Dịch Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1310: Chương 1310



Giang Húc Đông lắc đầu: “Hai người vừa mới về, trong nhà chắc chắn còn có rất nhiều thứ cần phải dọn dẹp. Để hôm khác đi, chờ Cố Phong cũng có thời gian rảnh, chúng ta lại cùng nhau gặp mặt nói chuyện.”

Anh ấy chỉ cần biết cô mạnh khỏe là đủ rồi.

Diệp Ninh nghĩ cũng cảm thấy rất đúng, tính ra thì cô đã rời khỏi nhà hai ba tháng rồi, không biết hiện tại trong nhà cô đã trở thành như thế nào.

“Được rồi, vậy chờ đến khi chúng tôi sắp xếp xong, tôi lại mời anh Giang đến đây ăn cơm.”

Hiện tại mối quan hệ của cô và Giang Húc Đông đã hoàn toàn bị xác định trong tình bạn.

“Hai người đi lên lầu đi.” Giang Húc Đông thúc giục.

Tuy rằng anh ấy và Cố Phong không nói chuyện trực tiếp với nhau, nhưng khi hai người chạm phải ánh mắt nhau, trong mắt lại tràn ngập vẻ thân thiện với đối phương.

Diệp Ninh nói với anh ấy “Tạm biệt”, sau đó cùng Cố Phong cùng nhau đi vào hành lang.

Giang Húc Đông đứng lại tại chỗ một phút, sau đó mới chuẩn bị đi về nhà.

Sau đó anh ấy lập tức nhìn thấy Ngô Hàm Nhu đang đứng ở ngã rẽ không xa.

Anh ấy lập tức bước đi, đi thẳng về phía Ngô Hàm Nhu đang đứng.

Ánh mắt Ngô Hàm Nhu vẫn luôn nhìn chằm chằm vào trên người anh ấy.

Mãi đến khi Giang Húc Đông đi lướt qua người cô ta thì vẫn không hề có ý định dừng lại nào.

Bàn tay đang rũ xuống bên người của cô ta đột nhiên siết chặt lại thành nắm tay.

“Anh, anh vẫn không thể nào quên được Diệp Ninh.”

Đây không phải là câu hỏi mà là đang khẳng định trần thuật sự thật này.

Cô ta biết lúc nãy hoàn toàn không phải là vô tình gặp được mà là Giang Húc Đông đã biết trước được ngày hôm nay có khả năng Diệp Ninh sẽ về.

Bắt đầu từ trưa đến bây giờ, đây đã là lần thứ tám anh ấy đến nơi này để tạo cơ hội ngẫu nhiên gặp được Diệp Ninh.

Hành vi này của anh đúng là vừa ngây thơ lại ngu xuẩn!

Cuối cùng Giang Húc Đông cũng dừng chân lại, hai người đang đưa lưng về đối phương.

“Em còn muốn để anh nhắc lại bao nhiêu lần nữa? Anh và Diệp Ninh chỉ là bạn bè.”

Giọng nói trầm thấp rõ ràng lộ ra vẻ khó chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1312.html.]

Hiển nhiên anh ấy đã lặp đi lặp lại lời này vô số lần.

“Còn em, em đừng đi trêu chọc Cố Phong, phá hư tình cảm của người khác nữa!”

Đây là lời nhắc nhở, cũng là lời cảnh cáo.

Hơi thở của Ngô Hàm Nhu hơi gián đoán, n.g.ự.c run lên đau đớn.

Cảm xúc của cô ta đột nhiên mất khống chế, sải bước đi đến trước mặt Giang Húc Đông, kích động kêu to: “Giang Húc Đông, anh là đồ nhu nhược! Anh không dám đi theo đuổi người mình yêu, lại muốn ngăn cản em...”

Bốp!

Cô ta còn chưa nói hết câu thì đã bị Giang Húc Đông tát cho một bạt tai.

Giang Húc Đông nhìn thấy gương mặt cô ta lập tức sưng vù lên, có chút ảo não, nhưng mà không bao lâu sau gương mặt lại trở nên lạnh lùng trở lại.

“Con người có tư tưởng, nhưng cũng phải có đạo đức và biết xấu hổ. Chẳng lẽ lúc trước em đi học tập nền giáo dục cao đẳng, người ta dạy em đi phá hư tình cảm của người khác, đi làm kẻ thứ ba sao?”

TBC

Ánh mắt của anh ấy khi nhìn về phía Ngô Hàm Nhu tràn ngập lạnh nhạt và xa lạ.

Anh ấy còn cho rằng hai tháng qua cũng đã đủ làm cô ta bình tĩnh lại, không dây dưa quấn lấy Cố Phong nữa.

Nhưng mà anh ấy không ngờ rằng cô ta lại vẫn còn chấp mê bất ngộ!

So với việc bị Giang Húc Đông tát thì thái độ và cảm giác chán ghét mà anh ấy biểu hiện ra ngoài lại càng k*ch th*ch thần kinh nhạy cảm của Ngô Hàm Nhu hơn nữa.

Thì ra ở trong lòng anh ấy, cô ta là loại người xấu xa đê tiện như thế!

“Nếu anh cảm thấy em là người như thế, vậy sau này cũng đừng nhúng tay vào chuyện của em nữa!”

Cô ta cố nhịn không làm mình tủi thân rơi nước mắt, thật sự không muốn nhìn thấy anh ấy thêm một giây nào nữa.

Không đợi Giang Húc Đông phản ứng lại, cô ta đã xoay người chạy đi.

Một lúc sau, Giang Húc Đông bình tĩnh lại cuối cùng cũng ý thức được anh ấy không nên đánh cô ta, nhưng anh ấy thật sự không muốn nhìn thấy cô ta làm ra hành vi thiếu tự trọng như thế.

Anh ấy muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp.

Anh ấy không thể hiểu nổi, vì sao hai anh em bọn họ lại sẽ phát triển đến nông nỗi như ngày hôm nay chứ?!

Bên này hai người cãi nhau rồi rời đi, Diệp Ninh và Cố Phong lại đã mở cửa nhà ra.

Nhìn thấy tất cả mọi người trong phòng đều phủ một lớp tro bụi cực dày, Diệp Ninh biết cô và Cố Phong phải bắt đầu một cuộc tổng vệ sinh vô cùng vui sướng rồi.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1311: Chương 1311



Phòng ca múa Hồng Hải.

Tiếng người ồn ào.

“Phùng Ninh Ninh! Phùng Ninh Ninh!”

Sân nhảy toàn là tiếng la hét đầy kích động.

Ngô Hàm Nhu lại thu hồi ánh mắt khinh thường của mình, tiếp tục bưng ly rượu lên uống cạn.

Trên mặt bàn trước mặt cô ta đã bày đầy bình rượu trống.

Cô ta rõ ràng đã hơi say, mắt đẹp lờ đờ, vô cùng quyến rũ.

“Người phục vụ, thêm một chai nữa!”

Cô ta vừa nói xong, người phục vụ nhanh chóng bưng chai rượu mới lên.

Cô ta vừa mới duỗi tay đi lấy đã bị người bên cạnh cướp đi trước.

Cô ta vô cùng tức giận trừng mắt nhìn người đối diện, khi nhận ra được đó là Mục Văn Hạo thì lại lười biếng dùng tay chống đầu.

TBC

Mục Văn Hạo vô cùng thoải mái ngồi xuống bên cạnh cô ta nói: “Cô Ngô, sao hôm nay cô lại có hứng thú đến đây chơi thế?”

Anh ta vừa nói vừa nhìn về phía mấy bình rượu trống.

Ngô Hàm Nhu có men sau không còn lạnh lùng giống như bình thường nữa “Tôi đến đây ủng hộ chuyện làm ăn buôn bán của anh, như thế không được sao?”

Mục Văn Hạo cười cười: “Đương nhiên là được rồi. Nhưng mà tôi cảm thấy hình như cô Ngô có tâm sự gì đó đúng không?”

Sắc mặt của Ngô Hàm Nhu lập tức xụ xuống, cô ta vẫn còn khá đề phòng Mục Văn Hạo.

“Người có tâm sự không phải là tôi, mà là anh thì có. Anh đang tìm người giống Diệp Ninh đúng không?”

Cô ta dùng ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Phùng Ninh Ninh trên sân khấu.

“Đến cả tên cũng giống nhau, anh si tình thật đó chứ!”

Cô ta khinh thường châm chọc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1313.html.]

Đáy mắt Mục Văn Hạo thoáng lộ ra chút không vui, nhưng mà không bao lâu sau đã bị ý cười thay thế, hơn nữa anh ta cũng không hề phủ nhận.

“Chỉ là giải quyết chút ưu tư mà thôi. Trông thì có vẻ cô Ngô cũng giống như tôi đúng không? Lời đề nghị trước kia của tôi vẫn còn có tác dụng.”

Nói xong lời cuối cùng, anh ta hơi đến gần Ngô Hàm Nhu, nhắc lại lời nói cũ.

Ngô Hàm Nhu bưng ly rượu lên, tay hơi khựng lại. Hơn hai tháng trước lúc ở kinh thành Mục Văn Hạo đã cố ý đến tìm cô ta, nói là bọn họ có thể hợp tác để đạt được mục đích của mình.

Nhưng mà lúc đó cô ta hoàn toàn không cần thiết phải hợp tác với bất cứ kẻ nào.

“Thứ mà tôi muốn tôi sẽ tự giành lấy!”

Trong mắt cô ta, cho dù là Giang Húc Đông hay là Mục Văn Hạo thì đều là kẻ nhu nhược không dám làm cái gì.

“Tôi thật sự rất thích tính cách của cô.” Mục Văn Hạo nửa đùa nửa nghiêm túc trêu chọc.

Ngô Hàm Nhu lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta: “Tôi sẽ không cảm thấy vinh hạnh.”

“Ha hả.” Lần này Mục Văn Hạo thật sự là sung sướng cười thành tiếng: “Tuy rằng cô rất lợi hại, nhưng mà hợp tác cùng với tôi sẽ làm kế hoạch của cô tiến hành càng thuận lợi hơn.”

Ánh mắt Ngô Hàm Nhu hơi d.a.o động, từ trước đến này cô ta đều chưa từng nói cho ai biết kế hoạch của mình.

Hơn nữa hiện tại Giang Húc Đông làm cô ta tổn thương như thế, cô ta cũng không thể xác định rốt cuộc cô ta có còn muốn giúp anh ấy có được Diệp Ninh hay không nữa?

“Tôi khuyên anh nên bỏ cuộc đi thôi, hiện tại tình cảm giữa Diệp Ninh và Cố Phong rất tốt, bọn họ có khả năng phục hôn bất cứ lúc nào.”

Biểu cảm của Mục Văn Hạo có chút dữ tợn: “Cô gặp bọn họ rồi?”

Anh ta đương nhiên biết ngày hôm nay Diệp Ninh đã về.

Nếu không phải anh ta không thể vào viện gia thuộc của quân khu thì anh ta đã xuất hiện trước mặt Diệp Ninh từ lâu rồi.

Ngô Hàm Nhu dùng sự im lặng để thay cho câu trả lời.

Vào giờ phút này, lòng căm ghét của Mục Văn Hạo đối với Cố Phong đã đạt đến đỉnh điểm, nhưng mà không bao lâu sau anh ta đã bình tĩnh trở lại.

“Tôi sẽ không làm chuyện đó xảy ra!”

Anh ta có thể làm bọn họ ly hôn một lần thì có thể hoàn toàn phá hoại tình cảm của hai người bọn họ.

Ngô Hàm Nhu từng nghe nói anh ta làm việc rất độc ác lại không từ thủ đoạn, cũng không hề nghi ngờ về việc anh ta có thể làm được việc này hay không.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1312: Chương 1312



Mục Văn Hạo rõ ràng cảm nhận được sự chần chừ và do dự của cô ta, tiếp tục thuyết phục: “Chắc là cô cũng biết được năng lực của tôi, thay vì hiện tại ngồi đây rối rắm đau khổ thì không bằng hợp tác cùng với tôi, giải quyết nhanh gọn việc này.”

“Anh muốn tôi làm cái gì?”

Ngô Hàm Nhu cũng không phải một cô gái ngây thơ, cô ta tuyệt đối sẽ không bị người khác khống chế.

Mục Văn Hạo cầm lấy ly rượu, rót đầy ly rượu cho cô ta: “Yên tâm đi. Tôi sẽ không làm cô làm chuyện gì trái pháp luật hay phạm tội, cô muốn Cố Phong, mà tôi muốn Diệp Ninh, hai chúng ta hợp tác với nhau cùng nhau đạt được thứ mình muốn.”

Ngô Hàm Nhu lạnh nhạt nhìn anh ta, cảm thấy anh ta đang nằm mơ giữa ban ngày.

Cho dù không có Cố Phong thì Diệp Ninh cũng sẽ chỉ lựa chọn anh của cô ta.

Cô ta chần chừ một lúc, dưới ánh mắt chăm chú đầy đắc ý của Mục Văn Hạo, không chút hoang mang bưng ly rượu đến bên miệng, uống một hơi cạn sạch.

Hai mắt Mục Văn Hạo sáng rực lên, đã sớm đoán trước được kết quả như thế này.

Bởi vì Ngô Hàm Nhu sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện trong địa bàn của anh ta.

Có thêm Ngô Hàm Nhu giúp đỡ, lần này anh ta nhất định có thể có được Diệp Ninh.

TBC

Ngày hôm sau.

Khi Diệp Ninh xuất hiện ở đoàn văn công thì toàn bộ đoàn văn công đều trở nên náo nhiệt.

Các thành viên của các bộ phận khác đều chạy đến bộ phận nhạc khí, cho nên khi mấy người Từ Minh Vũ đến thì đã hoàn toàn không chen vào trong được nữa.

Tối hôm qua Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa cũng đã nhận được tin tức hôm nay Diệp Ninh sẽ đến đi làm. Tuy rằng bọn họ đều đã chuẩn bị sẵn tâm lý từ trước rồi, nhưng khi nhìn thấy cảnh này vẫn cứ giật mình dở khóc dở cười.

Người bên ngoài thì cũng thôi, sao đến cả mấy đồng nghiệp trong đoàn nhìn thấy Diệp Ninh cũng kích động đến thế chứ?

“Nhường đường chút nào! Nhường đường chút nào!”

Hai người chen lấn đổ mồ hôi đầy đầu, cuối cùng mới đi đến được đại sảnh huấn luyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1314.html.]

Mà lúc này Diệp Ninh đang bị mọi người vây quanh mấy vòng xin chữ ký.

Nhìn thấy Từ Minh Vũ, cô giống như gặp được cứu tinh, vội vàng dùng ánh mắt cầu cứu.

Từ Minh Vũ lập tức ngầm hiểu, bày ra tư thế đội trưởng, gân cổ lên hét to.

“Hiện tại đang là thời gian làm việc, mọi người không lo đi làm mà chạy đến đây hết làm gì?! Mau đi về đi!”

Lý Kiến Hoa cũng phụ họa theo, hơn nữa còn bảo người của đội ca hát đi ra ngoài đầu tiên.

Bọn họ đuổi người suốt sáu bảy phút, cuối cùng đội nhạc khí mới coi như yên lặng lại.

Lúc này thì đồng phục đoàn văn công của Diệp Ninh đã bị mọi người chen lấn nhăn nheo, cô nhìn về phía Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa nói: “Đội trưởng Từ, phiền anh quá rồi.”

“Cái này thì có gì mà phiền chứ. Hôm nay là ngày đầu tiên cô quay về, mọi người đều khó tránh khỏi kích động hơn một chút, sau này có lẽ sẽ không như thế nữa.” Từ Minh Vũ cười ha hả, nhìn thấy Diệp Ninh của hiện tại, anh ta lập tức cười tươi như hoa.

“Cô đã hoàn toàn khỏi hẳn chưa? Cũng không thể cố chịu đựng vết thương đi làm được!”

Hiện tại cô không chỉ là cục cưng của đội nhạc khí mà còn là đối tượng được bảo vệ trọng điểm của toàn bộ đoàn văn công.

Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định: “Đã không có việc gì rồi, tôi có thể làm việc bình thường rồi.”

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Từ Minh Vũ vui vẻ lặp lại một câu, tuy rằng nói cơ thể của Diệp Ninh không có vấn đề gì, nhưng mà bọn họ cũng sẽ không sắp xếp cho cô lên sân khấu trong những buổi biểu diễn bình thường.

“Cô cũng không ở trong đội hai ba tháng rồi, trong đội cũng tuyển thêm vài thành viên mới, để tôi giới thiệu cho cô.

Diệp Ninh nhìn theo hướng mà Từ Minh Vũ chỉ, ngoại trừ các thành viên cũ như Lý Mạn Mạn ra thì đúng là trong đội ngũ đã có thêm một vài gương mặt mới xa lạ.

Hiện tại mấy đội viên mới đều đang dùng ánh mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào cô.

“Đây là Dư Hòa, Lưu Mộc Lan, Trần Hân và Viên Băng.”

Từ Minh Vũ lập tức giới thiệu tên của bọn họ.

Nói xong lời cuối cùng, khi nói đến Viên Băng, anh ta cố ý lại bổ sung thêm một câu với Diệp Ninh: “Viên Băng cũng là người đánh đàn dương cầm.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1313: Chương 1313



Từ Minh Vũ cẩn thận để ý đến phản ứng Diệp Ninh.

Tuy rằng anh ta cảm thấy Diệp Ninh sẽ không để ý đến loại chuyện này.

Dù sao thì sau này công việc bên ngoài của cô sẽ càng ngày càng nhiều, trong đội cũng cần người đánh đàn dương cầm.

Hơn nữa ngoại trừ Viên Băng là người thay thế vị trí của cô ra, Lưu Mộc Lan cũng thay thế cho vị trí của Trịnh Thư Vân.

Quả nhiên Diệp Ninh cũng không hề lộ ra chút không vui nào, chủ động chào hỏi với mấy người bọn họ.

Hai mắt của Viên Băng giống như dính chặt trên người Diệp Ninh, lộ ra vẻ sùng bái, yêu thích lại thấp thỏm.

Hiện tại cô ấy là người thay thế bổ sung cho Diệp Ninh, nếu Diệp Ninh không thích cô ấy, chỉ e là cô ấy không thể ở lại nơi này thêm một giây nào nữa.

Nhưng mà Diệp Ninh cũng không quá để ý đến cô ấy.

Giới thiệu xong, Lý Kiến Hoa lập tức nháy mắt ra hiệu cho Từ Minh Vũ, hai người đồng thời nhìn về phía Diệp Ninh.

“Diệp Ninh, đoàn trưởng có việc muốn tìm cô.”

Diệp Ninh vốn dĩ cũng đang định đi gặp Lâm Thanh, nghe bọn họ nói như thế, cô cũng không hỏi nhiều.

“Đội trưởng Từ, anh nói coi Diệp Ninh có thể giải quyết được sự kiện kia hay không?” Lý Kiến hoa nhìn chằm chằm vào bóng dáng đang rời đi của Diệp Ninh, mặt mày vô cùng nghiêm túc.

TBC

Từ Minh Vũ thì lại tự tin hơn anh ấy một chút: “Nếu đến cả cô ấy cũng không được thì trong đoàn của chúng ta cũng chỉ có thể bỏ qua cơ hội này thôi.”

Lý Kiến Hoa không phát biểu thêm gì nữa.

Văn phòng đoàn trưởng.

Cốc cốc cốc.

“Mời vào.”

Diệp Ninh mở cửa đi vào.

“Đoàn trưởng, tôi đã về rồi.”

Lâm Thanh nhìn thấy là cô, lập tức từ sau bàn làm việc đứng lên.

Gương mặt vốn dĩ rất nghiêm túc lại lộ ra chút ý cười nhàn nhạt.

Chị ấy nhiệt tình mời Diệp Ninh ngồi xuống, quan tâm hỏi thăm sức khỏe của cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1315.html.]

Diệp Ninh thành thật trả lời.

Lâm Thanh nhìn thấy trạng thái của cô không tệ, cũng yên tâm hơn.

“Đoàn trưởng, đội trưởng Từ nói cô có việc tìm tôi đúng không?”

Nói chuyện xong, Diệp Ninh chủ động hỏi.

Vẻ mặt của Lâm Thanh lập tức trở nên nghiêm túc, gật đầu.

“Cô về đúng lúc lắm.”

Nói xong chị ấy đứng dậy đi về trước bàn làm việc, cầm lấy một phần hồ sơ đặt trên bàn đưa đến trước mặt Diệp Ninh.

Diệp Ninh cầm lấy, nghiêm túc quan sát.

Một lúc sau cô ngẩng đầu lên.

“Thu thập ca khúc?”

“Đúng vậy. Hơn một tháng nữa đã đến ngày quốc khánh, cấp trên muốn một ca khúc chủ đề tràn ngập năng lượng tích cực để quảng bá, yêu cầu đã được ghi rất rõ ở bên trên rồi.”

Diệp Ninh nghe Lâm Thanh giải thích, vẫn cảm thấy có chỗ khó hiểu.

“Bọn họ yêu cầu trong đoàn của chúng ta sáng tác sao?”

Tuy rằng Lâm Thanh rất vui vì cô đưa ra thắc mắc này, nhưng vẫn không thể không phủ định nói: “Ca khúc quan trọng như thế đương nhiên không có chuyện sẽ giao trách nhiệm cho một đoàn văn công duy nhất. Ngoại trừ chỗ chúng ta ra, còn có các đoàn văn công khác cũng nhận được nhiệm vụ này. Ý của lãnh đạo chính là sẽ không tuyển chọn ở bên ngoài, chỉ tiến hành bên trong đoàn văn công, chọn lựa ra ca khúc thích hợp nhất.”

Diệp Ninh đại khái đã hiểu rõ: “Đoàn trưởng, ý của cô là muốn để tôi thử sáng tác sao?”

Nếu không thì chị ấy cũng sẽ trịnh trọng nói chuyện này cho cô biết như thế.

Quả nhiên Lâm Thanh gật đầu: “Thật ra trước khi cô quay về thì đội trưởng Lý và đội trưởng Từ cũng đã tiến hành sáng tác rồi, nhưng tôi cảm thấy ca khúc vẫn chưa đủ xuất sắc.”

Mà cô là nhà soạn nhạc nổi tiếng nhất trong nước, lại vừa lúc là người của đoàn văn công, đương nhiên muốn để cho cô thử một lần rồi.

Diệp Ninh không ngờ rằng cô vừa mới về đến nơi đã nhận được nhiệm vụ quan trọng như thế.

Lâm Thanh nhận ra sự do dự của cô, cũng biết chuyện này có áp lực rất lớn.

“Cô không cần nghĩ quá nhiều, trạng thái sáng tác bình thường của cô như thế nào thì hiện tại cứ giữ nguyên trạng thái đó là được.”

Chị ấy đang an ủi Diệp Ninh, đồng thời cũng làm cho Diệp Ninh mất đi quyền từ chối.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1314: Chương 1314



Đương nhiên Diệp Ninh cũng không có ý định từ chối, mấy ngày nay trong đoàn chăm sóc cô rất nhiều, cô cũng rất biết ơn.

Huống chi công việc này đúng là rất áp lực, nhưng nó cũng là cơ hội và động lực.

“Được rồi.”

Lâm Thanh thấy cô đồng ý dứt khoát như thế, trong lòng cũng thả lỏng lại.

“Thời gian sáng tác khá gấp gáp, tốt nhất là có thể hoàn thành trong vòng mười ngày.”

Diệp Ninh nói: “Không thành vấn đề!” Sau đó mới chào tạm biệt Lâm Thanh.

Cô đã đi đến trước cửa văn phòng rồi, Lâm Thanh lại đột nhiên nghĩ đến gì đó mà gọi cô lại.

“Cô thân thiết với ông chủ của phòng ca múa Hồng Hải lắm hả?”

Câu hỏi của Lâm Thanh rõ ràng đã làm Diệp Ninh hơi sửng sốt.

Đã lâu lắm rồi cô không gặp được Mục Văn Hạo, thậm chí đã hoàn toàn vứt bỏ người đàn ông này ra sau đầu.

Hiện tại nghe Lâm Thanh nhắc đến, trong lòng cô lại dâng lên cảm xúc bực bội và chán ghé đối với Mục Văn Hạo.

“Không thân thiết gì lắm, có chuyện gì sao?”

Giọng của Diệp Ninh vô cùng nghiêm túc, cô biết Lâm Thanh chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ hỏi như thế.

Lâm Thanh cũng không truy cứu xem câu trả lời của cô là thật hay giả, chỉ tiếp tục hỏi: “Cô sáng tác ca khúc cho Hồng Hải sao?”

Tin tức này đã được đồn thổi khắp nơi, nhưng Lâm Thanh vẫn cứ cảm thấy chị ấy cần xác minh lại với cô một lần.

TBC

Diệp Ninh lập tức ý thức được gì đó, dưới ánh nhìn chằm chú của chị ấy, hơi gật đầu đáp lại.

Lâm Thanh khá kinh ngạc, từ đầu đến cuối chị ấy vẫn luôn cảm thấy đây chỉ là chiêu trò marketing của Mục Văn Hạo, cố ý lợi dụng danh tiếng của Diệp Ninh để tạo thế.

Chị ấy thậm chí đã chuẩn bị sẵn tinh thần truy cứu giúp Diệp Ninh rồi.

Nhưng mà chị ấy lại không ngờ rằng ca khúc kia thật sự do Diệp Ninh sáng tác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1316.html.]

“Mấy ngày nay tên Mục Văn Hạo kia vẫn đang dùng toàn lực nâng đỡ một ca sĩ nữ tên là Phùng Ninh Ninh, ca khúc ra mắt đầu tiên mà Phùng Ninh Ninh trình diễn chính là bài hát do cô sáng tác, đã kiếm được không ít mức độ nổi tiếng.”

Chị ấy cảm thấy có lẽ Diệp Ninh không biết đến vấn đề này.

Diệp Ninh thật sự không biết, nhưng mà cô cũng không quá bất ngờ trước hành vi của Mục Văn Hạo.

Lam một người làm ăn, Mục Văn Hạo sẽ bắt lấy bất cứ cơ hội mà anh ta có thể lợi dụng, tối ưu hóa giá trị mà anh ta có thể lấy được.

“Lúc trước tôi có tiếp xúc một ít với Mục Văn Hạo, tặng cho anh ta một vài ca khúc do tôi sáng tác.”

Mấy bài hát kia cũng không bị tiết lộ ra ngoài, cũng sẽ không liên quan đến bất cứ bản quyền và riêng tư gì, cho nên Diệp Ninh cảm thấy đây cũng không phải vấn đề gì lớn.

Lâm Thanh nhìn sắc mặt thản nhiên của Diệp Ninh, thầm thở dài trong lòng.

Cô đã nói tặng mấy ca khúc, vậy không chỉ có một ca khúc hiện tại mà thôi.

“Dù sao thì phòng ca múa Hồng Hải cũng không phải là nơi quá chính quy, còn cái tên Mục Văn Hạo ở, anh ta cũng có danh tiếng không tốt lắm ở bên ngoài. Nếu như trước kia cô và anh ta từng tiếp xúc với nhau thì thôi vậy, sau này cô cố gắng hạn chế tiếp xúc với anh ta hơn. Dựa theo mức độ nổi tiếng hiện tại của cô, bất cứ gió thổi cỏ lay gì cũng đều sẽ bị phóng đại đến vô hạn.”

Giọng nói của chị ấy không tính là quá trịnh trọng, chỉ thoáng nhắc nhở một chút rồi thôi.

Diệp Ninh là một người thông minh như thế, có lẽ là có thể hiểu được ý của chị ta.

“Sau này tôi sẽ không để chuyện như thế xảy ra nữa.” Diệp Ninh hứa hẹn, cô đề phòng Mục Văn Hạo hơn bất cứ người nào.

Lâm Thanh khá yên tâm về cô, cuối cùng dặn dò một câu: “Sau này nếu có vấn đề gì thì có thể báo cáo với trong đoàn bất cứ lúc nào.”

Đoàn văn công chính là hậu thuẫn kiên cố nhất của cô.

Quân khu, binh đoàn.

Lúc này, Cố Phong cũng đang đứng trong văn phòng của Trịnh Hồng Xương, hồi hộp lo lắng nhìn chăm chú vào mỗi một cử động nhỏ của Trịnh Hồng Xương.

Một phút sau, Trịnh Hồng Xương thu hồi ánh mắt đang nhìn thứ trên bàn lại, vỗ tay, phát ra tiếng vang điếc tay.

“Bậy bạ! Đây rõ ràng là đang làm bậy mà!”

Cố Phong rõ ràng là không ngờ rằng ông ấy sẽ có phản ứng như thế, trong lòng cũng hơi trầm xuống.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1315: Chương 1315



“Đoàn trưởng...”

Lòng bàn tay Cố Phong toát mồ hôi, lần đầu tiên anh cảm thấy căng thẳng như thế này.

Bởi vì hiện tại thứ đang đặt trước mặt Trịnh Hồng Xương chính là đơn xin phục hôn mà anh vừa mới nộp lên!

Nếu như Trịnh Hồng Xương không đồng ý, như vậy chuyện anh và Diệp Ninh phục hôn sẽ không thể tiến hành một cách thuận lợi như thế.

“Hai người các cậu xem hôn nhân là chuyện gì? Trò đùa sao? Nói ly hôn là ly hôn, nói kết hôn là kết hôn?” Trịnh Hồng Xương không giận tự uy.

“Báo cáo đoàn trưởng, chúng tôi cũng không xem hôn nhân như trò đùa, mà là vô cùng nghiêm túc đối với chuyện này. Lần phục hôn này tôi và Tiểu Ninh đã trải qua quá trình suy nghĩ cặn kẽ, đây tuyệt đối là lần cuối cùng!” Cố Phong trịnh trọng cam đoan.

Trịnh Hồng Xương lập tức bắt lấy lỗ hổng trong lời nói của anh: “Cho nên lần kết hôn và ly hôn lần trước của hai cậu đều là chưa từng suy nghĩ kỹ càng sao?”

Hơi thở của Cố Phong hơi cứng lại, nhanh chóng lắc đầu nói: “Đoàn trưởng, tôi không có ý kia, chuyện lần trước là có nguyên nhân.”

Trịnh Hồng Xương không nói gì, chỉ dùng ánh mắt vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm vào anh.

Cố Phong thật sự cảm thấy da đầu tê rần.

TBC

Khoảng một phút sau, Trịnh Hồng Xương lại lên tiếng lần nữa.

“Tôi sẽ không phê duyệt đơn xin phục hôn này.”

Cố Phong nghe được câu nói này, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, vừa sốt ruột lại còn phải miễn cưỡng duy trì bình tĩnh.

“Đoàn trưởng, tôi muốn biết lý do.”

“Lý do chính là hiện tại không thích hợp!” Trịnh Hồng Xương dùng giọng nói hùng hồn đưa ra kết luận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1317.html.]

Dựa theo tình hình hiện tại của Diệp Ninh, đúng là cô đã không còn thích hợp trở thành một vị quân tẩu.

Cố Phong mím chặt khóe môi, siết chặt nắm tay.

Trước khi đến đây, anh hoàn toàn chưa từng chuẩn bị tâm lý cho việc đơn xin phục hôn của mình sẽ bị từ chối.

Nhưng mà anh cũng không bởi vì Trịnh Hồng Xương phủ nhận mà bỏ cuộc, mà lại vô cùng kiên định nói: “Nếu việc tôi và Diệp Ninh không trái với quy định thì chúng tôi không có bất cứ điều không thích hợp cả. Đời này ngoại trừ cô ấy ra, tôi sẽ không lại cưới người phụ nữ nào khác!”

Trịnh Hồng Xương nhướng mày, mặt mày không vui: “Cậu đang uy h.i.ế.p tôi à?”

“Không có. Tôi chỉ đang ăn ngay nói thật mà thôi.” Cố Phong đã quyết tâm nhất định phải làm Trịnh Hồng Xương đồng ý.

Trịnh Hồng Xương hít một hơi thật sâu, thả chậm tốc độ nói: “Tôi cho cậu hai sự lựa chọn, thứ nhất là từ bỏ chuyện phục hôn này, thứ hai là cởi quân trang rời khỏi nơi này.”

Ông ấy nói xong, toàn bộ văn phòng lập tức rơi vào khoảng lặng giống như c.h.ế.t chóc.

Con người Cố Phong co rụt kịch liệt, đầu óc hoàn toàn trống rỗng, chưa bao giờ ngờ rằng anh sẽ đối mặt với sự lựa chọn như thế này.

Tham gia quân ngũ và cưới Diệp Ninh đều là chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời của anh, anh cũng không cảm thấy hai chuyện này có cái gì xung đột với nhau.

Nhưng mà hiện tại thì...

Trịnh Hồng Xương lạnh nhạt nhìn anh đang rối rắm và thấp thỏm.

Cố Phong gian nan mở miệng: “Tôi không rõ vì sao tôi muốn phục hôn lại với Tiểu Ninh thì không thể tham gia quân ngũ nữa?”

Trịnh Hồng Xương lập tức đưa ra lời giải thích mà anh mong muốn: “Bởi vì thân phận hiện tại của cậu không cho phép cậu cười người phụ nữ có thân phận giống như Diệp Ninh. Hiện tại cô ấy là nhân vật của công chúng, mỗi tiếng nói cử động đều được đại chúng nhìn chằm chằm, mà thứ quân nhân chúng ta cần nhất lại là khiêm tốn bí ẩn. Cậu cảm thấy Diệp Ninh sẽ vì cậu mà từ bỏ sự nghiệp và tương lai hiện tại hay sao?”

Ông ấy nói một câu vạch trần ngay tình cảnh hiện tại của Cố Phong và Diệp Ninh, bọn họ đã là người của hai thế giới.

Cố Phong thở dồn dập, sao anh có thể không suy nghĩ đến những vấn đề này chứ?
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1316: Chương 1316



Vấn đề về thân phận, vấn đề an toàn khi Diệp Ninh trở thành quân tẩu, bởi vì nguyên nhân công việc nên hai người bọn họ gặp mặt thì ít mà xa cách thì nhiều, sẽ có rất nhiều vấn đề về sinh hoạt.

Nhưng mà bởi vì anh đã hoàn toàn nghĩ đến cho nên mới lãng phí quá nhiều thời gian tốt đẹp để ở cùng với Diệp Ninh.

Đối với anh của hiện tại, so với việc mất đi Diệp Ninh thì tất cả các vấn đề còn lại đều không còn quan trọng nữa.

“Tôi sẽ không làm Tiểu Ninh từ bỏ sự nghiệp của cô ấy.”

Anh nỉ non nói, không phải trả lời Trịnh Hồng Xương mà là đang tự nói cho mình.

Giây tiếp theo anh lại đối diện với ánh mắt của Trịnh Hồng Xương, ánh mắt d.a.o động trở nên vô cùng cứng cỏi.

“Nếu nhất định phải lựa chọn giữa việc tham gia quân ngũ và phục hôn thì tôi lựa chọn phục hôn!”

Anh dùng hết toàn bộ sức lực của bản thân, thậm chí anh cũng không biết sau này anh có hối hận vì quyết định này hay không.

Nhưng hiện tại anh càng biết rõ cái gì quan trọng hơn!

Trịnh Hồng Xương nhíu chặt mày lại, hiển nhiên sự lựa chọn của Cố Phong cũng nằm ngoài dự đoán của ông ấy.

“Cậu không muốn để Diệp Ninh trả giá vì cậu, nhưng cậu lại cam tâm vì cô ấy mà từ bỏ tương lai sáng lạn của mình sao?”

Tương lai của anh cũng sẽ vô cùng lộng lẫy sáng lạn.”

“Vâng!” Cố Phong không chút do dự đáp.

Trong mắt Trịnh Hồng Xương lộ ra chút hiểu rõ: “Không hối hận?”

Cố Phong hít một hơi thật sâu: “Không hối hận!”

Một giây.

Hai giây.

Năm giây.

Mười giây.

TBC

Thần kinh của Cố Phong đã căng thẳng đến cực điểm, nghĩ đến việc mình sắp cởi bỏ quân trang, rời khỏi doanh bộ, toàn thân anh giống như bị bao phủ bởi cảm giác ngạt thở.

Nhưng anh vẫn sẽ không thay đổi quyết định.

Giống như một thế kỷ dài dòng trôi qua, Trịnh Hồng Xương đột nhiên mỉm cười.

“Ha hả?”

Cố Phong giật mình đứng yên tại chỗ, không thể hiểu nổi tiếng cười này có ý nghĩa gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1318.html.]

Trịnh Hồng Xương lại lấy tờ đơn xin phục hôn ra, gương mặt nghiêm túc lộ ra chút vui mừng, vung tay lên nói: “Cái này, tôi duyệt.”

Cố Phong giống như trút được gánh nặng, nhưng mà nghĩ đến chuyện mình sắp phải rời khỏi bộ đội.

Anh cười khổ nói: “Đoàn trưởng, tôi quay về lập tức viết báo cáo xuất ngũ...”

“Xuất ngũ? Cậu mơ đẹp ghê. Quốc gia bồi dưỡng cậu lâu như thế, cậu muốn xuất ngũ là có thể xuất ngũ sao?”

Trịnh Hồng Xương giống như biến thành một người hoàn toàn khác với lúc này.

“Hả?” Cố Phong ngơ ngác: “Nhưng mà không phải ông đã nói là...”

Đầu óc của anh không thể nào hiểu nổi chuyện này, nhưng mà loáng thoáng cảm thấy hình như chuyện này còn có khả năng cứu vãn đúng không?

Cái thằng ngốc này.

Trịnh Hồng Xương chửi thầm trong lòng.

“Lúc nãy tôi chỉ là thử cậu mà thôi, nếu không thì làm sao tôi có thể biết được lần này hai người các cậu phục hôn lần nữa là nghiêm túc hay không chứ?”

Phục hôn, tình huống này cực kỳ hiếm có ở trong đoàn, hơn nữa lần trước khi Cố Phong yêu cầu ly hôn cũng lộ ra thái độ vô cùng kiên quyết. Nếu phục hôn xong lại ly hôn lần nữa, vậy chẳng phải đã thành trò cười rồi sao?

Huống chi những lời ông ấy nói lúc nãy cũng đều là sự thật khách quan đang hiện hữu, nếu bọn họ không có tình cảm và lòng tin vô cùng kiên định thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra vấn đề.

Cho nên lần này ông ấy phải cực kỳ cẩn thận mới được.

Nhưng mà biểu hiện của Cố Phong vẫn làm ông ấy vô cùng yên tâm.

“Hả?” Cố Phong trực tiếp biến thành một con vẹt chỉ biết lặp lại chữ này.

Trịnh Hồng Xương kiên nhẫn cho anh một chút thời gian để phản ứng.

Một lúc sau, cảm xúc tối tăm trong lòng Cố Phong bị kích động thay thế, cuối cùng cũng không thể khống chế được niềm vui sướng bất thình lình này.

“Tôi có thể phục hôn Tiểu Ninh, hơn nữa cũng không cần phải xuất ngũ sao?”

Hạnh phúc đến quá đột ngột, anh cần phải xác nhận lại lần nữa.

Trịnh Hồng Xương gật đầu, khẳng định nói: “Đúng vậy.”

“Cảm ơn đoàn trưởng!” Lúc này tuy rằng Cố Phong trông có vẻ khá bình tĩnh, nhưng trên thực tế đã vui vẻ đến mức muốn lao ra ngoài la to vài tiếng.

“Được rồi, đi thôi. Đến lúc đó nhớ mời tôi uống rượu mừng.” Khóe mắt Trịnh Hồng Xương mang theo chút ý cười.

Cố Phong là người ông ấy nhìn anh trưởng thành, ông ấy đương nhiên hi vọng anh có thể đạt đến hạnh phúc.

“Vâng, đoàn trưởng!” Giọng của Cố Phong phát run.

Cuối cùng anh cũng chờ đến ngày này rồi!
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1317: Chương 1317



“Diệp Ninh, cô nhớ tập trung chú ý đến chuyện tranh cử ca khúc lần này, cố gắng được tuyển chọn.” Từ Minh Vũ cố ý đến tìm Diệp Ninh dặn dò.

Nhìn anh ta trịnh trọng nghiêm túc dặn dò như thế, làm Diệp Ninh ý thức được hình như sự việc lần này cũng không đơn giản giống như những gì Lâm Thanh nói.

“Có nguyên nhân gì đó làm chúng ta nhất định phải được chọn sao?”

Cô đương nhiên sẽ không nói chuyện vòng vo với Từ Minh Vũ.

Từ Minh Vũ do dự một lúc, sau đó vẫn quyết định nói cho cô biết sự thật.

“Trong bảng xếp hạng thực lực của tất cả các đoàn văn công thì đoàn văn công của chúng ta có thứ hạng khá thấp, chúng ta không có tư cách tham dự các ngày lễ lớn và nhiệm vụ biểu diễn trong các trường hợp quan trọng. Thời gian lâu rồi, các lãnh đạo cấp cao đều có một ít phê bình đối với đoàn văn công của chúng ta. Dạo gần đây bộ phận lãnh đạo đang mở họp dự định tiến hành chỉnh đốn và cải cách, đoàn văn công của chúng ta có khả năng sẽ trở thành đoàn văn công thí điểm bị chỉnh đốn và cải cách đầu tiên. Mà lần tuyển chọn ca khúc này cũng coi như là một bài kiểm tra. Nếu trong đoàn không thể bày ra thực lực của mình, chỉ e là tương lai sẽ không được tốt đẹp cho lắm.”

Nói đến lời cuối cùng thì vẻ mặt của Từ Minh Vũ đã trở nên vô cùng nghiêm túc.

Tuy rằng nói cho cô nghe những chuyện này sẽ làm cô cảm thấy áp lực hơn, nhưng mà đúng là cũng cần thiết để cho cô biết đến.

Diệp Ninh nghe mà nhíu mày, cho dù cô có nghĩ thế nào cũng không ngờ được rằng sẽ là chuyện này.

“Phương hướng chỉnh đốn và cải cách là gì?”

Từ Minh Vũ im lặng vài giây, trước khi trả lời thì đầu tiên là quan sát xung quanh, xác định không có người nào khác thì mới hạ thấp giọng tiếp tục nói: “Có khả năng là sẽ sáp nhập đoàn văn công của chúng ta vào đoàn văn công khác, cũng có khả năng sẽ cắt giảm nhân viên trong đoàn trên diện rộng.”

Chuyện này tạm thời cũng chỉ có đoàn trưởng và các thành viên nòng cốt trong đoàn biết, việc chỉnh đốn và cải cách giống như một lưỡi đao sắc bén treo trên đầu mỗi người, có khả năng rơi xuống bất cứ lúc nào.

Đến lúc đó người có thực lực sẽ được phân phối đến nơi càng tốt hơn, những người có thực lực bình thường cũng chỉ có một vận mệnh là bị đuổi việc.

Trong lòng Diệp Ninh cũng trở nên nặng nề hơn một chút: “Tôi đã hiểu rồi, tôi sẽ cố gắng.”

Xem ra lần này thật sự phải liều một lần rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1319.html.]

“Ừ, cô cứ cố gắng hết sức là được, chuyện còn lại cứ giao cho ý trời.” Từ Minh Vũ cảm thán.

Hiện tại chuyện duy nhất bọn họ có thể làm chính là cố gắng hết sức, sau đó nghe theo ý trời.

TBC

Đương nhiên đây chỉ là vấn đề của mấy người thường như bọn họ mà thô, Diệp Ninh lại hoàn toàn không cần lo lắng gì hết.

Bởi vì mặc kệ kết quả cuối cùng như thế nào thì sự phát triển trong tương lai của cô cũng sẽ không bị ảnh hưởng quá nhiều.

Chờ đến khi Diệp Ninh quay về đội nhạc khí, Lý Mạn Mạn lập tức ôm một bó hoa tươi vô cùng xinh đẹp đi đến trước mặt của cô.

“Diệp Ninh, lúc nãy có người tặng bó hoa tươi này đến phòng bảo vệ, nói là tặng cho cô.”

Mấy người Lý Mạn Mạn đã quá quen thuộc với cảnh này rồi, chẳng qua trên bó hoa có một tấm card, cho nên cô ấy mới đi báo cho Diệp Ninh biết.

Diệp Ninh cũng nhìn thấy tấm card kia, trực tiếp cầm lấy.

Ngay từ đầu cô còn tưởng là của fans mê ca nhạc nào đó tặng đến, nhưng mà khi cô nhìn thấy nội dung viết bên trên thì lập tức sửng sốt.

Lý Mạn Mạn đứng ở bên cạnh cô, duỗi dài cổ nhìn.

“Sao lại là hoa do Ngô Hàm Nhu tặng chứ?”

Tiếng nói đầy kinh ngạc của cô ấy vang lên.

Không chỉ cô ấy cảm thấy kỳ lạ mà đến cả Diệp Ninh cũng hoàn toàn không ngờ đến.

Nội dung trên tấm card cũng rất đơn giản, chỉ là hẹn cô sáu giờ tối nay đến tiệm trà Phúc Vận cách đoàn văn công không xa gặp mặt.

“Hiện tại Ngô Hàm Nhu như thế nào?”

Diệp Ninh bình tĩnh cất tấm card này đi, hỏi thăm Lý Mạn Mạn.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1318: Chương 1318



Hai tháng trước từ sau khi Giang Húc Đông dẫn Ngô Hàm Nhu từ kinh thành đi về thì cô cũng không còn nhận được tin tức gì của Ngô Hàm Nhu nữa.

Mà ngày hôm nay cô cũng không nhìn thấy bóng dáng của cô ta đâu.

“Ngô Hàm Nhu đã rời khỏi đoàn văn công rồi.”

Lý Mạn Mạn nói một câu làm cô có chút bất ngờ, ngoại trừ áy náy ra, cô lại cảm thấy việc Ngô Hàm Nhu rời đi là chuyện đương nhiên.

Dù sao thì cô ta mang theo ý đồ khác để gia nhập vào đoàn văn công, sau đó thì đi làm một ngày nghỉ làm ba ngày, hoàn toàn không thèm để ý đến công việc của đoàn văn công.

Hai tháng trước khi cô gặp chuyện nhập viện, Ngô Hàm Nhu còn ở lại bệnh viện chăm sóc cho cô lâu như thế, cho dù trong đoàn có yêu quý nhân tài đến mức nào thì cũng sẽ không chịu nổi tác phong làm việc như thế.

“Cái cô Ngô Hàm Nhu kia cũng thật là, lúc trước đã thích ăn vạ Diệp Ninh rồi. Hiện tại Diệp Ninh vừa mới về, cô ta đã lập tức xuất hiện, lại còn chơi trò thần bí như thế.”

Những người khác vốn dĩ đều không thích Ngô Hàm Nhu, hiện tại lại càng nhịn không được mà lèm bèm.

Diệp Ninh đảo mắt nhìn về phía tấm card kia, chữ viết bên trên tấm card đúng là của Ngô Hàm Nhu.

Cũng không biết vì sao cô ta lại muốn dùng cách này để hẹn gặp cô nữa?

Chiều tối.

Trước khi tan ca, Diệp Ninh gọi điện thoại cho Cố Phong.

Cô nói cho anh nghe chuyện Ngô Hàm Nhu hẹn gặp mặt cô.

Cố Phong chỉ mới nghe đến tên Ngô Hàm Nhu đã cảm thấy nhức đầu.

Lần trước anh thật sự bị cô ta quấn lấy đến phát phiền, vừa nghe đến tên cô ta là phản xạ có điều kiện cảm thấy chán ghét.

“Khoảng hơn bảy giờ anh mới về được, em có thể chờ anh đến rồi đi cùng với em không?”

Anh vẫn không quá yên tâm để Diệp Ninh đi đến nơi hẹn một mình, dù sao thì con người Ngô Hàm Nhu rất khó đoán.

“Không cần, em tự đi là được rồi.” Diệp Ninh trả lời khá dứt khoát.

Thứ nhất là vì tiệm trà Phúc Vận cách đoàn văn công không xa, cô cũng quen với chủ tiệm bên đó, sẽ không có nguy hiểm gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1320.html.]

Thứ hai là cô cũng lo lắng không biết Ngô Hàm Nhu có tiếp tục dây dưa với Cố Phong giống như lúc ở kinh thành hay không.

Cho nên bọn họ vẫn cứ hạn chế gặp mặt nhau thì tốt hơn.

“Vậy em nhớ cẩn thận đó, anh xử lý xong công việc sẽ lập tức quay về với em ngay.” Thật ra Cố Phong cũng đã có chút sốt ruột, muốn báo cho cô tin vui đơn xin phục hôn đã được phê chuẩn.

“Được rồi.” Diệp Ninh đồng ý.

Tiệm trà Phúc Vận.

Ông chủ tiệm trà nhìn thấy Diệp Ninh đeo khẩu trang và đội nón, trong khoảng thời gian ngắn cũng không nhận ra được.

Vẫn là Diệp Ninh chủ động kéo khẩu trang xuống, ông chủ mới lộ ra vẻ mặt vui vẻ.

Hiện tại Diệp Ninh chính là người nổi tiếng nhất trong thành phố này, hiện tại đột nhiên xuất hiện đương nhiên sẽ làm cho người ta hưng phấn rồi.

Diệp Ninh cố ý hỏi ông chủ có phải Ngô Hàm Nhu đã đặt phòng ở nơi này không?

Ông chủ đưa ra câu trả lời khẳng định, nói mới sáng sớm Ngô Hàm Nhu đã đến đây đặt phòng rồi, nhưng mà hiện tại vẫn chưa đến

Diệp Ninh xác định đúng là Ngô Hàm Nhu muốn gặp cô thì mới yên tâm nhờ ông chủ dẫn đường đi vào phòng.

Cô đến sớm hơn giờ hẹn mười phút, cho nên Ngô Hàm Nhu chưa đến cũng rất bình thường.

Ông chủ nhiệt tình pha một bình trà ngon đưa lên.

Diệp Ninh vừa uống trà vừa kiên nhẫn chờ đợi Ngô Hàm Nhu đến.

TBC

Đồng hồ vừa chạy đến sáu giờ đúng thì bên ngoài đã vang lên tiếng bước chân.

Chẳng qua nghe tiếng bước chân này không giống như tiếng vang khi giày nữ chạm vào mặt đất, càng giống như tiếng giày nam hơn.

Diệp Ninh còn chưa kịp nghiên cứu cẩn thận thì cửa phòng đã mở ra, một bóng dáng cao lớn xuất hiện trong tầm mắt của cô.

Ngay khoảnh khắc cô nhìn thấy người đến, trong lòng lập tức trầm xuống.

Lúc nãy cô đã từng nghĩ đến rất nhiều loại khả năng, nhưng lại chưa bao giờ ngờ được sẽ lại là như thế này.

Người đến cũng không phải là Ngô Hàm Nhu, mà là Mục Văn Hạo mà cô hoàn toàn không muốn gặp mặt!
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1319: Chương 1319



Mục Văn Hạo rõ ràng là đã ăn diện tỉ mỉ, đến cả mỗi một sợi tóc cũng đều bày ra trạng thái hoàn mỹ nhất.

Hiện tại nhìn thấy Diệp Ninh, cảm xúc nào đó bị đè nén dưới đáy lòng cũng hoàn toàn bị đánh thức.

Trái tim điên cuồng nhảy lên, m.á.u trong cơ thể giống như đều sôi trào.

Lúc này anh ta mới phát hiện chỉ khi đối mặt với Diệp Ninh thì tâm trạng của anh ta mới không thể nào khống chế được, cơ thể cũng không khống chế được mà muốn đến gần cô hơn.

Mà cảm giác như thế, cho dù anh ta có tìm bao nhiêu người phụ nữ giống như Diệp Ninh cũng đều không có được!

Thế giới giống như đều trở nên tốt đẹp, viên mãn.

“Anh đang lợi dụng Ngô Hàm Nhu?”

Giọng nói trầm thấp của Diệp Ninh kéo suy nghĩ đã bay bổng của anh ta quay về với hiện thực.

Mục Văn Hạo cong môi nở một nụ cười cưng chiều.

Không hổ danh là người phụ nữ mà anh ta coi trọng, cô thật sự quá thông minh.

“Tôi không quen Ngô Hàm Nhu.”

Anh dùng giọng nói nhẹ nhàng phủ nhận.

Trong ánh mắt của Diệp Ninh ngoại trừ vẻ lạnh nhạt ra thì không còn bất cứ tình cảm nào khác.

Đầu tiên là Trịnh Thư Vân, hiện tại lại là Ngô Hàm Nhu.

Anh ta muốn biến tất cả mọi người bên cạnh cô thành quân cờ mặc anh ta bày bố hay sao?

Chỉ là cô thật sự không đoán ra được nguyên nhân vì sao Ngô Hàm Nhu lại cam tâm bị lợi dụng!

“Tấm card kia là do Ngô Hàm Nhu viết.”

Cô trực tiếp vạch trần lời nói dối của Mục Văn Hạo.

“Ha ha.” Mục Văn Hạo cười sung sướng: “Đã lâu lắm rồi chúng ta chưa từng gặp mặt, vì sao lại muốn nói đến cô gái kia chứ? Chẳng lẽ cô không có chuyện gì muốn nói với tôi sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1321.html.]

Diệp Ninh cố gắng khống chế cảm xúc tức giận và chán ghét dưới đáy lòng xuống, người đàn ông này luôn có thể dễ dàng k*ch th*ch cảm xúc tức giận của cô.

“Chúng ta chẳng có chuyện gì để nói cả.”

TBC

Nói xong cô lập tức chuẩn bị rời đi.

Nhưng mà hiển nhiên Mục Văn Hạo đã đoán được ý đồ của cô, trước khi cô kịp hành động thì đã ngang ngược chặn cửa lại.

Nếu cô muốn đi ra ngoài thì nhất định phải đụng chạm vào người anh ta.

Mà Diệp Ninh đương nhiên sẽ không làm như thế.

“Tuy rằng cô không có gì để nói với tôi, nhưng mà tôi lại có rất nhiều lời muốn nói với cô. Mấy ngày hôm trước Hồng Hải vừa mới cho ra mắt một ca sĩ tên Phùng Ninh Ninh, tôi để cô ta biểu diễn ca khúc của cô.”

Diệp Ninh lạnh như băng nhìn chằm chằm vào anh ta, cô cực kỳ tràn ngập đề phòng đối với mỗi một lời mà anh ta nói ra và mỗi một hành vi của anh ta.

“Phùng Ninh Ninh, co nghe xem, đến cả tên cũng giống với cô đó.” Mục Văn Hạo chỉ lo tự nói chuyện một mình.

Diệp Ninh nhìn gương mặt vặn vẹo của anh ta, chỉ cảm thấy anh ta đúng là một tên điên.

“Cô có muốn đi xem không?” Mục Văn Hạo giống như là đang trưng cầu ý kiến của cô, lại giống như đang muốn tìm kiếm gì đó từ trên mặt cô.

Diệp Ninh hoàn toàn không muốn lãng phí thêm một giây nào với anh ta nữa, nhưng nơi này lại chỉ có một cánh cửa duy nhất.

“Mục Văn Hạo, anh làm chuyện gì cũng không liên quan đến tôi.”

Mục Văn Hạo nhìn dáng vẻ thờ ơ của cô, trong lòng trống rỗng đột nhiên cảm thấy vô cùng ghen tị.

Không lẽ cô thật sự không hề tò mò chút nào về chuyện của anh ta sao?

Đôi mắt hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm vào gương mặt của cô, ước gì có thể nhai nuốt cô ăn vào trong bụng.

“Trong mấy ngày cô không ở nơi này, tôi đã dùng rất nhiều cách muốn dời đi sự nhớ nhung đối với cô, nhưng sự thật chứng minh hình như hiệu quả không được tốt cho lắm. Cho nên cô có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc thì phải làm thế nào tôi mới có thể toàn quên được cô hay không? Cô không phải ghét bị tôi quấn lấy lắm sao, chỉ cần cô có thể nói cho tôi biết phải làm thế nào thì cả hai chúng ta đều có thể giải thoát rồi.”

“Mục Văn Hạo, anh không thích tôi, thứ anh thích chỉ là cảm giác cầu mà không được mà thôi!”

Diệp Ninh lại lặp lại vấn đề này lần nữa.
 
Back
Top