Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 20: Chương 20



Trầm đạo và Khổng đạo nhìn Đinh Kiệt xếp hàng, lại nhìn bên trong ngồi kín người. Hôm nay Đàm gia còn hết chỗ sớm hơn hôm qua.

Lúc đầu không hiểu vì sao nhưng khi nghe người đang xếp hàng phía trên nói chuyện mới biết, hôm nay có món mới.

“Trời ơi nhìn thịt kho đông pha kìa, màu sắc như vậy đã đủ biết ngon thế nào rồi. Chắc vẫn đang đun lửa nhỏ nên hương thơm mới bay ra ngoài. Thơm quá mất thôi.”

“Tôi đang ngủ thì bạn thân gọi điện đến, nói lúc đi ngang qua thấy có người xếp hàng tò mò vào xếp hàng theo. Ai ngờ tình cờ tìm được quán ngon như vậy, ngon đến mức không diễn tả thành lời, phải gọi điện nói tôi nhanh chóng tới nếu không sợ hết.”

“Hình như hầu hết mọi người đều gọi thịt kho đông pha thì phải. Nhìn cải thìa xanh mướt bày bên cạnh hai miếng thịt kho hổ phách phủ nước sốt kìa. Xinh đẹp giống viên ngọc điêu khắc vậy. Đói bụng quá.”

Trầm đạo và Khổng đạo không hiểu sao cũng nhìn theo ánh mắt họ. Nhìn vào cũng bị làm cho thèm. Miếng thịt kia phải uống cùng Nữ Nhi Hồng, chắc chắn là sinh ra để dành cho nhau. Tối nay hai ông làm một ly mới được.

Những người ăn xong đi ra khen thịt kho ngon đến mức giống như không còn là thịt heo nữa, mà thành bò Wagyu vậy. Còn nói vẫn chưa ăn đủ tối nay sẽ ghé lại ăn tiếp. Rõ ràng trên tay mỗi người đều xách một hộp mang về, tối lại còn quay lại ăn nữa sao?

Trầm đạo, Khổng đạo với Đinh Kiệt vào bàn ngồi được nói chỉ còn một phần thịt kho đông pha cuối cùng. Có còn hơn không nên Đinh Kiệt mời Trầm đạo trước, còn mình ăn sườn bò hầm sốt vang cũng được.

Nhưng khi ngắm miếng thịt kho đẹp mắt ở cự ly gần như thế thì hắn chưa chi đã thấy hối hận rồi.

Miếng thịt hình vuông núng nính chìm đắm trong nước sốt màu hổ phách sền sệt, trên đĩa bày rau cải xanh tươi ngọt đẹp mắt. Hương thơm quyến rũ ngọt ngào đậm đà ở ngay trước mặt. Hu hu hu muốn ăn quá đi.

Trầm Bành biết Đinh tiểu tử nhường mình, ông gắp một miếng thịt vào đĩa của Đinh Kiệt. Sau đó lấy đũa chia nửa miếng còn lại cho Khổng đạo bên cạnh, lại gắp một miếng sườn bò của ông ấy về bát mình. Coi như mỗi người đều được thưởng thức món ngon.

Đinh Kiệt thấy vậy ngại ngùng muốn từ chối nhưng Trầm đạo không đồng ý nên anh đành mời ông ấy lại một miếng sườn bò. Lúc này mới thoải mái thưởng thức món ăn.

Trầm đạo lấy thìa sắn miếng thịt đông pha, bên trong có màu hồng trắng sữa, ẩm mọng nước chứng tỏ không bị khô hay nhũn quá. Rưới nước sốt lên thịt rồi thêm thìa cơm. Vừa mới cho vào miệng đã lập tức hối hận vì nửa còn lại đang ở trong đĩa của Khổng đạo.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hình thức miếng thịt thì không có gì bàn cãi, đẹp mắt từ màu sắc cho tới tỷ lệ mỗi miếng đều giống nhau như đúc. Nước màu này chắc chắn tự thắng mới có thể hoàn mĩ như vậy.

Nhưng hương vị của món ăn mới chân chính bùng nổ. Thịt có nạc mỡ đan xen vừa phải, thịt đun trong củi nhỏ đạt đến độ mềm vừa phải.

Phần nạc hoàn toàn không bị khô mà vẫn giữ được độ ẩm mướt, ăn cùng với thịt mỡ mịn dịu không ngấy. Bất cứ ai ăn vào đều không thể kìm chế mà muốn ăn tiếp.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 21: Chương 21



Tinh túy nhất của món này phải kể đến trình độ điều chế gia vị của đầu bếp và tay nghề nắm vững kiểm soát lửa rất tốt. Để làm được điều này không dễ, là người có năng khiếu mới làm được.

Lúc nào nên cho lửa to, khi nào rút củi đun liu riu để miếng thịt mới có thể thấm đẫm nước sốt mà không bị nát hay khô quá, mà vẫn giữ được độ tươi ngon tinh túy của món ăn.

Đây là thịt kho đông pha ngon nhất ông được ăn, hơn hẳn cả món kim bài là thịt kho đông pha của Nhất Ẩm Lâu.

Ở Nhất Ẩm Lâu mỗi một phần sẽ được kho ở từng niêu nhỏ riêng mới đạt được hương vị như thế. Vậy mà Đàm Gia nấu chung nhiều nhưng vẫn giữ được hình dáng cùng hương vị đỉnh cao của món ăn. Cô gái đầu bếp quả thật có tay nghề dùng d.a.o và nấu ăn rất tốt.

Đến 12 giờ vài đoàn phim mới kết thúc. Một số người vừa lên Đàm Gia đặt món thì phát hiện ra có món mới. Thịt kho đông pha đó má ơi, chính là miếng thịt kho đẹp mắt phủ nước sốt sền sệt trong truyền thuyết.

Nghĩ đến là tay muốn đặt ngay, nhưng mà hết rồi, mới 12 giờ đã không còn thịt cho họ ăn. Không những vậy sườn bò hầm sốt vang cũng hết luôn rồi. Chỉ có 1 tiếng mà không còn cả thịt lẫn sườn nữa rồi. Chuyện gì vậy, các người không làm việc sao.

Hoành đ**m Trạm:

Vân Mộng Hạ Vũ

Giờ nghỉ trưa có một topic mở ra với cái tên thật dài, cũng gây ra oán niệm cho biết bao người đọc. #Thịt Kho Đông Pha và Sườn Bò Hầm Sốt Vang, đâu mới chân chính là đỉnh lưu của Đàm Gia#.

Thiếu Nữ Ham Ăn: Với một người yêu mỹ vị như tiểu nữ, tiểu nữ phải tự hào vỗ n.g.ự.c mình là một trong 30 người ăn đầu tiên của Đàm Gia *hình ảnh bánh quế hoa*. Thực đơn Đàm Gia tiểu nữ đã được thưởng thức hết rồi. Hôm nay vốn dĩ vì tối qua thương nhớ sườn bò hầm sốt vang nhưng hết không ăn được, sáng chịu không nổi quyết định dậy sớm để ăn trưa. Nào ngờ may mắn thay đúng lúc Đàm Gia có món mới. Là thịt kho đông pha, một trong 10 món tiêu biểu nền ẩm thực đó. Tiểu nữ khẳng định trong các quán tiểu nữ đã ăn thì chưa có quán nào nấu ra được thịt kho đông pha ngon như Đàm Gia *hình ảnh thịt kho đông pha*. Hu hu hu, ngon đến mức tiểu nữ không kìm được khóc tại chỗ luôn. Xin lỗi sườn bò hầm sốt vang nhưng em đã bị giáng cấp xuống thành lưu lượng. Đỉnh lưu thịt kho đông pha xin mời ngồi lên ngôi.

Cam Cam Mật Mật: Cũng may hôm nay nghe lời @Tiểu Nữ Ham Ăn dậy sớm. Đồng ý là thịt kho đông pha xứng đáng phong thần, một lần debut đã bạo hồng bước thẳng lên hàng đỉnh lưu. Miếng thịt phải nói là sự kết hợp hoàn hảo của tinh túy ẩm thực. Bên trong mọng nước mềm mại, nạc mỡ đều nhau quện cùng nước sốt thần thánh. Ăn cùng với cơm trắng thì thật sự xin lỗi, tôi đã quên mất mọi thứ xung quanh là gì rồi *hình ảnh thịt*.

Mỹ Vị Mua Vui: Hôm nay tình cờ đi qua Đàm Gia, thấy trước cửa có người chờ tôi cũng ghé vào. Mẹ ơi nếu không vì có người đứng chờ bên ngoài thì tôi còn chưa muốn ra đâu. Ăn no bụng xong chỉ muốn ngồi ngắm cảnh hóng mát chờ đến cơm chiều luôn đó. Thịt kho đông pha ngon bá cháy luôn *hình ảnh thịt*.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 22: Chương 22



Cô bé làm bán thời gian ở Hoành đ**m: Cho hỏi các bạn không đi làm sao. Không phải 12 mới nghỉ trưa à. Các bạn đi sớm như vậy để xếp hàng thì những người 12 giờ mới ra như tôi đã không thể nhìn thấy bóng dáng sườn bò hầm sốt vang nữa chứ đừng bảo thịt kho đông pha *nước mắt chảy ròng ròng*.

Quần Chúng Ăn Dưa Hoành đ**m: Lầu trên ít ra còn được chọn. Trên app 12 giờ chỉ còn 10 phần gà và 15 phần đậu hũ nhất phẩm. Bạn tôi vừa nhắc tôi vào đặt, 2 phút sau vào thì gà cũng không còn mà chỉ có duy nhất 3 phần đậu hũ nhất phẩm. Tốc độ tay của mọi người thật sự nhanh đến đáng sợ.

Bán Thảm: Trời ơi thịt kho đông pha là món yêu thích nhất của tôi. 11h15 phút vào còn 7 phần, tôi cứ nghĩ mình sẽ là 1 trong 7 người đó. Nhưng không, tôi chỉ biết trơ mắt nhìn nó vụt khỏi tay như một cơn gió. Rõ ràng đã gặp gỡ vậy mà bỏ lỡ nhau. Còn gì đau khổ hơn thế nữa *gục ngã*.

Mai Mai: Mị nghĩ chủ quán định số lượng trên app rồi. Lúc đầu 11 giờ mở app mị vào đã có định sẵn số trên món ăn như: 40 phần thịt kho đông pha, 60 phần sườn hầm sốt vang, 70 phần gà cay Tứ Xuyên, 70 đậu hũ nhất phẩm. Mỗi người chỉ đặt được tối đa hai món giống nhau và tất cả không vượt quá 3 món. Mọi người biết vậy nên lần sau cố gắng nhé. Với món thịt kho đông pha mị phải lót thảm đỏ để mời nó bước lên hàng đỉnh lưu *hình ảnh cơm hộp thịt kho*.

Trưa ngày hôm nay may mắn kịp nhớ ra đặt bảng hết món. Khách hàng chờ vừa đủ món ăn, người đến sau nhìn thấy không cần đợi. Bận rộn đến hơn 1 giờ trưa 3 ông cháu mới được nghỉ ngơi.

“Hôm nay mọi người ai đến cũng hỏi còn thịt kho đông pha không. 10 người thì 9 người vào đều gọi rồi. Còn bảo tối nay sẽ quay lại, nhất định phải ăn được thịt kho đông pha mới ngủ được.”

Đàm Đàmnghe tiểu Đào nói vậy thì suy nghĩ. Cô cũng thấy ngại vì khách đến mà không được ăn. Điều này chắc chắn không tránh khỏi, nhưng mà cô cũng muốn tăng số lượng để mọi người được nếm thử món ăn.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Để tớ đi xem thử có quán nào có thịt heo hay sườn bò ngon nữa không. Nếu được thì mua nhiều một chút, tạm thời tớ nghĩ không ra món mới.”

“Được đó, ăn xong thì chúng ta đi luôn nhé.”

Đàm Đàmđi xa hơn một chút so với chỗ cô hay mua. Cô vừa ghé quán thịt heo hỏi thì chủ quán nói có 2 con nhưng chỉ có một con đủ tiêu chuẩn. Cô thấy thịt người ta giữ lại đúng tỉ lệ, nhờ sáng mai họ giao thẳng đến quán luôn.

Đi thêm khoảng 15 phút có nhà chuyên bán heo. Đàm Đàmnhìn các loại thịt, từng bộ phận đều để riêng sạch sẽ rất vừa ý. Khi cô nói lấy hết 4 tảng thịt ba chỉ của 2 con heo thì chủ quán ngạc nhiên nhìn.

Đàm Đàmcòn dặn ngày nào cũng lấy, nhắc người ta nếu có thịt ngon theo tỉ lệ như vậy đều giữ lại cho cô, nhờ họ giao hàng đến quán luôn.

Gần sát bên cạnh có cửa hàng thịt bò, mua thêm được sườn bò cũng nhờ chủ quán giao hàng về nhà cho cô.

Vậy là từ ngày mai 8 giờ sáng và 2 giờ chiều cô sẽ ở nhà nhận đồ, không cần tốn thời gian đi nữa. Cô chỉ cần ở nhà chuẩn vị nguyên liệu là được.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 23: Chương 23



Trong phim trường Hoành đ**m vào khoảng thời gian này chính là lúc bận rộn nhất. Mọi người đều hăng say làm việc của mình. Hoành đ**m nổi danh phim trường không ngủ, ánh đèn luôn sáng dù bất cứ thời gian nào.

Trầm đạo và Khổng đạo đã hẹn với nhau tối nay tan làm sớm, ghé Đàm Gia năn nỉ chủ quán cho thêm bình rượu Nữ Nhi Hồng.

Khổng đạo ngồi xem lại video của diễn viên mới quay xong. Hiện tại trong các đoàn làm phim ở Hoành đ**m, phim của ông ấy là một trong hai dự án quan trọng và được đầu tư lớn nhất. Bộ còn lại chính là của lão Trầm.

Đang ngồi cân nhắc có nên quay lại cảnh vừa nãy không thì có người đi đến.

“Bác Khổng ơi cháu đã quay lại rồi.”

Nhìn quản lý Cao đi lại, có vẻ gương mặt không mấy tươi tắn lắm. Chắc chuyện không đơn giản như đã nghĩ.

“Sao vậy. Tên tiểu tử kia đâu rồi?”

“Anh ấy đi hóa trang rồi. Tình hình nghiêm trọng hơn cháu nghĩ. Chuyên gia dinh dưỡng nói nếu để tình trạng này kéo dài thì tương lai cơ thể kiệt sức, đến lúc đó chỉ sợ quá muộn. Anh ấy không những không muốn ăn mà còn không nghĩ đến ăn, đến mức cả ngày nay nếu cháu không nhắc chắc cũng không hề nhận ra phải ăn. Cháu chỉ lo anh ấy ở một mình không ai nhắc nhở. Quay xong bộ phim này cần nghỉ ngơi một thời gian, nếu không cải thiện được khó mà đảm bảo sức khỏe.”

“Tiểu tử Cố bị như vậy lâu chưa. Sao không thấy ai nói gì?”

“Gần nửa năm rồi ạ. Đó là lúc cháu phát hiện ra, nhưng có lẽ còn từ trước nữa rồi. Gần hai tháng nay thì đặc biệt nghiêm trọng, đã ảnh hưởng đến giấc ngủ rồi. Cũng may bộ phim sắp đóng máy nếu không cháu sợ anh ấy không trụ nổi.”

“Chuyên gia có làm thực đơn riêng cho cậu ấy không?”

“Dạ có nhưng không ăn thua. Anh ấy nói thức ăn vô vị, dù xào nấu kiểu gì cũng đều không muốn ăn. Một bữa còn không hết một bát cơm. Cháu đang không biết ăn nói thế nào với gia đình anh ấy.”

Cao Văn là con trai của bạn ông. Cậu ấy là bạn thân thiết kiêm quản lý của Cố Thần Vũ, diễn viên ảnh đế nổi nhất hiện nay.

Hôm qua hai người không có lịch quay đi khám bệnh, không ngờ tình trạng sức khỏe lại nghiêm trọng như vậy.

“Được rồi, nói Cố Thần Vũ tối nay đi với bác đến một nơi.”

Trước cửa Đàm Gia từ 4 giờ rưỡi hơn đã có người đứng chờ. Đến 5 giờ có khoảng 20 người đợi.

Mọi người vừa chờ đợi vừa ngửi mùi thịt kho bay ra tận bên ngoài. Hương vị nồng đậm lôi cuốn làm biết bao người, phân tâm không kìm được nuốt nước bọt.

Anh Đào ra mở cửa thấy trước cửa có hàng người chờ, cô ấy đã bắt đầu quen với việc này. Chào hỏi mọi người sau đó nhanh chóng đi vào trong chuẩn bị.

Đoàn người tiến vào nhìn thấy đầu bếp cô nương đứng bên cửa sổ mỉm cười. Ai nấy cũng vừa đi đến chỗ ngồi vừa chào hỏi.

“Tiểu ngự trù chúc em buổi tối tốt lành. Cuối cùng hôm nay tôi cũng có thể ăn được thịt kho đông pha.”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Chị gái nhỏ xin chào. Chiều nay thật đẹp trời nhỉ.”

“Tiểu Đàm chào buổi tối. Hôm nay cô nương vẫn đẹp như mọi ngày.”

Đàm Đàmnhìn những gương mặt quen thuộc tiến vào vui vẻ chào hỏi mình. Có một vài vị khách ngày nào cũng tới. Đôi khi tiểu Đào và ông Vạn không kịp dọn bàn họ đã tự bưng đến chỗ cất dùm. Đều là những người nhiệt tình tốt bụng.

Mỗi ngày nấu món ăn, nhìn mọi người vui vẻ ăn uống trò chuyện với nhau. Cuộc sống trôi qua như vậy cũng rất thú vị. Đàm Đàmbắt đầu chiên cơm.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 24: Chương 24



Trầm đạo và Khổng đạo nghe tiểu Đinh gọi điện báo Đàm Gia lại xếp hàng nữa, hai người không đến nhanh thì sợ không có thịt kho đông pha để ăn. Nghe vậy lập tức đúng giờ ai nấy đều tan việc nghỉ ngơi.

Đám diễn viên được nghỉ theo thời gian đều ngạc nhiên, nhìn đạo diễn vừa hô cut là vứt bộ đàm tai nghe, người mũm mĩm thoáng cái lại không thấy đâu.

“Khổng đạo dạo này có chuyện gì nhỉ, cứ thấy ông ấy bận rộn kiểu gì đó.”

“Vài ngày được tan làm đúng giờ làm tôi không quen. Có phải Khổng đại đạo mà tôi biết không?”

“Khó hiểu nhỉ. Tối nay nghỉ sớm có thời gian chúng ta đi ăn gì đi.”

“Nghe nói ở Hoành đ**m có quán mới mở, hương vị cũng rất ngon. Hay thử đi ăn ở đó nha.”

“Mọi người về chuẩn bị rồi hẹn nhau ở cổng khách sạn nhé.”

Đàm đạo và Khổng đạo vội vàng đi ra ngoài cổng phim trường, khách sạn cũng không thèm về mà đến luôn Đàm Gia. Theo sau còn có hai người đàn ông đi cùng.

Trong đó có một người nổi bật, cao phải trên 1m85, dáng người cân đối mặc quần dù áo thun đen đơn giản, bên ngoài khoác áo sơ mi xám. Chiều rồi nhưng vẫn đeo khẩu trang và trùm mũ vành đen.

Người đi bên cạnh nhìn thấy hai vị đại đạo núc ních vội bước về phía trước, không nhịn được buồn cười.

“Nhìn hai vị đại đạo đang vội vàng bước đi kìa. Lần đầu tiên tớ thấy hai ông ấy bước nhanh như vậy đó.”

Mặc dù Khổng đạo và Trầm đạo đã cố gắng tranh thủ nhưng mà rất tiếc lúc họ đến vẫn phải chờ. Nhìn qua cửa sổ có thanh gỗ dựng lên, trong phòng kín người, ngoài sân cũng không còn chỗ trống.

“Cố cậu ổn không?”

Cao Văn nhìn không gian kín người bên trong ngay lập tức hỏi người bên cạnh. Hắn không ngờ Khổng đạo muốn dẫn họ đến quán ăn, hơn nữa còn không có phòng riêng.

Đối với người nổi tiếng sạch sẽ đến mức độ khó tính khắt khe như vị này thì đây chẳng khác nào đang thử thách cậu ta.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cố Thần Vũ hơi ngẩng đầu nhìn bên trong, lúc cúi xuống thì mày nhíu lại một chút. Nhưng đã đến cùng với hai vị đạo diễn cũng không tiện về.

Đợi một lúc cuối cùng cũng được vào. Trầm đạo vừa đến đã sử dụng cơ thế béo núc ních của mình nhích đến cửa bếp. Hai mắt híp lại, mặt cười hiền như phật di lạc nói với người trong bếp.

“Tiểu Đàm đáng yêu đang chiên cơm hả, mùi thơm quá đi. Hôm nay bàn ông có thêm người, cháu gái có thể du di cho thêm một bình được không.”

Đàm Đàmnghe thấy tiếng nói như cười là biết ai. Quay ra nhìn quả nhiên ông Trầm và ông Khổng đã đến.

Hai vị này là khách quen của quán, những lúc không có khách chờ đều thư thả ngồi lại thưởng thức rượu, có khi còn ngâm thơ cho cô nghe nữa.

Hai ông vô tình nói chuyện với ông Vạn, cảm thấy hợp nên thỉnh thoảng có thời gian sẽ nói chuyện với nhau. Đều là những ông lão hiền lành vui vẻ. Cô mỉm cười đáp.

“Cháu chào ông, ông mới tới ạ. Dạ vâng để cháu nói tiểu Đào nhé.”

“Cảm ơn Tiểu Đàm. Vậy ông về bàn ngồi trước.”

Khổng đạo nhìn lão Trầm tươi cười quay trở lại là biết đã xin được rượu. Ông quay sang nói với hai thanh niên.

“Hai cậu mỗi người chỉ uống được một bát thôi. Thanh niên không nên uống nhiều mấy thứ này.”
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 25: Chương 25



Cao Văn thấy không gian ở đây rất đặc biệt. Lúc đầu hắn còn sợ Cố Thần Vũ đến sẽ bị để ý nhưng nào ngờ ai lấy đều cúi đầu tập trung ăn uống, không rảnh nói chuyện với nhau chứ đừng bảo nhìn ngó lung tung. Dù sao bên ngoài cũng đang có người chờ, ăn xong là cảm ơn cô gái đầu bếp rồi rời đi luôn.

Hơn nữa các bàn cũng giữ khoảng cách nhất định, không quá chật như những chỗ khác. Bàn của họ đang ngồi dưới cây hòe ở góc sân, trên cây có treo một vài đèn lồng đẹp mắt. Nhìn từ bên ngoài sân vào dãy phòng ăn trước mặt cứ ngỡ như đang ở tửu lầu thời xưa.

Tiểu Đào và ông Vạn mang món ăn ra cho mọi người. Vì là chỗ quen biết nên không quên dặn dò.

“Ông Khổng ơi Tiểu Đàm có nhắn hai ông không được uống quá một bình đâu. Nên giữ gìn sức khỏe để có thể thưởng thức món ngon nữa phải không ạ.”

“Dĩ nhiên rồi, hai ông chỉ uống chung một bình thôi. Nói Tiểu Đàm yên tâm nhé.”

Cao Văn ngơ ngác nhìn cô gái cười tươi như thái dương vừa xuất hiện ở trước mắt. Không nhịn được mà dõi theo bóng lưng rời đi. Đến khi ngửi hương thơm lừng mới thu hồi tầm mắt.

Bàn họ gọi mỗi món một đĩa, riêng thịt kho đông pha gọi một phần lớn nhất. Hôm nay chỉ gọi cơm chiên dương châu và cơm trắng nóng để ăn với thịt kho. Cao Văn nhìn bàn ăn có sắc hương vị đủ cả, không nhịn được nuốt nước bọt. Ngửi mùi thơm quá.

“Đây là quán hai lão rất thích, ngày nào mỗi bữa đều ăn ở đây mới chịu được. Từ vệ sinh cho đến hương vị đều là nhất phẩm. Tiểu Cố ăn thử xem có hợp không.”

“Cảm ơn hai vị.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Cố Thần Vũ nhìn thịt kho đông pha phủ đầy nước sốt màu đỏ phách đẹp mắt, hương thơm đậm đà mới chỉ ngửi đã muốn ăn. Lần đầu tiên sau gần một năm hắn mới có cảm giác miệng thèm ăn một món nào đó.

Cao Văn nghe lời Trầm đạo nói, lấy cho Cố Thần Vũ một bát nước canh nhỏ uống cho ấm bụng trước khi ăn.

Cố Thần Vũ nhìn chén canh trong suốt tỏa hương chua ngọt, cá màu trắng đục và rau xanh mướt. Lấy thìa uống thử muỗng nhỏ, động tác hơi dừng lại một chút rồi tiếp tục uống tiếp. Đến khi ăn xong bát canh mới gắp rau trộn dầu giấm ăn thử.

Cao Văn và hai vị đạo diễn thì khác, ba người đầu tiên không kìm được mỗi người gắp một miếng thịt kho vào bát, rưới thêm một muỗng nước sốt sau đó bắt đầu ăn.

Trầm đạo và Khổng đạo đã biết mùi vị từ buổi trưa nên gương mặt chỉ thỏa mãn vui sướng, nhắm mắt lại thưởng thức dư vị thịt kho trong miệng.

Cao Văn thì khác, lúc này mắt mở to như không tin vào miếng thịt mình đang ăn. Ngon đến nỗi thịt trong miệng ăn hết lúc nào không hay, xém chút nuốt luôn đầu lưỡi rồi.

“Trời ơi, ngon quá. Thịt kho đông pha ở đây thật sự rất ngon. Bên trong ẩm mềm mọng nước, vừa cho vào đã muốn tan trong miệng. Bên ngoài thấm đẫm nước sốt đậm đà mặn ngọt vừa phải. Là ninh bằng nước dừa phải không, thơm quá đi.”

Cao Văn mải lo ăn uống quên mất người bên cạnh cần được chăm sóc. Đến khi nhìn qua mới thấy người này đang ăn đậu hũ non nhồi tôm thịt nấm hấp. Cuối cùng vị này cũng tự giác ăn rồi.

“Cố cậu thử ăn thịt kho đông pha này đi. Đỉnh cao ẩm thực, tinh hoa hội tụ luôn đó.”
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 26: Chương 26



Cố Thần Vũ nhìn Cao Văn cầm thìa riêng của anh lấy miếng thịt đặt vào bát. Lại phủ lên đó một thìa nước sốt đẹp mắt. Không quên cho một cọng cải thìa màu xanh mướt.

Vừa nãy ăn đậu hũ và canh cá anh đã biết đầu bếp ở đây nấu ăn ngon. Một bát canh, một miếng đậu hũ và nửa bát cơm, với lượng ăn như vậy anh cũng thấy no rồi. Nhưng nhìn miếng thịt kho trong bát lại muốn thử xem thế nào.

Thịt mềm bên trong màu sắc tươi mới mọng nước, lấy thìa chạm vào dùng lực nhẹ một chút miếng thịt tách rời. Cố Thần Vũ lấy thịt ăn cùng với cơm trắng. Chưa ăn nhưng ngửi hương vị đã thấy thơm nức mũi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thịt đun nhỏ lửa giữ được vị nguyên bản, hòa quyện với nước sốt ngọt vừa không gắt, có chút mặn và cay của hoa tiêu ăn với cơm trắng.

Cho dù là lúc còn khẩu vị thì đây cũng là lần đầu tiên anh ăn được món thịt đông pha ngon như vậy. Trong vô thức đã ăn hết bát cơm nhỏ và miếng thịt vuông lúc nào không hay.

Cao Văn thấy vậy vui mừng trong lòng. Cuối cùng cũng tìm được quán Cố Thần Vũ có thể ăn. Anh dự định tí nữa hỏi thử sáng có bán đồ ăn không, nếu có ngày ba bữa sẽ đến đây mua cho cậu ấy ăn.

Hai người lúc này mới để ý Trầm đạo và Khổng đạo đang uống rượu. Mùi rượu lẫn màu sắc đẹp mắt. Cao Văn lấy cho anh và Cố Thần Vũ mỗi người một bát, nhìn màu sắc không nhịn được cảm thán.

“Màu hồng nhạt đẹp quá, hương cũng rất thơm. Không biết đây là rượu nào vậy ạ?”

Trầm đạo uống một ngụm rượu, ăn một miếng thịt thích ý đến híp mắt lại. Tâm trạng vui vẻ giảng cho hai người trẻ này mở mang đầu óc.

“Hai cậu phải lấy làm may mắn đấy. Đây là Nữ Nhi Hồng được ủ theo cách ủ truyền thống của tổ nghề rượu. Nghe nói là ông cố của cô chủ quán tự tay ủ lúc sinh được con gái, 165 năm rồi đó. Dưới gốc cây sau nhà còn chôn 5 bình rượu do ông ngoại cô ấy ủ, gần 80 năm rồi. Mẹ cô ấy cũng tự ủ 3 bình cho con gái, cũng gần được 50 năm. Không ngờ quán ăn nhỏ này khắp nơi đều chôn báu vật. Tôi và lão Khổng đến đây một tuần nhưng cô chủ nhỏ chỉ cho uống 2 lần. Hôm nay đã dành 1 lần chia sẻ cho hai cậu rồi.”

“Rượu thơm lắm ạ. Vị không gắt mà ngọt đầm, hương thơm đọng ở cổ họng mãi không tan. Tay nghề này ít nhất phải cấp bậc đại sư.”

Cố Thần Vũ nhấp từng ngụm nhỏ. Cảm nhận hương thơm đang từ từ lan khắp khoang miệng. Vị ngọt nhẹ đọng lại nơi cuống họng, đi xuống chỗ nào ấm áp chỗ đó. Đưa mắt nhìn làn gió khẽ đung đưa cành lá, ánh sáng dịu nhẹ làm cảnh sắc thật thơ mộng.

Lúc này ở bàn gần họ có nhóm nữ sinh mới ăn xong, ai cũng nhìn qua bên này lén lút thì thầm.

“Người ấy có phải là Cố Thần Vũ không. Tôi nhìn bóng lưng giống lắm.”

“Một bên sườn mặt cũng giống luôn. Người bên cạnh có phải quản lý Cao không.”

“Chắc là anh ấy rồi. Làm sao đây muốn xin chữ ký quá.”

Cao Văn đưa nón cho Cố Thần Vũ đội, lại nhìn bên ngoài đang có người xếp hàng. Nếu bây giờ đứng lên chỉ sợ gây ảnh hưởng đến quán. Anh thì thầm nhỏ với Trầm đạo, ông ấy đứng lên dẫn hai người đến cửa bếp.

“Tiểu Đàm à. Cháu có bận không ông muốn hỏi ý kiến cháu một chút.”
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 27: Chương 27



Đàm Đàm mới làm xong cơm chiên cho một vị khách, khách mới chưa vào nên cũng rảnh. Quay sang thì thấy ông Trầm và hai người đứng phía sau.

Một người đeo mắt kính nhìn cô gật đầu cười lịch sự, còn người đội nón đeo khẩu trang chỉ ngước lên thấy cô thì chớp mắt khẽ gật đầu chào nhẹ.

Ông Trầm muốn hỏi cô cho hai người này ngồi chờ ở sân sau một chút. Có bạn fan hình như phát hiện ra anh ấy, nếu đi ra chỉ sợ ảnh hưởng đến mọi người đang ăn.

Đàm Đàm nhìn qua sau đó đồng ý. Ông Trầm và ông Khổng thấy vậy thì tạm biệt cô về trước. Còn hẹn ngày mai sẽ đến nữa.

Đàm Đàm nhờ tiểu Đào đưa họ xuống viện dưới. Sau đó lại cảm thấy hai người ngồi không có gì cũng buồn. Lấy hai cái bánh mousse chanh dây làm từ trưa, thêm ấm trà hoa quả nhỏ và hai ly sứ. Cô nhờ tiểu Đào mang ra mời khách.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cao Văn nhìn bánh ngọt đẹp mắt và trà hoa quả đun nhỏ lửa đang tỏa hương thơm dễ chịu. Nhìn không gian viện sau ấm áp đẹp mắt, không nhịn được thốt lên.

“Chủ của ngôi nhà thật biết thưởng thức cuộc sống. Trà thơm, bánh ngọt, chim kêu cá lượn. Thú vui tao nhã như vậy thật sự hiếm người có được.”

Cố Thần Vũ nhìn trước mặt là phòng bếp, cửa sổ được dựng lên có thể thấy hết bên trong. Ngồi từ đây nhìn thấy sườn mặt thanh tú của cô gái dưới ánh đèn. Động tác không hề vội vàng mà bình tĩnh thanh thoát đến lạ.

Anh không thích bánh ngọt nhưng không hiểu sao nhìn lại muốn ăn thử. Nào ngờ vị bánh mềm mịn chua ngọt muốn hòa tan trong miệng.

Uống thêm ngụm trà hoa quả, tất cả đều hài hòa êm ái. Không gian yên tĩnh hòa cùng với thiên nhiên làm tâm trạng cũng tốt hơn.

Dưới gốc cây có con ch.ó samoyed lông xù trắng tinh và con mèo ragdoll với bộ lông trắng, riêng đuôi, mắt và tai là màu nâu bóng mượt. Bọn chúng đang nằm nhắm mắt lim dim như đang ngủ.

Ngồi một lúc Cao Văn thấy bên ngoài không có người chờ nữa, nói Cố Thần Vũ có thể về được rồi. Hai người không ra viện trước mà sẽ đi từ lối nhỏ về luôn.

“Cảm ơn cô Đàm đã giúp đỡ. Tiền trà bánh hết bao nhiêu để tôi gửi.”

Đàm Đàmvừa chào một vị khách ra về, nghe vậy quay qua hướng cửa kia. Người đàn ông đã đội nón đeo khẩu trang rồi, xem ra họ sắp về rồi.

“Không cần khách sáo. Trà và bánh là tôi mời khách. Cảm ơn đã ghé ủng hộ quán.”

“Vậy tôi xin phép. Cảm ơn cô Đàm rất nhiều.”

Người tên Cao Văn gật đầu vui vẻ cười chào cảm ơn rồi đi trước. Cô nghĩ người theo sau không nói gì, đang tính quay đi nào ngờ giọng nói trầm bổng ấm áp vang lên. Lúc cô nhìn lên chỉ thấy đôi mắt sâu thẳm sáng ngời như bầu trời sao đêm.

“Cảm ơn cô.”

Đàm Đàmrất ít khi bị thu hút bởi giọng nói của ai đó. Phải nói là từ trước đến nay đây là lần đầu tiên cô để ý đến chuyện đó. Lòng tự nhủ người này có chất giọng hay, nghe cứ như tiếng đàn trầm ấm du dương vậy.

Hoành đ**m Trạm lại khiến mọi người bất ngờ vì đột nhiên topic #Thịt Kho Đông Pha đỉnh lưu thế hệ mới# đang oanh tạc nhiệt độ, có khả năng thoát vòng ra khỏi trạm và tiến vào trang ẩm thực của tỉnh Chiết Giang với tựa đề: Ngôi sao mới Thịt Kho Đông Pha của Đàm Gia.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 28: Chương 28



Một số người theo dõi weibo của Mỹ Thực Chiết Giang nhìn thấy tiêu đề như vậy thì tò mò xem thử.

Đầu bài còn có link bài viết của Hoành đ**m Trạm. Đến khi nhìn thấy các món ăn đẹp mắt bày trên bàn gỗ, phong cảnh nên thơ càng tô điểm cho mỹ thực. Dưới bài đăng bắt đầu bàn tán sôi nổi.

Người Chiết Giang: Cho hỏi ai ăn ở đây rồi cho xin ý kiến. Từ nhà tôi đến Hoành đ**m hơi xa. Có đáng để đi 1 tiếng tàu không nhỉ?

Mèo Blog: Lầu trên ơi nghe bạn mình nói ngon lắm. Mèo đang lên lịch sẽ đến livestream thử cho các bạn hâm mộ xem. Trong bảng xếp hạng hiện tại, thịt kho đông pha đang là đỉnh lưu nổi bật nhất. Theo sau là sườn bò hầm sốt vang và gà cay Tứ Xuyên cũng ngon không kém. Nhưng ai thích thanh đạm lại khoái đậu hũ nhất phẩm. Nói chung món nào cũng ngon hết.

Tiên Nữ của Hoành đ**m: Ủa ủa ủa, tại sao quán ăn mới mở nổi như vậy, ngay nhà mị mà mị không nghe thấy tiếng gió nào vậy.

Tương Tư Đàm Gia: Vì mọi người thường bàn luận trong Hoành đ**m Trạm chứ không phải Chiết Giang Trạm nên ít người biết. Chẳng qua có một blogger đi ăn ở Đàm Gia về đã viết bài khen lên Mỹ Thực Chiết Giang, nếu không chắc phải đợi một thời gian nữa mọi người mới biết. Dẫu sao mới chỉ trong Hoành đ**m mà mọi người từ đầu giờ đã phải xếp hàng, nếu người ngoại lai đến nữa thì khéo khi không có mà ăn.

Không thịt không vui: Trời ơi mấy người Hoành đ**m này thật gian xảo. Làm gì cũng âm thầm hoạt động ở trong đó. Tôi vừa vào mới biết được, nhóm người này còn nói rõ phải bảo tồn lương thực của Hoành đ**m nữa chứ. Không được cuối tuần này tôi nhất định phải đến ăn thử.

Đàm Đàm nghe tiếng gõ cửa thì đi ra, ngạc nhiên nhìn Cao Văn đứng trước cửa. Mới sáng sớm 7 giờ rưỡi mà anh ấy đã đến ăn rồi sao. Cô còn chưa nấu mà.

“Chào cô Đàm. Thật ngại quá không biết sáng mấy giờ cô bán vậy?”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Xin lỗi anh Cao nhưng quán không có bán đồ ăn sáng.”

Cao Văn nghe vậy không kìm được gương mặt thất vọng chán chường. Đàm Đàmkhó hiểu hỏi có chuyện gì thì mới biết chuyện của Cố Thần Vũ. Nhìn tờ giấy chuẩn đoán sức khỏe của người đàn ông hôm qua, không ngờ anh ấy lại bị bệnh nghiêm trọng như vậy.

“Thật sự tôi cũng đã thử mua ở các nhà hàng khác nhưng anh ấy đều không ăn nổi. Không ngờ hôm qua đến đây anh ấy ăn rất ngon miệng, tối cũng không mất ngủ nhiều. Nên tôi dự tính ngày ba bữa đến đây mua mang về. Không ngờ buổi sáng cô không bán.”

“Nhưng mà ngày nào cũng ăn một món như vậy cũng sẽ ngán, tình hình sức khỏe như vậy nên ăn đầy đủ mới bổ sung dinh dưỡng được.”

“Bác sĩ cũng nói vậy nhưng người không ăn được tôi cũng đâu thể ép. Anh ấy nói không mùi vị nhạt như nước sao tôi nỡ bắt mở miệng nhét vô. Có lần tự anh ấy cũng cố gắng nhưng mà ăn vào nôn ra, ngửi mùi đã thấy khó chịu. May mà tối qua anh ấy ăn được, nếu không cả ngày không có gì vào bụng rồi.”
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 29: Chương 29



Người đàn ông hôm qua cao lớn như vậy, mỗi bữa một bát cơm đã không đủ dinh dưỡng chứ đừng nói là cả ngày. Nhưng ngày nào cũng ăn một vài món cũng không phải là cách hay.

“Nếu vậy để nhà tôi ăn gì sẽ nấu thêm một phần cho anh ấy. Dù sao cũng đỡ hơn ngày nào cũng quay đi 1, 2 món. Người bình thường khéo khi còn chán chứ đừng nói người bệnh.”

Cao Văn nghe đến đây thì mắt sáng lên. Mặt tươi tỉnh miệng liên tục nói cảm ơn.

“Như vậy thì còn gì bằng. Cảm ơn cô Đàm, thật sự may mắn quá.”

Thế nên sáng nay Cao Văn hài lòng xách theo hộp cháo sườn mang về. Mặc dù ngửi mùi sườn hầm với gạo cũng làm hắn kìm chế không được muốn ăn, nhưng không thể nào mặt dày xin thêm một phần nữa. Dù sao hôm nay cũng không có chuẩn bị trước nhưng cô ấy vẫn để cho là mừng rồi.

Cố Thần Vũ nghe Cao Văn nói lại thì im lặng không nói gì. Cao Văn còn nghĩ sẽ phải thuyết phục như thế nào để anh đồng ý.

Người đang ngồi mở nắp hộp ra, một mùi thơm thoang thoảng của gạo ninh nhừ với sườn. Bên trên là hành lá và một chút tiêu thơm phức. Ngò và tỏi phi Cao Văn nói anh không thích ăn nên cô không cho vào.

Cháo sền sệt vừa phải, hạt gạo nở bung trắng mịn thơm mùi thịt. Sườn mềm ngọt ngào, ăn vào cảm thấy ấm áp dễ chịu. Tối qua ngủ được sáng không bị đau đầu. Đã lâu rồi Cố Thần Vũ không có cảm nhận buổi sáng thoải mái như vậy.

Mặc dù Đàm Đàmđã chuẩn bị hai nồi thịt kho đông pha nhưng khách đến nhiều, cô vẫn phải áp dụng số lượng bán ở trên app đặt đồ ăn.

Đành phải làm vậy vì những người đến đây hầu như đều gọi thịt kho đông pha trước mới đến các món sau. Buổi trưa hàng người xếp hàng từ sớm đến tận lúc thông báo hết món mới thôi.

Lúc đầu mọi người còn chưa để ý lắm, nhưng ngày nào cũng vậy, cứ gần 11 giờ hay 5 giờ chiều đã thấy có hàng người xếp hàng chờ trước cửa.

Lại không phải dịp khuyến mãi nào đó nên chắc hẳn là món ăn phải ngon lắm. Người làm trong Hoành đ**m từ đạo diễn đến diễn viên hay nhân viên bắt đầu để ý đến Đàm Gia.

“Cô đã ăn cơm ở Đàm Gia chưa. Ngày nào cũng thấy hàng người xếp hàng chờ chắc ngon lắm.”

“Dạo này thấy mọi người đều hỏi đã ăn cơm ở Đàm Gia chưa. Tôi cũng tò mò không biết hương vị ra sao.”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Nghe nói đạo diễn Trầm và đạo diễn Khổng là khách quen ở đó đấy. Lần trước diễn viên trong đoàn của Trầm đạo đến ăn thì bắt gặp hai người ở đó.”

“Vậy tối nay nếu không quay bù thì đi ăn thử nhé.”

“Yên tâm đi, sau khi các vị đạo diễn biết hai đạo diễn kia ngày nào cũng đúng giờ tan ca để đi ăn cơm thì họ cũng tò mò lắm. Không thấy dạo này hiếm lắm mới có cảnh quay bù à, ngoại trừ cảnh quay buổi tối ra.”

Mèo Blog tên thật là Nguyệt Hạ, là một nữ streamer nổi tiếng về ẩm thực du lịch có hơn 6 triệu fan hâm mộ. Với ngoại hình xinh xắn đáng yêu cùng giọng nói ngọt ngào, cô ấy là một trong những streamer nhận được nhiều quà nhất từ fan.

Có một hôm đang giao lưu với người hâm mộ, một bạn hỏi cô có biết quán ăn Đàm Gia không. Nghe nói quán đó có món đỉnh lưu thịt kho đông pha bất khả chiến bại, đánh bại hết tất cả đối thủ khác. Đứng top 1 từ khi ra mắt đến thời điểm hiện tại.

Cô bé tò mò đột nhập vào Hoành đ**m Trạm để theo dõi, cuối cùng đã bị món ăn thu hút lôi kéo bạn mình cùng đến đây.
 
Back
Top Bottom