Dịch Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí

Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 210: Chương 210



Trong tuần tiếp theo, đoàn làm phim "Ánh sáng" nỗ lực chăm chỉ để bắt kịp tiến độ.

Chớp mắt đã đến tập cuối cùng của "Chúng ta đi cùng nhau".

Tối hôm đó vừa hay không có suất diễn nên Lộ Tuệ Tuệ và Dụ Hạ ngồi trong phòng khách sạn ăn cơm tối, cùng trợ lý vừa ngồi xem tập cuối vừa ăn.

Du Hạ vừa xem vừa cảm thán:

“Chỗ mọi người quay đẹp quá, em có dự định quay lại chỗ đó không?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Chắc là khoảng cuối năm?”

Cô nói tiếp:

“Em nghe chị Hạ Lỵ nói mùa thu căn tin và sân thể dục sẽ hoàn thành xây dựng, em chuẩn bị cuối năm có ngày nghỉ sẽ đi xem.”

Nghe vậy, mắt Dụ Hạ sáng lên:

“Dẫn chị theo được không?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Được ạ, đi chung đi, cùng đến xem.”

Dụ Hạ gật đầu:

“Nhưng mà có khi nào sếp Bùi sẽ thấy chị chướng mắt không?”

Lộ Tuệ Tuệ: “... Chắc không đến mức đó đâu nhỉ?”

Cô nghĩ vậy.

Dụ Hạ: “Mặc kệ, có chướng mắt thì chị cũng phải đi.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Được.”

Cô bật cười nói:

“Anh ấy sẽ không thấy bạn bè của em chướng mắt đâu.”

Trong nhiều phương diện, Bùi Chi Hành thực sự rất phong độ.

Dụ Hạ cong môi cười, thật ra cũng chỉ giỡn chút thôi.

Hơn nữa, Dụ Hạ có thể lái xe, không nhất thiết lúc nào cũng làm bóng đèn giữa họ. Cô đã lâu không được về nước, mong muốn được đi du lịch cùng bạn bè.

Tập phát sóng cuối cùng lấy đi nước mắt của nhiều khán giả, tổ chương trình cũng biết cách lừa tình người khác.

Những vị khách mời lần lượt đăng lời chia tay lên Weibo.

Lộ Tuệ Tuệ có rất nhiều lời muốn nói, nhưng sau khi bấm vào Weibo thì cô lại không biết nên nói cái gì.

Suy nghĩ hồi lâu, cô nhắn một bài viết tương đối ngắn gọn lên Weibo.

[Lộ Tuệ Tuệ V: Chương trình đã kết thúc, nhưng hành trình của chúng tôi vẫn còn tiếp tục. Cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng tôi trong khoảng thời gian vừa qua, được vui chơi với mọi người tôi thật sự rất vui, cảm ơn các nhân viên công tác đã vất vả phía sau hậu trường. Tương lai vẫn đang tiếp tục, chúng ta sẽ cùng nhau tiến về phía trước nha!!]

Cô không viết quá nhiều câu từ hoa mỹ, cũng không bày tỏ cảm xúc quá nhiều.

Nhưng Lộ Tuệ Tuệ không ngờ được rằng, chỉ qua vài câu nói đơn giản vậy thôi vẫn đủ để làm người xem và fan hâm mộ cảm động.

Fan sôi nổi tràn vào bình luận dưới Weibo của cô.

[Hu hu hu tốt lắm!! Tương lai tiếp tục đồng hành.]

[Câu cuối cùng thật sự quá tốt đẹp!! Tuệ Tuệ à mẹ mãi mãi yêu con.]

[A a a a tới rồi!! Tuệ Tuệ à tương lai phải cùng nhau bước đi trên con đường đầy hoa nha.]

[Nhớ Tuệ Tuệ quá à, khi nào vợ livestream tiếp thế.]

[Vợ ơi vợ ơi.]

[Vợ ơi cho hỏi khi nào thì vợ mới follow Weibo bạn trai của vợ vậy!]

[A a a a a Tuệ Tuệ à khi nào thì cho chúng tôi ăn cơm chó vậy!! Mau mau rải cơm chó đi mà.]

-

Nhìn bình luận của fan, Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười.

Sau khi công khai chuyện tình cảm, có nhiều chuyện của cô và Bùi Chi Hành bị cư dân mạng đào bới. Weibo tên X kia chính là nhân chứng, đồng thời cũng lộ ra là Bùi Chi Hành.

Bởi vì Weibo chính thức của tập đoàn Kinh Thịnh follow anh.

Nhưng Lộ Tuệ Tuệ thì không follow.

Bởi vậy có không ít fan suy đoán, dự đoán xem khi nào thì Lộ Tuệ Tuệ mới follow lại Weibo của bạn trai mình.

Trước đây khi Lộ Niên Niên follow cô, phải qua một ngày cô mới follow lại, vậy bạn trai của cô sẽ phải đợi bao lâu đây?

Không một ai biết hết.

Mấy hôm trước Nhạc Nhạc có nói với Lộ Tuệ Tuệ, có fan kia trực ở Weibo của cô, mỗi ngày đều hỏi — Hôm nay Lộ Tuệ Tuệ có follow Weibo chồng sắp cưới chưa?

—Chưa.

Lúc Lộ Tuệ Tuệ biết chuyện thì buồn cười không chịu được.

Thành thật mà nói, đối với cô việc follow hay không follow cũng không quá quan trọng. Bùi Chi Hành cũng không thèm để ý, vậy nên Lộ Tuệ Tuệ không thực sự muốn theo dõi tài khoản của anh.Dù sao anh vẫn luôn tồn tại ở quanh cô, chỉ một tài khoản Weibo mà thôi, follow hay không follow cũng được.

-

Ngày kế tiếp, Lộ Tuệ Tuệ vẫn cứ theo lẽ thường đi quay phim.

Suất diễn của cô hôm nay tương đối quan trọng, về cơ bản không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi.

Buổi quay sáng kết thúc, Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy mình sắp chết rồi.

Không phải do mệt chết, mà là do nóng chết.

Ở Lộc Thành quá nóng.

“Nhạc Nhạc ơi.”

Vẻ mặt Lộ Tuệ Tuệ như sống không còn gì luyến tiếc:

“Nóng quá đi.”

Nhạc Nhạc: “Chị Tuệ Tuệ, đây này.”

Nhạc Nhạc đem câu quạt nhỏ đưa cho Lộ Tuệ Tuệ, bản thân cầm thêm một cây khác quạt cho cô:

“Nghỉ ngơi một lát sẽ ổn thôi.”

Lộ Tuệ Tuệ “Ừ” một tiếng, nhắm hai mắt lại:

“Không muốn làm nữa.”

Nhạc Nhạc: "Dạ?"

Lộ Tuệ Tuệ: “Chị chỉ muốn nằm trong phòng bật điều hòa thôi.”

Nhạc Nhạc: “...”

Cô ấy cũng muốn vậy mà.

Hai người ngồi lẩm bẩm nói chuyện phiếm, cách đó không xa bỗng nhiên có người la lên.

Lộ Tuệ Tuệ nghe thấy nhưng không định mở mắt ra nhìn, càng không có ý định động đậy.

Cô thở dài:

“Nhạc Nhạc.”

Nhạc Nhạc đang nhìn hướng mọi người la hét, sau khi trông thấy một bóng người đi tới, mắt cô ấy mở to, kích động nói lắp bắp:

“Chị… Chị Tuệ Tuệ.”

“Làm sao thế?”

Lộ Tuệ Tuệ điên cuồng hứng gió:

“Chị thấy hơi khát, em kêu Lý Mặc mua cho chị ly trà đá chanh đi.”

Nhạc Nhạc: “Chị Tuệ Tuệ, em thấy không cần kêu Lý Mặc đi mua nữa đâu.”

Lộ Tuệ Tuệ: “?”

Cô mở mắt ra, khó hiểu hỏi:

“Sao vậy?”

Vừa dứt câu, Lộ Tuệ Tuệ trông thấy hình ảnh một người đàn ông đang đi về phía mình.

Cô ngơ ngác, trơ mắt nhìn Bùi Chi Hành.

“Anh…”

Mãi đến khi người đến sát bên, Lộ Tuệ Tuệ mới thốt ra được một câu.

Bùi Chi Hành rũ đôi mi nhìn chằm chằm cô, cầm cây quạt trên tay Nhạc Nhạc, giọng nén cười:

“Anh làm sao?”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn thẳng anh, cũng không tiếp lời.

Một bên là tiếng hô kinh ngạc và tiếng nghị luận của nhân viên công tác, còn có ánh mắt đang nhìn về phía bọn họ.

Lộ Tuệ Tuệ ngẩn ra trong giây lát, sau đó mới phục hồi tinh thần lại.

“Anh trở về từ lúc nào vậy?”

Bùi Chi Hành hơi nhướng mày, cười hỏi:

“Em đang kiểm tra anh sao?”

Lộ Tuệ Tuệ liếc mắt nhìn anh một cái.

Bùi Chi Hành mỉm cười, nói với vẻ mặt dịu dàng:

“Mới vừa xuống máy bay không bao lâu.”

“Vậy tại sao anh lại không nói với em?”

Rõ ràng tối hôm qua lúc bọn họ nói chuyện điện thoại, Bùi Chi Hành hoàn toàn không đề cập chút nào tới chuyện hôm nay anh sẽ trở về, thậm chí còn đến đây để thăm cô.

Nghĩ vậy, giọng điệu khi nói chuyện của Lộ Tuệ Tuệ còn mang theo một chút hờn dỗi.

Bùi Chi Hành rất thích vẻ mặt linh động này của cô, anh hơi mím môi dưới, giọng nói nặng nề:

“Để tạo bất ngờ cho em đó.”

Lộ Tuệ Tuệ: “...”

Bùi Chi Hành đưa mắt nhìn cô, giọng nói dịu dàng hỏi:

“Em có bất ngờ không?”

Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt.

Có bất ngờ không?

Quả thật là có.

Cô không nhịn được mà nhếch môi, chậm rãi nói:

“Có ạ.”

Bùi Chi Hành cười khẽ, giơ chiếc quạt về phía cô:

“Em muốn uống trà chanh à?”

“Vâng.”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn hai tay trống trơn của anh, có chút buồn cười nói:

“Sếp Bùi à.”

Bùi Chi Hành nhướng mày, ý bảo cô cứ việc nói.

Lộ Tuệ Tuệ nhún vai:

“Lần đầu tiên anh ‘quang minh chính đại’ tới đây để thăm em, sao lại không chuẩn bị quà cáp gì vậy?”

“...”

Nhân viên công tác chung quanh đang nghe lén đôi tình nhân nóichuyện, vừa nghe đến đây họ đều không tự chủ được mà nhếch môi cười.

Trời má ơi!!!

Vì sao người ta yêu đương lại ngọt ngào như vậy chứ!!

Rõ ràng cũng chưa nói mấy lời đường mật ngọt ngào gì, nhưng chỉ cần người bên ngoài nhìn và nghe thôi cũng không tự giác mà lộ ra vẻ tươi cười, chỉ cảm thấy hai người ở bên nhau mang tới cảm giác rất tốt đẹp.

Vừa ngọt ngào lại vừa đẹp đẽ.

Hóa ra lúc Lộ Tuệ Tuệ yêu đương sẽ có dáng vẻ như vậy.

Hóa ra tổng giám đốc của tập đoàn Kinh Thịnh còn đẹp trai hơn cả trong ảnh, không chỉ khí chất sang quý, khí tràng cường đại, ánh mắt lúc anh nhìn Lộ Tuệ Tuệ đủ khiến mọi người xung quanh cảm thấy ngọt ngào đến chết người!!

Không ít người đang suy nghĩ ở trong lòng, hôm nay sẽ có hot search rồi.

Chắc chắn là có.

Trong lúc mọi người đang miên man suy nghĩ, đôi tình nhân kia lại không nghĩ được nhiều như vậy.

Nếu đã công khai hẹn hò, Lộ Tuệ Tuệ sẽ không sợ Bùi Chi Hành tới thăm mình.

Mà Bùi Chi Hành, tất nhiên cũng không sợ bị người khác chụp ảnh.

Có vị hôn thê là nghệ sĩ, mấy chuyện như vậy cứ làm quen dần là được.

“Em muốn quà gì nào?”

Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt:

“Tùy anh đó.”

Bùi Chi Hành khẽ cong môi, nói:

“Anh đã chuẩn bị cho mọi người rồi.”

“Mọi người?”

Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày:

“Vậy của em đâu?”

Cô trực tiếp đòi.

Bùi Chi Hành cưng chiều nhìn cô, lại giơ quạt về phía cô, nhẹ giọng nói:

“Lúc về khách sạn sẽ đưa cho em.”

Lộ Tuệ Tuệ tò mò không thôi:

“Là quà gì vậy ạ?”

Tính ra cô thật sự rất chờ mong món quà mà Bùi Chi Hành đã chuẩn bị cho mình.

Bùi Chi Hành nhìn cô, nhỏ giọng nói:

“Em về khách sạn là sẽ biết.”

Lộ Tuệ Tuệ chớp chớp mắt:

“Không thể tiết lộ một chút cho em biết sao?”

Bùi Chi Hành vô cùng ‘lạnh lùng’:

“Không được đâu.”

Lộ Tuệ Tuệ: “...”

Lúc hai người đang nói chuyện, Quý Minh Tân và Dương Hướng Minh đi từ ngoài vào, đi theo phía sau còn có một nhân viên giao hàng.

Lộ Tuệ Tuệ vừa thấy, biết Bùi Chi Hành thật sự đã cho người chuẩn bị quà cáp cho các nhân viên công tác, trà sữa, đồ ngọt,… tất cả đều có.

“Không có trà chanh sao?”
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 211: Chương 211



Lộ Tuệ Tuệ tò mò.

Bùi Chi Hành bất đắc dĩ cười:

“Có.”

Mấy ngày hôm trước trong lúc hai người nói chuyện phiếm, Lộ Tuệ Tuệ cũng đã nói với Bùi Chi Hành, hiện tại mỗi buổi sáng và buổi chiều cô đều phải uống trà chanh, bởi vì chỉ có trà chanh mới có thể khiến cô cảm thấy mát mẻ, như được sống lại.

Lúc Bùi Chi Hành kêu Dương Hướng Minh đi mua trà sữa đồ ngọt cũng đã dặn dò một cách kỹ lưỡng, kêu anh ta mua thêm một cốc trà chanh.

Anh bèn đứng dậy:

“Em muốn mấy cốc?”

Lộ Tuệ Tuệ:

“Một cốc là được ạ.”

Bùi Chi Hành xoay người đi lấy giúp cô.

Khi anh trở về, trong tay đã cầm một cốc trà chanh, một miếng bánh kem nhỏ.

“Em nếm thử xem.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu, đầu tiên là uống một ngụm lớn trà chanh.

“Ngon quá.”

Bùi Chi Hành xem hành động trẻ con này của cô, con ngươi xuất hiện ý cười:

“Nhưng mà em nhớ phải hạn chế uống đồ lạnh đó.”

“Vâng...”

Lộ Tuệ Tuệ nhấp môi dưới, ngước mắt nhìn anh:

“Anh có muốn nếm thử không?”

Bùi Chi Hành rũ mi nhìn cô:

“Ừm.”

Cách đó không xa vẫn luôn có người chú ý đến hành động của bọn họ.

Sau khi nhìn thấy hai người cùng uống chung một cốc trà chanh, có vài người không nhịn được mà kinh hô:

“A a a a hai người hôn môi gián tiếp kìa!!”

“Ngọt ngào chết mất thôi!!”

“Oa oa oa oa tôi đã chết rồi đó, tôi cũng muốn hẹn hò yêu đương!”

“...”

Nhạc Nhạc vừa lúc đi ngang qua, nghe thấy mấy người nói như vậy, lập tức gia nhập đội ngũ ăn cơm tró.

“Tôi cũng cảm thấy rất ngọt.”

“Chị Nhạc Nhạc, trước đây chị Tuệ Tuệ và Sếp Bùi cũng giống như vậy ạ?”

Nhạc Nhạc suy nghĩ, thật ra cũng không hẳn.

Lộ Tuệ Tuệ thuộc tuýp người tương đối bình tĩnh, cho dù có yêu đương mặn nồng, cũng ít khi biểu hiện ra ngoài.

Nhưng đôi khi cô cũng sẽ có cách cư xử khá trẻ con, chỉ là không thích biểu đạt không thích nói ra mà thôi.

Nhưng dựa theo những gì Nhạc Nhạc quan sát được gần đây, không biết là bởi vì mấy chuyện linh tinh lộn xộn trước đó đã kết thúc hay là như thế nào, Lộ Tuệ Tuệ càng ngày càng trở nên hoạt bát.

Lúc cô gọi điện với Bùi Chi Hành, cũng càng ngày càng trực tiếp.

Hiện giờ Lộ Tuệ Tuệ đã không còn sự ngượng ngùng, cũng không hề thẹn thùng mà nói ra suy nghĩ ở sâu bên trong nội tâm mình, cô thậm chí còn theo thói quen làm nũng với Bùi Chi Hành.

Nhạc Nhạc rất vui khi nhìn thấy sự thay đổi này của Lộ Tuệ Tuệ.

Lúc con người ta bình tĩnh không làm nũng, phần lớn là bởi vì không có người có thể dung túng, cưng chiều cô ấy.

Nhưng sau khi có bạn trai, có đối tượng có thể làm nũng, thật ra rất nhiều người đều sẽ theo bản năng mà làm nũng, trở thành một người ‘không có tay không có chân’.

“Bây giờ chị ấy đã nói nhiều hơn trước một chút rồi.”

Nhạc Nhạc trả lời.

Nhân viên công tác ‘gào khóc’:

“Hai người họ ngọt ngào thật đấy.”

“A!”

Có người đột nhiên kêu lên một tiếng:

“Lên hot search rồi.”

“Hả?”

-

Khi đoàn phim ‘Ánh sáng’ quay phim, đạo diễn Khổng vẫn luôn canh phòng nghiêm ngặt, ông ấy không để bất cứ paparazzi hay phóng viên nào lẻn vào đoàn phim, đồng thời cũng không hề tiết lộ một chút thông tin nào ra bên ngoài.

Nhưng cho dù là vậy, vẫn có vài paparazzi ‘đóng quân’ ở bên ngoài phim trường, bọn họ cảm thấy chụp được vài bức ảnh các diễn viên ra ra vào vào đã là không tệ rồi.

Ai ngờ lại trực tiếp bắt gặp Bùi Chi Hành và Quý Minh Tân tới đoàn phim.

Quý Minh Tân tới thăm ai paparazzi không biết, nhưng Bùi Chi Hành tới thăm ai, bọn họ không cần nói cũng biết.

Hơn nữa cũng không biết paparazzi đã nghĩ gì, thừa dịp người bên ngoài không chú ý, thế nhưng đi theo nhân viên giao hàng lẻn vào phim trường, quay lại được cảnh ‘tương tác’ giữa Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành.

Video này vừa được tung ra, những fan hâm mộ vốn không nghĩ mình sẽ được ăn cơm tró lập tức phát cuồng.

Trong video, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành đang nói chuyện.

Lộ Tuệ Tuệ uống trà chanh do Bùi Chi Hành đưa, sau đó ngước mắt nhìn người đứng ở trước mặt đang cầm chiếcquạt nhỏ hướng về phía cô, mi mắt cong cong nói gì đó, sau đó Bùi Chi Hành cúi đầu xuống uống một ngụm trà chanh mà cô đưa.

Video này thật sự rất ngắn, còn chưa đến một phút, hơn nữa cũng chỉ là mấy hành động bình thường của các đôi tình nhân, nhưng khi nhân vật chính là Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành, hành động tưởng chừng như bình thường này lại có sự khác biệt rất lớn.

Sự ngọt ngào đáng yêu này đã lập tức tràn ra khỏi màn hình.

[Má ơi!!! Tôi choáng váng quá!!!]

[A a a a a a a a, ngọt ngào chết mất thôi, tôi sắp ngất luôn rồi đây này.]

[Oa oa oa, Sếp Bùi đẹp trai chết đi được!! Trời đất, rõ ràng chỉ là áo sơ mi trắng và quần Tây đen vô cùng đơn giản, nhưng tại sao khi mặc lên người anh ấy lại trở nên lịch sự, sạch sẽ, đẹp đẽ như vậy chứ!!]

[?? Đó là Sếp Bùi ấy hả? Có phải là hơi đẹp trai quá mức rồi không?]

[A a a a, hóa ra tình yêu giữa tổng giám đốc của tập đoàn lớn và nữ minh tinh lại ngọt ngào đến như vậy sao?]

[Các chị em ơi!! Uống chung một cốc nước, như vậy có khác nào là hôn môi gián tiếp.]

[Oa oa oa, thêm chút nữa thôi có khi chính là ‘lên giường’! Tôi đã xem đi xem lại 5 – 6 lần rồi, lúc này đang lăn lộn ở trên giường không khác gì một con sâu luôn á.]

[Tôi vừa mới tới, mọi người đã bàn luận đến đâu rồi?]

[Hóa ra Sếp Bùi cho dù có bận trăm công nghìn việc cũng sẽ tới thăm bạn gái của mình!! Trời đất ơi, xem người ta hẹn hò yêu đương đúng là ‘vui sướng’ thật đấy.]

...

Lúc Lộ Tuệ Tuệ được Nhạc Nhạc nhắc nhở lên xem Weibo, đập vào mắt cô chính là cảnh tượng các fans đã bị kích động đến mức điên cuồng.

Dưới bài đăng trên Weibo đều là những bình luật ‘nhiệt tình’ của cư dân mạng.

Cô vừa xem vừa cười.

Bùi Chi Hành ở bên cạnh cô nhìn sơ qua, sau đó cũng không nhịn được mà cảm thấy buồn cười.

Nói thật, trước đây anh hoàn toàn không nghĩ tới cư dân mạng sẽ có dáng vẻ như vậy.

Bên dưới bài đăng, còn có rất nhiều fans @ Lộ Tuệ Tuệ, họ muốn hai người sẽ tương tác nhiều hơn ở trên Weibo.

Nếu như là chính chủ phát cơm tró, họ sẽ càng vui sướng hơn nữa.

Lộ Tuệ Tuệ lại trực tiếp coi như không nhìn thấy.

Kêu cô phát cơm tró ấy hả? Chuyện này tạm thời không có khả năng.

# Bùi Chi Hành tới thăm Lộ Tuệ Tuệ #

# Lộ Tuệ Tuệ và bạn trai hôn môi gián tiếp #

Mấy chủ đề này rất nhanh đã được fan đưa lên hot search.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn thấy vậy, không khỏi dở khóc dở cười.

Cái gì mà hôn môi gián tiếp chứ.

Cô và Lộ Niên Niên cùng mấy người đồng giới cũng uống chung một cốc đồ uống, chẳng lẽ đây cũng gọi là hôn môn gián tiếp sao?

Nghĩ đến đây, Lộ Tuệ Tuệ liền nói thẳng ra khỏi miệng.

Chẳng qua sau khi nghe xong lời cô nói, Bùi Chi Hành chỉ yên lặng ba giây, rồi lập tức nói:

“Lần tới phải mua thêm một cốc nữa.”

Lộ Tuệ Tuệ: “?”

Cô quay đầu nhìn anh:

“Sao lại mua thêm một cốc?”

Bùi Chi Hành rũ mắt, nhìn chằm chằm bờ môi của Lộ Tuệ Tuệ, giọng

nói nặng nề:

“Lần tới không uống chung với họ nữa.”

“...”

Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt, có chút buồn cười:

“Sếp Bùi, lời này của anh chắc không giống với suy nghĩ của em đâu nhỉ?”

Bùi Chi Hành khá bình tĩnh, anh rũ mắt nhìn cô:

“Suy nghĩ của em là gì vậy?”

Lộ Tuệ Tuệ nhẹ giọng:

“Anh đoán xem.”
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 212: Chương 212



Bùi Chi Hành giơ tay, cầm cốc trà chanh bên cạnh lên rồi đưa cho cô, thản nhiên nói:

“Cũng có thể là những gì mà em đang nghĩ.”

Lộ Tuệ Tuệ bị anh chọc cười.

Cô nhận lấy, lại uống thêm hai ngụm trà chanh mát lạnh nữa:

“Nói cái gì mà hôn gián tiếp chứ.”

Cô nhìn chằm chằm sườn mặt lạnh lùng, hàng lông mi hơi run lên của Bùi Chi Hành, nhân lúc người bên cạnh không chú ý, đã ‘đánh lén’ anh.

Bùi Chi Hành ngồi song song với cô, vốn anh đang xem những bình luận ở trên Weibo, đột nhiên không kịp phòng ngừa, gương mặt cảm nhận được một loại xúc cảm mềm mại.

Lộ Tuệ Tuệ mới vừa uống đồ uống lạnh, cánh môi trở nên mềm mại và lạnh lẽo.

Lúc chạm vào, giống như đang hạ nhiệt độ giúp anh vậy.

Bùi Chi Hành ngẩn ra, lúc anh phản ứng lại, Lộ Tuệ Tuệ đã quay mặt đi.

Vành tai của cô ửng đỏ, cúi đầu cắn ống hút, như thể người vừa mới hôn anh không phải là bản thân.

Bùi Chi Hành theo bản năng nâng tay, lòng bàn tay chạm vào nơi vừa bị cô hôn qua.

Ánh mắt của anh lập tức trầm xuống, thâm thúy như mực.

Bùi Chi Hành nhìn chằm chằm bạn gái mình, cũng không nói gì.

Mà nhân viên công tác cách đó không xa, tất cả đều đang xem hot search, làm gì có ai chú ý tới bầu không khí ái muội phía bên này, lại không nhìn thấy được cảnh tượng Lộ Tuệ Tuệ chủ động hôn Bùi Chi Hành.

Nhưng Quý Minh Tân đang nói chuyện với Dụ Hạ lại trùng hợp trông thấy cảnh này.

Anh ta theo bản năng lẩm bẩm một câu:

“Má nó.”

Dụ Hạ:

“Anh chửi tục cái gì vậy?”

Quý Minh Tân: “...”

Anh ta bèn ngước cằm:

“Nhìn bên kia kìa.”

Dụ Hạ nhìn theo ánh mắt của Quý Minh Tân, chậm rãi xoay người:

“Sao vậy?”

Quý Minh Tân:

“A Hành không phải người.”

Dụ Hạ ngẩn ra, có chút cạn lời:

“Vậy còn anh là gì?”

Nghe vậy, Quý Minh Tân bèn nhíu mày nói:

“So với A Hành mà nói, tôi mới xứng đáng là con người.”

Anh ta nhìn Dụ Hạ, dừng một chút, sau đó mới nói:

“Nếu tôi không phải người, em cảm thấy chúng ta sẽ thành ra như bây giờ sao?”

“...”

Trong nháy mắt, Dụ Hạ hoàn toàn không muốn nói chuyện.

Cô ấy trầm mặc, nhìn về phía Quý Minh Tân, còn bình tĩnh hơn cả Lộ Tuệ Tuệ:

“Tôi không hiểu anh đang nói gì luôn ấy.”

Quý Minh Tân chậc lưỡi một tiếng, cũng không tiếp tục so đo vấn đề này.

Dụ Hạ giả ngu với anh ta cũng không phải chuyện ngày một ngày hai, anh ta cũng đã tập mãi thành quen rồi.

Im lặng một lát.

Quý Minh Tân nói:

“Tôi đi qua chỗ A Hành xem sao.”

Dụ Hạ:

“Anh qua đó làm gì vậy?”

Cô ấy nhìn Quý Minh Tân với vẻ ghét bỏ:

“Đừng có đi quấy rầy đôi tình nhân nhà người ta.”

Quý Minh Tân cười khẽ:

“Không phải em chê tôi phiền sao?”

“... Tôi nào có.”

Dụ Hạ nhìn ánh mắt phẳng lặng của Quý Minh Tân, nhất thời cũng không thốt ra nổi mấy lời tàn nhẫn:

“Ở đây đi.”

“Không sợ bị lên hot search cùng với tôi sao?”

Dụ Hạ “chậc” một tiếng:

“Anh không biết đoàn phim của chúng tôi có độ bảo mật cao đến mức nào à?”

Quý Minh Tân đút tay vào túi, nói với vẻ cợt nhả:

“Cao thì đúng là cao, nhưng chẳng phải A Hành cũng bị chụp lại đó sao.”

Dụ Hạ tất nhiên là hiểu ý tứ của anh ta.

Cô ấy xua xua tay:

“Yên tâm đi, hôm nay sự chú ý của paparazzi và nhân viên công tác đều đặt ở bên phía Tuệ Tuệ và Sếp Bùi, không có ai chú ý tới chúng ta đâu.”

Quý Minh Tân nghẹn họng.

Trong lúc anh ta cạn lời không biết phải nói gì, lại không thể không thừa nhận lời Dụ Hạ nói hoàn toàn chính xác.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, cũng không ai nói gì. Một hồi lâu, Dụ Hạ mới nghe thấy Quý Minh Tân hỏi:

“Dụ Hạ.”

“Sao vậy?” Dụ Hạ ngẩng đầu.

Quý Minh Tân nói:

“A Hành cũng đã thoát kiếp độc thân rồi, em định để tôi chờ thêm bao lâu nữa đây?”

Dụ Hạ: “...”

Thật ra Dụ Hạ rất muốn trả lời, tôi cũng không kêu anh chờ, anh cũng có thể không chờ.

Nhưng khi nhìn dáng vẻ của Quý Minh Tân giờ phút này, cô ấy thế nhưng lại không tài nào nói được mấy lời tàn nhẫn.

Có rất nhiều lời nói, lúc trước đã từng làm tổn thương người ta, giờ có nói lại thì cũng vô nghĩa, đã vậy còn có chút không đành lòng.

Xuất ngoại mấy năm, Dụ Hạ đã trở nên mềm mại hơn rất nhiều, cô ấy của trước đây, quả thật là ý chí sắt đá vô cùng tàn nhẫn.

Quý Minh Tân cũng đã biết trước được điều này, ở chỗ Dụ Hạ, giả vờ đáng thương gì đó tất cả đều vô dụng, chỉ cần cô ấy không chịu mở lòng, thì cho dù bản thân có làm cách nào cũng vĩnh viễn không thể bước vào thế giới của cô ấy.

Hôm nay tới đây, thật ra Quý Minh Tân cũng không muốn hỏi Dụ Hạ về vấn đề này, hiện tại hai người bọn họ ở chung cũng không tệ, anh ta sợ nếu bản thân hỏi lại, Dụ Hạ sẽ lại rời đi.

Nhưng cũng không biết vì sao, lời nói vừa đến bên môi thế nhưng lại bật thốt ra khỏi miệng.

Chỉ là vừa mới dứt lời, Quý Minh Tân trái lại cũng không hề cảm thấy hối hận.

Cùng lắm thì lại bị từ chối thêm một lần nữa.

Anh ta đang chờ bị từ chối, đột nhiên lại nghe thấy giọng nói của người trước mặt:

“Quý Minh Tân.”

Quý Minh Tân theo bản năng nhìn về phía cô ấy.

Dụ Hạ nhấp môi dưới, đang muốn nói gì đó, đột nhiên lại nghe thấy đạo diễn Khổng kêu lên một tiếng:

“Chuyên viên trang điểm mau trang điểm lại cho Dụ Hạ đi, nghỉ ngơi cũng đủ rồi, mọi người chuẩn bị quay cảnh tiếp theo nào.”

Quý Minh Tân: “...”

Dụ Hạ lập tức phản ứng lại:

“Tới đây.”

Cô ấy thuận tay đưa cốc trà chanh mà mình đang cầm cho Quý Minh

Tân, vội vàng nói:

“Cầm giúp tôi một chút.”

“...”

Ngay khi Quý Minh Tân còn đang ngây ngẩn, Dụ Hạ đã chạy tới bên cạnh nhóm người Khổng Nghị Nhiên.

Quý Minh Tân nhìn thấy vậy, không nhịn được mà xoa xoa mi tâm, chỉ cảm thấy đau đầu không thôi.

-

Trái ngược với bên phía Quý Minh Tân, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành vẫn đang ‘quấn quýt’ lấy nhau.

Phải chờ cảnh của Dụ Hạ quay xong thì mới đến lượt cô quay.

Bùi Chi Hành còn đang nhìn cô, từ sau khi cô đặt một nụ hôn lên trên mặt anh, anh đã nhìn chằm chằm cô ít nhất là ba phút đồng hồ rồi.

Nhìn đến mức Lộ Tuệ Tuệ quả thật là có chút chịu không nổi, cô không nhịn được mà lên tiếng:

“Anh đang nhìn gì vậy?”

“Nhìn em.”

Bùi Chi Hành lời ít mà ý nhiều đáp.

Lộ Tuệ Tuệ ‘hừm’ một tiếng:

“Đừng nhìn nữa.”

Cô nhỏ giọng nói:

“Nhìn nữa là em ngại lắm đó.”

Nghe thấy cô nói chuyện thành khẩn như vậy, giọng điệu của Bùi Chi Hành lập tức xuất hiện ý cười:

“Thật sao?”

“Thật mà.”

Lộ Tuệ Tuệ đưa đôi mắt nhỏ nhìn về phía anh, lẩm bẩm nói:

“Em không thể hôn anh sao?”

Bùi Chi Hành không nói gì, chỉ là anh không nghĩ tới Lộ Tuệ Tuệ lại chủ động hôn mình.

Hai người yêu đương lâu như vậy nhưng từ trước đến nay Lộ Tuệ Tuệ chưa bao giờ là người chủ động.

Chẳng qua Bùi Chi Hành biết, trong lòng cô có mình, thế nên mấy việc như chủ động gì đó cứ giao cho anh, hoàn toàn không có vấn đề gì.

Bạn gái thẹn thùng, anh hiểu, cũng có thể lý giải, thế nên cũng không bắt buộc cô phải chủ động ôm mình hay chủ động biểu đạt tình cảm của bản thân.

Có nhiều chuyện cũng không cần phải nói rõ ra ngoài.

Chỉ cần bọn họ hiểu ở trong lòng là được.

Cho nên vừa rồi khi Lộ Tuệ Tuệ chủ động hôn anh, Bùi Chi Hành quả thật là ngây ngẩn cả người.

Đợi một lúc, Lộ Tuệ Tuệ cũng không đợi được câu trả lời.

Cô đang muốn hỏi lại, bên tai lại truyền đến giọng nói của Bùi Chi Hành:

“Hôm nay em quay đến mấy giờ vậy?”

Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt:

“Chắc phải đến tầm chín – mười giờ công việc mới kết thúc ạ.”

Đấy là trong ‘điều kiện’ thuận lợi.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 213: Chương 213



Bùi Chi Hành gật đầu, anh nắm lấy tay Lộ Tuệ Tuệ, nhỏ giọng nói:

“Buổi chiều anh định tới công ty một chuyến, buổi tối sẽ trở lại đây nhé?”

Lộ Tuệ Tuệ: “...”

Nháy mắt, mặt cô lập tức ửng đỏ.

“Nơi này cách Kinh Thịnh rất xa.”

Lái xe mất khoảng trên dưới hai tiếng đồng hồ.

Bùi Chi Hành:

“Không tính là xa.”

So với khoảng cách lúc anh còn ở nước ngoài, chút khoảng cách này hoàn toàn không tính là xa.

Lộ Tuệ Tuệ:

“... Ừm.”

Bùi Chi Hành hơi cứng người:

“Có thể chứ?”

“Có thể gì ạ?”

Lộ Tuệ Tuệ hoàn toàn không theo kịp suy nghĩ của anh.

Tầm mắt của Bùi Chi Hành khóa chặt lấy cô, nhỏ giọng hỏi:

“Đêm nay có thể để cửa cho anh được không?”

“...”

Lộ Tuệ Tuệ không nói nên lời, sao có người có thể nói một cách thẳng thắn như vậy chứ?

Cô nhấm một ngụm trà chanh, cố ý dò hỏi:

“Nếu em từ chối thì sao?”

Nghe cô hỏi, Bùi Chi Hành nghiêm túc suy nghĩ.

“Từ chối sao?”

“Ừm.”

Lộ Tuệ Tuệ chột dạ trả lời.

Bùi Chi Hành vén tóc trên má cô, dựa sát vào tai cô, thì thầm từng chữ một:

“Vậy anh chỉ có thể trèo cửa sổ leo vào thôi.”

Lộ Tuệ Tuệ: “...”

Bùi Chi Hành nhìn cô, cười hỏi:

“Em muốn thấy anh trèo cửa sổ à?”

“Không muốn.”

Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười:

“Sếp Bùi ơi, không chú ý đến hình tượng của mình à?”

Bùi Chi Hành “ừm” một tiếng rồi thẳng thắn trả lời:

“Không.”

Vào được phòng của bạn gái vẫn quan trong hơn chứ, mấy cái hình tượng gì đó chỉ là vật ngoài thân thôi.

Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười:

“Em biết rồi.”

Cô nhìn Bùi Chi Hành, nhẹ nhàng nói:

“Nếu bận quá thì anh không cần đến đâu.”

Bùi Chi Hành biết cô sợ anh mệt, anh gật đầu:

“Anh biết rồi.”

Người của đoàn phim muốn chỉnh lại lớp trang điểm cho Lộ Tuệ Tuệ, Bùi Chi Hành qua bên Khổng Nghị Nhiên chào hỏi mấy câu, sau đó dẫn theo Dương Hướng Minh rời đi.

Quý Minh Tân cũng đi ngay sau đó.

Họ không phải kiểu người nhàn rỗi, đặc biệt là Bùi Chi Hành, người vừa đi công tác về vẫn còn cả đống tài liệu chưa xử lý.

-

Buổi chiều, hai cái tên Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành vẫn còn nằm trên hotsearch.

Thật ra cả hai cũng chẳng quan tâm mấy, không mua thủy quân, cũng không ra tay xóa hotsearch, mọi chuyện đều để thuận theo tự nhiên. Dù sao cả hai cũng đã công khai tình cảm, khen hay chê gì đều là tự do của cư dân mạng.

Bùi Chi Hành đi rồi, Lộ Tuệ Tuệ cũng ổn định tinh thần, yên tâm đóng phim.

Không biết do muốn về khách sạn sớm hay vì lí do gì khác mà hôm nay cô thể hiện xuất sắc vượt trội, hầu hết các cảnh chỉ cần diễn một lần là đạt.

Khổng Nghị Nhiên không nhịn được chọc cô:

“Tuệ Tuệ à, cháu làm tốt thế này là lo bạn trai tiếp thêm năng lượng cho cháu sao?”

Lộ Tuệ Tuệ: “... Dạ?”

Khổng Nghị Nhiên chế nhạo:

“Buổi chiều hôm nay có ba cảnh chỉ cần diễn một lần là qua, phát huy rất tốt.”

Ông ấy lại gật gù:

“Xem ra sau này phải kêu chồng sắp cưới của cháu ghé thăm đoàn phim nhiều hơn mới được.”

Lộ Tuệ Tuệ cạn lời.

Cô chỉ đơn giản muốn kết thúc công việc sớm, muốn về khách sạn sớm thôi mà!

Tất nhiên, nếu nói có phải do Bùi Chi Hành không thì xác thật là có.

Nghe thế, Dụ Hạ cũng chọc cô:

“Quả thật là vậy nha.”

Cô ấy nói tiếp:

“Bảo sếp Bùi sau này rảnh thì tới đoàn phim của chúng ta đi dạo một vòng đi.”

Lộ Tuệ Tuệ ghé sát vào tai Dụ Hạ, nhỏ giọng thì thầm:

“Vậy chị cũng kêu sếp Quý đến nhiều hơn nha.”

Dụ Hạ: “...”

Cô ấy lập tức câm miệng.

Oan oan tương báo, khi nào mới dứt?

Buổi tối cô dùng cơm ở phim trường, từ khi trở thành diễn viên, Lộ Tuệ Tuệ hiếm khi được phép ăn nhiều vào buổi tối, cô vẫn sẽ ăn, nhưng không thể nạp cacbonhydrat vào cơ thể, chỉ có thể ăn rau salad và trái cây.

Sau khi nghỉ ngơi một lúc, suất quay tối sẽ được tiếp tục.

Buổi tối, Lộ Tuệ Tuệ và Giang Húc phải quay với nhau hai cảnh.

Lúc chiều nhìn thấy hotsearch thì Giang Húc đã biết chuyện Bùi Chi Hành đến thăm ban. Lúc mới đến phim trường, Giang Húc vẫn trò chuyện với Lộ Tuệ Tuệ như bình thường:

“Bạn trai đi rồi hả?”

Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt, cười nói:

“Anh ấy đã về công ty rồi.”

Giang Húc gật đầu, không hỏi thêm câu nào nữa.

Trước khi quay hai người tập diễn với nhau trước, sau khi kết thúc thì cả hai đã nhập vai thành công, hết sức chuyên nghiệp.

Nhìn Lộ Tuệ Tuệ và Giang Húc phối hợp diễn với nhau, cả đạo diễn và nhân viên công tác hậu trường đều hết sức hưởng thụ.

Kỹ năng diễn xuất của Lộ Tuệ Tuệ không phải dạng đặc biệt xuất sắc, những cách diễn của cô linh động, giống như cô hiểu được màn ảnh yêu cầu gì, người xem yêu cầu cái gì để điều chỉnh.

Tuy rằng đôi lúc có hơi sai sót, cảm xúc biểu đạt không đúng chỗ, nhưng chỉ cần chăm chỉ một chút, cô có thể tìm được cảm giác phù hợp, sau đó tạo nên một màn trình diễn tuyệt vời.

Về phần Giang Húc, kỹ năng diễn xuất của anh ấy rất tốt, khi đóng chung với Lộ Tuệ Tuệ, đôi khi anh ấy sẽ phát huy vượt xa mức bình thường.

Kỹ năng diễn xuất ổn định, lại có khả năng nhập vai, cả Lộ Tuệ Tuệ và Giang Húc đều làm rất tốt ở mảng này.

Diễn xuất của anh ấy không hề khoa trương, có thể biểu đạt bất kỳ cảm xúc nào, điều này khiến Khổng Nghị Nhiên rất thưởng thức.

Nếu có vai diễn phù hợp, Khổng Nghị Nhiên mong muốn mời Giang Húc và Lộ Tuệ Tuệ hợp tác với nhau lần nữa.



Hom nay quá bận, làm việc xong đồng hồ cũng đã điểm mười giờ.

Lộ Tuệ Tuệ buồn ngủ híp cả mắt, cả người vừa nóng bức vừa mệt mỏi, lúc Khổng Nghị Nhiên tuyên bố hôm nay quay xong, cô cảm thấy người mình như muốn lả đi.

“Chị mệt quá.”

Cô dựa người vào Nhạc Nhạc, nhắm mắt lại.

“Nhạc Nhạc ơi, chị không muốn đi bộ nữa đâu.”

Nhạc Nhạc: “Vậy em gọi sếp Bùi đến cõng chị về nhé?”

“...”

Lộ Tuệ Tuệ đột nhiên mở mắt:

“Điện thoại của chị đâu rồi?”

Nhạc Nhạc đưa sang cho cô.

Lộ Tuệ Tuệ mở khóa, điện thoại lập tức thông báo tin nhắn của Bùi Chi Hành gửi cho cô nửa tiếng trước, nói với cô rằng anh mới vừa rời khỏi công ty, khoảng tầm mười một giờ sẽ đến chỗ cô, cô xong việc rồi cứ về khách sạn nghỉ ngơi ngủ sớm.

Lộ Tuệ tuệ nhìn, nhắn lại một câu:

[Em mới vừa xong việc.]

Nhắn xong, cô gửi tiếp số phòng cho Bùi Chi Hành.

Xong xuôi, Lộ Tuệ Tuệ trở về khách sạn.

Địa điểm quay phim có hơi bẩn và bừa bộn, nhưng khách sạn nơi đây vẫn rất tốt.

Tuy không phải là khách sạn xa hoa nơi trung tâm thành phố, nhưng đây là khách sạn tốt nhất trong phạm vi gần phim trường.

Trở lại khách sạn, Lộ Tuệ Tuệ hành động máy móc tháo trang sức rồi đi rửa mặt.

Lúc cô làm xong xuôi thì Bùi Chi Hành vẫn chưa tới nơi.

Lộ Tuệ Tuệ cũng không hối thúc anh, mở kịch bản ra xem lại phân đoạn ngày mai sẽ diễn, vừa nhìn vừa ngáp ngắn ngáp dài. Cô thực sự quá mệt.

Nửa tiếng đã trôi qua nhưng Bùi Chi Hành vẫn chưa tới.

Lời thoại diễn Lộ Tuệ Tuệ đọc đến mức thuộc làu làu, cô quyết định không xem nữa, lấy điện thoại ra chơi một lát.

Trên Weibo, độ hot về chủ đề của hai người đã hạ xuống, giờ đang nằm ở phía dưới.

Lộ Tuệ Tuệ ấn vào xem, phát hiện đoạn video do tay săn ảnh đăng lên đã có hàng chục nghìn lượt bình luận và đăng lại.

Cô nhướng mày ngạc nhiên.

Cô ấn vào xem thử, không ngờ nội dung trong đó giống với những gì cô đã đọc vào lúc trưa, đều là những fan bé nhỏ đang ngồi gặm đường.

Lộ Tuệ Tuệ lướt xem, miệng cong lên một nụ cười.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 214: Chương 214



Ngay lúc đang lướt xuống, Hạ Lỵ gọi điện đến:

“Em vẫn chưa ngủ hả?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Dạ chưa.”

Hạ Lỵ mỉm cười:

“Em nên đi ngủ sớm một chút, nhưng cũng may là hôm nay em chưa ngủ, chị có chuyện muốn nói với em.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Chị nói đi ạ.”

“Lúc trước vì em bận bịu đóng phim, sau đó còn nhập viện nên bên phía "Vì sao lấp lánh" đã tìm người khác đảm nhận, nhưng họ sẽ ghi hình cho đêm bán kết trong vài ngày tới, họ muốn mời em đến tham gia, em có muốn đi không?”

Trước đây Lộ Tuệ Tuệ đã ký hợp đồng xong xuôi, nhưng vì gặp tai nạn nên cô không thể tham gia ghi hình được nữa. Tân Ảnh đã đứng ra để thương lượng và thảo luận với Ninh Thác, sau đó cử Ninh Thác đi.

Ninh Thác thay thế Lộ Tuệ Tuệ, tổ tiếc mục cảm thấy không lỗ vốn chút nào nên nhanh chóng đồng ý.

Tất nhiên lúc đó fan của Ninh Thác làm ầm ĩ lên, cảm thấy việc để Ninh Thác thay thế cho Lộ Tuệ Tuệ không thể nào chấp nhận được, địa vị của hai người trong giới không thể sánh ngang với nhau, Tân Ảnh cũng thật quá đáng.

Nhưng điều không ngờ là Ninh Thác trực tiếp đăng bài lên Weibo, nói mình đang rảnh rỗi, hơn nữa Lộ Tuệ Tuệ đã từng giúp đỡ anh ấy, giờ anh ấy giúp lại thì có làm sao?

Anh ấy còn hỏi ngược lại fan, tại sao mọi người lại nghĩ anh ấy sẽ không tham gia chương trình tạp kỹ?

Từ lúc ra mắt đến nay, Ninh Thác đều tập trung đóng phim, hiếm khi tham gia chương trình tạp kỹ, đôi khi tham gia một vài talkshow là cùng.

Mỗi lần như thế fan đều nhón chân chờ đợi.

Khi thấy anh ấy hỏi vậy, fan hâm mộ tất nhiên cũng muốn bày tỏ những những nghĩ sâu kín của mình. Họ không phải không muốn, họ cực kỳ mong chờ đợi anh ấy xuất hiện trên các chương trình tạp kỹ, làm gì có fan nào không muốn nhìn thấy idol cơ chứ.

Vì vậy, vụ việc đó nhanh chóng được giải quyết.

Hơn nữa, nhờ sự giúp đỡ của Ninh Thác, Tân Ảnh đã trao cơ hội làm gương mặt đại diện của một nhãn hàng cao cấp cho Ninh Thác. Quý Minh Tân đã đích thân đi đàm phán với nhãn hàng này, bởi lẽ người được hãng chỉ định ban đầu là sao hạng A của một công ty giải trí khác.

Tất nhiên mấy lời đó chỉ là do một account marketing nói mà thôi.

Không ai biết cơ hội đó là do Ninh Thác đồng ý tham gia "Vì sao lấp lánh", hay do anh ấy thực sự lợi hại, hay công ty vốn đã định trao tài nguyên đó cho anh ấy.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn chằm chằm vào lịch trình quay kế tiếp của mình, suy nghĩ rồi nói:

“Để ngày mai em hỏi ý đạo diễn Khổng rồi sẽ báo cho chị sau nhé?”

“Được.”

Hạ Lỵ nói tiếp:

“Bên kia vốn muốn hỏi thử, hy vọng em có thể tham gia để tăng nhiệt cho chương trình.”

Tất nhiên Lộ Tuệ Tuệ hiểu.

Cô cười nói:

“Chị giúp em cảm ơn họ vì còn nhớ đến em nhé.”

Hạ Lỵ nhướng mày.

“Không có gì đâu, à đúng rồi, chị gửi cho em thêm mấy kịch bản, có rảnh thì xem qua nhé.”

Lộ Tuệ Tuệ: “... Được ạ.”

Hạ Lỵ: “Phim điện ảnh hay truyền hình đều được, chỉ cần em thích thôi, tụi chị không bắt ép em.”

“Em biết rồi ạ.”

Hạ Lỵ không nhiều lời nữa, dặn dò cô đang lúc hè cẩn thận bị cảm nắng, sau đó cúp điện thoại.

Lộ Tuệ Tuệ nhận được kịch bản mà Hạ Lỵ gửi, lúc đang chăm chú xem thì tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên.

Mắt Lộ Tuệ tuệ sáng ngời, phóng như bay xuống giường chạy đi mở cửa.

Cô cúi đầu, đang muốn hỏi liệu có phải Bùi Chi hành hay không thì điện thoại nhận được tin nhắn của anh.

[Mở cửa đi.]

-

Cửa vừa mở ra, Lộ Tuệ tuệ ngửa đầu nhìn anh.

Cô mới vừa ngáp ngắn ngáp dài, đôi mắt ngập nước, nhìn có vẻ yếu đuối cần được yêu thương.

Gương mặt cô lúc không trang điểm vẫn rất xinh đẹp, dưới ánh đèn phòng càng thêm phần trắng trẻo nõn nà.

Bùi Chi Hành vừa nhìn thấy đã rung động.

Anh nghiêng người lách vào phòng, thuận tay đem cửa phòng đóng lại.

Lộ Tuệ Tuệ lại ngáp một cái, giọng điệu bất giác trở nên hờn dỗi:

“Sao anh đến trễ thế?”

Cô làm nũng với Bùi Chi Hành.

Vừa dứt lời, cổ tay của cô bị người đàn ông nắm lấy.

Lộ Tuệ Tuệ còn chưa kịp phản ứng, cơ thể cô đã bị Bùi Chi Hành ôm lấy, đặt lên trên tủ giày.

Thiết kế của khách sạn rất tốt, ngay lối vào phòng có tủ riêng cho khách để giày, Độ cao tủ vừa phải, thích hợp với Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành.

Lộ Tuệ Tuệ kinh ngạc nhìn Bùi Chi Hành:

“Anh…”

Lời còn chưa nói hết, người đàn ông có chút nóng nảy không nhịn được, chuẩn xác cúi xuống ngậm lấy đôi môi hồng mềm mại của cô.

Anh đã suy nghĩ đến chuyện này ngay từ lúc nhìn thấy cô ở phim trường, lúc cô nghiêng mình hôn lên má anh.

Thế nhưng, do lúc đó phim trường có quá nhiều người nên Bùi Chi Hành đã kiềm chế mình lại.

Giờ đây trong phòng chỉ còn lại họ, Bùi Chi Hành cảm thấy mình không cần phải kiềm chế nữa, không cần phải đè nén những cảm xúc và dao động mãnh liệt đang dâng trào trong tâm trí của mình.

Anh dùng lưỡi cạy răng cô ra, len đầu lưỡi vào bên trong.

m*t, l**m và ngấu nghiến, nụ hôn sâu như chạm vào những rung cảm từ tận đáy lòng.

Đầu lưỡi luồn lách tới lui, ra ra vào vào.

Lộ Tuệ Tuệ chỉ vừa mới tắm xong, trên người rất thơm, thoang thoảng hương hoa linh lan nhàn nhạt hòa vào làn váy xanh, mang đến cảm giác dễ chịu đến lạ.

Bùi Chi Hành quấn lấy đầu lưỡi của cô, đi từ nóng nảy đến ôn hòa, tinh tế nhấm nháp từng chút một, như thể đang thưởng thức một món ngon khó cưỡng.

Đôi khi Lộ Tuệ Tuệ có cảm giác như mình đang bị đối phương cướp đi một thứ gì đó.

Anh cứ thế trao cho cô một nụ hôn thật sâu và mãnh liệt.



Lộ Tuệ Tuệ được anh ôm ngồi trên tủ giày, cơ thể bị đôi bàn tay rắn chắc khóa lại, cơ bản chẳng có cách nào nhúc nhích.

Ngoại trừ đáp lại nụ hôn nồng nhiệt kia thì Lộ Tuệ Tuệ không biết phải làm gì nữa.

Có lẽ do bị lời nói của cô trêu chọc quá mức nên đêm nay Bùi Chi Hành không hề nương tay chút nào khi hôn cô.

Lộ Tuệ Tuệ bị anh hôn đến mức khó thở, vô thức muốn trốn tránh, đôi tay lại không tự giác quấn lên cổ anh, thừa dịp anh không chú ý, cắn nhẹ lên đầu lưỡi của người đàn ông trước mặt.

Bùi Chi Hành đau đớn nên lùi lại, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô.

Lộ Tuệ Tuệ thở hổn hển, hai má đỏ bừng, cô nhìn anh với đôi mắt còn ngân ngấn nước, giọng cô thều thào mềm mại:

“Em không thở được."

Cô đã từng nhận rất nhiều nụ hôn, nhưng đến mức không thở nổi như lần này thì vẫn còn lạ lẫm lắm.

Trông thấy bộ dạng của cô như vậy, trong lòng Bùi Chi Hành càng thêm ngứa ngáy.

Anh có chút mất tập trung, cúi đầu muốn tìm kiếm đôi môi của cô một lần nữa, dịu dàng m*n tr*n môi cô.

“Tuệ Tuệ…”

Mặt Lộ Tuệ Tuệ đỏ như máu, mơ hồ đáp lại:

“Ừm.”

Bùi Chi Hành nhìn cô, trong đôi mắt ánh lên nét cười.

Anh mang d.ục v.ọng đ.è x.uống, giọng khàn khàn:

“Ngày mai mấy giờ em phải đến phim trường?”

Lộ Tuệ Tuệ bị anh hôn đến đầu óc choáng váng, ngơ ngác trả lời:

“Hình như là chín giờ.”

“...”

Bùi Chi Hành dừng lại một chút, sau đó lại cắn xuống môi cô.

Lộ Tuệ Tuệ bị cắn đau, nhíu mày nhìn anh.

Bùi Chi Hành hít một hơi thật sâu, ôm người trên tủ giày xuống, rảo bước đi vào phòng ngủ.

Lộ Tuệ Tuệ cũng không từ chối.

Cô vòng tay qua cổ anh, được anh bế lên giường.

Ngay lúc Lộ Tuệ Tuệ còn tưởng rằng sẽ có chuyện khác xảy ra thì Bùi Chi Hành đưa tay lên xoa tóc cô, giọng nói nặng nề:

“Anh đi tắm một lát, em mệt thì cứ ngủ trước đi.”

“...?”

Lộ Tuệ Tuệ ngây ngốc, ánh mắt từ trên đi xuống, lại từ dưới đi lên, cuối cùng dừng lại trên mặt anh.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 215: Chương 215



Cô kìm nén cảm giác thẹn thùng, hình như lúc nãy cô đã vô tình đụng đến chỗ đó, rõ ràng anh có phản ứng.

Cô đỏ mặt, nhỏ giọng thì thầm:

“Không… tiếp tục nữa sao?”

Bùi Chi Hành khựng lại, đôi mắt sáng rực nhìn sâu vào mắt cô:

“Muốn anh tiếp tục hửm?”

“...”

Lộ Tuệ Tuệ chẳng dám hé răng, nhìn chằm chằm vào đôi mắt ẩn chứa d.ục v.ọng đang rơi trên người mình.

Cô thẳng người, ý tứ rất rõ ràng.

Có thể tiếp tục mà.

Bùi Chi Hành nhìn chằm chằm vào cô một lúc lâu, hầu kết lăn lên xuống, khàn giọng:

“Tiếp tục cái gì đây?”

Lộ Tuệ Tuệ nghi ngờ anh cố tình hỏi.

Cô chủ động dán sát vào lòng ng.ực của anh, mơ hồ nói:

“Mọi người đều nói, nhịn lâu quá sẽ không tốt.”

Đồng tử của Bùi Chi Hành sẫm lại.

Anh hỏi:

“Mọi người là ai?”

“Là… xem trên mạng họ nói vậy.”

Lộ Tuệ Tuệ bắt đầu giở giọng lừa gạt:

“Thật ra em có thể…”

“Lần sau.”

Bùi Chi Hành che miệng cô lại, không muốn nghe cô nói lời dụ dỗ.

Anh sợ mình nghe xong nhịn không được sẽ nuốt chửng cô vào bụng.

Ngày mai cô còn phải đóng phim, không còn cách nào khác.

Lộ Tuệ Tuệ trợn tròn mắt nhìn anh, không hiểu anh đang làm gì vậy.

Bùi Chi Hành thấy cô như thế, ánh mắt nặng nề, hầu kết lại trượt lên trượt xuống:

“Hôm nay không thích hợp.”

Anh cúi đầu, một nụ hôn đặt lên trán cô:

“Anh đi tắm đây.”

“...”

-

Trong phòng tắm vang lên tiếng nước chảy, Lộ Tuệ Tuệ nằm trên giường, hình như cô nghe được vang vọng tiếng thở d.ốc khe khẽ của người đàn ông.

Cô bịt tai lại không muốn nghe nữa, nhưng cuối cùng lại không kìm chế được.

Thực ra… cô có chút tò mò, cũng có chút thèm.

Đừng nói chi Bùi Chi Hành, cô vừa bị anh hôn cũng có chút phản ứng sinh lý đây này.

Gương mặt của Lộ Tuệ Tuệ đỏ bừng lên, cuộn mình vào chăn trốn tránh.

Xấu hổ quá.

Từ khi nào mà cô thành ra như vậy.

Trước đây Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy mình có hơi vô tình, nhưng trước tình huống hiện tại cô mới nhận ra mình không phải như vậy.

Trong khi cô nằm ở trên giường suy nghĩ miên man, tiếng nước trong phòng tắm đã ngừng tự lúc nào.

Lộ Tuệ Tuệ vô thức cầm điện thoại lên xem, đã qua nửa tiếng hay bao lâu rồi? Lúc nãy cô cũng quên nhìn đồng hồ.

Một lúc sau, cô nghe thấy tiếng mở cửa phòng tắm.

Lộ Tuệ Tuệ giữ nguyên tư thế ban đầu không cử động.

Đột nhiên, cô cảm nhận được hơi thở của người đàn ông đang đến gần, một góc nệm hơi lún xuống.

Lộ Tuệ Tuệ còn đang định lén đặt điện thoại của mình lên bàn cạnh giường ngủ thì đã bị một vòng tay ôm vào lòng.

Cô bị Bùi Chi Hành lật người lại.

Anh vừa tắm xong, mùi hương sữa tắm giống hệt mùi mà cô dùng.

Lộ Tuệ Tuệ kìm nén sự xấu hổ của mình, ngẩng đầu lên nhìn anh.

Trên gương mặt của người đàn ông vẫn còn lưu lại vài giọt nước, toàn thân sạch sẽ tươi tắn, trông trẻ ra tận mấy tuổi. Lúc mới bước vào, trên tay anh còn cầm một chiếc túi màu đen để đựng quần áo.

Hai người nhìn nhau một lúc lâu.

Lộ Tuệ Tuệ vô thức ngửi cổ anh, dưới ánh mắt của Bùi Chi Hành, cô mỉm cười.

“Sữa tắm của em thơm lắm đúng không?”

Bùi Chi Hành: “...”

Anh bất đắc dĩ nhéo mũi của cô:

“Em cố ý hả?”

Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt.

Bùi Chi Hành: “Em còn muốn anh tắm bằng nước lạnh à?”

Trong nháy mắt, Lộ Tuệ Tuệ cứng đờ, không dám động đậy.

Cô vô thức chạm vào cánh tay của Bùi Chi Hành, cảm giác lạnh như băng, anh thực sự tắm bằng nước lạnh.

Lộ Tuệ Tuệ hơi lúng túng, miệng lẩm bẩm:

“Sao anh không nói sớm.”

“Nói cái gì?”

Bùi Chi Hành nheo mắt lại nhìn cô.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh, mở miệng nói:

“Thật ra… em cũng có thể giúp anh mà.”

Câu cuối của cô nhỏ đến mức phải kề sát vào mới nghe rõ được.

Bùi Chi Hành nghe không rõ, nhưng anh hiểu được suy nghĩ của cô.

Anh nhìn chằm chằm vào đôi bàn tay yếu ớt mềm mại, cúi đầu hôn xuống một cái.

Trái tim của Lộ Tuệ Tuệ nhảy cẫng lên.

Cô nhìn hành động của Bùi Chi Hành, chợt cảm thấy miệng lưỡi khô khốc.

Người đàn ông nhẹ nhàng hôn lên từng đầu ngón tay của cô, cảm giác tê dại lan ra.

Không biết vì sao, Lộ Tuệ Tuệ đột nhiên nhớ tới lần trước đùa nghịch tay của Bùi Chi Hành, cô mấp máy môi, muốn ngăn anh lại, nhưng không thốt lên được câu nào.

Đột nhiên, Bùi Chi Hành mở miệng, răng anh chạm vào ngón tay cô, nhẹ nhàng cắn xuống.

Ngay lập tức, cảm giác tê dại càng được phóng đại mạnh mẽ hơn.

Nếu không phải Lộ Tuệ Tuệ đang nằm thì chân cô đã mềm nhũn đến mức ngã quỵ rồi.

“Bùi…”

Lời vừa ra khỏi miệng, Bùi Chi Hành lập tức thay đổi vị trí hôn, anh rời khỏi ngón tay của cô, để môi mình rơi xuống môi cô, hôn cô. Sau đó di chuyển xuống phía dưới, hôn lên từng tấc da thịt trắng nõn tinh tế.

-

“Ngày mai quay phim em mặc gì?”

Đang choáng váng khi bị người đàn ông trước mặt hôn, bỗng nhiên nghe được câu hỏi của anh, Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt:

“Mặc đồ bình thường thôi.”

“Không mặc váy?”

“Ừm”

Giây tiếp theo, Bùi Chi Hành há miệng cắn lên một phần da thịt của cô.

Lộ Tuệ Tuệ đau đớn r*n r*.

“Anh…”

Cô theo bản năng mở mắt ra, sau đó trông thấy cảnh tượng khiến cô muốn ngất đi cho rồi.

Một tiếng nổ oành vang lên trong đầu, toàn thân Lộ Tuệ Tuệ đỏ bừng, như bị nhuộm bởi sắc đỏ của cà chua.

Bùi Chi Hành vậy mà đang…

Lộ Tuệ Tuệ vô thức rời mắt, không muốn chứng kiến cảnh tượng k.ích th.ích như vậy.

Cô há miệng thở d.ốc, muốn nói gì đó, nhưng lời đến miệng rồi thì lại chẳng thốt ra nổi một lời.

Không biết trôi qua bao lâu, trên người Lộ Tuệ Tuệ xuất hiện dấu ấn.

Bùi Chi Hành lần nữa ôm cô vào lòng.

Lộ Tuệ Tuệ thẹn thùng đến mức muốn tìm một cái hố để chui xuống.

Cô nằm trong lòng ng.ực của Bùi Chi Hành, cảm nhận rõ ràng phản ứng cơ thể của anh.

Một lúc lâu sau, cô mới dám lên tiếng hỏi:

“Anh… không cần đi tắm nước lạnh sao?”

Bùi Chi Hành: “Em đừng lộn xộn.”

Giọng nói anh trầm thấp:

“Ôm một lát nữa đi.”

Lộ Tuệ tuệ ngoan ngoãn không cựa quậy nữa.

Bị Bùi Chi Hành hôn không biết bao lâu, Lộ Tuệ Tuệ thật sự rất mệt.

Trong lúc anh đang cố gắng “hạ lửa”, Lộ Tuệ Tuệ nép vào vòng tay anh ngủ thiếp đi.

Bùi Chi Hành nghe thấy tiếng cô thở đều đều, vừa bất lực lại vừa buồn cười.

Không ai rơi vào tình huống như vậy mà còn có thể ngủ ngoại trừ Lộ Tuệ Tuệ.

Anh nhìn chăm chăm vào một bên mặt cô, bất giác thở dài.

Đêm dài khó nhịn.

-

Sáng hôm sau, khi Lộ Tuệ Tuệ vừa tỉnh giấc, Bùi Chi Hành đi từ phòng tắm ra.

Ánh mắt hai bên chạm nhau.

Nghĩ đến chuyện tối qua, Lộ Tuệ Tuệ lại đỏ mặt.

Cô nhìn xung quanh, cố gắng không chạm mắt với Bùi Chi Hành.

Bùi Chi Hành cười nhẹ, đưa tay về phía cô:

“Em dậy rồi à?”

“Ừm.”

Lộ Tuệ Tuệ đưa tay cho anh, bước xuống giường:

“Anh quay lại công ty sao?”

Bùi Chi Hành gật đầu, cúi xuống hôn lên khóe môi cô:

“Buổi tối anh sẽ về.”

Lộ Tuệ Tuệ bị anh hôn xong mới kịp phản ứng lại:

“Em còn chưa đánh răng mà.”

“Anh không ngại đâu.”

Bùi Chi Hành m*t lấy môi cô, bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên, thì ra là Dương Hướng Minh gọi điện thúc giục.

Anh khựng lại một lát, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô:

“Em đóng phim nhớ chú ý an toàn, buổi tối gặp lại.”

Lộ Tuệ Tuệ cũng không bảo anh đừng tới, cô cúi đầu:

“Anh đến công ty rồi thì báo với em một tiếng.

“Được.”

Lúc Lộ Tuệ Tuệ rửa mặt đi ra thì Bùi Chi Hành đã đi rồi.

Cô cầm lấy điện thoại trên tủ đầu giường, đang muốn nhắn tin cho Nhạc Nhạc hỏi xem sáng nay ăn gì thì đã thấy Bùi Chi Hành nhắn tin đến.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 216: Chương 216



Bùi Chi Hành: [Quà anh để trên bàn trà trong phòng khách.]

Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt, nhấc chân đi ra ngoài.

Trên bàn trà trong phòng khách đặt một cái túi rất lớn.

Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày, cúi xuống lấy chiếc hộp trong túi ra.

Cô mở nắp hộp ra, bên trong là một chiếc váy.

Lộ Tuệ Tuệ kinh ngạc, cầm lên nhìn, mơ hồ cảm thấy chiếc váy này trông cứ quen quen.

Đang lúc ngạc nhiên thì cô nghe tiếng gõ cửa, là Nhạc Nhạc đến.

“Ơ?”

Nhạc Nhạc vừa bước vào, nhìn thấy chiếc váy trên ghế sofa thì vô thức nói:

“Chị Tuệ Tuệ, đây không phải là chiếc váy mà lần trước chị khen sao?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Chị khen khi nào vậy?”

Tại sao cô không có chút ấn tượng nào hết?

Nhạc Nhạc: “Lúc chị nhập viện, chúng ta có xem một buổi trình diễn thời trang trong phòng bệnh đó chị nhớ không, chị và chị Niên Niên ngồi thảo luận xem cái váy nào đẹp, cái váy nào không đó.”

Lúc ấy, Lộ Tuệ Tuệ nói cô thích bộ này nhất.

Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt.

Nhạc Nhạc nhìn cô, ngạc nhiên hỏi:

“Sếp Bùi tặng cho chị hả?”

“Ừ.”

Lộ Tuệ Tuệ cẩn thận nhớ lại. Nếu cô nhớ không lầm thì lúc đó Bùi Chi Hành đang làm việc trên ghế sô pha cách đó không xa, phải không?

Thì ra anh đã nghe thấy.

Nghĩ đến đây, Lộ Tuệ Tuệ im lặng cong môi dưới.

Cô nhấc điện thoại lên, mỉm cười nhắn tin cho Bùi Chi Hành:

[Cảm ơn chồng sắp cưới của em.]

Bùi Chi Hành: [Em thử xem có hợp không?]

Lộ Tuệ Tuệ suy nghĩ một lúc rồi nhắn lại:

[Đợi anh về em sẽ thử.]

Cô muốn anh là người thấy đầu tiên.

Bùi Chi Hành: [Đừng quyến rũ anh.]

Lộ Tuệ Tuệ: [.]

Bởi vì lời nói của Bùi Chi Hành, trí nhớ của Lộ Tuệ Tuệ vô thức quay trở lại đêm qua. Cô cúi đầu gõ phím:

[Đêm qua em thiếp đi nhanh lắm hả?]

Bùi Chi Hành: [Ừm.]

Lộ Tuệ Tuệ: [Vậy còn anh?]

Bùi Chi Hành: [?]

Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy hơi xấu hổ nhưng vẫn hỏi:

[Anh đi tắm nước lạnh nữa hả?]

Cô mơ mơ màng màng cảm nhận được gì đó, nhưng vì mệt quá nên cô lại ngủ say như chết.

Bùi Chi Hành: [Ngày mai mấy giờ em quay?]

Lộ Tuệ Tuệ: [... Không có gì đâu. Em đi ăn sáng, anh làm việc tốt nha.]

“...Không có gì đâu. Em đi ăn sáng, anh làm việc tốt nha.”

Cô lập tức rén.

Cô suy đoán, nếu không phải hôm nay cô có một cảnh quay, chắc hẳn Bùi Chi Hành không buông tha cho cô nhanh chóng và dễ dàng như vậy được.

Tuy Lộ Tuệ Tuệ không phản đối, nhưng cô vẫn hơi xấu hổ khi bàn luận về vấn đề này.

Hơn nữa, bây giờ đang là ban ngày ban mặt.

Nhìn thấy câu trả lời hèn nhát của cô, Bùi Chi Hành ngồi trong xe cười khẽ. Đầu óc Dương Hướng Minh tê dại khi nghe được tiếng cười của người ngồi hàng ghế sau.

Có vẻ như tối qua sếp của anh ta không còn là “con người” rồi.

Bùi Chi Hành không biết trợ lý của mình đang suy nghĩ gì, nếu biết chắc anh hối hận khi tối qua đã quyết định “làm người” lắm.

Anh trả lời Lộ Tuệ Tuệ xong thì cất điện thoại, tập trung xử lý tài liệu của mình.

Có quá nhiều việc phải làm, tất cả chồng chất lên nhau, cho dù Bùi Chi Hành muốn lười biếng để thường xuyên đến thăm bạn gái hơn cũng không được.

-

Ăn sáng xong, Lộ Tuệ Tuệ xuất phát đến phim trường.

Cô vừa đến được mấy phút thì Dụ Hạ cũng đến.

Lúc nhìn thấy cô, Dụ Hạ nhướng mày ngạc nhiên:

“Tình thần của em tốt quá nha.”

Lộ Tuệ Tuệ: "?"

Có ngày nào tinh thần của cô không tốt sao?

Dụ Hạ nhìn sắc mặt bối rối của cô, như chợt nhận ra gì đó:

“Chậc chậc.”

Cô ấy trêu chọc:

“Hóa ra là sếp Bùi à.”

Lộ Tuệ Tuệ nghe nói vậy thì ho sặc sụa, chợt hiểu được ý nghĩa trong câu nói của Dụ Hạ.

Nhìn Lộ Tuệ Tuệ đỏ mặt, Dụ Hạ cười to:

“Em cứ ngại ngùng như thể hai người mới yêu nhau ngày hôm qua ý.”

Cô ấy tò mò không thôi, nhỏ giọng hỏi:

“Đừng nói hai người chỉ mới nắm tay thôi nha? Có bạn gái xinh đẹp dáng người chuẩn mà sếp Bùi nhẫn nhịn thế cơ à?”

“...”

Lộ Tuệ Tuệ bị cô ấy chọc cho mặt đỏ tía tai.

Cô ngước mắt lên, tức giận nhìn Dụ Hạ:

“Chị Dụ Hạ, fan của chị có biết chị như thế này không?”

Dụ Hạ buông tay, nhún vai nói:

“Bọn họ không cần biết đâu, để bạn bè biết là đủ rồi.”

Lộ Tuệ Tuệ không còn lời gì để nói.

Dụ Hạ: “Hơn nữa chúng ta đều là người lớn cả rồi, người trưởng thành yêu đương đâu ai ngây thơ như em với sếp Bùi đâu. Đúng là hiếm thấy thật.”

Nghe xong, Lộ Tuệ Tuệ muốn mở miệng phản bác.

Thật ra cô muốn nói cô với Bùi Chi Hành không hề ngây thơ chút nào.

Bọn họ chỉ chưa làm đến bước cuối cùng thôi, những chuyện nên làm sớm đã làm rồi. Nghĩ đến chỗ hôm qua bị Bùi Chi hành cắn, gương mặt Lộ Tuệ Tuệ càng đỏ bừng hơn.

Cô mím môi dưới, ho khan:

“Không nói chuyện với chị nữa.”

Dụ Hạ bật cười:

“Em ngại à?”

Lộ Tuệ Tuệ liếc cô ấy một cái.

Dụ Hạ choàng lấy vai cô, ái chà một tiếng:

“Sếp Bùi may quá còn gì.”

Lộ Tuệ Tuệ cười khẽ:

“Lúc nãy chị nói này nọ anh ấy mà.”

Dụ Hạ: “Hai chuyện này đâu có mâu thuẫn gì.”

Lộ Tuệ Tuệ không nói nên lời.

Cô nhận thấy xung quanh mình luôn có những người bạn có tiêu chuẩn kép. Và mục tiêu tiêu chuẩn kép của họ chính là mình.

Nghĩ đến đây, Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy vui vẻ.

Dụ Hạ cũng không trêu chọc cô nhiều, sợ cô xấu hổ quá lại trốn đi.

Hai người nói với nhau thêm vài câu thì cùng nhau đi trang điểm để chuẩn bị cho cảnh quay tới.

Cảnh quay nói nặng cũng không nặng, nhưng nhẹ cũng không nhẹ.

Họ đến thành thị sống, mở ra một trang mới trong đời mình. Hạ Tư Nam và Phùng Diễm giúp đỡ cho nhau, một người tìm được công việc mới, trưởng thành tại nơi làm việc, trong khi vị trí cuối cùng của Phùng Diễm là mở một nhà hàng.

Một nhà hàng nhỏ ấm áp.

Nhưng công việc kinh doanh không được tốt lắm.

Phùng Diễm bắt đầu bằng việc bán đồ ăn sáng, không ngừng nỗ lực để vươn lên.

Công việc mới của Hạ Tư Nam không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió. May mắn thay, cả hai đều mạnh mẽ, vận may tuy kém nhưng không đến nỗi quá tệ, thỉnh thoảng phải đối mặt với những thất bại khiến họ gục ngã và khó lòng vực dậy.

Hai con người động viên lẫn nhau, đồng hành cùng nhau, cuối cùng dắt tay nhau tiến đến những ngày tốt đẹp hơn.

Khi mới bước chân lên thành phố, họ sống trong một phòng trọ đổ nát tại một ngôi làng nhỏ.

Sau đó, họ chuyển sang thuê nhà nhỏ có an ninh cao hơn với một phòng ngủ và một phòng khách, cả hai chen chút trong một căn phòng.

Sau đó nữa, sự nghiệp của cả hai có tiến triển tốt hơn, quyết định thuê căn hai phòng ngủ và một phòng khách.

Cuộc sống của Hạ Tư Niên và Phùng Diễm ngày một tốt hơn, cả hai cũng ngày càng tự tin tỏa sáng.

Hạ Tư Nam không hề e ngại ánh mắt phán xét đến từ đồng nghiệp, cô ấy sẽ không vì ánh mắt của người qua đường mà suy nghĩ nhiều, cô ấy cũng không còn suy nghĩ liệu đối phương có biết mình hay không, có biết được quá khứ của mình hay không.

Cô ấy không làm thế nữa.

Hạ Tư Nam trở nên tự tin, mặc dù nghe thấy những đề tài tương tự, gương mặt cô ấy vẫn bình tĩnh.

Đôi lúc cô ấy thậm chí còn đi liên hệ với người khác, hỏi xem họ có cần giúp đỡ hay không, cô ấy sẽ cố gắng trợ giúp trong khả năng của mình.

Điều này cũng tương tự với Phùng Diễm.

Sau khi công việc kinh doanh ngày càng khởi sắc, Phùng Diễm nhờ người tìm mối quan hệ giúp mình, sắp xếp cho con chị đi học tại đây.

Trong vụ kiện năm đó, chị đã giành được quyền nuôi con gái, đứa con vẫn luôn đi sát theo chị.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 217: Chương 217



Giọng điệu của nửa đầu bộ phim rất thực tế, phản ánh được nhiều vấn đề thực tại, đồng thời cũng có thể giúp ích phần nào cho xã hội hiện thực.

Nửa sau bộ phim ấm áp và phấn chấn hơn.

Chỉ cần bạn muốn, dù cho có bất kể chuyện gì xảy ra, bạn vẫn có thể tiến về phía trước với tinh thần lạc quan và tích cực.

Bạn phải luôn tin rằng bản thân có thể làm được.

Trên phim trường có một diễn viên nhí rất dễ thương đóng vai con gái của Phùng Diễm.

Bởi vì bận phải đi học nên trước đó cô bé không được giao quá nhiều cảnh quay, bây giờ lại đang trong kỳ nghỉ hè, trường mẫu giáo của cô bé cũng cho nghỉ nên ngày nào cô bé cũng xuất hiện ở phim trường.

Cô bé gọi Dụ Hạ là mẹ và gọi Lộ Tuệ Tuệ là chị.

Mỗi lần cô bé gọi như thế thì Dụ Hạ đều sẽ lên tiếng kháng nghị.

“Chị chỉ lớn hơn chị Tuệ Tuệ của bé mấy tuổi thôi, sao bé gọi chị là mẹ còn Tuệ Tuệ thì lại gọi chị hả?”

Cô bé chớp đôi mắt to:

“Những mẹ là mẹ của em mà.”

Nghe được câu trả lời này, Dụ Hạ không còn gì để nói:

“Được rồi, chị đây đúng là mẹ của bé.”

Lộ Tuệ Tuệ ở bên cạnh mỉm cười với cô bé:

“Trên phim chị độc thân, những người chưa lập gia đình thì đều là chị em hết đúng không?

Cô bé: “Đúng ạ.”

Cô bé lại nói tiếp:

“Với lại chị Tư Nam rất xinh đẹp.”

Dụ Hạ trừng to mắt:

“Ý bé là người mẹ này của bé không đẹp à?”

“Đẹp ạ.”

Cô bé lanh lợi trả lời:

“Mẹ là người mẹ xinh đẹp nhất trên thế giới luôn.”

Dụ Hạ: “...”

Thôi bỏ đi, không so đo với con nít.

Hai người chơi với cô bé, Lộ Tuệ Tuệ còn tỏ ra rất vui.

Cô rất thích cô bé này.

Chơi với hai người xong, cô bé chạy đi tìm mẹ ruột của mình.

Dụ Hạ lơ đãng quay đầu, mắt gặp ánh mắt 'hiền từ' của Lộ Tuệ Tuệ.

Cô ấy khựng lại, dở khóc dở cười:

“Em thích trẻ con lắm hả?”

Lộ Tuệ Tuệ ngẩn ra:

“Đúng vậy.”

Cô nói:

“Chị không cảm thấy trẻ con là món quà quý giá mà ông trời ban tặng sao?”

Dụ Hạ tạm thời đang độc thân, vẫn chưa suy nghĩ đến vấn đề này.

Cô ấy cười cười, trêu chọc cô:

“Sau này em với sếp Bùi kết hôn thì có muốn một đứa con như vậy không?”

Lộ Tuệ Tuệ tự ngẫm một hồi, không chút do dự đáp lại:

“Chắc chắn rồi, em thích bé gái.”

Nếu sau này cô kết hôn sinh con, cô muốn sinh ra một bé gái.

“Em không thích bé trai hả?”

Lộ Tuệ Tuệ im lặng một lúc:

“Không phải, chỉ là em muốn bé gái thôi.”

Dụ Hạ nhìn cô, muốn nói lại thôi, suy đi nghĩ lại không hỏi thêm gì nữa.

Lộ Tuệ Tuệ có thể đoán được đại khái Dụ Hạ muốn hỏi cái gì, cô cười cười:

“Chị hỏi thì em cũng không biết trả lời sao đâu.”

Dụ Hạ mỉm cười.

Lộ Tuệ Tuệ cũng không biết vì sao cô muốn sinh bé gái, có thể là mong muốn bù đắp, cũng có thể là do nguyên nhân khác, cô muốn đem con gái của mình cưng chiều hết mực, biến con gái cô thành một nàng công chúa nhỏ.

Không có nguyên nhân đặc biệt khác.

Hai người đứng chung với nhau, yên lặng một hồi thì Dụ Hạ lên tiếng hỏi:

“Tối nay đi ăn khuya không?”

Tuệ Tuệ suy nghĩ:

“Chỉ có hai chúng ta thôi sao?”

Dụ Hạ: “Chứ không thì ai nữa?”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười:

“Sếp Quý không đến thăm ban sao ạ?”

“...”

Dụ Hạ không nói gì.

“Anh ta không phải Bùi Chi Hành, bọn chị cũng không phải quan hệ như đôi trẻ các em.”

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ tò mò:

“Trước đây Niên Niên có nói với em, sếp Quý theo đuổi chị lâu lắm rồi.”

Nói đến đây, Lộ Tuệ Tuệ cố ý dừng lại một chút:

“Em nhiều chuyện quá đi?”

Dụ Hạ trợn mắt nhìn cô:

“Em đã hỏi rồi mà còn xin chị nhiều chuyện một chút, em đang mâu thuẫn đó.”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười, nghiêng đầu tự hỏi một lát, hợp tình hợp lý đáp lại:

“Em thấy vẫn ổn mà, đâu có mâu thuẫn lắm đâu.”

Dụ Hạ liếc cô một cái.

Lộ Tuệ Tuệ cong môi.

“Có thể nói không ạ?”

Dụ Hạ hừ nhẹ:

“Nói cái gì?”

“Chị thật sự không thích sếp Quý sao ạ?”

Lộ Tuệ Tuệ hỏi.

Thật ra cô có cảm giác, hình như Dụ Hạ không hẳn là không thích Quý Minh Tân. Một người có tình cảm với người còn lại hay không, tình cảm sâu đậm bao nhiêu, chỉ cần nhìn vào ánh mắt là có thể thấy được.

Dụ Hạ đưa mắt nhìn cô, không trả lời.

Lộ Tuệ Tuệ buồn cười:

“Chị Dụ Hạ à.”

Dụ Hạ: “Không biết.”

Cô ấy giơ cây quạt lên phe phẩy, thở dài một tiếng rồi nói.

“Em hỏi vấn đề này bất ngờ quá, đợi chị suy ngẫm lại cái đã.”

Lộ Tuệ Tuệ nhún vai.

Trong lúc Dụ Hạ cho rằng cô sẽ không hỏi nữa, Lộ Tuệ Tuệ ghé sát vào mặt cô ấy nói:

“Chị cần thời gian bao lâu hả?”

“...”

Dụ Hạ cạn lời, xéo mắt nhìn cô một cái rồi hỏi:

“Bộ em là Quý Minh Tân hả?”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười:

“Sếp Quý cũng truy hỏi chị giống như vậy hả?”

Dụ Hạ không muốn nói chuyện với cô nữa.

Lộ Tuệ Tuệ tự nghĩ tự cười, vỗ vai Dụ Hạ rồi nói:

“Thôi không đùa chị nữa.”

Dụ Hạ nhìn cô một cái:

“Đợi chị nghĩ ra đáp án sẽ nói cho em nghe.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Được ạ.”

Dụ Hạ: “Buổi tối sếp Bùi sẽ đến đây hả?”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu:

“Sẽ đến ạ. Chắc em không thể ăn khuya với chị, nhưng cơm chiều thì không thành vấn đề.”

Sáu giờ ăn cơm chiều, lúc đó Bùi Chi Hành chỉ vừa tan làm, từ chỗ làm đến đây ít nhất cũng phải mất hai tiếng lái xe.

Nói đến đây, Lộ Tuệ Tuệ nhớ tới tối hôm qua Hạ Lỵ nói chuyện với mình, cô nhìn sang Dụ Hạ.

“Em đi tìm đạo diễn Khổng một lát.”

Dụ Hạ nhướng mày, không hỏi nhiều:

“Đi đi.”

-

Sau khi thương lượng với đạo diễn Khổng xong, Lộ Tuệ Tuệ báo tin cho Hạ Lỵ để phản hồi phía bên kia.

Cô có thể tham gia vòng bán kết chương trình "Vì sao lấp lánh", nhiệm vụ quay phim sắp tới của cô không quá quan trọng, hơn nữa đoàn phim vẫn đang tiếp tục quay ở đây, cô tham gia chương trình cùng lắm chỉ chậm trễ một ngày, có thể xếp cảnh của diễn viên khác lên trước.

Sau khi phía chương trình nhận được phản hồi, ngay trong buổi tối, trên Weibo đã có account marketing tung tin nóng.

[Tin hot đại vương V: Tin tức mới nhất, mấy ngày nữa mọi người sẽ được nhìn thấy nữ minh tinh nổi tiếng thế hệ mới, nếu may mắn sẽ được xem cô ấy biểu diễn.]

Ngay khi tin này vừa xuất hiện, có không ít cư dân mạng ngây ngốc.

Hoàn toàn không rõ người đó là ai.

Nhưng nghĩ lại mà xem, nữ minh tinh nổi tiếng thế hệ mới ngoại trừ Lộ Tuệ Tuệ ra thì chẳng nghĩ ra được ai khác. Hơn nữa nếu nói về biểu diễn, sắp tới cũng chỉ có vòng bán kết của chương trình "Vì sao lấp lánh" mà thôi, hơn nữa toàn bộ quá trình của vòng bán kết và chung kết đều được phát sóng trực tiếp, fan sẽ bỏ phiếu bình chọn, suy ra ngoại trừ Lộ Tuệ Tuệ ra thì không còn ai khác.

Trong nháy mắt, fan của Lộ Tuệ Tuệ vui mừng.

Fan của Tống Tinh Trì ngây ngốc.

Hả?

Lộ Tuệ Tuệ muốn tham gia vòng bán kết của chương trình hả? Vậy idol của họ có còn là nam nghệ sĩ nổi tiếng nhất nữa hay không? Lúc phát sóng sẽ không biến thành nghệ sĩ nổi tiếng khờ khạo đó chứ.

Lộ Tuệ Tuệ còn chưa lên Weibo để hóng hớt thì Tống Tinh Trì đã gửi liên tiếp dấu chấm hỏi cho cô.

Lộ Tuệ Tuệ: [?]

Tống Tinh Trì: [Chị Tuệ Tuệ! Chị xin nghỉ chưa?]

Lộ Tuệ Tuệ: [Xong rồi.]

Tống Tinh Trì: [Hoan nghênh chị quay lại.]

Lộ Tuệ Tuệ: [Hoan nghênh thật hay giả thế?]

[Thật mà chị.]

Tuy rằng các fan đang lo lắng cậu ấy sẽ thành một tên ngốc khờ khạo, nhưng Tống Tinh Trì vẫn rất vui khi Lộ Tuệ Tuệ quay trở lại.

Quay chung với Lộ Tuệ Tuệ sẽ khiến bạn cảm thấy vô cùng thoải mái và vui vẻ, Tống Tinh Trì cũng phải xấu hổ thừa nhận rằng bản thân cũng có chút cảm giác an toàn khó tả khi quay chung chương trình với Lộ Tuệ Tuệ.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 218: Chương 218



Cậu ấy chưa từng có cảm giác an toàn như vậy khi ghi hình cùng người khác, cậu ấy chỉ có cảm giác an toàn khi ghi hình cùng với Lộ Tuệ Tuệ mà thôi.

Tất nhiên Lộ Tuệ Tuệ không hề biết cậu ấy có suy nghĩ như vậy, nhưng cô rất vui khi có người chào đón cô.

Tống Tinh Trì: [Nhưng mà chị đồng ý rồi, em có cảm giác tổ chương trình sẽ ra sức áp bức chị đó.]

Lộ Tuệ Tuệ: [Hả?]

Tống Tinh Trì: [Bọn họ có nói chị sẽ phải lên sân khấu biểu diễn không?]

Lộ Tuệ Tuệ: [Không có.]

Tống Tinh Trì: [Vậy chắc chắn họ sẽ hỏi chị vấn đề đó thôi, chị chuẩn bị sẵn sàng đi nha.]

Lộ Tuệ Tuệ: [...]

Nói với Tống Tinh Trì thêm mấy câu, hai người kết thúc cuộc trò chuyện.

Bảy giờ chiều, Lộ Tuệ Tuệ và Dụ Hạ đi ăn cơm xong thì quay về khách sạn. Cô vừa ngả lưng trên sofa chẳng được bao lâu thì đạo diễn tổ chương trình gọi đến.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn thông báo cuộc gọi, phần giữa chân mày giật giật, trong đầu hiện lên lời mà Tống Tinh Trì nói với mình hơn nửa tiếng trước.

Quả nhiên.

Đúng là đạo diễn muốn để cô biểu diễn một tiết mục, cô hát hay, tổ chương trình muốn để cô hát mở màn cho vòng bán kết.

Lộ Tuệ Tuệ bất đắc dĩ:

“Vòng bán kết sẽ được phát sóng trực tiếp, tôi sợ mình sẽ làm hỏng việc mất.”

Đạo diễn: “Không đâu.”

Anh ta tự tin nói.

“Tôi đã nghe cô song ca với Tống Tinh Trì rồi, cô hát rất hay. Tuệ Tuệ à, cô là con gái của cô Tô Từ, tài năng âm nhạc chắc chắn sẽ không thể nào tệ đâu.”

Lộ Tuệ Tuệ trầm mặc.

Đạo diễn: "Tôi nghe nói cô còn học cello, có muốn thử lên sân khấu biểu diễn không?"

Lộ Tuệ Tuệ im lặng không nói gì, sau đó lại mở miệng:

“Ca hát thì được, nhưng kéo đàn cello thì thôi.”

Cô vừa mới học qua được ít bài nhưng chưa đạt đến trình độ thành thạo, cô không nghĩ mình sẽ đem ra để trình diễn. Cô hy vọng bản nhạc hoàn chỉnh đầu tiên được cô tấu bằng đàn cello sẽ dành tặng cho Lộ Cảnh Sơn.

Đó là món quà mà cô dành cho Lộ Cảnh Sơn.

Đạo diễn cũng không ép buộc cô, chỉ cần cô đồng ý hát là được.

“Được rồi! Vậy quyết định hát đi. Chúng tôi đều rất thích nghe cô hát.”

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười:

“Được, tôi sẽ bàn bạc lại với người đại diện để chọn ra bài hát thích hợp.”

Đạo diễn: “Không thành vấn đề.”

Biết chuyện đạo diễn tìm Lộ Tuệ Tuệ, Hạ Lỵ mắng:

“Bọn họ biết em dễ nói chuyện, biết trước chúng ta sẽ thỏa hiệp, nếu là chị thì chị từ chối giúp em luôn rồi.”

Mặc dù suất diễn của cô cũng đã nhẹ hơn nhiều, nhưng để dành ra thời gian luyện tập thì vẫn rất áp lực.

Tất nhiên Lộ Tuệ Tuệ hiểu rõ chuyện này, nhưng cô đồng ý không đơn giản chỉ vì độ hot của chương trình.

Có ít fan thích nghe cô ca hát, cô ngẫu nhiên mở hộp thoại Weibo ra sẽ dễ dàng thấy được các fan hỏi cô khi nào có thể ca hát lại, họ chờ phim điện ảnh mới của cô lâu quá nên muốn nghe cô hát cho đỡ thèm.

Hạ Lỵ không nói gì:

“Vậy đi, xem như là món quà tặng fan đúng không?”

“Phải.”

Lộ Tuệ Tuệ nói tiếp:

“Để em xem coi hát bài nào thì được.”

Hạ Lỵ: “Ừm, em cứ tìm bài nào đơn giản thôi.”

Khó quá thì thời gian luyện tập cũng sẽ rất lâu.

Lộ Tuệ Tuệ: “Em biết rồi.”

Việc tham gia tiết mục ca hát cứ thế được quyết định.

-

Lúc Bùi Chi Hành đến chỗ Lộ Tuệ Tuệ thì cũng đã chín giờ tối.

Anh bước lên phòng, còn chưa kịp làm gì đã bị Lộ Tuệ Tuệ kéo đến bên ghế sofa ngồi xuống.

“Anh giúp em chọn một bài hát đi.”

Lộ Tuệ Tuệ nói thắng:

“Anh lựa bài nào dễ nghe chút nha.”

Bùi Chi Hành: "..."

Anh cười bất đắc dĩ, rũ lông mi nhìn cô:

“Suốt một ngày không gặp nhau mà em bắt anh bàn chuyện này à?”

Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt, ngước mắt lên nhìn anh, nén cười:

“Sếp Bùi hôm nay vội vậy hả?”

“...”

Bùi Chi Hành phối hợp trả lời cô:

“Vội.”

Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày:

“Anh có mệt không?”

“Vẫn ổn.”

Hai người cứ thế một người hỏi một người đáp suốt hai phút, Lộ Tuệ Tuệ không nhịn nổi bật cười khúc khích.

“Nghiêm túc đi nào.”

Bùi Chi Hành nghiêm mặt, nói:

“Em muốn tham gia biểu diễn tiết mục sao?”

Anh nhìn một cái đã biết Lộ Tuệ Tuệ muốn làm gì.

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu:

“Đúng vậy.”

Cô lại nói.

“Em muốn tham gia vòng bán kết của chương trình "Vì sao lấp lánh", đạo diễn bên đó muốn để em biểu diễn tiết mục mở đầu.

Bùi Chi Hành gật đầu:

“Để anh nghe một chút.”

Lộ Tuệ Tuệ chọn ra mấy bài tương đối đơn giản, không quá khó, cũng thích hợp với giọng hát của cô.

“Anh thích bài nào?”

Bùi Chi Hành nhìn cô.

Lộ Tuệ Tuệ chỉ vào một bài hát:

“Em thì thích bài này, nhưng nó khó hơn các bài khác một chút.”

Bùi Chi Hành nhìn chăm chăm vào sườn mặt điềm tĩnh của cô một lúc, giọng nói trầm khàn vang lên.

“Vâỵ chọn bài này đi.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Hả?”

Cô kinh ngạc, cô còn cho rằng Bùi Chi Hành sẽ khuyên cô chọn bài đơn giản hơn.

Bùi Chi Hành giơ tay lên xoa mái tóc của cô, nhẹ nhàng nói:

“Em thích mới quan trọng.”

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ như bừng tỉnh.

Đúng vậy.

Đối với cô, cảm giác thích có thể chiến thắng hết thảy.

Trong nháy mắt, Lộ Tuệ Tuệ đã đưa ra được quyết định:

“Vậy chọn bài này đi.”

Bùi Chi Hành: “Được.”

Lộ Tuệ Tuệ gửi bài hát đó cho Hạ Lỵ, gửi xong còn chưa đủ, Bùi Chi Hành ngó qua thì thấy cô gửi cho cả Tống Tinh Trì.

Nhìn thấy cảnh đó, Bùi Chi Hành nhướng mày.

Anh không tiếng động nhéo vành tai của Lộ Tuệ Tuệ, trầm giọng:

“Quan hệ của em với Tống Tinh Trì không tệ.”

Đây rõ ràng là câu khẳng định.

Bởi vì tính tình Lộ Tuệ Tuệ hiếm khi chủ động nói chuyện phiếm với người khác, cũng ít khi nhờ vả ai. Nếu không quen biết, cô thà tự cố gắng còn hơn là mở miệng tìm kiếm sự giúp đỡ.

Lộ Tuệ Tuệ “À” một tiếng, cũng không để ý đến giọng điệu lạ lùng của anh.

Cô gật đầu:

“Cũng được, Tinh Trì là người tốt mà.”

Tống Tinh Trì không hề giống với các nghệ sĩ nổi tiếng khác, không bao giờ tỏ vẻ ngôi sao, Lộ Tuệ Tuệ rất thích cậu ấy. Cậu ấy cũng không phải dạng nghệ sĩ có thói hư tật xấu gì, vừa đẹp trai vừa hát hay nhảy giỏi, nhìn chung là một ca sĩ lợi hại.

Bùi Chi Hành không nói gì.

Lộ Tuệ Tuệ vẫn còn nói tiếp:

“Để em cho anh nghe ca khúc mới của Tống Tinh Trì.”

Vì để ủng hộ Tống Tinh Trì nên Lộ Tuệ Tuệ đã mua không ít.

Nói xong, Lộ Tuệ Tuệ mở phần mềm âm nhạc lên.

Vừa ấn vào, giọng ca của Tống Tinh Trì lan truyền khắp phòng.

Trong suốt quá trình Bùi Chi Hành chẳng nói một câu.

Bài hát vừa phát xong, Lộ Tuệ Tuệ ngẩng đầu lên nhìn anh, mong muốn được thừa nhận:

“Thế nào? Nghe có hay không?”

Bùi Chi Hành dừng lại một chút, cầm điện thoại của cô, không nhịn được mở miệng cắn khóe môi cô một cái, giọng nặng nề:

“Em nói về cậu ta được bao lâu rồi?”

“...?”

Lộ Tuệ Tuệ ngẩn ra, nhìn khuôn mặt trầm tĩnh của Bùi Chi Hành, bật cười:

“Sếp Bùi ơi.”

Cô ngồi sát bên cạnh anh, chủ động duỗi tay quấn lấy cổ anh, cười khanh khách:

“Hôm nay anh đã ăn gì thế?

Bùi Chi Hành giương mắt.

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười:

“Cá chua Tây Hồ hửm?”

“...”

Nghe trong lời nói của cô có sự trêu ghẹo, lòng bàn tay của Bùi Chi Hành nắm lấy cằm cô xem như trừng phạt.

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười, chủ động tiến đến hôn lên khóe môi anh.

Bùi Chi Hành không động đậy, để yên cho cô hôn mình.

Điều hòa trong phòng đang được chỉnh nhiệt độ rất thấp, lúc Bùi Chi Hành vừa bước vào đã cảm thấy hơi lạnh.

Nhưng bây giờ bị người trước mặt hôn một cái, anh lại cảm thấy toàn thân nóng bừng.
 
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Chương 219: Chương 219



Phía Lộ Tuệ Tuệ cũng như thế.

Cô hôn Bùi Chi Hành, nhưng trước khi quyến rũ được anh thì cô đã tự phấn khích.

Cô hôn lên khóe môi anh, lưu luyến không rời, học theo cách anh từng hôn mình, nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi ra khuấy đảo.

Khi cô đang cố gắng để cạy mở hàm răng anh ra, người đàn ông trước mặt giành lại thế chủ động.

Giây tiếp theo, môi và lưỡi của Lộ Tuệ Tuệ đều bị giam cầm.

Tiếng nức nở của cô bị nuốt xuống, đầu lưỡi dâng lên cảm giác tê dại.

Một lúc lâu sau, Bùi Chi Hành mới ôm lấy cô đổi tư thế.

Anh thở hổn hển, hơi thở nam tính phả vào gò má cô, khàn giọng thì thầm:

“Em nếm thấy thế nào?”

Lộ Tuệ Tuệ ngây ngốc khó hiểu:

“Hả?”

Bùi Chi Hành: “Em nếm chưa?”

Lộ Tuệ Tuệ cảm nhận được hơi thở của anh phả vào mặt mình, chỗ đó hơi ngứa.

Trong lúc hôn, cô bị Bùi Chi Hành ôm đổi tư thế từ ngồi bên cạnh thành ngồi lên người anh. Cách lớp quần áo mỏng, cô có thể cảm nhận được nhiệt độ của anh đang tăng lên.

Cô nhìn bộ dạng của Bùi Chi Hành lúc này, trong lòng có chút ngứa ngáy khó chịu.

Môi của anh rất đẹp, không hắn là kiểu môi mỏng bạc tình kia, nhưng cũng không kém là bao. Bởi vì hôn, đôi môi nhạt màu đã trở nên hồng hào ướt át.

Sau khi trở về, Lộ Tuệ Tuệ vẫn chưa tắm rửa, trên môi còn lưu lại vết son, cô sờ khóe miệng anh, trông vừa mập mờ vừa quyến rũ.

Cô nghĩa tới dáng vẻ lúc anh hôn mình, bất giác nói:

“Chưa nếm được gì cả.”

Như biết rõ cô đang nghĩ gì, Bùi Chi Hành cười, mở miệng ngậm lấy môi cô, nói nhỏ:

"Vậy nếm lại một lần nữa, kỹ một chút."

Nụ hôn này kỹ tới mức Lộ Tuệ Tuệ muốn tìm cái hố để mình chui xuống.

Bùi Chi Hành đang dạy cô cách hôn.

Đầu lưỡi của anh tiến vào trong miệng cô, lướt qua hàm răng, rồi tiến vào sâu hơn. Đầu lưỡi của anh móc lấy phần thịt mềm dưới hàm răng cô, rồi lại hướng vào trong, l**m hàm trên của cô.

m** l*** d** d**, áp sát từng chút một.

"Thử thế này..."

Giọng anh khàn khàn, nhỏ giọng nói:

"Học được chưa?"

Lỗ tai Lộ Tuệ Tuệ nóng bừng, cả người nóng lên, hơi xấu hổ không thoải mái. Cô di chuyển mông một cách khó chịu, nhưng lại bị Bùi Chi Hành giữ chặt eo, không cho động đậy.

Chịu đựng cảm giác xấu hổ, Lộ Tuệ Tuệ mở mắt nhìn vào mắt anh.

Đôi mắt của Bùi Chi Hành là đôi mắt hoa đào tiêu chuẩn, đặc biệt quyến rũ, màu sắc con ngươi của anh khá sẫm, giống bóng đêm không thể xóa nhòa.

Giờ phút này, trong con ngươi đen nhánh ấy đang phản chiếu khuôn mặt của cô.

Trong mắt anh chỉ có cô.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn vào, chợt nảy ra một suy nghĩ.

Cô chủ động nhẹ nhàng nói:

"Em thử một chút."

Yết hầu của Bùi Chi Hành lăn xuống, đồng ý:

"Được."

...

Từ phòng khách tới giường.

Thật ra Lộ Tuệ Tuệ cũng không biết tại sao lại thành ra như vậy, rõ ràng chỉ là hôn mà thôi.

Cô được đặt lên chiếc giường mềm mại, quần áo bị vén lên, Bùi Chi Hành vẫn đang hôn cô.

Anh không có làm thêm hành động khác mà chỉ tiếp tục hôn cô, giống như Lộ Tuệ Tuệ lúc nãy, nếm thử hương vị của cô.

Lộ Tuệ Tuệ có hơi xấu hổ, muốn trốn đi nhưng Bùi Chi Hành không cho.

Thậm chí anh còn không cho Lộ Tuệ Tuệ nhắm mắt lại, anh muốn cô nhìn anh hôn cô.

"Em..."

Nhận thấy Bùi Chi Hành muốn hôn xuống phía dưới, Lộ Tuệ Tuệ lên tiếng:

"Còn chưa tắm."

Nhìn vào ánh mắt sâu thẳm của anh, cô cố nói ra một chữ:

"Bẩn."

Cô đổ mồ hôi cả ngày.

Sắc mặt Bùi Chi Hành nặng nề, cũng không để ý lắm.

Lộ Tuệ Tuệ mở miệng, nhưng hoàn toàn không thể ngăn cản anh.

Không biết qua bao lâu, Lộ Tuệ Tuệ cảm giác bắp đùi của mình hơi nhói.

Là chỗ bị Bùi Chi Hành cắn tối hôm qua, dấu vết vẫn còn chưa mất. Hình như anh cố ý, làm cho dấu ở vị trí cũ đậm hơn.

Cả người Lộ Tuệ Tuệ nhũn ra, cảm giác như bị kéo căng.

Cô không thể diễn tả được cảm nhận của mình, mỗi lần Bùi Chi Hành khẽ hôn chỗ đó, cô lại không kìm được muốn thứ gì đó, nhưng lại không thể nắm được.

Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên Bùi Chi Hành nhả ra.

Anh đứng dậy, ôm Lộ Tuệ Tuệ vào phòng tắm.

Phòng tắm của khách sạn Lộ Tuệ Tuệ ở nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ.

Nhưng hai người đứng bên trong, quay người lại là có thể chạm tới da thịt của đối phương.

Toàn thân Lộ Tuệ Tuệ đỏ ửng, trên người có vết hôn của Bùi Chi Hành để lại, cũng như phản ứng tự nhiên của da thịt.

"Anh..."

Cô nhìn người trước mặt:

"Sao không ra ngoài?"

Bùi Chi Hành cụp mắt xuống:

"Ra ngoài gì?"

Lộ Tuệ Tuệ xấu hổ nói:

"Em muốn đi tắm."

Bùi Chi Hành nhướng mày:

"Anh biết."

Lộ Tuệ Tuệ: "..."

Giọng của anh trầm trầm, bắt lấy tay cô, thấp giọng nói:

"Anh cũng tắm."

Không biết qua bao lâu, hơi nước lan tỏa trong phòng tắm, bao phủ tấm kính trong suốt.

Nước từ vòi sen chảy xuống làm cả hai ướt sũng.

Lộ Tuệ Tuệ cúi đầu, vùi vào ngực của người đàn ông, lỗ tai đỏ như rỉ máu.

Cô nghe tiếng thở d.ốc gợi cảm của người đàn ông vang vọng bên tai, tay bất giác hơi dùng lực.

Đột nhiên, người đàn ông hít một hơi.

Tai của Lộ Tuệ Tuệ bị ngậm lấy, anh lại dạy cô:

"Nhẹ một chút."

"..."

Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.

Lúc kết thúc, tay của Lộ Tuệ Tuệ mỏi nhừ.

Trong phòng tắm tràn ngập hương vị kiều diễm, không thể nói là thơm, nhưng chắc chắn cũng không dễ ngửi.

Lộ Tuệ Tuệ cúi đầu, không dám ngẩng đầu lên.

Nhìn cô phản ứng như vậy, Bùi Chi Hành nắm tay của cô, cổ họng phát ra tiếng cười vui vẻ:

"Trốn cái gì?"

Anh nắm lấy tay cô, đặt dưới vòi sen tẩy rửa giúp cô.

Toàn bộ động tác đều chậm rãi, không nhanh không chậm, làm Lộ Tuệ Tuệ suýt chút nữa không đứng nổi.

-

Từ phòng tắm ra ngoài, Lộ Tuệ Tuệ quấn chăn không lên tiếng.

Cô cảm thấy tất cả sự xấu hổ mà cô tích lũy hơn hai mươi năm qua đều bị vứt đi hết.

Bùi Chi Hành nhìn người đang co ro trong chăn, cười khẽ.

Anh cũng không gấp gáp kéo người trong chăn ra, ngược lại lẳng lặng nằm bên cạnh chờ cô.

Một lúc sau, Lộ Tuệ Tuệ mới vén chăn, thò cái đầu nhỏ ra nhìn anh:

"Bùi Chi Hành."

Bùi Chi Hành đáp lại:

"Hửm?"

Lộ Tuệ Tuệ không nhịn được tò mò:

"Đàn ông các anh…"

Vừa đụng tới mấy chữ này, cô liền bị Bùi Chi Hành tóm lấy.

"Đàn ông tụi anh?"

Anh hỏi:

"Còn ai nữa?"

Lộ Tuệ Tuệ cứng họng:

"Thuận miệng nói thôi."

Cô tức giận trừng anh:

"Đừng nên ngắt lời của em."

Bùi Chi Hành cười thầm:

"Ừm."

Anh sờ đầu cô.

"Muốn hỏi cái gì?"

"Có phải vô sự tự thông không?"

Lộ Tuệ Tuệ lẩm bẩm hỏi:

Bùi Chi Hành nghe vậy, nhìn chằm chằm Lộ Tuệ Tuệ một lúc, nói:

"Có lẽ vậy?"

Người khác anh không biết, nhưng anh đúng là vừa gặp Lộ Tuệ Tuệ đã biết, rất nhiều chuyện đều xuất phát từ bản năng muốn thăm dò.

Lộ Tuệ Tuệ: "Ồ."

Cô đỏ mặt:

"Vậy vừa rồi..."

Cô chịu đựng cảm giác xấu hổ, nhỏ giọng hỏi:

"Có phải em làm đau anh hay không?"

Cô không hiểu nhiều, dù có Bùi Chi Hành dạy thì tay chân cô vẫn vụng về.

Nhắc tới chuyện vừa xảy ra trong phòng tắm, ánh mắt anh tối sầm lại.

Yết hầu của anh chuyển động, ánh mắt không tự chủ được mà nhìn vào những ngón tay mảnh khảnh của cô.

"Không đau."

Anh cúi đầu hôn lên mặt cô, thở dài hỏi:

"Chừng nào em mới được nghỉ?"

"..."

Không hiểu tại sao Lộ Tuệ Tuệ lại nghe được ý khác trong lời nói của anh.

Hai gò má của Lộ Tuệ Tuệ đỏ lên, dở khóc dở cười.

"Sao anh…"

Cô úp úp mở mở nói:

"Vừa rồi còn chưa đủ à?"

Bùi Chi Hành sững sờ, bật cười:

"Nghĩ gì vậy?"

Anh nói tiếp:

"Không phải ý đó."
 
Back
Top