Dịch Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1270: Chương 1270



Diệp Quốc Sinh còn chưa kịp phản ứng lại thì Lý Vân Phong xách theo quà tặng đã đi đến gần hai người.

Anh ta rõ ràng không ngờ rằng Diệp Ninh và Diệp Quốc Sinh sẽ đứng ở trong hẻm, nhưng mà anh ta cũng nhanh chóng phản ứng lại.

“Bác Diệp, đã lâu không gặp, bác còn nhớ con không?”

Anh ta nhiệt tình chủ động chào hảo, không có bất cứ xa lạ và xấu hổ gì cả.

Sắc mặt Diệp Quốc Sinh âm u đến mức muốn nhỏ nước, cho dù thằng ranh này biến thành tro thì ông cũng nhận ra được.

“Tôi không quen biết cậu! Con gái, chúng ta đi thôi!”

Ông nghiến răng nghiến lợi nói một câu, muốn bạo lực kéo Diệp Ninh về nhà.

TBC

Còn chuyện lúc nãy Diệp Ninh nói cô và Lý Vân Phong đã từng gặp mặt, chờ cô về nhà ông lại hỏi rõ ràng sau.

Vẻ mặt của Lý Vân Phong cũng thoáng cứng lại trong chớp mắt, nhưng mà chỉ giây lát sau đã bình thường trở lại, thậm chí còn có chút vui vẻ.

Diệp Quốc Sinh càng căm hận anh ta, càng kháng cự anh ta thì càng chứng tỏ Diệp Ninh vẫn chưa buông bỏ tình cảm đối với anh ta hơn.

Đây là chuyện tốt.

“Bác, con cố ý đến đây thăm bác!”

Anh ta nhanh chóng đuổi theo, nói rõ mục đích của mình.

Ánh mắt Diệp Ninh hơi cứng lại, chỉ mất vài giây đã đoán được Lý Vân Phong đến đây làm gì, ánh mắt lại càng thêm lạnh lùng hơn.

Diệp Quốc Sinh vốn dĩ không muốn cho Lý Vân Phong có cơ hội nói chuyện, sau khi đi vào nhà, ông dùng tốc độ nhanh nhất đóng cửa lại, sau đó khóa trái cửa.

“May cút đi! Đừng để tôi nhìn thấy cậu nữa!”

Cách một cánh cửa, ông tức giận mắng.

Triệu Thu Phân và Diệp Đống ở trong nhà cũng nghe được tiếng động, đi ra ngoài.

“Ông à, ông mắng ai thế?”

Triệu Thu Phân nhìn thấy mặt chồng xanh lè, hoảng sợ.

Ông vừa tiễn mấy người trong thôn về xong, không phải hiện tại là lúc ông vui vẻ nhất sao?

Diệp Quốc Sinh thở hổn hển, ra lệnh với Diệp Đống: “Khóa chặt cửa lại cho cha, không cho thằng khốn nạn kia đi vào!”

Diệp Đống ngơ ngác: “Ai thế?”

Cậu rất hiếm khi nhìn thấy cha mắng người nào như thế, ngoại trừ Lý Vân Phong...

Lý Vân Phong?!

Đừng có nói là anh ta đó nha?

“Chị, người bên ngoài là Lý Vân Phong hả?”

Diệp Đống kinh ngạc buột miệng thốt ra.

Ánh mắt của Diệp Quốc Sinh như muốn g.i.ế.c người.

Cho nên đến cả cậu cũng đã biết Lý Vân Phong quay về?!

Diệp Đống cảm nhận được sự phẫn nộ của cha, toàn thân run lên, nhanh chóng chạy đến bên cạnh Diệp Ninh.

Quả nhiên, Diệp Ninh cho cậu một ánh mắt khẳng định.

Lửa giận trong lòng cậu lập tức bùng lên, phản ứng còn kịch liệt hơn cả Diệp Quốc Sinh nữa.

“Hiện tại em đi ra ngoài đánh c.h.ế.t thằng đó ngay!”

Đóng cửa cản người không thể nào giải quyết được vấn đề, phải đánh cho Lý Vân Phong một trận no đòn, đó mới là cách giải quyết tốt nhất.

Cậu xắn tay áo, muốn đi mở cửa.

Trán Diệp Ninh đổ xuống ba sọc đen, người trong nhà chỉ cần gặp được Lý Vân Phong là đều đánh mất lý trí.

Nhưng mà đây cũng là vì bọn họ quá quan tâm đến cô.

Cố tình Lý Vân Phong lại không hề cảm thấy sự xuất hiện của anh ta sẽ k*ch th*ch thế nào đến nhà họ Diệp, còn đứng ngoài cửa lớn tiếng giải thích.

“Bác, Tiểu Đống, lần này con về chính là để xin lỗi bác và Diệp Ninh. Cho dù bác và Diệp Ninh muốn làm thế này thì cứ mở cửa ra trước đi, có được không?”

Anh ta rõ ràng nghe được lời nói của Diệp Quốc Sinh và Diệp Đống, nhưng mà trước khi đến đây, anh ta cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi.

“Mẹ nói ai cần mày xin lỗi chứ! Tao lập tức đi ra ngoài đánh c.h.ế.t mày ngay!” Diệp Đống cũng giống như Diệp Quốc Sinh, trực tiếp nói tục.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1271: Chương 1271



“Tiểu Đống, em dẫn cha mẹ về phòng đi.”

Giọng nói lạnh nhạt của Diệp Ninh vang lên, ngắt ngang cơn nổi điên của Diệp Đống.

Tay Diệp Đống đã đặt lên khóa cửa rồi.

“Chị...”

Diệp Ninh tăng thêm âm lượng, lặp lại lần nữa: “Dẫn cha mẹ về phòng.”

Tuy rằng Diệp Đống không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể hậm hực nhìn về phía Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân.

TBC

Diệp Quốc Sinh tức giận trừng to mắt: “Con gái, con không được phép gặp nó!”

Diệp Ninh đã vì Lý Vân Phong mà tự sa ngã, đòi sống đòi chết, khung cảnh đó còn chưa qua được bao lâu, bọn họ tuyệt đó sẽ không trơ mắt nhìn cô lại rơi vào đoạn nghiệt duyên này lần nữa!

“Cha, anh ta cũng đã đến rồi, cho dù bây giờ không gặp thì anh ta vẫn sẽ tìm cơ hội khác thôi.” Diệp Ninh bình tĩnh nói, hơn nữa đây còn là sự thật.

Lời này rơi vào trong lỗ tai của Lý Vân Phong đang đứng bên ngoài lại biến thành chứng cứ Diệp Ninh chưa từng dứt tình với anh ta.

Diệp Quốc Sinh thở hồng hộc hổn hển, lý trí nói cho ông biết, Diệp Ninh nói rất đúng.

Nhưng mà về mặt tình cảm, cho dù như thế nào thì ông ấy cũng không thể vượt qua được khúc mắc trong lòng.

Nhìn gương mặt bình tĩnh của Diệp Ninh, ông hít sâu một hơi, cắn chặt răng.

“Vậy cho nó vào đi!”

Để Lý Vân Phong gặp mặt con gái ngay trước mặt bọn họ, việc này cũng ổn hơn để hai người bọn họ gặp mặt riêng rất nhiều.

Diệp Ninh biết cha lo lắng, cho nên cũng không phản đối.

Diệp Đống nhìn thấy cha và chị đều đã đồng ý, lúc này mới không tình nguyện mở cửa ra.

Nhìn thấy gương mặt vẫn cứ lộ rõ vẻ ngứa đòn giống hệt như quá khứ của Lý Vân Phong, cậu phải dùng hết toàn lực mới không đ.ấ.m một phát qua đó.

Lý Vân Phong rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm.

Có thể tiến vào cổng nhà họ Diệp, anh ta cũng đã tiến gần hơn mục đích của mình một chút rồi.

“Bác trai, bác gái, chào hai bác. Con có mang theo một ít đồ bổ, hi vọng hai bác đừng chê.”

Tục ngữ nói rất đúng, duỗi tay không đánh người đang cười.

Vào nhà lập tức tặng quà chắc chắn sẽ không sai.

Diệp Quốc Sinh ước gì có thể dùng ánh mắt chọt cho cơ thể anh ta thủng vài trăm lỗ, tiếng nói cũng rặn từ trong cổ họng ra ngoài.

“Chúng tôi không nuốt trôi đồ bổ của cậu, có chuyện thì nói, có rắm mau phóng.”

Lý Vân Phong xấu hổ vài giây, lại mỉm cười lên lần nữa.

“Nói ngay nơi này sao?”

Anh ta quay đầu nhìn xung quanh.

Bọn họ đứng ở trước cửa nhà, rất dễ bị hàng xóm nhìn thấy.

Diệp Quốc Sinh đương nhiên cũng phải nghĩ đến thanh danh của Diệp Ninh, hừ lạnh, xoay người về phòng.

Triệu Thu Phân lo sợ bất an đuổi kịp bước chân của chồng.

Diệp Đống trừng to mắt, nhìn chằm chằm vào Lý Vân Phong, giống như dính sát lên người anh ta.

Lý Vân Phong cũng không thèm để ý, đảo mắt nhìn về phía Diệp Ninh.

Dịu dàng, lịch thiệp.

Diệp Ninh buồn nôn mắc ói.

Diệp Đống thô lỗ uy h**p: “Nhìn cái gì mà nhìn, anh mà nhìn chị của tôi nữa, coi chừng tôi móc mắt của anh ra!”

Lý Vân Phong không chút hoang mang thu hồi tầm nhìn, từ trên cao nhìn xuống cậu.

“Mấy năm không gặp, không ngờ không chỉ có mình chị của cậu thay đổi mà đến cả cậu cũng thay đổi không ít. Tôi còn nhớ rõ khi còn nhỏ, mỗi lần cậu nhìn thấy tôi liên mồm gọi anh trai, mỗi ngày đều năn nỉ tôi làm anh rể của cậu nữa.”

Diệp Đống giận đến méo mũi: “Anh có còn mặt mũi nhắc đến chuyện quá khứ nữa hả? Suýt chút nữa anh đã hại c.h.ế.t chị của tôi...”

“Tiểu Đống, đừng nhiều lời.” Diệp Ninh ngắt ngang sự mất khống chế.

Diệp Đống tiếp tục hung dữ trừng mắt nhìn Lý Vân Phong.

Lý Vân Phong nghe được Diệp Ninh vì anh ta mà suýt chút nữa mất mạng, sâu trong đáy mắt lộ ra vẻ đắc ý.

“Diệp Ninh, xin lỗi, tôi thật sự không ngờ rằng mình sẽ mang đến đau khổ lớn như thế đối với cô.”

Trong giọng nói tràn ngập xin lỗi và áy náy.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1272: Chương 1272



Khóe miệng Diệp Ninh run rẩy, ánh mắt khi nhìn về phía anh ta giống như đang nhìn một thằng ngu.

Diễn kịch hơi bị lố rồi đó.

Cũng không cần quay đầu lại đi vào trong phòng.

Lý Vân Phong nhìn bóng dáng mảnh khảnh của cô, ánh mắt liên tục lóe lên.

Không thể phủ nhận, hiện tại cô thật sự đẹp đến mức làm người ta phải động lòng.

Một lúc sau, tất cả mọi người đều vào phòng.

Lý Vân Phong âm thầm quan sát xung quanh.

Dựa theo tình huống hiện tại của Diệp Ninh, nhà họ Diệp lại còn ở trong căn nhà cũ như thế, anh ta cũng không ngờ.

Nhưng mà đồ nội thất bên trong đều toàn là đồ mới tinh, tivi trắng đen, điện thoại, quạt điện, tất cả đều có đầy đủ.

“Nói đi, cậu đến nhà tôi làm cái gì?” Diệp Quốc Sinh mở lời đầu tiên, nhanh chóng nói rõ ràng, sau đó làm anh ta cút đi.

Lý Vân Phong thu hồi suy nghĩ, nghiêm túc mở miệng: “Mấy ngày hôm trước con vừa mới về trấn, sau đó hôm nay mới cố ý đến đây, là vì muốn trịnh trọng xin lỗi vì những hành động trước kia của con.”

Nói xong, anh ta buông đồ đạc trong tay xuống, sau đó đứng thẳng người, khom lưng chín mươi độ với Triệu Thu Phân và Diệp Quốc Sinh.

“Bác trai, bác gái, xin lỗi. Trước kia con còn nhỏ không hiểu chuyện, làm rất nhiều chuyện tổn thương tình cảm của mọi người.”

Anh ta đột nhiên thay đổi như thế, làm Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đều ngơ ngẩn.

Bọn họ hận Lý Vân Phong đến cùng cực, nhưng mà hiện tại anh ta đứng ở trước mặt bọn họ, bọn họ ngược lại không biết nên làm như thế nào.

Anh ta làm thế này còn chưa xong, Lý Vân Phong đứng thẳng người rồi lại lập tức nhìn về phía Diệp Ninh.

“Diệp Ninh, xin lỗi. Tôi biết hiện tại cho dù tôi có nói cái gì thì cũng không thể nào đền bù được những tổn thương mà tôi đã tạo ra cho cô trong quá khứ. Nhưng mà xin cô hãy tin tưởng, mấy năm nay tôi vẫn luôn sống trong áy náy, chỉ hi vọng cô có thể cho tôi có cơ hội sửa chữa và đền bù lần nữa.”

Diệp Ninh lạnh nhạt nhìn người đàn ông trước mặt, cảm thấy rất buồn cười, đồng thời cũng suy nghĩ đến những chuyện trong quá khứ.

Tất cả mọi người đều biết từ lúc còn nhỏ cô đã thích người đàn ông này, trong bảy năm kia, chuyện quan trọng nhất đối với cô chính là theo đuổi Lý Vân Phong.

Nhưng mà lại không ai biết rằng, lúc đó cô sẽ si mê Lý Vân Phong như thế, cũng không phải là đơn phương yên thích.

Lý Vân Phong và mẹ của anh ta dọn đến thôn Đại Liễu Thụ sinh sống, cuộc sống túng quẫn, mà cô thật sự đã đổi đủ loại phương pháp để giúp đỡ bọn họ.

Quần áo, vải vóc, đồ dùng sinh hoạt, các loại văn phòng phẩm để học tập, thậm chí cô còn từng trộm tiền trong nhà đưa cho anh ta.

Tuy rằng cuộc sống của gia đình cô không tính là quá giàu có, nhưng nếu so với Lý Vân Phong thì hoàn toàn không tính là gì.

Lý Vân Phong chưa bao giờ từ chối những thứ đồ đạc và tiền tài kia, còn từng chính miệng nói quen biết cô chính là chuyện may mắn nhất đời anh ta, hi vọng có thể vĩnh viễn tốt đẹp như thế.

Có những lời ngon tiếng ngọt kia, cô lại càng khăng khăng một mực, cảm thấy bọn họ đã hẹn hò với nhau từ lâu rồi.

Không hề nói quá chút nào, nếu những năm đó không có cô giúp đỡ, Lý Vân Phong rất có khả năng vì cuộc sống gian nan, không thể nào hoàn thành việc học tập được nữa.

Tình huống này vẫn luôn kéo dài đến lúc Lý Vân Phong nhận được thư báo trúng tuyển đại học.

Ngày hôm đó, cô vui vẻ tung tăng chạy đi gặp anh ta.

Bởi vì Lý Vân Phong từng chính miệng hứa hẹn, chỉ cần anh ta thi đậu vào đại học thì sẽ công khai mối quan hệ yêu đương của bọn họ.

Nhưng mà không ngờ rằng sau khi cô đi qua đó, nghênh đón cô cũng không phải là niềm vui vì được công khai mối quan hệ, mà là Lý Vân Phong tuyệt tình phủi sạch toàn bộ mối quan hệ.

TBC

“Cô suy nghĩ lại kỹ xem, suốt bao năm qua, có bao giờ tôi nói tôi thích cô chưa? Chúng ta không có bất cứ quan hệ gì hết, là cô luôn quấn lấy tôi, tôi nể tình chúng ta là người cùng thôn cho nên mới nhịn cô lâu như thế. Cô tỉnh táo lại một chút đi, loại người như cô, thậm chí còn không xứng để xách giày cho tôi nữa!”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1273: Chương 1273



Đối với Diệp Ninh lúc đó mà nói, những lời nói kia của Lý Vân Phong chẳng khác nào sét đánh giữa trời quang, đánh cô rơi vào mười tám tầng địa ngục.

Cô không rõ vì sao tình cảm mà cô đã trả giá suốt bảy năm, cuối cùng lại đổi lấy một câu từ trước đến nay đều chưa từng thích cô của anh thôi sao?

Cô ta thậm chí còn oán hận là chính mình không tốt, cho nên mới làm Lý Vân Phong ghét bỏ mình đến thế.

Cũng bắt đầu từ ngày hôm đó, cô tự sa ngã, đắm chìm trong sự thất tình và tự phủ nhận bản thân.

Suy nghĩ của Diệp Ninh bị kéo về hiện tại, nhìn Lý Vân Phong khom lưng xin lỗi đứng ở trước mặt.

Chỉ e là không có người nào biết rõ dưới gương mặt dịu dàng nịnh nọt của người đàn ông này đang cất giấu một gương mặt như thế nào hơn cô.

“Nói xong chưa?”

Giọng nói bình tĩnh của cô phá hủy sự yên tĩnh giống như c.h.ế.t chóc trong nhà.

Lý Vân Phong không nghe ra được bất cứ cảm xúc nào của cô, trong lòng có chút khó hiểu.

Cô cố ý muốn đắn đo anh ta à?

Dựa theo những gì anh ta tưởng tượng, Diệp Ninh còn có tình cảm với anh ta, hiện tại anh ta đã chủ động bước ra bước chân này rồi, ngay từ lúc mới bắt đầu, cô chắc chắn sẽ vì mặt mũi mà nổi giận, phát tác với anh ta.

Mà chuyện anh ta cần làm chính là liên tục bày tỏ hảo cảm đối với cô.

Chờ đến khi tâm hư vinh của cô được thỏa mãn rồi, cô chắc chắn sẽ gấp không chờ nỗi mà chui vào vòng tay của anh ta.

Anh ta biết rất rõ uy lực của mối tình đầu lớn đến mức nào.

“Nếu em có cái gì bất mãn và đau khổ gì thì hiện tại đều có thể...”

“Nếu anh đã xin lỗi xong rồi thì đi đi.” Diệp Ninh hoàn toàn không cho anh ta có cơ hội biểu diễn.

Lý Vân Phong bị chặn họng, nhưng mà anh ta vẫn quyết tâm thấy khó mà lên.

“Lần này tôi đến đây mục đích là hi vọng được cô có thể tha thứ cho tôi.”

Lúc này Diệp Quốc Sinh cũng nghe hiểu rồi, thằng ranh này chẳng phải đang muốn nói là nó lại muốn đến hại con gái của ông nữa hay sao?

Ông tức muốn hộc m.á.u quát: “Con gái tôi đã kết hôn từ lâu rồi, hai vợ chồng chúng nó có tình cảm rất tốt, cậu hết hi vọng đi là vừa!”

Lý Vân Phong hơi sửng sốt, sau đó đáy mắt chợt lóe lên chút khó hiểu.

“Bác trai, bác cũng không cần vì đuổi con đi mà cố ý nói như thế, con biết…”

Diệp Ninh lập tức ý thức được gì đó, tranh thủ trước khi anh ta kịp nói gì đã lạnh lùng ngắt ngang.

“Lý Vân Phong, những chuyện trong quá khứ trong lòng anh và tôi đều biết rất rõ, anh nhất định bắt tôi phải nói ra hết hay sao?”

Sắc mặt của cô lạnh lùng như băng sương.

Trong mắt tất cả mọi người đều cảm thấy cô yêu đơn phương, bám dính lấy Lý Vân Phong.

Nhưng trên thực tế lại là Lý Vân Phong đùa giỡn tình cảm của cô, lợi dụng cô, hơn nữa sau khi thành công còn lập tức trở mặt vô tình.

Quả nhiên, trên mặt Lý Vân Phong hiện lên một chút lúng túng, gương mặt cũng trở nên căng thẳng hơn rất nhiều.

Diệp Ninh lập tức nói với Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân: “Cha mẹ, chuyện này cha mẹ cứ giao cho con xử lý, con biết phải làm thế nào.”

Cô biết rất rõ tính cách của Lý Vân Phong, ngày hôm nay anh ta chắc chắn sẽ không tự nhiên vô cớ làm ra hành động này.

Chỉ e là hiện tại anh ta đã biết được thân phận của cô, cho nên mới muốn giành lấy hảo cảm của cô lần nữa.

TBC

Cô tuyệt đối không thể làm anh ta tiếp tục ở lại nơi này, nếu không anh ta chắc chắn sẽ nói ra chuyện cô đã ly hôn.

“Bảo Tiểu Đống đuổi nó đi là được rồi.” Diệp Quốc Sinh vẫn không muốn để cô tiếp xúc riêng với Lý Vân Phong.

Diệp Ninh nghiêm túc lại chăm chú nói: “Cha, con có việc muốn nói với anh ta.”

Diệp Quốc Sinh còn muốn cản tiếp, Lý Vân Phong lại bày tỏ thái độ lần nữa: “Con cũng muốn nói chuyện với Diệp Ninh một chút, nếu bác trai không đồng ý thì lần sau con lại đến.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1274: Chương 1274



“Cậu, cậu, cậu đang uy h.i.ế.p tôi đó hả?” Bởi vì quá tức giận, trán Diệp Quốc Sinh nổi đầy gân xanh.

“Sao con dám uy h.i.ế.p bác trai chứ.” Tuy ngoài miệng Lý Vân Phong nói như thế, nhưng trong giọng nói lại tràn ngập đắc chí.

Diệp Ninh nhẹ nhàng nắm lấy tay Diệp Quốc Sinh, muốn vuốt phẳng lửa giận của ông, làm ông yên tâm.

Diệp Quốc Sinh hít vài hơi thật sâu, cuối cùng mới dời tầm mắt đi.

“Cảm ơn cha.” Diệp Ninh nói xong, lập tức đi ngang qua người Lý Vân Phong: “Đi ra ngoài với tôi.”

Đáy mắt Lý Vân Phong ẩn chứa ý cười chiến thắng, nhanh chóng đuổi theo.

Diệp Quốc Sinh cắn răng ra lệnh cho Diệp Đống: “Con đi theo chị của con, nếu thằng ch.ó kia dám ăn h.i.ế.p chị của con, con...”

“Con đánh c.h.ế.t nó!” Diệp Đống không đợi cha nói xong, cũng đã nhảy ra ngoài.

Tuy rằng từ đầu đến đuôi Triệu Thu Phân không nói một câu, nhưng mà trong lòng lại vô cùng căng thẳng.

“Ông à, chuyện này phải làm sao đây.”

Bọn họ vừa mới hưởng ngày lành, hiện tại Lý Vân Phong lại giống như âm hồn bất tán xuất hiện, bà thật sự sợ Diệp Ninh lại hồ đồ lần nữa.

Diệp Quốc Sinh hít thở sâu vài lần, hiện tại cũng chỉ có thể hi vọng sau khi con gái thay đổi lớn như thế rồi, có thể thấy rõ ràng gương mặt thật của Lý Vân Phong.

Diệp Ninh vẫn không hề dừng lại, mãi đến khi đi đến một góc không người.

Lý Vân Phong nhìn đến nơi quen thuộc trong trí nhớ, khóe môi điên cuồng cong lên.

Trước kia hai người bọn họ thường hay đến nơi này để hẹn hò.

Cô cảm thấy nơi này sẽ không bị những người khác quấy rầy, cho nên rất thích ở chỗ này dính lấy anh ta.

Mà anh ta lại thích sự yên lặng ở nơi này, sẽ rất khó bị mọi người trong thôn phát hiện.

Quả nhiên từ trước đến nay cô chưa bao giờ thật sự buông bỏ tình cảm này.

Hiện tại cô lại dẫn anh ta đến nơi này, còn không phải là vì muốn ôn lại chuyện cũ, tìm lại cảm giác năm xưa sao.

“Ninh Ninh, không ngờ em vẫn còn nhớ nơi này.”

Anh ta ra vẻ thâm trầm cảm thán.

Diệp Ninh lập tức nổi da gà, anh ta gọi cô một tiếng “Ninh Ninh” như thế, thật sự làm cô muốn nôn hết mớ đồ ăn cô ăn từ đêm qua ra ngoài.

“Lý Vân Phong, anh đừng diễn kịch nữa, anh làm thế sẽ chỉ làm tôi cảm thấy ghê tởm.”

Cô không vạch trần gương mặt thật của anh ta ngay trước mặt cha mẹ là vì không muốn làm cha mẹ đau lòng.

Nếu bọn họ biết được con gái của bọn họ không phải yêu đơn phương, mà là bị tên cặn bã này lừa gạt tình cảm, chỉ e là bọn họ còn sẽ suy sụp hơn hiện tại rất nhiều.

Vẻ mặt của Lý Vân Phong lập tức cứng lại.

TBC

Anh ta nhìn chằm chằm vào gương mặt xinh đẹp của Diệp Ninh, có thể cảm nhận ra được cảm giác chán ghét của cô xuất phát từ tận đáy lòng.

Nhưng mà anh ta chỉ mất khoảng vài giây đã nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc.

Chỉ cần có thể quay lại, như vậy cũng có nghĩa tương lai anh ta có thể ít phấn đấu đi vài chục năm.

“Ninh Ninh, anh biết em hận anh. Anh đứng ở nơi này, em thích làm gì anh cũng được!”

Anh ta lộ ra thái độ kiên định không d.a.o động, chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị đánh chửi.

Diệp Ninh cười mỉa: “Thật sự nên để Tôn Xảo Tình nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của anh.”

Hơi thở của Lý Vân Phong hơi gián đoạn, anh ta đã ý thức được Diệp Ninh của hiện tại đã khác khi xưa rồi.

Trước khi hoàn toàn chiếm được tình cảm của Diệp Ninh, anh ta sẽ không dễ dàng chia tay với Tôn Xảo Tình.

Nếu Diệp Ninh bị thất bại thì ít nhất còn có lốp xe dự phòng là Tôn Xảo Tình.

Cho nên đối với anh ta mà nói, chuyện này tuyệt đối không thể làm Tôn Xảo Tình biết được.

“Ninh Ninh, anh và Tôn Xảo Tình không phải giống như những gì em nghĩ đâu. Là Tôn Xảo Tình theo đuổi anh trước, tuy rằng hiện tại anh và cô ta đang hẹn hò, nhưng trong lòng anh luôn có vị trí của em. Hiện tại chỉ cần em gật đầu, anh lập tức đi chia tay với cô ta ngay!”

Diệp Ninh hơi híp mắt lại, cô vốn dĩ chỉ muốn phân rõ giới hạn với anh ta mà thôi, nhưng hiện tại nhìn thấy dáng vẻ không biết xấu hổ của anh, hình như là thế là quá hời cho anh ta rồi thì phải?
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1275: Chương 1275



“Chỉ cần tôi đồng ý quay lại với anh, anh lập tức chia tay với cô ấy ngay hả?” Diệp Ninh đột nhiên thay đổi thái độ, có chút căng thẳng và chờ mong nhìn anh ta.

Lý Vân Phong đã sớm đoán được cô sẽ d.a.o động, vô cùng trịnh trọng gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Sau đó Diệp Ninh lại kiêu ngạo hừ lạnh: “Tôi sẽ không bao giờ tin tưởng anh nữa. Nếu như trong lòng anh thật sự có tôi thì làm sao có thể hẹn hò với phụ nữ khác được chứ? Hơn nữa Lưu Mỹ Lệ nói anh và cô ta sắp kết hôn rồi!”

Giờ phút này, Lý Vân Phong đã vô cùng đắc chí: “Cô ta đang nói bậy đó, anh hoàn toàn không có ý định kết hôn với Tôn Xảo Tình. Anh và cô ta hẹn hò với nhau cũng chỉ là vì cô ta lì lợm la l.i.ế.m theo đuổi anh, cho nên anh mới đồng ý hẹn hò với cô ta thử xem sao. Nhưng mà anh và cô ta tiếp xúc càng lâu thì trong lòng anh lại càng nhớ em. Mãi đến ngày hôm trước gặp được em trong tiệm cơm, cuối cùng anh mới ý thức được tình cảm của anh đối với em.”

Anh ta nói rất thành khẩn, ánh mắt lại tràn ngập tình cảm.

Tuy rằng Diệp Ninh lộ ra vẻ mặt vui vẻ, nhưng ánh mắt đã lạnh lùng đến cùng cực.

“Tôi không tin. Những gì trước kia anh từng nói tôi còn nhớ rất rõ, từ trước đến nay anh chưa từng thích tôi. Hơn nữa hiện tại tôi đã kết hôn, sống rất hạnh phúc.”

Lý Vân Phong nghe thấy cô còn cố ý giả vờ, trong lòng lại càng đắc ý hơn.

“Ninh Ninh, em không cần phải lừa gạt anh, em đã ly hôn từ lâu rồi. Anh biết trong lòng của em luôn có vị trí của anh, em sống chung với người đàn ông khác, sao có thể hạnh phúc được chứ.”

Diệp Ninh quyết định im lặng.

Lý Vân Phong bắt lấy cơ hội, tiến lên một bước muốn giữ chặt lấy tay cô.

Diệp Ninh phản ứng còn nhanh hơn anh ta nhiều, trực tiếp né tránh không cho anh ta chạm đến.

Động tác của Lý Vân Phong cương lại giữa không trung, chỉ coi như là cô còn ra vẻ ngại ngùng.

Diệp Ninh không cho anh ta có cơ hội suy nghĩ nhiều hơn, tiếp tục nói: “Tôi thừa nhận đúng là trong lòng tôi còn chưa buông bỏ chuyện quá khứ.”

Hận ý và cảm giác nhục nhã khắc sâu tận xương như thế sao có thể buông bỏ được chứ.

“Nhưng mà hiện tại đã không còn giống như quá khứ, tôi không còn là cô gái ngốc nữa. Anh muốn quay lại với tôi thì phải xử lý sạch sẽ phụ nữ bên cạnh anh, sau đó lại đến tìm tôi. Nếu không, tôi sẽ không bao giờ gặp lại anh.”

Cô cố ý nói chậm lại, để anh ta nghe cho rõ ràng.

Lý Vân Phong cố đè khóe miệng đang điên cuồng muốn giơ lên của mình, xác nhận lại lần nữa với cô: “Nếu anh chia tay với Tôn Xảo Tình thì em sẽ làm bạn gái của anh sao?”

Diệp Ninh hờn dỗi cười nói: “Vậy còn phải xem biểu hiện sau này của anh thế nào nữa. Nhưng mà tôi cũng không ép buộc anh, nếu không anh nỡ chia tay với cô Tôn thì tôi sẽ chúc phúc cho hai người.”

Lý Vân Phong không chút do dự hứa hẹn: “Lần này anh chắc chắn sẽ không phụ lòng em!”

TBC

Nói xong anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định muốn ôm Diệp Ninh, ôn lại chuyện tốt đẹp trong quá khứ của bọn họ.

Vẻ đẹp hiện tại của Diệp Ninh đã đủ làm anh ta động lòng.

Diệp Ninh vươn ngón tay đặt trên bờ vai anh ta, cản không cho anh ta bước lên.

“Tôi không muốn xài chung một người đàn ông với phụ nữ khác, anh đi xử lý chuyện của mình trước đi.”

Lý Vân Phong không thực hiện được, đáy mắt chợt lóe lên chút thất vọng, nhưng mà hiện tại anh ta cũng biết không thể sốt ruột, dù sao sớm muộn gì người phụ nữ này đều sẽ quỳ gối dưới gấu quần tây của anh ta thôi.

“Được. Em chờ anh.”

Anh ta mập mờ cười với cô.

Diệp Ninh đã cố gắng khống chế cảm giác buồn nôn: “Chuyện này tạm thời anh đừng nói với bất cứ ai, kể cả cha mẹ của tôi. Tôi sẽ chậm rãi làm tư tưởng công tác với bọn họ.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1276: Chương 1276



Lý Vân Phong gật đầu như giã gạo, hiện tại anh ta chỉ để ý đến suy nghĩ của Diệp Ninh. Còn Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân thì anh ta hoàn toàn không để vào mắt.

“Anh đi về trước đi, tôi không muốn để người khác nhìn thấy chúng ta.” Diệp Ninh thúc giúc.

Lý Vân Phong đương nhiên là ngoan ngoãn nghe theo yêu cầu của cô: “Vậy anh đi về trước, em đừng có nhớ anh quá đó.”

Nhớ cái mụ nội mày.

Mặt ngoài Diệp Ninh vẫn cứ mỉm cười, nhưng trong lòng đã bắt đầu văng tục.

Lý Vân Phong lưu luyến không rời xoay người rời đi.

Ánh mắt Diệp Ninh sâu không thấy đáy, ngay lúc anh ta chuẩn bị quẹo ra ngoài thì chợt gọi tên anh.

“Lý Vân Phong, anh muốn bắt đầu lại với tôi lần nữa, có phải là vì thân phận hiện tại của tôi không?”

Lý Vân Phong quay đầu lại, sắc mặt dịu dàng vẫn chưa từng thay đổi: “Thân phận gì chứ? Anh thích con người của em, cho dù em có thân phận gì thì cũng không sao hết.”

Diệp Ninh không nói gì, bình tĩnh nhìn bóng dáng của anh ta biến mất khỏi tầm mắt của mình.

Một lúc sau, Diệp Đống dùng tốc độ nhanh nhất xông đến hỏi: “Chị, thằng ch.ó kia có làm gì chị không...”

“Ọe!”

Cậu còn chưa nói xong thì đã bị tiếng nôn khan của Diệp Ninh ngắt ngang.

Diệp Ninh vịn tường, liên tục nôn khan.

Diệp Đống lập tức sốt ruột: “Chị, chị bị gì thế? Có phải thằng ch.ó kia ăn h.i.ế.p chị không? Để em đi tìm nó tính sổ!”

Giây tiếp theo Diệp Ninh đã kéo tay cậu lại, cố gắng đè nén cảm giác buồn nôn đối với Lý Vân Phong xuống.

“Sao chị có thể để thằng đó ăn h.i.ế.p chị được chứ.”

“Vậy chị...”

“Chỉ là thấy đồ dơ, buồn nôn quá thôi.” Trong giọng nói của Diệp Ninh ngoại trừ vẻ chán ghét ra thì không còn thứ gì khác.

Diệp Đống lộ ra vẻ mặt vô cùng khó hiểu, nhìn xung quanh.

Con đường chỗ này cũng vừa mới sửa xong, làm gì có thứ gì dơ đâu chứ?

Diệp Ninh chậm rãi ngồi dậy: “Về nhà thôi.”

“Chị, chị với anh ta nói cái gì thế? Thằng chó kia có đến quấy rầy chị nữa không?” Diệp Đống căng thẳng hỏi.

Lúc nãy cậu nhìn thấy vẻ mặt của Lý Vân Phong có vẻ rất vui vẻ, thậm chí còn có chút đắc ý nữa.

Diệp Ninh cũng không trả lời chính diện đề tài này, mà lại lộ ra vẻ cao thâm nói: “Con người luôn phải trả giá đắt cho những chuyện sai trái mà mình từng làm.”

Lý Vân Phong cũng không vội vã rời khỏi thôn, mà lại chậm rãi bắt đầu đi dạo.

Mãi đến khi có người dân trong thôn nhận ra anh ta, kinh ngạc lại vui vẻ chạy lên đón.

“Con là Lý Vân Phong hả? Vân Phong?”

Lý Vân Phong nhìn người phụ nữ trước mặt, cười chào hỏi: “Thím Vương, đã lâu không gặp.

“Ui cha, là Vân Phong thật à? Suýt chút nữa thím đã không nhận ra con rồi!” Thím Vương cười cong mắt.

Trước kia Lý Vân Phong chính là niềm kiêu ngạo của thôn Đại Liễu Thụ, mấy năm đó, mọi người trong thôn đều kiêu ngạo vì anh ta.

TBC

“Thím Vương, mấy năm không gặp, thím vẫn mạnh khỏe như thường nhỉ.” Lý Vân Phong mới nói một câu đã làm thím Vương vui như tết đến.

“Không phải con đã đi ra ngoài học đại học rồi sao? Sao bây giờ lại có rảnh đi về đây thăm mọi người thế?”

Thím Vương nhìn Lý Vân Phong hiên ngang, thật sự rất thích.

“Con tốt nghiệp đại học rồi, lần này cố ý quay về cũng là vì nhớ bà con ở quê.”

“Con có lòng thật đó, còn nhỏ rõ bọn thím. Con có đi xem căn nhà mà con với mẹ con ở lúc trước chưa? Căn nhà đó vẫn luôn bỏ trống.” Thím Vương chủ động nói cho anh ta nghe những thay đổi trong thôn trong mấy năm qua.

Lý Vân Phong lộ ra dáng vẻ nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng lại đáp lại với tiếng.

“Thôn Đại Liễu Thụ chúng ta có hai người vô cùng tài giỏi. Một người là con, người còn lại chính là Diệp Ninh. Con nhìn thấy con đường mới trong thôn chúng ta rồi đúng không, đây là Diệp Ninh bỏ tiền sửa lại cho thôn chúng ta đó!”

Thím Vương hưng phấn nói, nhìn thấy con đường mới dưới lòng bàn, cực kỳ sung sướng thoải mái.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1277: Chương 1277



Hai mắt Lý Vân Phong sáng lên.

Anh ta muốn nghe hết tất cả mọi tin tức liên quan đến Diệp Ninh.

“Con đường này là do Diệp Ninh sửa lại sao?”

“Đúng vậy. Sửa suốt mười ngày trời, mới vừa sửa xong mấy ngày trước thôi. Mọi người trong thôn đều vô cùng biết ơn con bé.” Thím Vương bắt đầu bla bla, cản cũng cản không được.

“Ai mà ngờ một đứa con gái không đáng tin cậy như Diệp Ninh, hiện tại lại có thể đi ra ngoài kiếm được nhiều tiền như thế chứ. Sửa con đường này hết một vạn lận đó, vậy mà con bé không thèm chớp mắt đã lấy tiền ra ngay.”

Lý Vân Phong đương nhiên sẽ không nghi ngờ năng lực kiếm tiền hiện tại của Diệp Ninh, nhưng mà khi nghe thấy con số này thì vẫn hoảng sợ.

Anh ta biết rõ một vạn đồng tiền lớn đến mức ào, cho dù anh ta đã được sắp xếp cho một công việc khá tốt, tiền lương mỗi tháng cũng chỉ khoảng trăm đồng.

Nếu so với Diệp Ninh vừa ra tay đã lấy ra một vạn thì chẳng đáng kể chút nào.

Anh ta im lặng cuối cùng cũng làm thím Vương nhận ra gì đó, vẻ mặt hơi cứng lại một chút.

“Coi đầu óc của thím nè, đang yên đang lành tự nhiên nhắc đến Diệp Ninh làm gì chứ.”

Trước kia tất cả mọi người đều biết Lý Vân Phong rất ghét Diệp Ninh, hiện tại anh ta chắc chắn cũng không muốn nghe đến những chuyện này.

Lý Vân Phong hoàn hồn, lại cười càng tươi hơn: “Thím Vương, con không có gì. Vậy thím có biết Diệp Ninh đi ra ngoài làm cái gì không?”

Thím Vương thấy hình như anh ta không giận thật, mới tiếp tục nói: “Con bé giỏi lắm, gả cho một người tham gia quân ngũ. Sau đó còn đi theo tùy quân, đi làm ở đoàn văn công.”

Lý Vân Phong đương nhiên biết chuyện này: “Còn gì nữa?”

Thím Vương hơi sửng sốt, sau đó hỏi: “Còn gì nữa chứ?”

Lý Vân Phong thử hỏi: “Chẳng hạn như chuyện cô ấy đi ca hát.”

“Hát hò gì chứ?” Thím Vương khó hiểu nhìn anh ta.

Trong lòng Lý Vân Phong cũng đã hiểu ra, xem ra Diệp Ninh còn chưa từng công khai thân phận cô là ngôi sao ca nhạc.

Anh ta còn đang nói thầm, nếu Diệp Ninh thật sự nổi tiếng đến mức đó thì tại sao trong thôn vẫn còn sóng êm gió lặng đến mức này chứ?

“Con chỉ là thuận miệng hỏi bừa thôi. Thím Vương, con còn có việc phải đi rồi, sau này có dịp con lại quay về thăm mấy chú thím sao.”

Nếu đã hỏi rõ ràng hết rồi, anh ta đương nhiên không cần thiết phải lãng phí thời gian tiếp nữa.

Thím Vương nhiệt tình chào tạm biệt anh ta.

Chờ Lý Vân Phong vừa ra khỏi thôn Đại Liễu Thụ thì anh ta lại càng nhất quyết muốn thực hiện kế hoạch theo đuổi lại Diệp Ninh hơn.

Hơn nữa anh ta phải tranh thủ thời gian mới được, một khi làm Kiều Ni tìm đến nơi này, Diệp Ninh chưa chắc là sẽ còn ở lại...

La Chí và Tống Hướng đứng ở trước cửa nhà Lý Vân Phong, đã chờ gần hai tiếng đồng hồ rồi.

“Cũng không biết đến bao giờ Vân Phong mới nữa, hay là chúng ta đi về trước đi?” Tống Hướng nhịn không được đề nghị.

Hôm nay bọn họ cố ý đến đây thăm Lý Vân Phong, thứ nhất là vì muốn làm thân với Lý Vân Phong, thứ hai là vì Lưu Mỹ Lệ.

Ngày hôm qua La Chí vô tình nghe được chuyện hai anh em Lưu Mãn và Lưu Mỹ Lệ bị bắt, lập tức không ngồi yên được nữa.

Tuy rằng anh ta cũng không thân thiết gì với Lưu Mỹ Lệ, nhưng lại có một vài ý đồ khác.

Anh ta vốn định nương nhờ mối quan hệ với Lý Vân Phong để tiếp cận Lưu Mỹ Lệ, giành được tình cảm của người đẹp.

Nhưng lại không ngờ rằng anh ta còn chưa bắt đầu hành động, Lưu Mỹ Lệ đã bị bắt rồi.

Nhưng anh ta vẫn chưa bỏ cuộc, thậm chí còn nghĩ nếu anh ta có thể biểu hiện vào lúc Lưu Mỹ Lệ gặp nạn, chắc chắn sẽ giành được hảo cảm của ai anh em bọn họ.

“Chờ chút đi.” La Chí nắm chặt rổ trái cây trong tay, chỉ tính riêng giỏ trái cây và quà bánh mà bọn họ mua để làm quà cũng đã tốn không ít tiền, nếu cứ thế mà về thì quá lãng phí rồi.

Tống Hướng cũng không tiện đả kích tâm trạng của anh ta, chỉ có thể đứng chờ cùng với anh ta.

Nhưng mà lần này hai người mới nói xong không được bao lâu, bóng dáng của Lý Vân Phong đã xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.

“Vân Phong!”

La Chí lập tứ chạy chậm qua đó.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1278: Chương 1278



Lý Vân Phong nhìn thấy hai người bọn họ, đáy mắt chợt thoáng lên chút mất kiên nhẫn, nhưng mà giây tiếp theo lại lộ ra nụ cười xã giao điển hình.

“Hai cậu đến đây chờ bao lâu rồi?”

“Không có bao lâu hế.” La Chí cẩn thận đi theo sau Lý Vân Phong.

Ba người cùng nhau đi vào.

“Vân Phong, sao tôi không thấy cô Tôn vậy?” La Chí quan sát xung quanh, tò mò hỏi.

Lý Vân Phong có lệ trả lời: “Hai chúng tôi còn chưa kết hôn, đương nhiên là không thể sống chung với nhau rồi.”

La Chí và Tống Hướng liếc nhìn nhau, rõ ràng là có chút bất ngờ với câu trả lời này.

“Vân Phong, cậu đúng là chính nhân quân tử đó!”

Lý Vân Phong lại không cảm thấy như thế, tiện tay rót cho hai người bọn họ hai ly nước sôi để nguội.

“Trong nhà hết trà rồi, hai cậu dùng tạm nước sôi để nguội đi.”

La Chí lập tức nịnh nọt nói: “Tôi thích uống nước sôi để nguội nhất.”

Lý Vân Phong nhanh chóng để ý thấy anh ta ngập ngừng muốn nói gì đó, tuy rằng rất phiền mấy tên bạn học đến thêm phiền cho anh ta, nhưng vẫn chủ động quan tâm nói: “Hai cậu có chuyện gì sao?”

La Chí xăng thẳng xoa tay, ấp úng nói: “Mấy ngày trước Lưu Mỹ Lệ xảy ra chút chuyện bị công an bắt rồi, tôi đang nghĩ không biết có thể nhờ chú họ của cô Tôn ra mặt, xem xem có thể giúp được cô ấy hay không?”

Anh ta đã cố ý hỏi thăm về chú họ của Tôn Xảo Tình, ông ấy khá thân thiết với đồn trưởng đồn công an, cho nên mới nghĩ đến việc đi tìm Lý Vân Phong.

“Lưu Mỹ Lệ bị công an bắt rồi?” Lý Vân Phong không đặt lực chú ý vào việc giúp đỡ, bởi vì đến tận lúc này anh ta còn chưa được gặp chú họ của Tôn Xảo Tình, sao có thể vì chuyện của người khác mà rước thêm phiền phức vào người chứ.

La Chí vội vàng gật đầu nói: “Cậu còn chưa biết hả? Bị bắt ngay ngày chúng ta tổ chức tiệc gặp mặt đó.”

Lý Vân Phong nhíu chặt mày, tiếp tục hỏi: “Có chuyện gì thế?”

“Tôi cũng chỉ nghe người ta kể thôi, hình như hai anh em Lưu Mỹ Lệ muốn kiếm chuyện với Diệp Ninh, sau đó bị bắt. Tôi cảm thấy Diệp Ninh thật sự rất quá đáng, cô ta không chỉ là bạn với Lưu Mỹ Lệ, mà còn là người cùng thôn, cho dù bình thường có xích mích gì thì cũng không đến mức phải kêu công an chứ.”

La Chí nói xong lời cuối cùng, trong giọng nói tràn ngập bất mãn và oán niệm đối với Diệp Ninh.

Tuy rằng anh ta còn chưa biết được tình hình cụ thể, nhưng ân oán giữa hai người phụ nữ thì có thể là chuyện lớn gì chứ.

Diệp Ninh chắc chắn đã mượn dùng quan hệ gì đó, cho nên mới có thể bắt Lưu Mỹ Lệ đi được.

TBC

Chỉ cần anh ta có thể nhờ chú họ của Tôn Xảo Tình giúp đỡ, bảo công an thả cô ta ra chỉ là chuyện một giây mà thôi.

Đầu óc Lý Vân Phong nhanh chóng vận chuyển, cho dù nghĩ thế nào cũng không ngờ được sau bữa tiệc ngày hôm đó còn sẽ xảy ra chuyện thế này.

“Vân Phong, lần này coi như tôi nợ cậu một lần, chỉ cần cậu chịu đồng ý, sau này tôi sẽ làm trâu làm ngựa cho cậu!” La Chí tỏ rõ thái độ khi nhờ vã người khác, thề thốt cam đoan.

Lý Vân Phong hoàn hồn: “Chúng ta là bạn bè nhiều năm như thế, nếu tôi giúp được thì đương nhiên sẽ giúp. Nhưng mà tôi lại khá tò mò chuyện khác, cậu thân với Lưu Mỹ Lệ như thế từ lúc nào vậy?”

La Chí đỏ mặt, gãi đầu.

Tống Hướng ở bên cạnh cuối cùng cũng có cơ hội mở miệng: “Thằng nhóc này ưng ý điều kiện của gia đình nhà họ Lưu, muốn theo đuổi Lưu Mỹ Lệ rồi đi ở rể.”

Tuy rằng nói có hơi thẳng thừng, nhưng cũng nói ra mục đích của La Chí.

Lý Vân Phong đầy hàm ý nhìn về phía anh ta.

Người c.h.ế.t vì tiền, chim c.h.ế.t vì mồi, những lời này thật sự không sai chút nào.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1279: Chương 1279



La Chí và Tống Hướng ra khỏi nhà Lý Vân Phong, hai người đều thở phào nhẹ nhõm.

Nay đã khác xưa, trước kia bọn họ và Lý Vân Phong là bạn bè không có gì giấu nhau, nhưng mà hiện tại khi bọn họ ở trước mặt Lý Vân Phong, bọn họ đều phải rất cẩn thận.

“Cậu nói coi Vân Phong có giúp chúng ta không?”

Trong lòng La Chí vẫn không quá yên tâm, anh ta đã không đoán ra được trong lòng Lý Vân Phong đang nghĩ gì.

Tống Hướng an ủi: “Vân Phong đồng ý dứt khoát như thế, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.”

“Đúng vậy, tình cảm của cậu ấy và cô Tôn tốt như thế, chỉ cần cậu ấy mở miệng, bên phía cô Tôn chắc chắn sẽ không thành vấn đề.’ La Chí cũng tự an ủi mình.

“Lần này Lưu Mỹ Lệ bị Diệp Ninh hãm hại, đúng là không thể đắc tội tiểu nhân được mà.

La Chí lải nhải trách mắng Diệp Ninh, mãi đến khi đi ngang qua cửa hàng bán và cho thuê băng đĩa, anh ta đột nhiên dừng chân lại.

Từ trước đến nay anh ta chưa bao giờ để ý đến mấy nơi như thế này, nhưng mà hôm nay lại trùng hợp thế nào, anh ta thoáng đảo mắt nhìn thoáng qua cái tên làm anh ta cảm thấy vừa quen thuộc lại rất kinh ngạc.

Mắt của anh ta xuất hiện ảo giác gì sao?

Sao anh ta lại nhìn thấy poster viết tên của Diệp Ninh chứ?

Anh ta chớp mắt, muốn làm ảo giác này biến mất.

“Cậu nhìn cái gì đó?” Tống Hướng cảm nhận được sự khác thường của anh ta, nhìn theo tầm mắt của anh ta, sau đó cũng ngơ ngẩn.

Vài giây sau, hai người cứng đờ liếc mắt nhìn nhau.

“Vào xem đi.” La Chí thậm chí còn không nói hết lời đã nhanh chân bước vào trong.

Tống Hướng cũng theo sát phía sau.

“Đồng chí, cho tôi hỏi, ptoster mà cửa hàng cô dán ngoài cửa pha lê có viết tên Diệp Ninh, đó là ai thế?” La Chí sốt ruột hỏi thăm nhân viên bán hàng.

“Diệp Ninh là Diệp Ninh đó.”

Người bán hàng thuận miệng nói, câu hỏi này vốn dĩ đã có vấn đề rồi.

Mặt La Chí đen lại.

Nhưng mà ngay sau đó người bán hàng còn nói thêm: “Diệp Ninh là ca sĩ nổi tiếng nhất nước ở thời điểm hiện tại.”

“...”

La Chí và Tống Hướng đều ngơ ngác.

Chỉ chốc lát sau, hai người gần như đồng loạt nghĩ đến chắc đây chỉ là người trùng tên trùng họ mà thôi. Diệp Ninh được in trên poster chắc chắn không phải là Diệp Ninh ở thôn Đại Liễu Thụ mà bọn họ biết.

Chắc chắn không thể nào có chuyện này được!

“Cô ca sĩ này là người ở nơi nào thế?”

La Chí thậm chí không muốn nhắc lại tên của Diệp Ninh.

“Hai anh hỏi đúng người rồi đó, Diệp Ninh là người trong trấn chúng ta!” Người bán hàng trả lời, trong giọng nói mang theo chút tự hào.

TBC

“Ừng ực.”

La Chí nuốt nước miếng, muốn đè nén xuống suy nghĩ chấn động lại quái dị trong lòng mình xuống.

“Cô ta, cô ta, cô ta chắc không phải là người thuộc thôn Đại Liễu Thụ đâu nhỉ?”

Người bán hàng nhận ra sự khác thường của hai người: “Hai anh quen Diệp Ninh hả?”

La Chí chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, lập tức không thể suy nghĩ như bình thường nữa.

Diệp Ninh là ngôi sao ca nhạc?!

Còn là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng nhất?!

Sau đó người bán hàng còn nói gì nữa, nhưng anh ta đã không còn nghe lọt tai nữa rồi, chờ đến khi hoàn hồn lại thì anh ta và Tống Hướng đã đứng ngoài đường trước hàng bán và cho thuê băng đĩa rồi.

Phản ứng của Tống Hướng bình tĩnh hơn anh ta một chút: “Chẳng trách lúc trước khi ở tiệm cơm cô Tôn bảo chúng ta đi tìm hiểu tin tức về phương diện vui chơi giải trí, cô ta chắc chắn đã biết được thân phận của Diệp Ninh, cho nên mới có thái độ khách sáo với Diệp Ninh như thế.”

Mọi chuyện đều có thể giải thích được.

La Chí giống như là đã bị k*ch th*ch rất lớn, túm chặt lấy cổ áo của Tống Hướng.

“Cậu tin nổi sao? Cái con nhỏ Diệp Ninh vô cùng thô lỗ ngang ngược còn mặt dày quấn lấy Vân Phong đã trở thành ngôi sao ca nhạc rồi?”

Không có chuyện gì hoang đường hơn chuyện này nữa.
 
Back
Top