Dịch Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1330: Chương 1330



Cơn đau đớn kịch liệt làm Mục Văn Hạo lập tức mất đi quyền khống chế cơ thể, ngã phịch xuống đất.

Diệp Ninh miễn cưỡng khống chế xúc động muốn đi qua đỡ của mình, đứng yên tại chỗ, khinh thường sự đau đớn của anh ta.

“Mục Văn Hạo, không lẽ anh còn chưa rõ sao? Tôi không yêu anh thì chính là không yêu anh, cho dù hiện tại anh đang đau đớn như thế thì tôi cũng không đau lòng chút nào. Cho dù anh thật sự c.h.ế.t trước mặt tôi thì tôi cũng sẽ không rơi giọt nước mắt nào.”

Cô nhất định phải làm người đàn ông này hoàn toàn hết hi vọng với cô mới được!

Đầu óc của Mục Văn Hạo đã gần như muốn ngất đi, cơn đau đớn trên miệng vết thương lập tức bị hận ý trong lòng bao phủ.

Nếu như ánh mắt có thể g.i.ế.c người, hiện tại Diệp Ninh đã bị anh ta bầm thây vạn đoạn rồi.

Người phụ nữ này dám ngó lơ tình cảm chân thành của anh ta, làm anh ta tổn thương như thế!!

Ngay sau đó, Diệp Ninh không hề dừng lại nữa, xoay người đi ra cửa.

“Quay về! Cô... Quay về ngay cho tôi!!” Mục Văn Hạo khàn giọng gầm nhẹ, muốn cản cô lại!

Nhưng mà Diệp Ninh lại không thèm quay đầu lại.

Cửa phòng bệnh mở ra, ngoài cửa, bóng dáng của Cố Phong xuất hiện trong ánh mắt dữ tợn của Mục Văn Hạo.

Tuy rằng chỉ có một giây ngắn ngủi, nhưng Mục Văn Hạo vẫn nhìn thấy rất rõ ràng.

Trong lòng anh ta dâng lên sát ý ngập trời!

Y tá nhanh chóng chạy vào, thấy anh ta lại đang quỳ rạp dưới đất, vết thương chảy m.á.u đầm đìa, vội vàng la to gọi bác sĩ đến.

Một lúc sau, bác sĩ chạy đến,

Mà Mục Văn Hạo cũng hoàn toàn mất đi ý thức, trong miệng vẫn cứ nỉ non cái tên anh ta cực hận.

Diệp Ninh đứng bên cạnh Cố Phong, nhìn thấy được cảnh bác sĩ cấp cứu cho Mục Văn Hạo trong phòng bệnh mặt mày cũng trắng bệch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1332.html.]

Cô không biết lần này cô k*ch th*ch Mục Văn Hạo như thế là đúng hay sai nữa?

Bởi vì đối với người đàn ông này, cho dù cô làm cái gì thì cũng đều là sai.

Cố Phong rõ ràng cũng cảm nhận được sự thấp thỏm và bất an của cô, dùng sức đỡ lấy cô.

“Cố Phong, anh dẫn đồng chí Diệp Ninh về nhà trước đi.” Lữ Đình ở bên cạnh nhắc nhở, anh ấy cũng nhận ra trạng thái của Diệp Ninh không được ổn cho lắm.

Lúc nãy Mục Văn Hạo đã thừa nhận vết thương của anh ta không liên quan đến Diệp Ninh, cho nên bọn họ cũng không cần tiết phải ở lại nữa.

“Tiểu Ninh, chúng ta đi về thôi.” Cố Phong vừa nói vừa ôm vai cô đi ra ngoài.

TBC

Chờ đến khi hai người ra khỏi bệnh viện, đứng dưới ánh nắng mặt trời, Diệp Ninh mới cảm thấy cảm giác lạnh lẽo dưới đáy lòng bị xua tan đi một chút.

Cố Phong ngồi ở trong xe, trấn an cảm xúc của cô.

“Em đã nói chuyện rõ ràng với anh ta, cho nên anh ta mới bị k*ch th*ch đến mức chịu không nổi.” Diệp Ninh muốn nói cho anh chuyện này, nhưng giọng nói lại ngập ngừng không quyết đoán.

Cố Phong lập tức khen ngợi: “Em làm đúng lắm.”

Trong lòng Diệp Ninh vẫn cứ bất an, nhìn chằm chằm vào anh xác nhận: “Có thật không, em sợ anh ta lại làm ra chuyện đáng sợ hơn nữa.”

Hơn nữa nỗi lo lắng này của cô chắc chắn không phải là lo lắng không đâu.

Cố Phong đương nhiên cũng hiểu, mặt mày nghiêm túc nói: “Cho nên tiếp theo đó chúng ta nhất định phải bảo vệ tốt sự an toàn của bản thân.”

Anh biết rõ Mục Văn Hạo không có năng lực làm gì anh, mục tiêu của người đàn ông kia chỉ có thể là Diệp Ninh.

Anh dịu dàng nâng mặt cô lên, làm ánh mắt hoảng loạn của cô nhìn thẳng vào mắt mình.

“Tiểu Ninh, em nghe anh nói. Cho dù không phải ngày hôm nay thì sớm muộn gì em cũng sẽ trở mặt cắt đứt hoàn toàn với anh ta. Binh tới tướng đỡ, chúng ta cứ yên lặng xem tình hình thế nào.”

Cố Phong nói như thế đúng là cũng làm Diệp Ninh bình tĩnh hơn rất nhiều.

Anh nói đúng, giữa cô và Mục Văn Hạo đã hoàn toàn không có cơ hội cứu vãn gì nữa, thay vì cứ tiếp tục lá mặt lá trái với nhau, còn không bằng hoàn toàn phân rõ giới hạn như bây giờ.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1331: Chương 1331



Diệp Ninh không về nhà mà lại bảo Cố Phong lái xe đưa cô đến đoàn văn công.

Thay vì nằm trong nhà suy nghĩ lung tung thì còn không bằng đi làm như mọi hôm.

“Tối nay tan ca anh đến đón em.” Trước khi đi, Cố Phong còn cố ý dặn dò với cô.

Diệp Ninh gật đầu.

Cố Phong cúi người hôn lên trán của cô.

“Em đừng suy nghĩ quá nhiều, tối nay gặp lại.”

“Tối nay gặp lại.”

Diệp Ninh nhìn theo Cố Phong rời đi, sau đó mới đi vào đại sảnh của đoàn văn công.

Nhưng mà không bao lâu sau cô đã dừng chân lại.

Cô do dự vài giây, quyết định gọi điện thoại cho Mộng Kiều Nhụy.

Hiện tại Mục Văn Hạo đang ở trong bệnh viện cấp cứu, đang là thời điểm anh ta yếu ớt nhất, nếu Mộng Kiều Nhụy có thể nắm bắt được cơ hội này đương nhiên là tốt nhất.

Lúc Mộng Kiều Nhụy nhận được điện thoại của cô cũng rất kinh ngạc bất ngờ, nghe được chuyện Mục Văn Hạo lại còn tự mình hại mình, đang bị thương nặng cấp cứu ở trong bệnh viện lại càng khiếp sợ đến không dám tin.

“Tôi sẽ đi qua đó. Nhưng mà Diệp Ninh à, cô thật sự nên chuẩn bị sẵn tâm lý, anh ta vì cô, thật sự đã điên rồi.”

TBC

Mộng Kiều Nhụy nhắc nhở làm cho cảm xúc vốn dĩ đang cực kỳ bất an của Diệp Ninh càng thêm căng thẳng hơn nữa.

“Anh ta còn làm cái gì nữa?”

Nếu không thì cô ta tuyệt đối sẽ không nói như thế.

“Trong mấy tháng cô không ở nơi này, anh ta đi khắp nơi vơ vét tìm phụ nữ có gương mặt tương tự như cô, huấn luyện cho mấy người bọn bắt chước theo tiếng nói cử động của cô. Đến cả Phùng Ninh Ninh mà Hồng Hải đang dùng toàn lực lăng xê cũng là thế thân của cô do anh ta đào tạo ra được!”

Diệp Ninh chỉ cảm thấy vô cùng khó thở, vậy mà lại còn có chuyện này nữa hả?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1333.html.]

Lại liên tưởng đến chuyện Mục Văn Hạo tự mình hại mình, cô thật sự tin tưởng lời Mộng Kiều Nhụy nói, Mục Văn Hạo đã điên rồi!

Chờ cô cúp điện thoại, mới phát hiện ra lòng bàn tay của mình đã ướt đẫm mồ hôi.

Từ trước đến nay cô còn chưa bao giờ sợ hãi một người đến mức như thế.

Cố Phong nói rất đúng, chuyện quan trọng nhất sau này chính là bảo đảm vấn đề an toàn khi ra vào mỗi ngày, để đề phòng những hành vi càng thêm điên cuồng của Mục Văn Hạo…

Kinh thành, xưởng sản xuất điện ảnh.

Ngô Thu Á và Trương Quốc Trụ đang tiến hành chế tác hậu kỳ cho bộ điện ảnh này.

Triệu Chí Viễn của bộ phận tuyên truyền sốt ruột chạy đến.

“Đạo diễn Ngô, đã xảy ra chuyện rồi!”

Hai người đồng thời dừng công việc trong tay lại.

“Chuyện gì thế này?”

“Ngày hôm qua bên Đan Thăng tổ chức tiệc chúc mừng, trong bữa tiệc đó, Lý Hiểu đã nhắc đến điện ảnh của chúng ta. Nói là điện ảnh của chúng ta sao chép phim của bọn họ. Bắt đầu từ sáng sớm ngày hôm nay, điện thoại của tôi đã bị các truyền thông gọi đến phát nổ luôn rồi, tất cả mọi người đều đang hỏi thăm chuyện này.”

Tuy rằng Triệu Chí Viễn vô cùng kiên định giải thích với những người đó, điện ảnh hoàn toàn không có chuyện sao chép, nhưng mà hiệu quả lại cực nhỏ.

Thật ra từ mấy tháng trước, loại đồn đãi vớ vẩn này vẫn luôn có, nhưng cho dù là Ngô Thu Á hay Trương Quốc Trụ thì đều không để trong lòng.

Nhưng mà lần này Lý Hiểu lại công khai nói những lời này ra bên ngoài, mức độ đáng tin lập tức bay lên vèo vèo.

“Tôi nghe một người bạn ở rạp chiếu phim nói số người xem điện ảnh của Đan Thăng ngày hôm nay tăng cao rất nhiều, mức độ nổi tiếng đã tăng cao chót vót.”

Rất rõ ràng, Lý Hiểu đang lợi dụng dư luận của chuyện này để gia tăng thêm mức độ nổi tiếng của điện ảnh.

Ngô Thu Á và Trương Quốc Trụ liếc nhìn nhau, không ngờ rằng Lý Hiểu lại có thể làm việc này đến mức cực đoan như thế.

“Vậy cô ta có nói biên kịch của điện ảnh chúng ta là Diệp Ninh không?” Đây là vấn đề đầu tiên mà Ngô Thu Á quan tâm.

Triệu Chí Viễn lắc đầu: “Chuyện này thì không nói đến.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1332: Chương 1332



Ngô Thu Á cười khẩy nói: “Cô ta khá thông minh đấy, biết rõ nếu mình nói ra sẽ tạo ra chấn động lớn đến mức nào.”

“Đạo diễn Ngô, ông cũng đừng lo khen cô ta nữa. Hiện tại chúng ta phải xử lý như thế nào đây?” Triệu Chí Viễn cảm thấy điện ảnh còn chưa chiếu đã gặp phải hiềm nghi sao chép, nếu nói chuyện này không tạo ra ảnh hưởng gì thì đương nhiên là không có khả năng rồi.

Ngô Thu Á suy nghĩ một chút: “Tạm thời công bố ca khúc chủ đề trước đi.”

Điện ảnh sắp công chiếu, cũng nên quảng cáo tạo thế trước rồi.

Triệu Chí Viễn đầu tiên là hơi sửng sốt một chút, sau đó lập tức suy nghĩ cẩn thận đoán ra được ý đồ của Ngô Thu Á, gương mặt u sầu lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ hưng phấn.

“Được rồi, tôi lập tức đi làm ngay!”

TBC

Triệu Chí Viễn hưng phấn đi ra ngoài, Trương Quốc Trụ nhịn không được trêu chọc với Ngô Thu Á: “Xem ra lần này Đan Thăng quyết tâm muốn đối đầu với chúng ta rồi.”

“Tôi cảm thấy đây không phải là ý kiến của ông ta.” Ngô Thu Á hơi mất tập trung nói, trong lòng lại đang suy nghĩ đến một chuyện khác.

“Ý của ông là Lý Hiểu và Xà Hoành Minh sao?” Trương Quốc Trụ nhắc đến hai người kia, trong giọng nói cũng trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều.

Ngô Thu Á gật đầu nói: “Bọn họ đang không cam lòng.”

Trương Quốc Trụ khinh thường hừ lạnh: “Đáng tiếc, bọn họ cũng coi như là có tài hoa, không ngờ lại lòng dạ hẹp hòi như tế. Chỉ bởi vì ông từ chối kịch bản của bọn họ mà bọn họ đã muốn bôi nhọ điện ảnh của chúng ta như thế.”

“Tài hoa và lòng dạ là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.” Ngô Thu Á xem sự việc rất thông thấu.

“Ông định làm sao đây? Cứ tiếp tục tùy ý cho bọn họ bịa đặt kiếm chuyện như thế à?” Trương Quốc Trụ vẫn khá hiểu biết về Ngô Thu Á.

Tuy rằng Ngô Thu Á luôn khá hờ hững với đại đa số mọi chuyện, nhưng chắc canh sẽ không tùy ý để cho người ta khinh nhục.

Lúc trước ông ấy vẫn luôn không làm gì đối với những việc này là bởi vì bọn họ đều tập trung toàn bộ lực chú ý vào điện ảnh của mình.

Hiện tại hoàn toàn có thể rảnh tay, ông ấy cũng không đến mức sẽ tiếp tục nhịn xuống nữa đúng không?

Ngô Thu Á không giận ngược lại bật cười, nụ cười mang theo một chút lạnh nhạt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1334.html.]

“Cứ để bọn họ tiếp tục nhảy nhót thêm mấy ngày nữa đi.”

Trò hay vẫn còn ở phía sau!

Trương Quốc Trụ nhìn dáng vẻ không thèm để ý của ông ấy, biết ông ấy đã có tính toán riêng rồi.

...

“Đúng vậy. Nếu không phải có chứng cứ rõ ràng và bảo đảm thì sao tôi có thể dùng danh dự của mình nói ra những lời này chứ? Mấy người hoàn toàn có thể đưa tin theo sự thật mà tôi vừa nói!” Tâm trạng Lý Hiểu vô cùng sung sướng đến đây trò chuyện với phóng viên.

Cô ta nói năng chắc nịch, làm cho các phóng viên ngồi ở đối diện hoàn toàn không nghi ngờ chút nào.

Cô ta là biên kịch nổi tiếng trong giới phim ảnh, đương nhiên không có chuyện vô duyên vô cớ đi bôi nhọ người khác.

Huống chi đối phương còn là đạo diễn nổi tiếng Ngô Thu Á vô cùng có thân phận và danh tiếng trong giới.

“Vậy cô có biết biên kịch điện ảnh của đạo diễn Ngô là ai hay không?”

Nếu như là sao chép phim nhựa, vậy ngoại trừ đạo diễn ra, biên kịch sao chép kịch bản đương nhiên sẽ chịu trách nhiệm càng lớn hơn.

Nói đến cũng lạ, đoàn phim của Ngô Thu Á bảo vệ biên kịch kia vô cùng nghiêm ngặt, đến tận lúc này cũng không hề tiết lộ bất cứ tin tức gì về người kia.

Lý Hiểu cũng không đưa ra câu trả lời chính xác, chỉ là vô cùng có thâm ý mà nói: “Tôi đương nhiên biết người sao chép kịch bản của bản của tôi là ai, nhưng mà hiện tại tôi còn không thể nói. Chỉ có thể nói cho mọi người biết, người này là người mà tất cả mọi người đều không ngờ đến, chắc canh sẽ làm mọi người đều khiếp sợ. Mọi người có thể chờ mong một chút, chờ đến khi tên của người này được công khai ra, chắc canh sẽ là một tin tức cực kỳ chấn động!”

Những lời này của cô ta đã khơi gợi lòng hiếu kỳ của phóng viên, không khỏi liên tục hỏi dò.

Nhưng Lý Hiểu kiên quyết không chịu tiết lộ ra ngoài.

“Sốt ruột sẽ hỏng việc, mọi người phải kiên nhẫn một chút. Không phải điện ảnh của Ngô Thu Á sắp sửa công chiếu rồi sao, đến lúc đó tất cả các câu trả lời đều sẽ được công bố! Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ông ta còn dám công chiếu điện ảnh ra ngoài!”

Nói đến lời cuối cùng, Lý Hiểu có chút hả hê mỉm cười, ý tứ mà cô ta muốn biểu đạt đã vô cùng rõ ràng rồi.

Phóng viên nghe cô ta nói như thế, cũng chỉ có thể lựa chọn tiếp tục chờ đợi.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1333: Chương 1333



Chờ phóng viên rời khỏi rồi, Đan Thăng và Xà Hoành Mnh mới từ bên cạnh đi ra.

Lúc nãy hai người bọn họ cũng nghe được rõ ràng buổi phỏng vấn của Lý Hiểu.

Ở trong mắt hai người bọn họ, trạng thái hiện tại của Lý Hiểu đã hoàn toàn trở nên điên cuồng.

Trước kia khi nhắc đến việc phim nhựa của Ngô Thu Á sao chép, ở trước mặt người ngoài Lý Hiểu còn sẽ cẩn thận lựa lời, nhưng mà hiện tại cô ta đã không còn kiêng dè gì nữa.

Đến cả Đan Thăng nghe xong cũng cảm thấy sợ hãi muốn chết, không dám tưởng tượng nếu như chuyện này xảy ra vấn đề gì thì bọn họ phải giải quyết như thế nào?

“Biên kịch Lý, mấy ngày nay chúng ta làm nhiều chuyện như thế, bên phía đạo diễn Ngô đương nhiên sẽ có hành động gì đó.”

Ông ta không quá yên tâm nhắc nhở.

Thật ra hôm nay Lý Hiểu có hành vi như thế, đại đa số nguyên nhân là bởi vì từ trước đến nay Ngô Thu Á đều luôn im lặng.

Nếu Ngô Thu Á có hành động gì đó thì cô ta cũng không đến mức sẽ tự tin như hôm nay.

Hiện tại cô ta đã hoàn toàn khẳng định rằng Ngô Thu Á chột dạ vì chuyện sao chép cho nên mới không dám ra mặt.

Quả nhiên Lý Hiểu không thèm để ý mỉm cười nói: “Toàn thế giới đều biết phim nhựa của ông ta là sao chép, ông ta muốn làm cái gì thì làm.”

Đan Thăng nhíu mày, ông ta thật lòng không muốn làm quan hệ giữa mình và Ngô Thu Á trở nên quá căng thẳng.

Là đạo diễn mới trong giới điện ảnh, ông ta còn không đắc tội nổi một người giống như Ngô Thu Á.

Cho nên ông ta mới né tránh buổi phỏng vấn của các phóng viên nhiều đến thế.

“Biên kịch Lý, hiện tại cô đang đánh cược tương lai nghề nghiệp của chính mình đó.”

Ông ta vốn dĩ cũng không muốn nói chuyện này cho lắm.

Nụ cười đắc ý trên mặt Lý Hiểu hơi cứng lại, bực bội nhìn về phía ông ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1335.html.]

“Đạo diễn Đan, ông cảm thấy tôi là một đứa ngốc sao? Nếu không bảo đảm thì tôi sẽ ăn nói lung tung sao?”

Đan Thăng đảo mắt nhìn về phía Xà Hoành Minh.

Ông ta đã xác nhận với Xà Hoành Minh rồi, bọn họ vẫn chưa bao giờ nhìn thấy kịch bản quay chụp của Ngô Thu Á.

Cái gọi là sao chép, cũng gần như là chỉ dựa vào đề tài võ thuật của hai bộ phim và phỏng đoán của bọn họ mà thôi.

“Ý của tôi thì chúng ta nên chờ đến khi điện ảnh của đạo diễn Ngô công chiếu thì lại áp dụng hành động.”

Thật ra ở điểm này, ý kiến của Đan Thăng và Xà Hoành Minh lại hoàn toàn giống nhau.

Lý Hiểu cảm thấy hai người bọn họ đã được lợi lại còn đứng nói mát, dùng giọng nói sắc bén chỉ trích: “Số lượng vé bán đi trong ngày hôm nay đã gấp hai mấy ngày trước, đây không phải đều là mức độ nổi tiếng do tôi mang đến sao? Tôi chỉ là vì phòng bán vé, mấy người không ủng hộ tôi thì cũng thôi, đừng có đến đây nghi ngờ tôi!”

Cô ta thật sự không ngờ bọn họ sẽ nhát gan như thế, làm việc cứ sợ trước sợ sau, thậm chí còn không bằng một người phụ nữ như bọn họ!

Đan Thăng bị cô ta chặn họng á khẩu không trả lời được, hiện tại chỉ có thể chờ xem bên phía Ngô Thu Á sẽ có hành động gì.

Đoàn văn công.

Hôm nay trong đoàn có biểu diễn, Diệp Ninh lại không được sắp xếp lên sân khấu, mà chỉ ở lại hậu trường làm nhân viên dự bị.

Sau khi buổi biểu diễn bắt đầu, cô đứng ở lối ra vào hậu trường, nhìn về phía biểu diễn hợp xướng trên sân khấu.

Người hát chính hiện tại là Tôn Manh Manh.

TBC

Hiện tại phong thái của Tôn Manh Manh đã vô cùng vững vàng, đã có thể tự đảm đương một phía rồi.

“Cảm thấy thế nào.” Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa một trái một phải đi đến bên cạnh Diệp Ninh, cùng nhau quan sát buổi biểu diễn trên sân khấu.

“Khá tốt.” Diệp Ninh cho một lời khen, sau đó lại nhìn về phía bốn thành viên mới trong đội nhạc khí.

Viên Băng ngồi ở trước đàn dương cầm cũng rất tốt, còn có Lưu Mộc Lan thay thế vị trí của Trịnh Thư Vân.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1334: Chương 1334



Trong nháy mắt Diệp Ninh cảm thấy có chút hoảng hốt, giống như lại quay về những ngày tháng đi chơi cùng với Trịnh Thư Vân.

Trong nháy mắt Trịnh Thư Vân cũng đã đi ra nước ngoài được hơn nửa năm, trong nửa năm này cũng đã xảy ra quá nhiều việc, cũng không biết cô ấy sống ở nước ngoài có tốt không nữa?

“Có phải cô nhớ Thư Vân không?” Không ngờ rằng Từ Minh Vũ lại đoán được suy nghĩ của cô.

Diệp Ninh khẽ “ừ” một tiếng.

Nhắc đến Trịnh Thư Vân, Từ Minh Vũ cũng lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.

“Thư Vân là tướng tài của tôi, Vương Hinh Tuyết là tướng tài của đội trưởng Lý, chỉ có điều không ngờ rằng hai người bọn họ..”

Câu nói tiếp theo đó bị anh ta thay thế bằng tiếng thở dài.

Lâu lắm rồi Diệp Ninh không nghe được tên của Vương Hinh Tuyết, cô thu hồi tầm mắt nhìn về phía Lý Kiến Hoa.

“Đội trưởng Lý có tin tức gì của Vương Hinh Tuyết không?”

Từ sau khi cô dọn ra khỏi viện gia thuộc bên kia thì cũng không còn cố ý đi để ý bên đó.

Quả nhiên Lý Kiến Hoa cho cô một câu trả lời khẳng định: “Tháng trước Vương Hinh Tuyết đã xuất viện rồi, tôi có đi thăm cô ấy, trạng thái tinh thần của cô ấy cũng coi như khôi phục không tệ lắm.”

Nhưng mà cho dù khôi phục không tệ lắm thì cũng không thể thay đổi được sự thật rằng cô ta đã trở thành một bệnh nhân tâm thần. Bác sĩ nói cô ta tuyệt đối không thể chịu thêm bất cứ k*ch th*ch gì đó, nếu không có khả năng sẽ tái phát bất cứ lúc nào.

Cô gái kia vốn dĩ nên có được một tương lai xán lạn, cuối cùng lại rơi vào kết cục như thế.

Sắc mặt của Diệp Ninh vẫn không hề thay đổi gì, mọi khúc mắc giữa cô và Vương Hinh Tuyết đều đã vẽ dấu chấm hết.

Ra khỏi phòng biểu diễn, Diệp Ninh quay về văn phòng.

Vì muốn làm cô có thể làm việc tốt hơn, trong đoàn còn cố ý sắp xếp cho cô một văn phòng riêng.

Cô mới vừa ngồi xuống đã nhận được điện thoại do Trương Quốc Trụ gọi đến.

“Thời gian công chiếu phim đã quyết định vào cuối tháng sau, tôi đã chào hỏi trước với đoàn trưởng rồi, lần đầu tiên điện ảnh công chiếu cô có thể lại đây.” Giọng của Trương Quốc Trụ rất nhẹ nhàng, thậm chí còn mang theo chút sốt ruột.

“Được rồi.” Diệp Ninh đồng ý vô cùng dứt khoát.

Bộ điện ảnh này cũng có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1336.html.]

“Mấy ngày nay cô có đọc báo không?”

Câu hỏi của Trương Quốc Trụ làm Diệp Ninh có chút khó hiểu.

Huống chi mấy ngày nay cô lại đặt toàn bộ lực chú ý vào chuyện của Mục Văn Hạo, hoàn toàn không có tâm trạng quan tâm mấy chuyện khác.

“Không có, làm sao thế?

“Có lẽ sẽ có không ít lời nghị luận không hay, nhưng mà cô cũng đừng để trong lòng.”

“Lời nghị luận không hay?” Diệp Ninh không rõ Trương Quốc Trụ muốn chỉ phương diện nào.

“Vẫn cứ là Lý Hiểu chưa chịu bỏ cuộc, cứ nằng nặc cho rằng kịch bản của chúng ta sao chép nội dung của cô ta, nhưng mà Thu Á đã chuẩn bị ứng phó rồi.” Trương Quốc Trụ biết sớm muộn gì cô cũng sẽ nhìn thấy, cho nên chủ động nói sớm hơn, làm cô có thể chuẩn bị tâm lý trước.

Diệp Ninh lập tức hiểu được, người phụ nữ này đúng là âm hồn không tan mà.

Trương Quốc Trụ lại dặn dò lần nữa, sau đó mới cúp máy.

Diệp Ninh cũng không thèm để tâm đến chuyện của Lý Hiểu, bởi vì hiện tại cô ta càng làm lớn chuyện, chờ đến khi điện ảnh công chiếu thì sẽ bị vả mặt càng đau hơn.

Đến lúc đó thậm chí không cần đến lượt cô ra tay, Lý Hiểu cũng sẽ tự ngã vào phần mộ do chính cô ta tự đào ra.

Cô hơi chỉnh sửa lại một chút suy nghĩ, cầm lấy giấy và bút, bắt đầu chuẩn bị ca khúc tham gia tuyển chọn.

Bệnh viện.

Chờ đến khi Mục Văn Hạo tỉnh lại lần nữa, nhìn thấy người ngồi trước giường bệnh là Mộng Kiều Nhụy thì toàn thân lại càng âm trầm hơn.

Ở trước mặt anh ta, Mộng Kiều Nhụy thậm chí không dám thở mạnh tí nào, đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị mắng rồi.

“Kêu Hà Bân lại đây.” Câu đầu tiên Mục Văn Hạo mở miệng nói lại không phải là lời phát tiết gì đó.

TBC

Hà Bân là tâm phúc của anh ta, Mộng Kiều Nhụy không biết hiện tại anh ta muốn gặp Hà Bân làm gì, nhưng mà lại không dám cãi lời.

Hai mươi phút sau, Hà Bân xuất hiện trong phòng bệnh.

Mục Văn Hạo trực tiếp ra lệnh với Mộng Kiều Nhụy: “Cô đi ra ngoài!”

Hiển nhiên anh ta cũng không coi Mộng Kiều Nhụy là người phe mình, đề phòng cô ta rất nhiều.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1335: Chương 1335



Chiều tối tan ca, Diệp Ninh đi vào bãi đậu xe, nhìn thoáng qua đã lập tức nhìn thấy bóng dáng của Cố Phong.

Cô cong môi lên mỉm cười, bước nhanh đi qua đó.

Tâm trạng của Cố Phong hình như cũng khá tốt, khóe mắt đuôi mày đều mang theo chút ý cười.

“Hôm nay anh gặp chuyện vui gì sao?” Diệp Ninh nhịn không được trêu chọc.

Cố Phong cũng không trực tiếp trả lời, mà lại ra hiệu cho cô mau nhìn vào bên trong xe.

Diệp Ninh khó hiểu mở cửa xe ra.

“Hello! Diệp Ninh, đã lâu không gặp!”

Một gương mặt bụ bẫm đang cười tươi rói ngồi trên ghế phụ xuất hiện bên trong tầm mắt của cô.

Diệp Ninh đầu tiên là sửng sốt một giây, sau đó lập tức lộ ra vẻ mặt hưng phấn.

“Anh Vương! Sao anh lại ở chỗ này?!”

Cô vừa bất ngờ lại vừa vui vẻ.

Vương Kim cố ý xụ mặt nói: “Thứ nhất, tôi thích cô gọi tôi là Vương mập hơn. Thứ hai, tôi là tài xế của cô, đương nhiên phải đến tìm cô báo danh, đi làm rồi.

Diệp Ninh vui vẻ muốn chết: “Cơ thể của anh đã khỏi hẳn chưa?”

Anh ấy bị thương nặng hơn cô rất nhiều.

Vương Kim cố ý ôm n.g.ự.c ho khan vài tiếng, rõ ràng là muốn phối hợp cô làm ra dáng vẻ suy yếu, nhưng mà tư thế anh ấy bày ra lại trông có vẻ vô cùng buồn cười.

“Vào sinh ra tử đương nhiên là không được, lái xe thì vẫn không thành vấn đề.”

Diệp Ninh hoàn toàn thả lỏng lại, có Vương Kim ở đây, cô cũng yên tâm hơn rất nhiều.

TBC

“Chúng ta lên xe lại nói chuyện tiếp.” Cố Phong nhắc nhở.

Diệp Ninh ngồi ở đằng sau, Cố Phong phụ trách lái xe, Vương Kim phụ trách trêu chọc pha trò.

Bầu không khí nhẹ nhàng lại vui sướng.

“Thật ra trước khi anh về quê đón em thì Vương mập đã liên lạc với anh rồi. Anh muốn tạo bất ngờ cho em, nên mới không nói cho em biết trước.” Cố Phong giải thích.

Diệp Ninh gật đầu lia lịa, nhìn thấy Vương Kim tung tăng nhảy nhót như thế, năng lực khôi phục đúng là quá mạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1337.html.]

“Bắt đầu từ ngày mai, anh ấy sẽ tiếp tục đi theo bên cạnh em giống như lúc trước.” Cố Phong không nói thêm gì, nhưng trong lòng Diệp Ninh và Vương Kim đều ngầm hiểu.

Vương Kim lại kiên định bày tỏ thái độ: “Lần trước là do tôi không bảo vệ tốt Diệp Ninh, tôi nhất định sẽ lấy công chuộc tội, sẽ biểu hiện thật tốt!”

Tuy rằng anh ấy nói như thế, nhưng mà từ trước đến nay Cố Phong và Diệp Ninh đều chưa từng cảm thấy như thế.

Diệp Ninh sung sướng đề nghị: “Chúng ta đi ra ngoài ăn cơm thôi, coi như là tiệc chào đón Vương mập.”

Cố Phong vô cùng dứt khoát đồng ý ngay: “Được rồi.”

Hiếm khi thấy cô có hứng thú và tâm trạng như thế, không còn lo lắng vì chuyện của Mục Văn Hạo nữa.

Mười phút sau, ba người ngồi trong phòng bao của tiệm cơm.

Diệp Ninh cố ý hỏi khẩu vị của Vương Kim, gọi một bàn món ăn anh ấy và Cố Phong thích.

Vương Kim ăn đến hăng say, không hề rụt rè và kiêng dè gì cả.

“Tôi đề nghị chúng ta nên uống một ly, chúc mừng cả ba chúng ta đều đại nạn không chết!”

Bọn họ còn có thể ở nơi này vui vui vẻ vẻ ăn cơm, cũng là một chuyện rất đáng chúc mừng.

Cố Phong lái xe nên không thể uống rượu, cho nên cầm ly trà lên, lấy trà thay rượu.

Diệp Ninh khá là có hứng thú, cố ý rót cho mình một ly bia.

Cố Phong biết rõ tửu lượng của cô, nhưng lại không muốn ảnh hưởng đến hứng thú của cô, cho nên đành để cô uống tùy ý vậy.

Ba cái ly chạm vào nhau, phát ra tiếng vang trong trẻo.

Không ngờ Diệp Ninh lại uống cạn sạch ly bia kia, không còn một giọt.

Vương Kim cười không khép miệng lại được, cũng uống cạn cùng cô.

Diệp Ninh lại rót đầy ly thứ hai cho cô và Vương Kim.

Lúc này thì Cố Phong không bình tĩnh nổi nữa: “Tiểu Ninh, tửu lượng của em không quá cao, đừng uống quá nhiều.

Diệp Ninh cho anh một ánh mắt “yên tâm”, cô nhất định phải uống ly rượu này.

“Vương mập, ly rượu thứ hai tôi mời anh. Cảm ơn anh đã liều mạng chiến đấu vì tôi!”

Cô vừa nói hết câu, Cố Phong cũng nuốt lời khuyên nhủ vào trong bụng.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1336: Chương 1336



Vương Kim nói một cách đương nhiên: “Không cần cảm ơn tôi, cô là người yêu của Cố Phong, Cố Phong là anh em của tôi, cô chính là chị em của tôi, vượt lửa qua sông vì chị em là chuyện đương nhiên mà.”

Ặc.

Khóe miệng của Diệp Ninh hơi co giật.

Cô hiểu ý mà anh ấy muốn nói, nhưng mà sao nghe cứ cảm thấy câu này nó là lạ thế nhỉ?

Nhưng mà cô cũng không rối rắm mấy vấn đề này, lại cụng ly với Vương Kim lần nữa.

Vương Kim uống xong ly rượu thứ hai, đảo mắt nhìn tới nhìn lui giữa Diệp Ninh và Cố Phong.

Lúc nãy anh ấy cố ý nhắc đến người yêu, vậy mà Diệp Ninh lại không hề phản bác đó.

“Diệp Ninh, thật ra lần này người cô nên cảm ơn nhất không phải là tôi, mà là Cố Phong. Vì cứu cô, Cố Phong đến cả tính mạng của mình cũng không cần luôn đi.”

Diệp Ninh quay đầu nhìn về phía vết sẹo nhạt trên mặt Cố Phong, đến cả giọng nói cũng trở nên dịu dàng hơn.

“Tôi biết.”

Trong ánh mắt Cố Phong cũng tràn ngập vẻ cưng chiều: “Tôi không cần Tiểu Ninh cảm ơn tôi.”

Vương Kim cảm thấy anh đúng là một tên ngốc, đến lúc này nên thuận thế mà tiếp tục tấn công mới được.

Anh em không được việc, chỉ có thể để anh ấy giới đỡ.

“Tôi thấy hai người cũng yêu thích lẫn nhau, sống c.h.ế.t không rời. Cho nên đến lúc nào thì tôi mới có thể uống rượu mừng của hai người đây??”

Mau mau phục hôn đi, đây mới là chuyện quan trọng nhất, tránh cho đêm dài lắm mộng.

Diệp Ninh cũng mong đợi nhìn về phía Cố Phong.

Trước kia bọn họ đã hẹn với nhau, chờ đến khi quay về sẽ lập tức phục hôn ngay.

Cũng không biết anh có còn nhớ chuyện này hay không nữa?

TBC

Dưới ánh nhìn chăm chú của hai người, Cố Phong khẽ tằng hắng nói: “Đoàn trưởng đã phê duyệt đơn xin phục hôn của tôi và Tiểu Ninh rồi, sau đó còn cần vài ngày để thẩm tra chinh trị. Chờ thẩm tra chính trị xong chúng tôi sẽ làm vài bàn tiệc, đến lúc đó chắc chắn sẽ mời anh đến.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1338.html.]

Anh vốn dĩ cũng muốn nhanh chóng báo cho Diệp Ninh biết tin vui này, vừa lúc tranh thủ cơ hội này nói ra luôn.

Còn chuyện thẩm tra chính trị, bởi vì bọn họ là phục hôn, cho nên cũng chỉ cần đi lưu trình cho có mà thôi, sẽ không có bất cứ vấn đề.

Hai mắt Diệp Ninh lập tức sáng rực, hạnh phúc đến quá đột ngột, làm cô cảm thấy chuyện này không chân thật tí nào.

“Thật sao?”

Cô cẩn thận xác nhận lại.

“Thật. Ngày hôm qua anh đã định nói với em rồi.” Giọng nói của Cố Phong dịu dàng đến mức muốn ch** n**c.

Tim Diệp Ninh đập lên điên cuồng, giờ phút này thật sự chẳng có cái gì quan trọng nữa!

Phản ứng của Vương Kim lại càng kích động hơn nữa, anh ấy vỗ mạnh lên vai Cố Phong, phát tiết tâm trạng kích động của mình, thật lòng mừng thay cho anh em.

“Anh em, lần này cậu thật sự là chờ đến lúc mây tan thấy trăng sáng, cuối cùng cũng ôm được người đẹp về nhà!”

Quá khó khăn, thật đúng là quá khó khăn!

Cố Phong cười gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Anh đã chờ mong ngày này từ rất lâu rồi.

Diệp Ninh ước gì có thể nói cho tất cả mọi người biết, cô và Cố Phong thật sự sắp kết hôn rồi.

Tin vui như thế này lại chỉ có thể chia sẻ với một mình Vương Kim.

“Tối nay chúng ta không say không về!”

Vương Kim lập tức gân cổ lên phụ họa: “Đúng vậy, không say không về!”

Dù sao thì hôm nay anh ấy cũng chưa tính là đi làm, cho dù uống đến mức xụi lơ thành một vũng bùn thì cũng có Cố Phong làm tài xế đưa anh ấy về nhà.

Cố Phong dở khóc dở cười nhìn hai người đã hoàn toàn mất đi năng lực khống chế cảm xúc, anh vốn dĩ cũng không muốn để bọn họ uống say, nhưng hiện tại có vẻ là chuyện này này không thể thực hiện được rồi.

Gặp được chuyện vui vẻ thì cần phải ăn mừng mới được!

“Người phục vụ, thêm năm chai bia nữa!” Diệp Ninh hào khí kêu to, hoàn toàn không quan tâm nhiều rượu như thế thì cô và Vương Kim có uống hết được hay không.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1337: Chương 1337



Quân khu, viện gia thuộc.

Cố Phong ôm Diệp Ninh ra khỏi xe, cõng cô đi lên cầu thang yên lặng.

Hơi thở nóng rực của Diệp Ninh phất quá bên lỗ tai của anh, làm nửa bên lỗ tai của anh đỏ lên.

Anh lấy chìa khóa đặt dưới chậu hoa trước cửa ra, mở cửa phòng đi vào.

Anh cũng không bật đèn, mà là nương ánh trăng, trực tiếp đi vào phòng ngủ, đặt Diệp Ninh lên giường.

Chờ làm xong hết chuyện này rồi, anh lại yên lặng ngồi xuống bên cạnh Diệp Ninh.

Hình như Diệp Ninh ngủ rất ngon lành, dưới sự chiếu sáng của ánh trăng, trông cô giống hệt như con búp bê xinh đẹp.

Anh không làm gì hết, chỉ vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm cô, ngắm cô.

Không biết đi qua bao lâu, anh chậm rãi đứng dậy, muốn đi đến phòng bên cạnh nghỉ ngơi.

Nhưng mà anh vừa hỏi nhúc nhích, Diệp Ninh còn đang ngủ say đã nắm chặt lấy cổ tay của anh.

“Tiểu Ninh?”

Anh thậm chí hoài nghi có phải cô tỉnh lại rồi?

Nhưng Diệp Ninh cũng không mở mắt ra, giống như chỉ là trong lúc vô thức trùng hợp làm ra hành động này mà thôi.

Anh đành phải ngồi xuống mép giường lần nữa.

Diệp Ninh đột nhiên mở mắt.

Cố Phong lập tức dịu dàng hỏi: “Có phải anh đánh thức em rồi không?”

Giây tiếp theo thứ trả lời anh lại là tiếng nôn khan đầu khó chịu của Diệp Ninh.

“Ọe! Mắc... ói quá...”

Cố Phong lập tức phản ứng lại nói: “Em chờ chút, anh đi lấy...”

Hai chữ thùng rác đã đến bên miệng, nhưng Diệp Ninh đã không khống chế được mà nôn thốc nôn náo.

Mùi rượu gay mũi xộc vào mặt.

Cố Phong hoàn toàn không rảnh lo mấy thứ này, thấy cô khó chịu như thế, vội nhanh chóng vỗ lưng cho cô

Lăn lộn một lúc lâu sau, cuối cùng Diệp Ninh cũng không nôn nữa, lại ngã vào trên giường.

Nhưng mà mặt đất và quần áo của cô đều dính đầy bãi nôn lúc nãy.

Cố Phong cố gắng dùng tốc độ nhanh nhất dọn dẹp, lại mở cửa sổ ra thông gió.

Tuy rằng anh đã dọn dẹp sạch sẽ vết bẩn trên mặt đất, nhưng trên người Diệp Ninh lại toàn là mùi rượu.

Cố Phong suy nghĩ một lúc, vẫn cảm thấy không thể để cô ngủ như vậy được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1339.html.]

“Tiểu Ninh, dậy nào, anh dẫn em vào phòng vệ sinh tắm rửa.”

Diệp Ninh cố mở hé mí mắt ra, hình như là bị anh đánh thức, nhưng lại giống như chỉ là phản xạ có điều kiện.

Cố Phong nửa kéo nửa ôm kéo cô vào phòng vệ sinh, lại còn mở vòi hoa sen ra.

Anh đều đã cởi áo ngoài và quần ngoài của cô ra, nhưng mà con áo lót thì anh lại thật sự sợ chính mình không khống chế được.

May mà anh lăn lộn từ nãy đến giờ, Diệp Ninh lại mở mắt ra.

“Em... Đây là chỗ nào thế?”

Cô lảo đảo đứng trước gương, không nhận ra được hoàn cảnh ở xung quanh.

“Tiểu Ninh, nghe lời. Em đứng xích qua bên này một chút, anh ở bên ngoài chờ em...” Cố Phong ở bên cạnh không yên tâm dặn dò.

Diệp Ninh lắc lư đầu, nhìn về phía ánh, ánh mắt đã không có tiêu cụ, vài giây sau mới giơ tay lên tát cho anh một bạt tay.

Bốp.

Tiếng tát tai không nặng, nhưng lại cực kỳ vang.

Cố Phong bị đánh mà ngơ ngác, khóc không ra nước mắt.

“Đồ d* x*m!” Diệp Ninh dùng tay ôm chặt ngực, làm cho cô đang mặc áo lót trông lại càng quyến rũ hơn nữa

“Khụ khụ.” Cố Phong nhanh chóng rời tầm mắt đi, biết cô hoàn toàn còn chưa khôi phục lại ý thức , càng không nhận ra anh: “Anh đi ra ngoài trước!”

Anh còn chưa kịp nói xong, cửa phòng vệ sinh đã từ bên ngoài đóng lại.

“Phù!”

Anh dựa vào cửa thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài, bình phục cảm xúc đã bắt đầu mênh mông.

Thật đúng là hành người c.h.ế.t đi được mà!

Năm phút.

Mười phút.

Diệp Ninh vốn dĩ không bao lâu sau sẽ đi ra, nhưng mãi vẫn không thấy cô đi ra ngoài.

Cố Phong gióng lỗ tai lên nghe ngóng động tĩnh ở bên trong.

TBC

“Tiểu Ninh, em đã tắm xong chưa?”

Anh lại không nhận được bất cứ câu trả lời nào.

Anh có chút lo lắng, lại tăng thêm âm lương.

“Tiểu Ninh, em đã tắm xong chưa?”

Anh vẫn chỉ nghe được tiếng nước chảy ào ào.

Lần này thì anh hoàng toàn mất kiên nhẫn, sợ cô xảy ra chuyện, trực tiếp đẩy cửa đi vào.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1338: Chương 1338



Lúc này trong phòng vệ sinh, Diệp Ninh đang đứng ở vòi hoa sen, dòng nước ấm áp làm xung quanh bốc lên một lớp hơi nước mờ ảo, bên trong hơi nước là cơ thể thướt tha của cô...

Chỉ mới nhìn thoáng qua, Cố Phong đã hoàn toàn trầm luân.

Lý trí nói cho anh, phi lễ chớ coi, phải nhanh chóng đi ra ngoài.

Nhưng mà hai chân của anh giống như là mọc rễ nảy mầm, hoàn toàn hoạt động không được chút nào.

Diệp Ninh cũng phát hiện ra anh anh, trong nháy mắt có chút hoảng loạn, sau khi nhận ra đó là anh thì cô ngược lại hoàn toàn bình tĩnh xuống.

Trong hai người bọn họ, cũng không biết ai là người hành động trước, chờ đến Cố Phong phản ứng lại thì anh và Diệp Ninh đã cùng nhau đứng ở dòng nước, đôi bên đã hoàn toàn trần như nhộng.

Sáng sớm.

Diệp Ninh nằm trong khuỷu tay của Cố Phong tỉnh lại.

Đầu óc của cô vẫn cứ hoa mắt chóng mặt.

Vài giây sau, cuối cùng cô cũng ý thức được không thích hợp, nhẹ nhàng xoay người.

Sau khi nhìn thấy gương mặt đang ngủ say của Cố Phong, mặt cô lập tức đỏ bừng lên.

Cho dù không nhìn xuống bên dưới thì cô cũng có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, cơ thể dưới chăn của hai người bọn họ đều... trần như nhộng!

Cho nên tối hôm qua bọn họ đã làm rồi hả?!!

Cô cố gắng nhớ lại, nhưng mà ký ức trong đầu lại hoàn toàn trống trơn, không có bất cứ hình ảnh nào hết!

Bình tĩnh.

Ai cung nói là sau khi làm lần đầu tiên xong, thân thể chắc chắn sẽ có khác thường.

Cô nín thở cảm nhận cái “khác thường” kia.

Hình như là có hơi khó chịu thật?!

Cô đột nhiên hối hận vì sao tối hôm qua mình lại uống nhiều rượu như thế, cho nên đến cả lần đầu tiên của bọn họ đều không nhớ rõ.

Nếu ông trời lại cho cô có cơ hội làm lại từ đầu lần nữa, cô nhất định phải giữ lại ba phần tỉnh táo mới được.

Tuy rằng không nhớ rõ quá trình, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

Không ngờ tốn nhiều thời gian như thế, bọn họ mới đi đến một bước này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1340.html.]

Cô chậm rãi bò dậy, muốn lén hôn gương mặt Cố Phong một chút, cho anh một nụ hôn chào buổi sáng.

Cánh môi vừa mới chạm vào làn da của Cố Phong, Cố Phong lập tức mở bừng mắt.

TBC

Gương mặt xinh đẹp của cô hỏi đỏ lên, giống như làm chuyện gì xấu bị bắt quả tang tại trận vậy.

Cô đang định nói “chào buổi sáng” thì Cố Phong vừa mới tỉnh lại ánh mắt đã tối sầm, trực tiếp hôn lên môi của cô.

Diệp Ninh không ngờ rằng mới sáng sớm đã nhận được một nụ hôn chào buổi sáng nhiệt tình lại nóng bỏng như thế.

Đầu óc cô lại càng mơ mơ màng màng hơn.

Mãi đến khi tiếng hô hấp của Cố Phong càng thêm dồn dập, cuối cùng mới chịu dừng lại.

Nhưng cho dù là thế, anh cũng không buông cô ra mà vẫn cứ ôm chặt lấy cô vào trong lòng ngực.

Toàn thân Diệp Ninh giống muốn bốc cháy, không dám nhúc nhích tí nào.

“Anh không đi bộ đội sao?”

Cô nỉ non hỏi Cố Phong.

Hôm nay cô cũng có công việc ở đoàn văn công.

Cố Phong vẫn cứ không nỡ buông tay ra: “Chúng ta nằm thêm một lúc nữa đi.”

Cơ thể mềm mại thơm tho ở trong ngực, muốn bò khỏi giường thật sự cần phải có lực tự chủ rất lớn.

“Ừ.” Diệp Ninh nhẹ nhàng đồng ý.

Lại vài phút trôi qua, Cố Phong buộc phải bò dậy.

Đây là lần đầu tiên Diệp Ninh nhìn thấy trực diện cơ thể của anh vào ban ngày ban mặt như thế này.

Cô vừa xấu hổ, lại vừa không khống chế được hai mắt của mình.

Cố Phong thì lại có vẻ vô cùng bình tĩnh, thong thả ung dung mặc quần áo vào, sau đó không chút hoang mang đi vào phòng vệ sinh.

Diệp Ninh nhìn cửa phòng vệ sinh đóng lại, vỗ nhẹ lên gương mặt đỏ rực của mình, cực lực đè lại trái tim đang đập điên cuồng của mình.

Đúng là muốn c.h.ế.t thật mà, tại sao cô lại si mê anh như thế chứ?!

Định lực của cô còn không bằng một người đàn ông như Cố Phong nữa!

Mà cô lại không biết rằng, ngay khoảnh khắc cửa phòng vệ sinh đóng lại, Cố Phong trông có vẻ vô cùng bình tĩnh lập tức đầu hàng ngay, không chỉ mặt đỏ bừng mà đến cả lỗ tai và cổ cũng đỏ rực không kém.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1339: Chương 1339



Diệp Ninh mặc quần áo, rời giường, nhìn thấy khăn trải giường còn sạch sẽ, thoáng sửng sốt.

Lúc này Cố Phong đã rửa mặt xong đi đến, thấy cô nhìn chằm chằm giường đệm sững sờ, hỏi: “Làm sao vậy?”

Diệp Ninh vô cùng khó hiểu, hơi mở miệng ra

Lời nói đều đã tới rồi bên miệng, nhưng cô vẫn không thể nói nên lời.

“Anh tranh thủ dọn đồ đạc của anh đến đây đi, ít nhất cũng phải có vài bộ quần áo tắm rửa.”

Tình hình hiện tại của bọn họ cũng không khác gì đã phục hôn.

Cố Phong nghe hiểu lời nói của cô, cúi đầu nhìn về phía mình.

Áo sơ mi trắng tinh đúng là đã nhăn nheo bèo nhèo.

“Được rồi.”

Anh đồng ý vô cùng dứt khoát.

Phản ứng này của anh làm trong lòng Diệp Ninh cũng giảm bớt rất nhiều thắc mắc.

“Em đói bụng.

Bụng của cô trống trơn

Cố Phong cười nói: “Em muốn ăn cái gì? Anh đi mua.”

“Bánh bao, bánh quẩy, mì trộn tương, tào phớ.” Diệp Ninh liệt kê một lèo tên các món ăn

Cố Phong cưng chiều nhéo mũi của cô, “Mua nhiều như vậy em có ăn hết không?”

Diệp Ninh thập phần khẳng định gật gật đầu: “Hiện tại em có thể ăn hết một con trâu đó.”

“Được rồi, anh đi mua. Em đi rửa mặt đi.” Cố Phong ngoan ngoãn nghe theo yêu cầu của cô.

Diệp Ninh lười biếng đi vào phòng vệ sinh

Đó là cô cùng Cố Phong cùng nhau…… Tắm rửa?!!

Rầm!

Cô theo bản năng nuốt nước miếng, lập tức không bình tĩnh nổi nữa.

Ngay sau đó

Những khiêu khích to gan lại lộ liễu, tuyệt đối không phải là do cô lẩm……

“A!!”

Diệp Ninh cảm giác mình sắp điên rồi.

Quả nhiên sau khi uống say, cô sẽ hoàn toàn buông thả bản thân

Rõ ràng trước đó cô cũng đã thề là sẽ không bao giờ uống say nữa, cô đúng là đáng c.h.ế.t mà!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1341.html.]

Cũng không biết Cố Phong cảm nhận thế nào về cô, có khi nào anh sẽ cảm thấy cô quá phóng khoáng hay không?

Cô tiếp tục cố gắng nhớ lại tình huống sau khi rời khỏi phòng vệ sinh, chính là những hình ảnh ngắn ngủi kia lại đột nhiên biến mất sạch sẽ.

Chẳng lẽ cô đốt lửa xong, lại nhắm mắt đi ngủ thẳng cẳng hả?

Nếu thật sự là như vậy, sau đó Cố Phong muốn bóp c.h.ế.t cô không nhỉ?

Càng nghĩ cô lại càng cảm thấy rất có loại khả năng này, nhưng mà chuyện này cô lại thật sự tiện mở miệng ra hỏi được.

Hai mươi phút sau, Diệp Ninh mới lề mà lề mề từ trong phòng vệ sinh đi ra.

Cố Phong còn không chưa về, cô dọn dẹp sơ phòng trước.

Khoảng nửa tiến sau, tiếng mở cửa vang lên, Cố Phong xách theo một đống đồ ăn sáng trở lại.

Diệp Ninh vui vẻ cầm lấy bữa sáng trong tay anh, cầm vào trong phòng bếp bày ra.

Quả nhiên những món mà cô nói Cố Phong đều mua trở về, hai người cùng nhau ngồi ở trước bàn cơm.

Diệp Ninh thật sự đói bụng, ăn một hơi hai cái bánh bao thịt.

Cố Phong săn sóc múc một chén sữa đậu nành cho cô nói: “Em ăn chậm thôi, đừng nghẹn.”

Diệp Ninh lại uống nửa ly sữa đậu nành, sau đó cầm lấy một cây bánh quẩy.

Nhưng mà cô chỉ ăn hơn một nửa bánh quẩy đã đưa đến trước mặt Cố Phong.

Bởi vì phía trước từng mập mạp, cho nên cũng vẫn luôn hạn chế cố gắng ăn ít đồ ăn quá nhiều dầu mỡ.

Cô vốn dĩ còn muốn ăn mì trộn tương, nhưng mà lại phát hiện mình đã ăn không vô nữa rồi.

“Anh ăn nhiều một chút.”

Cô cười hì hì tiếp mời Cố Phong, hơn nữa xê dịch tất cả đồ ăn còn thừa về phía của anh.

Cố Phong quá hiểu sức ăn của ô, đã lường trước được tình huống hiện tại.

TBC

Dưới ánh nhìn chăm chú của Diệp Ninh, anh bắt đầu ăn uống ngồm ngoàm.

Đồ ăn cũng giảm bớt với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.

“May mà em có dự đoán trước, bảo anh mua nhiều đồ ăn như thế.” Diệp Ninh nâng má, nhìn anh ăn ngon như thế cũng rất vui vẻ

Cố Phong cưng chiều nhìn cô, mãi đến khi cái bánh bao cuối cùng chui vào trong bụng.

Đây chắc chắn là bữa sáng no căng nhất mà anh từng ăn.

“Anh đừng nhúc nhích, để em dọn dẹp cho!” Diệp Ninh xung phong nhận việc, hơn nữa kiên quyết bảo anh ngồi yên ở bên cạnh nghỉ ngơi.

Cố Phong nhìn bóng dáng ra ra vào vào của cô, vẻ dịu dàng trong ánh mắt dần dần lộ ra một chút vẻ nghiêm túc rất khó phát hiện.

Anh thật sự hi vọng cô sẽ không bị chuyện phát sinh ngày hôm nay ảnh hưởng đến tâm trạng của mình.

Thời gian này là lúc mọi người đều đi ra ngoài đi làm, viện gia thuộc bình thường đều khá yên tĩnh cũng hiếm khi lộ ra một chút nhộn nhịp.
 
Back
Top