Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thần Tử Hoang Cổ

Thần Tử Hoang Cổ
Chương 390



Chương 390

Quân Tiêu Dao đã dưỡng thành đạo tâm vô địch, bất luận là ở đâu cũng sẽ không có khả năng bị áp chế.

Mà cả người Cổ Trùng đều là như mơ vậy, nằm trên mặt đất chưa thể hồi tỉnh lại.

Toàn thân hắn rụng rời, cảm giác như bị một bức tượng hoang cổ đè xuống đất vậy.

Gò má của Cổ Trùng sụt xuống một nửa, xương cốt nát vụn, nhìn xấu xí hơn trước kia.

“A… mặt của ta, khuôn mặt anh tuấn của ta!” Cổ Trùng gào thét, hai tay ôm mặt, trong lòng căm phẫn.

Quân Tiêu Dao nghe được lời này sắc mặt càng trở lên cổ quái.

Hắn chưa từng nhìn thấy một người trơ trẽn như vậy.

Đôi tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết cũng có chút giật mình nhìn Quân Tiêu Dao.

Cổ Trùng không phải là tiền bối bình thường gì, bản thể của hắn ta là một con quỷ hiêu, thực lực cường đại.

Trong thế hệ trẻ tuổi của Âm Minh vực cũng có thể xếp trong top 10.

Đương nhiên, cái gọi là thế hệ trẻ tuổi trong Táng Thổ, tuổi tác thực sự cũng trên trăm nghìn tuổi rồi.

Chỉ là so với các sinh linh Táng Thổ cổ lão mà nói bọn chúng được coi là trẻ tuổi mà thôi.

Mà Quân Tiêu Dao chỉ tuỳ tiện xuất một cái tát, lại làm cho Cổ Trùng thê thảm như vậy.

Đây có chút vượt qua dự tính của Thương Nguyệt.

Lúc trước Quân Tiêu Dao nói bản thân là vô địch cùng thế hệ ở Tiên vực ngoại giới.

Tuy rằng Thương Nguyệt không lên tiếng chế giễu nhưng trong lòng cũng chỉ nghĩ là hắn đang nói khoác mà thôi.

Quân Tiêu Dao có thể tiến vào Táng Thổ, đại biểu rằng hắn đích thực có bản lĩnh, nhưng nếu như nói vô định thế hệ thì cũng có chút nói quá rồi.

Nhưng hiện tại, nhìn thấy Cổ Trùng thê thẳm như thế.

Thương Nguyệt cảm thấy, cho dù Quân Tiêu Dao nói khoác, nhưng lai lịch cũng rất bất phàm, rất có thể là truyền nhân của thế lực bất hủ ở ngoại giới.

“Sinh linh ngoại giới trơ trẽn, ngươi dám đánh lén ta?”

Đôi mắt Cổ Trùng loé lên tia lạnh lẽo, toàn thân trào dâng tử khí, như thể sắp ra tay.

Hắn ta không cho rằng Quân Tiêu Dao lợi hại, chỉ cho rằng Quân Tiêu Dao đánh lén hắn ta nên mới chiếm được tiện nghi.

“Thật muốn chết à?” Quân Tiêu Dao nheo mắt lại.

Lúc này, Thương Nguyệt bước về phía trước chặn hai người lại.

“Đều dừng tay đi.”

Nhìn thấy Thương Nguyệt ngăn lại, Cổ Trùng hừ lạnh.

Thương Nguyệt quay về hướng Quân Tiêu Dao nói: “Chúng ta đúng là có mắt như mù, công tử có thể một mình tiến vào Táng Thổ, quả nhiên có chỗ bất phàm, không biết công tử có cảm thấy hứng thú với Âm Dương Thần Quả này không?”

“Đó là đương nhiên.” Quân Tiêu Dao gật đầu.

Hắn cần dùng Âm Dương Thần Quả để chuyển hoá khí huyết của Hoang Thiên Thánh Thể.

Nếu không, Quân Tiêu Dao hắn lộ liễu quá rồi.

Tuy hắn từ trước tới nay chưa từng điệu thấp, nhưng cũng không muốn đi đến chỗ nào cũng bị người ta theo dõi.

Điều này cũng không có lợi cho việc tìm kiếm Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.

“Về việc tìm kiếm Âm Dương Hồn Đàm này, công tử có thể đi cùng chúng tôi, nếu như có nhiều Âm Dương Thần Quả, công tử có thể nhận được một quả.” Thương Nguyệt nói.

Quân Tiêu Dao gật đầu.

Hắn biết, Thương Nguyệt muốn lợi dụng hắn tranh giành Âm Dương Thần Quả.

Nhưng Quân Tiêu Dao cũng đang lợi dụng Thương Nguyệt tìm hiểu Vạn Cổ Táng Thổ.

Sau đó, Quân Tiêu Dao đồng hành cùng Thương Nguyệt.

Hắn phải tìm kiếm nhiều tin tức hơn.

Cổ Trùng thì một mặt che dấu, nhưng có Thương Nguyệt ở đó, hắn cũng không thể làm gì Quân Tiêu Dao.

“Hừ, một nhân tộc ngoại giới Thông Thiên Cảnh, có năng lực gì đi tranh đoạt Âm Dương Thần Quả?” Cổ Trùng hừ lạnh nói.

Hắn không tin với năng lực của Quân Tiêu Dao có thể tranh phong với các thiên kiêu khác của Táng Thổ.

Thương Nguyệt cũng không biết thực lực thật sự của Quân Tiêu Dao rốt cuộc là như thế nào.

Nhưng thêm một người thì thêm một phần sức mạnh.

Hơn nữa nhìn Quân Tiêu Dao quá siêu nhiên rồi, cho người ta ấn tượng vô cùng thần bí.

Nói không chừng hắn có thể mang đến sự kinh hỷ cho Thương Nguyệt?

Lại nói đến tình trạng của Thương Tuyết đã không thể kéo dài nữa rồi, nhất định phải lấy được Âm Dương Thần Quả.

Sau đó, Quân Tiêu Dao cũng cưỡi lên đầu cốt lâu cự điểu này.

Hắn cũng muốn nghe ngóng một vài tin tức có liên quan đến Vạn Cổ Táng Thổ từ Thương Nguyệt.

Sau khi hỏi thăm, Quân Tiêu Dao đối với Vạn Cổ Táng Thổ cũng được coi là hiểu biết.

Cả Vạn Cổ Táng Thổ phạm vi cực kỳ rộng lớn.

Thậm chí Thương Nguyệt cũng chưa từng đi quá xa.

Cả Vạn Cổ Táng Thổ chia làm thập vực.

Mỗi một vực sẽ do một vị Táng Hoàng phụ trách.

Gọi là Táng Hoàng, thực ra chính là tên gọi của Vô thượng Chí Tôn cường giả trong Vạn Cổ Táng Thổ.

Đặt ở ngoại giới, chính là sự tồn tại cấp bậc Chí Tôn Lão Tổ.

Thương Nguyệt các nàng ở vực này, gọi là Âm Minh Vực, trong thập vực cũng được tính là một vực tương đối hoang vu.

Đôi tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết này từ khi sinh ra ý thực đã bị người khác đào lên, cũng chưa từng rời khỏi Âm Minh Vực.

Các nàng đều đến từ Thương gia.

Thương gia là một gia tốc có tiếng trong Âm Minh Vực, có cường giả Thánh Nhân Vương Cấp toạ trấn.

Mà lần này, các nàng đi Âm Dương Hồn Đàm, chính là một nơi cơ duyên của của Âm Minh Vực.

Trong đó sinh trưởng một gốc Âm Dương Thần Thụ hiếm thấy, vạn năm kết quả một lần.

Mỗi lần kết quả đều hấp dẫn đến một vài thế lực của Âm Minh Vực đến tránh cướp.

Để tránh các thế lực tranh đấu tổn thất quá lớn, cho nên các phương đã quy định, để việc tranh đoạt Âm Dương Hồn Đàm trở thành nơi lịch luyện của thế hệ trẻ tuổi.

Thương Nguyệt và Thương Tuyết chính là chuẩn bị đi Âm Dương Hồn Đàm.

Vì để đề phòng sự cố, các nàng còn lôi kéo thiên kiêu top 10 của Âm Minh Vực Cổ Trùng này.

Mà nguyên nhân.

Chính là bởi vì muội muội Thương Tuyết.

Nàng có Âm Sát Thể hiếm thấy.

“Âm Sát Thể?” Quân Tiêu Dao đánh giá Thương Tuyết.

Khuôn mặt của Thương Tuyết giống hệt chị của nàng, rất thanh tú, đôi đồng tử xinh đẹp của nàng ta có màu xanh lam nhạt, làn da trắng như tuyết.

Nếu gạt một thân tử khí của nàng ta sang một bên, nàng ta quả thực không khác gì một thiếu nữ nhân tộc ở ngoại giới.

Hết chương 390.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 391



Chương 391

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao đang đánh giá mình, Thương Tuyết có chút ngại ngùng.

Nếu như khuôn mặt của nàng ta có thể ửng hồng, e rằng Thương Tuyết đã sớm đỏ mặt rồi.

Thương Nguyệt nhìn Quân Tiêu Dao với vẻ ngập ngừng do dự.

Quân Tiêu Dao biết Thương Nguyệt muốn nói gì.

Khí huyết Hoang Cổ Thánh Thể của hắn đích thực có thể điều hoà Âm Sát Tử Khí trong người Thương Tuyết.

Song Quân Tiêu Dao lại không muốn làm như vậy.

Hắn không phải là thánh nhân, hơn nữa đây là lần đầu tiếp xúc với đôi tỷ muội này, không thể hiến Hoang Cổ Thánh Thể chi huyết của bản thân đi ôn dưỡng cho Thương Tuyết.

Cho dù là một giọt cũng không được.

Có thể nói Quân Tiêu Dao máu lạnh.

Có thể nói Quân Tiêu Dao tư lợi.

Nhưng tác phong làm việc của hắn vẫn luôn là như thế.

Không thể bởi vì thiếu nữ xinh đẹp như Thương Tuyết mà thay đổi được.

Hơn nữa Quân Tiêu Dao đã đồng ý sẽ giúp các nàng tranh đoạt Âm Dương Thần Quả, điều này đã quá đủ rồi, có thể cứu được mạng của Thương Tuyết

Còn Cổ Trùng, nhìn thấy khuôn mặt của Thương Tuyết có chút ngại ngùng, trong mắt hắn toát lên lãnh ý.

Đôi tỷ muôi này, hắn đều muốn thu vào trong tay.

Nếu không phải như thế, làm sao hắn lại lãng phí sức lực đi giúp đỡ các nàng cơ chứ?

“Đợi đến khi Âm Dương Thần Quả chi tranh bắt đầu, các ngươi sẽ biết hi vọng vào nhân tộc ngoại giới này là ngu xuẩn như thế nào!” Cổ Trùng hừ lạnh.

Bầu trời của Vạn Cổ Táng Thổ vĩnh viễn là u ám tối tắm.

Một đầu cốt lâu cự điểu đang bay về phía Âm Dương Hồn Đàm.

Trên lưng cự điểu có tỷ muội Thương gia, Quân Tiêu Dao, Cổ Trùng, còn có mấy vị trưởng lão của Thương gia.

Dần dần quen thuộc, Thương Tuyết cũng không chịu nổi liền bắt chuyện với Quân Tiêu Dao, trong ánh mắt ưu lam tràn đầy sự hiếu kỳ.

Nàng rất hiếu kỳ đối với Tiên vực ngoài Táng Thổ.

“Không ngờ Tiên Vực lại lớn như vậy, chia thành cửu thiên, mỗi một vực có 3000 đạo châu, tuyệt đối là lớn hơn Táng Thổ.” Thương Tuyết nói.

“Về sau nếu như có cơ hội, nàng cũng có thể đi Tiên vực, thế giới lớn như thế, cũng nên đi khám phá.” Quân Tiêu Dao tuỳ ý nói.

“Ừ, nếu như thật sự có thể đi ra thì tốt.” Thương Tuyết gật đầu.

Thương Nguyệt bên cạnh cũng âm thầm gật đầu.

Nếu sinh linh tiên vực bình thường sau khi tiến vào Táng Thổ sẽ bị suy yếu.

Những sinh linh Táng Thổ các nàng cũng rất khó thích nghi với thiên địa quy tắc của tiên vực.

Trừ khi có thể tịnh hoá tử khí, trùng sinh, thực hiện chuyển biến tầng thứ sinh mệnh.

Nhưng điều này quá khó rồi, không phải việc mà sinh linh Táng Thổ bình Thường có thể làm được.

Trước mắt nàng chỉ muốn Thương Tuyết có thể sống.

Qua 3 ngày, đám người Quân Tiêu Dao mới có thể tính là tiếp cận Âm Dương Hồn Đàm.

Trong 3 ngày này, Quân Tiêu Dao và đôi tỷ muội này cũng được coi là quen biết.

Nguyên nhân chủ yếu vẫn là dung mạo của Quân Tiêu Dao tuấn tú bất phàm, nói chuyện trầm ổn, nhãn giới cao thâm, khí chất thần bí.

Trong mỗi câu chuyện đều có sức hấp dẫn rất lớn.

Đa phần sinh linh Táng Thổ đều có hình dạng kỳ quái, còn Quân Tiêu Dao thì không.

Đôi tỷ muội này cũng khó tránh khỏi có chút hảo cảm với Quân Tiêu Dao.

Hơn nữa Quân Tiêu Dao cũng không giống người xấu.

“Công tử, phía trước chính là Âm Dương Hồn Đàm.” Thương Nguyệt nhìn về phía trước, nhắc nhở Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao nhìn về phía trước, phía trước là một thung lũng, xung quanh đang lưu chuyển Âm Dương nhị khí cường đại.

Trong hư không của phương khác của thung lũng cũng có một ít ba động của tử khí truyền đến.

Các thế lực khác của Âm Minh Vực cũng đến rồi.

Cốt lâu cự điểu dừng ở bên ngoài thung lũng.

Mà khi đám người Quân Tiêu Dao nhảy xuống.

Các phương hướng khác của thung lũng cũng có một vài thế lực đến nơi này.

Trong đó có không ít khí tức cường hãn, có một vài sinh linh nhìn như trẻ tuổi, tu vi cũng đã ở Thần Hoả Cảnh rồi.

Điều này làm Quân Tiêu Dao xác định cảnh giới tu luyện của sinh linh Táng Thổ thường cao hơn sinh linh Tiên vực từ một đến hai cấp.

Điều này cũng là bởi vì sinh linh Táng Thổ có thời gian tu luyện dài hơn.

“Công tử, ngươi là từ ngoại giới đến, không rõ thực lực của thiên tiêu trẻ tuổi của Âm Minh Vực, bọn họ đều không yếu, không được coi thường.” Thương Nguyệt đi đến bên cạnh Quân Tiêu Dao, nhắc nhở nói.

Nàng sợ rằng Quân Tiêu Dao khinh địch, sau cùng không giúp được các nàng còn bị hai chết, liên luỵ đến các nàng.

“Ví dụ như chủng tộc đó, là Thiết Cốt nhất tộc Thiết Cốt Lãnh, bọn họ chôn vùi trong đát, cơ thể dung hợp với một vài kim loại hiếm có, hoá thành thiết cốt chi khu, nhục thân vô song.” Thương Nguyệt nói.

Quân Tiêu Dao liếc qua.

Thiết cốt nhất tộc đó, hình thù cổ quái, có hình dáng nhân loại, cũng có hình dáng yêu thú.

Bọn chúng đều có một đặc điểm chung, cơ thể đều lấp lánh kim loại.

Đây là cở thế của bọn chúng lâu ngày chôn vùi trong đất, dung hợp với kim loại, hoá thành Kim Cương Thần Khu.

Nhưng Quân Tiêu Dao trực tiếp coi thường.

Ở trước mặt Hoang Cổ Thánh Thể, thể chất gì dám xưng nhục thân vô song.

“Còn có tộc kia, là Thanh Quỷ tộc, bọn họ sử dụng tử linh nguyền rủa lâu ngày, có thể thi triển sóng linh hồn công kích.” Thương Nguyệt tiếp tục nói.

Quân Tiêu Dao nhìn qua, Thanh Quỷ Tộc đều mặt xanh và có răng nanh, trên lưng cũng có thanh sắc sí dực.

Song Quân Tiêu Dao cũng không để ý.

Hoang Cổ Thánh Thể của hắn, chứa Thần thánh chi huyết, có thể tránh đa số nguyền rủa.

Trên phương diện linh hồn, Quân Tiêu Dao có Tam Thế Nguyên Thần, căn bản không có để ý đến Thanh Quỷ Tộc.

“Hử, bọn chúng quả nhiên cũng đến.” Thương Nguyệt nhìn thấy một thế lực, sắc mặt trầm xuống.

Hiển nhiên, Thương gia bọn họ có ma sát với thế lực đó.

Hắn vừa muốn mở miệng, ánh mắt lại chú ý đến Quân Tiêu Dao.

“Cỗ sinh cơ cường đại này…là sinh linh ngoại giới? ” Nam tử trẻ tuổi tử bào lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Lúc này cũng thu hút đến sự chủ ý của các phương thế lực xung quanh.

Hết chương 391.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 392



Chương 392

“Đó là tỷ muội Thương gia, các nàng lại dẫn theo một sinh linh ngoại giới.” Thiết Cốt nhất tộc bên đó có sinh linh thấp giọng nói.

“Người sống a, bao lâu rồi ta chưa từng nhìn thấy người sống, huyết nhục tươi sống.”

Sinh linh Thanh Quỷ Tộc ánh mắt nhìn Quân Tiêu Dao mang theo sự khát máu.

Giống như đang nhìn chằm chằm vào thú săn vậy.

Đây là vật hiếm có.

Sinh linh ngoại giới đến Vạn Cổ Táng Thổ quá ít rồi.

Có khả nằng vài chục năm trên trăm năm cũng khó nhìn thấy một người.

Hơn nữa trên người Quân Tiêu Dao tản ra khí huyết chi lực quá cường đại rồi, chính là cực phẩm huyết nhục bảo dược.

Có khó trách Thanh Quỷ Tộc thèm thuồng.

Nhìn thấy đám người cung quanh vây lại, ánh mắt không thiện cảm, sắc mặt của Quân Tiêu Dao phát lạnh.

Hắn càng kiên định có được Âm Dương Thần Quả.

Nếu không đi đến đâu đều sẽ gặp phải phiền phức.

“Ha ha Thương Nguyệt, ngươi không tim được trợ thủ thì thôi, lại còn dẫn theo một nhân tộc ngoại giới, hơn nữa tu vi còn là Thông Thiên Cảnh.” Tử bào nam tử cười lớn.

Hắn đến từ Công Minh gia, gọi là Công Minh Lan.

Công Minh gia và Thương gia đã từng bởi vì tranh giành lãnh địa mà phát sinh mâu thuẫn.

Mà Công Minh Lan cũng đã thèm muốn đôi tỷ muội này rất lâu rồi.

“Liên quan gì đến ngươi?” Thương Nguyệt cũng vô cũng oán giận Công Minh Lan.

“Ha ha, đợi khí thần quả chi tranh bắt đầu, nhân tộc ngoại giới này e là sẽ lập tức bị người ta tranh giành, trở thành huyết thực.” Công Minh Lan đắc ý nói.

Tuy khí chất của Quân Tiêu Dao thần bí thâm sâu, nhưng hắn cũng không có để ý một nhân tộc ngoại giới tu vi Thông Thiên Cảnh.

“Ta rất muốn biết, các ngươi bị chôn ở dưới đất quá lâu rồi, trong não là đất hay là nước đây?”

Quân Tiêu Dao điềm tĩnh nói.

Lời nói này khiến cho rất nhiều thế lực ở đây đều sững sờ.

Sau đó, một đạo ánh mắt lạnh léo giống như kiếm đâm về phía Quân Tiêu Dao.

Câu nói này của Quân Tiêu Dao, có thể nói là đã đắc tội với đám sinh linh Táng Thổ này rồi.

Cho dù là Thương Nguyệt cũng biến sắc.

Quân Tiêu Dao nếu như làm đám này nổi giận, e rằng nàng cũng khó mà bảo toàn được.

Ngay khi bầu không khí lạnh đi, bên cạnh Công Minh Lan, thân ảnh mặc áo choàng đen đứng lên, khàn giọng nói.

“Có chút ý tứ, một sinh linh ngoại giới kiêu ngạo, nghĩ rằng Tiểu Chủ sẽ rất hứng thú.”

Đạo thân ảnh này nói xong, cởi xuống áo choàng đen.

Đây là một vị sinh linh có một đôi cánh mục nát, tử khí đầy hôi thối toả khắp cơ thể, tu vi của hắn đạt đến Thần Hoả Cảnh tiểu viên mãn.

“Làm sao có thể, ngươi mời hắn đến?” Thương Nguyệt chấn kinh.

Nàng không ngờ Công Minh Lan sẽ mời vị này.

Ai dám tranh giành Âm Dương Thần Quả từ tay hắn.

Vị sinh linh này nhìn giống như nhân tộc, chỉ là sau lưng mọc một đôi cánh mục nát.

Toàn thân hắn bao trùm tử khí, còn mang theo mùi vị tử thi thối nát, khiến cho người ta có chút buồn nôn.

Có điều ở đây đều là sinh linh Táng Thổ, nên cũng không cảm thấy có gì không thích hợp cả.

bọn họ nhìn về phía vị sinh linh này, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.

“Là Khuyết Thiên, hắn ta là tuỳ tùng của vị chí tôn trẻ tuổi kia của Đoạ Vũ Tộc.”

“Là Khuyết Thiên, hắn lại đến tranh đoạt Âm Dương Thần Quả.”

“Thế này thì còn tranh đoạt cái gì nữa, hắn ta tuyệt đối có thể chấn áp quần hùng.”

Nhìn thấy vị sinh linh có tên gọi là Khuyết Thiên này, sắc mắt các cao thủ trẻ tuổi của Thiết Cốt nhất tộc, Thanh Quỷ nhất tộc xung quanh đều rất khó coi.

Khuyết Thiên này lai lịch rất lớn.

“Lần này vốn chỉ vì Âm Dương Thần Quả mà đến, không ngờ còn có thể gặp được sinh linh ngoại giới, tiểu chủ tuyệt đối rất thích huyết thực như thế này.” Ngữ khí của Khuyết Thiên tràn đầy sự lạnh lẽo.

Mi mắt của Quân Tiêu Dao khẽ giật một cái, nhưng cũng không tức giận.

Bởi vì trong mắt hắn, Khuyết Thiên này đã là một người chết rồi.

“Hắn là…” Quân Tiêu Dao đưa mắt nhìn Thương Nguyệt.

Sắc mặt của Thương Nguyệt khó coi, đáp: “Hắn tên là Khuyết Thiên, vốn là Hủ Cốt Tước, bàn về thực lực, hắn có thể xếp top 5 thế hệ trẻ tuổi ở Âm Minh Vực.”

“Điều này không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là hắn là tuỳ tùng của Thánh tử Đoạ Vũ, cường giả trẻ tuổi của Đoạ Vũ Tộc.”

Nghe xong lời này, sắc mặt của Quân TIêu Dao bình thản, hỏi: “ Thánh tử Đoạ Vũ kia rất mạnh sao?”

“Rất mạnh, là một trong Thập Tiểu Vương.” Ngữ khí của Thương Nguyệt vô cùng nặng nề.

“Thập Tiểu Vương?” Quân Tiêu Dao lại nghe được một thông tin mới.

Thương Nguyệt giải thích: “Gọi là Thập Tiểu Vương, chính là mười vị vương giả trẻ tuổixuất chúng nhất trong Táng Thổ Thập Vực.”

“Nhiều năm qua đi, có rất nhiều thiên kiêu muốn khiêu chiến Vương giả chi vị của Thánh Tử Đoạ Vũ, cuối cùng đều bại rất thảm, không thể lay động địa vị Vương giả của hắn ta.”

Thương Nguyệt giải thích hai ba câu thì cũng đã biểu thị rõ ràng, Thánh tử Đoạ Thiên này mạnh như thế nào.

Tuyệt đối là đỉnh phong trong thế hệ trẻ tuổi của Vạn Cổ Táng Thổ.

Đặt ở ngoại giới thì chính là truyền nhân bất hủ đỉnh cấp nhất.

“Hơn nữa ngoài những điều đó, Đoạ Vũ Tộc sau lưng hắn cũng vô cùng hùng mạnh, Táng Hoàng của Đoạ Vũ Tộc cũng chính là vực chủ của Âm Minh Vực ta.”

Nghe giải thích xong, Quân Tiêu Dao cũng tính là hiểu rồi.

Một câu đơn giản, Đoạ Vũ Tộc chính là hoàng đế của Âm Minh Vực.

Bất kỳ tộc nhân nào của Đoạ Vũ Tộc đều có thể tung hoành trong Âm Minh Vực, không ai dám va chạm.

Mà Khuyết Thiên này, tuy không phải là tộc nhân của Đoạ Vũ Tộc, nhưng hắn lại là tuỳ tùng của vị Thánh tử Đoạ Vũ kia.

Cũng khó trách Thương Nguyệt để lộ ra biểu tình tuyệt vọng khó coi đến thế.

“Tỷ tỷ…” Sắc mặt Thương Tuyết trắng bệch.

Nếu như biết Khuyết Thiên sẽ đến, vậy thì hắn ta tuyệt đối sẽ không đến.

“Cổ Trùng, bại tướng dưới tay vậy mà cũng dám đến trước mặt ta sao?” Ánh mắt của Khuyết Thiên nhìn sang Cổ Trùng.

Đối với hắn ta mà nói, Quân Tiêu Dao đã là vật ở trong túi rồi, lúc nào cũng có thể thu được.

Hết chương 392.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 393



Chương 393

“Khuyết Thiên, ngươi đừng có nói khó nghe như thế.” Tuy Cổ Trùng đang phản bác lại, nhưng mọi người đều có thể nghe được, khí thế của hắn điệu thấp thế nào.

Trong lòng Thương Nguyệt cũng thấp thỏm.

Khuyết Thiên không có cảm hứng gì đối với Cổ Trùng, hắn ta nhìn về phía Quân Tiêu Dao, nghĩ ngợi có nên chấn áp hắn hay không.

Mà lúc này, trong chỗ sâu của thung lũng lưu chuyển Âm Dương Nhị Khí, một cỗ ba động tản ra.

“Bỏ đi, hoàn thành nhiệm vụ của tiểu chủ, trước tiên tranh đoạt Âm Dương Thần Quả, đối phó với nhân tộc ngoại giới sau.” Khuyết Thiên thầm nghĩ.

Đám sinh linh Thiết Cốt nhất tộc, Thanh Quỷ Tộc... cùng nghĩ như vậy.

Âm Dương Thần Quả là quan trọng nhất.

“Thần Quả chi tranh bắt đầu rồi.” Lão giả Thương gia nói.

“Cổ Trùng đại ca, làm ơn.” Thương Nguyệt nói.

Lần này tiến vào Âm Dương Hồn Đàm có Thương Nguyệt, Quân Tiêu Dao và Cổ Trùng.

Còn Thương Tuyết do thân thể không tốt, không có cách nào tham gia tranh đoạt, chỉ có thể đợi ở bên ngoài.

Nếu như lần này không có được Âm Dương Thần Quả, vậy thì nàng ta cũng không đợi được lần kết quả sau nữa rồi.

Bởi vì Thương Nguyệt không biết thực lực thật sự của Quân Tiêu Dao cho nên cũng không có đem gánh nặng đặt lên người Quân Tiêu Dao.

Nhưng thực lực của Cổ Trùng nàng cũng có hiểu biết, cho dù là đối diện với Khuyết Thiên cũng có tư cách đối kháng.

“Ta.. sẽ cố gắng hết tức.” Cổ Trùng giả tạo nói.

So với sự bình tĩnh lúc ban đầu, bây giờ trong lòng Cổ Trùng có chút sợ hãi rồi.

Đám người Quân Tiêu Dao tiến vào bên trọng.

Thương Tuyết đợi ở bên ngoài quan chiến.

Cao thủ trẻ tuổi của Thiết Cốt nhất tộc và Thanh Quỷ Tộc cũng bắt đầu xuất phát.

Còn có Công Minh Lan và Khuyết Thiên cũng hành động rồi.

Trong chỗ sâu của thung lũng, có một thuỷ đàm rộng vạn trượng.

Cả thuỷ đàm giống như thái cực, phân chia rõ ràng thành hai khu vực trắng đen.

Mà ở giữa hai khu vực đó lại sinh ra một gốc thần thụ cao trăm trượng.

Đó chính là Âm Dương Thần Thụ.

Mà lúc này, trên Âm Dương Thần Thụ, trái cây đang được bao bọc bởi Âm Dương Nhị Khí đang đung đưa trên cành cây.

Những trái cây này một nửa màu đen một nửa màu trắng, nhìn rất kỳ dị, đếm qua cũng hơn 10 trái.

Bên ngoài Âm Dương Hồn Đàm, một đạo thân ảnh xuất hiện.

Những thiên kiêu Táng Thổ kia nhìn thấy Âm Dương Thần Quả trên Âm Dương Thần Thụ, trong mắt loé lên quang mang.

Âm Dương Thần Quả, có công hiệu nghịch thiên chuyển hoá sinh tử.

Đối với sinh linh Táng Thổ mà nói, đây là sự mê hoặc khó có thể cự tuyệt.

“Thập Vương Thịnh Yến sắp bắt đầu, tiểu chủ cần mượn sự trợ giúp của Âm Dương Thần Quả, tăng thêm một tầng thứ mới, toàn bộ Âm Dương Thần Quả đều phải mang về.” Khuyết Thiên nghĩ trong lòng.

Tiểu chủ nhà hắn, thánh tử Đoạ Vũ tuy là thiên kiêu xếp thứ 1 của Âm Minh Vực.

Nhưng xếp cùng thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương, thánh tử Đoạ Vũ cũng không có gì đặc sắc, không đứng được ở vị trí thứ 5.

Lần Thập Vương thịnh yến này, thánh tử Đoạ Vũ vô cùng xem trọng, hắn muốn nâng cao vị trí xếp hạng của mình.

Vì thế, Âm Dương Thần Quả càng quang trọng hơn.

Một bên, thiên kiêu trẻ tuổi của Thiết Cốt nhất tộc và Thanh Quỷ Tộc cũng đến bên Âm Dương Hồn Đàm.

Nhưng bọn họ không có tiến vào, bởi vì Âm Dương Hồn Đàm này cũng không có đơn giản như thế.

Đám người Quân Tiêu Dao cũng đến rồi.

Nhìn thấy Âm Dương Thần Quả trên Âm Dương Thần Thụ, ánh mắt Quân Tiêu Dao loé lên.

Âm Dương Thần Quả kia quả thực bất phàm, tuy không phải là bất tử dược nhưng cũng không kém bao nhiêu.

Đặc biệt là công hiệu đặc biệt của Âm Dương Thần Quả, thậm chí một vài bất tử dược cũng không thể sánh bằng.

“Ra tay thôi.” Quân Tiêu Dao không chút do dự, bước về phía trước.

Tốc độ của hắn rất nhanh, chớp mắt đã đến bên trong Âm Dương Hồn Đàm.

“Công tử, đợi đã!” Thương Nguyệt biến sắc.

Nàng còn chưa có nói xong, Quân Tiêu Dao đã xông vào trong rồi.

Mà lúc này, trong Âm Dương Hồn Đàm giống như đang sục sôi.

Theo âm thanh ba la, một hung thú kh*ng b* có chín đầu trực tiếp hiện ra.

Đầu hung thú này cơ thể đầy lân giáp, có chín đầu, vừa giống đầu rắn lại giống đầu rồng, trong rất hung dữ.

Mà màu sắc của chín cái đầu cũng không giống nhau,

“Đây là… thái cổ hung thú, Cửu Anh?” Quân Tiêu Dao nhìn về hung thú phía trước, trong mắt loé quang mang.

“Không đúng, nó không thuần huyết, chỉ là có một tia huyết thống Cửu Anh mà thôi.” Quân Tiêu Dao nghĩ ra.

Thái cổ hung thú Cửu Anh thực sự, là sự tồn tại có thể tàn sát chân long, cực kỳ mạnh mẽ.

Mà đầu hung thú trước mắt, nhiều nhất chỉ có một tia huyết mạnh của Cửu Anh mà thôi.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao vẫn dứng yên một chỗ, nhưng sinh linh Táng Thổ xung quanh cười lạnh.

“Nhân tộc ngoại giới này bị doạ ngốc rồi à?”

“Đúng đó, hắn lẽ nào không nghĩ ra tại sao chúng ta lại không trực tiếp xong vào?”

Những sinh linh Táng Thổ này cho rằng Quân Tiêu Dao rất liều lĩnh.

“Thật là buồn cười.” Cổ Trùng cũng cười lạnh.

Chỉ có Thương Nguyệt và đám người Thương Tuyết đang quan chiến bên ngoài là sắc mặt mang theo sự lo lắng.

“Nhanh tránh ra!” Thương Nguyệt hét lớn.

Nhưng đã quá muộn rồi.

Đầu hung thú hình thù giống Cửu Anh kia mở chín cái miệng ra.

Các loại năng lượng liệt diễm, hàn thuỷ, độc khí, ma lôi phun ra từ chín cái miệng của nó.

Khu vực mà Quân Tiêu Doa đang đứng, chớp mắt bị năng lượng kh*ng b* thôn phệ.

Nhìn thấy một màn này, sinh linh Táng Thổ có mặt tại đây đều lắc đầu.

Loại công kích trình độ này, cho dù là Thánh tử Đoạ Vũ cũng phải mất một lớp da.

Chứ đừng nói đến nhân tộc ngoại giới.

Bọn họ cho rằng, Quân Tiêu Dao đã chết rồi.

Thiên địa linh vật thông thường mà nói đều có yêu thú thủ hộ.

Mà Quân Tiêu Dao là khách đến từ ngoại giới, tự nhiên là không biết đến chuyện này.

Trước kia Thương Nguyệt cũng quên nói với hắn.

Bởi vì nàng với Quân Tiêu Dao hành động cùng nhau, ai ngờ Quân Tiêu Dao không nói lời nào đã trực tiếp xông vào.

Hết chương 393.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 394



Chương 394

Thương Nguyệt cũng không ngờ, Quân Tiêu Dao lại đột ngột tiến vào như thế.

Trên mặt Cổ Trùng cũng mang theo nụ vười lạnh, sự tình nhân tộc ngoại giới làm mất mặt hắn cũng coi như là hết rồi.

“Chậc chậc, sinh linh ngoại giới này thật là thảm, các ngươi xem hắn có thể toàn thây hay không?” Có sinh linh Táng Thổ nói.

“Nếu như có thể toàn thây, chôn vào trong đất, nói không chừng sau này còn có cơ hội trở thành đồng loại.” Thiên kiêu trẻ tuổi của Thiết Cốt nhất tộc lắc đầu nói.

“Đáng tiếc, vốn còn muốn chấn áp cho tiểu chủ bồi bổ nhục thân.” Khuyết Thiên nói.

Ngay lập tức, đôi cánh thối rữa trên lưng hắn rung lên, cuồng bạo quét về phía Âm Dương Thần Thụ.

Bây giờ Quân Tiêu Dao đang hấp thu sự chú ý của đầu hung thú kia, bọn họ tất nhiên phải nắm bắt cơ hội.

Thiên kiêu trẻ tuổi của Thiết Cốt nhất tộc và Thanh Quỷ Tộc cũng triển khai tốc độ, lướt tới Âm Dương Thần Thụ.

Thương Nguyệt nghiến răng mở miệng nói: “Cổ Trùng đại ca, làm phiền ngươi đi tranh đoạt Âm Dương Thần Quả kia.”

“Còn nàng thì sao?” Cổ Trùng hỏi.

“Ta đi xem vị công tử kia còn sống hay không.” Thương Nguyệt quay người nói.

Rõ ràng biết sẽ nguy hiểm như vậy, nhưng Thương Nguyệt cũng hạ quyết tâm rồi.

Có thể gặp gỡ vài ngày, nàng cũng không biết rằng bản thân đã sinh ra hảo cảm với Quân Tiêu Dao.

“Nàng…” Cổ Trùng tức giận.

Nhân tộc ngoại giới kia đều chết rồi, Thương Nguyệt vẫn còn lưu luyến.

Khi Thương Nguyệt lướt đến, đầu hung thú kia cũng nhìn chằm chằm vào Thương Nguyệt.

Trong con ngươi b*n r* tia hung quang.

Sắc mặt của Thương Nguyệt càng trắng bệch, song nàng cũng không lùi bước.

Sống phải thấy người chết phải thấy xác.

Mà vào lúc này, một đạo âm thanh từ trong phiến liệt hoả độc khí ma lôi kia truyền ra.

“Tốt cho một đầu súc sinh, có một tia huyết mạch của Cửu Anh mà đã dám hỗn xược rồi.”

Theo âm thanh đó truyền ra, thân ảnh của Quân Tiêu Dao xuất hiện, giẫm trên không gian liệt diễm độc khí bước ra.

Tất cả các năng lượng liệt diễm, hàn thuỷ, độc khí, ma lôi đều cách Quân Tiêu Dao một trượng, vô thanh vô thức bị chôn vùi trong hư không.

Quân Tiêu Dao triển khai chính là năng lực của Pháp Lực Miễn Dịch.

Vạn Pháp Bất Triêm!

Đầu hung thú này phun ra tất cả năng lượng đều không có cách nào làm Quân Tiêu Dao bị thương.

“Công tử, ngươi…” Cả người Thương Nguyệt khựng lại, có chút không tin vào đôi mắt của bản thân.

Cho dù Thánh tử Đoạ Vũ gặp phải loại công kích trình độ này cũng phải mất một lớp da.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại khoanh tay mà ra, điềm nhiên vô cùng, bạch sam trên người cũng không có chút bẩn nào.

Điều này hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của nàng.

“Điều này làm sao có thể.”

Sinh linh Táng Thổ đang đi tranh đoạt Âm Dương Thần Quả nhìn thấy một màn này cũng mở to mắt.

Cổ Trùng cũng dại ra.

Hắn không ngờ rằng Quân Tiêu Dao không những có thể chống đỡ loại công kích không bố này.

Thậm chí ngay cả áo cũng không một vết xước.

Đây rốt cuộc là chuyện gì, bọn họ nhất thời cũng không thể hiểu nổi.

Mà càng làm cho đám sinh linh Táng Thổ chấn kinh hơn còn ở phía sau.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao xuất ra một quyền.

Quyền phong kinh thế, khí huyết cuồn cuộn!

Một quyền trăm triệu cân thần lực xuất ra, hư không gợn sóng, khí bạo kh*ng b* phát ra như tiếng ấm rền vang!

Ầm!

Một quyền xuất ra, cơ thể của đầu hung thú này xuất hiện một huyết động cực lớn, cơ hồ nát tim.

Quân Tiêu Dao lại lấy tay làm kiếm, quyền phong chuyển hoá thành kiếm mang.

Một chỉ xuất ra, kiếm mang toé ra, xung quanh hiển hoá cảnh tượng quần tiên vẫn lạc kh*ng b*!

Đây chính là Lục Tiên Kiếm Quyết của Quân gia.

Vù !Vù !Vù !Vù !Vù !…

Từng đầu của hung thú bị kiếm mang chém qua.

Hung thú vốn là có chín đầu, lúc này lại… trực tiếp bị chém sạch rồi !

Chính là bị chém sạch đầu rồi.

Đám sinh linh Táng Thổ nhìn thấy một màn này đều sắp ngạt thở rồi.

Song, bọn họ hình như cũng không cần phải hô hấp.

Nhưng điều không cần hoài nghi là, biểu hiện của Quân Tiêu Dao đã triệt để khiến bọn họ chấn kinh, tinh thần run rẩy.

Sắc mặt của Cổ Trùng cực kỳ không được tự nhiên.

Mà sắc mặt của hai người Khuyết Thiên và Công Minh Lan đều lộ ra biểu tình kinh ngạc không thôi.

“Sinh linh ngoại giới này hình như không có đơn giản như vậy.” Khuyết Thiên lẩm bẩm.

Hắn cũng không phải đồ ngốc, hiện tại Quân Tiêu Dao triển khai ra loại áp bách đó thậm chí còn mạnh hơn cả Thánh tử Đoạ Vũ.

Có điều nghĩ đến Thánh tử Đoạ Vũ và Đoạ Vũ Tộc sau lưng, Khuyết Thiên cũng yên tâm phần nào.

Nhân tốc ngoại giới này, nếu như hiểu chuyện thì vẫn nên ngoan ngoãn bị bắt thì hơn.

Quân Tiêu Dao hai chiêu diệt sát hung thú, không lãng phí chút sức lực nào.

Thương Nguyệt một bên vẫn đờ người ra, khuôn mặt thất thần vẫn chưa hồi tỉnh lại.

Còn Thương Tuyết đang quan chiến ở bên ngoài đang nắm chặt bàn tay.

“Vị công tử ngoại giới này không bình thường.” Trưởng lão Thương gia đều ngạc nhiên, hiển nhiên trong lòng cũng chấn động rồi.

“Đừng ngẩn người ra nữa, đi lấy Âm Dương Thần Quả thôi.” Quân Tiêu Dao nhìn thấy Thương Nguyệt đang ngẩn người, nhẹ giọng nói.

Thương Nguyệt không mang nguy hiểm qua xem hắn sống hay chết, làm cho sự thờ ơ của Quân Tiêu Dao có chút dãn ra.

“Ừ, ừ, được.” Thương Nguyệt tỉnh táo lại, kích động không nói lên lời.

Nàng bây giờ cũng được tính là sơ bộ biết được thực lực thật sự của Quân Tiêu Dao.

“Chả trách công tử trực tiếp ra tay, thì ra là không phải ngu xuẩn, mà căn bản là không cần thiết phải cẩn thận.” Trong lòng Thương Nguyệt cảm thán.

Những sinh linh Táng Thổ kia lúc trước còn chế giễu Quân Tiêu Dao, cho rằng hắn ra dại dột ngu xuẩn.

Kết quả bây giờ quê vl.

Quân Tiêu Dao người ta căn bản là không để ý đến loại nguy hiểm hiểm trình độ này.

Quân Tiêu Dao dẫn theo Thương Nguyệt, trực tiếp lướt đến Âm Dương Thần Thụ.

“Nhân tộc ngoại giới, chúng ra biết ngươi rất mạnh, nhưng đây là Táng Thổ, không phải là nơi ngươi có thể ngang ngược.”

Những vị thiên kiêu Thanh Quỷ Tộc này khí tức đều rất mạnh, đạt đến Thần Hoả Cảnh.

Nhưng mà Quân Tiêu Dao ngay cả nhìn một cái cũng không thèm nhìn, tuỳ tay xuất ra một chưởng.

Hết chương 394.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 395



Chương 395

Một chưởng đi qua giống như phá vỡ chư thiên tinh hà!

Vù !Vù !Vù !

Một vài vị thiên kiêu Thanh Quỷ Tộc thực lực cường đại thậm chí ngay cả chiêu thức cũng không kịp thi triển ra.

Trực tiếp bị Quân Tiêu Dao vỗ chết.

Tất cả thiên kiêu Táng Thổ có mặt ở đây đều đổ mồ hôi đầu, sắc mặt đại biến như gặp đại địch vậy!

Loại cảm giác này, giống như một con giun dế thấp kém phút chốc biến thành thần cao cao tại thượng!

Ở trước mặt thần, bọn họ những thiên kiêu Táng Thổ này không khác gì giun dế!

Thiên kiêu cảu Thiết Cốt nhất tộc, còn có Công Minh gia, bao gồm cả đám người Công Minh Lan nhìn thấy cảnh tượng này đều đổ mồ hôi đầu, trong lòng chấn động kịch liệt.

“Nhân loại ngoại giới này sao lại mạnh như thế?” Công Minh Lan ngữ khí run rẩy.

Hắn lúc trước còn chế giễu Thương Nguyệt lại mang theo một nhân loại ngoại giới Thông Thiên Cảnh đến.

Thậm chí hắn còn nói, Quân Tiêu Dao sợ rằng sẽ ngay lập tức bị sinh linh Táng Thổ cắn xé.

Kết quả bây giờ bị chém giết đều là sinh linh Táng Thổ.

Sắc mặt của Khuyết Thiên cũng có chút không được tự nhiên.

Tuy hắn là thiên kiêu trẻ tuổi top 10 của Âm Minh Vực, nhưng bây giờ đối diện với Quân Tiêu Dao, hắn cảm thấy giống như đang đối diện với một vị Thần Vương vô địch vậy.

Mà lúc này, sinh linh của Thiết Cốt nhất tộc cũng ra tay rồi.

“Sinh linh ngoại giới, thật là ngông cuồng, để ra xem thử ngươi có mấy phần bản lĩnh!” Một vị tráng hán trong Thiết Cốt nhất tốc xuất ra một quyền.

Cở thể hắn ta lấp lánh quang mang của kim loại, nhìn rất kiên cố và rắn chắc.

Thiết Cốt nhất tốc tự nhiên không ngốc, nhưng mà bọn họ có lòng tin với bản thân mình.

Năng lực sát phạt của Thiết Cốt nhất tốc có thể không phải mạnh nhất.

Nhưng năng lực phòng ngự và bảo mệnh tuyệt đối là số một.

Nhục thân của bọn họ kiên cố vững trãi như thần binh.

Cho nên bọn họ mới dám xuất thủ thăm dò Quân Tiêu Dao.

Cho dù không địch lại, ít nhất Quân Tiêu Dao cũng không thể g**t ch*t được bọn họ.

Nhìn thấy Thiết Cốt nhất tộc ra tay, sắc mặt của Quân Tiêu Dao không có chút biến đổi.

Hắn vẫn không gấp gáp, xuất ra một quyền.

So nhục thân, từ khi Quân Tiêu Dao sinh ra đến nay cũng chưa từng sợ bất kỳ ai.

Ầm!

Kim sắc khí huyết cuồn cuộn như nước biển tuôn trào.

Trăm triệu cân thần lực theo thể hồn cường hãn của Hoang Cổ Thánh Thể chấn áp mà ra.

Ầm!

Quân Tiêu Dao một quyền siêu thần!

Khi tráng hán của Thiết Cốt nhất tộc phản ứng lại, hắn ta phát hiện ngực của bản thân đã bị quyền phong của Quân Tiêu Dao đấm thủng.

Cả một ngực xuất hiện một cái hố lớn.

Có điều bởi vì thể chất đặc biệt của Thiết Cốt nhất tộc bọn họ nên không có chảy máu, chỉ cso một cái động to màu đen.

“Điều này…không thể nào… ta là…Thiết Cốt nhất tộc.”

Tráng hán của Thiết Cốt nhất tộc hai mắt mở to, hoàn toàn không thể tin nổi.

Nhục thân của bọn họ có thể so với thần binh lợi khí, thuỷ hoả bất xâm, đao thương bất nhập.

Bây giờ lại bị Quân Tiêu Dao một quyền xuyên thủng.

Quân Tiêu Dao một chưởng vỗ qua.

Đầu của vị tráng hán lập tức bay ra giống như một quả bóng vậy.

Quân Tiêu Dao lại tiếp tục xuất chưởng, mạnh mẽ vô cùng, đánh tan vô số sinh linh trẻ tuổi của Thiết Cốt nhât tộc.

Loại cảnh tượng này quá kinh khủng rồi.

Thiết Cốt nhất tộc được xưng là nhục thân phòng ngự vô song, ở trước mặt Quân Tiêu Dao giống như là một con hổ giấy vậy, một chưởng là vỡ nát.

“Đây…sinh linh ngoại giới này, là hậu duệ chân long sao?” Một vị sinh linh Táng Thổ lắp ba lắp bắp nói.

Trong mắt bọn họ, e rằng chỉ có chân long ấu tử mới có nhục thân chi lực kh*ng b* như thế.

“Quá kh*ng b* rồi, chả trách có thể tiến vào Táng Thổ, quả thật quá kh*ng b*.” Những sinh linh còn lại rùng mình.

Bọn họ mới bắt đầu còn xem thường Quân Tiêu Dao, thậm chí một vài sinh linh còn đem Quân Tiêu Dao biến thành huyết nhục bảo dược.

Mà hiện tại, sợ rằng không có ai dám đánh chú ý lên người Quân Tiêu Dao.

Bên ngoài Âm Dương Hồn Đàm, trưởng lão của Thanh Quỷ Tộc và Thiết Cốt nhất tộc tức giận rồi, không nhìn được muốn ra tay.

Nhưng lại bị trưởng lão của Thương gia chặn lại.

“Các ngươi lẽ nào muốn phá vỡ hẹn ước, thiên kiêu tiến vào Âm Dương Hồn Đàm sinh tử do trời, vẫn lạc là điều rất bình thường.”

Trưởng lão của Thương gia ra tay giúp đỡ cũng không phải hoàn toàn vì Quân Tiêu Dao.

Chủ yếu là vì Quân Tiêu Dao có thể lấy được Âm Dương Thần Quả.

Như vậy Thương Tuyết được cứu rồi.

Âm Sát Thể nếu như trưởng thành, thành tựu thấp nhất cũng là một vị Thánh nhân, thậm chí có thể còn mạnh hơn nữa.

Trưởng lão hai tộc Thiết - Thanh không nói lên lời.

Mà ở bên trong Âm Dương Hồn Đàm, chỉ còn lại những thiên kiêu của Công Minh Gia, Khuyết Thiên, còn có Quân Tiêu Dao, Thương Nguyệt và Cổ Trùng.

Còn những sinh linh Táng Thổ khác đều không có thực lực gì, chỉ dám nhìn từ xa, căn bản không dám tham gia tranh đoạt.

“Ngươi muốn hiến ra cho tiểu chủ nhà ngươi làm huyết thực?” Ngữ khí của Quân Tiêu Dao có chút đùa cợt nhìn Khuyết Thiên.

Sắc mặt Khuyết Thiên trầm xuống.

Hắn cũng biết Quân Tiêu Dao rất mạnh, hơn nữa hạ thủ căn bản không có chút lưu tình.

“Sinh linh ngoại giới, ngươi ở ngoại giới rất có phong quang, có khả năng là truyền nhân của bất hủ thế lực.”

“Nhưng ở đây là Âm Minh Vực cảu Vạn Cổ Táng Thổ, Đoạ Vũ Tộc là hoàng đế ở đây, mà thiểu chủ nhà ta chính là thiên kiêu mạnh nhất của Đoạ Vũ Tộc.”

“Ngươi có nghĩ đến chuyện làm kẻ địch của tiểu chủ nhà ta sẽ có kết cục như thế nào chưa?”

Ngữ khi của Khuyết Thiên trầm ổn, bộ dạng không hề sợ hãi.

“Người đây là chó cậy gần nhà sao?” Quân Tiêu Dao cười lên.

“Cổ Trùng, còn ngươi thì sao?” Khuyết Thiên nhìn về phía Cổ Trùng.

Cổ Trùng tuy là bại tướng dưới tay hắn nhưng cũng là một phần sức mạnh.

Sắc mặt của Cổ Trùng biến ảo.

Hết chương 395.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 396



Chương 396

Hành động trước kia của hắn đã tính là triệt để kết thù với Quân Tiêu Dao.

Trong lòng bất an chi bằng nhân cơ hội này liên hợp với người khác, triệt để tiêu diệt Quân Tiêu Dao.

Hắn cũng quyết định ra tay rồi, bắt đầu tích tụ chiêu thức.

“Cổ Trùng, ngươi!”

Hai mắt Thương Nguyệt mở to, không thể tin nổi vào giây phút quan trọng Cổ Trùng lại phản bội.

“Thương Nguyệt, đây là Táng Thổ, không thể để một nhân tộc ngoại giới ngang ngược!” Cổ Trùng hiên ngang nói.

Nhưng suy cho cùng vẫn là đố kỵ Quân Tiêu Dao.

“Ta đúng là có mắt như mù!” Thương Nguyệt tức giận nói.

Một đám sinh linh Táng Thổ đồng loạt ra tay.

Phía sau Khuyết Thiên, đôi cánh mục nát đó chấn động, nháy mắt hắc triều dũng động.

Một phiến hắc triều bao quanh thân thể thối nát trào ra.

Đây là một loại thiên phú thần thông của Hủ Cốt Tước của hắn, Hủ Thi Chi Triều.

Bất cứ sinh linh nào nhiễm phải cơ thể đều sẽ trở nên mục nát.

Nếu như tiến vào Hủ Thi Chi Triều nhất định sẽ chết không nghi ngờ.

Khuyết Thiên xuất ra chiêu thức áp hòm của mình, hiển nhiên cũng biểu đạt rõ hắn cực kỳ kiêng dè Quân Tiêu Dao.

Cổ Trùng cũng đồng dạng xuất toàn lực.

Hắn ngưng kết một phương hắc ám ấn kết, dường như có vô số oan hồn quấn quanh.

Đây cũng là bản thể của hắn, thiên phú thần thông của Quỷ Hiêu, Oán Linh Ấn.

Nhìn thấy những chiêu thức cường đại đó, sắc mặt của Thương Nguyệt trắng bệch như giấy.

“Đứng sau lưng ta.” Quân Tiêu Dao khoanh hai tay, thậm chí ý tứ muốn xuất chiêu cũng không có.

Thương Nguyệt nghiến răng, đứng sau Quân Tiêu Dao.

Không biết tại sao, nhìn thấy bóng lưng bạch y phía trước, Thương Nguyệt đang trong lòng bất an lại bình tĩnh lại.

Giống như bóng lưng này có thể thay nàng chặn đứng rất cả phong ba bão táp vậy.

Đây là cảm giác an toàn, tràn đầy sự an toàn!

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao ngay cả ý tứ xuất chiêu cũng không muốn, ánh mắt của Khuyết Thiên loé sang nói.

“Sinh linh ngoại giới này triệt để buông bỏ rồi?”

Ầm!

Các loại chiêu thức như dòng nước lũ nhấn chìm thân hình của Quân Tiêu Dao và Thương Nguyệt.

“Tỷ tỷ, công tử!” Thương Tuyết đang quan chiến bên ngoài lo lắng không thôi.

“Cuối cùng cũng chết rồi, đáng tiếc, nữ nhân Thương Nguyệt ngu xuẩn đó.” Cổ Trùng cười lạnh nói.

Pháp lực kh*ng b* như thủy triều cuốn đi tất cả.

Đây là nhất kích hợp lực của đám người Khuyết Thiên, cho dù là cao thủ Hỏa Thần Cảnh đại viên mãn cũng không thể tùy ý va chạm.

Nhưng mà cảnh tượng tiếp theo khiến cho đầu óc của đám người Khuyết Thiên ngắn lại.

Chỉ thấy sau khi pháp lực tản đi, Quân Tiêu Dao vẫn đứng yên tại chỗ, bạch y không nhiễm một chút bụi nào, cả người điềm đạm đứng đó.

Hắn ngay cả một ngón tay cũng không động.

"Là ta đang hoa mắt phải không, sinh linh ngoại giới này tại sao lại không bị gì?" Công Minh Lan dụi mắt

"Làm sao có thể, lẽ nào hắn dùng chiêu thức phòng ngự gì?" Cổ Trùng cũng kêu lên, không tin vào mắt mình.

"Không có khả năng, hắn không hề có cử động gì, cũng không có mang ra bất kỳ phòng ngự pháp bảo nào." Khuyết Thiên khuôn mặt xám xịt nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao.

Một màn này quá quỷ dị rồi, làm cho đám người Khuyết Thiên không thể hiểu nổi.

Không chỉ bọn hắn, Thương Nguyệt đứng phía sau Quân Tiêu Dao cũng cứng đơ người.

"Công kích vừa rồi khi đến gần công tử lại biến mất rồi" Thương Nguyệt cũng không thể hiểu nổi.

Nàng chỉ cảm thấy Quân Tiêu Dao quá thần bí rồi, các loại thủ đoạn làm cho nàng ta mở rộng tầm mắt.

"Chỉ như thế?" Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.

Cho dù hắn chỉ đứng không động đậy, đám người Khuyết Thiên còn phải đánh thêm trận nữa mới có thể phá vỡ Pháp Lực Miễn Dịch của hắn.

Có điều Quân Tiêu Dao cũng không chần chừ thêm nữa rồi

Hắn lấy ra găng tay Diệt Bá Thánh Vương đeo trên tay trái.

Sau đó xuất ra một quyền.

Đám người Công Minh Lan của Công Minh Gia cơ thể đều bị Quân Tiêu Dao đánh nổ, xương cốt bay đầy trời.

Tiếp theo, ánh mắt của Quân Tiêu Dao khóa chặt Cổ Trùng.

Cổ Trùng sợ như người mất hồn, ngay cả Âm Dương Thần Quả cũng không muốn tranh cướp nữa.

Quân Tiêu Dao lại xuất ra một quyền như cũ.

"Không!"

Cổ Trùng rên lên một tiếng thảm thiết, sau đó trực tiếp bị Quân Tiêu Dao đánh nổ.

Trong vài hô hấp chỉ còn mỗi một người Khuyết Thiên.

Mà Khuyết Thiên lúc này sớm đã không còn bộ mặt kiêu căng như trước nữa, chỉ còn bộ dạng run rẩy sợ sệt mà thôi.

Trước mặt thủ đoạn độc ác quả quyết của nhân tộc ngoại giới này, sao lại có cảm giác còn tàn nhẫn hơn sinh linh Táng Thổ bọn hắn.

"Ngươi...ngươi muốn làm gì, ta là tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ, nếu như giết ta, thì ngươi..."

Khuyết Thiên còn chưa nói xong, Quân Tiêu Dao đã một chưởng đập qua.

"Ồn ào!"

"Công tử, tạm thời đừng..." Thương Nguyệt vừa muốn khuyên nhủ.

Kết quả bùm một tiếng, đầu của Khuyết Thiên trực tiếp nổ tung, chết không toàn thây, một chút phản kháng cũng không có.

"Điều này..." Thương Nguyệt cau màu.

Nàng không cảm thấy vui chút nào khi Quân Tiêu Dao giết Khuyết Thiên.

Quân Tiêu Dao nếu như chỉ tranh đoạt vài quả Âm Dương Thần Quả thôi còn chưa có đắc tội với Thánh tử Đọa Vũ.

Nhưng bây giờ, Quân Tiêu Dao trực tiếp g**t ch*t tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ.

Vậy thì to chuyện rồi.

Dựa vào tính cách của Thánh tử Đọa Vũ, chắc chắn sẽ không để yên.

Không phải là Thánh tử Đọa Vũ coi trọng Khuyết Thiên, mà là bởi vì đánh chõ phải nhìn mặt chủ.

"Công tử, lần này chúng ta gặp phiến phức lớn rồi. Thương Nguyệt cắn môi

“Ngươi đang nói đến Thánh tử Đọa Vũ sao, không cần để ý đến hắn.” Quân Tiêu Dao bình thản nói.

Hắn bước về phía trước, đến trước Âm Dương Thần Thụ, hái xuống hơn chục Âm Dương Thần Quả.

“Công tử, thực lực của ngươi có lẽ là rất mạng, thậm chí không yếu hơn Thánh tử Đọa Vũ, nhưng sau lưng Thánh tử Đọa Vũ lại là Đọa Vũ Tộc, còn có tồn tại Táng Hoàng.”

Nàng nói nhiều như vậy cũng là vì lo lắng cho Quân Tiêu Dao.

Điều này đúng là múa rìu qua mắt thợ, thật là buồn cười.

Bản thân là thiếu chủ của hai đại Hoang Cổ Thế Gia, Thánh tử Đọa Vũ hắn là cái rắm gì.

Công tử, ngươi còn cười.” Thương Nguyệt có chút không hiểu, Quân Tiêu Dao tại sao lại coi nhẹ như thế được chứ.

Hết chương 396.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 397



Chương 397

Cho dù hắn có thể là truyền nhân của thế lực bất hủ ngoại giới, nhưng cường long không trấn áp được địa xà, Đọa Vũ tộc chính là chúa tể của Âm Minh Vực.

“Đừng lo lắng, Đọa Vũ tộc kia muốn tìm chết thì cứ đến tìm ta.” Quân Tiêu Dao cầm một quả Âm Dương Thần Quả trong tay, ngữ khí bình thản.

Thương Nguyệt lúc này thật sự không nói lên lời.

Khí chất của Quân Tiêu Dao như chư tiên, nhưng lời nói ra lại có bá khí như bậc đế vương vậy.

Đây cũng không phải là cố ý, mà là một loại khí hồn bá đạo trời sinh.

Loại cảm giác này, càng làm cho ánh mắt của Thương Nguyệt rung động.

Dù Quân Tiêu Dao nói ra là lời này là thật hay giả, nhưng lúc này Thương Nguyệt nhìn Quân Tiêu Dao lại thêm vài phần hấp dẫn.

Mà bên ngoài Âm Dương hồn Đàm, một đám trưởng lão thế lực của Âm Minh Vực đều đứng đờ người ra.

Vô số thiên kiêu thế lực của bọn họ bị Quân Tiêu Dao diệt sát rồi.

Không những thế, tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ là Khuyết Thiên cũng bị giết rồi.

Tin tức này nếu như truyền ra ngoài sẽ làm chấn động cả Âm Minh vực.

Chết một Khuyết Thiên không phải là vấn đề gì to tát.

Nhưng Khuyết Thiên này lại có thân phận mẫn cảm, là người của Thánh tử Đọa Vũ.

Giết tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ, đây là một tin tức lớn, sẽ khiến cho rất nhiều người kinh ngạc.

“Sinh linh ngoại giới này, chắc chắn sẽ phải chết.”

“Hừ, dám giết sinh linh của Thiết Cốt nhất tộc ta, để ta xem xem kết cục của hắn sẽ thảm đến mức nào.”

Thiết Cốt nhất tộc, Thanh Quỷ tộc, còn có người của Công Minh gia đều lạnh giọng nói.

Trước đó, lúc bọn họ chuẩn bị động thủ thì bị trưởng lão của Thương gia ngăn lại.

Hiện tại, bọn họ cũng không vội đối phó với Quân Tiêu Dao.

Bởi vì Quân Tiêu Dao chắc chắn sẽ chết trong tay của Thánh tử Đọa Vũ rồi, mà còn chết rất thảm.

Cho nên hiện tại bọn họ cũng không vội vàng muốn tính sổ với hắn.

“Ha ha, Thương gia các ngươi, dám cùng đội với sinh linh ngoại giới này, đến khi đó đợi Thánh tử Đọa Vũ diệt môn đi.”

Trưởng lão của Công Minh gia ngữ khí lạnh lẽo, mang theo một tia cười lạnh nhìn về phía trưởng lão của Thương gia.

Thương gia nếu như bị diệt, vậy thì chỗ tốt tất nhiên sẽ là của Công Minh gia rồi.

Nghe thấy lời này, sắc mặt của trưởng lão Thương gia rất khó coi.

Mà trong Âm Dương Hồn Đàm, sau khi lấy xong Âm Dương Thần Quả, Quân Tiêu Dao cùng Thương Nguyệt liền đi ra ngoài.

Đám sinh linh Táng Thổ xung quanh đều nhìn Quân Tiêu Dao giống như đang nhìn một người chết.

Tuy rằng nghe thấy những lời nghị luận đó nhưng Quân Tiêu Dao lại không hề để ý.

“Chúng ta cứ rời khỏi đây trước đi.” Hắn lên tiếng.

Thương Nguyệt khẽ gật đầu.

Bọn họ ngồi trên Cổ Lâu Cự Điểu, trực tiếp rời đi.

Các thế lực khác cũng lần lượt rời đi, bọn họ phải truyền tin tức ở đây ra ngoài.

Không cần nghĩ cũng biết, chẳng đến vài ngày, Âm Minh Vực sẽ có một màn kịch hay xảy ra.

Tính cách của Thánh tử Đọa Vũ rất tàn bạo độc ác, cho dù là vì thể diện của bản thân hay là vì tùy tên tùy tùng kia thì chắc chắn hắn ta cũng sẽ không tha cho Quân Tiêu Dao.

Thân là một trong Thập Tiểu Vương, ở Âm Minh Vực còn chưa có ai dám khiêu chiến uy nghiêm của hắn ta.

“Thánh tử Đọa Vũ, Đọa Vũ tộc, các người tốt nhất nên ngoan ngoãn một chút, đừng có trêu tức bản thần tử, nếu không…”

“Bản thần tử sẽ diệt tộc các ngươi.”

Tuy nói Vạn Cổ Táng Thổ không phải là địa bàn của Quân gia.

Nhưng điều này cũng không có nghĩa rằng Quân gia không có chút uy h**p nào trong Vạn Cổ Táng Thổ.

Quân gia thân là thế lực bất hủ ở đỉnh cao nhất.

Nếu như Đọa Vũ tộc thật sự ỷ mạnh h**p yếu, chọc tức Quân Tiêu Dao.

Vậy thì cho dù Đọa Vũ tộc là thế lực bản thổ của Vạn Cổ Táng Thổ, Quân gia cũng dám giết vào.

Đây cũng là sức mạnh của Quân Tiêu Dao.

Hơn nữa, Khương Đạo Hư còn cho hắn rất nhiều bảo vật.

Vậy nên hắn cũng chẳng có gì phải e ngại.

Đợi hắn hồi thần lại, liền cảm thấy có một đôi mắt sáng rõ nhìn chằm chằm mình.

Đôi tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết, đều dang dùng đôi mắt u lam kiều mị nhìn hắn như đang nhìn bảo vật vậy.

Ở trong mắt đôi tỷ muội này, Quân Tiêu Dao chẳng khác nào nam tử bảo bối.

Dung mạo tuấn tú tuyệt đại, thân phận thần bí bất phàm, thực lực mạnh kinh người.

Loại thủ đọan thần thông có thể miễn dịch pháp lực kia là thứ mà các nàng chưa từng nghe thấy cũng chưa từng nhìn thấy.

Hơn nữa, vừa nãy, Quân Tiêu Dao đại triển thần uy, một tay quét ngang tất cả kẻ địch.

Loại đại khí phách này, các nàng chưa từng nhìn thấy ở trên người nam tử khác.

Chỉ có Quân Tiêu Dao mới có sự bá khí vô địch này.

Vì vậy, hai cô gái nhỏ này đều có chút đê mê.

Tuy chưa đến mức trực tiếp ngã vào vòng tay của Quân Tiêu Dao nhưng chí ít cũng đã có chút hảo cảm rồi.

“Âm Dương Thần Quả đã có rồi, ta cũng phải tìm một nơi luyện hóa.” Quân Tiêu Dao nói.

Sau khi luyện hóa xong hắn mới có thể thoải mái tìm kiếm trong Táng Thổ.

“Nếu như công tử không chê, vậy thì đến Thương gia ta đi, công tử có thể yên tâm luyện hóa.” Thương Nguyệt nói.

“Đúng đó, công tử yên tâm đến nhà ta đi.” Thương Tuyết gõ nhẹ đầu mình.

Quân Tiêu Dao gật đầu.

Mà trong ánh mắt của trưởng lão Thương gia bên cạnh lại có chút do dự.

Bọn họ còn nhớ lời mà Công Minh gia vừa nói.

Nếu như Thương gia có bất cứ quan hệ gì với Quân Tiêu Dao.

Đến khi Thánh tử Đọa Vũ đến tính sổ, e rằng Thương gia cũng sẽ bị liên lụy.

Có điều là hiện tại Âm Dương Thần Quả là do Quân Tiêu Dao đoạt về, bọn họ cũng không biết nên nói gì.

Nơi ở của Thương gia nằm ở trong một tòa cổ thành của Âm Minh Vực, được gọi là Bạch Vọng thành.

Không đến mấy ngày, Quân Tiêu Dao đã nhìn thấy Bạch Vọng thành rồi.

Đó là một tòa cổ thành được bao phủ bởi khí tức hoang vu.

Dưới sự dẫn dắt của Thương Nguyệt và Thương Tuyết, Quân Tiêu Dao tiến vào Bạch Vọng thành.

Một thân khí huyết tràn đầy sức sống của hắn, như một ngọn đèn sáng, hấp dẫn vô số sự chú ý của sinh linh Táng Thổ xung quanh cổ thành.

Có điều, nhìn thấy tỷ muội Thương gia, những sinh linh Táng Thổ đó cũng không dám mạo phạm.

Hết chương 397.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 398



Chương 398

"Thật là hiếm thấy, tỷ muội Thương gia lại dẫn về một sinh linh ngoại giới".

"Đúng rồi, huyệt nhục thật tươi ngon."

"Nếu như không có sự bảo hộ của tỷ muội Thương gia, thiếu niên Nhân tộc kia sớm đã bị một vài sinh linh nuốt sống rồi. "

"Tất nhiên, ngươi không nhìn thấy Nhân tộc ngoại giới kia anh tuấn như thế nào à, e rằng sẽ bị tỷ muội Thương gia độc chiếm. "

"Đáng giận, ta cũng muốn ăn cơm của tỷ muội Thương gia!"

"Thôi dẹp đi, cái này phải xem mặt ...."

Chuyện ở Âm Dương Hồn Đàm còn chưa được truyện bá rộng rãi.

Cho nên bọn chúng không biết năng lực của Quân Tiêu Dao, còn cho rằng Quân Tiêu Dao chỉ là một tên tiểu bạch kiểm được tỷ muội Thương gia bao thầu.

Tiếp đó, tỷ muội Thương gia dẫn theo Quân Tiêu Dao về Thương gia.

Thương gia là bá chủ của Bạch Vọng thành, nằm ở vị trí trung tâm của Bạch Vọng thành

Tỷ muội Thương gia dẫn theo một sinh linh ngoại giới đi về cũng làm dấy lên bạo động trong gia tộc.

Ngay cả gia chủ Thương gia cũng bị kinh động.

Mà điều khiến Quân Tiêu Dao hơi ngạc nhiên là vị gia chủ Thương gia này lại không phải Nhân tộc.

Toàn thân ông ta được bao phủ bởi lân giáp, ánh mắt lanh lợi như yêu thú.

Thương Nguyệt nhìn thấy thì lập tức giải thích.

Thương gia bọn họ tuy là một gia tộc, nhưng thực ra lại không có quan hệ huyết thống, thậm chí còn không phải chỉ có một chủng tộc.

Sinh linh Táng Thổ rất kỳ lạ, bọn họ thay da đổi thịt từ trong thi thể để được trọng sinh.

Cho nên toàn bộ Thương gia cũng không phải là một gia tộc.

Sở dĩ bọn họ thành lập Thương gia, là bởi vì bọn họ đều sinh ra trong khu vực Táng Thổ này.

Mà tỷ muội Thương Nguyệt, Thương Tuyết là sinh cùng ngày, kiếp trước cũng là thân tỷ muội.

"Thì ra là vậy." Quân Tiêu Dao gật đầu.

Vạn Cổ Táng Thổ này cũng thật đặc biệt.

Điều này làm Quân Tiêu Dao liên tưởng đến loại luân hồi của địa phủ.

Vạn Cổ Táng Địa là do ai tạo ra?

Nguyên nhân tạo ra là gì?

Lẽ nào muốn tái tạo luân hồi, biến Vạn Cổ Táng Thổ thành vùng đất luân hồi của vạn linh thế gian?

Quân Tiêu Dao không ngừng suy nghĩ, chỉ trong chớp mắt đã liên tưởng đến rất nhiều thứ.

"Đa tạ tiểu hữu ra tay giúp đỡ Thương Tuyết giành được Âm Dương Thần Quả." Gia chủ Thương gia nói.

Quân Tiêu Dao có thể cảm nhận được, khí tức của gia chủ Thương gia là Thánh Nhân Cảnh.

Đặt ở Tiên Vực cũng có thể trở thành chủ của thế lực nhất lưu.

"Ta cũng vì bản thân mình, gia chủ đừng khách khí." Quân Tiêu Dao khoát tay, thái độ từ tốn, thần sắc tự nhiên.

Nhìn thấy biểu tình này của Quân Tiêu Dao, gia chủ Thương gia khẽ cau mày.

Ông ta là Thánh Nhân, còn Quân Tiêu Dao mới chỉ là Thông Thiên Vương Hầu.

Giữa hai người có khoảng cách rất lớn.

Trên lý thuyết, Quân Tiêu Dao nên có thái độ cẩn trọng đối với ông ta mới đúng.

Nhưng sao bây giờ, gia chủ Thương gia như ông ta lại cảm thấy Quân Tiêu Dao còn cao cao tại thượng hơn bản thân mình vậy chứ.

Khiến ông ta có loại cảm giác thổ hào đối mặt với đế hoàng vậy.

"Người này có thể một mình tiến vào Táng Thổ, lai lịch không đơn giản."

Sau đó, ông ta sai bảo hạ nhân, phải đón tiếp Quân Tiêu Dao cẩn thận không được thất lễ.

Quân Tiêu Dao được mời đến đại điện tiếp khách, tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết đi bên cạnh hắn.

"Nàng cần mấy quả Âm Dương Thần Quả?" Quân Tiêu Dao hỏi.

"Thực ra một quả là đủ rồi." Thương Nguyệt nói.

Quân Tiêu Dao không nói thêm gì, trực tiếp lấy ra ba viên Âm Tương Thần Quả đưa cho Thương Tuyết.

"Công tử, nhiều quá rồi." Thương Nguyệt và Thương Tuyết đều từ chối.

Lần tranh đoạt Âm Dương Thần Quả này có thể nói Thương Nguyệt không cần phải làm gì cả, tất cả đều là công lao của Quân Tiêu Dao.

Hắn có thể cho một quả Âm Dương Thần Quả đã là rất nhân nghĩa rồi.

"Cầm lấy đi." Quân Tiêu Dao nói.

Cũng không phải Quân Tiêu Dao thiện tâm, mà bởi vì khi hắn vị hung thú tấn công, Thương Nguyệt không tiếc nguy hiểm đến giúp hắn.

Nếu như không có hành động này, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không đưa thêm hai quả Âm Dương Thần Quả.

"Công tử, vậy thì ta dẫn Tiểu Tuyết đi luyện hóa thần quả trước." Thương Nguyệt dẫn Thương Tuyết hành lễ rồi cáo lui.

Trên người Quân Tiêu Dao vẫn còn 10 quả Âm Dương Thần Quả.

"Cảnh giới hiện tại của ta nếu so với thế hệ trẻ Tiên Vực cũng được coi là nhất lưu, nhưng ở trong Vạn Cổ Táng Thổ thì không được tính là cái gì, nếu đã như thế, vậy thì đột phá đi." Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Mười quả Âm Dương Thần Quả này vừa khéo có thể giúp Quân Tiêu Dao đột phá.

Đối với người thường mà nói, đột phá Thần Hỏa Cảnh cần phải cẩn thận, nếu không cẩn thận, thần hỏa tắt, con đường tu luyện sẽ như vậy mà đoạn tuyệt.

Nhưng đối với Quân Tiêu Dao mà nói.

Bình cảnh là cái gì?

Là thứ không tồn tại!

Quân Tiêu Dao tiến vào mật phòng trong điện, chuẩn bị bắt đầu đột phá.

Nhưng trước khi hắn đột phá, hắn còn lưu lại một tâm nhãn.

Xung quanh mật phòng bày bố một pháp trận ẩn thân.

Hiện tại hắn đang ở Vạn Cổ Táng Thổ chứ không phải là Quân gia.

Không thể không phòng bị.

Sau khi bày bố pháp trận, Quân Tiêu Dao mới bắt đầu đột phá.

Trước tiên hắn lấy ra 10 quả Âm Dương Thần Quả.

Một một quả đều có hai màu đen trắng, giống như âm dương thái cực, có hai luồng khí Âm và Dương bao quanh.

Âm Dương Thần Quả này không chỉ có thể chuyển hóa khí tức của Quân Tiêu Dao, mà bản thân nó cũng chứa đựng năng lượng to lớn.

Thiên địa kỳ trân như thế cũng chỉ có thể tìn thấy ở Táng Thổ, ở Tiên Vực không có nhiều tin tức của Âm Dương Thần Quả.

Ngoài 10 quả Âm Dương Thần Quả, Quân Tiêu Dao còn lấy ra các loại Bảo Đan Linh Dược.

Những đan dược linh châu này ngoài Quân gia đưa thì có một phần lớn là của Khương gia.

Khương Đạo Hư thương yêu Quân Tiêu Dao vô cùng, hận không thể đem hết những đồ tốt cho hắn.

Ngoài ra còn có một gốc Bất Tử Dược toàn thân đỏ sẫm như có hỏa diễm lưu chuyển.

Đây là Tất Phương Bất Tử Dược.

Tất Phương là Thái Cổ Hỏa Điểu, là một dị thú thái cổ cùng đẳng cấp với Cửu Anh, là thần cầm có vẻ đẹp sánh ngang với thần phượng.

Hết chương 398.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 399



Chương 399

Những Bất Tử Dược này, mỗi gốc đều vô cùng trân quý, được cất trong bảo khố của Khương gia nhiều năm.

Cho dù là đám người Khương Hư Linh, Hoa Nguyên Tu nếu không lập được đại công cũng khó mà có thể nhận được một gốc Bất Tử Dược.

Nhưng hiện tại tất cả đều cho Quân Tiêu Dao.

Có thể thấy được Khương Đạo Hư và Khương gia coi trọng Quân Tiêu Dao như thế nào.

"Lần này, ta nhất định sẽ mang Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo về cho ông ngoại.”

Quân Tiêu Dao cảm thấy đã chắc chắn liền chính thức bắt đầu tu luyện đột phá.

Hắn thi triển ra Thôn Thần Ma Công, loại ma công này thích hợp dùng để luyện hóa năng lượng nhất.

Các loại linh thảo, đan dược lần lượt bị hắc động thôn phệ, sau đó hóa thành năng lượng thuần khiết được Quân Tiêu Dao hấp thụ.

Khí tức của Quân Tiêu Dao cũng tăng lên nhanh chóng.

Bình cảnh của Thông Thiên Cảnh đại viên mãn cũng bắt đầu nới lỏng.

Tiếp theo, Quân Tiêu Dao trực tiếp luyện hóa mấy gốc Bất Tử Dược và 10 quả Âm Dương Thần Quả.

Nếu như tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết trông thấy màn này nhất định sẽ thốt lên kinh ngạc.

Bởi vì cho dù là Thương Tuyết luyện hóa Âm Dương Thần Quả, cũng phải luyện hóa từng viên một.

Mà còn phải có các loại vật liệu phụ trợ, áp chế dược tính của thần quả

Đâu giống như Quân Tiêu Dao luyện hóa tất cả cùng một lúc

Cho dù là cao thủ Thần Hỏa Cảnh cũng khó mà thừa nhận cỗ dược lực bàng bạc kh*ng b* này.

Nhưng Quân Tiêu Dao thì lại không phải bận tâm những điều này.

Thế gian này, rất ít năng lượng có thể phá vỡ được Hoang Cổ Thánh Thể.

Cho dù là Bất Tử Dược cộng thêm Âm Dương Thần Quả cũng là như thế.

Từ nhỏ, Quân Tiêu Dao đã ăn Bất Tử Dược mà lớn lên.

Nên bây giờ, hắn luyện hóa Bất Tử Dược cũng giống như là ăn kẹo vậy, hoàn toàn không có áp lực gì.

Cùng với năng lượng bàng bạc đang chuyển động trong cơ thể, nguyên thần và kim sắc linh hải trong thần cung của Quân Tiêu Dao cũng đang rung động.

Thần chi nguyên điểm dường như cảm nhận được cộng hưởng, bắt đầu giải phóng năng lượng.

Dần dần sức mạnh bản nguyên, sức mạnh linh hải và thần chi nguyên điểm của Quân Tiêu Dao cơ hồ hòa quyện vào nhau, hóa thành một đốm lửa nhỏ.

Mà dược lực bàng bạc của Bất Tử Dược với Âm Dương Thần Quả chính là que củi đốt đốm lửa đó trở lên mạnh mẽ hơn.

Cảnh giới của Quân Tiêu Dao cuối cùng đã đột phá lên Thần Hỏa Cảnh rồi.

Cùng lúc đó, trong thể nội của Quân Tiêu Dao cháy lên một tầng hỏa diễm thần thánh.

Khiến cho hắn giống như thần linh vậy.

Bên trên Thần Hỏa Cảnh chính là Thông Thánh Cửu Giới.

Mà nếu như bước lên Thông Thánh Cửu Giới thì cũng chứng tỏ rằng, Quân Tiêu Dao từ thế hệ trẻ tuổi đã lột xác thành cường giả chân chính.

Dựa vào tốc độ tu luyện của hắn, ngày này sẽ không quá xa.

Đến khi đó, thế hệ trẻ tuổi của Tiên Vực, ngoài một vài nhân vật nghịch thiên đến cực điểm ra.

Đại đa số thiên kiêu đều sẽ bị Quân Tiêu Dao triệt để dẫm trên lưng.

Sau khi đột phá đến Thần Hỏa Cảnh.

Khí tức của hắn tiếp tục tăng lên.

Mà trong mấy ngày Quân Tiêu Dao đột phá.

Sự tình xảy ra ở Âm Dương Hồn Đàm dưới tự tuyên truyền của các thế lực Thiết Cốt nhất tộc, Thanh Quỷ tộc, Công Minh gia cũng triệt để truyền bá khắp Âm Minh Vực.

Lần này giống như là một quả bom ném xuống đáy biển, dấy lên một làn sóng lớn.

Đã rất lâu rồi Âm Minh Vực chưa từng xảy ra chuyện như vậy.

Lần gần nhất Đọa Vũ tộc chịu tổn thất cũng không biết là bao lâu rồi.

Có thể nói như thế này, ở Âm Minh Vực, cho dù là một con chó của Đọa Vũ tộc cũng có thể tung hoàng bá đạo.

Mà hiện tại người chết lại là tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ.

Càng khiến người ta chú ý hơn là người g**t ch*t tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ lại là một sinh linh ngoại giới.

Điều này càng khiến tin tức lộ ra tăng thêm mấy phần truyền kỳ.

Tất cả sinh linh Táng Thổ của Âm Minh Vực đều không thể hiểu nổi, một sinh linh ngoại giới sao lại dám vuốt râu hùm cơ chứ.

Không ngoài dự đoán, chỉ một thời gian ngắn sau khi tin tức này truyền ra.

Bên phía Đọa Vũ tộc cũng có động tĩnh rồi.

Thánh tử Đọa Vũ cũng không trực tiếp ra tay, mà phái mấy tùy tùng đi về phía Bạch Vọng thành.

Tin tức Quân Tiêu Dao ở Thương gia cũng không phải là bí mật gì.

Mà những tùy tùng kia, thực lực của mỗi người đều mạnh hơn Khuyết Thiên một bậc.

Chẳng mấy chốc, thông tin này đã khiến cho Bạch Vọng thành trở thành tâm điểm chú ý.

Rất nhiều sinh linh Táng Thổ đều vì hiếu kỳ mà đi đến Bạch Vọng thành.

Đối với những sinh linh Táng Thổ này, bọn họ sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội ăn hạt dưa xem kịch hay.

Mà cùng lúc đó trên dưới Thương gia cũng trở nên rối loạn.

Trong đại đường, mấy vị trưởng lão sốt ruột khuyên gia chủ Thương gia: "Gia chủ, không thể chậm trễ được nữa, cách duy nhất chúng ta có thể làm hiện tại chính là tự tay bắt sinh linh ngoại giới kia nộp cho Thánh tử Đọa Vũ, lấy công chuộc tội."

Thánh tử Đọa Vũ tuy không tự mình đến, nhưng phái ra mấy tùy tùng đã chứng minh thái độ của hắn ta.

Thương gia bị liên lụy vào chuyện này thật là quá oan uổng rồi.

"Việc này..." Gia chủ Thương gia có chút do dự.

Nói thật nếu dựa theo góc độ lý tính, ông ta quả thực sẽ làm theo lời của mấy vị trưởng lão.

Quân Tiêu Dao có yêu nghiệt đến mấy cũng không thể mạnh hơn một Thánh Nhân như ông ta.

Nhưng thái độ của Quân Tiêu Dao khi đối diện với ông ta lại mang theo vẻ thần bí khiến cho gia chủ Thương gia do dự.

"Người này có thể đơn độc tiến vào Táng Thổ, lai lịch có chút bất phàm, nếu như thế lực sau lưng hắn ta mạnh hơn Đọa Vũ tộc, vậy chẳng phải càng thảm hơn sao?" Gia chủ Thương gia do dự.

"Sao có thể chứ, cho dù sau lưng tiểu tử đó là thế lực bất hủ đi nữa, thế thì cũng chỉ tương đương với Đọa Vũ tộc mà thôi, mà ở đây là Táng Thổ, cường long không áp nổi địa đầu xà." Đại trưởng lão Thương gia nói.

Vào lúc gia chủ Thương gia đang do dự, tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết bước vào.

"Gia chủ, ngài là muốn lấy ân báo oán sao?" Thương Nguyệt lạnh lùng nói.

Mà lúc này, lại có một đạo truyền âm thần bí, truyền vào tai gia chủ Thương gia.

Tâm thần ông ta nhẹ nhàng rung động, trong ánh mặt lộ ra một tia chấn kinh, sau đó quả quyết nói.

"Không cần bàn nữa, bất kỳ người nào của Thương gia cũng không được động vào vị công tử đó!"

Hết chương 399.
 
Back
Top Bottom