- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 438,072
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #61
[ Tập 5 ] Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Chương 919 & 920
Chương 919 & 920
CHƯƠNG 919 : THẾ MÀ LẠI LÀ CẢNH HÔN!Hàng chất lượng không cần quảng cáo, thay vì chờ ra giá, còn không bằng chủ động tìm chủ nhân thích hợp nhất cho chúng.
Thực lực của Tắc Linh, tên tuổi của Tần Sênh Nguyệt, thêm một bước cuối nữa - quan hệ của Kiều Vi Lan, tỉ lệ thắng của ván cược này rất lớn.
Ninh Tịch vỗ bả vai Cung Thượng Trạch, "Thượng Trạch, bảo bối bị ôm đi mất rồi, có đau lòng không?"
Dẫu sao từng đường kim mũi chỉ của những bộ trang phục đó đều do cậu ta cùng mười mấy người thợ thủ công chuyên nghiệp khác tỷ mỉ làm ra, cô nhớ rõ Cung Thượng Trạch mất bảy ngày bảy đêm chỉ để đính đá lên một bộ trong số đó đấy.
Trên mặt Cung Thượng Trạch không có lấy một chút gì gọi là không nỡ: "Tôi tin tưởng bà chủ!"
Huống chi, không có cô, chúng căn bản sẽ không tồn tại, cô ấy mới là chủ nhân của chúng.
......
Có Kiều Vi Lan hỗ trợ, Ninh Tịch nhẹ nhàng đi rất nhiều, cơm trưa xong liền trực tiếp đi đến phim trường.
Vì để tiện đi lại, cô vẫn lựa chọn mặc đồ nam.
Đoàn phim bên này cũng vừa cơm nước xong, đang chuẩn bị nghỉ ngơi.
Tuy rằng mới quay được hai ngày, nhưng đã có nhóm nhỏ rồi, ba người Thẩm Hãn Thần, Kỳ Phóng, Kỷ Ngữ Manh còn khá thân thiết, riêng Kha Minh Vũ bởi vì không phải xuất thân chính quy, không ký với bất kì công ty nào, tính cách lại tương đối quái gở, cho nên vẫn luôn một mình một góc, thi thoảng có người lại hỏi han vài câu, nhưng không nhận được câu trả lời liền không muốn giao tiếp với cậu ta nữa.
"Tiền bối, chị đến rồi!"
Kỷ Ngữ Manh xa xa nhìn thấy Ninh Tịch, còn đang tám chuyện giữa chừng với Kỳ Phóng, liền trực tiếp ném cậu ta ra sau đầu, vui sướng bay qua đó như chú chim nhỏ.
Àiii, chỉ mới một đêm thôi mà như ngàn năm không gặp vậy, sớm tối nhớ nhung là thế quái nào hả!
Aaaaa!
Kỷ Ngữ Manh mi tỉnh táo lại đi, đó là con gái đó!!!
Nhưng mà, trên người chị ấy luôn có một hơi thở đặc biệt, nhất là khi đối xử với con gái, hay khi ở cùng với chị ấy rất thoải mái, không hiểu sao khiến người ta có cảm giác như đang được nâng niu trong lòng bàn tay vậy!
Nhìn cô bé đang thở hồng hộc chạy đến, Ninh Tịch lập tức mỉm cười: "Ừm, em ăn cơm chưa?"
"Ăn rồi ạ ăn rồi ạ, đạo diễn Thẩm quá đáng lắm ấy ạ, cơm nước trong đoàn ngon quá, làm hại em hôm nay ăn hơi nhiều!"
Kỷ Ngữ Manh ôm bụng oán giận.
"Ha, không sao, em không mập."
"Thật sao ạ?"
"Ừ, dù có mập lên một chút cũng không sao, em mập chút ngược lại sẽ càng đáng yêu."
"Nào...
Nào có ạ..."
Kỷ Ngữ Manh thẹn thùng bụm mặt, vẻ mặt như thể hận không thể gả luôn cho Ninh Tịch.
......
Cách đó không xa, Kỳ Phóng bóp chai nước khoáng trong tay đến biến dạng, "Mọe!
Tên kia rốt cuộc có chỗ nào tốt chứ?
Không phải chỉ là miệng ngọt một chút, biết dỗ gái một chút thôi à!
Giả tạo!"
Lúc này, một nữ phụ thứ n chen miệng nói một câu, "Dỗ con gái thì làm sao!
Dỗ con gái không phải là kĩ năng cơ bản nhất của một thằng đàn ông à?"
"Lời này cũng không sai....
Không đúng... hình như có chỗ nào không đúng!
Cô ấy rõ ràng cũng là con gái mà!
Cái kiểu đi cướp bát cơm của người khác là thế nào hả?
Cạnh tranh giữa đàn ông với nhau vốn đã khốc liệt lắm rồi!
Cậu xem tôi nói có đúng không Hãn Thần?"
Kỳ Phóng chuyển hướng sang Thẩm Hãn Thần bên cạnh.
Thẩm Hãn Thần không nói một lời, chuyên tâm đọc kịch bản, căn bản không nghe thấy cậu ta nói.
Kỳ Phóng cạn lời, thấy có chút đáng thương, nhìn dáng vẻ này coi bộ là hôm qua bị ngược ác đấy.
Đột nhiên nghiêm túc như thế, làm cho áp lực của cậu càng lớn hơn...
Trừ Thẩm Hãn Thần ra, còn có một tên nam hai không rõ thực lực - Kha Minh Vũ nữa, cũng không biết diễn xuất của cái tên "miệng câm như hến" này thế nào.
Hôm qua Thẩm Hãn Thần bị ngược thảm như vậy, hôm nay tên này chắc cũng sẽ không khá hơn đâu?
"Hôm nay Kha Minh Vũ diễn với Ninh Tịch là cảnh nào nhỉ?"
Kỳ Phóng vừa lẩm bẩm, vừa lật kịch bản, "À đây rồi!
Là cảnh 28...
Cđm!
Cảnh... cảnh hôn này!
Tuy cuối cùng cũng không hôn thành công....
Hahahaha Hãn Thần, có người lót đế cho cậu rồi này!
Cảnh hôm nay Kha Minh Vũ diễn với Ninh Tịch là cảnh hôn đấy!
Làm sao có thể hôn một thằng đàn ông chứ, tên Kha Minh Vũ này chết chắc rồi!"
-------------------------------------------------------------------------------------CHƯƠNG 920 : VỪA NÃY...
CÔ NÓI GÌ CƠ?Mặc dù Ninh Tịch thực chất là một cô gái, nhưng khi cô mặc đồ nam, hoàn toàn sẽ khiến người ta quên luôn điểm này.
Cho nên, lát nữa đối với Kha Minh Vũ mà nói, người anh ta phải hôn là một thằng đàn ông, liệu anh ta có chịu được không?
Thẩm Miên có lẽ cũng có chút lo lắng Kha Minh Vũ sẽ phát huy không tốt, nên gọi cậu ta qua giảng giải một hồi.
Ài, Ninh Tịch hóa trang quá giống cũng là một vấn đề....
Những người khác cũng nghe nói cảnh chút nữa sẽ có điểm bùng nổ, lập tức có chút kích động, sôi nổi chờ mong cảnh diễn này bắt đầu, có mấy hủ nữ kích động đến độ nhảy cẫng lên rồi.
Kỷ Ngữ Manh ngồi lật kịch bản, có chút rầu rĩ không vui.
Đáng ghét, Kha Minh Vũ hôm nay vậy mà được diễn cảnh hôn với tiền bối!
Buông tiền bối ra, để cho tôi tới diễn !!!!
Trong bộ phim này, trừ bạn thân của nữ chính - Ninh Tiểu Manh ngay từ đầu đã biết nữ chính là con gái, thì người đầu tiên phát hiện ra, chính là nam hai Lâm Ngộ.
Lâm Ngộ sau khi phát hiện nữ chính là con gái thì dần dần nảy sinh tình cảm không bình thường với nữ chính, dù anh ta biết người nữ chính thích là anh em tốt của mình - Tư Hạ, cho nên, Lâm Ngộ trong phim là một nhân vật cực kì mâu thuẫn và đấu tranh dằn vặt, có rất nhiều cảnh phải diễn bằng mắt, độ khó khi thực hiện còn cao hơn cả nam chính.
Mọi người trong đoàn ai nấy đều đang chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi bắt đầu quay, thì đột nhiên trong đám đông đồng loạt la hét——
"A a a!
Giang......
Giang Mục Dã!"
"Ai?
Giang Mục Dã?
Đâu, ở đâu vậy!"
"Bên kia bên kia!
Người được trợ lý đạo diễn dẫn vào kìa!"
"Húuu!
Đúng thật là Mục Dã nhà tôi đấy!
Mục Dã nhà tôi hôm nay đẹp trai quá đẹp trai quá..."
"Nhưng sao hôm nay Giang Mục Dã lại đến đây?"
"Hình như là tới thăm ban, nghe nói anh ấy với Ninh Tịch có quan hệ rất tốt!"
......
Nhìn người đàn ông cách đó không xa đang bị một đám con gái vây quanh, Ninh Tịch cạn cmn lời, tên này lại chạy tới đây thật!
Không chỉ thế, con hàng này hôm nay còn diện chiếc áo khoác bomber intarsia satin trong bộ sưu tập xuân hè của Neil, quần dài đen, đeo vòng cổ và nhẫn được thiết kế tinh xảo của CH, đôi hoa tai màu đen phát ra ánh sáng lạnh lẽo, như này là có thể đi thảm đỏ được rồi.
Thăm ban thôi mà, có cần phải làm đỏm đến vậy không?
Bởi vì sự xuất hiện của Giang Mục Dã, nên đoàn phim sôi sùng sục, người muốn ký tên thì ký tên, người muốn chụp ảnh thì chụp ảnh.
Thẩm Miên cũng rất tốt bụng, trực tiếp cho các cô gái mười phút theo đuổi idol.
Mặc dù làm cái nghề này gặp được rất nhiều nghệ sĩ lớn, nhưng cuối cùng vẫn không thể cưỡng lại được sự cám dỗ của cái đẹp, huống hồ còn là cấp bậc nhan sắc như Giang Mục Dã.
"Ngữ Manh, em không đi à?"
Ninh Tịch hơi bất ngờ phát hiện, nhân viên công tác với một vài nữ diễn viên đều tụ tập vây quanh ở đó rồi, nhưng còn Kỷ Ngữ Manh lại không hề nhúc nhích.
Kỷ Ngữ Manh nghe vậy nhìn về phía Ninh Tịch, lập tức tỏ lòng trung thành nói, "Tiền bối, em là fan cứng của chị, Giang Mục Dã kia dù có đẹp hơn nữa em cũng không thèm để vào mắt!
Với lại cũng không đẹp lắm, so với tiền bối còn kém xa!"
Kỷ Ngữ Manh vừa mới dứt lời, một bóng đen đột nhiên "ụp" xuống đầu, giây tiếp theo, giọng nói hơi lớn mang theo chút âm trầm của người đàn ông vang lên trên đỉnh đầu: "Hử?"
"A...
Giang Giang....
Giang tiền bối!"
Kỷ Ngữ Manh lập tức lùi lại vài bước.
"Cô bé, vừa rồi... cô nói cái gì cơ?"
Giang Mục Dã tháo kính râm trên mặt xuống, u ám hỏi, cặp mắt hoa đào kia hoàn toàn có thể so với máy phát điện tự động.
Giang Mục Dã quả thực là minh tinh trời sinh, toàn thân trên dưới đều tỏa ra ánh sáng lấp lánh, hơn nữa loại khí chất này thật sự là có tính xâm lược rất mạnh mẽ.
Dù sao Kỷ Ngữ Manh còn trẻ, Giang Mục Dã lại mang theo khí thế mạnh mẽ đột nhiên sáp lại, nên chưa gì mặt cô bé đã đỏ bừng lên rồi.