Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 210



Các phóng viên nhanh chóng vây quanh, muốn chụp được ảnh của Hàn Gia Lâm và Diệp Thi Văn.

Nhưng kính của Cayenne chỉ nhìn được một mặt, bên trong xe tối đen và không thể nhìn thấy gì.

Cayenne cuối cùng dừng lại ở cửa của biệt thự, không đi vào.

Ở hàng ghế sau xe, Hàn Gia Lâm vẫn bảo vệ Diệp Thi Văn, phát hiện xe dừng trước cửa nhà, nhíu mày.

"Chú Đức, sao chú không lái xe vào?"

Hàn Gia Lâm nhìn lướt qua phóng viên bên ngoài:

"Sao không gọi bảo vệ ngăn cản những người này lại?"

Tài xế Đức hơi lo lắng:

"Cậu chủ, lão phu nhân bảo tôi dừng xe trước cửa..."

Bên ngoài, mấy vệ sĩ tạo thành bức tường người, ngăn phóng viên và paparazzi ở bên ngoài.

Chú Đức cầm ô, bảo vệ Hàn Gia Lâm và Diệp Thi Văn xuống xe.

Xuyên qua cửa sắt, Hàn Gia Lâm nhìn thấy Lư Thư Nhã và bà cụ Hàn đứng ở trong sân.

Bà cụ Hàn đã hơn tám mươi tuổi, mái tóc bạc trắng, mượt như tơ lụa.

DTV

Bà mặc sườn xám của Trung Quốc, được cắt may rất đẹp. Bà đứng trong sân, thẳng lưng, rất có khí chất.

"Bà nội..." Giọng nói Hàn Gia Lâm hơi khàn:

"Vì sao bà không cho chúng cháu đi vào?"

Không phải bà nội là người chiều anh ta nhất sao? Làm sao nỡ nhốt anh ta ở ngoài cửa?

Ngoài trời vẫn mưa to, màn mưa như chuỗi hạt rơi xuống theo chiếc ô che trên đầu bà cụ Hàn.

Bà cụ Hàn ngước mắt lên nhìn Diệp Thi Văn trong lòng Hàn Gia Lâm.

Đôi mắt như giếng cổ không gợn sóng, nhưng khi nhìn Diệp Thi Văn, cô ta bỗng cảm thấy cả người lạnh run.

"Gia Lâm, cháu có thể vào nhà."

Bà cụ Hàn nói: "Nhưng cô ta không được."

"Bà nội!".

Hàn Gia Lâm không đồng ý:

"Văn Văn đang mang cốt nhục của nhà họ Hàn chúng ta a!"

"Cốt nhục của nhà họ Hàn?"

Bà cụ Hàn cười chế giễu, giọng nói của bà hơi khàn nhưng có sự uy nghiêm của người đứng đầu một gia đình.

Bà phất tay, rất nhanh, một người hầu dẫn Mạnh Hân đi vào trong sân.

Bà cụ Hàn chỉ vào bụng Mạnh Hân:

"Ý cháu nói cốt nhục là đây sao?"

Diệp Thi Văn thấy thế, ngay lập tức trợn tròn mắt, vai run lên.

Cô ta đã giấu Mạnh Hân rất kỹ, sao bà cụ Hàn lại phát hiện được?

Chẳng lẽ... bởi vì lần trước bị lộ sao?

Hàn Gia Lâm giật mình khi nhìn thấy Mạnh Hân.

Dù anh ta tin tưởng Diệp Thi Văn, nhưng khi nhìn thấy miếng silicone dưới váy Diệp Thi Văn trong buổi đấu giá, anh ta biết Diệp Thi Văn đã lừa gạt mình về chuyện mang thai.

Anh ta không thể chấp nhận điều đó.

Văn Văn ngây thơ nhất, làm sao có thể lừa dối anh ta?

Anh ta chỉ có thể ép bản thân không nên nghĩ về nó.

Cho đến khi nhìn thấy Mạnh Hân.

Cảm giác bị lừa lại trỗi dậy.

Trong nháy mắt, Hàn Gia Lâm cảm thấy Diệp Thi Văn khác xa với cô gái váy đỏ đã từng cứu mình nhiều năm trước.

Hàn Gia Lâm cúi đầu, không nói gì.

Bà cụ Hàn chỉ vào Mạnh Hân, tiếp tục nói:

“Diệp Thi Văn, nếu cô thật sự mang thai, cho dù quan hệ giữa cô và ba cô bị lộ, nhà họ Hàn cũng không làm gì được cô.”

"Nhưng cô lại thuê người mang thai hộ.

Điều này cũng tiện cho chúng tôi!

Nhà họ Hàn sẽ chăm sóc cho đứa nhỏ này, còn cô muốn đi đâu thì đi, nhà họ Hàn sẽ không chấp nhận cô!"

Diệp Thi Văn luống cuống, lạc giọng nói:

"Nhưng đó là con của tôi! Sao bà có thể làm như vậy!"

Lư Thư Nhã hừ lạnh:

“Đứa nhỏ này có thể là m.á.u mủ nhà họ Hàn, đương nhiên chúng ta phải nuôi nấng nó. Nhưng cô chỉ là con gái của một tiểu tam, cả người đều là m.á.u bẩn, cô còn muốn dựa vào đứa nhỏ để gả vào nhà họ Hàn, nằm mơ!"

Diệp Thi Văn nhíu mày, vẻ mặt bất lực.

Cô ta chỉ có thể sử dụng cách làm quen thuộc của mình, túm ống tay áo Hàn Gia Lâm, đáng thương nhìn anh ta.

"Gia Lâm..."

Hàn Gia Lâm thích cô ta, chắc chắn sẽ bảo vệ cô ta! Chắc chắn sẽ đứng về phía cô ta!

Hàn Gia Lâm vẫn đắm chìm trong cảm giác bị lừa dối.

Anh ta biết cô gái mình yêu đang bị sỉ nhục, bị tấn công bốn phía, vô cùng oan ức.

Nhưng anh ta không thể bỏ qua sự lừa dối trước đây.

Hàn Gia Lâm chỉ yêu đương, nhưng không ngốc.

Diệp Thi Văn bôi đen Hạ Trừng Trừng, còn có thân phận thật sự của Diệp Thi Văn... Anh ta cũng phát hiện ra.

Chỉ có một thứ gọi là "tình yêu", làm cho anh ta tin tưởng Diệp Thi Văn hết lần này đến lần khác.

Có đôi khi, trong đêm khuya yên tĩnh Hàn Gia Lâm đều suy nghĩ điều này là sai, anh ta không nên dung túng cho Diệp Thi Văn.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 211



Nhưng khi anh ta nhìn thấy Diệp Thi Văn, anh ta lại bị loại cảm giác "yêu" khống chế, làm cho anh ta nghĩ rằng Văn Văn chắc chắn bị hãm hại.

Cho đến khi chuyện mang thai hộ được tung ra, anh ta tận mắt chứng kiến người phụ nữ mang thai đứa con của mình, nhưng không phải là mẹ của đứa trẻ xuất hiện.

Cái cảm giác gọi là "yêu" này lại khống chế Hàn Gia Lâm.

Thế nhưng, lần này, sự khống chế đó đã vượt khỏi tầm tay.

Cho dù nó mạnh cỡ nào, cũng không thể hình thành hệ thống tự duy logic trong đầu Hàn Gia Lâm.

Diệp Thi Văn lừa dối anh ta.

Nhiều năm qua, Hàn Gia Lâm cũng nhận ra ánh trăng sáng mà anh yêu tám năm, có lẽ không phải là người tốt theo quan niệm truyền thống của thế giới.

Hàn Gia Lâm thở dài.

Anh ta vỗ mu bàn tay Diệp Thi Văn, an ủi:

“Văn Văn, em về nhà họ Hạ trước đi.

Anh sẽ bàn lại chuyện kết hôn với mẹ và bà nội.”

Diệp Thi Văn như bị sét đánh.

Trong mấy năm yêu Hàn Gia Lâm, hình như... đây là lần đầu tiên cô ta bị Hàn Gia Lâm từ chối.

Cảm giác hoảng sợ này giống như lúc cô ta biết mình bị lộ.

Nhưng cô ta vẫn đè sự hoảng loạn trong lòng, nở một nụ cười dịu dàng ân cần:

"Được, mọi người cứ bàn đi, em chờ anh.”

Diệp Thi Văn đi đến Cayenne được ba bước thì quay đầu lại, lúc ngồi xuống, cô ta lại nắm c.h.ặ.t t.a.y Hàn Gia Lâm giống như người rơi xuống nước bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng.

"Gia Lâm, anh sẽ không bỏ em, đúng không?"

Hàn Gia Lâm lộ ra vẻ dịu dàng trên khuôn mặt bình tĩnh:

"Đương nhiên là không.

Sau đó, cửa Cayenne bị Hàn Gia Lâm đóng lại.

Màn mưa và bên trong xe như là hai thế giới.

Giống như hai đường thẳng giao nhau, dần dần đi xa nhau.

Cảnh Diệp Thi Văn bị nhà họ Hàn từ chối đã được các phóng viên xung quanh livestream và đăng lên mạng.

[Wow! Lần đầu tiên tôi thấy Hàn Gia Lâm không bảo vệ Diệp Thi Văn!]

[Anh Hàn đã tỉnh ngộ rồi sao? Giám đốc Hàn có tiền có thế và đẹp trai, anh có một tương lai tươi sáng hơn!]

[Diệp Thi Văn đáng đời! Cả nhà cô ta đã làm nhiều việc xấu, kết quả này vẫn quá dễ dàng cho cô ta!]

[Mong giám đốc Hàn sớm tỉnh ngộ, Diệp Thi Văn không xứng với anh!]

[Diệp Thi Văn chỉ bị nhà họ Hàn đuổi ra? Cô ta thuê người mang thai hộ! Không có hình phạt gì sao?]



Diệp Thi Văn tưởng rằng, việc mang thai hộ và con gái của tiểu tam bị lộ, nhà họ Hàn từ chối, bị Hàn Gia Lâm thờ ơ... đã làm cho cô ta rơi xuống đáy của cuộc sống.

Cô ta không bao giờ nghĩ tới, trong cuộc sống này không có thảm nhất, chỉ có thảm hơn!

Khi cửa xe Cayenne đóng lại, cách đó không xa vang lên tiếng còi báo động, một chiếc xe cảnh sát đi tới cửa nhà họ Hàn.

Hai cảnh sát bước xuống xe và gõ cửa Cayenne.

Tim Diệp Thi Văn đập thình thịch, không muốn nói chuyện với cảnh sát bên ngoài.

Nhưng tài xế chú Đức tự mình xuống, mở cửa ghế sau!

Hai cảnh sát đứng trước mặt Diệp Thi Văn, xuất trình giấy bắt giữ: "Cô là Diệp Thi Văn đúng không? Có người tố cáo cô thuê người mang thai hộ trái phép, mời cô đi đến cục cảnh sát với chúng tôi!"

Cư dân mạng xem livestream nhìn thấy cảnh này đều rất vui vẻ.

[Ha ha ha, miệng của chị bên trên biết bói sao? Cảnh sát đến thật đúng lúc!]

[Diệp Thi Văn đáng đời, mang thai hộ ép buộc phụ nữ nghèo khổ, cô ta nên bị ngồi tù!]

[Chú cảnh sát nhanh nhốt người phụ nữ xấu xa này lại đi!]

[Mặc dù biết việc thuê người mang thai hộ ở nước ta sẽ không đi tù, nhưng nhìn thấy Diệp Thi Văn bị cảnh sát bắt đi, tôi vẫn rất vui vẻ ha ha ha~]

...·

Đêm khuya yên tĩnh, bên ngoài đồn cảnh sát Giang Thành có một chiếc SUV.

DTV

Cửa sổ xe phản chiếu ánh sáng mờ nhạt, bên trong có hai người ngồi.

Trong xe vang lên tiếng mắng chửi hung ác của một người đàn ông.

"Mang thai hộ? Mấy người nghĩ hay nhỉ!

Đây là chủ ý của bà hay là chủ ý của Văn Văn?!"

Hạ Vĩnh Đức ngồi ở ghế lái, sắc mặt tái mét:

"Nếu không mang thai hộ, dù Văn Văn có bị lộ bao nhiêu chuyện, nhà họ Hàn cũng chỉ có thể chấp nhận nó!

Bây giờ thì tốt rồi!"

Diệp Lưu Phượng thống khổ, giọng nói nức nở:

"Văn Văn... Lúc đó đang trên đà phát triển của sự nghiệp ... Không thể mang thai... Đây cũng là do không còn cách nào..."
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 212



Hạ Vĩnh Đức mắng:

"Vậy nó không nên nghĩ ra cách tồi tệ này!

Hơn nữa, Văn Văn còn trẻ đâu cần phải vội vàng gả vào nhà họ Hàn?"

Diệp Lưu Phượng không dám trả lời.

Thân phận của Diệp Thi Văn là bí mật lớn nhất của bà ta.

Cho dù bà ta bị đánh c.h.ế.t cũng không nói, bí mật không được lộ ra.

Cho nên bà chưa từng nói cho Diệp Thi Văn biết cô ta là con gái ruột của Hạ Vĩnh Đức, cũng không ngừng gieo rắc cho cô ta tư tưởng gả vào nhà giàu.

Bà ta hy vọng con gái gả vào nhà giàu để tìm cho mình một con đường sống!

Trong tương lai, nếu như cô ta và Hạ Vĩnh Đức không phải là ba con bị lộ, mẹ con họ cũng có khả năng được cứu sống!

Chỉ là bà ta tưởng rằng mang thai hộ là một mũi tên trúng hai đích, có thể giữ vị trí lưu lượng tiểu hoa đán trong giới giải trí đồng thời gả vào nhà họ Hàn giàu có.

Không ngờ họ bị Máy nghiền dối trá quấy rối, cuối cùng thành công cốc! Không có kết thúc tốt đẹp!

Nếu như Hạ Vĩnh Đức biết, Văn Văn không phải là con gái ruột của ông ta... Kết quả này Diệp Lưu Phượng không dám nghĩ!

Diệp Lưu Phượng vội vàng cầm tay Hạ Vĩnh Đức, cầu xin:

"Vĩnh Đức, Văn Văn chính là con gái ruột của ông!

Ai có thể mặc kệ con bé, nhưng ông không thể!

Hơn nữa... Lúc trước nếu không phải có đứa nhỏ này, làm sao Lư Thư Nhã chịu đưa Văn Văn khỏi tù?

Nếu nhà họ Hàn ngay từ đầu chấp nhận Văn Văn, chúng tôi sẽ không liều mà chọn mang thai hộ!

Vĩnh Đức, ông xem... nhiều năm tôi phục vụ ông, Văn Văn vẫn luôn hiếu thuận với ông.

Ông đừng tức giận, trước tiên cứu Văn Văn ra đi!"

Hạ Vĩnh Đức thở dài.

Nếu Diệp Thi Văn không phải là con gái ruột của ông ta, làm sao ông ta có thể chạy tới trước cửa cục cảnh sát vào nửa đêm?

Ông ta nên đuổi tình nhân gây chuyện này ra khỏi nhà!

DTV

Chỉ vì con gái ruột của mình, ông ta mới bất đắc dĩ, ở cùng bà ta!

Hạ Vĩnh Đức nhìn Diệp Lưu Phượng, trầm giọng nói:

Tôi đã hỏi luật sư của công ty rồi.

Mặc dù mang thai hộ là vi phạm pháp luật, nhưng sẽ không ngồi tù.

Chỉ bị phạt tiền, sau đó bị phê bình giáo dục, lát nữa Văn Văn sẽ đi ra.”

Diệp Lưu Phượng nghe vậy, thở phào nhẹ nhõm:

"Vậy thì tốt… Vậy thì tốt..."

"Nhưng..."

Diệp Lưu Phượng đột nhiên giả vờ lo lắng, hỏi Hạ Vĩnh Đức:

"Tại sao Máy nghiền dối trá biết thân phận của Văn Văn? Chúng ta cũng chưa từng nói cho Văn Văn chuyện này!"

Hạ Vĩnh Đức nhíu mày.

Chuyện này khiến ông ta còn khó chịu hơn Diệp Lưu Phượng.

Lúc trước khi Máy nghiền dối trá tiết lộ thân phận con rể của ông ta, ông ta đã đi điều tra tài khoản này.

Không ngờ sử dụng những người giỏi CNTT của tập đoàn Hạ Thị, vẫn không tìm được chủ sở hữu của tài khoản marketing này là ai.

Nhưng ít nhất có thể khẳng định, đằng sau tài khoản marketing này có một đội ngũ, hơn nữa thực lực CNTT không thể xem thường.

Tài khoản marketing nắm giữ nhiều bí mật của nhân vật nổi tiếng ở Giang Thành, tốt nhất không nên chọc vào.

Hạ Vĩnh Đức lắc đầu: "Tôi đã điều tra Máy nghiền dối trá nhưng không tra được.”

"Vậy... có thể là Trừng Trừng không?" Diệp Lưu Phượng hỏi.

"Trừng Trừng?" Hạ Vĩnh Đức hừ lạnh: "Không thể!"

Hạ Trừng Trừng chỉ là một phế vật không có não, làm sao có đầu óc quản lý một tài khoản marketing nổi tiếng được?

"Nhưng máy nghiền dối trá đã từng giúp Trừng Trừng mấy lần rồi!"

Diệp Lưu Phượng lấy điện thoại di động ra, mở trang Weibo của máy nghiền dối trá:

"Ông xem đi, lần trước Trừng Trừng thay thế nhân vật của Văn Văn trong "Tiên Quyết" bị toàn mạng bôi đen, máy nghiền dối trá đã giúp đỡ làm sáng tỏ!

Vào tiệc sinh nhật lần trước, cô ta vạch trần quan hệ giữa ông và nhà họ Hạ, cũng gián tiếp giúp Trừng Trừng!"

Hạ Vĩnh Đức cau mày, nhìn giao diện Weibo của máy nghiền dối trá.

Đúng như Diệp Lưu Phượng nói, hành động của máy nghiền dối trá như đang giúp Hạ Trừng Trừng.

Nhưng nhìn kỹ lại thì thấy không giống lắm.

Trên tường Weibo này chưa từng nhắc tới Hạ Trừng Trừng.

Hạ Trừng Trừng có thể nổi tiếng hơn là do đối thủ của cô đã ngã xuống, sau đó cô mới được nổi tiếng hơn.

"Cho nên."
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 213



Hạ Vĩnh Đức kết luận:

"Trừng Trừng không có bản lĩnh tạo ra một tài khoản marketing lợi hại như vậy.

Muốn trách, chỉ có thể trách Văn Văn làm việc không sạch sẽ!"

Sau đó, Hạ Vĩnh Đức lại lườm Diệp Lưu Phượng:

"Nếu bà dạy Văn Văn tốt, cũng không đến nỗi lần nào cũng bị người khác biết được nhược điểm!"

Diệp Lưu Phượng không nói gì.

Đương nhiên bà ta biết nghi ngờ Hạ Trừng Trừng có quan hệ với máy nghiền dối trá, là đã đánh giá cao Hạ Trừng Trừng.

Thế nhưng bà ta cố tình làm vậy để Hạ Vĩnh Đức chuyển sự oán giận về máy nghiền dối trá lên Hạ Trừng Trừng!

Hạ Vĩnh Đức có hai cô con gái.

Trong quá khứ, Diệp Thi Văn biểu hiện tốt và được yêu thích trong giới giải trí, còn có Hàn Gia Lâm là con rể xuất sắc từ một gia đình giàu có, nên Hạ Vĩnh Đức cũng coi trọng cô ta.

Nhưng bây giờ, Hạ Trừng Trừng đang nổi lên trong giới giải trí, Diệp Thi Văn bị bôi đen.

Cho dù quan hệ giữa Hạ Trừng Trừng và Hạ Vĩnh Đức không tốt, thì không có gì đảm bảo Hạ Vĩnh Đức là một kẻ xấu xa gió chiều nào theo chiều đó, có thể không bắt đầu yêu thương Hạ Trừng Trừng!

Bà ta phải nắm chặt Hạ Vĩnh Đức, khiêu khích quan hệ giữa Hạ Trừng Trừng và Hạ Vĩnh Đức, để bảo vệ vị trí của bà ta và Diệp Thi Văn trong giới nhà giàu!

Không lâu sau, bên ngoài cửa kính xe vang lên tiếng gõ, luật sư dẫn Diệp Thi Văn đi tới bên cạnh chiếc SUV.

Vừa xuống xe, Diệp Thi Văn lập tức nhào vào trong n.g.ự.c Diệp Lưu Phượng, gào khóc, trút hết những tủi thân trước đó cô ta phải chịu ở cửa nhà họ Hàn.

"Mẹ... Con không muốn vào đó nữa... Con không muốn!"

Diệp Lưu Phượng sờ tóc Diệp Thi Văn, vô cùng đau lòng.

Một lúc sau, bà ta mới buông Diệp Thi Văn ra.

Diệp Thi Văn quay đầu lại nhìn Hạ Vĩnh Đức, lau đi nước mắt trên khóe mắt.

Cô ta sống lại, cô ta đã biết mình là con gái ruột của Hạ Vĩnh Đức.

Nhưng ở kiếp này, Hạ Vĩnh Đức và Diệp Lưu Phượng không nói cho cô ta biết.

Cho nên theo lý mà nói, cô ta cũng giống như cư dân mạng, "ngoài ý muốn" biết được thân phận thật sự của mình nhờ máy nghiền dối trá.

Cô ta nhìn Hạ Vĩnh Đức, mắt dần đỏ lên, nước mắt lưng tròng.

"Ba?"

Hạ Vĩnh Đức hơi ngân ngấn nước mắt.

Mấy năm nay, cô ta rõ ràng là con gái ruột, lại chỉ có thể giả vờ làm con gái riêng, trong lòng ông ta cũng cảm thấy xót xa và khổ sở.

Mặc dù máy nghiền dối trá tung tin làm cho địa vị của Diệp Thi Văn ở nhà họ Hàn xuống dốc không phanh, nhưng cũng khiến hai cha con nhận ra nhau.

Hạ Vĩnh Đức ôm chặt Lấy Diệp Thi Văn.

"Yên tâm, trước kia là ba có lỗi với hai mẹ con, về sau ba nhất định sẽ chăm sóc con!"

Diệp Thi Văn nghẹn ngào: "Vâng!"

Trên mạng, quần chúng ăn dưa vẫn đang bàn tán về hai dưa lớn được máy nghiền dối trá tung ra hôm nay.

Các tư liệu đen trong vụ scandal t.ì.n.h d.ụ.c trước đó cũng được lôi ra.

Scandal t*nh d*c, mang thai hộ, con gái tiểu tam, với ba điều này liệu Diệp Thi Văn còn trong sạch sao?

Trên mạng nổi lên làn sóng vạch trần Diệp Thi Văn. Chẳng mấy chốc, những người ăn dưa đã phát hiện manh mối.

Ví dụ, trên thảm đỏ đêm Weibo, nữ nghệ sĩ hạng ba Hạ Trừng Trừng kém nổi tiếng đã ngã xuống!

Lưu lượng tiểu hoa đán Diệp Thi Văn mặc một chiếc váy đen lộng lẫy áp đảo Hạ Trừng Trừng!

[???]

[Những bình luận này có bị mù không? Diệp Thi Văn đẹp hơn Hạ Trừng?

Đây thực sự là lời nói trò ngu nhất mà tôi từng thấy trong thế kỷ này!]

[Mấy người có lương tâm không, cho dù lấy ảnh đi thảm đỏ đã được chỉnh sửa của Diệp Thi Văn cũng không đẹp bằng chị Trừng!

Giữa hai người có một bức tường ngăn cách.]

[Diệp Thi Văn mua thủy quân có để lại chút mặt mũi không!]



DTV

Ví dụ như, Hạ Trừng Trừng và Diệp Thi Văn tham gia chương trình tạp kỹ, Hạ Trừng Trừng kiêu ngạo từ chối ở cùng Diệp Thi Văn, chị kế tốt bụng ra mặt giúp đỡ dọn dẹp mớ hỗn độn!

[Diệp Thi Văn rõ ràng cố tình muốn ở chung với chị Trừng, muốn chọc cho chị Trừng không vui, để có thể cọ nhiệt.]

[À, chị Trừng không được, chị chỉ là từ chối ở chung với Diệp Thi Văn sao? Chị nên tát cô ta hai cái!]

[Tôi muốn đá cô ta một cái! Con gái của tiểu tam cút đi! Cút khỏi mắt tôi!]
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 214



Ví dụ như, Diệp Thi Văn đóng vai chính trong bộ phim mới của công ty giải trí Hàn Thiên, nữ thứ ba Hạ Trừng Trừng tỏ tình với Hàn Gia Lâm ở trường quay, tiểu tam cướp chồng ý định hai vợ một chồng với Diệp Thi Văn!

[Tiểu tam, Hạ Trừng Trừng chỉ tỏ tình, đã bị xem là tiểu tam?]

[Khi đó chị Trừng quả thật thích Hàn Gia Lâm, nhưng chẳng lẽ anh ta có bạn gái thì không thể thích anh ta nữa sao?

DTV

Chị Trừng có làm chuyện gì quá đáng không, chẳng qua là thích một tên cặn bã, có gì sai!]

[Việc chị Trừng là tiểu tam không có bằng chứng, nhưng con gái tiểu tam của Diệp Thi Văn thì đã có!]



Sau khi lục lại quá khứ, cư dân mạng phát hiện.

Vì sao mỗi lần Diệp Thi Văn xuất hiện, mỗi lần cô ta khiến người khác yêu mến, đều giẫm lên Hạ Trừng Trừng?

Giẫm lên nhan sắc xinh đẹp của Hạ Trừng Trừng Trừng, giẫm lên sự kiêu ngạo bướng bỉnh của Hạ Trừng Trừng, giẫm lên việc Hạ Trừng Trừng dính vào mối quan hệ giữa cô ta và Hàn Gia Lâm…

Một tiểu hoa đán vốn có nhan sắc bình thường, nhưng trong ba năm ngắn ngủi, không có tác phẩm đặc sắc nào, đã nhảy vọt trở thành một trong tứ tiểu hoa lưu lượng!

Đồng thời, cư dân mạng cũng phát hiện, mỗi lần Hạ Trừng Trừng bị bôi đen đều có liên quan đến Diệp Thi Văn.

Lòng trắc ẩn và thương hại sẽ làm cho quần chúng đồng cảm với một người, ngược lại họ sẽ căm ghét kẻ làm tổn thương người khác.

Hoặc khi ghét ai đó, bạn sẽ đồng cảm với người bị kẻ đó làm tổn thương.

Diệp Thi Văn luôn là người được hưởng lợi nhiều nhất.

Nhưng nghĩ lại về nhân phẩm của Diệp Thi Văn, khó có thể coi việc bôi đen Hạ Trừng Trừng chỉ là tình cờ!

[Chị Trừng thật khổ! Bây giờ nghĩ lại, tôi không hiểu tại sao co ấy lại bị toàn mạng bôi đen dù cô ấy không làm gì quá đáng!]

[Tôi đã theo những thủy quân không có não đi bôi đen cô ấy, dù cho đến nay tôi không biết chị Trừng đã làm chuyện xấu gì!]

[Khi nào chị Trừng mới quay trở lại? Hu hu hu, mỹ nữ trong sáng tự nhiên của giới giải trí đều là trà xanh. Chị gái xinh đẹp mau trở lại đi!]

[Cho dù chị gái xinh đẹp không diễn, không hát, không xuất hiện trong chương trình tạp kỹ thì có thể đi thảm đỏ hay chụp ảnh tạp chí, được không?

Em xem ảnh đẹp của chị có thể kéo dài tuổi thọ!]

[Quỳ xuống cầu xin chị gái xinh đẹp trở lại.]



Các giám đốc của giải trí Tinh Không bị sốc, họ đã mở cuộc họp suốt đêm với quản lý của Hạ Trừng Trừng là anh Trương.

Vốn dĩ bọn họ không coi trọng một nữ minh tinh tuyến ba bị bôi đen trên mạng.

Nhưng… sau chuyện của Diệp Thi Văn sập nhà, Hạ Trừng Trừng trở nên nổi tiếng!

Sau khi cô xuất hiện trong bữa tiệc từ thiện của nhà họ Tạ, cô đã thu hút vô số fan, đặc biệt là sau khi Diệp Thi Văn sụp đổ, số lượng fan tăng vọt!

Bạo đến không giải thích được, nhưng lại được coi là điều hiển nhiên.

Hiện tại, số lượng người theo dõi Weibo của cô đã hơn mười triệu!

Cô không còn là nghệ sĩ bên lề mà công ty không quan tâm, mà là đối tượng chính của công ty trong tương lai!

Nhân lúc cô thu hút lượng fan lớn, bọn họ phải nhanh chóng xếp cho cô thêm vài bộ phim truyền hình, vài chương trình tạp kỹ, để kiếm thêm nhiều lợi nhuận!

Anh Trương đối mặt với các ông chủ, nơm nớp lo sợ:

"Nhưng? Mà?... Tôi, tôi không liên lạc được với Hạ Trừng Trừng!”

"Không liên lạc được?"

Một giám đốc họ Ngô nghi ngờ nói:

"Anh không phải là người đại diện của cô ấy sao?”

Anh Trương giải thích:

"Sau chuyện kim chủ của Quý Tĩnh Hàm, cô ấy đã kéo tôi vào danh sách đen!

Tôi còn định đe dọa cô ấy bằng việc dùng tiền phạt vi phạm hợp đồng để hủy hợp đồng, nhưng…Tôi không thể tìm thấy cô ấy!”

Sắc mặt giám đốc Ngô trầm xuống. Trong phút chốc ông ta không biết nên vui vì anh Trương chưa kịp chấm dứt hợp đồng với Hạ Trừng Trừng, hay là tức giận vì không liên lạc được với Hạ Trừng Trừng.

Nhưng hiện tại, Hạ Trừng Trừng chắc chắn là cây hái tiền của họ.

Tinh Không vốn không có minh tinh trụ cột, cho nên bọn họ tuyệt đối không thể hủy hợp đồng với Hạ Trừng Trừng!

"Tôi sẽ chịu trách nhiệm tìm phương thức liên lạc của Hạ Trừng Trừng.

Tôi có chút quan hệ với nhà họ Tạ, nếu nhà họ Tạ liên lạc được với cô ấy để mời tham gia bữa tiệc tối, thì chắc chắn sẽ có phương thức liên lạc của cô ấy.”

"Còn anh..."

Giám đốc Ngô nhìn anh Trương, lạnh lùng nói:

"Sau khi liên lạc được với Hạ Trừng Trừng, cho dù quỳ xuống, cậu cũng phải dỗ cô ấy trở về!

ếu không, cậu nghỉ việc ở Tinh Không đi!"

Anh Trương sợ hãi, hai chân run rẩy, nơm nớp lo sợ: "Vâng!"
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 215



Đêm khuya khách mời của bữa tiệc tối tại đại sảnh triển lãm Ngân Hoa đã đi hết, chỉ còn lại một ít nhân viên, đang sửa sang lại hội trường.

Trợ lý Chu thanh toán số tiền quyên góp được từ cuộc đấu giá tại địa điểm đấu giá.

Đối với Hàn gia mà nói thì buổi đấu giá tối nay đầy đất và lông gà.

Nhưng lại khiến nhà họ Tạ kiếm được đầy bát, không chỉ quyên góp được gần hai trăm triệu tiền từ thiện, Hạ Trừng Trừng đề nghị toàn bộ quá trình phát sóng trực tiếp càng khiến cho bữa tiệc tối của nhà họ Tạ kiếm được mấy chục triệu tiền phí quảng cáo.

Trò cười của Diệp Thi Văn cũng không ảnh hưởng chút nào đến việc nhà họ Tạ kiếm tiền.

Nhưng trợ lý Chu thở dài, thật khổ cho cậu ta, hơn nửa đêm còn ở chỗ này tính sổ!

Hành lang dài cách đó không xa vang lên tiếng bước chân rõ ràng, quanh quẩn ở trong đại sảnh hội trường đấu giá.

Không bao lâu sau, một người đàn ông mặc âu phục giày da đi tới trước mặt trợ lý Chu.

Trên tay người đàn ông cầm cặp da, đeo một cặp kính gọng đen nhã nhọc, sau khi nhìn thấy trợ lý Chu, anh ta lấy danh thiếp của mình ra.

“Chu tiên sinh, xin chào, tôi là thư ký của chủ tịch Lư, tập đoàn Hàn thị, tôi họ Lâm.”

Trợ lý Chu nhận danh thiếp của thư ký Lâm, liếc mắt nhìn hai cái.

Cậu ta đã biết thư ký Lâm từ lâu, hai người đã từng gặp qua ở rất nhiều diễn đàn thương mại, nhưng mà nhà họ Tạ và nhà họ Hàn không có hợp tác, cho nên hai người cũng chỉ có duyên gặp mặt, không tính là quen biết.

“Xin chào, thư ký Lâm.”

Trợ lý Chu bắt tay với thư ký Lâm:

“Đã trễ như vậy rồi mà tới tìm tôi, không biết có chuyện gì sao?”

Thư ký Lâm đẩy cặp kính gọng đen trên sống mũi, vẻ mặt tỉ mỉ, không chút cẩu thả:

“Tối nay thiếu gia chúng tôi chụp được một chiếc nhẫn kim cương bột trong bữa tiệc từ thiện của nhà họ Tạ, nhưng mà lúc thanh toán ấy xảy ra một chút ngoài ý muốn, cho nên không thể thuận lợi giao dịch, hiện tại tôi hoàn thành thủ tục thanh toán.”

DTV

“À...”

Trợ lý Chu nhớ tới, là Hàn Gia Lâm và Hạ Trừng Trừng đấu giá, cuối cùng bỏ ra một trăm triệu mua được nhẫn.

Trợ lý Chu cười nói:

“Tôi còn tưởng Hàn tổng không trả nổi một trăm triệu, đã không cần cái nhẫn kia nữa!”

Khóe miệng thư ký Lâm giật giật, mặt mũi vô cùng không nhịn được.

Nhà họ Hàn chính là sợ bên ngoài nói đại thiếu gia bọn họ không mua nổi một trăm triệu nhẫn, mới để cho anh ta hơn nửa đêm tự mình đến trả tiền.

Nếu Hàn Gia Lâm đã chụp được chiếc nhẫn kim cương này, cho dù có coi tiền như cỏ rác, nhà họ Hàn đương nhiên cũng phải mua chiếc nhẫn này, không thể để cho người thừa kế nhà mình ở bên ngoài mất mặt.

Thế nhưng, không thể trả tiền vào lúc đó cũng là bởi vì, bọn họ không thể thật sự để Hàn Gia Lâm đưa chiếc nhẫn này đưa cho Diệp Thi Văn.

Đến lúc đó nếu tặng thật, còn cầu hôn trước mặt mọi người, thì nhà họ Hàn phải kết thúc như thế nào?

Biện pháp duy nhất, chính là trước tiên đóng băng tiền của Hàn Gia Lâm, để không thể mua nhẫn mua được, cũng không thể cầu hôn cũng thành công được, sau đó lại bảo thư ký mua lại nhẫn, ngày mai gửi lại một ít thông báo, nói là tài khoản của công ty khi đó xảy ra chút vấn đề, nhẫn kim cương phấn đã thuộc về nhà họ Hàn, chuyện này cũng qua đi.

Thư ký Lâm bình tĩnh lại, tâm trạng hòa nhã:

“Hôm nay trong buổi đấu giá xảy ra chút ngoài ý muốn, dẫn đến tài khoản thiếu gia xảy ra vấn đề. Nhưng thiếu gia chụp được thứ gì đó, chúng ta nhất định sẽ trả tiền!

Cũng chỉ là một trăm triệu mà thôi.”

Ý ngoài lời, một trăm triệu tính là thứ gì chứ, nhà họ Hàn chúng ta hoàn toàn có thể trả được!

Nói xong, thư ký Lâm lấy ra một tấm thẻ đen không hạn mức ra:

“Chu tiên sinh, quẹt thẻ đi!”

Trợ lý Chu có chút tiếc nuối nói:

“Đáng tiếc, đêm nay mười giờ là thời hạn thanh toán của sản phẩm, vượt qua thời gian này, thanh toán lại sẽ không đếm.”

Thư ký Lâm khinh thường nở nụ cười:

“Chu tiên sinh, chúng ta đều là người làm ăn, mười giờ giờ này cũng chỉ là dùng để thúc giục tiền mà thôi.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 216



Quy củ là chết, còn người là sống, nếu như các người này không bán nhẫn kim cương này cho nhà họ Hàn, còn có thể bán cho ai đây?”

Trên thế giới này, chỉ sợ rất khó tìm ra một cái người coi tiền như cỏ rác giống như Hàn Gia Lâm.

Trợ lý Chu xấu xổ ngước lên, sờ sờ mũi:

“Đây cũng là nguyên nhân chúng ta định mười giờ.

Bởi vì, sau 10 giờ nếu không trả tiền, chúng tôi sẽ không giúp giữ lại các sản phẩm, nếu những người khác có tiền thì vẫn có thể mua nó.”

Thư ký Lâm sửng sốt, vẻ mặt khó tin:

“Ý của anh là chiếc nhẫn kim cương hột này đã được người khác mua rồi sao?”

Ngoại trừ thiếu gia nhà anh ta, vậy mà còn có người cũng coi tiền như cỏ rác thêm bảy mươi triệu này?

“Đúng vậy!”

Vẻ mặt của trợ lý Chu cũng khó hiểu:

“Ai nói trước được chứ, tôi cũng rất kinh ngạc, cư nhiên cũng có người nguyện ý mua lại đấy!

Huống hồ, thiếu gia nhà anh mua được, cũng chỉ tốn thêm bảy mươi triệu...

Còn người ta mua được chính là tốn thêm một trăm triệu đó!”

Dù sao chiếc nhẫn kim cương màu hồng kia vốn là do người đó quyên góp mà!

DTV

Rolls-Royce dừng ở số 18 Ngự Lâm Uyển.

Tài xế Mã đi xuống, cẩn thận mở cửa xe cho Tạ Tri Hành.

Tạ Tri Hành nhìn chiếc nhẫn kim cương hồng phấn trong tay, ánh mắt ôn hòa vài phần, khóe miệng cũng hơi nhếch lên.

Anh đóng hộp quà kèm chiếc nhẫn của mình lại rồi đặt nó trong túi.

Màn mưa vẫn như cũ, chung quanh ô đen rơi xuống một vòng rèm châu.

Tạ Tri Hành quay trở lại Ngự Lâm Uyển.

Phòng khách rất yên tĩnh, chỉ có một vài đèn sáng mờ.

Dì Lưu vội vàng đi tới bên cạnh Tạ Tri Hành.

Khi bắt đầu buổi đấu giá, bà ấy đã dẫn Quang Tông Diệu trở về Ngự Lâm Uyển, giờ phút này bà ấy đã thay lại trang phục quản gia, cung kính tiếp nhận áo khoác âu phục dính chút nước của Tạ Tri Hành.

Tạ Tri Hành cởi áo khoác ra, đơn độc móc hộp nhẫn ra, hỏi:

“Phu nhân đâu?”

Dì Lưu chỉ lên lầu.

“Phu nhân đang ở phòng âm thanh lầu ba! Có lẽ là đang xem phim!”

Tạ Tri Hành gật đầu, cầm hộp quà nhẫn, đi tới lầu ba.

Tầng ba rất yên tĩnh, cũng có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Tạ Tri Hành nhẹ nhàng đẩy cửa phòng âm thanh ra.

Nội dung phát bối màn hình đã kết thúc, hiện tại đang tuần hoàn màn hình ảnh phong cảnh.

Hạ Trừng Trừng cuộn mình trên sô pha.

Cô ngủ rất an ổn, lông mi giống như cái quạt nhỏ hơi rung động, giống như trong mộng ăn được thứ gì đó tốt, cái miệng nhỏ nhắn ngẫu nhiên còn hai cái.

Bên cạnh cô đặt một chai Chateau Lafite 1787, chất lỏng màu hồng đậm chỉ còn lại một nửa.

Trong không khí, tràn ngập hương vị chua của nho lên men mờ nhạt.

Dì Lưu nhẹ giọng nói:

“Phu nhân xem phim nên vui vẻ, liền đi vào hầm rượu của cậu ấy một chai rượu.”

Tạ Tri Hành nhịn không được cười: “Thực sự là biết lấy rượu đó.”

Giọng điệu của anh nghe như trào phúng, nhưng vẻ mặt lại vô cùng ôn nhu.

Sau đó, Tạ Tri Hành dặn dò dì Lưu:

“Dì đi nghỉ ngơi đi, tôi ở đây chăm sóc cô ấy là được rồi.”

Dì Lưu gật gật đầu, rời khỏi lầu ba.

Hạ Trừng Trừng không nghe thấy Tạ Tri Hành nói chuyện với dì Lưu, xoay người, tiếp tục ngủ say.

Mặt sau váy dài là một làn da trắng tinh.

Tạ Tri Hành nhìn, trong đêm lạnh lẽ như băng đột nhiên cảm thấy có chút khô nóng, nhịn không được kéo cà vạt áo sơ mi.

Cổ họng còn có vài phần ngứa ngáy, không thể xua đi được.

Anh cúi đầu trách móc:

“Ngủ ở chỗ này, cũng không sợ lạnh sao?”

Anh bỏ hộp nhẫn vào trong túi, đi lên trước, cúi người ôm lấy Hạ Trừng Trừng.

Nhiệt độ cơ thể của cô gái rất thấp, giống như ngọc bích lạnh.

Dường như cô cũng cảm nhận được nhiệt độ cơ thể nóng bỏng bên cạnh, nhịn không được chui vào trong lồng n.g.ự.c Tạ Tri Hành.

Váy dài lư rơi xuống đất.

Tạ Tri Hành cảm giác lòng mình đột nhiên rối loạn, không cách nào tự kiềm mình đỏ bừng một mảnh trên mặt.

Mà lúc này Hạ Trừng Trừng lại mơ mơ hồ hồ mở mắt ra.

Đôi mắt hạnh của cô m.ô.n.g lung, trong ánh mắt mang theo vài phần say rượu.

Hiển nhiên là say rượu, hoàn toàn không phân biệt được hiện thực cùng mộng cảnh.

“Ông xã ~ sao lại là anh nha ~”
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 217



Hạ Trừng Trừng vừa nói, vừa quét màn hình, ánh mắt chột dạ, nhỏ giọng nói:

“Anh có biết không hả… Biết bí mật của em?”

Tạ Tri Hành ngẩn ra: “Bí mật sao? Bí mật gì?”

“Chính là… Hạ Trừng Trừng tới gần lỗ tai Tạ Tri Hành, khí lưu ấm áp trong nháy mắt tràn ngập tai.

Lưng Tạ Tri Hành thẳng tắp, tim đập nhanh hơn.

Hạ Trừng Trừng cắn vành tai Tạ Tri Hành, thấp giọng nỉ non:

“Chính là. . . Em không nói cho anh biết đâu!”

Sau đó, thân thể vừa mềm vừa lạnh của cô lại một lần nữa rút về trong n.g.ự.c Tạ Tri Hành, giống như đứa nhỏ đùa giỡn.

Cô lại ngủ thiếp đi.

Tạ Tri Hành cúi đầu, khóe miệng nhếch lên:

“Chỉ có chút bí mật nhỏ của em, em cho rằng anh không biết sao?”

Cậu ôm Hạ Trừng Trừng đi về phía phòng, dọc theo đường đi, Hạ Trừng Trừng luôn chui vào trong n.g.ự.c anh, chọn tư thế ngủ thoải mái nhất.

DTV

Vốn không phải một đoạn đường dài, Tạ Tri Hành lại cảm thấy vô cùng gian khổ.

Cảm giác khô nóng trong lòng càng lúc càng nồng đậm, bụng dưới phảng phất có lửa bốc lên.

Trở về phòng.

Cuối cùng Tạ Tri Hành cũng đặt Hạ Trừng Trừng lên giường.

Mái tóc dài như rong biển của cô gái lướt qua ngón tay anh, mang theo mùi hương lạnh lùng dễ ngửi trên người cô.

Cô hoàn toàn không biết mình đã dấy lên bao nhiêu lửa, ngủ không hề cố kỵ, không hề để ý mà lộ ra bả vai trắng nõn cùng đôi chân dài.

Yết hầu Tạ Tri Hành cuồn cuộn.

Tạo nghiệt nha...

Anh đè nén sự khô nóng trong lòng, kéo chăn, lập tức che đi làn da của cô gái.

Nhưng thiếu nữ vừa mới cầu xin sự ấm áp, giờ phút này lại đá văng chăn ra.

Nên lộ ra, đều lộ ra.

Cái không nên lộ ra, Tạ Tri Hành cũng thấy được.

Tạ Tri Hành: “...”

Anh lại một lần nữa giúp Hạ Trừng Trừng đắp chăn lại.

Một giây sau, Hạ Trừng Trừng lại đá ——

Lại đá ——

Lại đá ——

Lại đá ——

Tạ Tri Hành: “...”

Tạ Tri Hành không phải là một người kiên nhẫn, trong lòng anh xao động, xoay người định rời đi.

Nhưng đây chỉ là đi tới cửa, anh dừng lại một chút, chần chờ một lát, lại trở về.

Tạ Tri Hành không tiếng động thở dài, vẻ mặt vài phần dịu dàng cùng sủng nịch bất lực.

Sau đó, anh đi lại bên cạnh Hạ Trừng Trừng, giúp cô dọn chăn.

Anh nhìn khuôn mặt đang ngủ say của Hạ Trừng Trừng, đột nhiên, quỷ mê tâm khiếu.

Giống như ma xui quỷ khiến, Tạ Tri Hành cúi người xuống, nhẹ nhàng hôn lên trán Hạ Trừng Trừng.

Mưa đêm rả rích, rèm châu như màn.

Hạ Trừng Trừng sau nụ hôn kia, đột nhiên im lặng, ôm chăn nhỏ của cô, nặng nề ngủ thiếp đi.

Tạ Tri Hành nhìn cô gái đang ngủ say, khóe miệng lại một lần nữa nhếch lên.

Một đêm mưa rửa sạch sương mù của Giang Thành.

Ngày hôm sau, trời trong lành, Cục công an Giang Thành yên lặng hồi lâu đã thông báo một tin tức nặng nề.

Đêm qua, sau khi cư dân mạng nhiệt tình báo cáo, bọn họ đã bắt giữ Diệp mỗ, Mạnh mỗ, cùng với một loạt người liên quan bị nghi ngờ mang thai hộ, tiến hành phê bình và giáo dục họ.

Trong khi đó, cảnh sát dựa trên các manh mối mà tài khoản truyền thông nhiệt tình “Máy nghiền dối trá” cung cấp, tìm hiểu nguồn gốc, phá vỡ một ổ mang thai hộ, cứu hàng chục phụ nữ bị buộc phải mang thai hộ!

Tại đây, Cục Công an Giang Thành long trọng tuyên bố rằng mang thai hộ là một sự ép buộc đối với phụ nữ, có thể dẫn đến bắt cóc phụ nữ và ép buộc phụ nữ và các hành vi bất hợp pháp khác.

Đồng thời, mang thai hộ đi ngược lại luật tự nhiên và đạo đức, mang thai và trẻ sơ sinh như hàng hóa, nhưng cũng vật chất hóa cuộc sống, cuối cùng sẽ dẫn đến xã hội cuối cùng trở thành một sòng bạc của người giàu!

Cuối cùng, một lần nữa cảm ơn “Máy nghiền dối trá” cung cấp manh mối, giúp cảnh sát giải cứu hàng chục phụ nữ ban đầu trong dầu sôi lửa bỏng!

[Wow! Trực tiếp phá được một điểm mang thai hộ sao! Chú cảnh sát là tuyệt vời!]

[Tối hôm qua mang thai hộ mới nổ ra, suốt đêm bắt kẻ xấu sao, chú cảnh sát vất vả rồi!]

[Công an nhân dân, không dễ dàng! Lượt thích!]
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 218



[Máy cũng được khen ngợi, đây hình như đã là lần thứ ba Máy được Cục công an Giang Thành khen ngợi!]

[Máy nghiền dối trá: Khách quen của Cục Công an! (bUshi)]

[Trách không được lúc trước Diệp Thi Văn mang thai Máy nghiền không nổ tin tức, thì ra Diệp Thi Văn mang thai là giả]

[Không hổ là Máy! Tuyệt vời!]

[Sau này tôi thích ngôi sao nào, người đầu tiên phải hỏi là Máy xem người đó có vật liệu đen không! Nếu không có tôi lại hố nữa!]

[+1 Máy chính là tiêu chí theo đuổi ngôi sao!

Hiện tại tôi đã chú ý đến Lâm Tịch Thiến và Kim Nhất Phàm!

Một diễn xuất siêu tốt, một nhà sáng tác nhạc trâu bò!

Hơn nữa còn sạch sẽ, không cần lo lắng sụp đổ nhà, thật sự là cổ phần không lỗ!]

[Máy nhanh chóng đào vật liệu đen đi! Tôi không có dưa để ăn, đói rồi!]

...

Bên kia, số 18 Ngự Lâm Uyển.

Đêm qua Hạ Trừng Trừng uống hơn nửa chai rượu vang đỏ, ngủ đến mười hai giờ trưa mới dậy.

Đầu hơi choáng, nhưng không đau.

Thật ra Hạ Trừng Trừng cũng không thích uống nhiều, thuần túy là ở phòng âm thanh xem video ghi hình của nhà họ Hàn, nhìn thấy Diệp Thi Văn bị Hàn lão phu nhân đuổi ra, trong lòng sảng khoái muốn uống một chén chúc mừng.

Cô đi vào hầm rượu, tùy tiện chọn lựa một chai Chateau Lafite 1787.

Lafite sao, tiểu thuyết và phim truyền hình thường nói, rượu vang nho rất đắt tiền!

Đối với 87 năm ... Không bằng 82 năm, miễn cưỡng cường cũng chấp nhận được!

Đợi đến khi Hạ Trừng Trừng uống một ngụm, hệ thống mới sâu kín nói cho cô biết:

“Chai rượu trong tay cô chính là chai rượu đắt nhất trong hầm rượu của Tạ Tri Hành, trị giá 1564 triệu USD~”

Hạ Trừng Trừng: ???

Hạ Trừng Trừng cả kinh tại chỗ phun ra toàn bộ! Rượu sương tán hoa, tung bay lả tả.

Chợt, Hạ Trừng Trừng mới phản ứng lại.

DTV

Một ngụm mà cô vừa mới phun ra này, chính là mấy vạn tệ nha!

“Sao cậu không nói sớm hả!”

Hạ Trừng Trừng trách cứ hệ thống.

Hệ thống buông tay:

“Cô cũng không hỏi sớm mà!”

Nếu đã mở bình, Hạ Trừng Trừng tuyệt đối không thể trả lại!

Duy trì nguyên tắc không phô trương không lãng phí, Hạ Trừng Trừng lại lẩm bẩm uống mấy ngụm lớn, thẳng đến khi uống hơn phân nửa bình, bụng thật sự không đựng được, mới dừng tay.

Rượu phát huy tác dụng, cứ như vậy ngủ đến ngày hôm sau.

Hạ Trừng Trừng xoa xoa đầu, nhìn quanh bốn phía:

“Thống Tử, tối hôm qua không phải tôi ở trong phòng âm thanh sao? Sao lại về phòng rồi?”

Hệ thống bị nghẹn cả đêm rốt cục cũng xuất hiện:

“Tôi ở đây! Tôi đang ở đây!”

Tạ Tri Hành cho rằng tối hôm qua không có ai nhìn thấy, nhưng nó đều nhìn thấy!

Còn xem cả đêm! Nhất là khi nhìn thấy Tạ Tri Hành hôn trộm Hạ Trừng Trừng, trong đầu nó điên cuồng giậm chân.

Nếu như nó là thực thể, vậy miệng của nó tất nhiên há to đến mức có thể nuốt Quang Tông!

Hệ thống kích động không thôi:

“Tôi đã nhìn thấy hết mọi chuyện tối hôm qua! Đó là anh ta! Đó là anh ta! Chính là anh ta!”

Hạ Trừng Trừng: ???

Hạ Trừng Trừng không nói gì:

“Mau nói, tối hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”

Hệ thống ngay lập tức mở miệng.

Trong khoảng thời gian này ở chung với Hạ Trừng Trừng làm cho nó hiểu rõ quyết không thể tùy tiện lừa ký chủ này, sau này tất nhiên sẽ bị trả trở về!

Vẫn nên thành thật thật trả lời tốt nhất!

Nhưng... Nó vừa mở miệng để nói thì lại không thể nói.

Hệ thống: QAQ...

Nó bị hệ thống chính kiểm soát... Nội dung nó nói chuyện sẽ ảnh hưởng rất lớn đến cốt truyện tiếp theo nên nó không thể nói!

Đối với hệ thống mà nói, nó có thể giúp Hạ Trừng Trừng truy cập vào máy tính của người khác, để Hạ Trừng Trừng nghe được đối thoại của người khác, cũng có thể giúp Hạ Trừng Trừng điều khiển tài khoản Máy nghiền dối trá, bởi vì những tình tiết này đối với sự phát triển tiếp theo của câu chuyện không ảnh hưởng toàn cục.

Bảo vệ tài khoản “Máy nghiền dối trá” của Hạ Trừng Trừng không bị người khác tra ra thật ra cũng là Hạ Trừng Trừng bỏ ra năm trăm vạn giá trị danh vọng mua được, cho nên cũng không tính là vi phạm quy định.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 219



Mà chuyện xảy ra tối hôm qua, có thể ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển tiếp theo của nữ phụ độc ác cùng đại phản diện ác độc, nó chỉ là một hệ thống phụ trợ, nó không thể nói.

Hệ thống: A a a!

Rõ ràng mang trong mình dưa lớn nhất thế giới, nhưng nó lại không thể nói ra!

Quằn quại!

Hệ thống chỉ có thể trải thảm thẳng thắn, dùng âm thanh cơ giới của nó miêu tả ra mập mờ trong đó:

“Là.... Tạ Tri Hành, chủ động, tự mình, dùng hai tay của mình, ôn nhu ôm cô trở về!”

Hạ Trừng Trừng: ???

“Tôi biết rồi… Cậu không cần phải nói nhiều định ngữ như vậy, ngữ văn của tôi rất tốt, tôi có thể lý giải.”

Hạ Trừng Trừng không để bụng nói:

“Không phải là Tạ Tri Hành đưa tôi quay trở về, cậu có cần phải rối rắm lâu như vậy mới nói sao?”

Hệ thống: QAQ...

Điểm mấu chốt nhất, đương nhiên không chỉ là ôm cô trở về nha!

Nhưng nó không thể nói!

Nó hận! Hệ thống không có cách nào nói, nhụt chí một hồi lâu, sau đó lại nói một câu.

“Ký chủ, chuyện của Diệp Thi Văn đã giải quyết xong, hôm nay chúng ta làm gì?

Chuẩn bị dưa mới sao?”

Vừa nghĩ đến dưa mới, hệ thống liền nóng lòng muốn thử, đã quên chuyện nó từng thúc giục Hạ Trừng Trừng làm nữ minh tinh.

Làm nữ minh tinh, nào có ngon như làm paparazzi chứ!

“Ai nói chuyện bên Diệp Thi Văn đã giải quyết chứ?”

Hạ Trừng nhàn rỗi duỗi thắt lưng, đi tới trước cửa sổ sát đất, vén rèm cửa sổ màu xanh biếc lên.

Ánh nắng mặt trời rõ ràng bên ngoài ngay lập tức tràn vào phòng.

Thời tiết sau cơn mưa thật tốt, ngay cả ánh nắng mặt trời cũng trở nên vo cùng rực rỡ.

Hệ thống hoang mang:

“Con gái mang thai hộ cùng tiểu tam đều đã bị tung tin, còn có cái gì chưa giải quyết nữa chứ?”

“Đương nhiên, là nguyên chủ còn ở lại bên Hạ Vĩnh Đức!”

Khóe miệng Hạ Trừng Trừng nhếch lên, nở nụ cười trào phúng:

“Bị cưu bọn họ tu hú chiếm tổ lâu như vậy, có vài thứ đã đến lúc nên lấy về!”

Tập đoàn Hạ Thị, cuộc họp Hội đồng quản trị.

Đây là một cuộc họp khẩn cấp.

Hôm qua, chuyện con rể Hạ Vĩnh Đức ngoại tình nổ ra, mọi người trong hội đồng quản trị cao cấp của tập đoàn Hạ thị đều có chút ít lời chê trách.

DTV

Tập đoàn Hạ thị do ba của Hạ Bạch Lộ một tay thành lập, sau đó giám đốc đều gia nhập.

Vốn là doanh nghiệp như vậy, hoàn toàn dựa vào lợi ích ràng buộc, lực ngưng tụ không mạnh.

Nhưng hết lần này tới lần khác, đa số giám đốc nhà họ Hạ đều là bộ hạ của cha Hạ Bạch Lộ khi gia nhập quân đội từ khi còn nhỏ.

Quân nhân thời đại đó, mặc dù không cùng nhau trải qua sinh tử, nhưng cùng nhau trải qua khổ cực, cảm giác thuộc về đoàn thể đặc biệt mạnh.

Vì một số lý do chính trị, họ đã mất cơ hội thăng tiến trong quân đội và chỉ có thể trở về vùng nông thôn của họ để tiếp tục làm ruộng.

Lúc ấy, là ba của Hạ Bạch Lộ cho bọn họ một cơ hội.

Hiện giờ, cả đám đều từ tiểu tử nghèo năm đó biến thành phú hào có uy tín có mặt mũi ở Giang Thành như hiện tại.

Bọn họ chưa từng quên ân tình của nhà họ Hạ, Hạ Bạch Lộ qua đời lâu như vậy, bọn họ vẫn giúp Hạ Trừng Trừng canh giữ vị trí thừa kế nhà họ Hạ, chính là cảm niệm phần ân tình này.

“Chủ tịch Hạ, chúng ta bầu cậu làm chủ tịch, không phải nhìn trúng thực lực của cậu, chẳng qua là bởi vì cậu là con nuôi của chủ tịch Hạ cũ, là ba của Trừng Trừng!”

Một vị giám đốc lớn tuổi khó chịu, trách cứ:

“Bây giờ cậu lại làm ra chuyện bại hoại đạo đức như vậy, không chỉ phản bội Lộ Lộ, còn phản bội cả chủ tịch Hạ cũ!

Cậu còn có tư cách gì làm chủ tịch Hạ thị nữa!”

“Đúng vậy!”

Mấy giám đốc bên cạnh cũng nhao nhao phụ họa:

“Trừng Trừng là chúng ta nhìn nó lớn lên! Nó cũng là con gái của cậu! Sao cậu nỡ đối với con bé như vậy!”
 
Back
Top Bottom