Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 70: Chương 70



Vào lúc này Thường Quyên Quyên hận không thể để cho Diệp Tiểu Muội và Thẩm Tư Mặc đứng yên ở đây, cô ta đi mang cục dân chính đến cho bọn họ.

Mặc dù nghĩ như vậy có chút xin lỗi bạn tốt, chẳng qua Thường Quyên Quyên cảm thấy mình là giúp người có lý hơn người quen của mình. Lý Kế Hồng dây dưa với đồng chí Thẩm hai năm, nếu đồng chí Thẩm thích cô ta, bọn họ đã sớm ở bên nhau rồi. Xã hội mới tình yêu tự do hôn nhân tự do, nếu người ta không muốn, Kế Hồng cũng nên buông tay đi.

Sau đó Thường Quyên Quyên yên tâm thoải mái, thậm chí nhích lại gần bên cạnh Diệp Tiểu Muội, dùng loại giọng điệu trêu ghẹo giữa chị em gái với nhau nói: "Đồng chí Diệp, nhìn thấy đồng chí Thẩm cô rất vui vẻ à?"

"Đúng là rất vui vẻ." Diệp Thư Hoa nhìn Thường Quyên Quyên, có chút không thích ứng được với sự thân thiết bất ngờ của cô ta, chẳng qua đưa tay không đánh mặt tươi cười, cô quyết định bỏ qua, thành thật trả lời vấn đề đối phương tò mò.

"Như vậy hai người có thể về nhà sớm, không cần ở chỗ này chịu gió lạnh nữa."

Cô cũng có thể sớm thoát khỏi bầu không khí lúng túng này.

Thường Quyên Quyên: ...

Cô ta cũng đã quyết định vứt bỏ bạn tốt, giúp bọn họ bắc cầu, kết quả lý do của Diệp Tiểu Muội lại khác người như vậy, sao cô ta còn có thể tiếp tục nữa đây?

Thường Quyên Quyên lúng túng, ngay cả nụ cười dịu dàng thân thiện cũng sắp không duy trì nổi.

Phản ứng của Tống Thanh Huy lại trái lại với Thường Quyên Quyên. Anh thiếu chút nữa bật cười, chỉ có thể vội vàng cúi đầu che giấu nụ cười trong đáy mắt.

Thật ra Tống Thanh Huy cũng không muốn nghe lén chuyện giữa nữ đồng chí với nhau, nhưng khoảng cách gần, anh cũng không phải bị điếc, vẫn không thể tránh chuyện nghe được. Cũng thật may anh nghe được, nếu không lại làm ra chuyện cười gì đó.

Sau khi nhịn cười, Tống Thanh Huy không khỏi tự kiểm điểm sự não bổ đáng sợ của mình, mới vừa rồi anh còn nghi ngờ Diệp Tiểu Muội "có ý" với Thẩm Tư Mặc, thật sự là đánh giá quá cao cô gái này. Nếu để cho Diệp Tiểu Muội lựa chọn giữa anh và Thẩm Tư Mặc, kết quả khẳng định không có chút hồi hộp nào.

Dù sao tất cả kẹo của anh đều cho cô, trong cái bọc cầm trên tay còn có "thịt đóng hộp ngày nhớ đêm mong" của Diệp Tiểu Muội, hôm nay ở trong mắt Diệp Tiểu Muội, anh vô cùng thân thiết đáng yêu.

Tống Thanh Huy rất rõ ràng chuyện xác định vị trí của mình.

Thường Quyên Quyên bị Diệp Thư Hoa trả lời không theo kịch bản, vô cùng lúng túng, qua một lúc lâu mới tìm lại nụ cười của mình, cố gắng xoa dịu: "Đồng chí Diệp quá hài hước rồi."

Đang lúc nói chuyện, Thẩm Tư Mặc đã đi đến bên cạnh, nhìn lướt qua "tổ hợp ba người" thần kỳ này, đáy mắt có chút nghi ngờ không dễ dàng nhìn thấy, tác phong vẫn như thường, lời ít ý nhiều nói hai chữ: "Đi chưa?"

DTV

Gần như Tống Thanh Huy chờ không kịp mà mỉm cười: "Đang chờ cậu đây."

Đồng chí Thẩm lạnh lùng nhẹ nhàng gật đầu, xoay người muốn đi.

Tống Thanh Huy cũng muốn học hành vi này của bạn mình, nhưng thiết lập nhân vật không cho anh làm như vậy, vì thể không thể làm khác hơn là phong độ nhẹ nhàng nói tạm biệt với hai vị nữ đồng chí: "Tiểu Muội, đồng chí Thường, chúng tôi đi trước một bước."

Mặc dù Thường Quyên Quyên còn muốn giúp Diệp Tiểu Muội và đồng chí Thẩm hâm nóng tình cảm, nhưng đi cùng với anh Tống trở về đại đội quan trọng hơn, chỉ có thể than thở một tiếng tạm thời từ bỏ.

"Anh Tống, tôi về với hai người, đồng chí Diệp, chờ một lát về đại đội gặp nhé."

Diệp Thư Hoa cười rực rỡ: "Trở về đi, tôi sẽ không tiễn."

Tống Thanh Huy đã rất hiểu trình độ vô tâm của cô, còn vẫy tay tạm biệt nữa.

Thường Quyên Quyên lại bị cô làm cho nghi ngờ nhân sinh, đi mấy bước không nhịn được quay đầu lại, cách đó không xa bóng người của Diệp Tiểu Muội chỉ còn lại đống tóc rối tung sau ót, ngay cả ánh mắt đưa tiễn lễ phép cũng lười cho bọn họ, sao cô ta có thể cảm thấy Diệp Tiểu Muội và đồng chí Thẩm có thể ở bên nhau chứ.

Thẩm Tư Mặc là đồng chí nam ưu tú như vậy, Diệp Tiểu Muội thì lại giống như đầu gỗ, nhất định là hoa tươi cắm bãi cứt trâu.

Trong lòng Thường Quyên Quyên than thở một trận, cuối cùng chỉ có thể khuyên mình, Diệp Tiểu Muội không có hứng thú với đồng chí Thẩm, khẳng định cũng không có hứng thú với anh Tống, dù sao cô chỉ mong bọn họ rời đi nhanh lên, hoàn toàn không có thái độ nên có đối với người mình thích.

Diệp Thư Hoa không ý thức được hôm nay mình lại không đạt tiêu chuẩn người theo đuổi, cô còn đang đắm chìm vào thịt hộp chỉ được nhìn thấy không sờ được kia, rốt cuộc thế giới cũng yên lặng vui vẻ sảng khoái, sau đó cô một lòng chờ mẹ mình về.
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 71: Chương 71



Sức chiến đấu của đồng chí Vương Thúy Phân vô cùng kinh người, nhóm đội quân tóc dài đi với bọn họ còn chưa ra, bà ấy đã cõng một cái sọt tràn đầy đi đến bên cạnh con gái ngốc. Chỉ là liếc nhìn cái đầu bù xù với khuôn mặt bẩn của con gái, người không biết còn tưởng rằng là đứa ngốc nào đó, Vương Thúy Phân dừng bước chân, không có cách nào nhìn thẳng được.

Mẹ không chê con xấu, tình thương của mẹ vẫn làm cho Vương Thúy Phân vượt qua "xấu hổ" kiên định đi đến bên cạnh con gái, nhíu mày nói: "Hôm nay chải đầu như thế nào vậy? Rối như ổ gà, còn không bằng buộc lại đơn giản!"

"Rất rối sao?" Diệp Thư Hoa còn chưa ý thức được vấn đề nghiêm trọng, đưa tay sờ đầu mình, lúc này mới thay đổi sắc mặt, kiểu tóc xinh đẹp đáng yêu đi đầu rồi?

Cô lại dùng cái đầu ổ gà, đợi cùng một chỗ với thanh niên trí thức Tống thân ái và tình địch giống như nữ thần kia, vậy không phải là làm nền cho tình địch nửa ngày sao!

Nghĩ đến hình ảnh đó, Diệp Thư Hoa bắt đầu nghi ngờ cuộc sống.

Vẻ mặt của Tiểu Muội giống như chịu rất nhiều đả kích, làm cho Vương Thúy Phân bị chọc cười, đột nhiên sẵng giọng nói: "Xem sau này con còn muốn làm mấy thứ màu mè như vậy hay không?"

Diệp Thư Hoa điên cuồng lắc đầu, không làm, đời này cũng không làm nữa.

Vương Thúy Phân hoàn toàn không tin, con nhóc này điển hình là người nhớ ăn không nhớ đánh, không chừng qua hai ngày lại lập tức quên.

Chẳng qua cô gái nhỏ đều cần mặt mũi, bà cũng không nở trách con gái nhỏ đang khổ sở, không thể làm khác hơn là an ủi.

"Cũng may con không dùng kẹp tóc và hoa cài do anh con mua, nếu không đi hợp tác xã mua bán một chuyến, kẹp hoa gì đó cũng không còn."

Diệp Thư Hoa đúng là bị những lời này an ủi, cô lại sờ đầu, âm thầm vui mừng, rối thì rối đi, ít nhất khuôn tóc vẫn còn, lại dựa vào giá trị nhan sắc của cô vẫn có thể chống đỡ được, còn có thể hoàn mỹ diễn ra bộ dạng cái đẹp lộn xộn.

Chỉ cần Diệp Tiểu Muội không mất kẹp tóc độc nhất vô nhị trong mấy thôn, sẽ không tính là không có cách nào cứu chữa được.

Chỉ như vậy, không đến hai giây Diệp Tiểu Muội lại nhặt về lòng tự tin mà mình đã đánh mất, lại sờ kẹo Đại Bạch Thỏ trong túi, cả người lại bắt đầu vui vẻ, thần bí đưa tay ra: "Mẹ, con cho mẹ xem bảo bối!"

Vốn dĩ Vương Thúy Phân không coi "bảo bối" của cô là cái gì, chỉ tùy ý liếc mắt một cái, kết quả vô cùng kinh ngạc: "Con lấy kẹo ở đâu ra?"

Đúng vậy Diệp Thư Hoa đang chia sẻ kẹo thỏ trắng mình vừa mới lừa gạt cho đồng chí Vương Thúy Phân xem, mặc dù chỉ keo kiệt móc ra một viên, nhưng cũng đủ làm cho Vương Thúy Phân hoảng sợ.

Diệp Thư Hoa cũng cảm thấy mình thật hào phóng, dù sao đây cũng là kẹo thỏ trắng, sản xuất ở Thượng Hải! Nhãn hiệu nổi tiếng! Đóng gói "xa xỉ"! Còn xa xỉ hơn cả kẹo vụn của cha đội trưởng cho cô nữa.

Nếu không phải tác phong nhà giàu của Tống Thanh Huy tiếp sức cho cô, Diệp Thư Hoa còn thật sự không nỡ lấy ra chia sẻ.

Lúc Diệp Thư Hoa đang cảm động vì trước kia mình chưa từng hào phóng như vậy, Vương Thúy Phân đã vô cùng căng thẳng hỏi nguồn gốc: "Kẹo này từ đâu đến?"

DTV

Vương Thúy Phân không phải là người mẹ thích nghi ngờ con của mình, trái lại bà ấy rất bao che, con gái ngốc chỉ có thể để một mình bà ấy dạy dỗ, người khác nói nhiều thêm hai câu cũng không được.

Nhưng dù cho có bao che cũng phải phù hợp với pháp luật cơ bản, loại kẹo mắc tiền chỉ có gia đình công nhân hay gia đình cán bộ mới có thể ăn nổi, cũng không phải là loại tùy tiện là có thể nhặt ở dưới đất, mà con gái ngu ngốc nhà mình thì trừ ăn ra trong đầu cái gì cũng không có. Vương Thúy Phân cũng có nghĩ không biết vào ngày nào đó cô có thể bị người khác cho ăn một trận lừa gạt hay không, bây giờ con nhóc này lại thật sự âm thầm móc một viên kẹo sữa đắt tiền ra, bà ấy căng thẳng cũng là chuyện không thể tránh khỏi.

Diệp Thư Hoa nhìn vào ánh mắt sắc bén của mẹ mình, bình tĩnh nói: "Con thấy anh Tống đi ra từ bưu điện nên lên tiếng chào hỏi, anh ấy cho."

Cô cũng không được xem là nói dối, chẳng qua cố ý tóm tắt một ít việc nhỏ không đáng kể, ví dụ như đuổi theo người ta mấy trăm mét mới thành công gọi được người, thanh niên trí thức Tống người ta không chỉ cho cô một hai viên kẹo, mà còn ra tay rộng rãi cho cô mấy chục viên, móc rỗng toàn bộ túi của anh.

Nhưng chỉ cần không nói dối, Diệp Thư Hoa có thể có lý chẳng sợ, mặt không đỏ tim không đập nhanh.

Từ trên mặt con gái Vương Thúy Phân không nhìn ra đầu mối gì cả, trái lại cũng tin, thậm chí ngầm hiểu cười nói: "Tiểu Tống đi ra từ bưu điện, chắc là trong nhà lại gửi đồ đến."
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 72: Chương 72



Bà ấy nghe người trong đội nhắc đến, hình như trong nhà Tiểu Tống là đứa trẻ nhỏ tuổi nhất, được cưng chiều, tới đại đội hai năm, lúc gửi đồ mẹ của thằng bé còn gửi cả kẹo, đại khái cảm thấy con trai út còn chưa lớn lên. Nhưng Tiểu Tống lại không thích ăn, mỗi lần trở về đại đội đều phát những kẹo này cho mấy đứa bé, trái lại vì vậy mà được bọn trẻ rất yêu thích, nghe nói mấy đứa bé trai nghịch ngợm nhất trong đội cũng thích đi theo Tiểu Tống.

Hôm nay đụng phải Tiểu Muội nhà mình, thuận tiện cho mấy viên kẹo, trái lại cũng phù hợp với phong cách của Tiểu Tống.

Diệp Thư Hoa không biết mẹ mình đang suy nghĩ gì, chỉ là cô vô cùng vui mừng nói: "Nhà anh Tống gửi cho anh ấy rất nhiều đồ, còn không phải là đồ tết nữa, thật không biết lúc ăn tết, nhà họ họ lại gửi đến bao nhiêu thứ."

Vương Thúy Phân còn không biết kế hoạch tà ác của con gái sao, nghe ra sự hâm mộ trong lời của cô, cũng chỉ cười nói: "Vậy cũng không có liên quan tới con, cô gái nhỏ để ý như vậy làm gì."

DTV

Vừa nói, nhìn viên kẹo nằm trong lòng bàn tay trắng nõn của cô, Vương Thúy Phân lại nhíu mày: "Mẹ không thích ăn kẹo, con tự giữ lại ăn đi."

Nếu đồng chí Vương Thúy Phân cũng sống ở thế kỷ hai mươi mốt giống như cô, có lẽ Diệp Thư Hoa thật sự tin lời bà ấy. Bởi vì đời trước cô cũng không thích ăn, cũng không có nhiều hứng thú với kẹo và thịt heo, nhưng bây giờ để cho cô nửa năm không ăn đồ ngọt thử đi? Cô sẽ biểu diễn tự bế ngay lập tức cho mọi người xem.

Cho nên lời của mẹ nghe một chút thì thôi, Diệp Thư Hoa cũng không xem là thật, nhanh chóng lột giấy gói kẹo ra nhét vào trong miệng của đồng chí Vương Thúy Phân: "Con mới vừa ăn rồi, rất ngọt, mẹ nếm thử một chút đi."

Vương Thúy Phân không cố chấp bằng cô, cuối cùng cũng há miệng ra ngậm vào, vị ngọt thơm mùi sữa từ đầu lưỡi tràn vào lòng, ngọt đến mức làm cho Vương Thúy Phân mặt mày hớn hở, nhưng vẫn giận dữ liếc Diệp Thư Hoa một cái: "Đây là Tiểu Tống cho con bao nhiêu viên?"

"Hết rồi ạ." Diệp Thư Hoa cúi đầu nói mò, dù cô có hào phóng đi nữa cũng có mức độ, cống hiến ra một viên là mình ăn ít một viên, tuyệt đối không thể ít hơn nữa!

Vương Thúy Phân cũng không nghĩ Tống Thanh Huy sẽ cho Diệp Thư Hoa nhiều kẹo mắc tiền như vậy, có thể đưa hai ba viên đã rất rộng rãi rồi, cho nên nghe cô nói xong, cảm nhận được vị ngọt trong miệng, trên mặt bà ấy nở nụ cười cưng chiều, lại cõng cái sọt đầy đồ mới mua lên: "Trở về thôi."

Diệp Thư Hoa không hiểu hỏi: "Không chờ đám người bác gái cả sao?"

Vương Thúy Phân sẵng giọng: "Con cho rằng hai người kia cũng giống như con sao? Chúng ta đi chậm một chút, chị dâu cả có thể đuổi kịp."

Diệp Thư Hoa khó hiểu mình nằm không cũng trúng đạn, cũng không nói gì thêm, nhanh chóng đuổi theo bước chân của mẹ.

Đi chậm một chút của đồng chí Vương Thúy Phân hoàn toàn là thi đi bộ, Diệp Thư Hoa vẫn phải hì hục lắm mới không bị bỏ rơi, cho nên đi được một đoạn đường, cô mới nhớ ra hỏi: "Mẹ, mẹ không cần con xách đồ sao?"

Vương Thúy Phân quay đầu nhìn đứa nhỏ ngu ngốc này một cái, cũng lười dạy dỗ, trực tiếp phân phó: "Cầm miếng vải ở trên sọt nhất là được, mẹ sợ đồ trong sọt quá nhiều, đi một nửa đường lại rơi ra."

Diệp Thư Hoa cũng không cảm thấy phân phó của mẹ mình có gì không đúng, nghe lời lấy vải ra, ôm vào lòng giống như bảo bối, chỉ như vậy cả người thỏa mái về đến nhà.

Trải qua lần "mua đồ" này, Diệp Thư Hoa không còn cảm thấy hứng thú với chuyện đi trấn trên nữa, dù sao cái gọi là đi dạo phố chính là đi dạo hợp tác xã mua bán. Quá trình giành mua đồ còn ác liệt hơn cả đánh giặc, hoàn toàn không có bất kỳ vui sướng nào, Diệp Thư Hoa tình nguyện ở nhà ngẩn người cũng không muốn lại đi chịu tội nữa.

Đáng tiếc Diệp Thư Hoa cũng không thể ở nhà mọc nấm quá lâu.

Việc đồng áng ngày càng ít, thời gian mẹ cô và hai chị dâu ở nhà ngày càng nhiều, trái lại Diệp Thư Hoa lại càng không có thời gian rảnh rỗi, bởi vì đồng chí Vương Thúy Phân là một người mẹ rất có ý tưởng.

Sai khi bọn họ mua vải từ hợp tác xã mua bán về, Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú giống như tiêm m.á.u gà, cũng không còn làm ồn ào không được tự nhiên nữa. Mỗi ngày làm xong công việc nhà đều rửa tay sạch sẽ cầm miếng vải mới đo đo vẽ vẽ, nhìn bộ dạng giống như đang làm "chiến bào" cho con trai bảo bối vậy.

Diệp Thư Hoa từ trong trí nhớ của Diệp Tiểu Muội biết được nguyên nhân, ở niên đại này vải vô cùng trân quý, có vài người đến khi kết hôn cũng chưa chắc có cơ hội mặc quần áo mới. Giống như Diệp Tiểu Muội từ nhỏ đều là mặc quần áo của chị cả Diệp, nhóc Diệp Đại Bảo có địa vị "cháu đích tôn của nhà họ Diệp" đầy kính trọng như vậy, nhưng trên thực tế cậu nhóc cũng là mặc quần áo "tổ truyền xuống" của bọn anh ba Diệp. Bởi vì Vương Thúy Phân giữ gìn rất tốt, cũng không có bao nhiêu mụn vá, trong mắt mọi người còn rất có thể diện.
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 73: Chương 73



Chẳng qua Diệp Thư Hoa cũng không hiểu được cái thể diện này, năm nay ăn tết, Vương Thúy Phân có thể làm quần áo mới cho Diệp Đại Bảo và "Nhị Bảo" còn chưa ra đời, thật sự là vô cùng hào phóng. Hào phóng đến mức làm cho bất mãn đối với Tiểu Muội tích lũy cả một năm nay của hai người chị dâu tan thành mây khói chỉ trong chớp mắt. Ở trong lòng hai người chị dâu Vương Thúy Phân biến thành một người mẹ chồng tốt, ngay cả Diệp Thư Hoa cũng được dính chút hào quang yêu ai yêu cả đường đi lối về.

Cũng không ai biết phần cảm động của Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú này có thể kéo dài bao lâu, ít nhất những ngày qua, quan hệ mẹ chồng cô dâu của "đại viện nhà họ Diệp" rất hài hòa, bầu không khí hài hòa trước nay chưa từng có.

Vương Thúy Phân cũng không muốn bỏ qua cơ hội dạy dỗ này, để cho mỗi lần hai con dâu cắt may quần áo dạy cho Diệp Thư Hoa.

Không dạy thì không biết, dạy một cái đã bị dọa cho giật mình, Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú mới phát hiện chẳng những cô em chồng làm việc nhà sơ sài qua loa, may vá cũng thê thảm không nỡ nhìn, chỉ với tài nghệ như vậy thì học cắt may làm gì, có thể biết được kỹ năng vá chỗ rách thì đã tạ ơn ông trời rồi!

Chỉ như vậy, bạn học Diệp Thư Hoa bị nhà trường trả hàng, Vương Thúy Phân cũng không biết từ chỗ nào lấy được một miếng vải rách để cho cô luyện tập "may vá". Hơn nữa Vương Thúy Phân còn không nỡ phí một cọng chỉ nào, muốn Diệp Thư Hoa tháo chỉ mà mình vá ra, lại luyện tập vá chỗ rách lại, không thể lãng phí một mũi kim cọng chỉ.

Diệp Thư Hoa: ...

Thật là chuyện hoang đường.

Trên thực tế Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú còn cảm thấy hoang đường hơn cô.

Sớm biết mẹ chồng cưng chiều cô em chồng, không nghĩ đến có thể cưng chiều đến dạng này, tay không thể xách vai không thể gánh cũng được đi, dựa theo suy nghĩ của cha mẹ chồng, chọn một nhà tốt cho cô gả vào, gả cho người không cần xuống đất làm ruộng, ở nhà hưởng phúc là được. Nhưng cô nhóc này ngay cả kim cũng cầm không vững, muốn hưởng phúc cũng không dễ dàng như vậy, ai tình nguyện cưới một người vợ ngay cả vá quần áo cũng không làm được?

Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú không hẹn mà cùng nghĩ, lần này cô em chồng ngay cả em gái nhà mẹ đẻ của bọn họ cũng không bằng, từ trong đại đội tùy tiện kéo ra một cô gái tròn mười tuổi, may chỗ rách, nút áo trên áo vừa nhanh vừa chắc, còn không có đ.â.m vào ngón tay!

Nhưng các cô mới vừa nhận được chỗ tốt của mẹ chồng, bắt người tay ngắn, bây giờ trái lại không tiện oán hận cô em chồng.

DTV

Chị em dâu hai người than thở mấy câu trong lòng, cũng bởi vậy lúc dạy miệng của hai người mới hạ thủ lưu tình, đối với trình độ tay nghề tán phế của mình Diệp Thư Hoa cũng không có gì bực bội cả, trái lại cảm thấy việc không thể nhịn được luyện tập thủ công giống như trò chơi gia đình này. Nhất là không biết lúc nào mẹ cô và hai chị dâu lại đột nhiên bắt tay làm hòa, nhất trí đối ngoại, ba người nhìn chằm chằm cô giống như kẻ trộm.

Vừa mới bắt đầu được hai ngày, Diệp Thư Hoa luyện tập xong "môn học", ngón tay đã đau rát, muốn cúp cua với mẹ, nhưng mẹ lại không tha cho, chẳng qua "an ủi" chờ khi có vết chai sẽ không sao nữa.

Lời của người kinh nghiệm vẫn có thể tin, sau ba năm ngày, quả nhiên Diệp Thư Hoa không cảm thấy đau nữa, tất nhiên số lần châm vào tay cũng ngày càng ít, chẳng qua nhìn ngón tay nhỏ trắng nõn mềm mại của mình, Diệp Thư Hoa ủy khuất, sắp bị có vết chai rồi.

Tay đều có vết chai, sao cô còn có thể làm tiên nữ hạ phàm được >_
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 74: Chương 74



Nguồn thiếu chương này, mong độc giả thông cảm!
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 75: Chương 75



Nguồn thiếu chương này, mong độc giả thông cảm!
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 76: Chương 76



Nguồn thiếu chương này, mong độc giả thông cảm!
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 77: Chương 77



Nguồn thiếu chương này, mong độc giả thông cảm!
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 78: Chương 78



Nguồn thiếu chương này, mong độc giả thông cảm!
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 79: Chương 79



Nguồn thiếu chương này, mong độc giả thông cảm!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back