Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thần Tử Hoang Cổ

Thần Tử Hoang Cổ
Chương 380



Chương 380

Mà lúc này, miếng bị phá diệt của Vương Đằng lại mở miệng nói: “Rất tốt, dám phá diệt Linh Thân của ta, Quân Tiêu Dao, ngươi là người đầu tiên.”

“Cái gì!”

Nghe được lời này, đám người Khương gia chấn kinh, lộ ra biểu cảm không thể tin được.

Vương Đằng khí cơ cường đại như thế lại chỉ là một đạo Linh Thân.

Đương nhiên kinh ngạc đều là đám trẻ tuổi của Khương gia.

Những tộc lão kia sớm đã nhìn ra rồi, sắc mặt không có biểu cảm gì.

Nhưng một vài người trẻ tuổi của Khương gia lại chấn kinh không thôi.

Trước mắt Vương Đằng này chỉ là một đạo Linh Thân mà thôi, thì đã cường hãn như thế rồi.

Vậy Vương Đằng thật sự thực lự sẽ cường hãn đến trình độ nào.

“Đừng tưởng trên mặt mình dán đầy vàng rồi, cho dù là chân thân ngươi đến, trước mặt bản thiếu chủ cũng không có gì khác biệt.”

Ánh mắt của Quân Tiêu Dao điềm đạm.

Hắn đã dưỡng thành đạo tâm vô địch, không sợ khiêu chiến với bất kỳ đối thủ nào.

Quân Tiêu Dao dẫm một chân xuống, lấy tư thái cường hãn mà bá đạo trực tiếp huỷ diệt linh thân của Vương Đằng.

“Quân Tiêu Dao, bản thiếu đế nhớ kỹ, Tiên Cổ thế giới tha cho ngươi được thắng một lần!”

Nói xong, linh thân của Vương Đằng vỡ thành vô số quang điểm, tiêu tán trong hư không.

“Nhiều lời, hy vọng ngươi có thể mang đến cho ta chút hưng phấn, đừng làm ta thất vọng.” Quân Tiêu Dao lạnh lùng nói.

Rất nhiều người nói những lời hung ác về hắn.

Nhưng kết quả cuối cùng…

Haizz, đều rất thê thảm.

Nhìn thấy linh thân của Vương Đằng bị Quân Tiêu Dao dễ dàng đánh tan, sắc mặt của Chuẩn Chí tôn Vương gia có chút khó coi.

Một cỗ linh thân Vương Đằng có thể chấn áp một vài thiên chi kiêu tử.

Kết quả hai ba chiêu đã bị Quân Tiêu Dao đánh tan rồi.

Cho dù là Chuẩn Chí tôn Vương gia cũng có chút hảo cảm với Quân Tiêu Dao.

Cũng không thể không thừa nhận, Quân Tiêu Dao có tư cách cùng Thiếu đế Vương gia bọn họ tranh phong.

“Xem ra Khương gia các ngươi muốn từ chối thiện ý của Vương gia bọn ta?” Chuẩn Chí tôn Vương gia lạnh lùng nói.

“Từ đâu đến thì quay về đó đi, thứ không phụng bồi!” Quân Tiêu Dao thái độ cứng rắn.

“Được, được, Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo này chỉ có một gốc, các ngươi muốn trong thời gian ngắn tìm được gốc thứ là là điều không thể, hoặc có lẽ không đến bao lâu, thông tin Khương ra có một Chí tôn nằm xuống truyền ra.” Chuẩn Chí tôn Vương gia lạnh lẽo nói.

“Hừ!”

Khương Đạo Hư bước ra, Chí tôn thần uy kh*ng b* bạo động mà ra.

Xì xì!

Chuẩn Chí tôn Vương gia lùi về sau hơn chục bước, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Sắc mặt hắn trắng bệch, nhìn về phía Khương Đạo Hư, trong lòng hoảng sợ.

Khương Đạo Hư tuy sắp sửa mục mát, nhưng cỗ Chí tôn chi uy đó lại có thể g**t ch*t hắn.

Chuẩn Chí tôn Vương gia tức giận, nhưng lại không dám nói câu gì, sợ nói ra sẽ bị Quân Đạo Hư g**t ch*t.

Như vậy hắn sẽ là người bị thiệt lớn.

Hắn ta quay người, vội vã mang theo đoàn người Vương gia rời đi, phía sau mang theo sự xấu hổ.

Sau khi Vương gia rời đi, bầu không khí căng thẳng của Khương gia cũng lắng xuống.

Nhưng sắc mặt của một vài tộc lão Khương gia vẫn hơi khó coi.

Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo đích thực có thể cứu tính mạng của Khương Đạo Hư.

Quân Tiêu Dao quay về hướng Khương Đạo Hư, cúi đầu nói: “Ông ngoại, xin lỗi, đều là do tôn nhi l* m*ng, không chỉ làm cho Khương gia và Vương gia không vui, còn làm cho người mất đi Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.”

“Không, không phải, đều là do Thánh Y tuỳ hứng, không có liên quan đến Tiêu Dao. ”

Nghe thấy Quân Tiêu Dao nhận hết trách nhiệm về mình.

Khương Thánh Y lập tức đứng ra, đi đến bên cạnh Quân Tiêu Dao muốn nhận trách nhiệm.

“Thánh Y tỷ, tỷ…” Quân Tiêu Dao nhất thời không biết nói gì.

“Đừng nói nữa, Tiêu Dao, ngươi là vì ta mà xuất đầu, ta cũng không thể để ngươi chịu trách nhiệm được.” Khương Thánh Y bình tĩnh nói.

Ánh mắt nàng nhìn sau về phía Quân Tiêu Dao, mang theo sự nhu hoà.

Nhìn thấy một màn này, ánh mắt của vài người Khương gia đều có chút cổ quái.

Hai người này có chút không đúng, có chuyện rồi!

Người có mắt nhìn đều có thể cảm nhận được, thái độ của Khương Thánh Y với Quân Tiêu Dao có chút khác thường.

Nếu như không phải biết Khương Thánh Y là tiểu di của Quân Tiêu Dao, thậm chí có người sẽ nghĩ bọn họ là đạo lữ của nhau.

Bởi vì thái độ của hai người này giống như đạo lữ vậy.

Đương nhiên, rốt cuộc việc này có đúng vậy không thì không có ai để ý.

Suy cho cùng Khương Thánh Y chỉ là tiểu di trên danh nghĩa của Quân Tiêu Dao mà thôi.

Hơn nữa Khương Thánh Y và Khương Nhu, tuy là tỷ muội nhưng thật ra cũng không phải thân tỷ muội.

Khương Nhu nhìn Khương Thánh Y bằng ánh mắt có chút nghi hoặc, giống như nghĩ ra điều gì đó, trong mắt ẩn dấu một sự khôi hài.

“Tiểu đề tử Thánh Y này, lẽ nào có chủ ý trên người con trai ta?”

Khương Lạc Ly càng hoài nghi hơn.

Nàng ta càng nghĩ càng cảm thấy không đúng.

Song nghĩ đến thân phận của Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly lại cảm thấy không có khả năng

Nhìn thấy ánh mắt đầy trêu ghẹo của một vài tộc nhân Khương gia, Khương Thánh Y đỏ mặt.

Ngay cả đôi tai cũng đỏ lên.

Khương Thánh Y thân là Tiên Thiên Đạo Thai, bình thường giống như trinh nữ, thanh lệ tuyệt dục như Quảng Hàn Tiên Tử vậy.

Nàng ta chưa bao giờ thể hiện thần thái ngại ngùng như vậy.

Một vài nam tử trẻ tuổi của Khương gia đều nhìn chằm chằm vào nàng ta,

Còn như Khương Đạo Hư nhìn hai người này, cảm thán nói: “Tiêu Dao, trong mắt con, ông ngoại là người tư lợi như thế à?”

“Đương nhiên không phải.” Quân Tiêu Dao nói.

“Yên tâm, Tiêu Dao, cho dù con làm ra sự tình gì, ông ngoại đều ủng hộ con, Vương gia muốn dùng sinh mệnh của lão phu để ép các con, đừng mơ!”

Ngữ khí của Khương Đạo Hư rất kiên quyết.

Ông thà tự mình chết đi, cũng không muốn nhìn Quân Tiêu Dao bị Vương gia sỉ nhục.

Hắn mới chỉ là lần đầu đến Khương gia mà thôi, mọi người Khương gia lại ủng hộ hắn, tín nhiệm hắn.

Quân Tiêu Dao sao có thể phụ lòng mẫu tộc của bản thân được chứ?

Hắn thở dài một tiếng, mở miệng nói: “Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo, thật là không có cách nào tìm được à?”

Hết chương 380.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 381



Chương 381

Mạng của Khương Đạo Hư, Quân Tiêu Dao nhất định phải cứu.

Nếu như cuối cùng thật sự không còn cách nào khác.

Cho dù phải điều động lực lượng của Quân gia, cũng phải ép Vương gia giao ra Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.

Đương nhiên, đây là cách làm cực đoan.

Không đến cửa ải cuối cùng, Quân Tiêu Dao cũng không muốn làm như thế.

Khương Đạo Hư cũng sẽ không đồng ý để Quân gia vì hắn mà xung đột với Vương gia Bắc Địa.

Suy cho cùng kẻ địch của Quân gia cũng đủ nhiều rồi.

Nếu thêm một Vương gia Bắc Địa nữa, áp lực sẽ càng lớn.

Lúc này, mi mắt của Hoa Nguyên Tu loé lên, đột ngột mở miệng nói: “Ta ngược lại nghe nói, tin tức cuối cùng của Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo hình như là truyền ra từ Vạn Cổ Táng Thổ.”

“Gốc Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo đó của Vương Gia, hình như là dưới cơ duyên xảo hợp nhặt được trong Vạn Cổ Táng Thổ.”

Lời của Hoa Nguyên Tu lầm cho một vài người của Khương gia biến sắc.

Vạn Cổ Táng Thổ, đó là nơi nào, tuyệt đối là cấm địa.

Người thường đến nhắc cũng không dám nhắc đến, sợ gặp phải bất trắc.

“Hử?” Quân Tiêu Dao nhìn Hoa Nguyên Tu.

Hắn trước kia bị Quân Tiêu Dao một chưởng trấn áp, vốn là phải cực hận Quân Tiêu Dao mới đúng.

Kết quả bây giờ, lại còn đưa ra thông tin.

Điều này làm Quân Tiêu Dao nghĩ đến mội vài trường hợp, Hoa Nguyên Tu người nay có chút ý tứ.

Song Quân Tiêu Dao cũng vẫn hỏi những tộc lão Khương gia kia xem có đúng hay không.

“Đúng vậy, đã từng có thông tin của Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo truyền ra từ trong Vạn Cổ Táng Thổ, nhưng cũng không xác định được nó có đúng hay không.” Một vị tộc lão Khương gia thành thật nói.

Về điểm này, Hoa Nguyên Tu ngược lại không có nói dối.

“Vậy tại sao không đi Vạn Cổ Táng Thổ tìm chứ?” Quân Tiêu Dao nghi hoặc nói.

Khương gia nếu như biết được thông tin của Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo, sẽ đi kiểm tra và tận lực lấy được mới đúng.

Nhưng Khương gia lại không có phái người đi Vạn Cổ Táng Thổ.

“Thiếu chủ có chút không biết, Vạn Cổ Táng Thổ là một nơi cấm địa, không nằm trong ba ngàn đạo châu của Hoang Thiên Tiên Vực, trong đó có các loại cổ quái, kh*ng b* và nguy hiểm/”

Quân Tiêu Dao giờ mới hiểu rõ.

Vạn Cổ Táng Thổ, tòm lại giống như trước kia hắn nghe được, không kém tiên vực thất đại bất khả tư nghị.

Đều đại biểu cho các loại đại nhân quả, đại quỷ dị, đại kh*ng b*.

Tuyệt đối không phải là nơi mà người bình thường có thể vào được.

Một bị tộc lão Khương gia tiếp tục giải thích cho Quân Tiêu Dao.

Thì ra, nếu như cường giả tu vi cao thâm tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ, sẽ hấp dẫn sự chú ý của sinh linh kh*ng b* trong Táng Thổ, giống như là một ngọn nến trong đêm tối, quá lộ liễu, khó mà tiến vào.

Mà cường giả tu vi thấp, cho dù có thể tiến gần Vạn Cổ Táng Thổ, cũng khó mà tiến vào, bởi vì căn bản không có sức mà sống đi ra.

Cho nên đã từ rất lâu, tiên vực cũng không có nhiều sinh linh dám tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ.

Hơn nữa trong Vạn Cổ Táng Thổ còn có rất nhiều truyền thuyết kỳ lạ và Táng Thổ sinh linh thần bí.

Phiến địa vực đó, cũng trở thành Cấm thổ mà người thường nên tránh xa.

Sau khi Quân Tiêu Dao nghe xong cũng coi như đã hiểu vì sao Khương gia khó mà tiến sâu vào Vạn Cổ Táng Thổ.

“Cường giả tu vi cao thâm cũng khó vào sâu, cường giả tu vi thấp cũng khó tiến vào, hay là để ta đi nhé.”

Hắn vừa dứt lời, trong đầu vang lên âm thanh của hệ thống.

“Ting, chúc mừng ký chú, đã làm mới địa điểm điểm danh, xin hãy điểm danh ở trong Vạn Cổ Táng Thổ.”

Quân Tiêu Dao nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, càng kiên quyết muốn đi Vạn Cổ Táng Thổ.

Nhưng mà nghe được lời này, mọi người tại hiện trường đều biến sắc.

Đặc biệt là đám người Khương Đạo hư, Khương Nhu, Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly càng biến sắc hơn.

“Tiêu Dao, con không thể đi nơi nguy hiểm như thế được.” Khương Nhu trực tiếp mở miệng.

“Tiêu Dao, Vạn Cổ Táng Tổ quá nguy hiểm.” Khương Thánh Y nói.

“Tiêu Dao ca ca, không thể đi nơi đó, nơi đó rất kh*ng b*.” Khương Lạc Ly cũng khuyên nói.

Khương Đạo Hư cũng mở miệng nói: “Tiêu Dao, tâm ý của con ông ngoại đã hiểu, nhưng nơi đó quá nguy hiểm, hơn nữa không nhất định có Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo, không cần thiết phải đi đâu.”

Những người thân của Quân Tiêu Dao kiên quyết phản đối.

Ánh mắt của Hoa Nguyên Tu toát lên một tia lãnh quang.

Cử chỉ này của Quân Tiêu Dao đúng là hợp với tâm ý của hắn.

Nếu như Quân Tiêu Dao chết ở Vạn Cổ Táng Thổ, đối với hắn ta mà nói là chuyện tốt.

“Ông ngoại, mọi người không tin con sao, có việc gì có thể làm khó được con chứ?” Quân Tiêu Dao cười nhẹ.

Người thường nói chuyện về Vạn Cổ Táng Thổ đều biến sắc, mà trong lời nói của Quân Tiêu Dao lại như không có chuyện gì.

“Tiêu Dao, con tương lai trưởng thành đi Vạn Cổ Táng Thổ cũng không sao, nhưng bây giờ còn quá sớm.” Khương Đạo Hư lắc đầu.

Hiện tại Quân Tiêu Dao là cốt cán của Quân gia và Khương gia.

Ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì trong Vạn Cổ Táng Thổ

Loại hậu quả này là hậu quả mà hai đại hoang cổ thế gia không thể tưởng tượng nổi.

Khương Đạo Hư thà không cần mạng này cũng không thể để Quân Tiêu Dao đâm đầu vào nguy hiểm.

“Ông ngoại, tôn nhi trong lòng đã quyết, còn có nương, mọi người cũng không cần khuyên nữa, Vạn Cổ Táng Thổ Quân Tiêu Dao con nhất định phải đi.”

Ngữ khí của Quân Tiêu Dao rất kiên quyết, không thể khuyên được.

Vạn Cổ Táng Thổ thì như thế nào, Quân Tiêu Dao hắn cũng muốn đi một vòng!

Quân Tiêu Dao từ khi sinh ra đã vô địch cùng cấp, dưỡng thành vô địch đạo tâm, có đại khí phách.

Đây chính là thiếu chủ của Khương gia bọn họ, tuyệt đại thiên kiêu khí phách vô địch!

Nhìn thấy thái độ kiên quyết của Quân Tiêu Dao, đám người Khương Nhu cũng không biết phải nói gì nữa.

Đôi mắt già nua của Khương Đạo Hư lộ ra sự cảm động.

Hết chương 381.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 382



Chương 382

Có tôn nhi như thế, cho dù bây giờ ông có nằm xuống cũng không hối tiếc.

Nhìn thấy thái độ kiên quyết của Quân Tiêu Dao, Khương Đạo Hư cũng không khuyên nữa.

Bởi vì nếu khuyên hắn, ngược lại có thể ảnh hưởng đến tâm thái của Quân Tiêu Dao.

“Được, Tiêu Dao, nếu con đã kiên quyết như thế, vậy thì yên tâm đi đi, nếu như con thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn trong Vạn Cổ Táng Thổ…”

Khương Đạo Hư hơi ngừng lại, sau đó lạnh lẽo nói: “Cho dù ông ngoại ta liều cái mạng này, cũng sẽ khiến cho Vạn Cổ Táng Thổ phải long trời lở đất!”

“Đúng vậy, nếu như thiếu chủ gặp nguy hiểm trong Vạn Cổ Táng Thổ, Khương gia ta chắc chắn sẽ không để yên!” Tộc lão Khương gia khác cũng lạnh giọng nói.

Một thế gia hoang cổ thật sự tức giận, không phải là ai cũng có thể chịu được.

Cho dù kỳ dị như Vạn Cổ Táng Thổ, cũng phải mất một lớp da.

“Đúng đó, Tiêu Dao, còn có Quân gia, cũng tuyệt đối không ngồi yên nhìn con gặp nguy hiểm.” Khương Nhu nói.

Nghĩ cũng biết, nếu như Quân Tiêu Dao xảy ra chuyện gì trong Vạn Cổ Táng Thổ.

Quân gia và Khương gia cũng sẽ không ngoảnh mặt làm ngơ.

Hai đại thế gia hoang cổ trong Ngự Tam Gia, nếu như liên thủ tấn công Vạn Cổ Táng Thổ, năng lượng đó sẽ kh*ng b* như thế nào?

Nói chung Vạn Cổ Táng Thổ sẽ không chịu nổi, sẽ bị tổn thất rất lớn.

“Như thế con yên tâm rồi.” Quân Tiêu Dao cười.

Hắn cũng biết, nếu như hắn bị vây khốn trong Vạn Cổ Táng Thổ, Quân gia và Khương gia tuyệt đối sẽ không ngồi nhìn.

Quân gia có chút cố kỵ Vạn Cổ Táng Thổ, nhưng điều này không có nghĩa rằng Quân gia sợ Vạn Cổ Táng Thổ.

Nếu thật sự cần động thủ, Quân gia sẽ không quản quá nhiều, có khả năng trực tiếp đè bẹp Vạn Cổ Táng Thổ.

“Tiêu Dao, việc này là từ ta mà ra, ta với chàng cùng đi.” Khương Thánh Y đứng lên, ngữ khí kiên quyết.

“Đúng, còn có ta nữa, Tiêu Dao ca ca, ta cũng muốn đi!” Khương Lạc Ly cũng không yếu thế, cũng đứng lên.

“Không cần đâu, lần này một mình ta là được rồi, nhiều thêm một người thêm một phần nguy hiểm.” Quân Tiêu Dao lắc tay.

Hắn đương nhiên không thể để Khương Thánh Y và Khương Lạc Ly đi vào nguy hiểm.

“Hai người đừng xen vào nữa, ta tin Tiêu Dao sẽ làm được.” Khương Nhu nói.

Tuy trong tim bà có chút lo lắng cho Quân Tiêu Dao.

Nhưng đây là quyết định của bản thân hắn, phận làm mẹ chỉ có thể toàn lực ủng hộ.

Chuyện này đã quyết định rồi, sau một thời gian điều chỉnh ở Khương gia, Quân Tiêu Dao sẽ tiến về Vạn Cổ Táng Thổ.

“Thiếu chủ quả nhiên là người đại khí phách, đại trượng phu.” Khương Sở Hàm cũng cảm thán, trong mắt có dị sắc lưu động.

“Ha ha, đúng vậy, nhưng có điều tự cổ anh hùng thường hay chết sớm, có thể sống tiếp mới là người thắng.” Hoa Nguyên Tu cười nói.

“Ngươi đây là đang nguyền rủa thiếu chủ à? ” Khương Sở Hàm cau mày.

Nàng ta càng ngày càng cảm thấy Hoa Nguyên Tu lòng dạ hẹp hòi, không có một chút mị lực nào, quả thực không thể nào so với Quân Tiêu Dao.

“Tất nhiên không phải, ta cũng hy vọng hắn có thể bình an trở ra.” Hoa Nguyên Tu miễn cưỡng nói.

Nhưng thực ra trong lòng hắn ta lại đang nghĩ, Quân Tiêu Dao tốt nhất là không đi ra được.

Sau khi việc này được xác định, Khương Đạo Hư cũng đưa ra mệnh lệnh.

Quân Tiêu Dao cần tài nguyên nào, Khương gia đều phải cung cấp vô điều kiện.

Đương nhiên, Quân Tiêu Dao hiện tại trở thành thiếu chủ của Khương gia, hắn vốn dĩ có tư cách dùng bất kỳ tài nguyên nào của Khương gia.

Quân Tiêu Dao cũng không có khách khí gì, hắn cũng để cho Khương gia cung cấp tiên nguyên cho hắn.

Sau khi biết được Quân Tiêu Dao cần tiên nguyên, cơ hồ bảo khố của Khương gia đều bị quét sạch.

Đưa cho Quân Tiêu Giao hơn 3000 mai tiên nguyên.

Tiên nguyên thứ đồ này cũng quá khan hiếm rồi, thế gia hoang cổ đều không thể lưu trữ quá nhiều.

3000 mai đã được coi là rất nhiều rồi.

Nhưng đối với Quân Tiêu Dao hiện tại mà nói, cũng chỉ là như nước đổ biển mà thôi.

Hắn tôi luyện Đại La Tiên Cốt, cần phải tiêu hao đại lượng tiên nguyên.

Khi mới bắt đầu khả năng chỉ cần vài mai tiên nguyên thì có thể tôi luyện ra một miếng Đại La Tiên Cốt rồi.

Nhưng hiện tại, có khả năng phải cần mấy chục mai, trên trăm mai tiên nguyên mới có thể tôi luyện ra một miếng.

Càng về sau càng khó khăn.

Mà khi Quân Tiêu Dao đang chìm vào tu luyện.

Vương gia Bắc Địa, trong tộc địa, trong một toà cung điện huy hoàng.

Một vị nam tử trung niên mặc tử sắc mãng bào, ngồi trên vị trí cao nhất, sắc mặt âm trầm.

Tu vi của hắn cũng đạt đến Chuẩn Chí tôn chi cảnh.

Mà ở bên dưới, một đạo thân ảnh đang đứng khác, chính là vị Chuẩn Chí tôn Vương gia trước khi đến Khương gia.

“Khương gia đó thật là không có chút hứng thú, còn có Khương Thánh Y đó, lẽ nào cô ta cho rằng con trai ta không xứng với cô ta hay sao?”

Vị nam tử mặc tử sắc mãng bào chính là phụ thân của Vương Đằng, cũng là gia chủ của Vương gia, Vương Nguyên Bá.

“Thực ra chủ yếu là Quân Tiêu Dao, nếu như hắn không tham gia vào, sự tình tuyệt đối sẽ không xảy ra như thế.” Chuẩn Chí tôn Vương gia lạnh giọng nói.

“Hừ, Quân Tiêu Dao lại dám diệt linh thân của con trai ta, thật là gan to bằng trời.” Vương Nguyên Bá ánh mắt lạnh lẽo.

Trong mắt hắn, nhi tử Vương Đằng của hắn chính là sự tồn tại vô địch trong thế hệ trẻ, không ai có thể mạo phạm.

Mà Quân Tiêu Dao lại to gan và liều lĩnh như thế, khiến trong lòng Vương Nguyên Bá sinh ra lãnh ý.

“Truyền tin tức này ra ngoài, truyền thuyết thần tử Quân gia sợ là phải kết thúc trong Vạn Cổ Táng Thổ rồi.” Vương Nguyên Bá nói.

Vạn Cổ Táng Thổ là vùng đát nguy hiểm.

Quân Tiêu Dao tiến vào rồi thì đừng nghĩ đến việc đi ra.

Hết chương 382.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 383



Chương 383

Mà ở chỗ sâu trong Vương gia, trong một phiến linh thổ.

Chân thân của Vương Đằng đang bế quan cũng nghe được tin tức này.

Hắn chầm chậm mở hai mắt, trong mắt nhật nguyệt luân chuyển, hiển hoá cảnh tượng tinh thần vẫn diệt.

Xung quanh hắn còn có dị tượng chân long diệu hải, thần phượng triển vũ, huyền vũ đà thiên... hiển hoá.

Khí cơ cường đại đến nỗi khiến người ta run sợ.

“Dám tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ, Quân Tiêu Dao nên nói ngươi dũng cảm hay là ngu ngốc đây?”

“Tiên Thiên Đạo Thai, có tác dụng lớn cho sự đột phá của ta, Quân Tiêu Dao, nếu ngươi một đi không trở lại, nữ nhân Khương Thánh Y này bản thiếu đế nhận rồi.”

Vương Đằng cười lạnh, không gian xung quanh chấn động, khí tức kinh người.

Khương Thánh Y nữ nhân này, hắn nắm chắc rồi!

Tuy nhiên, chỉ trong vài ngày, dưới sự cố ý truyền bá của Vương gia.

Tin tức Quân Tiêu Dao sẽ tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ cũng triệt để truyền ra.

Điều này làm Hoang Thiên Tiên Vực sôi sục, triệt để náo nhiệt!

Vạn Cổ Táng Thổ đó là nơi nào, không ai không ai, không ai không hay.

Tuyệt đối là tuyệt địa, một nơi cấm thổ.

Đừng nói là đến gần, người thường thậm chí không dám nói đến, sợ sẽ gặp phải xui xẻo.

Mà hiện tại, Quân Tiêu Dao lại muốn vào Vạn Cổ Táng Thổ.

Đây đơn giản như ném hòn đá lớn xuống biến, dấy lên sóng lớn vạn trượng.

Nếu như nói Quân Tiêu Dao đã triệt để trưởng thành, đạt đến cảnh giới trên Thánh nhân.

Vậy thì hắn tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ sẽ không có chuyện gì.

Nhưng hiện tại Quân Tiêu Dao mới chỉ là Thông Thiên Vương Hầu cảnh.

Tuy nhiên trong thế hệ trẻ, Quân Tiêu Dao đã là tồn tại đỉnh phong rồi.

Nhưng ở Vạn Cổ Táng Thổ một Thông Thiên cảnh căn bản là không có tác dụng gì.

Đây cũng là nguyên nhân khiến quần chúng kinh ngạc, hành động này của Quân Tiêu Dao không khác nào tìm chết.

“Thần tử Quân gia đây là ý gì, lại muốn đi vào Vạn Cổ Táng Thổ loại tuyệt địa đó?”

“Phải a, loại cấm địa đó, chỉ là nhắc đến thôi đã khiến cho người ta sợ hãi, thần tử Quân gia không cần mạng nữa à?”

“Ta nghe nói, thần tử Quân gia đi Vạn Cổ Táng Thổ hình như là tìm dược cho đại nhân vật của Khương gia.”

“Ta cũng nghe nói, Thần tử Quân gia còn trở thành thiếu chủ của Khương gia.”

Cùng với thông tin Quân Tiêu Dao được truyền ra.

Còn có sự tình Quân Tiêu Dao trở thành thiếu chủ của Khương gia.

Chuyện này cũng dấy lên phong ba.

Thân phận của Quân Tiêu Dao, căn bản là đã cực kỳ tôn quý rồi.

Bây giờ còn trở thành thiếu chủ của Khương gia/

Điều này đại biểu cho việc Quân Tiêu Dao thật sự trở thành truyền nhân của hai đại thế gia hoang cổ.

“Haizz, nếu như ta là Quân Tiêu Dao, yên ổn tu luyện không phải được à, còn muốn tìm chết, đi Vạn Cổ Táng Thổ cái gì chứ.”

“Đúng đó, Quân Tiêu Dao cả đường thuận lời, về sau có hy vọng chứng đạo thành đế, hà tất phải mạo hiểm như vậy chứ?”

Rất nhiều người đều không hiểu.

“Ha ha, thần tử Quân gia căn bản chính là tự cao, lần này hắn đi Vạn Cổ Táng”

Cũng có một vào sinh linh đang nghị luận, mang theo tư thái trào phúng.

Nói ra lời này, đại đa số đều là thế lực thù địch của Quân Tiêu Dao như Thái Cổ Hoàng Tộc, Đạo Thần Quan...

“Nếu như thật sự không thể đi ra thì kệ thôi, cho dù Quân Tiêu Dao có thể trở ra, nhưng nếu như quá thời gian mở Tiên Cổ Thế Giới, thì sẽ chững lại thôi.”

“Đúng vậy, một bước sai, các bước còn lại cũng sai, nếu như bỏ qua Tiên Cổ Thế Giới, Quân Tiêu Dao sẽ triệt để bị các thiên kiêu bỏ lại phía sau.”

“Quân Tiêu Dao vô địch thế hệ trẻ này, sợ là sẽ triệt để chấm dứt.”

Rất nhiều người trong tiên vực đang bàn luận, cho rằng Quân Tiêu Dao đi bước này là sai lầm.

Tổ Long Đản, trong một toà hoàng kim long cung.

Long Cát công chủ ngồi trên hoàng kim long toạ.

Nghe được thông tin này, ánh mắt ả ta biến ảo bất định.

“Quân Tiêu Dao , ngươi đừng có chết trong Vạn Cổ Táng Thổ, nếu không bản cung biết tìm ai báo thù?”

Long Cát công chủ nâng bàn tay, năm ngón tay xoè ra.

Trong một giọt kim sắc, có một ít máu lục lam, lơ lửng trong đó.

Một cỗ ba động kh*ng b* vô song truyền ra từ giọt máu tươi này.

Hư không xung quanh đều đang chấn động, dường như không chịu nổi sức mạnh của giọt máu này.

Giọt máu này chính là Thương Long Cổ Hoàng chi huyết!

Hay nói cách khác chính là tương đương với một giọt máu của Nhân Long đại đế.

Tuy chỉ có một giọt, nhưng cỗ năng lương này, cũng tuyệt đối không phải là thứ người thường có thể chịu nổi.

Long Cát công chủ trước kia không có nắm chắc luyện hoá được giọt Thương Long Cổ Hoàng chi huyết này, cho nên vẫn luôn mang theo bên mình.

Nhưng hiện tại, nỗi nhục bại trong tay Quân Tiêu Dao khiến ả ta hạ quyết tâm, nhất định phải luyện hoá giọt Thương Long Cổ Hoàng chi huyết này.

“Cung chủ điện hạ, dựa vào tu vi của ngài luyện hoá giọt Thương Long Cổ Hoàng chi huyết này, sẽ không quá gấp gáp chứ.” Thương Long tướng khuyên ngăn.

“Bản cung không thể đợi được nữa, Tiên Cổ Thế Giới sắp mở rồi, bản cung phải siêu việt tất cả người khác, một lần nữa dẫm l*n đ*nh phong chi vị.”

“Còn có Quân Tiêu Dao, hắn nếu như có thể sống sót đi ra Vạn Cổ Táng Địa, bản cung sẽ tự tay rửa sạch mối nhục này!” Ngữ khí của Long Cát công chủ tràn đầy kiên quyết.

Một bên, Cơ gia, trong một nơi sơn cốc linh mạch.

Cơ Thanh Thuỷ đang ngồi trên thanh liên, trong con ngươi phản chiếu một tia nghi hoặc.

“Vạn Cổ Táng Thổ, Tiêu Dao đạo huynh, ngươi có thể sống sót đi ra không?” Cơ Thanh Thuỷ lẩm bẩm

Nếu như Quân Tiêu Dao có thể sống sót đi ra Vạn Cổ Táng Thổ, vậy lại sáng tạo thêm một kỳ tích rồi.

Ma Tiên Giáo, trong Ma Tiên Bảo.

Tiểu Ma Tiên cũng nhận được tin tức này.

Tin tức này tự nhiên cũng truyền về Quân gia.

Mọi người Quân gia đều có chút lo lắng.

Còn có Quân Linh Lung, Quân Dĩnh Nhi, Yến Thanh Anh... đều vô cùng lo lắng.

Hết chương 383.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 384



Chương 384

Các nàng có sự tín nhiệm vô điều kiện đối với Quân Tiêu Dao, cho rằng hắn có thể chiến thắng tất cả khó khăn.

Nhưng Vạn Cổ Táng Thổ đích thực có chút nằm ngoài tưởng tượng của các nàng.

Chỗ sâu trong Quân gia tổ địa, Thập lục tổ đang trò chuyện với Thập bát tổ.

“Tiểu lão đầu kia của Khương gia cũng thật là, bán sống bán chết, còn để cho Quân Tiêu Dao đi tìm kiếm Bất Tử Thảo.” Thập lục tổ hắng giọng.

Hắn mang dáng vẻ của hài đồng 10 tuổi, ánh mắt thâm sâu, rất giống ông cụ non.

“Chính là muốn để Quân Tiêu Dao lịch luyện đi, trong Vạn Cổ Táng Thổ tuy có đại hung hiểm, nhưng nếu dám động vào người Quân gia ta, hừ…” Thập bát tổ chớp mắt.

Quân gia nếu như tức giận, thì sẽ không quản quá nhiều, cho dù là phải trả cái giá đắt cũng phải cạo một lớp da của Vạn Cổ Táng Thổ.

“Thuộc hạ của hắn, cũng ở trong Vạn Cổ đi?” Thập lục tổ đột nhiên nói ra một câu có chút mơ hồ.

“Ừ, hình như có một vị.” Thập bát tổ gật đầu nói.

“Tiêu Dao sẽ không có vấn đề gì rồi.” Thập lục tổ ánh mắt thâm sâu, nhìn về hướng Vạn Cổ Táng Thổ.

Thủ hạ của hắn sẽ không để Quân Tiêu Dao xảy ra bất kỳ chuyện gì.

Mà cả Hoang Thiên Tiên Vực, bởi vì việc Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Thổ mà trở nên náo nhiệt.

Quân Tiêu Dao thì ngược lại an nhàn, đợi trong một tẩm cung sang trọng mà Khương gia đặc biệt chuẩn bị cho hắn.

Cả toà tẩm cung này, xây dựng trên một đầu linh mạch to lớn, linh khí cuồn cuộn phiêu lãng.

Trong tẩm cung.

Trong tay Quân Tiêu Dao miếng tiên nguyên cuối cùng cũng trở nên trong suốt hoá thành tro bụi.

Quân Tiêu Dao chầm chậm mở mắt.

“160 miếng.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Luyện hoá 3000 mai hạ phẩm tiên nguyên, Quân Tiêu Dao chỉ tôi luyện ra có 20 miếng Đại La Tiên Cốt, cộng với trước kia, tổng cộng có 160 miếng.

Đại La Bất Hủ Tiên Thân này đúng thật là càng về sau càng khó tu luyện, tài nguyên tiêu hao vô cùng kh*ng b*.

“Hy vọng khi trở về từ Vạn Cổ Táng Địa có thể kịp tham gia Tiên Cổ Thế Giới, nếu không thực sự là lỗ lớn rồi.”

Lúc này, Bên nào tẩm cung truyền đến một đạo âm thanh dịu dàng.

“Tiêu Dao, có làm phiền chàng không?”

Đó là âm thanh của Khương Thánh Y.

“Thánh Y tỷ, mời vào.” Quân Tiêu Dao lên tiếng.

Bên ngoài tẩm cung, Khương Thánh Y đi đến.

Vẫn là một thân y phục trắng tuyết thường ngày, vẫn là gương mặt tú lệ tuyệt luân như c*̃.

Mi dày cong vút, mắt như thu thủy, môi đỏ tươi đẹp, hàm răng sáng bóng.

Thân thể mềm mại thanh thuần không một vết nhơ, dung mạo thần tiên thướt tha, ngọc thể trắng nõn thon dài cao gầy, như một đóa hoa Tuyết Liên độc lập còn sót lại ở thế gian.

Tiên Thiên Đạo Thai, lại bị vẻ đẹp c*̉a Khương Thánh Y làm tăng thêm ba phần mờ ảo, ba phần linh động, ba phần siêu nhiên, một phần không nhiễm khói lửa thế gian.

Nữ tử thế này, nhân gian hiếm có.

Cho dù là loại như Quân Tiêu Dao, thẳng nam không thèm bận tâm đến nữ nhân, c*̃ng không nhịn được cảm thán.

Khương Thánh Y thật đúng là tuyệt sắc thế gian hiếm có.

Có điều chỉ vừa nghĩ đến loại quan hệ phức tạp này với nàng, Quân Tiêu Dao lại có chút đau đầu.

“Tiêu Dao, ta…” Khương Thánh Y mở miệng, vừa định mở miệng nói cái gì đó.

Quân Tiêu Dao lập tức khoát tay áo nói: “Thánh Y tỷ, nếu tỷ đến để nói lời cảm tạ thì không cần đâu, giữa chúng ta không cần thiết phải xa lạ như vậy.”

Nghe nói vậy, Khương Thánh Y c*̃ng im lặng.

Xác thực nàng đang định cảm tạ Quân Tiêu Dao đã trả giá vì nàng.

Thậm chí ngay cả nơi cực kỳ nguy hiểm như Vạn Cổ Táng Thổ này, Quân Tiêu Dao vẫn nguyện ý xông pha.

Căn nguyên c*̉a hết thảy những thứ này, chẳng qua là vì không cho nàng và Thiếu Đế Vương gia đám hỏi mà thôi.

Vừa nghĩ đến nguyên nhân bởi vì mình mà khiến cho Quân Tiêu Dao rơi vào chỗ nguy hiểm, lòng Khương Thánh Y lập tức tràn đầy áy náy.

Nàng thà rằng người đi đến Vạn Cổ Táng Thổ là mình.

“Thánh Y tỷ, không còn việc gì khác nữa đúng không?” Quân Tiêu Dao lên tiếng.

“Tiêu Dao, ngươi chuẩn bị khi nào thì xuất phát?” Khương Thánh Y dò hỏi.

“Ngày mai đi.” Quân Tiêu Dao đáp.

Ba nghìn khối Tiên nguyên đã luyện hóa xong, không cần thiết kéo dài tiếp.

Hơn nữa khoảng cách thế giới Tiên Cổ mở ra c*̃ng không xa, Quân Tiêu Dao c*̃ng không muốn bởi vì chuyện c*̉a Vạn Cổ Táng Thổ mà làm chậm trễ cơ duyên thế giới Tiên Cổ.

“Nhanh vậy sao… Tiêu Dao, nghe nói ngươi thích ngâm mình tắm rửa phải không?” Khương Thánh Y đột nhiên hỏi.

“Ừm.” Quân Tiêu Dao gật nhẹ đầu.

“Ở trong động phủ mà ta bế quan có một dòng suối Linh Tuyền Vạn Năm, bình thường chỉ có một mình ta sử dụng, nếu như không ngại mà nói, để ta dẫn ngươi đi nhé.” Khương Thánh Y nói.

Mắt Quân Tiêu Dao sáng lên.

Trước khi đi thư giãn một tí c*̃ng không tệ.

Chỉ là, hình như đây là suối nước nóng c*̉a riêng mình Khương Thánh Y, có một chút gì đó…

Má lúm đồng tiền óng ánh như tuyết c*̉a Khương Thánh Y lộ ra một chút vệt ửng hồng không thể nhận ra, giọng lí nhí nói: “Tiêu Dao, lần này để ta tới hầu hạ ngươi tắm rửa đi.”

“Cái này…” Quân Tiêu Dao không phản bác được.

Để tiểu di như thần nữ tiên phi hầu hạ, hình như có chút không ổn.

Hắn muốn nói không cần, nhưng lại cảm thấy như vậy quá mức dối trá.

Nam nhân ấy mà, thành thực một tí tương đốt tốt hơn.

Cuối c*̀ng, Khương Thánh Y dẫn Quân Tiêu Dao đi vào nơi nàng bế quan.

Quả nhiên ở trong đó có một con suối, linh khí dày đặc, hơi nóng bừng bừng.

Quân Tiêu Dao đã cởi bỏ quần áo nửa thân trên, chìm vào trong suối, chỉ cảm thấy cực kỳ hài lòng.

Hắn quay đầu, phát hiện Khương Thánh Y đã cởi áo ngoài, chỉ mặc đồ nhỏ thiếp thân, mơ hồ phác họa ra đường cong mông lung tuyệt mỹ.

Tay ngọc đặt ở trên vai Quân Tiêu Dao, thay hắn xoa bóp.

Quân Tiêu Dao c*̃ng vui vẻ đón nhận hưởng thụ.

Thật lâu sau, vậy mà Quân Tiêu Dao lại ngủ thiếp đi.

Khương Thánh Y ngồi quỳ trên mặt đất, đặt đầu Quân Tiêu Dao lên trên đùi mình.

Tay ngọc phác họa hình dáng dung nhan lúc đang ngủ say c*̉a Quân Tiêu Dao.

Hết chương 384.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 385



Chương 385

Rõ ràng là đang ngủ nhưng chân mày c*̉a Quân Tiêu Dao lại vẫn như c*̃ hơi nhíu lại.

Khương Thánh Y nhìn đến chỗ này, trong lòng không hiểu sao có loại cảm giác đau lòng.

Thế nhân đều chỉ biết Quân Tiêu Dao quét ngang vô địch, nhưng lại không biết áp lực trong lòng hắn lớn cỡ nào, lưng gánh vác nặng nề cỡ nào.

“Tiêu Dao, đa tạ ngươi…”

Khương Thánh Y c*́i đầu, môi đỏ như chuồn chuồn lướt nước, nhẹ nhàng ấn lên trên trán Quân Tiêu Dao.

Nụ hôn này không xen lẫn bất kỳ tạp niệm gì.



Thật lâu sau, Quân Tiêu Dao mới mở hai mắt ra, phát hiện đôi mắt đẹp c*̉a Khương Thánh Y đang nhìn chằm chằm vào mặt c*̉a hắn.

Mà đầu c*̉a mình thì đang gối lên trên cái đùi mềm mại.

“Đây là… gối đùi sao?” Quân Tiêu Dao ngây ra.

Kiếp trước kiếp này, hai đời làm người nhưng đây vẫn là lần đầu tiên có được kiểu đãi ngộ cấp bậc khách quý này.

Khương Thánh Y có chút chột dạ dời mắt sang một bên, má ngọc đỏ ửng.

Vừa rồi nhìn dung mạo tuấn tú đang say ngủ c*̉a Quân Tiêu Dao, có chút nhìn đến thất thần.

Tuy Khương Thánh Y không phải là loại ham mê sắc đẹp như Khương Lạc Ly, nhưng gương mặt lớn lên dễ nhìn, ai lại không muốn nhìn nhiều thêm mấy lần đâu chứ?

“Tiêu Dao, ngươi tỉnh rồi à.” Khương Thánh Y dịu dàng nói.

“Thánh Y tỷ, đa tạ.” Quân Tiêu Dao đứng dậy.

Tính cách c*̉a hắn c*̃ng không phải hạng người tham luyến diu dàng.

Chẳng qua loại quan tâm này, xác thực hoàn toàn khiến cho người ta cảm giác thật thoải mái.

Ít nhất thì tính tình c*̉a Khương Lạc Ly không có dịu dàng như vậy.

Nếu như nói Khương Lạc Ly là la lị hoạt bát đáng yêu thì Khương Thánh Y chính là đại tỷ tỷ nhà bên thùy mị dịu dàng, tính cách c*̉a hai người hoàn toàn khác nhau.

“Thật sự không thể đi c*̀ng ngươi được sao?” Khương Thánh Y lưu luyến.

“Không cần đâu, chẳng lẽ Thánh Y tỷ không tin ta sao?” Quân Tiêu Dao mỉm cười khéo léo từ chối.

“Tiêu Dao, ta chờ ngươi trở về.” Khương Thánh Y dịu dàng nói.

“Ừm.” Quân Tiêu Dao gật đầu.

Mặt Khương Thánh Y hơi đỏ lên, như là nghĩ tới cái gì đó, giọng lí nhí nhỏ như tiếng muỗi vo ve nói: “Chờ Tiêu Dao ngươi trở về rồi, lại để cho ngươi làm chuyện thoải mái hơn nữa.”

“Chuyện gì thoải mái hơn nữa?” Mắt Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ cổ quái.

Lời này, có chút thứ gì đó.

Một đêm ôn nhu đã kết thúc.

Hôm sau, Quân Tiêu Dao ở trong ánh mắt đưa tiễn c*̉a Khương Đạo Hư, Khương Nhu và một đám người Khương gia thẳng rời khỏi Khương gia.

Hắn cưỡi một chiếc phi chu, vượt sông hư không.

Quân Tiêu Dao có thể cảm giác được, trong bóng tối đang có rất nhiều ánh mắt dõi theo mình.

“Ồ… đều muốn xem náo nhiệt đúng không?” Khóe miệng Quân Tiêu Dao tràn ra một nụ cười lạnh.

Tin tức hắn đi Vạn Cổ Táng Thổ, Khương gia hẳn là dã phong tỏa toàn diện.

Người c*̉a Khương gia chắc hẳn sẽ không tùy tiện truyền ra.

Nhưng cuối c*̀ng vẫn bị lộ ra ngoài, thậm chí còn ồn ào huyên náo truyền khắp Hoang Thiên Tiên Vực.

Rất rõ ràng, đây là có người ở góc tối trợ giúp.

Nếu như Quân Tiêu Dao thật sự gặp phải cái gì ngoài ý muốn thì toàn bộ Tiên Vực sẽ ngay lập tức biết được.

“Có lẽ Khương gia sẽ không tùy tiện truyền ra, chẳng lẽ là, Hoa Nguyên Tu ư?”

Quân Tiêu Dao càng nghĩ, chỉ có thể nghĩ đến Hoa Nguyên Tu.

Có thể là gã đã âm thầm tiết lộ tin tức.

Mà tin tức này, có khả năng trong khoảng thời gian ngắn lan truyền rộng rãi như vậy, rõ ràng ở sau lưng Hoa Nguyên Tu còn có thế lực.

Về phần là thế lực nào, Quân Tiêu Dao đã đoán được tám chín phần mười.

“Lá gan c*̉a Vương gia đúng là lớn thật đấy, dám sắp xếp quân cờ đến Khương gia, chờ từ Vạn Cổ Táng Thổ trở về rồi sẽ lập tức tiêu diệt tên Hoa Nguyên Tu này.” Mắt Quân Tiêu Dao lộ ra mũi nhọn sắc lạnh.

Bây giờ còn chưa phải thời cơ để giết Hoa Nguyên Tu.

Hơn nữa hắn vẫn đang là vị hôn phu c*̉a Khương Sở Hàm.

Dưới tình huống không có chứng cứ lại tùy tiện giết chết Hoa Nguyên Tu, có chút không thể nào giải thích nổi, vả lại gã c*̃ng sẽ bằng mọi giá ngụy biện.

Đợi ít hôm nữa, Hoa Nguyên Tu lộ ra dấu vết rồi sẽ trực tiếp giết gã.

Sẵn tiện còn có thể bắt chẹt Vương gia một khoản, khiến Vương gia trích máu ra.

Chẳng qua những chuyện này để nói sau đi.

Trước mắt Quân Tiêu Dao chỉ cần chuyên tâm vào Vạn Cổ Táng Thổ, tìm kiếm Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.

“Để bản Thần Tử nhìn xem, Vạn Cổ Táng Thổ đến c*̀ng có huyền cơ gì?”

Quân Tiêu Dao ngự gió mà đứng, nhìn về phương xa.

Vạn Cổ Táng Thổ chính là tuyệt địa nổi danh Tiên Vực, c*̃ng không ở trên một châu nào thuộc ba nghìn Đạo châu.

Mà là ở một mảnh không gian độc lập bên ngoài ba nghìn Đạo châu.

Từ Man châu nơi cực Tây có thể đi đến Vạn Cổ Táng Thổ.

Trên đường đi Quân Tiêu Dao c*̃ng không dừng lại, trải qua rất nhiều truyền tống trận, bắt đầu tiến về Man châu phía trước.

Về phần những kẻ đang âm thầm rình mò kia, Quân Tiêu Dao c*̃ng không thèm để ý tới bọn chúng.

Bây giờ ở Hoang Thiên Tiên Vực, không ai dám lộ liễu ra tay với Quân Tiêu Dao.

Hơn nữa, bởi vì lúc này Quân Tiêu Dao phải tiến về Vạn Cổ Táng Thổ phía trước, cho nên c*̃ng không có người nào gây bất lợi cho Quân Tiêu Dao vào lúc này.

Bởi vì ở trong mắt bọn họ, Vạn Cổ Táng Thổ chính là nơi mai táng Quân Tiêu Dao.

Cho nên những kẻ đang bí mật quan sát kia, nhiều hơn là muốn nhìn xem liệu Quân Tiêu Dao có thật sự tiến về phía Vạn Cổ Táng Thổ phía trước hay không.

Hay là nói, chỉ là một thương hư ảo.

Bởi vì Man châu nằm ở vùng cực Tây, cho nên Quân Tiêu Dao c*̃ng trọn vẹn qua gần nửa tháng mới đến được nơi này.

Cả Man châu một mảnh hoang vắng, đất đai cằn cỗi.

Bởi vì tới gần Vạn Cổ Táng Thổ nên hầu như không có bất kỳ thế lực và sinh linh nào trường kỳ đóng quân ở chỗ này.

“Vị đó là… Thần Tử Quân gia, hắn đến Man châu để làm gì chứ?”

“Ngươi còn chưa nghe được tin tức kia à, không phải Thần Tử Quân gia muốn tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ đó sao?”

“Cái gì, Thần Tử Quân gia không muốn sống nữa sao?”

Hết chương 385.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 386



Chương 386

Một ít người tầm bảo nghe được tin tức này, tròng mắt đã sắp sửa trợn lồi ra.

Bọn họ nói là tầm bảo, nhưng kỳ thật c*̃ng là cách Vạn Cổ Táng Thổ rất xa, chỉ hoạt động ở khu vực giáp ranh.

Còn Quân Tiêu Dao là muốn chân chính tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ.

Đây là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

“Đậu xanh rau má, Thần Tử Quân gia là một kẻ hung ác, nếu như hắn có thể còn sống đi ra, đó quả thực…”

Rất nhiều người tò mò đi theo phía sau c*̉a Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao c*̃ng không thèm để ý.

Rốt cuộc, một ngày sau.

Quân Tiêu Dao ngồi trên phi chu, dừng lại ở hư không.

Hắn nhìn về khoảng không phía xa, khẽ nhíu mày.

Phóng mắt nhìn lại, kia tựa như một mảnh không gian hỗn độn, quả thực giống như là một cái thế giới khác.

Âm phong tối đen từ trong hư không thổi qua, thỉnh thoảng xuất hiện từng vệt khe nứt không gian.

Một mảnh địa vực tối đen có thể thấy được mơ hồ, lúc ẩn lúc hiện theo chỗ sâu bên trong hư không.

Sương mù đen che phủ xung quanh, khiến cho người ta không nhìn rõ được.

Rõ ràng bây giờ đang là ban ngày, nhưng phía địa vực rộng lớn vô biên kia lại là một mảnh tối mờ.

Tiếng âm phong thổi qua như là quỷ thần gào khóc.

Cái khác không nói, chỉ là luồng không khí này thôi đã có thể khiến người ta nhượng bộ lui binh rồi.

Nếu như nhát gan, nói không chừng sẽ còn bị dọa đến tè ra quần.

“Đây chính là Vạn Cổ Táng Thổ sao?” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm thì thầm.

“Đó chỉ là một góc c*̉a Vạn Cổ Táng Thổ mà thôi, cả Vạn Cổ Táng Thổ, phạm vi vô c*̀ng rộng rãi, đồng thời tiếp giáp rất nhiều Tiên Vực.”

Lúc này, bên trong hư không, một bóng dáng áo xám xinh đẹp tuyệt mỹ hiển hiện đi ra, chính là A Cửu.

Nàng lên tiếng giải thích cho Quân Tiêu Dao.

“Ồ, có ý tứ, ngược lại làm cho ta càng ngày càng hiếu kỳ.” Quân Tiêu Dao mỉm cười nói.

Đối diện với Vạn Cổ Táng Thổ mà người thường vừa nghe tới đã mặt mày biến sắc này, thần thái c*̉a Quân Tiêu Dao vô c*̀ng bình tĩnh, thậm chí còn kèm theo vẻ hiếu kỳ.

“Thiếu chủ, dựa vào thực lực c*̉a A Cửu, nếu như tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ thì sẽ dẫn tới một ít đại nhân vật c*̉a Táng Thổ chú ý, để không cản trở thiếu chủ tìm kiếm Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo, A Cửu chỉ có thể ở lại bên ngoài.” A Cửu nói.

c*̃ng không phải nàng không muốn bảo vệ Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Thổ. Mà là nếu như nàng đi c*̀ng với Quân Tiêu Dao tiến vào bên trong thì sẽ lập tức thu hút sự chú ý từ rất nhiều sinh linh Táng Thổ có lực thực khủng bố.

Quân Tiêu Dao tự nhiên không thể nào ung dung thanh thản đi tìm Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo được.

“Ta vốn dự định tự mình tiến đến.” Quân Tiêu Dao cười cười, c*̃ng không bận tâm.

“Nếu như thiếu chủ ở bên trong Vạn Cổ Táng Thổ gặp phải nguy hiểm tính mạng, A Cửu sẽ ngay lập tức phát giác ra, đến lúc đó A Cửu nhất định tiến vào Táng Thổ, dốc hết tính mạng c*̃ng phải bảo hộ thiếu chủ chu toàn.”

Tuy giọng điệu A Cửu bình thản nhưng lại mang theo một thái độ không thể nghi ngờ.

Hiển nhiên, cho dù nguy hiểm như Vạn Cổ Táng Thổ c*̃ng không thể ngăn cản A Cửu bảo vệ Quân Tiêu Dao.

“Đa tạ.” Quân Tiêu Dao chân thành nói.

Mặc dù hắn biết, A Cửu là dựa trên mặt mũi phụ thân Quân Vô Hối c*̉a hắn mới bảo vệ hắn như vậy.

Nhưng Quân Tiêu Dao sẽ làm cho A Cửu biết.

Hắn, đáng giá đi theo!

Quân Tiêu Dao không hề chần chờ, không hề do dự, bước thẳng vào Vạn Cổ Táng Thổ!

A Cửu ngóng theo bóng dáng Quân Tiêu Dao dần dần biến mất ở trong âm phong.

Nàng nhìn ra Táng Thổ xa xa, ánh mắt hơi có chút thất thần.

“Trong Táng Thổ, có một sợi khí tức c*̉a chủ thượng…”

“Còn có hắn, vẫn còn thủ vững ở trong Táng Thổ sao?”

A Cửu hơi thất thần, nhớ tới rất nhiều hồi ức quá khứ.

Bát Bộ Chúng Thần Vương, uy hiếp Tiên Vực, quần hùng tránh lui!

Về phần nơi xa, sau khi những đám người đang âm thầm rình mò này thấy Quân Tiêu Dao chính thức tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ rồi, c*̃ng phát ra các loại cảm thán.

Có khâm phục, có tán thưởng, có xem kịch, có nguyền rủa, c*̃ng có thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Tất cả mọi người ở đây đều biết.

Nếu như Quân Tiêu Dao không đi ra khỏi Vạn Cổ Táng Thổ, vậy liền đại biểu thời đại này đã mất đi một vị cường giả vô địch đứng ở đỉnh cao nhất.

Nhưng nếu Quân Tiêu Dao rốt cuộc ra khỏi.

Vậy thì… thần thoại vô địch c*̉a Quân Tiêu Dao, sợ là sẽ lần nữa kéo lên đến một điểm rất cao, đạt tới độ cao mà một người trẻ tuổi đồng trang lứa khó có khả năng với tới.



Ngay lúc đám người ở ngoại giới còn đang nảy sinh ý nghĩ khác biệt về lựa chọn c*̉a Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao lại chuyên tâm vào trước mắt.

Âm phong vô c*̀ng vô tận, từ chỗ sâu bên trong hư không vô định thổi tới.

Chỉ là một sợi c*̃ng đủ để dễ dàng xé rách nhục thân c*̉a cường giả Thần Hỏa Cảnh.

Cảm nhận thần hồn c*̉a Quân Tiêu Dao cực kỳ nhạy bén, có thể sớm lẫn tránh rất nhiều hung hiểm.

Nhưng dù vậy, Quân Tiêu Dao c*̃ng không phải thần, không có khả năng tránh đi hết thảy cửa hiểm.

Ví dụ như hiện tại, bốn phương tám hướng, ước chừng có khoảng ba luồng âm phong thổi quét mà đến, phong tỏa không gian bốn phía Quân Tiêu Dao.

Dưới loại tử c*̣c này, cường giả Thần Hỏa Cảnh còn phải vẫn lạc.

Nét mặt Quân Tiêu Dao vẫn bình thản như c*̃.

Hắn vung một tay lên, một bộ áo giáp cổ xưa hiện ra, bảo hộ thân thể c*̉a hắn.

Những âm phong này quét lên trên cổ giáp, khiến cho thứ này tóe ra vô số phù văn huyền ảo cổ xưa.

Rốt cuộc, dưới bảo hộ c*̉a kiện cổ giáp này, Quân Tiêu Dao đã chạy ra khỏi khu vực âm phong hư không, chân cuối c*̀ng c*̃ng đáp lên trên mặt đất.

Phóng mắt nhìn lại, cho dù là Quân Tiêu Dao, trong mắt c*̃ng hiện lên một chút giật mình.

Đây là một mảnh đất chôn xương rộng lớn mênh mông.

Hết chương 386.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 387



Chương 387

Mặt đất khắp nơi đều là do xương cốt màu trắng dày đặc trải thành.

Xương cốt c*̉a cự thú vô danh, như là gò núi nhô lên.

Đây là một mảnh tuyệt địa tĩnh mịch người sống chớ đến, vô c*̀ng khiếp người, nơi nơi đều có vẻ quỷ dị.

Quân Tiêu Dao lại có thể cảm giác được, phiến thiên địa này tràn ngập tử khí, cơ bản không giống như chỗ ở c*̉a sinh mệnh.

Ngay cả khí huyết dồi dào c*̉a Thái Cổ Thánh Thể c*̉a hắn c*̃ng khó thể tương dung với khí tức c*̉a c*̀ng phương thiên địa này.

“Đây là nơi chôn xương ở bên ngoài Vạn Cổ Táng Thổ sao?” Quân Tiêu Dao thì thào.

Bên ngoài Vạn Cổ Táng Thổ là một nơi chuyên chôn xương, có vô tận hung hiểm.

Mà lúc này, trong đầu Quân Tiêu Dao truyền đến tiếng nhắc nhở c*̉a hệ thống.

“Đinh, chúc mừng ký chủ, đã đạt đến chỗ đánh dấu, Vạn Cổ Táng Thổ, có đánh dấu hay không?”

“Đánh dấu.”

Mắt Quân Tiêu Dao sáng lên.

Hắn rất hiếu kỳ, ở bên trong Vạn Cổ Táng Thổ này có thể đánh dấu được đồ tốt gì?

“Đinh, chúc mừng ký chủ, đánh dấu ban thưởng sáu sao, miễn dịch pháp lực!”

Theo tiếng nhắc nhở c*̉a hệ thống rơi xuống.

Quân Tiêu Dao cảm giác được, từ trong chỗ sâu, một cỗ năng lực đang gia trì ở trên người mình.

“Miễn dịch pháp lực ư?” Trong mắt Quân Tiêu Dao lóe lên vẻ khó hiểu.

Hắn bỗng nhiên thò tay ra, gộp chỉ thành kiếm, một sợi pháp lực kiếm mang nhô lên, sau đó điểm về phía mình.

Nhưng một màn kỳ dị đã phát sinh.

Một sợi pháp lực kiếm quang kia, vậy mà lại mai một biến mất vô thanh vô tức, tựa như chưa từng xuất hiện.

Một dòng tin tức chảy vào bên trong não hải c*̉a Quân Tiêu Dao.

Hắn c*̃ng hiểu được hàm nghĩa c*̉a miễn dịch pháp lực.

Đây c*̃ng không phải công pháp thần thông gì, mà là một loại năng lực đặc thù.

Miễn dịch hết thảy pháp lực công kích.

Đương nhiên, loại miễn dịch này có tính hạn chế, chỉ có thể có tác dụng ở mức độ nhất định trong c*̀ng phạm vi.

Ví dụ như có một vị Chí Tôn ra tay thì cho dù Quân Tiêu Dao có miễn dịch pháp lực c*̃ng không có khả năng đỡ được một chiêu c*̉a Chí Tôn.

Kế đó, Quân Tiêu Dao lại thí nghiệm một chút.

Hắn dùng một chiêu Lục Đạo Luân Hồi Quyền tự đánh về phía mình.

Kết quả vòng thứ nhất, vậy mà c*̃ng hoàn toàn miễn dịch.

Lục Đại Luân Hồi Quyền cường đại cỡ nào, chính là một trong những chiêu thức át chủ bài c*̉a Quân Tiêu Dao.

Kết quả miễn dịch pháp lực lại có thể hoàn toàn miễn dịch với lực lượng cường hãn này, khiến cho người ta phải giật mình.

Tiếp đó, Quân Tiêu Dao lại thi triển ra thần thông Nhân Vương Ấn, Binh Phạt Quyết, Thiên Thần chi Mâu vân vân.

Tiếp tục bị miễn dịch pháp lực hóa giải.

Thẳng đến cuối c*̀ng, Quân Tiêu Dao lại lần nữa thi triển ra Lục Tiên Kiếm Quyết, cuối c*̀ng miễn dịch pháp lực mới mất đi hiệu lực, bị phá giải.

Mà trong khoảng giữa này, cách bao nhiêu chiêu rồi nhỉ?

Có thể nghĩ được, ở thời điểm đối địch, nếu như Quân Tiêu Dao tế ra loại năng lực miễn dịch pháp lực này thì kẻ địch sẽ tuyệt đối mơ hồ, không rõ chuyện gì đang xảy ra.

Loại năng lực hiếm có này, phóng mắt nhìn khắp Tiên Vực đều rất hiếm thấy, người bình thường tuyệt đối không gặp đến.

“Có ý tứ, loại năng lực miễn dịch pháp lực này, tuy rằng bây giờ không phải vô địch tuyệt đối, nhưng vào lúc đối chiến lại sinh ra hiệu quả không thể tưởng tượng được.”

Quân Tiêu Dao rất hài lòng với lần đánh dấu này.

Hơn nữa hắn còn từ tin tức truyền tải bên trong não hải biết được, loại năng lực miễn dịch pháp lực này có thể tăng lên theo thực lực cấp bậc c*̉a Quân Tiêu Dao.

Đến lúc đó, liệu miễn dịch pháp lực có thể biến thành vạn pháp bất xâm chân chính hay không?

Nếu như thật sự có thể tu luyện đến trình độ vạn pháp bất xâm nghịch thiên như vậy thì sẽ khiến cho Quân Tiêu Dao bẩm sinh đứng ở thế bất bại.

Nếu như bị ngoại giới biết được loại năng lực nghịch thiên này, tuyệt đối sẽ dấy lên chấn động tận trời.

“Thứ tốt.” Quân Tiêu Dao cảm thán.

Hệ thống thế này là muốn hắn một đi không trở lại trên con đường vô địch đây mà.

Sau khi hơi điều chỉnh lại một phen, Quân Tiêu Dao lại lần nữa lên đường.

Có loại năng lực miễn dịch pháp lực nghịch thiên này, hành trình c*̉a hắn ở Vạn Cổ Táng Thổ lần này lại vững vàng hơn không ít.

Quân Tiêu Dao tiếp tục ở mảnh đất chôn xương này tiến lên.

Trên đường đi, Quân Tiêu Dao gặp phải một ít bạch cốt sinh linh kỳ lạ.

Nói là sinh linh thì có lẽ không đúng, bởi vì bọn chúng giống như dã thú, hoàn toàn có trí tuệ, hơn nữa hình dáng khác nhau.

Có hình bò, có hình sói, còn có loại hình người.

Quân Tiêu Dao ra tay, dùng chúng nó kiểm tra đo lường miễn dịch pháp lực c*̉a mình.

Tiện đà phát hiện, những bạch cốt sinh linh này, hình như là đang vận dụng một loại năng lượng tử khí.

Đương nhiên, loại năng lượng này khởi lên c*̃ng không khác pháp lực cho lắm, chỉ là khí tử vong âm u nồng đậm bao phủ.

Rất hiển nhiên, loại năng lượng tử khí này có quan hệ với quy tắc thiên địa c*̉a Vạn Cổ Táng Thổ.

Chẳng qua miễn dịch pháp lực vẫn có hiệu quả, nên chỉ trong nháy mắt Quân Tiêu Dao đã đánh chết những bạch cốt sinh linh này.

Nhưng về sau, Quân Tiêu Dao lại gặp phải một số ít bạch cốt sinh linh cường đại đến nỗi khiến cho người ta khiếp sợ.

Ví dụ như có một con Bạch Cốt Thiên Thú, cánh rậm màu trắng như đám mây che trời, quả thực y hệt một tòa thành lũy lơ lửng trên không. Khí tức tuyệt đối đạt tới cảnh giới Thánh Chủ.

Còn có một con Bạch Cốt Cự Nhân, thân cao vạn trượng, thẳng nhập trời cao tối đen, khí tức đã đạt tới cảnh giới chuẩn Chí Tôn.

Đối diện với những tồn tại này, Quân Tiêu Dao theo quy tắc thu liễm một thân khí huyết sinh cơ, trực tiếp rời đi.

Cuối c*̀ng hắn c*̃ng hiểu được vì sao A Cửu không có theo hắn đi vào.

Bầu không khí vẫn khiếp người như c*̃, giữa thiên địa vẫn như c*̃ trộn lẫn tử khí dày đặc.

Một thân khí huyết này c*̉a Quân Tiêu Dao quả thực không hợp với phiến thiên địa này.

“Thảo nào Vạn Cổ Táng Thổ được xưng là cấm khu sinh linh, đây quả thực không phải địa phương con người lưu lại.” Quân Tiêu Dao tự nhủ.

Hết chương 387.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 388



Chương 388

Với khí huyết Thái Cổ Thánh Thể cường hãn c*̉a hắn mà còn cảm thấy hơi khó chịu, chớ đừng nói chi là người bình thường.

Những thiên kiêu kia, e là chỉ đứng ở chỗ này thôi c*̃ng sẽ lập tức cảm thấy khó chịu, tiếp theo trở nên suy yếu.

c*̃n chỉ có loại Thái Cổ Thánh Thể này c*̉a Quân Tiêu Dao mới có thể kháng trụ lại cỗ tử khí bên trong thiên địa này.

“Nên đi đâu đây, không có đầu mối.” Quân Tiêu Dao thầm than.

Vạn Cổ Táng Thổ, đối với ngoại giới mà nói vô c*̀ng thần bí, cho nên c*̃ng không có quá nhiều ghi chép, chớ nói chi là tài liệu cặn kẽ.

Quân Tiêu Dao c*̃ng chỉ có thể đi được tới đâu hay tới đó.

Mà ngay tại lúc Quân Tiêu Dao hoàn toàn không có mục đích đi tới, ở trên bầu trời bên ngoài chỗ cách Quân Tiêu Dao mấy trăm dặm, một con Khô Lâu Cự Điểu cực lớn bay qua vòm trời.

Phía trên Khô Lâu Cự Điểu có một đám sinh linh tương tự nhân loại đang đứng.

Ở chính giữa là một cặp hoa tỷ muội dáng vẻ giống nhau đến tám phần.

Trên người hai nàng đều mặc váy dài màu xanh nhạt, ngũ quan tinh xảo, xinh đẹp dị thường.

Liếc mắt nhìn thoáng qua không khác gì thiếu nữ Nhân tộc bình thường, nhưng nếu cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện ra, da thịt c*̉a đôi hoa tỷ muội này tái nhợt khác thường, quả thực trắng đến kỳ lạ, cơ bản không có một chút màu sắc hồng nhuận c*̉a da người sống.

Bên trong cơ thể c*̉a các nàng c*̃ng có một luồng tử khí dày đặc bao phủ.

Đặc biệt là muội muội, luồng tử khí bên trong cơ thể lại càng mạnh mẽ không gì sánh được, đều đã sắp sửa tràn ra đến.

“Tiểu Tuyết, chờ qua hai ngày nữa, chúng ta lập tức có thể đến Âm Dương Hồn Đàm rồi, đến lúc đó cộng thêm viện trợ c*̉a Cổ Xi đại ca, giúp ngươi đoạt được một quả Âm Dương Thần Quả, không thành vấn đề.”

Tỷ tỷ nhìn muội muội một cách ân cần.

Muội muội khẽ cười, sắc mặt lại càng trắng hơn.

Ở bên cạnh, vị kia là sinh linh tên Cổ Xi, chính là một vị nam tử trẻ tuổi, dung mạo chỉ có thể miễn cưỡng nói tạm ổn, một cái mũi ưng dài, thoạt nhìn có vẻ hơi âm u.

Hắn nhìn sang đôi hoa tỷ muội này, cười nói: “Thương Nguyệt, muội yên tâm, có ta trợ giúp, nhất định sẽ giúp Thương Tuyết có được Âm Dương Thần Quả.”

Nghe được lời Cổ Xi nói, tỷ tỷ Thương Nguyệt lộ ra một chút ý cười nhẹ.

Thực lực c*̉a Cổ Xi, ở thế hệ trẻ tuổi Âm Minh Vực đủ để xếp vào trước mười.

Lần này có Cổ Xi tương trợ, đoạt được một quả Âm Dương Thần Quả có lẽ không có vấn đề quá lớn.

Ở bên cạnh còn có mấy vị lão giả, đều đến từ c*̀ng một thế lực gia tộc với đôi hoa tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết này. Trên mặt bọn họ lại có vẻ hơi lo lắng.

Cạnh tranh ở Âm Dương Hồn Đàm lần này có vẻ như hơi khốc liệt.

Mà đúng lúc này, một đám sinh linh phía trên Khô Lâu Cự Điểu đều cảm giác được ở nơi xa có một lực lượng khí huyết sinh cơ dồi dào.

“Đó là cái gì, lực lượng sinh cơ thật mạnh, chẳng lẽ là thiên tài địa bảo có chất chứa sinh cơ xuất thế?”

Mắt một vị lão giả lộ ra sắc thái khác thường.

Bên trong đôi mắt màu u lam xinh đẹp c*̉a Thương Nguyệt hiện một tia mừng rỡ.

Nếu như có thể đạt được thiên tại địa bảo ẩn chứa sinh cơ, nói không chừng có thể làm cho triệu chứng bệnh c*̉a Thương Tuyết chậm lại.

“Đi xem một chút!”

Khô Lâu Cự Điểu vỗ cánh, bay vút về phía trước.

Mà c*̀ng lúc đó, bước chân c*̉a Quân Tiêu Dao đột nhiên dừng lại.

Hắn cảm giác được ở khoảng không nơi xa có tử khí hùng hậu đang di chuyển đến.

“Hả? Chẳng lẽ là… sinh linh bên trong Táng Thổ sao?” Quân Tiêu Dao nhìn ra xa xa.

Trên bầu trời đen tối của Táng Thổ, một đầu cốt lâu cự điểu to lớn đang vung cánh bay, để lại một phiến âm ảnh.

Quân Tiêu Dao khoanh tay đứng nguyên tại chỗ, nhìn về phía đầu cốt lâu cự điểu đó

Người bình thường nhìn thấy cảnh này, sợ là sẽ hoảng sợ mất hồn.

Nhưng thần sắc của Quân Tiêu Dao chìm xuống, vẻ mặt không thay đổi.

Dù sớm hay muộn hắn cũng sẽ gặp được Táng Thổ sinh linh, chi bằng tiếp xúc trước một chút, cũng có cái hiểu đại khái đối với Vạn Cổ Táng Thổ.

Cốt lâu cự điểu hạ xuống, bên trên có đứng một đạo sinh linh hình người.

Khi đám người Thương Nguyệt nhìn thấy Quân Tiêu Dao, trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

“Là người… là người sống?”

Đám người Thương Nguyệt và Cổ Trùng kinh ngạc không thôi.

Bọn họ còn cho rằng là thiên tài địa bảo có bao hàm sinh mệnh tinh khí xuất thế.

Bởi vì cỗ sinh cơ mạnh mẽ đó, quá hùng hồn rồi.

Thương Nguyệt cũng không thể ngời, cỗ sinh cơ mạnh mẽ này lại là một người.

“Ngoại giới sinh linh?” Một vị lão giả đánh giá Quân Tiêu Dao.

Tên mặt mỗi người bọn họ đều lộ ra vẻ ngạc nhiên vô cùng, giống như đang xem động vật ở sở thú vậy.

Mà Quân Tiêu Dao cũng đang đánh giá bọn họ.

Đám sinh linh hình người này, mỗi một người đều là da tái nhợt, không giống da người sống, toàn thân bám đầy tử khí.

Nếu như Quân Tiêu Dao nhắm mắt lại, thận chí không thể cảm nhận được hô hấp hoặc sự ấm áp của bọn họ.

Giống như một cỗ thi thể lạnh như băng.

Nhưng bọn họ cũng giống như những sinh linh bình thường, có thể di chuyển, có sự sống và có thể tu luyện.

Điều này làm cho Quân Tiêu Dao cảm thấy hiếu kỳ.

Thế giới này đích thực không thiếu cái lạ.

Song liên tưởng đến thiên địa quy tắc của Vạn Cổ Táng Thổ.

Sinh ra Táng Thổ sinh linh như thế này dường như cũng không phải là điều khó hiểu.

“Ngươi đến từ ngoại giới?” Thương Nguyệt mở miệng hỏi dò.

Khuôn mặt nàng ta nhìn Quân Tiêu Dao cũng có chút ngạc nhiên.

Do gặp được dung mạo của Quân Tiêu Dao mang đến cho đám người Thương Nguyệt sự chấn kinh và ngoài ý muốn.

Người chưa nhìn thấy biển lớn, không biết biển lớn bao nhiêu.

Người chưa từng gặp Quân Tiêu Dao, không biết đẹp trai là gì.

Hết chương 388.
 
Thần Tử Hoang Cổ
Chương 389



Chương 389

Không chỉ là Thương Nguyệt, ngay cả muội muội Thương Tuyết cũng nhìn dại ra rồi.

Thậm chỉ là Cổ Trùng, trong mắt cũng khó tránh lộ ra một tia ganh tị.

Nghe thấy lời mời của Thương Nguyệt, Quân Tiêu Dao gật đầu nói: “Ta quả thực là từ Tiên Vực tiến vào.”

“Tu vi của ngươi mới Thông Thiên Cảnh, lại có thể vào được Táng Thổ.” Thương Nguyệt cảm thấy có chút mơ hồ.

Trong mắt nàng ta tu vi của Quân Tiêu Dao có chút thấp quá rồi.

Quân Tiêu Dao cũng thăm dò được thực lực của đôi hoa tỷ muội phía trước lại đạt đến Thần Hoả Cảnh.

Còn có vị nam tử trẻ bên cạnh lại đạt đến Thần Hoả Cảnh hậu kỳ.

Cảnh giới của Quân Tiêu Dao trong thế hệ trẻ của Hoang Thiên Tiên Vực đã thuộc đỉnh cấp rồi.

Ngoài một vài cổ đại quái thai, cốt nhục đại đế, cổ hoàng ấu tử chưa xuất thế kia ta, hắn có thể coi là người có tu vi cao nhất.

Mà trong Táng Thổ, tuỳ tiện gặp một vài sinh linh trẻ Táng Thổ, lại có tu vi cao hơn cả hắn.

Song Quân Tiêu Dao cũng từng nghe qua, những sinh linh nhìn như trẻ tuổi trong Táng Thổ, có khả năng đã chôn vùi trong đất trên trăm nghìn năm.

Cho nên tu vi cao cũng là có nguyên nhân.

Đến mức vài vị lão giả kia chính là ở Hư Thần và Chân Thần Cảnh.

“Ngươi đi nhầm vào Táng Thổ à?” Thương Nguyệt tiếp tục hỏi.

Đây là lần đầu tiên các nàng gặp được người ngoại giới, nên có chút hiếu kỳ.

Nhìn thấy Thương Nguyệt giống như là không có địch ý, Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Hắn còn cho rằng sinh linh trong Táng Thổ đều là hung thần ác độc, nhìn thấy sinh linh ngoại giới sẽ giết ngay.

“Ta tự tiến vào tìm Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.”

Quân Tiêu Dao một bên nói, một bên quan sát khuôn mặt đám người Thương Nguyệt.

Nếu như các nàng biết thông tin của Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo nhất định sẽ có phản ứng.

Nhưng để cho Quân Tiêu Dao có chút thất vọng là đám người Thương Nguyệt lại lắc đầu nghi hoặc.

Xem ra đẳng cấp của đám người Thương Nguyệt còn quá thấp, chưa tiếp xúc được với loại đồ vật hiếm có đó.

Quân Tiêu Dao cũng không có nản lòng, hắn cũng không có kỳ vọng tìm một chút là có thể thấy.

Lúc này, Cổ Trùng kia lại nói một câu không vui: “Ngươi mới tu vi Thông Thiên Cảnh đã vội vàng đến Vạn Cổ Táng Thổ, thật không biết chữ chết viết như thế nào à.”

Cổ Trùng có ý với đôi hoa tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết.

Sự xuất hiện của Quân Tiêu Dao tự nhiên khiến trong lòng hắn sản sinh ra nguy cơ.

Quân Tiêu Dao liếc nhìn Cổ Trùng một cái.

Lẽ nào hắn cho rằng, bản thân sẽ có hứng thú với cỗ thi thể?

Thương Nguyệt và Thương tuyết tuy là thiếu nữ xinh đẹp, nhưng về bản chất cũng chỉ là đào từ dưới đất lên mà thôi.

Khẩu vị của Quân Tiêu Dao cũng không có nặng như thế.

Nhìn thấy sự miệt thị của Quân Tiêu Dao đối với mình, ánh mắt của Cổ Trùng càng lạnh.

Nói thật, khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao, Cổ Trùng thật sự muốn luyện hoá Quân Tiêu Dao.

Cỗ khí huyết dồi dào đó khiến cho Cổ Trùng không thể không động lòng.

Ở Vạn Cổ Táng Thổ, sinh cơ chi vật vô cùng hiếm có.

Trên một vài khía cạnh mà nói, Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao chính là vật có sinh có khí huyết nhất.

Thương Nguyệt cũng nghĩ tới điều này, sau đó nói với Quân Tiêu Dao.

“Ý ngươi là hiện tại ta ở trong Vạn Cổ Táng Thổ chính là một miếng thịt của Đường Tăng, người người đều muốn cắn một miếng?” Quân Tiêu Dao nói.

Thương Nguyệt lọ ra vẻ nghi hoặc, nàng ta không biết thịt của Đường Tăng là có ý gì.

“Các ngươi lẽ nào không muốn ăn thịt ta sao, hơn nữa nàng ta hình như cơ thể còn có vấn đề đi.”

Quân Tiêu Dao nở một nụ cười đầy thâm ý, nhìn Thương Tuyết.

Nhìn thấy ánh mắt của Quân Tiêu Dao, Thương Tuyết nhìn về phía Thương Nguyệt, đôi mắt to u lam đầy sự yếu ớt lại hiếu kỳ.

Nghe được Quân Tiêu Dao một câu đã nói ra tình trạng cơ thể của Thương Tuyết, Thương Nguyệt cũng hiểu ra rồi, vị công tử đến từ ngoại giới này rất thông minh.

Trong đầu nàng ta chợt nghĩ ra một cách, mở miệng nói: “Chúng ta cũng không muốn công tử làm việc gì, nhưng trong Táng Thổ đích thực còn có rất nhiều sinh linh không thích người ngoại giới, bọn chúng có thể gây ra phiền phức cho công tử.” Thiên tài.

“Cho nên?” Quân Tiêu Dao nói.

Hắn có thể đoán được, Thương Nguyệt dường như có một vài ý nghĩ đối với hắn.

Đương nhiên không phải là ý nghĩ kỳ quái gì.

Mà là ý muốn lợi dụng.

Nhưng vừa khéo, Quân Tiêu Dao cũng muốn lợi dụng Thương Nguyệt, sơ bộ tìm hiểu Vạn Cổ Táng Thổ.

“Cho nên, công tử cần phải che đậy chuyển hoá sinh cơ dồi dào của bản thân, vừa hay Thương Nguyệt có một cách.”

“Ồ? Cách gì?” Quân Tiêu Dao cười.

“Âm dương thần quả.” Thương Nguyệt nói.

“Âm dương thần quả.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Sau đó, Thương Nguyệt cũng giải thích cho hắn, Âm dương thần quả có năng lực chuyển hoá sinh cơ trên cơ thể hắn thành tử khí.

Như thế, Quân Tiêu Dao có thể hoàn mỹ tiến vào Táng Thổ, chuyên tâm tìm kiếm mục tiêu của mình, sẽ không chịu phải sự làm phiền của sinh linh Táng Thổ.

Mà đám người Thương Nguyệt lần này, vừa hay phải đi Âm Dương Hồn Đàm, tranh đoạt Âm dương thần quả.

Không thể không nói, đây quả thật là thứ mà trước mắt Quân Tiêu Dao đang cần.

Nếu không hễ hành động thì có sinh linh Táng Thổ quấy rối, cũng thật là phiền phức rồi.

“Công tử, thực lực của ngươi như thế nào?” Thương Nguyệt thuận miệng hỏi.

“Cũng tạm được, miễn cướng vô địch một đời.” Quân Tiêu Dao thành thật nói, không mang nửa phần lừa dối.

Sau khi nghe được lời này, Cổ Trùng và Thương Nguyệt đều đơ người.

Thương Nguyệt còn tốt, không có lộ ra dị dạng gì.

Ngược lại Cổ Trùng lại không nhịn được mà cười lên.

“Ha ha, là Thông Thiên Cảnh lại dám coi bản thân là vô địch một đời, đây chính là sự bỉ ổi của sinh linh ngoại giới.” Cổ Trùng chế diễu nói.

Nhưng sau khi hắn vừa nói xong.

Mắt hắn xạm lại.

Một cái bạt tai, lực đạo vô cùng thâm hậu tát vào mặt hắn.

Bịch một tiếng !

Nửa mặt của Cổ Trùng bị tát bay, gò má sụp đổ tan tành, tử khí bộc phát.

Hắn không có bởi vì bản thân đến Vạn Cổ Táng Thổ mà kiêng dè bất kỳ ai.

Nên bá đạo vẫn nên bá đạo!

Nên kiêu ngạo vẫn nên kiêu ngạo!

Hết chương 389.
 
Back
Top Bottom