Dịch Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 50: Chương 50



Mà Thẩm Triều Triều lại có chút hồi hộp, vừa nghĩ rằng mình sắp gặp quản đốc Cố là cô chỉ cảm thấy cơn khủng hoảng của mình lại tái phát.

Vừa mới gặp mặt cách đây không lâu, sau khi bị từ chối giúp đỡ thì hôm nay cô lại biến thành con dâu của ông...

Điều này khiến Thẩm Triều Triều có chút đứng ngồi không yên, cô sợ hãi cúi đầu vào cửa.

Sau đó quả nhiên nhìn thấy khuôn mặt đen trầm của Cố Hằng, lúc này mang theo vẻ khó hiểu và soi mói ngồi ở trên sô pha, ngồi ở bên cạnh ông là Diệp Phương, Thẩm Triều Triều vội vàng lướt mắt vài lần nhưng không nhìn thấy Cố Kỳ Việt.

Không trở về sao? Hay là lại đi rồi?

Vương Hồng Quân đi theo phía sau cũng vô cùng khó hiểu, anh ta cũng không kìm nén mà trực tiếp hỏi: “Quản đốc, Kỳ Việt không trở về sao?”

Tuy Vương Hồng Quân cố ý lề mề trong chốc lát vì để tránh nhìn thấy nhà quản đốc “náo nhiệt”, nhưng nhìn dáng vẻ hết thảy đều bình thường của nhà họ Cố vẫn khiến trong lòng anh ta tò mò như bị mèo gãi.

Nghe nói như thế, Cố Hằng nhìn Thẩm Triều Triều, lập tức hừ một tiếng, kết quả bị Diệp Phương trừng mắt một cái, sau đó bà trực tiếp mở miệng trả lời: “Cậu không nhìn thấy Tiểu Việt quay về à?”

Tức là bọn họ lái xe đến nhà họ Cố trước.

Sau khi Vương Hồng Quân nhận được đáp án, anh ta có một suy nghĩ rằng muốn nhanh chóng chạy đi để đỡ phải đụng trúng Cố Kỳ Việt trở về, đến lúc đó anh ta nên hỗ trợ ngăn cản hay là không ngăn cản đây? Vừa nghĩ tới thân hình cao lớn của Cố Kỳ Việt và số cơ bắp cứng rắn vô cùng đó, anh ta không đánh lại!

Chỉ là, quản đốc Cố Hằng vẫn chưa muốn rời đi bây giờ, mà là mở miệng nói lời sắc bén: “Đồng chí Thẩm Triều Triều, cô có thể giải thích vì sao cô lại trở thành đối tượng kết hôn của Cố Kỳ Việt không? Lần trước cô đến xưởng sắt thép tìm tôi nói chuyện, là cố ý...”

“Giải thích cái gì mà giải thích, thằng nhóc con câm miệng lại cho mẹ, nếu như con dọa cháu dâu của mẹ bỏ chạy thì mẹ cũng không thèm ở lại đây với con nữa đâu, mẹ sẽ dẫn cháu trai lớn của mẹ đi.”

Ngay khi Thẩm Triều Triều đổ mồ hôi lạnh đầy đầu trước quản đốc Cố thì Vương Thải Hà vốn cười tủm tỉm lại là người đầu tiên lên tiếng.

DTV

Bà ấy vừa nói ra lời uy h**p, Cố Hằng cũng chỉ có thể câm miệng lại, ngồi phụng phịu một mình.

Mà sau khi Vương Thải Hà mắng Cố Hằng xong, bà ấy lại tươi cười quay đầu nhìn về phía Thẩm Triều Triều, vội vàng trấn an hai câu: “Triều Triều đừng sợ, về sau ở nhà ai dám bắt nạt con, bà nội tuyệt đối sẽ không tha cho người đó!”

Diệp Phương nhìn thấy chồng mình lại chịu thiệt ở chỗ mẹ chồng, nhất thời không khỏi bật cười, sau đó cũng trấn an Thẩm Triều Triều: “Con sắp kết hôn với Cố Kỳ Việt rồi, sẽ nhanh chóng trở thành một phần trong nhà họ Cố thôi, không cần cảm thấy câu nệ, bây giờ theo dì đi xem phòng tân hôn của con nhé!”

Nói xong, Diệp Phương đứng dậy dẫn Thẩm Triều Triều lên lầu hai, sau đó đưa tay đẩy cửa của căn phòng trong cùng ra.

Đối diện căn phòng này còn có một căn phòng khác, nhìn dấu vết đã được sử dụng ở cửa phòng, hiển nhiên phòng này đã có người ở.

Thẩm Triều Triều đi theo Diệp Phương vào phòng, chỉ thấy giường và bàn đọc sách được xếp chỉnh tề, bên cạnh còn có giá sách vô cùng cao lớn, gió từ cửa sổ nửa mở lùa vào trong nhẹ nhàng thổi rèm cửa bay bay.

Khác với căn phòng tối tăm trong nhà Thẩm Triều Triều, nơi này có cửa kính đắt tiền, làm cho căn phòng sáng sủa giống như đắm chìm trong ánh sáng.

Cả người ấm áp.

Sau đó đưa tay chạm vào giá sách, phần gỗ vẫn còn lưu lại dấu vết mới, vừa nhìn đã biết là nó được làm ra vội vàng.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 51: Chương 51



Diệp Phương bên cạnh thấy vậy bèn cười giải thích: “Nghe nói mỗi tháng ba con đều sẽ đến tiệm sách để mua sách, dì cảm thấy con hẳn là cần giá sách này, trước kia ở nhà như thế nào thì bây giờ dọn vào đây cũng không cần sửa đổi, hơn nữa...”

Nói xong, Diệp Phương cố ý thừa nước đục thả câu, đợi đến khi Thẩm Triều Triều nhìn qua thì bà mới tiếp tục nói: “Con và Cố Kỳ Việt không cần ở cùng một phòng, hôn sự này được cử hành gấp gáp nên dù sao cũng phải cho hai người trẻ tuổi các con một ít thời gian làm quen.”

“!”

Thẩm Triều Triều hơi kinh ngạc mở to hai mắt, không ngờ Diệp Phương lại sắp xếp thỏa đáng như thế.

Lời nói này đã thành công làm cho nỗi căng thẳng và bất an trong lòng cô vơi đi một nửa.

Cô còn tưởng rằng mình gả tới đây sẽ phải cùng giường chung gối với Cố Kỳ Việt.

Mặc dù Thẩm Triều Triều đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng mà... Thân hình của Cố Kỳ Việt quá mức cao lớn, nằm chung một chỗ với người như vậy sẽ trực tiếp làm gia tăng áp lực, chưa kể những chuyện mà vợ chồng phải làm...

Mẹ của Thẩm Triều Triều là Bạch Vân lúc trước làm việc ở tòa soạn báo, năm xưa cũng từng học ở trường nữ sinh nên biết được một ít chuyện đặc biệt cần biết trước, hơn nữa một người xinh đẹp như Thẩm Triều Triều càng nên biết bảo vệ mình như thế nào.

Không thể đần độn bị người khác tổn thương.

Cho nên, tuy rằng Thẩm Triều Triều vừa mới trưởng thành nhưng cô vẫn biết sau khi kết hôn cần phải làm gì, giữa nam và nữ cần phải thân mật!

Nhưng chỉ ngẫm lại thôi cũng đã khiến đầu người ta khủng hoảng choáng váng.

Chính bởi vì vậy nên trong lòng Thẩm Triều Triều cảm động, không ngờ cô lại được đối xử dịu dàng trong mối hôn sự mà cô cưỡng cầu, bất kể là Diệp Phương hay là bà Vương, thậm chí ngay cả quản đốc Cố mặt đen cũng là người vô cùng tốt, không kiên trì phản đối.

Trong lúc ngắn ngủi đã khiến ánh mắt Thẩm Triều Triều nhanh chóng trở nên ẩm ướt, khóe mắt và chóp mũi đều trở nên đỏ ửng.

Tương lai cô nhìn thấy lúc trước là một màu đen tối, nhưng hiện tại lại bị xoay chuyển trở nên rực rỡ màu sắc.

Khiến tình cảm trong lòng Thẩm Triều Triều cuồn cuộn như sóng biển, cho dù nhát gan như thế nào, lúc này cô vẫn lựa chọn chủ động tiến lên, giơ tay ôm lấy Diệp Phương, cái ôm ấm áp làm cho âm thanh run rẩy cũng dần dần trở nên bình thường.

“Chủ nhiệm... Diệp, cảm ơn, thật sự rất... cảm ơn mọi người, con... sẽ mãi mãi không quên, là mọi người đã ra tay giúp đỡ trong lúc con khủng hoảng bất an nhất, là người tốt đã cứu vớt sinh mạng con.”

Diệp Phương bị Thẩm Triều Triều đột nhiên ôm lấy cũng ngẩn ra, nhưng nghe theo lời mà cô gái nghẹn ngào nói, mặt mày bà bèn trở nên nhu hòa, sau đó còn đưa tay vỗ nhè nhẹ lên lưng Thẩm Triều Triều.

Rồi chậm rãi nói: “Nếu đã gả đến nhà họ Cố thì không cần sợ hãi nữa, mọi người đều sẽ bảo vệ con.”

DTV

Diệp Phương vốn định an ủi Thẩm Triều Triều đang rất đau lòng, nhưng sau đó nghe thấy điện thoại được lắp đặt trong phòng truyền đến tiếng “reng reng reng” khiến bà cũng chỉ có thể nghe điện thoại trước.

Chỉ là...

“Cái gì, Cố Kỳ Việt lại vào đồn công an?”

Sau khi cúp cuộc điện thoại đồn công an gọi tới, Diệp Phương chỉ cảm thấy huyết áp của mình tăng vọt.

Tại sao ngày hôm nay lại gặp phiền phức không ngừng chứ!

Nghĩ đến buổi tiệc cưới hai ngày sau, Diệp Phương sầu đến nỗi nhíu chặt lông mày, cuối cùng vẫn quyết định hỏi ý kiến của Thẩm Triều Triều trước rồi mới nói những thứ khác.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 52: Chương 52



Đến khi trở về căn phòng đã sắp xếp cho Thẩm Triều Triều, Diệp Phương cũng không chần chừ nữa mà trực tiếp mở miệng nói: “Triều Triều, cô vừa nhận được điện thoại của đồn công an, Cố Kỳ Việt lại bị bắt vào đó rồi.”

Nói đến chữ “lại” này, ngay cả bản thân Diệp Phương cũng sắp bị tức đến bật cười, số lần Cố Kỳ Việt đến đồn công an còn nhiều hơn so với số lần về nhà, về sau anh còn thế nữa thì bà sẽ mặc kệ!

Thở dài một hơi, Diệp Phương yên lặng nhắc nhở chính mình không được tức giận, nếu không đổ bệnh sẽ không có người chăm sóc.

Sau đó bà tiếp tục nói: “Theo cảnh sát Chu nói, Cố Kỳ Việt gặp được Lưu Tư Viễn trên đường về nhà, chính là người lần trước bị nó đánh vào bệnh viện, vừa vặn hôm nay là ngày xuất viện, kết quả hai đứa gặp nhau thì xong luôn.”

“Cố Kỳ Việt đánh anh ta ạ?”

DTV

“Không phải, còn chưa nói được hai câu thì thằng nhóc nhà họ Lưu kia đã bị dọa ngất... Sau đó, cảnh sát chạy tới đưa Cố Kỳ Việt đi.”

Dưới khăn quàng cổ, Thẩm Triều Triều kinh ngạc trừng mắt nhìn, không ngờ anh lại vào... Mặc dù người chồng tương lai của cô thoạt nhìn vô cùng xui xẻo, đầu tiên là bị cô quấn lấy, sau lại bị người khác kiện vào đồn công an.

Trước đó không lâu anh còn hung tợn lên tiếng cảnh cáo ở ngoài cửa nhà cô!

So với việc Thẩm Triều Triều đồng tình với tên xui xẻo Cố Kỳ Việt này, Diệp Phương lại đặt sự chú ý của mình lên chuyện chính, bà hỏi: “Cô vừa mới hỏi cảnh sát Chu, dựa theo quy định thì phải tạm giam ba ngày, như vậy sẽ không kịp tổ chức tiệc cưới, hay là kéo dài một chút nhé?”

Đồ tổ chức bữa tiệc vẫn còn đang chuẩn bị, kéo dài thêm một hai ngày cũng không sao.

Chỉ là...

Diệp Phương lại lo lắng chuyện khác.

Tuy chuyện này không phải do Cố Kỳ Việt chủ động khơi mào, nhưng chắc chắn thằng nhóc thối này thuận nước đẩy thuyền, mượn cơ hội bị tạm giam để trực tiếp từ chối hôn sự!

Cho dù lần này bị trì hoãn nhưng chờ Cố Kỳ Việt ra khỏi đồn công an, chỉ sợ kế tiếp vẫn rất khó hoàn thành.

Cho nên, chẳng bằng nhân cơ hội hiện tại, trực tiếp tổ chức hôn sự!

Dưa chưa chín hái không ngọt nhưng vẫn giải được khát.

Sau khi bữa tiệc qua đi, cho dù Cố Kỳ Việt không chấp nhận thì cũng không được... Thuận tiện cũng nhận giấy chứng nhận kết hôn của hai người, vừa vặn có người quản việc này trong số khách mời được mời đến bữa tiệc chiêu đãi lần này nên căn bản không cần lo lắng người không có mặt sẽ không thể đăng ký kết hôn.

Chỉ có điều, tất cả còn phải xem suy nghĩ của Thẩm Triều Triều, không thể ép buộc cô được.

Nhưng mà, sau khi Thẩm Triều Triều nghe xong, cô kiên định lắc đầu!

“Không cần kéo dài, cho dù chỉ có một mình cháu cũng có thể tiếp tục!”

Có thể nhanh chóng giải quyết thì cần gì phải kéo dài.

Về phần trong ngày cưới thiếu chú rể, cô có cảm thấy tiếc nuối mất mặt hay không...

Thật ra không có Cố Kỳ Việt, trái lại cô sẽ được tự tại hơn một chút... Cố Kỳ Việt thật sự khiến người ta cảm thấy áp lực quá dữ dội, nhất là khi bị ánh mắt của anh nhìn chằm chằm, giống như bị mãnh thú đánh dấu vậy.

Có thể bị anh bổ nhào vào bất cứ lúc nào.

Cũng vì nhìn ra Cố Kỳ Việt cũng không phải là người xấu nên Thẩm Triều Triều mới có thể lấy can đảm tiếp tục kế hoạch tự cứu của mình.

Nhận được câu trả lời khẳng định của Thẩm Triều Triều, Diệp Phương cũng yên tâm, lập tức nhanh chóng đi tìm bà Vương Thải Hà để thương lượng xem nên chuẩn bị tiệc cưới như thế nào.

Cứ như vậy, Thẩm Triều Triều ở lại nhà họ Cố, hai ngày sau, cô ở trong phòng không ra ngoài.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 53: Chương 53



Cô vừa yên tĩnh vừa thích thú hưởng thụ thời gian một mình, khiến cảm giác sợ hãi lạ lẫm nhanh chóng biến mất.

Người của nhà họ Cố đều rất tốt.

Cho dù nhận ra sự khác thường của cô cũng không hỏi quá nhiều, ngược lại còn dịu dàng bao dung nên dù Thẩm Triều Triều tuy rất dễ sinh ra tâm trạng khủng hoảng, nhưng lại không có bất kỳ bài xích nào một cách kỳ lạ, cũng chuẩn bị tâm lý cho hôn lễ sắp tới.

Cô phải xuất hiện trước mặt mọi người!

Không thể sợ hãi, không thể luống cuống.

Mà Diệp Phương biết Thẩm Triều Triều nhát gan nên đã đưa ra chủ ý cho cô, cô chỉ cần giữ một khuôn mặt lạnh lùng vào hôn lễ ngày đó, yên lặng ít nói là được...

Như vậy có thể cố gắng hết sức tránh cho Thẩm Triều Triều bị bại lộ, về phần mặt lạnh kết hôn thì có thể sẽ bị người ta nói xấu không?

Không sao, đến lúc đó ném nồi lên người Cố Kỳ Việt là được.

Cô dâu nhà ai lại cười tươi như hoa khi chú rể vắng mặt ở hôn lễ đây?

Diệp Phương coi con trai mình như cọng cỏ, không hề cảm thấy nghĩ như vậy có gì không tốt, nếu Cố Kỳ Việt có thể nghe lời hiểu chuyện thì chuyện cũng sẽ không đến bước này, đều là do thằng nhóc thối kia tự mình chuốc lấy.

Hơn nữa Thẩm Triều Triều trẻ tuổi xinh đẹp, phẩm hạnh cũng tốt, cho dù có một ít khuyết điểm nhỏ thì cũng không sao cả.

DTV

Trên đời này không có người nào mười phân vẹn mười.

Giống như Cố Kỳ Việt có ngoại hình không tệ, điều kiện gia đình cũng tốt nhưng mỗi ngày đều vào đồn công an lại khiến người ta nhức đầu!

Sau khi Diệp Phương nói chuyện này cho mẹ chồng nhà mình biết, bình thường bà Vương Thải Hà vốn thiên vị Cố Kỳ Việt nhưng lần này lại không nói gì cả, trực tiếp gật đầu đồng ý.

Không ai có thể ngăn cản cháu dâu xinh đẹp của bà ấy vào nhà!

Chẳng qua, không bao lâu sau, Vương Thải Hà lén lút hỏi một câu: “Đã mấy ngày không thấy Triều Triều rồi, lúc nào con bé có thể ra khỏi phòng vậy, hơn nữa cũng đừng đeo cái khăn quàng cổ vướng víu đó nữa!”

Nghe nói như thế, Diệp Phương bất đắc dĩ cười một tiếng, nhanh chóng trấn an: “Ngày mai sẽ cử hành hôn lễ, đến lúc đó sẽ cho mẹ xem đủ!”

“Được, vậy mẹ sẽ chờ, áo cưới đỏ cho cô dâu mặc đã chuẩn bị xong chưa? Còn có son môi mua ở cửa hàng bách hóa nữa, thoa cho Triều Triều đi, để sắc mặt trông được tốt! Đúng rồi, vòng ngọc phỉ thúy và...”

Vương Thải Hà liên miên lải nhải trong sự chờ mong, thời gian nhanh chóng trôi qua, đến sáng sớm ngày cử hành hôn lễ, sắc trời bên ngoài còn chưa hửng mà bà ấy đã rời giường từ sớm, sau đó thúc giục Diệp Phương nhanh chóng đi thăm cô dâu.

Diệp Phương chỉ có thể dẫn mẹ chồng mình qua, trên đường, Vương Thải Hà vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi: “Mẹ thật sự không thể lấy mấy món trang sức kia ra à, đẹp lắm đấy, nên để Triều Triều đeo lên hết!”

“Không được, hiện tại kiểm tra nghiêm ngặt lắm, mấy thứ này đều phải giấu kỹ, đừng để những người khác biết.”

Lại bị từ chối, Vương Thải Hà không khỏi hờn dỗi, bà ấy hừ một tiếng, lập tức tự dỗ dành chính mình: “Không thể đeo thì không thể đeo, trang sức của mẹ đều sẽ tặng cho Triều Triều, sau này có cơ hội thì lại đeo là được.”

“...”

Diệp Phương lại một lần nữa nhận ra mẹ chồng mình đối xử tốt với người đẹp đến mức nào.

Quả thực đã đến trình độ cưng chiều.

Nói mới nhớ, bởi vì dáng vẻ của bà tương đối khí khái nên lúc trước gả đến nhà họ Cố cũng không nhận được sắc mặt tốt của mẹ chồng, mãi đến sau khi sinh Cố Kỳ Việt, quan hệ giữa hai bên mới dần dần tốt lên.

Chẳng qua, mẹ chồng coi trọng ngoại hình như vậy, sao có thể gả cho ba chồng... Khụ, Diệp Phương vừa nghĩ tới khuôn mặt nghiêm túc khiến mọi người đều có chút khó chịu của ba chồng Cố Cảnh Lâm…
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 54: Chương 54



Mặc dù trong lòng tò mò nhưng Diệp Phương cũng không dám hỏi.

Sợ đ.â.m vào vết thương của mẹ chồng.

Chọc cho bà Vương Thải Hà tức giận thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng!

Diệp Phương không có hứng thú đối với trang sức các loại, hơn nữa không chỉ có Vương Thải Hà muốn tặng đồ cho cháu dâu mà mẹ chồng sắp thăng chức như bà cũng muốn tặng... Nếu đã có trang sức rồi thì bà sẽ tặng nhà!

Còn có Cố Hằng làm ba chồng thì tặng tiền và phiếu, vừa vặn để Triều Triều lấy ra làm tiền tiêu vặt.

Cứ như vậy, trong lòng hai người mẹ chồng nàng dâu đều nghĩ cùng một chuyện, đến khi cuối cùng cũng đã ở ngoài cửa phòng của Thẩm Triều Triều, Diệp Phương giơ tay gõ cửa, sau đó được đáp lại mới đẩy cửa tiến vào, đồng thời nói: “Triều Triều, chuẩn bị tốt chưa, nếu như không biết trang điểm thì mẹ sẽ giúp...”

Lời trong miệng Diệp Phương còn chưa dứt, ngay sau đó đã thấy được Thẩm Triều Triều đang đứng trước cửa sổ, lúc này sắc trời đang sáng dần lên, trong ánh sáng m.ô.n.g lung nhưng không mờ tối, cô nghe thấy tiếng bèn xoay người lại.

Lúc này chiếc váy màu đỏ cô mặc trên người cũng lắc lư theo, tựa như bươm bướm nhẹ nhàng bay múa trong bụi hoa.

Mái tóc dài màu đen hơi xoăn được cuộn lại, để lộ vầng trán trơn bóng, mặt mày tinh xảo hoàn mỹ hoàn toàn lộ ra, khiến gương mặt vốn đã xinh đẹp kia càng thêm tuyệt trần.

Khiến người ta liếc mắt một cái mà cũng khiếp sợ.

Vì không dám tin trên đời lại có người xinh đẹp như vậy!

“Con... Con vẫn chưa dùng son môi, nó... hơi đỏ quá.”

Bị Diệp Phương và Vương Thải Hà nhìn chằm chằm, gò má của Thẩm Triều Triều ửng đỏ, cô hơi hồi hộp cụp mắt xuống, hàng lông mi dài run rẩy, trong lòng dâng lên ý nghĩ muốn tránh né nhưng lại bị ngăn cản mạnh mẽ.

Hôm nay cô phải dũng cảm hơn!

Diệp Phương nghe thấy Thẩm Triều Triều mở miệng mới phản ứng lại, bà một lần nữa cảm thán con trai mình thật đúng là gặp may, Vương Thải Hà bên cạnh cười đến mức miệng sắp nhếch đến mang tai: “Không sao không sao, cho dù Triều Triều không dùng gì thì cũng đều xinh đẹp cả, ôi chao, con xinh đẹp quá, thật sự là quá đẹp!”

...

Sân nhà họ Cố không nhỏ, hơn nữa lần này không mời nhiều người lắm nên hoàn toàn có thể chứa được, không cần tiến hành hôn lễ ở nơi khác.

DTV

Mà khi người đến đây để tham gia hôn lễ càng lúc càng nhiều, mọi người bèn tụ tập cùng một chỗ không khỏi hàn huyên.

“Con trai Cố Hằng lại kết hôn rồi, che giấu tin tức kỹ càng thật!”

“Ai cũng bất ngờ cả thôi, cũng không biết là ai dám gả cho cậu ta, nghe nói là Lưu...”

“Thôi đi thôi đi, trước khi đến đây mà anh cũng không hỏi thăm cẩn thận một chút, cô dâu họ Thẩm, đừng ở đây nói bừa, cẩn thận bị người khác đánh đấy.”

“Hả? Họ Thẩm? Nhà ai thế?”

Các vị khách càng nói càng tò mò, ngay sau đó có người kéo thư ký quản đốc - Vương Hồng Quân tới, tra hỏi: “Hồng Quân, hẳn là cậu biết chứ, thế nào, cô dâu có xinh đẹp không?”

“...”

Vương Hồng Quân bị kiên quyết kéo tới không nói gì, anh ta thì biết cái gì chứ, Thẩm Triều Triều vẫn luôn dùng khăn quàng cổ che mặt lại, căn bản không ai có thể nhìn thấy ngoại hình của cô.

Thế nhưng ngay cả vợ quản đốc cũng nói rõ là bà không thèm để ý đến những thứ này, vô cùng hài lòng với Thẩm Triều Triều.

Vừa nghĩ tới Thẩm Triều Triều sẽ đeo khăn quàng cổ xuất hiện tại hiện trường hôn lễ hôm nay, Vương Hồng Quân cũng thấy hơi khó thở.

Anh ta muốn chạy trốn, nhưng trốn không thoát.

Làm thư ký của quản đốc mà lại không có mặt vào những lúc thế này thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng... Chẳng qua, quản đốc cũng không ngại mất mặt, thư ký của ông lại sợ cái gì!
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 55: Chương 55



Vương Hồng Quân không muốn nói chuyện cùng những người này, tùy tiện qua loa vài câu rồi trốn sang một bên.

Kết quả không cẩn thận đụng phải người khác, khi anh ta vừa định nói tiếng xin lỗi thì ngước mắt lên, không ngờ người mình đụng vào là quản đốc xưởng máy móc Vương Kiến Thiết.

Sao người này lại tới đây?

Vương Hồng Quân làm thư ký quản đốc, mặc kệ là việc công hay việc tư cũng đều biết một ít, như khoảng thời gian trước Thẩm Triều Triều báo cảnh sát.

Cô nói quản đốc xưởng máy móc Vương Kiến Thiết tự mình trèo tường vào nhà họ Thẩm.

Kết quả bị cô cầm gậy gỗ đập cho đầu rơi m.á.u chảy.

Lúc ấy động tĩnh huyên náo không nhỏ, tuy không biết vì sao cuối cùng không giải quyết được gì nhưng nhìn dáng vẻ căng thẳng của Vương Kiến Thiết lúc này, anh ta cũng không biết gã đang lo lắng điều chi mà cứ liên tiếp cầm khăn tay lau mồ hôi trên trán.

Vốn gã đã gầy khọm, bây giờ lại còn cau mày để lộ rất nhiều nếp nhăn khiến người ta không đành lòng nhìn thẳng.

Cũng không biết tại sao bên ngoài lại truyền ra rằng Vương Kiến Thiết là một đối tượng ưu tú để kết hôn.

Rõ ràng loại trẻ tuổi cường tráng như anh ta mới là bánh trái thơm ngon!

DTV

Trong lòng Vương Hồng Quân âm thầm châm chọc, kết quả chỉ thấy Vương Kiến Thiết đột nhiên ngẩng đầu lên, ngay sau đó sắc mặt trở nên khó coi hơn nữa, khiến anh ta cũng tò mò quay đầu nhìn sang, đồng thời nghĩ hẳn là cô dâu đã ra rồi.

Hầy!

Cố Kỳ Việt còn ngồi xổm ở đồn công an thật sự xui xẻo.

Nhất định phải cưới một người... Đậu má, đây, đây là Thẩm Triều Triều???

Vương Hồng Quân không dám tin giơ tay dùng sức dụi dụi mắt, nhưng sự thật chứng minh những gì anh ta chứng kiến vào giờ này phút này đều là sự thật.

Bởi vì không chỉ có một mình anh ta nhìn đến dại ra, mà mọi người đứng ở bên cạnh anh ta cũng như thế.

Từ khi Thẩm Triều Triều xuất hiện, âm thanh toàn trường tựa như biến mất ngay lập tức, tầm mắt mỗi người đều tập trung ở trên người của cô, không chớp mắt cũng không muốn di chuyển, phần lớn trong lòng đều nghĩ đây thật sự là người sao?

Là yêu tinh trên núi mới đúng!

Kiểu nhan sắc xinh đẹp ở cấp bậc này thật sự căn bản sẽ không tồn tại trên thế gian, nhưng lại tưởng tượng đến sự tồn tại của những người phụ nữ xinh đẹp đã mang lại tai họa cho quốc gia trong lịch sử thì hôm nay lại có sẵn bản tham chiếu.

Chẳng trách thằng nhóc nhà họ Cố lại chịu kết hôn, đổi thành người đàn ông nào mà lại không muốn chứ?

Trong lúc ngắn ngủi, trong lòng những người đàn ông trẻ tuổi chưa kết hôn ở đây chua xót cứ như vừa uống vài thùng dấm chua.

Tên ác bá nhà họ Cố kia đúng là tốt số!

Cưới được một cô vợ xinh đẹp như vậy!!!

Thật sự là càng nhìn là trong lòng càng cảm thấy không công bằng, có người tranh thủ thời gian giữ chặt Vương Hồng Quân lại, có chút oán giận nói: “Hồng Quân à, quan hệ của chúng ta cũng không tệ, nếu cô dâu xinh đẹp như tiên trên trời thì sao cậu không nói sớm một chút chứ!”

Trong lòng của người nói chuyện vụng trộm nghĩ, nếu như hắn ta sớm biết cô dâu xinh đẹp như vậy thì có lẽ hắn ta đã có thể thử đi đào chân tường rồi.

Tuy điều kiện trong nhà hắn ta so ra kém hơn nhà họ Cố nhưng cũng không phải là người bình thường ở nơi này, hơn nữa hắn ta có ngoại hình đoan chính lại còn có công việc, không thể mạnh hơn tên côn đồ Cố Kỳ Việt kia sao? Gả cho Cố Kỳ Việt thì đời này coi như xong!

Không được để tên đầu đường xó chợ ngày ngày ẩu đả đánh nhau như Cố Kỳ Việt khiến cô dâu xinh đẹp này ở nhà lấy nước mắt rửa mặt!
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 56: Chương 56



Sau khi Vương Hồng Quân lại bị cưỡng ép giữ chặt, anh ta đã có thể lấy lại tinh thần, lập tức nhìn vẻ ghen ghét lộ ra trên mặt đối phương, anh ta nhịn cảm giác muốn trợn trắng mắt, không nói gì, chỉ qua loa nói: “Đương nhiên là cô dâu xinh đẹp, dù sao hôm nay cũng là ngày vui!”

“Sao lại là ngày vui, nếu như sớm biết, tôi đã...”

Người nói chuyện không khỏi ghen tị, sau đó phát hiện mình không cẩn thận nói ra, hắn ta bèn nhanh chóng ngậm miệng lại nhưng vẫn muộn rồi, đã khiến Vương Hồng Quân nghe ra được.

Tên này lớn lên từ nhỏ với Cố Kỳ Việt, tuy... Đứa nhỏ này đều là bị Cố Kỳ Việt đánh từ nhỏ đến lớn nhưng không ngờ tâm địa lại gian xảo như vậy!

Vương Hồng Quân giương mắt nhìn lướt qua đối phương mấy lần, anh ta lễ phép không nói gì nhưng vẻ mặt ghét bỏ sáng loáng trên mặt lại vô cùng đả kích người khác, giống như đang im ắng hỏi “Có cao như Cố Kỳ Việt không?”, “Có khỏe như Cố Kỳ Việt không?”, “Có to như Cố Kỳ Việt không?”

Cái gì cũng không mà còn không biết xấu hổ beep beep, đúng là không ngại mất mặt!

“Hồng Quân, còn đứng ở đó làm gì, mau tới chuẩn bị đồ đạc đi.”

Đang lúc Vương Hồng Quân tiếp tục đả kích người khác không tiếng động, giọng của Cố Hằng vang lên ở phía trước, anh ta lập tức đáp một tiếng, trước khi đi, anh ta còn không quên vỗ bả vai đối phương, ngay sau đó thở dài một hơi.

Rõ ràng anh ta không nói gì cả nhưng lại tựa như cái gì cũng đã nói, cũng đủ khiến đối phương tức giận đến độ suýt nữa là không thở nổi.

Tuy hắn ta quả thật không to bằng Cố Kỳ Việt, nhưng... Con người không thể chỉ nhìn bề ngoài, mà phải nhìn vào chiều sâu nội tâm!

Không thể nông cạn như vậy!!!

Vương Hồng Quân không hề áy náy vì đã khiến người ta tức giận đến mức muốn chầu trời, sau khi đi theo quản đốc, anh ta đã nhanh chóng đến vị trí trung tâm của đám đông, càng có thể nhìn Thẩm Triều Triều với khoảng cách gần hơn nữa.

Khác với vẻ chật vật và kỳ quái lúc trước, gương mặt hoàn toàn lộ ra của Thẩm Triều Triều xinh đẹp không gì sánh được.

Có một khuôn mặt xinh đẹp như vậy, chẳng trách lại phải che giấu.

Chẳng qua... Nếu Thẩm Triều Triều đã xinh đẹp như vậy thì chuyện báo cảnh sát lúc trước là thật?

Dù sao cũng có không ít những chuyện thế này.

Nhất là Vương Hồng Quân đã từng tiếp xúc với Vương Kiến Thiết vì công việc, anh ta cảm thấy người này giả vờ giả vịt, còn thích lên mặt, không phải người dễ chung đụng.

Nhưng thái độ của Vương Kiến Thiết đối với anh ta là như vậy, nhưng thái độ đối với quản đốc Cố thì lại khác.

Đúng là con người hai mặt.

Nghĩ tới đây, Vương Hồng Quân lập tức tìm kiếm bóng dáng của Vương Kiến Thiết ở trong đám đông, kết quả không ngờ vậy mà gã cũng dám đến gần, có thể lò mờ nhìn thấy nét mặt khó coi trên gương mặt gã, nhưng lúc này gã cũng mạnh mẽ miễng cưỡng kéo ra một nụ cười.

Nhìn trong đôi mắt hí đó còn mang theo vài phần thấp thỏm bất an.

Khiến Vương Hồng Quân suy đoán trong lòng, là Vương Kiến Thiết đá vào tấm sắt, vốn tưởng rằng chỉ là một cô gái mồ côi không có bối cảnh, kết quả người ta lại nhanh chóng trở thành con dâu của quản đốc Cố.

Bây giờ gã vội vã lấy lòng, vì sợ bị làm khó dễ.

DTV

Tuy Vương Hồng Quân không cảm thấy quản đốc công chính nghiêm minh nhà mình sẽ tùy tiện gây khó dễ cho người khác, nhưng tùy tiện hù dọa loại người như Vương Kiến Thiết một trận cũng không sao cả...

Vương Hồng Quân chủ động bước tới ngăn cản Vương Kiến Thiết đang liều mạng muốn tới gần.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 57: Chương 57



Vương Kiến Thiết xô đẩy không kiên nhẫn, nhưng người gã thì gầy gò không có sức, làm sao có thể là đối thủ của một người khỏe mạnh được, Vương Hồng Quân chỉ che ở trước mặt gã thôi cũng đã khiến cho Vương Kiến Thiết không thể làm gì được, gã nóng nảy ngẩng đầu muốn nói điều gì đó.

Kết quả nhìn thấy người trước mặt là tâm phúc của quản đốc Cố, thế là lời nói trong miệng gã cũng thay đổi: “Thư ký Vương, hôn lễ sắp bắt đầu rồi, sao không thấy chú rể đâu?”

Ha, bây giờ còn muốn thăm dò!

Vương Hồng Quân chịu đựng xúc động muốn bĩu môi, bày ra dáng vẻ ngây ngô, ăn ngay nói thật: “Cố Kỳ Việt bị tạm giam ở đồn công an rồi.”

Vừa nghe thấy Cố Kỳ Việt bị tạm giam, Vương Kiến Thiết nheo đôi mắt nhỏ xíu lại, lập tức nghĩ rằng có phải trong buổi hôn lễ này có cất giấu chuyện gì mờ ám hay không...

Nói thật, khi nghe Thẩm Triều Triều sắp kết thân với nhà quản đốc Cố, gã ngây ngẩn cả người.

Tựa như miếng ăn đến miệng còn rơi.

Từ sau khi nhìn thấy ảnh chụp của Thẩm Triều Triều, Vương Kiến Thiết đã coi cô là vợ của mình.

Kết quả Thẩm Triều Triều bây giờ lại muốn gả cho người khác khiến Vương Kiến Thiết vô cùng phẫn nộ, nhưng sau khi chờ lửa giận hạ xuống, gã lại bắt đầu phát sầu. Dù sao Thẩm Triều Triều gả đến nhà họ Cố thì sẽ có một chỗ dựa vững chắc và mạnh mẽ.

Đến lúc đó, nếu cô muốn quay đầu đối phó với gã, vậy thì nguy rồi.

Mặc dù Vương Kiến Thiết không cho rằng những chuyện mình lén lút làm sẽ bại lộ, nhưng gã không sánh được với nghiệp lớn của nhà họ Cố, nếu như trong công việc xuất hiện vấn đề...

Sau khi xưởng sắt thép tôi luyện vật liệu sẽ phát cho xưởng địa phương trước theo chính sách, sau đó lắp ráp, chế tác rồi bán ra.

Mà trong những xưởng này, xưởng máy móc là cần vật liệu nhất.

Chiêu này của Thẩm Triều Triều xem như đã hoàn toàn bóp cổ gã!

Bởi vậy, Vương Kiến Thiết nôn nóng bất an, muốn chủ động lấy lòng.

Kết quả không ngờ lại nghe được tin chú rể bị tạm giam từ trong miệng của thư ký xưởng sắt thép, có phải nhà họ Cố không thèm để ý quan tâm gì đến Thẩm Triều Triều, cho nên mới tiếp tục tiến hành hôn lễ mà không kiêng dè mặt mũi của cô?

Nghĩ tới đây, Vương Kiến Thiết truy hỏi có hơi gấp gáp: “Nếu chú rể không có ở đây, vậy tại sao lại còn cử hành? Nếu truyền ra ngoài thì sẽ không tốt đối với nhà gái đâu! Ba của Thẩm Triều Triều từng là nhân viên ưu tú của xưởng máy móc chúng tôi, như vậy tính ra, xưởng máy móc cũng coi như là nhà mẹ đẻ của Thẩm Triều Triều, cho nên...”

Vương Hồng Quân không ngờ Vương Kiến Thiết lại dám đường hoàng nói chuyện như thế.

Khiến người ta cảm thấy hơi ghê tởm.

Đương nhiên, Vương Hồng Quân cũng không có bao nhiêu ý tốt, anh ta chỉ vừa mới cố ý nói như vậy mà hiện tại cá đã mắc câu, thế thì anh ta cũng phải thỏa mãn lòng hiếu kỳ của đối phương mới được.

Cho nên, Vương Hồng Quân trực tiếp cắt ngang lời nói của Vương Kiến Thiết, trên mặt lộ ra vài phần khó xử nói: “Hầy, anh đã nói như vậy rồi thì tôi đây cũng không giấu giếm anh nữa…”

“Cả nhà quản đốc vô cùng hài lòng đối với Thẩm Triều Triều, cho nên dù là con trai ruột của chính mình không có ở đây thì nhất định cũng phải kết mối hôn sự này, sợ Thẩm Triều Triều đột nhiên không muốn kết hôn, thế thì sẽ không còn đứa con dâu này nữa.”

DTV

Không nghe thấy được lời nói mà mình hy vọng trong lòng, biểu cảm trên mặt Vương Kiến Thiết nhất thời trở nên cứng ngắc.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 58: Chương 58



Vương Hồng Quân lại cứ như không thấy mà miệng rộng tiếp tục bô bô: “Nói cho anh biết, Thẩm Triều Triều chịu gả là chuyện tốt, không bàn đến những chuyện khác, tất cả mọi người bên nhà chồng cô ấy đều cưng chiều cô ấy, ngay cả con trai nhà mình cũng đều để qua một bên, con gái nhà ai xuất giá mà có thể gả đến một gia đình tốt như vậy chứ? Đại đa số đều là vất vả rèn luyện ở nhà chồng nhiều năm mới có thể lên làm lão làng, nhưng...”

Nói tới đây, Vương Hồng Quân kéo dài âm cuối cùng, nhìn thấy Vương Kiến Thiết đen mặt, thế là anh ta thật sự càng nói càng hăng hái.

“Thẩm Triều Triều gả đến nhà họ Cố căn bản không cần chịu đựng gì, muốn cái gì là có cái đó, đây là một chuyện tốt đến nỗi cho dù buổi tối đi ngủ nằm mơ thấy cũng sẽ cười cho tỉnh giấc, vậy nên quản đốc Vương cứ yên tâm 100%!”

Vương Hồng Quân cười cười giơ tay vỗ bả vai Vương Kiến Thiết, sức lực lớn đến mức khiến gã lảo đảo suýt chút nữa đã ngã sấp xuống.

Nhưng Vương Kiến Thiết lại không để ý tới những thứ này, hai chân gã khẽ run suy yếu vô lực, lòng chìm vào đáy cốc, sau khi biết nhà họ Cố coi trọng Thẩm Triều Triều, gã không dám lại gần nữa... Việc này phải bàn bạc kỹ hơn mới được, gã tuyệt đối không thể trở thành mục tiêu đối phó của nhà họ Cố.

Thẩm Triều Triều không còn là cô gái mồ côi dễ bắt nạt nữa.

Mà là con dâu nhà họ Cố!

Trong lúc Vương Hồng Quân xấu xa trêu chọc Vương Kiến Thiết, Thẩm Triều Triều bên kia còn đang cố gắng làm quen.

Tuy đã cố gắng giảm bớt những người cần mời đến hôn lễ lần này, nhưng đối với Thẩm Triều Triều mà nói, vẫn có rất nhiều người tới, hơn nữa thoáng cái bị đông đảo tầm mắt nhìn chằm chằm càng làm cô hoảng hốt.

Cũng may Diệp Phương vẫn luôn đứng ở bên cạnh, trong những lúc cần thiết còn có thể thay cô che chắn một phen.

DTV

Bà cũng sẽ ngăn lại những vị khách nhiệt tình đến đây bắt chuyện, Thẩm Triều Triều chỉ cần đứng bất động tại chỗ là được.

Mà Vương Thải Hà lại như con bướm bay lượn giữa mọi người, cách thật xa cũng có thể nghe được tiếng cười sang sảng thật lòng mà bà ấy phát ra như hận không thể tuyên bố với toàn thế giới rằng cháu dâu của bà ấy xinh đẹp vô cùng.

Đồng thời bà ấy cũng nói cho những người khác biết, bởi vì cô dâu thẹn thùng nên có lời gì cũng đều có thể nói với bà của cô.

Đối với việc này, xung quanh Thẩm Triều Triều như hình thành một khoảng cách khiến cô không khỏi nghĩ, có lẽ cô là cô dâu không cần phải lo lắng gì nhất nhỉ?

Cũng chính bởi vì không cần tiếp khách nên vừa rồi không chỉ có Vương Hồng Quân thấy được Vương Kiến Thiết mà Thẩm Triều Triều liếc mắt một cái cũng phát hiện ra tên xấu xa kia.

Nhìn thấy đối phương không còn ác ý và kiêu ngạo như lúc trước, mà là thấp thỏm căng thẳng đứng đó, lúc này ngay cả tới gần gã cũng không dám, thế cục mạnh yếu giữa hai người đã đổi chỗ cho nhau!

Đột nhiên cô nhớ lại cảm giác sợ hãi khi nhìn thấy tương lai đen tối của chính mình, nỗi hoảng hốt bất an khi bước ra khỏi nhà sau nhiều năm, sự bối rối và bàng hoàng khi đối mặt với hy vọng bị dập tắt, cùng với nỗi tuyệt vọng khi tay cầm gậy gỗ...

Cô cố gắng đến tận bây giờ, cuối cùng cũng được đền đáp.

Cô đã tự cứu mình thành công rồi!!!

Từ nay về sau, cuộc sống của Thẩm Triều Triều sẽ tươi sáng, sẽ không còn gặp phải ác mộng bởi vì những người xấu này, cũng có thêm người thiện lương ở bên cạnh, giúp cô có thể trải nghiệm được nhiều ấm áp trong cuộc sống hơn.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 59: Chương 59



Thẩm Triều Triều trừng mắt nhìn, chịu đựng cảm giác nước mắt muốn tuôn rơi.

Hôm nay là một ngày rất tốt.

Cô nên cười.

...

Sau khi hôn lễ kết thúc, dù cho các vị khách vẫn còn muốn ở lại để ngắm nhìn dung nhan xinh đẹp của cô dâu thì cuối cùng cũng đều bị Vương Thải Hà đuổi đi.

Bà ấy làm bà nội mà còn nhìn chưa đủ, sao có thể để người ngoài chiếm của hời!

Đi đi, đi hết đi!

Chẳng qua sau khi Vương Thải Hà vui vẻ đóng kỹ cửa viện, muốn đi tìm cháu dâu của mình tán gẫu thì không ngờ vừa mới đi vào phòng khách đã chợt nghe thấy Thẩm Triều Triều nói: “Chủ... Mẹ, con có cần đến đồn công an một chuyến, nói cho Cố Kỳ Việt biết chuyện anh ấy đã kết hôn không ạ?”

Không đợi Diệp Phương mở miệng, Vương Thải Hà đã không vui lên tiếng: “Bên ngoài nóng như vậy, Triều Triều đừng đi, tùy tiện tìm người nói một tiếng là được! Dù sao con cũng đã gả cho nhà ta rồi, không ai phản đối được đâu!”

Vương Thải Hà ngày nay có cháu dâu là đủ.

Diệp Phương giơ tay đỡ trán lắc đầu than nhẹ một tiếng, không để ý đến mẹ chồng mình rõ ràng là bất công, giải thích với Thẩm Triều Triều một chút: “Chờ ngày mai hẵng đi, sẵn tiện dẫn nó trở về.”

Nói xong, dường như là nghĩ tới chuyện gì đó thú vị nên Diệp Phương không khỏi bật cười, tiếp tục nói: “Còn có giấy chứng nhận kết hôn nữa, ngày mai Triều Triều cũng lấy ra đưa cho thằng nhóc thối đấy xem nhé.”

Thẩm Triều Triều nghe lời chuẩn bị đến đồn công an vào ngày mai, tuy hôn lễ lần này cũng không tính là rườm rà mệt mỏi, nhưng thoáng cái đối mặt với nhiều cái nhìn chăm chú như vậy vẫn khiến tinh thần của Thẩm Triều Triều có chút mệt mỏi.

Đến khi trở về phòng, Thẩm Triều Triều mới giơ tay gỡ đồ quấn tóc, tóc dài xoăn lọn càng thêm xõa tung bồng bềnh làm nổi bật khuôn mặt nhỏ xíu hơn nữa của cô, con ngươi đen nhánh khẽ chớp, cực kỳ giống búp bê xinh đẹp trong tủ kính.

Chỉ là bản thân Thẩm Triều Triều cũng không thèm để ý đến dung mạo của mình, cô lập tức nhào lên trên chiếc giường mềm mại, tâm trạng vui vẻ mà lăn một vòng.

DTV

Khi trở mình lại, góc chiếc váy đỏ bị đè chặt khiến nó đột nhiên bó sát người, làm nổi bật đường cong đầy đặn.

Thẩm Triều Triều nhàn nhã nằm bò trên giường, cô nâng hai tay lên chống má.

Trong lòng cô nghĩ, tương lai đen tối trong cuộc đời của cô đã thay đổi, kế tiếp chỉ cần ở chung với Cố Kỳ Việt thật tốt, dần dần làm quen với cuộc sống ở nhà họ Cố là được.

Tuy cuộc hôn nhân này quá mức dồn dập, nhưng Thẩm Triều Triều cũng không xem nó như trò đùa.

Nếu đã kết hôn, vậy thì cứ sống thật tốt!

Mặc dù Thẩm Triều Triều đã lâu không tiếp xúc với người khác nên mới dẫn đến tình trạng nhìn thấy người khác là sẽ nảy sinh tâm trạng khủng hoảng như hiện tại, nhưng từ nhỏ cô đã nhìn thấy tình cảm vô cùng tốt đẹp của ba mẹ mình nên vẫn hơi ngóng trông, mà mẹ Bạch Vân cũng từng nói với cô.

“Tình yêu là điều tuyệt vời nhất, và nó làm cho người ta cảm thấy được hạnh phúc.”

“Nhưng con cũng phải chú ý, không phải tất cả tình cảm đều thuận lợi như mong đợi, tình cảm của con người vừa phức tạp lại hay thay đổi, biết đâu nói không yêu là không yêu, nói sẽ yêu là sâu đậm cả đời, đây đều là chuyện không biết trước được.”

Lúc ấy Thẩm Triều Triều còn nhỏ nên nghe không hiểu, nhưng cô thích nghe lời nói dịu dàng của mẹ.

Dáng vẻ ngây thơ của cô khiến Bạch Vân mỉm cười nâng ngón tay lên điểm vào chóp mũi của cô, ngay sau đó là nhìn dung mạo xinh đẹp của con gái mình, rồi không biết Bạch Vân nghĩ tới cái gì mà than nhẹ một tiếng, tiếp tục nói với Thẩm Triều Triều.
 
Back
Top