Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 260: Chương 260



Tay chân cô bủn rủn, cô yếu ớt đáp:

"Mệt."

Bùi Chi Hành cười, yết hầu lên xuống, nói:

"Sau khi về nước luyện tiếp."

"..."

Nếu không phải Lộ Tuệ Tuệ hết sức rồi, cô thật sự muốn hỏi anh, anh đang nói tiếng người à? Cái gì mà về nước luyện tiếp?

Cảm nhận được sự phản đối trong im lặng của cô, Bùi Chi Hành không nói những lời vô nhân tính nữa.

Anh ôm cô vào lòng, khẽ nói:

"Ngủ thôi."

"Ừm."

Lộ Tuệ Tuệ cố nói.

"Ngủ ngon."

"Ngủ ngon."

Bùi Chi Hành hôn lên khóe môi cô.

Sau khi đặt váy cưới xong, hai người về nước, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành lại trở nên bận rộn.

Lộ Tuệ Tuệ có một số quảng cáo cần quay, sau khi quay xong sẽ vào đoàn. Mà Bùi Chi Hành cũng cố gắng làm việc chăm chỉ để hoàn thành quý mới và khởi động các dự án mới.

Thời gian thấm thoắt, mấy tháng lại trôi qua.

Tháng năm, vì năm ngoái Lộ Tuệ Tuệ đóng phim luật sư nên giành được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của mảng phim truyền hình.

Hai năm nay cô trưởng thành quá nhanh, khi nhận được giải, dân cư mạng bắt đầu nghi ngờ không biết Tập đoàn Kinh Thịnh có mua giải không.

Tin này vừa xuất hiện, fan Lộ Tuệ Tuệ lập tức phản công mạnh mẽ.

Mua giải?

Cô cần à?

Cô là nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của "Ánh sáng", lấy được giải mảng điện ảnh mà không lấy được giải mảng truyền hình? Hơn nữa, diễn xuất của cô trong phim xuất sắc cực kỳ, giành giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất thôi mà, bộ có vấn đề gì hả?

Thậm chí fan còn cắt ghép các màn thể hiện của cô trong phim để chứng minh thực lực của cô, vả mặt đám anti fan.

Bản thân Lộ Tuệ Tuệ cũng không cảm thấy gì nhiều.

Cô đã bỏ lỡ giải thưởng này trong "Hắc Nguyệt Quang", cô đóng phim pháp lý nên đương nhiên phải nghiêm túc hơn. Hơn nữa, vào thời điểm đó, cô đã được đạo diễn Khổng Nghị Nhiên trau chuốt nên kỹ năng diễn xuất của cô đã tiến bộ rất nhiều.

Sau khi đoạt giải, Lộ Tuệ Tuệ nhận phỏng vấn.

"Tuệ Tuệ."

Phóng viên hỏi cô:

"Năm ngoái khi cô đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, sếp Bùi đã cầu hôn cô."

Phóng viên rất hóng và muốn là người đầu tiên nắm thông tin:

"Năm nay cô cũng giành được giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất mảng phim truyền hình, sếp Bùi có biểu hiện gì không?"

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ cười nói:

"Thật ra anh ấy rất muốn thể hiện."

Cô giơ tay nói đùa:

"Nhưng không thể cầu hôn hai lần được".

Phóng viên: "…"

Họ không có ý đó!

Cái họ muốn biết là khi nào Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành sẽ kết hôn.

Đương nhiên Lộ Tuệ Tuệ biết phóng viên muốn gì, nhưng thành thật mà nói chính cô cũng không biết, thân phận của cô và Bùi Chi Hành không phải cứ thuận miệng nói là quyết định được.

Có lẽ có thể đăng ký kết hôn nhưng việc cưới xin cần được hai bên gia đình bàn bạc kỹ lưỡng như chọn ngày lành tháng tốt, chọn nơi tổ chức, vân vân.

Phóng viên nhìn cô nói:

"Sếp Bùi có tặng quà gì đặc biệt cho cô không?"

Lộ Tuệ Tuệ ngẩn ra.

"Tạm thời không biết."

Phóng viên: "Hôm nay sếp Bùi không đến nhận giải cùng cô, cô thất vọng không?"

"Không."

Phóng viên: "…"

Trả lời vậy sao phỏng vấn tiếp được nữa.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn bộ dạng cạn lời của phóng viên, hơi buồn cười.

Cô ho khan, nghiêm túc nói:

"Chúng tôi đều bận công việc, không phải dịp quan trọng nào cũng phải xuất hiên cùng nhau."

Cô dừng chút rồi nói tiếp:

"Cho dù anh ấy không đến, tôi cũng biết trái tim anh ấy luôn nghĩ về tôi, vậy là đủ rồi."

Mặt phóng viên như thể cuối cùng cũng được ăn cẩu lương.

Lộ Tuệ Tuệ cười cười.

Đêm đó, bài phỏng vấn của Lộ Tuệ Tuệ và giải thưởng đều lên hot search.

Fan tỏ vẻ yêu quá rồi yêu quá rồi, mấy cp mà real sao hay phát cẩu lương quá.

[Hu hu hu, cho dù anh ấy không đến, tôi cũng biết trái tim anh ấy luôn nghĩ về tôi. Tự tin quá vậy.]

[Bài phỏng vấn vợ tôi đã tiết lộ hai thông tin. Thứ nhất, sếp Bùi bị vợ quản nghiêm, thứ hai, sếp Bùi đã làm vợ tôi thấy an tâm rất nhiều, đủ để vợ chúng tôi dám công khai nói trước ống kính! Sếp Bùi làm tốt lắm!]

[Hu hu hu, sếp Bùi là đại diện của nam đức.]

[Tôi mong các chàng trai hãy nhìn mà học hỏi, làm thế nào để thành một người bạn trai or anh chồng nam đức!]

[A a a a vợ tôi tuyệt vời tuyệt vời! Quá lợi hại!]

[Hu hu hu cảm động!]

[Tôi! Cũng! Muốn! Yêu!]

[Không ai không muốn có tình yêu ngọt ngào chứ!]

[Ăn cẩu lương quá no, chúc mừng vợ.]

[Vợ vợ, vợ đám cưới có mời mọi người ăn kẹo cưới không?]

[Chuyện kết hôn phải hỏi @X!]



Sau khi về nhà, Lộ Tuệ Tuệ mới xem Weibo.

Thấy mọi người điên cuồng @Bùi Chi Hành, cô dở khóc dở cười.

Lúc này Bùi Chi Hành đang đi công tác nước ngoài, anh chụp màn hình gửi cô.

Fan gửi tin nhắn riêng cho anh.

Bùi Chi Hành: [Fan đang giục anh.]

Lộ Tuệ Tuệ: [Ồ.]

Bùi Chi Hành: [?]

Lộ Tuệ Tuệ: [Anh đã nói với dì Nghiêm và những người khác chưa?]

Bùi Chi Hành: [Sang năm tổ chức hôn lễ?]

Lộ Tuệ Tuệ: [Gấp vậy?]

Bùi Chi Hành: [Tất nhiên.]

Nếu không nhanh nhanh, anh sợ vợ sẽ bỏ chạy.

Lộ Tuệ Tuệ cười ngã xuống giường, nghĩ nghĩ nói:

[Trước tiên anh hỏi dì Nghiêm xem năm sau có ngày thích hợp để tổ chức hôn lễ không.]

Bùi Chi Hành: [Ừm.]

Sau khi nhận được cuộc gọi từ Bùi Chi Hành, Nghiêm Tư Nhân nói:

"Ồ, con làm được rồi hả?"

Bùi Chi Hành: "?"

Câu hỏi này khiến Bùi Chi Hành cứng họng.

"Mẹ."

Anh bất đắc dĩ nói.

Nghiêm Tư Nhân hừ một tiếng:

"Làm sao?"

Bà ấy phàn nàn:

"Tuệ Tuệ muốn tổ chức hôn lễ à?"

Bùi Chi Hành "ừm" và nói:

"Mẹ xem khi nào thích hợp."

Nếu chỉ đơn giản là Bùi Chi Hành và Lộ Tuệ Tuệ kết hôn thì đương nhiên chỉ cần xem ngày lành là được.

Nhưng hôn lễ không chỉ đơn giản là chuyện của hai người, Bùi Chi Hành đại diện cho Tập đoàn Kinh Thịnh, Lộ Tuệ Tuệ là đại tiểu thư Cách Hằng. Ngay cả khi đương sự không xem trọng thân phận này thì những người khác sẽ xem trọng.

Đây cũng là lý do Lộ Tuệ Tuệ nói năm sau có ngày lành hay không, gia đình hào môn càng quan tâm chuyện kết hôn, sẽ mời thầy xem năm nào thì hợp, ngày nào thì đẹp.

"Mẹ tìm người hỏi thử."

Nghiêm Tư Nhân hỏi:

"Năm sau phải không?"

Bùi Chi Hành trả lời:

"Năm nay có lẽ không kịp."

Anh dừng lại một chút rồi nói:

"Nhân tiện xem ngày đăng ký kết hôn."

Nghiêm Tư Nhân: "Biết rồi."

Sau khi cúp điện thoại, Bùi Chi Hành kể cho Lộ Tuệ Tuệ.

Lộ Tuệ Tuệ: [Được rồi, bên em không có vấn đề gì.]

Thực ra không phải cô không muốn kết hôn, chỉ là cô thấy hơi sợ hãi, không biết cuộc sống hôn nhân sẽ như thế nào. Nhưng sau đó Lộ Tuệ Tuệ nghĩ lại, cô cũng thấy đã đến lúc rồi, thật ra cô cũng muốn có một gia đình nhỏ với Bùi Chi Hành, muốn cùng anh vượt qua năm tháng sau này.



Không bao lâu sau Nghiêm Tư Nhân trả lời hai người.

Đã xem ngày xong.

Mùa xuân năm sau, tháng năm có một ngày đẹp.

Hai người không có ý kiến gì.

Sau khi định ngày, ngày tháng trôi qua bình yên.

Tháng năm năm sau làm đám cưới nhưng có thể đăng ký kết hôn trước.

Nghiêm Tư Nhân nói những ngày đẹp trong năm nay, muốn đăng ký ngày nào thì tuỳ hai người, bố mẹ hai bên không can thiệp.

Tất nhiên Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành biết nhưng họ thực sự rất bận, không tìm được dịp nào thích hợp. Lúc hai người rảnh rỗi thì không có ngày đẹp để đăng ký, lúc hai người bận không ai trích nổi thời gian ra để đi.

Trong chớp mắt, mùa hè lướt qua, mùa thu đã đến.

Hôm nay, Hạ Lỵ hỏi Lộ Tuệ Tuệ đang bận học ở nhà:

"Học sinh cấp ba ơi."

Lộ Tuệ Tuệ: "Dạ?"

Hạ Lỵ nói:

"Có người tìm chị."
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 261: [Hoàn chính văn]



Lộ Tuệ Tuệ:

"Tìm chị làm gì?"

Hạ Lỵ:

"Tìm chị nói có một chương trình được quay vào đầu đông, em và sếp Bùi có rảnh không?"

"Mùa đông hả?"

Lộ Tuệ Tuệ nhìn Hạ Lỵ,

"Mùa đông Bùi Chi Hành rất bận."

Cô đoán Bùi Chi Hành sẽ không có thời gian rảnh.

Hạ Lỵ nói "ồ", nghĩ rồi nói.

"Được thôi."

Chị ấy chống cằm nói:

"Năm sau em cũng không có thời gian đâu."

"Có."

Lộ Tuệ Tuệ suy nghĩ, có một ý tưởng đặc biệt.

"Thế này đi chị Hạ Lỵ."

Hạ Lỵ nhìn cô.

"Em nói đi."

Lộ Tuệ Tuệ cong môi:

"Sang năm em và Bùi Chi Hành sẽ tổ chức đám cưới. Sau đám cưới chúng em không bận lắm, hay chị cho chúng em tham gia chương trình tuần trăng mật?"

Hạ Lỵ "…"

Đây là điều mà trước đây Lộ Tuệ Tuệ đã nghĩ đến, cô nghĩ nếu ống kính quay lại hành trình tuần trăng mật của mình, chắc sẽ tuyệt lắm.

Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng hơn là gần đây cô thực sự không dành ra được thời gian, cô muốn học và Bùi Chi Hành phải làm việc.

Hạ Lỵ suy nghĩ một lúc, cảm thấy ý tưởng này không tồi.

"Vậy chị sẽ xem xem năm sau có chương trình nào phù hợp cho các cặp đôi trẻ hoặc vợ chồng mới cưới không."

Chị ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ:

"Em có muốn hỏi sếp Bùi không?"

Lộ Tuệ Tuệ: "Không cần."

Cô xoay cây bút trong tay, nhẹ giọng nói:

"Anh ấy không có ý kiến gì."

Hạ Lỵ cảm giác mới ăn cẩu lương.

"Được rồi, vậy em cứ ở nhà học."

"Ừm ừm."

-

Đầu đông, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành có một kỳ nghỉ ngắn ngày.

Lúc mùa hè, vì nhiều lý do, Lộ Tuệ Tuệ rời nhà và sống với Bùi Chi Hành.

Lộ Cảnh Sơn và những người khác đều không có ý kiến , đã ngỏ lời cầu hôn, nếu đôi trẻ muốn sống chung thì ông cũng không ngăn cản.

Hôm nay hai người thức giấc, Bùi Chi Hành nhìn cô một lúc rồi đột nhiên kêu: "Tuệ Tuệ."

Lộ Tuệ Tuệ còn buồn ngủ nhìn anh, muốn anh ôm cô.

Bùi Chi Hành ôm cô, thì thầm:

"Hôm nay là một ngày lành."

Lộ Tuệ Tuệ ngẩn ra:

"Cái gì?"

Bùi Chi Hành cúi đầu, hôn lên khóe môi cô, thấp giọng nói:

"Hôm nay chúng ta đi đăng ký nhé?"

Lộ Tuệ Tuệ quay đầu nhìn cuốn lịch nhỏ trên tủ đầu giường, trên đó là tập hợp những ngày lành mà cô đã khoanh n trước đó.

Cô chớp mắt nhìn người đàn ông gần trong gang tấc, mỉm cười đáp:

"Được."

Đi đăng ký kết hôn rồi.

Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành mặc đồ đôi, Bùi Chi Hành mặc áo sơ mi trắng và quần đen, còn Lộ Tuệ Tuệ mặc áo sơ mi trắng cổ tròn nhỏ và váy xếp ly màu đen, để lộ đôi chân thon dài.

Nhìn trang phục của cô, Bùi Chi Hành cau mày:

"Lạnh không?"

"Không đâu, em mang vớ."

Bùi Chi Hành nhìn kỹ mới phát hiện cô đang mang vớ tệp với màu da, không hề bị lộ.

Anh hơi khựng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm một lúc rồi mới rời đi.

Quyết định của hai người tuy hơi qua loa nhưng cũng không qua loa đến thế.

Lúc trước Lộ Tuệ Tuệ chưa đóng cảnh đăng ký kết hôn bao giờ, cô cũng không biết là định mệnh hay là sự trùng hợp ngẫu nhiên mà lần đầu tiên đi đăng ký kết hôn là với Bùi Chi Hành.

Ban đầu, Lộ Tuệ Tuệ cho rằng thủ tục đăng ký khá rườm rà.

Cô không ngờ thoáng chốc đã hoàn thành.

Khi họ nhận hai cuốn sổ màu đỏ, Lộ Tuệ Tuệ vẫn hơi bối rối.

"Vậy là…xong rồi hả?"

Cô hỏi Bùi Chi Hành.

Bùi Chi Hành mở ra nhìn, mỉm cười đáp:

"Xong rồi."

Lúc ra ngoài với Bùi Chi Hành, Lộ Tuệ Tuệ mở giấy đăng ký kết hôn xem thử, khi nhìn thấy bức ảnh của hai người, khoé môi cô bất giác cong lên.

"Đẹp quá."

Đây là sự thật, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành đều đẹp, dù tuỳ tiện chụp như nào cũng thấy đẹp.

Nghe cô tự khen mình, Bùi Chi Hành trả lời.

"Đúng thật."

Anh nhìn Lộ Tuệ Tuệ, khẽ nói:

"Vợ anh đẹp."

"..."

Lộ Tuệ Tuệ nghe anh gọi thế, tai nóng nóng.

Sau khi hai người cầu hôn, họ gọi tên đối phương, thỉnh thoảng lên giường sẽ có vài xưng hô đặc biệt khác nhưng Bùi Chi Hành chưa bao giờ gọi cô là "vợ", Lộ Tuệ Tuệ cũng chưa bao giờ gọi anh là "chồng".

Đối với hai người, xưng hô này chỉ được kêu sau khi đăng ký.

Hai bên đều muốn có cảm giác nghi thức.

Nhìn đôi tai đỏ bừng của Lộ Tuệ Tuệ, Bùi Chi Hành cười.

Anh cúi đầu hôn lên môi cô.

"Vợ ơi."

Anh gọi.

Lộ Tuệ Tuệ bật cười, ngẩng đầu nhìn anh:

"Anh sao thế?"

Bùi Chi Hành: "Anh đang tập."

Lộ Tuệ Tuệ: "?"

Tập gì?

Cô bối rối.

Bùi Chi Hành nhéo tai cô, cười mà không nói.

Sau khi nhận được cái nhìn của anh, Lộ Tuệ Tuệ đã hiểu.

Anh tập gọi cô là vợ.

Lộ Tuệ Tuệ đỏ mặt thúc giục anh:

"Chúng ta về đi."

Bùi Chi Hành cười: "Ừm."

Không ngoài dự đoán, tin cả hai xuất hiện tại Cục dân chính được tiết lộ.

Bản thân Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành cũng không giấu giếm nên việc họ bị phát hiện là điều dễ hiểu.

Khi hai người rời Cục dân chính trở về nhà, Lộ Tuệ Tuệ nhận được cuộc gọi từ Lộ Cảnh Sơn và Lục Niên Niên

Hai người đều hỏi cô đã đăng ký chưa.

Lộ Tuệ Tuệ bảo đã đăng ký rồi.

Lộ Cảnh Sơn: "Vậy buổi tối về nhà ăn một cơm nhé con."

Lộ Tuệ Tuệ: "Dạ."

Lộ Niên Niên lập tức gửi lì xì to chúc mừng cô, chúc mừng cô từ chưa lập gia đình sang đã kết hôn.

Lộ Tuệ Tuệ cười nhận lấy.

Lộ Niên Niên: [Mặc dù chị đã kết hôn nhưng chị yên tâm, em vẫn sẽ nuôi chị!]

Lộ Tuệ Tuệ: [Ừm, tối nay về nhà ăn cơm.]

Lộ Niên Niên [OK.]

Sau khi trò chuyện với Lục Niên Niên, Hạ Lỵ giục cô đăng bài lên Weibo để thông báo cho fan về tin vui này.

Lộ Tuệ Tuệ không từ chối, nói sau khi về nhà cô sẽ chụp ảnh đăng.

Khi về đến nhà, Lộ Tuệ Tuệ chụp giấy đăng ký kết hôn của cô đăng Weibo.

[Lộ Tuệ Tuệ V: Chồng tôi @X]

[X: Vợ tôi, @Lộ Tuệ Tuệ ]

Hai người mới vừa đăng Weibo, fan mừng như điên.

[A a a a chúc phúc chúc phúc!]

[Trăm năm hoà hợp sớm sinh quý tử a!!]

[Hu hu hu cuối cùng cũng kết hôn! Tuệ Tuệ mãi mãi hạnh phúc nhé. Sếp Bùi nhất định phải chăm sóc Tuệ Tuệ của chúng tôi thật tốt!]

[Vui quá đi!!]

[Tôi muốn hỏi khi nào hai người sẽ tham gia chương trình để show ân ái vậy! Tuệ Tuệ, lâu rồi cô không tham gia chương trình tạp kỹ, nhớ cô quá chừng.]

[Chúc phúc!!]



Fan và các diễn viên, đạo diễn từng hợp tác với cô trước đây cũng bình luận bên dưới, gửi lời chúc phúc đến hai người.

Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành nằm trên giường, lướt Weibo, vui vẻ cười.

Hai người đã nhận được rất nhiều lời chúc phúc.

Buổi tối, hai người về nhà ăn cơm.

Nghiêm Tư Nhân và những người khác đang ở nước ngoài và không thể bay về để chia sẻ bữa tối vui vẻ này với họ.

Nhưng ngay khi biết hai người đã đăng ký, bà ấy đã chuyển một số tiền khổng lồ cho Lộ Tuệ Tuệ để chúc mừng việc cuối cùng bà ấy cũng có con dâu.

Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười, dưới sự thuyết phục của Bùi Chi Hành, cô nhận lấy.

Sau khi về nhà họ Lộ ăn tối, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành về nhà.

Hôm nay họ đăng ký kết hôn rồi, là ngày cực kỳ đặc biệt nhưng hình như cũng không có gì đặc biệt lắm, vẫn là một ngày bình thường và hạnh phúc, vẫn là cuộc sống mà cô mong muốn.

"Bùi Chi Hành."

Cô quay đầu lại nhìn người lái xe bên cạnh mình.

Bùi Chi Hành hơi khựng lại, cụp mắt nhìn cô:

"Em không định đổi xưng hô à?"

Lộ Tuệ Tuệ ngẩn ra, cười nói:

"Chồng."

Cổ họng Bùi Chi Hành lên xuống, trả lời.

Lộ Tuệ Tuệ: "Không có gì."

Cô cười: "Em cũng tập chút."

Bùi Chi Hành giơ tay qua nắm tay cô, mười ngón tay đan vào nhau.

Về đến nhà, Lộ Tuệ Tuệ phát hiện trong nhà có nhiều đồ.

Cô nhướng mày nhìn những bông hoa trong phòng.

Bùi Chi Hành: "Anh bảo trợ lý chuẩn bị."

Anh nhìn Lộ Tuệ Tuệ, khẽ nói:

"Vợ."

"Ừm?"

Bùi Chi Hành cúi đầu hôn lên môi cô:

"Tân hôn vui vẻ."

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười, đáp lại nụ hôn của anh và nói:

"Tân hôn vui vẻ."

Rất lâu trước đây, Lộ Tuệ Tuệ đã tưởng tượng ra cuộc sống tương lai của mình.

Ban đầu cô nghĩ rằng mình sẽ ở lại bệnh viện nhiều nhất là hai năm rồi sẽ rời khỏi thế giới tươi đẹp này. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại may mắn đến thế khi được tới đây.

Cô cảm ơn nguyên chủ đã trao cơ hội cho cô và cảm ơn gặp mọi người ở đây.

Cô thực sự may mắn, rất may mắn.

Hai người ôm hôn, thì thầm bày tỏ lời yêu với đối phương.

Gió ngoài cửa sổ rất nhẹ, hòa với lời thì thầm của họ.

Đêm tân hôn đặc biệt.

Ký ức của Lộ Tuệ Tuệ dừng lại trong phòng khách.

Từ lúc về phòng, cô không có cơ hội nói được một câu hoàn chỉnh.

Khi Lộ Tuệ Tuệ bước ra khỏi phòng tắm, Lộ Tuệ Tuệ nghĩ hình như thể lực cô đã tốt hơn trước.

Ít nhất thì cô không còn buồn ngủ sau khi làm việc đó nữa.

Bùi Chi Hành đang hôn cô, nắm tay cô.

Hôn xong, Bùi Chi Hành chợt thì thầm vào tai cô:

"Vợ ơi."

Anh nói với giọng trầm:

"Anh yêu em."

Lộ Tuệ Tuệ giật mình, mỉm cười nhìn anh:

"Em cũng vậy."

Rất yêu rất yêu.

Cô đã quên bắt đầu từ khi nào mà cô đã có hình bóng anh trong tim, có lẽ nó vẫn luôn ở đó.

Bùi Chi Hành cười, nhẹ giọng nói:

"Cảm ơn."

Cảm ơn em đã đồng ý đồng hành anh, bước trên con đường trải đầy hoa của riêng đôi ta.

Anh thật may mắn khi được cưới em, mợ Bùi.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 262: Ngoại truyện: Cô dâu xinh đẹp



Sau khi đăng ký kết hôn, cuộc sống của Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành không khác mấy.

Hai người vẫn bận rộn, trước sau như một thời gian bên nhau thì ít mà xa cách thì nhiều.

Nhưng nếu nói cuộc sống không hề thay đổi chút nào thì cũng không phải.

Hai người dường như nghĩ đến nhau nhiều hơn, Bùi Chi Hành đến thăm Lộ Tuệ Tuệ thường xuyên hơn, mà Lộ Tuệ Tuệ sẽ về nhà dù muộn thế nào, miễn là cô không quay phim quá xa.

Cô tình nguyện ngủ một hai tiếng trên đường cũng muốn về nhà dù đã khuya.

Về đến nhà, thấy ngọn đèn chừa lại cho mình, lòng cô thấy ấm áp.

Ngày hôm đó, Lộ Tuệ Tuệ về đến nhà đã là một giờ đêm.

Nơi cô và Bùi Chi Hành sống gần Tập đoàn Kinh Thịnh và ở trung tâm thành phố, được thiết kế theo kiểu nhà tầng và rất rộng.

Cửa sổ sát đất có thể thu hết cảnh đêm của Lộc Thành.

Hai người rất thích ở nơi này. Thỉnh thoảng lười biếng trên sofa ngắm cảnh đêm, ngắm toàn thành phố vè đêm cũng thấy thoải mái an nhàn.

Nghĩ hẳn là Bùi Chi Hành đã ngủ nên Lộ Tuệ Tuệ cố ý bước nhẹ.

Cô vừa mở cửa, đèn cảm biến ở hành lang bật sáng.

Lộ Tuệ Tuệ khom lưng định thay giày thì có tiếng bước chân từ trên lầu truyền đến.

Cô ngẩng đầu lên nhìn người đang đi xuống.

"Em về rồi."

Bùi Chi Hành đi về phía cô, lấy dép từ tủ giày trước cửa ra.

Lộ Tuệ Tuệ hơi giật mình, cười khẽ.

"Em làm anh tỉnh giấc à?"

Cô hỏi người bên cạnh.

"Không phải."

Bùi Chi Hành cụp mi xuống nhìn cô.

"Anh đoán chắc em sẽ về."

Nên anh không ngủ quá say.

Trước khi về, Bùi Chi Hành hỏi cô hôm nay có về nhà không.

Lộ Tuệ Tuệ trả lời anh cô không biết khi nào quay phim xong, nếu không thuận lợi thì có thể sẽ rất muộn nên cô sẽ không về nhà. Gần phim trường có khách sạn cho diễn viên nên cô sẽ ở khách sạn.

Nhưng trong lòng hai người đều biết, nếu không đến hai ba giờ sáng, Lộ Tuệ Tuệ sẽ về mà Bùi Chi Hành cũng sẽ đợi cô.

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ cười.

"Sếp Bùi thông minh quá."

Bùi Chi Hành liếc cô:

"Sếp Bùi?"

Lộ Tuệ Tuệ khựng lại, lập tức sửa miệng:

"Chồng em thông minh quá."

Bùi Chi Hành cười cười, nhéo má cô.

"Đi rửa mặt đi."

"Ừm."

Đi ngang qua phòng bếp, Lộ Tuệ Tuệ nhìn thoáng qua rồi quay đầu nhìn Bùi Chi Hành.

"Em hơi đói."

Bùi Chi Hành hiểu rõ:

"Muốn ăn gì?"

Lộ Tuệ Tuệ: "Còn có sủi cảo dì Trần để lại không? Ăn mấy cái sủi cảo nhé?"

Cô không phải là người dễ tăng cân, nếu buổi tối ăn chút sủi cảo thì ngày mai cô sẽ không bị lộ bụng nhiều.

Hơn nữa, chiều mai cô mới quay.

Bùi Chi Hành: "Ừm."

Kỹ năng nấu nướng của anh giờ đã tiến bộ hơn, anh nhìn Lộ Tuệ Tuệ nói:

"Em đi tắm đi, để anh nấu."

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

Sau khi tắm xong, sủi cảo của Bùi Chi Hành đã được nấu xong.

Lộ Tuệ Tuệ phát hiện anh còn hâm ly sữa và chiên một quả trứng cho cô.

Cô nhướng mày, nhìn món trứng rán hoàn mỹ, trêu người đối diện:

"Sếp Bùi, tài nấu nướng của anh không tồi."

Bùi Chi Hành: "..."

Anh bất đắc dĩ cười:

"Nếm thử trước đi."

Lộ Tuệ Tuệ dùng đũa gắp một chiếc sủi cảo đưa lên miệng anh trước.

Bùi Chi Hành nhìn cô.

"Anh ăn trước đi."

Bùi Chi Hành không từ chối, mở miệng ăn.

Nhìn anh ăn xong, Lộ Tuệ Tuệ cụp mắt ăn.

Bùi Chi Hành nấu không nhiều, biết lượng thức ăn cô ăn không lớn.

Nhưng trong số sáu chiếc sủi cảo, có hai chiếc đã lọt vào bụng anh.

Ăn uống xong, Lộ Tuệ Tuệ nhìn Bùi Chi Hành vào bếp rửa bát đĩa, cô nhìn chằm chằm bóng lưng của người đàn ông, trong lòng có một cảm giác khó tả.

Cảm thấy hiện tại bản thân rất hạnh phúc, rất ổn định và bình yên, tĩnh lặng.

Chỉ có hai cái bát, Bùi Chi Hành rửa rất nhanh.

Sau khi rửa xong bước ra, Lộ Tuệ Tuệ vẫn ngồi đó.

Anh nhướng mày:

"Chưa buồn ngủ à?"

"Buồn ngủ rồi."

Lộ Tuệ Tuệ đưa tay về phía anh, hiếm khi làm nũng:

"Muốn chồng ôm."

Bùi Chi Hành cười khẽ, một tay bế cô lên.

Anh nhìn cô, trầm giọng nói:

"Hôm nay quay phim thuận lợi chứ?"

"Thuận lợi."

Lộ Tuệ Tuệ tựa vai anh, ngửi mùi gỗ khiến cô cảm thấy thoải mái trên người anh, thoả mãn nói:

"Rất thuận lợi."

Nếu mọi việc không thuận lợi thì cô cũng sẽ không về nhà giờ này.

Bùi Chi Hành ôm người vào phòng, trực tiếp vào phòng tắm.

Hai người đứng trước bồn rửa mặt, một cao một thấp đang đánh răng, nhìn họ trong gương, Lộ Tuệ Tuệ cong cong đôi mắt.

Thật tuyệt.

"Cười gì vậy?"

Bùi Chi Hành nhìn cô.

Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày, giả vờ thần bí nói:

"Không nói anh nghe."

Bùi Chi Hành: "..."

Lộ Tuệ Tuệ đánh răng, buồn cười.

Cô không biết diễn tả thế nào, chỉ là lúc này cô cảm thấy rất hạnh phúc và cô rất thích cuộc sống bây giờ.

Mặc dù không thể bên nhau hàng ngày nhưng cô vẫn cảm thấy thật tuyệt.

Bùi Chi Hành nhìn khuôn mặt tươi cười của cô, cũng không ép hỏi.

Dường như anh hiểu được điều gì khiến cô vui vẻ, vì đến chính anh cũng rất thích cuộc sống thế này.

Vẫn bận rộn như trước, nhưng có thêm một người, thêm một người mà anh quan tâm yêu thương, Bùi Chi Hành không những không thấy gánh nặng mà còn thấy rất vui.

Rửa mặt xong, hai người đi ngủ.

Nép mình vào ngực Bùi Chi Hành, Lộ Tuệ Tuệ nói với anh vài câu, khi nói chuyện mí mắt càng ngày càng nặng, một lúc sau cô ngủ thiếp đi.

Bùi Chi Hành mỉm cười, ôm cô vào lòng, cùng nhau ngủ.

-

Ngày hôm sau, Lộ Tuệ Tuệ thức dậy và đến trường quay quay phim.

Khi đến trường quay, cô gặp một diễn viên quen thuộc.

Nhìn cô như vậy, diễn viên cười nói:

"Ngày nào chạy tới chạy lui như vậy không thấy mệt sao?"

Lộ Tuệ Tuệ ngẩn ra, nghĩ nghĩ nói:

"Không sao."

Chủ yếu là vui vẻ chịu đựng.

Diễn viên thở dài:

"Sếp Bùi bận quá à? Thật ra Sếp Bùi có thể đến khách sạn của chúng ta."

Lộ Tuệ Tuệ cười nói:

"Đó không phải lý do."

Cô trầm mặc một lát, nghiêm túc nói:

"Sau khi có gia đình, anh sẽ không muốn ở khách sạn nữa."

Diễn viên bỗng thấy mới bị nhét cẩu lương.

Nghe có vẻ bình thường nhưng nếu suy nghĩ kỹ thì có thể cảm nhận được sự khác biệt.

"Kết hôn hạnh phúc không?"

Lộ Tuệ Tuệ nghiêng đầu cười nói:

"Không phải kết hôn hạnh phúc, là hạnh phúc khi cưới được người mình yêu."

Hôn nhân có nhiều loại, có loại ép buộc, có loại cưới người mình yêu, hoặc người yêu mình. Lộ Tuệ Tuệ vẫn luôn cảm thấy cuộc sống sẽ chỉ hạnh phúc nếu cưới được người mình yêu.

Cô thật may mắn, cô gả cho người mình yêu và người đó cũng yêu mình.

Diễn viên: "Trước đây tôi nghe nói cô và sếp Bùi rất ngọt ngào."

Cô ấy hâm mộ nói:

"Hiện tại nghe xong tôi mới hoàn toàn biết được hai người ngọt ngào thật."

Lộ Tuệ Tuệ cong môi.

"Nhân tiện, khi nào hai người kết hôn?"

Lộ Tuệ Tuệ nói:

"Tháng năm."

Sau khi quay xong bộ phim này, cô tạm thời không vào đoàn phim.

Lộ Tuệ Tuệ không chỉ phải học mà còn phải chuẩn bị cho hôn lễ.

Diễn viên cười:

"Đến lúc đó nhớ mời tôi nhé".

"Nhất định."

Lộ Tuệ Tuệ đáp:

"Chỉ cần cô muốn đến."

"Chắc chắn tôi sẽ đến."

Hai người nói nói cười cười, bầu không khí rất hòa hợp.

Cảnh diễn hôm nay của Lộ Tuệ Tuệ vào ban ngày, nếu mọi việc thuận lợi, cô có thể về lúc bảy giờ.

Bảy giờ mười phút, cảnh của Lộ Tuệ Tuệ đã quay xong.

"Chị Tuệ Tuệ."

Nhạc Nhạc hỏi,

"Tối nay chị về nhà à?"

Lộ Tuệ Tuệ "ừm", có chút mệt mỏi nói:

"Về, chị đi thay quần áo trước."

Nhạc Nhạc: "Dạ."

Tuy nhiên, Lộ Tuệ Tuệ không ngờ, sau khi cô thay quần áo và tẩy trang, trên trường quay lại có thêm một người.

Cô hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Bùi Chi Hành.

"Sao anh lại tới đây?"

Bùi Chi Hành nhìn cô, buồn cười hỏi:

"Anh không thể tới à?"

Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh, không nói gì.

Cô biết anh không có ý đó.

Bùi Chi Hành nắm tay cô, nhỏ giọng nói:

"Đến đón em."

Lộ Tuệ Tuệ cong môi:

"Anh tan làm rồi qua đây luôn à?"

Trường quay cách công ty và nhà khoảng hai giờ lái xe.

Bùi Chi Hành gật đầu.

Anh xuất phát lúc năm giờ, vì kẹt xe vào giờ cao điểm nên tài xế lái hơn hai tiếng mới đến nơi.

May mắn thay đến đúng lúc cô kết thúc ngày làm việc.

Hai người rời khỏi trường quay, Lộ Tuệ Tuệ quay đầu nhìn người bên cạnh.

Nhận thấy ánh mắt của cô, Bùi Chi Hành mỉm cười hỏi:

"Sao vậy?"

"Không có gì."

Lộ Tuệ Tuệ thuận miệng hỏi:

"Bữa tối ăn gì?"

Bùi Chi Hành suy nghĩ chút, khẽ hỏi:

"Muốn ăn lẩu cay không?"

Mắt Lộ Tuệ Tuệ sáng lên, trả lời không chút do dự:

"Muốn."

Đã rất lâu rồi cô không ăn lẩu cay.

Sau khi đến tiểu khu gần đó, cả hai xuống xe.

Họ sống trong trung tâm thành phố, xung quanh là những tòa nhà cao tầng, nhà hàng cao cấp và cũng có quán ăn vặt ven đường.

Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành từng đi ăn vặt ven đường một lần và cả hai đều thích không khí ở đó.

Hai người nắm tay nhau, bước chậm dạo phố.

Đi đến cửa hàng quen thuộc, Bùi Chi Hành đã có thể quen tay gọi món yêu thích của Lộ Tuệ Tuệ.

Ăn lẩu cay xong, hai người đi mua sắm ở một cửa hàng gần đó.

Thỉnh thoảng, Lộ Tuệ Tuệ sẽ mua một số đồ vật nhỏ về nhà, nhưng hầu hết thời gian cô chỉ hưởng thụ đi dạo với người bên cạnh.

Mỗi lần cùng Bùi Chi Hành đi mua sắm, cô đều có cảm giác bình yên và tĩnh lặng.

Phần lớn thời gian, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành đi dạo mà sẽ bị fan và paparazzi phát hiện, nhưng đôi khi có người chụp được, sau đó lên hot search.

Sau nhiều lần, cư dân mạng đã dần quen với cặp vợ chồng đời thường, giản dị này.

Fan thực sự hài lòng khi thấy Lộ Tuệ Tuệ hạnh phúc như vậy sau khi kết hôn.

Họ không có nhiều yêu cầu về thần tượng của mình, dù độc thân hay đã lập gia đình, miễn là cô hạnh phúc.

Chớp mắt đã đến tháng năm.

Vào cuối tháng tư, Lộ Tuệ Tuệ dừng mọi công việc trong tay và bắt đầu chuẩn bị cho đám cưới.

Chỉ là sau đó cô mới nhận ra rằng mình thực sự không có gì để làm.

Nghiêm Tư Nhân phụ trách hoàn toàn mọi việc, cả hôn lễ và khách mời.

Bà ấy sẽ hỏi ý kiến của Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành rồi tiến hành.

Mấy lần Lộ Tuệ Tuệ muốn giúp đỡ, lại phát hiện mình thật sự không cần thiết.

Vì điều này mà Lộ Tuệ Tuệ đã nói với Bùi Chi Hành hai lần.

"Bùi Chi Hành."

"Ừm?"

Bùi Chi Hành nhìn người đẩy cửa tiến vào, kéo cô ngồi lên đùi mình, cụp mắt nhìn cô, cười hỏi:

"Sao em ủ rũ vậy?"

"Em thấy mẹ thật sự quá lợi hại."

Lộ Tuệ Tuệ thở dài.

Bùi Chi Hành nhướng mày:

"Sao thế?"

Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh, nghịch cúc áo anh, trầm giọng nói:

"Em vừa gọi điện cho mẹ để nhắc mẹ một chuyện có thể sẽ quên, nhưng vừa nói xong thì mẹ đã nói làm xong rồi."

"..."

Nhất thời, Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy có chút thất bại.

Bùi Chi Hành nghe, cười khẽ:

"Không tốt à?"

"Sao lại tốt?"

Lộ Tuệ Tuệ liếc anh một cái,

"Giao mọi việc cho mẹ thì mẹ sẽ rất mệt."

Cô không ngại nếu Nghiêm Tư Nhân can thiệp quá nhiều, cô lo bà ấy sẽ mệt.

Bùi Chi Hành hiểu ý cô, anh đưa tay xoa tóc cô nói:

"Mẹ rất vui khi sắp xếp hôn lễ cho chúng ta, mẹ không mệt đâu."

Lộ Tuệ Tuệ:

"Thật sao?"

"Ừm."

Bùi Chi Hành cúi đầu, chạm vào môi cô, dỗ dành nói:

"Em chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt và yên tâm làm cô dâu xinh đẹp là được."
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 263: Ngoại truyện: Hôn lễ



Bởi vì Bùi Chi Hành nói vậy mà bà Nghiêm cũng làm được nên Lộ Tuệ Tuệ yên tâm làm cô dâu xinh đẹp.

Cô không cần phải nghĩ gì, càng không cần ưu sầu, mỗi ngày ngoại trừ ăn uống đầy đủ và chăm da ra thì đi dạo phố, mua ít đồ cần cho hôn lễ hoặc tân gia.

Bởi vì cô và Bùi Chi Hành kết hôn nên Lộ Cảnh Sơn tặng cho hai người căn nhà hơn trăm triệu.

Căn nhà như chốn yên tĩnh giữa đường phố náo nhiệt, cũng không hẻo lánh, quan trọng hơn là biệt thự nằm giữa hồ, mặt hồ trồng hoa sen, hoa sen nở rộ đẹp cực kỳ.

Trung tâm hồ được nối với cây cầu nhỏ, người đi vào sẽ hơi phiền chút nhưng chỗ này cực kỳ yên tĩnh, tính bảo mật rất tốt, thích hợp để sống.

Khi họ thấy phiền chán với xã hội ồn ào này có thể đến đây ở.

Lần đầu tiên Lộ Cảnh Sơn giới thiệu chỗ này với hai người, Lộ Tuệ Tuệ đã thích nó rồi.

Nói thế nào nhỉ, cô cảm thấy vị trí căn nhà này giống thế ngoại đào nguyên, dường như sôi nổi hỗn loạn bên ngoài hoàn toàn không liên quan gì đến nơi này.

Nghe cô hình dung như vậy, Bùi Chi Hành cực kỳ tán thành.

Anh từng thấy nhiều căn thế này rồi nên không có gì đáng ngạc nhiên nhưng Lộ Tuệ Tuệ thích là đủ rồi.

Hơn nữa, sở dĩ Lộ Cảnh Sơn mua nhà cho Lộ Tuệ Tuệ là vì muốn cô yên tâm thong thả cưới Bùi Chi Hành, đây là nhà cô, cô có quyền kiêu căng thích làm gì thì làm, cô vẫn là đại tiểu thư nhà họ Lộ.

Đây là suy nghĩ ích kỷ của Lộ Cảnh Sơn.

Ông mong lúc Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành cãi nhau, cô sẽ cãi trong chính ngôi nhà bố mình tặng, vậy Bùi Chi Hành sẽ tự hiểu, người phải rời khỏi nhà là anh chứ không phải Lộ Tuệ Tuệ.

Khi biết suy nghĩ này của Lộ Cảnh Sơn, Lộ Tuệ Tuệ hơi buồn cười nhưng cũng hiểu rõ tâm lý của người làm cha. Trong xã hội này, người yêu cãi nhau, vợ chồng cãi nhau, đúng là phần lớn phụ nữ sẽ là người phải dọn đi.

Như vậy quá uất ức, quá bất công.

Vì thế nên Lộ Tuệ Tuệ còn cố tình hỏi ý kiến của Bùi Chi Hành, hỏi anh có để ý không.

Câu trả lời của Bùi Chi Hành là chỉ cần được sống chung với cô, sống ở nhà ai anh không quan tâm.

Lộ Tuệ Tuệ cũng trêu anh, hỏi anh có thấy mình được bao nuôi không.

Bùi Chi Hành không hề ngại ngùng, nhìn Lộ Tuệ Tuệ nói:

“Được em bao nuôi là may mà?”

Anh còn cầu mà không được.

Lộ Tuệ Tuệ cạn lời, cho nên vấn đề này không hề tồn tại.

Mấy ngày trước đám cưới, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành mới bay đến nơi tổ chức hôn lễ.

Vốn dĩ hai người định tổ chức trong nước nhưng nhóm phóng viên cứ tìm mọi cách để len vào, hai người muốn tận hưởng chút niềm vui cũng không được, cộng thêm Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành mời rất nhiều người, phần lớn toàn là người không thể xuất hiện trước công chúng, thân phận đặc biệt.

Cuối cùng, Bùi Chi Hành chọn thánh địa lãng mạn Ireland.

Anh cố tình chọn một trang viên, một trang viên trăm hoa đua nở, xung quanh có sông, cỏ xanh mơn mởn, cực kỳ cực kỳ đẹp.

Lộ Tuệ Tuệ đã thích ngay từ ánh mắt đầu tiên.

Hai người nhất trí chọn nơi này.

Biết hai người sẽ tổ chức hôn lễ ở Ireland, rất nhiều người khen Bùi Chi Hành lãng mạn.

Ireland đó.

Thánh địa lãng mạn biết bao người muốn đến.

Chưa nói đến người khác, ngay cả Lộ Tuệ Tuệ cũng cảm thấy Bùi Chi Hành rất lãng mạn.

Lãng mạn của anh thường hay xuất hiện vô tình, làm cô hay nhận niềm vui bất ngờ.

Ngồi trên máy bay tư nhân đến Ireland, Lộ Tuệ Tuệ hơi lo lắng.

Cô quay đầu nhìn người đang xử lý công việc kế bên, thọc tay anh.

“Sếp Bùi.”

Bùi Chi Hành nhìn cô.

Lộ Tuệ Tuệ hất cằm, ý bảo:

“Sao anh không bình tĩnh quá vậy, anh không lo lắng gì à?”

Nghe cô hỏi thế, Bùi Chi Hành hơi buồn cười.

Anh suy nghĩ một lúc rồi thì thầm.

“Vẫn ổn.”

Lộ Tuệ Tuệ: “…”

Quả nhiên chỉ có mình cô là sốt sắng thôi.

Bùi Chi Hành mỉm cười, nắm tay cô, mười ngón tay đan vào nhau.

“Em lo à?”

“Hơi hơi.”

Lộ Tuệ Tuệ không muốn thừa nhận nhưng không thể không thừa nhận, cô tựa vào vai Bùi Chi Hành, lẩm bẩm.

“Cứ thấy tổ chức hôn lễ khác lúc đăng ký kết hôn.”

Bùi Chi Hành đồng ý câu này.

Có thể là cảm giác nghi thức trong lòng hai người, họ đều thấy chỉ khi tổ chức hôn lễ rồi mới xem như chính thức kết hôn.

Anh trấn an cảm xúc cô, thầm thì:

“Đừng lo quá.”

Anh hôn sườn mặt Lộ Tuệ Tuệ, mỉm cười nói:

“Có anh ở đây, dù xảy ra chuyện không thể kiểm soát, vẫn cứ giao cho anh nhé?”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh, nhìn sống mũi thẳng tắp, gật đầu.

“Ừm. Anh cứ bận đi, em trò chuyện với Niên Niên một lúc.”

Hôm kia Lộ Niên Niên và Hứa Lễ mới đến, bây giờ cô ấy đang ở đoàn phim, không thể xin nghỉ quá lâu.

Bùi Chi Hành gật đầu.

Cô gửi tin nhắn, đúng lúc Lộ Niên Niên được nghỉ ngơi nên trả lời ngay.

Lộ Niên Niên: [Chị, thấy thế nào?”

Lộ Tuệ Tuệ: [Hơi lo lo, em đang nghỉ ngơi hả?]

Lộ Niên Niên: [Đúng rồi, em mới diễn một cảnh xong, đạo diễn nói chúng em được nghỉ ngơi hai mươi phút.]

Lộ Tuệ Tuệ: [Có mệt không?”]

Lộ Niên Niên: [Cũng được ạ.]

Hai chị em trò chuyện một lúc, thời gian trôi rất nhanh.

Khi Lộ Niên Niên phải tiếp tục quay phim, Lộ Tuệ Tuệ kết thúc cuộc nói chuyện.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn người kế bên bận rộn, âm thầm dùng tốc độ mạng không tốt lắm của máy bay để lên mạng.

Trên Weibo, tin hôm nay hai người xuất hiện ở sân bay, lên máy bay đến địa điểm tổ chức lễ cưới đã được lan truyền, fan còn chụp được bóng cô và Bùi Chi Hành, chúc phúc hai người.

Có rất nhiều người hỏi Lộ Tuệ Tuệ có livestream tiệc cưới được không, mọi người muốn xem hiện trường buổi lễ.

Được không?

Câu trả lời đương nhiên là không?

Cô sẽ chia sẻ vài thứ với mọi người nhưng livestream chắc chắn là không, nghĩ đến đây, cô gửi tin nhắn cho Hạ Lỵ.

Hạ Lỵ: [Em chắc chứ?]

Lộ Tuệ Tuệ: [Ừm ừm, đến lúc đó chị cho người quay một vlog ngắn về em, xem như phúc lợi cho fan. Đừng quay trúng người khác là được]
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 264: Ngoại truyện: Hôn lễ 2



Hạ Lỵ: [Được, bảo Nhạc Nhạc quay cho em đi.]

Lộ Tuệ Tuệ: [Vâng.]

Cô không có ý kiến về việc ai sẽ là người quay cái này.

Đang lúc trò chuyện với Hạ Lỵ, Lộ Tuệ Tuệ chợt phát hiện người kế bên đã dừng lại, không còn tiếng đánh máy bên tai nữa.

Cô quay đầu nhìn Bùi Chi Hành.

Hai ánh mắt nhìn nhau.

Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt, chần chờ hỏi:

“Anh bận xong rồi à?”

Bùi Chi Hành: “Chưa.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Vậy sao anh ngừng?”

“Chơi với em một lúc.”

Bùi Chi Hành cười, hỏi:

“Chán lắm đúng không?”

Lộ Tuệ Tuệ không nói dối, cô gật đầu nói:

“Cũng hơi, thật ra em hơi buồn ngủ.”

Nhưng lại không ngủ được.

Bùi Chi Hành gật đầu, thì thầm:

“Anh vào trong ngủ với em một lúc nha?”

Trên máy bay của họ có đầy đủ mọi thứ nên có thể ngủ một giấc thật thoải mái.

Lộ Tuệ Tuệ: “Vậy còn anh thì sao?”

Bùi Chi Hành: “Ngủ với em một lúc trước, công việc không gấp lắm nên anh xử lý sau cũng được.”

Lộ Tuệ Tuệ không từ chối nữa.

Hai người nằm trên giường.

Lộ Tuệ Tuệ lẩm bẩm nói chuyện với Bùi Chi Hành, Bùi Chi Hành có thể cảm nhận được cô thật sự hơi lo lắng.

Hai người nói đủ thứ chuyện, không có trọng điểm.

Đến khi Lộ Tuệ Tuệ ngủ rồi, Bùi Chi Hành nghỉ ngơi với cô một lúc mới đứng lên tiếp tục bận rộn công việc trong tay.

Anh muốn khoảng thời gian tới toàn tâm toàn ý ở bên cô nên cố gắng hết sức hoàn thành công việc, sắp xếp chu đáo.



Khi hai người đến Ireland, có người đến đón.

Lúc trước Lộ Tuệ Tuệ chưa đến đây bao giờ, cô chỉ xem hình trên mạng cộng thêm hình và video mà bà Nghiêm gửi, nhưng cô phát hiện hình và video chưa miêu tả được phân nửa vẻ đẹp của trang viên này.

Tận mắt nhìn thấy mới biết nơi này đẹp đến nhường nào, thích hợp tổ chức hôn lễ đến nhường nào.

Nghiêm Tư Nhân thấy hai người, nhiệt tình vẫy tay:

“Tuệ Tuệ.”

Bà ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ.

“Mệt không con?”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười, duỗi tay ôm bà ấy: “Mẹ, mẹ vất vả rồi.”

Nghiêm Tư Nhân nhìn cô, cười nói:

“Có vất vả gì đâu.”

Bà ấy hỏi: “Mệt không?”

“Cũng được ạ, con ngủ một giấc trên máy bay.”

Lộ Tuệ Tuệ nói.

Thật ra ngủ rất nhiều rất nhiều, trên đường cô thức dậy còn ăn, chơi điện thoại một lúc, xem một bộ phim rồi ngủ tiếp.

Nghiêm Tư Nhân quan tâm hỏi han cô thêm vài câu rồi nhìn Bùi Chi Hành.

“Giải quyết hết công việc rồi đúng không?”

Bùi Chi Hành gật đầu.

“Vậy thì được.”

Bà ấy nói.

“Còn ba ngày nữa, ba ngày nay hai đứa cứ thả lỏng, cứ giao mọi việc cho mẹ, hai đứa yên tâm chờ hôn lễ đến là được.”

Nghe thế, hai người cười khẽ.

Bùi Chi Hành: “Mẹ.”

Anh bất đắc dĩ.

“Không có chỗ nào cần tụi con phụ à?”

Nghiêm Tư Nhân nhướng mày.

“Không.”

Bà ấy xua tay, thản nhiên nói:

“Mẹ và bố con giải quyết được hết mà.”

Bùi Chi Hành: “…”

Lộ Tuệ Tuệ: “…”

So ra, hai người như em bé to xác.

Cũng đúng, hôn lễ này họ thật sự không cần phải giúp gì, họ chỉ cần nói rõ yêu cầu của mình cho Nghiêm Tư Nhân, chuyện khác cứ để cho bà ấy xử lý.

Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành rảnh rỗi đi tham quan trang viên hơn một tiếng rồi về phòng đã đặt trước.

Trang viên có phòng ở, mở cửa sổ ra là thấy phong cảnh xinh đẹp.

Lộ Tuệ Tuệ để đồ xuống, không quên quay video gửi cho nhóm Lộ Niên Niên.

Nửa tiếng sau Lộ Niên Niên mới trả lời tin nhắn cô. Cô ấy gửi vô số dấu chấm than, tuyên bố: [Em cũng muốn làm đám cưới ở đây!!! Chỗ này đẹp quá!!!]

Lộ Tuệ Tuệ: [Vậy chị nói với Hứa Lễ.]

Lộ Niên Niên: […]

Chia sẻ với Lộ Niên Niên và Dụ Hạ xong, Bùi Chi Hành dẫn cô ra ngoài chơi.

Nghiêm Tư Nhân thấy hai người vướng víu, không có gì cần họ hỗ trợ nên hai người ra ngoài dạo, đi dạo khắp thành phố xinh đẹp người người muốn đến.

Hai người nói không nhúng tay là không nhúng tay thật.

Một ngày trước hôn lễ, đoàn người Lộ Niên Niên đến, họ tổ chức buổi tiệc tối.

Tống Tinh Trì chủ động đứng ra làm sôi động bầu không khí, trong nháy mắt bầu không khí trở nên nóng hổi.

Lộ Niên Niên và Dụ Hạ đều là người hoạt bát, kích động vỗ tay thét chói tai giống buổi fan meeting.

Lộ Tuệ Tuệ mặc chiếc đầm màu vàng tươi đứng cạnh Bùi Chi Hành, hai người đứng dưới ánh đèn, thỉnh thoảng nhìn nhau, tình cảm trong mắt làm mọi người nhìn mà hâm mô.

Cuối cùng, nhóm Tống Tinh Trì còn bảo Bùi Chi Hành lên sân khấu biểu diễn.

Bùi Chi Hành cung kính không bằng tuân mệnh, đàn một khúc cho Lộ Tuệ Tuệ, không phải Marry Me nhưng vẫn là bản piano thể hiện tình yêu anh dành cho Lộ Tuệ Tuệ.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn Bùi Chi Hành đánh đàn, cảm giác thỏa mãn không nói nên lời.

Cô không biết phải hình dung thế nào, chỉ cảm thấy rất vui vẻ, rất hạnh phúc.

“Sếp Bùi giỏi thật!”

Lộ Niên Niên ồn ào:

“Thêm bài nữa đi.”

Bùi Chi Hành nhìn cô ấy, nói:

“Em đàn đi.”

Lộ Niên Niên: “Hả?”

Bùi Chi Hành nói một cách đường hoàng:

“Em không chúc phúc chị em hả?”

Lộ Niên Niên: “…”

Hứa Lễ và Lộ Tuệ Tuệ cùng quay đầu nhìn cô ấy, Lộ Tuệ Tuệ thể hiện rất rõ, muốn được chúc phúc, còn Hứa Lễ thì em không muốn đàn thì anh giúp em.

Lộ Niên Niên leo lên lưng cọp khó xuống, dở khóc dở cười giải thích:

“Em định mai mới đàn.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Tối nay đàn trước, mai mọi người lại nghe em đàn tiếp.”

Lộ Tuệ Tuệ vừa nói, Lộ Niên Niên lập tức đồng ý ngay:

“Được ạ.”

Trước khi cô ấy sang chỗ đàn dương cầm, cô ấy thì thầm với Hứa Lễ.

“Lần tới đàn cho anh nghe.”

Hứa Lễ hơi giật mình, khẽ đồng ý.

Cô ấy đến trước đàn piano, nhìn bạn bè người th*n d*** sân khấu, mỉm cười, nói:

“Bài này dành tặng cho chị em, mong chị ấy luôn khỏe mạnh hạnh phúc.”

Cô ấy khựng chút rồi nhìn Bùi Chi Hành.

“Cũng mong sếp Bùi của chúng ta sẽ chăm sóc chị em suốt đời.”

Bùi Chi Hành hứa hẹn.

“Chắc chắn rồi.”

Lần này, hai người không tranh sủng nữa.

Họ giống nhau, đều yêu Lộ Tuệ Tuệ, đều mong cô hạnh phúc, muốn cho cô hạnh phúc.

Không biết tại sao, cảm xúc bị Bùi Chi Hành khơi gợi nhưng chưa trào dâng nay lại dâng trào vì Lộ Niên Niên.

Nghe cô ấy đàn hát, nhìn cô ấy thỉnh thoảng lại cười với mình, hốc mắt cô đỏ hoe.

Bùi Chi Hành thấy cô như vậy, trêu cô:

“Anh không bằng Lộ Niên Niên thật rồi.”

Trong nháy mắt Lộ Tuệ Tuệ nín khóc.

“Nào có.”

Cô nhìn người bên cạnh, hít mũi nói:

“Tự nhiên em hơi muốn khóc thôi.”

Bùi Chi Hành nắm tay cô, biết tâm trạng cô bây giờ.

Đừng nói là Lộ Tuệ Tuệ, đến anh cũng thấy cảm động.

Lộ Niên Niên trông có vẻ vô tư vô tâm nhưng thật ra, cô ấy còn trọng tình trọng nghĩa hơn bất kỳ ai. n tình Lộ Cảnh Sơn nhận nuôi cô ấy, cô ấy luôn nhớ rõ.

Bây giờ, chỉ cần Lộ Tuệ Tuệ muốn, cô ấy sẽ cho Lộ Tuệ Tuệ hết.

Kết thúc bài.

Lộ Niên Niên mỉm cười nhìn họ.

“Thế nào, em hát hay không?”

Lộ Tuệ Tuệ vỗ tay nhiệt tình, cô và Dụ Hạ đồng thanh nói:

“Hay cực kỳ luôn.”

Lộ Niên Niên thỏa mãn.

Cô ấy đứng lên khỏi đàn dương cầm, chạy đến trước mặt Lộ Tuệ Tuệ muốn ôm.

“Chị, tặng cho chị.”

Lộ tuệ tuệ cười.

“Cảm ơn.”

Cô nghiêm túc nói.

“Rất hay, chị rất thích.”

“Vậy tốt quá.”

Lộ Niên Niên nhìn Bùi Chi Hành.

“Sếp Bùi thấy sao?”

“Rất êm tai, hay hơn anh.”

Lộ Niên Niên hơi đắc chí.

“Đương nhiên rồi.”

Dù gì cô ấy cũng học suốt nhiều năm mà.

Bùi Chi Hành và Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy đắc chí, nhìn nhau cười.

Nhân lúc hai người không để ý, Lộ Niên Niên về ngồi cạnh Hứa Lễ.

“Hay không?”

Cô ấy hỏi tiếp.

Hứa Lễ “ừm”.

“Hay lắm.”

Lộ Niên Niên thoả mãn rồi.

“Vậy thì tốt quá.”
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 265: Ngoại truyện: Hôn lễ 3



Cô ấy tựa vào người Hứa Lễ, thì thầm bên tai.

“Em cũng có bài muốn tặng anh, về nhà đàn cho anh nghe nhé.”

Hứa Lễ đồng ý, giọng khàn khàn.

“Ừm.”

Anh ta cúi đầu, nắm tay Lộ Niên Niên, nói:

“Lúc nãy em đẹp lắm.”

Hai người nhìn nhau cười.



Kết thúc buổi tiệc, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành phải xa nhua.

Mai là hôn lễ, căn cứ theo tập tục chính quy, đêm trước hôn lễ, vợ chồng không được ngủ với nhau, cũng không được gặp nhau.

Nhưng hai người này như không xa nhau nổi.

Dụ Hạ đi ngang qua hai người, buồn cười nói:

“Đến giờ rồi, Tuệ Tuệ nên về phòng nghỉ ngơi.”

Lộ Tuệ Tuệ :”…”

Bùi Chi Hành: “Đợi chút.”

Dụ Hạ nhướng mày.

“OK, mười phút nữa tôi sẽ sang đây đòi người.”

Lộ Niên Niên: “Không được, không được, sếp Bùi, chị em phải về phòng tắm rửa chăm sóc sắc đẹp rồi, ngày mai anh cũng cần một cô dâu xinh đẹp mà đúng không. Bây giờ anh trả chị em cho chúng em, chúng em phải nghỉ ngơi nữa.”

“…”

Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười, nhìn Bùi Chi Hành nói:

“Đi nghỉ ngơi đi.”

Bùi Chi Hành hết cách, nhéo nhẹ lòng bàn tay cô, thì thầm:

“Đừng lo lắng quá.”

Mắt anh sáng rực, nhìn cô chăm chú, thì thầm:

“Có anh ở đây.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Ừm.”

Sau khi tách khỏi Bùi Chi Hành, cô, Lộ Niên Niên và Dụ Hạ ở chung với nhau, nói là muốn an ủi để cô thả lỏng tinh thần, đừng lo lắng quá, thật ra muốn chơi chung.

Sau khi rửa mặt xong, Lộ Niên Niên ra vẻ bí ẩn tặng quà cho Lộ Tuệ Tuệ.

“Chị, quà cưới.”

Một cái hộp nhỏ, Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày, tò mò:

“Gì thế?”

Dụ Hạ: “Em mở ra là biết.”

Cô ấy cũng lấy hộp ra, cười nói:

“Xem của Niên Niên xong rồi xem của chị.”

Dưới ánh mắt chăm chú của hai người, Lộ Tuệ Tuệ mở chiếc hộp tinh xảo.

Sau khi mở ra, bên dưới còn một chiếc hộp nữa.

Cô không nói gì, nhìn Lộ Niên Niên đang cười tủm tỉm, dở khóc dở cười.

“Là đồ quý giá à?”

Lộ Niên Niên: “Đúng rồi.”

Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày, quơ quơ cái hộp, bỗng đoán được.

Một lúc sau, đợi khi Lộ Tuệ Tuệ lấy quà Lộ Niên Niên chuẩn bị cho mình ra, bí mật bật mí.

“Wow.”

Dụ Hạ hô lên:

“Niên Niên, em tặng quà này có nghĩ đến cảm giác của chị không? Em nên để chị tặng trước, em tặng cái này chị ngại lấy quà chị ra.”

Lộ Niên Niên: “Chị Dụ Hạ, quan trọng là tấm lòng.”

Dụ Hạ: “…”

Cô ấy chỉ sổ tiết kiệm trong tay Lộ Tuệ Tuệ, tò mò hỏi:

“Toàn bộ tài sản?”

Lộ Niên Niên: “Gần như là vậy.”

Cô ấy thì thầm:

“Cũng không phải toàn bộ, nhưng đúng là thù lao đóng phim và tiền làm đại sứ mấy năm nay của em.”

Sau khi đóng thuế, phần còn lại nằm trong này.

Cô ấy đã từng nói muốn nuôi Lộ Tuệ Tuệ, từ ngày đồng ý với Lộ Tuệ Tuệ, cô ấy luôn cố gắng kiếm tiền.

Mặc dù không cố gắng bằng người khác nhưng cô ấy dồn hết toàn bộ tiên đóng phim và tiền quay quảng cáo vào đây, không xài một đồng nào, ở đây hết.

Lộ Tuệ Tuệ không mở ra xem bên trong có bao nhiêu tiền, cô quơ sổ tiết kiệm trong tay, bất đắc dĩ nói:

“Lúc đó chị nói giỡn.”

“Em biết mà.”

Lộ Niên Niên nói.

“Nhưng em nghiêm túc.”

Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười.

“Tạm thời chị không nhận quà này.”

Không được.”

Lộ Niên Niên hừ nhẹ.

“Nếu chị không nhận, em sẽ giận.”

Lộ Tuệ Tuệ: “…”

Dụ Hạ cười nói:

“Thôi nào, chúng ta xem thử mấy năm nay Niên Niên kiếm được bao nhiêu tiền.”

Lộ Tuệ Tuệ cười mở ra, sau khi xem xong, cô gấp lại.

“Cho chị thật hả?”

“Đúng vậy.”

Lộ Niên Niên nói:

“Chị đừng lo cho em, chỉ là thu nhập mấy năm nay thôi, em có tiền tiết kiệm.”

Cô ấy cười khanh khách.

“Hơn nưa, em hết tiền Hứa Lễ sẽ nuôi em.”

Lộ Tuệ Tuệ nghe xong, cảm động không thôi:

“Hứa Lễ biết chuyện em cho chị tiền không?”

“Biết.”

Lộ Niên Niên nói.

“Em còn nhờ anh ấy làm chuyện này mà.”

Lúc cô ấy chuẩn bị còn khóc lóc kể lể với Hứa Lễ, cô ấy sắp nghèo rồi, Hứa Lễ có chịu nuôi cô ấy không. Hứa Lễ đưa tiền tiết kiệm của mình cho Lộ Niên Niên.

Đương nhiên Lộ Niên Niên không cần.

Nhưng cô biết, dù mình không xu dính túi, Hứa Lễ cũng sẽ nuôi mình, vậy là đủ rồi.

Nghe cô nói thế, Lộ Tuệ Tuệ vừa cảm động vừa buồn cười.

Trong nháy mắt, cô không biết nên nói gì.

Cô không muốn nhận quà to như vậy nhưng không nhận, Lộ Niên Niên sẽ giận.

Lộ Tuệ Tuệ suy nghĩ một lúc, nhìn Dụ Hạ.

Dụ Hạ: “Nhận đi, đây là tâm ý của Niên Niên.”

Lộ Tuệ Tuệ “ừm” rồi nhìn Lộ Niên Niên, xoa đầu cô ấy.

“Cảm ơn Niên Niên.”

Lộ Niên Niên: “Đừng khách sáo.”

Cô ấy hào phóng nói: “Nếu chị thích, sau này em kiếm tiền thêm là được.”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười:

“Chị sợ Hứa Lễ tính sổ với chị.”

Lộ Niên Niên hơi ngại.

“Anh ấy sẽ không thế đâu, anh ấy không phải người nhỏ mọn như vậy.”

Hứa Lễ chỉ nhỏ mọn khi cô ấy cười với người khác, nhiệt tình với người khác thôi, anh ta không muốn ai thu hút sự chú ý của Lộ Niên Niên, nhưng trong những việc lớn, anh ta rất hào phóng, đặc biệt là phương diện tiền tài, Hứa Lễ hoàn toàn không thèm quan tâm.

Anh ta có thể kiếm tiền nuôi Lộ Niên Niên, nhiều năm qua anh ta luôn cố gắng vì việc này, cho nên anh ta không ngại Lộ Niên Niên kiếm tiền nuôi Lộ Tuệ Tuệ, dù sao có anh ta nuôi Lộ Niên Niên rồi.

Lộ Tuệ Tuệ thấy cô ấy bảo vệ Hứa Lễ, khẽ cười, đôi mắt cong cong.

Người bên cạnh mình hạnh phúc, cô cũng thấy vui lây.

Quà cưới Lộ Niên Niên tặng cho Lộ Tuệ Tuệ là sổ tiết kiệm, Dụ Hạ tặng cho cô một bộ trang sức.

Cô ấy nghĩ đến rất nhiều thứ, cuối cùng chọn bộ trang sức mua ở hội đấu giá, lúc đó cô ấy thấy bộ trang sức này là nghĩ Lộ Tuệ Tuệ sẽ thích.

Ngoài Lộ Niên Niên và Dụ Hạ, Lộ Tuệ Tuệ còn nhận được rất nhiều quà cưới bạn bè tặng, cái gì cũng có, quý trọng và đầy tâm ý, món nào cô cũng thích.

Cô thật lòng cảm thấy mình rất may mắn, có nhiều người yêu mình.



Hôm sau, trời trong xanh.

Ông trời như phối hợp với buổi hôn lễ của họ, cười toe toét.

Váy cưới của Lộ Tuệ Tuệ do nhà thiết kế hai bên thảo luận thiết kế ra.

Nhà thiết kế quốc tế đích thân may váy cưới cho cô. Váy rất xoè, phần dây áo thiết kế kiểu Pháp trông sang trọng và đẹp, nửa trên may ren giống một bức tranh thêu, vừa tinh xảo vừa tinh tế, trên lớp ren có vài đóa hoa nhỏ, vừa trang nhã vừa xinh đẹp.

Tà váy bên dưới xếp ly theo phong cách retro, cũng là điểm nhấn hoàn thiện cho chiếc váy cưới này.

Khi vừa thấy bộ váy, Lộ Tuệ Tuệ chưa bao giờ nghĩ rằng chiếc váy cưới này lại đẹp đến thế.

Cô kinh ngạc, Lộ Niên Niên và Dụ Hạ cũng khen tấm tắc.

Đẹp thật sự.

Một một chiếc váy cưới rất đặc biệt, mang cảm giác như một công chúa thời trung cổ sắp xuất giá, vừa long trọng vừa tinh xảo, vừa giống công chúa, vừa giống nữ vương.

“Đẹp quá đi.”

“Trời ạ!!!”

“Tuệ Tuệ, em hợp với bộ này quá.”

Trang điểm xong, Lộ Tuệ Tuệ thay váy cưới ra ngoài.

Cô vừa xuất hiện, mọi người trong phòng cô thét chói tai:

“A a a a a, hời cho Bùi Chi Hành quá.”

Lộ Niên Niên nói.

Lộ Tuệ Tuệ bật cười.

“Cũng đâu hời đâu.”

Dụ Hạ: “Đẹp thật.”

Cô ấy nói: “Chị mà cưới cũng nhờ anh ấy thiết kế cho.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Được đó.”

Các chị em nói cười, sôi nổi khen ngợi váy cưới xinh đẹp.

Lộ Niên Niên rất không nỡ, thì thầm với Thích Thư Ngữ cũng là dâu phụ xem lát nữa nên hành hạ rể phụ thế nào.

Dâu phụ của Lộ Tuệ Tuệ có Lộ Niên Niên, Thích Thư Ngữ, Triệu Khả Nhi và Dụ Hạ. Bên chỗ Bùi Chi Hành có Quý Minh Tân, Hứa Lễ, Giang Húc và Ninh Thác.

Nghe cô ấy nói, Lộ Tuệ Tuệ buồn cười.

“Em nỡ làm vậy với Hứa Lễ à?”

Lộ Niên Niên: “…”

Cô ấy khựng lại, mạnh miệng nói:

“Sao lại không nỡ?”

Dụ Hạ: “Vậy lát nữa em lên đi.”

Lộ Niên Niên: “???”

Cô ấy liếc Dụ Hạ, không tin nổi:

“Chị Dụ Hạ, chị nghiêm túc hả? Chị không giúp em à?”

Dụ Hạ: “Ý tưởng của em quá xảo quyệt, chị thấy không được lắm.”

Cô ấy nói thật.

“Sau này chị cũng muốn lấy chồng.”

Lộ Niên Niên nghẹn họng.

Những người khác nghe Dụ Hạ nói cũng bật cười, sôi nổi tỏ vẻ.

“Không để họ hời nhưng cũng không nên quá đáng quá.”

Lộ Niên Niên nghĩ.

“Vậy đòi chút lì xì đi.”

Cô ấy cười hì hì nói:

“Dù sao sếp Bùi giàu mà.”

Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười:

“Được, đòi nhiều vào.”

Đòi bao lì xì, cô không có ý kiến.

Không bao lâu sau, đoàn Bùi Chi Hành đến.

Muốn đưa cô dâu xinh đẹp đi, tất nhiên phải cần chút thời gian, công sức và tiền tài.

Nhét đầy bao lì xì, nhóm rể phụ Quý Minh Tân và Giang Húc bị nhóm dâu phụ làm khó, bảo hít đất, còn ca hát nữa.

Tống Tinh Trì không phải rể phụ, cậu ấy là ca sĩ làm sôi động bầu không khí hôn lễ, chủ yếu thấy mấy tên đàn ông này hát khó khăn quá, hết cách nên đành lên tiếng hỗ trợ.

Có Tống Tinh Trì hỗ trợ, đoàn người pass vòng ca hát và vòng thể lực.

Quý Minh Tân và Hứa Lễ ra mặt dẫn bạn gái mình đi, Thích Thư Ngữ và Triệu Khả Nhi không chống nổi màn công kích của bên nam nên sôi nổi nhường đường để Bùi Chi Hành vào phòng gặp cô dâu của anh.

Nghe tiếng động, Lộ Tuệ Tuệ ngẩng đầu.

Bùi Chi Hành ăn mặc chỉnh tề xuất hiện trước mặt cô, vẫn là tây trang được may đo màu đen, không khác gì mấy bộ khi anh tham gia hội nghị quan trọng, nhưng bây giờ nhìn anh, Lộ Tuệ Tuệ lại có cảm giác khác.

Hai người im lặng nhìn nhau.

Lộ Tuệ Tuệ muốn mím môi nhưng lại nghĩ không nên làm lem son, không trang điểm lại được nên cố nhin.

Bùi Chi Hành mắt sáng rực, nhìn cô một lúc rồi đi đến gần.

Giọng anh trầm, khẽ hỏi:

“Giày đâu?”

Lộ Tuệ Tuệ vô tội.

“Các cô ấy giấu rồi.”

Bùi Chi Hành: “…”

Anh nhìn cô chăm chú, cổ họng lên xuống.

“Ừm.”

Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt.

“Anh không tìm giày à?”

Khi Bùi Chi Hành khom lưng định bế cô lên, Lộ Tuệ Tuệ kinh ngạc hỏi.

Bùi Chi Hành: “Không tìm.”

Lộ Tuệ Tuệ ngơ ngác.

Cô chưa kịp nói gì đã bị Bùi Chi Hành ngắt lời.

Anh nói: “Anh ôm em hết đoạn đường.”

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười.

“Không được không được.”

Cô ngăn Bùi Chi Hành, dịu giọng nói:

“Tìm giày đi.”

Cô nói: “Ôm kỳ lắm.”

Bùi Chi Hành không thấy kỳ chỗ nào, nhưng Lộ Tuệ Tuệ đã kiên quyết thì anh chỉ có thể tìm thôi.

Giày do Lộ Niên Niên giấu, giấu rất kín, không thấy dưới làn váy, không thấy ở ghế dựa và dưới giường.

Bùi Chi Hành tìm một vòng mà vẫn chưa thấy.

Cuối cùng, nhóm rể phụ giúp nhau, Hứa Lễ tìm thấy giày được để kế bên cửa sổ.

Bên ngoài cửa kính có một nơi để giày được, cô ấy lanh lẹ để giày ở đó.

“Cũng may đạo diễn Hứa hiểu bạn gái.”

Ninh Thác nói.

Giang Húc: “Công nhận.”

Tống Tinh Trì trợn mắt há hốc mồm.

“Chị Niên Niên mạnh mẽ quá rồi đó?”

Lộ Niên Niên đắc chí nói.

“Đương nhiên rồi.”

Hứa Lễ: “Khiêm tốn thôi.”

Lộ Niên Niên: “Ồ.”

Bùi Chi Hành thuận lợi đưa cô dâu đi.

Tìm được giày rồi nhưng khi ra khỏi phòng và đi đến địa điểm tổ chức đám cưới, Bùi Chi Hành vẫn bế cô.

Vốn dĩ Lộ Tuệ Tuệ hơi ngại nhưng nghĩ lại thấy chỉ cưới có một lần, không có gì phải ngại. Cô thoải mái hào phóng chấp nhận ánh nhìn của người thân, bạn bè, chấp nhận lời chúc phúc của họ.

Người thân, bạn bè tham gia nhìn họ, gửi cho họ lời chúc phúc chân thành tha thiết nhất.

Bùi Chi Hành ôm Lộ Tuệ Tuệ ra ngoài, đưa cô cho Lộ Cảnh Sơn.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 266: Ngoại truyện: Hôn lễ 4



Khi khoác tay Lộ Cảnh Sơn đi về phía Bùi Chi Hành, Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy con đường này hơi dài, nhưng cũng hơi ngắn.

Cô không biết nên diễn tả cảm giác lúc này như thế nào, cô nhìn người đàn ông đang đợi mình cách đó không xa, trong đầu bỗng hiện lên một hình ảnh.

Khi còn rất nhỏ, cô rất thích xem phim truyền hình.

Lúc đó, nhìn cô dâu chú rể trên phim truyền hình, Lộ Tuệ Tuệ sẽ rất vui mừng và hạnh phúc.

Khi đó, bố mẹ cô còn hỏi cô, trêu cô, nói đợi Tuệ Tuệ của chúng ta lớn lên rồi, bố mẹ cũng cho con lấy chồng được không?

Lộ Tuệ Tuệ hớn hở huơ tay, giọng non nớt dạ vâng.

Nhưng sau đó, cô không đợi được.

Họ đã rời xa cô trước khi cô trưởng thành.

Bây giờ, Lộ Tuệ Tuệ khoác cánh tay khỏe mạnh của Lộ Cảnh Sơn, cô phát hiện có thể đây là sự đền bù của ông trời dành cho cô, hoặc cũng có thể là sự đền bù của bố mẹ đã bỏ cô đi từ rất sớm.

Hoặc có lẽ là sự chúc phúc nguyên chủ Tuệ Tuệ dành cho cô, để cô đến đây, có người bố là Lộ Cảnh Sơn yêu thương mình đến vậy.

Càng đến gần Bùi Chi Hành, hốc mắt Lộ Tuệ Tuệ càng ướt.

Cô không thể kiềm chế được nữa, sau bao nhiêu chuyện, cuối cùng cô cũng sắp cưới được người mình yêu, chồng cô đang đợi cô cách đó không xa.

Lộ Cảnh Sơn giao Lộ Tuệ Tuệ cho Bùi Chi Hành, ông không thể hiện gì, chỉ nặng nề nói:

“Bố giao Tuệ Tuệ cho con, hãy chăm sóc nó thật tốt.”

Bùi Chi Hành hứa hẹn.

“Nhất định rồi ạ.”

Anh nhất định nhất định sẽ cố gắng hết sức chăm sóc và yêu thương cô.

Lộ Tuệ Tuệ ngước mắt nhìn anh, dáng vẻ của anh phản chiếu trong con ngươi của cô.

Bùi Chi Hành cúi đầu mỉm cười với cô.

Dưới cái nhìn của mọi người, cả hai đọc lời thề và trao nhẫn.

Dưới sự chứng kiến của bạn bè thân thích, họ hôn nhau.

“Anh yêu em.”

Bùi Chi Hành nói.

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười ôm chặt lấy anh, hốc mắt rưng rưng.

“Em cũng vậy.”

Rất yêu, rất yêu anh.

-

Sau đám cưới chính thức, cả hai bắt đầu nâng ly chúc mừng cùng người thân, bạn bè.

Lộ Tuệ Tuệ mới nhận ly rượu người khác đưa, Bùi Chi Hành đã đổi với cô.

Cô ngạc nhiên: “Sao thế?”

Bùi Chí Hành: “Suỵt.”

Dưới ánh mắt của anh, Lộ Tuệ Tuệ ngập ngừng nhấp một ngụm.

Uống xong cô đã biết.

Rượu đã bị đổi, không phải rượu mà là nước lọc.

Lộ Tuệ Tuệ buồn cười, thì thầm với Bùi Chi Hành:

“Anh đổi hồi nào vậy?”

Bùi Chi Hành: “Trợ lý Dương làm.”

Lộ Tuệ Tuệ: “…”

Anh nói: “Hôm nay là đêm tân hôn, không thể say được.”

Nghe hiểu ẩn ý của anh, Lộ Tuệ Tuệ liếc anh một cái.

Bùi Chi Hành thấy cô liếc yêu, lòng nhộn nhạo.

Nếu không phải hiện trường đang có khách, bây giờ anh rất muốn đưa cô dâu đẹp nhất của mình về phòng.

Nghĩ thì nghĩ thế, trên thực tế Bùi Chi Hành không làm vậy.

Không phù hợp.

Dù anh có muốn Lộ Tuệ Tuệ cũng sẽ không đồng ý.

Đám cưới của họ mọi người vẫn quẩy điên cuồng.

Lộ Niên Niên lại lên sân khấu, phối hợp với Hứa Lễ chúc mừng đám cưới hai người, Dụ Hạ và Quý Minh Tân cũng lên sân khấu nhảy mở màn làm nóng bầu không khí.

Buổi hôn lễ này được dự đoán sẽ sôi động và vui vẻ.

Lộ Tuệ Tuệ bị Bùi Chi Hành kéo vào sàn nhảy.

Sau bài khiêu vũ, Lộ Tuệ Tuệ lấy đàn cello của mình ra. Mấy năm nay, kỹ năng đàn cello của cô đã tiến bộ rất nhiều, trước đây cô muốn đàn cho Lộ Cảnh Sơn nghe nhưng không tìm được cơ hội thích hợp.

Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy hôn lễ hôm nay là cơ hội thích hợp nhất.

Cô ngồi sau cello, nhìn Lục Cảnh Sơn, nhỏ giọng nói:

“Bố, bản nhạc này là con dành tặng bố.”

Cô mỉm cười.

“Cảm ơn bố, và cũng cảm ơn mẹ.”

Còn cảm ơn “Tuệ Tuệ” nữa, cảm ơn mọi người đã để cô được có mọi thứ như hôm nay.

Kỹ năng kéo đàn cello của Lộ Tuệ Tuệ bình thường, thiên phú bình thường, thời gian học không nhiều nên chỉ kéo được vài bài cơ bản.

Nhìn cô ngồi sau đàn cello, mắt Lục Cảnh Sơn đỏ hoe.

Trong nháy mắt, ông hoảng hốt cảm thấy như Tô Từ đã trở lại.

Cuối buổi lễ, người lớn không chịu nổi nữa nên về phòng.

Vì thế nhóm thanh niên trẻ quẩy điên cuồng hơn.

Lộ Tuệ Tuệ chơi với họ một lúc, thấy hơi mệt.

Bỗng nhiên Bùi Chi Hành ghé sát người cô, nắm tay cô hỏi:

“Em mệt không?”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

“Có muốn đi không?”

Bùi Chi Hành hỏi cô.

Lộ Tuệ Tuệ giật mình, kinh ngạc nói:

“Họ đang ca hát nhảy múa mà.”

Tống Tinh Trì không hổ là ca sĩ hát nhảy, thể lực rất tốt, từ đầu đến giờ cậu ấy đã hát nhảy vài bài nhưng vẫn đầy năng lượng khuấy động bầu không khí.

Bùi Chí Hành: "Kệ họ."

Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt: "Hả?"

Cô thì thầm: “Không hay lắm.”

“Không có gì không hay.”

Bùi Chí Hành hạ giọng, nắm tay cô:

“Em có muốn đi cùng anh không?”

Đối mặt với đôi mắt đen và sáng của anh, Lộ Tuệ Tuệ hoàn toàn không thể từ chối nổi.

Cô gật đầu không chút do dự.

“Muốn .”

Vừa dứt lời, Bùi Chi Hành đã kéo cô chạy.

“Này này này…”

Dưới bóng đêm, làn váy Lộ Tuệ Tuệ bay múa, nhìn bóng dáng hai người chạy đi, nhóm Lộ Niên Niên kêu lên:

“Hai người đi đâu đó?”

“Chưa kết thúc mà, hai người không thèm quan tâm luôn à?”

“…”

Hai người lờ đi, vội chạy về hướng khác.

Lộ Tuệ Tuệ mang giày cao gót, chạy một đoạn cô thấy hơi mệt, Bùi Chi Hành bỗng ngừng lại khom lưng ôm cô lên.

Lộ Tuệ Tuệ vô thức ôm cổ anh, nhìn gương mặt sắc sảo của anh, cười nói:

“Sếp Bùi, thể lực anh tốt thật.”

Bùi Chi Hành nhìn cô.

“Lát nữa em sẽ biết.”

Lộ Tuệ Tuệ đoán, chắc cô mãi mãi không quên được.

Cô không quên được những bạn bè thân thiết đã chúc phúc mình, không quên được Bùi Chi Hành đánh đàn tặng cô, càng không quên được đêm mà họ về phòng.

Cô bị anh đè xuống giường, nhìn anh hôn môi cô, để cô cảm nhận sự tồn tại của anh.

Váy rơi xuống đất, giắt bên hông giường.

Không ai kịp quan tâm, cũng không ai muốn quan tâm.

Họ chỉ muốn tập trung tận hưởng đêm tân hôn đặc biệt của họ, đêm tân hôn chân chính.

Sau đám cưới, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành ở lại Ireland thêm vài ngày.

Sau khi về nước được một thời gian, cuộc sống cả hai vẫn như trước nhưng ngọt ngào hơn chút.

Cả hai sẽ dành chút thời gian để hẹn hò.

Món Lộ Tuệ Tuệ thích ăn, Bùi Chi Hành sẽ đưa cô đi, dù là nhà hàng tinh xảo hay quán ven đường, sếp Bùi đều có thể gác lại thân phận cao quý của mình để đồng hành với cô.

Trong cuộc sống, đôi khi có những bất ngờ nho nhỏ.

Tuy nhiên, hai người ngày càng giản dị, Lộ Tuệ Tuệ càng ngày càng rành việc trốn phóng viên, cô có thể nhanh chóng nhận ra có ai là phóng viên đang theo dõi họ, ở đâu có xe giống của phóng viên,…

Sau khi kết hôn, cả hai ít khi lên hot search vì ảnh yêu đương bình thường.

Một là Lộ Tuệ Tuệ vẫn cảm thấy nên dựa vào tác phẩm để có khẳng định mình, hai là Bùi Chi Hành bận, cuối năm rồi, Bùi Chi Hành bận việc ở công ty, bận xong họ sẽ lên đường tham gia chương trình tạp kỹ mùa thu.

Chương trình đã quyết định từ rất sớm, họ là cặp đôi đầu tiên tổ chương trình chọn, thậm chí còn cố tình dời thời gian quay sang mùa thu để hai người sắp xếp công việc.

Lúc đầu, Lộ Tuệ Tuệ thấy đạo diễn hơi khoa trương, cô không muốn mọi người phải chờ đợi.

Đạo diễn thì hay rồi, hào phóng nói với cô rằng phải đợi họ chứ, có cô và Bùi Chi Hành, tổ chương trình của họ có chờ một năm cũng được.

Lộ Tuệ Tuệ nghe thế vừa bất lực vừa buồn cười.

Cô muốn nói với tổ chương trình rằng giá trị thương mại của cô không cao đến vậy, lỡ như không thu hồi được vốn, tổ chương trình sẽ lỗ lắm.

Tổ chương trình thấy cô lo xa.

Với độ nổi tiếng và giá trị thương mại của cô, sao mà lỗ được.

Có Lộ Tuệ Tuệ gia nhập, khi tổ chương trình kêu gọi tài trợ đã kêu gọi được rất nhiều thương hiệu lớn tài trợ.

Biết phí tài trợ cao là vì mình tham gia, Lộ Tuệ Tuệ hết nói nổi.

Cô lẩm bẩm:

“Thì ra em đáng giá vậy à?”

Bùi Chi Hành nghe cô lẩm bẩm, khẽ cười nói:

“Bây giờ mới biết hả?”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh.

“Nhưng chắc một nửa công lao là của sếp Bùi.”

Bùi Chi Hành cúi đầu, hôn khoé môi cô, dịu giọng nói:

“Cảm ơn mợ Bùi đã khen.”

“…”

Hai người nhìn nhau mỉm cười.

Lộ Tuệ Tuệ giơ tay, ôm cổ anh chủ động hôn anh.

Vợ mình tự chủ động thì cớ gì từ chối? Đương nhiên là không.

Anh cúi đầu, ngậm lấy môi cô tiến vào sâu hơn.



Tin hai vợ chồng cùng tham gia chương trình tạp kỹ bắt đầu lan truyền.

Tổ chương trình vẫn chưa đưa ra thông báo chính thức nhưng các tài khoản marketing và cư dân mạng đang bàn tán xôn xao, có người tin, có người không tin.

Fan đang rất mong chờ nhưng họ không ép buộc Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành.

Về phần cư dân mạng, phần lớn đều không tin.

Bởi vì Bùi Chi Hành thật sự rất bận rộn, thân là sếp tổng của Tập đoàn Kinh Thịnh, làm gì có chuyện lên chương trình show ân ái với vợ, không sợ cổ phiếu Tập đoàn Kinh Thịnh tuột dốc à?

Hơn nữa, Lộ Tuệ Tuệ là diễn viên, show ân ái quá cũng không tốt, có câu show ân ái quá sẽ chết nhanh.

Trong nháy mắt, mọi người bàn tán đồn đoán.

Lộ Tuệ Tuệ rảnh rổi không có việc gì làm, lên Weibo đọc, lướt rất hăng.

Nhạc Nhạc thấy cô như vậy, dở khóc dở cười:

“Chị Tuệ Tuệ, khi nào thì đưa ra thông báo chính thức?”

Lộ Tuệ Tuệ lắc đầu.

“Chắc phải nửa tháng nữa.”

Nhạc Nhạc: “Vậy fan phải đoán mò thêm nửa tháng nữa.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

Nhạc Nhạc thấy cô vui vẻ.

“Chị không định tiết lộ trước một số tin cho fan à?”

Lộ Tuệ Tuệ nghe vậy, nhướng mày, nghiêm túc nói:

“Không.”

Cô nói rất hợp tình hợp lý.

“Chị mà tiết lộ không phải fan sẽ mất niềm vui đoán thử à?”

Nhạc Nhạc: “…”

Nghe cũng thấy có lý.

Nhưng Nhạc Nhạc nhìn giao diện điện thoại cô, sao cô ấy cảm giác chị Tuệ Tuệ đang hóng hớt nhỉ?

Lộ Tuệ Tuệ không hóng hớt, cô chỉ thấy dân cư mạng dễ thương thật.

Thật ra chỉ cần mọi người không có ác ý quá, phần lớn đều rất dễ thương. Lộ Tuệ Tuệ lướt mạng thấy rất vui vẻ xả stress.

Không cần biết Lộ Tuệ Tuệ có phải đang hóng hớt hay không, nói tóm lại sau khi đồn đoán bàn tán suốt nửa tháng, cuối cùng tổ chương trình cũng thông báo.

Chương trình tên “Cuộc sống trăng mật vợ chồng”, chương trình này không chỉ mời vợ chồng mới cưới mà còn mời thêm cặp vợ chồng đã kết hôn hơn bảy năm và mười mấy năm.

Tổng cộng có bốn cặp.

Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành là cặp có thời gian kết hôn ngắn nhất.

Dù đã kết hôn nhiều năm cũng có thể làm trăng mặt, đây là quyết định của tỏ chương trình.

Không phải chỉ có cuộc sống của vợ chồng mới cưới mới là cuộc sống trăng mật, chỉ cần bạn muốn, dù bạn đã kết hôn bao lâu, bạn đều có thể vui vẻ hạnh phúc tận hưởng cuộc sống trăng mật.

[Weibo của Cuộc sống trăng mật vợ chồng V: Chúng tôi xin nhiệt liệt chào mừng vợ chồng trẻ nhà @Lộ Tuệ Tuệ @X tham gia cuộc sống trăng mật của chúng tôi, chúc họ luôn ngọt ngào hạnh phúc.]

Ngoài Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành, ba cặp còn lại bao gồm diễn viên, ca sĩ và vận động viên đã nghỉ hưu.

Trong bốn cặp, chỉ có Bùi Chi Hành là người ngoài ngành.

Sau khi biết việc này, Lộ Tuệ Tuệ cố ý hỏi Bùi Chi Hành:

“Anh có căng thẳng không?”

Cô nói: “Việc thông báo đó.”

Bùi Chi Hành nhìn cô, nói:

“Không.”

Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày:

“Thật à?”

“Ừ.”
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 267: Ngoại truyện: Hôn lễ 5



Bùi Chi Hành nhìn cô, cười nói:

“Có em ở đây, sao anh phải căng thẳng?”

Nghe anh khen mình, Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày, có chút đắc ý nói:

“Cũng đúng, có em ở đây, nếu anh không biết gì, em sẽ dạy anh.”

Bùi Chi Hành cười khẽ.



“Cuộc sống trăng mật vợ chồng” chọn hình thức phát sóng trực tiếp để quay, tổng cộng mười lăm ngày, đúng nửa tháng.

Đây cũng là lý do tại sao lúc Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành không bận sẽ tham gia chương trình, bởi vì nửa tháng không đến công ty, nói thật hơi khoa trương.

Tổ chương trình muốn làm chút chuyện để chương trình có cái để xem, chọn bốn căn nhà khác nhau cho họ.

Có căn trang trí đơn giản, họ tham gia chương trình có một nhiệm vụ là trang trí nhà mới. Trang trí nhà mới là chuyện mà vợ chồng đều biết làm, cũng là chuyện vợ chồng dễ cãi nhau nhất.

Tổ chương trình muốn xem thử, đối diện với chuyện dễ gặp nhất trong cuộc sống thường ngày, họ sẽ giải quyết thế nào, sẽ cãi nhau giống mọi người hay vẫn có thể bình tĩnh, kiểm soát tốt mọi người.

Khi Lộ Tuệ Tuệ biết quy định này, cô không có cảm xúc gì nhiều.

Thật ra sở thích của cô và Bùi Chi Hành khá giống nhau, mắt thẩm mỹ của không khác nhau nhiều. Nếu cô thích, chắc chắn Bùi Chi Hành sẽ thích.

Đương nhiên thứ Bùi Chi Hành thích chưa chắc cô đã thích.

Nhưng chuyện đó không quan trọng, quan trọng là hai người có thể ở bên nhau trọn vẹn nửa tháng, Lộ Tuệ Tuệ rất vui.

Trước khi chính thức phát sóng trực tiếp, tổ chương trình sẽ cho khán giả một chút phúc lợi, quay nhà của nghệ sĩ, quay cảnh họ ở nhà.

Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành không đặc biệt chuẩn bị khi tổ chương trình đến quay, họ cũng không mua hay thuê nhà để tổ chương trình đến quay như những nghệ sĩ khác, Bùi Chi Hành là tổng giám đốc Tập đoàn Kinh Thịnh, không cần giấu giếm chuyện anh giàu nên họ cũng thoải mái công khai.

Ngày đến quay, vốn dĩ Lộ Tuệ Tuệ định dậy sớm.

Nhưng chiều hôm qua đóng máy về nhà, cô và Bùi Chi Hành lâu rồi không gặp nhau nên anh lăn lộn cô hơi nhiều, hơn hai giờ sáng hai người mới ngủ nên cô không dậy sớm nổi.

Tổ chương trình tới gõ cửa, người đầu tiên xuất hiện trước ống kính chính là Bùi Chi Hành.

Buổi phát sóng trực tiếp của chương trình đã bắt đầu, hôm nay là thứ bảy, rất nhiều fan và khán giả đang chờ đợi. Hầu hết cư dân mạng đều rất tò mò về cuộc sống thường ngày của cặp đôi này, ngay khi bắt đầu phát sóng trực tiếp, họ sôi nổi chạy đến chào.

[A a a a a, tôi đến rồi.]

[Dậy sớm đưa tin, có ai không?]

[Hu hu hu, muốn thấy Tuệ Tuệ, cô ấy đóng phim nên lâu rồi không xuất hiện.]

[Lại được nhìn Tuệ Tuệ và sếp Bùi! Vui quá đi.]

Phòng phát sóng trực tiếp sôi nổi gào khóc đòi ăn.

Màn ảnh chuyển tới cửa nhà Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành.

Gõ cửa xong, Bùi Chi Hành mở cửa, xuất hiện trước ống kính.

Anh vừa xuất hiện, quần chúng lập tức hét cói tai.

Hu hu hu.

Quá tuyệt.

Không ít khán giả ngoài việc là fan cp của Bùi Tuệ ra còn là fan sắc đẹp của Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành. Hai người họ đẹp bùng nổ, sau khi thấy hai người xuất hiện chung một khung hình, lập tức có người đoán con hai người sẽ đẹp cỡ nào.

Đương nhiên đây cũng là chuyện mọi người âm thầm bàn tán, không dám hỏi thẳng chính chủ.

“Chào buổi sáng.”

Bùi Chi Hành nhìn vài thợ quay phim và biên đạo trước mặt, nghiêng người nói:

“Trước cửa có dép, vào đi.”

Biên đạo: “Có mình sếp Bùi thôi à?”

Bùi Chi Hành “ừm”, anh mặc đồ ở nhà đơn giản, lạnh nhạt nói:

“Dì giúp việc nghỉ rồi, Tuệ Tuệ đang ngủ.”

Họ không giấu diếm việc nhà có giúp việc.

Họ không có nhiều thời gian đến vậy, ngày nào dì giúp việc cũng đến.

Sau khi nhân viên vào nhà, Bùi Chi Hành chỉ lên lầu, nói:

“Tôi đi gọi Tuệ Tuệ, mọi người tự nhiên nhé?”

Nhân viên: “…Ừm.”

Sau khi hỏi Bùi Chi Hành, một thợ quay phim lên lầu với anh.

Sau khi thấy toàn cảnh nhà hai người, bình luận sôi nổi cảm thán.

Quá đẹp.

Không đẹp kiểu kim bích huy H**ng X* xỉ mà gia hoa một cách giản dị, một phong cách rất khác.

Có người chỉ ra bức tranh treo trên tường nhà họ có giá hơn trăm triệu.

Cũng có người nói sofa nhà Bùi Chi Hành và Lộ Tuệ Tuệ hình như do một nhà thiết kế nổi tiếng nào đó thiết kế, giá hơn chục triệu.

Trong nháy mắt, mọi người đờ vì bị tiền ném vào mặt.

[Hu hu hu, kiếp sau tôi có giàu được vậy không?]

[Các chị em, kiếp sau đầu thai vào nhà nào tốt nhé!]

[Cố lên nhé các chị em.]

[Cầu nguyện cầu nguyện.]

Không biết sao khu bình luận thành nơi cầu nguyện.

Quần chúng mới vào xem bối rối không biết chuyện gì đang xảy ra.

Nhưng cũng không thể ngăn cản mọi người cũng ước chung.

Khi mọi người đang ước, Bùi Chi Hành đã vào phòng.

Tay anh cầm microhone cho Lộ Tuệ Tuệ, trước đó tổ chương trình đã đưa để họ đeo.

Lúc Bùi Chi Hành vào phòng, Lộ Tuệ Tuệ nghe tiếng động.

Cô mơ màng vô thức hỏi:

“Mấy giờ rồi?”

Màn trong phòng không kéo ra, đèn cũng không bật.

Thợ quay phim không vào phòng ngủ, chỉ đứng trước cửa nghe đoạn đối thoại của hai người.

Bùi Chi Hành: “Còn sớm, sáng nay muốn ăn gì?”

Lộ Tuệ Tuệ nhắm mắt.

“Muốn ăn bắp.”

Cô nói: “Muốn uống sữa đậu nành nữa.”

Bùi Chi Hành cười.

“Ừm, còn gì nữa không?”

“Trứng chiên.”

Lộ Tuệ Tuệ rì rì liệt kê, cuối cùng nói.

“Anh nấu gì em cũng thích.”

Bùi Chi Hành cúi đầu chạm nhẹ môi cô.

“Anh để mic kế bên em, em ngủ thêm chút, thức nhớ đeo nhé.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Ừm.”

Cô trả lời.

Bùi Chi Hành thấy cô thật sự buồn ngủ, không làm phiền cô nữa.

Anh ra khỏi phòng, tiện tay đóng cửa lại.

Nghĩ đến những chuyện cần chú ý mà Hạ Lỵ và Quý Minh Tân đã nói, Bùi Chi Hành nhìn ống kính, nói:

“Cô ấy đang ngủ, lát nữa ăn sáng thì gọi.”

Quần chúng đang xem ghen tỵ gần chết.

Ông chồng quốc dân gì thế này.

[Cmn! Chồng người ta vợ đang ngủ thì vào bếp nấu đồ ăn sáng, mà chồng tôi chỉ biết kéo màn ra để kêu tôi dậy thôi.]

[Chị em lầu trên kể thêm đi tôi thích nghe.]

[Kéo màn không phải chuyện mẹ hay làm à?]

[Chó độc thân không có chồng nhưng có mẹ kéo màn cho.]

[Hu hu hu tôi đã làm sai điều gì, tôi đến đây ăn cẩu lương mà còn thấy ngon quá trời.]



Nhìn bình luận của mọi người, sôi nổi phát biểu suy nghĩ cá nhân.

Đương sự lại không biết gì, Lộ Tuệ Tuệ vẫn muốn ngủ, Bùi Chi Hành nhìn đồng hồ, tất nhiên sẽ không làm ồn cô.

Về việc thức giấc, hai vợ chồng đã thoả thuận.

Hai người không phải kiểu một người dậy người kia cũng phải dậy chung, họ biết đối phương rất mệt, công việc nặng nhọc nên được ngủ, được nghỉ ngơi là sẽ để đối phương ngủ thêm một lúc, nghỉ ngơi thêm một lúc.

Bùi Chi Hành vào bếp, mở tủ lạnh ra nhìn, dì Trần để lại cho họ rất nhiều thứ.

Anh hấp hai trái bắp, pha hai ly sữa đậu nành, chiên hai quả trứng và một ít thịt xông khói. Sau khi chuẩn bị đầy đủ, Bùi Chi Hành lại lên lầu.

Trước khi anh bước lên, Lộ Tuệ Tuệ đã dậy trước.

Cô mặc đồ ở nhà giống anh, thấy nhân viên trong phòng khách, cô sửng sốt.

“Tôi…”

Cô nhìn ống kính đối diện mình, khẽ cười nói:

“Ngại quá tôi dậy trễ.”

Cô giơ tay chào:

“Chào buổi sáng, mọi người đã ăn sáng chưa?”

Thấy cô xuất hiện, fan vốn đang im lặng bắt đầu phấn khích.

[Ahhhhhhhhh Tuệ Tuệ!]

[Vợ ơi hôn hôn.]

[Hu hu hu hu hu, vợ để mặt mộc hả, đẹp quá đi.]

[Mẹ ơi mẹ ơi! Lộ Tuệ Tuệ, sao cô làm được vậy, sao càng ngày càng đẹp!]

[Không nói những thứ khác, da của vợ tôi trước sau như một.]

Chào công chúng xong, Lộ Tuệ Tuệ hỏi nhân viên:

“Mọi người ăn sáng chưa?”

Nhân viên cười nói:

“Ăn rồi, trước khi sếp Bùi vào bếp cũng hỏi chúng tôi.”

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ cười nhìn Bùi Chi Hành, khen:

“Sếp Bùi tốt quá đi.”

Bùi Chi Hành nhìn cô.

“Em ngồi đi.”

Lộ Tuệ Tuệ không ngồi, cô chắp tay sau lưng vào bếp với anh.

“Có gì cần em giúp không?”

“Có.”

Bùi Chi Hành nhìn cô.

“Giúp anh ăn hết.”

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười.

“Được thôi.”

Cô cong môi.

“Chắc chắn rồi.”

Bùi Chi Hành nhéo nhẹ tay cô.

Hành động của hai người ngọt đến mức làm fan không khép miệng lại nổi.

Sao lúc trước họ không biết cắn đường lại vui vậy.

Hu hu hu, xem vợ chồng người ta sống thấy mê gì đâu, fan hoàn toàn không ngờ.

Ăn sáng xong, hai người thu dọn đồ đạc chuẩn bị xuất phát.

Nghĩ tổ chương trình cần quay tư liệu nên họ cố tình không dọn dẹp trước.

“Thời tiết ở đó thế nào?”

Lộ Tuệ Tuệ hỏi Bùi Chi Hành.

“Anh kiểm tra thử đi.”

Bùi Chi Hành: “Cũng không tệ lắm, mùa thu, khoảng 20 độ.”

Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt:

“Vậy mang áo khoác nhé?”

Bùi Chi Hành: “Ừm.”

Khi dọn quần áo, cả hai vô cùng hòa hợp, không hề khắc khẩu chút nào.

“Còn mang gì nữa không?”

Dọn dẹp xong, Lộ Tuệ Tuệ hỏi.

Bùi Chi Hành: “Em muốn mang áo choàng không tay mà em thích không?”

Mắt Lộ Tuệ Tuệ sáng lên, dứt khoát trả lời:

“Muốn.”

Soạn quần áo xong, hai người lại soạn đồ dùng hằng ngày.

Khán giả nhìn Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành phối hợp ăn ý, đâu vào đấy. Bùi Chi Hành nhớ hết tất cả những gì Lộ Tuệ Tuệ quên, sau đó mang cho cô.

Nhìn cặp này, khán giả thở dài - họ trông giống vợ chồng đã cưới nhau mười năm, biết nhau rất rõ nhưng lại càng ngọt ngào, tươi tắn hơn.

Nói thế nào nhỉ.

Họ rất tuyệt, thật sự rất tuyệt.

Dọn đồ xong, họ lên đường.

Tổ chương trình vẫn đang phát sóng trực tiếp nhưng đa số ngồi trên xe không có gì thú vị.

Nhưng dù không làm gì, vì hai người quá đẹp nên khán giả vẫn không thấy chán.

Hai người quá xuất sắc, trai tài gái sắc nên không ai ghét nổi.



Lên xe, Lộ Tuệ Tuệ nói với Lộ Cảnh Sơn và Lộ Niên Niên một tiếng.

Lộ Cảnh Sơn: [Bố biết rồi.]

Lộ Tuệ Tuệ: [?]

Lộ Cảnh Sơn: [Bố đang xem chương trình của hai đứa ở công ty, A Hành cũng được đó.]

Đọc tin này, Lộ Tuệ Tuệ buồn cười.

“Sếp Bùi.”

Cô giơ điện thoại lên để Bùi Chi Hành xem.

Bùi Chi Hành cúi đầu, thấy đoạn đối thoại giữa Lộ Tuệ Tuệ và Lộ Cảnh Sơn, cười khẽ.

“Cảm ơn bố đã khen.”

Anh nói.

“Em nói với bố đi.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Không cần phải nói, bố thấy hết mà.”

Vừa dứt lời, điện thoại nhận được tin nhắn của Lộ Cảnh Sơn.

Lộ Cảnh Sơn: [Bố nghe đó nhé, con bảo nó cứ tiếp tục duy trì, biểu hiện cho tốt.]

Lộ Tuệ Tuệ: […Dạ.]

Bùi Chi Hành nhìn, cười khẽ.

Về phần Lộ Niên Niên, giờ này cô ấy chưa dậy.

Đợi khi cô ấy dậy đọc tin nhắn của Lộ Tuệ Tuệ, buổi phát sóng trực tiếp của hai người đã kết thúc vì họ lên máy bay.

Địa điểm quay “Cuộc sống trăng mật vợ chồng” không ở Lộc Thành mà ở một thành phố quanh năm toàn mùa xuân, tên là Ninh Thành, nơi đó rất đẹp, rất rất đẹp, nhịp sống chậm rãi.

Tổ chương trình đã đặc biệt chọn nơi này để bốn vợ chồng thoải mái khi quay chương trình.

Sau khi hạ cánh, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành đến nơi quay chương trình.

Họ không đi chung với ba cặp còn lại nên phải đến địa điểm quay mới gặp.

Hôm nay không phải ngày đầu tiên của tuần trăng mật.

Bởi vì mọi người vẫn rất bận rộn.

Tổ chương trình đã chọn ra bốn ngôi nhà trong thôn, có căn sang trọng, có căn nhỏ gọn, họ sẽ bốc thăm để chọn.

Khi Lộ Tuệ Tuệ nghe quy tắc, phàn nàn với Bùi Chi Hành:

“Sao giống một chương trình em từng xem thế.”

Bùi Chi Hành nhướng mày.

“Chương trình nào?”

“Chỉ là bố đưa con đi du lịch thôi.”
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 268: Ngoại truyện: Hôn lễ 6



Cô nói: “Anh không thấy vậy sao?”

Khi Lộ Tuệ Tuệ rảnh rỗi thích xem chương trình tạp kỹ, cô cũng thích xem các chương trình cho trẻ em, bố chăm con tại nhà,…

Lúc Bùi Chi Hành rảnh rỗi cũng sẽ xem với cô.

Vốn dĩ Bùi Chi Hành không thấy vậy nhưng nghe Lộ Tuệ Tuệ nói, anh cũng thấy na ná.

“Công nhận.”

Hai người thì thầm trong góc nhưng khán gia xem nghe rất rõ.

[Ha ha ha ha, Lộ Tuệ Tuệ đáng yêu quá.]

[Trời ơi, Tuệ Tuệ cũng xem chương trình bố chăm con nữa à? Sếp Bùi có xem không! Sau này sếp Bùi có dẫn con gái tham gia chương trình không?]

[Bảo sếp Bùi chăm con, thấy hơi không thể nào.]

[Ha ha ha ha, vợ chồng này bình dân quá.]

[Những người khác chưa đến à?]



Trong khi khán giả đang tranh luận sôi nổi thì một cặp vợ chồng khác đã kết hôn được ba năm cũng đến.

Cặp này cũng là diễn viên trong ngành, cả hai đều là diễn viên, Lộ Tuệ Tuệ chưa từng hợp tác với họ nhưng trước đó cũng biết.

Khách nam tên Quách Hằng, khách nữ tên Cù Tuyết Vũ.

Bốn người gặp nhau, giới thiệu chào hỏi rồi yên lặng chờ hai cặp còn lại.

Một cặp là tổ hợp diễn viên và MC, Trang Văn Ngang và Doãn Tư Huỷ, cặp này kết hôn bảy năm, đang thất niên chi dương.

Lộ Tuệ Tuệ và MC Doãn Tư Huỷ biết nhau, cô đã từng tham gia chương trình của cô ấy.

Cặp còn lại khá lợi hại, là tổ hợp vận động viên và ca sĩ, hai người kết hôn được mười hai năm, là cặp vợ chồng mặn nồng có tiếng trong giới, tên Lưu Quốc Hoa và Lâm Tuệ Bình.

Không bao lâu sau, tất cả mọi người đều đến.

Sau khi chào nhau, tổ đạo diễn kêu.

“Chuẩn bị rút thăm.”

Đạo diễn chỉ ra sau nói:

“Đây là bốn căn nhà tổ chương trình chúng tôi tìm, có lớn có nhỏ, thiết kế bên trong cũng khác, xem ai may mắn rút được nhà to nào.”

Mọi người: “…”

Đạo diễn: “Đến đây đi, cử người đại diện.”

Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành nhìn nhau.

“Ai đi?”

Bùi Chi Hành: “Em đi.”

Lộ Tuệ Tuệ đồng ý.

Đến cuối cùng, người rút thăm toàn khách mời nữ, khách mời nam phong độ nhường quyền lựa chọn.

“Đạo diễn, xui nhất sẽ rút được gì?”

Doãn Tư Huỷ hỏi.

“Chắc sẽ không cho chúng tôi ngủ dưới sàn đâu đúng kông?”

Đạo diễn bí ẩn nói:

“Lát nữa cô sẽ biết.”

Ông ấy nói:

“Đồ đạc bên trong nhà to chưa chắc đã nhiều, đồ trong nhà nhỏ chưa chắc đã ít.”

Mọi người: “???”

Vế sau nghe khá đúng nhưng cũng không đúng lắm, nhà nhỏ thiếu đồ là bình thường mà.

Đạo diễn đang ẩn ý.

Doãn Tư Huỷ dở khóc dở cười:

“Đừng hành hạ chúng tôi.”

“Đúng vậy.”

Lâm Tuệ Bình nói.

“Chẳng phải là chương trình trăng mật à? Đạo diễn mà hành hạ chúng tôi thì hơi kỳ đúng không?”

Đạo diễn: “Khán giả thích xem.”

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp: ???

Họ không thích xem cái này, họ thích xem mọi người show ân ái!!! Họ thích ăn cẩu lương.

Nhưng dù mọi người thích hay không thích, chương trình quy định như thế, không ai thay đổi được.

Mọi người hết cách, chỉ có thể rút thăm.

Vận may Lộ Tuệ Tuệ không tốt không xấu, rút trung nhà trung bình.

Vợ chồng Lâm Tuệ Bình rút được căn lớn nhất, vợ chồng Doãn Tư Huỷ rút được căn nhỏ nhất, cặp giống Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành cũng na ná rút trúng nhà trung bình.

Thấy họ rút thăm xong, đạo diễn giơ tay:

“Mọi người có thể về nhà của mình.”

Ông ấy cười nói:

“Trưa nay mọi người tự quyết định sẽ ăn gì, chúng tôi chỉ thỉnh thoảng giao nhiệm vụ, chương trình mùa này của chúng tôi, mỗi gia đình sẽ có một số tiền, số tiền này là tiền trang trí nhà và sinh hoạt phí nửa tháng của mọi người.”

Đạo diễn nói: “Tôi xin nhắc lại, các bạn không được phép tiêu tiền của chính mình. Nếu các bạn phạm quy, các bạn không được sử dụng kỳ khoản tiền nào chúng tôi cung cấp”.

Các khách mời: “Biết rồi.”

Đây là quy định đã được thông báo từ trước nên mọi người không dị nghị gì.

Mọi người không có thời gian tán gẫu, chỉ có thể đi xem nhà trước.

Lú đi, Lộ Tuệ Tuệ quay sang hỏi Bùi Chi Hành:

“Anh có mong chờ không?”

Bùi Chi Hành: “Rất mong chờ.”

Lộ Tuệ Tuệ: “…Anh nói chuyện không có cảm xúc gì, nói lại đi.”

Bùi Chi Hành dở khóc dở cười.

“Còn nói lại nữa hả?”

“Đúng rồi.”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn màn ảnh.

“Nếu anh không nói lại, fan nói anh không có tình cảm thì sao?”

Lộ Tuệ Tuệ chưa bao giờ nói với Bùi Chi Hành rằng thật ra nhiều người trên mạng bàn tán họ không có tình cảm gì cả, chỉ là cuộc hôn nhân thương mại thôi.

Sở dĩ họ thể hiện tình cảm là vì họ đang giả vờ, cuộc hôn nhân giữa Tập đoàn Kinh Thịnh và Đồ điện Cách Hằng sẽ giúp ích cho sự nghiệp của cả hai bên, Lộ Tuệ Tuệ là đại tiểu thư của Cách Hằng, cuộc liên hôn này sẽ giúp sự nghiệp diễn viên của cô lên tầm cao mới.

Tóm lại, gì cũng có.

Nghe cô nói thế, Bùi Chi Hành đỡ trán.

“Không nói thì sao?”

Anh hỏi.

Lộ Tuệ Tuệ nghĩ rồi nói:

“Trưa nay anh nấu ăn.”

Bùi Chi Hành: “Ừm.”

Lộ Tuệ Tuệ : “…”

Cô trợn mắt nhìn anh, ngơ ngác.

Anh… Không nói thật à?

Bùi Chi Hành nén cười, khẽ hỏi.

“Vẫn muốn anh nói lại hả?”

Lộ Tuệ Tuệ rối rắm ba giây.

“Thôi.”

Cô lẩm bẩm:

“Lỡ anh bị cư dân mạng mắng thì đừng nói em không nhắc anh.”

Bùi Chi Hành cười, nghiêm túc nói.

“Ừm.”

Anh không sợ bị mắng.

Hai người thì thầm, fan nghe mà buồn cười.

Thì ra sau ống kính, Lộ Tuệ Tuệ là người thế này, hoàn toàn không hề lạnh lùng, thì ra Bùi Chi Hành lại đặc biệt như vậy, cảm giác hoàn toàn khác tổng tài bá đạo.

Đi đến căn nhà mình rút trúng.

Lộ Tuệ Tuệ quơ chìa khoá trong tay, cô quay đầu nhìn Bùi Chi Hành, cười khanh khách hỏi:

“Sếp Bùi, mong chờ không?”

Bùi Chi Hành gật đầu.

Lộ Tuệ Tuệ cười, cúi đầu mở khóa.

Mở cửa xong, cô còn bảo Bùi Chi Hành nhắm mắt.

“Anh để em vào trước, sau đó chào mừng anh đến, được không?”

Yêu cầu của cô, Bùi Chi Hành chưa bao giờ nói không.

Anh khẽ đồng ý: “Ừm.”

Một phút sau.

Cửa mở ra, Bùi Chi Hành tròn mắt nhìn người đang tươi cười nhìn mình, còn làm tư thế chào mừng, nói với anh.

“Mời chồng vào.”

Bùi Chi Hành bật cười.

Anh ừm nhẹ.

Hành động hơi lạ của hai người chọc trúng điểm đáng yêu của fan.

[Hu hu hu, ngọt quá!!]

[Sếp Bùi chiều Tuệ Tuệ quá. Cô nói thế nào là thế đó.]

[Không ai thấy Bùi Chi Hành không ra dáng đàn ông à? Gì cũng nghe lời vợ, vừa nhìn đã thấy vẻ.]

[Họ đang ra vẻ? Ha ha, vậy mày ra vẻ bà mày xem thử.]

[Đừng quan tâm kẻ ưa làm khùng làm điên, chúng ta cứ vui vẻ ăn kẹo là được!]

[Ngọt quá ngọt quá, hu hu hu, tôi thích cặp này quá.]

[Tôi cứ thấy khoảng cách giữa Tuệ Tuệ, sếp Bùi với chúng ta quá xa xôi, nhưng bây giờ xem chương trình lại thấy họ tồn tại rất chân thật, đối thoại hằng ngày của họ không khác gì chúng ta.]

Vốn dĩ Lộ Tuệ Tuệ còn lo Bùi Chi Hành sẽ không quen với màn ảnh, nhưng so ra, cô phát hiện mình suy nghĩ nhiều.

Bùi Chi Hành dù đứng trước ống kính vẫn tự nhiên như sân nhà, anh sống như thể đang ở nhà, như cá gặp nước.

Ngược lại là Lộ Tuệ Tuệ, thỉnh thoảng thấy không quen, sợ mình làm gì đó khiến mọi người có ấn tượng không tốt.

Căn nhà nhỏ hai người nói tốt không tốt nói xấu không xấu, đầy đủ thứ cần có.

Nói một cách chính xác, Lộ Tuệ Tuệ thấy như căn nhà bàn giao khi đi mua nhà vậy, cùng lắm hoàn thiện hơn nhà bàn giao vì có giường, có sofa, bàn và dụng cụ bếp cơ bản.

“Tủ lạnh có gì không?”

Lộ Tuệ Tuệ hỏi.

Bùi Chi Hành nhìn sang.

“Có đồ ăn đơn giản.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Là gì thế?”

Bùi Chi Hành: “Một bịch sủi cảo.”

Lộ Tuệ Tuệ: “…”

Mí mắt cô giựt giựt, bất lực hỏi:

“Cái này mà là đồ ăn đơn giản gì?”

Bùi Chi Hành: “Cái này có thể ăn trưa, ăn xong chúng ta nghỉ ngơi một lúc, sau đó đi mua đồ ăn?”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

Ngoài đồ ăn, họ còn phải mua rất nhiều thứ khác.

Hai người nghiêm túc tận hưởng tuần trăng mật.

À không.

Lộ Tuệ Tuệ đã đổi tên cho chương trình, gọi là cuộc sống vợ chồng chứ không phải Cuộc sống trăng mật vợ chồng.

Đây là cuộc sống bình thường mà, làm gì ngọt ngào như trăng mật được.

Nhìn số tiền tổ chương trình cho, Lộ Tuệ Tuệ hối hận cực kỳ.

Tại sao cô lại tham gia chương trình nay, cô ở nhà nghỉ ngơi không hay hơn à?

Sinh hoạt phí nửa tháng, tổ chương trình cho vừa dủ, hai mươi nghìn.

Đối vói gia đình bình thường, hai mươi nghìn rất nhiều, thậm chí có thể dùng trong hai ba tháng nhưng Lộ Tuệ Tuệ thì khác, họ còn phải trang trí nhà mới.

Nhà mới rất tốn tiền, đặc biệt là khi mua gia cụ và đồ trang trí, tiền tiêu như nước, cứ yên lặng chảy đi.

Cơm trưa, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành nấu chung.

Nấy xong ăn xong, Lộ Tuệ Tuệ ngồi lên sofa, suy nghĩ.

“Sếp Bùi, hai mươi nghìn này mua gì nhỉ?”

Nghe cô gọi thế, Bùi Chi Hành cong môi.

“Em muốn mua gì?”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn vách tường và tủ tivi trống trải, thở dài nói:

“Không cần thiết thì không mua.”

Bùi Chi Hành: “Ừm.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Mua hai bức tranh nhé?”

Cô cảm thấy tường trụi lủi thật sự rất xấu.

Bùi Chi Hành lấy vở ghi chú ra.

“Em nói đi, anh ghi lại.”

Lộ Tuệ Tuệ liệt kê:

“Tranh.”

“Còn gì nữa?”

Lộ Tuệ Tuệ nghĩ chút rồi nói.

“Em muốn mua bộ dụng cụ ăn xinh đẹp, vậy sẽ có động lực nấu cơm.”

Bùi Chi Hành: “Ừm.”

Lộ Tuệ Tuệ lầm bầm rất nhiều chuyện.

Bùi Chi Hành ghi nhớ, lát nữa đọc lại cho cô nghe.

“Hết rồi đúng không.”

Lộ Tuệ Tuệ đoán.

“Trước mắt cứ vậy nhé?”

Bùi Chi Hành: “Ừm.”

Hai người thống kê một phen, về phòng ngủ nghỉ ngơi.

Tổ chương trình vì phát sóng trực tiếp, vì ratings nên thiết lập rất nhiều camera trong phòng.

Phòng hai người không lớn không nhỏ, có ban công nho nhỏ, có thể thấy phong cảnh bên ngoài.

Lúc đi vào, Lộ Tuệ Tuệ than phiền màn xấu quá.

Bùi Chi Hành cười.

“Có muốn mua màn không?”

“Có tiền rồi mua?”

Bùi Chi Hành gật đầu.

Trong phòng có một chiếc giường, một cái ghế và một cái bàn trang điểm, một cái tủ quần áo, rất đơn giản, là căn nhà cấp bốn tiêu chuẩn.

Cũng may Bùi Chi Hành có mang theo ga giường ở nhà họ.

Ga trải trường của hai người.

Thấy hai người thuần thục làm việc này, mọi người lại bất ngờ.

Họ bất ngờ vì nghĩa Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành sẽ không biết trải ga giường.

[Trời ơi! Sếp Bùi và Lộ Tuệ Tuệ biết bọc ga giường.]

[Ha ha ha, ban nãy qua phòng khác, bên kia không ai biết bọc chă, hai vợ chồng đứng trong phòng mắt to trừng mắt nhỏ nhìn đối phương, cười chết.]

[A a a a a, sếp Bùi không hổ là người đàn ông tôi thích, toàn năng thật.]

[Lúc trước Lộ Tuệ Tuệ quá cực, chắc chắn cô sẽ biết làm.]

[Tôi thích hai người này quá, càng hiểu càng thích.]

Bọc ga giường xong, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành nhìn nhau cười.

“Nghỉ ngơi một lúc nhé?”

Lộ Tuệ Tuệ nói:

“Hình như hôm nay không có nhiệm vụ gì đặc biệt.”

Bùi Chi Hành đồng ý, nằm chung với cô.

Hai người nhìn trần nhà trắng tinh, Lộ Tuệ Tuệ ngáp, nói:

“Em hơi buồn ngủ rồi.”

Bùi Chi Hành nhìn sang, khẽ nói:

“Có muốn ngủ chút không?”

Lộ Tuệ Tuệ hơi muốn.

Cô nghĩ một lúc:

“Chúng ta thay quần áo, ngủ một tiếng rồi ra ngoài?”

Tối nay đi ăn xong họ phải đi xung quanh để làm quen môi trường, đi mua thức ăn,…

Bùi Chi Hành không có ý kiến.

Bởi vì là ban ngày, hai người nghĩ fan đang xem phát sóng trực tiếp nên không tắt camera.

Vào phòng tắm không có camera, Lộ Tuệ Tuệ tẩy trang rửa mặt, buồn ngủ xốc chăn lên, Bùi Chi Hành ở ngoài gọi điện thoại.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 269: Ngoại truyện: Hôn lễ 7



Lúc đợi Bùi Chi Hành, Lộ Tuệ Tuệ lấy điện thoại ra.

Lúc này cô mới thấy mình và Bùi Chi Hành lên hot search, nhóm Lộ Niên Niên gửi tin nhắn.

Lộ Niên Niên biết phong cách sống của hai người nhưng có diễn viên chưa bao giờ thấy gửi tin nhắn cho Lộ Tuệ Tuệ, tỏ vẻ kinh ngạc.

Họ là bạn mà hoàn toàn không ngờ sếp Bùi lại giản dị như vậy.

Lộ Tuệ Tuệ trả lời từng người rồi mới tán gẫu với Lộ Niên Niên.

[Xem giúp chị Bùi Chi Hành đang làm gì đi.]

Lộ Niên Niên: [???]

Lộ Tuệ Tuệ: [Chị không muốn đứng dậy xem, em đang xem live mà nên xem giúp chị đi.]

Lộ Niên Niên: [???]

Cô ấy chưa bao giờ thấy ai lười vậy.

Cô ấy đẩy Hứa Lễ bên cạnh.

“Hứa Lễ, anh chuyển sang màn hình anh rể em xem anh rể em đang làm gì.”

Đúng lúc hôm nay Hứa Lễ được nghỉ ngơi nên ở nhà với Lộ Niên Niên.

Buổi trưa thức giấc, Lộ Niên Niên đang xem chương trình phát sóng trực tiếp của Lộ Tuệ Tuệ, xem đến đây còn gọi anh ta xem chung.

Hứa Lễ khựng lại, nhìn cô ấy:

“Em quan tâm sếp Bùi thế?”

Lộ Niên Niên: “?”

Nhìn ánh mắt Hứa Lễ, Lộ Niên Niên dở khóc dở cười:

“Gì thế?”

Cô ấy nói: “Anh bình thường chút đi đạo diễn Hứa.”

Cô ấy giơ điện thoại lên cho Hứa Lễ xem.

“Chị em bảo em xem, chị ấy đang nghỉ ngơi trong phòng, chị ấy nói lười ngồi dậy đi xem nên bảo em giám sát anh rể em có làm chuyện gì mờ ám bên ngoài không.”

Hứa Lễ: “…”

Một phút sau, Lộ Tuệ Tuệ nhận được phản hồi.

Bùi Chi Hành đang ở ngoài gọi điện thoại.

Lộ Tuệ Tuệ ngáp một cái.

Phòng phát sóng trực tiếp thấy cô như vậy, hơi đau lòng.

Fan là thế, chỉ cần bạn thể hiện một chút trước ống kính, họ sẽ bắt đầu nghĩ theo hướng xấu.

[Hu hu hu, sao sếp Bùi vẫn gọi điện thoại, không chăm vợ tôi vậy.]

[Thấy Tuệ Tuệ như thế, tôi không muốn kết hôn, đã nói nghỉ ngơi với nhau mà mình bị bỏ một mình.]

[…Khoan đã, mọi người không đi làm à? Sếp Bùi và Tuệ Tuệ quay chương trình nhưng anh ấy cũng có việc gấp cần xử lý mà.]

[Nói thật, nếu là tôi, tôi sẽ không đợi.]

[Bùi Chi Hành không thể đợi lát nữa hẵng xử lý được à? Tại sao phải ngay lúc ngủ trưa?]

[Các chị em, đây là sếp tổng của tập đoàn lớn đó!]

[Tôi thấy rất thực tế, cuộc sống bình thường hay vậy mà?]



Nhất thời, mọi người sôi nổi bàn tán.

Lộ Tuệ Tuệ không biết, cô đợi một lúc thì không đợi Bùi Chi Hành nữa, cầm điện thoại ngủ quên.

Công ty có việc đột xuất, lúc Bùi Chi Hành gọi điện thoại xong về phòng, Lộ Tuệ Tuệ đã ngủ rồi.

Anh bước thật khẽ, lấy điện thoại trong tay cô ra.

Lộ Tuệ Tuệ mơ màng thức giấc, thì thầm:

“Đã giải quyết xong chưa?”

Bùi Chi Hành nghe thế, cúi đầu chạm nhẹ môi cô, khẽ nói:

“Đã giải quyết rồi, xin lỗi để em đợi lâu.”

Anh sờ đầu cô, dỗ dành.

“Ngủ tiếp đi.”

“Anh ôm em ngủ đi.”

Lộ Tuệ Tuệ làm nũng.

Bùi Chi Hành cười khẽ, xốc chăn lên, lên giường.

Dưới màn ảnh, hai người ôm nhau ngủ.

Sau giờ ngọ, ánh mặt trời xuyên qua bức màn chiếu vào phòng, hai người trên giường lại ngủ rất yên bình thoải mái.

Họ không làm gì hết nhưng vẫn khiến người khác hâm mộ.

Thấy cảnh tượng này, fan đang cãi nhau chợt im lặng.

Hình như họ nghĩ nhiều rồi.

Có thể Bùi Chi Hành sẽ bị trì hoãn vì công việc nhưng tình yêu mà anh dành cho Tuệ Tuệ sẽ không bao giờ giảm bớt vì những sự chậm trễ này.

Hai người đều không biết lượt bình luận màn hình đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết khán giả có thể tranh cãi chỉ vì chút chuyện nhỏ như vậy.

Thành thật mà nói, Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy chuyện này đối với gia đình họ quả thực quá bình thường, cô và Bùi Chi Hành đều không phải người rảnh rỗi, mỗi người đều có công việc riêng cần xử lý.

Hôm nay cô chỉ đợi Bùi Chi Hành hai mươi phút, thường ngày Bùi Chi Hành đến phim trường đón cô, nếu cô có một cảnh quay không thể thông qua, vật lộn hết sức, thì dù có là hai tiếng đồng hồ anh cũng sẽ không phàn nàn, cũng sẽ không nhiều lời.

Họ biết tình hình công việc của đối phương, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành luôn thấu hiểu và cổ vũ lẫn nhau.

Ngủ dậy, Lộ Tuệ Tuệ mới biết chỉ trong một lúc mà cư dân mạng đã bắt đầu nói sau khi cô gả đi thì không hề hạnh phúc, chịu ấm ức ở chỗ Bùi Chi Hành.

Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười.

Cô vừa xem vừa cười.

Bùi Chi Hành nghe thấy tiếng cười của cô, nhướng mày: “Cười gì thế?”

“Cười anh.”

Cô cũng không né tránh ống kính, nói thẳng: “Cư dân mạng đều đang nói anh lúc ngủ trưa khiến em đợi lâu, muốn anh phải xin lỗi em.”

Câu phía sau là cô bịa ra.

Nghe vậy, Bùi Chi Hành ngẩn người một lúc, nghe lời nói: “Xin lỗi.”

Anh cúi đầu, thân mật cọ cọ đầu mũi của Lộ Tuệ Tuệ: “Khiến mợ Bùi đợi lâu.”

Lộ Tuệ Tuệ bị anh chọc cười, đôi mắt cong cong: “Nên vậy.”

Cô chủ động hôn lên môi Bùi Chi Hành: “Mợ Bùi cam tâm tình nguyện.”

Hai người nhìn nhau bật cười.

Trong phòng phát sóng trực tiếp, khán giả nghe thấy đoạn này liền nổi bong bóng chua, lách tách lách tách tràn ra bên ngoài.

Đôi này cố ý đúng không?

Cố ý cho mọi người ăn đường?! Quá ngược đãi chó độc thân rồi.

“Dậy nhé?”

Sau khi thân mật, Bùi Chi Hành nhìn cô.

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu: “Dậy thôi, chúng ta đến chợ rau, chợ rau buổi chiều vẫn mở đúng không nhỉ?”

“Đợi lát nữa hỏi hàng xóm bên cạnh.”

Nơi bọn họ quay chụp và ghi hình cho chương trình tạp kỹ là một thôn nhỏ, muốn mua đồ phải lái xe đi. Đối với điều này, tổ chương trình lại rất tận tâm, bởi vì có sự giúp đỡ của thương hiệu nên mỗi gia đình nhỏ đều có một chiếc xe.

Ngủ dậy sau giấc ngủ trưa, Lộ Tuệ Tuệ dọn dẹp cùng Bùi Chi Hành một lúc rồi đi thăm hỏi hàng xóm xung quanh.

“Tuệ Tuệ, các cậu muốn ra ngoài à?” Doãn Tư Huỷ hỏi: “Đi đâu?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Trong tủ lạnh của tụi tớ không có gì ăn, muốn ra ngoài mua ít rau về.”

Nghe vậy, Doãn Tư Huỷ nói: “Chúng tớ cũng không có.”

Cô ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Cùng đi chứ?”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu: “Được, hỏi thêm hai nhà thầy Lâm đi.”

“Được.”

Sau khi hỏi, bốn gia đình quyết định cùng nhau đến chợ rau.

Hỏi cư dân bản địa xong, chỗ bọn họ ở có một chợ rau rất lớn, lái xe đi đại loại mất khoảng hai mươi phút, bên đó có chợ, ngoại trừ chợ rau thì còn có cả đồ dùng gia đình và vài món đồ nhỏ họ muốn mua, tiệm bánh ngọt tiệm trà sữa, cũng phải đến đó mới có thể mua được.

Mọi người đồng ý, cùng xuất phát đến chợ rau.

Số lần Bùi Chi Hành lái xe không nhiều, nhưng kỹ thuật lái xe rất tốt, lái xe cũng rất vững tay.

Lộ Tuệ Tuệ ngồi ở ghế phụ lái, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm với anh, ngắm nhìn Ninh Thành vừa xinh đẹp vừa đặc biệt.

“Bên đó có nhiều hoa quá đi.” Lộ Tuệ Tuệ kinh ngạc: “Sau khi quay về nếu còn thời gian thì chúng ta qua bên đó xem thử đi?”

Bùi Chi Hành nhìn theo ánh mắt cô, gật đầu nói: “Được.”

Ngoại trừ đôi vợ chồng họ, ba đôi khác cũng có rất nhiều chuyện, chỉ có điều so ra thì đôi vợ chồng trẻ còn lại không được yên tĩnh cho lắm.

Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành là năm tháng tĩnh lặng, thì đôi của Quách Hằng chính là ồn ào náo nhiệt.

Hai vợ chồng thường sẽ cãi nhau vì chút chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, rõ ràng không nên để tâm, nhưng hai người đều thuộc kiểu không chịu thiệt không nhận thua, đương nhiên sẽ dẫn đến cãi nhau.

Mọi người xem cũng hơi mệt người.

[Sao đôi này cứ cãi nhau mãi thế, đây là cuộc sống thường ngày của họ à?]

[Trước đây tôi xem chương trình thì thích xem tranh cãi, nhưng thành thật mà nói kiểu chương trình tạp kỹ cho vợ chồng thế này, tôi vẫn thích hoà bình một chút hơn, kiểu ân ái như Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành khá ổn đó.]

[Đừng giẫm nhau nữa được không, Tuệ Tuệ nhà chúng tôi không gánh cái nồi này.]

[Vợ chồng chắc chắn đều sẽ có tranh cãi, chuyện bình thường mà thôi, không cần để ý quá.]

[Thành thật mà nói, người giống nhau Quách Hằng, tới một người tôi đánh một người.]

[Quách Hằng phiền chết mất, bản thân cũng không ra gì mà còn chê Tuyết Vũ mãi.]

[Các chị em, lấy chồng nhất định phải lau sạch mắt! Đừng có gả cho loại đàn ông như Quách Hằng.]

Mọi người tranh cãi ồn ào trong phòng phát sóng trực tiếp của đôi vợ chồng Quách Hằng và Cù Tuyết Vũ, tranh luận không thôi.

Cãi xong, mọi người cũng cảm thấy đôi vợ chồng này hơi phiền phức, lặng lẽ sang ba đôi kia. Cứ như vậy, số lượng người ở trong phòng phát sóng trực tiếp của Quách Hằng và Cù Tuyết Vũ đã ít đi rất rất nhiều.

-

Đến chợ rau, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành đều là người có chút kinh nghiệm cuộc sống.

Để khuấy động sự nhiệt tình khi mua rau của mọi người, tổ chương trình đã đặc biệt đặt ra một quy tắc, để bọn họ mua được loại rau gì đó trong thời gian ngắn nhất, sau đó người mua được loại rau đó có thể được hoàn trả lại tiền mua rau, như vậy cũng xem như tiết kiệm một khoản tiền nhỏ cho bọn họ.

Nghe được nhiệm vụ này, Lộ Tuệ Tuệ sáng mắt lên.

Doãn Tư Huỷ và Lâm Tuệ Bình thì không sao, nhưng đôi vợ chồng Cù Tuyết Vũ và Quách Hằng hơi lúng túng, bọn họ sẽ không vào bếp, cũng không thường xuyên nấu cơm, bọn họ biết nấu mấy món thường ăn, nhưng nếu phức tạp hơn một chút thì bọn họ căn bản không biết.

Nghe vậy, Doãn Tư Huỷ cười nói: “Yên tâm đi, phức tạp thì tụi chị cũng không biết.”

Cô ấy tỏ ý: “Chị đoán tổ chương trình có lẽ sẽ không đưa ra nhiệm vụ quá khó cho chúng ta đâu.”

“Thật sao?” Cù Tuyết Vũ không tin lắm: “Đạo diễn, thật vậy sao?”

Đạo diễn: “Dù sao chúng tôi cũng cảm thấy không phức tạp.”

Toàn bộ khách mời: “...”

Quy tắc nhiệm vụ bày ra ở đó, bạn không chơi cũng phải chơi.

Đạo diễn: “Đầu tiên lựa chọn ai là người đi mua rau trước.” Đạo diễn nói: “Không thể để cả hai người cùng đi.”

Các khách mời: “...”

Vô vị.

Bên phía đôi của Lộ Tuệ Tuệ, lựa chọn cô. Doãn Tư Huỷ và Trang Văn Ngang cũng lựa chọn Doãn Tư Huỷ, đôi vợ chồng Lâm Tuệ Bình thì phái chồng cô ấy là Lưu Quốc Hoa vào chợ rau, Quách Hằng và Cù Tuyết Vũ, không ngoài dự đoán là Cù Tuyết Vũ, so ra, cô ấy vẫn có chút kiến thức sinh hoạt cơ bản hơn.

Chọn người xong, tổ đạo diễn lấy ra tấm biển viết tay đầu tiên.

Bảo bọn họ tìm rau diếp thơm.

Ngay khi nhìn thấy tên rau, Lộ Tuệ Tuệ đã nắm chắc.

Đúng là không khó.

Tổ chương trình đang tặng điểm sao.

Mọi người xoay người, xông vào trong chợ rau.

“Rau diếp thơm rau diếp thơm…” Cù Tuyết Vũ lo lắng nói: “Rau diếp thơm ở đâu đây, cái nào là rau diếp thơm.”

Không ai trả lời cô ấy, bởi vì mọi người đều đang gấp gáp đi vào trong.

Lộ Tuệ Tuệ không đi quá xa, cô chỉ tìm ở hàng rau gần nhất, tìm được rau diếp thơm sau đó trả tiền, lập tức quay về địa điểm tập hợp.

Trận đầu tiên, Lộ Tuệ Tuệ thắng.

Chỉ có điều, Lộ Tuệ Tuệ nhìn mớ rau diếp thơm trong tay, nhỏ giọng phàn nàn với Bùi Chi Hành: “Em muốn ăn thịt.”

Bùi Chi Hành hạ khoé môi: “Đợi lát nữa có lẽ sẽ có.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu, một mớ rau diếp thơm lớn chỉ có vài tệ, nhiều nhất chỉ có mười tệ, loại rau xanh kiểu này không thể để quá lâu, cô không thích lắm.

Thịt đáng giá tiền, mùi vị còn ngon, đó mới là sở thích của Lộ Tuệ Tuệ.

Sau đó, tổ đạo diễn bảo bọn họ mua cá trắm, mua tôm hùm đất, đậu phụ trắng,...

Đi mua một phen, Lộ Tuệ Tuệ giành được không ít thịt và hải sản, thầy Lưu Quốc Hoa cũng không chịu yếu thế, đứng đầu không ít lần. Cuối cùng, Cù Tuyết Vũ chỉ đứng đầu một lần, nhưng thứ cô ấy giành được lại là một miếng xương sườn.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back