- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 442,990
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #21
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 20
Chương 20
Vì muốn bảo vệ Dương Vũ, Lạc Phong dùng số tiền lớn mua tài khoản nổi tiếng trên mạng, tỉ mỉ tiết kế bản thảo, mua thuỷ quân tẩy trắng ảnh chụp của mình với Dương Vũ trên weibo và trên các trang web lớn, nói rằng ảnh chụp kia là photoshop, hôm đó còn có người thứ ba có mặt ở hiện trường, hoàn toàn không phải tin đồn bịa đặt như trên mạng, luật sư của Hoàng Huy cũng dùng tài khoản chính thức của công ty tuyên bố sẽ truy cứu trách nhiệm pháp lý với những ngời ác ý tung tin đồn.Hơn nữa còn ám chỉ Châu Thi Vũ vì ghen tuông nên mới cố ý bôi đen hình tượng của Dương Vũ.Anh ta ẩy trắng khắp nơi quả nhiên đã chiếm được hiệu quả, một lần nữa Châu Thi Vũ lại phải làm con cừu thế tội, bị đẩy lên đầu ngọn sóng.
Anh ta bảo vệ Dương Vũ, hoàn toàn không quan tâm đến danh dự của Châu Thi Vũ.Lúc Thẩm Mộng Dao nhìn thấy tin tức, tức đến nỗi nổi trận lôi đình:"Anh ta vẫn còn là đàn ông sao?
Không đúng, anh ta vẫn còn là con người sao?"
Châu Thi Vũ thở dài:"Dao Dao, cậu đừng tức giận."
"Mình có thể không tức giận sao?
Cậu vì Hoàng Huy làm bao nhiêu chuyện giúp anh ta kiếm tiền, đời này anh ta cũng phải cảm kích cậu, bây giờ anh ta lại vì người phụ khác mà làm ra chuyện có lỗi với cậu như vậy."
Thẩm Mộng Dao nói phải đi tìm Lạc Phong tính sổ, Châu Thi Vũ kéo lại.
Nàng đang muốn khuyên Thẩm Mộng Dao, trợ lý Tưởng Thư Đình của Vương Dịch đã đến:
"Bà chủ, ngài Vương mời cô đến phòng ngài ấy."
"Bà chủ?
Mấy người nhận sai người rồi phải không?"
Thẩm Mộng Dao nhìn Châu Thi Vũ gật đầu đáp lời, ánh mắt kinh ngạc trợn tròn:
"Châu Thi Vũ, cậu... trách không được gần đây mình cảm thấy lúc cậu ra vào công ty cứ là lạ, không phải cậu lừa mình di gặp người nào đấy chứ?"
Nếu không phải Châu Thi Vũ dùng thứ trân quý của mình trao đổi, sao lại có người nguyện ý đứng sau lưng che chở diễn viên cũ đã rời khỏi giới giải trí như nàng chứ.
"Dao Dao, cậu đừng nghĩ nhiều, chuyện này trên đường đi mình sẽ giải thích với cậu."
Châu Thi Vũ nói xong đứng dậy đi ra ngoài.
Thẩm Mộng Dao có chút sốt ruột, chạy nhanh đuổi theo:
"Cậu vẫn luôn xuất sắc, cho dù muốn vặn ngã Dương Vũ cũng không nên đi lệch đường.
Cậu còn trẻ tuổi, còn có tương lai tốt đẹp phía trước!"
Ánh mắt Châu Thi Vũ loé lên, nhếch môi cười:
"Dao Dao, tớ sẽ không bán đứng bản thân.
Người mình muốn gặp, đợi chút sẽ cho cậu biết."
Chỉ vì tin tưởng Châu thi Vũ, Thẩm Mộng Dao mới luôn làm việc với nàng, bây giờ nhìn thấy dáng vẻ này của Châu Thi Vũ, nhìn thấy chiếc xe đến đón Châu thi Vũ, hừ một tiếng.
"Không biết là lão già nào, có tiền như vậy?"
Cô làm người đại diện của Châu Thi Vũ, mấy năm nay thấy cũng không ít trường hợp lớn, loại xe sang trọng này, ở thành phố này không có mấy người có thể lái được.
Xa hoa, vững vàng cũng không khoa trương.
Trong đầu cô lướt qua vài người, lại cảm thấy đều không đúng, tóm lấy tay Châu Thi Vũ:
"Hai người tiến triển đến bước kia rồi hả?
Vì sao anh ta gọi cậu là bà chủ?"
Châu Thi Vũ mỉm cười, hình như cung phản xạ của Thẩm Mộng Dao có chút dài.
"Dao Dao, mình vẫn luôn không nói với cậu, thật ra, mình đã kết hôn rồi."
Trong đầu nàng đột nhiên nghĩ đến người phụ nữ luôn đối xử tốt với nàng kia, bất giác bật cười.
"...
Châu Châu, chuyện cười này không hè buồn cười chút nào."
Thẩm Mộng Dao khiếp sợ không nói nên lời, sững sờ nhìn nàng, cau mày.
Châu Thi Vũ không tiếp tục giải thích mà chờ Thẩm Mộng Dao tiếp nhận sự thật này, nàng cũng không có ý định giấu diếm chuyện mình và Vương Dịch kết hôn, hơn nữa Thẩm Mộng Dao là người nhà, nàng đã sớm muốn nói cho Dao Dao.
"Không, không, không.
Châu Thi Vũ, cậu nghe mình nói, cậu không thể vì đôi nam nữ cặn bã kia mà huỷ hoại bản thân, nhất định vẫn còn biện pháp khác."
Ở trong mắt Thẩm Mộng Dao, chắc chắn Châu Thi Vũ vì muốn có được thế lực của người nào đó à phải cam chịu uất ức.
Tài xế và Tưởng Thư Đình một đường im lặng.
Không nghĩ dến Vương tổng nhà bọn họ đã bị người ta phán đoán thành loại thân phận khủng khiếp thế này.
Cho đến khi xe dừng trước cửa khách sạn xa hoa nhất thành phôd, Thẩm Mộng Dao chẹp miệng:
"Rốt cuộc là ai?"
Châu Thi vũ dán lên tai cô ấy, nhẹ nhàng nói ra tên Vương Dịch.
"Đừng làm loạn nữa, chẳng lẽ là trùng tên trùng họ?"
Thẩm Mộng Dao quay người lại, nhìn thấy Châu Thi Vũ đi lên bậc thang, người phụ nghênh đón nàng có đôi mắt sắc bén, mũi thẳng khiến ngũ quan như điêu khắc càng thêm lập thể, trên người mang theo ánh sáng của thần.
"...
Thật sự là...
Tổng giám đốc của Thiên Duyệt?
Vương Dịch?"
Thẩm Mộng Dao kinh ngạc bụm miệng.
Cô tao nhã nhấc tay, dắt tay Châu Thi Vũ, mặc tây tràn hàng hiệu của Italy đứng trên bậc thang, khí thế bất phàm, hai tròng mắt vốn đầy lãnh đạm, kiêu ngạo khi nhìn thấy Châu Thi Vũ lại tràn đầy dịu dàng.
"Nhất Nhất, đây là bạn thân cũng là trợ lý của chị từng nói với em, Thẩm Mộng Dao."
Châu Thi Vũ nhích lại gần bên người Vương Dịch, ý cười tràn đầy.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Châu Thi Vũ biểu lộ nụ cười hạnh phúc, nàng tin tưởng Thẩm Mộng Dao nên mới nói ra thân phận của Vương Dịch cho cậu ấy biết, cũng muốn chia sẻ phần hạnh phúc này với cậu ấy.
"A!
Đúng vậy... tôi là bạn thân của Châu Thi Vũ kiêm luôn trợ lý..."
Ngoại trừ những lời này, Thẩm Mộng Dao thật sự không biết nói gì cho phải.
Một người bị cô nghĩ nhầm là một lão già có tiền háo sắc, vậy mà lại là Tổng giám đốc của Thiên Duyệt!
Tuy là phụ nữ nhưng phụ nữ thì đã sao, bây giờ ngay cả Pháp luật cũng đã công nhận rồi còn ai dám nói gì cô.
Tuổi trẻ tài cao, làm việc mạnh mẽ vang dội, trong ngành giải trí biết bao thiên kim tiểu thư, hay cậu chủ thiếu gia đều tha thiết mơ ước.
Trong lòng Thẩm Mộng Dao yên lặng cảm tạ ông trời, khiến Châu Thi Vũ nhờ hoạ được phúc,