Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 10: Chương 10



Trầm đạo đang nói thì phải dừng lại nhìn bình rượu vừa mở nắp. Quán ăn mang phong cách cổ xưa nên bát đũa đều được đồng nhất như nhau. Nhìn bình rượu trong tay Khổng đạo mà ông cứ có cảm giác đang trong phim trường của bộ phim mình quay.

Khổng đạo rót hai bát rồi nhanh chóng đậy nắp lại. Mặc dù mới chỉ mở nắp bình chưa uống, nhưng dưới con mắt của người sưu tầm rượu như ông thì đây đích thị là rượu ngon.

Đưa bát rượu lên mũi ngửi thử, mùi thơm thanh mát đậm đà chưa gì đã trôi thẳng xuống cổ họng, chưa uống nhưng đã có cảm giác vị ngọt thoang thoảng trong khoang miệng. Mới ngửi hương thơm của rượu đã muốn say rồi.

“Rượu này tôi nghĩ không đơn giản đâu. Tôi đoán ít nhất phải trên 100 năm. Lại còn là tự ủ theo phương thức truyền thống xa xưa. Có lần tôi gặp người bạn đã tình cờ được thưởng thức một lần. Hương vị lúc ấy hoàn toàn khác biệt với nơi khác, nhưng vẫn cảm thấy chưa đạt trình độ như rượu ở đây. Không ngờ ở dưới chân Hoành đ**m, trong một quán ăn mộc mạc lại là ngọa hổ tàng long.”

Trầm lão nghe vậy thử một chút, sau khu để cho rượu hòa tan trong cuống họng mới nhấp thêm một miếng nhỏ nữa. Lúc đầu sẽ cảm nhận được vị tê tê của rượu, từ từ chậm rãi chuyển sang thanh mát êm dịu. Cuối cùng sẽ là tầng ngọt đầm thoang thoảng hương gạo nếp đọng lại trong cuống họng. Rượu ngon!

Trầm lão không tin được vào mắt mình mà nhìn bình rượu nâu đỏ, lại nhìn màu rượu hồng nhạt trong bát thốt ra.

“Là Nữ Nhi Hồng được ủ từ gạo Thiệu Hưng. Không thể ngờ được ở quán ăn nhỏ này lại có được trình độ ủ rượu cao siêu tuyệt vời như vậy. Đây chẳng phải là rượu ngon không ngại hẻm sâu sao.”

Khổng đạo đang nhắm mắt thưởng thức hương vị đọng lại trong cuống họng. Sau đó mở mắt ra nhìn đèn lồng lộng gió, tức cảnh sinh tình ngâm nga.

“Nữ nhi hồng,

người say ta tỉnh.

Trường tương tư,

ta tấu ngươi nghe.”

“Mỹ vị nhân gian chính là đây. Cơm ngon canh ngọt, rượu thơm ngắm gió trăng. Cuối cùng thì ở Hoành đ**m cũng có nơi kiến tôi thoải mái như vậy.”

Trầm đạo theo đó cũng đối thơ phía sau. Không gian lắng đọng, thả hồn phiêu lãng, tự tại tiêu d.a.o ngắm cảnh sắc thơ mộng.

“Rượu cay say mộng ảo,

Trà đắng lắng nhân tâm.”

Đám người của Như Mai vừa đến đã thấy trong sân ngồi gần kín người. Ai lấy cũng ngạc nhiên cứ ngỡ ngư bước vào phim trường cổ trang đang quay nào đó. May mà bên ngoài sân vẫn còn bàn duy nhất để họ có thể ngồi được.

“Ngày đầu tiên đã đông khách như vậy. Đúng là món ngon thì chẳng sợ không có người tìm tới.”

Đinh Kiệt nhìn Trầm đạo và Khổng đạo đang say sưa ăn uống nói chuyện bên kia, muốn đi qua nhưng sợ làm phiền nên định khi nào hai người về thì chào hỏi sau.

“Tôi có giới thiệu cho Trầm đạo diễn trong đoàn đang quay, nào ngờ ông ấy còn đi cùng Khổng đạo nữa.”

“Khổng đại đạo á, tôi đang quay trong đoàn của ông ấy đó.”

“Không ngờ quán ăn nhỏ này có thể gặp được hai vị đạo diễn. Nếu nhìn thấy hai vị về thì nhớ nhắc tôi chào hai vị một tiếng.”
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 11: Chương 11



Tuy nhiên cả đám chỉ nhớ được giây phút này, còn lúc món ăn mang lên thì đã sớm quên mất ý nghĩa ban đầu là gì, chỉ biết tập trung vào mỹ vị. Mãi đến khi ăn xong mới biết bánh quế hoa là 30 người đầu tiên mới có, nhóm họ đã mất xuất tặng rồi.

“Quả nhiên cái gì càng quý thì càng hiếm. Bây giờ nghĩ lại buổi trưa tôi chỉ cần hai miếng đã ăn hết bánh mất rồi, còn chưa kịp cảm nhận được hương vị gì, đúng là không biết thưởng thức. Chỉ nhớ thật thơm thật ngon thôi.”

“Được rồi đó Mai Mai, ít ra cô cũng được ăn thử. Còn chúng tôi là phải đến mùa quế hoa trong vườn của chủ quán ra hoa có mới được thưởng thức đây này.”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Nhưng mà ăn rồi bây giờ không được ăn nữa mới càng không chịu được đó. Ít nhất với ai chưa ăn thì sẽ không có đau khổ dằn vặt như tôi.”

Cảm nhận của Như Mai không phải là cô đơn. Buổi tối lúc mọi người ăn uống no say nằm trên giường nghỉ ngơi, bắt đầu lấy điện thoại ra tám chuyện hóng tin. Đây là thời gian thu thập tin tức trong ngày ở Hoành đ**m.

Nhóm người có cảnh quay cả ngày đều bù đầu trong phim trường, đồ ăn cũng là nhờ đoàn làm phim đặt hộ. Cho nên đột nhiên trong weibo Hoành đ**m Trạm nổi lên một bài đăng khiến mọi người chẳng hiểu chuyện gì xảy ra hết.

#Đàm Gia Mỹ Thực Chi Chiến# là cái quỷ gì vậy. Ai nghĩ ra cái tên buồn cười như thế chứ. Chi chiến gì ở đây? Không ít người cũng có suy nghĩ như vậy nên đã nhấp vào xem, nhưng vừa mới vào thì họ đã hối hận rồi.

Bây giờ là 10 giờ gần 11 giờ đêm. Đêm khuya thanh vắng như thế này mà hình ảnh món ăn đập thẳng vào mắt thì ai chịu được. Ai thất đức như vậy, có để cho người ta ngủ không.

Đã vậy phía dưới còn có người dụng tâm miêu tả kỹ lưỡng món ăn, gần như vận dụng hết vốn liếng thơ văn đã học ra dùng, làm người xem không điều khiển được tuyến nước bọt.

Mai Mai: *hình ảnh bánh quế hoa* *hình ảnh đậu hũ nhất phẩm* Tôi dám vỗ n.g.ự.c tự tin tôi là 1 trong top 30 người ăn đầu tiên ở Đàm Gia. Nhìn bánh quế hoa là biết nhé!

Gâu Gâu: Hóa ra vị này chính là một trong 30 người đã cướp mất bánh quế hoa của tôi, tôi chính là người thứ 31 đây. *hình ảnh sườn hầm sốt vang* Nhưng mà món sườn bò hầm sốt vang này ngon c.h.ế.t đi được. Cả khoang miệng đều là vị thịt mềm mịn mọng nước, nước sốt đậm đà hòa quyện với cơm trắng phải gọi là cực phẩm nhân gian. Hu hu giờ nghĩ tới lại thèm, mai nhất định sẽ ăn tiếp.

Khả Lộ: @Gâu Gâu – Hóa ra cũng có người cùng fandom với mị. *hình ảnh bánh* *hình ảnh sườn* Tối nay ăn lại lần hai vẫn thấy rất ngon, sẽ ăn cho đến khi nào chán mới đổi món khác được. Hiện tại sườn hầm sốt vang vẫn là đỉnh lưu gây nhung nhớ trong lòng mị. Vô địch thiên hạ không đối thủ.

Gâu Gâu: @Khả Lộ - Miêu tả hay đó. Sườn xứng đáng là đỉnh lưu của các món ăn ở Hoành đ**m. Thậm trí còn ngon hơn kim bài ở Nhất Ẩm Lâu.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 12: Chương 12



Đình: *hình ảnh bánh* *hình ảnh gà* Nhưng mà tại hại nghĩ ngày mai vẫn tiếp tục ăn gà cay Tứ Xuyên. Thịt gà mềm mọng thơm lừng cùng với sốt cay đặc chế, ngon xuất thần luôn. Sẽ ăn thử sườn sau khi đỡ nhớ thương gà.

Khả Lộ: @Đình – Gà vẫn thua sườn nhé. Gà chỉ xứng đáng là lưu lượng thôi. Lên mặt bàn thì không thể so sánh với sườn được đâu. So về hương vị, kỹ thuật nấu, nhan sắc thì gà không đáng nhắc đến.

Mai Mai: *hình ảnh đậu hũ* Đừng quên món đậu hũ nhất phẩm của mị cũng có phần trong đó. Có nghe thấy gì không “Nhất Phẩm” đó, món nào vượt qua được. Sườn và gà làm sao có thể địch lại đậu hũ mềm tan trong miệng cùng với nhân nõn tôm thịt tươi ngọt được. Rưới thêm nước sốt ngọt thanh đậm đà lên thì tất cả dẹp sang một bên để đậu hũ lên ngôi.

Khả Lộ: @Mai Mai – Mặc dù tôi đã đã thử đậu hũ của bà nhưng mà xin lỗi nó chỉ xứng hàng lưu lượng với gà thôi, không lên được hàng đỉnh lưu đâu.

Mai Mai: @Khả Lộ - Bà còn dám nhắc đến hả. Rõ ràng nói là hai người đổi cho nhau ăn cuối cùng bà ăn hết lúc nào không hay. Tôi không chấp nhận, để khi nào ăn thử hết món ăn mới đánh giá được. Bà làm bảng kẻ ghim ở đây đi, mai mốt mọi người đánh giá cho công bằng.

Mao Tửu: Xin hỏi các vị đang bàn luận nội công tâm pháp hay bí thuật của môn phái nào vậy? Tại hạ nghe không hiểu một chút nào hết. Cầu giải đáp.ing

Lạc: @Mao Tửu – Ngay Hoành đ**m mới mở quán ăn tên là Đàm Gia, hôm nay là ngày khai trương đầu tiên có tặng nước mơ và bánh quế hoa. Bánh quế hoa là hàng hiếm chỉ miễn phí cho 30 người đầu tiên, những người đến sau không có phần hiện đang kêu la tiếc nuối. Còn những người ở dưới đang tranh luận đâu là nhất ca của Đàm Gia, hiện nay mặt bằng chung đang cho rằng Sườn Hầm Sốt Vang là đỉnh lưu. Nhưng một số người chưa ăn không chấp nhận, vẫn giữ ý kiến món của mình ngon hơn. Chuyện là như vậy đó.

Đông Khởi: Không ngờ món ăn lại có thể bàn luận theo kiểu này, đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra. Còn đỉnh lưu lưu lượng nữa chứ. Ngày mai tôi phải đến ăn thử xem sao. Mấy vị nói cũng làm tôi thấy tò mò.

Đình: @Đông Khởi –món ăn ở Đàm Gia không những ngon mà giá cũng bình dân. Với hương vị như vậy thì chúng ta giống như đang lấy lời từ chủ quán vậy đó. Đầu bếp cô nương là bảo tàng lạc nhân gian, phải giữ gìn cẩn thận mới có mỹ vị ăn.

Mai Mai: Nhất trí +1

Khả Lộ: Nhất trí +10

Vân Mộng Hạ Vũ



Đàm Đàmvà tiểu Đào sau khi bận rộn xong mới có thời gian thư giãn ở sân. Tối nay không đông khách nhưng cũng ngồi kín 12 bàn bên ngoài. Chỉ mong mỗi ngày được như hôm nay là thấy vui vẻ rồi.

Cô chợt nhớ ra chưa đóng cổng ngoài, nhìn cô bạn đang rung chân thoải mái uống trà hoa thì đứng lên.

Đang cầm bảng menu bên ngoài thấy một ông lão ngồi bên lề đường. Mang bảng vào cất quay ra đóng cửa vẫn thấy người ngồi bất động. Điều làm cô thấy có chút kỳ lạ là ông ấy ngồi khom lưng ôm bụng giống như đang bị đau vậy.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 13: Chương 13



Anh Đào đang đung đưa thích ý thì nghe bạn tốt gọi một tiếng. Mở mắt ra không biết từ lúc nào đã có thêm một ông lão đứng bên cạnh Đàm Đàmrồi.

Nhìn Tiểu Đàm dìu ông ngồi xuống ghế rồi vào nhà mang ly trà hoa nóng ra, sau đó lại vào bếp nấu gì đó cô cũng chạy theo sau. Chuyện gì vậy cô gái kia.

“Tiểu Đàm ông ấy là ai thế?”

Đàm Đàmmang nước hầm xương vừa nãy nấu mì còn lại tính để sáng mai ăn ra. Cô lấy nắm bột đang ủ ấn nắn, đến khi thấy bột đã được thì bắt đầu kéo mì. Chỉ vài giây ngắn ngủi đã thành những sợi mì nhỏ mỏng.

“Ông ấy là người vô gia cư. Mình thấy ông ấy có vẻ đang đau nên mời ông vào ăn bát mì cho ấm bụng.”

Đàm Đàmgiải thích nhưng tay vẫn làm, băm nhỏ thịt rồi phi hành thơm lên, xào thịt săn mới đổ nước xương vào. Nước sôi nêm nếm gia vị là được. Cho mì đã luộc vào bát, đổ nước thịt lên, cuối cùng cho trái trứng luộc lòng đào và hành lá lên là hoàn thành.

“Ông Vạn ơi, cháu mời ông dùng thử mì cháu tự làm.”

Vạn Liêm nhìn tô mì trứng thịt bằm đẹp mắt đang nghi ngút khói. Hương thơm của hành phi hòa quyện với nước xương hầm và gạo từ mì bay trong gió.

Ông chợt nhớ đến cũng đã từng có người nấu bát mì như vậy cho ông, không có thịt mà chỉ có trái trứng. Nhưng đến bây giờ đó lại là tô mì ngon nhất ông được ăn.

“Cảm ơn cô Đàm.”

Đàm Đàmđể lại không gian cho ông rồi đi vào trong bếp với tiểu Đào. Nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của ông Vạn, cô thấy trong đó chứa đựng sự lắng đọng của người từng trải, như đã đi qua hết thăng trầm của cuộc đời.

Không biết vì lý do gì, nhưng cô có cảm giác chỉ cần mình quay người rời đi thì dưới chân như có gì đó níu kéo, lòng không nỡ.

Thời tiết đã bắt đầu trở lạnh, nếu có duyên cô cũng muốn giúp đỡ ông ấy một chút. Ít nhất là trong khoảng thời gian này, hay đến khi cơ thể ông trở nên khá hơn cũng được.

Vạn Liêm nghe cô gái trẻ trước mắt đưa ra lời mời ông ở lại vài ngày. Nhìn vào gương mặt và đôi mắt trong suốt bình lặng của cô ấy, có thể thấy là thật tâm muốn mời chứ không hề coi thường khinh bạc như những người khác.

Cô gái này có một đôi mắt rất đẹp, hơn nữa khi ở bên cạnh sẽ mang đến cho người xung quanh cảm giác thoải mái. Tựa như gặp hồ nước mát lành giữa ngày hè nóng bức hay suối nước nóng ấm áp vào ngày đông giá buốt. Là một cô gái có khí chất đặc biệt.

Đàm Đàmsửa soạn một gian phòng ở sân dưới cho ông Vạn. Cô cũng xin phép mượn ông ngoại quần áo chưa mặc để đưa ông Vạn mặc tạm. Sau khi mọi thứ ổn thì cô và tiểu Đào về dãy phòng riêng của mình nghỉ ngơi, sáng mai còn làm việc.

Sớm ngày hôm sau tỉnh dậy đã thấy ông Vạn ngồi trên ghế đang nhìn về một hướng nào đó. Cô vào pha trà mang ra ngồi bên cạnh, hai ông cháu cứ như vậy im lặng tận hưởng không khí sớm mai nhẹ nhàng êm đềm. Một lúc sau Đàm Đàmmới vào bếp làm bữa sáng.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Tiểu Đàm sáng nay ăn sủi cảo à.”
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 14: Chương 14



Anh Đào chậm chạp lười biếng vào bếp, đi từ ngoài đã ngửi thấy mùi thơm nức mũi của sủi cảo. Lại nhớ đến nước chấm tuyệt hảo ăn cùng, mới nghĩ đến đã không kìm được muốn cắn một ngụm.

Cô phụ giúp dọn bát đũa lên, không quên mang theo nước tương ra. Vừa đến đã khoe với ông Vạn.

“Ông ơi đây là nước chấm Tiểu Đàm tự làm đó. Ăn cùng hoành thánh, sủi cảo hay dimsum cũng đều là tuyệt phối. Không ở chỗ nào làm ngon được như vậy đâu ạ.”

Ông Vạn nhìn Đàm Đàmbưng lồng sủi cảo nghi ngút khói ra, mỗi người có thêm bát canh đầu tôm hành lá nóng hổi.

Thật lòng ông muốn khen ngợi tài nấu nướng của cô bé này. Tuổi nhỏ nhưng tay nghề nấu ăn không thua kém các bậc đầu bếp lâu năm.

“Tiểu Đàm nấu ăn rất ngon.”

Sau khi ăn sáng xong cô và tiểu Đào tiếp tục dắt tay đi chợ. Ngày hôm qua cô có lấy mối quen hàng thịt cá rồi, sáng nay chỉ cần đến kiểm hàng và mang đi thôi.

Những quán cô chọn đều có thịt hay cá tươi sống, rau củ quả cũng là hàng mới nhập trong buổi sáng.

Ông Vạn ngồi sân sau nhìn qua khung cửa sổ xem hai cô gái bận rộn trong bếp. Gương mặt luôn tỏa ra sự tươi tắn tràn đầy sức sống, ánh mắt lấp lánh như sao trời.

Có thể thấy cho dù là công việc thế nào đi chăng nữa, chỉ cần là việc mình thích, lại còn cùng làm với người thân thiết đều đáng trân trọng. Ánh mắt không kìm được trôi về nơi nào đó.

[Nhóm Diễn Viên Quần Chúng]:

Mai Mai: Hôm nay mình quay cả ngày chỉ nghỉ giữa giờ 1 tiếng chắc không đi ăn được. Nhờ bạn nào mua dùm với nhé.

Đình: Tiếc quá tôi cũng phải đóng bù cảnh. Nếu không đặt chung đi.

Khả Lộ: Tán thành nhé. Giờ nghỉ trưa chỗ cũ nha. @Đình đặt dùm em như cũ nhé.

Vân Mộng Hạ Vũ

Mai Mai: @Đình – mị cũng như cũ nha. Tối nay mới đổi món sau, bây giờ vẫn thèm đậu hũ nhất phẩm.

Khả Lộ: @Mai Mai – Không gặp đỉnh lưu của tui hở?

Mai Mai: Tối nay gặp đỉnh lưu sau. Thôi nha sắp tới cảnh của tui rồi. Hẹn giờ cơm sau.

Lạc: @Đình - Hôm nay em sẽ ăn thử đậu phủ nhất phẩm. Nhưng thêm một phần thức ăn riêng gà cay Tứ Xuyên nhé anh.

11 giờ quán bắt đầu mở cửa. Đàm Đàmvừa mới mở cổng thì thấy mười mấy anh giao hàng shipper đang đứng bên ngoài chờ, nhìn thấy cô là vẫy tay nhiệt tình chào hỏi.

“Hi tiểu ngự trù. Chúc ngày mới tốt lành.”

“Chào cô đầu bếp nhỏ. Hy vọng hôm nay buôn may bán đắt.”

“Xin chào đầu bếp cô nương.”

Hóa ra mấy anh giao hàng muốn tranh thủ lúc một số quán còn chưa mở cửa đi ăn trưa rồi làm việc sau.

Nhưng chỉ có họ mới biết, đêm qua trước khi đi ngủ dư vị và hình ảnh món ăn cứ vương vấn trong đầu, thèm đến mức sáng tỉnh đã muốn ăn rồi.

Chịu đựng mãi mới đến lúc mở quán thì làm sao có thể chờ được đến khi xong việc. Chỉ sợ khi giao hàng cho khách ngửi mùi thơm bụng kêu réo thì khổ.

Bàn họ vừa ngồi xuống thì app đặt hàng cũng báo đơn. Anh Đào nhìn đơn nhảy liên tục thấy chóng mặt, nhanh chóng ấn nhận đơn.

Bên bàn của mấy anh tài xế cùng lúc chuông reo, nhưng là báo đơn có khách đặt đồ ăn.

Cả đám bất ngờ nhìn nhau, đơn hàng của Đàm Gia đang nhảy không ngừng trong điện thoại của họ. Trời ơi mới ngồi xuống mà đã có nhiều đơn như vậy rồi.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 15: Chương 15



Đã ngồi xuống thì không thể nhận đơn được. Hương thơm của cơm chiên phi tới đây rồi, mùi thịt mùi cá hấp dẫn thế này tay làm sao ấn nút nhận được. Các vị khách à, xin lỗi chúng tôi tạm mất sóng.

Nhóm nam shipper vừa thầm xin lỗi khách vừa cúi đầu ăn. Ăn được một nửa mới chấp nhận đơn. Đầu bếp làm xong kịp lúc ăn xong, lấy đồ ăn là vừa đẹp.

Bên ngoài cửa quán có một nhóm cô gái đứng. Trong đó có một cô gái hướng điện thoại về bảng hiệu của quán hỏi người trong màn hình.

“Mỹ Kỳ ơi có phải ở đây không?”

Tiếng Mỹ Kỳ từ trong vang ra: Đúng rồi đó Phi Ý. Nhớ nhé, nhớ mang đỉnh lưu về cho tớ nha.

“Ok sẽ mang đỉnh lưu về gặp cậu.”

Phi Ý tắt điện thoại nói với mấy cô gái bên cạnh đúng là quán này rồi đi vào.

Mỹ Kỳ hôm qua tình cờ đi ăn tối ở đây, về dành nguyên một buổi kể quán ăn này tốt ra sao, hương vị màu sắc món ăn tuyệt thế nào. Còn nói là món ngon nhất cô ấy được ăn.

Cũng tại cô ấy mà nửa đêm cô còn phải đi pha mì tôm chống đói, nhưng nhìn ảnh thì thật sự vẫn thèm không chịu được.

Trưa nay tranh thủ nghỉ trưa đi ăn bằng được. Đáng tiếc đoàn của Mỹ Kỳ phải quay đến muộn, cô ấy trong đội tạo hình không bỏ đi được, phải đợi hoàn tất mới được nghỉ.

Nhóm cô ấy vừa bước vào nhìn không gian rợp mát bóng cây, bàn ghế gỗ cùng ngôi nhà cổ mộc mạc đã rất thích. Nhưng mà bàn ngoài đã kín người đành phải vào trong phòng. Bên trong cũng bày biện trang trí đẹp mắt.

Tô Giao mở mấy cánh cửa gỗ ra, dựng thanh gỗ chống lên rồi nhìn không khí bên ngoài sân đang náo nhiệt ăn uống.

Bàn ngồi gần cô thưởng thức món ăn với gương mặt đều hài lòng vui vẻ. Ngồi từ trong phòng nhìn ngắm cảnh sắc bên ngoài sân cũng rất thú vị.

“Quán ăn này đặc biệt nhỉ. Không khí im lặng đến kỳ lạ, chỉ có tiếng đũa thìa chạm bát. Khách ở đây cũng lạ, mọi người có vẻ đều tập trung ăn mà không thấy nói chuyện gì với nhau.”

“Nhưng cậu có cảm giác khi bước chân vào đây tự nhiên lòng thấy nhẹ nhõm hẳn không. Cảm giác như thời gian chầm chậm trôi qua, đến làn gió cũng dịu dàng lạ.”

Đàm Đàmvừa chiên cơm vừa thấy đơn hàng nhảy liên tục, nhìn sườn hầm sốt vang không còn nhiều thì nói tiểu Đào cài đặt hết món trên app. Sau đó nhắc gà chỉ còn hơn 10 suất nữa thì hết nên cài luôn.

Trưa nay đặc biệt đông khách làm cô chuẩn bị món ăn có chút thiếu, chắc chắn chưa tới giờ nghỉ đã hết rồi.

Đình Kiệt vừa nãy chạy đi giúp người bạn trong đoàn một chút việc, quay về cầm điện thoại lên tính đặt món thì có chuyện kỳ quái xảy ra.

Ở menu của Đàm Gia đã báo hết món, sắp không còn gì để ăn nữa rồi.

Hả? bò hầm sốt hết rồi, gà chỉ còn 2 phần may mà nhanh tay cho vào giỏ hàng kịp, đành mua thêm ba phần đậu hũ nhất phẩm vậy.

Canh chỉ còn đủ 3 phần là hết cũng mua luôn. Lúc thanh toán xong quay ra vào lại thì Đàm Gia báo hết món không nhận đơn. Chuyện quỷ gì đây!!!
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 16: Chương 16



Đinh Kiệt còn đang hoang mang không hiểu chuyện gì xảy ra thì Trầm đạo từ bên kia đi lại. Hóa ra ông muốn nhờ anh đặt dùm hai phần bò hầm sốt vang của Đàm Gia cho ông ấy và Khổng đạo. Hôm nay hai ông bận quay không đi được.

Nhưng đến gà cay chỉ còn 2 phần thì bò hầm sớm đã không thấy bóng dáng từ lúc nào rồi. Anh đành phải thuật lại cho đạo diễn biết.

Trầm đạo nghe tin hết món thì tiếc nuối. Hôm nay đoàn phim của ông ấy không có thời gian nghỉ dài đành phải đặt món về ăn. Ông ấy vẫn còn nhớ hương vị của bò hầm sốt vang, trưa nay vẫn muốn ăn tiếp. Không ngờ mới gần 1 giờ mà đã hết món rồi. Đành phải ăn chung với đoàn phim, tối ghé Đàm Gia sau.

Đàm Đàmbận rộn mãi tới gần 2 giờ mới hết khách. Là đóng cửa báo hết món nếu không chỉ sợ vẫn chưa nghỉ được.

Mặc dù cô có ghi thời gian không nhận khách là 1 giờ và 8 giờ, nhưng mọi người xếp hàng phía sau không nhìn thấy, đến lượt họ thì cô không để họ về được.

“Trưa nay công nhận đông thật. Tình hình này có lẽ phải tìm thêm người phụ giúp. Một mình tớ chạy thì kịp nhưng dọn dẹp thì phải tốn thời gian sợ khách phải đợi.”

Đàm Đàmsau buổi trưa cũng có suy nghĩ đến vấn đề này. Cô không ngờ mọi người lại đến đông như vậy, hầu như ngồi kín từ trong phòng đến ngoài hành lang, trong sân thì khỏi nói lúc nào cũng hết bàn đầu tiên.

Để tiểu Đào chạy đi chạy lại một mình quả thật không ổn tí nào. Đang suy nghĩ tuyển người thì ông Vạn ngồi uống trà lên tiếng.

“Nếu cô Đàm không chê thì lão muốn làm thử công việc này, cô thấy được thì lão làm còn không hợp thì coi như lão chưa nói cũng được.”

“Ông Vạn nói gì vậy. Nếu được ông Vạn giúp đỡ thì cháu thật sự cảm thấy rất vui mừng. Ông đã nói vậy thì từ nay đừng gọi cháu là cô Đàm nữa, cứ gọi cháu là Tiểu Đàm hay tiểu Đàm đều được.”

Đàm Đàmkhông phải cố gắng tỏ ra vui vẻ, cô thật sự mừng vì ông Vạn giúp đỡ mình. Khi người ta bắt đầu cảm thấy muốn làm một việc gì đó, chính là suy nghĩ đã có sự thay đổi theo chiều hướng tốt.

Huống chi cơ thể ông Vạn vẫn còn khỏe mạnh nhanh nhẹn, công việc trong quán cũng không nặng nhọc. Cô không hề có chút nào gượng ép để nhận lời.

Ông Vạn nhìn hai cô gái trẻ hứng khởi đi ra ngoài, thật ra ý nghĩ muốn làm là vừa mới xuất hiện.

Trưa nay lúc ngồi dưới sân sau, nhìn qua ô cửa thấy Đàm Đàmbận rộn liên tay nhưng vẫn cười nói vui vẻ tiếp chuyện với Anh Đào. Còn quan tâm ông có đói muốn ăn trước không.

Nhìn qua thanh chắn gỗ một dãy bàn người thoải mái tận hưởng món ngon, hay khi gương mặt khách hào hứng tươi cười bước vào quán.

Ông đột nhiên cảm thấy cuộc sống vẫn còn nhiều niềm vui đón chờ, hay nói một cách chính xác là vẫn muốn được tận hưởng không gian ở nơi đây.

Vân Mộng Hạ Vũ

Mặc dù tối ngày hôm nay Đàm Đàmđã cố tình nấu thêm đồ ăn nhưng mọi người liên tục tiến vào, cô đành lại phải đóng app đồ ăn sớm.

Trần Bình với nhóm shipper đều thấy may mắn là trưa nay đến ăn nếu không chỉ sợ đến lúc quay lại thì chỉ còn cách đứng ngoài quán hít chút hương tàn còn sót lại.

Buổi tối ghé đến ngoài sân với hành lang đã kín người, bên trong phòng cũng chỉ còn trống hai bàn. Sao chỉ có cách một ngày mà khách đến Đàm Gia khác biệt như vậy. Khách hàng giống như đều nghe tin mà tìm đến vậy.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 17: Chương 17



Lúc 7 giờ rưỡi một số người mới đến, trong đó có Trầm đạo và Khổng đạo. Nhưng mới tới cửa đã thấy bảng xin lỗi hết món.

Người đến ngơ ngác nhìn đám đông bên trong, mũi ngửi mùi thức ăn bay ra, lòng thì kêu gào muốn khóc.

Mới chưa tới 8 giờ mà đã hết món rồi sao, có nên vào hỏi chủ quán còn dư ít nước sốt thịt cho họ mang về không nhỉ.

Bọn họ cả ngày hôm nay đều nhớ thương cơm của Đàm Gia, trưa đã đặt không được vậy mà tối đến cũng không được ăn. Đêm nay làm sao sống sót qua ngày đây.

Thế là người cả ngày không ăn được món ăn đã lên Hoành đ**m Trạm bán thảm. Topic #Hôm nay không ăn được cơm của Đàm Gia# đang diễn ra bình luận sôi nổi về đề tài này.

Thèm: Các vị khai thật đi, ở trong Hoành đ**m Trạm có ai mắt thì đọc tay lại âm thầm đặt món của Đàm Gia. Trưa gần 1 giờ đã đóng app, tối chưa đến 8 giờ ghé báo hết món rồi. Đầu tôi cả ngày đều nhớ đến sườn bò hầm sốt vang. Bây giờ cho dù đã ăn tối rồi nhưng vì không ăn được sườn hầm mà vẫn thấy thiếu. Quá gian ác mà…

Mỹ thực là nhất: Ha ha ha may quá, mặc dù không kịp đặt sườn bò nhưng tại hạ là người cuối cùng đặt được món cuối. Thật ra lúc đặt chỉ nghĩ còn một phần đậu hũ nhất phẩm đặt đại thôi, nhưng không ngờ ăn lại ngon như vậy. Thịt bằm mềm ngọt, nõn tôm tươi non hòa với hương vị tự nhiên của nấm. Tất cả được bao phủ lớp nước sốt tuyệt hảo. Trước giờ không thích đậu hũ non nhưng đậu hũ ở đây sau khi thấm nước sốt thì ngon bất ngờ. Tin tôi đi món ăn ở Đàm Gia không có món nào là không ngon cả.

Dạo chơi Hoành đ**m: Ha ha ha, 11 giờ 35 phút tại hạ chính là người cuối cùng đặt được sườn bò hầm sốt vang đây. Ăn một miếng vào miệng thì chuyện buồn nào cũng quên hết. Thịt mọng nước cắn vào toàn hương thơm, chỉ cần nước sốt ăn cùng cơm trắng cũng đủ ngon rồi. Tiếc là tối nay lúc đến thì Đàm Gia đóng quán rồi. Chưa thấy quán nào đóng sớm như vậy luôn đó.

Không thịt không vui: Không ngờ được bạn giới thiệu quán ngon như vậy. Lúc đầu đến rất bất ngờ với không gian quán. Nhất định khi nào quay lại Hoành đ**m sẽ ghé ăn nữa.

Hóng dưa Hoành đ**m: Có vẻ Đàm Gia chỉ mới khai trương nhưng đang vụt lên thành ngôi sao sáng nhỉ. Ngày mai sẽ ăn thử. Nhất định phải mua được sườn bò hầm sốt vang, nhìn hình đã thấy hấp dẫn rồi.

Đàm Đàmkhông biết giờ này vẫn còn có người nhớ thương món ăn của mình, thậm trí có ngưới cả đêm trằn trọc thao thức mãi mới ngủ được.

Ăn sáng xong cô đi chợ mua đồ. Đến nơi chủ quán thịt nói sườn bò số lượng có hạn chỉ có thể lấy từng này thôi. Đàm Đàmnhờ chủ quán lần sau có bao nhiêu thì để lại cho mình, sau đó xách giỏ đồ đi cửa hàng tiếp theo.

Vân Mộng Hạ Vũ

Vừa đi vừa suy nghĩ nên làm thêm món gì để bổ sung. Chứ khách vào nói đặt hàng trên app mới được 1 tiếng đã hết món, đến thì cũng không đủ ăn cô cũng ngại. Quyết định làm thêm một món nào nữa vậy.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 18: Chương 18



Đến cửa hàng thịt heo hay mua, trùng hợp sao hôm nay ông chủ chưa kịp cắt vẫn để nguyên toàn bộ hai dải thịt ba chỉ của cả con heo.

Nhìn miếng ba chỉ lạc mỡ đan xen đẹp mắt, Đàm Đàmnghĩ ngay đến thịt kho đông pha. Cô lấy hết phần thịt ba chỉ, không cần nhờ chủ quán cắt mà mang về tự làm sau.

Chủ quán nói đầu giờ chiều sẽ mổ một con nữa hỏi cô cần không, Đàm Đàmkhông ngần ngại mua luôn phần ba chỉ đó.

Nhờ chủ quán ngày nào có thịt ngon như vậy cũng để cho mình. Nhưng nếu tỉ lệ không cân đối thì không cần giữ vì cô sẽ không lấy.

Món thịt kho đông pha nếu thịt không có sự cân bằng giữa mỡ và nạc thì xem như chưa nấu đã thất bại. Thật ra gần đây còn có một cửa hàng nữa nhưng thịt ở đó không ngon nên cô không mua.

Đàm Đàmcó nguyên tắc của mình, chỉ bán đồ bản thân thấy ngon, bán xong thì nghỉ chứ không phải vì số lượng mà buôn bán.

Về đến quán cô xử lý thịt heo trước. Ngâm với nước muối loãng 15 phút sau đó rửa sạch lại bằng nước.

Tiếp đến đun nồi nước to, cho rượu Thiệu Hưng, hành hoa, gừng và hoa tiêu vào. Nước sôi cho thịt vào đun 3 phút vớt ra rồi rửa lại sạch với nước.

Làm như vậy thịt sạch và không có mùi hôi, lại thoang thoảng có mùi thơm của hành gừng tiêu cùng với rượu.

Dương Anh Đào nhìn Đàm Đàmđang cắt thịt heo, miếng nào miếng đó bằng nhau như đúc mà không cần dùng đến khung đo.

Cô đã từng 1 lần được ăn thịt kho đông pha của Tiểu Đàm làm, cái hương vị đó phải gọi là cực phẩm trong cực phẩm mà cô được ăn, làm cô nhung nhớ mãi không thể nào quên được.

“Tiểu Đàm để lại một phần trưa ăn đi. Trưa nay tớ muốn ăn thịt kho đông pha.”

Đàm Đàmnhìn cô bạn đang nhặt rau nhưng mắt nhìn chằm chằm miếng thịt heo trên tay mình thì thoải mái đồng ý. Cô chưa thấy cô gái nào có tâm hồn ăn uống như tiểu Đào. Bất cứ lúc nào cũng có thể liên tưởng đến món ăn được.

Cũng may nhà ông ngoại có hai nồi đất niêu to, lấy ra rửa sạch ráo nước là dùng được.

Nấu thịt kho đông pha phải nấu bằng nồi đất, nung trên lửa nhỏ bằng củi mới đạt được hương vị chính gốc. May mắn nhà ông ngoại vẫn còn giữ bếp củi để nấu những món cần thiết.

Mới hơn 10 giờ nhưng hương thơm đặc trưng bá đạo của thịt kho đông pha đã lan ra, làm tiểu Đào bên ngoài không chịu đựng được than liên tục.

Kiểu này trước khi mở cửa phải cho cô ấy thỏa mãn mới có tâm trí làm việc được.

“Trời ơi Tiểu Đàm ơi, thơm quá đi.”

“Thơm muốn c.h.ế.t rồi.”

“Aiz…vẫn chưa được ăn sao.”

Ngay cả đến ông Vạn cũng kìm lòng không được theo tiểu Đào dẫn vào bếp, vừa mở nắp nồi đất thì mùi thơm lừng tràn ra. Qua lớp khói mờ ảo, từng miếng thịt vuông vức đẹp mắt từ từ hiện rõ.

Đàm Đàmthấy vậy hỏi hai người có muốn ăn trưa luôn không, vừa nghe đến đây cả hai ông cháu đều gật đầu ngay lập tức.

Cuối cùng trước khi mở quán ba ông cháu ăn uống thoải mái dưới bóng cây. Không ai biết là bây giờ ở bên ngoài đã có người đang ngóng trông vào quán.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 19: Chương 19



Ông Vạn cũng giống như những người già khác, tới tuổi này đều thích những món ninh nhừ dễ ăn. Cho nên khi nhìn miếng thịt óng ánh màu đỏ hổ phách đã không nhịn được muốn ăn.

Thịt mềm mại dùng đũa là có thể tách thịt ra được, chan chút nước sốt sau đó ăn cùng cơm trắng.

Hương vị thịt trong miệng làm ông ngỡ ngàng giây lát, rồi cũng giống như tiểu Đào chỉ biết tập trung vào ăn.

Một số người đi qua hay người ở xung quanh ở đây đều bị mùi thơm này làm phân tâm. Nhà nào kho thịt mà thơm quá vậy, bay đến cả nhà họ thế này làm sao mà chịu nổi.

Từ khi Đàm Gia mở quán là cứ 10 giờ sáng hay 5 giờ chiều sẽ có mùi thơm thức ăn đúng giờ bá khí xông ra, theo làm gió lan xa tận mấy căn nhà.

Người nào mà sáng hay trưa không ăn đói bụng đều không chịu nổi mà than trời.

Nhóm shipper hơn 10 giờ hầu hết đã xong việc buổi sáng, lúc đi ngang qua Đàm Gia ngửi thấy hương thịt kho đều ngoái đầu lại. Có người nghĩ chạy đi giao nốt đơn rồi quay về ăn, có người thì quyết định tìm chỗ gửi xe đứng xếp hàng luôn.

“Đàm Gia hôm nay nấu món gì mà thơm vậy. Cái mùi quyến rũ này làm bụng tôi réo từ nãy giờ rồi.”

“Phải đó thơm không chịu được. Ngửi mùi này giống như thịt kho đông pha nhưng không biết có phải không. Nếu mà đúng thì với tay nghề tuyệt vời của tiểu đầu bếp cô nương, nhất định là ngon phải thưởng thức.”

“Nhưng mà tôi còn chưa ăn được sườn bò hầm sốt vang. Nghe nói món đó đang được yêu thích nhất ở đây.”

“Ài, sườn bò hầm sốt vang quả thật rất rất ngon. Gà cay Tứ Xuyên cũng ngon không kém. Đến cả đậu hũ nhất phẩm cũng ngon lắm. Tôi đã ăn hết món của Đàm Gia rồi, hôm nay nhất định phải thử thịt kho đông pha.”

“Cậu ăn hết rồi sao, hôm qua tôi đến thì không được ăn sườn bò hầm sốt vang. Món đó lúc nào cũng bị gọi hết đầu tiên.”

Một số người tụm lại tám chuyện với nhau trong lúc xếp hàng chờ mở cửa. Những người đi đường thấy sắp tới giờ cơm, lại có người chờ trước quán ăn thế này thì chắc chắn ngon, nghĩ vậy cũng nhanh chân theo phía sau hàng.

"Món mới chắc luôn rồi. Thơm quá đi mất."

"Ngửi mùi thơm béo ngậy thế này chẳng lẽ thịt kho đông pha."

"Chời ơi đói quá đi. Mùi thơm này chẳng khác nào cực hình.

Trầm đạo theo lịch quay đúng 11 giờ 30 phút cho nghỉ trưa. Đoàn làm phim ai cũng thấy kỳ lạ vì được nghỉ đúng giờ.

Mọi khi chưa chắc 12 giờ đã được nghỉ đâu. Vừa mới quay qua đã không thấy bóng dáng Trầm đạo nữa rồi. Ông ấy có chuyện gì trông vội vậy?

Đạo diễn vừa hô nghỉ giải lao thì Đinh Kiệt đã nhanh chóng thay đồ phi nhanh ra ngoài. Đang chạy ra thì thấy bóng dáng hai vị đi trước quen quen, nhìn lại hóa ra là Trầm đạo và Khổng đạo.

Hai ông thấy hắn chạy thì nói là nếu có bàn thì giữ cho ông ấy một bàn.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhưng rất tiếc từ phim trường ra tới Đàm Gia đã là gần 12 giờ, Đinh Kiệt vừa đến đã là người xếp hàng thứ 13.
 
Back
Top Bottom