Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thiếu Nữ Linh Môi Trên Con Đường Trở Thành Ảnh Hậu

Thiếu Nữ Linh Môi Trên Con Đường Trở Thành Ảnh Hậu
Chương 60: Chương 60



Tất nhiên, bây giờ nhờ tích lũy công đức, Giang Ly đã có thể để dành được một ít tiền. Không cần thử các phương pháp tài chính nữa. Hơn nữa, cô vốn không hy vọng nhiều, vì Thiên Đạo không thể ngốc đến mức bị lừa bởi những thủ thuật tài chính như vậy.

Dù vậy, Giang Ly vẫn không định đổi ngành. Với tư chất ngoại cảm của mình, trong đời cô sẽ gặp không biết bao nhiêu linh hồn. Những linh hồn đó, ngoài cô ra, không thể tìm được ai khác nhìn thấy họ, nên chắc chắn sẽ dồn hết mọi tâm nguyện chưa hoàn thành lên cô.

Vì vậy, từ nhỏ Giang Ly đã học được rằng mình phải tự làm chủ cuộc đời mình, tuyệt đối không để những linh hồn đó lôi kéo. Để đạt được mục đích, các linh hồn có thể dùng vô số cách như đe dọa, dụ dỗ, lừa gạt. Nếu đi theo con đường mà họ vạch ra, sớm muộn gì cũng rơi vào hố sâu không thể thoát ra.

Dù Giang Ly tin rằng Khúc Nhan có thiện ý, nhưng giúp đỡ thì được, chuyển ngành thì không. Hôm nay cô gặp một thiên tài khoa học ngành hóa học, lẽ nào phải chuyển sang ngành hóa? Nếu ngày mai gặp một thiên tài vật lý, ngày kia gặp một thiên tài toán học… cô không thể cứ liên tục đổi ngành được!

Giang Ly cắt một người giấy và bảo Khúc Nhan thử nhập vào nó:

“Như vậy cô có thể chạm vào đồ vật ở trần gian. Cô có thể dùng người giấy này để làm thí nghiệm không?”

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Khúc Nhan lúc đầu rất phấn khích, nhưng ngay sau đó lại bình tĩnh lại và lắc đầu:

“Không được. Người giấy này quá kém linh hoạt. Khi nhập vào, tôi không thể thực hiện các thao tác thí nghiệm tinh vi.”

“Có người giấy nào cao cấp hơn không?” Khúc Nhan hỏi.

Giang Ly lắc đầu: “Cái này thì không có.”

Phương pháp tạo người giấy và để linh hồn nhập vào do các bậc thầy huyền môn phát minh, vốn chỉ dùng để nghe lén hoặc theo dõi. Ứng dụng tinh vi nhất mà Giang Ly từng nghe đến là khi Hán Vũ Đế nhờ pháp sư triệu hồn Lý phu nhân, để hình bóng của bà được phản chiếu lên màn lụa. Nhưng hồn phách đó chỉ có thể nói chuyện qua màn lụa với Hán Vũ Đế, hoàn toàn không đủ linh hoạt và chính xác cho một thí nghiệm hóa học.

Làm sao các bậc thầy huyền môn thời xưa có thể biết hóa học là gì? Càng không thể nghĩ tới chuyện có một linh hồn lại khăng khăng muốn làm thí nghiệm hóa học!

Vì người giấy không đủ linh hoạt, Giang Ly chỉ có thể để Khúc Nhan nhập vào cơ thể mình để thực hiện các thao tác thí nghiệm.

Biết Giang Ly có tư chất linh môi, Khúc Nhan vô cùng phấn khích:

“Trời ơi… Trên đời này lại có người kỳ diệu như em…”

Trước đó, Khúc Nhan nghĩ rằng cô phải từ từ đào tạo Giang Ly thành thạo kỹ năng làm thí nghiệm. Nhưng với phát hiện này, cô có thể trực tiếp mượn cơ thể Giang Ly để làm thí nghiệm. Điều này giúp tiết kiệm rất nhiều thời gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Khúc Nhan hào hứng nói: “Tốt quá, như vậy sẽ nhanh hơn nhiều!”

Giang Ly buộc phải nhắc nhở:

“Không đơn giản như cô nghĩ đâu. Hiện tại tôi thậm chí còn không thể vào cửa phòng thí nghiệm hóa học.”

Cô là một sinh viên năm nhất ngành tài chính. Đột nhiên chạy sang ngành hóa để làm thí nghiệm, lại muốn dùng không phải phòng thí nghiệm cho sinh viên đại học mà là phòng thí nghiệm dành riêng cho nghiên cứu sinh, tiến sĩ hay giáo sư, với thiết bị tiên tiến nhất… Chắc chắn sẽ bị giáo viên ngành hóa đuổi ra!

Khúc Nhan cũng nhận ra vấn đề này. Dù cô có thể mượn cơ thể Giang Ly, nhưng Giang Ly không thể mượn thân phận của cô . Không ai biết cô là giáo sư Khúc, người của Đại học S, đang nghiên cứu sắp thành công. Trong mắt mọi người, Giang Ly chỉ là một sinh viên năm nhất ngành tài chính, dù có điểm cao môn hóa học nhưng năng lực thí nghiệm cũng chỉ dừng lại ở đó.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Khúc Nhan nói với Giang Ly:

“Các em không phải đang đăng ký chuyên ngành thứ hai sao? Hay em chọn ngành hóa học làm chuyên ngành thứ hai đi?”

Giang Ly thở dài: “Được thôi.”

Khúc Nhan từng là giáo sư ở Đại học S, nhà cô cũng ở thành phố S. Gặp Giang Ly tại Đại học Z là vì sau khi qua đời, cô đã lang thang qua nhiều trường đại học.

“Dù sao thì sau khi c.h.ế.t cũng chẳng có gì để làm. Tôi muốn xem các trường đại học, các nhóm nghiên cứu đang làm gì.”

“Lúc còn sống, tôi cũng thường tham gia trao đổi học thuật, nhưng các buổi trao đổi thường không đủ sâu. Một số kết quả nghiên cứu chưa hoàn thành sẽ không được đưa ra thảo luận. Một số đề tài còn được giữ bí mật, người ngoài nhóm nghiên cứu không thể biết được.”

Khúc Nhan phát hiện rằng sau khi trở thành linh hồn, cô có thể đi bất cứ đâu, xem bất cứ gì mình muốn. Cô đã tận dụng triệt để sự tiện lợi này.

Khúc Nhan nói với Giang Ly:

“Tôi còn muốn xem nghiên cứu mà tôi chưa làm xong có ai tiếp tục không.”

“Tôi không thấy giáo sư nào ở Đại học S tiếp nhận đề tài của mình, nên đã đến các trường khác để quan sát. Tôi thấy sau khi mình qua đời, nhiều người tỏ ra tiếc nuối, nhưng chẳng ai giúp tôi hoàn thành nghiên cứu.”
 
Thiếu Nữ Linh Môi Trên Con Đường Trở Thành Ảnh Hậu
Chương 61: Chương 61



Giang Ly: …

Mọi người làm sao biết được chấp niệm của cô lại là vì đề tài nghiên cứu chưa hoàn thành chứ.

Thấy sự thay đổi trên gương mặt của Giang Ly, Khúc Nhan giải thích:

“Tôi không có ý trách móc gì, tôi hoàn toàn hiểu được. Dù người qua đời không phải tôi mà là đồng nghiệp của tôi, tôi cũng sẽ tiếc nuối, nhưng cũng sẽ không nhận làm tiếp đề tài của họ.”

“Đương nhiên là nghiên cứu của mình thì thú vị nhất.”

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Giang Ly: …

Thế giới của các thiên tài nghiên cứu quả thật cô không hiểu được.

Sau khi tìm hiểu tất cả các hướng nghiên cứu của các giáo viên ngành hóa học ở Đại học Z, Khúc Nhan đề nghị Giang Ly theo học Giáo sư Phương của ngành hóa:

“Lĩnh vực nghiên cứu của Giáo sư Phương là gần nhất với tôi.”

“Các thiết bị thí nghiệm tôi cần, Giáo sư Phương hầu như đều có. Chỉ thiếu một số loại hóa chất thôi. Sau này, nếu em được Giáo sư Phương công nhận năng lực nghiên cứu, có thể nhờ ông ấy giúp em chuẩn bị đủ các hóa chất này.”

Khúc Nhan trông rất thoải mái, nhưng sau khi tra giá một vài hóa chất mà bà đề cập, Giang Ly chỉ thấy trời đất tối sầm.

Sao hóa chất lại đắt thế này? Bán cô đi cũng chưa chắc đủ tiền!

Để Giáo sư Phương đồng ý chuẩn bị đủ hóa chất này… đúng là quá khó khăn.

28.

“Tôi xem qua chương trình đào tạo của Đại học Z rồi. Sinh viên có thành tích nằm trong top 10% có thể chọn giáo viên hướng dẫn ngay từ bậc cử nhân, được giáo viên hướng dẫn và tham gia nhóm nghiên cứu cùng các nghiên cứu sinh và tiến sĩ.”

Khúc Nhan, người chỉ mới đến Đại học Z không lâu, nhưng hiểu về chương trình đào tạo của trường không kém gì Giang Ly, người đã học ở đây gần một năm. Giang Ly không thể hiểu nổi làm cách nào Khúc Nhan thu thập được thông tin này, vì bà không thể chạm vào bất kỳ thứ gì trong thế giới này, cũng không dùng được máy tính hay tài liệu.

Nhưng sự thật là Khúc Nhan muốn biết gì thì đều có thể biết. Sau khi biết được sinh viên top 10% có thể chọn giáo viên hướng dẫn, cô đề nghị Giang Ly:

“Nếu em chọn ngành hóa làm chuyên ngành thứ hai, chỉ cần đạt top 10%, là có thể chọn Giáo sư Phương làm người hướng dẫn, sau đó thuận lợi tham gia phòng thí nghiệm và nhóm nghiên cứu của ông ấy.”

Giang Ly nhắc nhở Khúc Nhan:

“Hóa học chỉ là chuyên ngành thứ hai của tôi.”

Sinh viên đạt thành tích tốt chọn giáo viên hướng dẫn, chắc chắn sẽ ưu tiên chọn giáo viên của chuyên ngành chính.

Khúc Nhan nhướng mày:

“Tôi đã nghiên cứu chương trình đào tạo của các em, không có quy định nào nói rằng mỗi sinh viên chỉ được chọn một giáo viên hướng dẫn. Em có thể chọn một giáo viên ngành tài chính và một giáo viên ngành hóa học.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Khúc Nhan không nói sai, nhưng điều này cũng có một điều kiện tiên quyết.

“Nghĩa là tôi phải nằm trong top 10% ngành tài chính, đồng thời nằm trong top 10% ngành hóa. Và trong ngành hóa, tôi sẽ phải cạnh tranh với các bạn học có chuyên ngành chính là hóa học.”

Khúc Nhan định nói rằng cô có thể “hỗ trợ” Giang Ly trong các kỳ thi, nhưng qua tiếp xúc ngắn, cô đoán Giang Ly sẽ không muốn nhận sự giúp đỡ đó, nên quyết định im lặng và chỉ lặng lẽ nhìn cô.

Quả nhiên, Giang Ly sau vài giây im lặng đã thở dài:

“Được rồi, tôi sẽ cố gắng hơn để đứng trong top 10% của cả hai chuyên ngành.”

Trần Oanh và Vệ Điềm Điềm sau khi biết Giang Ly đổi ý, không chỉ chọn chuyên ngành thứ hai mà còn chọn ngành hóa, đều ngạc nhiên đến mức tròn mắt.

Trần Oanh còn giữ được bình tĩnh, nhưng Vệ Điềm Điềm thì đã hỏi tới tấp:

“Tại sao? Chọn ngành hóa làm chuyên ngành thứ hai? Cậu định đổi chuyên ngành à? Hay muốn thi cao học ngành hóa?”

“Hay cậu muốn đi du học, thấy ngành khoa học tự nhiên dễ xin hơn?”

“Mình từng nghe nói sinh viên ngành hóa chọn tài chính làm chuyên ngành thứ hai, nhưng chưa bao giờ nghe sinh viên ngành tài chính chọn hóa học làm chuyên ngành thứ hai… Ngành hóa không phù hợp làm chuyên ngành thứ hai đâu. Hay là cậu chuyển sang ngành hóa luôn đi?”

Không thể giải thích lý do thực sự, Giang Ly đành nói:

“Mình chỉ muốn thử xem sao. Dù sao chọn xong cũng có thể bỏ mà. Nếu mình không học được hóa, trước khi tốt nghiệp bỏ ngành thứ hai cũng không sao cả.”

Nghe Giang Ly nói vậy, Vệ Điềm Điềm lại động viên cô:

“Giang Ly, cậu thông minh như vậy! Chọn chuyên ngành thứ hai gì cũng sẽ học tốt thôi, chắc chắn không có vấn đề gì cả!”

Vệ Điềm Điềm vui vẻ nói:

“Tốt quá, giờ thì cả ba chúng ta đều có chuyên ngành thứ hai rồi!” Sau nhiều đắn đo, Vệ Điềm Điềm cuối cùng cũng quyết định thử học một chuyên ngành thứ hai.

Cô nhìn Giang Ly và nói:

“Cậu lại làm người dẫn đầu cho mình nhé, học bá!”

Giang Ly mỉm cười gật đầu.

Việc Giang Ly chọn hóa học làm chuyên ngành thứ hai đã gây ra một làn sóng chú ý trong cả hai khoa tài chính và hóa học.

Giáo viên ngành tài chính, khi nhìn thấy đơn đăng ký của Giang Ly, thậm chí nghi ngờ cô viết nhầm. Họ đã liên hệ với cô để xác nhận.
 
Thiếu Nữ Linh Môi Trên Con Đường Trở Thành Ảnh Hậu
Chương 62: Chương 62



Khi biết rằng cô thực sự chọn hóa học làm chuyên ngành thứ hai, giáo viên ngành tài chính không khỏi khuyên nhủ:

“Các môn của ngành hóa không ít, độ khó cũng không thấp, hơn nữa hoàn toàn khác biệt với ngành tài chính của chúng ta. Ngoài tiếng Anh ra, hầu như không có môn học nào giao thoa. Nếu em chọn ngành hóa, em sẽ phải bổ sung tất cả các môn cơ bản mà sinh viên năm nhất ngành hóa đã học.”

Tuy nhiên, bất kể giáo viên tài chính khuyên thế nào, Giang Ly vẫn kiên định với lựa chọn của mình. Các giáo viên cũng không thể ngăn cản, bởi thành tích của Giang Ly đứng đầu toàn khóa, việc đăng ký chuyên ngành thứ hai hoàn toàn tuân theo quy định của trường. Dù lựa chọn của cô khiến mọi người bất ngờ, đó vẫn là điều nhà trường không thể can thiệp.

Sau khi nhận được đơn đăng ký chọn ngành hóa làm chuyên ngành thứ hai của Giang Ly, giáo viên ngành hóa không khỏi bất ngờ:

“Sinh viên ngành tài chính? Học sinh này hồi cấp ba là ban xã hội hay ban tự nhiên đây?”

Một giáo viên ngành hóa tra thông tin học bạ của Giang Ly và nói:

“À… hồi cấp ba học ban tự nhiên. Nhưng cũng không được, sinh viên ngành tài chính chọn hóa học làm chuyên ngành thứ hai? Đây chẳng phải là chuyện đùa sao!”

Vì vậy, sau khi giáo viên ngành tài chính trò chuyện với Giang Ly, giáo viên ngành hóa cũng gọi cô đến để thuyết phục cô thay đổi quyết định.

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Các giáo viên ngành hóa lo rằng lời khuyên của nhân viên hành chính không đủ thuyết phục, nên đã tìm một vòng trong số các giảng viên dạy học và nghiên cứu, mời Giáo sư Phương đến trò chuyện với Giang Ly. Giáo sư Phương luôn tận tâm với sinh viên, rất sẵn lòng giúp đỡ họ trong mọi khía cạnh.

Giang Ly đến văn phòng của Giáo sư Phương đúng giờ. Khi mở cửa bước vào, cả cô và Giáo sư Phương đều ngạc nhiên:

“Là thầy?”

“Là em?”

Giang Ly không ngờ lại trùng hợp đến vậy. Giáo sư Phương, người sẽ trò chuyện với cô hôm nay, lại chính là bố của Phương Đồng Thi Tuệ!

Thấy phản ứng của Giang Ly, biểu cảm trên gương mặt của Giáo sư Phương càng thêm ngạc nhiên:

“Em biết tôi?”

Giang Ly: …

Đúng rồi, lẽ ra phải giả vờ không quen biết mới đúng.

Vì quá bất ngờ, cô quên mất rằng giữa cô và Giáo sư Phương vốn không nên có bất kỳ sự giao thoa nào.

Giang Ly đành phải nói:

“Trước đây em có gặp thầy hai lần ở nhà hàng.”

Giáo sư Phương lập tức cảm thấy có chút chột dạ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“À… trùng hợp quá…”

Thực ra, hai lần “gặp gỡ” tại nhà hàng không hề là ngẫu nhiên. Đó là khi Giáo sư Phương và vợ ông thấy thông báo trước buổi quay video mukbang của Giang Ly, họ đã cố tình đến nhà hàng trước để gặp cô.

Cả hai vợ chồng rất yêu mến cô bé này. Ban đầu là vì nhìn thấy bóng dáng của con gái đã mất trong Giang Ly, sau đó lại cảm thấy cách Giang Ly ăn uống đầy năng lượng, trông rất ngon miệng. Nhìn cô ăn uống khiến họ cũng có cảm giác thèm ăn, phiền muộn trong lòng cũng tan biến.

Hơn nữa, các nhà hàng mà Giang Ly chọn để quay video ăn uống đều có chất lượng món ăn được đảm bảo. Hai vợ chồng bận rộn, không có thời gian tìm hiểu các nhà hàng mới mở, nhưng chỉ cần đi theo lịch trình của Giang Ly, mỗi bữa ăn đều khiến họ hài lòng.

Không biết từ lúc nào, họ đã quen với việc thường xuyên đến những nhà hàng mà Giang Ly chọn để quay video, nhờ đó còn thử nhiều món ăn mà trước đây họ chưa từng nghĩ sẽ thử. Hương vị tuyệt vời của các món ăn cũng như thêm chút gia vị cho cuộc sống của họ, không còn toàn vị đắng nữa.

Tất nhiên, những điều này là thứ mà Giáo sư Phương không thể nói với Giang Ly. Ông âm thầm tự hỏi liệu Giang Ly có biết rằng ông và vợ thường xuyên xem video của cô, thậm chí còn tặng tiền ủng hộ không?

Chắc chắn là cô không biết. Nghĩ vậy, ông cảm thấy yên tâm hơn và nhớ đến nhiệm vụ hôm nay: khuyên Giang Ly không nên chọn ngành hóa làm chuyên ngành thứ hai.

Tuy nhiên, Giáo sư Phương nhận ra rằng Giang Ly rất kiên định.

Cùng lúc đó, ông cũng nhận ra rằng chính thái độ của mình không đủ kiên định.

Khi biết Giang Ly rất muốn học hóa học và thậm chí còn quan tâm đến hướng nghiên cứu của ông, muốn tham gia vào nhóm nghiên cứu và phòng thí nghiệm của ông, Giáo sư Phương mỉm cười nói:

“Chỉ cần thành tích của em đạt yêu cầu của trường, nằm trong top 10%, tôi sẽ là giáo viên hướng dẫn bậc cử nhân của em.”

“Đến lúc đó, em sẽ được nhận sự hướng dẫn giống như các anh chị nghiên cứu sinh, tiến sĩ. Tôi sẽ đối xử công bằng.”

Khúc Nhan, người đang đứng cạnh Giang Ly, hoàn toàn không ngờ buổi trò chuyện hôm nay lại thuận lợi đến vậy. Chỉ trong chốc lát, Giáo sư Phương đã chuyển sang cổ vũ Giang Ly.

Trong lòng Khúc Nhan có chút hổ thẹn. Xem ra khi còn sống, bà vẫn chưa đủ kiên nhẫn và động viên với sinh viên. Lẽ ra bà nên học tập Giáo sư Phương, không bỏ qua bất kỳ tài năng nào có hứng thú với hóa học.

Buổi trò chuyện kết thúc trong sự vui vẻ. Giáo sư Phương tiễn Giang Ly ra tận cửa văn phòng với nụ cười rạng rỡ và nói:

“Cố lên! Học kỳ tới nhất định phải lọt vào top 10% của ngành hóa!”

“Tôi chờ ký vào đơn đăng ký giáo viên hướng dẫn của em!”

Giọng nói tràn đầy năng lượng của Giáo sư Phương vang vọng trong hành lang của ngành hóa học.

Các giáo viên ngành hóa từng giao nhiệm vụ này cho Giáo sư Phương: …

Có lẽ ngành hóa học sắp đón sinh viên đầu tiên đến từ ngành tài chính rồi sao?
 
Thiếu Nữ Linh Môi Trên Con Đường Trở Thành Ảnh Hậu
Chương 63: Chương 63



Kỳ thi cuối kỳ học kỳ hai năm nhất, Giang Ly tiếp tục giữ vững vị trí đầu tiên trong ngành tài chính. Những bạn học cố gắng vượt qua cô đều thất vọng ra về.

Đơn đăng ký chuyên ngành thứ hai của Giang Ly, ngành tài chính không ngăn được, ngành hóa cũng không cản được, nên đã được thông qua một cách suôn sẻ.

Lần này, trong kỳ chọn môn học cho học kỳ đầu năm hai, Giang Ly đã đăng ký tất cả các môn học năm nhất của ngành hóa, lấp đầy thời khóa biểu của mình hơn bao giờ hết.

Khi nhìn thấy thời khóa biểu của Giang Ly, Trần Oanh và Vệ Điềm Điềm đều hít sâu một hơi:

“Lịch học này quá nhiều rồi… Ngày nào cũng phải dậy sớm từ thứ Hai đến thứ Sáu!”

Không chỉ là dậy sớm. Thực tế, từ sáng đến tối các ngày từ thứ Hai đến thứ Sáu, lịch học của cô gần như kín đặc!

Thậm chí, vì không đủ thời gian trống từ thứ Hai đến thứ Sáu, cô đã chọn môn thể dục vào tối Chủ nhật.

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Vệ Điềm Điềm hỏi:

“Chủ nhật cậu còn phải đi quay video ăn uống, tối về còn phải học thể dục sao?”

Giang Ly mỉm cười:

“Thế chẳng phải vừa hay sao? Ăn no rồi vận động một chút cho tiêu hóa.”

Vệ Điềm Điềm không hiểu:

“Sao cậu phải cố gắng như vậy…”

Giang Ly liếc nhìn Khúc Nhan đang đứng cạnh mình, ánh mắt dừng lại ở chiếc áo thí nghiệm trắng tỏa sáng vàng rực rỡ.

Haizz, còn cách nào khác chứ? Ai bảo cô lại “thèm khát” công đức trên người bà ấy đến vậy!

Kết thúc năm nhất, Giang Ly có hai tháng nghỉ hè. Ngoài việc quay video ăn uống, cô dành hết thời gian còn lại để tự học các môn cơ bản của ngành hóa.

Những môn năm nhất ngành hóa và cả những môn năm hai, Giang Ly đều đăng ký học trong năm hai. Nhưng một số môn năm hai yêu cầu kiến thức cơ bản của năm nhất. Những kiến thức này, các sinh viên ngành hóa đã được học, còn Giang Ly thì chưa, nên cô phải tự học để bù lại trong kỳ nghỉ hè này.

Trong học kỳ tới, lịch học dày đặc, lại phải quay video ăn uống, Giang Ly không dám dựa vào sự thông minh của mình để dồn hết mọi thứ đến học kỳ sau, mà bắt đầu lên kế hoạch từ trước, tự học ngay từ kỳ nghỉ hè.

Vậy nên, kỳ nghỉ hè của Giang Ly gần như không có một ngày rảnh rỗi. Ngay cả Khúc Nhan, người vốn có động lực mạnh mẽ và hiệu suất làm việc cao, cũng bất ngờ trước khả năng tự giác của Giang Ly. Bà nói với cô:

“Sau này em có muốn làm nghiên cứu không? Nếu em làm, chắc chắn sẽ tiến rất xa trên con đường này.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Để có thể tiến xa trong nghiên cứu khoa học, điều quan trọng nhất là phải kiên trì và chịu đựng được sự cô đơn. Khúc Nhan thừa nhận rằng khi học đại học, thạc sĩ, tiến sĩ, bà không phải là người thông minh nhất trong lớp, nhưng là người kiên nhẫn nhất. Khi người khác kiếm tiền, bà ở phòng thí nghiệm; khi người khác mua nhà, bà ở phòng thí nghiệm; khi người khác kết hôn và đi tuần trăng mật, bà vẫn ở phòng thí nghiệm. Hơn nữa, khi nhìn bạn bè xung quanh kiếm tiền, mua nhà, kết hôn, bà chỉ chúc phúc, không hề ghen tỵ, lại càng không bị d.a.o động.

Khúc Nhan ngạc nhiên nhận ra rằng sự nỗ lực và tự giác của Giang Ly thậm chí còn vượt trội hơn cả bà khi học đại học. Nhớ lại thời sinh viên, bà từng không có định hướng rõ ràng vào năm nhất và năm hai. Dù học rất nghiêm túc từng môn học, nhưng thời gian còn lại chủ yếu là ăn chơi với bạn bè, thậm chí trong kỳ nghỉ hè và đông hầu như không động đến sách vở. Mãi đến năm ba, khi tham gia nhóm nghiên cứu, bà mới có mục tiêu rõ ràng và ngừng lười biếng.

Nhưng khi nghe Khúc Nhan hỏi, Giang Ly chỉ lắc đầu:

“Nghiên cứu à? Tạm thời em chưa có ý định.”

“Nếu làm nghiên cứu, ngày nào cũng ở trong phòng thí nghiệm, thì sẽ chẳng gặp được—”

Khúc Nhan ngạc nhiên tiếp lời:

“Gặp được ai? Hóa ra em thích giao tiếp xã hội?” Bà đã quen Giang Ly một thời gian nhưng không nhận ra cô là người thích náo nhiệt.

Giang Ly sửa lại:

“Chẳng gặp được ma nào cả.”

Ngày nào cũng ở trong phòng thí nghiệm thì không thể gặp được linh hồn, không gặp được linh hồn thì không thể tích lũy công đức. Vậy làm nghiên cứu = không có công đức.

Không đáng, không đáng.

Khi biết Giang Ly không có ý định làm nghiên cứu, Khúc Nhan lại khuyên cô nên thư giãn một chút:

“Nếu em chỉ muốn đứng top 10% cả hai chuyên ngành thì không cần phải nỗ lực quá mức như vậy. Nghỉ hè cứ thư giãn đi.”

Giang Ly lắc đầu:

“Không sao đâu, em thấy hiện tại như thế này rất tốt.”

Cô không cảm thấy mệt mỏi. Dù bận rộn, nhưng quá trình học tập lại khiến cô cảm thấy tràn đầy ý nghĩa.

Việc siêu độ Khúc Nhan có vẻ là nhiệm vụ khó khăn nhất mà Giang Ly từng gặp, nhưng trong quá trình này, kiến thức mà cô học được lại là của riêng cô. Hơn nữa, những lần siêu độ trước đây cũng không dễ dàng gì. Ví dụ, khi siêu độ Nghiêm Trân Hương, cô vừa phải giả làm nhân viên thời vụ, vừa tự tay làm mì, tốn không ít công sức. Điều mệt mỏi nhất chính là giai đoạn đầu khi phải chung sống với Nghiêm Trân Hương.

Hay khi siêu độ La Bích Phân, ngày nào cô cũng phải chạy qua lại giữa viện phúc lợi, studio chụp ảnh và bệnh viện. Tâm trạng lúc nào cũng nặng nề, vì mỗi ngày mà Cốc Khiếu Khiếu chưa được cứu, mỗi ngày mà kẻ ác chưa bị trừng trị, là mỗi ngày cô không dám nghỉ ngơi.

So với những lần trước, việc học hành để hoàn thành chấp niệm của Khúc Nhan gần như là một niềm vui nhẹ nhàng.
 
Thiếu Nữ Linh Môi Trên Con Đường Trở Thành Ảnh Hậu
Chương 64: Chương 64



Bất kỳ khó khăn nào gặp phải trong quá trình tự học, Giang Ly đều có Khúc Nhan bên cạnh giải đáp ngay lập tức.

Luôn sẵn sàng, dạy tận nơi.

Chỗ nào không biết thì hỏi chỗ đó!

Khai giảng năm hai, khi gặp lại Giang Ly, Vệ Điềm Điềm lập tức kêu lên:

“Sao cậu trắng hơn rồi!”

Giang Ly sờ lên mặt mình:

“Thật à? Có lẽ vì nghỉ hè tớ ít ra ngoài thôi.”

Vệ Điềm Điềm, sau kỳ huấn luyện quân sự năm nhất, đã mất cả một năm để phục hồi làn da. Nhưng nghỉ hè vừa rồi, cô cùng bố mẹ đi biển, lại bị đen đi. Dù cô đã thề là mình bôi kem chống nắng đầy đủ và che ô cẩn thận, nhưng vẫn không ngăn được việc bị rám nắng.

“Thật ghen tỵ với cậu! Sao cậu phơi nắng cũng không đen, mà ở nhà lại trắng hơn thế này.” Vệ Điềm Điềm vốn định hỏi Giang Ly dùng loại mỹ phẩm nào, nhưng rồi lại nhớ ra mỹ phẩm của Giang Ly đều là do cô và Trần Oanh giới thiệu, nên chỉ có thể cảm thán rằng Giang Ly đúng là có làn da trời phú.

Không giống như năm nhất, cả ba cùng đi học tất cả các lớp, bước vào năm hai, ba người chọn chuyên ngành thứ hai khác nhau, nên chỉ còn một nửa số lớp là học chung.

Đối với Trần Oanh và Vệ Điềm Điềm, là một nửa; nhưng với Giang Ly, thì là chưa đến một nửa.

Khi nhìn thời khóa biểu của Giang Ly, cả hai đều không biết phải nói gì. Một lúc sau, Trần Oanh vỗ vai cô:

“Kỳ này cậu không cần đi giữ chỗ ở phòng tự học nữa, chuyện giữ chỗ cứ để bọn mình lo. Dù sao cậu cũng chẳng còn mấy thời gian để đến đó.”

Thời gian của Giang Ly đã bị lấp đầy bởi các lớp học.

Điều khiến Trần Oanh và Vệ Điềm Điềm kinh ngạc hơn nữa là, dù lịch học dày đặc như vậy, Giang Ly vẫn gia nhập nhóm nghiên cứu của ngành hóa học. Cô thậm chí mỗi tuần phải tham gia họp nhóm cùng các nghiên cứu sinh và tiến sĩ. Giáo sư Phương còn cho phép cô chọn một nhóm nghiên cứu để tham gia, dưới sự hướng dẫn và giám sát của các anh chị, thực hiện một số thao tác thí nghiệm đơn giản.

Dĩ nhiên, Giang Ly chọn nhóm nghiên cứu có nội dung gần nhất với lĩnh vực của Khúc Nhan.

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Dù được Giáo sư Phương cho phép, các anh chị trong nhóm vẫn chưa dám để cô trực tiếp thực hiện thí nghiệm. Nhiệm vụ được giao cho cô đều là những việc đơn giản nhất, chủ yếu là ghi chép dữ liệu và rửa ống nghiệm.

Giang Ly không hề than phiền, cô hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ được giao, dù cho đó là việc nhỏ nhất.

Trên thực tế, lẽ ra trình tự đúng là: học kỳ này, Giang Ly phải đạt top 10% ngành hóa trong kỳ thi cuối kỳ, sau đó mới nộp đơn xin Giáo sư Phương làm giáo viên hướng dẫn, rồi mới được vào nhóm nghiên cứu và phòng thí nghiệm của ông.

Nhưng hiện tại, vì Giáo sư Phương rất quý mến Giang Ly, cô đã nhảy qua hai bước đầu, trực tiếp vào nhóm nghiên cứu và phòng thí nghiệm!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Khúc Nhan không biết mối quan hệ đặc biệt giữa Giang Ly và Giáo sư Phương, nên rất ngạc nhiên trước sự linh hoạt này:

“Giáo sư Phương thậm chí chưa thấy điểm số của em trong các môn hóa học… sao ông ấy đã đồng ý để em vào nhóm nghiên cứu và phòng thí nghiệm của mình rồi?”

Mặc dù Giang Ly là người đứng đầu ngành tài chính, nhưng học giỏi tài chính không có nghĩa là sẽ học giỏi hóa học.

Giang Ly không giải thích nhiều với Khúc Nhan, chỉ nói:

“Trực tiếp vào phòng thí nghiệm chẳng phải rất tốt sao? Như vậy có thể nhanh chóng hoàn thành chấp niệm của cô hơn.”

Hiện tại, điều Giang Ly cần làm là quan sát và học hỏi nhiều hơn trong phòng thí nghiệm, dưới sự giúp đỡ của các anh chị nghiên cứu sinh và giáo viên riêng là Khúc Nhan, nhanh chóng thành thạo các thao tác.

Ngoài việc ghi dữ liệu và rửa ống nghiệm, Giang Ly chủ động yêu cầu thực hiện một số thao tác đơn giản, từng bước tiến bộ. Mỗi lần cô đề nghị đều khó hơn lần trước một chút, nhưng không quá mức.

Dần dần, sự tin tưởng của các anh chị trong nhóm nghiên cứu dành cho Giang Ly được xây dựng qua từng ngày. Ấn tượng ban đầu về cô từ “cô sinh viên ngành tài chính dễ làm nổ tung phòng thí nghiệm” đã biến thành “cô em khóa dưới nghiêm túc, có tài năng thực nghiệm đáng kinh ngạc.”

Mỗi khi gặp một thao tác thí nghiệm mới, ban đầu Khúc Nhan sẽ nhập vào người Giang Ly để hướng dẫn, nhưng chỉ sau một hoặc hai lần, Giang Ly đã có thể tự mình thực hiện.

Khúc Nhan kinh ngạc nói:

“Em làm việc rất có tổ chức, điều đáng quý nhất là tay em cực kỳ vững.”

Giang Ly cười:

“Nếu không có tổ chức, làm sao thu phục được ác linh? Nếu tay không vững, làm sao vẽ được bùa?”

Khi thu phục ác linh, chỉ cần sai một bước nhỏ là có thể mất mạng. Vẽ bùa mà tay run nhẹ một cái, lá bùa cũng sẽ hỏng ngay.

Khúc Nhan bật cười:

“Nếu tôi biết những điều này khi còn sống, nhất định sẽ kéo vài người trong giới huyền môn đi học hóa học!”

Giang Ly: …

Kỳ thi cuối kỳ học kỳ một năm hai, Giang Ly không phụ lòng mong đợi, lọt vào top 10% ngành hóa, không làm Giáo sư Phương mất mặt.

Từ đó, Giáo sư Phương chính thức trở thành giáo viên hướng dẫn của Giang Ly trong ngành hóa học.

Khi Giáo sư Phương giới thiệu Giang Ly, thành viên mới của nhóm nghiên cứu, với mọi người, các anh chị nghiên cứu sinh đều bật cười. Dù sao, họ đã làm việc cùng cô cả học kỳ, quen thuộc đến mức không thể quen hơn, nên màn giới thiệu của giáo sư có vẻ thừa thãi.
 
Thiếu Nữ Linh Môi Trên Con Đường Trở Thành Ảnh Hậu
Chương 65: Chương 65



về thành tích ngành tài chính, Giang Ly vẫn giữ vững ngôi vị đầu bảng. Điều này khiến Trần Oanh và Vệ Điềm Điềm vừa ngạc nhiên vừa cảm thán, đòi Giang Ly mời đi ăn mừng. Còn những bạn cùng lớp, những người từng nghĩ mình có cơ hội vượt qua Giang Ly vì cô bận rộn với chuyên ngành thứ hai và phòng thí nghiệm, thì đều thất vọng.

Tuy đã đủ điều kiện để xin giáo viên hướng dẫn ngành tài chính, nhưng Giang Ly tạm thời chưa nộp đơn.

Bởi vì việc giúp Khúc Nhan hoàn thành chấp niệm đã đủ khiến cô bận rộn, chưa kể công ty quản lý của cô còn sắp xếp thêm một công việc mới:

Trong chương trình truyền hình thực tế sắp tới của kênh Sơn Trúc Đài, “Cùng vào bếp nào”, cần một người vừa hiểu biết về ẩm thực, vừa biết nấu ăn và có thể xây dựng hình tượng “học bá.” Công ty quản lý Tinh Dật đã giành được cơ hội này cho Giang Ly.

Người quản lý Lục Linh, khi nhận được tin, đã phấn khích gọi điện cho Giang Ly:

“Em biết nấu ăn không? Nếu không biết thì học gấp đi! Chị sẽ tìm ngay giáo viên dạy nấu ăn cho em!”

Giang Ly tuy tự lập từ nhỏ, nhưng vì toàn ăn cơm ngoài, nên ít có cơ hội vào bếp.

Cô vừa định nói với Lục Linh rằng mình không biết nấu ăn, thì nghe Khúc Nhan nói:

“Tôi biết nấu ăn! Làm được thí nghiệm hóa học thì chuyện nấu ăn chỉ là chuyện nhỏ!”

“Hãy nói với quản lý của em là không cần tìm giáo viên. Tiết kiệm thời gian đó để làm thí nghiệm. Đến khi quay chương trình, cứ để tôi ra tay! Không dám nói đạt trình độ đầu bếp, nhưng trong lĩnh vực món ăn gia đình thì chắc chắn không ai sánh kịp!”

Giang Ly tin tưởng Khúc Nhan, nên trả lời với Lục Linh:

“Em biết nấu ăn, và nấu món gia đình thì rất ổn.”

Lục Linh nghe vậy thì yên tâm:

“Tốt lắm, vậy đỡ phải tìm giáo viên gấp. Món gia đình là đủ rồi, khán giả cũng không mong các khách mời đều là đầu bếp chuyên nghiệp.”

Dù vậy, vì cẩn thận, Lục Linh vẫn dặn:

“Dạo này em thử làm vài món, chụp ảnh gửi chị xem. Món ăn không chỉ phải ngon, mà còn phải đẹp, trông thật bắt mắt trên màn hình.”

Thông thường, món ăn gia đình ít chú trọng trình bày, nên Lục Linh nghĩ nếu cần, có thể tìm giáo viên dạy Giang Ly cách trang trí món ăn.

Nghe vậy, Khúc Nhan lại đảm bảo với Giang Ly:

“Trang trí món ăn không thành vấn đề, việc này có gì khó đâu, nhìn qua là làm được.”

“Em có đôi tay vẽ bùa, tôi có đôi tay làm thí nghiệm. Chúng ta mà còn bị việc này làm khó thì đúng là vô lý!”

Giang Ly cảm thấy Khúc Nhan nói có lý. Dù không có Khúc Nhan, cô cũng tự tin mình có thể làm tốt, nên cô rất thoải mái nói với Lục Linh:

“Trang trí món ăn em cũng biết. Ngày mai em gửi ảnh cho chị xem.”

Hôm sau, Giang Ly đi chợ mua nguyên liệu. Sau đó để Khúc Nhan nhập vào cơ thể mình, nấu một loạt món ăn, từ món mặn, món chay cho đến canh.

Quả nhiên, Khúc Nhan không hề nói quá. Khi Giang Ly giao toàn quyền điều khiển cơ thể cho Khúc Nhan, bà lập tức trổ tài. Từ rửa rau, cắt gọt cho đến nấu nướng, mọi thao tác đều thuần thục, gọn gàng. Bà sắp xếp thời gian hoàn hảo, cùng lúc xử lý hai bếp và một bàn làm việc, không chút lúng túng.

Điều duy nhất khiến Giang Ly cảm thấy hơi khó hiểu là, bất kể nấu món gì, Khúc Nhan cũng thêm đường. Một thìa, hai thìa, ba thìa, như thể đường là gia vị không thể thiếu, cứ thế liên tục cho vào nồi.

Giang Ly ngạc nhiên hỏi Khúc Nhan:

“Gà kho thì cần cho đường à?”

Khúc Nhan trả lời:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“Đúng vậy, đường giúp món này lên màu đẹp hơn.”

Giang Ly chấp nhận lời giải thích đó và ghi nhớ cẩn thận từng bước làm gà kho. Sau đó cô tiếp tục hỏi:

“Đậu que xào khô cũng cần cho đường?”

Khúc Nhan đáp:

“Đúng, đường giúp món này thêm đậm đà.”

Điều bất ngờ nhất là khi Khúc Nhan nấu món canh sườn hầm khoai môn, bà cũng cho khá nhiều đường. Giang Ly thắc mắc:

“Canh này đâu phải canh ngọt… Cho đường vào liệu có làm vị kỳ lạ không?”

Khúc Nhan rất tự nhiên nói với Giang Ly:

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

“Không lạ đâu, đường trong canh sườn hầm khoai môn cũng để tăng hương vị.”

Bà chỉ dẫn thêm:

“Đường là loại gia vị kỳ diệu nhất. Bất kể món ăn nào, chỉ cần cho một chút đường, hương vị sẽ trở nên tuyệt vời hơn.”

Dù vẫn còn nghi ngờ, Giang Ly cẩn thận múc một muỗng canh sườn hầm khoai môn nếm thử. Sau đó, ánh mắt cô lộ vẻ ngạc nhiên thích thú:

“Thật sự rất ngon!”

Một chút ngọt dịu thoảng qua, đúng như Khúc Nhan nói, làm tăng thêm vị ngon đậm đà cho món canh, hoàn thiện hương vị tổng thể.

Giang Ly tiếp tục nếm thử gà kho và đậu que xào khô. Mỗi món đều có hương vị tuyệt hảo. Cô chân thành khen ngợi Khúc Nhan qua suy nghĩ:

“Thật sự rất ngon!”

Khúc Nhan đáp lại bằng ý nghĩ:

“Đương nhiên, khi tôi du học nước ngoài, tôi thường xuyên tự nấu ăn. Sau khi về nước, tôi cũng thi thoảng tự nấu.”

“Nếu vậy, tay nghề của tôi đã được kiểm chứng. Giờ chúng ta có thể tiết kiệm thời gian để làm thí nghiệm rồi, đúng không?”

Giang Ly gật đầu đồng ý, sau đó chụp ảnh hai món mặn một món canh và gửi cho Lục Linh.

Lục Linh nhìn thấy ảnh chụp các món ăn đẹp mắt, bày biện tinh tế, không khỏi ngạc nhiên vui mừng:

“Không ngờ em lại giỏi đến vậy!”

“Gà kho và đậu que xào, những món gia đình đơn giản, mà em trình bày đẹp đến thế này!”

“Sao em không nói sớm là em biết nấu ăn? Biết nấu ăn là điểm cộng lớn cho một người làm nội dung về ẩm thực đấy!”

“Không được, chị phải lên kế hoạch bổ sung thêm nội dung em tự nấu ăn vào video… Chắc chắn fan sẽ thích lắm…”

Giang Ly: … Đừng mà!
 
Thiếu Nữ Linh Môi Trên Con Đường Trở Thành Ảnh Hậu
Chương 66: Chương 66



Người biết nấu ăn là Khúc Nhan chứ không phải cô. Nếu sau này Khúc Nhan đi đầu thai, cô biết phải làm sao đây?

Khúc Nhan, đang trong cơ thể Giang Ly, cảm nhận được suy nghĩ của cô và nói:

“Đừng lo, nấu ăn rất đơn giản. Trong chương trình, tôi sẽ ở trong cơ thể em và hướng dẫn em nấu vài món. Sau đó em sẽ tự học được thôi.”

“Chẳng phải em đã dễ dàng làm quen với thí nghiệm hóa học như vậy sao? Nấu ăn còn đơn giản hơn nhiều!”

Nghe Khúc Nhan nói, Giang Ly âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Địa điểm quay chương trình “Cùng vào bếp nào” là một hòn đảo giữa hồ thuộc địa phận thành phố, phong cảnh tuyệt đẹp, cách Đại học Z hơn hai giờ đi xe.

Dù không xa, nhưng Giang Ly không thể đi về trong ngày, nên cô phải xin phép nghỉ ở cả hai khoa: tài chính và hóa học.

Nhờ thành tích và biểu hiện xuất sắc, cả hai khoa đều dễ dàng chấp thuận yêu cầu của cô. Trong thời gian quay chương trình, các giáo viên sẽ được thông báo trước để không tính cô vắng mặt vào tỷ lệ chuyên cần, miễn là cô đạt kết quả tốt trong kỳ thi cuối kỳ.

Dù Giang Ly chỉ thấp giọng nói với Trần Oanh và Vệ Điềm Điềm trong phòng rằng mình sẽ đi quay chương trình, tin tức này vẫn lan khắp cả hai khoa. Là vì Giang Ly vừa là học bá, vừa là hoa khôi của hai khoa, lại là người làm nội dung về ẩm thực mà không giấu diếm danh tính. Nhiều bạn cùng lớp đã theo dõi tài khoản mạng xã hội của cô.

Trước khi cô lên đường, thậm chí Giáo sư Phương cũng động viên:

“Cố lên!”

Nói xong, ông chợt nhận ra có gì đó không đúng, vội vàng giải thích:

“Thầy nghe các anh chị nói thôi…” chứ không phải vì ông xem video ăn uống của cô mà biết chuyện này.

Giang Ly hiểu ý, nhưng vẫn nở nụ cười ngoan ngoãn của một học trò đối với giáo viên:

“Thầy cứ yên tâm, em sẽ quay chương trình thật tốt, mà không để ảnh hưởng đến việc học đâu.”

Chương trình “Cùng vào bếp nào” chia các khách mời thành ba nhóm để thi đấu. Giang Ly được xếp vào nhóm A, gồm năm thành viên:

1.Lương Viện: Nam, 22 tuổi, vừa tốt nghiệp Học viện Điện ảnh. Là một ngôi sao trẻ mới nổi, kiểu hình tương tự như Tịch Hòa Quang, người bị bắt vì sử dụng mai thúy. Sau khi Tịch Hòa Quang ngã ngựa, Lương Viện nhanh chóng thay thế, nhận được nhiều cơ hội, độ nổi tiếng đang rất cao.

2.Đàm Tĩnh Chi: Nữ, 33 tuổi, xuất thân từ sân khấu kịch, từng đóng phim truyền hình và điện ảnh. Dù có kỹ năng diễn xuất xuất sắc, nhưng chưa từng thực sự nổi tiếng. Hiện tại, cô có thái độ sự nghiệp khá thoải mái, nhận lời nếu có dự án, còn không thì tiếp tục diễn kịch.

3.Thang Gia Thật: Nam, 28 tuổi, không còn được gọi là “tiểu thịt tươi” (ngôi sao trẻ) nữa, nhưng năm nay bất ngờ nổi lên nhờ vai nam thứ bi kịch trong một bộ phim cổ trang. Khán giả bắt đầu tìm kiếm những vai anh từng diễn, và ngạc nhiên nhận ra rằng trước đây mình không hề chú ý đến vẻ điển trai của anh.

4.Hạ Nam Đồng: Nam, 21 tuổi, giống Giang Ly, là khách mời “người thường”. Anh tốt nghiệp đại học từ hai năm trước, do nhảy lớp nhiều lần. Sau khi tốt nghiệp đại học ở nước ngoài, Hạ Nam Đồng bắt đầu kỳ nghỉ Gap Year. Ban đầu dự định kéo dài một năm, nhưng đã thành hai năm, và có thể thành ba, bốn năm, vì hiện tại anh là một blogger du lịch nổi tiếng với hàng trăm nghìn người theo dõi, thu nhập đủ để anh tiếp tục hành trình của mình.

Trong nhóm A, Giang Ly là người nhỏ tuổi nhất. Quản lý của cô, Lục Linh, đi theo để hỗ trợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên Lục Linh tiếp xúc với việc quay chương trình thực tế, nên còn căng thẳng hơn cả Giang Ly.

Giang Ly và Khúc Nhan đều không hiểu Lục Linh đang lo lắng điều gì:

“Cứ làm theo yêu cầu của chương trình là được, đúng không?”

Lục Linh không hiểu tại sao Giang Ly lại có thể bình tĩnh đến thế:

“Đây là lần đầu tiên em tham gia chương trình! Chương trình của Sơn Trúc Đài, em có biết đây là cơ hội quý giá thế nào không?”

“Nếu em nổi tiếng qua chương trình này, có thể ngay lập tức trở thành ngôi sao hàng đầu trong giới mạng!”

“Còn nếu biểu hiện không tốt, lượng fan khó khăn lắm mới tích lũy được sẽ rời đi ào ào đấy!”

“Tiến một bước, biển rộng trời cao; lùi một bước, không còn đường mà đi. Sao mà không căng thẳng được chứ?”

Trong tâm trạng cực kỳ căng thẳng của Lục Linh, Giang Ly bắt đầu ngày quay đầu tiên của chương trình.

Năm người tham gia được chương trình phát cho một khoản kinh phí giới hạn, cùng nhau đi chợ mua nguyên liệu, sau đó nấu một bàn ăn để mời các khách mời chấm điểm món ăn.

Trong số năm khách mời, người có thể thực sự nấu ăn chỉ có Thang Gia Thật, những người còn lại chỉ biết làm các công việc phụ trong bếp. Vì vậy, Giang Ly và Thang Gia Thật trở thành hai đầu bếp chính.

Giang Ly phụ trách ba món: thịt kho tàu, rau xà lách xào tỏi, và canh rong biển đậu hũ. Sau khi chuyển quyền kiểm soát cơ thể cho Khúc Nhan, bà lập tức bắt đầu xử lý cả ba món ăn cùng lúc một cách điêu luyện.

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Nhìn động tác mượt mà của Giang Ly, quay phim lập tức lại gần quay cận cảnh.

Hạ Nam Đồng nhận thấy sự chú ý của máy quay hướng về phía Giang Ly, đoán rằng những cảnh này chắc chắn sẽ được giữ lại khi dựng phim, nên cũng ghé sang bắt chuyện.

“Bạn mở bộ đếm thời gian trong bếp để làm gì vậy?”

Đang trong trạng thái chia sẻ cảm giác với Khúc Nhan, Giang Ly trả lời:

“Tôi đang bấm giờ để xem tỏi đã nghiền được bao lâu.”

Hạ Nam Đồng: ?

Thấy vẻ mặt khó hiểu của Hạ Nam Đồng, Giang Ly giải thích:

“Khi nghiền nát tỏi, cần để ít nhất 14 phút để tạo ra allicin – hợp chất gây vị cay đặc trưng. Trong tỏi có chứa alliin và enzyme alliinase, chúng phân bố ở các phần khác nhau. Khi tỏi bị nghiền nát, alliinase sẽ tác động lên alliin, tạo ra allicin qua quá trình thủy phân.”

Hạ Nam Đồng: ??
 
Thiếu Nữ Linh Môi Trên Con Đường Trở Thành Ảnh Hậu
Chương 67: Chương 67



Không hiểu nhưng cũng ngại hỏi thêm, Hạ Nam Đồng nhìn thấy Giang Ly đang cho muối nở vào nước nấu rong biển, vội vàng ngăn lại:

“A! Đây là muối nở, không phải muối! Bạn cho nhầm rồi!”

Giang Ly tránh tay của Hạ Nam Đồng, tiếp tục cho muối nở vào nồi:

“Không nhầm đâu. Khi nấu rong biển, thêm một chút kiềm sẽ làm rong biển mềm hơn. Rong biển chứa polysaccharide alginate, vốn không tan trong nước nhưng tan trong kiềm. Kiềm phản ứng với alginate tạo ra alginate natri hòa tan, giúp đẩy nhanh quá trình làm mềm rong biển.”

Hạ Nam Đồng: ???

Từ đó, Hạ Nam Đồng chỉ im lặng đứng bên cạnh để xuất hiện trong khung hình, không dám hỏi thêm gì.

Khi thịt kho tàu của Giang Ly ra lò, tỏa hương thơm nức, Hạ Nam Đồng cố gắng hỏi một câu có vẻ an toàn hơn:

“Wow! Thịt kho của bạn thơm quá! Có bí quyết gì không?”

Giang Ly trầm ngâm vài giây rồi trả lời:

“Bí quyết à? Nếu có thì chính là kiểm soát phản ứng Maillard.”

Hạ Nam Đồng: …

Cô ấy đã quá tự tin rồi.

Phản ứng Maillard là gì? Hạ Nam Đồng chưa từng nghe qua.

Sau đó, Hạ Nam Đồng quyết định rút lui, đứng cách xa Giang Ly một chút và quay sang giúp Đàm Tĩnh Chi làm các công việc phụ trong bếp.

Đạo diễn theo dõi Giang Ly qua màn hình, thấy Hạ Nam Đồng không hỏi thêm về phản ứng Maillard thì nhắc nhở qua tai nghe:

“Hỏi cô ấy phản ứng Maillard là gì đi.”

Quay phim ngoan ngoãn hỏi, Giang Ly trả lời một cách nghiêm túc:

“Phản ứng Maillard xảy ra khi axit amin hoặc protein phản ứng với đường khử trong môi trường nhiệt độ cao và ít nước, tạo ra các chất màu nâu. Phản ứng này không chỉ ảnh hưởng đến màu sắc của thực phẩm mà còn đóng vai trò quan trọng trong việc tạo ra hương vị thơm ngon.”

“Trong khoảng nhiệt độ nấu ăn, các sản phẩm từ phản ứng Maillard vừa không độc, vừa mang lại mùi hương hấp dẫn và màu sắc quyến rũ – yếu tố quan trọng tạo nên sức hấp dẫn của món thịt kho, cá kho.”

“Phản ứng giữa các loại axit amin và đường khác nhau sẽ tạo ra các hương vị khác nhau. Ví dụ, leucine phản ứng với glucose ở nhiệt độ cao sẽ tạo ra mùi bánh mì thơm ngon. Hương vị của thịt kho tàu phức tạp hơn, có thể là kết quả của nhiều phản ứng giữa các axit amin và các loại đường khác nhau.”

“Cơ chế của phản ứng Maillard rất phức tạp. Lượng đường, nhiệt độ, mức độ ngưng tụ và trùng hợp của phản ứng có thể làm thay đổi hương vị và màu sắc của thịt kho. Tôi đã thử nghiệm nhiều điều kiện phản ứng khác nhau và cuối cùng tìm được cách ngon nhất: đun nóng dầu đến 60% nhiệt độ cao, cho vào 15 viên đường phèn, khuấy đều trên lửa lớn cho đến khi đường tan chảy và xuất hiện bọt nhỏ, rồi nhanh chóng cho thịt ba chỉ vào.”

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Quay phim: ???

Quay phim chỉ hiểu được chi tiết “15 viên đường phèn,” liền nghi ngờ:

“15 viên đường phèn? Ý bạn là 5 viên chứ?”

Giang Ly chắc chắn đáp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“Chính xác là 15 viên. Chỉ như vậy phản ứng Maillard mới đạt được hiệu quả tối đa, tạo ra món thịt kho vừa ngon vừa đẹp.”

Quay phim vẫn bán tín bán nghi nhưng không dám hỏi thêm vì thấy Giang Ly quá tự tin. Có lẽ… 15 viên đường phèn thực sự sẽ làm món ăn ngon hơn?

Quá trình nấu ăn của nhóm A diễn ra rất thuận lợi.

Giang Ly và Thang Gia Thật làm bếp chính, ba người còn lại hỗ trợ, nhanh chóng hoàn thành bàn ăn. Sau đó, các khách mời chấm điểm được mời lên bàn để thử từng món và chấm điểm.

Máy quay cận cảnh từng món ăn trên bàn. Rõ ràng, món thịt kho và rau xà lách xào tỏi của Giang Ly được trình bày tinh tế hơn cả. Các món ăn được bày gọn gàng ở giữa đĩa lớn, xung quanh được trang trí bằng sốt và rau củ, tạo cảm giác hấp dẫn hơn hẳn.

Khách mời đầu tiên lấy một bát canh rong biển đậu hũ để thử. Đây cũng là món do Giang Ly nấu.

Bốn khách mời khác của nhóm A đều căng thẳng quan sát, chỉ riêng Giang Ly là vẫn giữ vẻ bình thản. Vì với sự giúp đỡ của Khúc Nhan, mỗi món ăn cô nấu đều được nếm thử trước khi bưng lên, chắc chắn không có vấn đề gì.

“Ơ… cái này…”

Ngoài dự đoán của Giang Ly, vị khách chấm điểm đầu tiên khi đưa muỗng canh vào miệng, biểu cảm lập tức thay đổi đầy phức tạp: môi mím chặt, má phồng lên, lông mày nhíu lại. Vài giây sau, người đó mới nuốt xuống, rồi phát ra vài âm thanh mơ hồ khó hiểu.

Rõ ràng, đây không phải là phản ứng khi thưởng thức món ngon.

Giang Ly kinh ngạc hỏi Khúc Nhan qua ý nghĩ:

“Chuyện gì xảy ra vậy? Chúng ta vừa nếm thử mà, không phải rất ngon sao?”

Khi nếm thử, cô cảm thấy canh rất ngon, nhưng nhìn biểu cảm của vị khách, Giang Ly không dám chắc nữa, vội hỏi Khúc Nhan, người vừa chia sẻ vị giác với cô.

Khúc Nhan cũng ngạc nhiên:

“Ngon mà? Hay đây là hiệu ứng chương trình cố ý tạo ra, kiểu muốn nâng cao trước khi ca ngợi?”

Dưới ánh mắt tò mò của mọi người, vị khách chấm điểm đầu tiên hơi lúng túng lên tiếng:

“À… tôi không ngờ canh rong biển đậu hũ này lại là… canh ngọt. Quả là rất sáng tạo!”

“Nhưng cá nhân tôi chỉ thích canh ngọt từ trái cây, còn rong biển đậu hũ ngọt thì hơi khó chấp nhận… Nếu chấm theo khẩu vị của tôi, tôi cho 60 điểm.”

Cả nhóm A, gồm Giang Ly và bốn người còn lại, đồng thanh hỏi:

“Canh ngọt?”

Bốn người nhìn về phía Giang Ly:

“Chúng ta thống nhất là món này không phải canh ngọt mà?”

Giang Ly nhìn bát canh trên bàn, còn ngạc nhiên hơn họ:

“Canh này là canh mặn mà! Sao lại thành canh ngọt được? Tôi đã nếm thử rồi!”

Không đợi vị khách thứ hai lên thử, bốn người còn lại vội vàng cầm muỗng múc canh.
 
Thiếu Nữ Linh Môi Trên Con Đường Trở Thành Ảnh Hậu
Chương 68: Chương 68



Lương Viện: “Ờ… đúng là ngọt thật…”

Đàm Tĩnh Chi: “Rong biển mặn ngâm trong canh ngọt… khó ăn thật sự…”

Thang Gia Thật: “Ban đầu tôi định bênh vực bạn, nhưng giờ tôi thấy 60 điểm cũng đã khá cao rồi.”

Hạ Nam Đồng: “Giang Ly, bạn nhầm đường với muối rồi à? Lúc cho muối, bạn có phải cho nhầm thành đường không?”

“À! Đợi đã! Tôi nhớ ra rồi, sau khi bạn cho một thìa muối, bạn cho thêm bốn thìa đường!”

“Khi đó tôi hỏi tại sao lại thêm đường, bạn nói một chút đường để tăng vị, làm phong phú hương vị!”

Hạ Nam Đồng lúc đó đã thấy nghi ngờ: Bốn thìa đường = một chút? Nhưng vừa bị Giang Ly giảng giải về “allicin hình thành từ sự phân giải của alliin” và “alginate phản ứng với kiềm tạo alginate natri hòa tan,” cô hoàn toàn không dám hỏi thêm.

Dưới ánh mắt mọi người, Giang Ly cẩn thận nếm thử một muỗng canh, ngạc nhiên nói:

“Không… không ngọt mà?”

“Cũng không phải hoàn toàn không ngọt, chỉ là một chút ngọt thoảng qua thôi. Các bạn không thấy như vậy canh sẽ đậm đà hơn sao?”

Bốn khách mời + một vị khách chấm điểm: …

Lương Viện thẳng thắn:

“Giang Ly, vị giác của bạn có vấn đề à?”

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Thang Gia Thật gật gù đồng tình:

“Đây rõ ràng là canh ngọt mặn pha lẫn. Vị vừa mặn vừa ngọt thế này thà làm canh ngọt hẳn còn hơn.”

Giang Ly chợt nhận ra điều gì, trong lòng khẽ giật mình.

Mỗi lần nếm món ăn, cô đều đang trong trạng thái để Khúc Nhan nhập thân – tức là vị giác của cô bị ảnh hưởng bởi Khúc Nhan.

Giang Ly nhớ lại chuyện khi siêu độ Phương Đồng Thi Tuệ, mọi món cô ăn đều không phải theo khẩu vị của cô mà là khẩu vị của Phương Đồng Thi Tuệ.

Cô hỏi Khúc Nhan qua ý nghĩ:

“Khúc Giáo sư, cô có phải… rất thích ngọt không?”

Khúc Nhan trả lời:

“Đúng rồi, tôi là người thành phố S. Từ nhỏ đến lớn ăn món gì cũng có đường, nên sức chịu ngọt của tôi cao hơn người bình thường một chút. Tôi ăn bánh ngọt mà bạn tôi thấy ngọt phát ngán, tôi lại thấy chưa đủ. Bạn tôi uống trà sữa 30% đường đã thấy vừa, tôi phải 100% mới thấy ngon…”

Cả hai người đồng thời chìm vào im lặng.

Giang Ly: … Tự mình làm khó mình. Rõ ràng cô biết Khúc Nhan sinh ra và lớn lên ở thành phố S, chỉ rời đi vài năm du học.

Giang Ly nói:

“Cô ra khỏi cơ thể tôi ngay bây giờ.”

Khúc Nhan chột dạ đồng ý:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“Được rồi.”

Khi Khúc Nhan vừa rời khỏi, Giang Ly lại nếm thử một muỗng canh rong biển đậu hũ – !!! Trời ơi, sao mà ngọt thế này?!

“Cùng vào bếp nào” phát sóng từng tập, quay đến đâu chiếu đến đó.

Tập đầu tiên, Giang Ly vốn được định hình là học bá thông thái, lại trở thành… người chịu trách nhiệm gây hài.

Bản dựng cuối cùng của chương trình cực kỳ thú vị:

Một giây trước, Giang Ly nghiêm túc giảng giải cách tạo ra alginate natri để làm mềm rong biển, ánh sáng khoa học rạng rỡ đầy tự tin tỏa ra từ cô.

Một giây sau, Hạ Nam Đồng với vẻ mặt bối rối, thấy Giang Ly cho bốn thìa đường vào nồi mà không dám nói gì.

Kết quả cuối cùng khiến khán giả cười đau cả bụng:

Rau xà lách xào tỏi ngọt ngào: 65 điểm.

Thịt kho tàu ngọt ngấy: 70 điểm, kèm đánh giá của khách mời:

“Món này nên gọi là thịt ba chỉ sốt mật ong.”

Thậm chí, câu nói tự tin của Giang Ly về “15 viên đường phèn” khi kiểm soát phản ứng Maillard, cùng lời chất vấn của quay phim, cũng được giữ lại trong chương trình.

“Giải tán thôi, cầm kịch bản không sai. Mặc dù không phải lỗi riêng của Giang Ly, nhưng kiểu hot girl mạng bán nhân thiết (xây dựng hình tượng) này thật sự không ưa nổi…”

Lúc đầu, Lục Linh thấy những lời bình luận như vậy cũng không quá bận tâm.

Chỉ cần có nhiệt độ (sự quan tâm của công chúng), thì chắc chắn sẽ có tranh cãi. Giang Ly đâu phải tiền tệ mà ai cũng yêu thích. Hơn nữa, trong tập đầu tiên, thời lượng lên hình của Giang Ly còn nhiều hơn cả ba ngôi sao, Lục Linh sớm đã dự đoán sẽ có không ít fan của các ngôi sao không hài lòng.

Tuy nhiên, rất nhanh chóng Lục Linh phát hiện có gì đó không đúng. Những bình luận tiêu cực vốn chỉ chiếm khoảng 1% trong biển bình luận “haha Giang Ly buồn cười quá,” bất ngờ tăng vọt lên 5%, rồi 10%, khiến người ta không thể không chú ý.

Đây rõ ràng không phải là xu hướng tự nhiên. Làm gì có chuyện người xem chương trình vào ngày thứ hai lại ghét Giang Ly nhiều hơn ngày đầu tiên, và ngày thứ ba lại ghét cô hơn ngày thứ hai?

Rõ ràng, có thủy quân (những tài khoản được trả tiền để tạo bình luận) đang vào cuộc bôi nhọ.

Lục Linh lập tức báo cáo với công ty. Công ty giải trí Tinh Diệu vốn có kinh nghiệm trong việc này, nhanh chóng xác định đúng là có thủy quân đang tấn công Giang Ly, đồng thời xác định những tài khoản dẫn dắt dư luận.

Nhưng vấn đề tiếp theo lại càng đau đầu hơn:

1.Ai đang thuê thủy quân tấn công Giang Ly?

2.Làm sao để phía Giang Ly đối phó?

Lục Linh nhanh chóng xin công ty cấp một khoản kinh phí mấy chục vạn để thuê thủy quân đối phó, tạo ra bình luận tích cực, đẩy lùi dư luận xấu.

Nhưng Giang Ly ngăn lại:

“Không cần làm vậy. Dễ bôi nhọ nhưng khó phản bác, mà đổ mấy chục vạn vào đây chưa chắc đã hiệu quả.”

“Rõ ràng, bây giờ những bình luận cho rằng tôi dễ thương, hài hước, và có sự đối lập đáng yêu vẫn chiếm hơn 80%, chỉ có 20% là tiêu cực. Nhưng 20% tiêu cực này lại thu hút sự chú ý hơn.”
 
Thiếu Nữ Linh Môi Trên Con Đường Trở Thành Ảnh Hậu
Chương 69: Chương 69



“Giống như trong hũ gạo có một con chuột, mọi người chỉ nhìn chằm chằm vào con chuột mà không để ý hũ gạo có bao nhiêu gạo. Đổ thêm gạo vào chẳng giải quyết được vấn đề, con chuột còn lăn lộn thêm vài vòng thì mọi công sức lại thành công cốc. Phải giải quyết từ gốc rễ.”

Lục Linh thở dài:

“Lý lẽ này tôi cũng hiểu… Thông tin tiêu cực luôn hấp dẫn hơn, nhất là với người như em – người mới không có lượng fan trung thành. Cộng đồng dễ tin theo định hướng của thủy quân.”

Lục Linh bóp trán, đầu óc căng thẳng:

“Nhưng công ty đã cố hết sức mà không tìm ra được ai là người đứng sau. Đối phương làm rất kín kẽ.”

Trong lòng Giang Ly đã có kế hoạch. Công ty không tìm ra, nhưng cô có thể.

Cô không biết nhiều về thủy quân, nhưng cô tin rằng bất kể là ai thuê thủy quân, chắc chắn đều phải liên lạc với họ, dù không tự mình liên lạc thì cũng nhờ trợ lý.

Giang Ly cùng Lục Linh lập một danh sách các đối tượng tình nghi hàng đầu.

Lục Linh viết tên những hot girl mạng từng cạnh tranh suất tham gia “Cùng vào bếp nào” lên giấy:

“Đây là những người đã tiếp xúc với chương trình. Người này bị loại vì ngoại hình không bằng em, người kia vì nấu ăn kém hơn em, còn người này thì không phù hợp với nhân thiết học bá mà chương trình muốn xây dựng…”

Giang Ly ngạc nhiên khi thấy hai hàng tên nhanh chóng được viết ra, hóa ra cô đã vượt qua nhiều đối thủ đến vậy? Điều này khiến việc điều tra phức tạp hơn cô tưởng.

Viết xong danh sách những đối thủ từng cạnh tranh mà không trúng, Lục Linh viết thêm tên của Hạ Nam Đồng:

“Hạ Nam Đồng cũng là hot girl mạng giống em, nhưng thời lượng lên hình của cô ấy thua xa em. Hơn nữa, những lúc em giảng giải kiến thức, biểu cảm ngơ ngác của cô ấy bị chụp lại làm meme, còn bị chế giễu trên mạng là không có học thức.”

Giang Ly cảm thấy việc chế giễu Hạ Nam Đồng thật vô lý:

“Hạ Nam Đồng đâu phải chuyên ngành hóa học, không biết những điều đó là bình thường mà?”

Lục Linh thở dài:

“Đúng vậy, nhưng anti-fan thì không nghĩ vậy. Tóm lại, Hạ Nam Đồng có đủ lý do để bất mãn với em, mà hiện giờ cô ấy cũng đang trực tiếp cạnh tranh với em trong mỗi tập tiếp theo.”

“Những hot girl mạng khác đã bị loại, chỉ là quá khứ. Nhưng Hạ Nam Đồng và em là hiện tại, cạnh tranh từng khung hình. Chỉ cần làm xấu hình ảnh của em, cô ấy sẽ hưởng lợi.”

Giang Ly đồng ý với phân tích của Lục Linh, sau đó bổ sung thêm ba cái tên: Lương Viện, Đàm Tĩnh Chi, và Thang Gia Thật.

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Lục Linh ngạc nhiên:

“Hả? Sao em nghĩ họ cũng có khả năng?”

Giang Ly gật đầu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“Dựa theo phân tích vừa rồi của chị, không chỉ Hạ Nam Đồng, mà cả ba người họ cũng có cạnh tranh với em.”

Lục Linh do dự:

“Ừm… nhưng họ đều là ngôi sao nổi tiếng, chẳng lẽ lại đi thuê thủy quân để bôi nhọ một hot girl mạng như em sao?”

“Quan trọng hơn, dù có nghi ngờ ai thì chúng ta cũng đâu điều tra được họ…”

Giang Ly dùng ý nghĩ nói với Khúc Nhan:

“Giáo sư Khúc, giúp tôi một việc được không?”

“An ninh nghiêm ngặt nhất cũng không ngăn được cô, camera kín cỡ nào cũng không quay được cô. Cô giúp tôi đến quan sát những đối tượng nghi ngờ, xem rốt cuộc ai là người đứng sau chuyện này.”

Khúc Nhan đề nghị trao đổi:

“Tôi có thể giúp em tìm ra người đó, nhưng sau khi quay xong chương trình, kỳ nghỉ đông năm nay em phải dành trọn trong phòng thí nghiệm.”

Giang Ly: “… Được thôi.”

Đột nhiên, cô cảm thấy nhớ bà mẹ nhiệt tình, hay làm việc thiện không công Nghiêm Trân Hương.

33.

Khúc Nhan lần lượt theo dõi từng người trong danh sách tình nghi, rất nhanh chóng xác định được trọng tâm điều tra – Lương Viện, chàng trai trẻ mới nổi.

“Nghi ngờ Lương Viện rất đơn giản, vì mỗi ngày cậu ta đều dành nhiều thời gian trên mạng để tìm kiếm các bình luận tiêu cực về Giang Ly. Cậu ta chuyển đổi qua lại giữa nhiều nền tảng mạng xã hội khác nhau, mỗi lần đều lướt điện thoại rất lâu.

Tất nhiên, hành động này của Lương Viện cũng có thể chỉ đơn thuần là vì bản tính tò mò, thích xem tin xấu. Nhưng trong danh sách nghi ngờ, không có ai khác lại tập trung chú ý đến những bình luận tiêu cực về Giang Ly nhiều như vậy, khiến Lương Viện trở thành đối tượng bị Khúc Nhan giám sát đặc biệt.

Giang Ly cũng đồng tình với suy đoán của Khúc Nhan. Đặt mình vào vị trí của Lương Viện, nếu cô là người đã trả tiền thuê thủy quân bôi nhọ người khác, chắc chắn cô cũng sẽ muốn kiểm tra hiệu quả, xem số tiền đó có bị lãng phí không.

Chỉ là tạm thời, Khúc Nhan vẫn chưa tìm được bằng chứng cho thấy Lương Viện liên lạc với thủy quân. Vì vậy, cậu ta chỉ là đối tượng bị nghi ngờ cao, chưa thể khẳng định Lương Viện chính là người đứng sau thuê thủy quân tấn công Giang Ly.

Chương trình “Cùng vào bếp nào” vẫn đang được ghi hình gấp rút. Sau bài học từ tập đầu tiên, khi nấu ăn, Giang Ly vẫn sẽ nhờ Khúc Nhan hỗ trợ, nhưng tuyệt đối không để thêm bất kỳ thìa đường nào vào nồi.

Do thói quen thêm đường khi nấu ăn của Khúc Nhan, mỗi lần nấu, Giang Ly đều phải hết sức kìm chế hành động của Khúc Nhan, cảm thấy rất mệt mỏi. Cuối cùng, cô quyết định lấy hẳn hũ đường khỏi quầy bếp của mình, đặt sang bàn chế biến của Thang Gia Thật.

Về phần chọn món ăn, Giang Ly chọn những món thanh đạm, mặn mà, và cả cay nồng… nhưng những món có vị chua ngọt, mặn ngọt, nói chung là liên quan đến vị ngọt, cô đều kiên quyết không động tới!

Tuy nhiên, với các món cay thì không thể tránh việc cần dùng một chút đường. Như người ta vẫn nói “Món Tứ Xuyên không thể thiếu một thìa đường,” rất nhiều món cay cần thêm một ít đường để tạo màu và tăng hương vị.
 
Back
Top Bottom