Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1470: Chương 1470



Không bao lâu sau, tác giả sáng tác hai ca khúc này sẽ vì Diệp Ninh mà một bước lên trời, nhà xuất bản đương nhiên phải sắp xếp hết toàn bộ mọi chuyện chu đáo mới được.

Diệp Ninh cười nói: “Là các anh đừng quá sốt ruột mới đúng.”

“Ha ha ha, hiện tại thì đúng là chúng tôi càng sốt ruột hơn.” Lý Tử Hằng cũng không hề phủ nhận chuyện này: “Đúng rồi, lúc nãy tôi vừa nhận được một tin tức, tôi cảm thấy cũng nên hỏi ý kiến của cô một chút.”

“Tin tức gì thế?”

“Sáng hôm nay cái cô Lý Hiểu kia đã bị công an bắt đi rồi, đúng là cũng cần phải quản lý cái miệng của cô ta mới được.” Lý Tử Hằng đương nhiên là đứng về phe Diệp Ninh vô điều kiện.

Diệp Ninh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Cô ta bị công an bắt đi rồi?”

Lý Tử Hằng khó hiểu nhìn cô: “Không phải do cô làm hả?”

Anh ta vừa nghe được tin tức này thì lập tức cho rằng người báo công an là Diệp Ninh.

Diệp Ninh dở khóc dở cười: “Không phải.”

“Không phải cô thì còn có thể là ai?” Lý Tử Hằng ngơ ngác, biết cô đương nhiên sẽ không lừa anh ta.

Ánh mắt Diệp Ninh trở nên sâu thẳm hơn rất nhiều: “Đến cả anh cũng cho rằng như thế, xem ra người bên ngoài chắc cũng đều cho rằng đây là do tôi làm.”

Lý Tử Hằng cũng không thể nào phủ nhận, dù sao thì cô là người bị hại nhiều nhât, hơn nữa mấy tháng qua Lý Hiểu vẫn cứ bình an không có chuyện gì, cố tình cô vừa mới vào kinh thành, Lý Hiểu đã bị công an tìm đến tận cửa.

“Vậy có cần giải thích với người bên ngoài không?”

“Không cần.” Diệp Ninh đã nghĩ đến một người, hơn nữa cô còn cảm thấy có lẽ cô đoán không sai: “Cho dù là ai làm thì đây đều là kết cục Lý Hiểu nên chịu.”

Cô đột nhiên cảm thấy những gì mà cô hiểu biết về người kia vẫn còn quá nông cạn.

Lúc này ở một bên khác, Trương Quốc Trụ cũng đang nhìn chằm chằm không chớp mắt vào Ngô Thu Á đang sửa soạn hồ sơ.

“Cậu nhìn tôi như thế làm gì? Tôi có phải gái đẹp đâu.”

Ngô Thu Á không thèm ngẩng đầu lên trêu chọc.

“Chuyện Lý Hiểu, là do ông làm đúng không?” Tuy rằng đang hỏi, nhưng giọng điệu của Trương Quốc Trụ lại vô cùng khẳng định.

Động tác của Ngô Thu Á hơi khựng lại, ngẩng đầu nhìn về phía anh ấy.

Trương Quốc Trụ tiếp tục nói: “Chắc chắn là ông. Sao ông lại chọn vào lúc này chứ?”

“Thời điểm này thì có cái gì không ổn sao?” Ngô Thu Á như cười như không nói.

Ông ấy cảm thấy thời gian này rất tốt.

Hơn nữa ông ta cũng đã cho Lý Hiểu quá nhiều thời gian để sửa sai rồi.

Nếu Lý Hiểu có thể nhận thức được lỗi lầm của mình giống như Đan Thăng và Xà Hoành Minh, chủ động xin lỗi thì cũng không đến mức phát sinh sự việc giống như ngày hôm nay.

“Hiện tại bên ngoài đã nổ tung rồi.” Trương Quốc Trụ thật sự quá hiểu biết con người của Ngô Thu Á .

Mặt ngoài trông có vẻ ôn tồn lễ độ, không thèm tranh giành với người đời, bao dung lại rộng lượng, nhưng trên thực tế lại không chịu đựng được mình bị người khác ăn h**p.

Lúc trước ông ấy để Lý Hiểu nhảy nhót lung tung như thế, thứ nhất là bởi vì bọn họ bận rộn quay chụp điện ảnh, không có hơi sức đi xử lý cô ta.

Thứ hai chắc cũng có lẽ là vì muốn thu thập được càng nhiều chứng cứ nói lỡ của cô ta.

Đây là Ngô Thu Á, ông ta đã ra tay thì chắc chắn sẽ không để lại cho đối phương bất cứ cơ hội cứu vãn nào.

Ngô Thu Á lại không đồng ý nói: “Khá tốt. Như thế mới có thể làm cho mấy người có ý đồ xấu xa khác biết cái gì gọi là họa từ trong miệng mà ra.”

TBC

Trương Quốc Trụ rớt vài giọt nước mắt thương hại cho Lý Hiểu, lần này cô ta thật sự đã đá trúng ván sắt rồi.

“Nhưng mà người bên ngoài đều cho rằng đây là do Diệp Ninh, chuyện này có phải sẽ ảnh hưởng xấu đến cô ấy hay không?”

Dù sao thì cô cũng gánh tội thay cho ông ấy.

“Có lẽ Diệp Ninh sẽ không để ý đến chút chuyện nhỏ này đâu, hơn nữa tôi cũng không thể nhảy ra ngoài nói với mọi người là tôi mới là người báo công an bắt Lý Hiểu được đúng không?” Ngô Thu Á cảm thấy làm như thế mới là chuyện bé xé ra to.

Trương Quốc Trụ dở khóc dở cười, ông ấy nói như thế cũng rất có lý.

“Vậy ông định xử lý Lý Hiểu như thế nào?”

“Xử lý như thế nào? Đương nhiên là xử lý theo quy định của pháp luật rồi.” Ngô Thu Á nói vô cùng bằng phẳng.

Mấy ngày nay ông ta đã sưu tầm tất cả ngôn luận phỉ báng của Lý Hiểu, giao chứng cứ cho công an, tiếp theo đây, ông ta cũng chỉ cần công bằng mà thôi.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1471: Chương 1471



Những ngày sau đó, quá trình quảng cáo điện ảnh diễn ra hừng hực đầy khí thế.

Mà Diệp Ninh lại bận rộn chạy tới chạy lui giữa hai bên.

Cô không chỉ phải tham gia các loại hoạt động quảng cáo mà còn phải làm các công việc để chuẩn bị phát hành ca khúc mới.

Trong vòng một tuần ngắn ngủi này, chỉ riêng việc tiếp nhận phỏng vấn của tòa soạn, cô cũng đã phải đi năm lần rồi.

Cho dù là thế thì cô không chỉ không cảm thấy mỏi mệt mà ngược lại mỗi ngày còn cảm thấy tràn đầy sức sống, mặt mày tỏa sáng.

Sáng sớm.

Hôm nay cô cố ý từ chối hết toàn bộ công việc, quyết định ở lại trong nhà.

Bởi vì sáng nay, cha mẹ cô và cha mẹ chồng đều sẽ đến kinh thành.

Ngày hôm qua bọn họ đã nói chuyện điện thoại rồi, dự kiến sẽ đến nơi này vào lúc mười giờ.

Hiện tại còn ba tiếng nữa mới đến mười giờ, nhưng mà cô đã rất sốt ruột chờ đợi bọn họ đến.

Cô ngồi ở trên ghế sofa một lúc, sau đó đã nhận ra có gì đó không đúng lắm.

Hình như trong nhà của cô yên lặng thái quá rồi?!

Bởi vì Vương Kim và Chu Giai Bội ở cùng một nhà, gần như mỗi ngày đều sẽ đấu võ mồm với nhau, cho nên trông cũng có vẻ cực kỳ náo nhiệt.

Nhưng mà hiện tại lại không nhìn thấy bóng người nào.

Giờ này hai người bọn họ cũng nên thức dậy rồi chứ.

Cô đứng từ trên ghế sofa, lập tức đi vào phòng Chu Giai Bội.

Trong phòng trống rỗng, quả nhiên không nhìn thấy bóng dáng của cô nhóc kia đâu.

Diệp Ninh hơi nhíu mày, tuy rằng biết rõ bọn họ ở trong nhà sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn không quá yên tâm.

Cô lại đi về phía căn phòng phụ ở phía tây.

Cô mới vừa vào cửa đã nghe được bên trong truyền ra tiếng động khác thường.

Cô theo bản năng đi chậm lại.

Cửa phòng của Vương Kim chỉ khép hờ, cho nên không cần phải đẩy quá mạnh, chỉ cần nhẹ nhàng đẩy nhẹ là cửa đã mở ra một khe hở.

Cho dù cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi, nhưng mà nhìn thấy tình hình ở bên trong, Diệp Ninh vẫn cứ nghẹn họng nhìn trân trối, c**ng c*ng đứng tại chỗ.

Trong phòng, Vương Kim và Chu Giai Bội đang hôn nhau vô cùng nồng cháy.

Thậm chí bọn họ còn không phát hiện ra Diệp Ninh đang đứng ở ngoài cửa.

Diệp Ninh không biết nên dùng từ ngữ nào để miêu tả tâm trạng của mình, rõ ràng tối hôm qua hai người kia còn cãi nhau chí chóe vì chút chuyện lông gà vỏ tỏi.

Nhưng mà chờ đến khi phản ứng lại, khóe môi của cô không khống chế được cong lên.

Nhìn Vương Kim đang nắm giữ vị trí chủ đạo, rõ ràng là anh ấy cũng đã đ*ng t*nh với Chu Giai Bội rồi.

Ngay từ đầu cô còn cho rằng con đường theo đuổi tình yêu của Chu Giai Bội sẽ còn rất dài, không ngờ bọn họ lại tiến triển nhanh như thế.

Cô cũng không phá hư chuyện tốt của hai người, nhẹ nhàng xoay người rời đi.

Lại vài phút trôi qua, Chu Giai Bội đỏ mặt quay về phòng khách đầu tiên.

“Chị dâu, chị dậy rồi hả. Sáng nay chị muốn ăn gì, em nấu cơm cho chị.”

Diệp Ninh nhìn thấy cô ấy thẹn thùng xấu hổ như thế, thật sự là không biết che giấu cảm xúc gì cả.

Không đợi cô mở miệng, Vương Kim cũng đã cà lơ phất phơ đi vào.

“Diệp Ninh, hôm nay người nhà của cô sẽ đến đây đúng không? Có cần tôi đi đón bọn họ không?”

“Vừa lúc tôi đang định nói chuyện này với anh đây. Bọn họ thuê xe ở dưới quê rồi, nhưng mà chắc đây cũng là lần đầu tiên tài xế đến kinh thành, hôm qua tôi đã nói chuyện với ông ấy rồi, lát nữa phiền anh đi qua bên Đông Giao chờ bọn họ một chút.”

Diệp Ninh vốn định thuê xe ở kinh thành quay về quê, nhưng mà người trong nhà đều nói như thế sẽ phiền lắm, hơn nữa còn có rất nhiều đồ muốn mang đến nơi này, cho nên bọn họ dứt khoát thuê xe ở dưới quê luôn.”

“Chuyện này thì có gì mà phiền chứ, tôi đi ngay!” Vương Kim tinh thần phơi phới, trên người tràn ngập sức lực dùng mãi không hết.

“Không cần sốt ruột như thế...”

TBC

“Anh Kim, ăn sáng xong lại đi.”

Tiếng của Diệp Ninh và Chu Giai Bội gần như là vang lên cùng một lúc.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1472: Chương 1472



Một tiếng anh Kim, đã hoàn toàn để lộ mối quan hệ của hai người bọn họ.

Ngay từ đầu Diệp Ninh còn dự định cứ giả vờ không biết trước, nhưng mà cách xưng hô thân mật khác hẳn với người thường làm cô không thể không mở miệng hỏi.

“Anh Kim?”

Toàn thân Chu Giai Bội đã đỏ rực.

Đến cả người có da mặt dày như Vương Kim, vào giờ phút này cũng cảm thấy có chút xấu hổ.

Ánh mắt Diệp Ninh đảo tới đảo lui trên người hai người, cũng không định nói chuyện vòng vo nữa.

“Hai người đã hẹn hò rồi?”

Chu Giai Bội vô cùng cẩn thận nhìn thoáng qua Vương Kim.

Cô ấy cũng không biết hiện tại bọn họ có tính là đang hẹn hò với nhau hay không, nhưng mà lúc nãy là Vương Kim chủ động hôn cô ấy.

Nếu anh ấy không thừa nhận thì...

Vương Kim ho khan một tiếng: “Đúng vậy, chúng tôi hẹn hò. Không phải cô và Cố Phong đều nói em ấy là cô gái tốt sao, tôi cũng một đống tuổi rồi, cũng muốn có vợ con làm ấm giường.”

Anh ấy không chút do dự đưa ra câu trả lời khẳng định.

Diệp Ninh mỉm cười, thật lòng mừng thay cho Chu Giai Bội.

Nhưng mà cô vẫn muốn hỏi tiếp cho rõ ràng.

“Cho nên anh là vì tôi và Cố Phong đều khen Giai Bội tốt, cho nên mới đồng ý hẹn hò với cô ấy sao?”

Chu Giai Bội cũng trông mong nhìn về phía Vương Kim, có chút căng thẳng chờ đợi câu trả lời của anh ấy.

Vương Kim đột nhiên không còn cà lơ phất phơ nữa, sắc mặt vô cùng nghiêm túc nói: “Đó chỉ là một trong số các nguyên nhân mà thôi, nếu tôi không thích em ấy thì cho dù em ấy có tốt hơn nữa, vậy cũng chẳng liên quan gi đến tôi.”

Diệp Ninh thật sự rất hài lòng với câu trả lời của anh ấy, sau đó nhìn về phía Chu Giai Bội.

Chu Giai Bội đã cảm động đến mức mắt đỏ lên: “Anh Kim, sau này em nhất định sẽ đối xử thật tốt với anh.”

“Đây không phải là chuyện vui sao? Sao em lại khóc? Không được khóc, đừng làm Diệp Ninh chê cười.” Vương Kim cố ý xụ mặt, rõ ràng là một người cao lớn thô kệch, lại làm người ta cảm nhận được sự cưng chiều của anh ấy đối với Chu Giai Bội.

Chu Giai Bội thật sự nén nước mặt lại, đổi thành nụ cười tươi rói.

“Được rồi, nếu anh không thích thì sau này em không khóc nữa! Em lập tức đi nấu cơm cho hai người ngay!”

Nói xong, cô ấy cũng không đợi Diệp Ninh và Vương Kim phản ứng lại, đã chạy chậm đi vào phòng bếp.

Trong phòng khách lập tức yên lặng lại, để lại Diệp Ninh và Vương Kim mắt to trừng mắt nhỏ.

“Được rồi. Cô thích cười thì cứ cười đi, đừng có nhịn nữa.” Vương Kim hiếm khi lộ ra chút xấu hổ.

Diệp Ninh thật sự không muốn cười anh ấy: “Nói đi, sao anh lại đột nhiên nghĩ thông suốt thế?”

Vương Kim ra vẻ thâm trầm giải thích: “Cô nói đúng lắm, Giai Bội thật sự là một cô gái rất tốt, tôi cảm thấy có lẽ sau này tôi không thể gặp được người nào tốt hơn em ấy, cho nên cứ chắp vá hẹn hò vậy.”

Diệp Ninh nhìn thấy dáng vẻ khoe khoang của anh ấy, nếu sau m.ô.n.g anh ấy có đuôi, chỉ e là đã vểnh lên đến tận trời rồi.

“Chứ không phải là bởi vì mấy ngày nay Giai Bội càng ngày càng thân thiết với mấy người đàn ông khác, làm anh cảm giác được nguy hiểm, cho nên mới biết trân trọng em ấy sao?”

Cô không chút lưu tình vạch trần anh ấy.

Có đôi khi d*c v*ng chiếm hữu của một người đàn ông là rất lớn.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Vương Kim cũng có hảo cảm với Chu Giai Bội từ trước mới được.

Cơ bắp trên mặt Vương Kim hơi run rẩy, cô cũng lợi hại thật đó, chỉ cần nhìn thoáng qua là nhìn thấy anh ấy ngay.

“Còn không phải là bởi vì ngày nào cô cũng dạy cho cô nhóc ngốc kia là đàn ông khác rất tốt sao? Em ấy vốn dĩ đãng rất ngốc trong chuyện tình cảm rồi, tôi sợ em ấy mắc mưu bị lừa, cho nên miễn cưỡng nhận lấy em ấy đi.”

TBC

Anh ấy vẫn cứ vịt c.h.ế.t mà mỏ vẫn còn cứng.

“Ha ha.” Diệp Ninh thật sự nhịn không được, bật cười thành tiếng.

Vương Kim bỏ cuộc, cảm thấy có lẽ anh ấy đã bị hai người Cố Phong và Diệp Ninh nắm thóp hết rồi.

“Cười đi, cứ cười đi, dù sao thì từ nay về sau tôi cũng là người có bạn gái rồi!”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1473: Chương 1473



Diệp Ninh đứng ở trước cửa nhà, duỗi dài cổ nhìn xung quanh, hơn nữa cứ liên tục nhìn đồng hồ xem giờ.

Rõ ràng bọn họ đã nói là khoảng mười giờ sẽ đến, nhưng mà hiện tại mặt trời đã lên cao, vẫn không nhìn thấy bóng dáng của người và xe đâu cả.

Vương Kim đã xuất phát đi đến Đông Giao đón người từ lâu, nhưng vẫn không gọi điện thoại về báo tin.

“Chị dâu, chị đừng có gấp, chắc là dọc đường gặp phải chuyện gì chậm trễ chút thời gian thôi.” Chu Giai Bội cũng nhận ra cô đang sốt ruột và lo lắng, an ủi cô.

Diệp Ninh biết sốt ruột cũng không có tác dụng gì, hiện tại thông tin không phát triển, gặp phải loại tình huống này trên cơ bản là mất liên lạc, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.

Đến gần trưa, Chu Giai Bội đi vào phòng bếp nấu cơm trưa, chờ đến khi đón bọn họ về thì vừa lúc có thể ăn cơm luôn.

Gần một giờ chiều, bên ngoài cuối cùng cũng có tiếng động.

Diệp Ninh xông ra ngoài đầu tiên.

Vương Kim lái xe xuất hiện trong tầm nhìn của cô đầu tiên, sau đó đằng sau chính là một chiếc xe tải chứa đầy đồ đạc và người.

“Diệp Ninh, đón được người rồi!”

Vương Kim xuống xe, đầu tiên là la to một miếng với Diệp Ninh, sau đó đi về phía thùng hàng phía sau xe tải.

Diệp Đống là người đầu tiên nhảy xuống thùng đựng hàng, nhìn thấy Diệp Ninh, hai mắt cười tít lại chỉ còn một cái khe nhỏ.

“Chị!”

TBC

Diệp Ninh nhìn thấy cậu, cuối cùng cũng hoàn toàn yên tâm.

“Sao cả nhà lại thuê chiếc xe này đến đây thế?”

Cô vừa hỏi vừa nhìn vào bên trong xe,

“Xe này mới tiện, không chỉ có thể chở người mà còn có thể chở theo đồ đạc, em tốn nhiều công sức lắm mới có thể tìm được đó!” Diệp Đống hưng phấn nói.

Diệp Ninh dở khóc dở cười, thật ra dựa theo ý của cô thì bọn họ chỉ cần đến đó là được rồi, đồ đạc có thể chuyển đến đây lại mua sau.

Trong xe, Diệp Quốc Sinh, Triệu Thu Phân, Cố Kiến Quốc và Ngô Tú Nga đều có mặt đầy đủ.

Bốn người lớn đều lộ ra chút vẻ mỏi mệt, được Diệp Ninh, Diệp Đống và Vương Kim hỗ trợ, vô cùng cẩn thận đi xuống xe.

“Cha mẹ.”

Diệp Ninh chào hỏi với bốn người bọn họ.

“Cha cảm thấy thế nào? Có mệt lắm không?”

Cô quan tâm hỏi Cố Kiến Quốc, sức khỏe của ông ấy là yếu nhất, lần này coi như là lặn lội đường xa rồi.

Cố Kiến Quốc xua tay nói: “Không có, ngồi xe có gì mệt chứ.”

Tuy rằng ngoài miệng ông ấy nói như thế, nhưng vẫn cần Ngô Tú Nga đứng ở bên cạnh đỡ mới có thể đứng vững được.

Diệp Ninh vội vàng nói: “Chúng ta đi vào thôi.”

“Chị dâu.” Khổng Giai ôm lấy con, chào hỏi Diệp Ninh.

Một khoảng thời gian không gặp, Khổng Giai gầy đi rất nhiều, hiển nhiên mấy ngày nay vẫn ảnh hưởng không nhỏ đối với cô ấy.

Nhưng mà cũng may mà sắc mặt và tinh thần của cô ấy cũng không tệ lắm.

Diệp Ninh cũng mỉm cười đáp lại cô ấy, làm cô ấy cũng nhanh chóng đi vào nhà.

Cuối cùng còn lại Diệp Quốc Sinh,Diệp Đống và Vương Kim ở lại khuân vác đồ đạc trên xe xuống.

Mấy người Cố Kiến Quốc vào sân, đã bị căn nhà xinh đẹp này làm cho sợ hết hồn.

Bọn họ cũng đều biết Diệp Ninh đi ra bên ngoài kiếm tiền, nhưng vẫn không ngờ rằng cô lại có đủ khả năng mua được một căn nhà tốt như thế.

Diệp Ninh vừa đi, vừa giới thiệu bố cục phòng ốc với cha mẹ đôi bên.

“Dãy phòng phụ phía tây có hai căn phòng ngủ, một phòng khách. Dãy phòng phụ phía tây có một phòng ngủ, một phòng khách, phòng bếp và nhà ăn cũng ở bên đó. Ở dãy nhà chính thì hai bên trái phải đều có hai phòng ngủ, diện tích cũng khá rộng.

Phòng ốc đều đã được quét dọn sạch sẽ rồi, giường đệm này nọ đều còn mới tinh, đầy đủ hết cả.

Diệp Ninh nói với Cố Kiến Quốc và Ngô Tú Nga nói: “Cha mẹ, cha mẹ thích yên lặng, ở dãy phòng phụ phía đông đi.”

“Được, được.” Ngô Tú Nga gật đầu lia lịa, bà ấy sống hơn nửa đời người, còn chưa từng sống trong căn nhà nào đẹp như thế, thậm chí đứng ở nơi này còn cảm thấy có chút luống cuống tay chân.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1474: Chương 1474



Diệp Ninh lại nhìn về phía Triệu Thu Phân và Khổng Giai: “Hiện tại trong nhà còn có Vương Kim và Giai Bội, Vương Kim ở phòng phụ phía tây, dãy nhà chính bên này vừa khéo còn dư lại ba căn phòng ngủ, cha mẹ có thể tự lựa chọn phòng mình thích.”

“Chọn cái gì mà chọn chứ, phòng đẹp như thế, ở căn nào đều được!” Triệu Thu Phân cười không khép miệng lại được.

Khổng Giai cũng gật đầu theo, cô ấy nhìn xem nơi này đến hoa cả mắt.

Diệp Ninh nghe bọn họ nói như thế cũng yên tâm, tuy rằng sống chung với nhau thì có hơi đông người, nhưng cũng còn coi như là đủ chỗ ở.

Hơn nữa chờ khoảng thời gian này cô bận rộn xong rồi, cô và Vương Kim, Chu Giai Bội đều sẽ rời khỏi, bọn họ cũng có thể yên tĩnh hơn một chút.

“Bác trai, bác gái, con đã nấu cơm xong rồi. Hai bác nghỉ ngơi một chút là có thể ăn cơm ngay!”

Chu Giai Bội cười hì hì chạy ra ngoài đón.

Mọi người đều không biết Chu Giai Bội là ai, Diệp Ninh giới thiệu đơn giản cho mọi người làm quen.

Nhìn thấy cô gái trẻ xinh đẹp lại cởi mở như thế, mọi người đều cảm thấy rất thích.

“Chị, đống gạo, bột mì, dầu ăn này để chỗ nào?”

TBC

Diệp Đống đứng ngoài sân la to hỏi.

Chu Giai Bội lập tức chạy ra ngoài nói: “Cứ bỏ trong phòng bếp là được rồi.”

“Diệp Ninh, mới hành lý này phân chia thế nào đây?” Tiếng la của Vương Kim cũng lập tức truyền đến.

Chu Giai Bội lại lập tức xông đến trước mặt anh ấy: “Đương nhiên là bỏ vào phòng ngủ rồi.”

“Tiểu Ninh, cái máy may này để chỗ nào đây?” Diệp Quốc Sinh cũng liên tục hỏi.

Không đợi Diệp Ninh trả lời, Khổng Giai đã giành trước: “Cha, cứ bỏ trong phòng của con và Tiểu Đống đi, con dùng cũng tiện hơn.”

Trong phòng ngoài phòng vô cùng nhộn nhịp.

Diệp Ninh nghe được tiếng nói chuyện vui vẻ lại đầy bận rộn này, khóe miệng vẫn cứ luôn cong lên.

Cố Kiến Quốc không thể giúp đỡ cái gì, chỉ có thể ngồi trên ghế sofa, nhưng mà cũng lâu lắm rồi ông ấy không gặp được tình huống náo nhiệt như thế.

Diệp Ninh pha trà cho ông ấy.

“Tiểu Ninh, căn nhà này là do con mua thật à?”

Tuy rằng Cố Kiến Quốc không hiểu biết quá nhiều về đồ nội thất và trang trí, nhưng cũng biết mỗi một thứ ở nơi này chắc chắn đều có giá trị xa xỉ.

“Dạ, cho nên cha mẹ cứ yên tâm mà ở lại nơi này đi. Hơn nữa nơi này còn cách bệnh viện rất gần, sau này cha đi khám bệnh cũng tiện hơn rất nhiều.” Diệp Ninh nói một cách khẳng định, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà cô và Cố Phong muốn đưa bọn họ đến kinh thành sinh sống.

Ngô Tú Nga và Triệu Thu Phân liếc nhìn nhau, cả hai đều mang theo một chút hưng phấn.

“Vậy thì tốt quá rồi, sau này không cần phải rầu vì chuyện đi bệnh viện nữa.”

Diệp Ninh tiếp tục nói: “Ngoại trừ bệnh viện ra, cách nơi này không xa còn có một cái chợ cỡ nhỏ, đi thêm một đoạn nữa là công viên, muốn mua sắm đồ ăn cũng rất tiện.”

Nghe đến đây, mắt của hai người phụ nữ đều sáng rực lên.

Đến cả công viên cũng có, đây chính là thứ mà trước kia bọn họ nằm mơ cũng không dám nghĩ đến.

Nửa tiếng sau, đồ đạc trong xe đã được chuyển xuống hết, người một nhà vô cùng náo nhiệt, vui vẻ ngồi xuống bàn cơm cùng nhau ăn trưa.

Tay nghề nấu nướng của Chu Giai Bội rất giỏi, một mình cô ấy làm xong một bàn thức ăn đầy đủ sắc hương vị.

Diệp Ninh cố ý chuẩn bị mấy bình rượu ngon cho Diệp Quốc Sinh và Cố Kiến Quốc.

Tuy rằng cơ thể Cố Kiến Quốc không được khỏe cho lắm, nhưng uống chút rượu vẫn được.

“Nào nào nào, cùng nhau nâng chén, chúc mừng chúng ta chính thức chuyển đến kinh thành sinh sống!” Diệp Đống là người vui vẻ nhất, cũng là người gào to nhất.

Tất cả mọi người đều phối hợp cụng ly vào nhau, phát ra tiếng vang trong trẻo.

Diệp Ninh nhìn thấy cha mẹ và cha mẹ chồng đều cười tươi, càng thêm cảm nhận được ý nghĩa chân chính của việc kiếm tiền.

Ngoại trừ làm chính mình hạnh phúc ra, còn có thể làm cho người nhà có cuộc sống càng sung sướng và phương tiện hơn.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1475: Chương 1475



“Ừ. Cha mẹ đều đã đến rồi, mọi chuyện đều tốt cả, bây giờ đều đã đi ngủ hết rồi.”

Cô bận rộn từ sáng đến tối, sắp xếp hết mọi thứ xong xuôi rồi, Diệp Ninh lập tức gọi điện thoại cho Cố Phong ngay.

“Hơn nữa bọn họ còn dọn hết đồ đạc có thể mang đến, sửa soạng cả buổi chiều mới xong.”

“Em vất vả rồi.” Cố Phong luôn cảm thấy anh làm con trai không hiếu thảo, dường như mỗi khi cha mẹ có chuyện gì, anh cũng không thể ở bên cạnh bọn họ giúp đỡ.

Hiện tại cha mẹ đều dọn ở kinh thành, lại sống chung với cha mẹ vợ, cũng coi như là có thể chăm sóc lẫn nhau.

“Cái này thì có cái gì mà vất vả chứ, anh không cần lo lắng cho bên này, cũng nên để Tiểu Đống đi học hỏi kinh nghiệm rồi.”

Diệp Ninh nhắc đến Diệp Đống, giọng điệu vẫn cứ tràn ngập trách cứ hận sắt không thành thép.

Khổng Giai đã quyết định tha thứ, bọn họ cũng đã đến kinh thành, nhưng sau này rốt cuộc Diệp Đống nên đi con đường gì, phát triển trở thành người như thế nào thì người khác không thể nào can thiệp được nữa.

“Vậy em thay anh nói với Tiểu Đống một tiếng, sau này trong nhà phải phiền em ấy rồi.”

Cố Phong cảm thấy kiếp trước anh chắc chắn đã tích đức rất nhiều, cho nên kiếp này mới có thể gặp được một cô gái tốt giống như Diệp Ninh.

Bởi vì có cô, anh mới hoàn toàn không cần phải lo lắng gì nữa.

Diệp Ninh cười nói: “Anh cứ biết ơn em thôi là đủ rồi.”

“Được rồi, em làm gì anh đều nhớ kỹ, sau này sẽ chậm rãi báo đáp cho em.” Giọng điệu của Cố Phong thả lỏng lại.

Diệp Ninh vốn còn định nói chuyện với anh thêm chút nữa, lại nhìn thấy Triệu Thu Phân ra khỏi phòng ngủ, cô lập tức chủ động cúp máy.

“Mẹ, sao mẹ không ngủ? Đổi chỗ mới nên mẹ ngủ không quen hả?”

Cô vừa nói vừa nhường ghế sofa cho bà.

Triệu Thu Phân ngồi xuống bên người cô, cười vui vẻ nói: “Không phải không quen, chắc là còn sớm quá nên mẹ ngủ không được.”

Diệp Ninh theo bản năng nhìn về phía đồng hồ đặt ở cách đó không xa.

Tám giờ bốn mươi phút.

Giờ này bình thường khi ở nhà thì bọn họ chắc chắn đều đã đi ngủ hết rồi.

Triệu Thu Phân nhìn Diệp Ninh, trong mắt toàn là vẻ vui sướng và tự hào.

“Con vừa mới gọi điện thoại cho Cố Phong hả?”

Diệp Ninh gật đầu nói: “Dạ, anh ấy vẫn luôn lo lắng cho cha mẹ, con gọi điện thoại báo bình an cho anh ấy biết.”

“Nhìn thấy hai đứa hạnh phúc như thế, mẹ với cha con cũng yên tâm rồi. Hai đứa đã dự định chừng nào đi phục hôn chưa?”

Triệu Thu Phân nói đến câu sau còn cố ý hạ thấp giọng.

Cố Kiến Quốc và Ngô Tú Nga không biết chuyện bọn họ ly hôn, cũng không có ý định làm cho bọn họ biết.

Biểu cảm trên mặt của Diệp Ninh thoáng khựng lại, nhưng mà sau đó cô lại ra vẻ nhẹ nhàng nói: “Chờ con xử lý xong công việc sẽ đi xử lý thủ tục ngay.”

Triệu Thu Phân cũng không nghi ngờ chuyện này, dù sao thì nếu bọn họ không có ý định phục hôn thì cũng sẽ không để cho hai gia đình sống chung một nhà như thế này.

“Công việc thì làm mãi cũng sẽ không hết, hơn nữa cũng chỉ là đi lãnh tờ giấy đăng ký kết hôn mà thôi, hai đứa rút chút thời gian rảnh đi làm là xong ngay mà. Như vậy thì mẹ với cha con mới yên tâm được.”

TBC

Trong lòng Diệp Ninh vô cùng bất đắc dĩ, cô cũng muốn lắm chứ.

“Mẹ, con và Cố Phong sẽ tranh thủ thời gian, hơn nữa chuyện phục hôn cũng không đơn giản như những gì cha mẹ nghĩ đâu. Anh ấy còn phải báo cáo với tổ chức, nộp đơn xin, còn phải thẩm tra chính trị, xử lý hết các quy trình cũng rất tốn thời gian.”

“Phiền phức như thế sao? Sao lần trước hai đứa kết hôn lại nhanh như thế?” Triệu Thu Phân khó hiểu hỏi.

“Tình hình hiện tại của con không giống với lúc trước, nhưng mà con và Cố Phong đều suy nghĩ đến việc này mà.” Diệp Ninh biết cho dù cô có giải thích nhiều hơn thì mẹ của cô cũng chưa chắc có thể hiểu được.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1476: Chương 1476



Triệu Thu Phân cũng đai khái hiểu được, hiện tại con gái đã là người nổi tiếng rồi, đúng là không giống với lúc trước nữa.

“Hai đứa nhớ rõ chuyện này là được rồi, nhanh chóng phục hôn, sau đó sinh con, đây mới là chuyện quan trọng nhất.”

Cho dù là Triệu Thu Phân hay là Diệp Quốc Sinh, Cố Kiến Quốc, tất cả đều đang rất thèm cháu.

“Mẹ, mẹ cứ yên tâm đi, con còn trẻ như thế, sau này chắc chắn sẽ sinh vài đứa cho cha mẹ chăm.”

Thật ra hiện tại Diệp Ninh cũng chỉ mới hai mươi ba tuổi, nếu là ở tương lai, cô cũng chỉ vừa mới đạt đến độ tuổi kết hôn theo quy định của pháp luật mà thôi.

Triệu Thu Phân nghe cô nói như thế, cũng không tiện thúc giục tiếp nữa.

Hai mẹ con trò chuyện đơn giản vài câu xong, Triệu Thu Phân lại quay về phòng.

Diệp Ninh vươn vai, đang chuẩn bị đi về phòng nghỉ ngơi thì Ngô Tú Nga lại đi ra.

“Mẹ, sao mẹ còn chưa ngủ nữa?”

Diệp Ninh và Ngô Tú Nga tiếp xúc không quá nhiều, cho nên trông có vẻ còn mang theo chút lễ phép và xa lạ.

Ngô Tú Nga đi đến trước mặt cô: “Tiểu Ninh, con cầm cái này đi.”

Diệp Ninh có chút khó hiểu nhìn thứ mà bà ấy đưa qua: “Đây là gì thế mẹ?”

Ngô Tú Nga thấy cô không nhúc nhích, trực tiếp nhét vào trong tay cô.

Khăn tay rõ ràng có gói thứ gì đó.

Diệp Ninh mở ra nhìn, bên trong lại là một xấp tiền.

Trông thì có vẻ khoảng hai ba trăm đồng.

“Tiểu Ninh, mấy năm nay cha của con bị bệnh thường xuyên, trong nhà tiêu xài khá nhiều, số tiền này là một hai năm qua con và Cố Phong cho cha mẹ, bình thường cha mẹ cũng không sử dụng đến. Sống ở thành phố lớn cũng không thể giống như ở nhà, con cứ cầm số tiền này trước đi.”

Ngô Tú Nga có chút lúng túng rụt rè, bà ấy và Cố Kiến Quốc đều biết rất rõ, bọn họ có thể đến nơi này là hưởng phúc của Diệp Ninh, bọn họ cũng biết cảm ơn, chỉ có điều thật sự không lấy ra được thứ gì để cảm ơn cô cả.

“Còn có cái này nữa.”

Bà ấy vừa nói vừa cẩn thận lấy vòng tay gia truyền ra.

Lúc trước bà ấy đã đưa cho Diệp Ninh một lần rồi, nhưng nói thế nào Diệp Ninh cũng kiên quyết không chịu nhận.

Diệp Ninh nhìn gương mặt hơi đỏ lên của bà ấy, hoàn toàn hiểu được tấm lòng của bà ấy.

“Mẹ, số tiền này mẹ cứ giữ lại đi...”

“Tiểu Ninh, con đừng có chê ít.” Ngô Tú Nga thật lòng muốn biểu đạt lòng biết ơn với cô.

TBC

Diệp Ninh muốn làm cho bà ấy thoải mái một chút, cười giải thích nói: “Con cũng không phải chê ít, vốn dĩ con cũng phải cho cha mẹ tiền tiêu vặt mà. Hiện tại công việc của con và Cố Phong đều rất ổn định, số tiền kiếm được cũng đủ làm cha mẹ sống cuộc sống thoải mái.”

Ngô Tú Nga còn muốn nói tiếp gì đó, ngay sau đó Diệp Ninh lại cầm vòng tay lên.

“Con nhất định sẽ không nhận tiền, nhưng vòng tay thì sẽ nhận.”

Lúc trước cô không nhận là vì cô không có ý định sẽ sống cả đời với Cố Phong.

Nhưng hiện tại lại khác, sớm muộn gì cô cũng sẽ trở thành con dâu nhà họ Cố, đương nhiên có thể nhận lấy đồ gia truyền của bọn họ rồi.

Một giây trước Ngô Tú Nga vẫn còn xoắn xuýt, một giây sau thấy cô đã chịu nhận lấy vòng tay, lập tức lộ ra nụ cười vui sướng, đồng thời trong lòng cũng hoàn toàn yên tâm.

“Được rồi, được rồi, vậy mẹ cất tiên đi vậy.”

Lúc này bà ấy đã hoàn toàn không muốn so đo chuyện này nữa.

Diệp Ninh thấy bà ấy vui vẻ như thế, tiếp tục nói: “Lúc nãy con vừa mới gọi điện thoại cho Cố Phong, chờ anh ấy xử lý công việc xong cũng sẽ đến đây.”

“Tốt, tốt quá rồi.” Ngô Tú Nga vui vẻ chỉ biết nói tốt, cuối cùng vẫn là Diệp Ninh thúc giục bà ấy mau quay về phòng nghỉ ngơi.

Chờ đến khi Ngô Tú Nga cũng rời khỏi, trong phòng khách cuối cùng cũng yên lặng lại.

Diệp Ninh đảo mắt nhìn thoáng qua cửa phòng của cha mẹ, em trai và em dâu, toàn thân có vẻ vô cùng thảnh thơi thoải mái, lười biếng ngồi một lúc mới chậm rãi đứng lên.

Đến giờ đi nghỉ ngơi rồi, ngày mai cô còn có rất nhiều công việc phải hoàn thành.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1477: Chương 1477



Ngày hôm sau.

Diệp Ninh ăn sáng xong, cùng Vương Kim và Chu Giai Bội đi ra ngoài.

Trước khi ra khỏi nhà cô còn cố ý dặn dò bảo Diệp Đống ở yên trong nhà một hai ngày, dẫn người nhà đi dạo khắp nơi, để bọn họ làm quen với hoàn cảnh nơi này, nếu có thiếu thứ gì thì cũng đi mua về luôn.

Diệp Đống đương nhiên là đồng ý ngay, đối với cậu mà nói, được đi ra ngoài chơi là tốt nhất.

Diệp Ninh yên tâm, đi tham gia hoạt động quảng cáo của điện ảnh, sau đó lại đến nhà xuất bản ảnh âm.

Cô còn chưa chọn xong các ca khúc để thu âm băng từ.

“Đã sắp xếp cho người lớn trong nhà hết rồi sao? Chờ có thời gian rảnh tôi lại đến nhà cô thăm bốn người bọn họ.”

Lý Tử Hằng chủ động quan tâm tình hình trong nhà của cô.

Diệp Ninh cười nói: “Bọn họ vừa mới đến, sau này tôi không ở kinh thành, chắc chắn sẽ làm phiền các anh rất nhiều, hiện tại thì không cần.”

“Vậy được rồi, nếu sau này có chuyện gì cần tôi giúp thì cứ liên lạc với tôi bất cứ lúc nào.” Lý Tử Hằng đồng ý vô cùng dứt khoát.

Nói chuyện xong, hai người hoàn toàn tập trung vào công việc.

Trải qua mấy ngày lựa chọn, Diệp Ninh vừa ý tổng cộng năm ca khúc mới. Cô dự định sẽ thêm vào một ca khúc do chính mình sáng tác giống như lần trước, trực tiếp thu âm sáu ca khúc.

Lý Tử Hằng đương nhiên rất vui vẻ.

Anh ta quá hiểu biết thực lực của Diệp Ninh, ngoại trừ giai đoạn đầu tiên tuyển chọn ca khúc còn lãng phí một chút thời gian, còn chuyện thu âm ca khúc thì chỉ mất gần một tuần đã có thể hoàn thành.

Cộng thêm thời gian xử lý hậu kỳ, đại khái hai mươi ngày sau sẽ có thể phát hành băng từ rồi.

Hơn nữa dựa theo mức độ nổi tiếng hiện tại của Diệp Ninh, trước khi phát hành ca khúc đã không cần quảng cáo quá nhiều nữa.

“Không phải lúc trước cô đã đồng ý là sẽ hợp tác với ca sĩ khác rồi sao, tôi đã cố ý lựa chọn ra được ba người này.” Lý Tử Hằng vừa nói, vừa giao hồ sơ của ba người đưa cho Diệp Ninh.

Hiện tại Diệp Ninh cũng đã hiểu biết không ít với giới ca hát, trong số ba người này, có hai người là ca sĩ rất nổi tiếng và có thức lực, nếu hợp tác với bọn họ thì rõ ràng chính là hai người mạnh hợp tác với nhau.

Nhưng mà còn có một người làm cô cảm thấy có chút xa lạ.

“Thôi Dương này là ai thế?”

Người có thể làm Lý Tử Hằng lựa chọn, đương nhiên không thể là người không có bất cứ danh tiếng nào rồi.

Hình như Lý Tử Hằng đã sớm đoán được cô sẽ hỏi như thế, lập tức giải thích: “Có lẽ cô chưa từng nghe nói đến Thôi Dương, nhưng mà chắc đã nghe đến Giao dịch Mậu thị rồi nhỉ?”

Diệp Ninh đầu tiên là thoáng sửng sốt, sau đó gật đầu.

Không phải cô hiểu biết thâm sâu gì về chuyện này, mà là Giao dịch Mậu thị chính là công ty giao dịch lớn nhất trong nước, rất khó có ai là không biết.

“Thôi Dương là cậu chủ nhỏ của Giao dịch Mậu thị, anh ấy muốn lang bạt giới ca hát.”

“Hả?”

Diệp Ninh thật sự chưa từng nghĩ đến chuyện này.

“Cho nên anh muốn để tôi hợp tác với một cậu ấm hả?”

Cô nửa đùa nửa nghiêm túc nói.

Lý Tử Hằng cũng không phủ nhận: “Nếu cô nói như thế thì cũng không có gì không đúng, chủ yếu là giá cả mà anh ấy đưa ra thật sự quá hấp dẫn.”

Nói đến lời cuối cùng, sắc mặt của anh ấy cũng nhịn không được trở nên hưng phấn hơn, sau đó dưới ánh nhìn chăm chú của Diệp Ninh, giơ tay giơ ký hiệu số “sáu” lên.

Mặc dù Diệp Ninh đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi, nhưng vẫn cứ giật nảy mình.

“Sáu số?”

Phải biết rằng ở thời đại này những gia đình có tài sản trên vạn là cực kỳ hiếm có, càng miễn bàn đến chuyện vừa ra tay đã trả giá sáu con số.

Lý Tử Hằng gật đầu, cố ý nói chậm hơn, bổ sung: “Hơn nữa số đứng đầu là số hai.”

Ánh mắt của Diệp Ninh hơi d.a.o động, vậy là hai mươi vạn.

Bỏ ra hai mươi vạn để mua một ca khúc của cô, cho dù tiền rất hấp dẫn, nhưng mà cô vẫn cảm thấy có một chút áp lực.

“Anh ấy có yêu cầu gì về ca khúc hay không?”

Trên đời này không có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống.

TBC

“Viết ở trên đó hết rồi. Tôi cũng đã nói chuyện với cậu Thôi kia rồi, anh ấy vẫn khá dễ tiếp xúc. Hơn nữa mục tiêu của anh ấy cũng rất rõ ràng, chủ yếu là muốn mượn mức độ nổi tiếng của cô, để anh ấy có thể ra mắt với vạch xuất phát cao hơn. Cô cũng biết mà, đối với mấy người như bọn họ mà nói, tiền tài thua xa danh tiếng.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1478: Chương 1478



Lý Tử Hằng cũng xác nhận đi xác nhận lại với Thôi Dương rất nhiều lần, dù sao thì hiện tại Diệp Ninh chính là cục cưng của nhà xuất bản, tuyệt đối không thể xảy ra bất cứ ngoài ý muốn và sơ sót nào.

Diệp Ninh nhìn thoáng qua mấy yêu cầu về ca khúc ghi trên giấy, đúng là tất cả đều nằm trong phạm vi bình thường.

Tạm thời thì trông không có vấn đề gì lớn.

“Tôi hỏi nhiều thêm một câu, trình độ ca hát của anh ấy như thế nào?”

Nếu anh ấy là một người không phân biệt được ngũ âm, vậy cho dù ca khúc có hay đến mức nào cũng là lãng phí.

Chuyện cô có thể nghĩ đến, Lý Tử Hằng đương nhiên cũng đã hỏi thăm kỹ càng rồi.

“Chuyện này thì cô càng có thể yên tâm, tôi đã nghe anh ấy ca hát rồi, trình độ không đến mức là cao siêu, nhưng chắc chắn cũng đã đạt tiêu chuẩn.”

“Nếu là như thế, vậy không có vấn đề gì nữa.” Diệp Ninh cũng không rối rắm quá nhiều, nếu Thần Tài đã muốn đến cửa, vậy cô đương nhiên là phải đón nhận rồi.

“Vậy để tôi đi sắp xếp, nhưng mà cô hợp tác với cả ba người cùng một lúc thì có được hay không?”

Phải biết rằng sáng tác cũng cần có linh cảm, hơn nữa cô còn phải sáng tác ca khúc dành cho riêng mình nữa.

TBC

Diệp Ninh suy nghĩ nói: “Anh hẹn hai tháng sau đi, chờ tôi xử lý xong chuyện hiện tại trước đã.”

“Được rồi!” Lý Tử Hằng biết cô nói như thế, vậy chắc chắn là không có vấn đề gì nữa.

Tuy rằng hai người còn lại đưa ra giá cả không cao bằng Thôi Dương, nhưng cũng lên đến năm con số.

Đây là số tiền mà biết bao nhiêu người kiếm cả đời cũng không được.

Diệp Ninh ở nhà xuất bản bận rộn đến tận chiều tối, vẫn là chờ đến khi Lý Tử Hằng nhắc nhở, cô mới kết thúc công việc.

Lúc cô đi ra ngoài thì Vương Kim đang đứng nói chuyện cười đùa với các nhân viên khác.

“Tan ca rồi, đi thôi.”

Diệp Ninh gọi anh ấy, sau đó cố ý nhìn thoáng qua đồng hồ.

Lúc bọn họ và Chu Giai Bội tách ra, đã nghe được Vương Kim nói nếu cô kết thúc công việc sớm thì sẽ đến đoàn phim bên kia đón cô ấy.

Cũng không biết hiện tại có kịp hay không.

“Chị dâu! Anh Kim!”

Hai người mới đi ra khỏi cửa, lập tức nghe được tiếng gọi của Chu Giai Bội.

Bọn họ nhìn về phía phát ra âm thanh, sau đó nhìn thấy cô ấy từ trên một chiếc xe hơi màu đen đi xuống.

Mà chiếc xe kia rõ ràng không phải là xe taxi.

Cô ấy vừa mới xuống xe, cửa xe ở ghế điều khiển cũng mở ra.

Khi Diệp Ninh và Vương Kim nhìn thấy người đàn ông bước ra từ chiếc xe kia, gần như đều lộ ra gương mặt vừa nghiêm túc lại tràn ngập đề phòng cùng một lúc.

Chu Giai Bội tung tăng đi đến trước mặt bọn họ: “Em còn sợ là hai người đi về rồi nữa.”

Cô ấy cố ý muốn chạy đến, muốn tạo bất ngờ cho Vương Kim.

Nhưng mà trên mặt Vương Kim lại không có chút vui vẻ nào, anh mắt sắc bén lập tức khóa chặt trên người của người đàn ông kia.

“Sao em lại đi chung với anh ta?”

Mà đây cũng là điều Diệp Ninh muốn hỏi.

Lúc này Chu Giai Bội vẫn còn chưa ý thức được sự khác thường của hai người, vui vẻ giải thích: “Chiều nay đoàn phim có hoạt động quảng cáo, vừa khéo anh Quý cũng ở đó. Sau khi hoạt động kết thúc, anh Quý có lòng tốt đưa em đến đây.”

Diệp Ninh lạnh nhạt nhìn về phía Quý Tang không nên xuất hiện ở nơi này, đã hoàn toàn có thể khẳng định người đàn ông này rõ ràng là đang cố ý muốn tiếp cận bọn họ!

Vương Kim nhìn dáng vẻ tùy tiện của Chu Giai Bội, trực tiếp kéo cô ấy đến bên cạnh mình, sau đó mới mỉa mai nói với Quý Tang: “Anh Quý đúng là nhàn nhã và thảnh thơi thật đó, không ngờ anh cũng đến kinh thành.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1479: Chương 1479



Quý Tang cười nói: “Tôi vừa khéo có công việc cần đến đây, không ngờ lại trùng hợp gặp được, xem ra tôi và mọi người rất có duyên với nhau.”

Anh ta trưng gương mặt đẹp trai đến mức cả người lẫn thần đều ghen tị, cho dù anh ta thật sự có tiếp cận vì mục đích gì đó thì người ta cũng không muốn so đo.

TBC

Vương Kim lạnh lùng nói: “Vậy thì tôi cũng muốn hỏi thêm, không biết anh Quý làm công việc gì đó? Sao có thể lại trùng hợp như vậy?”

Nụ cười của Quý Tang không hề thay đổi, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Diệp Ninh.

“Nếu cô Diệp và cô Chu muốn biết, không bằng chúng ta tìm một nơi thoải mái yên lặng, ngồi xuống nói chuyện một chút được không?”

Anh ta trực tiếp đưa ra lời mời.

“Không cần. Tôi không có hứng thú.” Diệp Ninh gần như không hề do dự một giây nào, quyết đoán từ chối ngay.

Biểu cảm trên mặt Quý Tang thoáng c**ng c*ng, anh ta rất hiếm khi gặp được phụ nữ sẽ từ chối lời mời của anh ta.

“Hiếm khi chúng ta mới có thể gặp nhau ở kinh thành, tôi mời khách, hai cô gái xinh đẹp có thể nể mặt tôi không?”

Thật ra Chu Giai Bội rất muốn đi, nhưng mà chuyện này cũng không đến lượt cô ấy quyết định.

“Lỗ tai của anh Quý có vấn đề đúng không? Anh không nghe thấy Diệp Ninh nói không có hứng thú sao?” Vương Kim không hề có ý định chừa mặt mũi cho đối phương.

Chu Giai Bội theo bản năng kéo ống tay áo của anh ấy nói: “Anh Kim, anh Quý cũng chỉ là có lòng tốt thôi, anh nói vậy không được lễ phép cho lắm.”

Vương Kim vốn dĩ đã có lửa giận, nghe thấy cô ấy lại còn bảo vệ Quý Tang, lại càng nổi trận lôi đình hơn nữa.

“Em đúng là đồ ngu, bị người ta bán rồi còn đếm tiền phụ người ta!”

Anh ấy hoàn toàn không để ý đến chuyện mình đang đứng trước mặt Quý Tang, nói thẳng với Chu Giai Bội là Quý Tang có vấn đề.

Chu Giai Bội ngẩn người, ý của anh ấy là...

“Vương mập, chúng ta đi thôi.” Diệp Ninh cũng không có ý định tiếp tục dây dưa với Quý Tang nữa, chào một tiếng rồi đi lên xe.

Vương Kim và Chu Giai Bội theo sát phía sau.

Chỉ để lại một mình Quý Tang đứng thẳng tại chỗ, xấu hổ muốn chết.

Chờ đến khi Vương Kim lái xe rời khỏi phạm vi tầm nhìn của anh ta rồi, một người đàn ông khác từ một chiếc xe khác đi xuống, lập tức đi đến bên cạnh anh ta.

“Sao nào, nếm được mùi thất bại rồi đúng không? Tôi đã nói rồi, Diệp Ninh không dễ tiếp cận đến thế đâu.”

Người đàn ông kia có chút cười trên nỗi đau của người khác, trêu ghẹo.

Lúc này Quý Tang mới thu hồi tầm mắt đang nhìn về nơi xa nói: “Hiện tại chỉ mới là bắt đầu mà thôi, cậu sốt ruột cái gì chứ.”

Anh ta luôn nhất định phải giành lấy bất cứ người phụ nữ nào mà anh ta muốn.

Người đàn ông không ngờ rằng anh ta lại vẫn còn chưa từ bỏ ý định, hạ thấp giọng nói: “Thật ra cậu cần gì phải làm thế chứ, tôi cảm thấy chúng ta hoàn toàn không cần thiết đi tìm kiếm tin tức gièm pha gì đó của Diệp Ninh.”

Anh ta thật sự là càng ngày càng không hiểu nỗi Quý Tang, tuy rằng thân phận của bọn họ là phóng viên, chuyện quan trọng nhất đúng là cần tìm kiếm sự kiện và tin nóng, nhưng mà nếu muốn đào được tin tức chấn động gì đó từ trên người Diệp Ninh thì hiển nhiên là xác suất thành công không quá cao.

Tuy rằng Diệp Ninh là siêu sao vô cùng nổi tiếng, nhưng mà cô còn có thân phận là người của đoàn văn công, là người có biên chế bộ đội thật sự, về phương diện tác phong chắc chắn sẽ bị gò bó, theo dõi sát sao rất nhiều.

Quý Tang lạnh nhạt liếc mắt nhìn người đàn ông kia: “Nếu cậu cảm thấy không cần thiết thì không cần đi theo. Nhưng nếu tôi tìm kiếm được tin tức quan trọng gì, cậu cũng đừng thèm là được.”
 
Back
Top Bottom