- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 565,227
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
Ta Không Phải Hí Thần - Tam Cửu Âm Vực ( 35 - 233 )
Chương 104: Chiến đấu trong sương mù
Chương 104: Chiến đấu trong sương mù
Trần Linh không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.Vừa rồi khi theo bóng Triệu Ất xông vào, tốc độ quá nhanh, cậu căn bản chưa kịp nhìn rõ đó là thứ gì biến nó thành bã vụn...Giờ phút này, cẩn thận quan sát những quái vật kia, trong lòng cậu ngược lại có một loại cảm giác vui mừng khó hiểu.Giống hệt như mấy con gà tây thơm lừng trong ngày Lễ Tạ Ơn, tự mình bước ra khỏi bàn ăn, lanh lợi hướng về phía cậu.
Chỉ khác là, mấy "con gà" này, con nào cũng cao hơn hai mét.Tai ương bò ra từ thế giới Xám...
Đều thơm như vậy sao?《Kỳ vọng khán giả +8》Trần Linh nghĩ tới đây thì hơi cau mày, cảm thấy có gì đó không ổn.Triệu Ất vừa rồi còn miêu tả trong nhà xưởng chỉ là đám rết, thế nào sau khi nở trứng lại biến thành thịt gà?Nhưng lúc này đã không còn thời gian để suy nghĩ kỹ càng, mấy "con gà khổng lồ" đang chậm rãi áp sát cậu.Từ cơ thể chúng, Trần Linh có thể cảm nhận được một luồng áp lực nhàn nhạt...
Những thứ này, ít nhất đều đạt tiêu chuẩn Tai ương cấp một."
Một, hai, ba... sáu, bảy, tám...
Tám con à?"
Không ngoài dự đoán, toàn bộ Tai ương ở phố Hàn Sương đã bị cậu hấp dẫn tới đây.Ánh mắt Trần Linh khẽ nheo lại..."
Những con quái vật này... sao trông ghê tởm vậy?"
Người phụ nữ trung niên khẽ rụt người, nấp sát bên cửa sổ, sắc mặt càng thêm trắng bệch."
Trần Linh có thể thắng nổi không?"
Ông chủvHứa cũng lộ vẻ mặt nặng nề.Dù sao Trần Linh cũng chỉ vừa mới thăng chức quan chấp pháp, giờ lại một mình đối mặt nhiều Tai ương như vậy, kiểu gì cũng thấy cậu ở thế yếu...
Nhưng không hiểu sao, ông vẫn cảm thấy Trần Linh còn khó đối phó hơn đám quái vật kia.Cùng chung lo lắng, tất cả cư dân phố Hàn Sương đều nín thở nhìn qua cửa sổ, ánh mắt căng thẳng như sắp rách toạc làn sương dày đặc.Giữa ánh mắt chăm chú của mọi người, Trần Linh khoác áo đen chậm rãi di chuyển, cậu từ từ giơ dao găm lên...Rồi đâm thẳng vào bụng mình!Mọi người: ???《Kỳ vọng khán giả +5》Chưa dừng lại, Trần Linh lại trở tay, đâm thêm một nhát vào phần bụng dưới, ngay giữa xương sườn và hông.Lưỡi dao cắm sâu, máu tươi lập tức trào ra, nhuộm đỏ cả lớp áo bên trong.Trần Linh cong nhẹ khóe môi...Ba nhát dao này chẳng mang đến cho cậu chút đau đớn nào, ngược lại còn khiến cậu cảm nhận được một loại tê dại khó tả.Từng đợt sức mạnh đang liên tục phóng ra từ cơ thể, năm giác quan cũng nhạy bén hơn bình thường gấp mấy lần.Giờ phút này, tám thân ảnh đang lao tới cũng dường như trở nên chậm chạp trong mắt cậu.Đây chính là Huyết Y.Trần Linh tự hành hạ mình cùng nụ cười quỷ dị kia, rơi vào trong mắt cư dân phố Hàn Sương, chỉ để lại một khoảng trống rỗng tuyệt đối trong đầu họ.Bọn họ chưa từng thấy ai đang đánh nhau mà lại tự đâm chính mình trước đó...Ba nhát dao kia, nhát sau còn sâu hơn nhát trước, nếu đổi lại là người bình thường, chỉ sợ sắc mặt đã trắng bệch vì đau, thậm chí ngã gục xuống đất.Thế nhưng Trần Linh không chỉ không có chút biểu hiện đau đớn nào, ngược lại còn lộ ra vẻ vui sướng kỳ lạ.Một cảnh tượng như vậy, chỉ cần nhìn lướt qua thôi cũng khiến người ta khó mà tin nổi.Nhưng khi nó xảy ra trên người Trần Linh, lại khiến người ta cảm thấy... cực kỳ hợp lý.
Dù sao, đây chính là kẻ được biết đến với cái danh ăn tim người để sống.Đây có phải là một nghi thức tà ác khi khai chiến?Hay là một loại hiến tế dành cho những sinh vật tà ác?Mọi người đột nhiên cảm thấy, so với lúc trước, những cái bóng con rết đáng sợ kia dường như không còn khủng khiếp đến vậy...Tám con rết bóng tối đột nhiên phá vỡ sương mù, với tốc độ kinh hoàng xông về phía Trần Linh, người đầy máu.
Mọi người chỉ kịp hoa mắt, và ngay sau đó, một vệt máu lớn xông thẳng vào, như thể một con rết bị đá văng trong đám sương mù dày đặc!Trần Linh nhanh đến mức như một chiếc tàu cao tốc, cậu đá mạnh vào con rết, lực đạo kinh khủng khiến con vật vặn vẹo rồi bay ngược vài chục mét.
Dao găm lướt nhanh trong tay Trần Linh, cậu xoay người đón lấy con rết lao tới, tránh né các chân của nó, rồi nhanh chóng rút súng, nòng súng chĩa vào đầu con rết, bóp cò liên tiếp!Phằng!
Phằng!
Phằng!Ba viên đạn xuyên thủng đầu con rết, nó cuộn người một lúc rồi không nhúc nhích nữa.Trần Linh biết rất nhiều người đang theo dõi mình, không thể sử dụng những chiêu thức như Tòa Thẩm Phán hay Vô Tướng, nhưng may mắn là Vũ Điệu Giết Chóc không quá dễ nhận ra.
Dù cậu có dùng nó, những người bình thường cũng không thể hiểu, vậy nên chỉ dựa vào Huyết Y và chiến đấu cận thân.Trần Linh quay lại, nhìn ba con "thịt gà" đang lao tới.
Không chút phòng bị, cậu lao về phía trước, để cho những cái mỏ nhọn và vuốt sắc của chúng đâm vào người mình, để lại những vết thương đầy máu.
Thân thể cậu bị ba con quái vật khóa chặt.Người dân trên Hàn Sương phố, trái tim như ngừng đập.Họ nhìn thấy Trần Linh bị ba con rết xuyên thủng người, lạnh lùng mỉm cười.
Dù bị thương, cậu vẫn dùng dao găm xuyên thủng đầu một con rết, rồi rút súng nhét vào miệng con rết còn lại, bóp cò.
Hai con rết ngã xuống, thân xác bất động.“Mấy miếng thịt gà này…
Cũng muốn giết ta sao?”
Trần Linh khinh thường nói.Cậu túm chặt lấy con "thịt gà" đã đâm xuyên qua mình, một tay nắm lấy đầu, tay còn lại nắm lấy chân, và với sức mạnh từ Huyết Y, cậu giơ nó lên không trung, rồi bắt đầu xé nó ra.
Thịt gà giãy giụa, nhưng cuối cùng vẫn bị xé thành hai nửa!Máu và nội tạng văng tung tóe, bắn ra khắp mặt đất.
Trần Linh cúi đầu nhìn vào một nửa cái đùi gà trong tay, cảm giác thèm ăn bất chợt dâng lên...Cậu nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng kiềm chế.
Cậu không thích ăn sống.Trần Linh vứt nửa thi thể còn lại sang một bên, lạnh lùng nhìn ba con gà còn lại.
Thân hình hắn nhanh như chớp, lại lao vào chiến đấu!Sương mù nồng đặc bao phủ con đường, trong không gian tĩnh lặng chỉ còn lại âm thanh thịt và xương bị xé rách.
Những cư dân ẩn nấp sau cửa sổ, lúc này đều cảm thấy dạ dày cuộn lên, sắc mặt khó có thể tả được..."
Ọe!"
Cuối cùng, vợ của ông chủ Hứa không thể chịu nổi nữa, vội vàng chạy vào nhà vệ sinh, nôn thốc nôn tháo.Cuộc chiến của Trần Linh thực sự quá đẫm máu, đặc biệt là khi cậu xé con rết ra.
Mọi người nhìn thấy con quái vật hung ác ấy bị xé làm đôi, nội tạng vung vãi khắp nơi...
Điều khiến họ thêm bàng hoàng, là Trần Linh sau khi xé xong còn ôm lấy đầu con rết như thể đang ôm một thứ gì đó rất quý giá.《 Kỳ vọng người xem +7 》Trần Linh có lẽ cảm thấy việc sử dụng dao găm và súng quá phiền phức, vì vậy hắn hoàn toàn bỏ qua vũ khí, lao vào chiến đấu tay không.
Áo khoác màu đen nhuốm máu bay phất phới trong sương mù dày đặc, cùng lúc đó, tiếng rít sắc nhọn của những cái bóng con rết vang lên liên tiếp.