Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thần Y Trọng Sinh

Thần Y Trọng Sinh
Chương 1932: Minh Hải làm việc, hắn tin được.


Đại trưởng lão đã chấp nhận thân phận của Mạc Phàm, Mạc Phàm còn ra tay cứu tộc nhân kia.

Như vậy, tính toán của ông ta đều ngâm nước nóng rồi.

- Minh Hải, bắt Minh Hà lại, có lẽ ông ta có chuyện muốn nói với ngươi đó.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Vẻ mặt Minh Hà ngẩn ra, sắc mặt lại khó coi hơn nhiều, lập tức thay thế bằng nghiêm túc.

- Hoàng tử, ngươi có ý gì, ta chỉ dựa theo quy tắc nghiệm chứng thân phận của ngươi mà thôi, vừa rồi đúng là mạo phạm, nhưng vì chút chuyện đó, hoàng tử muốn ra tay với ta sao?

Minh Hải không để ý tới lời giải thích của Minh Hà, cầm thịnh thế kim liên, ném một cái, thịnh thế kim liên bay về phía Minh Hà.

Một đạo kim quang b*n r*, bao bọc Minh Hà ở bên trong, cơ thể Minh Hà lập tức bị định trụ.

- Minh Hải, tiểu tử này quan báo tư thù, ngươi lại đứng về phía cậu ta, ngươi cũng điên rồi à, ta là nhị trưởng lão, ta có tư cách nghiệm chứng thân phận của tiểu tử này.

Minh Hải mở to mắt, tức giận nói.

- Minh Hà, lát nữa ngươi giải thích với bọn ta đi.

Minh Hải nói với vẻ hờ hững.

Ý niệm của ông ta vừa động, gậy gỗ bạch ngọc trong tay Minh Hà sáng lên, bị bắt nhập vào trong thịnh thế kim liên.

Trên tay Minh Hà trống rỗng, vẻ mặt ông ta sửng sốt.

Gậy gỗ bạch ngọc trong tay ông ta là do thịnh thế kim liên luyện chế thành, không có thứ này, ông ta sẽ yếu đi rất nhiều trong Huyết Hải.

Lần này ông ta như khí cầu bị đâm thủng.

- Người đâu, mang nhị trưởng lão đi.

Minh Hải lạnh lùng nói.

Phía sau Minh Hải, một đội chấp pháp đi tới bên cạnh Minh Hà, vây Minh Hà lại.

- Đi thôi, nhị trưởng lão.

Một chấp pháp giả nói.

Minh Hà nhìn chấp pháp giả xung quanh, trong chớp mắt trên mặt không còn biểu cảm của thượng vị giả.

- Hoàng tử, ngươi nghe ta giải thích.

- Ta đã cho ngươi cơ hội giải thích, là ngươi không nắm lấy.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Lúc trước hắn hoài nghi Minh Hà có bí mật gì đó, nhưng hắn đã cho Minh Hà cơ hội, Minh Hà lại không giải thích.

Bây giờ muốn giải thích, muộn rồi.

- Dẫn đi.

Minh Hải lạnh lùng nói.

Đội chấp pháp giả chạm vào Minh Hà, muốn dẫn Minh Hà đi.

- Hoàng tử tha mạng, là Ngạo Nhật Sơn Tông tới tìm ta.

Minh Hà thấy mình sắp bị mang đi, vội vàng nói.

Nếu ông ta không giải thích với Mạc Phàm, chỉ giải thích với Minh Hải và những người khác, dựa theo quy củ của Hồng Liên Nhất Tộc, ông ta nhất định sẽ bị phạt thật nặng.

- Quả thật là Ngạo Nhật Sơn Tông.

Mạc Phàm nhướn mày, trong mắt lóe lên sắc lạnh, lập tức khôi phục như thường.

Mắt Tiểu Vũ bị Long Ngạo Thiên cướp đi, hiện giờ đã khôi phục như thường, chỉ có thể là hắn lấy mắt ghép cho Tiểu Vũ.

Cho nên chuyện Minh Hà biết mắt hắn bị thương, chỉ có thể là đạt được tin tức từ Ngạo Nhật Sơn Tông.

- Nói một chút xem, bọn họ tìm tới ngươi thế nào?

Mạc Phàm nhíu mày, đầy hứng thú nói.

Minh Hà nhìn Mạc Phàm, do dự một lát, vẫn nói thật.

Mấy tháng trước, Mạc Phàm dùng nước Huyết Hải nhuộm đỏ Thiên Tâm Cung xong, bỗng nhiên ông ta nhận được cầu cứu của Minh Võ và Minh Phi.

Ông ta gần như không do dự, chạy tới.

Đến đó mới phát hiện, hai người không xảy ra chuyện gì, đang làm một giao dịch với Ngạo Nhật Sơn Tông, bảo bọn họ mang một người từ trong địa ngục Hồng Liên ra.

Ông ta thấy hai người không sao, muốn mang hai người đi, ai biết lúc này bị Long Tại Uyên và một đám cao thủ của Ngạo Nhật Sơn Tông vây quanh.Đám người này lấy Minh Phi, Minh Võ áp chế, bảo ông ta đối phó Mạc Phàm.

Mạc Phàm là hoàng tộc tất nhiên là ông ta biết, ra tay với hoàng tộc, sẽ bị rút sạch huyết mạch, trục xuất khỏi địa ngục Hồng Liên, hơn nữa Hồng Liên Nhất Tộc đợi lâu như vậy mới có một hoàng tộc xuất thế, mới đầu ông ta không muốn.

Nhưng mà…

Sau đó, ông ta phát hiện Minh Phi Minh Võ có dị thường, Long Tại Uyên lợi dụng làm giao dịch với hai người, đã dùng ký thần chi pháp khống chế hai người, nhưng hai bọn họ không biết mà thôi.

Nếu ông ta không làm theo lời Long Tại Uyên nói, Long Tại Uyên sẽ giao hai người cho Thiên Tâm Cung rửa tội.

Trừ chuyện đó ra, Long Tại Uyên cũng đồng ý, chỉ cần ông ta giúp đối phó Mạc Phàm, khiến Mạc Phàm không có đất dung thân trong địa ngục Hồng Liên, sau khi xong chuyện sẽ cho ông ta một phần huyết hoàng tộc của Mạc Phàm.

Từ việc bảo vệ hai đứa cháu nội và một chút tư tâm của ông ta, ông ta đồng ý với Long Tại Uyên.

Lúc Mạc Phàm vừa tới Hồng Liên Đảo, ông ta vốn cho rằng Mạc Phàm là người mới thức tỉnh huyết mạch Hồng Liên Nhất Tộc, thật không ngờ là người kia mà Ngạo Nhật Sơn Tông bảo ông ta giúp.

Cho nên ông ta không chút do dự dựa vào tin Long Tại Uyên cho ra tay với Mạc Phàm.

Nếu Minh Hải không đến hoặc không tới sớm như vậy, ông ta đã thành công rồi.

- Minh Hà, vậy mà ngươi cấu kết với Ngạo Nhật Sơn Tông, ra tay với hoàng tộc, ngươi còn là Hồng Liên tộc nhân sao?

Trong đám người, một lão giả nghe thấy lời Minh Hà nói, hổn hển quát.

- Hoàng tử, ta cũng không có biện pháp nào, nhất mạch này của ta chỉ có hai hậu bối là Minh Phi và Minh Võ, mong hoàng tử tha tội, ta nhất định sẽ lấy công chuộc tội.

Minh Hà mặc kệ người khác quở trách, nói.

- Ngươi để hai đứa cháu nội kiêu căng tùy ý, như vậy sẽ hủy hai bọn họ.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Chính vì Minh Hà nuông chiều Minh Phi và Minh Võ, lúc này hai người mới dám gióng trống khua chiêng nhận nhiệm vụ, mang linh hồn từ trong Hồng Liên Huyết Hải ra.

Nếu không vì vậy, Minh Phi và Minh Võ sẽ không bị Long Tại Uyên khống chế, chuyện hôm nay sẽ không xảy ra.

- Ta…

Minh Hà không biết nên nói gì cho phải, ánh mắt nhìn về phía Minh Hải.

- Minh Hải, chúng ta là lão bằng hữu quen biết ngàn năm, nói hai câu thay ta với, cứu ta, cho dù không cứu ta, cũng cứu hai cháu nội ta mới.

Ông ta làm chuyện như vậy, đã không còn khả năng ở địa ngục Hồng Liên.

Xử phạt nhẹ nhất, cũng là bị phế huyết mạch Hồng Liên đuổi ra khỏi địa ngục Hồng Liên.

Nếu nặng, có khả năng bị ném vào trong Ma Hồn Trì.

Minh Hải do dự một lát, vẫn nhìn về phía Mạc Phàm.

- Hoàng tử, chuyện này do ta xử lý thế nào, ta sẽ cho ngươi câu trả lời hài lòng.

- Ngươi xử lý đi, ta phải đến Hoàng Liên Đảo, cho ta mượn thịnh thế kim liên một lát, ta muốn đến Hoàng Liên Đảo nhìn xem.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Tuy Minh Hà phản bội hắn, nhưng không tạo thành ảnh hưởng gì, để Minh Hải xử lý là được.

Minh Hải chính là bằng hữu hắn đến tìm, kiếp trước, lúc hắn còn chưa phát hiện huyết hoàng tộc, bởi vì danh tiếng y tiên Bất Tử, liền thành một trong mười đại trưởng lão của Hồng Liên Nhất Tộc, Minh Hải là người có quan hệ rất tốt với hắn.

Minh Hải làm việc, hắn tin được.

Còn thịnh thế kim liên, có thể khiến hắn ra vào Hoàng Liên Đảo.

Hoàng Liên Đảo là cấm địa của Hồng Liên Nhất Tộc, không có thịnh thế kim liên, hắn muốn vào Hoàng Liên Đảo phải thuần hóa một đóa Hoàng Liên trước.

- Thịnh thế kim liên vốn là thứ hoàng tử nên cầm, ta chỉ tạm cầm hộ, mong hoàng tử cất kỹ.

Minh Hải đưa thịnh thế kim liên, hai tay đưa về phía Mạc Phàm.

Mạc Phàm cũng không khách sáo, nhận lấy thịnh thế kim liên.

Lúc này.

“Rầm!”

Một tiếng kinh thiên động địa vang lên, giống như trời sập, cả Hồng Liên Huyết Hải hỗn loạn.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1933: Thiên Tâm Cung?


Trên Hồng Liên Đảo, sắc mặt mọi người thay đổi.

- Sao lại thế này?

- Phương hướng đó là?

Mạc Phàm nhíu mày, đôi mắt lập tức biến thành màu lam, nhìn về phía phát ra âm thanh, sắc mặt khó coi hơn.

Phương hướng truyền âm thanh tới, không phải là nơi khác, đúng là Hoàng Liên Đảo hắn định tới, cấm địa của Hồng Liên Nhất Tộc.

Nghe nói, nơi này là nơi sinh ra tổ hoàng của Hồng Liên Nhất Tộc.

Nơi này mọc đầy hoàng liên, không chỉ người ngoài không thể tiến vào, Hồng Liên Nhất Tộc bình thường cũng vậy.

Chỉ có hoàng tộc và mười đại trưởng lão cầm bảo cụ của Hoàng Liên, mới có thể tiến vào bên trong.

Lúc này, Hoàng Liên Đảo xảy ra vấn đề sao?

- Ngươi đi triệu tập các trưởng lão khác, ta đi trước nhìn một cái, đúng rồi, ngươi đi tìm Minh Thiên, dẫn Hàn Nguyệt tiên tử tới Huyết Nguyệt Động đi.

Mạc Phàm cất thịnh thế kim liên, nói với Minh Hải.

Hắn không biết Hoàng Liên Đảo xảy ra vấn đề gì, tạm thời mang Hàn Nguyệt tới Huyết Nguyệt Động thì hơn, tránh để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

- Tuân mệnh, hoàng tử cẩn thận.

Minh Hải gật đầu nói.

Mạc Phàm muốn đến Hoàng Liên Đảo, một đạo lưu quang lướt qua chân trời, hạ xuống trước người Minh Hải.

Độn quang thu lại, Minh Thiên vết thương đầy người quỳ trên mặt đất.

- Minh Thiên, sao lại thế này?

Sắc mặt Minh Hải thay đổi, nói.

Thực lực của Minh Thiên không kém thì không nói, còn là chấp pháp giả, kẻ nào khiến Minh Thiên bị thương tổn thành như vậy.

- Là tiên tử mà hoàng tử mang tới, còn có Minh Phi và Minh Võ, tiên tử kia đả thương bọn ta, mang theo Minh Phi Minh Võ tới Hoàng Liên Đảo rồi.

Minh Thiên nghiến răng nói.

Tiên tử kia vốn rất thành thật, nhưng Minh Phi và Minh Võ vừa xuất hiện, tiên tử kia giống như thay đổi thành người khác, dễ dàng khiến bọn ta trọng thương rồi rời đi.

- Hoàng Liên Đảo?

Sắc mặt Mạc Phàm khó coi, nhìn Minh Hà bên cạnh.

Có hắn ở đây, cho dù thế nào Hoàng Liên Đảo cũng không loạn được.

Nhưng Hàn Nguyệt dẫn theo hai anh em Minh Phi Minh Võ tới Hoàng Liên Đảo, vậy thì không phải chuyện đơn giản.

- Minh Hà, Long Tại Uyên có nhắc với ngươi chuyện Hàn Nguyệt tiên tử không?

- Long Tại Uyên có nói với ta, Hàn Nguyệt tiên tử có không ít quan hệ với ngươi, sau khi ta nhìn thấy ngươi, chỉ cần tách hai ngươi ra, bắt Hàn Nguyệt tiên tử là có thể khống chế được ngươi.

Minh Hà nghĩ một lát, nhíu mày nói.

- Ha ha, tâm cơ của Thiên Tâm Cung rất giỏi.

Mạc Phàm cười lạnh lùng.

Chuyện đã tới nước này, rõ ràng không chỉ là Ngạo Nhật Sơn Tông, e rằng còn có Thiên Tâm Cung.

Long Tại Uyên bảo Minh Hà bắt Hàn Nguyệt, rõ ràng là muốn hắn và Hàn Nguyệt tách ra.

Tuy Thiên Tâm Ấn trên người Hàn Nguyệt được giải, nhưng trên người chắc chắn còn cấm chế khác, không được phá giải.

Cho nên lúc này Hàn Nguyệt mới mang Minh Phi Minh Võ đến Hoàng Liên Đảo.

- Thiên Tâm Cung?

Nghe mấy chữ này, sắc mặt Minh Hải, Minh Hà và những người xung quanh thay đổi.

Nếu động tĩnh vừa rồi là do Thiên Tâm Cung tạo ra, chuyện này thật sự không đơn giản như vậy.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1934: Đại trưởng lão, chúng ta làm sao bây giờ?


Nhất là Minh Hà, ông ta chỉ muốn cứu hai đứa cháu nội, với đạt được huyết hoàng tộc trên người Mạc Phàm, muốn làm sống lại hoàng tộc nhất mạch bọn họ, ai biết đưa tới Thiên Tâm Cung.

Như vậy, ông ta thành tội nhân thật rồi.

- Sao có thể như vậy?

Minh Hà khó có thể tin nói.

Ông ta mới nói xong.

“Rầm!”

Lại một tiếng vang thật lớn, một vùng khe hở xuất hiện trên bầu trời địa ngục Hồng Liên.

Ngay sau đó, khe hở vỡ nát, một đạo cột sáng màu trắng xuyên qua khe hở, từ trên trời giáng xuống, quét ngang cả địa ngục Hồng Liên, rơi vào trong Hồng Liên Huyết Hải, vị trí vừa vặn là Hoàng Liên Đảo.

Theo cột sáng hạ xuống, thiên đạo chi lực hàng lâm.

Trên Hồng Liên Huyết Hải, huyết hải chi thủy nhao nhao lùi về Hoàng Liên Đảo.

Không chỉ nước biển, huyết thực và huyết thú trong nước cũng như vậy.

ồ ắ ể ấĐồng thời, ba người theo cột sáng màu trắng bay tới giữa không trung, ở phía xa cũng có thể nhìn thấy.

Không phải người khác, đúng là Hàn Nguyệt, Minh Phi và Minh Võ.

Trên người ba người lộ ra ý lạnh, khiến người ta có cảm giác xa cách vạn dặm.

Trong ba người, Hàn Nguyệt hơi nhếch miệng, nở nụ cười mỉa, nhìn Mạc Phàm ở phía xa.

- Mạc Phàm, hoàng tử của Hồng Liên Nhất Tộc, một năm không gặp, bản cung đến rồi, ngươi còn không tới tiếp giá?

Tuy cách xa như vậy, giọng nói của “Hàn Nguyệt” vẫn truyền tới Hồng Liên Đảo, truyền vào tai mọi người.

Vẻ mặt không ít người thay đổi, nhìn về phía Mạc Phàm.

Lúc này Mạc Phàm nhìn Hàn Nguyệt, nhíu mày.

Tất nhiên giọng nói này không phải của Hàn Nguyệt, mà là đại cung chủ.

Đường đường là đại cung chủ, vậy mà tốn nhiều sức như vậy, bố trí ván cờ này.

Nhưng nghĩ một lát, hắn thoải mái hơn.

Hắn dùng Huyết Hải nhuộm đỏ Thiên Tâm Cung, đổi lại là ai đều không bỏ qua.

Đại cung chủ thực hiện đánh cược, đưa Hàn Nguyệt cho hắn, là vì báo thù hôm nay.

- Đại trưởng lão, ngươi ở đây, không cần rời đi, ngoài ra mở đại trận Hồng Liên ra, ta qua đó xem, bọn họ là nhằm vào ta.

Trong mắt Mạc Phàm lóe sáng tinh quang, nói.

- Tự ngươi tới đó không thành vấn đề chứ?

Đại trưởng lão liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, nói.

Đây có lẽ là lần đầu tiên Mạc Phàm tới Hồng Liên Huyết Hải, hơn nữa chỉ có tu vi Nguyên Anh kỳ.

Đối phương, chỉ riêng Minh Phi và Minh Võ đều có tu vi cao hơn Mạc Phàm, còn có cao thủ Đại Thừa là Hàn Nguyệt.

Mạc Phàm lắc đầu cười, trong mắt xuất hiện vẻ khinh thường.

- Nếu có tu vi thì có thể muốn làm gì thì làm ở địa ngục Hồng Liên, cần huyết mạch Hồng Liên làm gì?

Ở trong này, nếu tu vi đề thăng thì có thể hoành hành không sợ, địa ngục Hồng Liên sớm đã bị người ta hủy diệt rồi.

Nếu hắn là hoàng tộc duy nhất ở đây, bên kia không có ai là cực mạnh.

Lần trước huyết nhiễm Thiên Tâm Cung, đại cung chủ vẫn chưa từ bỏ ý định, lần này hắn sẽ khiến đại cung chủ chết tâm.

Ý niệm của hắn vừa động, cơ thể hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía đám Hàn Nguyệt.

Tại chỗ, vẻ mặt không ít người lo lắng.

- Đại trưởng lão, chúng ta làm sao bây giờ?

- Khởi động đại trận Hồng Liên, toàn bộ phải xem hoàng tử đã?

Đại trưởng lão nhìn Mạc Phàm, nghĩ một lát nói.

Ở địa ngục Hồng Liên, quả thật huyết mạch là tối thượng.

Cho dù ông ta là cao thủ Đại Thừa, nếu chống lại Mạc Phàm, chỉ cần ông ta ở địa ngục Hồng Liên, người thắng cuối cùng vẫn là Mạc Phàm.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1935: Ta đến rồi, ngươi muốn thế nào?


Nếu Mạc Phàm không đối phó được đám người của Thiên Tâm Cung, bọn họ cũng không có biện pháp, chỉ có thể tạm thời nhìn Mạc Phàm, bọn họ chỉ có thể bảo vệ Hồng Liên Đảo trước.

- Nhỡ đâu hoàng tử…

Một lão giả trong đó nói một nửa, thì dừng lại.

Tuy Mạc Phàm là hoàng tử, nhưng đây là lần đầu tiên tới địa ngục Hồng Liên, còn bị bọn họ bao vây tấn công, cho dù chỉ là hiểu lầm, Mạc Phàm cũng chưa chắc đồng ý thề sống thề chết bảo vệ bọn họ.

- Hửm?

Minh Hải nheo mắt, liếc mắt nhìn lão giả kia một cái.

Sắc mặt lão giả thay đổi, nuốt những lời còn lại xuống.

- Khởi động đại trận Hồng Liên, nhanh!

Minh Hải không quá so đo, ra lệnh.

Không ít người vội vàng có hành động, nhưng thường nhìn về phía Hoàng Liên Đảo.

Thiên Tâm Cung và địa ngục Hồng Liên là khắc tinh của nhau, cũng là kẻ thù.

Hơn vạn năm, Thiên Tâm Cung không thể tìm được địa ngục Hồng Liên, càng không xông vào được.

Lần này chỉ sợ không ổn, Thiên Tâm Cung tìm được Hoàng Liên Đảo khởi nguyên của địa ngục Hồng Liên.

Trong lúc này, cảm giác nguy hiểm diệt thế bao phủ trong lòng không ít người.

Không lâu sau, Mạc Phàm liền đến trên không Hoàng Liên Đảo, đối diện Hàn Nguyệt tiên tử.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua dưới chân, Hoàng Liên Đảo lập tức thu hết vào trong đáy mắt.

Hoàng Liên Đảo do vô số liên hoa màu màu vàng tạo thành liên hoa vĩ đại, dính kim quang, cho dù đứng ở xa cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.

Nhưng đây là biểu tượng của Hoàng Liên Đảo, đến Hoàng Liên Đảo mới biết Hoàng Liên Đảo hoàn toàn không phải như vậy.

Hoàng Liên Đảo là lục địa nhanh nhất trên Hồng Liên Huyết Hải, cũng được gọi là Niết Bàn.

Khối Niết Bàn này mới xuất hiện từ đáy biển, thì xếp thành hình ma thần trên đài sen huyết sắc.

Nhưng theo một đóa kim liên dài từ trong rốn của ma thần ra, hình tượng ma thần chậm rãi biến thành nho sinh, thủy tổ của Hồng Liên Nhất Tộc là thai nghén trong đóa kim liên kia mà ra.

Bởi vì là nguyên thủy chi địa, nơi này không chỉ có thần trận tự thành, huyết thực và huyết thú mạnh nhất trong Huyết Hải cũng đều ở bên này.

Nhất là bên cạnh kim liên, đều là cạm bẫy.

Cho nên, bộ dạng vốn có của Hoàng Liên Đảo là một nho sinh ngồi trên đài sen, xung quanh mọc đầy liên hoa màu vàng, không phải núi liên hoa vĩ đại.

Nhưng lúc này, đạo bạch quang trên bầu trời chiếu xuống hư ảnh trong nhị hoa của Hoàng Liên Đảo.

Mạc Phàm chỉ nhìn thoáng qua, liền nhìn về phía đám Hàn Nguyệt.

- Xem ra, hai người sớm đã được rửa tội rồi.

Mạc Phàm nhìn Minh Phi Minh Võ nói.

Trên người hai người có khí tức của Thiên Tâm Cung, rõ ràng là đã thành thiên tịnh chi đồng.

Sở dĩ lúc trước hai người đi tìm hồn phách của Long Ngạo Thiên, đại khái là đang trong quá trình rửa tội, đại cung chủ để lại trí nhớ sau cùng cho hai người, tránh cho hai người bị phát hiện.

- Tiểu tử, bọn ta phải cảm ơn ngươi, nếu không vì ngươi, bọn ta đã không thể thoát khỏi tội nghiệt chi huyết trên người, trở thành một thành viên của Thiên Tâm Cung.

Vẻ mặt Minh Phi lãnh khốc, lạnh lùng nói.

- Tội nghiệt chi huyết?

Mạc Phàm lắc đầu cười.

Hồng Liên Huyết Hải này nhìn giống như do huyết dịch vô số người tạo thành, thường tượng trưng cho tà ác, nhưng thật sự là tội nghiệt và tà ác sao?

Thiên Tâm Cung nhìn như tiên cảnh nhân gian, thật sự là Niết Bàn sao?

Hắn không nói thêm với hai người chuyện gì, ánh mắt nhìn về phía Hàn Nguyệt, ánh mắt phát lạnh.

- Ta đến rồi, ngươi muốn thế nào?

Mạc Phàm hỏi.

- Ta sao, cũng cần phải cảm ơn ngươi, mang người của ta tiến vào nơi này, nếu không ta đã không tìm đến được đây.

Hàn Nguyệt cười lạnh lùng, nói.

Lúc trước không phải là bọn họ không muốn tiến vào địa ngục Hồng Liên, nhưng phái người vào đều bị Huyết Hải tấn công, có một số người còn bị chết bên ngoài địa ngục Hồng Liên, vốn không có biện pháp tới được đây.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1936: Di chuyển không gian sao?


Không nhờ Mạc Phàm dẫn Hàn Nguyệt tới đây, bọn họ cũng không đến được.

- Thì sao?

Vẻ mặt Mạc Phàm như thường, nói.

- Lần trước ngươi huyết nhiễm Thiên Tâm Cung ta, lần này ta muốn thử xem, có thể tinh lọc nguyên thủy chi địa của Hồng Liên Nhất Tộc ngươi hay không.

Trong đôi mắt Hàn Nguyệt lóe lên dữ tợn, nói.

- Chỉ dựa vào ba người, không đủ!

Ánh mắt Mạc Phàm lạnh lùng, nói.

Đại cung chủ chỉ ký thần trên người Hàn Nguyệt, Minh Phi và Minh Võ đã không còn trí nhớ cuối cùng, e rằng huyết mạch Hồng Liên cuối cùng trong cơ thể đã dùng hết, ở trong Hồng Liên Huyết Hải, vốn không đủ nhìn.

Ba người còn muốn tinh lọc Hoàng Liên Đảo, chỉ có thể nói là si tâm vọng tưởng.

- Yên tâm, lần trước ngươi không khiến ta thất vọng, lần này ta cũng sẽ không khiến ngươi thất vọng.

Hàn Nguyệt hơi nhếch miệng, cười khẽ nói.

Bà ta mới nói xong, trên bầu trời lại có một tiếng vang thật lớn, chỗ đạo quang kia phóng tới, bầu trời bị va chạm ra một lỗ thủng to, cột sáng màu trắng lập tức thô hơn mấy trăm lần.

Trong cột sáng màu trắng, cung điện màu trắng nương nhờ một đại nguyệt chậm rãi hạ xuống, đúng là phần điện chính của Thiên Tâm Cung.

Tòa cung điện này hạ xuống nơi sau lưng Hàn Nguyệt, lúc này mới dừng lại.

- Mạc Phàm, bây giờ ngươi còn cảm thấy không đủ không, nếu không đủ, ta có thể nói cho ngươi biết, nếu lễ rửa tội thất bại, không chỉ hai tộc nhân của ngươi sẽ chết, Hàn Nguyệt cũng sẽ chết, cho nên ngươi không muốn bọn họ chết, thì đừng ngăn lễ rửa tội của ta.

ểHàn Nguyệt cười nham hiểm, nói.

Trên mặt Mạc Phàm không có một chút dao động, chỉ nhìn chằm chằm đại cung chủ.

- Ngươi cảm thấy rửa tội nơi này, có thể khống chế được Hồng Liên Nhất Tộc sao?

- Chẳng lẽ không đúng à?

- Có lẽ được, nhưng mà ngươi tới sai thời điểm, cũng đến nhầm nơi rồi.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Hắn vốn định dẫn Hàn Nguyệt tới Hoàng Liên Đảo, hái Hồng Liên Hoàng Tử.

Nếu đại cung chủ ra tay lúc đó, lực lượng của Thiên Tâm Cung sẽ tiến vào trong Hoàng Liên Đảo, đó mới là phiền phức nhất.

Hiện giờ lực lượng của Thiên Tâm Cung chỉ đến được bên ngoài Hoàng Liên Đảo, không thể đi vào đã bị lực lượng của Hoàng Liên Đảo chắn rồi.

- Hửm?

Tươi cười trên mặt Hàn Nguyệt cứng đờ, lông mày nhíu lại.

- Còn nữa, ngươi cảm thấy ta dẫn Hàn Nguyệt tới nơi này làm gì, là cho ngươi rửa tội Hồng Liên Huyết Hải sao?

Mạc Phàm lại hỏi tiếp.

Đại cung chủ có âm mưu của bà ta, sao hắn không có chủ ý của mình?

Hắn lấy thịnh thế kim liên ra, nhỏ một giọt huyết dịch màu vàng vào trong, thịnh thế kim liên nhoáng lên một cái bay vào trong cơ thể hắn, kim quang nhàn nhạt tỏa từ người hắn ra.

Đồng thời, trong mắt của hắn, đồng tử lập tức biến thành kim liên chín cánh hoa màu vàng.

Một tay của hắn vươn ra, một đồ án màu vàng tương tự bản đồ xuất hiện ở xung quanh.

- Nếu ngươi đến đây, ngươi không có khả năng động vào Hoàng Liên Đảo, vậy ta đổi nơi chơi với ngươi.

Bàn tay hắn vung lên, âm thanh “ù ù” xuất hiện, không gian chỗ bọn họ nhanh chóng lùi về sau.

Cho dù là mấy người bọn họ, hay là cột sáng từ trên trời chiếu xuống và toàn bộ Thiên Tâm Cung được di chuyển đến nơi khác.

Nơi cột sáng chiếu xuống, không còn là Hoàng Liên Đảo, mà là trên vô số đảo núi lửa nhỏ.

Đảo nhỏ còn lớn hơn Hoàng Liên Đảo, trên đảo được trên trăm núi lửa lớn nhỏ quay quanh, nham thạch nóng chảy huyết sắc không ngừng chảy từ giữa núi ra, nhập vào trong Huyết Trì như hình liên hoa ở giữa.

- Di chuyển không gian sao?

Sắc mặt Hàn Nguyệt thay đổi, trong mắt hiện lên kiêng kị.

Di chuyển không gian là chuyện cao thủ Đại Thừa mới làm được, hơn nữa không phải ai cũng có thể di chuyển.

Mạc Phàm lại di chuyển bọn họ và Thiên Tâm Cung đi, chuyện này rất khó làm được.

Nhưng chỉ trong phút chốc, bà ta khôi phục như thường.

Mạc Phàm là hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc, lại cầm thịnh thế kim liên thần bí của Hồng Liên Nhất Tộc, làm tới bước này ở trong Hồng Liên Huyết Hải cũng coi như bình thường.

- Đây là nơi ngươi muốn dẫn Hàn Nguyệt tới sao?

Hàn Nguyệt nhìn thoáng qua Huyết Trì ở phía dưới, hỏi.

- Không sai.

Mạc Phàm gật đầu.

Nếu trong Hồng Liên Huyết Hải có nơi dơ bẩn nhất, đó chính là nơi này, đảo nhỏ phía tây Hoàng Liên Đảo: Luân Hồi Huyết Trì.

Ô uế chi lực ở đây rất mạnh, ngay cả huyết thực và huyết thú đều không dám tới gần.

Vì tính đặc biệt của nơi này, cho nên nơi này cũng là nơi khắc chế được Thiên Tâm Cung nhất.

Hắn dẫn Hàn Nguyệt tới Huyết Hải, là muốn mang bà ta tới đây, lấy lực lượng ô uế loại trừ lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung.

- Ngươi cho rằng có ta ở đây, ta sẽ để Hàn Nguyệt bị ngươi làm ô uế sao?

Hàn Nguyệt hơi nhếch miệng, cười khinh thường nói.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1937: Bắt đầu từ ngươi trước đi?


Niết Bàn bỏ tay ra khỏi Thiên Tâm Cung, trở tay nắm lấy, nắm chặt hư ảnh đại cung chủ, lập tức ấn vào trong Luân Hồi Huyết Trì.

Còn chưa vào trong Luân Hồi Huyết Trì, bên trong Luân Hồi Huyết Trì, từng sợi dây huyết sắc vươn từ trong ra, quấn lấy Hàn Nguyệt, Minh Phi, Minh Võ còn có đại cung chủ, kéo vào trong Huyết Trì.

Dưới khống chế của Mạc Phàm, Niết Bàn nắm lấy Thiên Tâm Cung.

Hai tay dùng sức nhấn một cái, Thiên Tâm Cung to như vậy lập tức nhỏ đi một vòng lớn, bị Niết Bàn ném vào trong một miệng núi lửa.

Rất nhanh, Thiên Tâm Cung hoàn toàn chìm vào trong huyết ô như nham thạch nóng chảy.

Thiên Tâm Cung vốn có một chút đỏ sẫm, dần dần trở thành màu đỏ tím, giống như gan heo phơi nắng nhiều ngày.

Bên trong dây huyết sắc, đám đại cung chủ giống như cảm nhận được nguy hiểm, ra sức vùng vẫy.

Nhưng xương gai trên dây huyết sắc mới đâm vào trong cơ thể bọn họ, cơ thể bọn họ lập tức mềm nhũn, cao thủ Đại Thừa mạnh như đại cung chủ cũng không có biện pháp nào.

- Mạc Phàm, ngươi dám ô uế ta, ngươi sẽ hối hận.

Đại cung chủ nhìn Huyết Trì dưới chân, nói.

Mạc Phàm nhảy từ trên tay Niết Bàn lên, chậm rãi hạ xuống bên cạnh Luân Hồi Huyết Trì.

Bên trong Huyết Trì, huyết đằng vươn ra, lượn quanh hắn vài vòng liền lùi lại.

- Chúng ta là kẻ địch đúng không?

Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.

- Thì thế nào?

Đại cung chủ nghiến răng, nói.

- Nếu ô uế ngươi khiến ta hối hận một lát, không ô uế ngươi, sẽ phải hối hận nửa đời người rồi.

Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường.

- Ta có thể không giết Hàn Nguyệt, cũng có thể thả Minh Phi và Minh Võ, ngươi thả ta rời đi, trong vòng 10 năm, ta sẽ không làm gì ngươi.

Đại cung chủ thấy Mạc Phàm thờ ơ, đôi mắt khẽ đảo, lại nói tiếp.

Mạc Phàm sẽ không bỏ qua, chỉ có thể lấy Hàn Nguyệt ra đổi.

- Lúc này, có thể giết người trước mặt ta được sao?

Mạc Phàm nói một nửa, dừng cười.

Lúc trước, đại cung chủ còn có khả năng giết Hàn Nguyệt.

Nhưng dưới huyết đằng, đại cung chủ không có bất luận năng lực chống cự gì, muốn thông qua cấm chế giết Hàn Nguyệt đều khó có khả năng.

Cho dù đại cung chủ có thể giết, hắn sẽ sợ sao?

Hắn không nhiều lời với đại cung chủ nữa, lập tức đi tới tế đàn chỗ Huyết Trì, một tay chạm lên trên đài đá.

Âm thanh “xèo xèo” vang lên, một bản thạch thư huyết sắc bay từ đài đá lên.

Mạc Phàm bóp một ký hiệu huyết sắc cổ xưa, ký hiệu bay vào trong sách, thạch thư lật chuyển điên cuồng, cuối cùng dừng ở một tờ viết mấy chữ huyết chú tam sinh.

Trên huyết thư này ghi lại cách dùng Luân Hồi Huyết Trì, nhưng phương pháp sử dụng huyết thư thế nào đã thất truyền, cho nên, nơi này có ít người tới, coi như là một nơi cấm địa.

Nhưng ở chỗ tìm được bí pháp sử dụng huyết tộc, hắn tìm được phương pháp sử dụng huyết thư.

Huyết chú tam sinh này là một bí pháp trong đó, lấy huyết hoàng tộc làm dẫn tiến hành hoán huyết, tẩy trừ cơ thể trúng chú giả, tìm về trí nhớ tam sinh cho trúng chú giả.

Hàn Nguyệt bị Thiên Tâm Cung rửa tội, gần như tương đương với cuộc đời thứ hai, cộng thêm trong cơ thể đều là Thiên Tâm Tủy, chú này vừa vặn không chỉ giải quyết Thiên Tâm Tủy, còn có thể tìm về trí nhớ lúc trước, thích hợp với vấn đề lễ rửa tội.

Tuy biện pháp này khiến đối phương mất đi đoạn trí nhớ ở Thiên Tâm Cung, nhưng đoạn trí nhớ này, cũng không quan trọng như vậy, có cũng được mà không có cũng không sao.

Kiếp trước, hắn từng nghĩ tới dùng phương pháp này giải quyết lễ rửa tội.

Nhưng hắn còn chưa có cơ hội thử, đã đến đại kiếp nạn của mình.

Kiếp trước không thử được, một đời này thử vậy.

Ngón cái của hắn cứa qua lòng bàn tay, bốn giọt máu màu vàng nhỏ lên trên thạch thư, trong chớp mắt bị thạch thư hấp thu.

Huyết quang lập tức sáng lên trên thạch thư, dọc theo tế đàn trên đài đá, nhanh chóng chảy tới xung quanh Huyết Trì.

Chỉ trong phút chốc, ký hiệu cổ xưa trên tế đàn và xung quanh Huyết Trì đều sáng lên hết, Huyết Trì yên bình lập tức biến thành một vòng xoáy chuyển động.

Đồng thời.

Xung quanh, trên trăm ngọn núi lửa đều phun trào, huyết dịch đậm đặc nhanh chóng chảy vào trong Huyết Trì.

Trong lúc này, tất cả đảo sống lại, hơi thở cổ xưa, huyết tinh, tang thương, yêu dị xuất hiện trên đảo nhỏ.

Mạc Phàm nhìn lướt qua mấy người bị huyết đằng bao vây, ánh mắt nhìn về phía Hàn Nguyệt.

- Bắt đầu từ ngươi trước đi?

Mục đích hắn tới nơi này, là Hàn Nguyệt.

Minh Phi và Minh Võ thuộc gieo gió gặt bão, hắn vốn có thể mặc kệ, nếu phương pháp này có tác dụng trên người Hàn Nguyệt, hoàn nguyên hai người cũng không tính là gì.

Một tay hắn vươn ra, kéo xuống dưới, huyết đằng co rút lại, kéo Hàn Nguyệt tiên tử về phía Luân Hồi Huyết Trì.

Bên trong Huyết Trì, Hàn Nguyệt rơi vào bên trong, huyết dịch lập tức tụ tập về phía Hàn Nguyệt, thông qua lỗ chân lông toàn thân, tiến vào trong cơ thể Hàn Nguyệt.

Trên cơ thể Hàn Nguyệt vốn do hàn chạm ngọc khắc mà thành, lập tức xuất hiện từng vùng huyết sắc.

Trên gương mặt vốn không có chút biểu cảm của Hàn Nguyệt, lông mày nhíu lại, rủ mắt nhanh chóng chuyển động, giống như mộng ảo nhanh chóng xuyên qua.

Đồng thời, Thiên Tâm Tủy màu trắng ngà hóa thành sương trắng chậm rãi bay từ đỉnh đầu Hàn Nguyệt ra.

Những sương trắng này mới xuất hiện, còn chưa bay đi xa, đã bị Huyết Trì quấn lấy, biến mất ở trong Huyết Trì, không tạo nên một chút gợn sóng nào.

Theo huyết dịch nhập thể và Thiên Tâm Tủy xuất hiện, một ký hiệu huyết sắc hình tròn chậm rãi xuất hiện ở mi tâm Hàn Nguyệt.

Ký hiệu này có tổng cộng ba vòng, mỗi khi rõ hơn một chút, Thiên Tâm Ấn chỗ mi tâm Hàn Nguyệt sẽ nhạt đi một chút.

Cả quá trình giằng co khoảng một canh giờ, lúc này mới kết thúc.

Luân Hồi Huyết Trì quay về yên bình, Thiên Tâm Ấn biến mất hoàn toàn, ký hiệu huyết sắc lộ rõ chỗ mi tâm Hàn Nguyệt.

Trên gương mặt trắng nõn của Hàn Nguyệt xuất hiện huyết sắc, có thêm vài phần tư sắc hơn lúc trước.

Lông mi dài hơi cử động, mở mắt ra.

Hàn Nguyệt hơi vùng vẫy, huyết đằng lỏng ra.

Bà ta nhìn xung quanh, vẻ nghi ngờ xuất hiện trong mắt.

- Đại cung chủ Thiên Tâm Cung, ta đây là được rửa tội rồi à?

Hàn Nguyệt nhìn thoáng qua mình, lại nhìn đại cung chủ, hỏi.

Ngón tay Mạc Phàm khẽ gảy, một đạo huyết khí đánh lên người đại cung chủ.

- Thử xem, cấm chế của ngươi trên người Hàn Nguyệt.

Hắn đã sử dụng phương pháp, nhưng có tác dụng hay không, còn cần đại cung chủ thử mới biết.

Hắn muốn biết đáp án này, hẳn là đại cung chủ cũng như vậy.

Huyết đằng trên người đại cung chủ buông lỏng, đại cung chủ kết lan hoa chỉ, thử khu động cấm chế trong cơ thể Hàn Nguyệt, vẻ mặt lập tức khó coi.

Lúc trước bà ta giải trừ Thiên Tâm Ấn trên người Hàn Nguyệt, nhưng người từng được rửa tội, Thiên Tâm Ấn đều có một sáng một tối.

Sáng ở bên ngoài người, tối ở trong Thiên Tâm Tủy trong cơ thể Hàn Nguyệt.Chỉ cần Thiên Tâm Tủy còn đó, cấm chế này sẽ không biến mất, coi như là người của Thiên Tâm Cung, bà ta vẫn khống chế được Hàn Nguyệt.

Nhưng vừa rồi bà ta muốn khống chế Hàn Nguyệt quỳ xuống, đã không có tác dụng, Hàn Nguyệt không có phản ứng gì.

- Chuyện này…

Bà ta thật không ngờ ở địa ngục Hồng Liên, Mạc Phàm có thể giải quyết lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung bọn họ.

- Chuyện này, ngươi hỏi tiểu tử kia đi.

Đại cung chủ lạnh lùng nói.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1938: Vậy ta phải xem ta sẽ hối hận thế nào.


- Ngươi?

Hàn Nguyệt tiên tử nhíu mày, nhìn về phía Mạc Phàm, lông mày lập tức nhướn cao.

- Đệ tử Vô Cực Phong của Thần Nông Tông, ngươi có quan hệ gì với Vô Phong?

- Bất Tử bái kiến Hàn Nguyệt tiên tử, ngươi đã bị Thiên Tâm Cung rửa tội trăm năm, dựa theo thỉnh cầu của Vô Phong sư thúc, do ta tới giải quyết cấm chế trên người tiên tử, xem ra tiên tử đã khôi phục.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

Không cần Hàn Nguyệt nói gì, chỉ dựa vào vẻ mặt của đại cung chủ có thể nhìn ra, hắn thành công rồi.

- Ta đã bị rửa tội trăm năm sao?

Hàn Nguyệt tiên tử nhíu mày, trong đôi mắt nhìn về phía đại cung chủ, hiện lên chút phức tạp.

Bà chỉ nhớ rõ mình tuyệt vọng hoàn toàn, nên đến Thiên Tâm Cung, tiếp nhận lễ rửa tội của đại cung chủ.

- Không sai.

Đại cung chủ nhíu mày, vẫn gật đầu.

- Ta nhớ rõ điều kiện của ta là lưu lại một số ký ức đúng không, trí nhớ trăm năm đâu?

Hàn Nguyệt cảm thấy khó hiểu nói.

- Nếu muốn đưa ngươi rời khỏi Thiên Tâm Cung hoàn toàn, không còn bị Thiên Tâm Cung sử dụng, ta chỉ có thể xóa phần trí nhớ này giúp ngươi mà thôi.

Mạc Phàm bình thản nói.

- Vậy sao?

Lông mày Hàn Nguyệt giãn ra, lúc này mới thoải mái hơn.

Trong trí nhớ của bà không chỉ có một đời này trước khi tiến vào Thiên Tâm Cung, còn có hai đời trước.

Nếu Mạc Phàm nói như vậy, đã lý giải rõ ràng rồi.

Nhưng mà.

- Không phải là Vô Phong lựa chọn nữ nhân kia sao, còn tới tìm ta làm gì?

Ánh mắt Hàn Nguyệt phát lạnh, lại hỏi.

- Lựa chọn một người trong đó không có nghĩa là từ bỏ một người khác, đáp án mà tiên tử muốn biết, có thể đến Thần Nông Tông tìm Vô Phong sư thúc ta, sau đó tiên tử tiếp tục đến Thiên Tâm Cung, hay là về Thiên Thượng Cung cũng được, đều theo ý tiên tử.

Mạc Phàm giống như sớm đã dự đoán sẽ như vậy, thản nhiên nói.

- Trái lại ngươi nói rất hay, nhưng ngươi thật sự chỉ là đệ tử của Vô Cực đạo nhân à? Hai đời trước hình như ta gặp ngươi rồi.

Hàn Nguyệt tiên tử nhíu mày, nói.

Trong trí nhớ bà vừa khôi phục, đều có Mạc Phàm.

Tuy không trẻ tuổi như hiện giờ, nhưng quả thật là bản nhân của Mạc Phàm.

- Hả?

Mạc Phàm nhướn mày, trong mắt lộ ra dị sắc.

Chính hắn kiếp trước, hắn cũng không biết.

Kiếp trước hắn từng tính cho mình, cũng tìm người tính giúp, nhưng đều không tính ra được gì, hoàn toàn là trống rỗng.

Trong trí nhớ tam sinh của Hàn Nguyệt tiên tử, vậy mà từng gặp hắn?

- Vậy đúng là có duyên, không biết hai đời trước của tiên tử có giống đời này, vì Vô Phong sư thúc, hủy hôn lễ của ta hay không?

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, trêu ghẹo nói.

- Ta hủy hôn lễ của ngươi?

Hàn Nguyệt tiên tử nhướn mày, nói.

- Khoan hãy nói tới chuyện này, ta giải quyết đại cung chủ trước đã.

Ánh mắt Mạc Phàm phát lạnh, nhìn về phía đại cung chủ.

Hàn Nguyệt tiên tử đã khôi phục, tới lúc nói chuyện phiếm rồi.

Hắn vươn tay về phía đại cung chủ, huyết đằng lập tức quấn đại cung chủ đi.

- Mạc Phàm, tuy lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung ta được ngươi phá giải, nhưng ngươi dám đặt ta vào trong Huyết Trì này, ngươi nhất định sẽ hối hận.

Đại cung chủ không hoảng loạn, chỉ lạnh lùng nói.

- Vậy ta phải xem ta sẽ hối hận thế nào.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, sử dụng Huyết Đằng nhập vào trong Huyết Trì.

Hắn hiểu biết không nhiều về Thiên Tâm Cung, nếu Thiên Tâm Cung là khắc tinh của địa ngục Hồng Liên, hắn rất muốn biết chỗ đáng sợ nhất của Thiên Tâm Cung.

Cao nhất Thiên Tâm Cung là đại cung chủ, nhưng hắn chỉ biết như vậy, bên trong chắc chắn sẽ có người càng kh*ng b* hơn.

Không vì chuyện gì khác, chỉ vì Thiên Tâm Cung là thiên cung còn cao hơn Thiên Đạo.

Đại cung chủ mới đụng vào Huyết Trì, trong chớp mắt hơi thở vô cùng đáng sợ hàng lâm.

Núi lửa dâng lên, im lặng xuống.

Gợn sóng xung quanh không thôi, hình ảnh ở phía trước dừng lại, giống như ấn nút tạm dừng.

Không chỉ biển ngừng, gió ngừng, toàn bộ hơn mười dặm xung quanh đều dừng lại.

Mạc Phàm, Hàn Nguyệt và anh em Minh Phi Minh Võ cũng như vậy, rõ ràng là có thể nghe thấy, nhưng không cử động được.

- Đây là?

Vẻ mặt Mạc Phàm thay đổi, cố gắng nhìn về phía bầu trời.

Hắn là hoàng tộc, lại chấp chưởng thịnh thế kim liên, có thể khống chế toàn bộ nơi này.

Nhưng lúc này hắn không thể nhúc nhích, là lực lượng kh*ng b* cỡ nào?

Hắn còn chưa làm rõ là lực lượng gì, tiếng sấm vạn đạo vang lên.

“Rầm…” Trên vạn đạo lôi điện đột nhiên bùng nổ, bầu trời giống như một mặt gương to bị đòn nghiêm trọng, sắp nghiền nát.

Theo không gian nghiền nát, toàn bộ lôi điện rơi lên trên Hồng Liên Huyết Hải.

Dưới lôi điện, mảng lớn Huyết Hải biến thành màu ngọc bạch.

Trong vạn đạo lôi điện, một đại thủ màu trắng vô cùng vĩ đại vươn ra, lập tức chộp về phía Mạc Phàm ở Luân Hồi Huyết Trì.

Niết Bàn đã đủ lớn, nhưng cũng cùng cỡ với bàn tay này.

Bàn tay này hạ xuống, vốn là khiến vùng lớn không gian im lặng dưới áp lực kh*ng b*, lập tức lại mạnh hơn nhiều, Luân Hồi Huyết Trì như sắp bị đập vụn.

Đại thủ mới hạ xuống một nửa, liền dừng lại.

Thiên Tâm Cung chìm nghỉm đột nhiên vỡ ra, cùng vỡ ra còn có huyết đằng bên ngoài đại cung chủ.

Năm ngón tay nắm chặt, Thiên Tâm Cung cả đại cung chủ cùng bay về phía đại thủ.

Đại cung chủ hơi nhếch miệng, cười lạnh lùng.

- Mạc Phàm, ta nói rồi, ngươi sẽ hối hận.

Bà ta là đại cung chủ của Thiên Tâm Cung, tiếp nhận lễ rửa tội mạnh nhất của Thiên Tâm Cung, nên nắm giữ vô số bí mật của Thiên Tâm Cung.

Nếu bà ta bị làm ô uế, tương đương với Hoàng Liên Đảo bị rửa tội.

Cho dù bà ta cho phép, Thiên Tâm Cung cũng không cho phép, cho dù chỉ là một chút phân thân cũng không được.

Mạc Phàm nhìn đại cung chủ rời đi, lông mày nhíu chặt.

Nhưng dưới lực lượng của đại thủ kia, hắn vốn không thể làm được gì, chỉ phóng ra một đạo thần niệm.

- Tạm biệt, không tiễn, chúng ta còn có thể gặp lại.

Tuy không thể giải quyết đại cung chủ, nhưng hắn dẫn ra đại thủ này, cũng coi như là kết quả không tệ.

Ít nhất, hắn biết rõ Thiên Tâm Cung có lực lượng đáng sợ hơn.

- Gặp lại, chúng ta sẽ không gặp lại, bởi vì các ngươi sắp chết hết rồi.

Đại cung chủ cười lạnh lùng.

Ý niệm của bà ta vừa động, bà ta và Thiên Tâm Cung đều biến mất, khi xuất hiện lần nữa đã đến phía trên đại thủ.

Bà ta nheo mắt lại, hàn quang xuất hiện.

- Hủy nơi này và tiểu tử này cho ta.

ẳ ể ế ế ếMạc Phàm hẳn là chỉ có thể giải trừ lễ rửa tội ở nơi này, nếu nơi này bị hủy, Mạc Phàm cũng bị g**t ch*t, lễ rửa tội vẫn khó giải.

Hôm nay, người chiến thắng cuối cùng vẫn là bà ta.

Bà ta vừa nói xong, trên đại thủ chớp lóe một ấn ký, đại thủ lập tức hạ xuống chỗ Mạc Phàm và Luân Hồi Huyết Trì.

Đại thủ còn chưa hạ xuống người Mạc Phàm, không chỉ đám Mạc Phàm càng không thể nhúc nhích, những hỏa sơn cũng nứt ra từng cái một, giống như không thể thừa nhận lực lượng của đại thủ.

Cách Mạc Phàm không xa, bên trong Huyết Trì, Hàn Nguyệt cảm nhận được lực lượng này, lông mày bà nhíu chặt, trong mắt đều là bối rối.

Thực lực của bà mạnh hơn Mạc Phàm không ít, còn có công pháp của Thái Thượng Cung, nhưng lúc này cũng không có biện pháp nhúc nhích.

Nếu để cái tay này đánh trúng, bọn họ sẽ chết.

Mạc Phàm, nguy hiểm.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1939: Đây là Thông Tấn Phù của Long Tại Uyên.


Mạc Phàm nheo mắt, trong đôi mắt nở rộ kim quang.

Cơ thể hắn hóa thành một đạo kim quang, tiến vào trong cơ thể Niết Bàn.

Trên cơ thể to lớn của Niết Bàn lộ rõ đường vân màu vàng, lập tức thoát khỏi không gian như gông cùm xiềng xích, một quyền không do dự đánh về phía đại thủ kia.

Đồng thời, trường kiếm huyết sắc đâm vào trong Luân Hồi Huyết Trì.

Trên huyết kiếm đại phóng hào quang, bao trùm cả hòn đảo ở bên trong.

“Rầm!”

Đại thủ và Niết Bàn chạm nhau, trên người Niết Bàn đại phóng hào quang đường vân màu vàng, từng đạo khe hở lan tràn ra xung quanh.

Đến chỗ nào, cho dù là thứ gì đều bị nghiền nát.

Niết Bàn chỉ kiên trì một lát, cánh tay tiếp xúc với đại thủ nổ nát, đại thủ hạ xuống.

Nhưng mà đúng lúc này, huyết kiếm vây quanh hết cả đảo nhỏ.

Huyết quang chớp lóe, cả hòn đảo nhỏ biến mất.

Cũng lúc này, đại thủ đánh lên mặt biển trống không.

“Rầm!”

Một tiếng kinh thiên động địa vang lên, nước biển nhấc lên mấy trăm mét, đánh về phía xa, càng ngày càng cao.

Đáy biển cũng giống như sôi trào, lực lượng kh*ng b* cuồn cuộn mà lên.

Trong lúc này, không gian hơn mười dặm xung quanh, Huyết Hải, hệ số tan vỡ.

Ngay cả Niết Bàn cũng chịu ảnh hưởng, cơ thể to lớn bay ngược về sau.

Huyết Hải sôi trào rất lâu, lúc này mới yên bình.

Trên đại thủ khuynh thiên, đại cung chủ nhìn đại thủ không côngmà lui, lông mày nhíu lại, trong đôi mắt hiện lên vẻ không cam lòng.

Đại thủ này xuất hiện, vậy mà không chỉ không giết được Mạc Phàm, còn không hủy diệt được Luân Hồi Huyết Trì.

- Mạc Phàm, ngươi trốn nhanh thật.

Trên đỉnh đầu Niết Bàn, kim quang chớp lóe, Mạc Phàm đứng trên đỉnh đầu Niết Bàn, lau máu tươi ở khóe miệng, nhìn đại cung chủ trên đại thủ.

- Nếu có lần sau, tốt nhất là ngươi dùng toàn thân đại thủ này, nếu không thì có khả năng là không có biện pháp làm gì ta.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Đại thủ này muốn g**t ch*t hắn, cũng không đơn giản như vậy, nhất là khi ở trong địa ngục Hồng Liên, khả năng càng nhỏ hơn.

Hắn không biết đại thủ này là gì, nhưng thật sự rất mạnh.

Hắn ký thần vào trong cơ thể Niết Bàn, vẫn bị thương không nhẹ.

- Lần này coi như số ngươi gặp may, chúng ta đợi coi.

Đại cung chủ hừ lạnh một tiếng, nói.

Đại thủ không tiếp tục tấn công Mạc Phàm, mang theo đại cung chủ và Thiên Tâm Cung rời đi.

Theo đại thủ biến mất trên bầu trời nghiền nát, bầu trời mới bắt đầu khôi phục, Huyết Hải khôi phục bộ dạng trước đây.

Không lâu sau, địa ngục Hồng Liên khôi phục như thường.

Hai ngón tay Mạc Phàm dựng thẳng trước người, một âm phù truyền ra.

Chỗ Luân Hồi Huyết Trì, hồng quang chớp lóe, Hồng Liên Huyết Trì cộng thêm đám Hàn Nguyệt đột nhiên xuất hiện.

- Ngươi cũng trở về đi.

Mạc Phàm nói với Niết Bàn.

Niết Bàn khẽ gật đầu với Mạc Phàm, rút huyết kiếm cắm trong Luân Hồi Huyết Trì ra, xoay người đi về phía Hoàng Liên Đảo.

Trên Huyết Hải, cánh tay Niết Bàn bị vỡ dâng từng mảnh lên, nhanh chóng chữa trị.

Mạc Phàm thu hồi thịnh thế kim liên, chậm rãi rơi xuống Luân Hồi Huyết Trì.

Hắn mới hạ xuống không lâu, đại trưởng lão Minh Hải, nhị trưởng lão Minh Hà còn có một đám lão giả khác, đi đến bên cạnh Luân Hồi Huyết Trì.

- Lúc trước Minh Hà mạo phạm, xin hoàng tử trách phạt.

Vẻ mặt Minh Hà áy náy, quỳ gối nói.

Nếu không vì ông ta, sẽ không xảy ra chuyện như vậy.

Vừa rồi không chỉ Thiên Tâm Cung thiếu chút nữa rửa tội Hoàng Liên Đảo, nếu không phải Mạc Phàm có thể sử dụng Niết Bàn, Vô Tâm đã diệt không ít người của Hồng Liên Nhất Tộc rồi.

Chỉ riêng hai chuyện này đã tạo thành tai họa ngập đầu, càng không nói đến đại thủ cuối cùng.

Toàn bộ chuyện này, đều có trách nhiệm của ông ta.

- Đứng dậy đi, chuyện của ngươi sẽ do cửu đại trưởng lão xử lý, còn hai cháu trai của ngươi, ta sẽ giải trừ lễ rửa tội trên người bọn họ, nhưng hai bọn họ sẽ do ngươi xử lý, tốt nhất, sau này bọn họ đừng ra khỏi địa ngục Hồng Liên.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Minh Hà khẽ nâng mí mắt, vẻ mặt sửng sốt, trong đôi mắt thâm thúy lóe lên vẻ kích động.

- Đa tạ hoàng tử khai ân, ta đảm bảo sau này Minh Phi Minh Võ sẽ không rời khỏi địa ngục Hồng Liên nữa.

Minh Hà quỳ rạp trên đất, cảm kích nói.

Ông ta làm chuyện như vậy, Mạc Phàm không chỉ không tăng thêm trừng phạt, còn giải trừ lễ rửa tội giúp hai cháu trai ông ta.

Ông ta không rời khỏi địa ngục Hồng Liên nhiều, nhưng cũng biết, một khi lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung được tiến hành xong, thì không thể khôi phục.

Mạc Phàm làm như vậy, không chỉ không xem là trừng phạt ông ta, còn giúp ông ta bảo vệ nhất mạch.

- Nhưng có một việc, ngươi phải giúp ta.

Mạc Phàm lại nói.

- Chuyện gì, hoàng tử cứ nói, chỉ cần Minh Hà ta có thể làm được, cho dù vượt núi sông biển lửa, ta cũng không chối từ.

Minh Hà nói.

- Không cần vượt qua núi sông biển lửa, chỉ cần ngươi làm một chuyện rất đơn giản, hẳn là ngươi có Thông Tấn Phù của Long Tại Uyên đúng không?

Mạc Phàm hỏi.

Chuyện này là Long Tại Uyên liên hệ với Minh Hà, không có khả năng không có Thông Tấn Phù.

- Đây là Thông Tấn Phù của Long Tại Uyên.

Minh Hà lấy một Thông Tấn Phù hình mặt trời ra, đưa hai tay cho Mạc Phàm.

- Long Tại Uyên rửa tội hai cháu nội ngươi, tuy bọn họ được ta chữa khỏi, nhưng ngươi muốn báo thù không?

- Nếu để ta gặp lại Long Tại Uyên, nhất định sẽ liều mạng với tên đó.

Trong mắt Minh Hà lóe lên giận dữ, nói.

Long Tại Uyên giỏi lắm, dám ra tay với hai cháu nội của ông ta, còn rửa tội hai bọn họ, thiếu chút nữa tạo thành sai lầm lớn.

Nếu có người ông ta muốn g**t ch*t nhất, vậy đó chính là Long Tại Uyên.

- Vậy được rồi, Ngạo Nhật Sơn Tông, ta đã nhìn bọn họ không vừa mắt từ lâu rồi.

Trong mắt Mạc Phàm lóe lên ánh sáng lạnh, nói.

Chuyện này là Thiên Tâm Cung ra tay, Thiên Tâm Cung, hắn sẽ không bỏ qua.

Nhưng trong đó còn có Ngạo Nhật Sơn Tông.

Ngạo Nhật Sơn Tông này không dám ra tay chính diện, bắt đầu học được giở trò.

Vậy thì rất tốt, trước đây hắn không thể chống chọi Ngạo Nhật Sơn Tông, chỉ có thể tìm Chân Hư sư tổ chấn nhiếp.

Sau lần này, hắn muốn cho Ngạo Nhật Sơn Tông biết, cho dù là hắn hiện giờ, cũng không phải người Ngạo Nhật Sơn Tông có thể chọc được.

Từ nay về sau, người đồng cấp đối địch với hắn, hắn sẽ đánh lại.

Kẻ địch cấp cao hơn hắn, cũng như vậy.

- Hoàng tử, ngươi sẽ ra tay với Ngạo Nhật Sơn Tông sao?

Minh Hải nhướn mày, hỏi.

Tuy Ngạo Nhật Sơn Tông không so được với Thiên Tâm Cung, nhưng tuyệt đối không yếu.

ể ố ố ồ- Có gì không thể sao, ngươi muốn trốn trong địa ngục Hồng Liên không?

Mạc Phàm không đáp hỏi ngược lại.

Không có hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc, phần lớn thời gian chỉ có thể trốn trong địa ngục Hồng Liên.

Hắn trở lại, Hồng Liên Chi Môn đã mở ra, Huyết Hải Chi Thủy chảy về phía đông, cuốn sạch mọi nơi, đều thành nơi của Hồng Liên Nhất Tộc bọn họ.

Thế lực Ngạo Nhật Sơn Tông trước đây, không được hắn xem ở trong mắt, hiện giờ cũng như vậy, tới lúc hắn báo thù rồi.

- Hồng Liên Nhất Tộc, toàn bộ đều vì hoàng tử như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Minh Hải nhìn Mạc Phàm trong mắt có quyết tâm, vẻ mặt vừa đổi, lạy Mạc Phàm nói.

Minh Hà vừa quỳ với Mạc Phàm, những người khác cũng quỳ theo.

- Hồng Liên Nhất Tộc, toàn bộ đều vì hoàng tử như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Mạc Phàm nâng mọi người dậy, trong mắt lóe sáng tinh quang nhìn về phía đại cung chủ biến mất.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1940: Thiên Đạo Cung có thể sao?


Thiên Tâm Cung.

Đại cung chủ nhắm chặt mắt, ngồi ngay ngắn trên vương tọa.

Bất chợt, đại cung chủ giống như chìm vào trong nước vừa mới lộ ra khỏi mặt nước, thở hổn hển từng hơi.

Bên cạnh vương tọa, sắc mặt Đông Ly tiên tử thay đổi, vội vàng hỏi: “Cung chủ, ngươi làm sao vậy?”

Đại cung chủ thở hổn hển liên tục, lúc này hô hấp mới vững vàng, nhưng trong mắt sắc bén hơn không ít.

- Tự ngươi nhìn đi.

Một tay của bà ta vươn ra, điện chính Thiên Tâm Cung màu đỏ tím xuất hiện trong tay bà ta, so với lần trước lúc Mạc Phàm huyết nhiễm Thiên Tâm Cung, màu sắc càng chói mắt hơn.

Lần trước Mạc Phàm chỉ dùng nước biển có vẻ nông trong Huyết Hải, lần này là ở trong nơi ô uế nhất trong Huyết Hải, tất nhiên không thể đánh đồng.

- Chuyện này?

Đông Ly nhìn thấy màu sắc của Thiên Tâm Cung, sắc mặt thay đổi.

Bà ta biết kế hoạch của đại cung chủ, bên Ngạo Nhật Sơn Tông là bà ta đi an bài.

Vốn tưởng rằng đại cung chủ sẽ toàn thắng trở về, từ đó Hồng Liên Huyết Hải không là khắc tinh của Thiên Tâm Cung bọn họ nữa, nhưng xem ra không đơn giản như bà ta nghĩ.

Chỉ sợ đại cung chủ không chỉ không thành công, còn ăn thiệt lớn trong Hồng Liên Huyết Hải.

- Vậy tên tiểu tử kia lợi hại như vậy sao?

Đông Ly tiên tử thấy vẻ mặt đại cung chủ phẫn nộ, đôi mắt khẽ đảo, thăm dò hỏi.

- Tu vi của tên đó không thay đổi gì, vẫn giống như lần trước, Nguyên Anh đỉnh phong, nhưng thực lực của cậu ta ở trong Hồng Liên Huyết Hải, nếu không phải là Thiên Chi Tâm, rất có khả năng ta và Vô Tâm không có biện pháp trở về.

Đại cung chủ lạnh lùng liếc Đông Ly tiên tử một cái, vẫn nói.

- Vô Tâm và Thiên Chi Tâm sao?

Vẻ mặt Đông Ly tiên tử khiếp sợ, cơ thể lập tức như bị sét đánh.

Tất nhiên là bà ta biết hai người này, Vô Tâm giống như vũ khí chiến tranh do Thiên Tâm Cung bọn họ dưỡng ra, thực lực không bằng mười đại cao thủ, nhưng không kém bao nhiêu.

Tồn tại như vậy, vậy mà còn không thể giải quyết Mạc Phàm.

Hơn nữa, đại cung chủ và Vô Tâm có thể trở về, còn dựa vào Thiên Chi Tâm.

Tồn tại của thứ này, ở Thiên Tâm Cung chỉ có sáu người, cũng là đại cung chủ và năm cung chủ bọn họ.

Bộ dạng cụ thể của Thiên Chi Tâm là gì, bọn họ cũng không biết.

Bọn họ chỉ từng thấy một bàn tay, một con mắt mà thôi.

Nhưng chỉ một bàn tay hoặc một con mắt đều đã lộ ra thiên đạo chi lực vô cùng cường đại.

Cung chủ lục cung bọn họ ở trước mặt Thiên Chi Tâm, không khác gì con kiến.

Ở Thiên Tâm Cung, chỉ có đại cung chủ mới khiến Thiên Chi Tâm xuất hiện.

Nhưng tồn tại như vậy tiến vào địa ngục Hồng Liên, vậy mà không thể giải quyết Mạc Phàm?

Mạc Phàm chỉ mới là Nguyên Anh kỳ, cho dù là huyết hoàng tộc, có năng lực làm gì?

Có lẽ hắn không thể khống chế cả địa ngục Hồng Liên, cho dù có thể, trong địa ngục Hồng Liên, đủ để đối kháng Thiên Chi Tâm sao?

- Khả năng này không lớn lắm đâu?

- Có cần ta đưa ngươi vào xem không?

Đại cung chủ nheo mắt hỏi.

- Đại cung chủ tha mạng, Đông Ly biết sai rồi.

Sắc mặt Đông Ly thay đổi, vội vàng quỳ xuống nói.

Đại cung chủ mang theo Vô Tâm đều trở về như vậy, nếu bà ta đi vào, thật sự không có một chút cơ hội còn sống trở về.

- Đứng dậy đi.

Đại cung chủ thu lại hàn quang trong mắt, nói.

- Tạ ơn đại cung chủ.

Vẻ mặt Đông Ly khôi phục như thường, chậm rãi đứng dậy.

Bà ta do dự một lát, vẫn mở miệng hỏi:

- Đại cung chủ, vậy xử lý tên tiểu tử kia thế nào, có cần bảo người của Thiên Đạo Cung xử lý tiểu tử này không?

Lúc này mới trong một năm ngắn ngủi, Mạc Phàm đã kh*ng b* hơn trước.

Cho dù chỉ ở trong Hồng Liên Huyết Hải, cũng không thể bỏ qua.

Cứ thế, có khả năng Thiên Tâm Cung bị mình Mạc Phàm khắc chế rồi.

- Thiên Đạo Cung, Thiên tâm Cung chúng ta đều gặp chuyện phiền phức như vậy, Thiên Đạo Cung có thể sao?

Đại cung chủ hừ lạnh một tiếng, nói.

Không phải là bà ta không nghĩ tới Thiên Đạo Cung, nhưng lần trước Thiên Tâm Cung đã tìm Mạc Phàm gây phiền phức, kết quả là không công mà lui.

Bà ta đấu với Mạc Phàm hai lần, cũng coi như có chút hiểu biết về Mạc Phàm.

Mạc Phàm sợ Thiên Đạo Cung chĩa mũi nhọn vào, e rằng đã có kế hoạch phòng hoạn nạn.

Bọn họ tìm Thiên Đạo Cung, e rằng cũng không có tác dụng gì.

- Cung chủ có biện pháp khác đối phó tiểu tử này không?

Đông Ly nhìn đại cung chủ, tò mò hỏi.

Bà ta đi theo đại cung chủ rất lâu, đại cung chủ chưa từng tức giận giống như hôm nay.

Nếu đại cung chủ nói Thiên Đạo Cung không được, phần lớn là có biện pháp tốt khác.

- Nếu ta nhớ không nhầm, hình như Võ Đế Quân Mạc Tà để mắt tới tiểu tử này.

Đại cung khẽ nâng mí mắt, nói.

- Không sai, Quân Mạc Tà bảo tiểu tử kia luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan giúp, nhưng hình như đàm phán không vui vẻ lắm, vì uy h**p Mạc Phàm, Quân Mạc Tà phế võ đạo của Vô Địch rời đi, nguyên nhân cụ thể bọn ta còn chưa tra ra được, nhưng hình như liên quan tới mệnh cách của tiểu tử này, nghe nói mệnh cách của tiểu tử này dẫn tới thù địch với Quân Mạc Tà.

Đông Ly tiên tử nói.

- Cung chủ, ngươi muốn đối phó tiểu tử kia với Quân Mạc Tà sao?

Đông Ly tiên tử hỏi tiếp.

- Đã có thương như vậy, vì sao chúng ta không cần?

Đại cung chủ cười lạnh lùng, nói.

Tuy bà ta còn sống trở về, nhưng bà ta vốn thiết kế bẫy xong, không chỉ không giam được Mạc Phàm, trái lại khiến bà ta nhục nhã một phen.

Nếu là bình thường, tất nhiên là bà ta sẽ không dựa vào người khác đối phó Mạc Phàm.

Hiện giờ bà ta không muốn Mạc Phàm sống thêm một khắc nào.

- Nhưng Quân Mạc Tà có địch ý với Thiên Tâm Cung và Thiên Đạo Cung chúng ta mà?

Đông Ly tiên tử nhíu mày.

Lúc trước bọn họ vì vấn đề một huyết mạch giả, xảy ra xung đột với Quân Mạc Tà.

Tuy Quân Mạc Tà không xông lên Thiên Cung tìm bọn họ, nhưng vẫn giết mấy đệ tử kém cỏi của Thiên Tâm Cung.

Lúc này bọn họ đi tìm Quân Mạc Tà giúp đỡ, chưa chắc Quân Mạc Tà sẽ đồng ý.

- Tên đó có địch ý với chúng ta không sao, chỉ cần có địch ý với Mạc Phàm là đủ rồi, ngươi phái người đi nói với Quân Mạc Tà, Mạc Phàm mà tên đó giết không chết ở trong địa ngục Hồng Liên, Mạc Phàm có thể ra vào Hồng Liên Huyết Hải bất cứ lúc nào.

Đại cung chủ cười khẽ, nói.

Bà ta có liên hệ với Quân Mạc Tà mấy lần, Quân Mạc Tà là một người trong mắt không thể chứa bất luận uy h**p gì.

Nếu Quân Mạc Tà để mắt tới Mạc Phàm, như vậy sẽ không dễ dàng tha thứ cho Mạc Phàm phát triển đến mức là địch với anh ta.

Bà ta nói tin này cho Quân Mạc Tà, tất nhiên là Quân Mạc Tà sẽ không ngồi yên không để ý.

Nói như vậy, không chỉ chuyển kẻ gây tai họa cho Quân Mạc Tà, cũng có thể là một biện pháp đối phó Quân Mạc Tà.Dù sao ở dưới Thiên Cung, phàm là kẻ địch đối với Thiên Cung bọn họ, đều trở thành một trong những xương khô vong hồn dưới Thiên Cung.

- Cung chủ anh minh, ta lập tức đi làm.

Trước mắt Đông Ly tiên tử sáng lên, nói.

Bọn họ làm như vậy, chỉ là truyền một tin tức, không chỉ đối phó được Mạc Phàm, còn không mất gì, nhất cử lưỡng tiện.

Hơn nữa so với Thiên Đạo Cung, quả thật Quân Mạc Tà có khả năng giải quyết Mạc Phàm hơn.

Mạc Phàm không có khả năng luôn ở địa ngục Hồng Liên, Thần Nông Tông cũng không thể nhất chiến với Quân Mạc Tà.

- Ngươi đi đi.

Đại cung chủ vẫy tay, trong đôi mắt hiện lên sắc bén.

Bà ta không giải quyết được Mạc Phàm, Quân Mạc Tà còn không được sao?
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1941: Tứ Tượng Tề Tụ


Mấy ngày kế tiếp, Mạc Phàm giải trừ lễ rửa tội trên người Minh Phi và Minh Võ, liền tới động phủ sâu nhất ở Hoàng Liên Đảo.

Uy lực của Niết Bàn, không chỉ là bản thân Niết Bàn, cũng phải cùng một nhịp thở với người khống chế Niết Bàn.

Tuy hắn vẫn không rõ bàn tay kia là gì, nhưng nếu hắn tới cảnh giới Đại Thừa, không đến mức Niết Bàn bị hủy một tay.

Cho nên tuy hắn có thể khống chế Niết Bàn, nhưng cơ thể vẫn phải tăng lên một vùng lớn mới được.

Tứ Tượng Chi Anh của hắn đã thành ba, theo thứ tự là thủy, phong, hỏa, chỉ còn lại Nguyên Anh cuối cùng không rõ tin tức.

Hắn đứng ở Hoàng Liên Đảo, chính là vì Nguyên Anh thứ tư này.

Hắn vốn có thể lại tiến hành Thoát Thai Tuyệt lần nữa, phân hóa ra cơ thể thứ tư và Nguyên Anh.

Nhưng hình thành Nguyên Anh như vậy, sẽ yếu đi rất nhiều.

Dù sao lúc hắn đan thành cửu pháp, trong cơ thể đã tồn tại thuộc tính hỏa, thuộc tính phong và thuộc tính thủy, còn không kém.

Chỉ riêng thuộc tính địa, hắn chưa có.

Tuy tương tự thổ địa, thực ra thổ chỉ là một loại nguyên tố tượng trưng cho địa mà thôi, không thể diễn hóa đủ thuộc tính của địa.

Lúc trước hắn đạt được Vạn Thọ Đan và Huyền Vũ Châu đều là thuộc tính địa, nhưng một cái Tiểu Vũ ăn rồi, một cái khác cũng là Tiểu Vũ lấy đi, hắn không còn đồ thuộc tính địa nữa.

Hắn nghĩ được duy nhất là Niết Bàn, Niết Bàn trên Hoàng Liên Đảo là thiên tài địa bảo thuộc tính địa cao cấp hơn Huyền Vũ vạn năm nhiều.

Không chỉ như vậy, Niết Bàn sinh ra ở nơi có Hoàng Liên, cũng phù hợp với hắn rất cao.

Nếu hắn dùng Niết Bàn thoát thai ra một địa tượng chi thể, uy lực chỉ mạnh hơn thứ khác.

Lúc này, trên đài đá trước người hắn, có đặt một đống bùn đất.

Giữa Hoàng Liên Đảo là một vũng bùn, hàng năm trong vũng bùn này trào ra không ít bùn, một phần được Niết Bàn hấp thu, phần còn lại thành một phần của Hoàng Liên Đảo.

Bùn trước mặt hắn, vốn được Niết Bàn hấp thu, cũng là tinh hoa trong Niết Bàn.

- Hẳn là đủ rồi.

Mạc Phàm nhìn những thứ này, lẩm bẩm.

Hai thoát thai chi thể trước của hắn, đều trực tiếp thoát khỏi cơ thể.

Hắn cũng có thể giống như trước, nhưng như vậy cần hắn hấp thu dung hợp những địa tượng chi lực của Niết Bàn này, sau đó mới có thể thoát thai, như vậy tốn không ít thời gian.

Hắn hoàn toàn không cần phải làm vậy, những phương pháp khác cũng có thể làm được chuyện tương tự.

Ví dụ như, phương pháp luyện chế Niết Bàn.

Thực ra Niết Bàn là một thoát thai chi thể của thủy tổ Hồng Liên Nhất Tộc, chẳng qua năm đó thủy tổ bị người ta đánh hồn phi phách tán, Niết Bàn trong hồn thủy tổ cũng tiêu tán theo, sau đó thành vũ khí chiến tranh để hoàng tộc Hồng Liên sử dụng.

Hắn chỉ cần dùng phương pháp như vậy, thì có thể luyện chế ra thoát thai chi thể địa tượng thuộc về mình, còn không cần đi hấp thu Niết Bàn.

Nghĩ như vậy, hắn cứa qua ngón tay, huyết dịch màu vàng chảy từ ngón tay ra.

Ngón tay hắn khẽ vẽ trong không trung, một đồ án hình người xuất hiện trong không trung, không tiêu tan.

Không lâu sau, đồ án hình người đầy đủ xuất hiện trước người hắn.

- Đi!

Hắn khẽ quát một tiếng, đồ án hình người rơi về phía Niết Bàn.

Huyết dịch trên đồ án hình người đến trên Niết Bàn, liền được Niết Bàn hấp thu.

Niết Bàn còn chưa có hình dạng hoàn toàn lập tức nở rộ kim quang, giống như sống lại, nhanh chóng hóa thành tượng bùn hình người.

Tượng bùn này ngoại trừ không có tóc, những điểm khác đều tương tự Mạc Phàm.

Mạc Phàm nhìn tượng bùn, khóe miệng hơi nhếch lên.

Tượng bùn này có huyết mạch của hắn, kể từ khi huyết mạch của hắn và tượng bùn này tương thông.

Chỉ cần chuyện kế tiếp không có gì bất ngờ xảy ra, thoát thai chi thể tượng trưng cho địa sẽ thành.

Ngón tay hắn khẽ điểm lên mi tâm, phần thần hồn hóa thành một đóa liên hoa màu vàng bay ra, rơi lên mi tâm tượng bùn.

Đường vân trên người tượng bùn trở nên sáng lên, lại tương tự Mạc Phàm thêm mấy phần.

Mạc Phàm không dừng lại, hai tay ấn lên trên ngực tượng bùn, vận chuyển Thoát Thai Tuyệt nổi lên.

Trên người tượng bùn, một phần Niết Bàn lập tức lao dũng mãnh vào trên cánh tay hắn, chỉ trong phút chốc, cánh tay hắn như biến thành bùn đất.

Đồng thời, huyết nhục trên tay còn lại của hắn cũng không dừng lại hội tụ vào trong tượng bùn.

Theo Thoát Thai Tuyệt vận chuyển, nửa cơ thể của hắn biến thành như tượng bùn hoàn toàn, một nửa cơ thể tượng bùn thì như bản thể của hắn.

Mạc Phàm không dừng lại, tiếp tục vận chuyển Thoát Thai Tuyệt.

Một nửa khác của cơ thể tượng bùn, tiếp tục biến thành như bản thể của Mạc Phàm.

Nhưng cơ thể Mạc Phàm không thành tượng bùn nữa.

Không chỉ như vậy, theo cơ thể tượng bùn thành bản thể, một phần của Mạc Phàm biến thành tượng bùn chậm rãi khôi phục bình thường.

Một canh giờ qua đi, Mạc Phàm hơi thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới dừng Thoát Thai Tuyệt.

Lúc này, Niết Bàn ở phía trước người hắn, đã hoàn toàn biến thành giống hệt hắn.

Cho dù là gương mặt, hay là dáng người, đều giống hệt nhau.

Ý niệm của hắn vừa động, trong mắt nở rộ kim quang, điện lưu màu vàng xuất hiện trong mắt hắn.

- Hứng khởi!

Thoát thai chi thể nằm trên đài cao lập tức tỉnh lại.

Mạc Phàm nhìn cơ thể này, khóe miệng hơi nhếch lên.

Lần này, hắn không chỉ tu thành Tứ Tượng Chi Anh, còn tu thành Tứ Tượng Chi Thể.

Thiên Long Phong Ấn trên cơ thể hắn đã được giải trừ, chỉ cần tu Tứ Tượng Chi Anh đến viên mãn, là có thể dung hợp Tứ Tượng Chi Anh, thành cảnh giới Hóa Thần.

- Bây giờ bắt đầu sao?

Thoát thai chi thể thấy thần quang trong mắt Mạc Phàm, hỏi.

- Bắt đầu!

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, nói.

Hắn đã dừng ở Nguyên Anh kỳ rất lâu rồi, thời gian này, hắn gần như ít tự mình ra tay, gần như đều dựa vào nhân tố khác miễn cưỡng sống sót.

Tuy bình yên vô sự, nhưng kẻ địch của hắn đã tới cấp bậc Thiên Tâm Cung và Quân Mạc Tà.

Nhất là Quân Mạc Tà, kẻ g**t ch*t hắn kiếp trước, đã đánh chủ ý với hắn.

Chỉ sợ hắn đợi không được tới 500 năm sau, Quân Mạc Tà sẽ ra tay.

Nếu là như vậy, không nên đợi nữa.

Hắn ngồi khoanh chân dưới đất, hai tay tạo thành hình chữ thập, kết ra một pháp ấn kỳ lạ.

Hơi thở hỗn loạn trên người hắn, lập tức xảy ra biến hóa, từ chín loại, nhanh chóng chuyển hóa thành một loại.

Một ký hiệu như sóng nước, xuất hiện chỗ mi tâm Mạc Phàm.

Thoát thai chi thể kia, cũng tìm chỗ ngồi xuống, pháp ấn khác xuất hiện trên tay hắn, một ký hiệu hình Kim Tự Tháp xuất hiện ở mi tâm hắn.

Cùng lúc đó.

Trên một tinh cầu gần Ngạo Nhật Sơn Tông, một thoát thai chi thể khác của Mạc Phàm đang định ra ngoài, giống như cảm nhận được gì đó, nhìn thoáng qua chỗ Mạc Phàm.

Hắn đóng đại môn của động phủ, trên người xuất hiện hỏa diễm khôn cùng, một ấn ký chữ “hỏa” xuất hiện.

Một phía khác, chuyện tương tự cũng xảy ra trên người một thoát thai chi thể khác của hắn.

Trên người bốn người, khí tức phức tạp nhanh chóng quy về một, biến thành khí tức đơn thuần.

Tuy đơn giản, nhưng khí tức trên người bốn người mạnh hơn trước không ít.
 
Back
Top Bottom