Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu

[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 40


Dương Vũ tranh thủ nói:"Hiện tại, tất cả mọi người đều đang chú ý đến Châu Thi Vũ, là thời cơ tốt nhất để chúng ta công kích.

Dùng danh nghĩa của công ty tuyên bố làm rõ mọi chuyện.

Tất cả chuyện này đều pà một cái cớ để cô ấy quay lại, giả vờ chấp nhận quay quảng cáo lại đột ngột đổi ý, thất hứa.

Công ty sẽ truy cứu trách nhiệm của cô ấy trước Pháp luật."

"Thật sự phải làm như vậy sao?"

Lạc Phong có chút không đành lòng, dù sao chuyện này cũng do anh ta thay lòng dổi dạ trước.

Nếu như không phải là vì Châu Thi Vũ hại làm mất danh dự, anh ta cũng sẽ không..."

Anh còn lo ngại về quá khứ của hai người sao?

Anh không nghĩ hôm nay Châu Thi Vũ làm như vậy thì trong lòng cô ấy đã không còn anh rồi.

Nhưng con và em còn phải dựa vào anh.

Lạc Phong, coi như vì em lần này mà phải đoạn tuyệt quan hệ với Châu Thi Vũ."

Tức giận trong lòng của Lạc Phong bị mấy câu nói đó châm ngòi.

Nếu không phải vì Châu Thi Vũ thì anh ta sao có thể bị mọi người bàn tán như vậy, còn xuýt bị kiện.

Anh ta lập tức để công ty chuẩn bị văn kiện để công bố làm rõ và xin lỗi công chúng cùng mấy nhà quảng cáo.

Nói nghệ sĩ không hiểu quy tắc, ảnh hưởng đến bầu không khí của giới nghệ sĩ, đem toàn bọi trách nhiệm đổ lên đầu Châu Thi Vũ.Anh ta mua mấy tài khoản VIP, lợi dụng tài khoản của bọn họ tuyên bố tin tức nội bộ, nói Châu Thi Vũ sớm đã muốn quay lại, nhưng để không phải chịu trách nhiệm và ảnh hưởng đến thanh danh nên cô ấy cố tình che dấu sự thật, đóng giả hình ảnh thuần khiết, hoàn toàn là đang lừa gạt công chúng.Còn nói mấy năm nay Châu Thi Vũ ở công ty đã gây rất nhiều rắc rối, mâu thuẫn với nhiều nghệ sĩ trong công ty.

Chỉ cần Lạc Phong lên tiếng, rất nhiều nghệ sĩ đã mắt nhắm mắt mở bịa đặt, vu khống Châu Thi Vũ cậy mình là diễn viên mà bắt nạt họ.Thậm chí còn đăng lên một vài đoạn ghi âm."

Khi tôi mới đến công ty, tôi vẫn chưa biết gì cả, cô ấy bắt tôi là quần áo hằng ngày cho cô ấy.

Tất cả đều là quần áo cao cấp, không biết ai đã đưa cho cô ấy.

Hơn nữa cô ấy cũng đã rút lui mấy năm qua mà không có một nguồn thu nhập nào, tôi nghi ngờ cô ấy được bao nuôi."

"Nhiều lần tôi đã có cơ hội ra mắt, nhưng cô ấy đều thuyết phục tôi không nên manh động.

Cô ấy ghen tị chúng tôi trẻ tuổi có nhiều cơ hội hơn..."

"Cô ấy đã đánh tôi ba lần trong phòng tập nhảy.

Cô ấy nói cô ấy là vợ chưa cưới tổng giám đốc Hoàng Huy, dù tôi có nói cho người khác biết thì cô ấy cũng không bị gì, tâm lý của cô ấy rất bất thường."

Những tin tức kia tràn ngập trên mạng, tin tức này được lấy từ nội bộ Hoàng Huy nên đã dẫn đến một trận phong ba không hề nhỏ.

Sự thật là gì?

Chỉ có người trong cuộc mới biết rõ.

Nhưng Hoàng Huy dùng danh nghĩa công ty tuyên bố sẽ làm rõ mọi chuyện.

Tin tức hấp dẫn kia như bát nước bẩn hắt vào mặt Châu Thi Vũ.Mọi người đều đang mong chờ câu trả lời của Châu Thi Vũ.

Tinh Duệ - một công ty độc quyền của tập đoàn Thiên Duyệt đã công bố một đoạn video phỏng vấn.Người được phỏng vấn là hai vị đạo diễn trước đó đã hợp tác với Châu Thi Vũ."

Cô ấy là một diễn viên vô cùng tài năng.

Nếu cô ấy quay lại, tôi chắc chắn sẽ mời cô ấy tham gia bộ phim của tôi."

"Đạo diễn Vu, anh đã xem những tin tức trên mạng chưa?

Anh có cho rằng sự thật sẽ giống như những gì Hoàng Huy nói không?"

"Giữa bọn họ xảy ra chuyện gì tôi cũng không rõ lắm, cũng không nên bình luận.

Nhưng dưới góc độ chuyên nghiệp của tôi, tôi tin tưởng vào nhân phẩm và tố chất diễn viên của Châu Thi Vũ.

Cô ấy xứng đáng được bố dưỡng.

Nếu như không có cô ấy, giới nghệ sĩ mang tổn thất rất lớn."

Cuối video là hợp đồng của Châu Thi Vũ với Hoàng Huy.

Chủ cần là người sáng suốt thì vừa nhìn cái liền phát hiện phần hợp đồng này vô cùng bất công với Châu Thi Vũ, không chỉ làm mai một tài năng của nàng mà còn làm lãng phí nhiều năm thanh xuân.So sánh vài đoạn ghi âm mà Hoàng Huy đưa cho thì Tinh Duệ với tư cách là kẻ thứ ba đưa ra video càng có sức thuyết phục.

Hơn nữa bọn họ không cho là Châu Thi Vũ làm đúng mà chĩa mũi nhọn về phía Hoàng Huy.

Lấy tư cách là một công ty giải trí, bọn họ không xứng đáng.Chỉ trong nửa ngày, cư dân mạng đã tư giác bỏ phiếu ủng hộ cho sự trở lại của Châu Thi Vũ lên đến 95%.Người nghệ sĩ vu khống cho Châu Thi Vũ đã bị mọi người đào ra là Tiểu Nghi.

Cô ta lật lọng nói những lời này đều do Dương Vũ bảo bọn họ nói, cũng làm rõ Châu Thi Vũ chưa bao giờ đánh bọn họ.Chân tướng nổi lên mặt nước, mọi chuyện đều do tiểu tam Dương Vũ ghi hận trong lòng, sắp xếp hại Châu Thi Vũ.Người lăng xê là Hoàng Huy, Châu Thi Vũ không cần tự mình phải tẩy trắng.

Nàng vẫn luôn là một diễn viên chân thành, chuyên nghiệp.Các bài đăng và tài khoản cá nhân của Dương Vũ đều bị đánh tới, tất cả đều là tin nhắn mắng chửi cô ta."

Không biết xấu hổ, đã đoạt chồng sắp cưới của người ta còn bỏ đá xuống giếng."

"Mau cút khỏi giới giải trí, chúng tôi không muốn thấy kỹ năng diễn xuất tệ hại của cô."

"Thật buồn nôn.

Chỉ có những nghệ sĩ như cô mới có thể dẫn đến nghệ sĩ mới mang tiếng xấu."

Cô ta hét lên giận dữ và ngã ra khỏi bàn máy tính:"Châu Thi Vũ, tôi hận cô."

Bên cạnh khuôn mặt bình tĩnh của Lạc Phong vừa nói chuyện với người nhà.

Mặc dù anh ta là tổng giám đốc của Hoàng Huy, nhưng xảy ra chuyện lớn vậy, anh ta nhất định phải giải thích với người trong nhà.Không nghi ngờ gì, anh ta vừa bị mắng một trận.
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 41


Trong lòng phiền loạn, nhìn Dương Vũ đang tức giận cảm thấy vô cùng đau đầu.

Nếu như anh ta không buông tha cho Châu Thi Vũ thì hiện tại đã là con rể nhà họ Châu.

Muốn lén lút qua lại với Dương Vũ cũng không sao, cũng sẽ không bị Châu Thi Vũ dày vò chật vật như bây giờ, càng không bị bố anh ta trách mắng."

Được rồi, anh sẽ gọi điện.

Em đừng lên tiếng."

Điện thoại mãi vẫn không có ai nghe máy.

Anh ta vẫn tiêp tục gọi, không nghĩ đến sẽ làm phiền người khác.

Bây giờ chỉ có Châu Thi Vũ mới có thể cứu Hoàng Huy."

Alo?"

Châu Thi Vũ đang tập yoga, thấy tên người gọi trên điện thoại liền cầm lên nghe."

Đừng làm loạn nữa.

Anh tự nhận ra sai lầm của mình, một lần nữa muốn ở cùng vỡi em.

Chúng ta đã có rất nhiều kỷ niệm đẹp, em thật sự cam lòng huỷ hoại công ty của anh sao?"

Dương Vũ ở bên cạnh nghe thấy câu này liền mở to hai mắt nhìn.

Cô ta không nghĩ Lạc Phong lại dễ dàng nhận thua như vậy.Lạc Phong liếc mắt nhìn Dương Vũ một cái.

Dương Vũ đành phải chờ anh ta nghe điện thoại xong rồi mới tính sổ với anh ta."

Anh cảm thấy tôi có khả năng đồng ý không?

Anh rõ ràng không thích tôi, anh làm mọi thứ cũng chỉ vì bản thân anh.

Hoàng Huy có kết cục như ngày hôm nay không phải do tôi gây ra mà là do anh, còn có Dương Vũ nữa."

Phản ứng của Châu Thi Vũ vô cùng bình tĩnh.Cho đến bây giờ, những lời nàng nói giống như một con dao dsang cứ vào tim của Lạc Phong."

Sao em lại biến thành như vậy?

Em trước kia..."

"Đừng nói đến chuyện trước kia nữa.

Tôi không có rảnh rỗi nhớ lại ký ức đã qua với anh.

Tôi sẽ để cho Thẩm Mộng Dao và luật sư nói chuyện với anh.

Lúc trước tôi ký hợp đồng đó hoàn toàn là vì nể mặt Lạc Hiển Hiên.

Nhưng hiện tại đừng có quấn lấy tôi không buông.

Nhà họ Lạc các anh nợ tôi quá nhiều."

"Thi Vũ, đừng như vậy.

Bây giờ anh đến tìm em ngay, chúng ta từ từ nói chuyện."

Lạc Hiển Hiên là con gái của chị gái anh ta Bùi Uyển Linh, voi cùng thích Châu Thi Vũ.

Hơn nữa từ nhỏ cô bé đã mắc căn bệnh tuỷ xương.

Trước khi Lạc Phong và Châu Thi Vũ đính hôn, anh ta đã dụ dỗ Châu Thi Vũ đến bệnh viện kiểm tra, chứng thực được Châu Thi Vũ có tuỷ phù hợp với Lạc Hiển Hiên, chỉ chờ đến lúc có thể Lạc Hiển Hiên ổn định là có thể ghép tuỷ.Anh ta không thể đôi co với Châu Thi Vũ được.Nhưng Châu Thi Vũ đã tính máy.

Lạc Phong không còn cách nào, cầm áo khoác muốn đi ra ngoài."

"Lạc Phong, anh muốn quay lại với Châu Thi Vũ?

Còn em thì sao, em phải làm sao bây giờ?"

Cô ta sốt ruột níu tay áo Lạc Phong, trong mắt tràn đầy nước mắt."

Em buông tay anh ra, anh thật sự không muốn làm như vậy.

Anh có lý do bất đắc dĩ, sau này sẽ giải thích với em, em chăm sóc tốt cho con là được."

"Không.

Hôm nay anh dám bước qua cánh cửa này, em sẽ lập tức đến bệnh viện phá thai."

Dương Vũ lau nước mắt.

Là một người phụ nữ, cô ta biết rõ Lạc Phong đã để ý đến Châu Thi Vũ, nhất là khi thấy Châu Thi Vũ càng ngày càng tốt hơn, cô ta không thể để bọn họ gặp mặt."

"Đừng có dùng con để uy hiếp anh."

Lạc Phong tức giận, bỏ lại một câu rồi vội vàng rời đi.
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 42


Sau khi tập yoga xong, Châu Thi Vũ đứng dậy, trên người đổ toàn mồ hôi.

Khi nàng chuẩn bị đi đến phòng tắm thì nghe thấy tiếng bước chân từ phía cửa ra vào."

Nhất, em đã về rồi."

Nàng chạy đến trước mặt cô, ngẩng đầu khẽ hôn cô một cái:"Hôm nay về sớm hơn bình thường một chút."

"Ừm.

Nhớ chị quá rồi, nhất định phải nhìn thấy chị, từng giây từng phút cũng không thể chờ nổi."

Nói xong, tay cô kéo thắt lưng Châu Thi Vũ, hai người cùng ngã xuống sofa.Cô cũng không vội vàng cởi quần áo, mà đang hưởng thụ bộ dạng hai má đỏ lên của Châu Thi Vũ.

Người phụ nữ quyến rũ như vậy khiến cho cô lúc nào cũng cảm thấy động lòng."

Rèm cửa..."

Dù biệt thự không có khả năng có người nhìn thấy, nhưng ân ái ban ngày như vậy vẫn khiến nàng ngại ngùng."

Hoá ra vợ em lại thích tối."

Vương Dịch tà mị cười cười, đem áo khoác chùm lên đầu hai người:"Như vậy được chưa?"

Hơi thở mập mờ lập tức bị đốt nóng, cả người Châu Thi Vũ bị cô vuốt ve, trên người càng ngày càng nóng."

Em... a..."

Châu Thi Vũ nói không nên lời, bàn tay ban đầu để trên vai cô đang chạy dọc theo cổ, chậm rãi vuốt ve.Một chút thân mật đến gần khiến bọn họ trở nên triền miên."

Nhất, lên giường đi..."

Châu Thi Vũ đã bị hôn đến bủn rủn không còn sức lực, chỉ có thể miễn cưỡng dựa vào ngực cô, cả người cuộn lại, đôi chân trắng nõn vô cùng xinh đẹp.

Một tiếng "ưm" vang lên, đôi môi quyến rũ mềm mượt như tơ.Dưới một cám dỗ đẹp như vậy, không có bất kỳ một người nào chống cự được sự cám dỗ đó, và Vương Dịch đương nhiên cũng không ngoại lệ.Ánh mắt tràn đầy thương tiếc cùng bàn tay dịu dàng làm nhiệt độ cơ thể của Châu Thi Vũ tăng lên."

Nhất..."

Thanh âm của nàng mềm mại không xương, đôi tay ôm lấy cổ cô, nâng môi lên hôn.
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 43


Họ có thể tiến thêm một bước, nhưng mỗi người đều tôn trọng sự lựa chọn của nhau.

Những nụ hôn và sự động chạm của cô có thể khiến cho Châu Thi Vũ vui vẻ.

Nhìn nàng dựa vào cánh tay của cô, Vương Dịch nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên."

Mấy ngày nay có mệt không?"

Cô đang nhắc đến chuyện nàng đấu trí với giải trí Hoàng Huy.

Châu Thi Vũ đưa tay ra ôm chặt lấy cô:"Vẫn khá tốt.

Có Dao Dao, Phì Phì còn có em giúp chị, chị không mệt."

"Sao chị biết em cũng ra tay?"

Cô hơi nhíu mày.

Cô biết Châu Thi Vũ không muốn cô can thiệp nên cô mới cố gắng chịu đựng không ra tay.

Nếu không, trên thế giới này đã sớm không còn giải trí Hoàng Huy rồi.

Loại nhân vật nhỏ như Lạc Phong không đáng để Vương Dịch cho vào mắt."

Ngoại trừ ngài Vương có giá trị hơn trăm tỷ, thì còn ai có thể chỉ dùng một cuộc điện thoại cũng khiến cho bọn họ không truy cứu trách nhiệm?"

Vương Dịch nhếch môi tán thưởng.

Quả nhiên Châu Thi Vũ rất thông minh."

Chị không trách em sao?"

Cô nhìn người trong lòng, thấp giọng hỏi."

Không trách.

Chị biết là em quan tâm chị.

Chị nghĩ chuyện này rất đơn giản, nhưng không ngờ vì sự bảo vệ danh dự của Hoàng Huy và lợi ích của bản thân họ lại keo kiệt mà dùng những thủ đoạn thấp hèn kia.

Lần này nếu không nhờ có em, chị có khả năng...

Nhất, cảm ơn em!"

Sự bảo vệ và tôn trọng của cô chính là thứ mà Châu Thi Vũ muốn nhất.Mà những thứ này không cần nàng nói.

Vương Dịch đứng ở góc độ của nàng, vì nàng mà suy nghĩ thật tốt.

Đây là cách ở chung mà Châu Thi Vũ mong muốn nhất, khoảng cách trái tim giữa hai người đang không ngừng gần hơn."

Sau này có chuyện gì, nhất định phải nói cho em biết."

"Được.

Chị cũng sẽ vì em mà bảo vệ chính mình thật tốt."

Châu Thi Vũ cam kết.___________________________________Thẩm Mộng Dao tìm cho Châu Thi Vũ vị luật sư giỏi nhất trong ngành, đương nhiên tiền là do Châu Thi Vũ tự mình trả.

Dù mấy năm gần đây nàng rút lui nhưng chưa đến mức sơn cùng thuỷ tận."

Luật sư Trần, Lạc tổng không có ở đây."

Thư ký của Lạc Phong ngăn bọn họ ở cửa.Thẩm Mộng Dao đoán được Lạc Phong sẽ dùng chiêu này để kéo dài thời gian.

Cô và luật sư Trần liếc nhau:"Không sao.

Chúng tôi cũng không vội, chúng tôi sẽ đợi ở đây."

Cô không tin Lạc Phong nhất quyết không chịu xuất hiện.Mặt thư ký lộ rõ vẻ khó xử, không có lý do gì để từ chối bọn họ, đành phải mặc kệ họ ngồi ở ghế sofa.Thẩm Mộng Dao gửi cho Châu Thi Vũ một tin nhắn:"Lạc Phong không tiếp chúng ta."

"Ừ.

Nửa tiếng nữa mình sẽ đến công ty, hôm nay phải thanh toán hết với anh ta."

Châu Thi Vũ gửi tin nhắn xong tắt điện thoại.Vì trong tay nàng nắm giữ bằng chúng của Lạc Phong, Dương Vũ cũng biết rõ nên mới dùng thủ đoạn nói xấu sau lưng đề bôi đen Châu Thi Vũ.

Châu Thi Vũ lợi dụng đoạn ghi âm cùng với bản hợp đồng năm đó có rất nhiều sơ hở.

Hiện tại, Châu Thi Vũ đã chiếm được thế thượng phong.Thẩm Mộng Dao không ngờ sau hai mươi phút, Lạc Phong thật sự xuất hiện trước mặt cô với vẻ mặt sáng lạng:"Muốn thanh toán đến vậy sao?

Vào đi."

Thẩm Mộng Dao ý thức được có gì đó không đúng liền gửi tin nhắn thông báo với Châu Thi Vũ, sau đó cùng luật sư Trần bước vào văn phòng của Lạc Phong."

Ngồi đi.

Tôi biết cô một lòng muốn tốt cho Châu Thi Vũ, nhưng hiện tại công ty loạn như vậy, tôi chỉ có thể dành chút thời gian để gặp cô.

Cô tranh thủ thời gian đi."

Đôi mắt của Lạc Phong sáng lên.

Anh ta đã sớm nhờ chị mình giúp đỡ, giờ chỉ cần tìm biện pháp đối phó thôi.Chỉ cần Thẩm Mộng Dao mở miệng là anh ta có thể dẫn cô vào bẫy của mình."

Đừng tưởng anh nói như vậy thì chúng tôi sẽ buông tha.

Năm đó Châu Thi Vũ ký hợp đồng với anh rõ ràng là không công bằng, cô ấy chịu khổ nhiều năm ở công ty như vậy, do đó chúng tôi muốn anh..."

"Công khai xin lỗi Châu Thi Vũ, đúng không?"

Lạc Phong cắt ngnag lời nói của Thẩm Mộng Dao, mở miệng nói trước.Châu Thi Vũ vừa đi đến cửa liền nghe rõ ràng câu nói này.

Trong mắt nàng, Lạc Phong thật sự trướng mắt, dường như anh ta đã nắm chắc phần thắng, cảm giác này khiến Châu Thi Vũ cảm thấy khó chịu."

Tuy nhiên tôi sẽ không chia tay Vũ.

Tình cảm của tôi và Châu Thi Vũ đã hoàn toàn chấm dứt, từ giờ trở đi tôi và cô ấy chỉ có quan hệ hợp tác.

Mặc dù hợp đồng có bình đẳng hay không, cô ấy vẫn lac nghệ sĩ của Hoàng Huy, nhất định phải nghe theo sự sắp xếp của công ty, nhưng..."

Anh ta bỗng nhiên thấy Châu Thi Vũ đứng ở cửa liền đứng dậy lấy một bộ kế hoạch từ trong cặp công văn ra."

Tôi muốn cô và Dương Vũ tham gia một chương trình thực tế, và làm rõ mối quan hệ giữa hai người với bên ngoài không phải nước sôi lửa bỏng.

Lúc này đối với tất cả mọi người đều có lợi, cho dù cô huỷ hợp đồng với tôi, cô nghĩ rằng cô có thể dễ dàng đứng vững trong vòng tròn này sao?

Không bằng hai bên cùng giúp đỡ nhau, đã gặp nhau thic cũng có lúc chia tay."

Những chữ cuối cùng, Lạc Phong gắng sức nói."

Nếu không, cho dù tôi mấy công ty, cô cũng sẽ biến mất hoàn toàn trong giới giải trí."

Ngày xưa là người yêu, giờ thì đã biến thành kẻ thù, Châu Thi Vũ không nghĩ nàng và Lạc Phong sẽ có ngày hôm nay.

Đối mặt với sự hung hăng cùa anh ta, nàng cố gắng chịu đựng hết lần này đến lần khác, nhưng...
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 44


"Anh muốn lợi dụng Thi Vũ?"

Thẩm Mộng Dao đứng lên:"Chúng tôi sẽ không nghe theo sự sắp đặt của anh.

Sự thật chính là sự thật, sao phải làm sáng tỏ?

Giải trí Hoàng Huy rõ ràng chính là một đám người lòng dạ hiểm ác.

Anh muốn nâng Dương Vũ, không ai có ý kiến gì, nhưng anh lợi dụng Thi Vũ như vậy, anh còn có lương tâm không?"

"Thế giới này chính là như vậy, cá lớn nuốt cá bé.

Tôi có thể đưa Hoàng Huy đến vị trí ngày hôm nay chẳng lẽ là dựa vào vận may sao?

Châu Thi Vũ, cô nói đi, cô có đồng ý hay không?"

Lạc Phong chính là muốn Châu Thi Vũ gật đầu đồng ý.Chị hai anh ta nói Châu Thi Vũ là một người thông minh, sẽ suy nghĩ lợi ích.

Chỉ cần anh ta hạ quyết tâm nâng nàng, Châu Thi Vũ sẽ không đoạn tuyệt với công ty như vậy.

Để nàng và Dương Vũ xuất hiện trước công chúng là cách tốt nhất để cứu vãn hình tượng công ty, cũng có thể giúp Dương Vũ mở đường cho nghề diễn viên.Xem tình hình bây giờ thì Lạc Phong sẽ không có khả năng buông tay đơn giản như vậy, để nàng rời khỏi công ty.Châu Thi Vũ bình tĩnh nhìn anh ta:"Được, tôi đồng ý."

"Thi Vũ!"

Thẩm Mộng Dao tức giận dậm chân, lo lắng Châu Thi Vũ sẽ sập bẫy bọn họ."

Để chúng tôi cùng tham gia chương trình thực tế là do anh yêu cầu.

Đến lúc đó xảy ra chuyện gì cũng đừng trách tôi, còn có yêu cầu từ phía luật sư của tôi, anh hãy suy nghĩ cẩn thận."

Đây là nhượng bộ lớn nhất của Châu Thi Vũ, nàng cúng không muốn kết thúc trò chơi sớm như vậy.

Dù nàng có đồng ý tham gia chương trình thực tế này cũng không có nghĩa là làm nền cho Dương Vũ đùa giỡn, còn có hát nữa."

"Được."

Lạc Phong nghiến răng, đợi đám người Châu Thi Vũ rời đi, anh ta mới tựa người trên ghế thở phào nhẹ nhõm, vội vàng gọi điện thoại cho Lạc Uyển Nhi."

Chị, Châu Thi Vũ đã đồng ý.

Kế tiếp chúng ta phải làm gì?"

"Theo như kế hoạch, đi từng bước một.

Trước tiên đừng để Vũ hành động thiếu suy nghĩ, chuyện phát triển đến ngày hôm nay đều là do cô ta đố kỵ Châu Thi Vũ.

Em nhớ kỹ, công ty nhất định phải nâng Châu Thi Vũ, để cho người ngoài thấy được thành ý của em.

Như vậy mới có thể tẩy trắng tin tức bên ngoài."

"Chị yên tâm, em sẽ không làm hỏng chuyện lần nữa.

Còn chuyện Hiển Hiển, em nhất định sẽ giúp con bé khoẻ mạnh."

Ít nhất anh ta phải bắt Châu Thi Vũ hiến tuỷ trước khi rời đi.Ngay khi tin tức được truyền ra ngoài, người trên mạng ủng hộ Châu Thi Vũ ngày càng nhiều.

Họ đều nóng lòng muốn xem nàng tham gia chương trình thực tế.Một người là tiền bối, một người là tiểu tam cùng xuất hiện trên một khung hình dẫn đến không ít sự chú ý của truyền thông.

Tín tức của họ đã nằm trong danh sách giải trí được tìm kiếm nhiều nhất.

Châu Thi Vũ mang theo Thẩm Mộng Dao và Lô Thiên Huệ cùng đi vào công ty tham gia thảo luận trước khi ghi hình.Chương trình thực tế này sẽ được quay ở nước ngoài, hơn nữa người trong đội đều là những người vô cùng chuyên nghiệp.

Châu Thi Vũ cũng đã nói với Thẩm Mộng Dao lần ghi hình cũng là cơ hội tốt cho sự trở lại của nàng, fan hâm mộ và độ nổi tiếng sẽ từ từ tăng lên.

Lạc Phong muốn để nàng làm tấm đệm cho Dương Vũ, cũng vô tình giúp Châu Thi Vũ."

Ngay cả loại chó mèo mà cô cũng dám dùng, khó trách cô có thể bước đến ngày hôm nay."

Dương Vũ đã đến phòng họp từ sớm, thấy Châu Thi Vũ liền châm chọc.Lô Thiên Huệ cúi đầu, không nhìn Dương Vũ."

Ít nhất Thi Vũ còn từng là một diễn viên nổi tiếng, tốt hơn một số người không bao giờ đạt được."

Thẩm Mộng Dao ở bên cạnh phản kích lại."

Ồ!

Châu Thi Vũ không nói chuyện, cô là trợ lý gấp cái gì?

Tôi không sợ nói cho cô biết, Lạc Phong chính là muốn để Châu Thi Vũ làm nền cho tôi nên mới cho cô ta tham gia chương trình thực tế này.

Nếu không thì một ngôi sao điện ảnh như cô ta có thể nhận được chương trình tốt như vậy."

"Xin lỗi, là Lạc Phong cầu xin tôi đồng ý."

Châu Thi Vũ đi đến bên kia chỗ ngồi:"Đôi khi đừng nói quá nhiều, sau này gặp ai cũng nói không chính xác.

Tôi ký hợp đồng nghệ sĩ với công ty nên tôi không cần nhìn sắc mặt của cô mà làm việc.

Mong cô nói chuyện chú ý một chút."

Phản ứng đầy khí phách của Châu Thi Vũ khiến hai mắt của Thẩm Mộng Dao và Lô Thiên Huệ toả sáng.Bọn họ đã không đi theo nhầm người.

Bây giờ Châu Thi Vũ đã không giống như trước đây, sẽ không bị Dương Vũ và Lạc Phong bắt nạt lợi dụng nữa.Làm nền?

Cô ta nghĩ quá nhiều rồi.Chẳng mấy chốc, cuộc trò chuyện của bọn họ trong phòng họp đã truyền đi khắp công ty.

Các nhân viên đều đang bàn tán, cảm thấy sau lưng Châu Thi Vũ chắc chắn có chỗ dựa, nếu không sao dám công khai làm Dương Vũ xấu hổ.Thoáng cái mọi người đều đang suy đoán rốt cuộc ai mới là nữ chính của chương trình thực tế này.Cuộc họp tiến hành đúng giờ, có mặt ở đó còn có tổ kế hoạch của chương trình cùng với một số quản lý cấp cao của công ty.Lạc Phong nhìn Dương Vũ và Châu Thi Vũ ngồi tách sang hai bên bàn của cuộc họp.

Hai người như nước với lửa, nhìn kỹ có thể thấy Dương Vũ đang bị lép vế.

Dù sao cô ta còn mang danh tiểu tam, cho dù Lạc Phong có bao che cho cô ta thì cũng không có cách nào để thay đổi sự thật."

Ngày mai chúng ta sẽ xuất phát, chuyến đi sẽ kéo dài trong vòng một tuần.

Mọi người để ý kỹ chỗ ghi hình một chút, nếu có vấn đề thì lập tức nói ra."

Anh ta cố ý liếc nhìn Châu Thi Vũ:"Tôi hy vọng mọi người ngồi đây đều có thể làm tốt công việc của mình, toàn lực phối hợp với tổ quay phim, không nên gây phiền phức cho công ty."

"Lạc tổng, anh vẫn coi trọng người nào đó.

Nếu không phải tại cô ta, gần đây công ty có ồn ào như vậy không?"

Dương Vũ chua chát nói, khẽ hừ một tiếng.Trong những dịp công khai như vậy, Dương Vũ không chút kiêng kỵ mà làm nũng với Lạc Phong, làm như sợ người khác không biết quan hệ của họ.
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 45


Ánh mắt của cô ta vô cùng đắc ý, tựa như đang dẫm Châu Thi Vũ dưới chân."

Vũ nói không sai.

Bắt đầu từ ngày mai, tất cả hành động của mọi người đều phải nghe theo sắp xếp của tổ ghi hình, không được xảy ra bất cứ chuyện gì không vui.

Mục đích chủ yếu của lần ghi hình này là giúp Vũ bộc lộ tài năng.

Châu Thi Vũ, cô hiểu chưa?"

Hàm ý ở đây rõ ràng là nâng đỡ Dương Vũ, Châu Thi Vũ chẳng qua chỉ là một quân cờ.Dương Vũ ồ lên một tiếng, dựa vào ghế nói:"Không còn cách nào khác, ai bảo tôi là nghệ sĩ tiềm lực nhất công ty."

Châu Thi Vũ lạnh nhạt nhìn bọn họ:"Tôi không hiểu."

Nàng trực tiếp nói ra ba chữ kia."

Châu Thi Vũ!"

Lạc Phong lớn tiếng hét to, Châu Thi Vũ cũng đã đứng dậy:"Tôi nghĩ tôi không cần phải nghe gì nữa, chuyến đi này cũng chẳng phải là điều tôi muốn, chuyện này anh biết rõ hơn tôi.

Bây giờ muốn tôi mở đường vô điều kiện cho cô ta, các anh muốn nằm mơ sao?"

Lời nói không nặng không nhẹ của Châu Thi Vũ vang quanh phòng họp.

Tất cả mọi người đều bị khí thế của nàng làm cho khiếp sợ."

Cô nói với Lạc Phong như vậy là có ý gì?"

Dưới tình thế cấp bách, Dương Vũ cũng quên chú ý xưng hô với Lạc Phong."

Tôi rời khỏi, chính cô tự quay."

Châu Thi Vũ làm bộ phải đi, Lạc Phong vội vàng tiến đến ngăn nàng lại:"Cô có gì bất mãn, chúng ta cứ từ từ nói chuyện, không cần phải làm ầm lên như thế."

"Làm theo ý của anh, rồi dễ dàng bị bắt nạt như vậy sao?

Nước bẩn gì cũng đều dội lên người tôi, bây giờ lại phô trương lợi dụng tôi như vậy, các anh đã từng nghĩ đến cảm nhận của tôi chưa?

Lạc Phong, tôi đã không còn là Châu Thi Vũ trước kia, anh đừng hy vọng anh nói gì thì tôi nghe nấy, tôi nói cho anh biết là tôi không làm.

Cô ta là nữ chính thì để cho cô ta tự quay đi, cho dù cả thế giới này đều xoay quanh cô ta thì Châu Thi Vũ tôi cũng sẽ không."

Thẩm Mộng Dao dùng sức nắm chặt tay, đây mới thật sự là con người của Châu Thi Vũ.Lô Thiên Huệ ở bên cạnh xem mà thấy choáng váng, Dương Vũ cũng chỉ biết làm nũng, dựa vào sự chiều chuộng của Lạc Phong.

Châu Thi Vũ quả thật là xinh đẹp xuất sắc rồi, mỗi câu mà nàng nói đều khiến cho bọn họ không thể phản bác lại."

Để chúng tôi cùng xuất hiện, đối với mọi người đều vô cùng có lợi.

Trong lòng mọi người đều biết anh muốn nâng cô ta.

Anh cứ tự nhiên, tôi không liên quan."

"Cô!"

Dương Vũ tức giận dậm chân, trừng mắt nhìn chằm chằm Châu Thi Vũ.

Hết lần này đến lần khác, ở trước mặt nhiều người như vậy, cô ta không thể làm gì Châu Thi Vũ.Tình cảnh hoàn toàn bị Châu Thi Vũ khống chế trong tay.Vẻ mặt Châu Thi Vũ lạnh lùng kiêu ngạo như vậy, từng chữ nàng nói đều giống một con dao sắc bén.

Người phụ nữ này đã không còn là người vì anh ta mà làm tất cả mọi chuyện.Trong lòng Lạc Phong có cảm giác mất mát "Được rồi.

Cô có yêu cầu gì cứ việc nói ra, lần ghi hình này tôi đã sắp xếp xong, để cô làm chủ."

"Lạc Phong."

Dương Vũ run rẩy kéo tay anh ta.Nhưng Lạc Phong trực tiếp đẩy cô ta ra, nhìn tất cả mọi người trong phòng họp:"Nếu không có ý kiến gì nữa thì cuộc họp sẽ kết thúc ở đây."

Sau khi anh ta nói xong câu đó, Châu Thi Vũ cũng không quay đầu lại mà rời khỏi phòng họp, để lại cho Lạc Phong một bóng lưng mà anh ta không thể nào giữ được nữa.

Giờ phút này, cuối cùng anh ta cũng nhận ra Châu Thi Vũ đã hoàn toàn thay đổi.Nàng không chỉ không nghe theo sự sắp xếp của anh ta, hơn nữa còn khiến cho mọi người không thể hiểu nổi.Mọi người rời đi, Dương Vũ ngồi trên ghế tức giận:"Anh đã hối hận rồi sao?

Đừng cho là tôi không biết anh nghĩ cái gì.

Luôn mồm nói tất cả vì tôi nhưng rõ ràng anh vẫn không quên được Châu Thi Vũ.

Trong lòng anh còn có tôi không?"

"Câm miệng!"

Lạc Phong bị cô ta làm cho đau đầu, anh ta mạnh tay ném lịch trình lên bàn: "Nếu lần ghi hình này không thành công, em vĩnh viễn không bao giờ được làm diễn viên.

Đến lúc đó, đừng có bao giờ đến khóc lóc trước mặt tôi."

Đây là lần đầu tiên Lạc Phong tức giận với Dương Vũ."

Lạc Phong, anh thật sự thay đổi rồi.

Từ trước đến giờ, anh còn chưa bao giờ đối xử với em như vậy."

Cô ta che miệng khóc sướt mướt trông vô cùng đáng thương.
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 46


Nhìn dáng vẻ đó của cô ta, Lạc Phong đành bước đến an ủi:"Em đừng khóc nữa, vừa nãy là anh nặng lời, nhưng em hãy suy nghĩ thật kỹ, mỗi sắp xếp của anh đều là vì em, vì con của chúng ta.

Em đừng ngốc nữa, trong lòng anh làm sao có thể có người thứ hai chứ, trong lòng anh chỉ có em thôi."

"Chỉ là, em không được càn quấy như vậy nữa."

Lạc Phong ý vị sâu xa, liếc nhìn trợ lý của Dương Vũ đang đứng bên cạnh:"Chăm sóc Vũ thật tốt, nếu còn để xảy ra chuyện như vậy nữa thì cô lập tức từ chức cho tôi."

Lạc Phong rời đi rồi, Dương Vũ nghiến chặt răng.Thâyd ánh mắt cô ta loé lên vẻ thâm độc, trợ lý bên cạnh không dám hé răng nói nửa lời."

Dựa vào cái danh hiệu ảnh hậu cũ nát mà cũng dám tranh với tôi à?

Tôi sẽ khiến cho cô ta biến mất hoàn toàn khỏi giới giải trí."

Một nơi khác, Thẩm Mộng Dao đang cùng Châu Thi Vũ chuẩn bị chụp ảnh quảng cáo sản phẩm.

Nhiều năm như vậy, hai người vẫn luôn phối hợp ăn ý, mật thiết."

Nghĩ lại chuyện vừa rồi, trong lòng mình cảm thấy rất thoải mái.

Mặt Dương Vũ tái mét, đoán chừng bây giờ cô ta đang ôm Lạc Phong mà khóc đấy."

Thẩm Mộng Dao vui vẻ cười lớn rồi thở dài nói:"Rốt cuộc mình đã nhịn được đến ngày này.

Châu Châu, mình vui thay cho cậu."

Lô Thiên Huệ ở bên cạnh phụ hoạ theo:"Không sai, vừa nãy quá khí thế!"

"Mình chỉ làm những việc mình cho là đúng thôi.

Những năm qua, không phải mình nhẫn nhịn mà là cảm thấy không cần thiết làm như thế.

Bây giờ mình đã có ký do để tiếp tục kiên trì, nên mình sẽ không từ bỏ, mình sẽ dùng thực lực của bản thân để đứng vững."

Biệt thự Lan Đình.Châu Thi Vũ nằm cuộn trong lòng Vương Dịch xem tạo chí, bị tóc cô khẽ cọ vào mặt, nàng trầm giọng "hừ" một tiếng:"Đường đường là Chủ tịch của Thiên Duyệt, sao lại lôi thôi đến mức tóc lên hết mặt chị rồi chứ?"

"Em tưởng chị thích kiểu phụ nữ phong trần một chút."

Cô làm bộ sờ lên tóc, cố ý lấy thêm tóc vào mặt Châu Thi Vũ:"Như thế này chẳng phải rất đặc biệt sao?"

Bị cô chọc cười, Châu Thi Vũ buông tạp chí xuống, quay người ôm chặt cô, hai người cuộn nằm trên sofa, vô cùng thoải mái."

Thích, cho dù em có dáng vẻ gì chị đều thích."

"Thật sao?"

Cô đưa tay khẽ nâng cằm Châu Thi Vũ:"Nhưng chị sắp phải đi xa một tuần, em sẽ chăn đơn gối chiếc, nếu... em cô đơn mà không nhịn được thì phải làm sao bây giờ?"

"Em đang thầm ra ý cho chị phải không?"

Châu Thi Vũ híp mắt lại, tỏ vẻ nguy hiểm:"Đã như vậy, chị đành phải đóng gói mang em theo thôi."

"Em cầu còn không được."

Vương Dịch cười, ôm nàng chặt hơn."

Nhất Nhất, chị sẽ rất nhớ em."

Châu Thi Vũ dựa vào lòng ngực cô, thấp giọng nói.Dù hai người kết hôn chưa lâu, nhưng nàng đã quen ở cùng cô, quen lúc nào cũng nhìn thấy bóng dáng cô trong nhà, cảm giác an toàn này không ai có thể mang đến cho nàng.Nàng đã bắt đầu ỷ lại vào Vương Dịch rồi ."

Hay là chị nhắm mắt đi, nhớ thật kỹ dáng vẻ của em."

Cô khẽ nói rồi kéo tay Châu Thi Vũ đưa lên mặt mình.Bàn tay mềm mại, trắng nõn, chậm rãi sờ từng ngũ quan trên mặt Vương Dịch, khắc sâu cảm giác đó trong lòng."

Nhất Nhất, chị sẽ mãi không quên giây phút hạnh phúc này."

Sáng hôm sau, Thẩm Mộng Dao và Lô Thiên Huệ đã đến đón Châu Thi Vũ từ sớm.Nhìn thấy biệt thự xa hoa như thế, Lô Thiên Huệ không khỏi khiếp sợ:"Đã sớm nghe nói Thi Vũ là con gái lớn nhà họ Châu, bối cảnh hùng hậu, không ngờ..."

"Em ở đây đợi một chút, chị đi giúp Châu Châu xách đồ, nếu trong xe không có ai, bảo vệ sẽ đến hỏi."

Dặn dò xong, Thẩm Mộng Dao đi vào biệt thự.Vương Dịch từ đối diện đi đến.

Dù cô mặc áo sơ mi màu xám đơn giản và quần vải, nhưng vẫn khó che giấu khí chất vương giả trên người cô.

Cô thân mật kéo tay Châu Thi Vũ:"Hãy chăm sóc chị ấy thật tốt, hành lý tôi đã cho người đưa đến sân bay rồi."

"Chủ tịch Vương, cô yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Châu Châu."

Thẩm Mộng Dao vừa cười vừa nghĩ, cô vợ nhỉ của ngài không yếu đuối như vẻ bề ngoài đâu.

Sau này, chắc chắn ngài sẽ bị nàng ấy bắt nạt.Nhưng cô không dám nói lời này với Vương Dịch.

Hai người một trước một sau ra khỏi biệt thự cùng Lô Thiên Huệ lái xe rời đi.

Vương Dịch đungs trên ban công tầng hai, dặn dò cấp dưới:

"Chuẩn bị một chút, tôi muốn tặng chị ấy một niềm vui bất ngờ."

"Vâng, Chủ tịch."

Trợ lý đáp lời rồi lập tức đi làm.

Một giờ sau, mọi người đang ở sân bay, chờ Dương Vũ đang lững thững đến muộn.

Chỉ thấy cô ta đi giày cao gót, mặc váy màu hồng, giống hệt một con gà tây kiêu căng.

Vì muốn nổi bật, đúng là chuyện gì cô ta cũng dám làm.

"Lạc Phong, em đến rồi."

Dương Vũ ôm nhào vào ngực Lạc Phong.

Cô ta đắc ý hừ một tiếng, khoác chặt tay Lạc Phong.

"Người đã đến đủ rồi, lên đường thôi."

Lạc Phong xách hành lý lên, lại nhìn thấy Châu Thi Vũ không có hành lý, mà hành ký của Thẩm Mộng Dao và Lô Thiên Huệ không nhiều, lông mày anh ta hơi nhíu lại:

"Châu Thi Vũ, không phải cô lại muốn..."

"Lạc Phong, anh quan tâm cô ta làm gì?"

Cô ta không thích ánh mắt Lạc Phong nhìn Châu Thi Vũ.

Hai người đó chỉ cần nói với nhau một câu thôi cũng sẽ khiến cô ta cảm thấy không thoải mái.

Lúc này, sáu vệ sĩ cao lớn, mặc âu phục bước nhanh đến chỗ Châu Thi Vũ:

"Hành lý của cô đã được đưa lên máy bay trước rồi, cửa kiểm tra an ninh ở phía Đông, mời cô đi bên này."

Không đợi Châu Thi Vũ lên tiếng, Dương Vũ cười tủm tỉm nũng nịu với Lạc Phong:

"Lạc Phong, đây là anh sắp xếp cho em sao?

Quá tốt rồi, bằng không ở trên máy bay gặp được fan hâm mộ thì phải làm sao, anh đúng là chu đáo, chúng ta đi thôi."

Cô ta thích nhất là được mọi người vây xung quanh, nên lập tức tỏ vẻ vô cùng kiêu ngạo.

Lạc Phong lắc đầu, kéo cô ta lại:

"Không phải anh sắp xếp."

"Được."

Châu Thi Vũ bình tĩnh lên tiếng.

Nàng không hề nhìn bọn họ, đeo kính râm kên, rồi dẫn Thẩm Mộng Dao và Lô Thiên Huệ đi.

Dương Vũ tức giận dậm chân:

"Cô ta."

"Châu Thi Vũ không phải người như vậy, có thể là người nhà họ Châu sắp xếp, chúng ta đi thôi."

Lạc Phong ý tứ sâu xa nhìn theo bóng lưng Châu Thi Vũ, lo lắng trong lòng dần dần tăng lên.

Mấy ngày nay, Châu Thi Vũ thật sự thay đổi quá lớn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, anh kucs nào cũng như người trên mây.

Dương Vũ thì càng ghen tị ra mặt, cho rằng Lạc Phong quan tâm đến thái độ của Châu Thi Vũ với anh ta, có cơ hội là lấy cớ trút giận.

Lên máy bay, cô ta phát hiện không thấy bóng dáng Châu Thi Vũ đâu:

"Cô ta đâu?"

Cô ta chỉ vào một tiếp viên hàng không, vênh váo tự đắc hỏi.

Căn cứ tôn chỉ phục vụ, tiếp viên hàng không dịu dàng trả lời:

"Hành trình của vị khách này tạm thời có thay đổi, cô ấy đã huỷ bỏ chuyến này rồi."

"Cái gì?"

Lạc Phong vội gọi điện thoại cho Châu Thi Vũ, lại là Thẩm Mộng Dao nghe điện thoại:

"Các cô huỷ bỏ chuyến bay rồi sao?

Chuyện lớn như thế, sao lại có thể tự tiện quyết định?

Nếu Châu Thi Vũ dám huỷ lần quay này, tôi sẽ không bỏ qua cho cô ta, cô ta ở đâu?"

Anh ta tưởng Châu Thi Vũ chỉ đi lối riêng đặc biệt, không ngờ nàng lại không lên máy bay.

Nếu nàng giở quẻ, chẳng phải sẽ khiến Hoàng Huy bịn hị mất thể diện sao?

"Lạc tổng, anh yên tâm, Thi Vũ chỉ ngồi máy bay riêng thôi, hơn nữa sẽ đến sớm hơn mọi người một tiếng."

Trên thực tế, mới đầu họ cũng muốn đặt trước khoang hạng nhất, nhưng mà không đặt được.

"Cũng không phải, nhưng bây giờ danh tiếng của Thi Vũ ngày càng lớn, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì, làm sao tham gia quay chương trình thực tế được, đúng không?"

Nói xong, Thẩm Mộng Dao cũng cúp luôn điện thoại, căn bản không cho Lạc Phong cơ hội phản ứng.

Lô Thiên Huệ ở bên cạnh mở to mắt, đây là lần đầu tiên cô ấy được hưởng đãi ngộ như vậy.

Chuyên cơ, vệ sĩ, còn thêm cả đồ vật xa hoa trong máy bay:

"Chị Dao, nhà họ Châu có thực lực như thế, sao chị Thi Vũ còn muốn làm nghệ sĩ?"

Làm nghề này, cô rất rõ nhiều thiên kim tiểu thư chỉ là vui chơi thôi, nên gia đình đầu tư để họ diễn chơi.

Mà diễn viên có thực lực, bối cảnh lợi hại như Châu Thi Vũ, nếu không phải bị Lạc Phong làm trì hoãn mấy năm, thì danh tiếng cô ấy đã vươn xa hơn trong giới rồi.

"Chuyện này...

đúng là nhà họ Châu rất có thực lực, nhưng hôm nay những thứ này..."

Thẩm Mộng Dao vừa nói được nửa câu, cửa máy bay được mở ra.

Vương Dịch toàn thân dát đầy hàng hiệu cao cấp đi đến, đôi mắt đen sắc lạnh, vẻ kiêu ngạo trên khuôn mặt xinh đẹp như có như không, quanh người tàn ra khí thế lạnh lùng, nhưng khi thấy Châu Thi Vũ, sự kiêu ngạo lập tức biến mất.

Môi mỏng nhếch lên mỉn cười, cô đi đến nắm tay Châu Thi Vũ:

"Chị ăn cơm trưa chưa?"

Giọng điệu quen thuộc và thái độ thân mật như thế, hai người đứng cạnh nhau như một bức tranh.

"Chưa, chị đang chờ em, chị biết là em sẽ đến."

Châu Thi Vũ khoác tay lên tay cô, hai người cùng sánh bước đi vào phía sau máy bay.

Họ luôn là người hiểu tâm ý đối phương nhất.

Nhìn hành động thân mật của họ, Lô Thiên Huệ bối rối.

Cô không hoa mắt nhận nhầm chứ?

Người phụ nữ vừa nãy hình như là Chủ tịch của Thiên Duyệt, người quyền lực nhất giới showbiz.

Không ngờ cô có cơ hội được nhìn thấy cô ấy ở khoảng cách gần như vậy, hơn nữa quan hệ giữa cô ấy và Thi Vũ hình như không bình thường:

"Chị Dao, chị véo em một cái, không phải em đang nằm mơ chứ?

Vừa rồi là...

Vương...

Dịch sao?"

"Chị không cần véo em, không phải em đang nằm mơ đâu.

Hôm nay tất cả đều là do cô ấy sắp xếp cho Châu Châu, hai chúng ta chỉ hưởng sái mà thôi."

Thẩm Mộng Dao giải thích.

Lô Thiên Huệ bỗng nhiên nghĩ đến điều gì:

"Chẳng lẽ ngay cả Vương Dịch cũng bị quy phục dưới váy Châu Thi Vũ, muốn theo đuổi chị ấy sao?"

"Chính xác mà nói, cô ấy là đang cưng chiều vợ mình."

Một câu khiến đầu óc Lô Thiên Huệ trống rỗng, lỗ tai ù đi.

Nghệ sĩ mà Lạc Phong để cô ta phụ trách lại là phu nhân Chủ tịch của Thiên Duyệt.

Hơn nữa họ lại còn để cho cô giám sát chị ấy, cản trở con đường tái xuất của chị ấy.

Trời ạ, có lầm hay không?

Người phụ nữ của Vương Dịch muốn đóng phim chỉ cần một câu nói thôi sao...

Ở trước mặt đế quốc giải trí như Thiên Duyệt, Hoàng Huy căn bản chẳng là gì cả.

"Dương Vũ vẫn luôn lo lắng Thi Vũ sẽ tái hợp với Lạc Phong?"

Lô Thiên Huệ ho khan hai tiếng, hai người này căn bản không thể so sánh với nhau.

Nếu Dương Vũ biết thân phận của Thi Vũ bây giờ, đại khái sẽ ghen tị đến ngất đi.

Thẩm Mộng Dao nín cười:

"Chị cũng chờ ngày mọi chuyện công khai, muốn nhìn vẻ mặt họ một chút."

Cô chú ý đến ánh mắt của Lô Thiên Huệ, nhìn bốn phía một chút.

"Khi Lạc Phong chạy theo Dương Vũ, Châu Châu tổn thương rất sâu sắc.

Lúc đi đến uỷ ban, cậu ấy đã gặp được Vương Dịch, hai người họ hợp nhau nên đã đăng ký kết hôn ngay cùng ngày, nhưng Châu Châu tạm thời chưa muốn công khai chuyện này.

Hôm nay em được đưa lên chuyến bay này, cũng đủ chứng minh Châu Châu tin tưởng em, hi vọng em suy nghĩ kỹ một chút, xem rốt cuộc nên đứng về phía nào."

Thẩm Mộng Dao ý tứ sâu xa, vỗ vỗ bả vai Lô Thiên Huệ, rồi đi xem lịch trình quay phim lần này.

Đám người Lạc Phong không nể mặt Châu Thi Vũ, không cho nàng cơ hội tái xuất.

Lần này ra ngoài quay, chắc chắn sẽ gặp khó khăn trùng trùng, thân là trợ lý Châu Thi Vũ tin tưởng nhất, cô nhất định ohair nắm bắt thời cơ.

Lô Thiên Huệ đứng sững ở đó thật lâu, rồi mới đi đến bên cạnh Thẩm Mộng Dao:

"Chị Dao, em biết mình nên làm thế nào.

Sau này mặc kệ xảy ra chuyện gì, em đều sẽ ủng hộ chị Thi Vũ, xin chị hãy tin tưởng em."

Thẩm Mộng Dao hờ hững ừ một tiếng, không nói gì, chỉ giao một tư liệu khác cho cô.

Lô Thiên Huệ vội vàng nhận lấy, hai người bận tối mắt tối mũi.

Ở chỗ ngồi riêng biệt phía trước, Châu Thi Vũ nép vào cánh tay Vương Dịch.

Nàng rõ ràng hơn bất cứ ai, lúc này thời gian họ ở bên nhau ít ỏi đến mức nào:

"Thật ra chị có thể chăm sóc tốt bản thân."

"Em không nỡ xa chị.

Huống hồ, du lịch thế này rất có ý nghĩa."

Vương Dịch nâng cằm nàng lên, hôn nhẹ.

"Nhất..."

Châu Thi Vũ dịu dàng hôn lại.

Nếm được mùi vị ngọt ngào của Châu Thi Vũ, Vương Dịch buông ra:

"Sau khi tới sẽ có rất nhiều việc phải làm, chị ngủ trước một lát đi."

"Vì đi theo giúp chị, em đã gác lại bao nhiêu công việc?"

Châu Thi Vũ hỏi cô.

"Em cũng là tiện đường đi công tác... chị yên tâm đi."

Cô nhẹ giọng an ủi.

Vì nàng, có làm gì cô cũng can tâm tình nguyện.

Mà trên một máy bay khác, Dương Vũ hết sức tức giận.

Cô ta không ngừng noiir cáu với tiếp viên hàng không, kéo theo sự chú ý của không ít hành khách.

"Được rồi, đừng làm khó các cô ấy nữa, sắp hạ cánh rồi, em hãy yên tĩnh một chút đi."

Lạc Phong cố gắng kéo cô ta:

"Ngộ nhỡ có người nhận ra em thì sao?"

Vừa dứt lời, đã nghe thấy có tiếng người kêu lên:

"Đây không phải là Dương Vũ sao?"

"Ai?

Ngôi sao nữ hạng ba làm người thứ ba đó phải không?"

Mọi người lập tức nhìn về hướng này, còn có người dơ điện thoại lên chụp ảnh, Dương Vũ vừa tức vừa buồn bực:

"Đều tại anh, tại sao em không thể ngồi máy bay riêng chứ?

Em đang mang thai, còn phải ngồi cùng những người này ở khoang thương gia."

"..."

Lạc Phong bị cô ta trách mắng một trận, tâm trạng cũng không tốt lắm, anh ta ghi món nợ này lên đầu Châu Thi Vũ.

Khi đi cùng anh ta, có khi nào Châu Thi Vũ rêu rao như thế đâu?

Xem ra nàng cố ý muốn để anh ta chú ý đến nàng, muốn tìm thời gian tâm sự.

Châu Thi Vũ và Vương Dịch đến sớm một tiếng, Thẩm Mộng Dao và Lô Thiên Huệ đều cảm thấy hết sức nhẹ nhõm.

Dù làm thêm trong quá trình bay, nhưng không có ai làm phiền các cô, mọi việc tiến hành vô cùng thuận lợi.

Ngược lại người của Lạc Uyển Nhi - chị gái của Lạc Phong phái đến sốt ruột đến đỏ mắt.

Khi thấy Châu Thi Vũ một thân một mình dẫn theo trợ lý và người đại diện xuất hiện, trong lòng Lạc Uyển Linh hơi hồi hộp.

Chẳng lẽ mánh khoé đã bị Châu Thi Vũ nhìn ra, nàng xuất hiện sớm lac có ý gì?

Trong lòng đủ loại lo nghĩ, cô ta đi về phía Châu Thi Vũ.

"Châu Thi Vũ, đã lâu không gặp."

Vóc người cô ta cao gầy, mặc bộ đầm vest kẻ caro đen trắng.

Lạc Uyển Nhi từng là người mẫu quốc tế, dáng người vẫn rất thướt tha, lời nói cử chỉ đều lộ vẻ kiêu kì.

Nhưng cách đối nhân xử thế của Châu Thi Vũ nhẹ nhàng như nước, nàng vẫn đeo kính râm, chẳng thèm để ý đến Lạc Uyển Nhi, sau khi bình tĩnh "Ừ" một tiếng thì không nói gì thêm nữa.

Phản ứng như vậy khiến Lạc Uyển Nhi không nhìn thấu ý nghĩ của nàng.
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 47


Không vội về khách sạn, cũng không vội hỏi lịch trình tiếp theo, mà Lạc Uyển Linh không biết chuyện gì xảy ra trên máy bay của bọn họ.

Nói vòng vo một hồi, Lạc Uyển Linh bất đắc dĩ tháo mắt kính xuống, nhìn Châu Thi Vũ với ánh mắt sâu xa: "Mấy năm không gặp cô vẫn xinh đẹp như vậy, em trai tôi không nhìn lầm người, chỉ có điều... tôi nghe được một số tin đồn."

Châu Thi Vũ quan sát thái độ của Lạc Uyển Linh.Người của nhà họ Lạc vẵn luôn rình rập chuyện kết hôn của nàng với Lạc Phong.

Ngày hôm nay cố ý nói nhiều như vậy, đơn giản là vì đã đọc được tin tức, biết được nàng đã hoàn toàn trở mặt với Lạc Phong, vậy thì việc quay show lần này rất có thể cũng là chủ ý của Lạc Uyển Linh.So với Dương Vũ kiêu căng kia thì Lạc Uyển Linh có đầu óc và thủ đoạn lợi hại hơn nhiều."

Bây giờ truyền thông phát triển, chuyện tốt không ra cửa, chuyện xấu truyền xa ngàn dặm."

Châu Thi Vũ ám chỉ điều gì đó, thế nhưng Lạc Uyển Linh không tiếp lời của nàng, mà cười rất tự nhiên thoải mái, trong giọng điệu còn mang theo vẻ khinh thường, giống như nhà họ Lạc không có người con dâu như Châu Thi Vũ cũng không sao cả."

Bây giờ, người trẻ tuổi chia tay rồi quay lại cũng là chuyện bình thường, đặc biệt là những người ở trong giới giải trí hỗn loạn như chúng ta.

Lạc Phong là người đàn ông tâm huyết với sự nghiệp, điều em ấy cần chính là một người phụ nữ có thể đứng phía sau hỗ trợ, san sẻ giúp cho em ấy, mối quan hệ giữa cô và nhà họ Châu ầm ĩ như vậy, hai người chia tay cũng là chuyện tốt đối với Lạc Phong, nếu như cô thật sự yêu em ấy, không bằng chúc phúc cho em ấy với Vũ."

Thẩm Mộng Dao ở bên cạnh nghe vậy thì nổi trận đùng đùng, đây là những lời mà con người nên nói sao?Sao lại có người có da mặt dày đến thế chứ!Rõ ràng Lạc Phong là người có lỗi trước, vậy mà bây giờ lại đẩy hết trách nhiệm lên Châu Thi Vũ , chẳng lẽ Châu Thi Vũ vẫn còn bám lấy Lạc Phong không buông tha sao?Sau khi Lạc Uyển Linh nhận được một cuộc gọi thì sắc mặt lập tức thay đổi, căn dặn cấp dưới dẫn Châu Thi Vũ đi đến phòng nghỉ trước sau đó dẫn theo hai trợ lý đi tới một lối ra khác ở sân bay.Nhìn có vẻ cô ta đang chuẩn bị đi đón người."

Chuyến bay của Lạc Phong phải còn hơn nửa tiếng nữa mới hạ cánh, hơn nữa bọn họ sẽ ra lối cửa VIP, cô ta đi gặp ai vậy?"

Châu Thi Vũ chớp chớp mắt: "Ai mà biết."

Nụ cười của nàng ấm áp như gió xuân, hoàn toàn không hề để ý đến hai chị em nhà họ Lạc, cũng không quan tâm đến những lời uy hiếp lúc nãy của Lạc Uyển Linh, nhấc chân đi về phía phòng nghỉ.

Còn Lạc Uyển Linh thì nhận được tin Chủ tịch Vương của giải trí Thiên Duyệt cũng đến đây công tác, đúng lúc cũng sắp tới thời gian hạ cánh, cô đương nhiên muốn đi gặp mặt cô một lần, giả sử có thể tạo được mối quan hệ với giải trí Thiên Duyệt , còn sợ Dương Vũ không nổi tiếng sao?

Đến lúc đó, sẽ không cần để ý đến những nhân vật nhỏ như Châu Thi Vũ nữa.

Nhưng người của cô ta chỉ có thể hỏi thăm được đại khái tin tức, đợi đến khi cô ta chạy đến lối ra VIP, Vương Dịch đã ngồi vào xe đi đến khách sạn rồi, hơn nữa cô còn đang gọi video nói chuyện với cô vợ yêu của mình.

Trên màn hình, cô mặc một chiếc váy màu xám tím thẳng tấp cao quý, đôi môi mỏng hơi mím lại, trong ánh mắt ẩn chứa sự dịu dàng rất rõ ràng.

"Bây giờ đã là buổi chiều rồi, chắc là hôm nay chị không có cảnh quay nào đâu nhỉ?"

"Chắc là không."

Châu Thi Vũ nhìn đồng hồ, quan tâm hỏi cô:

"Còn em thì sao, đi làm việc luôn à?"

Con ngươi Vương Dịch dần trầm xuống:

"Ngày hôm nay chắc em sẽ về muộn, chị không cần đợi em.

Nghỉ ngơi sớm đi, nếu có thời gian em sẽ qua đó thăm chị."

Châu Thi Vũ không nghĩ nhiều ý nghĩa trong câu nói này.

Nàng gặt đầu, trước kia bọn họ quay lại đầy thì nàng đã cúp điện thoại.

Lạc Uyển Linh đã đi đón Lạc Phong và Dương Vũ, thế nhưng vẻ mặt của cô ta vẫn không vui:

"Chỉ thiếu chút nữa là mình đã gặp được cô ấy rồi!"

"Chị, rốt cuộc chị đang đợi ai vậy?

Vũ ngồi máy bay lâu, cần phải nghỉ ngơi, chúng ta trở về trước, còn người nào đó thì chị gọi điện thoại hẹn cô ta lần nữa, không được sao?"

"Em thì biết cái gì?

Đó chính là Chủ tịch giải trí Thiên Duyệt , chị căn bản không thể điều tra ra số điện thoại của cô ta."

Lạc Uyển Linh lắc đầu nhìn Dương Vũ, nếu không phải vì thấy cô ta đang mang thai, sao cô có thể tiếp nhận một người em dâu chỉ biết nhõng nhẽo như vậy chứ.

Những lời lúc nãy chỉ là nói với Mạn Nhu, ở sâu trong lòng Lạc Uyển Linh vẫn cảm thấy Dương Vũ không bằng Mạn Nhu, nhưng chuyện đã đi đến bước này, coi như vì mặt mũi của nhà họ Lạc, cô không thể để cho Châu Thi Vũ tái xuất thành công.

Dương Vũ đứng bên cạnh nhìn thấy dáng vẻ ung dung của Châu Thi Vũ, cơn tức ở trên đường vẫn chưa tiêu tan:

"Chị Uyển Linh, em rất nhớ chị, tối nay em có thể đi tới chỗ chị không?"

Trong lòng Thẩm Mộng Dao cười lạnh, cô ta cho rằng bản thân thật sự là vợ của Lạc Phong rồi sao?

Thật đúng là đồ không biết xấu hổ.

Lạc Uyển Linh ra vẻ hiểu ý, nắm ta cô ta:

"Đương nhiên là được, chị có rất nhiều chuyện muốn nói với em...

Châu Thi Vũ , phòng khách sạn đã được đặt cho các cô rồi, cô một phòng, hai người bọn họ một phòng, có vấn đề gì không?"

Giống như ngay từ đầu đã không có ý định để Dương Vũ ở bên ngoài.

Nghe sự sắp xếp như vậy, Dương Vũ rất vui mừng:

"Chị Uyển Linh, chị đối xử với em thật tốt, em không quen ngủ trên giường khách sạn."

Lạc Uyển Linh mỉm cười, nắm tay Dương Vũ, dù sao thì bây giờ bọn họ cũng chung một kẻ thù, đó chính là Châu Thi Vũ .

Bất kỳ người nào gây bất lợi cho Hoàng Huy và Lạc Phong đều không thể ở lại trong giới showbiz này, lần này để cô thay mặt em trai cô trút giận.

Chẳng qua chỉ là một Ảnh hậu đã hết thời, còn có thể làm gì chứ?

Nơi này chính là địa bàn của Lạc Uyển Linh cô, cô sẽ làm cho Châu Thi Vũ vĩnh viễn không thể tiến vào giới diễn viên nửa bước.

Châu Thi Vũ bình tĩnh gật đầu, cầm túi xách của mình lên:

"Tôi biết rồi."

Ngoại trừ ba chữ này, nàng cũng không để ý đến bọn họ, trực tiếp dẫn Thẩm Mộng Dao và Lô Thiên Huệ rời khỏi tầm mắt của mọi người.

"Chị Uyển Linh, chị xem cô ta thật quá đáng, lạnh lùng...

Trên đường còn cố ý vứt bỏ chúng em, lợi dụng gia cảnh nhà họ Châu, ngồi máy bay tư nhân!"

Dương Vũ nhân cơ hội này, không ngừng lên tiếng tố cáo.

"Máy bay tư nhân?"

Lạc Uyển Linh hơi thay đổi sắc mặt, thầm ghi nhớ chuyện này trong lòng:

"Được rồi, các em cũng đã mệt rồi, chúng ta trở về rồi nói."

Châu Thi Vũ cũng không trực tiếp rời khỏi sân bay mà đứng ở cửa bãi đậu xe.

Ba phút sau, xe do Vương Dịch phái tới vững vàng đỗ lại trước mặt bọn họ.

Tài xế là người dân bản địa, nói tiếng Anh rất lưu loát:

"Cô Châu, mời cô lên xe."

Châu Thi Vũ nhẹ nhàng mỉm cười đáp lại, bước những bước đi như một nữ hoàng.

Trên đường đi đến nơi ở, Lô Thiên Huệ nhận được một tin tức.

"Trợ lý của Lạc Uyển Linh đã mua chuộc người quay phim quay cho chị Thi Vũ, muốn anh ta bỏ thuốc vào trong đồ uống của chị ấy, đến giờ nghỉ sẽ động tay động chân với chị ấy, sau đó sẽ quay video phát tán ra bên ngoài...

Quả thật không phải là con người mà!"

Châu Thi Vũ quay đầu:

"Sau đó thì sao?"

Lạc Uyển Linh đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm rồi, công ty làm ăn cũng khá tốt, tuyệt đối không thể chỉ dựa vào những thủ đoạn vặt vãnh này.

"Tìm thêm lý do để thay em thành người khác, truyền tin này vào trong nước, nói em là vì muốn nhanh nổi tiếng, ngay cả người quay phim cũng dụ dỗ, như vậy sẽ không có đạo diễn nổi tiếng nào tìm đến em nữa."

Thẩm Mộng Dao tức giận siết chặt điện thoại:

"Cũng may Phì Phì đã về phe chúng ta, nếu không thì.."

Sắc mặt Châu Thi Vũ thâm trầm, nàng biết chuyến đi lần này sẽ tràn đầy nguy hiểm, thế nhưng không ngờ thủ đoạn của cô ta lại dơ bẩn như vậy.

"Châu Châu, bây giờ chúng ta nên làm gì đây?"

"Nếu như Dương Vũ đã tìm được nguồn viện trợ từ bên ngoài, vậy thì chúng ta cũng đi tìm."

Nàng nói xong thì lấy điện thoại ra, nhìn vào những dãy số trong danh bạ, rơi vào trầm tư.

"Thế nhưng chúng ta có thể tìm ai đây?

Việc quay chương trình thực tế lần này đều do một tay công ty Lạc Uyển Linh phụ trách, ngoại trừ tổ đạo diễn, toàn bộ những công nhân viên và trợ lý khác đều là người của cô ta."

Lô Thiên Huệ rất muốn biết Mạn Nhu có át chủ bài gì, cũng rất muốn nhìn thấy mấy người Dương Vũ tức giận như thế nào khi thấy kế hoạch của bọn họ không thành công.

"Lúc trước khi nhận mấy bộ phim của đạo diễn quốc tế, chị có quen biết một số người bạn, bây giờ đều đã là những ngôi sao lớn, đạo diễn lớn trong giới điện ảnh quốc tế rồi.

Chị chỉ đang suy nghĩ, chỉ vì chút chuyện nhỏ này có đáng để phiền đến họ không?"

Sau khi xuống xe, Lô Thiên Huệ nhìn trang viên biệt thự ở trước mắt mà ngẩn ngơ:

"Chúng ta ở đây sao?"

Cô biết Vương Dịch giàu có, nhưng không ngờ cô lại giàu đến như vậy!

Ở nước ngoài mà có một trang viên như thế này, phải là người có quyền lực đến chừng nào mới làm được.

Thẩm Mộng Dao ở bên cạnh phụ họa:

"Đây mới thật sự kinh hỷ."

Vương Dịch bước từ trên tầng xuống, giống quý tộc ở thế kỷ mười mấy, cô dừng bước trước mặt Châu Thi Vũ , nở nụ cười dịu dàng, nắm nàng:

"Em vẫn luôn đợi chị."

"Chẳng phải em nói còn có chuyện phải làm, tối mới về được sao?"

Châu Thi Vũ nghiêng đầu ôm cánh tay cô giống như làm nũng:

"Chỉ có điều như vậy càng tốt, chị có thể ở bên cạnh em lâu hơn một chút."

"Cả đời này chị phải luôn ở bên cạnh em, không phải chỉ một đêm nay..."

Trọng điểm trong câu nói của cô hoàn toàn đặt vào chữ một đêm này.

Châu Thi Vũ nở nụ cười quyến rũ, cùng Vương Dịch sánh vai đi vào cánh cửa chính của biệt thự.

Tiếp sau đó có người giúp việc đi về phía Thẩm Mộng Dao và Lô Thiên Huệ:

"Cô chủ đã sắp xếp phòng cho hai cô rồi, mời hai người đi theo tôi."

"Không nghĩ tới ngay cả chúng ta cũng được đãi ngộ tốt như vậy!"

Tiêu Dĩnh hâm mộ nói:

"Châu Thi Vũ quá hạnh phúc rồi, mắt tên Lạc Phong kia đúng là bị mù mà."

"Đừng nhắc đến tên người đàn ông cặn bã đó ở đây, sẽ làm ảnh hưởng đến tâm trạng của Thi Vũ."

Thẩm Mộng Dao biết trong lòng Châu Thi Vũ hoàn toàn đã không còn bóng dáng của Lạc Phong nữa.

Thế nhưng khi nghe thấy cái tên mình chướng mắt, chắc chắn sẽ cảm thấy rất khó chịu.

Lô Thiên Huệ nghiêm túc gật đầu:

"Qua ngày hôm nay, hành động của hai người bọn họ quá ngu ngốc, em sẽ không nhắc lại nữa."

Trong biệt thự, Châu Thi Vũ đang mặc đồ ngủ bằng lụa, ngồi trên thảm đọc tạp chí.

"Ăn cơm thôi."

Vương Dịch đặt thức ăn lên bàn trà, sau đó bế nàng ngồi lên ghế sofa.

Khóe miệng Châu Thi Vũ nhếch lên vì động tác dịu dàng của cô:

"Nếu như em cứ nuông chiều chị như vậy, sau này chị sẽ càng coi trời bằng vung."

"Không sao, em chính là muốn chị coi trời bằng vung."

Cô hôn lên trán nàng.

Hai người hưởng thụ khoảng thời gian ăn tối ngọt ngào trong phòng khách

"Mình đã phái người đi điều tra, người tham gia việc quay chương trình lần này gần như đều là người của Lạc Uyển Linh, cậu cần mình làm gì không?"

Cô không can thiệp vào kế hoạch của Châu Thi Vũ , mỗi lần đều lắng nghe ý kiến của nàng, không hề giống một vị vua đứng đầu giới giải trí.

Ở trước mặt Châu Thi Vũ, cô chỉ là một người phụ nữ bình thường yêu thương vợ mình nhất.

"Cho dù công ty của Lạc Uyển Linh phụ trách việc quay, nhưng cũng sẽ có người phụ trách khác, ví dụ như tổng đạo diễn là ai..."

Châu Thi Vũ nhìn về phía Vương Dịch.

"Như chị mong muốn, em sẽ chuẩn bị mọi thứ thật tốt."

"Cảm ơn vợ yêu."

"Cảm ơn em như thế nào?"

Vương Dịch mỉm cười với Châu Thi Vũ:

"Chúng ta đều tắm rửa xong rồi..."

"Nhưng mà chị vẫn chưa ăn cơm xong."

Châu Thi Vũ chép miệng, cúi đầu mỉm cười.

Bên tai là tiếng nói tràn đầy tình tứ mê hoặc của Vương Dịch:

"Không sao, em đợi chị tiêu hóa xong rồi sẽ ăn chị."
____________________________________
Lạc Uyển Linh đã sắp xếp xong người đối phó với Châu Thi Vũ, sau đó cúp máy, trở về bàn ăn.

Cô ta đã sắp xếp một nhà hàng có bầu không khí ấm áp ở gần đó nhất để chiêu đãi Dương Vũ cũng vì nể mặt Lạc Phong, mặc dù ở trong nước xảy ra nhiều vụ bê bối như vậy, thế nhưng dường như Lạc Uyển Linh không hề để tâm đến, điều này làm cho Dương Vũ cực kì vui vẻ.

Cho dù Châu Thi Vũ có diễn xuất tốt đến đâu, cô ta mãi mãi cũng không chiếm được Lạc Phong.

"Chị Uyển Linh, ngày hôm nay thật sự quá hả giận rồi."

Dương Vũ cười híp mắt nói.

"Hả giận?"

Lạc Uyển Linh nở nụ cười:

"Em sẽ không cho rằng chị cố ý sắp xếp một bố cục lớn như vậy, để cho em và Châu Thi Vũ cùng nhau tham gia chương trình thực tế, là vì muốn giúp em hả giận chứ?"

"...Em!"

Nụ cười trên khuôn mặt Dương Vũ dần dần rút đi, biết mình nói sai, cô vội vàng đổi giọng:

"Châu Thi Vũ đã nhiều lần làm tổn thương Lạc Phong và công ty, em thật sự rất tức giận, cho nên mới không biết lựa lời mà nói.

Chị Uyển Linh, chị đừng để bụng nhé."

Lạc Uyển Linh ho khan, đặt đũa xuống:

"Vũ, bây giờ em đang mang thai con của Lạc Phong, cũng xem như là người một nhà với chúng ta rồi.

Em yên tâm, chuyện giữa em ấy với Châu Thi Vũ đã là quá khứ rồi, bây giờ chỉ có em mới là con dâu được nhà họ Lạc chúng ta thừa nhận.

Thế nhưng em phải nhớ kỹ, Châu Thi Vũ không phải là một người đơn giản như vậy, muốn hoàn toàn cắt đứt con đường phía trước của cô ta, chúng ta tuyệt đối không thể xem thường."

"Vậy... chúng ta phải làm như thế nào?"

Dương Vũ nghe thấy trong giọng nói của Lạc Uyển Linh tràn đầy bất mãn với Châu Thi Vũ, trong lòng cô lại dâng lên một tia hy vọng.

"Em cứ yên tâm quay chương trình, chị đã sắp xếp mọi thứ cho em, việc quay show lần này chỉ có thái độ của một người là chị không thể nào khống chế được, đó chính là tổng đạo diễn Nasha, chị đã sắp đặt một cái bẫy để cho Châu Thi Vũ mất mặt, sau đó sẽ dùng áp lực của dư luận buộc Châu Thi Vũ phải rút lui, cuối cùng ở trong chương trình thực tế này, chỉ còn lại một mình em là khuôn mặt châu Á xuất hiện trong đó."

"Thật không chị?"

Dương Vũ vui vẻ nói.

"Ừ, em yên tâm, những sự sắp đặt này cũng vì giải thưởng Ảnh hậu mà em có thể nhận được vào tháng 10 này, chị và Lạc Phong sẽ ngăn cản Châu Thi Vũ tái xuất bằng mọi giá."

Chỉ cần là chuyện mà Lạc Uyển Linh cô muốn làm thì không có chuyênn gì cô ta không thể làm được.

Ngược lại cô ta muốn xem, mấy năm không gặp, rốt cuộc Châu Thi Vũ có bản lĩnh bao nhiêu.

Ngày hôm sau chính là ngày gặp mặt tổ đạo diễn, bởi vì cuộc hợp tác truyền hình và điện ảnh mang tính quốc tế lần này, cho nên những người có mặt ở đây đều là diễn viên và đạo diễn vô cùng nổi tiếng ở trong nước và ngoài nước, đặc biệt là tổng đạo diễn Nasha, bà đã từng làm đạo diễn cho bộ phim tài liệu đạt được những giải thưởng lớn, lần này bà nhận đạo diễn cho chương trình thực tế lần này là vì nể mặt bên nhà đầu tư thôi.

Ở trước mặt bà, Lạc Uyển Linh căn bản không có chỗ lên tiếng.

Nếu như không phải vì thì trường Trung Quốc cần hai nữ diễn viên Trung tham gia, đúng lúc Lạc Uyển Linh nắm bắt được tin tức nhanh chóng, đi trước một bước nói chuyện hợp tác với bọn họ, thì cô ta cũng sẽ không có cơ hội như thế này.

Chương trình thực tế lần này có không giống với những chương trình thực tế gây cười khác, mục đích của chương trình thực tế lần này chính là quay trạng thái các diễn viên ở hậu trường trước khi lên sân khấu, cũng lắp đặt rất nhiều cửa ải đặc biệt, chỉ dựa vào một diễn viên hạng ba như Dương Vũ, căn bản không có tư cách để được chọn.
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 48


Lúc báo danh, Lạc Uyển Linh đã động tay động chân trên video, lấy đoạn video diễn thử của Châu Thi Vũ rồi tăng việc làm mờ đi, giả mạo video diễn thử của Dương Vũ.

Như vậy mới có thể để cho Dương Vũ có tư cách tham gia diễn xuất.Những chuyện này, ngoại trừ Lạc Uyển Linh thì trước mắt không có ai biết chuyện này.Thế nhưng trên đời này không có bức tường nào là không lọt gió, tin tức đó rất nhanh đã bị người của Vương Dịch đào được, cô lập tức gửi qua điện thoại của Thẩm Mộng Dao.Lúc các cô chuẩn bị bước vào phòng hội nghị, Thẩm Mộng Dao đã đọc được tin này, vội vàng kéo Châu Thi Vũ đưa điện thoại cho nàng xem:"Bọn họ quả thực không có giới hạn."

Châu Thi Vũ lắc đầu, nàng cũng không nghĩ tới bọn họ lại vô liêm sỉ như thế:"Không cần chúng ta nhúng tay, sớm muộn gì diễn xuất của cô ta cũng sẽ bị vạch trần."

Không phải Châu Thi Vũ quá tự phụ, mà bởi vì nàng hiểu rõ trình độ diễn xuất của Dương Vũ, bị phát hiện là chuyện sớm muộn, nhưng không biết đến lúc đó Lạc Uyển Linh sẽ thay cô ta dàn xếp thế nào thôi."

Chúng ta đi vào thôi, giả vờ như không biết gì cả."

Vở kịch này phải diễn đến mức cao trào rồi đảo ngược lại mới thú vị nhất.Hơn nữa trong tay nàng có thẻ bài mà Lạc Uyển Linh không hề hay biết.

Tổng đạo diễn lần này chính là Nasha, bà ấy có quan hệ khá thân thiết với nàng, đã từng hợp tác với nàng hai bộ phim, có thể nói Nasha chính là người đã giảng dạy cho Châu Thi Vũ nhiều điều trên con đường diễn xuất.

Mà lúc Châu Thi Vũ tuyên bố rút lui, Nasha đã nhiều lần gọi điện, muốn nàng ra nước ngoài phát triển, thế nhưng Châu Thi Vũ đều từ chối khéo.Có một mối quan hệ như vậy, nàng còn sợ điều gì nữa chứ.Lúc Vương Dịch nói cho nàng biết thân phận của tổng đạo diễn, nàng cũng không ngờ mình lại may mắn đến thế.Nàng đẩy cánh cửa, phát hiện hai chị em Lạc Phong và Lạc Uyển Linh đã ngồi ở đó trò chuyện với phó đạo diễn Jason từ rất lâu rồi.Thẩm anh thấp giọng nói: "Chúng ta không đến trễ, là do bọn họ cố ý sắp xếp để cho chúng ta đến sai giờ."

Châu Thi Vũ gật đầu, kéo ghế một cách trang nhã, ngồi đối diện bọn họ.Sau khi Jason nhìn thấy Châu Thi Vũ, mắt ông sáng lên.

Ông ta không chỉ chú ý đến khuôn mặt xinh đẹp của Châu Thi Vũ , mà cả thái độ không hề kinh sợ của nàng, ông ta rất muốn biết dưới khuôn mặt bình tĩnh như nước kia sẽ có lực bùng phát như thế nào?"

Vị này là?"

Ông nhìn về phía Lạc Uyển Linh.Đúng như trong kế hoạch, Lạc Uyển Linh mỉm cười đáp: "Cô ấy là Châu Thi Vũ , là nghệ sĩ trong nước ký hợp đồng với công ty chúng tôi."

"Châu Thi Vũ?"

Trong nháy mắt, Jason thay đổi sắc mặt, lắc đầu, dùng tiếng Anh nói: "Thật tiếc cho một khuôn mặt xinh đẹp như vậy."

"Ngài Jason chỉ nghe thấy tên của tôi, tại sao lại nói như vậy?"

Châu Thi Vũ dùng tiếng Anh để hỏi lại, nàng phát âm rất chuẩn rất lưu loát."

Chúng tôi không nhận những diễn viên như cô, tôi thấy chuyện ký kết hợp đồng cần phải bàn bạc lại, tôi cần sự chỉ thị của tổng đạo diễn."

Ông ta đã nghe những lời bịa đặt của những nhân viên trong công ty Lạc Uyển Linh, lầm tưởng Châu Thi Vũ chính là một bình hoa di động, thậm chí còn dùng thân thể để đổi lấy sự nổi tiếng, mà nguyên nhân nàng từng rút khỏi giới giải trí là vì những scandal này.Bây giờ trong mắt vị phó đạo diễn này, danh dự của Mạn Nhu đã bị hủy hoại đến cực hạn."

Ngài Jason, xin ông hãy nghe tôi giải thích, Châu Thi Vũ cô ấy chỉ đi nhầm đường một chút, cô ấy quả thật là một diễn viên tốt."

Hiếm khi thấy Lạc Uyển Linh nói đỡ cho Châu Thi Vũ, thế nhưng trong tình huống như thế này, cô ta bao dung giải thích cho Châu Thi Vũ chỉ thêm dầu vào lửa.Ngài Jason cau mày lắc đầu: "Tôi không muốn phá nát cảnh quay của chúng tôi!

Chúng tôi cần những diễn viên có thực lực!

Nếu không thì đó chính là lừa dối khán giả."

Jason đẩy ghế xoay, đứng dậy đi ra ngoài cửa.Châu Thi Vũ nhẹ nhàng mở miệng, gọi ông ta lại: "Ngài Jason, chúng ta mới lần đầu tiên gặp mặt, ông chỉ nghe người khác nói mấy câu đã hiểu lầm tôi như vậy, có phải quá áp đặt rồi không?"

Jason nghiêng người nhìn Châu Thi Vũ,ánh mắt tràn đầy vẻ nghi ngờ: "Cô dám nói tôi như vậy?"

Những diễn viên nước ngoài, có ai là không khách khí với ông ta chứ, giọng điệu nghiêm trang của Châu Thi Vũ đã chọc tức Jason."

Không ngờ ngoài kỹ năng diễn xuất kém, cô còn có tính khí tồi tệ như vậy.

Tôi nhất định sẽ xin chỉ thị của tổng đạo diễn, sau này tuyệt đối sẽ không hợp tác với cô."

Ở trong giới giải trí này, lời nói của một vài người có thể cắt đứt đường sống của một diễn viên.Đối mặt với châm biếm của Jason, Châu Thi Vũ chỉ cười nhạt. không hề để trong lòng: "Ông sẽ quay lại đây cầu xin tôi."

Nàng đáp lại một cách ngang ngược, Lạc Uyển Linh vừa nghe đã cuống lên, bước lên kéo nàng lại: "Châu Thi Vũ, đừng hồ đồ nữa, mau nói lời xin lỗi với ngài Jason đi."

"Tại sao?

Là ông ta nghi ngờ sự chuyên nghiệp của tôi trước, chỉ dựa vào một số lời đồn đãi bịa đặt đã kết luận tôi không có kỹ năng diễn xuất, là ông ta không tôn trọng tôi.

Vào lúc này, không phải những người làm chủ như mấy người nên nói đỡ cho tôi sao?

Sau khi nghe thấy ông ấy không cho tôi tham gia diễn nữa, dường như mấy người còn rất vui mừng?"

Nói đến đây "mùi thuốc súng" đã nồng nặc rồi"Châu Thi Vũ!"

Lạc Phong cũng không ngồi yên, ngăn Châu Thi Vũ lại: "Cô đang có thái độ gì vậy!"

Châu Thi Vũ cười lạnh: "Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ giả vờ giả vịt, nếu muốn tôi rút lui cũng được, vậy mấy người nói với tổ đạo diễn trước, Dương Vũ là dựa vào điều gì mà ngồi ở đây, đoạn video diễn thử đó chính là cô ta sao?"

"Cô!"

Lạc Uyển Linh không nghĩ tới Châu Thi Vũ lại biết chuyện này, vội vàng chắn trước mặt cô: "Được rồi, ngài Jason, mời ông trở về trước, ngày mai chúng tôi sẽ bàn bạc kỹ càng lại."

Châu Thi Vũ vẫn ngồi ở vị trí cũ, không hề mở miệng giữ ông ta lại.Jason chán ghét nhìn Châu Thi Vũ : "Đúng là phí thời gian."

Tiếp sau đó là tức giận thở hỗn hển, bước ra khỏi phòng hội nghị.Đợi đến khi cửa vừa đóng lại, Lạc Uyển Linh đã đạp mạnh vào bàn: "Châu Thi Vũ, rốt cuộc cô muốn làm gì?

Lần này Jason chính là phó đạo diễn, cô chọc tức ông ta có lợi gì cho cô không, cho dù cô muốn gây sự thì cũng bước ra khỏi cánh cửa này, đừng có kéo Vũ vào."

Nực cười, rốt cuộc là ai kéo ai.Châu Thi Vũ bình tĩnh xoay người, lúc nhìn Lạc Uyển Linh vẻ mặt tràn đầy bất đắc dĩ: "Tôi chỉ biện minh cho chính mình, bị người khác hiểu lầm, chẳng lẽ ngay cả một câu giải thích cũng không thể sao?

Chẳng lẽ tôi không phải là nghệ sĩ của Hoàng Huy sao?"

"Châu Thi Vũ, tôi cũng cảm thấy cô hơi quá đáng, cô nói như vậy chỉ gây thêm phiền phức cho công ty, cô mau gọi điện thoại xin lỗi Jason ngay!"

Lạc Phong ở bên cạnh nói.Thẩm Mộng Dao nhíu mày.

Giả sử như vào lúc này, Châu Thi Vũ nói lời xin lỗi, vậy chẳng phải là chứng minh những lời nói xấu nàng đều là sự thật sao?Thế nhưng Lạc Uyển Linh hùng hổ dọa người, đã đưa điện thoại tới trước mặt Châu Thi Vũ, cộng thêm Lạc Phong phụ họa khuyên bảo ở bên cạnh.

Nếu như Châu Thi Vũ không gọi điện thoại, dường như sẽ trở thành người có tội đối với toàn bộ giải trí Hoàng Huy .Nếu là lúc trước, Châu Thi Vũ còn có thể vì bọn họ mà do dự.

Nhưng bây giờ...Chỉ thấy nàng khẽ chống cằm, giọng điệu mang theo vẻ kinh ngạc:

"Mấy người khẳng định là muốn tôi gọi sao?"

"Châu Thi Vũ, tôi cho cô và Vũ cùng tham gia chương trình thực tế này cũng là vì muốn tốt cho cô.

Nếu cô làm ầm ĩ với công ty, hình tượng của cô cũng sẽ bị ảnh hưởng, tại sao cô phải tranh cãi với phó đạo diễn như vậy chứ."

"Tôi tranh cãi với ông ta?

Tôi chỉ là nói sự thật, được, mấy người muốn tôi gọi điện xin lỗi, vậy thì tôi cũng sẽ hỏi rõ bọn họ một chút, Dương Vũ dựa vào đâu để tham gia chương trình này?"

Đứng trước mặt hai chị em nhà họ Lạc, Mạn Nhu không hề nhân nhượng, Lạc Uyển Linh nghe cô nói những lời như vậy thì thay đổi ý định, nghĩ ngộ nhỡ tổ đạo diễn biết đoạn video diễn thử của Dương Vũ là giả, hậu quả sẽ khó lường, không chỉ có Dương Vũ bị từ chối quay, mà giao thiệp tích lũy trong nhiều năm của cô ta cũng sẽ bị tổn thương.

"Được rồi, Châu Thi Vũ, tôi có thể hiểu rõ tâm trạng của cô, không muốn sử dụng cô chính là ý của Jason, tôi cũng không có cách nào cứu vãn được, chỉ có điều tôi sẽ cố gắng tranh thủ, hôm nay trước tiên đến đây thôi, ngày mai..."

"Ý của cô chính là nếu như Jason thay đổi ý định, cô sẽ để cho tôi tham gia diễn xuất có đúng không?"

Châu Thi Vũ đã nhạy bén nắm bắt được trọng điểm của câu nói này.

Lạc Uyển Linh lợi dụng clip thử vai của nàng để lăng xê Dương Vũ tham gia chương trình thực tế, cố tình bôi nhọ nàng trước mặt phó đạo diễn Jason khiến nàng trở thành một nữ diễn viên bị từ chối, tiếp đó sẽ sử dụng những thủ đoạn dơ bẩn khác... chờ đến khi nàng về nước thì không còn cơ hội trở mình nữa.

Nếu không phải Châu Thi Vũ đã nhận được tin tức từ trước thì bây giờ nàng vẫn không biết gì cả.

So với Lạc Uyển Linh, tâm cơ của Dương Vũ còn kém xa.

Chỉ có điều Châu Thi Vũ lăn lộn trong giới showbiz này nhiều năm cũng không phải dễ bắt nạt.

Sở dĩ hôm nay nàng dám thách thức Lạc Uyển Linh và Jason như thế bởi vì nàng chắc chắn một điều, nữ diễn viên phương Đông mà tổ đạo diễn không nỡ từ bỏ là nàng.

"Châu Thi Vũ, bây giờ cô còn muốn giành cái này nữa sao?"

Lạc Phong nhíu mày nhìn Châu Thi Vũ, giống như không quen biết nàng.

Châu Thi Vũ trước kia lúc nào cũng nghe lời anh ta, nhẫn nhục chịu đựng, bây giờ nàng đã hoàn toàn thay đổi.

"Đúng, chỉ cần Jason bọn họ đồng ý cho cô tham gia thì tôi cũng chẳng có lý do gì mà từ chối.

Cô cũng là nghệ sĩ của Hoàng Huy, chuyện nào cũng có lợi đối với công ty."

"Chị Uyển Linh!"

Dương Vũ đứng ngồi không yên, nếu như cô ta xuất hiện chung với Châu Thi Vũ thì rất có thể cô ta sẽ bị dìm trong chớp mắt.

"Chuyện này quyết định như vậy, chỉ là lịch quay vô cùng gấp, nếu trước tám giờ sáng mai Jason không thay đổi ý định tôi sẽ sắp xếp người đưa cô về nước ngay lập tức."

Lạc Uyển Linh nói với giọng trầm ổn, cô ta chắc chắn một điều, trước giờ Jason luôn là người thù dai, Châu Thi Vũ làm ông ta khó xử trước mặt nhiều người như vậy chắc chắn ông ta sẽ ngăn cản không cho Châu Thi Vũ tham gia.

Đến lúc đó, vấn đề không phải là của bọn họ nữa.

"Là do cô nói nhé."

Châu Thi Vũ đứng dậy, rời khỏi phòng họp.
 
[Thi Tình Hoạ Dịch] Cô Vợ Ảnh Hậu
Chương 49


Cửa vừa đóng lại, ở bên trong, Dương Vũ sốt ruột lôi lôi kéo kéo Lạc Phong nói: "Làm sao bây giờ?

Nếu Jason tra ra được những lời nói kia đều là do chúng ta bịa ra, liệu..."

"Câm miệng!"

Không đợi Lạc Phong mở miệng, Lạc Uyển Linh đã hung dữ chặn lời cô ta: "Coi đây là nhà cô à mà muốn nói gì thì nói?

Lạc Phong, mau đưa cô ta đi."

"Vâng, chị hai."

Lạc Phong không dám làm trái lời của Lạc Uyển Linh, anh ta kéo Dương Vũ rời đi.Trong phòng họp, ánh mắt của Lạc Uyển Linh dần dần trở nên ác độc.

Cô ta gọi điện thoại về khách sạn, muốn để cho tên nhiếp ảnh kia đi gặp Châu Thi Vũ trước.

Đợi đến khi scandal nổ ra, không sợ Châu Thi Vũ không cúi đầu nhận thua.Nhưng nhân viên khách sạn lại nói cho cô ta biết, Châu Thi Vũ căn bản không ở trong khách sạn.

Từ đêm qua đến giờ, phòng vẫn chưa có ai ở.

"Cái gì?"

Lạc Uyển Linh cúp điện thoại, sau đó sai người đi thăm dò chỗ ở của Châu Thi Vũ, cho dù là đi theo dõi cũng phải biết rốt cuộc nàng đang ở đâu.

Sự việc không thuận lợi như cô ta tưởng, Châu Thi Vũ không phải là người đơn giản như vậy.

Trong biệt thự.

Châu Thi Vũ nhìn thiệp mời mà Vương Dịch đưa, mỉm cười nói:

"Chị lại khiến em lo lắng nữa rồi phải không?"

"Không sao cả.

Chỉ là đẩy kế hoạch của tuần sau lên sớm hơn thôi."

Sườn mặt nghiêng của cô vô cùng quyến rũ mê người.

Đây là liên hoan phim điện ảnh do công ty con của Thiên Duyệt tổ chức.

Đến tham dự đều là những diễn viên điện ảnh đẳng cấp thế giới và các đạo diễn, biên kịch chuyên nghiệp nhất.

Những nghệ sĩ dưới trướng của Lạc Uyển Linh không đủ tư cách tham gia.

Vì vậy, Châu Thi Vũ không cần lo lắng cuộc hôn nhân của nàng và Vương Dịch sẽ bị lộ.

"Lần nào chị cũng suy nghĩ chu đáo cho chị như vậy."

Nàng bước lên vòng tay ôm lấy Vương Dịch, đầu nàng tựa lên vai cô.

Dựa vào cô khiến nàng cảm thấy thư thái hơn nhiều.

Vương Dịch cong môi, tay khẽ nâng cằm Châu Thi Vũ, con ngươi sâu thẳm khẽ lướt qua khuôn mặt nàng, dừng trên đôi môi nàng, rồi hôn lên đó.

Từng chút xâm nhập và chiếm lấy, hai người chìm đắm trong nụ hôn ngọt ngào.

Đến khi Châu Thi Vũ sắp không chịu nổi nữa, Vương Dịch mới buông nàng ra, hít sâu một hơi, trong giọng nói thấy rõ sự cố gắng kiềm chế và khàn khàn:

"Nếu không phải tối nay chị còn có việc, em sẽ không buông tha chị dễ dàng như thế đâu."

"Vậy thì chị cảm ơn ngài Vương đã giơ cao đánh khẽ..."

Châu Thi Vũ cười ngọt ngào, buông tay ra.

Nàng rất thích cách sống chung của cô, hai người gần gũi nhưng tôn trọng nhau, nâng đỡ lẫn nhau.

Đây là mối quan hệ hôn nhân lý tưởng nhất, không bên nào hoàn toàn chiếm hữu bên nào, nhưng bọn họ lại là người thân nhất của nhau trên thế giới này.

Ngoại trừ Vương Dịch, ai có thể mang đến cho nàng hạnh phúc như thế này?

"Em sẽ dặn người đưa em qua đó, buổi tối em không tham gia.

Chuyện phía sau phải dựa vào tự bản thân chị rồi."

Nếu Vương Dịch có mặt ở đó thì cô sẽ là tiêu điểm của buổi tiệc, hơn nữa cô cũng muốn cho Châu Thi Vũ cơ hội cạnh tranh với Dương Vũ chứ không phải hoàn toàn làm chủ hướng phát triển của sự việc.

Nếu không, chỉ cần một câu của cô, bên phía rổ đạo diễn sao dám từ chối Châu Thi Vũ?

Nhưng thế thì không phải là cơ hội do bản thân Châu Thi Vũ có được, nàng sẽ không cảm thấy vui.

"Được."

Nhẹ nhàng hôn trả lại cô, trong mắt Châu Thi Vũ tràn ngập ý cười.

Người phụ nữ này rất hiểu lòng nàng, biết được nàng muốn gì.

Buổi tối từng chiếc siêu xe nối đuôi nhau lái vào bãi đỗ xe.

Xung quang đều là vệ sĩ, dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác, Châu Thi Vũ chậm rãi bước vào hội trường diễn ra buổi liên hoan.

Châu Thi Vũ chỉ trang điểm nhạt.

Nàng mặc bộ lễ phục màu xám bạc do Vương Dịch chuẩn bị.

Thân váy thiết kế tinh xảo tôn lên vóc người gợi cảm hoàn mỹ của nàng, phối hợp với phụ kiện trên đầu là dây chuyền, trông xinh đẹp như tiên nữ bước từ trên mây xuống, vẻ mặt bình thản không hề luống cuống đón lấy ánh mắt và những lời khen thưởng của tất cả mọi người có mặt.

"Nữ minh tinh phương Đông?"

"Trông cô ấy quen lắm, chắc chắn tôi đã từng gặp rồi!

Là ai nhỉ..."

Châu Thi Vũ xuất hiện, thu hút nhiều sự chú ý, dù sao nàng cũng từng là Ảnh hậu Kim Khê, từng tham gia lễ trao giải và tuần lễ thời trang quốc tế.

Loại khí chất tự nhiên mà có ấy không phải ai cũng so được.

Nhưng nàng đã rút lui nhiều năm, người mới xuất hiện hết lớp này đến lớp khác.

Lúc này khuôn mặt nàng như được bao phủ bởi một tằng màu sắc thần bí.

Lúc mọi người còn đang ồn ào suy đoán thì một giọng nói vang lên trong đám đông.

"Thi Vũ!"

Nàng theo tiếng gọi mà quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Nasha đang khẽ chen qua đứng chắn trước mặt bọn họ, vui vẻ chạy về phía nàng, ôm chầm lấy nàng nói:

"Tôi thật không ngờ được gặp lại cô ở đây!

Chúng ta đã ba năm không gặp rồi!

Cô có khỏe không?"

"Tôi rất khỏe, thật xin lỗi, lâu như thế mới xuất hiện lại."

Châu Thi Vũ mỉm cười lễ phép, nàng vẫn luôn biết ơn sự giúp đỡ và chăm sóc lúc đó của Nasha.

Nàng có được vị trí như ngày hôm nay là nhờ công lớn của các tác phẩm điện ảnh năm đó.

Con đường nàng từng bước từng bước đi đến đây, thiếu một đoạn nào, cũng đều sẽ dẫn đến kết quả khá.

Thấy hai người quen biết nhau, lại nghe Nasha gọi tên Châu Thi Vũ, không ít người đã nhớ lại nữ thần màn ảnh năm đó.

"Cô ấy chính là nghệ sĩ nước T, từng là "nàng thơ" của Nasha!"

"Tôi nhớ, các tác phẩm điện ảnh lớn từng mời cô ấy đóng vai nếu đồng ý quay thì phải đến mười năm sau mới quay hết."

"Sau đó hình như cô ấy về nước, rút khỏi giới giải trí, không ngờ hôm nay lại gặp được cô ấy, vẫn khiến người khác kinh ngạc như thế.

Cô ấy định tái xuất sao?"

Tuy khách đến tham dự buổi liên hoan hôm nay đều rất tò mò về Châu Thi Vũ, nhưng bọn họ vẫn giữ lễ độ, không ai bước đến quấy rầy nàng và Nasha nói chuyện, ngoại trừ một người.

Đó chính là phó đạo diễn Jason, người buổi sáng đã nghe lời của Lạc Uyển Linh mà hiểu lầm nàng.

Đêm nay anh ta đã tận mắt chứng kiến vẻ đẹp của Châu Thi Vũ, cũng nhìn thấy thái độ của Nasha và mọi người đối với nàng ấy.

Hình ảnh tấm poster từng xem đột nhiên lướt qua trong đầu ông ta, sao ông ta có thể quên được nhỉ?"

"Là cô, vai nữ số một trong bộ phim điện ảnh "Bộ đồ của Thụy Đồ"!"

Ông ta đột nhiên vỗ trán, ý thức được hôm nay hành động của mình ngu xuẩn đến cỡ nào.

"Jason, đây chính là ngôi sao đã vắng bóng ba năm nay mà tôi đã từng nhắc tới với anh."

"Nhưng sao cô không nói tên của cô ấy cho tôi biết!"

Jason hối hận không thôi.

Nasha đã nhắc qua với ông ta rất nhiều lần, nếu có cơ hội hợp tác với đạo diễn nước T, nhất định phải mời cho bằng được người này.

Nhưng, bọn họ vẫn luôn chờ cơ hội, chỉ có điều Nasha lại chưa từng nói đến tên của Châu Thi Vũ cho ông ta biết.

Nasha chớp mắt:

"Đó là bởi vì Châu Thi Vũ đã rút lui, tôi không muốn quấy rầy đến cuộc sống riêng của cô ấy, nhưng bây giờ cô ấy đã tái xuất rồi!"

Jason hít sâu một hơi, chủ động nói lời xin lỗi với Châu Thi Vũ:

"Xin lỗi, là tôi nhất thời hồ đồ, tin lời bôi nhọ cô của bọn họ."

Nasha nhíu mày, không hiểu những lời này có ý gì, bà hỏi:

"Thi Vũ, đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Bằng không ông ta sẽ không...

"Chỉ là một chút hiểu lầm nhỏ thôi, tôi tin ông Jason cũng không phải cố ý."

Cho dù nàng nói từ đầu cho Jason biết các tác phẩm trước đây nàng từng tham gia thì ông ta cũng sẽ không tin.

Bây giờ đang có rất nhiều đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào bọn họ, lại có thêm Nasha chứng minh, không còn ai nghi ngờ năng lực của nàng nữa!

"Tôi có rất nhiều điều muốn nói với cô, chúng ta vào trong đi."

Nasha mỉm cười kéo tay Châu Thi Vũ vô cùng thân thiết.

Jason đứng tại chỗ, nốc một ngụm sâm banh.

Suýt nữa thì ông ta phạm sai lầm lớn.

Nếu tối nay Châu Thi Vũ không xuất hiện thì bây giờ ông ta vẫn còn đang bị Lạc Uyển Linh gạt, không ngờ bọn họ lại dám lừa ông ta.

Ông ta nhất định phải cứu vãn sai lầm, không thể để cho đoàn làm phim mất đi một diễn viên giỏi như vậy.

Đêm đó Châu Thi Vũ rất vui vẻ, cô cũng rất nhớ Nasha, hai người đứng chỗ đài phun nước ở quảng trường lưu luyến không rời:

"Cô Nasha, nhiều năm rồi tôi vẫn chưa quên sự chỉ dạy của cô, cũng rất chờ mong hợp tác tiếp theo của chúng ta, chỉ là...

Tôi còn có chút chuyện riêng tư phải xử lý, không thể ở đây lâu được."

"Chỉ cần cô đóng phim lại thì chúng ta chắc chắn có cơ hội gặp lại nhau."

Nasha vui vẻ kéo tay nàng:

"Cô chững chạc hơn trước rất nhiều, tôi tin con đường sau này của cô sẽ ngày càng mở rộng."

Thậm chí còn vượt qua địa vị Ảnh hậu Kim Khê năm xưa, tiền đồ cực kì sáng lạn.

Châu Thi Vũ khẽ cười, nhưng nàng biết nếu muốn đạt được mục tiêu cao hơn thì nàng phải cố gắng hơn nữa.

Lúc nàng chuẩn bị rời đi thì Jason đã đứng bên cạnh xe nàng:

"Cô Châu Thi Vũ, tôi nghĩ chúng ta nên nói tiếp về chuyện quay nhỉ?"

"Sáng nay ông đã thể hiện rõ thái độ từ chối cho tôi tham gia diễn xuất rồi mà."

Châu Thi Vũ nói thẳng.

"Không đâu, đó đều là hiểu lầm, chỉ cần cô bằng lòng tham gia quay, cô ra điều kiện gì tôi cũng đáp ứng."

"Ông đừng mạnh miệng thế.

Nếu tôi nói tôi chỉ hy vọng lần quay chỉ có một diễn viên phương Đông là tôi thì thế nào?"

Châu Thi Vũ hỏi rất dứt khoát, rất khí thế.

Jason trịnh trọng gật đầu:

"Được, tôi đồng ý với cô."

"Vậy thì ngày mai gặp."

Châu Thi Vũ lên xe Vương Dịch đã chuẩn bị sẵn, chuyện tiếp theo chờ ngày mai xem kịch hay thôi.

Giây phút khi bọn họ bịa chuyện thì cũng nên chuẩn bị tâm lý nhận hậu quả khi bị vạch trần.

Lạc Uyển Linh sẽ không nghĩ Châu Thi Vũ có cơ hội xuất hiện tại sự kiện đó, cô ta càng không ngờ rằng cô có thể khiến cho Jason biết được chân tướng.

Châu Thi Vũ mới vừa trở về biệt thự đã nhận được điện thoại của Lạc Phong.

Nàng vốn dĩ cũng không muốn nghe nhưng suy một hồi vẫn nhận.

"Châu Thi Vũ, sáng nay Jason đã nói rất rõ.

Ông ta là phó đạo diễn, ngay cả cửa ải của ông ta cô cũng không qua được thì làm sao có thể tham gia quay?

Tôi đã báo công ty đặt vé xong rồi, sáng sớm mai cô về nước đi."

Anh ta nói rất nhẹ nhàng, giống như trút được gánh nặng.

"Tại sao anh ta lại hiểu lầm tôi như vậy?

Các người đã không giải thích các tác phẩm trước đây của tôi cho anh ta nghe sao?"

Châu Thi Vũ cười mỉa mai.
 
Back
Top Bottom