Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1260: Chương 1260



Diệp Ninh bình tĩnh không hề thay đổi sắc mặt nói: “Chị biết nét chữ của Lý Vân Phong.”

Cô thích Lý Vân Phong lâu như thế, biết rõ mọi thứ về Lý Vân Phong như lòng bàn tay.

Diệp Đống há to miệng kinh ngạc, nhưng mà cẩn thận ngẫm lại cũng cảm thấy chuyện này hợp tình hợp lý.

“Chị, chị thật sự quá lợi hại, không chỉ nhận ra đó không phải là chữ viết của Lý Vân Phong mà còn biết đó là nét chữ của Lưu Mỹ Lệ.”

Diệp Ninh nghe cậu nói thế cũng chỉ mỉm cười lấy lệ.

Sao cô có thể biết được nét chữ của Lưu Mỹ Lệ được chứ, lúc ở tiệm cơm cô cũng chỉ là thuận miệng lừa gạt Lưu Mỹ Lệ một chút mà thôi.

Nhưng mà phản ứng ngay lúc đó của Lưu Mỹ Lệ cũng đã chứng minh cô đoán đúng rồi.

Sự việc đã giải quyết xong, sau này hai anh em nhà Lưu Mãn sẽ không thể tiếp tục quấy rối kiếm chuyện với nhà bọn họ nữa, xem như giải quyết được một chuyện phiền lòng.

Cứ như thế, cho dù sau này cha mẹ muốn tiếp tục ở lại thôn Đại Liễu Thu sinh sống, hay là đến kinh thành thì cô cũng có thể yên tâm hơn một chút.

Diệp Đống cảm nhận được Diệp Ninh thả lỏng lại, nhưng mà cục đá lớn trong lòng cậu vẫn còn chưa hoàn toàn buông xuống.

“Chị, vậy hôm nay chị có gặp được Lý Vân Phong không?”

Cậu cảm thấy sự xuất hiện của Lý Vân Phong còn phiền phức hơn hai anh em Lưu Mãn rất nhiều.

Cậu vừa hỏi vừa căng thẳng để ý phản ứng của Diệp Ninh.

“Gặp được rồi.”

Diệp Ninh cho cậu câu trả lời khẳng định.

Chuông cảnh báo trong lòng Diệp Đống reo lên, cẩn thận truy vấn hỏi: “Vậy chị có cảm giác gì không?”

Diệp Ninh biết cậu quan tâm thứ gì, nhưng đó là chuyện không thể nào xảy ra được, trực tiếp tát cậu một phát.

“Là tình cảm của chị và anh rể em chưa đủ tốt, hay là em cảm thấy đầu óc của chị có vấn đề?”

Diệp Đống bị đánh, ngược lại cảm thấy vô cùng vui vẻ.

“Đúng đúng đúng, chị có thể nghĩ như thế thì tốt quá rồi! Ngựa ngoan không ăn cỏ sau đầu, chị có một người đàn ông tốt như anh rể, tên Lý Vân Phong kia là cái thá gì chứ!”

“Hắt xì!”

Lý Vân Phong ngồi ở trên ghế sofa đột nhiên hắt hơi một cái thật mạnh, tạm dừng cuộc nói chuyện với Tôn Xảo Tình.

Anh ta thò tay vào túi lấy khăn tay ra, lau mũi.

Anh ta có thể cảm nhận rõ Tôn Xảo Tình đang ngẩn người, việc này từ trước đến nay chưa bao giờ xảy ra.

“Xảo Tình, mặc kệ em có tin hay không, anh và Diệp Ninh hoàn toàn không có bất cứ quan hệ gì cả. Trước kia toàn là cô ta quấn lấy anh không bỏ, tất cả mọi người trong thôn đều biết. Sau đó anh thi đậu đại học, nhà của anh cũng dọn ra khỏi thôn, anh và cô ta đã không còn liên lạc gì với nhau nữa.”

Lý Vân Phong cảm thấy Tôn Xảo Tình quá khác thường, chắc chắn có liên quan đến sự xuất hiện của Diệp Ninh, cho nên cố gắng hết sức để giải thích.

Nhưng mà điều này cũng chứng minh Tôn Xảo Tình thật sự quan tâm anh, anh lại càng thêm khẳng định rằng mối quan hệ của bọn họ lại tiến thêm một bước.

Tôn Xảo Tình lộ ra vẻ mặt mất kiên nhẫn, trên đường về nhà anh ta cũng đã nói những lời này một lần rồi, hiện tại lại lặp lại lần nữa, hoàn toàn không cần thiết phải làm thế.

“Em tin.”

Nếu anh ta và Diệp Ninh có quan hệ gì với nhau thì chắc chắn sẽ không xảy ra tình hình như ngày hôm nay.

Lý Vân Phong vô cùng thâm tình nắm lấy tay cô ta nói: “Xảo Tình, em là mối tình đầu của anh, là cô gái duy nhất mà anh thích. Hiện tại là như thế, sau này cũng là như thế.”

Ánh mắt của Tôn Xảo Tình khi nhìn về phía anh ta có hơi d.a.o động, nếu tất cả những thứ này đều là do anh ta diễn kịch, vậy chỉ có thể nói kỹ thuật diễn của anh ta thật sự quá tốt rồi.

“Chuyện này em cũng tin.”

Mới trải qua nửa ngày ngắn ngủi, cảm giác của cô ta đối với người đàn ông này cũng đã hoàn toàn khác nhau.

Lý Vân Phong thầm vui mừng, thuận thế nói tiếp: “Hiếm khi chúng ta cùng nhau quay về, anh hỏi chú họ của em xem chừng nào thì chú ấy rảnh, anh làm phận con cháu cũng phải đến chào hỏi chú ấy mới được.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1261: Chương 1261



Sắc mặt Tôn Xảo Tình dần dần trở nên lạnh nhạt, rút cánh tay đang bị Lý Vân Phong nắm lấy về.

“Bình thường chú họ rất bận, cũng không cần thiết phải lần này đi chào hỏi chú ấy, sau này có cơ hội đi thăm cũng được thôi.”

Lý Vân Phong hơi sửng sốt, đây đã là lần từ chối thứ ba của cô ta rồi.

Lúc trước ở tiệm cơm, khi cô ta đưa danh thiếp cho Diệp Ninh thì cũng không có nói như thế.

“Xảo Tình, em còn có băn khoăn gì về anh sao?”

Anh ta miễn cưỡng duy trì thái độ lịch thiệp, giọng nói càng thêm dịu dàng.

Tôn Xảo Tình phủ nhận: “Anh đối xử tốt với em như thế, em có cái gì mà phải băn khoăn nữa chứ.”

“Nếu đã thế, anh vẫn muốn đến chào hỏi chú họ.” Ở sự việc này, thái độ của Lý Vân Phong vô cùng kiên quyết, nói xong anh ta còn nhìn chằm chằm vào mặt cô ta.

Cha mẹ của Tôn Xảo Tình đã ly hôn từ khi cô ta còn nhỏ, cô ta đi theo người chú họ này lớn lên. Cô ta có được thành tựu như ngày hôm nay một phần lớn cũng là nhờ vào chú họ này nâng đỡ.

Cho nên chỉ có thể được chú họ tán thành, chuyện kết hôn của bọn họ mới hoàn toàn coi như ổn thỏa.

Lần này Tôn Xảo Tình trực tiếp từ trên ghế sofa đứng lên, kéo dãn khoảng cách giữa hai người, trên mặt hiện ra chút vẻ không vui.

“Em đã nói là còn cần chờ thêm một đoạn thời gian nữa, anh không hiểu rõ lời em nói sao?”

Mặc dù Lý Vân Phong rất có kiên nhẫn, nhưng mà đối mặt với thái độ hiện tại của cô ta, anh ta cũng không khống chế được.

“Vì sao em có thể giới thiệu chú họ cho một người ngoài như Diệp Ninh, mà anh thì lại không thể đến chào hỏi chứ? Anh cần một lý do.”

Lời chất vấn của anh ta mang theo cảm xúc tủi thân và khó hiểu.

Tôn Xảo Tình cũng không ngờ anh ta sẽ tiếp tục hỏi nữa, lập tức có chút bực bội.

Cô ta đồng ý hẹn hò với anh ta là bởi vì anh ta có văn hóa, có giáo dưỡng, biết tiến biết lùi.

Mà hiện tại anh ta rõ ràng là đã vượt rào rồi.

“Bởi vì em biết Diệp Ninh sẽ không đi tìm chú họ của em, nếu cô ấy thật sự đi tìm thì vừa lúc em có thể nhân cơ hội này để kết bạn với cô ấy.”

Tuy rằng cô ta có hơi phiền, nhưng dù sao cũng có tình cảm với anh ta, cho nên cô ta vẫn đưa ra lời giải thích.

Nhưng lời giải thích này lại càng làm cho Lý Vân Phong không thể nào hiểu được.

“Vì sao em lại muốn kết bạn với Diệp Ninh?”

Anh ta lại nghĩ đến thái độ của Tôn Xảo Tình đối với Diệp Ninh trong bữa tiệc lúc nãy, nhíu chặt mày lại.

“Xảo Tình, rốt cuộc là có chuyện gì thế? Sao anh cứ có cảm giác em đang... nịnh bợ cô ta vậy?”

Nói đến câu cuối cùng, anh ta rất không tình nguyên mà rặn ra năm chữ cuối.

Tôn Xảo Tình nhìn chằm chằm vào anh ta không chớp mắt, giống như đang suy nghĩ gì đó.

Lý Vân Phong hi vọng sẽ nghe được câu trả lời phủ định của cô ta.

TBC

“Anh cảm giác không sai, em đang nịnh bợ cô ấy đó.” Tôn Xảo Tình lại đưa ra câu trả lời khẳng định.

Lý Vân Phong lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Vì sao chứ?”

Anh ta không thể nào hiểu được.

Dựa theo thân phận và địa vị hiện tại của Tôn Xảo Tình, cho dù như thế nào thì cô ta cũng không nên đi nịnh bợ một người phụ nữ dưới quê như thế mới đúng.

“Vân Phong, bình thuòng anh tập trung quá nhiều đầu óc vào việc học tập và công việc tương lại, thật sự đã bỏ qua rất nhiều thứ quan trọng.”

Chỉ cần anh ta có thể để ý tình hình bên ngoài nhiều một chút thì cũng không đến mức không biết gì về thông tin của Diệp Ninh.

Lý Vân Phong ngơ ngẩn nhìn cô ta: “Em đừng có úp úp mở mở với anh nữa, cứ nói thẳng nguyên nhân cho anh biết đi.”

Tôn Xảo Tình hít một hơi thật sâu, thả chậm tốc độ nói chuyện: “Bởi vì Diệp Ninh là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng nhất trong nước ở thời điểm hiện tại, cô ấy không chỉ hát hay mà còn có thể tự sáng tác ca khúc. Hiện tại cho dù có bỏ vạn kim ra cũng khó mà mua được một ca khúc do cô ấy sáng tác, chỉ cần em có thể kết bạn với cô ấy thì sẽ giúp ích rất lớn cho sự nghiệp sau này của em.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1262: Chương 1262



Cô ta quyết định nói cho Lý Vân Phong biết sự thật này thứ nhất là bởi vì cô ta cảm thấy nếu Lý Vân Phong còn có cơ hội gặp mặt Diệp Ninh, ít nhất anh ta cũng nên biết dùng thái độ nào để đối xử với cô mà không phải đắc tội cô.

Thứ hai là cô ta cũng có ý đồ riêng, hiện tại cô ta đã có thể hoàn toàn xác định Diệp Ninh không có bất cứ tình cảm gì với Lý Vân Phong, nhưng lời khuyên của Diệp Ninh lại giống như một cái gai làm cô ta như bị nghẹn ở cổ họng.

Cô ta chỉ muốn xem thử, sau khi Lý Vân Phong biết được tình trạng hiện tại của Diệp Ninh rồi, anh ta có d.a.o động hay không?

Cô ta dùng việc này để xác nhận xem tình cảm của Lý Vân Phong dành cho cô ta rốt cuộc có kiên định giống như những gì anh ta biểu hiện ra ngoài hay không?

Lý Vân Phong cảm thấy lỗ tai của anh ta chắc chắn đã có vấn đề rồi, không ngờ còn nghe thấy sự việc hoang đường như thế.

Diệp Ninh là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng nhất trong nước ở thời điểm hiện tại?

Cho dù có ngàn vàng cũng khó mua được ca khúc do Diệp Ninh sáng tác?

“Xảo Tình, chuyện đùa này của em chẳng vui chút nào. Nếu em không muốn nói cho anh biết sự thật thì anh cũng sẽ không tức giận, không cần thiết phải lừa anh như lừa con nít.”

Anh ta và Diệp Ninh đã quen biết nhau từ nhỏ, ở chung với nhau suốt bảy năm trời, không có ai hiểu biết Diệp Ninh hơn anh ta.

Diệp Ninh chẳng có trình độ văn hóa tiểu học, hơn nữa cho dù là lúc học tiểu học thì thành tích cũng xếp chót nhất.

Đừng nói là sáng tác ca khúc, đến cả những câu nói hơi có chiều sâu một chút cô cũng sẽ không hiểu được.

Hơn nữa cô còn bẩm sinh thiếu ngũ âm, ca hát chẳng khác nào quỷ khóc sói gào.

Hiện tại Tôn Xảo Tình lại nói cho anh ta, người như vậy lại trở thành ngôi sao ca nhạc, đúng là quá buồn cười.

“Em nói thật đó.” Tôn Xảo Tình vô cùng nghiêm túc xác định, cũng có thể hiểu được hiện tại anh ta khiếp sợ đến thế nào.

Lý Vân Phong không nhìn thấy bất cứ dấu hiệu như đang vui đùa nào trên mặt cô ta, cảm xúc kịch liệt dần dần bị cảm xúc khiếp sợ khó có thể miêu tả thay thế.

“Sao lại thế được? Có phải em đã nhận lầm người rồi không?”

Dù sao thì cái tên Diệp Ninh này rất phổ biến, cho dù có trùng tên cũng rất bình thường.

“Anh cảm thấy em sẽ nhận lầm gương mặt của Diệp Ninh sao?” Tôn Xảo Tình cũng là con gái, nhưng lại không thể không thừa nhận sự xinh đẹp của Diệp Ninh.

Toàn thân Lý Vân Phong run lên, đầu óc lập tức trống rỗng...

Thôn Đại Liễu Thụ.

Diệp Ninh và Diệp Đống về nhà không được bao lâu, thôn trưởng đã vội vã chạy đến.

“Diệp Ninh, lúc nãy đồn công an vừa mới gọi điện thoại đến, bảo bác đi qua đó, nói là hai anh em nhà Lưu Mãn đã có chuyện rồi!”

Thôn trưởng nghe điện thoại xong lập tức chạy đến đây, bởi vì công an đã nói rõ ràng, chuyện này có liên quan đến Diệp Ninh.

Trước khi đến đồn công an, ông ấy nghĩ ít nhất cũng phải tìm hiểu rõ ràng xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đều đang ở nhà, nghe thôn trưởng nói như thế, lập tức nhìn về phía Diệp Ninh và Diệp Đống.

Hai chị em bọn họ mới sáng sớm đã đi ra ngoài, cũng mới về nhà chưa được nửa tiếng đồng hồ.

Diệp Ninh không ngờ đồn công an sẽ liên lạc với trong thôn nhanh như thế, nhưng mà hai anh em Lưu Mãn không cha không mẹ, cũng không có bà con họ hàng, xảy ra chuyện gì thì thông báo với người trong thôn cũng là chuyện bình thường thôi.

TBC

“Lưu Mãn và Lưu Mỹ Lệ bị bắt, đồn công an bảo bác thôn trưởng đi qua đó chắc chỉ là thông báo bình thường mà thôi.”

Chuyện này giấu không được, hơn nữa cô cũng không có ý định giấu.

Thôn trưởng và hai vợ chồng Diệp Quốc Sinh đều ngẩn người.

“Sao lại bị bắt vậy?”

Suy nghĩ đầu tiên của thôn trưởng chính là có phải đã có hiểu lầm gì hay không?

Ngày hôm qua ông ấy còn gặp được Lưu Mãn ở trong thôn, Lưu Mãn vẫn cứ ngông cuồng kiêu ngạo như bình thường mà.

“Có phải nó làm buôn bán trái pháp luật gì hay không?”

Không đợi Diệp Ninh trả lời, lập tức đã nảy lên suy nghĩ thứ hai.

Tuy rằng mấy năm nay hành vi của hai anh em Lưu Mãn rất quái dị, hiện tại lại càng bị mọi người ghét, nhưng dù sao cũng là bà con sống cùng một thôn, thôn trưởng cũng không hi vọng bọn họ sẽ xảy ra chuyện gì.

Diệp Ninh bình tĩnh nói: “Không phải trái pháp luật, bọn họ muốn bắt cóc, lừa bán.”

“Hả?!” thôn trưởng trừng to mắt, hoàn toàn mất đi khả năng quản lý biểu cảm.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1263: Chương 1263



Ngày hôm sau.

Chuyện hai anh em nhà Lưu Mãn bắt cóc muốn lừa bán Diệp Ninh nên đã bị bắt truyền khắp toàn bộ thôn Đại Liễu Thụ.

Mọi người trong thôn đều khiếp sợ, lại không khỏi thổn thức.

Hai anh em bọn họ chỉ là vì đua đòi nhất thời đã tự hủy hoại tương lai tốt đẹp của bọn họ.

Thổn thức xong, biến nó trở thành đề tài câu chuyện, sau đó chuyện này nhanh chóng bị vứt bỏ ra sau đầu.

Diệp Ninh vẫn cứ bình thường như trước đây, ở trong nhà nhãn nhã phơi nắng.

Mãi đến khi tiếng khóc của Khổng Giai từ trong phòng truyền ra, phá vỡ sự bình tĩnh trong nhà họ Diệp.

“Khổng Giai, em nghe anh giải thích đi, lúc đó anh thật sự uống nhiều quá, sau đó cứ mơ màng hồ đồ rồi như thế. Xong việc anh đã lập tức hối hận...”

“Đừng nói nữa, tôi không muốn nghe! Diệp Đống, cho dù anh không thích tôi bao nhiêu, nhưng ít nhất cũng phải trung thành với hôn nhân chứ, anh làm như thế không làm thất vọng tôi và con trai sao?”

Khổng Giai nghẹn ngào chất vấn, trong lòng cực kỳ tủi thân và nhục nhã, làm cô ấy không thể nào chấp nhận được.

Diệp Đống cũng lộ ra vẻ mặt như đưa đám, không ngờ cô ấy sẽ phản ứng lớn như thế, nhưng mà nếu cậu đã nói ra rồi, vậy thì cho dù chuyện sau đó có như thế nào thì cậu cũng phải gánh vác hậu quả.

“Anh biết anh rất có lỗi với em và con. Anh thề, sau này anh chắc chắn sẽ không làm chuyện như thế nữa!”

Cậu vừa nói vừa trịnh trọng chuyện la vươn ngón tay ra.

Nhưng mà cậu còn chưa kịp làm xong động tác thề thốt thì Khổng Giai đã đau khổ ngắt lời cậu.

“Anh không cần thề, tôi sẽ không bao giờ tin tưởng anh nữa.”

Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân ở dãy nhà phía đông nghe thấy con trai và con dâu cãi nhau, vội vàng ra khỏi phòng, muốn xem xem đã xảy ra chuyện gì.

Mà lúc này Khổng Giai cũng đã khóc sướt mướt chạy ra ngoài.

“Tiểu Giai, có chuyện gì thế này?” Triệu Thu Phân nhanh tay lẹ mắt kéo cô ấy lại.

Khổng Giai nhìn thấy cha mẹ chồng thì lại khóc càng thêm đau lòng hơn.

Diệp Quốc Sinh nhíu mày, trực tiếp cho Diệp Đống vừa mới chạy ra khỏi phòng một cái tát.

Cho dù ông không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng có thể khẳng định chắc chắn là do con trai của ông làm chuyện sai lầm gì đó.

Bốp, Diệp Đống đau đến nhe răng trợn mắt.

Nhưng mà lần này cậu không dám biện giải chút nào, chỉ cầu xin nhìn về phía Khổng Giai.”

“Cha mẹ, con phải về nhà mẹ đẻ...” Khổng Giai run giọng nói, hiện tại cô ấy thật sự không biết phải đối mặt với Diệp Đống như thế nào.

Triệu Thu Phân cũng không ngờ rằng sự việc lại nghiêm trọng đến mức này, túm tay Khổng Giai càng chặt hơn.

“Tiểu Giai, con có gì ấm ức tủi thân thì cứ nói với mẹ, mẹ dạy dỗ thằng ranh này giúp cô!”

TBC

Từ sau khi Khổng Giai gả lại đây đến bây giờ, cô ấy giúp chồng dạy con, đối xử tử tế với cha mẹ chồng, là một người vợ, người con dâu tốt, hiện tại cô lại khóc lóc nói muốn về nhà mẹ ruột, sao Triệu Thu Phân lại có thể không lo lắng được chứ.

Huống chi trong nhà còn có một đứa bé đang chờ b.ú sữa, nếu cô ấy đi rồi, con của cô ấy phải làm sao bây giờ?

Cuối cùng Khổng Giai vẫn giữ lại chút mặt mũi cho Diệp Đống, cũng không nói cho cha mẹ chồng biết cậu đã làm chuyện gì, chỉ liên tục lặp đi lặp lại nói muốn đi về.

Triệu Thu Phân sốt ruột đổ mồ hôi đầy đầy, liên tục khuyên nhủ.

Diệp Đống cũng đau khổ cầu xin, xin lỗi.

Đứa bé trong phòng đột nhiên khóc lên, khung cảnh vô cùng hỗn loạn.

“Cứ để Khổng Giai đi về đi.” Giọng nói nghiêm túc của Diệp Ninh từ ngoài cửa vang lên.

Diệp Quốc Sinh, Triệu Thu Phân và Diệp Đống đồng loạt nhìn về phía cô.

Diệp Ninh lập tức đi đến trước mặt Khổng Giai, nhìn thấy nước mắt trên mặt cô ấy, thở dài.

“Chị đi đến đại đội với em, nhờ thôn lái máy kéo đưa em về nhà.”

Cô có thể hiểu được tâm trạng hiện tại của Khổng Giai, cho nên càng không yên tâm để Khổng Giai về nhà mẹ để một mình.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1264: Chương 1264



So với việc đối mặt với lời xin lỗi và giải thích của Diệp Đống và áp lực của cha mẹ chồng thì hiện tại Khổng Giai càng cần không gian và thời gian để bình phục lại tâm trạng.

“Con gái...”

“Chị...”

Triệu Thu Phân và Diệp Đống đều cảm thấy làm như thế là không ổn, sốt ruột muốn cản lại.

Diệp Ninh cũng không cho bọn họ có cơ hội mở miệng, mà lạnh lùng ra lệnh cho Diệp Đống: “Em đi chăm sóc cho Khiêm Khiêm đi.”

Nói xong cô lại ra hiệu cho Triệu Thu Phân buông tay ra.

Triệu Thu Phân do dự hai giây, vẫn là nghe theo lời của con gái.

Khổng Giai cảm ơn nhìn Diệp Ninh, không chút do dự đi ra ngoài.

“Con đi đưa em ấy.” Diệp Ninh cho cha mẹ một ánh mắt cứ yên tâm, sau đó đi theo.

Con đường ở nông thôn trên cơ bản đã hoàn công, hiện tai đại đa số mọi người trong hôn đều đi đến những khu vực ngoài cùng để giúp đỡ kết thúc công việc, cho nên trong hẻm nhỏ vẫn còn rất yên tĩnh.

Ngay khoảnh khắc Khổng Giai bước ra khỏi cổng chính nhà họ Diệp, cô ấy cuối cùng cũng không khống chế được cảm xúc trong lòng, ngồi xổm xuống đất gào khóc.

Diệp Ninh đứng ở bên cạnh, đau lòng nhìn cô ấy.

Nhưng mà cô cũng không khuyên nhủ, chỉ tùy ý để cô ấy phát tiết.

Cứ như thế năm sáu phút trôi qua, tiếng khóc của Khổng Giai mới dần dần dừng lại.

Diệp Ninh đưa khăn tay qua: “Đã đỡ hơn chút nào chưa?”

Khổng Giai hít mũi, mắt đã đỏ bừng.

“Chị, xin lỗi.”

“Ngốc quá, nói xin lỗi với chị làm gì chứ, thật ra là chị với Tiểu Đống xin lỗi em mới đúng. Nếu lần này không phải Tiểu Đống đi qua đó chăm sóc chị thì cũng sẽ không xảy ra chuyện như thế.” Diệp Ninh cũng vô cùng áy náy và có lỗi.

Tuy rằng đó là hành vi do chính Diệp Đống tự làm ra, nhưng cũng có một phần nguyên nhân là vì Mục Văn Hạo cố tình dụ dỗ.

“Chị đã biết chuyện này từ lâu rồi sao?” Giọng của Khổng Giai khàn đặc, nhưng mà ngẫm lại, sao cô có thể không biết chứ.

Cảm giác này làm cô ấy nói không nên lời, vừa đau khổ, tức giận lại càng thêm áp lực nặng nề.

Diệp Ninh quyết định im lặng, bởi vì hiện tại cho dù cô có nói cái gì thì cũng chẳng khác nào đang biện hộ cho Diệp Đống.

Khổng Giai cười khổ: “Từ sau khi gả cho Diệp Đống đến bây giờ, em vẫn luôn lo lắng sẽ có một ngày như thế, chỉ là không ngờ rằng nó sẽ đến nhanh như thế.”

“Tiểu Đống phạm sai lầm là bởi vì vấn đề của nó, không có liên quan gì đến em cả. Em rất tốt, cho dù là làm vợ hay là làm mẹ thì em đều làm rất tốt.” Diệp Ninh không muốn cô ấy vì chuyện này mà đánh giá thấp bản thân.

Khổng Giai đã hoàn toàn rơi vào cảm xúc đau khổ, làm gì còn có thể nghe được những lời an ủi này chứ.

“Khiêm Khiêm còn nhỏ như thế, nếu em và Diệp Đống li hôn, thằng bé phải làm sao đây.”

Chỉ cần nhắc đến con trai là trái tim của cô ấy đều sẽ co rút mãnh liệt vô cùng đau đớn và d.a.o động.

“Nhưng mà em thật sự chịu không nổi, anh ấy đã phát sinh quan hệ với người phụ nữ khác...”

Cô ấy thật sự sắp không thở nổi nữa rồi, nước mắt rưng rưng nhìn về phía Diệp Ninh, giống như bắt được cọng rơm rạ cứu mạng cuối cùng trong lúc tuyệt vọng nhất.

“Chị, chị nói cho em biết, em phải làm sao đây? Em có thể tha thứ cho anh ấy không? Rốt cuộc em nên làm thế nào đây?”

Diệp Ninh nhìn cô ấy khóc không thành tiếng, trong lòng cũng đau nhói.

Nhưng cô ấy cũng không có cách nào đưa ra bất cứ lời đề nghị nào hết.

Bởi vì cô cũng không thể bảo đảm từ nay về sau Diệp Đống có thật sự sẽ không tái phạm sai lầm này nữa hay không, cũng không thể khẳng định nếu ly hôn thì sau này Khổng Giai có thể được giải thoát hoàn toàn, tương lai chắc chắn sẽ hạnh phúc.

Hạnh phúc của cuộc hôn nhân là dựa vào hai người cùng nhau cố gắng, giữ vững, mà lòng người thường là thứ không thể nắm chắc được nhất.

“Khổng Giai, hiện tại em cần bình tĩnh lại, đừng sốt ruột đưa ra bất cứ quyết định gì, em cho em và nó một chút thời gian đi, được không?”

Đây cũng là lời đề nghị duy nhất mà Diệp Ninh có thể đưa ra.

TBC

Cho dù là Khổng Giai hay là Diệp Đống thì cũng đều phải suy nghĩ kỹ càng xem con đường tương lai nên đi tiếp như thế nào đây.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1265: Chương 1265



Trong phòng yên lặng như c.h.ế.t chóc.

Lý Vân Phong ngồi ở bàn làm việc, trước mặt bày toàn bộ các tờ báo đưa tin về Diệp Ninh mà anh ta có thể tìm thấy được.

Anh ta ngơ ngẩn ngồi trên ghế, một lúc lâu sau cũng không thể nào hoàn hồn được.

Thì ra trong hai năm trở lại đây, Diệp Ninh đã xảy ra nhiều chuyện như thế.

Cô kết hôn, trở thành quân tẩu. Sau đó lại gia nhập vào đoàn văn công Đông Bắc, trở thành người đánh đàn dương cầm.

Sau đó cô lại hợp tác với nhà xuất bản ảnh âm kinh thành, thu ca khúc, phát hành băng từ.

Tính đến thời gian cuối cùng mà báo chí đăng tin, doanh số băng từ của cô ấy đã lên đến con số vô cùng khổng lồ, bốn mươi vạn.

“Bốn mươi vạn...”

Lý Vân Phong mất hồn mất vía nỉ non.

Con số này anh ta thậm chí còn chưa bao giờ dám tưởng tượng đến.

Các bài viết trên báo chí đều hết lòng ca ngợi Diệp Ninh.

Bọn họ miêu tả cô thành thiên tài trong giới ca hát trăm năm khó gặp.

Diệp Ninh... Thiên tài?!

Anh ta hoàn toàn không thể nào liên tưởng Diệp Ninh trong hiểu biết của anh ta và hai chữ thiên tài này lại với nhau.

Người đánh đàn dương cầm, ca hát, sáng tác, những thứ này tuyệt đối không nên xuất hiện trên người Diệp Ninh.

Cố tình sự thật lại bày ra ngay trước mặt, tấn công thẳng vào lý trí và nhận tri của anh ta.

Nhưng mà không biết có phải là bởi vì sự việc của cô hô mưa gọi gió hay không, sau này cô lại ly hôn.

Khi nhìn thấy tin tức Diệp Ninh ly hôn, nhịp tim của Lý Vân Phong không khống chế được mà đập nhanh hơn vài phần.

Chẳng trách cô sẽ xuất hiện trong buổi họp mặt ngày hôm qua, chắc chắn là bởi vì cô còn chưa dứt tình với anh ta, muốn tìm được cơ hội để tiếp xúc lại với anh ta.

TBC

Anh ta là mối tình đầu của Diệp Ninh, càng là người đàn ông được Diệp Ninh quấn quýt si mê suốt bảy năm.

Tình cảm đương nhiên không thể dễ dàng buông bỏ như thế.

Hơn nữa Lưu Mỹ Lệ cũng đã nói qua, Diệp Ninh gả cho người tham gia quân ngũ kia, là một năm sau khi anh ta rời khỏi thôn Đại Liễu Thụ.

Lúc ấy Diệp Ninh vì anh ta mà tự sa ngã, ăn uống vô độ biến thành một tên béo hơn hai trăm cân.

Như vậy cô cũng có khả năng tìm đại một người nào đó để kết hôn.

Ánh mắt anh ta đảo qua, nhìn về phía ảnh chụp của Diệp Ninh trên báo chí, gương mặt xinh đẹp đến mức khiến người ta động lòng kia, nói cô có thể làm chúng sinh khuynh đảo cũng không quá đáng chút nào.

Anh ta cố gắng nhiều năm như thế, đau khô tính toán, đến cả tình yêu cũng đều xuất phát từ ích lợi, mục tiêu duy nhất của anh ta chính là trở nên nổi bật, trở thành người có quyền cao chức trọng.

Hiện tại cuối cùng anh ta cũng có được một công việc nở mày nở mặt, lại còn có thể thành công giành lấy trái tim của Tôn Xảo Tình.

Tất cả đều tiến hành theo đúng quy hoạch của anh ta.

Vốn tưởng rằng cuộc đời của anh ta đã vượt xa quá nhiều bạn bè cùng lứa tuổi, không ngờ quay đầu lại lại phát hiện Diệp Ninh đứng đứng ở chỗ cao, một nơi mà anh ta không thể nào với tới được.

Anh ta hậm hực, ghen tị, cán cân trong lòng bắt đầu dần dần chếch đi.

Hiện tại đến cả Tôn Xảo Tình cũng cực lực muốn lấy lòng, làm quen với Diệp Ninh, vì sao anh ta lại không thể lợi dụng lối tắt này chứ?

Cốc cốc cốc.

“Vân Phong, anh ở bên trong hả? Em đi vào nha.”

Ngoài cửa vang lên tiếng hỏi thăm của Tôn Xảo Tình, ngắt ngang đấu tranh kịch liệt trong suy nghĩ của Lý Vân Phong.

Anh ta dùng tốc độ nhanh nhất cất toàn bộ báo chí vào trong ngăn kéo.

Cửa mở ra, Tôn Xảo Tình đi vào.

“Vân Phong, chiều nay em muốn đi dự tiệc với mấy người bạn trong giới, anh có muốn đi chung với em không?”

Lý Vân Phong đã chuẩn bị từ chối rối, nhưng mà đột nhiên anh ta lại nghĩ đến gì đó, khóe môi cong lên lộ ra một nụ cười dịu dàng.

“Được rồi, anh đi với em.”

Nhà họ Diệp.

Diệp Đống ôm con trai còn đang khóc thút thít liên hồi, tay chân luống cuống, dùng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Triệu Thu Phân đang ngồi trên giường đất.

Triệu Thu Phân cũng đau lòng cháu nội, muốn duỗi tay đi đón.

Nhưng mà bà vừa mới có động tác đã bị Diệp Ninh lạnh lùng cản lại.

“Con trai của nó, để nó tự chăm.”
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1266: Chương 1266



Diệp Ninh chẳng có chút thương hại gì với Diệp Đống.

Nếu không để cậu đích thân trải nghiệm thì vĩnh viễn sẽ không biết được sự vất vả của Khổng Giai.

Diệp Quốc Sinh cũng trầm giọng đồng ý: “Con gái nói đúng lắm, nó đáng đời!”

Bọn họ đã biết Diệp Đống ở bên ngoài làm chuyện sai trái, vừa tức lại vừa hận cậu.

Diệp Đống khóc không ra nước mắt: “Cha mẹ, chị, con thật sự biết lỗi rồi. Mọi người đánh con mắng con gì cũng được, nhưng Khiêm Khiêm vô tội. Nó khóc lâu như thế, lỡ như có vấn đề gì thì phải làm sao đây?”

Nghe cậu nói như thế, Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đều không hé răng.

Con trai phạm sai lầm, đương nhiên không thể để cháu nội chịu tội thay được.

“Con gái, nếu Khiêm Khiêm cứ khóc như thế mãi thì chắc chắn sẽ bệnh đó, để mẹ dỗ nó trước đi.” Triệu Thu Phân cẩn thận thương lượng với Diệp Ninh, vừa định đi ôm đứa bé.

Gương mặt Diệp Ninh căng chặt, Diệp Đống sẽ thành ra như ngày hôm nay cũng có nguyên nhân rất lớn là vì được cha mẹ dung túng và cưng chiều.

Chỉ cần cậu còn ở lại bên cạnh bọn họ một ngày thì cậu sẽ không bao giờ học được cách gánh vác những trách nhiệm mà mình nên gánh.

“Mẹ, con nít khóc một chút cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa cha mẹ có nghĩ đến không, nếu cuối cùng Khổng Giai quyết định ly hôn với Tiểu Đống, vậy lúc đó Khiêm Khiêm phải làm sao đây?”

Cô nghiêm túc nhắc nhở bọn họ sự thật rất có khả năng sẽ phát sinh.

Triệu Thu Phân ngơ ngẩn: “Chắc là không, không nghiêm trọng đến mức đó đâu đúng không?”

Hiện tại bà biết lỗi lầm của Diệp Đống cũng rất tức giận, nhưng lại cảm thấy Khổng Giai nhiều nhất chỉ nổi giận vài ngày thôi, cuối cùng chắc chắn vẫn sẽ tha thứ cho cậu.

Đây không phải là suy nghĩ của một mình Triệu Thu Phân, mà lại đại biểu cho đại đa số phụ nữ trong thôn.

Cho dù chồng mình có ngoại tình thì cãi nhau một trận, la hét vài hôm, nhịn một chút rồi cũng xong.

Huống chi Diệp Đống cũng không phải thật sự ngoại tình với gái bên ngoài, cậu chỉ là tạm thời không khống chế được bản thân, chỉ cần sau này sửa lại thì càng có thể tha thứ hơn.

Gương mặt của Diệp Ninh càng thêm âm u hơn: “Sao lại không được chứ? Nếu là con, con chắc chắn sẽ ly hôn.”

Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, nếu người phạm phải sai lầm không hứng chịu một bài học nhớ đời thì sau này chắc chắn sẽ lại dẫm lên vết xe đổ.

TBC

“Chị, chị đừng làm em sợ mà, em thật sự không muốn ly hôn!” Diệp Đống sợ hãi.

Tuy rằng ngay từ đầu cậu thật sự không có tình cảm quá sâu đậm với Khổng Giai, nhưng mà hơn một năm kết hôn này, Khổng Giai chăm chỉ, giỏi giang, có hiếu lại đảm đang, làm cậu có thể cảm nhận được cảm giác yên ổn và ấm áp chưa bao giờ có.

“Đúng đó, con gái, con mau nghĩ cách đi. Nhà chúng ta không thể không có Khổng Giai được.” Triệu Thu Phân cũng nhìn về phía Diệp Ninh với ánh mắt cầu xin.

Cô con dâu tốt như thế, sau này bọn họ chắc chắn sẽ không tìm được người thứ hai.

Diệp Ninh im lặng không nói gì.

Diệp Đống sốt ruột đổ mồ hôi đầy đầu: “Hay là hiện tại em lập tức đi tìm Khổng Giai, cho dù có phải quỳ xuống xin lỗi, chỉ cần em ấy không đòi ly hôn thì chuyện gì em cũng có thể làm được!”

Cậu thật sự bất chấp tất cả, chỉ muốn cứu vãn chuyện này.

Diệp Ninh nhìn thấy vẻ hối hận trên mặt cậu cũng không giống như là giả, nhưng vẫn cản không cho cậu đi tìm Khổng Giai.

“Hiện tại Khổng Giai cần có thời gian suy nghĩ kỹ càng, em cứ ở yên trong nhà tự ngẫm lại lỗi lầm của mình, chăm sóc tốt cho Khiêm Khiêm đi. Chờ thêm mấy ngày nữa, cảm xúc của em ấy bình tĩnh lại rồi, em lại đi qua đó nhận sai, nhận phạt.”

Tuy rằng hiện tại Diệp Đống muốn nhào đến nhà mẹ để của Khổng Giai ngay lập tức, nhưng trong lòng cũng biết rõ Diệp Ninh tuyệt đối sẽ không hại cậu.

Cho nên tốt nhất cậu phải nghe lời Diệp Ninh.

Cậu cố nén cơn lo lắng trong lòng xuống, gật đầu đồng ý.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1267: Chương 1267



Trong phòng khách bữa tiệc.

Lý Vân Phong ngồi ở bên cạnh Tôn Xảo Tình, tập trung toàn bộ lực chú ý về những trưng bày vô cùng xa xỉ ở nơi này.

Căn phòng khách rộng hơn trăm mét vuông này, mỗi một nơi đều sặc mùi tiền.

Đây là nhà của một người bạn của Tôn Xảo Tình, cũng là một ca sĩ khá nổi tiếng.

Ngoại trừ anh ta và Tôn Xảo Tình ra, đối phương còn mời ba người bạn khác cũng cùng nhau đến.

Vài người vừa nói vừa cười nhấm nháp buổi chiều trà.

Lý Vân Phong không hề có hứng thú vào đề tài nói chuyện của mấy người bọn họ, nhưng mà thỉnh thoảng anh ta cũng sẽ góp đôi lời.

TBC

Vẻ nho nhã lễ độ và kiến thức xuất khẩu thành thơ của anh ta nhanh chóng hấp dẫn lực chú ý của những cô gái khác.

“Xảo Tình, không ngờ trong năm người chúng ta, ngoại trừ Loan Loan ra, cậu lại là người có bạn trai trước nhất. Hai người dự định chừng nào sẽ kết hôn đây?” Kiều Ni dạt dào hứng thú quan sát Lý Vân Phong, cô ta là chủ nhà.

Tôn Xảo Tình cười nói: “Mấy cậu cũng biết mà, mấy cái chuyện tình cảm này từ trước đến nay tớ đều chỉ thuận theo tự nhiên thôi, chờ đến khi đến bước đó thì sẽ tự kết hôn thôi.”

Cô ta cũng không trả lời chính diện, nhưng cũng không phủ nhận và lảng tránh.

Kiều Ni va ba cô gái khác đều lộ ra vẻ mặt “tụi này hiểu mà”.

Lý Vân Phong vô cùng tự nhiên nắm lấy tay Tôn Xảo Tình, liếc mắt đưa tình nói: “Anh sẽ tiếp tục cố gắng.”

Anh ta hoàn mỹ xây dựng thiết lập kẻ thâm tình.

Tôn Xảo Tình vô cùng hài lòng với thái độ hiện tại của anh ta, cho cô ta đủ mặt mũi trước mặt bạn bè.

“Anh Lý không chỉ có học thức uyên bác, hơn nữa lại còn đối xử với cậu tốt như thế, nếu đã tìm được người tốt thì mau chóng gả đi.” Lần này người nói chuyện chính là Chu Loan Loan, cô ấy cũng là người duy nhất đã kết hôn trong năm người bọn họ.

“Gả chồng rất quan trọng, sự nghiệp cũng quan trọng. Vân Phong cũng rất ủng hộ sự nghiệp của tớ, cho nên sẽ chờ tớ.” Tôn Xảo Tình nói với giọng điệu vô cùng khẳng định, vừa nói còn vừa cười nhìn Lý Vân Phong.

Lý Vân Phong lập tức đáp trả cô ta một ánh mắt khẳng định.

Nhắc đến sự nghiệp, Chu Loan Loan thở dài thườn thượt.

“Tớ đã không có cơ hội gì, mấy cậu cũng đã tốt lắm rồi.”

Ba năm trước, năm cô gái bọn họ cùng nhau đi ra ngoài lang bạt, đều hi vọng một ngày nào đó sẽ nổi tiếng, trở thành ngôi sao ca nhạc đích thực.

Nhưng mà con đường này thật sự quá khó khăn, ngoại trừ Tôn Xảo Tình và Kiều Ni có được một ít mức độ nổi tiếng ra, ba người còn lại vẫn cứ không nóng không lạnh, cho nên cô ấy chỉ có thể từ bỏ sự nghiệp, quyết định gả làm vợ của người khác.

Cô ấy nói xong, bầu không khí trong phòng cũng hơi chùng xuống.

Trong lòng Lý Vân Phong chỉ cảm thấy buồn cười.

Thông qua cuộc nói chuyện lúc nãy, anh ta cũng hiểu được đại khái thân phận và tình hình của mấy người bọn họ.

Cho dù là Chu Loan Loan trông có vẻ đang vô cùng cô đơn kia thì cũng gả cho xưởng trưởng của nhà máy phân hóa học ở trấn trên, trở thành vợ của xưởng trưởng, sống một cuộc sống không lo ăn không lo mặc.

Còn Kiều Ni thì lại càng miễn bàn, chỉ riêng căn biệt thự mà cô ta đang ở hiện tại thôi cũng đã hơn chín mươi phần trăm mọi người ở tỉnh thành rồi.

Đây cũng là nguyên nhân làm anh ta đồng ý đến đây cùng với Tôn Xảo Tình, kết bạn với mấy người ở tầng lớp cao cấp nhiều hơn, sau này cũng sẽ trở thành mối quan hệ mà anh ta có thể lợi dụng.

“Không cần nhắc đến mấy chuyện không vui này nữa, nói đến Kiều Ni đi. Nghe nói cậu đã chuẩn bị phát hành ca khúc mới rồi đúng không?” Tôn Xảo Tình chủ động phá vỡ yên tĩnh, nói đến một đề tài khác.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1268: Chương 1268



Kiều Ni lập tức lên hứng thú, gật đầu nói: “Đúng là dạo gần đây tớ đang lựa chọn bài hát, nhưng mà đều không hài lòng cho lắm. Hiện tại có quá ít nhà soạn nhạc có thể sáng tác và viết lời ca khúc hay thật sự quá ít. Loại nhà soạn nhạc nổi tiếng như Nghiêm Hân thì chúng ta lại không thể nào tiếp xúc được.”

Tôn Xảo Tình đương nhiên cũng hiểu, bởi vì tình hình của cô ta cũng giống như Kiều Ni.

Tuy rằng cô ta cũng có chút nổi tiếng ở tỉnh thành, nhưng mà nếu so sánh với những ca sĩ nổi tiếng thì chẳng là cái gì cả, đương nhiên không thể tiếp xúc đến tài nguyên tốt hơn.

“Nếu như có thể chỉ hát một ca khúc đã nổi tiếng giống như Diệp Ninh, đó chính là ước mơ lớn nhất của tớ đó.” Kiều Ni đột nhiên nhắc đến tên của Diệp Ninh.

Hơi thở của Lý Vân Phong hơi rối loạn, sắc mặt lập tức hơi thay đổi.

Mà phản ứng của anh ta rất rõ ràng, lập tức đã bị Tôn Xảo Tình phát hiện ra được.

TBC

Ngày hôm qua cô ta đã nói cho Lý Vân Phong biết tình hình hiện tại của Diệp Ninh.

Lý Vân Phong sẽ có phản ứng như thế cũng nằm trong dự kiến của cô.

“Kiều Ni, cậu dám mơ thật đó. Trong nguyên cái giới ca hát này, có ai mà không mơ mình sẽ trở thành Diệp Ninh thứ hai chứ?” Chu Loan Loan không khỏi cảm thán, lộ ra vẻ mặt hâm mộ và khát khao.

Mà hai cô gái còn lại cũng là như thế.

Nếu nói đến Diệp Ninh, đề tài đương nhiên sẽ không dễ dàng kết thúc.

“Tôi nghe nói đến cả mấy người như Chân Hồng Phỉ hay Nhậm Ngọc Lan cũng muốn mời Diệp Ninh sáng tác, hơn nữa giá cả đã lên đến năm con số rồi.”

“Chuyện này thì có gì lạ chứ. Từ sau khi Diệp Ninh phát hành ca khúc nổi đình nổi đám xong, lại xảy ra sự kiện bắt cóc kia. Từ đó về sau cô ấy vẫn luôn nghỉ ngơi dưỡng thương. Hiện tại mấy fans mê ca nhạc ở bên ngoài đều hi vọng cô ấy nhanh chóng ra mắt trở lại. Cho dù là ra mắt lại với tư cách làm ca sĩ hay là nhà soạn nhạc, chỉ cần dính líu đến cô ấy, chắc chắn đều sẽ nổi rần rần ngay.”

“Đáng tiếc chúng ta không tốt số đến mức đó, nếu có thể kết bạn với Diệp Ninh, không bao giờ phải lo lắng cho sự nghiệp của mình nữa.”

Lý Vân Phong gióng lỗ tai lên nghe mấy người bọn họ nói chuyện, càng nghe càng cảm thấy không thể thở nổi.

Ngoại trừ khó thở ra, còn có một loại cảm xúc kích động không thể nào đè nén được nữa.

Anh ta cố gắng khống chế, không để cho Tôn Xảo Tình ngồi ở bên cạnh nhận ra khác thường.

“Hình như quê của Diệp Ninh cũng ở chỗ này đúng không? Kiều Ni, tớ cảm thấy có lẽ cậu có thể thử ở phương diện này, xem xem có cơ hội làm quen với Diệp Ninh được không?” Chu Loan Loan nhắc nhớ.

Kiều Ni thật sự nghiêm túc suy nghĩ, cuối cùng lộ ra vẻ mặt hưng phấn.

“Loan Loan, cậu nói đúng lắm, tớ có thể đi điều tra ra thử. Cho dù không liên lạc được với Diệp Ninh, có thể nhìn thấy người nhà cô ấy thôi cũng được rồi. Không phải cô ấy luôn muốn phát triển ở kinh thành sao, vậy tớ tặng cho cô ấy một ăn nhà ở kinh thành làm quà gặp mặt, tớ cũng không tin là cô ấy không động lòng!”

Lý Vân Phong không chỉ hoảng sợ trước sự hào phóng của Kiều Ni, mà lại càng khiếp sợ khi biết Diệp Ninh có sức hấp dẫn đối với bọn họ đến thế này.

Chẳng trách ngày hôm qua khi ở tiệm cơm, Tôn Xảo Tình lại có thái độ như thế với Diệp Ninh.

Tuy rằng anh ta đã cực lực tiếp nhận và tán thành với thực lực hiện tại của Diệp Ninh, nhưng mà giờ phút này anh ta cũng đã hoàn toàn mất đi khả năng quản lý biểu cảm gương mặt.

“Cô Kiều, cô làm thế có phải hơi thái quá rồi không? Cho dù Diệp Ninh thật sự có thể sáng tác ra ca khúc hay thì cũng không đến mức phải dùng một căn nhà ở kinh thành để làm quà cảm ơn đi?”

Trong giọng nói của anh ta lẫn theo một ít run rẩy.

Kiều Ni đương nhiên không biết hiện tại tâm trạng của Lý Vân Phong kích động đến mức nào, chỉ cho rằng anh ta không hiểu được mà thôi.

“Không thái quá chút nào. Anh không phải là người trong giới, không hiểu được tình hình trong giới. Nếu như chỉ cần dùng một tòa nhà ở kinh thành đã có thể thuyết phục được Diệp Ninh, vậy là tôi lời to mới đúng.”

Chu Loan Loan và hai cô gái khác cũng tỏ vẻ đồng ý, hơn nữa còn thúc giục Kiều Ni nhất định phải bắt lấy cơ hội này.

Trong lòng Lý Vân Phong đã cuồn cuộn sóng gió, lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt.

Trong toàn bộ quá trình này, Tôn Xảo Tình đều không nói thêm gì, chỉ là ánh mắt khi nhìn về phía anh ta lại càng thêm lạnh nhạt.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1269: Chương 1269



Hai ngày sau, toàn bộ con đường ở thôn Đại Liễu Thụ đều đã sửa chữa xong.

Trong thôn khua chiêng gõ trống, thôn trưởng dẫn đầu nâng một bảng hiệu đến nhà họ Diệp.

Diệp Quốc Sinh có chút sợ hãi vì được tâng bốc quá cao.

Ngay khoảnh khác cầm lấy bảng hiệu từ trong tay của thôn trưởng, lưng ông cũng thẳng hơn rất nhiều, trên mặt mang theo vẻ kiêu ngạo và tự hào mà từ trước đến nay chưa từng có.

Diệp Ninh cũng không ngờ trong thôn lại có tâm đến thế, còn cố ý làm bảng hiệu khen tặng nữa.

Ánh mắt của mọi người trong thôn khi nhìn về phía cô đều tràn ngập vẻ vui sướng và cảm ơn.

Hiện tại ở trong mắt mọi người, Diệp Ninh chính là ân nhân lớn nhất của bọn họ.

Một buổi sáng đều vô cùng náo nhiệt, đến buổi trưa ăn cơm mọi người mới rối rít giải tán.

Diệp Ninh đứng ở trước đầu hẻm, nhìn con đường bằng gạch bằng phẳng dưới chân, trong lòng loáng thoáng có chút kích động không nói nên lời.

Dựa vào sức của một mình cô, cải thiện điều kiện sinh hoạt cho tất cả mọi người trong thôn, có lẽ đây là việc ý nghĩa nhất mà cô từng làm.

“Con gái, con nghĩ gì thế?”

Giọng của Diệp Quốc Sinh từ phía sau lưng cô vang lên, ngắt ngang suy nghĩ của cô.

“Con đang nhìn con đường này.” Diệp Ninh ăn ngay nói thật.

Diệp Quốc Sinh nhìn theo tầm mắt của cô, bắt đầu từ sáng ngày hôm nay, nụ cười trên mặt ông chưa bao giờ biến mất.

“Bà con chòm xóm sẽ luôn nhớ đến con.”

Có được một cô con gái như thế, là phúc của nhà họ Diệp.

“Cha, con làm đúng rồi phải không cha?” trong giọng nói của Diệp Ninh mang theo chút kích động.

Diệp Quốc Sinh vô cùng khẳng định nhìn cô: “Con làm rất tốt, con luôn là niềm tự hào của cha và mẹ con.”

Tuy rằng có hơi buồn nôn, nhưng đó lại là tiếng lòng của ông.

“Trước kia con như thế, cha còn nghĩ không biết có phải cả đời này con đều sẽ như thế hay không. Ông trời đã đối xử quá tốt với nhà họ Diệp chúng ta!”

Hai năm qua, sự thay đổi của Diệp Ninh làm ông cảm thấy giống như ông đang nằm mơ vậy.

Cô con gái có tính cách quái dị, ham ăn biếng làm, không học vấn cũng không nghề nghiệp không ngờ lại có thể biến thành cô con gái có thể giúp ích cho cả thôn như hiện tại, cho dù ông có nằm mơ thì cũng sẽ cười tỉnh.

“Cha, trước kia cha mẹ đã lo lắng cho con nhiều rồi, sau này con sẽ cố gắng trở nên càng tốt hơn nữa.”

Đây là lời hứa của Diệp Ninh đối với Diệp Quốc Sinh, cũng là yêu cầu của cô dành cho chính mình.

Diệp Quốc Sinh thật sự vô cùng vui vẻ: “Đời này chuyện cha làm đúng đắn nhất chính là gả con cho Cố Phong.”

Ông quy kết toàn bộ sự thay đổi cực lớn này của Diệp Ninh trở thành công lao của Cố Phong.

Bởi vì Diệp Ninh gả cho Cố Phong, cho nên cô mới có thể thoát khỏi tình cảm si mê với Lý Vân Phong. Sau đó cô lại bị Cố Phong ảnh hưởng, học tập đủ loại kiến thức, làm cô trở nên càng ngày càng tốt.

Diệp Ninh đương nhiên cũng hiểu ý của ông, hoàn toàn không có ý định giải thích, thậm chí cảm thấy ông có thể nghĩ như thế là tốt nhất.

“Cố Phong rất tốt.”

Nhắc đến Cố Phong, cô lại nhịn không được mỉm cười.

Diệp Quốc Sinh cũng vui vẻ: “Nếu con cũng biết thằng bé tốt thì hai đứa mau sinh con đi. Có lẽ con không sốt ruột, nhưng mà Cố Phong cũng lớn lắm rồi, cha mẹ chồng của con cũng đang trông ôm cháu nội đó.”

Diệp Ninh thân mật ôm lấy cánh tay ông, đồng ý: “Con biết rồi. Chúng ta về nhà ăn cơm thôi, con đói bụng rồi.”

Diệp Quốc Sinh lên tiếng trả lời: “Ừ.”

Hai cha con vừa mới chuẩn bị xoay người thì một bóng người quẹo vào hẻm nhỏ, xuất hiện trong tầm mắt của hai người.

Diệp Ninh nhìn thấy người đến, có hơi sửng sốt, trên mặt lộ ra chút kinh ngạc.

TBC

Diệp Quốc Sinh nhìn chằm chằm vào bóng dáng kia ba giây, sau đó biểu cảm lập tức thay đổi, toàn thân giống như đều bị bao phủ trong bóng tối.

Ông trở tay túm chặt lấy cánh tay Diệp Ninh, sốt ruột thúc giục: “Con gái, về nhà thôi!”

Cánh tay Diệp Ninh hơi đau nhói, biểu hiện rõ hiện tại Diệp Quốc Sinh sốt ruột và bất an đến cỡ nào.

Nhưng mà cô cũng không nghe lời, chỉ lạnh nhạt đứng yên tại chỗ.

“Cha, cha đừng lo, mấy ngày trước con cũng đã gặp tên này rồi.”

Những lời cô nói ra làm trái tim Diệp Quốc Sinh khẽ run lên, hoàn toàn không thể nào chấp nhận được.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back