Dịch Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1320: Chương 1320



Cơ bắp trên mặt Mục Văn Hạo hơi run rẩy, dùng một loại bình tĩnh đến dữ tợn nói: “Chẳng lẽ cô muốn tôi m.ó.c t.i.m của mình ra cho cô thì cô mới chịu tin là tôi thật sự thích cô sao?”

Diệp Ninh muốn nói cho dù anh ta có móc trái tim ra dâng đến trước mặt cô thì cô cũng sẽ không lựa chọn anh ta.

Nhưng mà nhìn thấy dáng vẻ đáng sợ của Mục Văn Hạo hiện tại, cô quyết định im lặng không k*ch th*ch đến anh ta nữa.

Nhưng mà cô không ngờ rằng cho dù cô im lặng thì đối với Mục Văn Hạo mà nói, đây cũng là một loại tra tấn khác.

“Được rồi! Vậy tôi lập tức m.ó.c t.i.m của tôi ra, để cô nhìn cho rõ ràng!” Cảm xúc Mục Văn Hạo kích động gầm nhẹ.

Diệp Ninh nhíu chặt mày, không đợi cô phản ứng lại thì Mục Văn Hạo đã thật sự móc một con d.a.o găm đeo bên hông ra.

Anh ta không chút do dự rút chủy thủ ra, lưỡi d.a.o ánh lên ánh sáng sắc bén mang theo cảm giác lạnh lẽo làm người ta cảm thấy ngạt thở.

Phản ứng đầu tiên của Diệp Ninh chính là muốn kéo dãn khoảng cách với anh ta.

Cô cũng không tin rằng loại người như Mục Văn Hạo sẽ tự mình hại mình, theo bản năng cho rằng người đàn ông này lại muốn tổn thương cô.

TBC

Giây tiếp theo, Mục Văn Hạo lại chĩa thẳng mũi d.a.o vào lồng n.g.ự.c của anh ta.

Diệp Ninh ngơ ngẩn.

Toàn thân Mục Văn Hạo đều bị cảm xúc âm u bao phủ, trông có vẻ cực kỳ đáng sợ.

“Diệp Ninh, tôi có thể làm tất cả mọi chuyện vì cô, thậm chí là đi tìm chết! Hiện tại tôi lập tức móc trái tim của mình ra cho cô xem!”

Trong lòng Diệp Ninh căng thẳng, một luồng ý lạnh từ lỏng bàn chân xông thẳng l*n đ*nh đầu.

Lý trí nói cho cô biết, Mục Văn Hạo chỉ là muốn dùng cách này để buộc cô thỏa hiệp mà thôi.

Nhưng mà trong lòng cô cũng thật sự sợ hãi.

“Anh đừng có nổi điên! Tôi không thích anh, không có liên quan gì đến trái tim của anh cả!”

Cô muốn ngăn cản anh ta, giọng nói xen lẫn một chút run rẩy.

Mục Văn Hạo nhìn thấy vẻ sốt ruột trên mặt cô, chưa bao giờ thỏa mãn như bây giờ.

Cuối cùng thì cũng có lúc cô để ý đến anh ta!

“Tôi có nổi điên hay không thì cô sẽ biết được ngay thôi.”

Anh ta lại còn cười nói ra những lời này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1322.html.]

Trong lòng Diệp Ninh dâng lên dự cảm chẳng lành: “Đừng...”

Cô muốn ngăn cản, nhưng vẫn đã muộn rồi.

Mục Văn Hạo không hề do dự, trực tiếp đ.â.m mũi đao vào n.g.ự.c của mình.

Máu tươi đỏ thẫm thấm ướt quần áo.

Con ngươi Diệp Ninh kịch liệt co rút lại, đầu óc trống rỗng.

Mục Văn Hạo đau đớn k** r*n, nhưng mà khóe môi vẫn cứ mỉm cười.

Anh ta nhìn chằm chằm vào mặt của Diệp Ninh, không muốn bỏ lỡ bất cứ cảm xúc nhỏ nhặt nhất nào hiện ra tên mặt của Diệp Ninh.

Sắc mặt của Diệp Ninh thậm chí còn tái nhợt hơn cả anh ta, sau khi hoàn hồn lại, cô lập tức xông đến trước mặt anh ta.

“Mục Văn Hạo! Anh thật sự chán sống rồi đúng không?!”

Cô tức giận hò hét.

Con d.a.o găm kia đã đ.â.m hơn phân nửa vào lòng n.g.ự.c của anh ta, anh ta thật sự muốn chế!

“A... khụ khụ khụ...” Mục Văn Hạo thật sự rất vui, tiếng cười lại bị tiếng ho khan sù sụ thay thế, m.á.u tươi theo khóe miệng của anh ta chảy xuống, nhưng anh ta lại không thèm để ý đến.

Chết, cũng không hề đáng sợ như thế.

Có thể được cô nhìn chăm chú vào, được cô quan tâm, thấy cô sợ hãi, cho dù phải trả giá bằng tính mạng thì cũng rất xứng đáng.

Diệp Ninh luống cuống, cô không biết dưới loại tình huống này thì rốt cuộc nên rút chủy thủy này ra cầm m.á.u hay là phải làm như thế nào nữa?!

Mục Văn Hạo cảm thấy trời đất quay cuồng, toàn thân ngã về phía cô.

“Hiện tại cô đã chịu tin... tôi thật sự yêu cô sao?”

Giờ phút này hơi thở của anh ta vô cùng mỏng manh, chỉ có thể dựa vào Diệp Ninh đỡ mới đứng thẳng được.

Đây cũng là lần duy nhất anh ta có thể quang minh chính đại đến gần cô mà cô lại không đẩy anh ta ra ngoài.

Diệp Ninh khống chế không được, cơ thể run lên, mùi m.á.u tươi k*ch th*ch mỗi một sợi dây thần kinh căng thẳng của cô.

“Tôi, tôi lập tức đưa anh đến bệnh viện ngay...”

Cô không thể làm Mục Văn Hạo c.h.ế.t đi như thế này được!
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1321: Chương 1321



Ngô Hàm Nhu đứng ở trong con hẻm nhỏ ở đối diện tiệm trà Phúc Vận, vẫn luôn để ý đến động tĩnh ở bên kia.

Mục Văn Hạo lợi dụng cô ta, hẹn Diệp Ninh đi đến nơi này.

Cô ta cũng không biết lần này Mục Văn Hạo đi gặp Diệp Ninh là muốn làm cái gì?

Tuy rằng cô ta đã quyết định hợp tác với Mục Văn Hạo, nhưng cũng phải bảo đảm sự an toàn của Diệp Ninh.

Mục đích của cô ta chỉ là chia rẽ Diệp Ninh và Cố Phong, sáng tạo cơ hội cho Giang Húc Đông mà thôi.

Cho nên cô ta mới đứng canh ở nơi này, tính toán thời gian Mục Văn Hạo đi vào, một khi có chuyện gì đó không ổn thì cô ta có thể trực tiếp xông vào đầu tiên.

Mà hiện tại Mục Văn Hạo đã đi vào trong tiệm trà được mười phút rồi.

Ngay lúc cô ta đang suy nghĩ xem có nên đi vào đó kiểm tra tình hình hay không thì tiệm trà đột nhiên trở nên lộn xộn.

Có không ít người tụ tập trước cửa, sau đó hình như là có người bị nâng ra ngoài.

Ngô Hàm Nhu cố gắng muốn xem cho rõ là đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà những người vây xem lại chặn hết tầm nhìn của cô ta.

Một lúc sau, chiếc xe đậu bên ngoài tiệm trà của Mục Văn Hạo cũng được khởi động.

Tất cả mọi người người đứng ở nơi đó, nhìn chằm chằm vào hướng chiếc xe rời đi, khe khẽ nói nhỏ.

Cuối cùng Ngô Hàm Nhu cũng mất kiên nhẫn, bước nhanh qua đó.

“Ông chỉ, đã xảy ra chuyện gì thế?”

Cô ta có mục tiêu rõ ràng, đi thẳng đến ông chủ tiệm trà.

Sắc mặt của ông chủ tiệm trà cực kỳ khó coi, nhìn thấy cô ta thì cảm xúc lại càng thêm kích động.

“Cô Ngô, tại sao đến bây giờ cô mới đến? Bạn của cô xảy ra chuyện rồi!”

Ngô Hàm Nhu rõ ràng “bạn của cô” mà ông chủ nhắc đến chính là Mục Văn Hạo.

Nhưng mà cô ta nghe nói người xảy ra chuyện là Mục Văn Hạo chứ không phải Diệp Ninh thì ngược lại còn thở phào nhẹ nhõm.

“Anh ta bị làm sao thế?”

“Anh bị bị d.a.o đâm, vết thương rất nghiêm trọng!” Ông chủ tiệm trà đè thấp giọng, vừa hoảng loạn lại vừa cảm thấy rất khó tin.

Căn phòng kia chỉ có hai người là Diệp Ninh và người đàn ông kia, khi ông ta nghe được tiếng hét to của Diệp Ninh, chạy đi vào trong phòng, nhìn thấy người đàn ông bị d.a.o găm đ.â.m vào ngực, còn ngã ở bên trong vũng máu, thật sự cảm thấy sợ hãi đến mức hồn vía lên mây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1323.html.]

Tình cảnh như thế này chỉ có một loại khả năng duy nhất, nhưng nếu thật sự là do Diệp Ninh làm, vì sao cô lại sốt ruột muốn đưa người đàn ông kia đến bệnh viện chứ?!

Cho dù như thế nào thì sự việc cũng phát sinh trong tiệm trà của ông ta, nếu người đàn ông kia thật sự có bất trắc gì thì ông ta khỏi cần làm ăn buôn bán nữa!

“Cái gì? Ông lặp lại lần nữa?” Ngô Hàm Nhu mở to mắt, cũng cực kỳ khó tin.

Mục Văn Hạo bị đâm?!

Ông chủ tiệm trà chỉ thiếu điều dùng tay bịt miệng cô ta lại, hiện tại cũng không thể để người ngoài biết được chuyện này.

Ngô Hàm Nhu thật sự không thể nào hiểu nổi, vì sao Mục Văn Hạo lại bị đ.â.m chứ?

Không lẽ anh ta muốn cưỡng h.i.ế.p Diệp Ninh, Diệp Ninh phản khác làm anh ta bị thương?

Cô ta càng nghĩ càng cảm thấy rất có khả năng là như thế.

“Hiện tại bọn họ đi đâu rồi?”

TBC

Cô ta sốt ruột hỏi.

“Bệnh viện! Đến bệnh viện rồi!”

Ngô Hàm Nhu thậm chí không đợi đối phương nói hết câu đã xoay người rời đi.

Cô ta nhất định phải nhanh chóng đi đến bệnh viện tìm hiểu rõ ràng xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!

Bệnh viện.

Mục Văn Hạo bị nhân viên y tế đẩy về phía phòng phẫu thuật.

Mặc dù ý thức của anh ta đã dần trở nên mơ hồ, nhưng vẫn cứ túm chặt lấy cổ tay của Diệp Ninh, cho dù làm thế nào cũng không chịu buông ra.

Mãi đến khi đi đến cửa phòng phẫu thuật mới bị bác sĩ bạo lực bẻ tay ra.

Diệp Ninh đứng im ngoài cửa không nhúc nhích, nhìn chằm chằm vào cánh cửa đang đóng chặt kia.

Sự điên cuồng của Mục Văn Hạo làm cô không rét mà run.

Lần này anh ta nổi điên tự tổn thương chính mình.

Vậy thì lần thứ hai thì sao? Người bị thương có phải sẽ thành cô hay không?

Có phải sẽ đến lượt Cố Phong hay không?

Cô thật sự không biết nên đối mặt với kẻ điên này như thế nào!
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1322: Chương 1322



Ngô Hàm Nhu thở hồng hộc chạy đến, lúc nhìn thấy Diệp Ninh toàn thân dính đầy máu, trái tim lập tức nhảy lên đến cổ họng.

“Cô có ổn không?”

Cô ta vừa hỏi vừa quan sát cô từ trên xuống dưới, xem xem cô có bị thương hay không?

Ánh mắt đờ đẫn của Diệp Ninh cuối cùng cũng có chút d.a.o động, khi cô nhìn thấy Ngô Hàm Nhu, đáy mắt chợt hiện lên vẻ âm u.

“Vì sao cô lại giúp Mục Văn Hạo?”

Cô cũng không nổi giận, chỉ là trầm giọng chất vấn.

Đến tận lúc này cô vẫn vì Giang Húc Đông mà tin tưởng rằng Ngô Hàm Nhu bị Mục Văn Hạo nắm thóp điểm yếu nào đó.

Hơi thở của Ngô Hàm Nhu có phần gián đoạn, có chút chột dạ dời mắt đi, không dám đối diện với cô.

“Tôi không có...”

Chuyện đã đến nước này, cô ta biết cãi chày cãi cối cũng không có tác dụng gì.

Đối mặt với ánh mắt sắc bén của Diệp Ninh, vài giây sau cô ta lại mở miệng nói chuyện.

“Tôi muốn cô và Cố Phong chia tay.”

Lần này cô ta không hề chần chờ chút nào, ngược lại cảm thấy vô cùng bình tĩnh.

Sắc mặt Diệp Ninh trở nên vô cùng lạnh lùng: “Vì sao chứ? Cô đừng có nói với tôi là cô thật sự thích Cố Phong!”

Cô tuyệt đối sẽ không tin cái lý do vớ vẩn này.

“Hay là, cô là vì Giang...”

Ngô Hàm Nhu đột nhiên kích động ngắt ngang lời nói dang dở của cô: “Người tôi không thích là cô! Tại sao người như cô lại vừa có thể có được sự nghiệp và tình yêu chứ? Tôi thấy ngứa mắt cô, muốn phá hư chuyện của cô đó! Không phải cô thích Cố Phong sao, vậy thì tôi muốn nhìn thấy cô yêu nhưng không thể đạt được!”

Cô ta thà là để Diệp Ninh cho rằng cô ta ghen tị cô đến mức sinh hận cũng không muốn để lộ tình cảm của cô ta với Giang Húc Đông.

Bầu không khí giữa hai người nặng nề đến mức ngạt thở.

Ngô Hàm Nhu nhìn không thấu bên trong đôi mắt sâu thẳm của Diệp Ninh đang cất chứa cảm xúc gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1324.html.]

Lúc này Diệp Ninh trông có vẻ khá bình tĩnh.

“Tôi đã biết.”

Trong lòng Ngô Hàm Nhu vô cùng rầu rĩ, rõ ràng cô cô ta làm Diệp Ninh tổn thương, nhưng mà cô ta cũng chẳng cảm thấy dễ chịu gì.

Cô ta yên lặng tự giễu: Có lẽ là chút lương tâm cuối cùng còn sót lại của cô ta đang khó chịu đây mà.

Nhưng mà cô ta cũng không biết cái câu “Tôi đã biết” mà Diệp Ninh nói lúc nãy là có ý gì?

Cô sẽ chia tay với Cố Phong sao?

Hay là cô đã tin tưởng lý do của cô ta?

“Có lẽ cô biết rõ hơn tôi Mục Văn Hạo đáng sợ đến cỡ nào, cho dù là vì chính cô hay là vì Cố Phong thì cô cũng nên quyết định chia tay với Cố Phong!”

Tuy rằng không biết Diệp Ninh và Mục Văn Hạo đã xảy ra chuyện gì ở bên trong tiệm trà, nhưng mà cô ta nhất định phải tận dụng cơ hội lần này.

“Tôi sẽ không chia tay với Cố Phong.” Đây là câu trả lời mà Diệp Ninh đưa cho cô ta.

Ngô Hàm Nhu hoàn toàn không khống chế được cảm xúc bực bội trong lòng, tất cả đều biểu hiện ở trên mặt, còn muốn tiếp tục thuyết phục thì vài cảnh sát đã xuất hiện ở ngã rẽ đằng kia hành lang.

Bọn họ rõ ràng là đến đây vì Diệp Ninh, vài giây sau đã đi đến trước mặt Diệp Ninh, ánh mắt khóa chặt trên người cô.

TBC

“Chúng tôi nhận được báo án của bệnh viện, nói là có người bị d.a.o găm đ.â.m bị thương.”

Tình hình của Mục Văn Hạo, bất cứ người nào nhìn vào cũng đều sẽ cảm thấy là bị người khác đâm, cho nên bệnh viện mới quyết định đi báo công an ngay.

Diệp Ninh cũng không cảm thấy kinh ngạc chút nào, đối mặt với các câu trả lời của công an, thành thật nói: “Là anh ta tự đ.â.m mình.”

Mấy công an ngơ ngác nhìn nhau, đều cảm thấy câu trả lời này rất hoang đường.

Dựa theo lời báo án của bệnh viện, tình hình của người bị thương rất nghiêm trọng, nơi d.a.o găm đ.â.m vào chính là vị trí trái tim, trừ phi anh ta cố ý tự sát, nếu không tuyệt đối sẽ không có khả năng phát sinh tình hình như thế.

Không chỉ có bọn họ cảm thấy như thế mà đến cả Ngô Hàm Nhu cũng lộ ra biểu cảm kinh ngạc, cảm thấy Diệp Ninh rất có khả năng là nói dối để tự bảo vệ mình.

Mục Văn Hạo là người sẽ đi tự sát sao?

Câu trả lời đương nhiên là không thể rồi!
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1323: Chương 1323



“Vì sao anh ta lại muốn tự đ.â.m mình bị thương chứ?”

Công an hỏi câu này vừa là hỏi theo quy trình cũng vừa tỏ vẻ nghi ngờ Diệp Ninh.

Toàn bộ đường nét trên mặt Diệp Ninh đều căng chặt, dưới ánh nhìn sắc bén của mấy người kia, cô quyết định không trả lời.

“Chờ anh ta tỉnh lại, các anh có thể hỏi anh ta.”

Câu trả lời như thế này rõ ràng là càng tự tăng thêm mức độ hiềm nghi của cô.

TBC

Thái độ của mấy tên công an này càng thêm nghiêm túc.

“Chúng tôi đương nhiên sẽ hỏi anh ta, nhưng mà hiện tại tôi cần cô phối hợp điều tra.”

Dù sao thì người kia bị thương nặng như thế, không ai có thể bảo đảm được rốt cuộc có thể cứu chữa người kia thành công hay không.

Lỡ như người kia không cứu chữa được mà c.h.ế.t đi, như vậy cô hoàn toàn có hiềm nghi là kẻ g.i.ế.c người.

“Đồng chí Diệp Ninh, phiền cô phối hợp với chúng tôi.”

Bọn họ rõ ràng là cũng quen biết Diệp Ninh, cho nên cũng đồng ý tin tưởng khẩu cung của cô.

Diệp Ninh biết rõ tình cảnh hiện tại của mình nhưng mà cô thật sự không thể nào nói với mọi người là Mục Văn Hạo tự hại mình như thế là vì muốn bày tỏ tình yêu với cô được.

“Tôi thật sự không biết vì sao anh ta lại muốn làm như thế.”

Công an phụ trách hỏi khẩu cung hơi nhíu mày nói: “Vậy phiền cô kể lại kỹ càng tỉ mỉ tình hình lúc đó.

Diệp Ninh im lặng không trả lời.

Bầu không khó dần dần trở nên căng thẳng.

“Đồng chí Diệp Ninh, cô từ chối không phối hợp với chúng tôi như thế thì cuối cùng cũng chỉ có cô là người bị ảnh hưởng nhiều nhất mà thôi!”

Đây là lời nhắc nhở, cũng là lời cảnh cáo.

Lúc này Ngô Hàm Nhu chủ động biện hộ giúp Diệp Ninh: “Đồng chí công na, xảy ra chuyện thế này Diệp Ninh cũng rất hoảng sợ, hơn nữa cô ấy đã nói không phải là cô ấy đ.â.m Mục Văn Hạo bị thương, vậy chắc canh là không phải. Các anh có thể cho cô ấy một chút thời gian, để cô ấy bình tĩnh lại hay không?”

Cô ta biết rất rõ Diệp Ninh không nói chắc chắn là vì tình hình lúc đó không thể nói.

Hiện tại chỉ có thể kéo dài thời gian chờ Mục Văn Hạo ra khỏi phòng phẫu thuật, để anh ta chính miệng thừa nhận.

Các công an âm thầm dùng ánh mắt giao lưu với nhau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1325.html.]

Nhìn dáng vẻ hiện tại của Diệp Ninh trông không giống như là bị sợ hãi chút nào.

Nhưng cô lại không chịu nói gì hết, nếu cứ tiếp tục hỏi nữa, chỉ e là mọi chuyện đều sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát mất.

Trong lòng bọn họ đều biết rất rõ thân phận của Diệp Ninh, đương nhiên là vô cùng thận trọng đối với vụ án lần này.

“Được rồi, vậy chờ lát nữa chúng tôi lại hỏi lại.”

Dù sao thì Diệp Ninh cũng đang ở nơi này, có thể khống chế cô bất cứ lúc nào.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thần kinh của mọi người đều dần dần trở nên căng thẳng.

Một tiếng đồng hồ sau, Ngô Hàm Nhu là người mất kiên nhẫn đầu tiên, ánh mắt dần dần trở nên d.a.o động.

Cô ta thật sự không thể nào tưởng tượng được nếu Mục Văn Hạo thật sự cứ như thế mà c.h.ế.t đi, vậy Diệp Ninh sẽ phải đối mặt với cục diện như thế nào?

Cô ta đột nhiên cảm thấy hối hận, cô ta không nên giúp tên điên Mục Văn Hạo kia!

“Diệp Ninh, cô có muốn thay quần áo khác trước không?”

Cô ta muốn dẫn Diệp Ninh rời khỏi nơi này.

“Không cần.” Diệp Ninh trực tiếp từ chối.

Trong mắt Ngô Hàm Nhu lộ ra chút sốt ruột, sao cô không hiểu được ý đồ của cô ta chứ?

Mấy công an đang đứng ở bên cạnh không xa, vẫn luôn để ý đến chỗ bọn họ, tạo cảm giác áp lực rất lớn.

Ngay lúc Ngô Hàm Nhu còn muốn ám chỉ thêm gì đó thì ngã rẽ hành lang bên kia đột nhiên vang lên tiếng bước chân vội vã.

Chúng nó vang vọng trong hành lang yên tĩnh này, lập tức làm cho tất cả mọi người đều chú ý.

Ngoại trừ Diệp Ninh ra, tất cả mọi người đều nhìn sang bên đó.

“Cố Phong!”

Ngô Hàm Nhu phát ra tiếng kêu đầy kinh ngạc, làm cho gương mặt vốn dĩ đang rất lạnh nhạt của Diệp Ninh xuất hiện vết nứt.

Ngay khoảnh khắc Diệp Ninh nhìn thấy bóng dáng của Cố Phong, mắt lập tức hơi đỏ lên.

Trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác vô cùng tủi thân.

Nhưng mà cô lại nhanh chóng ổn định cảm xúc, không muốn để Cố Phong nhìn thấy dáng vẻ này của mình.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1324: Chương 1324



Cố Phong đi rất nhanh, vài giây sau lập tức đi đến trước mặt cô.

Anh đảo mắt nhìn thấy vết m.á.u trên người cô, lập tức trở nên hoảng loạn.

“Em bị thương ở đâu thế?”

Giọng nói trầm thấp của anh mang theo áp lực giống như mưa rền gió dữ.

Diệp Ninh lắc đầu: “Em không bị thương, m.á.u là của người khác.”

Cố Phong nghe cô nói không bị thương, vẻ đáng sợ trên mặt mới dần dần thu hồi đi một chút.

Anh vẫn liên tục quan sát vẻ mặt của cô, xác nhận lần nữa.

Diệp Ninh cố đè nén cảm giác run rẩy trong giọng nói của mình: “Sao anh lại biết em đang ở nơi này?”

Cố Phong trả lời: “Anh đến tiệm trà.”

Anh làm việc xong quay về viện gia thuộc trước, phát hiện cô còn chưa về đến nhà, ý thức được chuyện không ổn, lập tức lái xe đến tiệm trà Phúc Vận.

Ông chủ tiệm trà nói cho anh là nơi này đã xảy ra chuyện.

Trên đường đến bệnh viện, anh suýt chút nữa đã đạp nát chân ga.

Diệp Ninh không ngờ rằng anh sẽ đến nhanh như thế, trên thực tế cô cũng không muốn để cho anh biết được gút mắt giữa cô và Mục Văn Hạo.

Cố Phong tiến lên một bước, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.

“Không có gì.”

Anh dịu dàng an ủi, giống như đã nhận ra được vẻ lạnh nhạt và kiên cường mà cô đang giả vờ từ lâu rồi.

Mũi Diệp Ninh cay xè, có anh ở đây, giống như là cô thật sự không cần phải lo lắng gì nữa.

Ngô Hàm Nhu lộ ra vẻ mặt phức tạp nhìn hai người đang ôm lấy nhau, sự xuất hiện của Cố Phong hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô ta.

Nhưng mà cô ta cũng đột nhiên có thể hiểu được vì sao Diệp Ninh sẽ yêu Cố Phong.

TBC

Người đàn ông này đúng là rất tốt.

Một lúc sau, Cố Phong cảm nhận được cảm xúc của Diệp Ninh đã ổn định lại, sau đó mới chậm rãi buông cô ra.

Đầu tiên anh quay đầu nhìn về phía công an đang đứng ở bên cạnh, sau đó lại thu hồi tầm mắt nhìn về phía Diệp Ninh: “Tại sao Mục Văn Hạo lại bị thương?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1326.html.]

Diệp Ninh không hề giấu diếm anh điều gì: “Tự mình hại mình.”

Đáy mắt Cố Phong lộ ra chút vẻ âm u, lập tức hiểu được lý do.

“Tên kia dùng chiêu này để uy h.i.ế.p em?”

Diệp Ninh cứng đờ cổ gật đầu, tuy rằng rất khó chịu nhưng vẫn thành thật nói cho anh biết.

Có lẽ trêu chọc Mục Văn Hạo chính là chuyện sai lầm nhất đời này của cô.

Cố Phong hít một hơi thật sâu, đè nén lửa giận đối với Mục Văn Hạo xuống, dịu dàng an ủi: “Chuyện này cứ giao cho anh xử lý.”

Nói xong anh lập tức đi về phía mấy tên công an kia.

Diệp Ninh hoàn toàn tin tưởng anh, đến cả thần kinh đang căng thẳng cũng hoàn toàn thả lỏng lại.

Chỉ cần có anh ở đây, cho dù trời sập xuống thì cô cũng không cần lo lắng.

Cố Phong đi qua đó, nhỏ giọng nói chuyện gì đó với mấy công an, vài phút sau lại quay về lần nữa.

“Bọn họ sẽ đi tìm Mục Văn Hạo xác minh tình huống.”

Không đợi Diệp Ninh trả lời, Ngô Hàm Nhu giành trước một bước nói: “Nếu Mục Văn Hạo c.h.ế.t thì sao?”

Cô ta chỉ là muốn nhắc nhở Cố Phong, anh nên chuẩn bị và tính toán trước cho loại tình huống này.

Lúc này Cố Phong mới phát hiện ra sự tồn tại của cô ta, anh cũng biết hôm nay là do cô ta hẹn gặp mặt Diệp Ninh, tại sao đến cuối cùng lại dính líu đến Mục Văn Hạo rồi?!

Ngô Hàm Nhu cảm nhận được bản thân đã bị ánh mắt hung ác của anh khóa chặt, một luồng áp lực vô hình làm cho hô hấp của cô ta trở nên khó khăn hơn một chút.

Cô ta cắn răng, hạ thấp giọng tiếp tục nhắc nhở: “Mục Văn Hạo bị thương rất nặng, nếu đã c.h.ế.t rồi, lời Diệp Ninh nói sẽ không có bằng chứng.”

Ánh mắt của Cố Phong sâu không thấy đáy, đã hiểu được ý của cô ta.

Anh tin tưởng mỗi một lời mà Diệp Ninh nói, tuyệt đối sẽ không làm chuyện này phát sinh!

Diệp Ninh nhìn về phía phòng phẫu thuật, giọng nói đè nén lại vang lên lần nữa: “Anh ta sẽ không chết.”

Dựa theo những hiểu biết của cô về Mục Văn Hạo, anh ta sẽ không c.h.ế.t vì một người phụ nữ.

Ngô Hàm Nhu không rõ vì sao cô lại có thể khẳng định chắc chắn rằng Mục Văn Hạo sẽ không chết?

Cố Phong thì lại nhìn theo tầm mắt của cô, cũng nhìn về phía phòng phẫu thuật.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1325: Chương 1325



Hai tiếng sau, cuối cùng Mục Văn Hạo cũng bị đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật.

Mặt mày anh ta tái nhợt không còn chút mày, vẫn còn đang hôn mê.

Nhưng mà bác sĩ đã xác định phẫu thuật rất thành công, đã không còn nguy hiểm đến tính mạng nữa rồi.

Lúc nghe được câu nói này, cho dù là Diệp Ninh, Ngô Hàm Nhu hay là những công an ở đây cũng đều thở phào nhẹ nhõm.

Mục Văn Hạo được đưa vào phòng bệnh.

Hiện tại cũng không thể xác định đến bao giờ anh ta mới có thể tỉnh lại.

“Tiểu Ninh, em về nhà trước đi, tối nay để anh ở lại gác đêm.”

Cố Phong nhìn thấy cô tiều tụy, đau lòng.

Diệp Ninh lại kiên quyết muốn ở lại với anh.

Lỡ như nếu Mục Văn Hạo tỉnh lại, nhìn thấy anh ở đó, rất có khả năng sẽ bị k*ch th*ch, ăn nói lung tung trước mặt công an.

Cô buộc phải đề phòng một kẻ điên như thế này.

Cố Phong biết cô lo lắng, cho nên cũng không quá kiên trì.

Hai người ngồi trên ghế dài bên ngoài phòng bệnh.

Diệp Ninh yên lặng dựa vào bờ vai của anh, chờ thời gian trôi đi.

Cố Phong vẫn luôn nắm chặt lấy tay cô, ở bên cạnh cô không rời đi dù chỉ một tấc.

Ngô Hàm Nhu cũng không biết đi về từ lúc này, mấy người công an kia thì vẫn tận tâm cương vị công tác của mình, đứng ở cách đó không xa chờ đợi.

Đại khái lại nửa tiếng đồng hồ trôi qua, lại có người đến.

“Sở trưởng Lữ, sao anh lại đến đây?”

Mấy công an nhìn thấy người đến lập tức lên tinh thần.

Cố Phong cũng nhìn thấy Lữ Đình, khẽ nói gì đó với Diệp Ninh.

Sau đó hai người cùng nhau đứng lên.

“Tình hình thế nào rồi?” Sắc mặt Lữ Đình vô cùng âm u, trực tiếp hỏi.”

Anh ta đã thoát ly nguy hiểm tính mạng, nhưng vẫn còn chưa tỉnh lại. Tình hình hiện tại chúng tôi nhận được chính là người bị hại tự mình hại mình.”

Lữ Đình nghe được nguyên nhân tự mình hại mình cũng không có gì bất ngờ, mà là lập tức đi đến trước mặt Cố Phong và Diệp Ninh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1327.html.]

Nhìn thấy vết m.á.u trên người Diệp Ninh, anh ấy cũng có chút hoảng sợ.

“Đồng chí Diệp Ninh, cô có sao không?”

Lúc trước bởi vì vụ án của Smith, cho nên Diệp Ninh cũng quen biết Lữ Đình.

Hơn nữa cô cũng biết Lữ Đình khá thân thiết với Cố Phong.

“Tôi không có việc gì.

Lữ Đình âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó mới nhìn về phía Cố Phong nói: “Tôi vừa mới nghe được chuyện bên này là lập tức chạy đến ngay, đang yên đang lành sao Mục Văn Hạo lại tự mình hại mình thế?”

“Chắc là anh ta bị điên rồi.” Trong giọng nói lạnh lùng của Cố Phong xen lẫn thêm chút lửa giận.

Lữ Đình ngầm hiểu.

Trong một năm qua, anh ấy và Cố Phong vẫn luôn tìm kiếm chứng cứ phạm tội của Mục Văn Hạo.

Đến tận lúc này cũng chỉ mới tìm được một ít manh mối.

Người đàn ông này giấu rất kỹ, cho dù làm chuyện gì cũng có kế hoạch và sắp xếp vô cùng chu đáo và chặt chẽ.

Chỉ e là lần này anh ta lại muốn lợi dụng chuyện tự mình hại mình để đạt được mục đích không ai biết gì đó.

TBC

“Hay là anh và đồng chí Diệp Ninh đi về nghỉ ngơi trước đi, tôi ở lại đây canh chừng là được.”

Cố Phong đương nhiên cũng tin tưởng Lữ Đình, hơn nữa hiện tại Diệp Ninh thật sự cần phải nghỉ ngơi.

“Được rồi, nếu có vấn đề gì thì gọi điện thoại lại cho chúng tôi.”

Lữ Đình gật đầu, trong lòng hai người đều ngầm hiểu lẫn nhau.

Chờ Cố Phong và Diệp Ninh quay về viện gia thuộc của quân khu thì cũng đã là rạng sáng.

Diệp Ninh về nhà, chuyện đầu tiên cô làm chính là tắm rửa thay quần áo.

Mãi đến giờ phút này trong đầu cô vẫn cứ toàn là hình ảnh Mục Văn Hạo tự mình hại mình.

Cốc cốc cốc.

“Tiểu Ninh, em có ổn không?”

Giọng nói lo lắng của Cố Phong từ bên ngoài cửa truyền đến, lúc này cô mới ý thức được mình đã đứng trong phòng vệ sinh một lúc lâu rồi.

Cô nhanh chóng mặc quần áo xong, đi ra ngoài.

Gương mặt Cố Phong đầy vẻ lo lắng, xác nhận lại tình hình của cô.

Cô cố gắng mỉm cười nói: “Xin lỗi, em tắm hơi lâu một chút.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1326: Chương 1326



Cố Phong biết chuyện của Mục Văn Hạo k*ch th*ch rất lớn đến cô, cũng không hỏi tiếp nữa, mà lại vô cùng chu đáo lau khô mái tóc cho cô.

“Anh nấu mì cho em.”

Từ lúc tan ca đến bây giờ, cô chắc chắn vẫn chưa từng ăn cơm.

Diệp Ninh đang chuẩn bị nói cô không muốn ăn, nhưng lại không muốn lãng phí lòng tốt của anh.

Hai người cùng nhau ngồi ở trước bàn cơm.

Mì sợi vị rất nhạt, bên trên có chút rau xanh và trứng gà.

“Của anh đâu?”

Diệp Ninh nhìn thấy trên bàn chỉ có một chén mì.

Cố Phong nói: “Anh không đói bụng.”

“Vậy chúng ta ăn chung với nhau đi.” Diệp Ninh vừa nói vừa cầm một đôi đũa đặt ở trước mặt anh.

Cố Phong cũng không từ chối cô, hai người cùng nhau ăn một chén mì.

Chờ đến khi mì sợi nóng hổi chui vào bụng, Diệp Ninh cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, đồng thời cũng cảm thấy có chút mỏi mệt.

“Tối nay anh còn đi về không?”

Cô nhìn anh, ánh mắt tràn ngập mong đợi.

Cố Phong lại hỏi: “Em có muốn anh ở lại không?”

Diệp Ninh không chút do dự nói: “Muốn.”

Đây cũng chính là câu trả lời Cố Phong mong muốn: “Vậy anh ở lại.”

Nói xong anh đứng dậy đứng ở trước mặt cô.

Diệp Ninh đang định hỏi anh có chuyện gì thế, đã bị anh ôm ngang lên.

Ngay khoảnh khắc dán lên lồng n.g.ự.c của Cố Phong, mọi cảm xúc tối tăm của cô đều biến mất hoàn toàn.

Cố Phong vô cùng cẩn thận đặt cô lên giường sau đó tùy tay cởi áo khoác của mình ra.

Diệp Ninh nhìn hành vi của anh, gương mặt xinh đẹp đỏ lên.

“Anh, làm cái gì?”

Giây tiếp theo Cố Phong cũng lên giường, hơn nữa lại ôm cô vào trong lòng n.g.ự.c lần nữa.

Đây là lần đầu tiên cô chủ động đối với chuyện trên giường như thế.

Nhưng mà đêm nay Diệp Ninh thật sự không có tâm trạng và hơi sức đi làm mấy chuyện này.

“Yên tâm, anh không làm gì hết, cứ nằm như thế ngủ với em thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1328.html.]

Giọng nói khàn khàn của Cố Phong vang lên ở bên tai cô.

Diệp Ninh hiểu ý của anh, cũng cảm động trước sự chu đáo của anh.

“Ừm.”

Cô nhẹ nhàng lên tiếng, cảm nhận được tiếng tim đập mạnh mẽ và dứt khoát của anh.

“Hôm nay em sợ lắm đúng không?” Cố Phong không dám ôm quá chặt, sợ sẽ làm đau cô.

Nhưng mà lại không dám không ôm, sợ cô không cảm nhận được sự tồn tại của anh.

“Ừm.”

Diệp Ninh không có phủ nhận.

Trước kia cô cũng gặp qua cảnh càng m.á.u me hơn, nhưng ngay khoảnh khắc nhìn thấy Mục Văn Hạo thật sự đ.â.m con d.a.o găm kia vào trong ngực, cô cũng cảm thấy sợ hãi và sởn tóc gáy từ xưa đến nay chưa từng có.

“Đừng sợ, có anh ở đây. Anh sẽ không làm anh ta làm em bị thương.”

Cố Phong đang hứa hẹn với cô, lại càng là tự nhắc nhở chính anh!

Là do anh sơ suất, tại sao anh lại không nghĩ đến chuyện Mục Văn Hạo sẽ đi quấy rầy cô chứ!

Trong lòng Diệp Ninh khẽ run lên, cũng ôm chặt lấy anh.

“Em không sợ anh ta làm em bị thương, em sợ anh ta sẽ hại anh.”

Cơ thể Cố Phong đột nhiên cứng đờ, khiếp sợ nghe thấy lời nỉ non của cô.

Anh thậm chí không biết nên miêu tả tâm trạng hiện tại của mình như thế nào nữa.

“Sao em lại ngốc như thế, sao anh ta có thể làm anh bị thương được chứ?”

Thì ra bọn họ vẫn luôn để ý đến đối phương.

Diệp Ninh không cảm thấy mình ngốc, bởi vì Mục Văn Hạo thật sự quá kh*ng b*, thật sự có thể làm ra bất cứ chuyện gì.

Nhưng mà hiện tại ngoại trừ việc tránh xa anh ta ra, cô không còn có cách nào với anh ta nữa.

Chẳng lẽ giữa cô và Mục Văn Hạo thật sự phải đến c.h.ế.t mới có thể dừng lại sao.

Cố Phong cũng đã hoàn toàn mất kiên nhẫn đối với Mục Văn Hạo.

Người đàn ông này hết lần này đến lần khác trêu chọc Diệp Ninh, chạm đến giới hạn cuối cùng của anh, anh nhất định phải nhanh chóng giải quyết người đàn ông này!

“Cố Phong, anh hứa với em đi, không cần vì em mà làm ra bất cứ chuyện gì không nên làm.”

TBC

Diệp Ninh giống như đã đoán được anh đang nghĩ gì, run giọng cầu xin.

Đó chính là chuyện cô sợ hãi nhất.

Vẻ âm u trong đáy mắt Cố Phong biến mất, trịnh trọng hứa hẹn: “Anh sẽ không làm thế.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1327: Chương 1327



Diệp Ninh chìm đắm bên trong cơn ác mộng

Trong giấc mơ kia, người cầm d.a.o găm tự đ.â.m vào người đã đổi từ Mục Văn Hạo thành chính Cố Phong.

Cố Phong ngã ở bên trong vũng máu.

Mà Mục Văn Hạo cầm d.a.o găm cười đáng sợ...

“Tiểu Ninh?!”

Tiếng kêu gọi ầm ĩ của Cố Phong liên tục vang lên bên tai cô.

Diệp Ninh cố gắng muốn mở to mắt, nhưng vẫn không thể làm được gì.

Mãi đến khi tiếng chuông điện thoại chói tai vang lên.

Reng reng reng!

Reng reng reng!

Diệp Ninh bỗng nhiên bừng tỉnh, há to miệng thở hổn hển.

“Tiểu Ninh, em nằm mơ thấy ác mộng, anh ở ngay bên cạnh em đây.”

Gương mặt lo lắng của Cố Phong rơi vào trong ánh mắt vẫn còn chưa hoàn toàn mất đi vẻ sợ hãi của cô.

Ngay giây phút nhận ra anh, mắt Diệp Ninh đỏ lên.

Là mơ.

Anh không có việc gì.

Cố Phong ôm cô, muốn giảm bớt nỗi sợ hãi của cô.

Trong lúc ngủ mơ cô cứ liên tục gọi tên của anh, giống như đã trải qua chuyện gì đó vô cùng đáng sợ.

Điện thoại bàn trong phòng khách cứ vang lên liên tục.

Cố Phong nghĩ có lẽ người gọi điện thoại đến chính là Lữ Đình, anh đành phải nhanh chóng buông cô ra.

“Không có gì. Anh đi nghe điện thoại trước đã, em ở một mình có được không?”

Lý trí của Diệp Ninh đã quay về trong đầu óc, cô gật đầu.

Chờ Cố Phong ra khỏi phòng ngủ, cô sờ trán của mình.

Trán cô đã toát đầy mồ hôi.

Khung cảnh trong giấc mơ có vẻ vô cùng chân thật, chân thật đến mức sau khi cô tỉnh lại rồi vẫn cứ cảm thấy ngạt thở.

Cô tự nhận bản thân mình không phải là loại phụ nữ có tâm lý yếu ớt, nhưng không ngờ rằng lúc này cô hoàn toàn không thể nào thoát khỏi chuyện này.

Nghĩ đến cảnh Cố Phong sốt ruột như thế, rõ ràng cũng có chút sợ hãi trước trạng thái của cô.

Mười mấy giây sau, Cố Phong đã nghe điện thoại xong quay về.

Ánh mắt của anh khi nhìn về phía Diệp Ninh trở nên vô cùng nghiêm túc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1329.html.]

“Sao thế?”

Phản ứng đầu tiên của Diệp Ninh chính là có phải Mục Văn Hạo lại xảy ra chuyện gì hay không?”

“Mục Văn Hạo tỉnh, nhưng anh ta không chịu nói gì hết, kiên quyết muốn gặp em.”

Cố Phong cực kỳ không muốn để Diệp Ninh đi gặp mặt Mục Văn Hạo, nhưng mà hiện tại dựa theo quy trình phá án thì bọn họ nhất định phải đi qua đó.

Diệp Ninh nghe được là chuyện này, ngược lại giống như trút được gánh nặng.

“Được rồi, em đi đây.”

“Nhưng mà...”

“Em không có vấn đề gì” Diệp Ninh biết Cố Phong lo lắng điều gì.

Nhưng mà cô cũng không muốn làm anh và Lữ Đình khó xử.

Hơn nữa cho dù hiện tại cô không đi thì Mục Văn Hạo vẫn luôn có cách buộc cô đi qua đó.

Bệnh viện.

Lữ Đình không ngờ rằng thái độ của Mục Văn Hạo lại cứng đầu đến thế.

Cho dù bọn họ hỏi cái gì, anh ta đều ngậm miệng không hề đáp lại.

Hiện tại anh ta còn trực tiếp nhắm chặt mắt, không thèm nhúc nhích nữa.

“Các cậu ở lại đây đi.”

Anh ấy đã gọi điện thoại cho Cố Phong rồi, tính thời gian thì chắc là cũng sắp đến rồi.

Quả nhiên chờ anh ấy ra khỏi phòng bệnh một lúc thì Cố Phong và Diệp Ninh đã đến rồi.

“Anh ta đã tỉnh, cảm xúc cũng coi như khá ổn định. Nhưng anh ta lại không phối hợp điều tra với chúng tôi, đòi gặp đồng chí Diệp Ninh thì mới chịu nói.” Lữ Đình lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ nói.

Gương mặt Cố Phong trở nên âm u thấy rõ: “Tôi đi vào xem thử.”

“Cố Phong!”

Diệp Ninh và Lữ Đình đồng thanh gọi anh ại.

“Anh cứ ở bên ngoài đi, để tôi đi vào trong với đồng chí Diệp Ninh.” Lữ Đình tăng thêm âm lượng nói.

Hiện tại cảm xúc của Mục Văn Hạo ổn định nhưng không có nghĩa là nhìn thấy Cố Phong rồi vẫn cứ ổn định.

Hiện tại k*ch th*ch anh ta cũng không có bất cứ lợi ích gì.

Hiển nhiên Diệp Ninh cũng nghĩ như thế.

Cố Phong nhíu chặt mày lại.

Lữ Đình trịnh trọng cam đoan: “Có tôi ở đây, anh cứ yên tâm!”

Diệp Ninh nắm tay anh, cho anh một ánh mắt “yên tâm”.

Cố Phong cũng biết rõ tình hình hiện tại.

TBC

Anh không nói gì, nhưng cũng không ngăn cản.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1328: Chương 1328



Lữ Đình cho Diệp Ninh một ánh mắt, hai người cùng nhau đi vào phòng bệnh.

Trong phòng bệnh yên tĩnh đến mức không có một tiếng động.

Diệp Ninh thong thả đến gần giường bệnh.

Nếu nói lúc trước cô chỉ đề phòng và căm ghét Mục Văn Hạo thì hiện tại cô lại còn sợ hãi anh ta nữa.

Cô bình tĩnh lại, lạnh như băng nói: “Tôi đến rồi.”

Mục Văn Hạo vốn dĩ đang nhắm mắt lại, gần như là lập tức mở bừng mắt ra.

Nhìn thấy Diệp Ninh, gương mặt tái nhợt của anh ta lộ ra một chút thần thái.

“Tôi còn cho rằng sau khi tôi tỉnh lại, người đầu tiên tôi nhìn thấy sẽ là cô.”

Giọng nói suy yếu khàn khàn giống như đang lên án việc cô không có mặt ở nơi này.

“Nhưng mà hiện tại cũng tốt lắm rồi. Chắc cô cũng hiểu được tình cảm của tôi dành cho cô rồi đúng không?”

Anh ta thậm chí không thèm quan tâm đến việc còn có những người khác ở đây, không chút kiêng dè bày tỏ tình cảm của mình.

Sắc mặt của Diệp Ninh lại càng thêm khó coi.

Lữ Đình cố ý ho khan hai tiếng, ngắt ngang vẻ kích động của Mục Văn Hạo.

“Hiện tại đồng chí Diệp Ninh đã đến, anh đã có thể trình bày tình huống bị thương của mình rồi đúng không?”

Bọn họ cần phải hỏi rõ ràng xem rốt cuộc có phải Mục Văn Hạo tự mình hại mình hay không, sau đó mới có thể kết thúc vụ án này.

Mục Văn Hạo không vui nhướng mày lên, vô cùng khó chịu vì sự tồn tại của bọn họ.

“Tại sao mấy người còn ở nơi này? Tôi chỉ muốn nói chuyện với Diệp Ninh mà thôi!”

Thái độ của anh ta vô cùng kiêu ngạo, hoàn toàn không thèm để mắt đến mấy người bọn họ.

Lữ Đình cũng không biểu hiện ra vẻ tức giận, mà lại thuận thế nói: “Chúng tôi chỉ đang làm theo quy định mà thôi. Anh muốn chúng tôi đi thì chỉ cần thành thật trả lời vấn đề của tôi là được.”

Mục Văn Hạo không chỉ không phối hợp mà thái độ lại càng thêm ngang ngược hơn.

“Cái gì mà làm theo quy định chứ? Ở đâu ra chuyện công? Đây là chuyện riêng giữa tôi và Diệp Ninh, mời mấy người lập tức đi ra ngoài ngay!”

“Cho nên vết thương này của anh là do anh tự mình hại mình hay là có nguyên nhân khác?” Lữ Đình vẫn cứ tiếp tục truy vấn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1330.html.]

Mục Văn Hạo đương nhiên biết bọn họ muốn hỏi cái gì, mất kiên nhẫn đáp: “Không có liên quan gì đến Diệp Ninh, mấy người biến đi được chưa?”

Lữ Đình nhìn về phía hai công an đứng ở bên cạnh.

Bọn họ cũng đang chờ đợi những lời này của Mục Văn Hạo.

“Vậy còn những người khác...”

“Cái gì mà người khác, làm gì còn người khác nào? Mấy tên công an mấy người rảnh rỗi không có chuyện gì làm đúng không?” Gương mặt Mục Văn Hạo vô cùng âm u.

Bởi vì mất m.á.u quá nhiều, thể lực của anh ta vốn dĩ cũng không còn lại bao nhiêu, hiện tại đương nhiên không có tâm trạng đi ứng phó những người không liên quan này.

Tuy rằng anh ta cũng không hề nói rõ là tự mình hại mình, nhưng mà hai câu nói này cũng đã đủ làm Lữ Đình đưa ra kết luận rồi.

Nhưng mà Lữ Đình sẽ không thật sự để Diệp Ninh ở lại nơi này một mình. “Diệp Ninh?” Anh ấy dùng ánh mắt ra hiệu cho cô đi ra ngoài với anh ấy.

Nhưng anh ấy lại không ngờ rằng Diệp Ninh lại từ chối.

“Sở trưởng Lữ, để tôi nói chuyện riêng với anh ta vài câu.”

Diệp Ninh rất rõ ràng, nếu hiện tại cô cứ thế mà rời đi, Mục Văn Hạo chắc chắn sẽ lại tiếp tục nổi điên nữa.

Lữ Đình lộ ra vẻ mặt khó xử.

Diệp Ninh tiếp tục nói: “Các anh đều ở bên ngoài, sẽ không có chuyện gì đâu.”

Lữ Đình đảo mắt nhìn tới nhìn lui giữa cô và Mục Văn Hạo vài giây, cuối cùng ngầm đồng ý với quyết định của cô.

Không bao lâu sau, trong phòng bệnh chỉ còn lại hai người Diệp Ninh và Mục Văn Hạo.

Mục Văn Hạo trông có vẻ hiền hòa hơn rất nhiều, giống như trở thành một người hoàn toàn khác với lúc nãy.

“Mau đến gần tôi.”

TBC

Anh ta gian nan nâng tay lên, vẫy tay với Diệp Ninh.

Anh ta cực kỳ khó chịu vì khoảng cách giữa hai người bọn họ hiện tại.

Quá xa, anh ta không nhìn thấy rõ biểu cảm hiện tại của cô.

Diệp Ninh chần chờ vài giây, thật sự nghe lời bước về phía trước.

Cuối cùng cô dừng lại ở khoảng cách cách giường bệnh chừng hai bước chân.

Khóe môi Mục Văn Hạo điên cuồng giơ lên, nhìn thấy cô nghe lời như thế, cảm thấy anh ta đã làm ra một việc chính xác nhất trong đời.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1329: Chương 1329



“Hiện tại cô đã tin tưởng tình cảm của tôi dành cho cô chưa?”

Mục Văn Hạo vẫn cứ chấp nhất lặp lại vấn đề này.

Anh ta vô cùng ngây thơ mà cho rằng chỉ cần Diệp Ninh tin tưởng tình yêu của anh ta là thật thì sẽ bị anh ta làm cho cảm động.

Diệp Ninh dùng sự im lặng để thay cho sự trả lời.

Đối với Mục Văn Hạo mà nói, không phủ nhận thì chẳng khác nào khẳng định.

Anh ta sung sướng bật cười, giây lát sau lại kịch liệt ho khan.

Cơn đau đớn trong trái tim lập tức làm sắc mặt của anh ta càng thêm trắng bệch.

Diệp Ninh đứng thẳng tại chỗ, mặt lạnh tanh nhìn chằm chằm vào vẻ chật vật hiện tại của anh ta.

Mục Văn Hạo cố gắng làm cảm xúc của mình đừng quá kích động: “Hôm nay là ngày tôi vui vẻ nhất. Chỉ cần cô đồng ý ở lại bên cạnh tôi, cô muốn cái gì tôi cũng đều có thể cho cô hết!”

Anh ta vô cùng khí phách hứa hẹn, muốn chứng minh cho Diệp Ninh biết anh ta mới là người đàn ông thích hợp với cô nhất!

Diệp Ninh chờ anh ta nói xong rồi, sau đó mới lạnh nhạt mở miệng.

“Tôi không muốn.”

Toàn bộ biểu cảm trên mặt Mục Văn Hạo đều lập tức cứng đờ lại.

Một giây trước anh ta còn phấn khởi, kích động, một giây sau đã hoàn toàn ngã xuống đáy cốc.

“Cô nói cái gì?”

Diệp Ninh thả chậm tốc độ nói chuyện, lặp lại lần nữa: “Tôi không muốn ở bên cạnh anh.”

Hơi thở của Mục Văn Hạo trở nên dồn dập, rõ ràng là không thể nào chấp nhận được lời từ chối của cô.

“Vì sao chứ? Tôi có thể vì cô mà không cần mạng của mình!”

“Anh không phải vì tôi, anh chỉ vì chính anh thôi!” Diệp Ninh vô tình vạch trần suy nghĩ của anh ta: “Loại người như anh, trong lòng vĩnh viễn chỉ có chính anh mà thôi.”

Mục Văn Hạo đột nhiên siết chặt nắm tay, muốn ngồi dậy, nhưng anh ta vừa mới đụng đến miệng vết thương thì đã đau đến mức phát run, lập tức r*n r*.

“Tôi có thể cho cô trái tim của mình...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1331.html.]

“Anh hòa toàn không biết cách yêu người khác, tình yêu của anh chỉ làm tôi cảm thấy sợ hãi!” Diệp Ninh trần thuật sự thật này.

Sắc mặt của Mục Văn Hạo dần dần trở nên dữ tợn: “Cô có thể dạy tôi!”

Anh ta đã có thể buông bỏ lòng tự cao vì cô, thậm chí đến cả mạng sống của mình cũng không cần, vì sao cô vẫn không thỏa mãn chứ?

Diệp Ninh dùng giọng điệu vô cùng chắc chắn phủ định nói: “Anh không học được.”

“Cô còn chưa từng dạy, tại sao lại biết tôi không học được chứ?” Mục Văn Hạo gầm nhẹ.

Còn chưa từng bắt đầu mà đã muốn phủ nhận anh ta rồi sao?

Diệp Ninh lại bật cười, nụ cười kia tràn ngập vẻ châm chọc đối với anh ta.

“Nếu anh thật sự yêu một người thì anh sẽ không muốn có được người đó, mà chỉ hi vọng người đó có thể hạnh phúc. Rõ ràng anh đã biết người kia không yêu anh, anh lại còn nghĩ đủ trăm phương nghìn kế buộc người đó ở lại bên cạnh anh, đây không phải là yêu, mà là ích kỷ.”

Mục Văn Hạo nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn cô.

Ý của cô là anh ta phải hào phóng buông tay bỏ cuộc sao?

Tuyệt đối không có cửa đâu!

“Đó là tình yêu của cô, không phải tôi. Tôi yêu một người thì phải có được! Vì sao tôi lại phải nhường người tôi yêu cho người khác chứ?!”

Anh ta cũng hùng hồn phản bác lại một cách đương nhiên.

Bảo anh ta nhìn cô và người đàn ông khác hạnh phúc chung sống với nhau sao?

Anh ta làm không được!

Loại người đàn ông giống như Cố Phong mới là kẻ hèn nhát, bởi vì bị anh ta uy h.i.ế.p mà thật sự đi ly hôn với cô, đó mà là tình yêu gì chứ!

Đáy mắt Diệp Ninh lộ ra vẻ âm u, hoàn toàn không cho anh ta bất cứ cơ hội ảo tưởng nào, nói ra lời nói càng tuyệt tình hơn: “Cho dù tôi c.h.ế.t đi thì cũng sẽ không yêu anh!”

TBC

Mục Văn Hạo nín thở, toàn thân bị lửa giận thiêu rụi.

Những lời này của Diệp Ninh rõ ràng là đã k*ch th*ch rất lớn đối với anh ta, làm anh ta điên cuồng!

Anh ta giãy dụa đứng lên, vết thương vừa mới khâu lại lập tức nứt ra, m.á.u tươi thấm ướt băng gạc.

Nhưng anh ta lại hoàn toàn không để ý, suy nghĩ duy nhất chính là muốn đến gần Diệp Ninh.

Sao Diệp Ninh có thể cho anh ta cơ hội này chứ, nhanh chóng lui ra sau một bước.
 
Back
Top