Thanh Trừng
Chap 5.5 - CỔNG ĐỊA GIỚI (2)
Chap 5.5 - CỔNG ĐỊA GIỚI (2)
" Đôi khi, tai họa không gõ cửa, nó bước vào thản nhiên như khách quen đúng vào lúc mọi người lơ đãng nhất "___________Không khí chùng xuống như thể ai đó vừa kéo rèm dày phủ kín khung cửa kính Ánh sáng bên ngoài vẫn còn đó, nắng chiều vẫn còn trải một lớp mỏng lên mặt bàn gỗ sồi nhưng không hiểu sao...nó lạnh đi lạ thườngJackson nheo mắt, đôi ngón tay của anh siết nhẹ quai ly cà phê như thể đang cân nhắc việc ném nó điÁnh nhìn anh không còn là vẻ lười nhác, bất cần như vài phút trước mà sắc như một lưỡi dao vừa rút khỏi bao, rét buốt, bén ngọt, sẵn sàng rạch toạc không khí" Tôi cảm thấy máu quỷ " - Anh nói chậm, giọng trầm như than cháy âm ỉ - " lần này nó không giống mấy con mà tôi hay gặp..tôi không biết nó là gì, nó...lẫn lộn "Anh nghiêng đầu, đôi mắt xám tro quét một vòng rồi dừng lại trên BamBam người từ đầu đến cuối vẫn ngồi im, lưng gồng nhẹ, vai run dưới lớp áo rộng, gương mặt tái đi như người vừa bị kéo ra khỏi giấc mơ lạnh" Cậu...thật sự là thứ gì?
"Không ai trả lờiKhông một âm thanh nào ngoài tiếng chiếc thìa nhỏ chạm nhẹ vào thành ly âm vang mong manh đến buốt ócBamBam nín thở, cổ họng cậu nghẹn cứng như mắc gì đó Cậu không biết nên nói gì hay có quyền nói gì, chỉ biết...trong khoảnh khắc đó, không khí quanh mình như bị ai đó rút sạch, để lại một khoảng chân không nghẹt thở đầy sợ hãi và bản năng sinh tồnMark khẽ đặt tay lên vai BamBam trấn an, lòng bàn tay anh chỉ chạm hờ như không muốn làm đau nhưng ánh mắt...thì khácLạnh Cứng Và sắc tựa lưỡi gươm rút ra từ đáy tháp cổ, một thứ vũ khí cổ xưa từng được rửa bằng máu quỷ nhiều hơn nước suốiKhông cảnh cáoChẳng biện minh, chỉ có sát ýVà có lẽ người vừa đặt câu hỏi đó, cũng chẳng có tâm trạng mà nghe câu trả lời chỉ là Jackson đang có một mối bận tâm khác, anh cảm thấy trong người một tia gì đó bất an và nghẹt thở như mọi lần khi anh thấy những con quỷ" Chết tiệt " - Jackson đột ngột đứng bật dậy Tiếng chân ghế nghiến mạnh vào sàn gỗ vang lên như xé nát không khí đang co rútAnh quay đầu lại, lồng ngực phập phồng, đôi mắt mở to, ánh xám xoáy sâu như giếng cổ - " Tụi nó ở đây, rất gần "Ánh mắt Jaebeom ngước nhìn Jackson khi anh bật dậy có chút hoài nghi, giọng nói cũng mang phần nghi ngờ - " Tụi nó?
"Jackson không trả lời, chỉ nghiếng răng xác định xem xung quanh có điều gì đó bất thường không và khi ánh mắt Jackson rơi ngay khu nhà vệ sinh, có một luồng khí gì đó len lỏiPhải, nó đến Không báo trước, không tiếng gõ cửaChết chóc bước ra, thản nhiên như khách quen...dưới hình hài của một người phụ nữ bình thườngAHHHHHH!!!!!Một tiếng hét vang lên từ phía nhà vệ sinh nữÂm thanh ấy cắt phăng không gian tĩnh lặng, đâm xuyên qua mọi giác quan, tất cả trong quán đồng loạt ngoảnh đầu lạiMột người phụ nữ loạng choạng bước ra với váy hoa đơn giản, bàn tay ôm ngực, lưng cong như bị ai đập gãy, đôi chân kéo lê, khập khiễngMặt cô ta, từ từ...biến dạngTừ mắt, từ tai, từ mũi Máu rỉ ra, đặc quánh đen sì như nhựa đường đun sôiMột vài người hét toáng lên phá tan sự yên tĩnh trong quán và rồi tất cả bắt đầu hỗn loạ, ghế đổ rạp xuống từng chiếc, tiếng cốc vỡ liên hồi Và mọi người xô nhau chạyChỉ có cô ta rên rỉ trong tuyệt vọng - " Cứu tôi...làm ơn...cứu tôi...với "Và rồi gương mặt cô ta...rách raLàn da bong tróc như giấy cháy Khớp xương gãy gập, xoắn vặn Cột sống như bị thứ gì đó bên trong bóp méo, oằn congMột thực thể đen ngòm, cao gần hai mét trồi ra từ lớp da người như rắn lột vỏ, cơ thể nó phủ gai xương nhọn hoắt, hai hốc mắt cháy âm ỉ như than hồngNó không gào Nó rít như tiếng kim loại cào vào linh hồn người ngheMột cô gái trong đám đông chạy trốn vô tình vấp ngã ngay bậc tam cấp dẫn ra khỏi quán, mắt mở to kinh hãi, co rúm lại khóc không thành tiếng khi con quỷ từ từ bước tới một cách xiên vẹoJaebeom bật dậy theo đúng phản xạ đã ăn vào máuAnh giật mạnh băng trắng nơi cổ tay phải" Ấn Trừng Phạt " được mở Một con mắt đỏ rực hiện ra giữa lòng bàn tay Từ nó, từng tia sáng đỏ tỏa ra thẳng như cột lửa, làm bầu không khí xung quanh khô khốc như bị rút sạch hơi nướcJackson mắt sáng lên, đây là lần đầu tiên anh thấy ấn trừng phạt gần đến vậyMark đẩy BamBam lùi về sau, vẽ một ký tự cổ giữa không trung bằng ngón tay chính là một huyền ấn có thể chặn bước quỷ dữJackson rút dao, lưỡi dao găm bạc ánh xanh Anh không lao vào mà vòng sang bên, từ từ tiếp cận con quỷ từ một góc khác, mắt không rời mục tiêu để có thể an toàn đưa cô gái kia ra khỏi đóJaebeom lao lên, định đặt ấn lên trán quỷ..."
TRÁNH RA!
" - Anh nói lớn, sẵn sàng tung chiêu nhưng cô gái trước mặt anh, nếu anh tung chiêu ngay bây giờ thì cô gái đó sẽ gặp nguy hiểm và Jackson có lẽ nhận ra điều đó, đã thủ sẵn thếNhưng" BÊN PHẢI!
CÒN MỘT CON!
" - Jackson gầm lên, nhanh lao đến hốt ngang eo cô gái và né qua một bên, khỏi vùng chiến đấu.
Lưng Jackson đập vào tường khi cố giữ cô gái không saoMột con quỷ khác với nửa người, nửa xác đã trồi ra từ nhà vệ sinhCó đế 2 người thành quỷ Nó vung tay đánh vào sườn phải của Jaebeom, mạnh đến mức anh bật ngược về sau, đập lưng vào quầyLòng bàn tay đỏ của anh co giật hơi bỏng rát, ánh sáng chập chờnBamBam nhìn thấy cảnh này, trong lòng nhói lên một cái, tính tiến lên tấn công con quỷ vì nó làm những người xung quanh cậu bị đau nhưng Mark đã đặt tay lên vai BamBam, ra hiệu " Không được can thiệp "BamBam tuy không đành nhưng hiểu, nên chỉ gật đầuNhưng rồi...cậu nhìn quanh, lặng lẽ cúi xuống, nhặt mảnh sứ vỡ từ ly nước gần đó, cứa nhẹ tay mìnhMáu chảy, màu đỏ sậm hơn máu người nhưng nó không đen như lũ quỷ Cậu quẹt máu lên lá bùa Mark đang cầm, khiến nó bùng sáng như có nguồn năng lượng mới thẩm thấu vàoMark hơi giật mình nhưng điều này cũng không có gì là lạ, vì nó chỉ tiếp thêm sức phong ấn cho lá bùa , không chần chừ quay phắt lại, ấn lá bùa lên ngực con quỷ thứ haiẦM!Nó gào thét, tiếng thét chói tai như vang đến từ địa ngục trước khi vỡ ra như đống bùn đen, chảy thành vệt nhớp nháp dưới sànJaebeom gượng đứng, tay che sườn bị đánh, tặc lưỡi - " Đáng ghét "Anh siết chặt tay, rồi lại lao lên lần nữa, lần này là không chần chừChỉ trong tích tắc, anh áp ấn trừng phạt lên trán con quỷ thứ nhất" DIỆT " - Một lệnh được vang lên từ JaebeomBÙNG!!Ánh sáng trắng bùng lên Con quỷ chết từ trong ra ngoài Lửa bùng lên như sóng thần, cuốn sạch mọi thứQuỷ gào thét nhưng rồi, im bặtChỉ còn một ề chất lỏng đen đặc sệt chảy xuống sàn, nồng nặc mùi tử thi và mùi thanh trừng sau lễ tếTừ giữa đống tro, một viên đá đỏ sậm nó nhỏ bằng đầu ngón tay, rơi xuống, kêu keng khi chạm sàn gỗJaebeom cúi xuống nhặt nó lên, lau sạch lớp chất lỏng bên ngoài bằng khăn trải bàn tùy tiện lụm dưới sàn sau mớ hỗn độn - " Của tôi " - Anh nói như nói với chính mìnhJackson đặt cô gái xuống ghế gần đó, liếc sang - " Anh...sưu tầm đấy à?
"Jaebeom nhún vai - " Thói quen thôi "Cô gái bên cạnh Jackson luống cuống, lấy khăn tay đưa cho Jackson - " Anh...anh có sao không ạ?
Khi nãy em thấy lưng anh đập vào tường..."
Jackson bỏ qua Jaebeom mà nhìn xuống cô gái, anh nở một nụ cười nhẹ mà sáng giờ chưa ai thấy - " Không sao, em có sao không?
Cần tôi đưa về nhà chứ?
"" Không cần đâu ạ, cảm ơn anh nhiều...em không biết lấy gì để đền đáp anh " - Cô gái cúi đầu và cảm ơn rối rít, trong khi Jackson cười khì khì và đưa tay lên tự xoa tóc mình" Không sao, không sao "Jaebeom nhìn thấy cảnh này, rất muốn chọt đuôi hai mắt mình cho rồiBamBam, vừa tính giơ tay đập nhẹ vào Mark thì bỗng khựng lạiÁnh mắt cậu dán chặt vào viên kim cương đỏ trên tay Jaebeom Thứ ánh sáng trong đó...nó phản chiếu một phần con người cậu không hiểu nổiMột tiếng gọi mơ hồ Một hồi chuông xa lắm Một...vết nứt trong dòng máuJackson quay đầu nhìn BamBam khi cảm nhận được dòng máu hỗn loạn ấy đang có dấu hiệu thay đổiAnh quay hẳn người qua, tiếng lại gần một chút, giọng trầm xuống - " Cậu là quỷ thật sao?
"Im lặngKhông khí lần nữa chùng xuống nhưng lần này, ngột ngạt tựa nấm mồMark bước lên, chắn giữa hai người, tay anh vỗ nhẹ vai Bam - " Bịt mũi, quay đi như mọi lần ấy "BamBam làm theo, ngoan ngoãn che mắt mũi lại quay đi hướng khác trong khi Jackson ngạc nhiên và thoáng cau màyMark nhanh chóng rút một lá bùa mới, viết vài ký tự rồi dán lên hai vũng máu đenChúng tan biến ngay tức khắc như chưa từng tồn tạiNhưng rồi Soạt Jackson bất ngờ rút con dao bạc khi nãy Chớp mắt sau, từ đứng gần cô gái, anh đã ở sau lưng BamBam Trước sự ngỡ ngàng của cô gái và JaebeomAHHH!!Giọng cô gái la lên khi lưỡi dao kề sát gáy BamBamCLANG!Jaebeom thủ thế, tay trái đang cầm băng trắng quấn bàn tay phải lại cũng ngưng, sự cảnh giác được nâng lên mức tối đaMark nhanh hơn mọi người, tóm chặt cổ tay Jackson, lực siết mạnh" Thử chạm vào thằng nhóc xem " - Giọng Mark như băng tràn qua gió mùa đôngKhông khí đông cứngJackson khựng lạiMột giây, hai giâyRồi anh cười nhạt, rút dao - " Đùa thôi, chỉ muốn thử phản xạ "Mark không buông tay và cảnh cáo Jackson - " Lần sau còn giơ dao về phía thằng nhóc...cậu sẽ không còn là ' thử ' nữa "Ánh mắt Mark không còn là của một người anh cả Mà là ánh mắt của người thừa kế huyết thống trừ quỷ, người từng giết và từng bảo vệ thứ mà cả thế giới ngoảnh mặtJackson thở ra, cười nhạt giọng như mỉa mai - " Con trai trưởng của gia tộc Tuan mà đi nuôi...một thứ không phải người sao?
Thú vị thật đấy "Trời đã ngả chiều Ánh nắng xiên qua những ô cửa kính lớn, nhuộm cam nhạt lên mặt sàn gỗBốn người rời quán Không ai nói gì suốt quãng đường về, khi mà mỗi người ngã một rẽTừ khoảnh khắc đó, một liên kết mơ hồ đã được hình thànhKhông phải tin tưởng, chẳng phải thân thiết mà là...một định mệnh không thể tách rời