Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczO4b2gysahI25ul6-USg6yEofxWNccFlJRMtyS0mKi1uifT_Iuv4zgVj-m_etPpRToi1VaBhtwktuXe66cz1GboEbDznkyIItjM88L3Bv4CI01SOBGCrYkKmkk1Z5L3dy2DG1FcLodGgP4A9iAIClrj=w215-h322-s-no-gm

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Tác giả: Nhật Lịch Thu Quý
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Trọng Sinh, Khác
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Tác giả: 日历秋季

Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Hiện Đại, Showbiz

Team dịch: Vân Mộng Hạ Vũ

Giới thiệu:

Những quán mới không cho tiền quảng cáo hay có thương hiệu từ trước thì đều gặp tình trạng chung là như vậy. Đàm Đàm nghĩ chờ thêm một chút tới hết giờ cơm nếu không có khách thì đóng quán nghỉ trưa.

Tiểu Đào đang ngồi trên bàn gỗ dưới bóng cây hòe, cô ấy thấy không có khách đã làm một ly nước mơ và bánh quế hoa để thưởng thức.

Cô thấy trong nhà có nhiều hoa quế và kỷ tử đã làm bánh ăn, còn lại thì dùng làm quà khai trương tặng cho khách.

“Tiểu Đàm ơi, bánh quế hoa cậu làm ngon lắm. Lần sau làm nhiều bán thử nhé.”​
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 1: Chương 1



Phim trường Hoành đ**m theo sự phát triển của nền điện ảnh đã có sự thay đổi chóng mặt. Quanh khu vực trường quay mọc lên đủ thể loại ăn chơi giải trí.

Các Club cũng được đầu tư hoành tráng không thua kém như ở Thượng Hải. Diễn viên bây giờ mặc dù đi quay nhưng vẫn có thời gian vui chơi thoải mái.

Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành đ**m được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt.

Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành đ**m.

Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.

Từ xưa nhà ngoại cô có tổ nghề ngự trù trong cung, các món từ cung đình đến dân gian đều được ghi chép truyền thừa lại cho con cháu.

Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại.

Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được ông nắm tay chỉ từng chút một.

Thật ra cô biết sâu thẳm trong lòng, điều tiếc nuối duy nhất của ông chính là không thể kế thừa tổ truyền, cảm thấy như vậy có lỗi và hổ thẹn với tổ tiên.

Lúc ông rời đi cô đã hứa sẽ thay ông thực hiện giấc mơ còn giang dở. Hy vọng trù nghệ nhà họ Đàm sẽ lưu truyền đến thế hệ sau.

Nhớ lại gương mặt cười nhẹ nhõm khi ấy của ông, lại nhìn cây ngân hạnh đung đưa trong gió, làn gió dịu dàng tựa như đang thì thầm an ủi.

Mấy ngày sau Đàm Đàmbận rộn sắp xếp trang trí lại ngôi nhà. Viện dưới sẽ là nơi cô ở, còn dư lại vài phòng cho nhân viên có nhu cầu ở lại.

Lấy căn nhà gỗ ngăn cách chính giữa làm bếp, khi nấu ăn mở cửa sổ hai bên sẽ rất thoáng, trên có lắp thiết bị khói.

Dãy nhà viện trên và hành lang ở hai bên đặt bàn ghế. Lắp thêm nhiều cửa sổ trong phòng, khi nào trời đẹp khách có thể mở cửa nhìn ngắm cảnh sắc bên ngoài.

Thời tiết quanh nhà mát mẻ, trong sân có nhiều cây lớn mang đến cơn gió trong lành dễ chịu. Đôi khi chỉ cần mở cửa đã cảm thấy thư thái.

Dưới sân đặt bàn ghế gỗ. Giếng cổ cây cảnh hay vườn hoa đều được giữ nguyên. Cô rất thích những đồ vật mang theo hơi thở cổ xưa như vậy.

Sát tường cách lối đi nhỏ gần hành lang có trồng hoa từ hồi bà ngoại còn sống. Đều là những loài hoa bà yêu thích, hàng ngày vẫn được ông ngoại chăm sóc cẩn thận. Bây giờ mỗi sáng cô sẽ thay ông bà làm điều đó.

Quán ăn của cô giống với những tửu lâu thời xưa, đặt tên là Đàm Gia. Ngày khai trương cô và tiểu Đào đốt pháo trước cửa, kéo tấm lụa đỏ trên biển hiệu xuống chính thức buôn bán.

Tiểu Đào là bạn của cô tên Dương Anh Đào, nghe tin cô mở quán ăn đã chạy đến giúp đỡ. Chủ yếu vì cô ấy nói không thể nào rời xa món ăn của cô được, cô ở đâu thì sẽ đi theo đó.

Trước mắt cô cũng chưa tìm được người giúp đỡ nên cứ để mặc cô ấy thích làm gì thì làm vậy.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 2: Chương 2



Khai trương lúc 11 giờ nhưng đến hơn 12 giờ vẫn chưa có một bóng khách. Hoành đ**m bận rộn toàn khách quen là chính, mọi người thường tới thẳng quán quen hay ăn.

Những quán mới không cho tiền quảng cáo hay có thương hiệu từ trước thì đều gặp tình trạng chung là như vậy. Đàm Đàm nghĩ chờ thêm một chút tới hết giờ cơm nếu không có khách thì đóng quán nghỉ trưa.

Tiểu Đào đang ngồi trên bàn gỗ dưới bóng cây hòe, cô ấy thấy không có khách đã làm một ly nước mơ và bánh quế hoa để thưởng thức.

Cô thấy trong nhà có nhiều hoa quế và kỷ tử đã làm bánh ăn, còn lại thì dùng làm quà khai trương tặng cho khách.

“Tiểu Đàm ơi, bánh quế hoa cậu làm ngon lắm. Lần sau làm nhiều bán thử nhé.”

Đàm Đàmđứng trong bếp, hai tay gác lên cửa sổ cười nhìn cô bạn thân đang đung đưa thích ý như con mèo lười. Cũng không biết rốt cuộc vị đại tiểu thư này có thể trụ được bao lâu.

“Được thôi. Vậy mai mốt những cây hoa quế ra hoa tớ sẽ giữ hoa lại làm bánh quế hoa nhé.”

Hai người trong thời gian không có khách vừa nhìn ngắm hoa cỏ vừa nói chuyện vui đùa.

Cây lớn trong sân trước như cây hòe, cây ngô đồng hay cây hương xuân đều phủ rợp bóng mát. Mặc dù buổi trưa nhưng dưới tán lá vẫn có thể cảm nhận từng làn gió ùa về.

Dương Anh Đào thật sự thích không gian ở đây, nhớ đến ghế lười của mình đang trên đường vận chuyển.

Khi nào tới cô sẽ đặt ở sân sau, thời gian rảnh ngồi dưới bóng cây ngân hạnh. Nghe tiếng chim cảnh, ngắm nhìn hồ cá, thả hồn phiêu diêu cùng cơn gió. Tận hưởng khoảng thời gian nhẹ nhàng thư thái.

Lúc này ở phim trường Hoành đ**m lại bận rộn chân không chạm đất. Hoành đ**m là phim trường lớn nhất Thế giới, quanh năm suốt tháng đều có nhiều đoàn phim đến làm việc không ngừng nghỉ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Phía sau ánh hào quang trên màn hình là hậu trường làm việc ngày đêm của những con người đầy nhiệt huyết.

Như Mai làm nghề diễn viên quần chúng ở Hoành đ**m, cô mới kết thúc cảnh quay của mình. Chạy lại bóng mát ngồi xuống lấy điện thoại ra, đăng nhập wechat vào nhóm Quần Chúng Hoành đ**m hỏi đồng bọn.

Mai Mai: "Khu A – 3 mới quay xong. Anh chị em nào có muốn lập đội ăn cùng không. Chờ đợi.ing *bụng đói meo*."

Khả Lộ: "Khu C – 1 cũng mới xong nhé bồ. Cùng đi ăn nào @Mai Mai. Nhưng hôm nay ăn gì nhỉ. Mì của quán Cầm, lẩu Di Di hay tiệm cơm Khả Ái."

Mai Mai: "Mấy quán gần đây có quán nào chưa ăn đâu. Chọn đại đi @Lộ Lộ *chống cằm*."

Đình: "Tôi đang lướt app thấy quán mới mở, định đặt thử về xem hương vị thế nào. Mọi người có muốn đặt chung rồi tìm chỗ ngồi ăn cùng không, đang có mã giảm giá khai trương của app đó *link*."

Mai Mai: "Quán mới hả, mị hông tin tưởng đâu. Gần Hoành đ**m quán ngon thì đắt lắm, chỉ đoàn làm phim hay diễn viên mới ăn nổi thôi. Bữa mị ngơ ngác lầm đường lạc lối mà mất tong một ngày lương đó."

Khả Lộ: "Mình thấy menu có sườn bò hầm sốt vang nghe cũng mới lạ hấp dẫn. Ăn cùng với cơm trắng có vẻ ổn nhỉ. Thêm một phần canh chua nữa. Giá cả bình dân không mắc lắm đâu @Mai Mai thử đi nào cô gái."

Mai Mai: "Đậu hũ nhất phẩm và cơm chiên Dương Châu, thêm phần canh chua cá nữa vậy. Sao quán này chỉ có vài món thế nhỉ, 3 món mặn, cơm chiên 3 vị nhưng chỉ có 1 canh. Thôi đằng nào mị cũng chỉ đói không có khẩu vị, theo các bạn vậy."

Đình: "Hai cô chọn địa điểm đi, nhận hàng tôi sẽ tới sau."
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 3: Chương 3



Đàm Đàm nhận được đơn đặt hàng đầu tiên trên app. Ba món mặn đậu hũ nhất phẩn, sườn bò hầm sốt vang và gà cay Tứ Xuyên đều chuẩn bị sẵn để lửa nhỏ. Gà khi nào có khách gọi làm nước sốt cay là được.

Cơm chiên Dương Châu, cơm chiên hải sản, cơm chiên dứa khi nào khách ăn sẽ làm. Canh chua cá viên đã nấu xong trong nồi giữ nhiệt. Salad dầu giấm là món ăn kèm không tính tiền, chỉ cần trộn với sốt tự chế là được.

Tất cả mọi thứ đều chuẩn bị sẵn sàng, một mình cô cũng có thể bao trọn căn bếp này. Sau khi nấu xong sẽ đặt bên cửa nhận món cho tiểu Đào. Nước mơ làm sẵn chỉ việc cho thêm đá vào ly là được.

Tiểu Đào đứng bên cửa nhận món nhìn Đàm Đàmđang múa chảo bên trong, hai tay cầm hai chảo bự lắc liên tục, từng hạt cơm như đang nhảy múa trong đó.

Hương vị món ăn theo gió bay ra ngoài, mùi thơm nức mũi. Rõ ràng mới ăn sáng xong nhưng nhìn hạt cơm lại thấy đói bụng rồi hu hu.

“Tiểu Đàm à tớ mà là con trai thì nhất định phải lấy cậu về làm vợ. Thơm quá đi mất.”

Cô ấy nói câu này hoàn toàn thật lòng. Không những Đàm Đàmnấu ăn ngon mà còn là một người rất thú vị. Nhìn bình thường có chút cá mặn nhưng một khi làm việc gì đó sẽ nghiêm túc chỉnh chu hoàn hảo.

Lúc đầu nghe cô ấy mở quán ăn làm cô giật mình đến rơi cả miếng ăn trên tay. Đàm Đàmmà đi phục vụ người khác, không thể nào có chuyện đó.

Đàm Đàm là hệ cá mặn bẩm sinh, đến nấu cho bản thân nhiều khi còn lười động tay huống chi là ngày nào cũng làm.

Nhưng nghe đó là nguyện vọng của ông ngoại thì mọi thắc mắc đã được giải đáp. Cô phải tranh thủ cô ấy mở quán ngày nào thì ngày đó ké cơm mới được.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đàm Đàmnghe cô bạn trêu chọc chỉ lắc đầu cười, câu này cô ấy không biết nói bao nhiêu lần rồi.

Tay không ngừng đảo lắc chảo liên tục, từng hạt cơm vàng thay nhau tung lên hạ xuống. Dù biết vị ngon nhưng cô vẫn lấy đĩa ăn thử thức ăn, hài lòng mới giảm nhỏ lửa lại.

Chuẩn bị sẵn ba hộp đựng cơm riêng, một cơm trắng, một cơm chiên hải sản, một cơm chiên Dương Châu. Lấy thêm hộp tròn đựng thức ăn và canh, 3 hộp nhỏ đựng salad. Bây giờ cô trộn rau trước, khi nào người giao hàng đến rau ngấm vị là vừa.

Nhóm giao hàng Hoành đ**m và nhóm quần chúng đều hoạt động như nhau. Trần Bình mới ăn cơm ở quán gần đây, thấy đơn vừa báo là nhận ngay.

Đứng từ bên ngoài nhìn ngôi nhà cổ này cứ ngỡ nhà ở, hóa ra là mới mở tiệm cơm. Có hẳn menu gỗ ở cổng mà hắn không để ý. Đi vào mới thấy sân bên trong rất rộng.

“Nhận đơn số 1 đến đây.”

Tiểu Đào vừa thấy người bước vào nói làm ơn đợi một chút, lấy 3 ly nước mơ đã chuẩn bị sẵn cho đá vào đóng cẩn thận, đặt ba hộp bánh nhỏ để trên nắp ly.

Nhận từng phần cơm và thức ăn cho vào từng bịch riêng. Xác nhận không thiếu đũa, thìa, khăn ướt thì đưa cho người giao hàng.

“Cảm ơn anh đã chờ đợi. Hôm nay là ngày đầu khai trương, quán có tặng khách đến nước mơ, mời anh dùng thử nhé. Nhờ anh nha vất vả quá.”
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 4: Chương 4



Trần Bình nhìn cô gái đầu bếp đứng bên cửa sổ mỉm cười và cô nhân viên hoạt bát niềm nở trao đồ trước mắt. Tim như muốn rớt nhịp mất rồi. Sao hắn không biết quán này có hai mỹ nhân ở đây vậy. Cười một cái tựa như nắng hoa đang khoe sắc làm người nhìn say đắm.

Người gì đâu mà dễ thương, nói chuyện như chim báo hỉ thế này. Tiếc quá hắn đã ăn cơm rồi nếu không sẽ ghé lại ăn thử xem sao. Nếu tối còn bán nhất định quay lại ủng hộ hai cô gái. Trần Bình vừa ra thì có hai người đi vào.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đồng Ái và Cam Mật đi dạo hết con phố ăn uống của Hoành đ**m mà vẫn chưa biết ăn gì. Lúc đi tới ngôi nhà cổ đang mở cửa thì thấy có người giao hàng đi ra mới biết đây là quán ăn.

Lại nhìn bóng cây cao trong sân, nghĩ chỉ muốn vào ăn đại gì để trú nắng, đi lâu bên ngoài đã đánh mất hứng thú ăn uống của họ rồi.

Hai người vừa bước vào sân đã nhìn thấy lá cây rợp mát, hoa cỏ và giếng cổ tô điểm không gian đậm chất truyền thống. Trên cao còn trang trí đèn lồng đẹp mắt, nhìn như những tửu lầu trong ti vi vậy.

Mặc dù chưa biết bên trong phòng như thế nào nhưng rất thích không gian ngoài sân. Chọn bàn ngay dưới bóng cây ngô đồng, nghe tiếng lá cây đung đưa, tận hưởng làn gió mát lành thấm đẫm tận trong lòng.

Cô nhân viên vừa mang nước mơ đựng trong ly gỗ ra mời nói là quà tặng. Trên bàn có trang trí một nhánh hoa để trong bình cổ dài.

Đồng Ái nhịn không được chụp lại bàn ăn và khung cảnh phía trước có giếng nước vườn hoa. Chủ quán này thật có khiếu thẩm mỹ, trang trí đặc biệt ấn tượng.

“Mùi thơm quá.”

Theo làn gió hương thơm của cơm chiên thoang thoảng bay ra. Nhìn vào khung cửa sổ đang mở thấy sườn mặt cô gái đầu bếp bên trong đang hai tay lắc hai chảo, hạt cơm vàng nhảy lên nhảy xuống như có sinh mệnh.

Thao tác tay đẹp mắt khiến họ nhìn không dứt ra được, đến khi món ăn ra mới bị hương thơm làm cho tỉnh táo.

Cam Mật nhìn hai phần cơm trên bàn, mới chỉ nhìn thấy màu sắc, ngửi hương thơm đã không kìm được nuốt nước miếng. Như thế này cũng hấp dẫn quá đi, bày trí đẹp mắt hơn hẳn nhà hàng 3 sao lần trước cô được ăn.

Cô ấy gọi sườn bò hầm sốt vang và cơm chiên Dương Châu. Nhìn màu nâu đỏ tuyệt đẹp đang bao phủ miếng sườn bò, cà rốt khoai tây thấm đẫm nước sốt sền sệt óng ánh đậm đà tỏa ra mùi hương quyến rũ. Kìm lòng không được gắp miếng sườn bò cùng một thìa cơm chiên ăn thử.

Miệng vừa nếm được món ngon đã sớm quên hết đây là đâu, mắt chỉ biết mở to nhìn đĩa cơm trước mặt.

Cơm chiên thơm lừng, thịt heo mềm kết hợp với lạp xưởng và rau củ. Lạp xưởng này rất đặc biệt, hương rất thơm vị càng đậm đà, kết hợp với cà rốt, hành trắng và đậu là tuyệt phối.

Cơm không nhão cũng không quá khô, hạt cơm phủ màu vàng của lòng đỏ trứng gà đẹp mắt. Món cơm chiên này ngon quá đi mất. Ăn miếng thứ nhất là muốn ăn tiếp thìa thứ hai rồi.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 5: Chương 5



Nhưng tất cả đều xếp hàng sau tuyệt phẩm sườn bò hầm sốt vang. Chỉ vừa cắn miếng sườn thì nước bên trong đã chảy ra.

Thịt mềm mọng nước dễ tách với xương, thêm với nước sốt thần thánh ăn cùng cơm. Mẹ ơi đây là món ăn thần tiên gì đây, tinh hoa hội tụ ngon c.h.ế.t mất. Hạnh phúc quá đi.

Cam Mật trên mặt hiện rõ thỏa mãn chìm đắm trong mỹ vị, người như muốn bay lên, một lòng một dạ chung thủy với đĩa cơm của mình.

Đồng Ái đối diện cũng không kém cô bạn là bao, vừa mới nhìn gà cay Tứ Xuyên bụng đã kêu liên tục. Nhưng bệnh nghề nghiệp đã quen nên trước khi cô bạn đụng đũa đã nhanh tay chụp ảnh lại.

Sau đó thì không cần biết ảnh đẹp hay có cần chỉnh sửa hay không, đũa cũng không nhịn được gắp miếng thịt gà lên.

Cơm chiên hải sản nõn tôm và rau củ tươi mới. Đầu tiên là cơm chiên nhưng không hề có cảm giác dầu mỡ, chỉ cần ngửi mùi cũng đủ thấy thèm rồi.

Cô ấy thích nhất tôm, cảm giác như đang ăn tôm sống ở nhà hàng Nhật vậy, rau củ cũng giòn ngọt đậm đà. Nhưng mà điều làm cô ấy không kìm được rơi nước mắt chính là món gà cay thần thánh này.

Gà được hấp chín cùng với các hương liệu giúp dậy mùi thơm. Mè, đậu phụ và sốt dầu cay kết hợp với nhau phủ lên trên thịt. Thịt gà mềm có mùi thơm lừng cùng với vị cay tê của sốt đỏ làm cô ăn quên lối về. Không ngờ thịt gà lại có thể ngon như vậy.

Hai người mọi khi trong bữa ăn đều tám chuyện rôm rả, bây giờ chỉ biết đũa thìa liên tục hoạt động, miệng cũng không có rảnh làm gì nữa. Mãi đến khi nhìn thấy nước sốt không còn dù chỉ một giọt, mới nhận ra mình ăn xong mất rồi.

Hai người ngơ ngác nhìn nhau, không tin được hai cô đã ăn xong rồi sao, sao không có cảm giác gì vậy.

Lại nhìn salad và bát canh nhỏ còn chưa động vào mới biết, lần đầu tiên họ chỉ ăn cơm và thức ăn, nước hay rau cũng không để ý đến.

Cam Mật gắp thử rau trộn dầu giấm, nào ngờ vừa mới ăn đã bị cuốn lấy, tay hai ba đũa là xong hết dĩa rau.

“Trời ơi salad này ngon quá đi. Nước sốt đặc biệt như vậy lần đầu tiên tớ được ăn đó.”

“Lẽ ra vừa nãy nên ăn salad trước, không phải cậu nói không có khẩu vị sao. Rau giòn chua ngọt vừa phải. Nước sốt này quả thật là chất lượng.”

Mỗi bát canh có hai viên cá viên và lát cá tươi kèm rau củ, trên cùng rắc hành lá và thìa là. Cam Mật chỉ cần hai đũa là giải quyết xong salad để chuyển qua canh. Mặc dù khá no nhưng nhìn những viên cá trong bát, tay không nhịn được hành động rồi.

Cá viên còn đang trong miệng chưa kịp nuốt, chỉ biết to mắt nhìn nhau với Đồng Á. Qua ánh mắt của đối phương đều là ánh mắt sáng rực long lanh ngỡ ngàng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cá viên dai giòn tươi non như thế này chắc chắn 100 % được làm từ cá nguyên chất không pha trộn. Hơn nữa đảm bảo là làm thủ công bằng tay thì thịt cá mới dai được như thế.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 6: Chương 6



Ăn một viên cá húp một thìa nước canh chua ngọt, cảm giác bữa ăn từ cơm đến món mặn như được điều vị. Một bữa ăn khiến người ta thỏa mãn từ bụng cho đến tâm hồn. Hai người thật sự no đến mức không đứng lên được nữa.

“Mẹ ơi lần đầu tiên tớ được ăn canh cá chua ngon như vậy. Cá viên ở đây xứng đáng đứng đầu bảng xếp hạng cá viên. Còn nữa hiện tại sườn hầm rượu vang chính là the best trong lòng tớ. Cái hương vị thần tiên ấy ngon c.h.ế.t đi được.”

“Đồng ý canh cá ở đây cho vào top 1 nhé. Nhưng mà gà cay Tứ Xuyên mới xứng đáng phong thần. Thịt gà mềm dai thơm lừng kết hợp nước sốt cay tuyệt hảo chính là vô địch thiên hạ. Ngon bá cháy luôn. Quán ăn này nhìn bình thường nhưng không ngờ tay nghề cô đầu bếp nhỏ lại đỉnh cấp như vậy.”

“Sao vừa nãy cậu không cho tớ thử. Tớ không chấp nhận.”

“Này Cam Mật, ai là người vừa nhìn thấy cơm đã cắm cúi ăn. Cậu cũng có cho tớ ăn thử đâu.”

Tiểu Đào nhìn Đàm Đàmrồi cả 2 cùng cố gắng nhịn cười. Cố giữ vẻ mặt tự nhiên nhất mang hai bánh quế hoa mang sang.

Từ lúc hai cô ấy bắt đầu ăn đến khi ăn xong, vẻ mặt và hành động sinh động của hai người ấy đều rất buồn cười. Vừa nãy cô còn phải chạy vào phòng trong bịt miệng cười run người. Đúng là đáng yêu quá đi mất.

“Xin chào hai bạn. Ngày hôm nay là ngày đầu tiên khai trương của quán, lại thêm hai bạn là hai mỹ nữ đầu tiên đến quán ăn. Đây là phần quà nhỏ do chủ quán làm, mời hai bạn thưởng thức.”

Đồng Ái và Cam Mật không ngờ ăn xong còn có quà tặng. Nhìn bánh quế hoa màu vàng nâu hổ phách trong suốt, bên trong là màu vàng li ti của hoa quế, màu đỏ của kỷ tử rất đẹp mắt.

Bánh hình vuông đặt trong đĩa nhỏ, ở trên có rắc ít bột hoa quế. Đồng Ái nhịn không được chụp ảnh lại. Ly nước mơ, bình hoa nhỏ, bánh điểm tâm tinh xảo cùng một góc cây ngô đồng. Phong cảnh lãng mạn quá đi mất.

Cam Mật thật sự no, ngày hôm nay cô ấy đã ăn nhiều hơn bình thường. Hơn nữa món ngọt thật sự không phải là sở thích của cô ấy.

“Nhưng mà tớ no quá đi mất. Nếu không ăn sợ mỹ nữ đầu bếp buồn quá.”

“Cậu xạo quá đi. Là do cậu không thích đồ ngọt chứ gì.”

Đồng Ái nói xong lấy thìa ăn thử. Bánh vừa vào miệng chỉ biết bên trong toàn vị ngọt ngào, hương thơm của hoa lan tận cổ họng, ngon ngoài sức tưởng tượng của cô ấy.

Bánh kiểu dạng rau câu vị ngọt giòn dai thanh mát, trong khoang miệng thì toàn là hương của hoa quế. Bánh này không ngờ ngon quá đi.

“Nếu cậu không ăn thì đưa tớ ăn…?”

Còn chưa nói xong thì người nào vừa than no không đứng lên được đã ăn hết nửa cái bánh. Nửa cái còn lại đang trên đường vào bụng cô ấy luôn rồi. Như vậy đã là no dữ chưa?

Hai người ăn đồ trên bàn không còn gì hết, lúc này phải ngồi tựa lưng vào ghế, nhìn lên trời trong xanh nghỉ ngơi. Ai nói món nào cũng ngon thế này làm sao họ dừng đũa được.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 7: Chương 7



Cùng nhau tận hưởng cơn gió êm dịu xuyên qua tán lá, tựa như đang dịu dàng v**t v* làn da. Uống nước mơ nhâm nhi nhàn nhã kể chuyện đời thường.

Hình như đã rất lâu họ không có thời gian ngồi lặng người nhìn ngắm bầu trời như vậy. Không gian ở đây làm người khác không kìm được mà chìm đắm lúc nào không hay.

Tiểu Đào sau khi tiễn hai vị khách dễ thương đi, cuối cùng không nhịn được phá lên cười với Đàm Đàm. Hai cô ấy còn nói lần sau cứ gọi là tiểu Ái và tiểu Mật cho thân quen. Đoán chừng thường xuyên sẽ ghé quán thăm hai cô đây mà.

Trong phim trường ở một trạm gỗ dựng lên cho nhân viên nghỉ ngơi. Ba người đặt đồ ăn lúc này đang hăng say ăn quên lối về, đến nỗi không có thời gian để tám chuyện với nhau nữa.

Từ lúc mở hộp cơm ra bắt đầu ăn cho đến lúc ăn xong đóng hộp không lại. Mùi thơm của thức ăn bao trùm khắp không khí làm họ không thể nào dừng tay được. Ăn hoài ăn mãi đến hết lúc nào không hay.

Đinh Kiệt sau khi ăn xong thỏa mãn ngồi uống nước mơ ăn bánh quế hoa. Nhớ lại mỹ vị như còn đọng lại đầu lưỡi, thật sự vẫn muốn được ăn tiếp.

Món gà cay Tứ Xuyên ngon xuất sắc, anh đã từng ăn ở nhà hàng kia nhưng từ hương vị đến màu sắc đều thua xa ở đây.

Canh chua hay cơm đều là tuyệt phẩm, chỉ riêng cơm chiên cũng đủ để làm món kim bài của quán cơm nào đó. Người không thích ăn rau như hắn cũng phải dơ 2 ngón tay cho món rau trộn dầu giấm.

“Tối nay sau khi làm xong hẹn ngoài cổng phim trường nhé. Tôi vẫn muốn ăn tiếp gà cay Tứ Xuyên, mới ăn xong nhưng vẫn cảm giác chưa đủ, nhất định phải ăn đến khi nào chán thì mới đổi món.”

Như Mai là người cuối cùng buông thìa xuống, vỗ bụng thỏa mãn cảm thán. Không ngờ quán ăn không trông đợi gì nhiều lại mang đến bất ngờ to lớn.

“Món đậu hũ nhất phẩm này quả thật là đệ nhất đậu hũ. Đậu hũ non thấm với nước ngọt từ nhân thịt, tôm, nấm và hành trắng. Bên trên phủ hành lá và ngò xanh đẹp mắt. Tôm tươi thịt non mềm kết hợp hương thanh mát giòn ngọt của nấm, ăn vào cùng nước sốt quả thật là đệ nhất đậu hũ. Trên đời được thưởng thức mỹ vị hàng ngày như thế này thì còn gì bằng. Cuộc sống ở Hoành đ**m bắt đầu không còn buồn chán nữa rồi.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Khả Lộ vừa ăn bánh quế hoa vừa nhớ lại sườn bò hầm sốt vang. Cái hương vị ấy thật sự là vương vấn khó quên. Tối nay cô nhất định phải ăn lại món này, kêu thêm một phần sườn ăn mới đã.

“Nói thật hai vị đó là chưa thử sườn bò hầm sốt vang thôi. Đấy mới là đỉnh cao của ẩm thực. Tại sao có thể hầm thịt bò mềm mà vẫn giữ được vị tươi non mọng nước như vậy. Ăn muốn nuốt luôn đầu lưỡi luôn đó. Ngay cả bánh quế hoa và nước mơ miễn phí cũng ngon lắm luôn. Quán này mới xuất hiện nhưng chỉ bằng một món ăn đã đánh bay tất cả các lưu lượng, đỉnh lưu ẩm thực trong lòng tui, ngoi lên top 1 quán ăn yêu thích của tui hiện tại. Sườn bò sốt vang chính thức soán ngôi gà cay Khả Ái, trở thành đỉnh lưu của tôi.”

Ba người vừa uống nước mơ vừa hồi tưởng lại hương vị vừa rồi. Bụng đã no nhưng cảm giác vẫn muốn được ăn nữa. Nhất định tối phải đến ăn thật thỏa mãn.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 8: Chương 8



Wechat Shipper Hoành đ**m.

Trần Bình: Hôm nay ở gần đây mới mở quán ăn tên Đàm Gia, cô đầu bếp và nhân viên đều dễ thương thân thiện. Tối nay chúng ta hẹn nhau sau khi tan làm đi ăn ủng hộ hai mỹ nữ nhé.

Đầu Đầu: Tại hạ chỉ muốn hỏi món ăn có ngon không. Nếu không ngon thì cho dù có là đại mỹ nhân cũng xin cáo từ không gặp.

Đa Đa: Tối nay tôi rảnh. Hẹn 6 giờ ở quán đi.

Trần Bình: Mỹ nhân dĩ nhiên phải đi kèm mỹ vị rồi. @Đầu Đầu yên tâm nếu không vừa khẩu vị của cậu thì tôi sẽ mời cậu bữa ăn hôm nay.

Đầu Đầu Lạp: Nghe có vẻ uy tín. Chốt đơn!

Bên wechat của Diễn Viên Quần Chúng lúc nào cũng nhộn nhịp hơn hẳn. Bất kì thời gian nào cũng có một hai người chờ quay ngồi nói chuyện với nhau.

Mai Mai: Tối nay hẹn gặp nhau đi Đàm Gia dùng cơm tối nhé. Mị xong việc có thể đi ăn lúc 7 giờ, ai có muốn cùng đi không.

Khả Lộ: Nhất định, không gặp không về.

Đinh: 5 giờ đã xong việc sẽ chờ hai mỹ nữ ở quán.

Lạc: Quán mới mở đó hả, em chỉ hỏi có ngon không vậy các anh chị. Chiều nay em cũng xong sớm.

Vân Mộng Hạ Vũ

Khả Lộ: Top 1 quán ăn của tui. Đỉnh của chóp, mới debut với món sườn bò hầm sốt vang nhưng đã vượt qua tất cả lưu lượng hiện tại, trở thành đỉnh lưu của tui ở thời điểm hiện tại là đủ hiểu. Ngon quên lối về là có thật. Chỉ tò mò không biết quán trông như thế nào thôi.

Nha Ưu: Món sườn bò hầm sốt vang lần trước em ăn ở nhà hàng nổi tiếng nào đó cũng ngon lắm. Tối nay em đi chung với nha.

Đàm Đàmvà tiểu Đào đúng giờ đã đóng quán nghỉ trưa, hai người nằm dưới bóng cây ngân hạnh nhắm mắt thả hồn trong gió, thiu thiu ngủ lúc nào không hay.

Mãi đến hơn 3 giời mới tỉnh dậy chuẩn bị mở quán. Tiểu Đào dọn lá cây rơi bên ngoài, lau bàn ghế lại một lần. Đàm Đàmbắt đầu nấu ăn, hương thơm của thức ăn theo gió bay ra ngoài.

Thời tiết dịu mát hơn buổi trưa, Đàm Đàmtreo hai lồng đèn trên cửa quán. Vừa vào thì thấy con mèo trắng xù lông đang cố gắng cào thanh chắn gỗ ngăn với sân dưới. Vì nấu ăn nên cô không cho hai đứa nó lên đây.

“Mao Mao yên phận ở dưới ngoan ngoãn chơi với Đô Đô nha, rảnh chị sẽ làm cá rim cho em.”

Dương Anh Đào yêu c.h.ế.t con mèo Mao Mao này. Lông trắng tinh xù lên mềm mại ôm vào rất thích. Đôi mắt như hai viên pha lê đen nhìn cô, lúc đó cả người mềm nhũn hết cả ra. Tiểu Đàm nói Mao Mao rất yêu nghiệt quả nhiên chính xác là như vậy.

“Mao Mao vừa nãy nhân lúc cậu đi đã nhìn tớ gọi meo meo ngọt xỉu. Tớ phải dùng hết định lực bình sinh mới có thể kìm chế được đó. Nếu cậu không quay lại chỉ sợ hàng phòng thủ của tớ sẽ tan rã ngay lập tức.”

“Ha ha ha, cậu đừng để ý đến nó. Nó biết cậu thích nó sẽ càng tìm mọi cách để lấy lòng hơn nữa đó.”

Đang nói chuyện thì vị khách đầu tiên của buổi chiều ghé đến. Hai ông lão từ cổng tiến vào. Có vẻ hai ông cũng thích không gian bên ngoài nên chọn ngồi cạnh giếng cổ và dàn hoa.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 9: Chương 9



Người đàn ông mặc áo Tôn Trung Sơn hỏi có rượu không, Đàm Đàmnhớ vài bình rượu của ông cố ủ vẫn còn trong bếp.

Nghĩ vậy nhắc tiểu Đào nếu ai hỏi thì nói chỉ được gọi 1 bàn một bình, xem như cho mọi người được may mắn thưởng thức tay nghề ủ rượu truyền thống cổ xưa.

Hai vị này không gọi cơm phần mà gọi một bàn ăn. Đàm Đàmnhanh chóng làm cơm chiên Dương Châu và rau trộn.

Cô sắp sườn bò hầm sốt vang, gà cay Tứ Xuyên và đậu hũ nhất phẩm ra đĩa phần ăn 2 người. Thêm một bát canh cá chua và rau trộn dầu giấm vào mâm để tiểu Đào mang lên trước.

Chuẩn bị thêm hai chén ăn, đũa thìa, 2 bát rượu nhỏ và bình rượu lên trên mâm gỗ. Sau đó cho cơm chiên nóng hổi vào đĩa là vừa kịp lúc tiểu Đào quay trở lại.

Trần Bình và 5 người bạn vừa bước vào đã thấy có khách ngồi, họ còn nghĩ mình sẽ đến đầu tiên cơ, mới gần 6 giờ đã có người đi ăn tối.

Nhóm họ cũng thích không khí và đèn lồng ở ngoài sân, chào hỏi hai cô gái rồi chọn bàn ngồi dưới cây hương xuân.

“Lão Trần có vẻ uy tín đó. Nhìn không gian quán tôi cho điểm cộng đầu tiên.”

“Mọi người có ngửi thấy mùi thơm không. Cơm chiên mà thơm quá mức vậy, chưa quán nào chiên cơm thơm như vậy luôn đó.”

“Dĩ nhiên rồi, lúc tôi cầm cơm chiên giao cho khách cũng bị làm cho phát thèm. Hơn nữa quán này nhìn vào rất sạch sẽ, có thể nhìn thấy bên trong bếp như thế nào luôn.”

“Phải rồi, như vậy cũng cảm thấy an tâm hơn khi ăn.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Đang trò chuyện thì cơm của mọi người được mang ra. Mỗi người đều là đĩa cơm, đĩa canh, đĩa thịt, lại thêm rau trộn riêng. Cách bày trí đẹp mắt mới lạ, chỉ nhìn đã thấy hài lòng rồi.

“Trời ơi cơm chiên ngon quá. Thảo nào mà ngửi thấy mùi thơm như vậy. Tôi không ngờ chiên cơm còn có thể thơm như vậy.”

“Không thể tin được sườn bò hầm sốt vang này ngon quá xá. Hương vị như vậy lần đầu tiên tôi mới được ăn.”

“Gà cay Tứ Xuyên cay cay tê tê có chút chua nhưng không hề gắt ở cổ họng. Mức độ cay vừa phải đúng như kiểu gãi đúng chỗ ngứa vậy. Ngon!.”

Bàn ăn lúc đầu còn vang lên tiếng cảm thán rời rạc. Sau đó bắt đầu rơi vào im lặng, mỗi người đều bận ăn quên trời đất chứ đừng nghĩ nói chuyện với nhau.

Bàn bên kia Trầm đạo và Khổng đạo cũng hòa với không khí hăng say thưởng thức món ăn. Mãi đến khi ăn thấy đủ mới tạm dừng, rót cho mỗi người ly rượu để làm ấm bụng.

“Không ngờ quán ăn của tiểu Đinh giới thiệu lại ngon như vậy. Tay nghề đầu bếp không thể nhìn bề ngoài được. Trình độ xử lý sườn hầm thế này ít nhất không thua kém nhà hàng 5 sao tôi đã ăn. Rõ ràng hương vị thì chắc chắn trên hẳn vài bậc.”

“Món gà cay Tứ Xuyên này ngon hơn hẳn ở Đệ Nhất Tửu Lâu rồi. Nước sốt này ngon hơn mấy bậc chứ chẳng đùa. Gà được hấp với các nguyên liệu thơm phức nhưng vẫn giữ được vị mềm ngọt của thịt gà. Gà bên kia thiếu đi độ mềm mọng, nước sốt cũng quá nhiều dầu.”
 
Back
Top Bottom