Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 370



Nói xong, Đàm Duy Nhạc mặc trang phục tập nhảy trực tiếp xoạc một cái, ngồi trên ván gỗ mặt đất anh ta cao một mét tám ba, đầu người rất xuất sắc, một cái xoạc này, hơn phân nửa phòng tập nhảy đều là chân.

Hạ Trừng Trừng: "..."

"Hạ tổng, cô thử xem."

Hầu Bác Siêu ân cần thúc giục: "Cô đã từng múa ba lê, độ dẻo dai chắc chắn rất tốt."

Trong lòng Hạ Trừng Trừng cực kỳ thấp thỏm, đối với việc này rất không có hy vọng.

Hệ thống nói thêm: "Nguyên chủ từng học múa ba lê, độ dẻo dai thật sự rất tốt, cô có thể làm được mà."

Vẻ mặt của Hầu Bác Siêu và Đàm Duy Nhạc cũng rất mong chờ đứng xung quanh nhìn cô.

Hạ Trừng Trừng được cổ vũ, dùng sức gật gật đầu: "Ừm, tôi có thể."

Ba giây sau, phòng tập nhảy truyền đến tiếng kêu thảm thiết đau khổ tột cùng của Hạ Trừng Trừng.

Hạ Trừng Trừng: "A a a, tôi không thể."

"Nếu khiêu vũ không được thì hát đi."

Hầu Bác Siêu lại đề nghị: "Hạ tổng, trước đây cô đã từng hát qua bài Đêm Trung Thu ttrên đài Dâu Tây, giọng hát của cô rất tốt."

Mắt phải của anh ta đã xuất hiện trong một quầng thâm.

Đó là kết quả vừa của việc ép Hạ Trừng Trừng xoạc chân nên bị ăn một quyền.

Hệ thống cũng an ủi:

"Khiêu vũ không được, nhưng ca hát rất dễ cho dù hát không tốt, cuối cùng không phải còn có trăm vạn âm thanh hay sao."

Hạ Trừng Trừng nuốt nước bọt.

Ừm nguyên chủ ca hát tốt như vậy, cô là có hát kém cũng không thể kém quá xa.

Trên nhạc nền mà Đàm Duy Nhạc đưa tới, Hạ Trừng Trừng hạ quyết tâm, hát lên đầy tình cảm.

Cô vừa hát, vừa quan sát phản ứng của Hầu Bác Siêu và Đàm Duy Nhạc.

Hai người trước sau như một chỉ khẽ mỉm cười, khóe môi cong cong, nụ cười rất là hạnh phúc.

Aaaa, quả nhiên cô có năng khiếu ca hát mà.

Dưới lầu đột nhiên truyền đến tiếng hét lớn của Kim Nhất Phàm.

"Trên lầu thật sự là đang hát sao?

Giọng của chị giống như tiếng cưa điện lúc mẹ tôi làm trang sức vậy, ồn ào quá đi, có thể nhỏ giọng lại được không?

Đừng ảnh hưởng đến khả năng sáng tạo của tôi được không?"

Hạ Trừng Trừng: “...”

Một giây sau cô nhặt một chiếc ghế vội vã ra ngoài phòng tập múa.

Đàm Duy Nhạc và Hầu Bác Siêu vội vàng ngăn cô lại.

"Hạ lão sư bình tĩnh"

"Hạ tổng, không cần phải vậy đâu."

"Buông tôi ra, dám nói lão nương hát giống như cưa điện, lão nương muốn băm thằng nhóc Kim Nhất Phàm này thành thịt mắm, đưa cho nó tài nguyên làm gì chứ, để cho nó làm nông nghiệp, sống như vậy mười năm đi, ra ngoài làm gì."

Đàm Duy Nhạc: "..."

Hầu Bác Siêu: "..."

Đã sớm nghe trợ lý Chu Đặc nói:

“Tạ tổng thù rất dai. Không nghĩ rằng Hạ tổng cũng chẳng nhường nhịn ai.”

Kế hoạch trả thù Kim Nhất Phàm dưới sự cản trở của Đàm Duy Nhạc và Hầu Bác Siêu, cũng không diễn ra.

Một giờ tiếp theo đó, trong phòng luyện vũ không ngừng truyền đến tiếng hát cưa điện của Hạ Trừng Trừng, hoặc là tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế khi cô phải xoạc chân.

Hạ Trừng Trừng cũng không phân biệt được, rốt cuộc là cô xoạc chân thảm hơn hay Đàm Duy Nhạc và Hầu Bác Siêu đang nghe tiếng hát cưa điện của cô thảm hơn.

Cuối cùng, Hạ Trừng Trừng cũng từ bỏ.

Trên thế giới này, không có gì khó khăn cả, miễn là bạn sẵn sàng từ bỏ

Hát và nhảy không phù hợp với cô, cô vẫn là thích hợp với nghề paparazzi hơn.

DTV

Sau khi từ bỏ, mọi thứ dường như rất hạnh phúc.

Ánh mặt trời chiếu rực rỡ, chim hót hoa thơm, các tiểu ca ca tiểu tỷ tỷ đi ngang qua đều xinh đẹp như vậy.

Ngay cả âm thanh của Kim Nhất Phàm dưới lầu cũng trở nên dễ nghe hơn rất nhiều.

Trong văn phòng, Hạ Trừng Trừng ngồi vào ghế giám đốc, thoải mái xoay vòng vòng.

Hệ thống nhắc nhở:

"Ký chủ, vậy bây giờ phải làm sao?

Bọn Ngô Hưng Bang tốn nhiều tâm tư đưa cô đến tổng chương trình, chỉ có cách lẻn vào tiết mục, mới có thể thu thập chứng cứ!"

"Nếu không thể dùng thân phận Idol đi vào, vậy thì đổi là được!"
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 371



Hạ Trừng Trừng thoải mái:

"Con đường lớn thông đến La Mã cũng không phải chỉ có một con đường Idol."

"Cô muốn dùng thân phận gì?" Hệ thống hỏi.

Chiếc ghế giám đốc đột nhiên dừng lại, Hạ Trừng Trừng nhìn hợp đồng trên bàn làm việc, trong đôi mắt hạnh mang theo một chút giảo hoạt và sắc bén.

Cô đắc ý cười:

"Tôi chính là giám đốc điều hành của Thiên Thịnh, cậu cảm thấy một giám đốc, thì dùng thân phận gì tham gia một chương trình tạp kỹ là tốt nhất."

Hoàng hôn vạn dặm, ánh sáng mặt trời dần dần thu lại.

Bóng đêm từng chút một xâm chiếm thành phố, từng cụm ánh đèn neon thắp sáng trong bóng đêm.

Hạ Trừng Trừng giải quyết xong chuyện Thiếu Niên Ngân Hà, cô lái Bentley trở về Ngự Lâm Uyển.

Vốn đang định trở về tắm rửa, thoải mái ngủ một giấc.

Bỗng nhìn thấy Tạ Tri Hành bị chặn ở cửa Ngự Lâm Uyển, trong tay Kim Nhất Phàm còn cầm một cái chổi lông gà.

Đây là một hình ảnh kỳ lạ, rất rất kỳ lạ

Dì Lưu, đầu bếp Trương, còn có tài xế Mã, ba người đứng một bên, sắc mặt mặt nghiêm trang nhìn hai người giương cung bạt kiếm, trên mặt mỗi người đầy sầu não, trông vô cùng vô cùng lo lắng.

Nhưng mà ba người bọn họ rất tự nhiên chia nhau hạt dưa trong tay.

Dì Lưu vui vẻ nói:

"Tôi cảm thấy nhiêu đây đây hạt dưa không đủ."

Dì Trương nói:

"Không đâu, với sức chiến đấu của tiểu thiếu gia, không đủ chống nổi tiên sinh đâu."

Tài xế Mã đưa ra suy đoán:

"Ai biết chính xác được chứ, thỏ nóng nảy còn có thể cắn người mà, tiểu thiếu gia nóng nảy như này cũng có thể cắn người được."

Vẻ mặt Hạ Trừng Trừng mờ mịt.

Trước cửa Ngự Lâm Uyển, chỉ thấy Kim Nhất Phàm run rẩy cầm chổi lông gà, trợn tròn mắt:

"Tạ Tri Hành, dù sao cũng là bảy mạng người, chị họ tốt như vậy, sao anh có thể làm loại chuyện này với chị ấy.

Tóm lại, anh làm như vậy là không đúng, dù sao biệt thự của anh cũng nhiều mà, đêm nay anh đừng về nhà nữa."

Tạ Tri Hành: “...”

Không phải anh muốn chúc mừng sinh nhật Hạ Trừng Trừng sao? Sao lại cầm thú.

Khuôn mặt Tạ Tri Hành âm trầm, lười tranh cãi với Kim Nhất Phàm:

"Em thật sự muốn cản anh?"

"Tất nhiên"

Kim Nhất Phàm múa chổi lông gà:

"Anh đừng tưởng rằng em sợ anh, nói cho anh biết em đã lên đai đen Taekwondo hơn nữa ở trong showbiz so sức lực với người khác em chưa từng thua, bọn họ đều nói sức em rất lớn, quan trọng nhất là em trẻ hơn anh cho nên em khỏe hơn anh."

“À..”

Sau một quyền, Kim Nhất Phàm nằm sấp trên mặt đất, tứ chi co giật.

"Phiền c.h.ế.t đi được."

Tạ Tri Hành xoa xoa lỗ tai:

"Sao em nói nhảm nhiều như vậy?"

Anh nhấc chân chuẩn bị đi vào Ngự Lâm Uyển.

Một giây sau, Kim Nhất Phàm đột nhiên ôm chặt đùi Tạ Tri Hành:

"Không được hôm nay anh không thể về nhà được, em làm vậy là vì con của anh mà."

Tạ Tri Hành nhíu mày: "Anh làm gì có con."

Thấy Hạ Trừng Trừng đi tới, Kim Nhất Phàm vội vàng chỉ vào cô:

"Chính anh nói mà, chị họ cũng đã lên danh sách bảy cái tên rồi."

Vẻ mặt Tạ Tri Hành mờ mịt, hắn ngẩng đầu, bắt gặp khuôn mặt Hạ Trừng Trừng mờ mịt như hắn.

Cổ họng hắn khô khốc: "Em mang thai."

"Phải không?"

Hạ Trừng Trừng không hiểu chuyện gì: "Sao em không biết."

Kim Nhất Phàm: "..."

Tạ Tri Hành lại nhìn chằm chằm Kim Nhất Phàm, ánh mắt sáng lên:

"Em nói tên cũng đã đặt xong rồi, vậy tên em bé là gì?"

Kim Nhất Phàm đứng lên, giơ ngón tay, nói:

"Đứa thứ nhất tên là Đại Bảo, thứ hai là Nhị Bảo, thứ ba tên là Tam Bảo.”

Trong nháy mắt Tạ Tri Hành giật mình đen mặt.

Hạ Trừng Trừng bên cạnh nghe mà buồn cười, không nhịn nổi.

"Chị họ, chị cười cái gì."

Kim Nhất Phàm vô cùng nghiêm túc:

"Em đã hỏi bác sĩ rồi, hai người làm như vậy là không đúng."

"Em họ thân mến của chị, lúc đó chị với anh ấy nói chuyện, không phải là về con của bọn chị, mà là của nó."

Nói xong, Hạ Trừng Trừng chỉ vào hoa viên.

DTV

Kim Nhất Phàm theo hướng ngón tay cô, rõ ràng nhìn thấy một con mèo mập mạp chân ngắn đang đi chậm rãi, thỉnh thoảng còn lắc lắc cái chuông nhỏ.

Kim Nhất Phàm trợn trắng mắt:

"Sao vậy được, Quang Tông là con đực mà?"
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 372



Nói đến một nửa, Kim Nhất Phàm dừng lại.

Quang Tông là đực, nhưng cũng không thế ngăn cản nó làm cho mèo cái mang thai.

Mèo sinh một lần bảy đứa là rất bình thường.

Nhưng con người sinh một lần sinh bảy đứa, hình như rất không bình thường.

Kim Nhất Phàm: "..."

Cậu im lặng.

Cậu lại nhìn mọi người, từ Tạ Tri Hành đến Hạ Trừng Trừng rồi đến đám người dì Lưu, mỗi người đều nghẹn cười nhìn cậu, cho cậu một đáp án.

Hóa ra chú hề lại là cậu.

Sắc mặt Kim Nhất Phàm đỏ bừng, vô cùng xấu hổ.

Người hâm mộ luôn nói rằng cậu là một người đẹp trai nhưng ngu ngốc, cậu không muốn thừa nhận. Nhưng xem ra, những gì họ nói dường như không sai.

Kim Nhất Phàm khổ sở:

“Chị họ, có phải em thật sự rất ngốc nghếch hay không?"

"Không sao đâu."

Hạ Trừng Trừng đi lên, dịu dàng vỗ vỗ bả vai Kim Nhất Phàm, an ủi.

"Ít nhất em có sự nhận thức rất chính xác đối với chỉ số thông minh của mình."

Kim Nhất Phàm không được an ủi.

Tạ Tri Hành ho khan hai tiếng, cắt đứt màn an ủi của bọn họ:

"Nếu hiểu lầm đã hóa giải, vậy anh có thể trở về Ngự Lâm Uyển rồi chứ gì."

Kim Nhất Phàm phiền não đến rất nhanh, đi cũng nhanh, anh nhanh chóng đem chuyện chỉ số thông minh của mình không cao bỏ lại phía sau, tiến lên ôm lấy bả vai Tạ Tri Hành.

"Nếu chuyện bảy đứa con là giả, vậy đương nhiên anh họ có thể tiến vào."

"Không chỉ như thế, đêm nay anh với có thể tiếp tục với chị họ, một khắc đáng giá ngàn vàng, thời gian gấp gáp nhiệm vụ nặng nề."

Vẻ mặt Tạ Tri Hành và Hạ Trừng Trừng đang nhẹ nhàng vui vẻ chợt đỏ lên.

Tạ Tri Hành: " Ý anh không phải như vậy."

Kim Nhất Phàm "Nhưng em nói đúng chứ?"

Hạ Trừng Trừng: “...”

Sau khi đi vào Ngự Lâm Uyển, Kim Nhất Phàm còn không quên cổ vũ Tạ Tri Hành:

"Anh họ, đêm nay em tuyệt đối sẽ không quấy rầy Quang Tông các anh để cho mèo cái mang thai bảy đứa, em tin anh sẽ không thua một con mèo."

Tạ Tri Hành: “...”

Tại sao anh lại bị so sánh khả năng sinh sản với một con mèo?

Không đúng, tám cây gậy còn không đánh được, sao lại kéo đến chuyện sinh sản.

Bên cạnh, bọn dì Lưu kết thúc công cuộc ăn dưa, trở về Ngự Lâm Uyển chuẩn bị bữa tối.

Lúc đi ngang qua bên cạnh Tạ Tri Hành, ba người đều truyền cho hắn một ánh mắt cổ vũ.

Dì Lưu: "Một đứa con, bảy đứa con."

Dì Trương: "Tiên sinh, ngài có thể làm được mà!!"

DTV

Tài xế Mã: "Cố lên!!"

Tạ Tri Hành: "..."

Khuôn mặt của anh càng lúc càng đỏ hơn.

Đừng nói nữa!

Sau bữa tối, Tạ Tri Hành trở về phòng sách, tiếp tục xử lý công việc của tập đoàn Tạ thị.

Còn Hạ Trừng Trừng thì chạy lên phòng thu âm tầng ba, mở màn hình chiếu phim, lướt qua hai mùa đầu tiên của loạt phim Ngân Hà.

Vốn là một đêm yên ắng nhàn nhã, nhưng kể cả dì Lưu bưng đồ ăn nhẹ đến, hay Kim Nhất Phàm không có việc gì chạy đến trước mặt Hạ Trừng Trừng, mỗi lần đi ngang qua trước mặt cô, trong mắt luôn mang theo một câu nói.

"Một đứa hay bảy đứa, cố lên nha."

Hạ Trừng Trừng: "...”

Xem ra, Tạ Tân Diêu không chỉ để Kim Nhất Phàm tới trợ giúp, mà còn phân phó đám người dì Lưu.

Hạ Trừng Trừng thật sự chịu không nổi nữa, nên cô về phòng đi ngủ.

Mà lúc này Tạ Tri Hành cũng đi vào, bị Kim Nhất Phàm chạy tới cửa phòng ngủ chính.

Trên tay hắn cầm cái bánh ngọt nhỏ do dì Trương làm, trên đó vẽ bảy tiểu bảo bảo.

Hạ Trừng Trừng: “...”

Hai người bất đắc dĩ, trở về phòng dưới ánh mắt chờ mong của đám người Kim Nhất Phàm và dì Lưu, .

Trong phòng chỉ có một cái giường, tấm nệm hai triệu mà Hạ Trừng Trừng yêu thích nhất.

Hạ Trừng Trừng còn đang suy nghĩ nên chia giường với Tạ Tri Hành như thế nào, chỉ thấy hắn thành thạo rút ra hai cái chăn lớn từ trong tủ quần áo ra, chuẩn bị trải xuống sàn.

Gió thu mát mẻ, thổi chuông gió treo trước cửa sổ sát sàn khổng lồ. Mưa thu đã rơi xuống, thời tiết vốn còn mát mẻ dưới mưa thu dần dần trở nên lạnh lẽo.

Hạ Trừng Trừng liếc nhìn tấm chăn Tạ Tri Hành lót trên mặt đất, có thể đây là chăn mùa hè, còn chưa kịp đổi, chỉ là một lớp mỏng manh, nhìn rất lạnh lẽo.

Tạ Tri Hành nhanh nhẹn trải lên sàn.

Hạ Trừng Trừng nhìn chăm chú vào bóng lưng hắn, trầm mặc hồi lâu, rốt cục cũng mở miệng nói: "Tạ Tri Hành."

Tạ Tri Hành dừng lại, quay đầu lại nhìn Hạ Trừng Trừng, trong đôi mắt đen láy là sự ôn nhu, dịu dàng.

"Sao vậy?"

Hạ Trừng Trừng do dự một lát, tránh ánh mắt Tạ Tri Hành.

"Anh không cần phải ngủ dưới sàn đâu."

Người đàn ông sửng sốt.

Cô gái nuốt nước bọt, sắc mặt ửng đỏ, giọng nói nhỏ như muỗi.

"Anh ngủ trên giường cũng được."

Trong màn đêm tối đen lại lạnh lẽo, cổ họng người đàn ông ngứa ngáy, bụng dưới bất giác siết chặt, m.á.u cũng sôi trào, vành tai vốn trắng nõn giờ phút này đã đỏ lên.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 373



Buổi đêm lạnh như băng, cơn mưa thu tự do đổ xuống.

Hai người một đầu giường một cuối giường chỉ im lặng.

Sau khi Tạ Tri Hành thổ lộ, Hạ Trừng Trừng rất nghiêm túc suy nghĩ về mối quan hệ của hai người.

Cô cảm thấy quả thật bản thân không thích Tạ Tri Hành như anh thích cô.

Nhưng nếu thật sự muốn nói thì trên đời này ngoại trừ Tạ Tri Hành, cô cảm thấy cô sẽ không thích bất kỳ ai.

Mặc dù sau này việc ẩn hôn của hai người cũng sẽ bại lộ, nhưng chỉ cần Tạ Tri Hành không vì thế mà cãi nhau với cô, cô cũng không muốn ly hôn.

Trong ánh mắt của Tạ Tri Hành bao phủ một tầng hơi nước, mí mắt rủ xuống.

"Em chắc chứ."

Giọng nói của anh rất nhẹ nhàng, vô thức kéo dài âm cuối để cho ba từ rất bình thường lại biểu đạt một cảm giác không thể nói rõ.

Gương mặt trắng nõn của Hạ Trừng đột nhiên ửng đỏ.

"Em chỉ nói muốn ngủ mà thôi, em lo lắng trên mặt đất lạnh, không tốt cơ thể của anh."

Tạ Tri Hành như bừng tỉnh, đột nhiên nở một nụ cười:

"Anh cũng chỉ nói tới đi ngủ mà thôi."

Giọng điệu của anh rất nhạt nhẽo, không có ẩn ý nào khác.

Nhưng khi nghe được từ "ngủ", Hạ Trừng Trừng vẫn có hơi đỏ mặt.

Phân chia giường xong, hai người sắp xếp lên giường.

Chiếc giường rộng hai mét có thể chứa được hai người mà hoàn toàn không đụng chạm nhau, ở giữa còn có một vách ngăn.

Trong bóng đêm nặng nề chỉ còn lại tiếng mưa phùn rơi tí tách trên mặt lá.

Hạ Trừng Trừng lăn qua lộn lại không ngủ được.

Có lẽ là bởi vì yên tĩnh, rất nhiều chuyện xảy ra vào ban ngày chiếu lại trong đầu cô một lần nữa.

Trường hợp của Ngô Hưng Bang, cô gái gặp ở Tinh Không, còn có hợp đồng tham gia Thiếu Niên Ngân Hà

Cũng không biết đã qua bao lâu, bên cạnh vang lên giọng nói của Tạ Tri Hành.

"Ngủ rồi sao?"

Hạ Trừng Trừng nhắm chặt mắt: "Anh nói xem."

DTV

Tạ Tri Hành yên lặng một lúc mới mở miệng nói:

"Thường Thanh nói cho anh biết, vốn dĩ em đã quyết định hủy hợp đồng với công ty giải trí Tinh Không, nhưng sau khi nhìn thấy một nữ idol em lại đồng ý tham gia chương trình, tại sao vậy?"

Sau khi Hạ Trừng Trừng rời khỏi công ty giải trí Tinh Không, Thường Thanh đã liên lạc với Tạ Tri Hành.

Bây giờ cô ấy tiếp nhận ủy thác của Hạ Trừng Trừng để xử lý hợp đồng hủy hợp tác với công ty giải trí Tinh Không, theo lý mà nói thì không cần phải nói lại với Tạ Tri Hành.

Nhưng từ góc độ một người bạn, cô ấy nói với Tạ Tri Hành, khi Hạ Trừng Trừng khi nhìn thấy cô gái idol kia, trạng thái rất lạ.

Cảm giác như tâm lý sắp sụp đổ nhưng lại cố kìm nén.

Là ai lại có thể khiến cho Hạ Trừng Trừng trong nháy mắt nhìn thấy mà hốc mắt đã đỏ bừng, gần như sụp đổ đến tận nửa đêm, vẫn lăn qua lộn lại không ngủ được.

Thay vì trả lời, cô gái bên cạnh lại chìm vào trong sự im lặng vô tận.

Bên tai chỉ còn lại tiếng mưa đêm mùa thu tiêu điều, lặp đi lặp lại vô cùng nhàm chán, làm cho người ta phiền não.

Sau một lúc im lặng, Tạ Tri Hành cho rằng Hạ Trừng Trừng đã ngủ thiếp đi, thì đột nhiên có tiếng nói vang lên.

"Tạ Tri Hành, để em kể cho anh nghe một câu chuyện."

Bước ngoặt bất ngờ không kịp đề phòng khiến Tạ Tri Hành kinh ngạc:

"Chuyện cũ sao."

Giọng điệu của Hạ Trừng Trừng vô cùng bình tĩnh, giống như màn đêm trước bão táp, màn đêm che dấu tất cả cơn bão.

"Là một câu chuyện xảy ra trong thời gian và không gian song song xa xôi.

Câu chuyện không quá phức tạp.

Nhân vật chính của câu chuyện là một cặp chị em, chị gái học báo chí và truyền thông tại trường đại học, sau khi tốt nghiệp đã đi đến một quốc gia nhỏ đầy hỗn loạn, làm phóng viên chiến trường trong ba năm.

Cô ấy đã may mắn, sống sót qua chiến tranh và viết được rất nhiều tin tức về chiến tranh.

Sau khi về nước, cô ấy thuận lợi thành công bước vào tòa soạn lớn nhất địa phương, có một công việc ổn định.

Nhưng em gái cô không quan tâm đ ến việc đọc sách.

Cô ấy thích ca hát và nhảy múa muốn trở thành một idol được yêu thích.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 374



Hai chị em sinh ra trong một gia đình tri thức, ba mẹ đều là giáo sư, bọn họ đều vui mừng cho công việc phóng viên của chị gái, nhưng vĩnh viễn cũng không công nhận ước mơ làm idol của em gái.

Trong mắt bọn họ, idol cũng lắm cũng chỉ là một ngành nghề bán nhan sắc.

Vì lý do này ba mẹ thậm chí còn đuổi em gái ra khỏi nhà.

Nhưng hai chị em luôn qua lại với nhau.

Chị gái chưa bao giờ vì nghề nghiệp của em gái mà khinh thường cô ấy, còn chia sẻ tất cả các loại tin tức xã hội với em gái của mình.

Em gái thích trang điểm, đặc biệt là trang điểm hiệu ứng đặc biệt, thỉnh thoảng sẽ giúp chị gái trang điểm, để chị gái cải trang lẻn vào nơi nguy hiểm để điều tra không bị phát hiện.

Hai chị em vẫn như vậy, bên ngoài thì không liên lạc gì, nhưng lại âm thầm chia sẻ cuộc sống với nhau.

Cho đến một đêm.

Người em gái đột nhiên đến tìm người chị, ánh mắt cô ấy long lanh, hỏi chị mình có thể đi một chỗ với cô ấy hay không.

Đêm đó, đúng lúc có một nhân vật lớn đến thăm Giang Thành, người chị cần làm một cuộc phỏng vấn cho nhân vật lớn này.

Đây là một cơ hội rất quan trọng.

Người chị nhiều lần hỏi em gái, thật sự có cần cô ấy đi cùng hay không.

Người em há miệng, giọng nói có hơi khàn khàn.

Cô ấy biết nhân vật lớn kia có thân phận cao, chị gái cũng là vất vả khổ cực mới có được cơ hội phỏng vấn.

Là bước ngoặt có thể thay đổi số phận rất nhiều, mỗi người đều rất khó khăn.

Vì thế, em gái mới cười nói: "Chị à, em cũng có thể tự mình đi được."

Đêm đó, người em gái đã đi đến khách sạn một mình.

Mãi đến khi đến nơi, cô ấy mới biết, đây là một nơi do công ty môi giới sắp xếp, muốn quay video khỏa thân của cô ấy để đe dọa.

Khiến cho cô ấy chỉ có thể nghe theo lệnh của công ty, khiến cho cô ấy chỉ có thể tiếp rượu những nhà đầu tư có tiền của công ty.

Người em gái muốn từ chối, nhưng đã không còn kịp nữa rồi.

Hai người đàn ông to lớn xông lên, đè cô ấy xuống sô pha, mặc cho cô ấy khóc lóc như thế nào, giãy dụa, cầu cứu ra sao, đều không có kết quả.

DTV

Người em gái cảm thấy, giây phút đó, cuộc sống của cô ấy đã thật sự kết thúc.

Thế nhưng, ngay lúc thiếu chút nữa cô ấy bị l*t s*ch quần áo, "Rầm" một tiếng, cửa phòng đột nhiên bị đạp văng ra, cô ấy nhìn thấy chị gái đang đứng ở cửa.

Cô ấy không đi phỏng vấn những nhân vật lớn, cô ấy tới đây với em gái.

Tất cả tủi nhục và khổ sở dâng lên trong lòng, nước mắt người em gái rơi xuống như mưa, không chút do dự xông lên, ôm chặt chị mình."

"Vậy sau đó thì sao."

Tạ Tri Hành hỏi.

"Sau đó."

Hạ Trừng Trừng suy nghĩ một chút:

"Câu chuyện sau đó rất đơn giản, chị gái từ bỏ cơ hội phỏng vấn các nhân vật lớn, l*t tr*n công ty môi giới kia, cô ấy cũng có cơ hội thăng chức tăng lương.

Mà em gái, cũng không ngừng cố gắng, trở thành nghệ sĩ rất ưu tú."

"Rất tốt."

Hai tay Tạ Tri Hành gối ra sau gáy:

"Kết cục này, anh rất thích."

"Đúng vậy."

Giọng nói của Hạ Trừng Trừng lạnh nhạt, không phân biệt được là đang trả lời Tạ Tri Hành, hay là nói chuyện với chính mình.

"Kết cục này, em cũng rất thích."

Căn phòng lại trở về trong im lặng, thậm chí có thể nghe thấy tiếng hít thở của nhau.

Hạ Trừng Trừng giống như một đứa bé, cuộn mình vào trong chăn.

Ngoài cửa sổ vẫn là tiếng mưa thu rào rạt.

Cảm giác mát mẻ của buổi đêm vẫn chưa tan hết.

Một hồi lâu sau, hệ thống mở miệng nói:

"Ký chủ, cô đang gạt người."

Hệ thống tiếp tục nói:

"Tôi đã nhìn thấy kết cục, kết cục không phải như cô nói."

Hạ Trừng Trừng im lặng một lát: "Bởi vì, tôi thích happy ending."

Vì đó là một câu chuyện, không nên có một kết thúc tốt đẹp sao?

Câu chuyện, luôn luôn có thể được kết thúc tốt đẹp.

Nhưng thực tế không bao giờ được như mong muốn.

Ngày hôm đó, người chị gái không thể kịp thời đến chỗ em gái mình.

Khi cô ấy phỏng vấn các nhân vật lớn, đang chuẩn bị viết thông cáo báo chí, cô ấy nhìn thấy tin tức em gái mình đã bị bôi đen trên mạng.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 375



Con đi3m, gái ngành, tiện nhân, ngôi sao màu sắc, tiểu tam thượng vị.

Người chị chưa bao giờ ngờ tới, những từ ngữ để sỉ nhục phụ nữ lại có thể nhiều đến như vậy.

Sau đó, cô ấy lại nhận được một cuộc gọi từ cảnh sát.

Trong nhà xác, cô ấy nhìn thấy em gái mình.

Em gái cô đang ngủ thiếp đi.

Vẫn là gương mặt xinh đẹp đó, nhưng trên khuôn mặt lại mang theo một sự hoảng sợ không cách nào tan biến.

Cảnh sát cho biết cô ấy đã tự tử vì những bức ảnh khỏa thân bị lộ ra, không thể chịu được bạo lực mạng.

"Tất cả mọi người đều nói cô, đừng đi điều tra. Tiếp tục điều tra, tiền đồ tốt đẹp của cô đều sẽ bị hủy hoại hết."

Hệ thống nói:

"Nhưng chị gái vẫn từ chức, trở thành một paparazzi, đi sâu vào giới giải trí.

Cô không chỉ điều tra công ty môi giới.

Mà thậm chí cô còn phát hiện, người đàn ông cưỡng h.i.ế.p ép em gái ngủ cùng đêm đó chính là nhân vật lớn cô từng phỏng vấn."

Sự thật trêu người.

Buổi chiều, Hạ Trừng Trừng ở công ty giải trí Tinh Không nhìn thấy Hạ Luật Luật.

Cô gái này và em gái không giống một chút nào, Hạ Trừng Trừng cũng hiểu được, vốn dĩ không phải là cùng một người.

DTV

Thế nhưng ánh mắt lúc ấy Hạ Luật Luật nhìn Hạ Trừng Trừng, và ánh mắt lúc trước em gái nhìn chị mình rất giống nhau.

Ánh mắt kia là thân xác đang ở địa ngục, là khát vọng được cứu rỗi.

Chăn đã ấm lên.

Nhưng trái tim thuần khiết của Hạ Trừng vẫn lạnh lẽo như cũ.

Cô cuộn mình trong chăn, cô không nhịn được run rẩy.

Một hồi lâu, không gian phía sau trở nên chật chội.

Không biết từ lúc nào Tạ Tri Hành đã xoay người đến phía sau cô, vươn tay, ôm chặt Lấy Hạ Trừng Trừng từ sau lưng.

Cô không biết Tạ Tri hành tại sao không ngủ, chỉ nghe được giọng nói vô cùng nhẹ nhàng của hắn.

"Trừng Trừng, có anh ở đây rồi."

Thời gian ghi hình của Thiếu Niên Ngân Hà mùa hai dự kiến diễn ra vào cuối tháng mười.

Tổ chương trình làm việc rất sôi nổi, phỏng vấn hàng trăm idol, cuối cùng chọn ra 100 người tham gia cuộc thi.

Tất cả các cô gái sẽ tụ tập tại trại huấn luyện do tổ tiết mục sắp xếp, tiến hành huấn luyện khép kín, một tháng sau, mở buổi biểu diễn công khai, đến lúc đó chính là lúc kiểm tra trình độ của các cô gái.

Trong thời gian đào tạo khép kín, các cô gái sẽ bị tịch thu điện thoại di động, tổ chương trình thiết lập ống kính trực tiếp ở những nơi quan trọng trong trại huấn luyện, cư dân mạng có thể được hai mươi tư giờ.

Ngay sau khi tin tức được ghi hình Thiếu Niên Ngân Hà được công bố, nó đã thu hút được một lượng lớn người hâm mộ.

Các tuyển thủ dự thi phần lớn không có nhân khí gì, chủ yếu là fan hướng về Hứa Triệt và Hạ Trừng Trừng.

[A a a, Hứa Triệt D không hổ là idol đầu tiên trong lòng tôi.]

[Hu hu, lại có thể nhìn thấy nhà chúng ta dẫn dắt idol khác đi quay phim làm diễn viên, chỉ có chúng ta kiên định, không thay đổi mục đích ban đầu.]

[Tôi xem tin tức nhỏ, nếu không nhầm thì Trừng tỷ cũng tham gia Thiếu Niên Ngân Hà.]

[Hứa Trực đến làm lão sư, Hạ Trừng Trừng cũng làm lão sư biết hát biết nhảy.]

[Tin tức nhỏ, chị Trừng đi làm tuyển thủ.]

[Ông nội tàu điện ngầm xem điện thoại di động JPG.]

[Chị Trừng không phải đã là diễn viên rồi hay sao? Muốn chuyển nghề làm idol à.]

[Không thể nói được nhưng Hạ Trừng Trừng đẹp như vậy, nhìn mặt thôi tôi cũng đã rất vui vẻ.]

[Không hiểu sao, diễn viên lại đi làm idol được à, có thể tôn trọng idol một chút hay không.]

Trên mạng hầu như đều khen ngợi Hứa Triệt tham gia Thiếu Niên Ngân Hà mùa hai, nhưng lại có rất nhiều ý kiến phản đối việc Hạ Trừng Trừng tham gia chương trình.

Một số fan thích xem idol cho rằng Hạ Trừng Trừng tham gia loại chương trình này là làm trò.

Một số fan khác lại cảm thấy có thể Hạ Trừng Trừng thật sự muốn làm idol.

Nếu không dựa vào nhân khí của cô ấy, tham gia chương trình này làm gì chứ.

Nếu đã tham gia, các cô tin tưởng Trừng tỷ nhất định sẽ nghiêm túc biểu diễn.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 376



Tổ chương trình Thiếu Niên Ngân Hà vẫn chưa có phản hồi về thông tin này.

Bởi vì cho tới bây giờ, bọn họ cũng chỉ công bố tin tức Thiếu Niên Ngân Hà mùa thứ hai bắt đầu ghi hình,cùng với việc Hứa Triệt là lão sư mà thôi.

Về phần tin tức Hạ Trừng Trừng muốn tham gia, vốn dĩ không biết là ai đã tung ra.

Nhưng tổ tiết mục cũng lười thanh minh, một nhóm người coi trọng Hạ Trừng Trừng, một nhóm người lại không coi trọng, tranh cãi trên mạng không ngớt, đúng lúc có thể tăng lưu lượng cho tổ chương trình.

Chính là loại cảm giác không đoán được này, mới dễ dàng thu hút người khác.

Chỉ là, không để tổ tiết mục vui vẻ quá lâu, trên mạng đã có người tung ra hai đoạn video.

Đầu tiên là Hạ Trừng Trừng đang ở trong phòng tập nhảy, bị một người đàn ông giúp xoạc chân, kết quả phát ra tiếng g.i.ế.c heo thảm thiết trong video.

Thứ hai là video Hạ Trừng Trừng đang hát, kết quả thanh âm giống như tiếng cưa điện.

Trong video, người đàn ông bị làm mờ, chỉ có thể nhìn rõ mặt Hạ Trừng Trừng.

Ngay sau khi video được đăng tải, tất cả mọi người đều im lặng trong một thời gian dài.

Ừm.

[Như vậy còn muốn làm idol là muốn đ.ấ.m vào tai vào mắt của tôi sao?]

[Có thể hiểu rõ thực lực của mình một chút hay không đây thật sự là tin tức thái quá nhất mà tôi từng thấy.]

[Mặc dù chị Trừng đã dừng lại một khoảng thời gian, nhưng không cần bắt đầu làm idol a, trả lại Trừng tỷ cao quý lạnh lùng của tôi được không.]

[Chị Trừng có phải bị ngã đập đầu rồi hay không, sao công ty cũng cho tài nguyên như vậy chứ.]

Trên mạng có đủ các lời loại bôi nhọ Hạ Trừng Trừng.

Nhất là sau khi hai đoạn video Hạ Trừng Trừng luyện nhảy và ca hát được đưa ra ánh sáng, những cuộc thảo luận trên mạng càng sâu hơn, đại đa số đều yêu cầu Hạ Trừng Trừng rút lui, hoặc yêu cầu tổ tiết mục loại bỏ Hạ Trừng Trừng.

Hạ Trừng Trừng lập tức lên mạng ngầm ầm ĩ, liên lạc với Ngô Hưng Bang:

DTV

"Giám đốc Ngô, ông xem tình đi, tôi không nên tham gia chương trình thì hơn."

"Không không không không, những anh hùng bàn phím trên mạng thì biết cái gì chứ."

Ngô Hưng Bang liên tục khuyên nhủ:

"Hạ Trừng Trừng, tôi tin tưởng cô, không phải chỉ là hát với nhảy thôi sao?

Có tay có chân có miệng, ai lại không có khoảng thời gian tới trại huấn luyện ba tháng chứ, tôi tin tưởng cô có thể học tập."

Hạ Trừng Trừng: "Nhưng bản thân tôi không tin vào điều đó.]

Hạ Trừng Trừng cúp điện thoại.

Hệ thống:

"Ký chủ, công ty giải trí Tinh Không nằm mơ cũng sẽ không ngờ tới, hai đoạn video bôi nhọ kia là do cô tự mình đăng lên, bọn họ còn ngốc nghếch tiêu tiền quảng cáo xóa tin tức tiêu cực cho cô, xem ra là quyết tâm muốn để cô tham gia chương trình nha!"

Hạ Trừng Trừng nhàn nhã ngồi trong khu vườn nhỏ ở Ngự Lâm Uyển, hưởng thụ tiếng chim hương hoa cùng với ánh mặt trời ấm áp xung quanh.

"Vốn dĩ tung vật liệu đen là muốn thử thái độ của bọn họ, loại tình huống này còn nhất định muốn tôi tham gia chương trình, chứng tỏ tôi tham gia có thể có lợi ích lớn hơn nha."

"Nhưng mà chỉ là muốn cô nhảy mấy vũ đạo màu sắc này sao?"

Hệ thống rất khó hiểu: "Cần gì phải trả giá tốt như vậy chứ."

"Thống Tử à, cậu chỉ là trí tuệ nhân tạo, tầm mắt phải nhìn xa lâu dài một chút."

Hạ Trừng Trừng khép mắt lại:

"Bọn họ chắc chắn không chỉ là muốn xem tôi nhảy múa gợi cảm, mà có thể là mượn cách này để cho tôi gia hạn hợp đồng chắc chắn thứ lợi nhuận này so với việc loại bỏ chút vật liệu đen còn cao hơn, hoặc là một người có quyền thế nào đó yêu cầu bọn họ làm như thế, bọn họ phải thỏa mãn yêu cầu của người này, mà người này có thể mang đến cho bọn họ lợi ích lớn hơn trong tương lai."

Hệ thống rất cảm thán:

"Chỉ là tham gia một tiết mục, vậy mà lại có nhiều khúc khuỷu như thế, con người đúng là phức tạp."

"Lòng dạ con người nha."

Hạ Trừng Trừng lấy hai miếng dưa chuột, đắp lên mắt:

"Dù sao, đợi khi tôi tham gia chương trình, toàn bộ sự thật sẽ được phơi bày."
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 377



Tổ chương trình Thiếu Niên Ngân Hà quay phim lại.

Đối mặt với ống kính, cô gái lưu loát kể lại kinh nghiệm của mình như một thực tập sinh.

"Xin chào mọi người, tôi là Tống Ngữ Ngưng đã tập luyện hai năm rưỡi, rất vui mừng khi có thể tham gia chương trình Thiếu Niên Ngân Hà hy vọng trong ba tháng huấn luyện, tôi có thể cho mọi người nhìn thấy một sân khấu tốt hơn và bùng nổ hơn."

Bên cạnh đó, nhiếp ảnh gia của đoàn làm phim đang ghi hình, nhân viên không nhịn được thì thầm:

"Tống Ngữ Ngưng quả nhiên là hạt giống tốt nhất lần này."

"Vừa mới quay video huấn luyện của cô ấy, tôi đã nhìn ra, cô ấy rất biết cách tương tác với ống kính, giống như đang tương tác với khán giả trên sân khấu vậy."

"Hơn nữa anh xem cô ấy đối mặt với ống kính, cũng không sợ hãi một chút nào, không khác gì so với một nghệ sĩ thành thục."

"Nghệ sĩ của công ty lớn tất nhiên không giống nhau, tôi cảm thấy chắc chắn lần này cô ấy có thể ra mắt."

"Đâu chỉ ra mắt thôi, nếu Hạ Trừng Trừng không tới, tôi dám cả cô ấy là đệ nhất."

DTV

Tống Ngữ Ngưng hoàn thành ghi hình, lễ phép chào hỏi các nhân viên, được các nhân viên công tác đi lên xin chữ ký, cô ta cũng mỉm cười ký cho từng người một.

Cho đến khi rời khỏi phòng thu âm, nụ cười của Tống Ngữ Ngưng đột nhiên biến mất, xoa xoa cơ bắp cứng đờ, gọi điện thoại cho người đại diện của mình.

"Anh Mạnh Hạo, thu âm bên tôi đã kết thúc, paparazzi gần trại huấn luyện chắc chắn đã chụp được, anh nhớ sắp xếp viết rõ tin thông báo tôi tham gia thi đấu."

"Bản thảo đã sắp xếp xong từ lâu rồi."

Đầu dây điện thoại di động truyền đến giọng nói của Mạnh Hạo:

"Nhưng có thể lên hot search hay không, rất khó nói."

Vẻ mặt Tống Ngữ Ngưng đầy nghi ngờ:

"Tôi ở Hàn quốc cũng rất có nhân khí, tuyển thủ lần này làm sao có thể so sánh với tôi chứ, chỉ cần tung ra tin tức tôi muốn dự thi, mức độ thảo luận cao nhất không phải thuộc về tôi hay sao?"

Mạnh Hạo do dự nửa giây: "Bởi vì năm nay xuất hiện một đám hắc mã."

Tống Ngữ Ngưng cau mày.

Sau khi nhận được tin tức chuẩn bị cho mùa thứ hai của Thiếu Niên Ngân Hà, cô ta đã trở về Trung Quốc.

Năm ngoái khi cô ta đang tập nhảy thì bị bong gân chân, dẫn đến mất đi cơ hội với Thiếu Niên Ngân Hà mùa đầu tiên, lúc này, cô ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Tống Ngữ Ngưng tin chắc rằng với thực lực và nhân khí của mình, đạt được thứ nhất chỉ là chuyện thời gian.

Nhưng mà, khi cô ta nhập từ ngữ liên quan đến đề tài Thiếu Niên Ngân Hà ra, trên trời dưới đất đều là thảo luận về chuyện của Hạ Trừng Trừng

Cái quái gì vậy, Hạ Trừng Trừng không phải là diễn viên có chút thành tích, đến tham gia tuyển chọn nhóm nhạc nữ làm gì đây, không phải xem thường idol chính thống như các cô sao.

Lại xem video tập luyện g.i.ế.c heo của Hạ Trừng Trừng

Hát và nhảy như vậy, rốt cuộc là ai cho Hạ Trừng Trừng dũng khí tham gia chứ.

Tống Ngữ Ngưng không một chút lo lắng.

Nhưng thứ cô ta không thể thay đổi chính là chuyện tuyển chọn người tham Thiếu Niên Ngân Hà, bề ngoài nói là chọn ra idol chất lượng nhất trong nước, nhưng quả thực chính là xem nhân khí ai cao.

Tống Ngữ Ngưng cảm thấy thực lực của mình, ít nhất có thể có được hạng ba ở Thiếu Niên Ngân Hà.

Có thể khiến cho cô ta cảm thấy bản thân chắc chắn có thể đứng đầu trước khi dự thi, cũng là nhờ nhân khí của cô ta.

Nhưng Tống Ngữ Ngưng cảm thấy, mình là idol, có thực lực tốt, nhân khí cao một chút cũng bình thường.

Nhưng Hạ Trừng Trừng là một diễn viên, dựa vào cái gì chứ.

Tống Ngữ Ngưng nhìn trên mạng thảo luận xoay trời chuyển đất, mà cái tên Hạ Trừng Trừng luôn gắn liền với Thiếu Niên Ngân Hà, lập tức cảm nhận như muốn nhồi m.á.u cơ tim.

Cách đó không xa, Hứa Triệt hoàn thành ghi âm giới thiệu bản thân, nhìn thấy Tống Ngữ Ngưng liền thân thiết chào hỏi cô.

"Hứa lão sư"

Trong chớp mắt Tống Ngữ Ngưng thoáng do dự, nhưng vẫn mở miệng nói:

"Trên mạng nói Hạ Trừng Trừng Hạ lão sư cũng muốn tham gia chương trình, là thật sao?"

"Chuyện này."
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 378



Hứa Triệt mỉm cười:

"Nhân khí của Hạ Trừng Trừng rất cao, kéo theo lưu lượng, cô ấy muốn tới tham gia chương trình này, tổ tiết mục đương nhiên hoan nghênh."

"Nhưng cô ấy tự mình ca hát nhảy múa thành cái dạng gì, không có ý thức được sao."

Tống Ngữ Ngưng rất là khó chịu.

Bởi vì không có nhân viên công tác và ống kính ở đây, cũng lười giả bộ làm idol dịu dàng:

"Tôi không có ý kiến gì đối với diễn viên tham gia, vốn dĩ trong lúc luyện tập cũng có một vài người mới chỉ luyện tập một hai tháng, nhưng chuyện cô ấy tham gia không phải là đang cướp tài nguyên của người mới sao?

Tôi có thể tưởng tượng, mấy tháng tới, Thiếu Niên Ngân Hà mà lên hot search, trong đề tài chắc chắn có một Hạ Trừng Trừng."

Hứa Triệt vỗ bả vai Tống Ngữ Ngưng đầy thiện ý , bày ra một bộ dáng khó xử:

"Chúng ta cũng không còn cách nào khác, tổ tiết mục cũng không thể nào để cho cô ấy bỏ cuộc, trừ khi. . ."

Hứa Triệt cố ý lộ ra một nửa:

"Bởi vì thực lực quá kém, ở trại huấn luyện bị cô lập, bản thân chịu không nổi muốn rời đi nhưng chắc là sẽ không có tình huống này, tất cả mọi người đều là người tốt, chắc chắn sẽ không làm ra loại chuyện cô lập này, có đúng không?"

DTV

Tống Ngữ Ngưng dừng lại.

Biểu cảm trên mặt thay đổi vài lần.

Cuối cùng cô ta dường như đã đưa ra quyết định.

"Hứa lão sư nói thế này hẳn là thật sự cần người làm thay, nếu tổ tiết mục không ra mặt, vậy chỉ có thể để cho chúng ta tự mình ra mặt."

Tống Ngữ Ngưng rời khỏi hiện trường ghi hình.

Hứa Triệt nhìn bóng lưng cô ta, khóe miệng nhếch lên một nụ cười giảo hoạt.

Anh Trương đứng một bên, cảm thấy có chút khó hiểu:

"Giám đốc Ngô vất vả lắm mới kéo Hạ Trừng Trừng gia nhập tổ tiết mục, sao anh lại để cô ta đi gây chuyện cho Hạ Trừng Trừng để Hạ Trừng Trừng chủ động rút lui chứ?"

"Cậu biết cái gì chứ."

Hứa Triệt nói khẽ:

"Trại huấn luyện hoàn toàn khép kín, tuyển thủ sẽ bị tịch thu điện thoại di động.

Tôi chính là muốn nhìn Hạ Trừng Trừng bị bắt nạt, bị cô lập.

Như vậy khi tôi đến quan tâm cô ta, không phải có thể thêm chút tình cảm sao."

Ánh mắt anh Trương sáng lên:

"Không trách được lần trước anh kêu tôi đi mua vật liệu đen của Vương Lệ Na, sau đó anh đã thành công xử lý cô ta, thì ra là dùng biện pháp này nha!"

"Phụ nữ mà."

Hứa Triệt nở nụ cười xấu xa:

"Chính là cần dạy dỗ."

Vài ngày sau, việc ghi hình của Thiếu Niên Ngân Hà được vạn người mong chờ đã bắt đầu.

Từ sáng sớm đạo diễn Trịnh đã lắp đặt camera trong trại huấn luyện, chào mừng sự xuất hiện của mỗi tuyển thủ.

Bây giờ chỉ có một cảnh livestream này mở ra, khán giả đồng loạt xông vào, chen chúc vào phòng livestream nho nhỏ này, chờ mong các em gái xuất hiện.

[Tập hợp lại cho nhà chúng ta chính là tốt nhất.]

[Hu hu vốn tưởng rằng Ngưng Ngưng lần trước sẽ đến tham gia, không ngờ tới bởi vì bệnh kéo dài đến bây giờ, nhưng mà không sao, Ngưng Ngưng nhất định sẽ xuất đạo chúng ta cùng nhau đi đường hoa.]

[Sân khấu đầu tiên là Nhược Nhược và Ngưng Ngưng cùng nhau đi a a, a chờ mong đến nổ tung.)

[Hạ Trừng Trừng là cùng luyện tập với thực tập sinh Tinh Không sao? Nghe nói công ty giải trí Tinh Không lần này có một hắc mã tên là Hạ Luật Luật, điệu nhảy quốc phong dân tộc siêu đẹp.]

[Nhưng điệu nhảy đẹp đến đâu mà phối hợp với điệu nhảy g.i.ế.c heo của Hạ Trừng Trừng đều là tai nạn nha.]

Các tuyển thủ lần lượt đến cổng trại huấn luyện.

Chủ yếu là cùng một công ty, một nhóm đứng với nhau.

Ban đầu mọi người không biết nhau, sau khi đến hiện trường cũng lịch sự chào hỏi nhau.

Tiếp theo, xe của truyền thông Vạn Thịnh dừng lại, Tống Ngữ Ngưng và Phương Nhược Nhược xuất hiện.

[A a a, Tống Ngữ Ngưng thật sự rất xinh đẹp thích loại chị gái nhỏ dịu dàng này.]

[Hu hu Phương Nhược Nhược cũng đẹp trai a, thật sự rất ít khi thấy qua trong đoàn nữ có người đẹp trai như vậy.]
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 379



[Hai người các cô một nhu một cương, một trắng một đen, thật sự là nữ đoàn phối hợp nhất mà tôi từng gặp qua.]

Lúc trước Tống Ngữ Ngưng ở trên xe nhắm mắt dưỡng thần.

Nhưng trong khoảnh khắc xuống xe liền lộ ra tố chất idol, lập tức bày ra bộ dạng chị gái nhỏ dịu dàng.

Phương Nhược Nhược bên cạnh hoàn toàn trái ngược với cô, vừa nãy rồi trên xe còn đang lướt video trên điện thoại di động, xem từng video Đàm Duy Nhạc nhảy múa, trong mắt đầy sao, kích động đến không nhịn được nắm tay Tống Ngữ Ngưng bên cạnh.

Đợi đến khi cửa xe vừa mở ra, trong nháy mắt đổi thành một khuôn mặt lạnh lùng.

Hai người một người cười dịu dàng, một người lạnh lùng nhưng lịch sự, cùng chào hỏi các thành viên khác.

Phương Nhược Nhược cắn răng, nhỏ giọng nói:

"Tôi cũng không hiểu, tại sao lúc trước chúng ta không đổi thiết lập tính cách khác."

Giọng nói của Tống Ngữ Ngưng cũng rất nhỏ, mỗi một câu đều là từ trong nụ cười dịu dàng chen ra:

"Sao tôi biết cô được, tôi chắc chắn tôi phải là một chị gái nhỏ dịu dàng, chị gái nhỏ có thực lực mạnh, rất hút fan nha."

Tống Ngữ Ngưng đánh giá Phương Nhược Nhược đang mặc áo sơ mi trắng bên cạnh, thắt nơ nhỏ màu đen, rất có phong cách trung tính:

"Ai bảo trước đó cô bởi vì cool ngầu trung tính mới gia nhập giới này.

Nếu đột nhiên cô ngọt ngào với người hâm mộ, có thể cô sẽ dọa trẻ em sợ đó."

Phương Nhược Nhược: "..."

Khuôn mặt quá đẹp trai lạnh lùng lại mang trái tim thiếu nữ.

Liên tục có tuyển thủ mới xuất hiện, mọi người đều quay lại chào hỏi bọn họ.

Ánh mắt lạnh lùng của Phương Nhược Nhược nhìn lướt qua, ghé sát Vào Tống Ngữ Ngưng, nhỏ giọng nói:

"Đoàn nữ công ty giải trí Tinh Không đều tới, Hạ Trừng Trừng vậy mà lại không tới, cô ấy sẽ không không tới sao."

Trên khuôn mặt dịu dàng của Tống Ngữ Ngưng xuất hiện nụ cười lạnh:

"Tốt nhất là cô ta đừng đến, nếu không tôi nhất định sẽ làm cho cô ta hối hận khi đã tới sân khấu này."

Vừa dứt lời, phía sau đột nhiên có tiếng phanh xe dồn dập vang lên.

Mọi người nhìn lại, là một chiếc Bentley toàn thân đen kịt, dừng ở cửa trại huấn luyện.

Tống Ngữ Ngưng nhìn lướt từ trên xuống dưới:

"Lái một chiếc Bentley hơn mười triệu đến tham gia chương trình, ai lại phô trương như vậy chứ?"

Một giây sau, đã thấy tài xế cung kính mở cửa sau xe Bentley, Hạ Trừng Trừng mặc một thân áo sơ mi và quần tây rất bảnh bao từ trên Bentley đi xuống

Hạ Trừng Trừng không chỉ đến tham gia Thiếu Niên Ngân Hà, mà cô còn ăn mặc vô cùng đẹp trai.

Khoác lên trang phục của nhà D, đôi chân dài 1m75 cùng với thân hình vượt trội của Hạ Trừng Trừng trông vô cùng khí chất.

DTV

"Ôi ôi!"

Trong ánh mắt cao lãnh của Phương Nhược Nhược xuất hiện vô số ngôi sao sáng lấp lánh:

"Đẹp trai quá, sao lúc trước kia lại không nghe nói có idol đẹp trai như vậy ta."

"Cô có thể giữ thể diện một chút hay không?"

Tống Ngữ Ngưng mỉm cười, từ cửa miệng phát ra mấy chữ:

"Không chỉ da trắng, mắt to một chút, mũi thẳng một chút, mặt nhỏ một chút, eo nhỏ một chút, chân dài một chút mà đã khiến cô mê mẩn rồi sao.”

Phương Nhược Nhược: “...”

Phương Nhược Nhược ghé mắt nhìn Tống Ngữ Ngưng:

"Người chị em, cô có tin những gì cô vừa nói hay không? Là tôi thất thủ hay là cô thất thủ đây?"

Tống Ngữ Ngưng nghẹn lại, sắc mặt ửng đỏ.

Người bị dáng vẻ đẹp trai của Hạ Trừng Trừng làm sửng sốt không chỉ có Tống Ngữ Ngưng và Phương Nhược Nhược, những nữ idol ở đây, còn có khán giả trong livestream đều thất thủ.

[Tôi thu hồi lại lời nói, nếu chị Trừng tham gia thì chính là chương trình g.i.ế.c lợn, nhưng nếu phối hợp với gương mặt này thì tôi tình nguyện xem.]

[Tôi đúng là đồ mê nhan sắc, thật có lỗi với Hứa Triệt quá, nhưng mà tôi xin phép trèo tường một phút nha!]

Dáng vẻ của chị gái này đẹp trai như thế, còn có nhóm nam làm gì.

Khuôn mặt Hạ Trừng Trừng tràn đầy gió xuân, thân thiết chào hỏi các tuyển thủ xung quanh.
 
Back
Top Bottom