- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 541,999
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #31
Ta Không Phải Hí Thần - Tam Cửu Âm Vực ( 35 - 233 )
Chương 64: Diễn xuất, bắt đầu
Chương 64: Diễn xuất, bắt đầu
Chiêu trộm vũ khí này khiến đa số người chấp pháp sững sờ như mộng.Bọn họ phần lớn là lính mới chưa từng tiếp xúc với Thần đạo, đối với loại Thần đạo đến từ bên ngoài khu vực Cực Quang như Đạo Thần đạo lại càng mù tịt.
Khi vũ khí bị cướp sạch chỉ trong nháy mắt, tất cả đều đứng chết trân tại chỗ.Đoàng đoàng đoàng đoàng!Tiếng súng liên tiếp vang lên, nhóm người chấp pháp đứng phía trước nhất ngã rạp như rơm rạ bị gió cuốn.Ngay trong đợt nổ súng đầu tiên, phe chấp pháp đã mất hơn mười người.
Diêm Hỉ Tài biến sắc, hoảng hốt kéo một người chấp pháp gần đó chắn trước mặt làm lá chắn.
Đồng thời, chiếc nhẫn trên tay phải hắn bật ra kim châm, cắm sâu vào cơ thể người chấp pháp bị bắn đầy lỗ.Máu thịt của người đó bị chiếc nhẫn điên cuồng hút sạch, mặt nhẫn ánh lên sắc đỏ như ngọc, một luồng sức mạnh kỳ dị từ lòng bàn tay Diêm Hỉ Tài bộc phát."
Bùm!"
Diêm Hỉ Tài hờ hững quăng xác người bị hút cạn sang một bên, tay phải tung ra giữa mưa bom bão đạn – như chộp lấy không khí.Ngay giây sau, những khẩu súng trong tay bảy tên Soán Hỏa giả như bị một bàn tay vô hình nghiền nát!
Nòng súng cong queo, đạn phát nổ trong ống, khiến bàn tay bọn chúng nổ tung máu thịt!“Tế Khí?”
Số 8 thấy vậy, ánh mắt lóe lên tia sáng, tay phải vung lên định đoạt lấy Tế Khí của Diêm Hỉ Tài.Ngay khoảnh khắc hắn sắp ra tay, Bồ Văn bất ngờ bước lên một bước, từ tay áo rút ra một tờ giấy tuyên, chỉ vào không trung hướng về bảy tên kia.Trên mặt giấy hiện rõ một chữ to, mực đen cứng cáp:[ Định. ]Khi chữ “định” dần nhạt đi trên mặt giấy, thân thể của bảy tên Soán Hỏa giả lập tức khựng lại, như bị hóa đá, hoàn toàn bất động.《Thư Thần đạo – Phong chữ cấp một.》Chứng kiến cảnh đó, số 8 trong lòng chùng xuống.
Hắn không ngờ Bồ Văn thực sự đã nắm được Thư Thần đạo…
Vậy y làm cách nào có được suất vào Binh Đạo Cổ Tàng?
Diêm Hỉ Tài mang y theo, chẳng phải là công khai gian lận sao?Ngay lúc ấy, một đường đao sáng lờ mờ xé gió chém tới, như lưỡi trăng lướt ngang qua cổ một tên Soán Hỏa giả đang bị khống chế.Lư Huyền Minh toàn thân áo đen thu đao dừng bước, máu nhuộm đỏ thân đao, ngay sau lưng anh ta, một chiếc đầu người lăn dài trên đất…Bảy tên Soán Hỏa giả – giảm đi một.“Chạy mau!”
Lư Huyền Minh giết xong lập tức quay người phóng thẳng vào sâu trong Cổ Tàng, không hề dừng tay, “Chúng ta không phải đối thủ của bọn chúng!
Tản ra chạy!!”
Một câu nói đó cũng khiến những người chấp pháp khác bừng tỉnh, lập tức không chút do dự đổi hướng, tản ra bốn phía.Dù bọn họ có hơn bảy mươi người, nhưng vừa mới giáp mặt đã bị mấy tên Soán Hỏa giả giết hơn chục người.
Dù nhờ có Tế Khí của Diêm Hỉ Tài, Thư Thần đạo của Bồ Văn và cú ra tay bất ngờ của Lư Huyền Minh mà miễn cưỡng giết được một tên Soán Hỏa giả, nhưng sáu tên còn lại đã thoát khỏi khống chế của chữ “định”, hoàn toàn có thể quay lại phản sát tất cả bọn họ!Chỉ một giây sau, số 8 là người đầu tiên thoát khỏi khống chế của chữ “định”, ánh mắt lạnh lẽo nhìn đám người đang chạy về các hướng khác nhau vào sâu trong Cổ Tàng.
Hắn do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn không lựa chọn truy kích.“Khốn kiếp!
Số 14 bị chém đầu rồi!”
Một tên Soán Hỏa giả còn lại khôi phục hành động, nhìn thấy thi thể đồng bọn nằm đó đầu mình hai nơi, sắc mặt khó coi cực độ.“Là do chúng ta quá coi thường đối phương.”
Số 8 chậm rãi nói, “Diêm Hỉ Tài, Lư Huyền Minh, Bồ Văn – ba người này đều là nhân vật có thế lực trong thế hệ trẻ của Thành Cực Quang…
Chúng tiến vào Binh Đạo Cổ Tàng, làm sao có thể không có thủ đoạn bảo mệnh?”
“Chủ yếu vẫn là tên Bồ Văn đó.”
Chung Diệu Quang nghiến răng nghiến lợi, “nếu không nhờ hắn sử dụng Thư Thần đạo, chúng ta đã có thể đoạt lấy Tế Khí của Diêm Hỉ Tài và thanh đao của Lư Huyền Minh chỉ trong chớp mắt…
Lần sau gặp lại, nhất định phải giết sạch bọn chúng!”
“Số 8, chúng ta không đuổi theo sao?”
“Đừng quên mục tiêu của chúng ta là gì.
Mọi thứ đều phải lấy việc cướp được Đạo Cơ của Binh Thần đạo làm ưu tiên.”
Số 8 liếc nhìn hướng mà đám người kia đã chạy trốn, cười lạnh một tiếng.“Còn bọn họ…
Cho dù có thể sống sót vượt qua 24 tiếng, đợi đến khi Cổ Tàng một lần nữa mở ra, thì sao?
Đứng chờ họ ở ngoài cửa, đâu phải ba tên chấp pháp của Thành Cực Quang… mà là một vị Đạo Thánh.”
Nghe đến đây, mấy tên Soán Hỏa giả còn lại đều không hẹn mà cùng nở nụ cười, trong lòng nhẹ nhõm hẳn.
Có một vị Đạo Thánh làm chỗ dựa bên ngoài, bọn chúng còn sợ gì nữa?“Cũng phải, vậy cứ để bọn họ vùng vẫy thêm một thời gian nữa.”
“Chỉ có điều tên số 13 đó thật khiến người ta khó hiểu…
Rốt cuộc hắn là ai?”
“Quan tâm hắn làm gì, một kẻ đã chết rồi, còn có thể tạo ra được sóng gió gì?”
“Chỉ là cảm giác… mọi chuyện đều rất kỳ lạ…”
“Đi thôi, đừng nghĩ nhiều nữa, giờ tất cả đều tập trung vào việc trộm lấy Đạo Cơ của Binh Thần đạo.”
Sáu tên Soán Hỏa giả xoay người rời khỏi vách núi, tiến thẳng về sâu trong Binh Đạo Cổ Tàng.
Chẳng mấy chốc, bóng dáng bọn chúng đã biến mất nơi cuối chân trời.Không biết đã qua bao lâu…Một bàn tay đỏ như máu, chậm rãi bám lên mép vách đá.Gió lạnh rít gào nơi đáy vực như tiếng quỷ khóc, một thân ảnh mặc hí bào đỏ rực, từ trong vực sâu từng chút một bò lên…Trần Linh phun ra một vỏ đạn từ trong miệng, lỗ thủng giữa trán đang được chữa trị với tốc độ mắt thường cũng thấy được.
Ánh mắt hắn lướt qua những thi thể đẫm máu nằm rải rác trên mặt đất, dường như đang kiểm kê điều gì đó.“Một, hai, ba… mười hai, mười ba.”
“Chết mười ba người, còn lại sáu mươi bốn…
Màn này chém giết vẫn chưa đủ kịch liệt.”
Một vở kịch quy mô, ít nhất phải có năm mươi người tham gia và khi màn kết thúc, không một ai còn sống sót.Đây là nhiệm vụ mà Thần đạo Vặn Vẹo đã để lại cho Trần Linh—mục tiêu của màn diễn xuất này.Nói cách khác, hắn buộc phải đảm bảo trong vòng 24 tiếng, tất cả mọi người ở đây đều phải chết…
Nếu chỉ dựa vào sức hắn, muốn giết hết bảy mươi bảy người còn lại gần như là điều không thể.
Bởi trong số đó có bảy tên Soán Hỏa giả tinh anh, còn có Diêm Hỉ Tài sở hữu Tế Khí, bị bao vây bởi đông đảo người chấp pháp, có Bồ Văn nắm giữ Thư thần đạo, và cả Lư Huyền Minh với chiến lực chưa rõ.Tin tốt là, Thần đạo chỉ yêu cầu "không người còn sống", chứ không hề yêu cầu Trần Linh phải tự tay giết chết tất cả…
Chính vì thế, hắn đã tự tay viết nên “kịch bản” cho vở diễn này.Lấy cái chết của chính mình làm mồi nhử, hắn nhóm lên ngọn lửa trên thân đám Soán Hỏa giả.
Trong lúc hai phe tàn sát lẫn nhau, hắn không cần phải ra tay mà vẫn có thể dẫn đến thương vong hàng loạt.
Đồng thời, hắn cũng lợi dụng thời cơ để rút khỏi tầm mắt của tất cả mọi người, lặng lẽ thao túng toàn bộ cuộc chơi trong bóng tối…《 Kỳ vọng khán giả: +8
Hiện tại: 35% 》Nơi mép vách núi âm u, máu tươi nhuộm đỏ cả vùng đất.Trần Linh trong bộ hí bào đỏ rực, chậm rãi ngồi xuống.
Đầu ngón tay chạm nhẹ vào môi, sau đó đặt lên mặt đất nhuốm máu…
Tựa như một diễn viên sắp bước vào sân khấu, hoàn tất nghi thức trước khi bắt đầu màn trình diễn.Khóe miệng hắn khẽ cong lên, không thể che giấu được niềm phấn khích, lẩm bẩm như tự nói với chính mình:“Vở diễn… bắt đầu rồi.”