừa lén nhìn Tân Đình Thượng thần sao?

Cô nương áo thanh bích kia lên tiếng: "Chỉ là hôm nay người đến dự tiệc quá đông, Tân Đình Thượng thần lại ngồi bên cạnh, e rằng chúng ta không tiện ra tay."

Yến Lộ cười lạnh lẽo: "Đừng gấp, ta tự có cách."
 
Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 25: Chương 25



Ta rùng mình một cái.

Ta vẫn còn nhớ ngày đó vì hiểu lầm về túi thơm mà ta bị Yến Lộ bắt giam trong hầm băng ba ngày ba đêm, chịu không ít khổ sở. Giờ đây nàng ta vẫn muốn mưu hại ta, quả thực là nữ nhân lòng dạ rắn rết.

Pháp lực của ta không bằng Yến Lộ.

Lúc này sư tôn và sư huynh đệ không ở bên cạnh ta, chỉ có bên cạnh Tân Đình Thượng thần là an toàn nhất.

Ta lẻn trở lại đại điện, nắm lấy vạt áo của Tân Đình Thượng thần, ngồi sát bên hắn.

Hắn nhìn hành động của ta, khóe miệng mang nụ cười rất đẹp: "Sao thế, ngươi còn muốn ta bóc cua cho ngươi ăn sao?"

Lời của hắn chưa nói xong, Nam Hải Thủy quân đã đi tới.

Ông ấy thi lễ rồi lên tiếng: "Nghe nói Tân Đình Thượng thần văn hay chữ tốt, gần đây tiểu thần có được một cây quạt tốt, hôm nay tiểu thần muốn mời Thượng thần đề một bài thơ lên quạt."

Chỉ vì hôm nay là sinh nhật của Nam Hải Thủy quân, Tân Đình Thượng thần không tiện từ chối.

Hắn đành phải nói với ta: "Ngươi đợi ta ở đây, ta đi rồi sẽ quay lại ngay."

19

Ta lắc lắc đầu, cố gắng giữ cho mình tỉnh táo một chút.

Ánh sáng mờ ảo chiếu xuống, thỉnh thoảng nước bẩn ngập qua đầu khiến ta có cảm giác ngạt thở mạnh mẽ.

Đây là thủy lao của Nam Hải.

Sau khi tiệc kết thúc, chư thần lần lượt cáo từ nhưng vẫn chưa thấy Tân Đình Thượng thần quay lại.

Vừa rồi, Yến Lộ biến thành hình dáng của Tân Đình Thượng thần dẫn ta đi, rồi thừa lúc không có ai ở nơi kín đáo đánh ta ngất đi.

Nàng ta phong ấn pháp lực của ta, sau đó ném ta vào thủy lao của Nam Hải này.

Không có pháp lực bảo vệ, nước biển lạnh lẽo khiến thân thể ta nhanh chóng mất nhiệt.

Ta run rẩy mở miệng: "Ngươi muốn làm gì?"

Yến Lộ nhìn xuống ta trong thủy lao, vẻ mặt khinh thường: "Ta thực sự không hiểu tại sao Thương Bắc Thượng tiên lại chọn một kẻ vô dụng như ngươi."

Nàng ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Nhớ ngày đó ta bày tỏ tình cảm với hắn ta, nhưng hắn ta lại từ chối ta. Ta đường đường là Tam Công chúa Yến Sơn có gì không xứng với hắn ta chứ, nhưng hắn ta lại nói hắn ta đã có người trong lòng. Ta hỏi hắn ta là ai, có đẹp bằng ta không, có thân phận cao quý như ta không. Hắn ta nói, không đẹp bằng ta, không có thân phận cao quý như ta."

Nói xong, ánh mắt nàng ta đột nhiên trở nên sắc bén.

Nhìn ta giận dữ: "Ta hỏi hắn ta là ai, cuối cùng hắn ta lại nói, người đó là ngươi."

"Ta không hiểu!"

Nàng ta đột nhiên ngồi xuống, thò tay qua khe hở của nhà giam siết chặt cổ ta, vẻ mặt vô cùng dữ tợn: "Ngươi rốt cuộc có gì tốt?"

Mặt ta đỏ bừng vì ngạt thở, chỉ có thể liên tục đập vào tay nàng ta: "Ngươi. . . ngươi mau thả ta ra, nếu không Thương Bắc biết được chắc chắn sẽ không tha cho ngươi đâu."

"Hừ."

Nàng ta cười lạnh, vẫn không buông tay: "Cái ta không có được, người khác cũng đừng hòng có."

Nói xong, lực siết của nàng ta lại mạnh thêm vài phần.

Đúng lúc ta cảm thấy sắp ngạt thở, nữ tử áo thanh bích đột nhiên xuất hiện.

Vô cùng hoảng sợ ngăn cản: "Tỷ tỷ, ngươi tuyệt đối đừng g.i.ế.c nàng ta. Tân Đình Thượng thần vẫn còn ở chỗ phụ thân, nếu để ngài ấy biết, e rằng chúng ta cũng sẽ gặp rắc rối."

Yến Lộ nghe lời nàng ta hừ lạnh một tiếng, rồi đột ngột buông tay, ta vừa thở lại được thì ho sặc sụa.

Thì ra, nữ tử áo thanh bích này là nữ nhi của Nam Hải Thủy quân, Đại Công chúa Nam Hải Phù Nhiễm.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

"Các ngươi. . . các ngươi mau thả ta ra"

Ta dựa vào tường thở hổn hển: "Nếu không, để Tân Đình Thượng thần cùng sư tôn của ta Tu Nhiễm Thượng thần biết được, nhất định sẽ không tha cho các ngươi đâu. Ta theo Tân Đình Thượng thần tới đây, nếu hắn biết ta mất tích, chắc chắn sẽ tìm ta. Ngươi, ngươi có tình ý với Tân Đình Thượng thần phải không?"

Ta nhìn Phù Nhiễm, nói: "Nếu để Tân Đình Thượng thần biết ngươi đã ra tay với người bên cạnh hắn, chắc chắn hắn sẽ vô cùng chán ghét ngươi. Chi bằng ngươi sớm thả ta ra, ta còn có thể nói vài lời tốt về ngươi với Tân Đình Thượng thần."
 
Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 26: Chương 26



Ánh mắt Phù Nhiễm lóe lên, rõ ràng đã bị ta lừa.

Nàng ta vừa định mở miệng, đã nghe Yến Lộ nói: "Ngươi đừng bị nàng ta lừa. Tiện tỳ này vốn giỏi diễn trò này. Năm đó khi nàng ta ở Yến Sơn cũng đã lừa Thương Bắc Thượng tiên quay như chong chóng."

Nàng ta cười lạnh nhìn ta: "Ngươi cứ tận hưởng ở trong thủy lao này đi."

Nói xong, nàng ta đột nhiên biến ra một cây roi trong tay quất về phía ta.

Trong lòng ta thầm kêu không ổn.

Nếu pháp lực của ta chưa bị phong ấn, ta có thể dùng Thiên Cơ Tán có lẽ còn có thể thoát ra, giờ đây pháp lực bị phong chỉ còn cách đợi Tân Đình Thượng thần đến tìm ta.

Roi mang theo pháp lực cùng với gió sắc bén đánh vào người ta, trong thoáng chốc cơn đau nhói khiến ta không khỏi nhíu chặt mày.

Chẳng mấy chốc trên người ta đầy vết máu, một lúc sau mùi tanh tràn ngập cả thủy lao.

Ta cắn chặt môi dưới, càng lúc càng nhiều vết thương cùng với nước biển lạnh lẽo khiến ta gần như ngất đi.

Đang lúc nửa tỉnh nửa mê, ta như mơ thấy mình trở về thời điểm chưa phá vỏ.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Ngày đó, cuối cùng ta cũng sắp phá vỏ, cuối cùng ta cũng có thể nhìn thấy gương mặt của nam đồng và nữ tử kia.

Vỏ của ta nứt ra một khe hở, ta cố gắng đẩy, đẩy mãi, cuối cùng vết nứt dần dần lớn lên, ta đẩy vỏ ra mở mắt.

Đôi mắt của nam đồng kia rất đẹp, hắn bế ta từ trong vỏ ra, cẩn thận quan sát ta một vòng.

Cuối cùng khi nhìn đến một bộ phận quan trọng nào đó, hắn vui mừng nói: "Là Hoài Uyển."

Nam đồng đó, rõ ràng là hình dáng của Tân Đình Thượng thần lúc nhỏ.

Thì ra, khi ta chưa ra đời, hắn đã nhận ra ta.

Chỉ là tại sao ta lại không có ký ức khi mới sinh ra?

Đột nhiên một tiếng gầm giận dữ cắt đứt suy nghĩ của ta xông vào tai ta.

"Hoài Uyển!"

Ai đang gọi tên ta vậy?

Tiếp theo là ánh kiếm lóe sáng, giây sau cánh cửa thủy lao đã bị phá vỡ.

Ta mơ màng mở mắt nhìn lên, người đang đi ngược sáng chạy về phía ta là Tân Đình Thượng thần.

Hắn vớt ta lên từ thủy lao, ta gắng sức miễn cưỡng mỉm cười với hắn: "Tân Đình Thượng thần. . . ngài. . . đến rồi. . ."

Còn hắn sau khi nhìn rõ vết thương trên người ta thì đôi mắt đỏ lên ngay lập tức: "Xin lỗi, ta đến muộn."

Một tay hắn ôm chặt ta vào lòng, đôi mắt đỏ ngầu nhìn Yến Lộ và Phù Nhiễm, tay kia cầm kiếm chỉ vào hai người quát giận dữ: "Ai trong hai ngươi đã làm nàng bị thương thành ra như vậy? !"

Động tác giơ tay của hắn vô tình chạm vào vết thương của ta khiến ta khẽ rít lên một tiếng.

Hắn nghe thấy lập tức cẩn thận tránh vết thương của ta, nhẹ nhàng hỏi: "Có đau không?"

Ta đã không còn sức để nói, hắn nhìn dáng vẻ của ta lập tức dùng tiên thuật dệt thành một tấm màn bao quanh ta, dịu dàng nói: "Ngoan, nàng ngủ một lát đi."

Hắn đưa tay che mắt ta, một luồng ánh sáng dịu dàng ập đến, ta chìm vào giấc ngủ.

20

Khi Tân Đình Thượng thần cứu ta ra ngoài đưa đến chỗ Lão Quân chữa thương, ta chỉ còn nửa cái mạng.

Lão Quân lo lắng nhìn ta, thở dài, tiếp tục chế đan dược cho ta.

Ông ấy thở dài khiến ta hãi hùng khiếp vía, khiến ta lại nghi ngờ rằng ta đã bị thương rất nặng, không thể cứu được nữa.

Ta vô cùng kinh sợ nhìn Lão Quân, ông ấy chỉ thì thầm nói: "Mong rằng kiếp nạn này hai ngươi đều có thể. . ."

Một câu nói không đầu không đuôi.

Ông ấy lắc đầu rồi đi nấu thuốc, thật là khó hiểu.

Từ khi ta tỉnh dậy ở Thiên cung đã ba ngày, ba ngày này vẫn chưa gặp Tân Đình Thượng thần.

Ta có cả bụng nghi vấn, ta có rất nhiều rất nhiều lời muốn nói với hắn, nhưng lại không thấy hắn đến thăm ta.

Nghĩ rằng chắc hắn rất bận, ta thầm nghĩ đợi khi vết thương của ta lành hẳn nhất định sẽ đi gặp hắn.

Cửa đột nhiên mở ra, ta vui mừng nhìn cánh cửa vừa mở: "Tân Đình thượng. . ."

Khi nhìn rõ người đến, giọng ta đột ngột dừng lại, hóa ra là Thương Bắc.

Ta ngượng ngùng chuyển chủ đề: "Thương Bắc, sao đệ lại đến đây?"

"Sư tỷ."

Gương mặt vốn tuấn tú của hắn ta giờ đây nhíu chặt mày.
 
Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 27: Chương 27



Hắn ta ngồi bên giường ta, đôi mắt đầy trách móc: "Nếu ta không đến chỗ Nguyệt Hạ tiên nhân tìm tỷ, đến giờ ta vẫn không biết tỷ đã đi theo Tân Đình Thượng thần đến Nam Hải, càng không biết tỷ bị thương nặng như vậy, giờ tỷ còn định giấu ta sao?"

"Không phải ta nghĩ rằng đệ và sư tôn cùng các sư huynh đang bắt yêu ở Đồ Sơn, nên không muốn gây phiền phức cho mọi người à. . ."

"Làm sao có thể là gây phiền phức chứ?"

Giọng Thương Bắc đột nhiên cao lên, hắn ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Đều tại ta nên Tam Công chúa Yến Sơn kia mới gây rắc rối cho tỷ, lần này ta nhất định phải tính sổ với nàng ta."

"Tuyệt đối không được hành động nông nổi!"

Ta lập tức định ngồi dậy ngăn hắn ta lại, nhưng không ngờ kéo vết thương ở ngực.

Ta hít một hơi lạnh, lập tức lấy tay ôm ngực.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Thương Bắc nhanh tay đỡ lấy ta, ánh mắt đầy đau lòng: "Sư tỷ, tỷ sao vậy?"

Ta mỉm cười với Thương Bắc: "Ta không sao, chỉ là nhìn thì đáng sợ thôi, không bị thương đến gân cốt đâu, đệ đừng lo. Chỉ là Yến Lộ đó đệ tuyệt đối không được đi trêu chọc, nữ tử này quỷ kế đa đoan tâm địa độc ác, e rằng đến lúc đó không biết sẽ dùng thủ đoạn độc ác nào. Ta đã ăn hai lần thiệt thòi ở chỗ nàng ta, giờ đệ còn muốn sư tỷ lo lắng cho đệ thêm lần nữa sao?"

Hắn ta sững người, cuối cùng vẻ mặt dịu đi, hắn ta đưa tay véo má ta: "Ta nghe lời sư tỷ."

Ta hài lòng gật đầu, rồi hỏi: "Nghe nói hai ngày trước đệ cùng sư tôn và các sư huynh đi trừ yêu ở Đồ Sơn? Đồ Sơn xưa nay vẫn là nơi địa linh nhân kiệt, sóng yên biển lặng, mấy trăm năm chưa từng nghe nói có yêu quái quấy nhiễu, sao giờ lại đột nhiên đi trừ yêu ở Đồ Sơn?"

Nhắc đến Đồ Sơn, Thương Bắc lại nhíu mày, lên tiếng: "Lần này trừ yêu chỉ là cái cớ thôi, chủ yếu là xem Thanh Vân Kiếm thượng cổ có còn nguyên vẹn không."

"Thanh Vân Kiếm thượng cổ?"

Ta giật mình: "Truyền thuyết nói Phù Sinh Thượng thần đã dùng m.á.u thịt phong ấn Thanh Vân Kiếm ở nơi bí mật, hóa ra thanh kiếm đó được phong ấn ở Đồ Sơn sao?"

Thương Bắc gật đầu: "Gần đây bọn ta phát hiện Đồ Sơn yêu khí đang thịnh, khi đuổi đến đó trừ yêu, lại phát hiện Thanh Vân Kiếm thượng cổ. Thì ra là kiếm khí đã thu hút không ít yêu quái, xung quanh thanh kiếm có không ít xác của Ma tộc và yêu quái tu vi còn nông cạn, e rằng không ít người đi rút kiếm nhưng bị kiếm khí phản phệ mất mạng. Thanh Vân Kiếm xuất hiện, e rằng Ma tộc đã để ý đến nó, nếu ngày sau để bọn chúng lấy được Thanh Vân Kiếm, Thiên tộc lại phải gặp nạn rồi."

Ta giật mình trong lòng: "Tuyệt đối không được, nếu Thanh Vân Kiếm bị Ma tộc đoạt đi, e rằng cả trên trời dưới đất lại phải chịu cảnh sinh linh đồ thán. Chỉ là hàng ngàn năm qua biết bao nhiêu người tìm Thanh Vân Kiếm thượng cổ mà không tìm được, Ma tộc lại tìm ra bằng cách nào?"

"Ta cũng thấy rất lạ."

Tay phải Thương Bắc sờ cằm trầm ngâm: " Thanh Vân Kiếm thượng cổ vốn chưa từng hiện thế, ba ngày trước đột nhiên phát ra tiếng ngân nga rung động nhẹ, thu hút yêu ma quỷ quái hàng trăm dặm, ta cùng sư tôn và các sư huynh đến Đồ Sơn đang bắt yêu giữa đường, tiếng ngân nga của Thanh Vân Kiếm đột nhiên rung động mạnh, như thể có dấu hiệu phá phong ấn mà ra. Chỉ là không biết vì sao Thanh Vân Kiếm ngủ say nghìn năm lại thức tỉnh trong những ngày gần đây."

"Nghe nói Thanh Vân Kiếm được phong ấn bằng xương thịt của Phù Sinh Thượng thần."

Ta thuận miệng nói: "Hoặc là phong ấn không phong được nữa, hoặc là Phù Sinh Thượng thần xuất hiện lại trên nhân thế."

Thương Bắc lắc đầu: "Phù Sinh Thượng thần đã quy tiên nhiều năm, cho dù có người muốn hồi sinh Phù Sinh Thượng thần, nhưng ngài ấy một phách cũng không để lại, cũng là không thể."

"Nhưng không phải Phù Sinh Thượng thần còn để lại một huyết mạch trên đời sao?"

Ta lên tiếng: "Nói không chừng m.á.u thịt của Bích Nhan Thượng thần để lại cũng có thể. . ."

Lời của ta chưa nói hết, bản thân ta đã giật mình trong lòng.
 
Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 28: Chương 28



Chẳng lẽ m.á.u thịt của Bích Nhan Thượng thần thực sự có thể phá giải phong ấn của Thanh Vân Kiếm?

Khó trách khi đó có người dùng Tam Muội Chân Hỏa tập kích Bích Nhan Thượng thần, chắc là muốn lấy m.á.u thịt của nàng ta đi phá giải phong ấn của Thanh Vân Kiếm.

Thì ra khi đó Tân Đình Thượng thần đem da của ta phủ lên người nàng ấy, những điều bọn họ nói về thủ thuật che mắt và phong ấn trên người ta ngày đó ở đại điện của Lão Quân, là để che giấu chân thân của Bích Nhan Thượng thần.

Trong lòng ta hơi giật thót, sắc mặt thoáng cái trắng bệch.

Thì ra những gì Tân Đình Thượng thần làm đối với ta đều là vì Bích Nhan Thượng thần, còn ta lại ngốc nghếch tưởng rằng Tân Đình Thượng thần có tình ý với ta, hóa ra ta tự mình đa tình?

Nhưng tại sao bọn họ lại vẽ vời cho thêm chuyện như vậy?

Trên trời dưới đất này, Bích Nhan Thượng thần là nữ Thượng thần duy nhất còn sống.

Ai không biết nàng ta là hậu duệ của Phù Sinh Thượng thần, ai lại không biết chân thân của nàng ta là một con rồng?

Lại cần gì phải phủ da của ta lên người nàng ta để che giấu chân thân?

Ta và Thương Bắc đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt hắn ta cũng rất kinh ngạc.

Thương Bắc tiếp lời ta: "Nếu m.á.u thịt của Bích Nhan Thượng thần cũng có thể phá giải phong ấn của Thanh Vân Kiếm thì ngày sau hoàn cảnh của Bích Nhan Thượng thần sẽ rất nguy hiểm."

Ta nhất thời không nói nên lời.

Nếu chuyện này là thật, thì chắc hẳn việc đầu tiên Thiên đình phải làm là bảo vệ an toàn cho Bích Nhan Thượng thần.

"Nếu chuyện này là thật, hàng ngàn năm qua Bích Nhan Thượng thần vẫn ở đó, tại sao giờ Thanh Vân Kiếm lại phát ra tiếng? Năm đó Phù Sinh Thượng thần phong ấn Thanh Vân Kiếm đã dùng toàn bộ tu vi, trên trời dưới đất này người có tu vi cao hơn Phù Sinh Thượng thần e rằng không có mấy, chắc hẳn dùng pháp lực mạnh phá cũng không được."

Thương Bắc nghi hoặc: "Chẳng lẽ có điều gì liên quan đến Bích Nhan Thượng thần đánh thức Thanh Vân Kiếm?"

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Ta lắc đầu: "Bích Nhan Thượng thần tuy đã là tu vi Thượng thần, nhưng pháp lực vẫn kém xa Phù Sinh Thượng thần. Cho dù là m.á.u thịt của Phù Sinh Thượng thần, e rằng sức mạnh của nàng ta cũng không đủ để phá giải Thanh Vân Kiếm, chắc chắn còn có lý do gì đó khác."

Thương Bắc chỉ siết c.h.ặ.t t.a.y ta, lo lắng nhìn ta mở miệng nói: "Sư tỷ, hiện giờ Thanh Vân Kiếm sắp phá phong ấn, người người cảm thấy bất an, e rằng ngày sau Thiên đình này cũng không an toàn, tỷ nhất định phải cẩn thận."

Ta vỗ vỗ vai hắn ta, lên tiếng: "Đệ yên tâm đi, đệ biết ta học khinh công giỏi nhất mà, lần nào sư tôn muốn phạt ta không phải ta đều chạy nhanh nhất sao, huống chi còn có Thiên Cơ Tán bảo vệ, sẽ không có vấn đề gì đâu."

21

Trong lúc ta nói chuyện với Thương Bắc, Tiểu Thạch Lựu đột nhiên đến thăm.

Nàng ấy nhìn thấy Thương Bắc liền đỏ mặt, rụt rè mở miệng: "Thương Bắc Thượng tiên."

Thương Bắc nhìn Tiểu Thạch Lựu, rồi lại nhìn ta ngờ vực, lên tiếng: "Vị tiên tử này là bạn của sư tỷ sao?"

Chưa kịp để ta mở miệng, Tiểu Thạch Lựu đã lên tiếng: "Thương Bắc Thượng tiên quên rồi, ta chính là tiểu kim ngư đã tặng túi thơm cho Thượng tiên ở Dao Trì."

Ta thầm kêu không hay trong lòng.

Thương Bắc này mấy ngày trước còn nói có tình ý với ta, mà hôm nay Tiểu Thạch Lựu có tình ý với hắn ta lại trùng hợp gặp nhau, quả thật là quá lúng túng.

Thương Bắc nhìn Tiểu Thạch Lựu gật đầu nói: "Ngươi chính là Tiểu Thạch Lựu tiên tử."

Mặc dù ta đã giải thích với Thương Bắc rằng túi thơm đó không phải ta tặng cho hắn ta, nhưng đứa trẻ Thương Bắc này hiện vẫn đeo túi thơm đó một cách nghiêm túc ở thắt lưng.

Tiểu Thạch Lựu nhìn túi thơm ở thắt lưng Thương Bắc, vặn vẹo quần áo ngượng ngùng nói: "Túi thơm Tiểu Thạch Lựu tặng cho Thượng tiên, Thượng tiên có thích không?"

"Ngày đó tiên tử nhờ sư tỷ ta tặng túi thơm cho ta, ta vẫn chưa kịp cảm ơn."

Thương Bắc vừa nói vừa đứng dậy hướng về phía Tiểu Thạch Lựu thi lễ: "Thương Bắc cảm tạ tiên tử."

"Thương Bắc Thượng tiên không cần khách sáo, Thượng tiên thích là được."
 
Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 29: Chương 29



Gương mặt Tiểu Thạch Lựu lại đỏ thêm vài phần, nhìn Thương Bắc với đôi mắt lấp lánh ánh sao, mở miệng nói: "Ta có vài lời muốn nói riêng với Thương Bắc Thượng tiên, không biết Thương Bắc Thượng tiên có tiện được không?"

Thương Bắc liếc nhìn ta, sau đó gật đầu với Tiểu Thạch Lựu: "Vậy mời đến gian phòng bên cạnh nói đi."

Việc này thực sự rất lúng túng, thừa lúc hai người đang nói chuyện, ta lẻn đi.

Vất vả lẻn ra ngoài, ta đi thẳng đến đại điện của Tân Đình Thượng thần.

Ta đang vội vàng bước lên bậc thang, nghe thấy giọng nói của Bích Nhan Thượng thần, nhất thời không tự chủ mà dừng bước.

"Lần này ngươi vì nàng ta mà không tiếc đắc tội với Yến Sơn Đế quân, có đáng không?"

"Hoài Uyển đã chịu ấm ức ở Yến Sơn hai lần, khi ta ôm nàng ra khỏi thủy lao Yến Sơn, toàn thân nàng đầy máu, trong đầu ta chỉ nghĩ đến việc tàn sát sạch Yến Sơn để đòi lại công đạo cho nàng. Nếu không vì giữ thể diện cho Thiên đình, Tam Công chúa Yến Sơn đó ta sao có thể dễ dàng tha cho nàng ta như vậy."

"Ma tộc đã tìm thấy vị trí Thanh Vân Kiếm, chắc không lâu nữa sẽ biết được bí mật trong đó, lấy Thanh Vân Kiếm ra, e rằng lúc đó ta cũng không giấu được bao lâu."

"Ta ở bên ngươi, nhất định sẽ cố hết sức bảo vệ ngươi chu toàn. Chỉ là, tu vi ta đã tản mất không ít, khả năng thắng không cao, nếu thực sự đánh không lại Ma tộc đó, ngươi có biết ngươi sẽ. . ."

"Chết thì cứ c.h.ế.t đi."

Bích Nhan Thượng thần không mấy bận tâm mở miệng: "Ta vốn là kẻ sống tạm bợ, việc này thực sự chẳng đáng là gì. Nếu không có ngươi, e rằng ta và đệ đệ đã sớm hồn phi phách tán rồi."

"Chuyện nào ra chuyện nấy, việc của Hoài Uyển, cuối cùng là ta có lỗi với ngươi."

Tân Đình Thượng thần im lặng một lát rồi mở miệng: "Ngày đó ta bị hạ thuốc, cũng là ngươi phát hiện rồi đưa ta đến chỗ Hoài Uyển, cũng là ngươi thay Hoài Uyển chặn Tam Muội Chân Hỏa. Dù ta đã cứu tỷ đệ ngươi, nhưng ân tình của ngươi ta tuyệt đối không thể quên."

"Những lời này không cần phải nói nữa."

Bích Nhan Thượng thần cười: "So với ân cứu mạng của ngươi đối với tỷ đệ ta, ta thay nàng chặn Tam Muội Chân Hỏa là chuyện nhỏ, thực sự không đáng nhắc đến. Ngươi cứu ta, những năm nay còn tận tâm dạy ta pháp thuật, khiến ta trong thời gian ngắn tu thành Thượng thần, những ân tình này dù thật lâu cũng không thể trả hết. Nếu ngươi cảm thấy thiếu nợ ta, vậy thì đừng quên giao ước của chúng ta, nếu ta thực sự có bất trắc gì, ngươi hãy thay ta chăm sóc tốt cho đệ đệ ta."

Tân Đình Thượng thần đã từng cứu tỷ đệ Bích Nhan Thượng thần, nhưng chưa từng nghe nói nàng ta có một người đệ đệ.

Nghe lời Bích Nhan Thượng thần nói, hình như nàng ta luôn biết bí mật về việc Tân Đình Thượng thần phủda rắn của ta lên người nàng ta?

Bí mật bọn họ nói rốt cuộc là gì?

Ta ghé vào cửa sổ áp tai vào gần hơn nữa.

Không ngờ cánh cửa chẳng khóa chút nào, ta vừa ghé nhẹ, cửa đã mở ra, khiến ta ngã thẳng xuống đất.

Trong đại điện, Tân Đình Thượng thần và Bích Nhan Thượng thần nhìn thẳng về phía ta.

Ta vô cùng ngượng ngùng bò dậy, phủi phủi bụi trên người, mở miệng: "Ha ha, hai vị Thượng thần đều ở đây à, thật trùng hợp, thật trùng hợp. . . Các ngươi cứ nói chuyện tiếp, cứ nói. . ."

Ta vừa nói vừa lùi lại định đóng cửa.

Tân Đình Thượng thần khẽ nhếch mép: "Tiểu nha đầu này, học thói nghe lén từ bao giờ thế?"

Nói xong, hắn bắt quyết đóng cánh cửa phía sau ta lại.

Hỏng rồi, lần này lẻn cũng không lẻn được nữa.

"Đây chính là Hoài Uyển tiên tử phải không?"

Ánh mắt tò mò của Bích Nhan Thượng thần đánh giá ta: "Vì ta không thích đi lại nên ít khi gặp ngươi. Nếu ta nhớ không lầm, lần cuối gặp ngươi còn là ở ngự hoa viên khi ngươi chưa tu thành nhân hình?"

Nói xong nàng ta đánh giá ta một lượt, nói: "Bây giờ quả là không tệ, tu thành nhân hình dung mạo cũng thanh tú."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Ta vô cùng ngượng ngùng gãi đầu, mở miệng: "Bích Nhan Thượng thần còn nhớ ta, ta vẫn chưa cảm tạ ân cứu mạng của Bích Nhan Thượng thần và Tân Đình Thượng thần."
 
Back
Top Bottom