Dịch Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1280: Chương 1280



Tống Hướng biết bởi vì chuyện của Lưu Mỹ Lệ cho nên anh ta cũng tràn ngập địch ý đối với Diệp Ninh.

Nhưng mà sự thật đã bày ra trước mặt, bọn họ cũng không thể không tin.

“La Chí, cậu bình tĩnh lại chút đi. Cho dù hiện tại Diệp Ninh nổi tiếng đến mức nào thì cũng không liên quan gì đến chúng ta cả.”

Diệp Ninh đã trở thành người thuộc về thế giới khác với bọn họ.

“Vân Phong có biết chuyện này không? Nhất định không thể để Vân Phong biết!” La Chí càng nói càng kích động, anh ta cũng đang lo lắng không biết sau khi Lý Vân Phong biết được thân phận hiện tại của Diệp Ninh rồi thì có d.a.o động hay không.

Tống Hướng cũng không biết phải an ủi anh ta như thế nào, bởi vì loại chuyện này cũng không thể do bọn họ quyết định được.

Hơn nữa anh ta cũng biết rõ, La Chí đang muốn thông qua mối quan hệ của Lý Vân Phong và Tôn Xảo Tình để cứu Lưu Mỹ Lệ, chỉ e là việc này sẽ không quá dễ dàng...

Buổi tối.

Diệp Ninh ngồi trên ghế nằm ngoài sân, nhìn lên bầu trời đêm.

Diệp Đống đi ra ngoài: “Chị, em và cha mẹ đã thương lượng xong, dự định ngày mai sẽ đi đón Khổng Giai.”

Khổng Giai đã về nhà mẹ đẻ được hai ngày rồi, hai ngày nay cũng đã đủ để làm cô ta bình tĩnh lại.

Hơn nữa cô ta không về, Khiêm Khiêm chỉ có thể uống sữa bột đỡ đói, sữa bột luôn không tốt bằng sữa mẹ.

Diệp Ninh chậm rãi thu hồi tầm mắt: “Nếu như em ấy không muốn về với em, em đã suy nghĩ kỹ em sẽ làm thế nào chưa?”

Diệp Đống rõ ràng hơi sửng sốt, sau đó mếu máo nói: “Chị không đi chung với em hả?”

Nếu có cô đi chung thì cậu không cần thiết phải suy nghĩ đến mấy chuyện này.

Diệp Ninh vô cùng bình tĩnh nói: “Đây là chuyện của em, đương nhiên là em tự đi giải quyết rồi.”

“Nhưng mà...”

“Không có nhưng nhị gì hết, chị đã nhắc nhở em rất nhiều lần rồi, em không thể dựa dẫm vào chị mãi.” Diệp Ninh trực tiếp ngắt ngang lời do dự của cậu.

Diệp Đống ỉu xìu.

“Sao nào, mới vậy thôi mà đã sợ rồi hả?” Diệp Ninh thấy cậu như thế, cực kỳ bực bội.

Diệp Đống miễn cưỡng lên tinh thần nói: “Ngày mai em đi qua đó, cho dù làm kiểu gì cũng phải đón Khổng Giai về nhà!”

Diệp Ninh nghe câu trả lời của cậu, chỉ yên lặng lắc đầu.

“Em thích làm gì thì làm đi.”

Con đường trưởng thành của cậu còn rất dài.

Trong lòng Diệp Đống bất ổn, Diệp Ninh đã dời mắt nhìn ra phương xa.

Cô nghĩ lần cuối cùng cô ngắm nhìn bầu trời xinh đẹp như thế này là lúc ngắm cùng với Cố Phong.

Không biết hiện tại Cố Phong đang làm cái gì.

Không biết trong lúc bận rộn anh có thể rút ra chút thời gian rảnh, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, sau đó nhớ về cô giống như cô đang nhớ anh không?

“Đến lúc phải về rồi.”

Diệp Đống khó hiểu nói: “Chị định về đâu nữa? Không phải bây giờ chị đang ở trong nhà sao?”

Quay về nơi có Cố Phong.

Diệp Ninh yên lặng thầm nỉ non trong lòng, thậm chí còn có chút sốt ruột.

Diệp Đống còn muốn hỏi tiếp, cô đã từ trên ghế đứng lên, lười biếng nói: “Đi ngủ đi, ngày mai em còn phải đi đón Khổng Giai nữa đó.”

Cậu cần dùng tinh thần và diện mạo tốt nhất để đi đối mặt với tình huống sắp sửa xảy ra.

Một lúc sau, ngoài sân trống rỗng chỉ còn lại một mình Diệp Đống.

Cậu cũng bắt chước theo Diệp Ninh, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Nhưng mà cuối cùng nhìn đến mỏi mắt cũng không nhìn ra cái gì đặc biệt.

Ngày hôm sau.

Mới sáng sớm, Diệp Đống đã xách theo túi lớn túi nhỏ đầy quà đi ra ngoài.

Triệu Thu Phân dặn đi dặn lại vài trăm lần, bảo cậu cho dù có quỳ xuống thì cũng phải đón Khổng Giai về nhà.

TBC

Diệp Ninh nghe mấy người bọn họ nói chuyện, từ đầu đến cuối đều không mở miệng.

Cô không thể thay đổi được tư tưởng của mẹ và em trai, còn chuyện Khổng Giai có chịu không nổi áp lực mà tha thứ cho cậu hay không, cô cũng không thể nào khẳng định được.

Nhưng cho dù kết quả cuối cùng như thế, đều là sự lựa chọn của chính bọn họ.

Trong trại tạm giam.

“Lưu Mỹ Lệ, đi ra đây.”

Lưu Mỹ Lệ đầu bù tóc rối lo lắng đi theo phía sau công an, trong đầu đoán xem hiện còn có ai sẽ đến thăm tù cô ta?

Chờ đến khi cô ta nhìn thấy người đến thăm tù là Lý Vân Phong thì vô cùng kinh ngạc, sau đó cảm xúc lập tức trở nên kích động.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1281: Chương 1281



“Lý Vân Phong, anh đến cứu tôi sao?”

Trong mấy ngày bị bắt này, Lưu Mỹ Lệ thật sự muốn điên rồi.

Lý Vân Phong nhìn người phụ nữ tiều tụy lại chật vật, không chỉ không hề thương hai chút nào, ngược lại trong mắt còn chợt lóe lên ánh sáng.

“Cho dù tôi có thể cứu cô thì cô cũng phải nói cho tôi biết đầu đuôi mọi chuyện là thế nào?”

Lưu Mỹ Lệ giống như người đang c.h.ế.t đuối túm được cọng rơm rạ cuối cùng, kích động gào rống: “Tôi bị Diệp Ninh hãm hại! Là con nhỏ đê tiện kia hại tôi!”

Lý Vân Phong cố ý nhìn thoáng qua đồng hồ, sau đó mới nói với cô ta: “Là La Chí nhờ vã tôi, tôi cũng phải tốn rất nhiều mối quan hệ mới có thể đến nơi này gặp được cô, tôi chỉ có năm phút mà thôi.”

Lưu Mỹ Lệ hít một hơi thật sâu, đã hiểu ý của anh ta, biết cô ta không thể chỉ lo phát tiết hận ý đối Diệp Ninh mãi được.

“Hôm đó tôi ra khỏi tiệm cơm, trên đường về gặp được Diệp Ninh, tôi thề lúc đó tôi chỉ muốn nói chuyện với Diệp Ninh thôi. Là anh của tôi, không biết anh của tôi nghĩ thế nào mà lại lái xe chạy đến chỗ mấy tên buôn người...”

Cô ta gian nan nói, trong mấy ngày bị bắt ngồi tù này cô ta đã suy nghĩ cẩn thận rồi. Thay vì để hai anh em bọn họ cùng nhau bị bắt đi tù thì còn không bằng để anh trai của cô ta gánh vác hết mọi chuyện.

Chờ sau khi cô ta đi ra ngoài rồi, mới cơ hội ở bên ngoài giúp đỡ.

TBC

Ánh mắt của Lý Vân Phong khẽ d.a.o động: “Sau đó vì sao mấy người lại bị bắt?”

Lưu Mỹ Lệ vừa mới ổn định lại cảm xúc, bây giờ lại kích động lần nữa: “Tất cả mọi chuyện đều là âm mưu của Diệp Ninh, thật ra cô ta đã thông đồng với mấy tên công an kia từ lâu rồi. Bọn họ đứng sẵn ở bên ngoài, chỉ cần Diệp Ninh ra lệnh là được. Cũng không biết rốt cuộc con nhỏ Diệp Ninh đê tiện kia đã dùng thủ đoạn gì mà có thể làm cho mấy người ở nơi đây đều nghe lời cô ta răm rắp!”

Đây là chuyện mà cô ta không thể nào nghĩ ra được, tại sao Diệp Ninh lại có thể làm được chứ?1

Lý Vân Phong đã nghe rõ ràng rành mạch, mà đây cũng chính là câu trả lời mà anh ta muốn.

“Lý Vân Phong, anh có quan hệ rất rộng rãi, nhất định có thể cứu tôi ra ngoài đúng không? Chỉ cần tôi đi ra ngoài, tôi có thể cho anh một số tiền lớn. Anh cũng biết mà, tôi và anh tôi đều rất có tiền!” Lưu Mỹ Lệ vừa cầu xin, vừa dùng tiền bạc để dụ dỗ.

Lý Vân Phong hơi mỉm cười, trực tiếp đứng lên nói: “Đã hết năm phút rồi, tôi phải đi đây.”

“Sao lại nhanh thế?” Con ngươi của Lưu Mỹ Lệ kịch liệt co rút lại, bọn họ cũng chỉ mới nói với nhau vài câu mà thôi, tuyệt đối không đến năm phút: “Anh còn chưa nói có đồng ý giúp tôi hay không?”

Cô ta nhìn chằm chằm vào Lý Vân Phong, vô cùng chờ mong anh ta có thể đưa ra câu trả lời khẳng định.

Lý Vân Phong đúng là đã mở miệng, nhưng mà lời anh ta nói ra lại làm Lưu Mỹ Lệ rơi thẳng vào địa ngục.

“Tôi cũng muốn giúp cô lắm, nhưng mà hai anh em hai người đã phạm tội, đây là chuyện mà bất cứ ai cũng không thể thay đổi. Cô cứ yên tâm ở trong tù cải tạo, tranh thủ cơ hội thay đổi thành người mới đi!”

Lưu Mỹ Lệ thở hổn hển, lúc nãy anh ta cũng không có nói như thế!

Lý Vân Phong xoay người chuẩn bị rời đi, nhưng mà giây tiếp theo hình như anh ta lại nghĩ đến gì đó, lại quay đầu nhìn cô ta.

Lưu Mỹ Lệ còn tưởng rằng anh ta đã thay đổi suy nghĩ, hi vọng vừa mới bị dập tắt lại le lói trở lại.

Cô ta hồi hộp đến mức quên cả việc hít thở.

“Không phải cô muốn biết vì sao Diệp Ninh lại lợi hại đến thế này sao?” Trên mặt Lý Vân Phong tràn ngập vẻ hài hước: “Bởi vì cô ta đã không còn là Diệp Ninh của quá khứ, hiện tại cô ta là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng nhất trong nước, giá trị con người lên đến mấy chục vạn, thậm chí hàng trăm vạn. Đừng nói là đồn công an trong trấn, cho dù là tỉnh thành thì cũng sẽ dốc hết toàn lực để bảo vệ sự an toàn cho cô ta. Hai anh em mấy người vậy mà còn muốn hơn thua với cô ta, đúng là cực kỳ ngu xuẩn.”

Lưu Mỹ Lệ cứng đờ, nhìn chằm chằm vào gương mặt của anh ta, không hề nhúc nhích nữa.

Lý Vân Phong tiếp tục cười nói: “Thật ra lần này tôi còn phải cảm ơn cô nữa đó, nếu không nhờ cô dùng âm mưu quỷ kế đưa Diệp Ninh đến bên cạnh tôi thì làm sao tôi có thể biết được mấy chuyện này, sau đó lại bắt đầu lại lần nữa với cô ta chứ.”

Anh ta nói đến đây thì dừng, tiêu sái xoay người đi, rời đi không thèm quay đầu lại.

Một giây.

Hai giây.

Mười giây.

“A!! Lý Vân Phong, tôi muốn g.i.ế.c anh! Diệp Ninh, tôi hận cô! Tôi hận cô...”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1282: Chương 1282



Lưu Mỹ Lệ hoàn toàn mất khống chế, hai mắt đỏ ngầu, giãy dụa rống giận giống như một kẻ điên.

Vì sao lại nói cho cô ta biết sự thật này chứ?

Vì sao chứ!!!

Thôn Đại Liễu Thụ.

Triệu Thu Phân cầu nguyện suốt một buổi sáng, hi vọng hai người Diệp Đống và Khổng Giai sẽ cùng nhau quay về.

Diệp Quốc Sinh thấy Diệp Ninh biểu hiện quá bình tĩnh khi đối mặt với chuyện này.

“Con gái, có phải con không đồng ý cho Tiểu Đống đi đón Khổng Giai không?”

“Sao lại thế được, con hi vọng bọn họ có thể chung sống hòa thuận với nhau.”

Những lời này thật sự xuất phát từ tận đáy lòng của Diệp Ninh.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Diệp Đống có thể cải tà quy chính, vĩnh viễn sẽ không tái phạm sai lầm này nữa.

TBC

Sắc mặt Diệp Quốc Sinh vô cùng nghiêm túc, tỏ rõ thái độ: “Cha cũng biết lần này là Tiểu Đống làm tổn thương Khổng Giai, nếu Khổng Giai thật sự không muốn về thì cha cũng có thể hiểu được.”

Trên mặt Diệp Ninh lộ ra chút ý cười nhàn nhạt.

Cha của cô có tam quan rất đúng đắn, ngoại trừ việc ông vì hạnh phúc của cô mà cưỡng ép nhà họ Cố một làn ra.

Cho nên ông vẫn luôn có chút áy náy với nhà họ Cố và Cố Phong.

“Cha mẹ, con dự định vài ngày nữa sẽ đi về.”

Cô về nhà cũng gần một tháng rồi, chân cẳng đã có thể đi đứng bình thường.

Ngoại trừ việc nhớ Cố Phong ra, cô còn có công việc ở đoàn văn công, cũng không thể bỏ bê công việc được nữa.

“Nhanh vậy sao?”

Tuy rằng Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đã chuẩn bị tâm lý từ trước rồi, nhưng mà hiện tại lại sắp phải chia xa, hai vợ chồng vẫn rất luyến tiếc.

Triệu Thu Phân lập tức đỏ mắt lên.

Ngược lại Diệp Quốc Sinh lại nhanh chóng chấp nhận sự thật này: “Muốn đi thì đi đi, đừng để ảnh hưởng đến công việc.”

Dù sao thì cô có thể ở trong nhà nghỉ ngơi thời gian dài như thế cũng đã tốt lắm rồi.

Diệp Ninh gật đầu nói: “Sau khi con đi, con cũng sẽ sắp xếp cho Tiểu Đống lên kinh thành làm việc, nếu cha mẹ cũng đồng ý đi cùng thì báo trước với con một tiếng.”

Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đều gật đầu đồng ý.

Diệp Ninh cảm thấy có lẽ Diệp Đống sẽ không về quá nhanh, cho nên chuẩn bị đi nấu cơm trưa với Triệu Thu Phân.

Lúc này, ngoài hẻm vang lên tiếng chuông xe đạp, sau đó bóng dáng của Diệp Đống đã xuất hiện ở trong sân.

“Cha mẹ, chị, con đón Khổng Giai về rồi nè!”

Xe còn chưa dừng hẳn lại, tiếng la hét vui vẻ của Diệp Đống đã truyền vào bên trong.

Diệp Quốc Sinh, Triệu Thu Phân đều lộ ra vẻ mặt vui vẻ, nhanh chóng chạy ra ngoài đoán.

Diệp Ninh lại hơi nhíu mày.

Cô đã từng nghĩ rất có khả năng Khổng Giai sẽ tha thứ cho Diệp Đống, nhưng lại không ngờ rằng cô ta sẽ về nhanh như vậy.

Diệp Đống và Khổng Giai nhanh chóng đi vào nhà.

Diệp Ninh nhìn về phía Khổng Giai, quan sát vẻ mặt của cô ta.

Ba ngày nay, Khổng Giai gầy đi rất nhiều, có thể tưởng tượng chuyện này tạo thành đả kích lớn đến mức nào đối với cô ta.

Nhưng mà hiện tại sắc mặt cô ta lại rất hiền hòa, lúc đối mặt với Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân cũng không có gì khác với quá khứ.

Giống như là chưa từng có chuyện gì xảy ra hết.

Chỉ khi nhìn về phía Diệp Ninh, trong mắt Khổng Giai mới lộ ra vẻ vô lực và đau thương.

“Chị, em về rồi.”

Diệp Ninh biết cô ta vẫn tự buộc bản thân phải chấp nhận sự phản bội và nhục nhã này.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1283: Chương 1283



Trên bàn cơm, Lý Vân Phong không tập trung ăn cơm.

Tôn Xảo Tình buông ly rượu vang đỏ trong tay xuống, ngước mắt lên nhìn về phía anh ta.

“Sao thế, anh có tâm sự gì à?”

Lý Vân Phong cười nói: “Làm gì có tâm sự gì chứ, chỉ là anh đang nghĩ có phải em sắp về tỉnh thành rồi hay không, anh không nỡ xa em thôi.”

Tôn Xảo Tình giống như không chút để ý mà trả lời: “Em có thể về trễ một chút.”

Lý Vân Phong đang gắp đồ ăn, tay hơi khựng lại một chút: “Không phải em đã lên kế hoạch cho công việc hết rồi sao? Anh cũng không muốn em vì anh mà trễ nải công việc.

Tôn Xảo Tình cũng cười theo: “Đương nhiên không phải vì anh rồi. Mấy ngày tới em còn đang định tìm cơ hội gặp mặt Diệp Ninh.”

Lý Vân Phong hơi nín thở, sau đó biểu cảm trên mặt đều cứng đờ lại.

“Tìm cô ta làm gì?”

“Còn có thể làm gì nữa, đương nhiên là xem xem có thể kết bạn với cô ta hay không rồi. Nếu như không được thì cũng có thể mời Diệp Ninh sáng tác ca khúc cho em giống như Kiều Ni.” Tôn Xảo Tình vừa nói vừa quan sát rõ ràng mọi phản ứng của anh ta.

Lý Vân Phong đầu tiên là âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cô ta không phát hiện ra chuyện gì là được rồi.

Ngay sau đó anh ta lại lên tiếng ngăn cản: “Anh cảm thấy suy nghĩ này của em chỉ là lãng phí thời gian mà thôi.”

Tôn Xảo Tình ôm tay trước ngực, nhìn chằm chằm vào anh ta không chớp mắt.

Lý Vân Phong giải thích: “Lần trước khi ở tiệm cơm, em cũng thấy rõ thái độ của Diệp Ninh rồi đó, tuy rằng hiện tại chúng ta đã không có quan hệ gì nữa, nhưng mà chuyện trong quá khứ thì không thể nào thay đổi được. Cô ta không kiếm chuyện làm khó em vì anh đã là may mắn lắm rồi, em cần gì phải tự đi chuốc lấy nhục nữa chứ?”

Anh ta đã hứa với Diệp Ninh là sẽ chia tay với Tôn Xảo Tình, cho nên hiện tại tuyệt đối không thể làm cho hai người bọn họ gặp nhau được.

Hình như Tôn Xảo Tình đã bị anh ta thuyết phục: “Nhưng mà em thật sự không cam lòng từ bỏ một cơ hội như thế. Nhưng mà nếu so với Kiều Ni thì em lại chẳng tìm được thứ gì có thể làm Diệp Ninh động lòng.”

Lý Vân Phong cũng tiếc nuối thở dài: “Vậy thì cũng không còn cách nào khác, hay là bỏ đi.”

“Có đôi khi em còn nghĩ, nếu như anh và Diệp Ninh từng có quá khứ như thế, Diệp Ninh chắc chắn còn nhớ tình cũ. Em có cần phải làm anh chịu tủi thân một chút để lấy lòng Diệp Ninh hay không đây?” Tôn Xảo Tình nửa đùa nửa nghiêm túc nói một câu.

Trong lòng Lý Vân Phong khẽ động, đầu óc lập tức nảy ra một kế hoạch vô cùng hoàn mỹ.

Sau đó lại lộ ra vẻ tủi thân nói: “Vì em, cho dù bảo anh hi sinh sắc đẹp cũng không có gì, nhưng mà em nỡ sao?”

Tôn Xảo Tình nhìn chằm chằm vào anh, im lặng ba giây, giống như là bỏ cuộc: “Em đương nhiên là không nỡ rồi, hơn nữa anh ghét Diệp Ninh như thế, sao em có thể bắt anh làm chuyện này được chứ, chỉ có thể trách em không có phúc phần này thôi.”

Lý Vân Phong lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, đứng dậy đi đến bên người cô, hơi ngồi xổm xuống nắm lấy tay cô.

“Xảo Tình, anh rất sẵn lòng vì em mà đi tiếp cận Diệp Ninh, anh nhất định có thể thuyết phục cô ta sáng tác ca khúc cho em.”

Đáy mắt của Tôn Xảo Tình đã sâu không thấy đáy: “Anh không cần thiết phải làm thế...”

“Đây là do anh tự nguyện. Chẳng qua con người Diệp Ninh rất dễ ghen tị, anh sẽ nói với cô ta là chúng ta đã chia tay rồi, sau đó bảo cô ta sáng tác một ca khúc mới cho em coi như là bồi thường!” Lý Vân Phong dùng hết toàn bộ sức lực trong cơ thể mới có thể đè ép xuống cơn mừng như điên trong lòng xuống.

TBC

Anh ta còn đang lo không biết phải làm thế nào mới có thể trấn an cả hai bên cùng một lúc, không ngờ Tôn Xảo Tình đã cho anh ta cơ hội trước rồi.

Toàn thân Tôn Xảo Tình giống như đều bị bao phủ trong bóng tối.

Lý Vân Phong đã hoàn toàn đắm chìm trong kế hoạch thông minh của mình, không để ý đến sự khác thường của cô ta.

“Anh suy nghĩ kỹ rồi sao? Diệp Ninh cũng không phải người ngu, cô ta sẽ không dễ dàng tin tưởng rằng chúng ta đã chia tay đâu.” Giọng nói của cô ta vừa trầm thấp lại nặng nề.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1284: Chương 1284



Lý Vân Phong cúi đầu hôn lên mu bàn tay của cô ta: “Anh có cách làm cô ta tin anh, em chỉ cần nhớ rõ cho dù sau này xảy ra chuyện gì thì cũng chỉ là anh đang diễn kịch với cô ta mà thôi.”

Ánh mắt khi Tôn Xảo Tình nhìn về phía anh ta đã trở nên cực kỳ lạnh nhạt: “Làm khổ anh rồi.”

“Hai chúng ta không cần thiết phải khách sáo như thế, chờ làm xong chuyện này rồi, chúng ta lập tức kết hôn ngay, có được không?” Lý Vân Phong dùng ánh mắt thâm tình nhìn chăm chú vào cô ta, sau đó thò tay vào túi móc ra chiếc nhẫn cầu hôn mà anh ta đã chuẩn bị sẵn từ lâu, quỳ một gối xuống đất.

“Xảo Tình, em có đồng ý gả cho anh không?”

Tôn Xảo Tình cũng không trả lời ngay lập tức, cứ ngồi yên nhìn anh ta như thế.

Lý Vân Phong không hề hồi hộp chút nào, hiện tại chuyện anh ta cần phải làm chính là giữ chân được Tôn Xảo Tình.

Chỉ cần anh ta còn chưa kết hôn với Diệp Ninh thì vẫn có thể mượn cớ ngày hôm nay để làm Tôn Xảo Tình trở thành lốp xe dự phòng vĩnh của anh ta vĩnh viễn.

TBC

Đương nhiên, nếu anh ta kết hôn với Diệp Ninh thì cũng có thể mượn cớ bọn họ châm lại tình xưa, từ diễn thành thật để lấy lệ với Tôn Xảo Tình.

Anh ta thật sự là thông minh đến hết thuốc chữa!

Không biết bao lâu sai, bàn tay cầm nhẫn của anh ta đã bắt đầu trở nên mỏi nhừ nhưng Tôn Xảo Tình vẫn không mở miệng, cuối cùng mới làm anh ta cảm thấy có chút lo lắng và bất an.

“Xảo Tình?”

“Em đồng ý.”

Tôn Xảo Tình lạnh nhạt mang nhẫn vào ngón tay.

Lý Vân Phong vui vẻ ôm chặt lấy cô ta, vô cùng kích động hứa hẹn: “Anh thề anh sẽ yêu thương em cả đời. Nếu anh không làm được thì cứ làm anh thân bại danh liệt, lưu lạc đầu đường, không thể nào vực dậy được nữa.”

Tôn Xảo Tình nghe những lời thề thốt cam đoan của anh ta.

Nghe êm tai thật đó!

“Nhớ kỹ lời hứa của anh, em sẽ tin thật đó.”

Lúc này, trên mặt cô ta đã như kết một lớp băng lạnh.

Lý Vân Phong hoàn toàn đắm chìm trong niềm vui và sự hưng phấn, tiếp theo đó anh ta chuẩn bị đi tìm Diệp Ninh, bắt đầu triển khai hành vi theo đuổi!

Hai ngày sau đó đều sóng yên gió lặng.

Diệp Ninh đã lên kế hoạch để quay về rồi.

Sau khi Lâm Thanh nhận được cuộc điện thoại của cô, biết cô sẽ quay về, lập tức cử xe đến đón.

Cô đang định từ chối, nhưng mà lại nghĩ đến thân phận hiện tại của cô đúng là đã không còn thích hợp sử dụng phương tiện giao thông công cộng nữa rồi.

Xe của đoàn văn công muốn chạy từ quân khu Đông Bắc đến nơi này cần mất khoảng một ngày, sau khi tài xế đến cũng cần nghỉ ngơi một ngày để lấy lại sức, cho nên cô đã quyết định thời gian xuất phát nằm ở hai ngày sau.

Tất cả mọi thứ trong nhà đều đã sắp xếp ổn thỏa rồi, cô còn cố ý chào hỏi trước với thôn trưởng, nhờ trong thôn chăm sóc Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân nhiều một chút.

Thôn trưởng đương nhiên là đồng ý ngay lập tức.

Mà mấy ngày nay, trong thôn Đại Liễu Thụ cũng có một ít lời đồn đãi rất quái lạ, làm cho mọi người trong thôn đều không hiểu ra sao, lại loáng thoáng cảm giác hình như có chuyện gì lớn sắp xảy ra.

Nội dung lời đồn đại khái là nói Diệp Ninh đi ra ngoài ca hát, hơn nữa còn rất nổi tiếng.

Không biết ngọn nguồn của lời đồn đãi này bắt đầu từ đâu, lúc mới bắt đầu mọi người trong thôn nghe xong đều cười bỏ qua, chẳng có ai tin tưởng hay tìm hiểu nhiều thêm.

Dù sao thì cho dù như thế nào người trong thôn cũng không thể nào liên hệ người đã sống cùng bọn họ hai mươi năm và một ngôi sao ca nhạc nổi tiếng lại với nhau.

Bọn họ còn cho rằng mấy lời đồn vô căn cứ này sẽ nhanh chóng biến mất, nhưng lại không ngờ rằng lời đồn càng lúc càng nhiều, cũng càng lúc càng thêm rõ ràng.

Dần dần, mọi người trong thôn cũng đều mất kiên nhẫn.

Mãi đến hôm nay, một loạt xe hơi nhỏ mênh m.ô.n.g cuồn cuộn vào thôn Đại Liễu Thụ, cảnh tượng hoành tráng này không chỉ làm mọi người trong thôn sợ hết hồn mà đến cả thôn trưởng và các cán bộ trong thôn cũng biết tin chạy đến...
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1285: Chương 1285



“Mấy người có biết tin gì chưa? Nghe nói Diệp Ninh là ngôi sao ca nhạc đó.”

“Nghe nói rồi. Nhưng mà chắc không phải đâu đúng không, mọi người trong thôn đều nhìn Diệp Ninh từ nhỏ đến lớn, con bé đó có biết hát bao giờ đâu.”

“Vậy bà có biết lúc trước con bé còn gia nhập vào đoàn văn công không? Nói không chừng là do đoàn văn công dạy dỗ đó.”

“Tôi vẫn cứ cảm thấy chuyện này quá hoang đường. Nếu Diệp Ninh thật sự thành ngôi sao ca nhạc xuất hiện trên tivi thì sao nhà họ Diệp lại có thể yên tĩnh như thế này chứ?”

“Tại hai vợ chồng nhà Diệp Quốc Sinh khiêm tốn đó. Tôi đã thấy lạ từ lâu rồi, dựa theo tiền lương của Diệp Ninh và tiền trợ cấp của Cố Phong, sao có thể dễ dàng lấy ra một vận động để sửa đường cho thôn chúng ta chứ? Nếu con bé là ngôi sao ca nhạc thật, vậy chẳng phải là đã giải thích được rồi sao?”

“Dù sao thì tôi vẫn cứ cảm thấy chuyện này không có khả năng cho lắm, nghe ảo quá.”

Mấy người trong thôn còn chưa nói chuyện xong thì ngoài cửa thôn đã vang lên tiếng còi ô tô.

Mấy người ngồi ở dưới thôn Đại Liễu Thụ nói chuyện phiếm đều nhìn về phía phát ra âm thanh.

Thứ đầu tiên đập vào mắt của bọn họ chính là một chiếc xe hơi đen.

Sau đó là chiếc xe thứ hai, chiếc xe thứ ba, chiếc xe thứ tư...

Mấy người trong thôn đều nghẹn họng nhìn trân trối, từ trước đến nay bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy cảnh này.

Tám chiếc xe hơi nhỏ xếp hàng chạy vào thôn, chạy trên con đường gạch vừa mới sửa xong, cực kỳ hoành tráng.

“Đó là ai vậy?”

“Hay là lại xảy ra chuyện gì nữa rồi?”

“Mau đi báo cho thôn trưởng đi!”

Mọi người lấy lại tinh thần, nhìn thấy một đống xe hơi như thế, phản ứng đầu tiên của bọn họ là thấp thỏm và bất an.

Nơi này chỉ cách đại đội trong thôn mấy trăm mét, một lúc sau thôn trưởng và mấy cán bộ trong thôn đều đã cùng nhau chạy đến.

Đoàn xe chạy đến vị trí cách bọn họ vài chục mét thì đều dừng lại.

Cửa xe mở ra, một đống người đông nghìn nghịt từ trên xe bước ra.

Những người này mặc quần áo khác nhau, hình tượng và khí chất cũng hoàn toàn khác nhau.

Nhưng mà sau khi bọn họ xuống xe rồi, chuyện đầu tiên bọn họ làm chính là quan sát xung quanh thôn.

Thôn trưởng đổ mồ hôi lạnh đầy trán.

Ông ấy đã làm thôn trưởng ba mươi năm, đây là lần đầu tiên thôn bọn họ náo nhiệt như thế.

Chỉ là không biết đây rốt cuộc là phúc hay là họa thôi!

Trong lúc ông ấy hoảng hốt thì những người đó đã đi đến gần.

Người dẫn đầu chính là một cô gái trẻ ăn mặc vô cùng thời thượng, cô ta đảo mắt nhìn lướt một vòng, sau đó nhìn về phía thôn trưởng, chủ động tháo kính râm xuống mỉm cười chào hỏi.

“Xin hỏi nhà Diệp Ninh ở nơi nào vậy ạ?”

Thôn trưởng: “...”

Mọi người: “...”

Không ngờ là đến đây tìm Diệp Ninh?

Nếu như là quá khứ, bọn họ cùng lắm cũng sẽ chỉ đường thôi. Nhưng mà hiện tại Diệp Ninh đã có địa vị và sức ảnh hưởng cực lớn trong thôn, trước khi trả lời nhất định phải xác định rõ ràng mục đích bọn họ đến đây làm gì.

“Xin hỏi các cô cậu là ai? Tìm Diệp Ninh có chuyện gì?”

Sắc mặt thôn trưởng khá nghiêm túc, thậm chí đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho tình huống xấu nhất.

Tất cả mọi người trong thôn muốn cản hai mươi mấy người này lại cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

Hình như cô gái trẻ kia đã nhận ra sự căng thẳng và đề phòng của thôn trưởng và những người khác, nhanh chóng giải thích ngay.

“Mọi người đừng hiểu lầm, chúng tôi không phải là người xấu. Tôi tên là Kiều Ni, cố ý đến đây để thăm Diệp Ninh.”

Kiều Ni nói rất chân thành, cô ta đã xác định hiện tại Diệp Ninh đang ở trong thôn, hơn nữa cô đã về được một đoạn thời gian rồi.

Vậy mà đến bây giờ cô ta mới biết được tin tức này, thật sự đã lãng phí mất cơ hội tốt như thế.

Nhưng mà chỉ cần ngày hôm nay có thể nhìn thấy Diệp Ninh thì cũng không tính là quá muộn.

“Còn mấy người bọn họ, có người là phóng viên của tòa soạn, có lẽ còn có fans mê ca nhạc của Diệp Ninh.

TBC

Cô ta cũng không thể nói quá chắc chắn, dù sao thì trong đó cũng có người cô ta không quen biết.

Cũng không biết vì sao tin tức Diệp Ninh về thôn bị tiết lộ ra ngoài, dù sao sự việc cứ trùng hợp như thế đấy, tất cả mọi người đều cùng nhau chạy đến chỗ này cùng một lúc.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1286: Chương 1286



“Hả?” thôn trưởng ngơ ngác.

Mấy cán bộ trong thôn cũng ngơ ngác không kém.

Tất cả mọi người trong thôn càng nghẹn họng nhìn trân trối.

“Fans mê ca nhạc gì thế?” thôn trưởng khó hiểu hỏi lại, ông ấy chưa bao giờ nghe được bất cứ lời đồn đãi gì về chuyện Diệp Ninh làm ca sĩ.

Nhưng mà có người khác đứng bên cạnh phản ứng lại, vừa kinh ngạc lại có chút kích động.

Lần này không đợi Kiều Ni nói cái gì, một người đàn ông khác đã giành nói trước: “Chúng tôi là phóng viên của Nhật báo tỉnh thành, cố ý đến đây để phỏng vấn cô Diệp Ninh. Ông là thôn trưởng sao? Không biết ông có thể dẫn đường và giới thiệu giúp chúng tôi không?”

“Phỏng vấn Diệp Ninh?” thôn trưởng cũng ngơ ngẩn lặp lại lời đối phương nói.

“Mấy người có lầm không vậy? Phỏng vấn Diệp Ninh làm gì? Không lẽ là vì con bé sửa đường cho thôn chúng tôi sao?” Vương Hải Bác khó hiểu hỏi.

Mấy phóng viên đứng ở bên trong lập tức bắt được trong điểm trong lời nói của ông ta.

“Cô Diệp đã sửa đường cho thôn sao? Đây là việc tốt mà cô ấy đã làm sau khi quay về à? Mọi người trong thôn cảm thấy thế nào?”

Câu hỏi này làm cho tất cả mọi người đều không hiểu ra sao, thậm chí còn đổ mồ hôi.

“Chúng tôi chỉ là thôn dân bình thường mà thôi, rốt cuộc thì mấy cô cậu muốn làm cái gì?” Thôn trưởng nghiêm mặt, muốn khống chế tình hình này.

Càng ngày càng có nhiều người dân trong thôn chạy đến tụ tập ở xung quanh.

Kiều Ni vội vàng trấn an: “Thôn trưởng, mọi người nữa, đừng căng thẳng, chúng tôi chỉ muốn gặp Diệp Ninh mà thôi.”

Thôn trưởng còn đang muốn nói gì nữa, lại bị Mạnh Phàm Chí kéo lại.

Mạnh Phàm Chí ghé sát lỗ tai ông ấy nói gì đó.

Vài giây sau, sắc mặt của thôn trưởng hơi thay đổi.

Những người dân khác trong thôn cũng tụm năm tụm ba khe khẽ bàn tán không ngừng.

“Còn có vụ này nữa hả?” thôn trưởng kinh ngạc.

Mạnh Phàm Chí gật đầu: “Chắc là thật đó.”

Nếu không thì tại sao lại có cảnh tượng hoành tráng như bây giờ chứ.

Thôn trưởng lại nhìn về phía Kiều Ni và những người khác, lúc này thái độ của ông ấy đã thay đổi hoàn toàn, từ đề phòng đổi thành hiền hòa lại nghiêm túc.

“Tôi có thể dẫn các cô cậu đi gặp Diệp Ninh, nhưng mà tôi cũng không thể bảo đảm Diệp Ninh có đồng ý gặp mấy người hay không.”

Thôn trưởng cũng không phải đồ ngốc, Diệp Ninh đã về thôn được gần một tháng rồi, từ trước đến nay chưa từng để lộ ra chuyện mình biết ca hát, chắc chắn là không muốn quá huênh hoang.

“Thôn trưởng, ông cứ yên tâm. Nếu Diệp Ninh không muốn gặp chúng tôi, vậy chúng tôi trực tiếp đi là được. Nơi này có rất nhiều bà con chòm xóm, cho dù chúng tôi muốn ăn vạ không đi cũng không được mà.”

Kiều Ni nửa đùa nửa nghiêm túc trêu ghẹo, lập tức làm dịu bầu không khí căng thẳng.

Thôn trưởng do dự vài giây, cuối cùng cũng gật đầu.

“Tôi dẫn các cô cậu qua đó.”

Chuyện lớn như thế, ông ấy đương nhiên phải đích thân đi khống chế tình hình, nếu thật sự có vấn đề gì thì cũng có thể giải quyết ngay lập tức.

Kiều Ni và những người khác đều lộ ra vẻ mặt hưng phấn, đi sát theo bên cạnh thôn trưởng, không dám rời đi nửa bước.

Từ chỗ bọn họ muốn đến nhà Diệp Ninh thì phải vòng qua hơn phân nửa thôn, đội ngũ tụ tập càng lúc càng đông. Chờ đến khi đi đến nhà của Diệp Ninh thì toàn bộ con hẻm đều đã chật kín người.

“Căn nhà đằng trước là nhà của Diệp Ninh, mấy người tạm thời đừng đi vào, để tôi đi vào gọi Diệp Ninh ra trước.”

Thôn trưởng dặn dò, đồng thời cũng nháy mắt ra hiệu cho các cán bộ trong thôn, để bọn họ canh chừng những người này.

TBC

Không quan tâm mấy người Kiều Ni có sốt ruột hay không thì bọn họ cũng đều chỉ có thể ngoan ngoãn kiên nhẫn đứng tại chỗ chờ đợi.

Kiều Ni đảo mắt nhìn về phía mấy căn phòng gạch mộc của nhà họ Diệp, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, cô ta thật sự không dám tin, hiện tại Diệp Ninh đã có thực lực như thế rồi mà còn sẽ ở trong một căn nhà chật chội lại nghèo nàn như thế.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1287: Chương 1287



Không chỉ có Diệp Ninh đi ra, ngoài trừ Triệu Thu Phân ở lại trong nhà chăm sóc cháu nội ra, Diệp Quốc Sinh, Diệp Đống và Khổng Giai đều đi ra ngoài sân.

Tuy rằng chỉ có thôn trưởng đi vào trong nhà, nhưng mà cửa trước lại mở rộng.

Người bên ngoài vừa nhìn thấy bóng dáng của Diệp Ninh thì lập tức kích động, theo bản năng muốn xông đến, may mà mấy cán bộ trong thôn đứng ở đằng trước đã chuẩn bị sẵn, đồng loạt cản đường bọn họ lại.

“Diệp Ninh! Là Diệp Ninh thật đó!”

Kiều Ni và các phóng viên thì tạm thời còn có thể ổn định, nhưng mà cảm xúc của các fans mê ca nhạc đứng ở phía sau đều hơi mất khống chế.

Nhưng mà người có thể lái xe chạy đến nơi này để gặp Diệp Ninh, đương nhiên cũng không phải người bình thường gì.

Mỗi người đều lộ ra trạng thái tốt nhất của mình, muốn để lại ấn tượng tốt cho Diệp Ninh.

Cảnh này làm Diệp Ninh vừa mới đi ra ngoài lập tức thở gấp.

Sợ cái gì thì tới cái đó.

Rõ ràng cô sắp sửa đi rồi.

Phản ứng của Diệp Đống thì cũng coi như khá bình tĩnh, dù sao thì lúc ở kinh thành cậu cũng đã nhìn thấy trận trượng của mấy fans mê ca nhạc.

Diệp Quốc Sinh và Khổng Giai nhìn thấy cảnh này lại hoảng sợ, lo lắng bất an không biết đã xảy ra chuyện gì?

Thôn trưởng cũng không ngờ những người này lại điên cuồng như thế, liên tục phất tay về phía mấy người Mạnh Phàm Chí và Vương Hái Bác, bảo bọn họ nhất định phải cản mấy người xa lạ này lại.

Cán bộ trong thôn không đủ dùng, mọi người trong thôn đều tự giác gia nhập vào.

Không bao lâu sau, trước cửa nhà họ Diệp đã có một bức tường người ngăn cản.

“Diệp Ninh, bọn họ nói là phóng viên, còn có fans mê ca nhạc gì đó, đều muốn gặp con.” Thôn trưởng lau mồ hôi trên đầu, hiện tại đã không rảnh đi mừng thay cho Diệp Ninh, chỉ cảm thấy hoảng sợ thôi.

Ánh mắt của Diệp Ninh nhìn xuyên thấu qua người dân trong thôn, nhìn về phía những người lạ mới đến, suy nghĩ xem nên trực tiếp đuổi mấy người kia đi hay là đi ra ngoài chào hỏi trước một tiếng.

“Có bao nhiêu người đến vậy bác?”

“Khoảng hơn hai mươi người!” Thôn trưởng lo lắng chờ cô quyết định.

“Vậy để con đi ra ngoài trước.” Diệp Ninh nhanh chóng đưa ra câu trả lời khẳng định.

Không có quá nhiều người đến, hiện tại lại còn ở trong thôn, tình hình vẫn có thể khống chế được.

Chẳng qua chờ những người này rời đi rồi, cô cũng phải nhanh chóng rời thôn mới được.

Cô tính thời gian, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra thì hôm nay xe của đoàn văn công sẽ đến.

“Con gái, có sao không?” Diệp Quốc Sinh kéo tay Diệp Ninh lại.

Ông đã sống hơn nửa đời người, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh này.

Diệp Ninh cho ông một ánh mắt cứ yên tâm, giải thích nói: “Con đi ra ngoài nói mấy câu, để mấy người này rời đi.”

“Cha, chuyện này không tính là gì cả, lúc trước khi chị con ở kinh thành thì cảnh tượng còn hoành tráng hơn lúc này rất nhiều!” Diệp Đống hoàn hồn lại, ngược lại còn lộ ra vẻ mặt hưng phấn.

So với tính cách thích khiêm tốn của Diệp Ninh thì cậu lại ước gì có thể để cho càng nhiều người biết chị của cậu ghê gớm đến mức nào.

Hiện tại thì tốt rồi, tất cả mọi người trong thôn chắc chắn đều đã biết tin chạy đến.

Diệp Quốc Sinh nhíu chặt mày lại nói: “Đừng có nhiều lời, bảo vệ chị của con cho tốt vào!”

“Đã rõ!” Diệp Đống gân cổ lên đồng ý.

Cậu và thôn trưởng, Khổng Giai cùng nhau đi theo phía sau Diệp Ninh đi ra ngoài cổng chính.

TBC

Mọi người nhìn thấy Diệp Ninh đi ra ngoài, ai nấy đều có vẻ cực kỳ hưng phấn.

Kiều Ni quan sát Diệp Ninh, lúc trước cô ta đã từng nhìn thấy ảnh của Diệp Ninh rồi, không ngờ rằng cô ở ngoài đời còn đẹp hơn trong ảnh chụp nữa.

Cũng chẳng trách mấy fnas mê ca nhạc nam lại như si như cuồng cô đến như thế.

Cô ta đang định mở miệng chào hỏi với Diệp Ninh thì phóng viên ở bên cạnh đã giành mở miệng trước.

“Xin chào cô Diệp, chúng tôi đều là phóng viên của toà soạn, muốn phỏng vấn con một chút. Xin hỏi vết thương trên người cô hiện tại như thế nào rồi?”

Đối phương thậm chí không kịp chờ Diệp Ninh trả lời đã bắt đầu hỏi.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1288: Chương 1288



Diệp Ninh cười nói: “Như những gì các anh nhìn thấy, tôi khôi phục rất tốt. Cảm ơn mọi người đã quan tâm.”

“Cô Diệp, cô dự định chừng nào sẽ ra mắt trở lại? Các fans mê ca nhạc của cô đều đang rất chờ đợi ca khúc mới của cô đó!”

Bên này còn chưa nói hết câu thì bên này lại có câu hỏi khác vang lên.

“Tôi cũng hi vọng có thể nhanh chóng gặp lại mọi người, nhưng mà kế hoạch mà thời gian ra mắt trở lại thì còn phải thông qua việc quy hoạch cụ thể mới được, mọi người đừng quá sốt ruột.”

Diệp Ninh chọn một vài câu hỏi quan trọng để trả lời, sau đó dùng mắt ra hiệu cho Diệp Đống ở bên cạnh.

Diệp Đống đang đắm chìm trong cảm giác về sự ưu việc khi được mọi người vây quanh, nhìn thấy ám hiệu âm thầm của Diệp Ninh, hoàn toàn ngơ ngác.

Cuối cùng vẫn là Khổng Giai ở bên cạnh hiểu ý của Diệp Ninh, khẽ nói nhỏ bên tai cậu.

Lúc này Diệp Đống mới phản ứng lại, lập tức nhìn về phía mấy phóng viên đang lải nhải kia nói: “Hiện tại chị của tôi còn đang trong trạng thái tĩnh dưỡng, tạm thời phỏng vấn đến đây thôi.”

Thôn trưởng lập tức ngầm hiểu, đi ra khống chế tình hình.

“Cảm ơn mọi người đã quan tâm đến Diệp Ninh, nhưng mà mọi người đi về sớm một chút đi, chờ sau này Diệp Ninh đi làm lại rồi, mọi người lại đến tìm con bé sau.”

Tuy rằng các phóng viên còn có rất nhiều vấn đề, nhưng lại bị thôn trưởng và Diệp Đống cản trở, cũng chỉ có thể bỏ cuộc.

Cũng may bọn họ cũng coi như là phỏng vấn được Diệp Ninh, tuy rằng không có quá nhiều thông tin, nhưng cũng đủ đăng bài rồi.

TBC

Phóng viên vừa mới bỏ cuộc, các fans mê ca nhạc ở đằng sau lập tức chen chúc về phía trước, muốn có thể đến gần Diệp Ninh hơn.

“Cô Diệp, tôi là fans mê ca nhạc trung thành của cô. Tôi cố ý chuẩn bị một phần quà cho cô, hi vọng cô có thể nhận lấy!”

Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đi ra đầu tiên, khí chất bất phàm và quần áo sang quý trên người đã biểu lộ rõ giá trị con người xa xỉ của anh ta.

Anh ta vừa nói vừa mở một chiếc hộp trang sức xinh đẹp ra, đưa đến trước mặt Diệp Ninh.

Dưới ánh nắng chiếu rọi, hộp châu báu lóe sáng làm người xung quanh đều không thể mở to mắt.

Đến cả thôn trưởng cũng đều hít hà cảm thán, nếu ông ấy không hiểu sai thì người đàn ông này muốn tặng bộ châu báu này cho Diệp Ninh đúng không?

Tuy rằng thôn trưởng không có hiểu biết gì về châu bái, thậm chí còn chưa từng tận mắt nhìn thấy, nhưng cũng biết cái thứ này sang quý đến mức nào.

Ông ấy thật sự không thể nào hiểu nổi hành vi của người đàn ông này.

Thôn trưởng mà cũng đã nghĩ như thế thì càng miễn bàn đến cả người dân trong thôn ở xung quanh, bọn họ cũng nghẹn họng nhìn trân trối, vô cùng khiếp sợ.

Diệp Đống trừng to mắt, con ngươi như dính lên trên mớ trang sức châu báu sáng long lanh kia, theo bản năng muốn duỗi tay cầm lấy.

Giây tiếp theo, Diệp Ninh đã đánh mạnh lên tay cậu, sau đó lại là một ánh mắt sắc bén như muốn g.i.ế.c người của Diệp Ninh.

Chỉ mới có một chút cám dỗ này thôi mà cũng đã chịu không nổi, thằng ranh này đúng là không rút ra được tí kinh nghiệm nào cả!

Lúc này Diệp Đống mới chợt hoàn hồn, nhanh chóng rụt người sang bên cạnh, nhưng mà ánh mắt của cậu vẫn cứ lưu luyến nhìn hộp.

Quà tặng của fans mê ca nhạc tặng, không lấy chẳng phải rất phí phạm sao?

“Tôi nhận lấy tấm lòng của anh, mấy thứ khác thì không cần.” Diệp Ninh bình tĩnh nói, không chút d.a.o động.

Người đàn ông kia còn muốn khuyên nhủ, cô lại bổ sung: “Hiện tại tôi còn là người của đoàn văn công, trong đoàn có quy định không cho phép tự tiện nhận quà tặng của người ngoài.”

Lý do này vô cùng hợp tình hợp lý, làm cho đối phương không thể nào phản bác được.

Hơn nữa những fans mê ca nhạc khác ở phía sau nghe Diệp Ninh nói như thế, cũng chỉ đành gác suy nghĩ tặng quà sang một bên.

Kiều Ni từ nãy đến giờ chưa nói gì hơi nhướng mày, sau đó lại đảo mắt nhìn về phía Diệp Đống đang lộ ra vẻ mặt tiếc nuối...
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1289: Chương 1289



“Cũng trễ lắm rồi, mọi người đều về đi thôi.” Diệp Ninh lên tiếng, đồng thời cũng chuẩn bị đi về nhà.

Dù sao thì chỉ cần cô tiếp tục ở lại nơi này, những người này chắc chắn sẽ không dễ dàng rời đi.

Kiều Ni tạm thời đè nén cảm xúc muốn kết bạn với Diệp Ninh xuống, tình cảnh hiện tại thật sự không phù hợp để bàn chuyện hợp tác.

Diệp Ninh vừa mới xoay người, đằng sau đã có người gọi tên của cô.

“Diệp Ninh.”

Giọng nói quen thuộc làm Diệp Ninh dừng chân lại, đáy mắt cũng lộ ra vẻ âm u.

Đám đông chen chúc đều chủ động tránh ra một con đường, Lý Vân Phong đang ôm hoa tươi xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Mười phút trước anh ta đã đi đến thôn, khi nhìn thấy một loạt xe hơi đang đậu ở bên cạnh đại đôi thì lập tức chạy đến nơi này.

Vừa lúc nhìn thấy cảnh các phóng viên phỏng vấn Diệp Ninh, còn có fans mê ca nhạc tặng quà cho Diệp Ninh nữa.

Nhìn thấy Diệp Ninh được nhiều người yêu thích như thế, tâm trạng của anh ta cũng vô cùng kích động, đồng thời lại càng kiên quyết muốn có được Diệp Ninh hơn.

Hơn nữa anh ta cảm thấy hiện tại chính là cơ hội tốt nhất mà ông trời cho anh ta, hiện tại có nhiều phóng viên và fans mê ca nhạc ở nơi này, chỉ cần anh ta nhận được câu trả lời đồng ý của Diệp Ninh, như vậy mối quan hệ của bọn họ sẽ lập tức được thông báo cho cả thiên hạ biết.

Ngay khoảnh khắc anh ta mở miệng ra, anh ta đã trở thành tiêu điểm chú ý của mọi ánh nhìn.

Anh ta theo bản năng ưỡn thẳng lưng, bước ra bước chân mà bản thân tự cho là vô cùng lịch thiệp và đẹp trai, nhanh chóng đi về phía Diệp Ninh.

“Đây không phải là Lý Vân Phong sao, nó về lúc nào thế?”

Tuy rằng phóng viên và fans mê ca nhạc không biết anh ta là ai, nhưng mà tất cả mọi người trong thôn Đại Liễu Thụ đều nhận ra anh ta.

Có người ngoài ý muốn, kinh ngạc.

Nhất là khi nhìn thấy trong lòng n.g.ự.c anh ta còn ôm theo một bó hoa và hành vi đi về phía Diệp Ninh, bọn họ lại càng cảm thấy kinh ngạc hơn.

Trong những năm trước kia, Lý Vân Phong là đối tượng Diệp Ninh yêu đơn phương si mê quấn lấy, đây là chuyện tất cả mọi người đều biết.

Kiều Ni nhìn thấy anh ta, đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó nhíu chặt mày lại.

Sắc mặt Diệp Quốc Sinh lập tức trở nên vô cùng âm u.

Thằng ranh con khốn nạn này lại chạy đến đây nữa!!

Diệp Ninh mất hai giây đã lập tức bình tĩnh lại, lạnh nhạt nhìn người đàn ông đang đi đến gần mình.

TBC

Trên mặt Lý Vân Phong nở một nụ cười dịu dàng nói: “Ninh Ninh, trên đường lại đây anh nhìn thấy bó hoa hoa hồng này, cảm thấy nó cực kỳ hợp với em, cho nên anh lập tức mua nó.”

Giọng điều của anh ta vô cùng ý, giống như anh ta và Diệp Ninh rất quen thuộc, hoàn toàn ngó lơ những người ở bên cạnh, coi bọn họ như không khí.

Xung quanh đều ồ lên.

Những người bùng nổ đầu tiên chính là fans mê ca nhạc củ Diệp Ninh, tất cả đều lộ ra ánh mắt tràn ngập địch ý.

“Người đàn ông này từ đâu chui ra vậy? Anh ta có quan hệ gì với cô Diệp?”

Nhóm người thứ hai phản ứng lại chính là mấy phóng viên kia, mỗi người đều lộ ra vẻ mặt hưng phấn và nhiều chuyện.

Bọn họ có thể đến phỏng vấn Diệp Ninh cũng đã tốt lắm rồi, không ngờ hiện tại còn có kinh hỉ bất ngờ nữa.

Tình hình hiện tại có vẻ như người đàn ông này có mối quan hệ khá thân mật với Diệp Ninh, nói không chừng bọn họ còn có thể nắm giữ được tin tức mới nhất, công khai tình yêu mới của Diệp Ninh.

Vẻ mặt của mọi người trong thôn cũng xuất sắc không nói nên lời, đôi mắt cũng trừng to như sắp rơi ra ngoài.

Trước kia toàn là Diệp Ninh đuổi theo sau m.ô.n.g Lý Vân Phong, sau đó Lý Vân Phong thi đậu đại học đã dọn ra khỏi thôn Đại Liễu Thụ, cho nên hai người bọn họ có liên lạc với nhau từ lúc nào thế?

Hơn nữa nhìn thái độ hiện tại của Lý Vân Phong thì hình như anh ta có mối quan hệ không trong sạch với Diệp Ninh.

Nhưng Diệp Ninh rõ ràng là gái đã có chồng, hiện tại Lý Vân Phong đang định làm kẻ thứ ba sao?
 
Back
Top