Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí

Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 60: Chương 60



Hôm sau, Lộ Tuệ Tuệ lộ mặt xuất hiện ở đoàn làm phim của Lộ Niên Niên.

Nhìn thấy cô, không ít nhân viên công tác kinh ngạc vô cùng, nhưng nghĩ tới chương trình tạp kỹ “Cuộc sống điền viên” mà cô và Lộ Niên Niên cùng ghi hình lại giống như hiểu ra chút gì đó.

...

Một bên khác, Bùi Chi Hành ở Lộc Thành xa xôi đã biết hành trình hai ngày này của vợ sắp cưới.

Tất nhiên hành trình này là Quý Minh Tân nói cho anh biết.

Quý Minh Tân là sếp của công ty giải trí, mỗi ngày không bận rộn làm việc thì thôi, còn thường xuyên tới chỗ Bùi Chi Hành tán gẫu, nhàn rỗi không giống sếp tí nào.

“A Hành.”

Anh ta đang ở phòng làm việc ké điều hòa của Bùi Chi Hành, liếc nhìn anh, hỏi.

“Ngày mai tôi đi thăm ban đoàn phim của Lộ Niên Niên, cậu có muốn đi chung không?”

Bùi Chi Hành: “Không đi.”

Quý Minh Tân: “Thật không?”

Anh ta đang chơi điện thoại, bắt chéo chân.

“Tuệ Tuệ cũng ở bên đó thăm ban cô ấy, cậu không muốn đi cùng tôi sao?”

Anh ta chủ động cho Bùi Chi Hành bậc thang.

“Bốn người chúng ta hình như chưa chính thức tụ tập lại cùng nhau ăn bữa cơm, thật không muốn đi chung à?”

Bùi Chi Hành hơi ngừng lại, ngước mắt nhìn anh ta.

“Lộ Tuệ Tuệ cũng ở bên đó?”

Quý Minh Tân: “Đúng rồi, cậu không biết à?”

Anh ta thấy vẻ mặt của Bùi Chi Hành, cười nhạo nói.

“Xem ra quan hệ của cậu với Lộ Tuệ Tuệ không được tốt lắm nhỉ.”

Bùi Chi Hành cảnh cáo nhìn anh ta.

“Đi hay không?”

Quý Minh Tân nói.

“Đi thì tôi bảo trợ lý đặt vé.”

Bùi Chi Hành liếc nhìn lịch làm việc bên cạnh, giọng lạnh nhạt.

“Không.”

Anh không đi được.

Quý Minh Tân nghẹn họng.

“Được thôi.”

Anh ta nhìn cái người điên cuồng làm việc này, lải nhải.

“Cậu cứ sống với công việc cả đời đi.”

Bùi Chi Hành: “...”

“Đúng rồi.”

Quý Minh Tân nhìn anh.

“Không bao lâu nữa hai người kia sẽ xuất hiện, tiếp theo phải xử lý thế nào?”

Hai người mà anh ta nói đến là bố mẹ nuôi của Lộ Tuệ Tuệ.

Lộ Cảnh Sơn sắp xếp hai người đi sòng bạc, nhưng ông không quá quen thuộc với sòng bạc nên chuyện sau đó giao cho Bùi Chi Hành.

Bùi Chi Hành bận rộn, đương nhiên giao cho người rảnh rỗi là Quý Minh Tân.

Nghe vậy, sắc mặt Bùi Chi Hành lạnh lẽo.

Anh nhìn chằm chằm Quý Minh Tân một lát, lạnh lùng nói.

“Không có cách nào nhốt lại lần nữa sao?”

Quý Minh Tân lắc đầu.

“Trừ khi bọn họ đi lại lần nữa, nhưng bọn họ không phải kẻ ngốc, sau khi ra nhất định có thể phát hiện điểm bất thường, tôi đoán trong khoảng thời gian ngắn bọn họ sẽ không vào sòng bạc nữa.”

Bùi Chi Hành nặng nề đáp lại, dặn dò.

“Sắp xếp người đi theo bọn họ, báo cáo bất cứ lúc nào.”

Quý Minh Tân: “Được.”

Anh ta nghĩ nghĩ.

“Cậu không hỏi Lộ Tuệ Tuệ muốn xử lý bọn họ như thế nào hả?”

Nhìn vẻ mặt của Bùi Chi Hành, anh ta nhắc nhở.

“Đừng làm chuyện phạm pháp.”

Bùi Chi Hành không nói gì.

“Cậu suy nghĩ nhiều rồi.”

Quý Minh Tân không ở bên này của anh lâu hơn nữa, sau khi anh ta rời đi, Bùi Chi Hành suy tư một hồi lâu, vẫn là gọi điện thoại cho Lộ Tuệ Tuệ.

Đây là bố mẹ nuôi của cô, quả thật nên nghe ý nghĩ và ý kiến của cô về phương pháp xử lý bọn họ.

Thấy cuộc gọi đến của Bùi Chi Hành, Lộ Niên Niên hơi thất thần.

“Alo.”

“Ở đoàn làm phim à?”

Bùi Chi Hành nghe thấy tiếng ồn ở bên phía cô.

Lộ Tuệ Tuệ kinh ngạc.

“Sao anh biết? Chị Hạ Lỵ nói với anh hả?”

Bùi Chi Hành: “... Không phải, Quý Minh Tân nói.”

“Hử?”

Bùi Chi Hành giải thích.

“Cậu ấy nói ngày mai tới chỗ các em thăm ban.”

Lộ Tuệ Tuệ hiểu.

Cô im lặng, kinh ngạc.

“Anh cũng đến?”

“Tôi không có thời gian.”

Bùi Chi Hành nói một câu như vậy, yên tĩnh hỏi.

“Tôi hỏi em một vấn đề.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Anh hỏi đi.”

“Không lâu nữa bố mẹ nuôi của em có thể sẽ xuất hiện, nếu họ lại tìm em, em muốn xử lý thế nào?”

Anh không vòng vo, hỏi trực tiếp.

Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt, lúc này mới nhớ tới sự tồn tại của hai nhân vật này.

Cô mím môi, thấp giọng hỏi.

“Bây giờ họ ở đâu?”

Không thể nào vẫn đang ở sòng bạc được.

Bùi Chi Hành: “Nhà tù.”

Lộ Tuệ Tuệ: “...”

Cô nghĩ, đại khái biết tại sao bọn họ lại vào tù.

Lộ Tuệ Tuệ yên tĩnh một lát, hỏi mở hồ.

“Có thể phạm pháp không?”

Bùi Chi Hành xoa xoa huyệt thái dương, nghĩ tới lời nhắc nhở của Quý Minh Tân, cười khẽ.

“Em muốn phạm pháp thế nào?”

Lộ Tuệ Tuệ im lặng một lát, nói.

“Không muốn nhìn thấy bọn họ nữa.”

Bùi Chi Hành “Ừm” một tiếng.

“Còn gì nữa không?”

Lộ Tuệ Tuệ há miệng, sờ chóp mũi, không tự tin nói.

“Muốn bọn họ phải chịu một bài học xứng đáng.”

Bùi Chi Hành: “Hết rồi?”

Lộ Tuệ Tuệ: “... Hết rồi.”

Bùi Chi Hành lên tiếng.

“Được.”

Tác giả có lời muốn nói:

Sếp Bùi: Tôi sẽ cố gắng lấy lòng vợ.

Sếp Quý: A.

Niên Niên: A.

Tuệ Tuệ: ?

Bùi Chi Hành đồng ý dễ dàng đến mức Lộ Tuệ Tuệ không biết phải nói gì mới được.

Cô im lặng một lúc rồi nhẹ nhàng nói.

“Thôi.”

Bùi Chi Hành: “Cái gì?”

Anh không nghe rõ.

Lộ Tuệ Tuệ ngẩng đầu nhìn bầu trời trong xanh, ánh nắng chói chang, trời xanh mây trắng chồng lên nhau như một lâu đài bông đang chuyển động.

Ánh sáng từ trên cao chiếu xuống người cô.

Cô đang cố gắng hấp thu.

Những tia nắng mặt trời này, trước đây nguyên chủ không thể nhìn thấy được. Xung quanh cô ấy chỉ có bóng tối và ánh sáng lờ mờ, không có ánh sáng rực rỡ nào chiếu sáng cho cô ấy.

Lộ Tuệ Tuệ lẩm bẩm.

“Tôi phải làm một công dân tốt, tuân thủ pháp luật.”

Cô không muốn tiếp tục ở trong bóng tối nữa.

Bùi Chi Hành giật mình, bị giọng điệu nghiêm túc của cô chọc cười, không hiểu sao thấy hơi buồn cười.

Trước đây anh không biết Lộ Tuệ Tuệ lại có tính cách như vậy.

“Chắc chắn chứ?”

Bùi Chi Hành phục hồi tinh thần, hỏi lại cô.

Lộ Tuệ Tuệ nói “ừm”, gật đầu thật mạnh ở nơi anh không thể nhìn thấy.

“Chắc chắn. Anh cũng bảo bố tôi đừng làm nữa.”

Bùi Chi Hành lên tiếng.

“Yên tâm.”

Ngay cả khi không cần phạm tội hay làm trái pháp luật, vẫn có rất nhiều cách để dạy cho hai người đó một bài học xứng đáng.

Điều mà Bùi Chi Hành lo lắng bây giờ là nếu những người anh mời đến không thể luôn theo dõi nhất cử nhất động của bọn họ, để bọn họ tìm được Lộ Tuệ Tuệ, anh sợ sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Nghĩ đến đây, anh nói.

“Hạ Lỵ đã tìm thêm trợ lý cho em chưa?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Chị ấy có đề nghị nhưng tôi từ chối.”

Cô bình tĩnh nói.

“Với địa vị hiện tại của tôi không thích hợp có hai trợ lý.”

Nghe vậy, Bùi Chi Hành hỏi.

“Cô nghĩ địa vị của mình đang ở đâu?”

Lộ Tuệ Tuệ chưa kịp trả lời, Bùi Chi Hành đã nói.

“Bây giờ cô là một nghệ sĩ được Tân Ảnh hết lòng nâng đỡ. Cho dù cô có một đoàn đội đi theo cũng không quá đáng.”

Lộ Tuệ Tuệ: “…”

Bùi Chi Hành hỏi ý kiến cô.

“Hay là tôi sắp xếp cho em một trợ lý nhé?”

Lộ Tuệ Tuệ theo bản năng muốn từ chối, nhưng nghĩ tới lời anh nói khi nãy, cô đoán.

“Anh lo lắng hai người kia sẽ làm gì sao?”

“Chó cùng dứt giậu.”

Bùi Chi Hành nói ngắn gọn.

“Đề phòng rủi ro.”

Anh đã nói vậy, Lộ Tuệ Tuệ có vẻ như không tìm được lý do gì để từ chối.

Cô im lặng một lúc rồi thỏa hiệp.

“Được, nhưng tôi muốn một trợ lý nam.”

Bùi Chi Hành: “?”

Lộ Tuệ Tuệ nói thật.

“Tôi không muốn trợ lý nữ phải làm việc nặng, tìm một trợ lý nam sẽ tốt hơn.”

Không phải cô kỳ thị giới tính, chỉ đơn giản là cô không nỡ để con gái nâng vật nặng, cô thấy sẽ đau lòng. Hành lý của nghệ sĩ rất nặng, đôi khi phải dãi nắng dầm mưa, khi có trợ lý nam, sau này cô có thể để Nhạc Nhạc làm những việc nhẹ nhàng hơn.

Cũng không còn cách nào, chỉ là cô hơi tiêu chuẩn kép.

Bùi Chi Hành do dự một chút, bất đắc dĩ đồng ý.

“Tôi biết rồi.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu, suy nghĩ một lúc rồi nói.

“Nếu có thể, anh cố gắng chọn người đẹp trai nhé.”

Cô là người mê sắc đẹp, nên hy vọng trợ lý của mình cũng sẽ đẹp trai.

“...”

Sau khi cúp máy, Bùi Chi Hành nghĩ đến những yêu cầu về trợ lý mà Lộ Tuệ Tuệ đưa ra, tuy không quá đáng nhưng cũng không quá thoải mái, nhất thời thấy đau đầu.

Anh hơi hối hận vì đã đề nghị cô tìm thêm một trợ lý.

Đáng tiếc trên đời này không có thuốc hối hận, gọi điện thoại cũng không có cách nào rút lại chỉ bằng một cú bấm, anh vẫn phải làm những gì mình đã đồng ý với Lộ Tuệ Tuệ.

-

Ngày hôm sau, Quý Minh Tân mang theo trợ lý xuất hiện ở đoàn phim của Lộ Niên Niên một cách trang nghiêm.

Anh ta và Lộ Niên Niên quen nhau từ nhỏ, đây là điều mà hầu hết người trong giơií đều biết. Thậm chí trong giới còn có tin đồn rằng Quý Minh Tân thích Lộ Niên Niên. Bởi vì Lộ Niên Niên mà anh ta mới đầu tư vào công ty giải trí chỉ để mở đường cho cô ấy, giúp cô ấy nổi tiếng.

Quý Minh Tân vừa xuất hiện, nhân viên đoàn làm phim lại khơi lên những lời đồn thổi này.

Lúc trước Lộ Tuệ Tuệ không để ý nhiều, trong tiểu thuyết cũng không có nhắc đến, cho nên khi nghe được còn cảm thấy khá thú vị.

Cô đến gặp trực tiếp đương sự để xác minh.

Lộ Niên Niên nghe cô nói, khoa trương nói.

“Chị! Sao chị cũng tin vào những lời đồn thổi lung tung trên mạng thế!”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười.

“Không phải hả?”

Lộ Niên Niên lắc đầu.

“Đương nhiên không phải.”

Cô ấy nói.

“Quý Minh Tân mở công ty giải trí đơn giản là để theo đuổi người khác chứ không phải để theo đuổi em.”

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày, rất tò mò.

“Vậy theo đuổi ai?”

Lộ Niên Niên thì thầm nói vào tai cô.

“Chị có biết Dụ Hạ không?”

Lộ Tuệ Tuệ giật mình, nhớ đến tin tức mình nhìn thấy lúc trước, kinh ngạc hỏi.

“Là Dụ Hạ đang đóng phim ở nước ngoài sao?”

Dụ Hạ là một diễn viên nữ chuyên đóng phim điện ảnh, cô ấy lớn hơn Lộ Tuệ Tuệ hai tuổi, khi tốt nghiệp trung học phổ thông được một người tìm kiếm tài năng phát hiện, sau đó ra mắt.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 61: Chương 61



Khi ra mắt tài nguyên cô ấy nhận được đều là hàng đầu, cô ấy đóng một bộ phim điện ảnh, phòng vé lúc ấy lập tức bùng nổ.

Năm đó còn được gọi là năm của Dụ Hạ.

Nhưng sau bộ phim đó, Dụ Hạ không có tác phẩm gì đặc biệt.

Sau đó nữa, cô ấy đã ra nước ngoài.

Cô ấy đi theo con đường quốc tế, rất ít khi về nước.

Thỉnh thoảng thấy được tin tức cô ấy tham gia nhiều sự kiện liên hoan phim khác nhau. Bây giờ nói cô ấy nổi tiếng nhưng không quá nổi tiếng, nói không nổi tiếng lại càng không đúng.

Nhưng Lộ Tuệ Tuệ nghĩ rằng nếu cô ấy ở lại phát triển trong nước, có thể sẽ khá hơn ở nước ngoài. Tất nhiên đây chỉ là cảm nhận của cá nhân cô.

Lục Niên Niên gật đầu.

“Là cô ấy.”

Cô ấy tám phét với Lộ Tuệ Tuệ.

“Quý Minh Tân mở công ty điện ảnh vì cô ấy, nhưng cuối cùng cô ấy lại không ký hợp đồng với công ty của anh ta.”

Lộ Tuệ Tuệ nghe xong im lặng một hồi mới bình luận.

“Thật thảm quá.”

Lục Niên Niên: “Cho nên tin đồn trên mạng có phần đúng, cũng có phần sai.”

Quả thật Quý Minh Tân mở công ty vì một người phụ nữ, nhưng người phụ nữ đó không phải là cô ấy. Cô ấy đã gặp Dụ Hạ hai lần, cô ấy rất xinh đẹp, đó là vẻ đẹp sắc sảo.

Lúc đó Lộ Niên Niên khá là kinh ngạc, cô ấy vẫn luôn cho rằng Quý Minh Tân là một cậu ấm không làm việc đàng hoàng, ăn chơi đàn đúm như vậy sẽ thích kiểu con gái mềm mại ngọt ngào, thích làm nũng. Nhưng cô ấy không ngờ rằng anh ta lại thích kiểu phụ nữ sắc sảo, đầy tham vọng như Dụ Hạ.

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu, mỉm cười nhìn cô ấy.

“Vậy là em không thích sếp Quý?”

“Không thích, em không thích anh ta.”

Lộ Niên Niên lắc đầu dữ dội.

“Em không thích loại người như anh ta.”

Trong lời nói của cô ấy chứa sự ghét bỏ.

Vừa nói xong, trước khi Lộ Tuệ Tuệ kịp trả lời, Quý Minh Tân đã đứng ở cửa phòng nghỉ của cô ấy, hai tay đút túi quần nhìn cô ấy, hỏi.

“Niên Niên! Anh là loại người gì hả?”

Lộ Niên Niên khựng lại, cô ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ, sau đó thận trọng quay đầu lại nói.

“Anh là loại người đẹp trai, em không thể trèo cao được.”

Quý Minh Tân liếc cô ấy một cái, nói.

“Nhóc quỷ.”

Lộ Niên Niên biết anh ta không giận cô ấy, cong môi khen.

“Em nói thật đó, đúng không chị?”

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười đáp.

“Đúng vậy.”

Cô nhìn Quý Minh Tân, mỉm cười nói.

“Sếp Quý quả thực rất đẹp trai.”

Quý Minh Tân liếc nhìn hai người, đi vào phòng nghỉ ngồi xuống, nhưng không cho người đóng cửa lại.

Đóng cửa lại, có thể ảnh hưởng không tốt đến Lộ Niên Niên và Lộ Tuệ Tuệ.

“Hôm nay Niên Niên quay đến mấy giờ?”

Nhắc đến điều này, Lộ Niên Niên thở dài.

“Có thể sẽ phải quay đến bảy giờ, anh có muốn cùng ăn tối không?”

Quý Minh Tân “ừm” một tiếng, nói.

“Em muốn ăn gì?”

Lục Niên Niên nhìn Lộ Tuệ Tuệ.

“Chị em muốn ăn gì thì em ăn cái đó.”

“Chị, tối nay chị có muốn ăn tôm hùm đất không?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Em muốn ăn à?”

“Hơi thèm.”

Lộ Niên Niên thành thật nói.

“Nhưng chị Trân không cho em ăn nhiều.”

“Vậy thì ăn một ít đi.”

Lộ Tuệ Tuệ nói.

“Rồi ăn cái khác.”

Lộ Niên Niên: “Được ạ, được ạ.”

Cô ấy quay đầu lại nhìn Quý Minh tân.

“Sếp Quý, chúng ta ăn tôm hùm đất đi, sau đó ăn thức ăn ít calo nhưng đắt tiền được chứ? Chị em thích ăn tôm hùm, anh có thể sắp xếp được không?”

Cô ấy nhớ rằng Lộ Tuệ Tuệ nói rằng cô phải ăn hai con tôm hùm Úc mỗi ngày.

Quý Minh Tân: “…”

Trước đây anh ta đã từng nghe Uông Trân nói rằng Lộ Niên Niên rất thương chị gái nhưng không tin lắm, sau khi gặp cô ấy lần này, anh ta mới biết thật sự là như vậy.

“Yêu cầu cao như vậy hả?”

Lộ Niên Niên trả lời một cách đúng lý hợp tình.

“Nếu không cao thì em có thể tự mời chị em rồi, còn đi ăn cơm với anh làm gì?”

Nói hợp lý đến mức nhất thời Quý Minh Tân không thể phản bác được.

Anh ta bị nghẹn, kêu trợ lý đi sắp xếp.

Chuyện đã được thu xếp xong, Quý Minh Tân vẫn chưa đi.

Lộ Tuệ Tuệ đoán anh ta có chuyện muốn nói với Lộ Niên Niên nên kiếm cớ chuồn đi.

Sau khi người đi rồi, Lộ Niên Niên cầm một chiếc quạt nhỏ quạt gió, quay đầu nhìn người bên cạnh, chế nhạo nói.

“Anh Minh Tân, không có chuyện gì không đến điện Tam Bảo nha.”

Gia đình họ quen nhau từ nhỏ, Lộ Niên Niên cũng được coi là em gái được Quý Minh Tân và Bùi Chi Hành nhìn lớn lên. Chỉ là Bùi Chi Hành khá lạnh nhạt, từ nhỏ Lộ Niên Niên đã sợ anh, nhưng cô ấy không sợ Quý Minh Tân, anh ta khá dịu dàng với những người quen thuộc, không có ra vẻ.

Có lẽ bởi vì anh ta còn có một người anh trai, trước khi mở công ty giải trí, anh ta chỉ là cậu hai nhàn rỗi của nhà họ Quý.

Quý Minh Tân liếc nhìn cô ấy, vặn nắp chai nước khoáng ở bên cạnh, uống một ngụm, bình tĩnh nói.

“Gửi số điện thoại của cô ấy cho anh.”

Lộ Niên Niên giả ngốc.

“Số điện thoại của ai?”

Quý Minh Tân: “Biết rồi còn hỏi.”

Lộ Niên Niên phồng mặt, chọc vào điện thoại nói.

“Em còn chưa hỏi chị Dụ Hạ, không dám đưa cho anh.”

Vừa nói ra cái tên này, tâm trạng của Quý Minh Tân hiện rõ không ổn.

Anh ta im lặng một hồi mới hỏi.

“Niên Niên, vậy hỏi cô ấy xem anh xin số điện thoại của cô ấy, không biết cô ấy có chịu cho không.”

Quý Minh Tân biết mấy năm nay Dụ Hạ khi ra nước ngoài đã cắt đứt liên lạc với họ, chỉ có mình Lộ Niên Niên thỉnh thoảng sẽ liên lạc với cô ấy.

Nhìn thấy anh ta như vậy, Lộ Niên niên thực sự có cảm giác như đã lâu lắm rồi mới thấy.

Đã lâu lắm rồi mới thấy dáng vẻ Quý Minh Tân nhờ vả người khác, anh ta thường nở nụ cười trên mặt, cấu kết với Bùi Chi Hành làm chuyện xấu.

Mặc dù Bùi Chi Hành không sẵn lòng cấu kết với anh ta, nhưng không còn cách nào khác, ấn tượng của Lộ Niên Niên về hai người chỉ đến đây thôi.

Cô ấy mở to đôi mắt, lanh lợi hơn bình thường.

“Anh Minh Tân, có phải anh đã nghe được tin đồn gì rồi không?”

Quý Minh Tân không hé miệng.

Anh ta đứng dậy gõ nhẹ vào đầu Lộ Niên Niên.

“Hỏi cô ấy đi rồi nói cho anh biết.”

Lộ Niên Niên: “… Hừ. Anh đi đâu đó?”

“Đi tìm chị em.”

Lộ Niên Niên: “Ok.”

Khi thấy Quý Minh Tân đến gặp mình, Lộ Tuệ Tuệ hơi ngạc nhiên.

“Sếp Quý.”

Quý Minh Tân liếc nhìn cô, bình tĩnh nói.

“Không có ai thì cứ gọi tôi như Niên Niên đi.”

Nói xong, anh ta thấy có gì đó không đúng.

“Thôi.”

Quý Minh Tân lẩm bẩm nói.

“Cô là vị hôn thê của Bùi Chi Hành, gọi tôi là anh không hay lắm.”

Lộ Tuệ Tuệ: “…”

Sắc mặt cô vô cảm, không nói nên lời khi nghe Quý Minh Tân tự lẩm bẩm.

Quý Minh Tân nói mấy câu, xua tay nói.

“Cô muốn gọi thế nào cũng được.”

Anh ta nhìn Lộ Tuệ Tuệ từ trên xuống dưới rồi khẽ nói.

“Cô đến đây có truyền thông nào biết không?”

“Chắc là không biết.”

Lộ Tuệ Tuệ cũng không chắc lắm, nhưng cô rất cẩn thận.

Quý Minh Tân gật đầu.

“Biết thì cũng không sao, phòng quan hệ công chúng của Tân Ảnh sẽ giải quyết. Cô không cần phải trốn trốn tránh tránh như thế này với Niên Niên đâu.”

Anh ta dừng lại, nhìn cô nói.

“Hai cô đều là công chúa nhỏ của nhà họ Lộ, cũng có thân phận như nhau.”

Nghe anh ta nói vậy, Lộ Tuệ Tuệ cười.

Đôi mắt cô trong veo, đôi mắt phượng đỏ rực quyến rũ trong suốt, bên trong chứa đựng cảm xúc rõ ràng.

“Cảm ơn.”

Cô đang nghiêm túc nói lời cảm ơn với Quý Minh Tân.

Anh ta không hề coi thường cô, cũng không vì mối quan hệ m.á.u mủ với nhà họ Lộ mà coi thường Niên Niên.

Quý Minh Tân mỉm cười.

Anh ta thu lại vẻ mặt, nói.

“Nói thật khi cô quay lại, tôi hơi lo lắng không biết cô sẽ hòa hợp với Niên Niên thế nào.”

Trong cái vòng này của họ, không có gì là bí mật.

Là một người rảnh rỗi, đương nhiên Quý Minh Tân nghe được đủ loại lời bàn tán do người khác suy đoán.

Không phải anh ta nói đỡ cho Lộ Niên Niên, chỉ là dù thế nào Lộ Niên Niên cũng là cô em gái mà họ đã nhìn từ nhỏ đến lớn, nên đương nhiên không muốn cô ấy xảy ra chuyện gì.

Nhưng ở một góc độ khác, Lộ Tuệ Tuệ lại là con gái ruột của Lộ Cảnh Sơn, nếu cô không thích Niên Niên, muốn cô ấy rời khỏi nhà họ Lộ cũng không có gì sai.

Trong vài ngày nay, Quý Minh Tân vẫn cứ do dự, nghĩ xem mình nên giúp ai nếu hai chị em thực sự xảy ra mâu thuẫn.

Cũng may điều này không xảy ra.

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười nói.

“Chúng tôi không phải là học sinh trung học không hiểu chuyện.”

Quý Minh Tân nhướng mày, nói đùa.

“Nhiều người trong vòng bây giờ vẫn còn là học sinh tiểu học.”

Lộ Tuệ Tuệ bị chọc cười.

Quý Minh Tân nghiêm mặt nói.

“Tôi biết cô tham gia “Mật thất gan dạ”, quan hệ giữa Phùng Chỉ San và Niên Niên luôn không tốt, có thể cô ta vì Niên Niên mới cố ý nhắm vào cô.”

Anh nhìn cô nói.

“Sau này hãy tránh xa cô ta nhiều nhất có thể. Bây giờ danh tiếng của cô là quan trọng nhất.”

Lộ Tuệ Tuệ đồng ý.

“Tôi biết rồi.”

Quý Minh Tân không nói với cô về những chuyện liên quan đến công việc nữa, Hạ Lỵ sẽ giải quyết những chuyện này. Hai người trò chuyện một lát, trước khi rời đi, Quý Minh Tân đột nhiên ném một thứ gì đó cho cô.

“À phải rồi, Bùi Chi Hành nhờ tôi đưa cho cô.”

Lộ Tuệ nhận lấy, cúi đầu nhìn xuống, ánh mắt kinh ngạc.

“Đây là...”

“Bùi Chi Hành bảo mua cho cô một hộp kẹo.”

Quý Minh Cẩn ghét bỏ nói.

“Cô thích ăn kẹo à?”

Lộ Tuệ Tuệ không nói gì, cầm hộp kẹo nói.

“Cảm ơn.”

Quý Minh Tân nhìn cô nói.

“Cô thật sự thích kẹo à?”

“... Ừ.”

Lộ Tuệ Tuệ hơi xấu hổ thừa nhận, đã lớn như vậy rồi mà còn thích ăn kẹo.

Quý Minh Mân gật đầu.

“Chẳng trách.”

Anh ta tò mò.

“Kẹo này ăn ngon không?”
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 62: Chương 62



Lộ Tuệ Tuệ: “?”

Cô nhìn anh ta vẻ khó hiểu.

“Sao vậy?”

Quý Minh Tân không hề cảm thấy bản thân mặt dày không biết xấu hổ chút nào, chỉ vào hộp kẹo được đóng gói, hỏi.

“Tôi ăn thử một viên, cô có ngại không?”

Anh ta muốn xem thử kẹo do Bùi Chi Hành mua có gì đặc biệt.

“…”

-

Mười giờ tối, Bùi Chi Hành vừa kết thúc công việc của mình, đã thấy thông báo trên vòng tròn bạn bè Quý Minh Tân đăng bài.

Có ba bức ảnh, một ảnh bàn đồ ăn ngon, một ảnh chụp tập thể tại phim trường, một ảnh còn lại là một hộp kẹo.

Bài đăng này đã được đăng trên tường nhà gần một tiếng đồng hồ, ở bên dưới bài đăng có rất nhiều bình luận từ những người bạn chung của họ.

Trong đó không thể thiếu mấy người Hạ Lỵ, Nghiêm Tư Nhân và Lộ Niên Niên.

[Hạ Lỵ: ? Sếp Quý, từ khi nào anh thích ăn kẹo này vậy? Kẹo này ngọt lắm.]

[Quý Minh Tân trả lời: Chị Hạ, cái này tôi phải thừa nhận, kẹo này thực sự rất ngọt, ăn không ngon lắm.]

[Nghiêm Tư Nhân: Niên Niên thật xinh đẹp! Không phải Tuệ Tuệ cũng có mặt ở đoàn phim sao? Sao các con không chụp ảnh chung?]

[Quý Minh Tân trả lời: Dì Nghiêm, tạm thời Tuệ Tuệ không tiện xuất hiện trước ống kính.]

[Lộ Niên Niên: Đây không phải là kẹo chị em thích sao, sao anh Minh Tân cũng thích thế? Hay là anh lén lấy kẹo của chị em hả?]

[Quý Minh Tân trả lời: Đừng nói nhảm, đây là do chị em mời anh ăn đó!]



Sau khi đọc xong, Bùi Chi Hành đã quyền xem tường nhà của Quý Minh Tân.

Tác giả có lời muốn nói:

Sếp Bùi: Nhắm mắt làm ngơ.

Sếp Quý: Tôi lại là người thắng.

Dụ Hạ: Có thể để tôi lên sân khấu cho anh ta thua thảm được không?

Tác giả: Chờ một chút!

Ở lại đoàn làm phim của Lộ Niên Niên hai ngày, đến ngày thứ ba, Lộ Tuệ Tuệ và Quý Minh Tân cùng nhau rời đi.

Căn bản cô muốn đi riêng để tránh sự hiểu lầm. Nhưng Quý Minh Tân lại cảm thấy không cần thiết, bản thân anh ta là tổng giám đốc của một công ty, lẽ nào lại không thể ngồi máy bay cùng với nghệ sĩ của mình hay sao?

Đối với chuyện này, Lộ Tuệ Tuệ không còn lời gì để nói.

Cô chỉ sợ mình lại lên hot search vì scandal lùm xùm.

Quý Minh Tân đảm bảo với cô sẽ không có chuyện lên hot search, vì nếu hai người họ lên hot search thật, Bùi Chi Hành chắc chắn sẽ diệt khẩu anh ta đầu tiên.

Hạ Lỵ cũng nói với cô chuyện này chẳng có gì to tát cả, tất cả là do trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi, dân mạng có muốn bịa chuyện cũng không được.

Nói đến đó, Lộ Tuệ Tuệ mới đành chấp nhận.

Về nhà nghỉ ngơi được một ngày, Hạ Lỵ mang theo kịch bản mới đến tìm cô.

“Em xem thử đi, bối cảnh hiện đại.”

Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt, bật cười nói.

“Không phải chị định để em tham gia bộ “Hắc Nguyệt Quang” sao?”

“Không phải.”

Hạ Lỵ nói với cô.

“Bên đầu tư của “Hắc Nguyệt Quang” đang có chút vấn đề, chưa thể khởi quay ngay được.”

Lộ Tuệ Tuệ kinh ngạc.

“Ra là vậy.”

Hạ Lỵ gật đầu.

“Cho nên trước khi quay “Hắc Nguyệt Quang”, em có thể vào tổ quay vài vai phụ khác.”

Chị ấy nói.

“Chị có thể giành cho em đóng vai nữ hai của bộ này, em xem thử coi có thích không, nếu không thích chúng ta đổi bộ khác.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

“Vâng ạ.”

Có điều mọi lần Hạ Lỵ cảm thấy không có vấn đề gì, cô cũng đều sẽ thích.

Kịch bản mới mà Hạ Lỵ mang cho cô là một bộ phim hài hước nhẹ nhàng lấy chủ đề học đường.

Là thể loại ngọt sủng đang rất được ưa chuộng.

Vai nữ phụ của bộ này là một nhân vật dám yêu dám hận, cô nàng sinh ra trong một gia đình giàu có, là một vị tiểu thư kiêu căng tùy hứng, làm việc gì cũng không có chừng mực.

Mãi cho đến khi cô nàng bắt đầu thích một người.

Câu chuyện lấy motip cũ sáo rỗng, nhưng lại biết đánh vào tâm lý người xem.

Vị tiểu thư đỏng đảnh rơi vào lưới tình với một cậu trai làm việc trong quán bar, hỏi thăm mới biết người ta là bạn học nghèo cùng lớp với mình.

Mỗi ngày cậu trai đó đều mặc cái quần jean bị giặt đến bạc màu, phối cùng áo sơ mi trắng, tuy đơn giản nhưng trong mắt nhiều cô gái, cậu là nam thần. Mỗi tội cậu lại quá nghèo, trừ thời gian đi học ra thì toàn bộ thời gian đều dùng để đi làm thêm.

Vị tiểu thư thích cậu vô cùng, rất nhanh đã bắt đầu theo đuổi.

Cuộc hành trình truy đuổi dở khóc dở cười, cô nàng mỗi ngày đều nghĩ cách để gặp crush một cách tình cờ, đem cho cậu đủ loại đồ ăn thức uống ngon lành, nhưng xui thay cậu lại không cảm kích chút nào.

Sau đó, nghe được gu của crush là học sinh giỏi chăm ngoan, cô nàng lại quyết tâm thay đổi, lao đầu vào con đường học tập.

Nhưng mà cô nàng vẫn không theo đuổi được người ta.

Và thế là, tính tình nóng nảy của vị tiểu thư này lại bắt đầu trồi lên.

Cô nàng trực tiếp kêu vệ sĩ trói cậu trai đó lại.

Lộ Tuệ Tuệ đọc đến đây cười lớn, cô hỏi Hạ Lỵ.

“Không phải bây giờ đang là xã hội pháp trị hay sao?”

Tại sao còn có tình tiết kịch tính như bắt cóc trói người vậy?

Hạ Lỵ cũng không nhịn được bật cười.

“Ừ, web drama mà, có thể hơi lố một chút. Nhưng thực ra cũng không phải bắt trói người ta thật, chỉ là mang cậu trai đó về ép hỏi vài câu thôi.”

Lộ Tuệ Tuệ tiếp tục đọc, vừa nhìn kịch bản vừa hỏi.

“Ép hỏi rốt cuộc cậu trai đó thích dạng người như thế nào à?”

Hạ Lỵ gật đầu.

“Hình như là vậy.”

Lộ Tuệ Tuệ xem kịch bản xong, đúng thật như lời Hạ Lỵ nói.

Chẳng qua sau khi ép hỏi, vị tiểu thư đột nhiên không muốn theo đuổi người ta nữa, tình thế bỗng nhiên đảo chiều. Sau khi ngừng theo đuổi cậu trai đó, cô nàng sống một cuộc sống tự do thoải mái.

Cuối cùng, cậu trai đó không thể chịu được cảm giác khó chịu trong lòng, bắt đầu ghen tuông, thường xuyên xuất hiện trước mặt vị tiểu thư.



Sau khi xem xong, khóe môi Lộ Tuệ Tuệ nhếch lên, nói.

“Giống như mấy cuốn tiểu thuyết em đã đọc qua trước đây.”

Cái này còn chẳng phải là câu chuyện theo đuổi vợ hỏa táng tràng cũ ra cũ rích đó sao?

Hạ Lỵ nhìn cô.

“Em cũng đọc tiểu thuyết nữa hả?”

“... Trước đây có đọc.”

Lộ Tuệ Tuệ ngượng ngùng sờ chóp mũi, nhẹ giọng hỏi.

“Nhưng thiết lập nhân vật như này lẽ ra phải là nữ chính chứ? Tại sao lại là nữ hai?”

Hạ Lỵ “Ừm” một cái.

“Bộ này có hai tuyến tình cảm, tuyến của nữ hai cũng được nhiều người yêu thích. Chị cảm thấy khá hay nên muốn để em diễn vai này. Em thấy sao?”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

“Được ạ.”

Mặc dù hơi buồn cười, cũng có chút vô nghĩa, nhưng cô có thể thử xem.

Với lại hiện tại “Hắc Nguyệt Quang” chưa thể khởi quay, cô tham gia một bộ phim thoải mái hơn, thư giãn một chút cũng tốt.

Hạ Lỵ: “Được, để chị gọi cho bên kia nói chuyện.”

Chị ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ.

“Lúc rảnh rỗi em nên xem nhiều phim truyền hình với web drama để cảm được nhân vật đi.”

Chị ấy kìm nén nụ cười.

“Vai tiểu thư này khá độc đoán đấy, em nên xem nhiều để học hỏi nhé!”

“... Vâng.”

Mấy ngày sau đó, Lộ Tuệ Tuệ vùi mình trong phòng xem phim thần tượng.

Cô nhận thấy phim truyền hình thần tượng của thế giới nào cũng giống nhau, mấy loại lời thoại âu yếm tâm tình cứ liên miên, làm người xem đỏ cả mặt.

Lộ Tuệ Tuệ vốn cũng là thiếu nữ hai mươi hai tuổi, trước đây cũng thích đọc tiểu thuyết rồi tưởng tượng đủ kiểu, quắn quéo vì lời thoại của các diễn viên là chuyện bình thường.



Tác phong làm việc của Hạ Lỵ rất nhanh, chỉ nửa tháng sau, Lộ Tuệ Tuệ gia nhập vào đoàn phim.

Bộ phim mang tên “Tất cả dịu dàng dành cho em”, nam chính nữ chính cũng rất dễ thương, nữ chính phải lòng nam chính từ khi học cấp ba. Lên đại học, vì cô ấy quen nhân vật nữ phụ, một nhân vật dám nghĩ dám làm, vậy nên mới lấy hết can đảm tỏ tình với nam chính.

Vậy mà nữ chính lại không ngờ, nam chính cũng thích cô ấy.

Hai người họ đều thầm yêu đối phương.

Một bộ web drama có hai tuyến tình cảm, cả hai đều đáng yêu, hơn nữa mỗi nhân vật đều mang một tính cách khác nhau, đây chắc chắn sẽ là một bộ web drama ngọt ngào có thể làm người xem cảm thấy thư thái.

Lộ Tuệ Tuệ rất để tâm, Hạ Lỵ cũng vậy.

Nữ chính Trần Văn Tĩnh vừa tốt nghiệp Học viện Điện ảnh, nhưng không hề yên tĩnh giống như tên của mình, cô ấy là một nữ diễn viên hoạt bát, nhưng sự hoạt bát này lại không giống với Lộ Niên Niên.

Tuổi hai người xấp xỉ nhau, Lộ Tuệ Tuệ lớn hơn cô ấy một tháng.

Sau khi gia nhập đoàn phim, Trần Văn Tĩnh mỗi ngày đều vây quanh cô gọi “chị Tuệ Tuệ”, lại còn nói luyên thuyên không ngừng.

“Chị Tuệ Tuệ, lời thoại này mắc cười ghê!”

Trần Văn Tĩnh chỉ vào kịch bản nói.

“Trời ơi, tại sao tôi phải đọc dòng thoại đáng xấu hổ như vậy?”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn sang, cho cô ấy xem lời thoại của mình, cười nói.

“Em nghĩ xem lời thoại của chị có tốt hơn em chút nào không?”

Trần Văn Tĩnh nhìn xong cũng bật cười.

Trong lời thoại của Lộ Tuệ Tuê, cô bảo vệ sĩ trói nam hai Hướng Sâm lại, hỏi cậu ấy — Này anh, rốt cuộc anh không hài lòng với tôi chỗ nào?

Hướng Sâm trả lời.

“Cái gì tôi cũng không hài lòng.”

Vị tiểu thư lập tức mất bình tĩnh, bắt đầu khoe khoang ưu điểm.

“Tôi vừa đẹp vừa có tiền, lại còn có n.g.ự.c to chân dài! Vậy tại sao anh dám nói anh không hài lòng tôi hả?”

Hướng Sâm nhìn cô từ trên xuống dưới, ánh mắt lạnh nhạt, giống như đang muốn nói — Vậy thì sao?



Lộ Tuệ Tuệ xấu hổ.

“Biên kịch nghĩ gì vậy nhỉ? Tại sao có thể viết lời thoại như thế này chứ?”

Trần Văn Tĩnh cười lớn.

“Chị Tuệ Tuệ, chị đừng căng thẳng.”

Trần Văn Tĩnh chỉ vào lời thoại của cô ấy.

“Thật ra lời thoại của chị cũng ổn mà, của em tệ hơn nhiều, em cảm thấy nam chính của em chắc hẳn là một kẻ tâm thần, ngày nào cũng muốn ấy ấy.”
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 63: Chương 63



Lộ Tuệ Tuệ im lặng, nghĩ đến phân đoạn sau, thâm sâu hỏi.

“Em cho rằng nam phụ bên chị không giống vậy sao?

Về sau, khi hai người bắt đầu yêu nhau, Hướng Sâm không còn duy trì tính cách lạnh lùng của mình, cũng không còn là cậu trai nghèo nàn đáng thương nữa. Hai người như bị tráo đổi, đổi thành Hướng Sâm trói Lộ Tuệ Tuệ.

Trò chơi trói qua trói lại đã hoàn tất.

Lộ Tuệ Tuệ vô cùng nghi ngờ rằng đây là ý định xấu xa của bên biên kịch.

Người bình thường có ai viết được kịch bản như thế.

Phàn nàn là vậy, nhưng Lộ Tuệ Tuệ vẫn nghiêm túc với vai diễn.

Mặc dù lời thoại thường xuyên làm cả hai xấu hổ, nhưng cô lại diễn rất vui vẻ, cả đoàn phim từ diễn viên đến đạo diễn đều không quá nổi tiếng, cũng không ai làm giá kiêu ngạo, tất cả mọi người ở phim trường đều vui vẻ thân thiết.

Ngày nào lời thoại cũng làm Lộ Tuệ Tuệ xấu hổ, cười đến mức sắp ngu người luôn.

Cô có linh cảm một khi bộ phim này được phát sóng, lời thoại và biểu cảm của cô trong phim sẽ được dân mạng chế thành meme.

Bởi vì không có nhiều suất diễn, Lộ Tuệ Tuệ vào đoàn phim mới một tháng đã đóng máy.

Vào ngày đóng máy, cô xuất hiện trên Weibo sau thời gian dài vắng bóng.

[Lộ Tuệ Tuệ V: Đóng máy vui vẻ!]

Ngay khi bức ảnh của cô được đăng lên, fans của cô bắt đầu xuất hiện la hét trên Weibo của Lộ Tuệ Tuệ.

[A a a a a một tháng! Cuối cùng cũng được chiêm ngưỡng nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành của vợ rồi.]

[Chao ôi, khi nào phim mới của vợ ra vậy. Chờ mong lắm nha!]

[Lộ Tuệ Tuệ chỉ diễn được mấy vai nữ phụ ngốc nghếch ngọt ngào này thôi đúng không? Xem ra cô diễn viên họ Lộ này thật sự chỉ hợp diễn vai tiểu thư kiêu ngạo cứng đầu mà thôi.]

[Ha ha ha người anh em lầu trên dùng từ cho đúng vào, cô ta không có diễn, bản chất cô ta kiêu ngạo cứng đầu, tính tình tiểu thư như vậy đó.]

[Cút mẹ mày đi! Quên trailer cô gái câm rồi sao?]

[Có người trí nhớ không tốt, ra đây bình luận chi cho mất mặt vậy? Tốt nhất nên quay về luyện thêm đi nha.]



Lộ Tuệ Tuệ cũng đoán trước được cuộc cãi vã trên Weibo.

Hạ Lỵ nói cô đừng xem nữa, dặn dò.

“Những cảnh quay của em hiện tại vẫn chưa được lên sóng, dân mạng vẫn còn thành kiến với em là chuyện bình thường.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

“Em biết.”

Cô thoát Weibo, quay đầu nhìn Hạ Lỵ.

“Sao hôm nay chị lại tự đi đón em?”

Lần trước Bùi Chi Hành yêu cầu bố trí thêm một trợ lý cho cô, vài ngày nữa trợ lý mới sẽ đến. Anh trợ lý này nhìn bề ngoài rất cứng rắn, tên là Lý Mặc, không thích nói nhiều, yên tĩnh kiệm lời.

Lộ Tuệ Tuệ căn cứ vào cơ bắp của trợ lý mới, suy đoán anh ấy là người bước ra từ quân ngũ, hoặc là võ sĩ.

Sự thật đã chứng minh, cô đoán không sai.

Trước kia Lý Mặc là một võ sĩ quyền anh, nhưng do nhiều nguyên nhân nên bị hạn chế.

Cô cảm thấy người ta có tài như vậy, làm trợ lý cho mình thì uổng phí quá, nhưng Bùi Chi Hành và Lộ Cảnh Sơn đều cảm thấy cô sẽ cần tới anh trợ lý mới này. Hiện tại anti fan của cô đang quá đông, biết đâu ngày nào đó lại có chuyện, còn vụ bố mẹ nuôi của cô nữa, mặc dù bây giờ luôn có người giám sát, nhưng sợ lỡ đâu xui xẻo thì sao?

Hai người kiên quyết muốn đưa trợ lý mới đến làm việc cho cô, Lộ Tuệ Tuệ cũng không còn cách nào, chỉ có thể đồng ý.

Cũng bởi vì thế mà có khoảng thời gian Hạ Lỵ không cần đến xem cô thế nào.

Hạ Lỵ cười.

“Hắc Nguyệt Quang đã bắt đầu thử vai rồi, chị vốn cảm thấy em sẽ nắm chắc suất diễn.”

“Sau đó thì sao?”

Lộ Tuệ Tuệ kinh ngạc nhìn Hạ Lỵ.

“Có người khác nhắm đến bộ này hay sao ạ?”

“Đúng vậy.”

Hạ Lỵ nói.

“Là Phùng Chỉ San.”

“...”

Lộ Tuệ Tuệ im lặng một lúc lâu, đột nhiên nhớ ra hỏi.

“Không phải mấy ngày nữa em sẽ cùng Phùng Chỉ San ghi hình kỳ cuối cho “Mật thất gan dạ” sao?”

Sau khi Hạ Lỵ trao đổi với đạo diễn bên kia, việc ghi hình kỳ cuối này đã được quyết định xong xuôi.

Hạ Lỵ gật đầu.

“Đúng vậy, cho nên hôm nay chị mới đến tìm em.”

Chị ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ nói.

“Xét về kỹ năng diễn xuất, tạm thời em không thể so với Phùng Chỉ San được.”

Đây là sự thật. Dù cho Lộ Tuệ Tuệ có tài năng đến đâu đi chăng nữa, so với mười mấy năm diễn xuất trong giới giải trí của Phùng Chỉ San, quả thật vẫn còn kém.

Lộ Tuệ Tuệ tự nhận thức được điều đó.

“Em biết.”

Hạ Lỵ thở dài.

“Vậy bây giờ em có ý tưởng gì không?”

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ ngẩng đầu lên.

“Chị Hạ Lỵ, tuy rằng em cảm thấy khả năng diễn xuất của mình thua Phùng Chỉ San.”

Cô tạm dừng một chút, tự tin nói.

“Nhưng như vậy thì sao chứ?”

Hạ Lỵ ngẩn ra.

“Em vẫn muốn đi thử vai à?”

“Tất nhiên.”

Lộ Tuệ Tuệ không chút do dự.

“Em coi trọng kịch bản này, em thích nó, vậy nên em mới nhất quyết muốn đi thử vai, chị muốn em từ bỏ không đi sao?”

“Tất nhiên chị cũng không muốn.”

Hạ Lỵ trả lời cô.

“Chị chỉ sợ em áp lực, nhưng em lại là kiểu diễn viên có áp lực mới có động lực, có đối thủ thì em mới có sức bật lên được.”

Chị ấy đã từng xem một bộ cảnh quay trong đoàn phim “Vô Tận” của Lộ Tuệ Tuệ, sức bật rất lớn. Sau khi quay xong cảnh đó, Lộ Tuệ Tuệ được Lý Vĩnh Phong khen là một diễn viên nữ có tiền đồ vô lượng, chỉ cần cô sẵn lòng, cô có thể diễn tốt hơn bất kỳ ai.

Nghe được đáp án mình mong muốn, Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười.

Cô “Ừm” một tiếng, mở kịch bản ra.

“Đúng rồi, buổi thử vai của chúng ta diễn ra trước hay sau buổi ghi hình chương trình tạp kĩ?”

“Trước một ngày.”

Hạ Lỵ bất lực nói.

“Cho nên chị mới nói hai người là oan gia ngõ hẹp đó.”

Nếu cách nhau khoảng mấy ngày thì còn có thể cho đối phương một khoảng thời gian đệm.

Cố tình trước một ngày và sau hai ngày, có lẽ sau khi cả hai kết thúc buổi thử vai sẽ phải ngồi cùng một chuyến bay đi đến Hải Thành.



Vẫn còn hai ngày để chuẩn bị cho buổi thử vai, sau khi Lộ Tuệ Tuệ từ trường quay về nhà ngày hôm đó, cô đã ở lì trong phòng viết tiểu sử cho nhân vật.

Trước tiên cô xem qua kịch bản, sau đó viết vài bản tiểu sử nhân vật. Nhưng lần này sau khi đóng máy một bộ phim, cô lại có cảm giác khác lạ khi đọc lại kịch bản này.

Bởi vì vậy, Lộ Tuệ Tuệ không ngại gian khổ, chịu khó viết lại tiểu sử của các nhân vật, cố gắng tìm lại cảm xúc.

“Tuệ Tuệ.”

Giọng của dì Dương từ bên ngoài truyền đến.

“Con ngủ rồi à?”

Lộ Tuệ Tuệ đáp.

“Dạ chưa ạ.”

Dì Dương mở cửa, trên tay cầm theo bữa tối.

“Con ăn chút gì đi nhé!”

Biết Lộ Tuệ Tuệ muốn giảm cân, dì Dương nhắc nhở nói.

“Toàn là đồ ít calo thôi, không làm con béo lên đâu.”

Chè hạt sen nấm tuyết.

Lộ Tuệ Tuệ cong môi cười.

“Cảm ơn dì Dương, bố con hôm nay không về nhà sao ạ?”

Công ty của Lộ Cảnh Sơn rất bận rộn, hầu như không thể tan làm về nhà đúng giờ.

Dì Dương lắc đầu.

“Chắc khoảng một lát nữa mới về, con ăn rồi ngủ sớm một chút.”

“Dạ, dì Dương cũng đi ngủ sớm đi.”

Lộ Tuệ Tuệ nói.

“Không cần đợi bố con, cứ để đèn cho ông là được.”

Dì Dương: “Được rồi.”

Sau khi dì Dương rời khỏi phòng, Lộ Tuệ Tuệ ép mình nhập diễn một lần nữa, tưởng tượng ra khung cảnh diễn.

Vừa lúc cô chuẩn bị nhập diễn, điện thoại trên bàn rung lên, là tin nhắn của Giang Húc, người mà cô đã lâu không liên lạc.

Giang Húc: [Đang định tranh vai diễn bộ “Hắc Nguyệt Quang” à?]

Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày suy nghĩ, tin tức này lẽ ra không nên bị lộ ra ngoài. Cô chưa kịp trả lời tin nhắn của Giang Húc thì Nhạc Nhạc đã gọi đến.

“Chị Tuệ Tuệ.”

Nhạc Nhạc kích động nói.

“Tin chị đi thử vai cho “Hắc Nguyệt Quang” bị account marketing tiết lộ rồi! Rất nhiều dân mạng đang lên tiếng tẩy chay chị.”

“Hắc Nguyệt Quang” là một bộ phim được cải biên từ tiểu thuyết hàng đầu, có rất nhiều fan nguyên tác. Đại đa số fan nguyên tác đều không muốn nhân vật mình yêu thích trong truyện được đưa lên màn ảnh.

Bất kể là điện ảnh hay truyền hình, bọn họ đều không muốn.

Nhưng tiểu thuyết đã được bán bản quyền, họ không muốn cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể chờ tuyển được diễn viên phù hợp với hình tượng nhân vật nhất, không đem nhân vật trong tưởng tượng của họ hủy hoại tan tành.

Vấn đề tuyển vai cho bộ “Hắc Nguyệt Quang” vẫn luôn chịu nhiều sự chú ý, thường xuyên có tài khoản tiếp thị nhảy ra tung tin nóng, nói là ai diễn nữ chính, nam chính... của “Hắc Nguyệt Quang”. Nói tóm lại, mấy câu chuyện khóc than thế này đã xảy ra vô số lần.

Mới đây, trên Weibo có tài khoản tiếp thị tung tin khá chuẩn, “Hắc Nguyệt Quang” đã được đầu tư mọi khía cạnh, chỉ còn lại phần chọn diễn viên cho vai diễn.

Sau khi tin tức này được truyền ra, rất nhiều fan nguyên tác mới vỡ lẽ bộ tiểu thuyết họ yêu thích sắp sửa quay thật rồi.

Vì vậy, trên mạng bắt đầu diễn ra cuộc bình chọn chính thức cho các vai diễn, cư dân mạng cảm thấy idol của họ phù hợp với vai diễn này nên đã điên cuồng đề cử với đạo diễn và nhà sản xuất trên Weibo.

Đến tận đêm nay, một account marketing tung ra tin tức nóng hổi, nói là ngày mai “Hắc Nguyệt Quang” sẽ bắt đầu buổi thử vai, Lộ Tuệ Tuệ cũng sẽ tham gia, hơn nữa bộ phim này có Tân Ảnh đầu tư, thật không có gì ngạc nhiên nếu Lộ Tuệ Tuệ có thể giành được vai diễn thông qua Tân Ảnh, có cho mình một vai diễn không tệ.

Tin tức này vừa được tung ra, toàn bộ fan nguyên tác đều phẫn nộ.

Với kỹ năng diễn xuất đáng xấu hổ đó của Lộ Tuệ Tuệ, sao có thể diễn tốt “Hắc Nguyệt Quang” trong lòng bọn họ được.

Cô diễn vai tiểu thư đỏng đảnh kiêu căng, dân mạng tạm thời cho qua, nhưng họ sẽ không bao giờ cho phép cô tham gia bộ tiểu thuyết tiên hiệp hàng đầu “Hắc Nguyệt Quang” này.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 64: Chương 64



Bởi vì thế, Lộ Tuệ Tuệ lại một lần nữa lên hot search.

Chỉ vì bị tiết lộ tin tức nóng hổi này.

Sau khi cúp điện thoại của Nhạc Nhạc thì Hạ Lỵ lập tức gọi đến.

Tốc độ nói của chị ấy cực nhanh, thấp giọng nói.

“Chị chưa xác định được là do ai tung tin, tạm thời chúng ta đừng lên tiếng.”

Lộ Tuệ Tuệ đáp lại rõ ràng.

“Em biết.”

Bây giờ lên tiếng cũng không có ý nghĩa gì. Chưa kể cô còn chưa nhận được vai, cho dù có nhận được cũng không dễ dàng lên truyền thông trả lời được.

Sức mạnh của fan nguyên tác mạnh mẽ hơn tưởng tượng của mọi người rất nhiều.

Nếu họ nhất quyết muốn tẩy chay ai đó, họ hoàn toàn có thể khiến người đó bị thay thế.

Điều mà Lộ Tuệ Tuệ lo lắng bây giờ là tên cô chễm chệ trên hot search, đạo diễn của buổi thử vai ngày mai sẽ phải xem xét và quyết định lại việc có chọn cô hay không.

Hạ Lỵ đáp lại cô, nhẹ nhàng an ủi.

“Đừng quá căng thẳng. Tối nay em hãy đi ngủ sớm, ngày mai chị đây sẽ đích thân đưa em đến buổi thử vai.”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười.

“Được ạ.”

Hạ Lỵ lại suy nghĩ một lát, nhẹ giọng nói nhỏ.

“Nếu không lấy được vai diễn này cũng không sao, đừng nhụt chí, em cứ nỗ lực hết sức là được.”

“Vâng.”

Cúp máy, Lộ Tuệ Tuệ dùng tài khoản phụ đăng nhập vào Weibo.

Hot search của cô vẫn đang có xu hướng đi lên, như thể đã có ai đó trả tiền đẩy cô lên đầu ngọn gió vậy. Lộ Tuệ Tuệ nhìn chằm chằm một lúc, không bấm vào xem bình luận bên dưới mà đăng xuất khỏi Weibo.

Sau đó, cô quay lại trả lời Giang Húc.

[Sao anh biết?]

Giang Húc: [Nghe bạn bè trong ngành bàn tán ý mà, họ nói cô và Phùng Chỉ San đang tranh nhau vai diễn này.]

Lộ Tuệ Tuệ: [Ừ.]

Giang Húc nhìn cô trả lời, gõ vài chữ rồi lại xóa đi.

Lặp đi lặp lại hai lần, cuối cùng anh ấy chỉ gửi một câu.

[Cố lên.]

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười nhắn lại.

[Cảm ơn.]

Trừ Giang Húc ra, Lộ Niên Niên và Thích Thư Ngữ cũng gửi tin nhắn cho cô, Thích Thư Ngữ nói buổi tối không cần quay phim, còn hỏi Lộ Tuệ Tuệ có cần người diễn thử hay không.

Lộ Tuệ Tuệ uyển chuyển từ chối.

Ngày mai thử vai, cô hoàn toàn không biết bên đó sẽ bảo mình diễn đoạn nào, cho dù bây giờ cô đối diễn tốt, sợ là ngày mai cũng khó có thể nắm bắt cảm xúc tốt như lúc diễn tập.

Sau khi trả lời hết tin nhắn hỏi thăm, Lộ Tuệ Tuệ đi vào phòng tắm để lấy lại bình tĩnh suốt một tiếng đồng hồ.

Khi cô bước ra, cô nhìn thấy điện thoại hiện lên nhiều cuộc gọi nhỡ từ Bùi Chi Hành.

Mí mắt của Lộ Tuệ Tuệ không khỏi giật, một cảm xúc khó tả dâng lên.

Cô loay hoay mất giây, đang suy nghĩ mình có nên gọi lại cho anh không thì Bùi Chi Hành lại gọi đến.

“Alo.”

Cô nghe máy.

Bùi Chi Hành dừng lại một chút, ngẩng đầu nhìn căn phòng vẫn còn sáng đèn, trầm giọng hỏi.

“Chuẩn bị ngủ chưa?”

Lộ Tuệ Tuệ im lặng.

“Vẫn chưa, tôi vừa mới tắm xong.”

“Có đói bụng không?’

Lộ Tuệ Tuệ liếc nhìn món chè hạt sen nấm tuyết mà dì Dương mang lên cách đó không xa, mơ hồ nói.

“Không đói lắm.”

“...”

Bùi Chi Hành cũng nghĩ chắc cô không đói, lạnh nhạt hỏi.

“Vậy có muốn ra ngoài đi dạo một chút không?”

Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt một lúc, vô thức đi đến ban công cạnh cửa sổ, giơ tay kéo rèm ra nhìn xuống dưới, nương theo ánh sáng màu cam ấm áp của đèn đường, cô nhìn thấy một bóng hình đang đứng đơn độc ở bên ngoài.

“Đi dạo trong khu này sao? Có bị chụp ảnh không?”

Bùi Chi Hành: “Không đâu.”

“Được.”



Lộ Tuệ Tuệ thay quần áo rồi xuống lầu.

Trời đang vào thu, gió thổi về đêm thật mát mẻ.

Cô vừa tắm gội xong, trên người còn thoang thoảng mùi hương hoa nhài nhẹ nhàng mà cô yêu thích.

Khi làn gió chợt thổi qua, mùi hương thoang thoảng ấy len lỏi vào mũi Bùi Chi Hành.

Anh khẽ đưa mắt sang nhìn người con gái bên cạnh mình, cô có mái tóc dài buông xõa, sống mũi cao thanh thoát, ngũ quan lập thể, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú.

Hàng mi dài cong lên, để lại hình bóng dưới mí mắt.

“Anh vừa làm xong việc phải không?”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn quần âu và áo sơ mi mà Bùi Chi Hành đang mặc.

Bùi Chi Hành gật đầu.

“Ừ.”

Anh dừng lại một chút rồi nói.

“Tôi vừa xem tin tức trên mạng.”

Lộ Tuệ Tuệ cong môi.

“Tôi biết.”

Cô nghiêng đầu, suy nghĩ nói.

“Nếu không phải vì tin tức trên mạng, chắc hẳn anh sẽ không hỏi tôi có muốn ra ngoài đi dạo hay không.”

Lộ Tuệ Tuệ phát hiện ra một chuyện rất kỳ lạ.

Mối quan hệ giữa cô và Bùi Chi Hành thực ra cũng không sâu sắc cho lắm, thậm chí hai người còn hiếm khi nói chuyện với nhau hằng ngày. Nhưng mỗi khi tâm trạng cô không tốt, cô lại muốn ở bên cạnh anh.

Không có nguyên nhân nào khác cả, Bùi Chi Hành là người ít nói, nhưng khi ở cùng người đàn ông này cô lại cảm thấy rất thoải mái.

Anh sẽ không nói lời an ủi hay động viên cô, cũng không hỏi cô có tin tưởng bản thân hay không, anh chỉ lặng lẽ đồng hành cùng cô như một người bạn.

Có lẽ đây là di chứng còn sót lại của lần nhập viện trước đó, điều mà Lộ Tuệ Tuệ cần chính là sự đồng hành thầm lặng.

Khi tâm trạng chúng ta không tốt, dù người khác có nói bao nhiêu đi chăng nữa, ta cũng không thể lắng nghe, thay vào đó chỉ muốn yên tĩnh, nhưng đồng thời lại không muốn ở một mình, như vậy rất cô đơn.

Bùi Chi Hành lại bị cô đánh bại.

Anh nhìn cô chăm chú một lúc, hầu kết chuyển động, trầm giọng nói.

“Tôi có hơi đói bụng.”

“?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Vậy để tôi vào nhà nhờ dì Dương làm bữa khuya cho anh nhé?”

“Cứ để dì Dương nghỉ ngơi sớm đi.”

Bùi Chi Hành nói.

“Em đi ăn với tôi nhé?”

Lộ Tuệ Tuệ nhắc nhở anh.

“Ngày mai tôi còn có buổi thử vai.”

Bùi Chi Hành nhướng mày.

Đối diện với gương mặt tuấn tú và đôi mắt hoa đào xinh đẹp của người đàn ông, ánh mắt Lộ Lộ Tuệ Tuệ mơ hồ, cô nói.

“Trong hợp đồng có ghi không?”

Bùi Chi Hành nhìn cô.

Lộ Tuệ Tuệ lại hỏi.

“Các nghệ sĩ dưới Tân Ảnh có nhiệm vụ tháp tùng sếp mình đi tham dự sự kiện không?”

Bùi Chi Hành nhìn cô, nói tiếp.

“Vậy, cô Lộ đây có thể dùng bữa khuya với sếp của mình không?”

Mệnh lệnh của sếp, cô nào dám từ chối.



Tác giả có lời muốn nói:

Sếp Bùi: Tôi muốn xem em diễn.

Tuệ Tuệ: Ai da, cứ phải tìm cái để lấy cớ, bằng không hết cách thuyết phục bản thân mình rồi.

Sếp Quý: Tôi có thể bắt đầu ghép CP không?

Niên Niên: ?

Mặc dù nói là cửa khu, nhưng thực tế cũng không hẳn như vậy.

Hai người đang ở lưng chừng núi nên phải xuống núi ăn khuya.

Vốn dĩ Lộ Tuệ Tuệ còn tưởng Bùi Chi Hành sẽ lái xe, nhưng cô không ngờ anh thực sự cùng cô đi bộ xuống núi rồi lại đi bộ vòng lên.

Nhưng như vậy cũng tốt, cô có thể vận động nhiều hơn, tiêu hao một nửa calo của món chè hạt sen nấm tuyết mới ăn.

Ra khỏi khúc ngoặt, đi về phía trước năm phút là thấy ngay phố xá đông đúc về đêm.

Đêm đầu thu, đường phố đầy ắp người qua lại, tiếng ồn ào vang lên không ngớt.

Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy Bùi Chi Hành bình dân hơn cô tưởng, không ngờ anh sẽ đến chỗ này ăn cơm.

Đang chìm vào dòng suy nghĩ, người đàn ông bên cạnh cô đột nhiên dừng lại.

Lộ Tuệ Tuệ cũng dừng theo, cô nhìn theo ánh mắt của anh, chợt sững người.

“Anh…”

Cô nghiêng đầu, bắt gặp đôi mắt đen láy của Bùi Chi Hành.

“Anh muốn ăn cái đó à?”

Bùi Chi Hành gật đầu.

“Có vấn đề gì sao?”

“Không phải.”

Lộ Tuệ Tuệ nào có vấn đề gì. Cô mấp máy môi, có chút không thể tin được hỏi.

“Anh thực sự muốn ăn lẩu cay à?”

Cô không thể ngờ được Bùi Chi Hành nói muốn ăn lẩu cay.

Bùi Chi Hành: “Ừ.”

Lộ Tuệ Tuệ sững sờ.

Anh nhìn sang.

“Quán này không có khách.”

“Thế thì sao?”

Bùi Chi Hành quay lại nhìn cô, không nói lời nào.

Anh nhấc chân bước vào trong, Lộ Tuệ Tuệ nhìn theo bóng lưng anh hồi lâu mới nhận ra - không có ai, tức là không có ai nhận ra cô sao?

Sau khi bước vào quán, cả hai chọn một bàn ở trong góc ngồi xuống.

Lộ Tuệ Tuệ thấy Bùi Chi Hành vẫn còn rất mờ mịt, thì thầm nói nhỏ.

“Quán ăn này khác với chỗ chúng ta từng ăn, anh phải tự chọn đồ ăn, sau đó đưa cho nhân viên phục vụ, người ta sẽ nấu rồi mang đến cho anh.”

Bùi Chi Hành đồng ý.

“Em muốn ăn không?”

“Không cần đâu.”

Đúng là Lộ Tuệ Tuệ hơi thèm, nhưng cô không thể ăn được.

“Ngày mai tôi phải đi thử vai.”

Bùi Chi Hành gật đầu, đứng lên muốn qua bên kia chọn đồ ăn, ánh mắt lại rũ xuống nhìn cô.

“Em thích ăn gì?”

“?”

Mười phút sau, Bùi Chi Hành quay lại với món lẩu cay mà anh đã chọn.

Anh chọn không nhiều lắm, đa số toàn là rau xanh, thanh đạm, không có ớt cay.

Nhưng hương vị vẫn thơm lừng.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn, không kiềm được nuốt nước bọt.

Đột nhiên, một đôi đũa được đưa đến trước mặt cô.

Cô khó hiểu nhìn người đàn ông đang ngồi đối diện.

Bùi Chi Hành nhìn cô, nhẹ nhàng nói.

“Rau xanh chắc sẽ không béo đâu nhỉ.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Vẫn không được đâu.”

“Chắc không?”

Bùi Chi hành im lặng một lúc rồi nói.

“Tôi lấy chén gắp cho em một ít nhé?”

Lộ Tuệ Tuệ đấu tranh tâm lý mười giây, sau đó cô giơ ngón tay lên và nói.

“Tôi chỉ ăn một chút xíu thôi.”

Bùi Chi Hành nhìn vẻ mặt bối rối của cô, cười cười. Đôi môi và nét mặt nghiêm nghị của anh dường như dịu đi đôi chút, cảm giác thoải mái hơn.

“Được, một chút thôi.”

Anh trả lời.

Lộ Tuệ Tuệ nói một chút là một chút thật, cô chỉ ăn mấy miếng cải thảo, sau đó buông đũa, im lặng ngồi chờ Bùi Chi Hành.

Trong lúc chờ đợi, Lộ Tuệ Tuệ không nhịn được dùng tài khoản phụ đăng nhập vào Weibo xem thử, tên cô vẫn đang nằm trên hot search, bấm vào một cái, quả nhiên toàn lời chửi rủa.

Thấy vậy, Lộ Tuệ Tuệ lặng lẽ thở dài.

Vừa thở dài xong, một giọng nói quen thuộc từ phía đối diện truyền đến.

“Em có từng nghĩ đến chuyện công khai bối cảnh của mình không?”
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 65: Chương 65



Lộ Tuệ Tuệ giật mình, giương mắt nhìn Bùi Chi Hành.

Hai người nhìn nhau một hồi lâu, Lộ Tuệ Tuệ chọc vào màn hình điện thoại hỏi.

“Anh nghĩ công khai sẽ tốt hơn sao?”

Bùi Chi Hành: “Rõ ràng là vậy.”

Lộ Tuệ Tuệ dừng lại một chút, sau đó nhẹ nhàng thở ra nói.

“Nhưng đối với Niên Niên thì không tốt.”

“Sao lại không tốt?”

Bùi Chi Hành không hiểu, anh lặng lẽ nói.

“Có lẽ Lộ Niên Niên cũng không để ý đến chuyện này đâu. Hơn nữa, em là thiên kim thật của nhà họ Lộ, tin tức này không thể giấu mãi được, sớm hay muộn cũng sẽ bị đưa ra ánh sáng.”

Nghe Bùi Chi Hành nói vậy, cô há miệng thở d.ốc, nhiều lần muốn nói lại thôi, cô thật sự không biết phải nói như thế nào.

Bởi vì đứng từ góc độ của Bùi Chi Hành, lời anh nói chẳng có gì sai cả.

Chẳng qua Lộ Tuệ Tuệ hơi lo lắng.

“Em sợ rằng sau khi mình công khai thân phận, em sẽ bị dân mạng gắn mác dù đã rất nỗ lực đấu tranh phải không?”

“Không phải.”

Lộ Tuệ Tuệ không sợ cái đó, bởi vì dù không công khai thì rất nhiều vai diễn cô nhận được đều bị dân mạng cho rằng có người đứng sau sắp xếp, có người đang bao nuôi cô.

Thực lòng mà nói, cô cũng không biết mình đang lo lắng điều gì.

Có nguyên nhân là vì Lộ Niên Niên, cũng có nguyên nhân là vì bản thân cô. Có thể do thân phận này đến quá bất ngờ, cô lo sợ một ngày nào đó cái danh thiên kim nhà họ Lộ sẽ lại biến mất một lần nữa.

Từ giản dị đến xa hoa thì dễ, chứ từ xa hoa đến giản dị thì lại khó.

Cô sợ mình trèo cao té đau.

Có lẽ Bùi Chi Hành cũng hiểu được suy nghĩ của cô, anh nhìn cô rồi nói.

“Nếu em không muốn công khai thân phận cũng không sao cả.”

Anh dừng lại, nhìn vào mắt cô.

“Nhưng đối mặt với những người khiêu khích em, em có thể mạnh dạn làm bậy một chút cũng được.”

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ không nhịn cười.

“Làm bậy thế nào thì được?”

Bùi Chi Hành nhướng mày.

“Cái này tự em nghĩ đi.”

Lộ Tuệ Tuệ ngồi đối diện anh suy nghĩ một lúc, chợt cảm thấy buồn cười.

“Tạm thời nghĩ chưa ra.”

Bùi Chi Hành ngập ngừng, nhưng cũng không định nói gì cô.

Ăn lẩu cay xong, hai người sánh bước quay về.

Trên đường giờ đã vắng hơn, gió đêm thổi qua làm lòng người thoải mái. Rõ ràng đường về cách một khoảng xa, nhưng đi lại không thấy mệt chút nào.

Đến cửa nhà, Lộ Tuệ Tuệ dừng bước chân, quay đầu nhìn Bùi Chi Hành.

“Tới nơi rồi.”

Bùi Chi Hành “Ừm”, nhẹ nhàng nói.

“Đi ngủ sớm một chút.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

“Cảm ơn anh.”

Bùi Chi Hành lại liếc nhìn cô một cái.

“Ngủ ngon.”

“... Ngủ ngon.”



Mở cửa bước vào nhà, Lộ Tuệ Tuệ vừa nhìn lên đã thấy Lộ Cảnh Sơn đang dán sát vào cửa kính trong suốt.

Mí mắt cô giật giật, cô gọi.

“Bố?”

Lộ Cảnh Sơn quay lại.

Hai bố con nhìn nhau, Lộ Tuệ Tuệ nhìn ra sân theo hướng ông ấy đang nhìn, vừa hay thấy được cổng sân.

Không hiểu sao, trong đầu cô xuất hiện một suy nghĩ.

Chẳng lẽ Lộ Cảnh Sơn đang… theo dõi cô và Bùi Chi Hành đi với nhau sao?

“Con về rồi.”

Lộ Cảnh Sơn ho khan, mặt hiện lên vẻ xấu hổ.

“Sao không ra ngoài chơi với Bùi Chi Hành lâu chút?”

Lộ Tuệ Tuệ: “?”

Chơi cái gì?

Đối diện với đôi mắt cười tươi của Lộ Cảnh Sơn, Lộ Tuệ Tuệ khó lòng giãi bày.

Cô dở khóc dở cười.

“Con chỉ ra ngoài ăn khuya với anh ấy thôi mà.”

Lộ Cảnh Sơn gật đầu.

“Ăn khuya vui đấy, hai đứa ăn món gì?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Lẩu cay ạ.”

Lộ Cảnh Sơn: “...”

Ông ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ với vẻ khó tin.

“Ăn gì cơ?”

Lộ Tuệ Tuệ nhịn cười.

“Lẩu cay. Bố, có phải bố chưa từng ăn lẩu cay không?”

Lộ Cảnh Sơn quả thật chưa từng ăn món này, ông do dự hỏi.

“Có ngon không?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Con thấy khá ngon.”

Nếu không ngon, sao Bùi Chi Hành lại ăn một lần đã không thể quên, còn muốn đi ăn lần thứ hai.

Nghe Lộ Tuệ Tuệ nói vậy, Lộ Cảnh Sơn càng thêm tò mò.

“Vậy lần sau bố ăn thử xem.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

“Được ạ.”

“À đúng rồi.”

Lộ Cảnh Sơn nhìn cô, thở dài nói.

“Lúc bố vừa đi làm về, trợ lý đã kể chuyện của con cho bố nghe.”

Lộ Tuệ Tuệ giật mình.

“Bố đừng lo lắng, chuyện đó con có thể lo được.”

Lộ Cảnh Sơn nhìn cô.

“Tuệ Tuệ, hay bố công khai thân phận của con nhé?”

Ông ấy nói.

“Đối với bố, Niên Niên rất quan trọng, nhưng con cũng vậy. Hai đứa đều là con gái của bố, bố không muốn con phải chịu những lời chỉ trích đó thêm một lần nào nữa.”

Đây là kết quả mà Lộ Cảnh Sơn đã cân nhắc cẩn thận. Ông đã muốn nói cho Tuệ Tuệ biết từ trước rồi, nhưng cô cứ bận rộn mãi, ông cũng không tìm được cơ hội thích hợp để nói.

Lộ Tuệ Tuệ giật mình, đây là người thứ hai nhắc đến chuyện này với cô trong đêm nay.

Cô im lặng hồi lâu mới nhìn Lộ Cảnh Sơn.

“Bố ơi, cứ thuận theo tự nhiên đi ạ.”

Lộ Cảnh Sơn sửng sốt, kinh ngạc nhìn cô.

“Con chắc chứ?”

“Vâng ạ, không cần công khai, khi nào chuyện này bị lộ thì bị lộ thôi.”

Cô nói.

“Con sẽ bàn bạc với chị Hạ Lỵ, sau đó sẽ nói chuyện này với Niên Niên.”

Lộ Cảnh Sơn vội vàng đồng ý.

“Được rồi, được rồi! Chắc chắn Niên Niên sẽ không để ý gì đâu.”

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười.

“Con biết.”

Cô chỉ đồng hồ.

“Không còn sớm nữa, bố nghỉ ngơi sớm đi.”

“Được.”

Nhìn bóng lưng cô bước lên lầu, Lộ Cảnh Sơn thở phào.

Ông cứ nghĩ Lộ Tuệ Tuệ sẽ kiên quyết từ chối, còn nghĩ ra vô vàn lý do để thuyết phục cô, nhưng lại không ngờ cô đón nhận nhẹ nhàng như vậy.

Lộ Tuệ Tuệ đã đón nhận, mọi chuyện còn lại đều sẽ dễ xử lý hơn.

Sau một đêm náo loạn trên mạng, các fan của “Hắc Nguyệt Quang” vẫn nhất quyết phản đối Lộ Tuệ Tuệ đóng bất kỳ vai nào trong bộ phim, họ cho rằng Lộ Tuệ Tuệ không có nổi một điểm nào giống “Hắc Nguyệt Quang”, càng không thể diễn tốt vai này.

Sáng hôm sau, Hạ Lỵ và Nhạc Nhạc cùng đến đón cô.

“Chào buổi sáng.”

Hạ Lỵ nhìn cô.

“Sắc mặt tốt nha, xem ra em nghỉ ngơi tốt nhỉ?”

Hôm nay Lộ Tuệ Tuệ buộc tóc đuôi ngựa cao, mặc một bộ vest đen thiết kế mạnh mẽ, eo đeo thắt lưng tô điểm.

Toàn thân toát lên vẻ hiên ngang mạnh mẽ, cực kỳ ngầu.

Nhạc Nhạc đã kinh ngạc thốt lên ngay từ cái nhìn đầu tiên.

“Ôi trời ơi! Chị Tuệ Tuệ, chị hợp mặc vest lắm!”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười.

“Trông ổn không?”

Hạ Lỵ và Nhạc Nhạc đồng loạt gật đầu, đồng thanh nói.

“Rất ổn luôn.”

Hạ Lỵ nhìn cô.

“Lại đây, chị chụp cho em mấy tấm hình, để dành sau này làm tư liệu.”

Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười.

“Không phải hôm nay đi thử vai sao ạ?”

“Còn sớm mà, chụp mấy tấm ảnh thôi, không trễ được đâu.”

Lộ Tuệ Tuệ đành phải gật đầu.

Hạ Lỵ phải công nhận rằng thần thái trước ống kính của Lộ Tuệ Tuệ rất tốt, rõ ràng trước đây cô đã chụp không ít ảnh đẹp, nhưng một khi ống kính quay đến, toàn bộ cảm giác trên người cô thay đổi.

Ánh mắt cô sắc bén, trông giống hệt như một nữ CEO độc đoán.

Hạ Lỵ chụp xong, cảm thấy mỹ mãn nói.

“Nhìn em mặc như này, chị muốn đưa cho em kịch bản nữ chủ tịch lạnh lùng ghê.”

Lộ Tuệ Tuệ đáp.

“Được đấy ạ.”

Cô lại nói.

“Em muốn kiểu nữ chủ tịch lạnh lùng sánh đôi với mấy em trai xinh tươi, chị thấy thế nào?”

Hạ Lỵ: “...”

Chị ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ, bất đắc dĩ hỏi.

“Em không thích cường cường liên thủ à?”

“?”

Lộ Tuệ Tuệ không suy nghĩ nhiều, một lúc là trả lời ngay.

“Cũng không phải không được.”

Ba người vừa nói vừa cười, nháy mắt tinh thần thả lỏng.

Khi cả ba chuẩn bị đi đến địa điểm thử vai, Hạ Lỵ thông báo.

“Phùng Chỉ San muốn giành vai này cho bằng được. Cô ta đã từng hợp tác với đạo diễn trước đây, có thể em sẽ ít lợi thế hơn đấy.”

Chị ấy dừng lại một lát, nhìn Lộ Tuệ Tuệ.

“Nếu em diễn không tốt, dù có Tân Ảnh chống lưng thì đạo diễn Trần cũng sẽ không chọn em.”

Lộ Tuệ Tuệ hiểu rõ.

“Em biết.”

Cô nhìn Hạ Lỵ, vỗ vai chị ấy rồi nói.

“Em sẽ cố gắng hết sức.”

Nếu đã cố gắng hết sức mà kết quả vẫn không như mong đợi thì cô đành chịu, cũng không còn cách nào khác.

Hạ Lỵ: “Cố lên!”

Nhạc Nhạc: “Chị Tuệ Tuệ phải cố lên nhé!”

“Được.”



Buổi thử vai cho bộ phim “Hắc Nguyệt Quang” được tổ chức tại phòng làm việc của đạo diễn Trần Kiến Chương ở nội thành. Khi Lộ Tuệ Tuệ xuống xe, phát hiện xung quanh có không ít xe bảo mẫu kiểu dáng khá giống nhau.

Lộ Tuệ Tuệ suy đoán, những người đến đây thử vai hẳn có vị trí trong nghề cao hơn cô.

Dù sao hiện tại cô chỉ là nữ diễn viên hạng mười tám.

Xuống xe đi vào trong, Lộ Tuệ Tuệ không ngờ cô và Phùng Chỉ San có duyên phận sâu đậm như vậy.

Trong lúc chờ thang máy, Phùng Chỉ San và đoàn đội của mình tiến về phía cô.

“Tuệ Tuệ.”

Phùng Chỉ San chủ động chào cô, mỉm cười nói.

“Tôi không ngờ hai chúng ta gặp lại nhau sớm như vậy.”

Lộ Tuệ Tuệ hơi dừng lại, lên tiếng.

“Cô Phùng.”

Phùng Chỉ San lẳng lặng nhìn cô, đánh giá từ trên xuống dưới, đè nén tia ghen ghét lóe lên trong ánh mắt, nhỏ giọng hỏi.

“Hôm nay cô đi thử vai cho nhân vật nào thế?”

Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy cô ta rõ ràng đã biết còn cố hỏi.

Hôm nay, Trần Kiến Chương tổ chức buổi thử vai, ngoại trừ nam chính và nữ chính ra, chỉ còn lại mấy vai phụ không quan trọng, những vai phụ có đất diễn khác nghe nói đã được chọn xong cả rồi.

Nghĩ đến đây, cô cong môi nhìn Phùng Chỉ San, cười nói.

“Tôi muốn thử thách bản thân, thử sức với nhân vật “Hắc Nguyệt Quang”.”

Cô dừng lại một chút, cố ý hỏi.

“Không biết cô Phùng đến để thử vai cho nhân vật nào vậy?”

Rõ ràng cũng là biết mà cố hỏi.

Với địa vị trong nghề của Phùng Chỉ San, chẳng lẽ cô ta lại đi thử vai cho mấy nhân vật phụ của một bộ tiên hiệp hay sao?

Không thể nào.

Phùng Chỉ San nghe cô nói, thấy nghẹn họng, hỏi ngược lại.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 66: Chương 66



“Tuệ Tuệ cảm thấy sao?”

“Tôi không biết.”

Lộ Tuệ Tuệ giả vờ như thật.

“Sao tôi có thể đoán ra suy nghĩ của cô Phùng được?”

Trông cô có vẻ như cố tình hạ thấp bản thân mình, nhưng lời cô nói ra lại làm Phùng Chỉ San thấy không thoải mái.

Mặt cô ta trầm xuống, đang định mở miệng thì bị người đại diện trừng một cái.

Người đại diện của Phùng Chỉ San đến chào hỏi Hạ Lỵ.

“Chị Hạ, đã lâu không gặp.”

Địa vị của Hạ Lỵ trong giới người đại diện cao hơn hầu hết mọi người.

Hạ Lỵ mỉm cười.

“Đúng là đã lâu không gặp.”

Người đại diện của Phùng Chỉ San đưa mắt nhìn Lộ Tuệ Tuệ, rồi lại nhìn sang Hạ Lỵ.

“Từ khi nào mà chị dẫn dắt người mới thế?”

Chị ta nói.

“Lúc tôi nghe được còn cảm thấy bất ngờ.”

“Hửm?”

Hạ Lỵ nhướng mày.

“Coi trọng thì dẫn dắt thôi.”

Người đại diện của Phùng Chỉ San cứng họng, mỉa mai nói.

“Ở Tân Ảnh không còn tài năng mới để chị coi trọng à?”

Hạ Lỵ: “Có chứ.”

Chị ấy chỉ sang cô.

“Nhưng tôi nhìn trúng Tuệ Tuệ.”

Người đại diện của Phùng Chỉ San nghẹn lời, đang định nói gì nữa thì cửa thang máy mở ra.

Chị ta đành bỏ lại một câu.

“Chị Hạ à, chúng ta tự dựa vào bản lĩnh của mỗi người.”

Hạ Lỵ nhún vai.

“Phải nói là bản lĩnh của Tuệ Tuệ và Chỉ San mới đúng.”

Người đại diện của Phùng Chỉ San xấu hổ cười trừ.

“Đúng vậy nhỉ?”

Chị ta ám chỉ mập mờ.

“Trước đây chúng tôi đã từng hợp tác với đạo diễn Trần, bình thường ông ấy chọn diễn viên dựa vào năng lực, sẽ không bao giờ cúi đầu trước tư bản đâu.”

Hạ Lỵ gật đầu.

“Đúng vậy.”

Chị ấy nhìn Phùng Chỉ San, dường như vô thức nói.

“Bộ phim trước đây của Chỉ San, mấy ngày trước tôi đã xem qua.”

“...”

Trước đây Phùng Chỉ San có tham gia một bộ phim truyền hình, nghe đâu còn nhờ đó mà nổi tiếng.

Nhưng kịch bản phim thiểu năng, kỹ năng diễn xuất đáng xấu hổ đã không ít lần khiến cô ta bị bê lên hot search. Cô ta đóng phim cứ thích trừng mắt, lúc diễn cảnh kinh ngạc cũng chỉ biết trừng mắt thật to ra.

Chính vì điều đó mà dân mạng mắng mỏ cô ta thậm tệ.

Trên các trang web biên tập video lớn, có nhiều người không ngừng chỉ trích diễn xuất của cô ta. Điều này cả Phùng Chỉ San và người đại diện đều biết rõ.

Thậm chí cô ta còn vì vậy mà nổi trận lôi đình.

Vốn dĩ cô ta không muốn diễn bộ đó, nhưng vì cát - xê cao nên cô ta chấp nhận diễn.

Khi Hạ Lỵ chợt nhắc đến chuyện này, vẻ mặt Phùng Chỉ San và người đại diện đều không ổn lắm.

Hai người đó còn chưa kịp mở miệng phản bác, Hạ Lỵ đã cười nói.

“Trong phim Chỉ San diễn xuất tốt thật đó, chỉ là cốt truyện có hơi trẻ con một chút, à đúng rồi, rating bộ đó có ổn không?”

Hạ Lỵ quay sang hỏi người đại diện của Phùng Chỉ San.

Người đại diện của Phùng Chỉ San chỉ đành cắn răng nói.

“Cũng ổn.”

Hạ Lỵ gật đầu.

“Vậy cũng được, mà rating hiện tại đạt mức 0,5 hình như thuộc loại ổn phải không nhỉ?”

“...”

Ổn hay không ổn cái gì chứ, bộ phim đó của Phùng Chỉ San chỉ vừa vượt qua mức 0,5, d.a.o động trong khoảng trên dưới 0,6 điểm.

Tác giả có lời muốn nói:

Chị Hạ: Mấy thể loại nói móc thế này, làm sao tôi chịu thua cho được.

Đến tầng thử vai, Phùng Chỉ San và người đại diện bước ra ngoài với vẻ mặt xanh mét, sắc mặt nặng nề, trông rất khó coi.

Chỉ cần nhìn vào bóng lưng, có thể nhận thấy sự tức giận của hai người họ.

Lộ Tuệ Tuệ và Hạ Lỵ đi cùng nhau, vốn dĩ cô không muốn cười nhưng thật sự không nhịn được.

Nói thật, cô cũng biết nói móc, nhưng nghĩ đến việc lát nữa phải đi thử vai, ngày mai còn phải cùng ghi hình chương trình với Phùng Chỉ San nên cô đành phải nhịn. Điều cô không ngờ là Hạ Lỵ lại không khách sáo như vậy, không hề giữ lại chút tình cảm nào.

“Chị Hạ Lỵ.”

Nhạc Nhạc nhỏ giọng nói.

“Chị quá dữ.”

Hạ Lỵ liếc nhìn cô ấy, nhướng mày nói.

“Đối với những người này, em nên làm như vậy.”

Chị ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ: “Học được chưa?”

Lộ Tuệ Tuệ không khỏi bật cười, mỉm cười nói.

“Học được rồi.”

Cô nhìn Hạ Lỵ, nhẹ nhàng hỏi.

“Chị Hạ Lỵ, chị nói xem làm vậy không sao chứ?”

“Có vấn đề gì chứ.”

Hạ Lỵ nhìn cô.

“Em phải cứng rắn lên. Sau này nếu gặp phải những thể loại thích nói móc như vậy thì cứ nói lại với chị. Em không cần lo về việc bọn họ ghi âm rồi tiết lộ ra ngoài, nếu muốn tiết lộ thì cứ tiết lộ, để xem ai sợ ai?

Chị ấy nhắc nhở Lộ Tuệ Tuệ.

“Em phải nhớ kỹ rằng sau lưng em có Tân Ảnh, có nhà họ Lộ.”

Ngay khi Lộ Tuệ Tuệ chuẩn bị gật đầu, Hạ Lỵ lại nói thêm.

“Và nhà họ Bùi nữa.”

“...”

Lộ Tuệ Tuệ im lặng một lát.

“Em sẽ cố gắng hết sức.”

“Em có bối cảnh lớn nên không cần lo bất cứ điều gì. Em không còn là Tuệ Tuệ ở Thời Đại Đại Già nữa rồi.”

Hạ Lỵ nhìn cô.

“Chị hy vọng em hiểu điều này.”

Tuy rằng nói như vậy là hơi ỷ thế h.i.ế.p người, nhưng chả sao cả.

Họ đâu phải người đi gây chuyện, họ chỉ đánh trả lại thôi.

Lộ Tuệ Tuệ hiểu ý qua lời nói của Hạ Lỵ, cô gật đầu, nhẹ nhàng đồng ý.

“Được rồi, em đã biết.”

Hạ Lỵ “Ừ”, vỗ nhẹ vào vai cô.

“Chờ em có thực lực mạnh hơn nữa, em có thể cứng rắn hơn.”

“Vâng.”

Có rất nhiều nghệ sĩ đến phỏng vấn, có một số người Lộ Tuệ Tuệ biết, cũng có người cô không biết.

Sau khi mọi người đã gặp mặt, Lộ Tuệ Tuệ yên lặng ngồi ở ghế sô pha trong góc chờ, lượt cô thử vai gần cuối, bây giờ không cần quá lo lắng.

Khi cô ngồi xuống, có thể cảm nhận được ánh mắt của nhiều người đang nhìn mình. Lộ Tuệ Tuệ quan sát rồi quay lại nhìn Nhạc Nhạc.

“Trên mạng có tin gì mới hả?”

“... Vâng.”

Nhạc Nhạc báo cáo.

“Có người đã chụp ảnh chị đến phòng làm việc của đạo diễn Trần, khi chúng ta vừa xuống xe.”

Nhạc Nhạc đưa điện thoại cho cô, nhỏ giọng nói.

“Nhưng tin này mới được truyền ra, chưa có nhiều người xem.”

Lộ Tuệ Tuệ rũ mắt xuống, thật đúng là chụp lén.

Cô nhìn qua thì thấy phía dưới có khoảng hai trăm bình luận, rất ít.

Hạ Lỵ nhìn cô nói.

“Tạm thời đừng nhìn những thứ này, để tâm bình tĩnh.”

Chị ấy nhìn quanh một lượt, cau mày nói.

“Phùng Chỉ San đâu rồi?”

Lộ Tuệ Tuệ ngẩng đầu lên, cũng không thấy bóng dáng Phùng Chỉ San đâu.

Đột nhiên, họ nghe thấy ai đó đang nói chuyện bên cạnh họ.

“Sao cô Phùng được đi thẳng vào?”

“Cô ta đã hợp tác với đạo diễn Trần, có thể không cần phải theo quy trình thông thường.”

“Thật trâu bò! Chúng ta còn phải đợi, còn cô ta được thử vai trước chúng ta sao?”

“Không chắc, có thể chỉ vào chào hỏi đạo diễn Trần hay gì đó thôi.”

“Phùng Chỉ San tới rồi, chắc chắn chúng ta không có cơ hội.”

“…”

Tiếng trò chuyện cố tình nói thật nhỏ ở xung quanh lọt vào tai họ, Lộ Tuệ Tuệ và Hạ Lỵ nhìn nhau, Hạ Lỵ nghiến răng nghiến lợi nói.

“Đúng là biết cách a dua nịnh hót.”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười.

“Chị Hạ Lỵ, chị bình tĩnh lại.”

Hạ Lỵ hừ lạnh.

“Chị đang rất bình tĩnh.”

Chị ấy thấp giọng nói.

“Chị muốn xem xem cô ta có thể gây ra sóng gió gì.”

Lộ Tuệ Tuệ đảm bảo.

“Em sẽ cố gắng hết sức.”

-

Sau khi đợi một hồi lâu, cuối cùng cũng đến lượt Lộ Tuệ Tuệ tham gia thử vai.

Vừa bước vào, cô đã thấy Phùng Chỉ San đang đứng cạnh đạo diễn Trần, vừa nhìn thấy cô, cô ta đã khoanh tay lại, ngước mắt lên chào hỏi cô.

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười nhìn Trần Kiến Chương.

“Đạo diễn Trần.”

Trần Kiến Chương ngước mắt nhìn cô, mắt hiện lên vẻ bất ngờ, nhìn cô từ trên xuống dưới, trầm giọng hỏi:

“Lộ Tuệ Tuệ?”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

Trần Kiến Chương gật đầu, nhìn nhà sản xuất và biên kịch bên cạnh, ra hiệu.

“Cô muốn thử phần nào?”

Lộ Tuệ Tuệ suy nghĩ một lúc rồi nói.

“Tôi sẽ nghe sự sắp xếp của đạo diễn Trần.”

Trần Kiến Chương lật qua thông tin của cô, trầm ngâm một lát rồi nói.

“Cô thử cảnh chất vấn sư môn này xem.”

Cảnh này có sự chuyển biến cảm xúc rất nhiều.

Trong kịch bản, cô ấy bị đánh bầm tím, trên người đầy vết thương nhưng vẫn ôm lấy tia hy vọng cuối cùng, hỏi bọn họ có giây phút nào coi cô ấy là thế thân của sư tỷ hay không.

Cô ấy nhận được một câu trả lời không có gì khiến người ta cảm thấy bất ngờ.

Mọi người đều nói, không có.

Sau đó, cô ấy vùng dậy chống cự, khi bọn họ chuẩn bị đánh cô ấy hồn phi phách tán, cô ấy điên cuồng đả thương các sư huynh sư tỷ thường xuyên chăm sóc cô ấy, rồi rơi xuống vực sâu.



Lộ Tuệ Tuệ gật đầu đồng ý.

“Vâng.”

Không có nam chính ở hiện trường nên cô chỉ có thể diễn với không khí.

Lộ Tuệ Tuệ đã chuẩn bị sẵn sàng, lúc cô sắp bắt đầu, đột nhiên Phùng Chỉ San nói.

“Đạo diễn Trần.”

Cô ta cười rạng rỡ nói.

“Không thì để tôi đối diễn với Tuệ Tuệ nhé? Một mình cô ấy diễn sẽ khó nhập vai.”

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ nghĩ thầm – tôi thấy mặt cô mới khó nhập vai đấy.

Trần Kiến Chương nghĩ một lúc rồi hỏi ý kiến của Lộ Tuệ Tuệ.

“Để Chỉ San đối diễn với cô được chứ?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Nếu cô Phùng không ngại, tôi không có vấn đề gì.”

Phùng Chỉ San bước tới, đứng cùng chỗ với cô.

Thật ra vóc dáng hai người tương đương nhau, nhưng kỳ lạ là rõ ràng Lộ Tuệ Tuệ chỉ là hạng mười tám, cũng không có bao nhiêu fan, nhưng khí chất lại không hề thua kém Phùng Chỉ San.

Khi Trần Kiến Chương thấy hai người đứng cạnh nhau, ánh mắt đầu tiên bị thu hút bởi Lộ Tuệ Tuệ, khi nhận ra điều này, ông ấy hơi cau mày.

Nhìn Phùng Chỉ San trước mắt, Lộ Tuệ Tuệ và cô ta nhìn nhau, cảm xúc trong mắt thay đổi.

Phùng Chỉ San là người lên tiếng trước, cô ta muốn áp diễn Lộ Tuệ Tuệ để cô không có cách phát huy được nữa.

“Nghiệt đồ! Còn không mau khoanh tay chịu trói!”

Cô ta kiêu căng ngạo mạn, dường như thật sự là sư phụ của cô ấy, cô nhìn ánh mắt khinh thường, tràn đầy hận ý và ghê tởm của cô ta.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 67: Chương 67



Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ta, đôi mắt ươn ướt, nước mắt rưng rưng trong con ngươi đen trắng, nhưng nước mắt cô không hề rơi, một giọt cũng không có.

Cô ngẩng đầu nhìn “người đàn ông” đang đứng trước mặt, khàn giọng hỏi.

“Có giây phút nào các ngươi xem ta là chính bản thân ta không?”

Phùng Chỉ San cau mày, nhìn dáng vẻ chật vật Lộ Tuệ Tuệ, thế mà cô ta không áp diễn được cô.

Cô ta hít một hơi thật sâu, dùng tay giả làm kiếm, chĩa vào cô rồi lại dùng lời nói để chèn ép cô.

Mỗi từ mỗi câu cô ta nói, tâm trạng của Lộ Tuệ Tuệ đều có sự chuyển biến, từ nhỏ đến lớn, diễn vô cùng tốt.



Cả hai đều nhập vai, đang diễn…

Bỗng dưng, Trần Kiến chương hô kên.

“Dừng.”

Không có nam chính ở hiện trường nên cô chỉ có thể diễn với không khí.

Lộ Tuệ Tuệ đã chuẩn bị sẵn sàng, lúc cô sắp bắt đầu, đột nhiên Phùng Chỉ San nói.

“Đạo diễn Trần.”

Cô ta cười rạng rỡ nói.

“Không thì để tôi đối diễn với Tuệ Tuệ nhé? Một mình cô ấy diễn sẽ khó nhập vai.”

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ nghĩ thầm – tôi thấy mặt cô mới khó nhập vai đấy.

Trần Kiến Chương nghĩ một lúc rồi hỏi ý kiến của Lộ Tuệ Tuệ.

“Để Chỉ San đối diễn với cô được chứ?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Nếu cô Phùng không ngại, tôi không có vấn đề gì.”

Phùng Chỉ San bước tới, đứng cùng chỗ với cô.

Thật ra vóc dáng hai người tương đương nhau, nhưng kỳ lạ là rõ ràng Lộ Tuệ Tuệ chỉ là hạng mười tám, cũng không có bao nhiêu fan, nhưng khí chất lại không hề thua kém Phùng Chỉ San.

Khi Trần Kiến Chương thấy hai người đứng cạnh nhau, ánh mắt đầu tiên bị thu hút bởi Lộ Tuệ Tuệ, khi nhận ra điều này, ông ấy hơi cau mày.

Nhìn Phùng Chỉ San trước mắt, Lộ Tuệ Tuệ và cô ta nhìn nhau, cảm xúc trong mắt thay đổi.

Phùng Chỉ San là người lên tiếng trước, cô ta muốn áp diễn Lộ Tuệ Tuệ để cô không có cách phát huy được nữa.

“Nghiệt đồ! Còn không mau khoanh tay chịu trói!”

Cô ta kiêu căng ngạo mạn, dường như thật sự là sư phụ của cô ấy, cô nhìn ánh mắt khinh thường, tràn đầy hận ý và ghê tởm của cô ta.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ta, đôi mắt ươn ướt, nước mắt rưng rưng trong con ngươi đen trắng, nhưng nước mắt cô không hề rơi, một giọt cũng không có.

Cô ngẩng đầu nhìn “người đàn ông” đang đứng trước mặt, khàn giọng hỏi.

“Có giây phút nào các ngươi xem ta là chính bản thân ta không?”

Phùng Chỉ San cau mày, nhìn dáng vẻ chật vật Lộ Tuệ Tuệ ậy, thế mà cô ta không áp diễn được cô.

Cô ta hít một hơi thật sâu, dùng tay giả làm kiếm, chĩa vào cô rồi lại dùng lời nói để chèn ép cô.

Mỗi từ mỗi câu cô ta nói, tâm trạng của Lộ Tuệ Tuệ đều có sự chuyển biến, từ nhỏ đến lớn, diễn vô cùng tốt.



Cả hai đều nhập vai, đang diễn…

Bỗng dưng, Trần Kiến chương hô kên.

“Dừng.”

Lúc này, những giọt nước mắt đang tích tụ trong mắt Lộ Tuệ Tuệ không kìm được rơi xuống.

“Đạo diễn Trần.”

Giọng của Trần Kiến Chương vừa vang lên, Phùng Chỉ San hơi luống cuống, cô ta mím môi, nhỏ giọng nói.

“Xin lỗi, vừa rồi biểu hiện của tôi không tốt lắm, có thể làm lại không?”

Trần Kiến Chương nhìn cô ta, nghiêng đầu nhìn Lộ Tuệ Tuệ.

“Tuệ Tuệ có muốn thử lại không?”

“Diễn lại cảnh này sao ạ?”

Lộ Tuệ Tuệ hỏi.

Phùng Chỉ San: “Chúng ta đổi cảnh đi.”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn Trần Kiến Chương, nhẹ nhàng hỏi.

“Cảnh này là của tôi hay của cô Phùng?”

Cô im lặng một lát rồi nói.

“Nếu như đạo diễn Trần bảo tôi thử cảnh khác thì tôi không sao, nhưng nếu là đối diễn với cô Phùng thì có lẽ tôi sẽ không đồng ý lắm.”

Cô không có thời gian dây dưa với Phùng Chỉ San ở đây, Lộ Tuệ Tuệ có thể đoán được ý đồ của Phùng Chỉ San, cảnh quay vừa rồi cô ta diễn không tốt, chắc chắn cô ta sẽ mất điểm trong mắt Trần Kiến Chương.

Cô ta muốn diễn để ghi điểm lại thì sao cô phải giúp cô ta chứ.

“Cô...”

Phùng Chỉ San không thể tin được cô sẽ từ chối yêu cầu của mình trước mặt Trần Kiến Chương.

Trần Kiến Chương hơi khựng lại, có phần kinh ngạc, nhưng cô càng từ chối thì ông ấy càng thấy thú vị.

Đó chẳng phải là tính cách của “Hắc Hguyệt Quang” trong kịch bản sao?

Dù biết không thể mà vẫn làm.

Cô ấy không sợ bất cứ điều gì, luôn làm theo trái tim mình, không bao giờ cúi đầu trước bất cứ ai.

“Tuệ Tuệ.”

Trần Kiến Chương suy nghĩ một lúc rồi yêu cầu.

“Cô có thể thử một cảnh khác khi cô ấy trở thành ma xem.”

Ông ấy nói.

“Cảnh trở thành ma hậu rồi gặp lại sư phụ.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Được.”

-

Mười phút sau, Lộ Tuệ Tuệ bước ra khỏi phòng thử vai.

Bên ngoài có rất nhiều người nhìn cô, Lộ Tuệ Tuệ rất bình tĩnh, đi với Hạ Lỵ và Nhạc Nhạc ra thang máy.

Cô vừa đi, Phùng Chỉ San cũng ra ngoài theo.

Người đại diện của Phùng Chỉ San thấy vẻ mặt của cô ta có gì đó không ổn, bước tới hỏi.

“Sao rồi, không thuận lợi hả?”

Phùng Chỉ San nghiến răng nghiến lợi, nhìn bóng lưng Lộ Tuệ Tuệ, mất kiên nhẫn nói.

“Đừng nhắc nữa.”

Cô ta nói.

“Đi đã.”

Người đại diện cau mày.

“Không ăn cơm với đạo diễn Trần à?”

Bọn họ dự định kết thúc buổi thử vai sẽ mời đạo diễn Trần đi ăn nói chuyện thêm.

Phùng Chỉ San mím môi.

“Ông ấy nói không có thời gian.”

Người đại diện cau mày.

“Nói thẳng vậy?”

“Ừm.”

Nhưng ông ấy từ chối trước khi Lộ Tuệ Tuệ thử vai, điều này khiến Phùng Chỉ San thấy dễ chịu hơn.

Trong cảnh thử vai của mình, cô ta thấy biểu hiện của mình không có vấn đề gì, nhưng sau khi xem diễn xuất của Lộ Tuệ Tuệ, cô ta lại thấy lo lắng không thể giải thích được.

Cô ta không áp diễn được Lộ Tuệ Tuệ, Phùng Chỉ San chưa bao giờ ngờ tới điều này.

Đi với người đại diện ra ngoài rồi lên xe.

Người đại diện không nhịn được hỏi.

“Chuyện này là sao?”

Phùng Chỉ San nói.

“Kỹ năng diễn của Lộ Tuệ Tuệ không tệ như chúng ta tưởng.”

Nghe vậy, người quản lý cười khẩy.

“Cho dù vậy Trần Kiến Chương cũng không thể bỏ qua em mà chọn cô ta.”

Chị ta có niềm tin vào kỹ năng diễn xuất của Phùng Chỉ San.

“Hơn nữa, nếu em có xem tin tức trên mạng, sẽ biết rằng rất nhiều dân mạng đang tẩy chay cô ta.”

Chị ta nhìn Phùng Chỉ San.

“Em cũng đừng lo quá, Trần Kiến Chương là người lấy đại cục làm trọng, biên kịch cũng là tác giả nguyên tác, chắc chắ cô ấy n sẽ không muốn tác phẩm của mình bị phá hủy.”

Phùng Chỉ San “Ừm”, biết là như vậy nhưng cô ta vẫn hơi lo lắng.

Cô ta nhìn người đại diện của mình, mím môi nói.

“Chị, hãy làm mạnh hơn nữa đi, cố gắng vạch trần những chuyện trước đây của Lộ Tuệ Tuệ.”

Cô ta dừng lại, nhấn mạnh.

“Đặc biệt là những đoạn video mà cô ta diễn gượng gạo đó.”

Người đại diện mỉm cười nói.

“Đừng lo lắng, đã sắp xếp người làm việc đó rồi. Chút nữa em sẽ thấy cô ta trên hotsearch.”

Phùng Chỉ San gật đầu, lòng hơi nhẹ nhõm.

Ở bên kia, Hạ Lỵ và Nhạc Nhạc đều nhẫn nhịn cho đến khi Lộ Tuệ Tuệ lên xe mới dám hỏi tình hình.

Lộ Tuệ Tuệ nhớ đến vẻ mặt của Trần Kiến Chương, không quá chắc chắn.

“Em nghĩ em và Phùng Chỉ San mỗi người có năm mươi phần trăm cơ hội thắng.”

Hạ Lỵ: “Vậy cũng đủ rồi.”

Lộ Tuệ Tuệ: “?”

Hạ Lỵ nhìn cô.

“Lúc đầu chị chỉ nghĩ em nắm chắc được ba mươi phần trăm.”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười.

“Vậy nên được năm mươi phần trăm là tốt rồi phải không?”

Hạ Lỵ gật đầu.

“Đương nhiên, em phải nghĩ xem đối thủ của mình là ai, là Phùng Chỉ San, người đã diễn xuất hơn mười năm đó.”

Hạ Lỵ phân tích giúp cô.

“Nếu em ở trước mặt cô ta có năm mươi phần trăm cơ hội thắng, vậy trừ khi xuất hiện nhân vật đặc biệt bất ngờ, nếu không Trần Kiến Chương sẽ chỉ phân vân giữa em và Phùng Chỉ San.”

Chị ấy biết khá rõ về các người đại diện trong giới, cũng biết thói quen của Trần Kiến Chương.

Trần Kiến Chương thích những diễn viên có kỹ năng diễn xuất tốt và bùng nổ, kỹ năng diễn xuất của Phùng Chỉ San có thể sẽ không mắc lỗi, nhưng cô ta thuộc loại diễn xuất theo sách vở, một khi gặp cảnh diễn lớn, có thể cô ta không diễn tả cảnh quay được mức tối đa, nhưng Lộ Tuệ Tuệ thì có thể.

Phùng Chỉ San luôn đi theo con đường bảo thủ, nhưng Lộ Tuệ Tuệ thì không.

“Đúng rồi.”

Hạ Lỵ đưa điện thoại cho cô, nhẹ giọng nói.

“Hôm nay em đừng xem Weibo, em đã nắm chắc năm mươi phần trăm rồi, chắc chắn bên phía Phùng Chỉ San sẽ ra tay.”

Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày.

“Bôi nhọ em?”

Hạ Lỵ im lặng một lúc rồi thông báo.

“Theo hiểu biết của chị với Phùng Chỉ San và người đại diện của cô ta, bọn họ sẽ tìm người biên tập lại một số đoạn video đáng xấu hổ trong phim trước đây của em cho dân mạng xem.”

Lộ Tuệ Tuệ nghẹn.

Đòn này thật tàn nhẫn.

Hạ Lỵ nhìn cô rồi đột nhiên hỏi.

“Em đã bao giờ xem lại những cảnh quay phim em đã diễn trước đây chưa?”

“… Không có.”

Lộ Tuệ Tuệ không xem phim nào cả, mắt không thấy tim không đau.

Hạ Lỵ vỗ vai cô an ủi.

“Được rồi, về nhà nghỉ ngơi đi. Buổi tối chúng ta sẽ ra sân bay.”

Họ sẽ bay đến Hải Thành trong đêm để ghi hình “Mật thất gan dạ” vào ngày mai.

“Vâng.”

-

Bây giờ vẫn còn sớm, sau khi Lộ Tuệ Tuệ về đến nhà, cô thu dọn hành lý, định chợp mắt một lát, nhưng nghĩ đến những lời Hạ Lỵ nói, cô không nhịn được đăng nhập Weibo.

Có hai đề tài về cô trên hot search, một là ảnh chụp trong buổi thử vai buổi trưa.

Lộ Tuệ Tuệ bấm vào thì phát hiện bài đăng trên Weibo vừa đăng đã có rất nhiều bình luận và lượt chia sẻ.

Cô đang định bỏ qua thì ngón tay cô vô tình nhấp vào phần bình luận.

Lộ Tuệ Tuệ cúi đầu thì thấy bình luận nhiều lượt thích nhất không mắng mình. Cô ngẩn ra, sau khi kéo xuống, cô thấy người qua đường và dân mạng đang khen trang phục của cô rất đẹp.

?

Không chỉ Lộ Tuệ Tuệ ngạc nhiên, mà khi Hạ Lỵ quay lại công ty sắp xếp phòng quan hệ công chúng để chuẩn bị giải quyết chuyện của Lộ Tuệ Tuệ cũng rất bất ngờ.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 68: Chương 68



Chị ấy biết trang phục hôm nay của Lô Tuệ Tuệ trông rất đẹp và hợp với cô, nhưng không ngờ dân mạng cũng thấy như vậy.

Trong bài đăng trên Weibo tiết lộ buổi thử vai của cô, nhiều người cho rằng dựa vào vẻ bề ngoài, trông cô thực sự giống Hắc Nguyệt Quang.

Tất nhiên, càng có nhiều người nghi ngờ về khả năng diễn xuất của cô.

Ngoại hình phù hợp thì có ích gì, nếu kỹ năng diễn xuất của cô chọc mù mắt người ta, dù có xinh đẹp đến đâu cũng không được.

Không hiểu sao trên Weibo vẫn có rất nhiều người tranh cãi.

Hạ Lỵ nhìn nó, thấy rằng cách tốt nhất đáp lại những phản hồi này là dùng kỹ năng diễn xuất của Lộ Tuệ Tuệ để thu hút họ.



Lộ Tuệ Tuệ không biết kế hoạch của Hạ Lỵ, cô đang hóng drama của mình trên Weibo.

Hóng một hồi, cô thực sự thấy được đoạn video về các nhân vật cô từng đóng trước đây, Lộ Tuệ Tuệ không sợ c.h.ế.t bấm vào nó.

Sau khi vô cảm xem được ba phút, Lộ Tuệ Tuệ bỏ cuộc.

Nói thật, nếu cô là một dân mạng, xét từ video đã được chỉnh sửa này, cô sẽ không muốn Lộ Tuệ Tuệ đóng vai Hắc Nguyệt Quang.

Kịch bản mà nguyên chủ nhận trước đó toàn không có não, cũng không có người dạy cô diễn xuất đàng hoàng nên đương nhiên cô không hiểu hết được.

Thêm nhiều vấn đề về thiết lập cốt truyện không có não, nên cô diễn rất... lố.

Tất nhiên, Lộ Tuệ Tuệ không cho rằng đó là lỗi của nguyên chủ.

Cô cho rằng kịch bản và đạo diễn có vấn đề, nguyên chủ chưa từng gặp phải kịch bản hay đạo diễn giỏi, cô ấy không phải người chuyên nghiệp nên dù cố gắng hết sức cũng chỉ có thể làm được đến đây thôi.

Cố nhịn cảm giác xấu hổ, Lộ Tuệ Tuệ xem video đã biên tập hơn mười phút.

Xem xong, cô ném điện thoại sang một bên, thở dài.

Có vẻ như cô phải làm việc chăm chỉ hơn để khiến mọi người có ấn tượng tốt về mình.

Hiện tại, dân mạng đang tranh cãi vì đoạn video bị phát tán này.

[Ha ha ha hãy xem kỹ năng diễn xuất của Lộ Tuệ Tuệ đi! Vậy mà có người còn nói rằng cô ta phù hợp với Hắc Nguyệt Quang sao?]

[Trời ạ! Chọc mù mắt tôi rồi.]

[Tôi chịu luôn. Ai mắt mù nói Lộ Tuệ Tuệ có thể diễn tốt vai Hắc Nguyệt Quang vậy?]

[… Mắt không thấy.]

[Đây không phải là phim trước đây của Lộ Tuệ Tuệ sao? Không có ai xem đoạn video cô gái câm được phát tán sao? Cảnh đó cô ấy diễn cũng tốt lắm.]

[Cô gái câm chắc là trường hợp ngoại lệ! Kỹ năng diễn xuất của cô ta thật khủng khiếp.]

[Các fan của Lộ Tuệ Tuệ, xin đừng khen cô ta nữa. Tôi thấy xấu hổ thay cho các người. Hắc Nguyệt Quang do Phùng Chỉ San đóng mới phù hợp nhất phải không? Ai mà nghi ngờ kỹ năng diễn xuất của cô ấy chứ?]

[Kỹ năng diễn xuất của Phùng Chỉ San thì không nói làm gì, nhưng ngoại hình của cô ấy thực sự không phù hợp, cô ấy không thể đảm nhận vai trò của một nữ chính lớn như vậy.]

[Diễn xuất của Phùng Chi San vẫn luôn một màu, không có gì thú vị.]

[Wow, mặt mũi fan ai đó lớn quá, ngay cả Phùng Chỉ San cũng không hợp, chẳng lẽ Lộ Tuệ Tuệ của cô thì hợp sao? Tôi cười c.h.ế.t mất.]



Trong lúc dân mạng đang tranh cãi thì đột nhiên Weibo chính thức của “Hắc Nguyệt Quang” đăng tải một đoạn video.

[Phim truyền hình Hắc Nguyệt Quang Official Weibo V: Đạo diễn Trần nhờ mọi người giúp đỡ, chúng tôi muốn nghe ý kiến của mọi người về việc tuyển chọn diễn viên lần này! Đây là lần đầu tiên video thử vai được tung ra! Hãy đến bình chọn cho diễn viên bạn yêu thích.]

Đây là lần đầu tiên đạo diễn tham khảo ý kiến dân mạng để lựa chọn diễn viên cho một bộ phim truyền hình.

Khi mọi người nhìn thấy Weibo này đều vô cùng kinh ngạc.

Weibo chính thức rất nghiêm túc, ngoài video trên bài Weibo này còn có một bài Weibo bình chọn cũng được đăng lên.

Có bốn diễn viên.

Một trong số họ là Phùng Chỉ San, một người nữa là Lộ Tuệ Tuệ.

Lộ Tuệ Tuệ cũng rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Weibo này.

Hạ Lỵ nói với cô rằng đây là quyết định của Trần Kiến Chương và biên kịch. Vì dân mạng đã tranh cãi việc tuyển chọn Hắc Nguyệt Quang như vậy nên hãy để mọi người đưa ra quyết định.

Bốn diễn viên được chọn đều là những người mà Trần Kiến Chương cho là tốt, có thể được chọn.

Tất nhiên, việc bình chọn không chỉ dành cho bất kỳ tài khoản nào, mỗi tài khoản chỉ được bình chọn một lần, chỉ những fan đã theo dõi Weibo chính thức của “Hắc Nguyệt Quang” trong thời gian dài mới có thể bình chọn, fan mới thì không được.

Điều này đã hạn chế ý đồ mua thuỷ quân để bỏ phiếu.

Những người theo dõi Weibo chính thức từ lâu, hầu như họ toàn là những fan nguyên tác, yêu thích Hắc Nguyệt Quang sâu sắc.

Mọi người biết tin này, đều thấy tiếc nuối.

Đại diện của Phùng Chỉ San cũng không ngờ tới Trần Kiến Chương sẽ đưa ra quyết định như vậy, chị ta đi lại quanh văn phòng, nói chuyện với trợ lý Trần Kiến Chương.

“Sao đạo diễn Trần lại có quyết định như vậy? Hơn nữa Weibo offical của Hắc Nguyệt Quang cũng chỉ có mấy chục nghìn fan thôi! Ý kiến của mấy chục nghìn fan có thể quyết định được tất cả sao?”

Trợ lý bình tĩnh đáp.

“Chị à, chị hãy bình tĩnh chút đi. Đây là quyết định của đạo diễn Trần và biên kịch.”

Người đại diện của Phùng Chỉ San nghiến răng nghiến lợi.

“Việc này sao tôi có thể bình tĩnh được! Các cậu có hỏi ý kiến phía chúng tôi trước khi đưa ra quyết định này không?”

Trợ lý: “Trước đó chúng ta đã thống nhất có thể công khai buổi thử vai này. Gặp tình huống đặc biệt, đạo diễn Trần có quyền quyết định.”

Người đại diện của Phùng Chỉ San nghẹn.

Sau khi cúp máy, Phùng Chỉ San nhìn chị ta.

“Ở đây chúng ta có bao nhiêu fan bình chọn được?”

Người đại diện tức giận nói.

“Chị hoàn toàn không có kế hoạch gì cả! Chúng ta có rất ít fan theo dõi Weibo chính thức!”

Nếu không phải vì chuyện này, chị ta đã không tức giận đến như vậy.

Sắc mặt Phùng Chỉ San tối sầm.

“Để em xem qua thử video công khai trước.”

Cô ta có một linh cảm xấu.

Không giống như bên phía Phùng Chỉ San, Lộ Tuệ Tuệ và Hạ Lỵ đều rất bình tĩnh.

Mặc dù Lộ Tuệ Tuệ không có danh tiếng tốt, lại có nhiều bê bối nhưng đối với fan nguyên tác, diễn xuất tốt mới là quan trọng nhất. Họ chỉ muốn được thấy Hắc Nguyệt Quang trong lòng họ.

Ngay khi video vừa được tung ra, fan đã bấm vào xem.

Phùng Chỉ San xếp thứ ba, người cuối cùng là Lộ Tuệ Tuệ, mỗi người có ba phút, không dài cũng không ngắn.

Đều là một đoạn cắt.

Xem xong hai cái đầu, fan nguyên tác cũng không mấy hài lòng, khi nhìn thấy Phùng Chỉ San thì miễn cưỡng xem thử một chút, khi tới Lộ Tuệ Tuệ, nhiều người không muốn xem.

Nhưng khi liếc nhìn thoáng qua, lại thấy cứ xem sơ qua thử cho xong.

Sau khi xem nó, nhiều fan nguyên tác đã sửng sốt.

Họ quay lại phút thứ mười của video, xem lại lần nữa.

Nửa giờ sau khi buổi tuyển diễn viên được đăng tải, số lượng bình luận trên Weibo chính thức đã vượt quá con số mười nghìn.

Mà bình luận nhiều yêu thích nhất là người mà chưa ai từng nghĩ tới.

[Người số bốn làm tốt nhất, Lộ Tuệ Tuệ.]

[Á á á! Tôi không ngờ Lộ Tuệ Tuệ lại đẹp đến thế.]

[Trời ạ! Vốn tôi còn tưởng rằng Phùng Chỉ San là người thích hợp. Sau khi xem Lộ Tuệ Tuệ, tôi phát hiện Lộ Tuệ Tuệ có phần điên cuồng, đó chính là hình tượng Hắc Nguyệt Quang trong lòng tôi.]

[Về phần kỹ năng diễn xuất của Lộ Tuệ Tuệ, cô ta có đủ tiêu chuẩn sao? Các người không bị mù chứ?]

[Fan của Phùng Chỉ San biến đi! Đây là Weibo bình chọn chính thức, các fan mới không được bình chọn.]

[Fan nguyên tác đâu, bình chọn đi, các người bình chọn đi! Tôi thực sự nghĩ rằng Lộ Tuệ Tuệ rất phù hợp.]

[Phù hợp mới lạ! Ngay cả một sợi tóc của Phùng Chỉ San cũng không sánh bằng.]

[Lộ Tuệ Tuệ là đồ bỏ đi, Lộ Tuệ Tuệ là rác rưởi. Nếu cô ta đóng vai này, tôi sẽ không bao giờ xem bộ phim này!]

[Vậy thì cậu đừng xem nhé, nếu thiếu cậu thì sẽ bớt đi một người xem có sao chứ?]

[Á á á Lộ Tuệ Tuệ! Ánh mắt của cô ấy sau khi thành Ma thật tuyệt vời! Cmn, tôi c.h.ế.t dưới ánh mắt của cô ấy.]

Trên Weibo có rất nhiều bình luận, fan nguyên tác và fan các nhà khác đang tranh cãi.

Điều tương tự cũng xảy ra với bài đăng trên Weibo bình chọn, có rất nhiều bình luận, đủ loại nhận xét tục tĩu.

Khu trong sạch duy nhất là ở trên bài đăng bầu chọn.

Sau khi Lộ Tuệ Tuệ xem video xong đã rời khỏi Weibo, cô thấy biểu hiện của mình cũng ổn, mặc dù có thể không làm hài lòng tất cả mọi người nhưng ít nhất đó là màn trình diễn tốt nhất của cô.

Cô không thẹn với lòng.

Khi Lộ Tuệ Tuệ thu dọn hành lý đi đến sân bay htì nhận được cuộc gọi từ Hạ Lỵ.

“Em có biết số phiếu hiện tại là bao nhiêu không?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Bao nhiêu?”

Hạ Lỵ thông báo.

“Ban đầu Weibo chính thức có khoảng sáu mươi nghìn fan có thể bình chọn, nhưng bây giờ đã có bốn mươi nghìn fan bình chọn.”

Lộ Tuệ Tuệ bị Hạ Lỵ úp úp mở mở, dở khóc dở cười.

“Chị Hạ Lỵ, chị có thể nói thẳng cho em biết được không?”

Cô rất bồn chồn, rất bất an.

Hạ Lỵ cười ha ha thông báo.

“Em đang dẫn đầu.”

Chị ấy nói.

“Có bốn mươi nghìn phiếu, Phùng Chỉ San được mười lăm nghìn phiếu, em có hai mươi nghìn phiếu, hai diễn viên còn lại mỗi người có vài nghìn.”

Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt, vô cùng bất ngờ.

“Thật hả chị?”

Hạ Lỵ: “Là thật, chị thấy rất nhiều fan nguyên tác và blogger chia sẻ, kêu gọi mọi người ủng hộ em.”

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy yên lòng.



Đêm đó, khi máy bay của Lộ Tuệ Tuệ hạ cánh xuống Hải Thành, kết quả bỏ phiếu đã được công bố.

Không ai ngờ rằng Lộ Tuệ Tuệ sẽ giành được vai Hắc Nguyệt Quang với sự ủng hộ của fan nguyên tác.

Ngay khi kết quả bình chọn được công bố, chủ đề #Lộ Tuệ Tuệ Hắc Nguyệt Quang# đã tiến thẳng vào bảng hot search.

Một số người không hiểu đề mục này nhìn vào, suy nghĩ đầu tiên của bọn họ sẽ là kịch liệt chối bỏ.

Lộ Tuệ Tuệ sao mà đủ trình diễn Hắc Nguyệt Quang cho được?
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 69: Chương 69



Nhưng khi bấm vào và nhìn thấy kết quả được fan nguyên tác bình chọn, dân mạng đều tỏ vẻ hoài nghi.

Lộ Tuệ Tuệ mạnh đến thế ư?

Vì sao cô lại được fan nguyên tác tán đồng đến vậy? Ôm sự tò mò, một bộ phận cư dân mạng chưa hiểu chuyện đã lần theo dấu vết tìm đến Weibo chính thức của Hắc Nguyệt Quang, nhấp vào video buổi thử vai được đăng công khai.

Sau khi xem xong, số ít bọn họ tuy không thích Lộ Tuệ Tuệ nhưng vẫn có mắt nhìn người, lập tức không còn phản đối việc cô đóng vai diễn này nữa.

Có thể Lộ Tuệ Tuệ không phải người thích hợp nhất, cũng không phải người lợi hại nhất, nhưng nữ diễn viên cùng tham gia thử vai với cô quá yếu, ngay cả Phùng Chỉ San cũng không đủ khí chất để diễn Hắc Nguyệt Quang, việc này còn có thể trách được ai.

Theo lẽ đương nhiên, phương thức thử vai thông qua video công khai này đã bị một bộ phận fan nhà khác lên án chỉ trích.

Bọn họ cảm thấy quyết định lần này của Trần Kiến Chương rất ngu ngốc, khiến thần tượng của họ phải hứng chịu những đòn công kích khó hiểu, vậy nên bọn họ rất tức giận, điên cuồng muốn phản đối phương thức thử vai như trên.

Vào thời điểm mà fan các nhà đang hăng say mắng nhiếc Lộ Tuệ Tuệ và “Hắc Nguyệt Quang”, Weibo chính thức của Hắc Nguyệt Quang lần nữa đăng tải lên một bản hợp đồng.

Được ký kết trước buổi thử vai.

Đạo diễn và Weibo chính thức có quyền xử lý và tung ra video thử vai của nghệ sĩ, việc này đã được thống nhất từ trước, fan có ý kiến cũng chẳng sao, dù sao bản hợp đồng kia cũng là chính tay thần tượng của họ kí lên.

Bản hợp đồng vừa được công khai, các fan như ăn phải ruồi bọ, đến cả chửi thề cũng không được nữa.

Nhiều fan còn chút ít lý trí tự động giải tán, chỉ dư lại một số ít các fan ‘không có mắt’ vẫn điên cuồng buông lời lăng mạ.

Đối mặt với mọi loại hình thức tấn công của dân mạng, công ty giải trí Tân Ảnh và Weibo chính thức của Hắc Nguyệt Quang đều xử lý không chút nương tay, bạn mắng chúng tôi cũng được, nhưng hậu quả của việc vô duyên vô cớ mắng chửi người khác phải do tự thân bạn gánh vác.

Ngay lúc hai bên bắt đầu ra tay, những anti fan kia mới hòa hoãn được đôi chút.

# Lộ Tuệ Tuệ Hắc Nguyệt Quang # chủ đề này tuy vẫn chưa hạ nhiệt nhưng phần bình luận đã khả quan hơn rất nhiều, được không ít fan nguyên tác tài khoản vip sôi nổi đem ra thảo luận, lời lẽ cực kỳ đúng mực.

Trước khi xem video, ai cũng cảm thấy Lộ Tuệ Tuệ không phù hợp, nhưng sau khi xem xong, bọn họ lại cảm thấy cô chẳng có chỗ nào không phù hợp cả, ai nấy đều hy vọng Lộ Tuệ Tuệ vẫn có thể duy trì trạng thái như trong buổi thử vai, diễn ra được Hắc Nguyệt Quang trong cảm nhận của họ.

Không mong cầu cô ấy phải mang nhân vật tiểu thuyết bước ra, nhưng ít nhất đừng hủy hoại “thần” trong trang giấy của họ là được.

……

Trên đường đi đến khách sạn, Lộ Tuệ Tuệ vẫn liên tục lướt Weibo.

Cô nhìn mọi người chuyển từ trạng thái phản đối đến tiếp nhận, sau cùng là dặn dò góp ý.

Bản thân Lộ Tuệ Tuệ khi trước cũng từng có tâm lý như vậy, hồi còn nằm viện, cô cũng đọc rất nhiều tiểu thuyết như phần lớn dân mạng hiện nay, vậy nên tâm trạng của fan nguyên tác cô đều hiểu rõ.

Thấy bọn họ bảo mình cứ tiếp tục giữ vững trạng thái như vậy, cố diễn Hắc Nguyệt Quang tốt hơn một chút, bản thân lại cảm thấy xúc động đến khó tả.

Lộ Tuệ Tuệ trầm ngâm một lúc lâu, sau khi đón cô, Hạ Lỵ nói trợ lý Trần Kiến Chương có gọi điện cho chị ấy, nữ chính của Hắc Nguyệt Quang là cô, chờ ghi hình xong ở đây sẽ quay lại ký hợp đồng.

Cô suy nghĩ một lúc rồi đăng tải một bài Weibo như để đáp lại các fan.

[Lộ Tuệ Tuệ V: Cảm ơn tình cảm của các bạn, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.]

Ngay khi bài đăng vừa xuất hiện trên Weibo, không ít fan kích động không thôi, fan nguyên tác cũng đổ xô đến bày tỏ lòng cảm kích.

[Tuy không thích diễn xuất trước đây của bạn mấy, nhưng buổi thử vai hôm nay thật sự đã khiến mình tâm phục khẩu phục, hy vọng bạn sẽ thành công với vai diễn nhân vật yêu thích của bọn mình. Hội mê tiểu thuyết như bọn mình là những người không muốn tiểu thuyết bị chuyển thể thành phim ảnh nhất, nhưng tác giả ưa thích của bọn mình vẫn phải kiếm cơm, vả lại đó là tiểu thuyết của cô ấy nên quyền quyết định không nằm ở bọn mình. Vậy nên fan nguyên tác bọn mình có một mong cầu nhỏ, đó là mong bạn sẽ diễn vai diễn này tốt thật tốt! Nếu có thể diễn như nguyên tác, fan nguyên tác bọn mình sẽ càng cảm thấy biết ơn!]

Đây là bình luận thu về nhiều lượt like và có xếp hạng cao nhất.

Ngoài ra, rất nhiều fan nguyên tác khác còn kể cho cô nghe những chi tiết liên quan đến nguyên tác.

Lộ Tuệ Tuệ đọc không rời mắt, lúc xe dừng trước khách sạn, cô dặn dò Nhạc Nhạc.

“Phiền em mua giúp chị vài quyển “Hắc Nguyệt Quang” đã xuất bản nhé.”

Nhạc Nhạc sửng sốt.

“Biên kịch là tác giả gốc rồi mà, chị vẫn muốn mua ạ?”

Cô ấy cứ nghĩ chỉ cần đọc kịch bản là được.

“Chị muốn mua.”

Lộ Tuệ Tuệ nói.

“Để cải biên thành phim thì tác giả cũng phải cân nhắc lại nhiều yếu tố trong nguyên tác, vậy nên một số ít chi tiết trong tiểu thuyết sẽ bị xóa bớt hoặc bỏ qua.”

Nghe vậy, Nhạc Nhạc gật đầu nói.

“Vậy được, lát nữa em sẽ đặt hàng sau.”

Lộ Tuệ Tuệ “ừm” một tiếng, sau khi tìm được trang web nơi cuốn tiểu thuyết được xuất bản lần đầu tiên, cô tải hẳn ứng dụng về máy, dự tính sẽ xem bản online trước, sau đó là bản giấy, cuối cùng mới đến kịch bản chính thức.

Cô không muốn phản bội lòng tin và tình cảm của bất kỳ ai.

-

Bên kia, sau khi biết kết quả cuộc bỏ phiếu, Phùng Chỉ San tức giận ném điện thoại.

Cô ta bị cơn giận chiếm lấy, khó tin nhìn về phía người người đại diện của mình.

“Dựa vào đâu? Kỹ thuật của Lộ Tuệ Tuệ sao có thể nhỉnh hơn tôi được?”

Như thể nghe thấy chuyện buồn cười nào đó, cô ta lạnh giọng chế nhạo.

“Cư dân mạng đúng là mù hết rồi!”

Người đại diện cũng không mong đợi kết quả sẽ như vậy, nhưng chị ta bình tĩnh hơn Phùng Chỉ San.

Chị ta nhíu mày, siết c.h.ặ.t t.a.y cầm điện thoại.

“Để chị hỏi đạo diễn Trần thử xem, em cố nhịn một chút.”

Phùng Chỉ San cười giễu.

“Kết quả bỏ phiếu cũng có rồi, chị nghĩ Trần Kiến Chương chịu thay lời à?”

Cô ta nhìn về phía người đại diện, cắn môi nói.

“Chị có điều tra được người chống lưng cho Lộ Tuệ Tuệ không?”

Cô ta không tin đợt bỏ phiếu này thật sự công tư phân minh, hơn nữa hoài nghi về việc Lộ Tuệ Tuệ đã biết trước càng lúc càng tăng, cô ta còn cho rằng Lộ Tuệ Tuệ đã cài thuỷ quân theo dõi Weibo chính thức và can dự vào quá trình bỏ phiếu.

Lúc này, người đại diện nhíu mày nói.

“Tạm thời vẫn chưa tra được.”

Phùng Chỉ San nhướng mày, trừng mắt nhìn chị ta.

“Chuyện bé tẹo như vậy chị làm cũng không xong?”

Người đại diện nhìn cô ta, bình tĩnh nói.

“Không phải chị không làm được, người chống lưng cho Lộ Tuệ Tuệ hoặc là không hề có, hoặc là bối cảnh quá lớn nên không thể tra ra được.”

Phùng Chỉ San mím môi.

“Cô ta như vậy thì leo lên được người có bối cảnh cao nào chứ?”

Cô ta không tin.

Ngoài khuôn mặt với vóc dáng ra thì Lộ Tuệ Tuệ còn có thứ gì?

Vả lại khuôn mặt và vóc dáng đều là hai thứ không thể thiếu đối với nghệ sĩ nữ trong giới.

Người đại diện không đáp lại cô ta, chị ta luôn cảm thấy sự nghiệp gần đây của Lộ Tuệ Tuệ phất lên như diều gặp gió. Cứ coi như Lộ Tuệ Tuệ tự nỗ lực cũng được, nhưng nếu không có người chống lưng, lý nào lại có thể được như hiện tại.

Chị ta nhíu mày suy tư một lúc lâu, cuối cùng vẫn không nói gì thêm.

Người đại diện nhìn nghệ sĩ của mình, nghĩ ngợi một hồi rồi nói.

“San San à, ngày mai em còn phải ghi hình nữa, mau về nghỉ ngơi trước đi.”

Phùng Chỉ San lạnh mặt.

Người đại diện dặn dò.

“Vai chính này của Hắc Nguyệt Quang, chỉ cần Lộ Tuệ Tuệ không chủ động từ bỏ, chúng ta e là không còn cơ hội nào khác nữa.”

Chị ta nói.

“Mai em phải chạm mặt cô ta, chương trình giải trí sẽ phát sóng trực tiếp, nhớ phải khống chế tốt biểu cảm! Đừng OOC trước mặt fan.”

Đương nhiên Phùng Chỉ San hiểu chuyện này.

Cô ta chưa từng mắc lỗi trước mặt fan, đối với các fan, cô ta là hình tượng nghệ sĩ vừa vui tính vừa có EQ cao, luôn được fan trong nhà dỗ dành yêu chiều.

“Được.”

“Em về nghỉ ngơi đi.”

Người đại diện nhìn cô ta.

“Ngày mai chị nhờ chuyên viên trang điểm làm nhạt lớp make-up cho em.”

Phùng Chỉ San hiểu được ẩn ý của chị ta, hy vọng cô ta sẽ giả vờ đáng thương trước mặt fan.

Cô ta gật đầu.

“Vâng.”

-

Bảy giờ sáng hôm sau, Lộ Tuệ Tuệ vừa tỉnh ngủ đã bị nhân viên công tác kéo đi.

Tập cuối của “Mật thất gan dạ” chính thức bắt đầu ghi hình, rất nhiều dân mạng được nghỉ vào cuối tuần đã dậy sớm để điểm danh, đổ xô vào phòng phát sóng trực tiếp.

Vì mối hoài nghi về buổi thử vai được đăng tải vào tối qua, fan của Phùng Chỉ San liên tục spam mấy câu linh tinh như ‘San San cố lên’, ‘San San tụi này mãi mãi yêu chị’, rồi còn có ‘San San tuyệt quá đi mất’.

Fan của Lộ Tuệ Tuệ vốn dĩ không định ra tay nhưng fan Phùng Chỉ San thật sự quá phiền, spam lố chưa nói, thậm chí còn bảo thần tượng nhà mình giỏi hơn nhà họ, chỉ vì hôm qua phát huy không tốt nên mới để bên họ giành được mối ngon, làm fan Lộ Tuệ Tuệ cực kì không phục.

Fan Lộ Tuệ Tuệ tuy không nhiều nhưng không thể cứ cắn răng cam chịu thái độ quá quắt mãi vậy được.

Nháy mắt, fan hai nhà bắt đầu lao vào cấu xé nhau.

Bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp thật sự quá khó coi.

Hạ Lỵ nhận được tin, dở khóc dở cười gạt đống lịch trình chất đầy như núi qua một bên để vào phòng phát sóng.
 
Back
Top Bottom