Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4780: Đúng là hơi khó giải quyết



Không ngờ nhanh như vậy ý thức Ma thần đã phát hiện ra hắn, thần thức chỉ vừa quét qua đã bị lão ma đầu này phát hiện.

Nhưng chuyện này cũng có thể lý giải được.

Ý thức Ma thần vốn là sinh linh cao cấp hơn cả Tiên giới, hơn nữa đối phương cũng sở hữu thần thức, nói đi cũng phải nói lại, thần thức của hắn cũng không tính là thuần khiết.

Bởi vì hắn ở Tiên Giới, vẫn còn thuộc về cấp bậc Tiên nhân, nhưng ý thức của Ma thần lại vượt xa, bị phát hiện cũng là điều nằm trong dự tính.

Bản thân ý thức Ma thần dùng thần thức, hơn nữa còn là thần thức chính tông, mặc dù nàng ta đang ở trong trạng thái ma hồn nhưng không ảnh hưởng tới việc bản chất nàng ta là một Ma thần.

Đúng là hơi khó giải quyết ~

Dương Bách Xuyên cảm thấy không sao cả, dù sao thì hắn dùng thần thức để tra xét, Ma thần ở trạng thái Ma hồn, có thể làm gì được?

Muốn thần thức thương tổn chỉ cần một ý niệm mà thôi, hơn nữa khó tránh khỏi việc khiến Ma thần bị thương.

Bởi vì hắn là thần thức còn đối phương đang trong trạng thái ma hồn.

Đương nhiên người thiệt không phải hắn.

Nghĩ tới đây trong lòng Dương Bách Xuyên đã nắm chắc, thần thức khẽ động nhìn qua.

Vậy mà lại phát hiện tự bản thân ý thức Ma thần đi ra.

Hình dáng giống hệt Lạc Dương, chỉ là lúc này từ trên xuống dưới ý thức Ma thần mặc màu đen, xung quanh đầy tà khí, tương phản rõ ràng với Lạc Dương.

Nhưng Dương Bách Xuyên biết nàng chính là ý thức Ma thần.

Dương Bách Xuyên là kiểu người vua cũng thua thẳng liều, tâm khẽ động, thần thạch hội tụ thành hình, biến ra dáng vẻ của hắn.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Ma thần sững người, sau đo thất thanh nói: "Ngươi ... sao ngươi lại có thần thức?”

Dương Bách Xuyên cười gian trá: "Thủ đoạn của tiểu gia đây còn nhiều thứ ngươi chưa biết lắm."

"Không đúng, ngươi tu thần đạo ... sao có thể, Thần đạo đã cắt đứt truyền thừa từ lâu, sao ngươi tu được thần đạo? Nhưng nếu không tu thần đạo thì sao ngươi có thần thức ... Cũng không đúng, thần thức của ngươi không thuần khiết, đúng là cao hơn tiên thức nhưng không phải thần thức chân chính ... Nhưng đúng là tu thần đạo ... ”

Lúc này ý thức Ma thần đã trở nên nói năng lộn xộn, nhưng Dương Bách Xuyên nghe xong thì vô cùng lo sợ, bởi vì tất cả những gì Ma đầu này nói về hắn đều đúng.

Trong lòng âm thầm kinh ngạc: "Không hổ là ma đầu, chỉ nhìn thần thức của ta đã thấu được nhiều vấn đề như vậy."

Từ khi tới tiên giới, Ma đầu này là ngưoi đầu tiên nhìn ra được han tu luyện thần đạo.

Hơn nữa Dương Bách Xuyên phát hiện ra một chuyện rất thú vị ...

Ma đầu này vậy mà đang sợ hãi.

Khi nàng ta nói thần đạo, ma hồn của nàng ta rõ ràng đã run rẩy.

Dương Bách Xuyên cười phá lên, hắn nhìn Ma đầu nói: "Không sai, tiểu gia đúng là tu thần đạo, nói đúng hơn thì là truyền nhân của thần đạo, hơn nữa còn không phải thần đạo thông thường, nếu ma đầu ngươi đã nhìn ra ta tu thần đạo, vậy thì ngươi nên hiểu rõ, không phải ta không có cách khiến ngươi hồn bay phách lạc, bây giờ ngươi và Lạc Dương dây dưa với nhau là kiếp nạn của ngươi, nhưng ngưoi tot nhat đừng co ep bức Lạc Dương thì ít nhat ta con co thể để ngươi sống thêm một thời gian nữa, nếu không, cho dù phải trả một cái giá đắt, tiểu gia ta cũng sẽ khiến ngươi hóa thành tro bụi."

Ai mà chẳng biết dọa người, chủ yếu là do hắn thấy Ma thần có hơi sợ hãi.

Rõ ràng, nghe Dương Bách Xuyên nói vậy trạng thái của Ma thần càng không ổn định, Dương Bách Xuyên nhìn rõ được vẻ mặt nàng ta đang không ngừng thay đổi.

Một lúc lâu cũng không lên tiếng.

Lát sau, nàng ta nhìn Dương Bách Xuyên cười lạnh: "Tiểu tử ngươi đừng hòng hù dọa bản thần, nếu như ngươi thật sự có bản lĩnh như vậy thì đã ra tay từ lâu rồi, chẳng qua chỉ là một hậu duệ thần đạo, ngươi vẫn chưa phải thần chân chính, nói cho cùng thì ngươi giống với bản tôn, chó nhà có tang gặp đại nạn tìm truyền nhân để kéo dài hơi tàn mà thôi.

Hôm nay bản Ma thần bị ngươi dọa thành như vậy, quả đúng là không có bản lĩnh g**t ch*t ngươi, nếu không tiểu tử ngươi đã chết một vạn lần rồi ...

"Haha, ngươi đang nghi ngờ lời ta nói, hay là thử đi, xem tiểu gia đây có thể chơi chết ngươi hay không?" Dương Bách Xuyên không do dự mà ngắt lời Ma thần.

Hơn nữa hắn cũng tăng sức mạnh thần thức tới mức lớn nhất, mặc dù lúc này hắn là một thể thần thức ngưng tụ, nhưng sau khi đột phá tới Tiên vương thì thần thức đã mạnh hơn rất nhiều.

Lúc này, một cỗ khí tức cường đại xuất hiện.

Ma thần sững người, nhìn chằm chằm về phía Dương Bách Xuyên nhưng không nói nên lời, nàng ta có dám đánh cược không?

Đương nhiên là không dám.

Không một ai hiểu ro thần đạo hơn hắn.

Dương Bách Xuyên thấy Ma thần không động đậy thì vui vẻ, nàng ta thật sự đã bị hù dọa.

Nhưng bây giờ thua người không thua tran, doa cung doa rồi, huong chi hắn cũng không phải hù dọa suông, lần này trạng thái thần thức có lực công kích.

Nhưng không biết thần thức của hắn có dùng được với Ma đầu hay không?

Thử xem ...

Nghĩ như vậy, trong lòng Dương Bách Xuyên khẽ động, cơ thể bằng thần thức dần tan ra hóa thành một đường thẳng tắp đột nhiên xông về phía Ma thần.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4781: Sau khi đe dọa



Ma thần ro rang không ngo được Dương Bach Xuyen lại gây khó rõ, vẻ mặt nàng ta trở nên tức giận: "Tiểu bối, ngươi dám ~"

"Haha, tiểu gia còn lâu mới tin ngươi ~"

Dương Bách Xuyên cười lạnh, nhưng hắn vẫn dừng bước, bởi vì hắn biết không thể ép Ma thần quá mức, nếu không chó cùng rứt giậu, nàng ta kéo Lạc Dương cùng đồng quy vu tận thì toi đời.

"Ta đường đường là đại Ma thần, chưa tới mức phải lừa gạt ngươi chuyện này hơn nữa ngươi cũng chớ quên, từ một góc độ nào đó, bản tôn chính là Lạc Dương, Lạc Dương cũng chính là bản tôn, ngươi yên tâm, ta cũng nghĩ thông rồi, sau này cho dù là ta cắn nuốt Lạc Dương hay ngược lại thì ta vẫn là ta, bây giờ bản thần không đánh nhau với ngươi nữa, vô nghĩa.

Haha, Dương Bách Xuyên cười thầm.

Dám hay không?

Tấn công cũng đã tấn công rồi thì làm sao được bây giờ.

Hơn nữa, nhìn thấy Ma thần tức giận thì trong lòng hắn lại càng nắm chắc, điều này chứng tỏ Ma thần sợ thần thức hắn tấn công.

Mặc dù theo như lời Ma than noi, than thức của han không tính là thần thức tinh khiết, nhưng vẫn mạnh hơn tiên thức.

Hơn nữa ý thức của Ma thần vẫn là trạng thái ma hồn, quan trọng còn là ... tàn hồn.

Ma hồn chủ tách ra trọng tu, hiện tại nàng ta chỉ là một ma hồn sau khi bị tương, tự xưng là ma hồn của ma thần, rất dọa người nhưng thật ra chỉ là hổ giấy mà thôi.

Trong lòng ma thần biết rõ, không dễ đối đầu với thần thức của Dương Bách Xuyên.

Tất cả đã muộn, không tránh được, đây là thần thức của kẻ tu thần đạo, không phải tiên thức tiên nhân.

Trong lúc vội vàng Ma Thần cũng chỉ có thể nghênh đón.

Âm ầm~

Một tiếng nặng nề vang lên, Ma Thần bay ngược ra ngoài, sau đó phát ra một tiếng kêu thảm thiết.

Dương Bách Xuyên cũng r*n r*, nguyên thần trong biển ý thức của hắn rung mạnh.

Lúc này, bản thân Dương Bách Xuyên phải chịu phản phệ không nhỏ, nhưng hắn biết ý thức Ma thần còn thê thảm hơn.

Khóe miệng hắn chảy máu.

Nhưng Dương Bách Xuyen không quan tâm, ngược lại còn rất vui vẻ.

Bởi vì hắn chứng minh được thần thức của mình thật sự có thể tấn công, hơn nữa hiệu quả còn không tệ, đối mặt với ma thần cũng có hiệu quả, sau này tấn công tiên nhân sẽ còn mạnh hơn.

Vậy nên Dương Bách Xuyên rất vui.

Ý thức Ma thần bị Dương Bách Xuyên đánh bay ra ngoài, cuộn tròn ở một góc biển ý thức.

Lúc này, thần thức của Dương Bách Xuyên lại ngưng tụ thành hình người, hắn bước về phía ý thức Ma thần.

Ngay khi Dương Bách Xuyên gần tới nơi, ý thức Ma thần mới lên tiếng: “Đừng, ngươi đừng qua đây, bản tôn đồng ý với ngươi sẽ không ảnh hưởng tới Lạc Dương nữa, sau này giữa ta và Lạc Dương, ai chủ ai thứ, ai chiếm đoạt ai thì theo ý trời đi!”

"Haha, tiểu gia còn lâu mới tin ngươi ~"

Dương Bách Xuyên cười lạnh, nhưng hắn vẫn dừng bước, bởi vì hắn biết không thể ép Ma thần quá mức, nếu không chó cùng rứt giậu, nàng ta kéo Lạc Dương cùng đồng quy vu tận thì toi đời.

"Ta đường đường là đại Ma thần, chưa tới mức phải lừa gạt ngươi chuyện này, hơn nữa ngươi cũng chớ quên, từ một góc độ nào đó, bản tôn chính là Lạc Dương, Lạc Dương cũng chính là bản tôn, ngươi yên tâm, ta cũng nghĩ thông rồi, sau này cho dù là ta cắn nuốt Lạc Dương hay ngược lại thì ta vẫn là ta, bây giờ bản thần không đánh nhau với ngươi nữa, vô nghĩa.

Bản thần vốn nên chết từ lâu, có được ngày hôm nay xem như ông trời đối xử với ta không tệ, nếu ngươi vẫn muốn ra tay thì tới đi, nhưng nói cho ngươi biết, bản thần là chủ thể, nếu ta biến mất thì Lạc Dương cũng sẽ chôn cùng ta, hồn phách của ta và Lạc Dương liên quan tới nhau, vinh quang cùng hưởng, thất bại cùng chung, tin hay không thì tùy ngươi!"

Đường đường là Ma thần mà giọng điệu lúc này lại vô cùng nhẹ nhàng, hơn nữa hắn biết ý thức Ma thần nói không sai, Dương Bách Xuyên cũng chỉ có thể xuống đài: “Tin ngươi một lần, nhớ kỹ đừng có phạm sai lầm, nếu tiểu gia không g**t ch*t ngươi thì cũng sẽ khiến ngươi gánh chịu hậu quả, hừ!"

Sau khi đe dọa, thần thức hắn rút rỏi biển ý thức của Lạc Dương.

Lần này cuối cung cung hiểu ro được tac dụng của than thức, sau nay se có nhiều tính toán hơn, hắn cũng thêm một con át chủ bài.

Bên ngoài, hàn băng chi liên vẫn chưa trưởng thành, Dương Bách Xuyên gạt bỏ suy nghĩ, hắn lĩnh ngộ chiêu thứ sáu của Thập Nhị Chí Tôn Thần Thông do lão đầu truyền thụ.

Khiếp sợ hơi là nang nghe được cuộc trò chuyện giữa tiểu sư thúc và ý thức Ma thần.

Lúc này Lạc Dương mới biết vị tiểu sư thúc này vậy mà lại là truyền nhân của thần đạo, Lạc Dương cũng từng nghe nói, cũng chính vì như vậy nên trong lòng mới khiếp sợ, nàng lại có thêm một nhận thức mới về vị tiểu sư thúc này.

Nàng nghĩ, hắn ... Thật sự là tiểu sư thúc của mình sao?

Lạc Duong nho su phu Tinh Thần Tử chua bao noi mạch của bon họ tu thần đạo, thần đạo là một cấp bậc vượt qua cả tiên nhân, đó chính là thiên giới chân chính trong tam giới.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4782: Phật đạo tổn tại



Nghe xong, Dương Bách Xuyên trở lại bình thường.

Phật đạo tổn tại nhưng ở Tiên giới thì gọi là Thích đạo, bắt nguồn từ Hồng Hoang, cùng một mạch với nhau.

Trong chuyện thần thoại ở Địa Cầu, bắt đầu từ Phong Thần Bảng hay từ thời đại Hồng Hoang thì Phật đã được gọi là Thích.

Giờ ngẫm lại trong truyền thuyết cổ xưa của Địa Cầu, khả năng không phải chỉ là truyện viễn tưởng.

Theo lời của su phụ, Địa Cầu chính là căn nguyên giới!

Tuy Dương Bách Xuyên chỉ nghe qua một chút về căn nguyên giới từ sư phụ, cũng không quá hiểu nhưng lại có thể hiểu được nghĩa của hai chữ căn nguyên.

Căn nguyên chính là nơi bắt đầu của tất cả.

Nghĩ đến Thần Mộ Viên, nơi táng thần, bảo vệ linh hồn kỳ lân, bao gồm kiếm Đồ Long, thậm chí là Hắc Liên.

Chờ gặp lại sư phụ, cho sắp xếp ổn thỏa cho mọi người ở Vân Môn ở Tiên giới, hay nói cách khác sau khi hắn bước vào cảnh giới Tiên Đế sẽ trở lại Địa Cầu.

Cần phải đi một chuyến đến Thần Mộ Viên.

Lần trước linh hồn kỳ lan từng noi cho han chưa đen Tiên Đế không được tiến vào Thần Mộ Viên.

Trước nay Dương Bách Xuyên chưa từng để ý chuyện này, có đến Thần Mộ Viên hay không không sao cả, giờ thì hắn lại cực kỳ mong muốn được vào trong đó nhìn xem.

Tuyết Miêu: "Chủ nhân, Sư Tử Thủy Tinh chính là Đại Yêu ương thời đại Hồng Hoang. Thời Hồng Hoang, tu luyện Thích đạo không phân chia nòi giống, dù là Nhân tộc hay Yêu tộc đều tu Thích đạo. Vào thời kỳ huy hoàng nhất của Hồng Hoang, Thích đạo còn được gọi là vạn vật bình đẳng, độ hóa tất cả sinh linh, ngay cả Ma Đô cũng bị độ hóa quy y Thích đạo.

Cho nên Hàn Băng Chi Liên hiện hóa, tượng Phật Đà mà chủ nhân nói cũng là chuyện bình thường. Nơi này là hang ổ của Sư Tử Thủy Tinh, thiên địa quy tắc sẽ có ảnh hưởng."

Nghe xong, Dương Bách Xuyên trở lại bình thường, thì ra Sư Tử Thủy Tinh xuất thân từ Thích đạo, từ đây có thể thấy được năm đó lực ảnh hưởng của Thích đạo lớn đến cỡ nào.

Trong nền văn hóa Địa Cầu, hoa sen đài sen chính là thánh vật thường được dùng trong Phật giáo, hoa sen được nuôi dưỡng từ trong băng trụ cũng là chuyện thường tình

Đột nhiên Dương Bách Xuyên nghĩ đến Hắc Liên.

Bản thể của Hắc Liên chính là Đệ Nhất Hắc Liên Hồng Hoang, sau khi niết bàn hóa thành hạt sen, nở rộ thành hoa sen đài sen. Cũng không biết Hắc Liên có phải là người tu Thích đạo ở thời Hồng Hoang hay không nữa?

Dương Bách Xuyên nhìn Tuyết Miêu, hỏi: "Sao ngươi biết mấy chuyện này?"

Tuyết Miêu: “Bẩm chủ nhân, lúc trước ta từng nói ta chỉ là một con mèo rừng bình thường, nhưng 10 vạn năm trước đã sống trong đạo tràng của Sư Tử Thủy Tinh, sau đó khai hóa thông linh, rồi tiến vào động băng. Nhờ cơ duyên, nhận được sự ảnh hưởng của Hàn Băng Căn Nguyên mà sinh ra dị biến, tiến hóa đến bây giờ.

Bởi vậy ta có thể đi đến rất nhiều nơi trong hang ổ của Sư Tử Thủy Tinh, đọc được ghi chép sâu trong mật thất của hang ổ. vậy nên mấy chuyện này cũng không phải bí mật gì quá lớn."

Dương Bách Xuyên gật đầu tỏ vẻ đã hiểu: "Ta muốn biết nơi này chỉ có một mình ngươi là Tuyết Miêu hay là có rất nhiều Tuyết Miêu?"

“Nơi này chỉ có mình ta, những người đó đồn đãi từng gặp ta bởi vì ta có chín phân thân, có thể tự do di chuyển trong động Thủy Tinh."

Dương Bách Xuyên ngộ ra thì ra mèo có chín mạng là thật.

"Thật sự có chín mạng." Dương Bách Xuyên cảm thán.

Tuyết Miêu hơi do dự: “Thật ra đó là một thiên phí của ta. Nói chính xác hơn thì yêu hồn chỉ có một, không thể có chín, chẳng qua thiên phú của ta đặc thù, có thể chết chín lần nên cũng tương đương có chín mạng."

Duong Bach Xuyen bao Tuyet Mieu dan đường đi đến chỗ Hàn Băng Căn Nguyên.

Trước khi tời đi, Dương Bách Xuyên phất tay thu lại Răng Cưa Vương và chim Răng Cưa vào trong không gian bình Càn Khôn.

Trước kia lúc hắn tu luyện, Răng Cưa Vương mang theo chim Răng Cưa bay rải rác xung quanh, cộng thêm Dương Bách Xuyên càng ngày càng thích diện mạo hung hãn của chim Răng Cưa.

Hơn nữa trong chuyến đi đến động Thủy Tinh lần này, Răng Cưa Vương và chim Răng Cưa đã giúp hắn rất nhiều.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4783: Đúng rồi



Tuy rằng đã chết 3 vạn chim Răng Cưa, nhưng trứng chim trong không gian bình Càn Khôn đã bắt đầu nở, tương lai đại quân chim Răng Cưa sẽ càng ngày càng nhiều.

Dọc đường đi, Dương Bách Xuyên dò hỏi Tuyết Miêu nơi này có bảo bối nào khác không, và câu trả lời của Tuyết Miêu khiến người nào đó vô cùng vui sướng.

Tuyết Miêu: “Chủ nhân yên tâm, những năm gần đây gần như thiên tài địa bảo của động Thủy Tinh đều bị ta cất chứa, ta có rất nhiều tiên thạch cực phẩm mà người nói, đến lúc đó ta sẽ đưa cho chủ nhân."

Dương Bách Xuyên và Lạc Dương đều sửng sốt.

Trước kia ở không gian đóng băng, vì đạt được tiên thạch cực phẩm, bọn họ phải phá vỡ tất cả băng trụ mới kiếm được mấy viên.

Nhưng giờ lại nghe Tuyết Miêu nhẹ nhàng nói mình có rất nhiều.

Dương Bách Xuyên nuốt nước bọt hỏi: "Nhiều là bao nhiêu?"

Tuyết Miêu: "Ta chưa từng kiểm kê." Dừng một chút, nàng ta múa may móng vuốt: "Chắc khoảng bằng này."

“U'c."

Dương Bách Xuyên run rẩy vì sung sướng.

Dựa theo sự miêu tả của Tuyết Miêu thì ít nhất cũng phải vài vạn viên.

Đây chính là Hàn Băng Tinh Tinh, bảo bối tương đương với tiên thạch cực phẩm.

Mấy vạn viên tiên thạch cực phẩm, thật không thể tin nổi.

Đến lúc đó hắn muốn làm gì chả được.

Ban đầu hắn không định xây dựng Vân Môn ở Tiên giới bởi vì hắn không thân quen với Tiên giới, cũng không có tiên thạch.

Nhưng bây giờ Dương Bách Xuyên đã đổi ý, có mấy vạn viên tiên thạch cực phẩm trong tay, xây dựng lại Vân Môn ở Tiên giới không phải là chuyện gì khó.

Chờ đệ tử Vân Môn ở Tu Chân giới phi thăng lên, đến lúc đó tìm kiếm hắn sẽ đơn giản hơn, không cần hắn đi tìm.

Có tiên thạch cực phẩm trong tay hắn có thể mở rộng tuyên truyền, thành lập Vân Môn rồi tuyên truyền khắp Tiên giới, từ đó đệ tử Vân Môn phi thăng lên sẽ dựa theo đó để tìm hắn.

Càng nghĩ Dương Bách Xuyên càng kích động.

Đè nén sự kích động, Dương Bách Xuyên hỏi tiếp: "Ngoài tiên thạch cực phẩm ra ngươi còn cất chứa thiên tài địa bảo nào khác không?"

Tuyết Miêu nghiêm túc gật đầu: "Có, có vài loại bảo vật giống như Hàn Băng Chi Liên nhưng không cao cấp bằng."

Vừa đi vừa nói chuyện, Dương Bách Xuyên vô cùng vui sướng.

Dưới sự dẫn đường của Tuyết Miêu, bọn họ đi khoảng 10 ngày, cuối cùng Tuyết Miêu lên tiếng: "Chủ nhân, đi qua động băng này là đến nơi."

Dương Bách Xuyên gật đầu: "Có nguy hiểm hay không? Liệu có người khác có thể đi vào nơi này không?"

"Hiện tại ngoài ta ra không có bất cứ sinh linh nào đi vào, bởi vì có lực Hàn Băng Căn Nguyên. Cho dù là Tiên Đế đến, chỉ cần lây dính lực Hàn Băng Căn Nguyên thì cũng có thể bị đông chết.

Trong suốt 10 vạn năm này có vô số cao thủ từ Tiên Đế trở nên luôn muốn xâm nhập vào nơi trung tâm này, nhưng đều bị Hàn Băng Căn Nguyên đông chết.

Cho nên không có người đi vào, ta có thể đi vào bởi vì thiên phú của ta là Hàn Băng Căn Nguyên. Tu luyện 10 vạn năm, ta cũng bị Hàn Băng Căn Nguyên hoàn toàn cải tạo, lực lượng và thiên phú đều là Hàn Băng Căn Nguyên.

Nhưng chủ nhân, không phải ta cố ý đả kích ngươi, ngươi mới là Tiên Vương sơ kỳ, muốn có được Hàn Băng Căn Nguyên, e rằng không có khả năng.”

“Hừ, ta là kỳ tài có một không hai, có bảo vật nào mà ta không luyện hóa được. Ngươi cứ dẫn đường đi, đến lúc đó chỉ việc xem ta luyện hóa Hàn Băng Căn Nguyên. Chẳng lẽ một thiên tài Nhân tộc như ta còn không bằng một con mèo nhà ngươi." Dương Bách Xuyên rất khó chịu trước sự coi thường của Tuyết Miêu.

"Hì hì, ta cũng không dám khinh thường chủ nhân, giờ ngài là chủ nhân của ta, ngài nói thế nào cũng được." Ở bên Dương Bách Xuyên lâu, Tuyết Miêu cũng nói nhiều hơn, không còn lạnh như băng như trước.

Tuy mạnh miệng trước mặt Tuyết Miêu và Lạc Dương, nhưng Dương Bách Xuyên biết rõ muốn hấp thụ Hàn Băng Căn Nguyên không phải là chuyện dễ dàng.

Như Tuyết Miêu đã nói, ngay cả Tiên Đế đến gần Hàn Băng Căn Nguyên cũng bị đóng băng. Một Tiên Vương sơ kỳ như hắn thì đừng mơ, còn kém xa lắm.

Hắn kiên trì là bởi vì hắn đặt hy vọng lên người Qụa Đen.

Ngay từ đầu Qua Đen luôn miệng xui giuc han tìm kiếm Hàn Băng Căn Nguyên, vậy nên hắn tin chắc Qụa Đen có cách nào đó, nếu không cũng sẽ không giục hắn như vậy.

"Đúng rồi, Tuyết Miêu, Hàn Băng Căn Nguyên trông như thế nào?" Dương Bách Xuyên vừa đi vừa hỏi.

Kể cả dùng pháp lực hộ thân thì cũng khó khăn lắm mới cản được.

Tuyết Miêu: "Chủ nhân, đến nơi rồi, mảnh đất chính giữa phía dưới núi Thủy Tinh chính là nhà của ta, Hàn Băng Căn Nguyên cũng ở đó."

Dương Bách Xuyên chấn động: "Đi."

Đi tiếp 10m nữa, một không gian chói mắt xuất hiện, mở không nổi mắt, khí lạnh thấm người. Tuyết Miêu nói: "Chủ nhân chờ một lát, ta đi xua tan khí lạnh này, nếu không các ngươi sẽ bị thương."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4784: Chủ nhân



Tuyết Miêu vừa nói vừa há miệng, nuốt chửng làn sương trắng dày đặc ở cửa hang, Dương Bách Xuyên và Lạc Dương ngay lập tức cảm thấy ánh sáng chói mắt biến mất.

"Chủ nhân, được rồi ạ ~" Giọng Tuyết Miêu vang lên.

Dương Bách Xuyên đứng tại chỗ thích nghi với môi trường xung quanh một chút, cuối cùng cũng nhìn rõ mọi thứ trước mắt.

Trước mắt hắn xuất hiện một hang động khá lớn, trong suốt như thuỷ tinh, sáng sủa hơn nhiều so với con đường đi bên ngoài, đây mới thực sự là vùng đất Thuỷ Tinh.

"Chủ nhân, mời vào ~" Tuyết Miêu ra hiệu cho Dương Bách Xuyên đi vào.

Dương Bách Xuyên đi theo Tuyết Miêu và Lạc Dương, sau khi đi vào mới phát hiện không gian này lớn hơn hắn tưởng tượng.

Nhìn sơ rộng khoảng hai ba trăm mét vuông, cao hơn mười mét, nhưng ở một góc có một cửa hang, rõ ràng môi trường ở đây giống như một đại sảnh Thuy Tinh nối tiếp nhau.

Sau khi đi vào, làn sương trắng dày đặc phía sau lại bao phủ cửa hang.

Theo lời Tuyết Miêu, đây là sức mạnh của hàn băng bản nguyên, cũng là luồng khí tự nhiên đặc biệt ở đây, dùng để bảo vệ nơi này.

“Chủ nhân, mời đi theo ta ~" Sau khi vào trong, Tuyết Miêu lại lên tiếng, đi về phía bên kia.

Đến một góc của đại sảnh, Dương Bách Xuyên và Lạc Dương nhìn thấy một bức tường Thuỷ Tinh giống như mặt gương, Tuyết Miêu vung móng vuốt về phía bức tường Thuy Tinh, bức tường Thuỷ Tinh dài khoảng ba mươi mét lập tức bắt đầu tiêu tan.

Theo sự biến mất của bức tường Thuy Tinh này, một luồng năng lượng khổng lồ tỏa ra, mặc dù mang theo hơi lạnh băng giá, nhưng Dương Bách Xuyên và Lạc Dương đều cảm nhận được đây là luồng năng lượng vô cùng tinh khiết.

Cũng ngay lúc này, ánh sáng bảo vật đủ màu sắc hiện ra trong tầm mắt.

Dương Bách Xuyên trợn tròn mắt, không khỏi nuốt nước bọt.

Mặc dù trước đó Tuyết Miêu đã nói nàng ta đã thu thập rất nhiều thiên tài địa bảo, nhưng lúc này khi tận mắt chứng kiến, Dương Bách Xuyên vẫn không nhịn được mà rung động!

Đôi mắt của Lạc Dương đứng bên cạnh cũng sáng lên, nàng ta đang nghĩ, nếu người trước mắt không phải là tiểu sư thúc của mình, chắc chắn nàng ta sẽ đoạt lấy.

"Ưc~"

Tiếng nuốt nước bọt của Dương Bách Xuyên vô cùng rõ ràng.

Ngay sau đó, hắn hỏi Tuyết Miêu với giọng run run: "Tất cả những thứ này đều do ngươi thu thập sao?"

So với ánh mắt nóng bỏng của Dương Bách Xuyên và sự kinh ngạc của Lạc Dương, Tuyết Miêu lại tỏ ra bình tĩnh, đối mặt với bảo vật cũng tương tự.

Nàng ta gật đầu nói: "Vâng, chủ nhân, đây đều là những thứ ta thu thập được khi rảnh rỗi trong một trăm nghìn năm qua, lâu dần thì nhiều lên thôi."

"Tất cả những thứ này đều là bảo vật của động Thuỷ Tinh sao?" Lạc Dương cũng không nhịn được hỏi.

"Đúng vậy, chủ yếu là bảo vật của toàn bộ động Thuỷ Tinh, được khí hàn băng bảo vệ, cho dù người bình thường gặp được cũng không lấy được. Sức mạnh của ta vốn là sức mạnh của hàn băng bản nguyên, nên việc thu thập không có gì khó khăn, cộng thêm thời gian vô tận nhàm chán nên ta đi khắp nơi thu thập bảo vật do động Thuỷ Tinh sinh ra, tích lũy được những thứ này." Tuyết Miêu nói.

Dương Bách Xuyên nghe Tuyết Miêu nói, vẫn không nhịn được nuốt nước bọt, hắn nhìn đống tiên thạch cực phẩm chất cao như núi, hoặc là Hàn Băng Tinh Tinh, mặc dù biết những thứ này Tuyết Miêu đều sẽ đưa cho hắn, nhưng vẫn không nhịn được hỏi: “Cái đó ... Tuyết Miêu, những thứ này ... đều cho ta sao?"

“Chủ nhân cứ tự nhiên, dù sao ta cũng không dùng đến, đều là thu thập lúc rảnh rỗi trong một trăm nghìn năm qua, nếu không thì rất nhiều thiên tài địa bảo ở đây sẽ bị những kẻ xâm nhập lấy đi, hoặc có thể vẫn còn ở chỗ cũ ... " Tuyết Miêu nói một cách nhẹ nhàng, hoàn toàn không quan tâm.

Nghe vào tai Dương Bách Xuyên, giống hệt một đại gia đang khoe của, nhưng hắn cũng biết Tuyết Miêu không quan tâm đến những thứ này.

Thậm chí còn nhiều hơn, phải kiểm kê mới biết được.

Ngoài tiên thạch cực phẩm, những thứ khác cũng không ít, giống như rác rưởi bị Tuyết Miêu chất đống lại với nhau.

Trong đó có tiên thạch cực phẩm, có tiên dược do trời đất sinh ra, còn có tiên khí, ngọc giản, v.v. vô số kể.

Những thứ sau này rõ ràng là bảo vật mà Tuyết Miêu lấy được từ những kẻ xâm nhập hoặc sinh linh chết ở đây.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4785: Bởi vì hắn biết rõ



Dù sao Dương Bách Xuyên cũng biết mình phát tài rồi, hơn nữa là một khoản tiền cực kỳ lớn.

Tiếp theo, hắn cũng không khách sáo, bắt đầu kiểm kê những bảo vật này, cất vào không gian của bình Càn Khôn ...

Sau nửa canh giờ, cuối cùng cũng kiểm kê và thu thập xong.

Đáng kể nhất là tiên thạch cực phẩm, tổng cộng đạt tới mười chín vạn viên.

Mười chín vạn viên tiên thạch cực phẩm!

Đây là một con số không thể tưởng tượng nổi, đây là cực phẩm, chứ không phải trung phẩm hay thượng phẩm.

Cho dù là mưoi chín vạn viên tiên thạch hạ phẩm, đặt ở Tiên giới cũng là một khoản tiền khổng lồ.

Nghĩ đến lúc hắn mới vào Tiên giới, g**t ch*t tiên nhân cũng chỉ lấy được một hai viên tiên thạch hạ phẩm, ngay cả tiên nhân cấp Tiên Quân, của cải cũng chỉ có vài trăm viên tiên thạch hạ phẩm.

Mà một số Tiên Vương thì trên người cũng không nhiều, nhiều nhất cũng chỉ có vài chục viên tiên thạch thượng phẩm.

Bây giờ hắn có mười chín vạn viên cực phẩm, tiên thạch cực phẩm!

Theo tỷ giá quy đổi của tiên thạch, đây là một khoản tiền khổng lồ không thể tính toán được.

Có một điều Dương Bách Xuyên biết rõ, số lượng tiên thạch cực phẩm lưu thông trên toàn bộ Tiên giới cực kỳ ít, cho dù có người đổi gấp đôi, cũng rất ít người chịu đổi.

Vì vậy, giá trị của tiên thạch cực phẩm rất cao, bởi vì bên trong chứa năng lượng vô cùng tinh khiết, không hề có tạp chất, là vật phẩm tu luyện thượng hạng.

Còn những phẩm cấp dưới cực phẩm, ít nhiều đều có tạp chất, nên khi tu luyện, cần phải tốn thời gian và công sức để luyện hóa.

Ngoài mười chín vạn viên tiên thạch cực phẩm, các loại tiên dược cao thấp cộng lại cũng gần mười vạn cây, sau này có thể dùng để luyện đan hoặc đổi lấy tiên dược thuộc tính khác.

Tiên khí thượng phẩm thì đủ loại, giáp phòng ngự, đao kiếm có tính công kích, v.v., hàng nghìn món, tiên khí trung hạ phẩm cộng lại hơn vạn món, công pháp điển tịch các loại hơn vạn ...

Dù sao lần này Dương Bách Xuyên cũng biết mình đã phát tài.

Có một khoản tiền lớn như vậy, hắn muốn thành lập Vân Môn ở Tiên giới, về mặt tài lực vật lực đã đủ, còn về mặt nhân lực, có tài lực hỗ trợ, cho dù là đi chiêu mộ nhân tài cũng có thể mời được một lượng lớn cao thủ.

Lúc trước ở Tiên Thành Hỗn Loạn, thế lực của Vu Tôn từng tung tin, treo thưởng ba vạn tiên thạch thượng phẩm để lấy mạng của hắn, đã có Tiên Quân ra tay. Cuối cùng, khi số tiền thưởng tăng lên đến mười vạn tiên thạch thượng phẩm, thì ngay cả cao thủ Tiên Vương đại viên mãn, cùng với Phong Hào Tiên Quân của nhà Độc Cô dẫn theo cả đám sát thủ bạch ngân cũng đồng loạt xuất quân. Có thể thấy được sức mạnh của tiên thạch lớn đến nhường nào.

Nói cách khác, tài lực cũng tương đương với thực lực.

Bây giờ hắn có gần hai mươi vạn viên tiên thạch cực phẩm, cho dù là trực tiếp thuê người đi giết Vu Tôn có lẽ cũng có người làm.

Sau khi cất những thiên tài địa bảo này đi, Dương Bách Xuyên vẫn còn kích động mãi không thôi.

Sau đó hít sâu một hơi, ổn định lại cảm xúc, lúc này mới nhìn về phía Tuyết Miêu nói: “Tuyết Miêu, hàn băng bản nguyên ở đâu, dẫn ta đi xem đi!"

"Vâng, chủ nhân, ở ngay bên kia." Tuyết Miêu vừa nói vừa dẫn Dương Bách Xuyên và Lạc Dương đi về phía một góc của đại sảnh.

Đối với Dương Bách Xuyên, hàn băng bản nguyên là thứ nhất định phải tranh giành, đây chính là năng lượng lớn chân chính của trời đất, chỉ là không biết hắn có thể lấy được hay không.

Theo lời Tuyết Miêu, hắn không thể chạm vào được.

Nhưng Dương Bách Xuyên không tin, lát nữa định hỏi con chim lông tạp xem nó có cách nào không, hắn nhất định phải có được hàn băng bản nguyên.

Bởi vì hắn biết rõ, muốn lên Cửu Trọng Thiên, muốn giúp lão đầu giết kẻ thù, thực lực bây giờ của hắn còn kém xa, nhất định phải có sức mạnh vô cùng mạnh mẽ hỗ trợ.

Không ngờ xoáy nước này lại b**n th** như vậy.

Nhưng khi đến gần, hắn cũng cảm nhận được hàn băng chi lực vô cùng mạnh mẽ ập đến, điều này chứng minh lời Tuyết Miêu nói không phải là nói quá.

Đối với việc này, Lạc Dương lên tiếng trước: "Tiểu sư thúc, hay là thôi đi, không cần mạo hiểm, hàn băng bản nguyên đã tồn tại ở đây vô số năm, nếu dễ lấy như vậy thì đã bị người ta lấy đi từ lâu rồi."

Nhưng ánh mắt Dương Bách Xuyên lại lóe lên nói: "Ta muốn thử xem, vậy con ở đây chờ, ta thử sẽ biết ngay thôi."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4786: Tuy nhiên



Đối với Lạc Dương, nàng ta không thể mạo hiểm, bởi vì trong cơ thể có Ma Thần không ổn định, vì vậy Dương Bách Xuyên bảo nàng ta đợi thì nàng ta sẽ đợi!

Thời gian nàng ta tiếp xúc với vị tiểu sư thúc này cũng tương đối dài, nàng ta hiểu hắn là người một khi đã quyết định thì sẽ không dễ dàng thay đổi, vì vậy cũng không khuyên ngăn nữa.

Còn Tuyết Miêu thì phải đi cùng Dương Bách Xuyên vào trong.

Tuy nhiên, theo lời Tuyết Miêu, cổng xoáy được hình thành tự nhiên, nàng ta cũng không có cách nào, nếu không thì có thể đưa Dương Bách Xuyên vào.

Dương Bách Xuyên cũng không chú ý điều này lắm, nếu ngay cả một cánh cổng nhỏ hắn cũng không vào được, thì làm sao có thể lấy được hàn băng bản nguyên ở bên trong?

Đối mặt với cổng xoáy, Dương Bách Xuyên vốn định hỏi chim Thần Ma có cách nào không, nhưng nhìn thấy Tuyết Miêu, hắn đảo mắt một cái rồi đột nhiên bật cười.

Đối với người khác, việc đi qua cổng này không dễ dàng, nhưng đối với hắn lại vô cùng đơn giản.

Bởi vì hắn có bình Càn Khôn, còn có Tuyết Miêu, linh sủng có thể tự do ra vào cổng.

Chỉ cần bản tôn của hắn tiến vào bình Càn Khôn, sau đó để Tuyết Miêu mang bình Càn Khôn vào trong là được.

Nghĩ vậy, Dương Bách Xuyên trực tiếp thu chim Thần Ma vào bình Càn Khôn, sau đó dặn dò Lạc Dương đợi hắn.

Vốn có thể đưa Lạc Dương vào bình Càn Khôn, nhưng dù sao nơi này cũng là nơi có hàn băng bản nguyên, lỡ như có chuyện gì xảy ra thì sẽ khó ứng biến, để Lạc Dương ở bên ngoài canh chừng cũng xem như một sự bảo đảm.

Sau đó, Dương Bách Xuyên dặn dò Tuyết Miêu chỉ cần mang bình Càn Khôn vào trong là được, còn việc Tuyết Miêu phát hiện ra sự tồn tại của bình Càn Khôn thì cũng không sao cả, dù sao cũng là người một nhà.

Không có ý định làm hại lẫn nhau, sống chết đều nằm trong tay hắn, không có gì phải lo lắng.

Khoảnh khắc tiếp theo, bản tôn của Dương Bách Xuyên tiến vào bình Càn Khôn.

Trên mặt đất xuất hiện bình Càn Khôn, nhỏ như lọ thuốc lá, trông rất tinh xảo, nhưng cũng không có bất kỳ dao động khí tức nào.

Lạc Dương đứng bên cạnh nhìn chẳm chằm Tuyết Miêu.

Đôi mắt màu bạc của Tuyết Miêu lóe lên, há miệng ngậm bình Càn Khôn trên mặt đất, sau đó nhảy một cái, biến mất trong cổng xoáy, không một chút gợn sóng, yên tĩnh lạ thường.

Như vậy, Dương Bách Xuyên đã thuận lợi đi vào cổng.

Bên trong bình Can Khôn, Dương Bách Xuyên dùng thần thức quan sát bên ngoài, thấy Tuyết Miêu đặt bình Càn Khôn xuống đất, nói vọng vào: "Chủ nhân, được rồi, chúng ta đã vào trong ~"

Hắn mỉm cười, lập tức đi ra ngoài.

Một luồng hàn khí ập đến, hắn phát hiện nơi đây là một không gian nhỏ.

Diện tích khoảng một trăm mét vuông, chủ thể là Thuỷ Tinh trong suốt, nhưng ở giữa có một viên Thuỷ Tinh hình thoi phát ra ánh sáng bảo vật đủ màu sắc.

“Chủ nhân, đây chính là hàn băng bản nguyên, nói chính xác thì sức mạnh hàn băng bản nguyên nằm bên trong nó." Tuyết Miêu giới thiệu cho Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên vận chuyển pháp lực chống lại hàn khí, vẫn cảm thấy toàn thân run rẩy, lại triệu hồi chuông Đông Hoàng ra, lúc này mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Hắn nghe Tuyết Miêu nói rồi nhìn viên Thuy Tinh hình thoi trước mắt, hắn biết tất cả hàn khí đều tỏa ra từ viên đá này, thậm chí cả ngọn núi Thuỷ Tinh đều bắt nguồn từ viên đá này.

Hắn quan sát rồi bước từng bước đến gần, mỗi bước đi đều cảm thấy hàn khí dần lạnh hơn ...

Pháp lực trong cơ thể gần như được vận chuyển đến mức tối đa, thậm chí cả việc vận hành chuông Đông Hoàng cũng đạt đến cực hạn.

Nhưng vẫn không thể xua tan được luồng hàn khí này.

Càng đến gần thì càng lạnh.

Khi cách ba mét, hắn cảm thấy hai chân không thể bước tiếp được nữa.

Lúc này, việc vận chuyển pháp lực đã đạt đến giới hạn, không chỉ là hàn khí lạnh thấu xương, mà còn khiến hắn cảm nhận được một luồng khí thế vô hình giống như thiên uy tỏa ra, khiến hắn như bị núi đè, không thể di chuyển.

Đúng lúc này, giọng nói của Tuyết Miêu vang lên: "Chủ nhân, nếu thực sự không chịu đựng được thì đừng đến gần nữa, nếu không sẽ bị phản phệ rất mạnh, nhiều nhất ta cũng chỉ có thể đến gần một mét, sức mạnh hàn băng bản nguyên vượt xa tưởng tượng, hơn nữa ta luôn cảm thấy viên đa này là vật sống, chủ nhân nên cẩn thận."

Dương Bách Xuyên thực sự cũng cảm thấy giới hạn của hắn là ba mét, lúc này nghe Tuyết Miêu nói, hắn cũng dừng lại.

Khi hắn ngẩng đầu nhìn, viên Thuy Tinh phát ra ánh sáng bảo vật lấp lánh, bên trong là tình huống gì thì hoàn toàn không nhìn thấy được.

Rõ ràng biết là bảo vật chí tôn, nhưng ngay cả đến gần cũng không làm được, thực sự khiến hắn rất buồn bực.

Luc này, han đứng ở vị trí cách ba met, trong lòng khe động lập tức triệu hồi chim Thần Ma ra.

“Úi úi úi ... Tên yếu ớt ... Ngươi muốn đóng băng chết ta sao, mau đưa ta trở lại không gian của ngươi."

Vừa ra ngoài, chim Thần Ma đã bị lạnh đến mức chửi rủa Dương Bách Xuyên.

Sau khi minh văn đỏ rực xuất hiện, chim Thần Ma dường như đã chống lại được cái lạnh, lúc này mới lên tiếng: "Tên nhóc ngươi chỉ nhìn thấy bề ngoài, hàn băng bản nguyên là sức mạnh, nói chính xác thì chỉ là một luồng khí, viên đá này chỉ là lớp vỏ bảo vệ của hàn băng bản nguyên ... "

Dương Bách Xuyên cắt ngang lời chim Thần Ma: “Ý ngươi là, chẳng lẽ hàn băng bản nguyên còn có ý thức sao?"

"Ngươi nghĩ sao? Hàn băng bản nguyên là bản nguyên của trời đất, là tổ tông của sức mạnh hàn bang trong troi đat, đương nhiên là có linh tính." Chim Thần Ma nói.

“Bây giờ ngay cả việc đến gần ta cũng không làm được, hơn nữa ta cảm thấy nếu tiến thêm một bước nữa, ta sẽ không chịu đựng nổi hàn khí đang tỏa ra, làm sao lấy được?" Dương Bách Xuyên lại hỏi.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4787: Không ngờ



Chim Thần Ma trầm ngam một luc rồi noi: "Đoi với loại sức mạnh của thiên địa bản nguyên này, chỉ có hai cách, một là thực lực của ngươi phải đủ mạnh để cưỡng ép luyện hóa, nhưng điều đó là không thể, trừ khi ngươi có tu vi Tiên Đế."

"Hai là nghĩ cách kết nối với ý thức của hàn băng bản nguyên, để nó nhận chủ, như vậy khi hàn băng bản nguyên tiến vào cơ thể ngươi mới không có chuyện gì, hơn nữa ngươi cũng có thể chịu đựng được sức mạnh của hàn băng, ngoài ra không còn cách nào khác."

Dương Bách Xuyên nghe xong thì trợn tròn mắt, tức giận nói: "Chim lông tạp, ngươi nói toàn lời vô nghĩa, hiện tại lão tử mới chỉ là Tiên Vương sơ kỳ, cách Tiên Đế còn xa tít, làm sao làm được?"

“Còn về cách kết nối nhận chủ mà ngươi nói thì càng vớ vẩn hơn ... Ngươi đang đùa ta à? Ngươi đã nói hàn băng bản nguyên là sức mạnh của thiên địa bản nguyên vô cùng mạnh, làm sao có thể nhận ta làm chủ, điều này còn vớ vẩn hơn cả điều trước ~“

“Không còn cách nào khác, chỉ có hai cách này, ai bảo ngươi là tên yếu ớt chứ? Có tu vi mạnh, ngươi có thể từ từ luyện hóa, nếu không thì ngươi cũng chỉ có thể chọn con đường thứ hai, dùng nguyên thần của ngươi để kết nối, ha ha, tên yếu ớt, nguyên thần của ngươi đã có biến đổi, thần thức là thứ mà Thần đạo mới có, nói như vậy, tên nhóc ngươi là người có khả năng thu phục hàn băng bản nguyên nhất."

"Phải tự tin lên chứ, thần thức đó! Căn cơ của ngươi ngay từ đầu đã là con đường Thần đạo, không phải bất kỳ Tiên Nhân tu sĩ nào có thể so sánh được. Vì vậy, ngươi có ưu thế hơn bất kỳ ai, cứ thử xem, không thử sao biết không thành công?”

Khi chim Thần Ma nói đến cuối, còn kèm theo chút trêu chọc và đùa cợt.

Dương Bách Xuyên nghe con chim lông tạp nói như vậy, cũng có chút động lòng

Quả thực căn cơ tu luyện của hắn chính là ưu thế lớn nhất, hơn nữa thần thức lại khác với cảnh giới cao của Tiên Nhân, huyết thống cũng không giống nhau.

Lỡ như thật sự thành công thì sao?

Đúng là sức mạnh hàn băng bản nguyên rất đáng sợ, thân thể không thể đến gần, nhưng không có nghĩa là thần thức không thể đến gần.

Thần thức của hắn là độc nhất vô nhị, khác biệt với mọi người.

"Được, để ta thử xem." Dương Bách Xuyên cắn răng, lập tức quyết định dùng thần thức để thăm dò viên đá này, hoặc có thể nói là đi kết nối với ý thức của sức mạnh hàn băng bản nguyên bên trong.

Khoảnh khắc tiếp theo, thần thức của hắn hội tụ thành một đường thẳng, lao thẳng về phía viên Thuỷ Tinh.

Tuy nhiên ...

Điều khiến Dương Bách Xuyên thất vọng là, thần thức của hắn bị chặn lại bên ngoài viên Thuỷ Tinh, không vào được.

"Lão tử đây không tin." Chửi thề một tiếng, hắn tăng thêm sức mạnh, thần thức mạnh mẽ lao về phía viên Thuy Tinh.

Một canh giờ sau, Dương Bách Xuyên thở hổn hển, đầu óc choáng váng.

Thần thức va chạm vào viên Thuỷ Tinh, dường như không có tác dụng.

Thần thức của hắn bị một luồng từ trường vô hình ngăn cản nên không vào được bên trong viên Thuỷ Tinh, theo ý của con chim lông tạp, ý thức của hàn băng bản nguyên nằm bên trong viên Thuỷ Tinh, bản thể cũng ở trong đó.

Nhất định phải tiến vào bên trong viên Thuy Tinh mới có thể kết nối với ý thức của sức mạnh hàn băng bản nguyên, mới có khả năng luyện hóa hàn băng bản nguyên.

Nhưng bây giờ lại không có cách nào.

Dừng lại một lúc, Dương Bách Xuyên đứng tại chỗ điều tức một lúc, lúc này mới mở mắt chửi thề: "Thần thức không được, hay lắm, lão tử trực tiếp dùng bạo lực vậy, ta không tin còn không lấy được ... "

“Ngươi đừng có làm bậy, chỉ với chút pháp lực này của ngươi, đi đối đầu với hàn băng bản nguyên, ta thấy ngươi là muốn chết đấy, đã nói với ngươi rồi, hàn băng bản nguyên có ý thức, nếu ngươi thực sự dùng bạo lực để tấn công, nó phản phệ một cái là có thể tiêu diệt ngươi, ngươi có tin không?"

"Đây con chỉ la ý thức của sức mạnh bản nguyên, nói chung chỉ là một ý thức mà thôi, nếu có trí tue, chung ta đều khong dam đen gan nhu vay." Chim Thần Ma nghiêm túc cảnh cáo.

Ngay cả Tuyết Miêu cũng lên tiếng đồng tình: "Con chim này nói đúng, chủ nhân đừng sử dụng bạo lực, ngươi không thể chống lại sự phản phệ của sức mạnh bản nguyên đâu."

“Ê ê ê ... Con mèo này nói cái gì vậy? Chim cái gì mà chim, lão tử là chim Thần Ma đệ nhất tam giới, ngươi có thể gọi lão tử là tiền bối, cũng có thể gọi là điểu gia, đừng có vô lễ ~" Chim Thần Ma giống như con meo bị giẫm phải đuôi, nhiệt liệt phản đối, còn đọc quy tắc cho Tuyết Miêu.

Lần đầu tiên một chim một mèo đối đầu với nhau.

Trước đó đã gặp mặt, nhưng chưa nói chuyện, lần này vừa mở miệng đã trực tiếp cãi nhau.

"Meo ... " Tuyết Miêu phát ra tiếng kêu sắc nhọn, ánh bạc trong mắt lập tức chuyển động, gầm lên với con chim lông tạp, ra vẻ nếu không nghe lời sẽ lập tức ra tay.

Mà con chim lông tạp bị Tuyết Miêu nhìn chẳm chằm như vậy, lập tức rụt cổ lại phía sau Dương Bách Xuyên, vội vàng nói với hắn: "Tên nhóc, quản con mèo của ngươi cho tốt, lão tử rất không ưa nó ... "

Dương Bách Xuyên nhìn một chim một mèo, không nhịn được bật cười.

Hắn đã quen với cái miệng của của con chim lông tạp này rồi, trước đây khi còn có Tiểu Điêu, con chim lông tạp rất ngoan ngoãn, từ khi đến Tiên giới, không bị Tiểu Điêu kiềm chế, nó lập tức ra vẻ ta đây là nhất, rất kiêu ngạo.

Bây giờ thì hay rồi, hình như con chim lông tạp này rất e dè sự tồn tại của Tuyết Miêu.

Hơn nữa, câu nói tiếp theo của Tuyết Miêu khiến Dương Bách Xuyên bật cười thành tiếng.

Chỉ nghe Tuyết Miêu nói với con chim lông tạp: "Ngươi chỉ là con quạ đen thôi, cũng chẳng phải chim, đừng có ra vẻ ta đây là đại ca trước mặt bổn miêu, nói thêm câu nữa ta sẽ nhổ sạch lông của ngươi ~"

"Ha ha ha ~"

Dương Bách Xuyên cười phá lên, câu nói cuối cùng quá quen thuộc, chính là câu hắn thường dùng để đe dọa con chim lông tạp.

Không ngờ Tuyết Miêu cũng nói ra, đúng là ăn ý.

"Ngươi ... ngươi ngươi ... " Con chim lông tạp nhìn Tuyết Miêu lắp bắp hồi lâu cuối cùng cũng không nói ra được lời nào cay nghiệt, nhưng lại thấy Dương Bách Xuyên đang cười trên nỗi đau của người khác, nó cười lạnh nói: "Tên yếu ớt, lão tử có cách để ngươi dẫn dụ ý thức của hàn băng bản nguyên ra, ha ha ~"

"Nói ~" Dương Bách Xuyên nheo mắt nói thẳng.

“Một, ba, năm, bảy, chín ... " Dương Bách Xuyên trực tiếp đếm như vậy.

"Dừng lại, lão tử sợ ngươi rồi, nói cho ngươi, nói cho ngươi ~" chim Thần Ma cái gì cũng không sợ, chỉ sợ bị nhổ sạch lông, lập tức chịu thua.

"Làm thế nào?" Dương Bách Xuyên hỏi.

Chim Thần Ma nói: "Lấy Thủy Chi Bản Nguyên Châu trong cơ thể ngươi ra làm mồi nhử, ý thức của hàn bang bản nguyên tự nhiên sẽ chủ động xuất hiện ... "
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4788: Coi như ngưoi biết điều



Chim Thần Ma vừa nói xong, Dương Bách Xuyên ngạc nhiên nói: "Thủy Chi Căn Nguyên châu? Ngươi đang nói đùa hả? Đối mặt với Hàn Băng Căn Nguyên, Thủy Chi Căn Nguyên có lợi ích gì?”

"Ngươi thì biết cái gì? Không phải bản chất của hàn băng là thủy à? Dùng Thủy Chi Căn Nguyên châu dụ dỗ ý thức của Hàn Băng Căn Nguyên, đây là cách đơn giản nhất, chắc chắn nó sẽ ra." Chim Thần Ma nói.

Nghe vậy, Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy có lý.

Hắn nhếch miệng cười, thả chim Thần Ma ra.

"Coi như ngưoi biết điều, để ta thử xem." Dương Bách Xuyên ra hiệu để Tuyết Miêu yên tâm. Hắn cảm giác Tuyết Miêu rất không thích chim Thần Ma, có khi sẽ nhổ sạch lông của Qụa Đen mất.

"Meo", Tuyết Miêu gầm lên, trừng mắt nhìn chim Thần Ma.

“Hừ, gầm cái gì, một con mèo biến dị mà thôi." Cái thói vạ miệng của chim Thần Ma vẫn không thay đổi.

"Meo" Tuyết Miêu gầm lên.

Chim Thần Ma rụt cổ.

Dương Bách Xuyên không còn gì để nói, lắc đầu không để ý đến bọn họ. Ánh sáng trong tay lóe lên, Thủy Chi Căn Nguyên châu xuất hiện trong tay.

"Giờ phải làm gì tiếp?" Hắn hỏi chim Thần Ma.

"Thúc giục Thủy Chi Căn Nguyên châu, đặt trên tay rồi chờ. Nếu ngươi nhìn thấy hay cảm ứng được sự xuất hiện của ý thức Hàn Băng Căn Nguyên thì dùng thần thức câu thông." Chim Thần Ma chỉ bảo.

Dương Bách Xuyên gật đầu, lập tức thúc giục Thủy Chi Căn Nguyên châu

Ngay sau đó ánh sáng xanh thẳm bùng lên, chiếu rọi cả không gian.

Sau đó Dương Bách Xuyên cứ cầm Thủy Chi Căn Nguyên châu rồi chờ như vậy, từng giây từng phút trôi qua.

Nửa canh giờ sau, không có chut động tĩnh nào, Dương Bách Xuyên lẩm bẩm: “Qụa Đen, sao không có động tĩnh gì vậy?"

Chim Thần Ma: “Vội cái gì, không biết kiên nhẫn gì cả. Đây không phải câu cá, mà là câu ý thức của Hàn Băng Căn Nguyên. Ngươi đã đến Tiên Vương rồi mà sao thiếu kiên nhẫn như vậy?"

“Được rồi, ngươi thắng."

Dương Bách Xuyên biết Qụa Đen nói đúng, cũng hiểu hắn quá sốt ruột. Ngay sau đó hắn hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh, nhắm mắt chờ tiếp.

Thời gian nhanh chóng xói mòn, lẳng lặng chờ đợi, vận chuyển thần thức, cảm thụ sự thay đổi xung quanh.

Đột nhiên, Dương Bách Xuyên mở mắt.

Hắn phát hiện trên đá thủy tinh có một tia sáng chói mắt lóe lên.

Ngay sau đó nhạt đi, lúc nhìn kỹ lại thì chỉ còn lại một thước, lóe lên tia sáng màu trắng ngà.

Tia sáng chậm rãi xuất hiện từ đá thủy tinh.

Mục tiêu là Thủy Chi Căn Nguyên trong tay hắn.

Dương Bách Xuyên nuốt nước bọt, biết nó đã đến.

Hắn cảm nhận được đường cong dài một thước này không hề rét lạnh, còn đang buồn bực nhưng nghĩ lại thì đây là ý thức của Hàn Băng Căn Nguyên chứ không phải lực lượng chân chính.

Nói thật hắn có hơi khẩn trương, nên câu thông như thế nào mới là vấn đề.

Nhưng nếu Qua Đen noi dùng thần thức để câu thông thì hắn cũng đành thử.

một cái sương mù màu trắng chậm rãi bơi lại gần, xoay quanh bàn tay hắn, giống như một đứa trẻ tò mò, quay quanh Thủy Chi Căn Nguyên.

Dương Bách Xuyên cũng từ từ thả tay xuống, ý thức Hàn Bang Căn Nguyên cũng bơi lội theo tay của hắn.

Lúc này hắn đạt tay ngang ngực, lòng bàn tay nắm Thủy Chi Căn Nguyên, ý thức cua Han Bang Can Nguyen thi dang von xung quanh Thuy Chi Can Nguyen Châu.

Thủy Chi Căn Nguyên Châu tản ra vầng sáng màu xanh thẳm, bên ngoài có một dòng khí màu trắng ngà đang chậm rãi quay xung quanh nó, nhìn giống như một đứa trẻ phát hiện đồ ăn ngon nhưng không dám ăn.

Cảnh tượng này rất thú vị.

Nhưng đối với Dương Bách Xuyên thì lại có chút dày vò. Dù sao cũng là ý thức của Hàn Băng Căn Nguyên, biết rõ nó có thể bộc phát ra uy lực lớn cỡ nào, hắn hận không thể lập tức bắt lấy nó.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4789: Bây giờ hắn phải hấp thu lực lượng



Nhưng hắn lại không dám xuống tay, nếu xảy ra vấn đề thì hắn chỉ còn con đường chết.

Phải từ từ, không thể gấp.

Lần xoay quanh này kéo dài khoảng nửa canh giờ, trong lúc Dương Bách Xuyên sắp mất kiên nhẫn thì cuối cùng ý thức của Hàn Băng Căn Nguyên cũng chui vào trong Thủy Chi Căn Nguyên Châu.

"Dùng thần thức, nhớ kỹ là phải câu thông. Chỉ cần ý thức Hàn Băng Căn Nguyên không phản kháng thì ngươi dùng thần thức bao vây lấy nó hoặc cắn nuốt nó vào trong đạo nguyên của ngươi. Chỉ cần tiến vào trong đạo nguyên thì coi như ngươi đã thành công." Chim Thần Ma nói.

Dương Bách Xuyên gật đầu, cẩn thận dùng thần thức.

Tiếp đó thần thức của hắn cũng tiến vào bên trong Thủy Chi Căn Nguyên Châu.

Một thế giới biển rộng xanh thẩm xuất hiện.

Nơi này là thế giới bên trong Thủy Chi Căn Nguyên Châu, hắn biết đây chỉ là hình ảnh giả tưởng chứ không phải biển rộng thực sự.

Nhưng vào khoảnh khắc này, hắn có cảm giác mình là chúa tể của thế giới xanh thẩm này.

“Phong."

Sau khi thần thức tiến vào, Dương Bách Xuyên đã phong ấn Thủy Chi Căn Nguyên Châu lại.

Lúc này ý thức của Hàn Băng Căn Nguyên mới nhận ra không đúng, lập tức bơi lại chỗ thần thức của hắn.

“Ngươi là ai?"

Âm thanh có chút yếu ớt, không rõ là nam hay nữ.

Người nào đó vô cùng vui vẻ, lập tức đáp lại: "Bạn nhỏ, a không phải, ngươi là Hàn Băng Căn Nguyên đúng không?"

"Đúng vậy, đại ca ca, ngươi là ai?" Tinh thần dao động truyền đến một câu hỏi.

"Ta tên là Dương Bách Xuyên, ta có thể dẫn ngươi đi chơi, ngươi thích nước biển đúng không?" Dương Bách Xuyên bắt đầu lừa dối.

“Đúng vậy đúng vậy, ta rất cô đơn, không có ai chơi với ta, ta thích nơi này." Ý thức Hàn Băng Căng Nguyên lập tức đáp lại.

Dương Bách Xuyên thầm thở phào nhẹ nhõm, bây giờ hắn cũng đang ở trạng thái thần thức, nghe thấy ý thức Hàn Băng Căn Nguyên nói vậy thì cũng hiểu ra Sinh ra ý thức, nó cũng coi như là một loại sinh mệnh ở hình thái khác, biết cô đơn là chuyện bình thường.

Dưong Bách Xuyen hoa thanh một con ca rồi noi: "Ca ca choi với ngươi được không?"

"Được được." Ý thức Hàn Bang Căn Nguyên vô cùng vui vẻ.

Ngay sau đó sánh sáng lóe lên, ý thức Hàn Băng Căn Nguyên cũng hóa thành một con cá giống như Dương Bách Xuyên nhưng màu trắng.

“Sau khi đại ca ca chơi với ngươi, ngươi cũng giúp đại ca ca một việc được không?”

“Vâng được ạ."

Dương Bách Xuyên hóa thành một con cá đen, ý thức Hàn Bang Căn Ngueyen hóa thành một con cá màu trắng ngà, hai người đi du lịch vui chơi trong biển rộng của Thủy Chi Căn Nguyên châu.

Cũng không biết qua bao lâu, Dương Bách Xuyên nói: "Được rồi, ngươi chờ ở đây, lát nữa đại ca ca dẫn ngươi đi chơi chỗ khác."

"Vâng." Hàn Băng Căn Nguyên cũng chỉ là một đứa trẻ, đi theo Dương Bách Xuyên chơi vui quên trời quên đất nên người nào đó nói gì cũng nghe.

Dương Bách Xuyen voi vang đi ra ngoai rồi hap thu Thủy Chi Can Nguyên châu vào trong Càn Khôn Đạo Nguyên.

Hắn không ngờ lại thuận lợi như vậy.

Sau đó hắn nói với ý thức Hàn Băng Căn Nguyên: "Có thể ra được rồi."

“Âm."

Khi ý thức Hàn Băng Căn Nguyên chui ra từ Thủy Chi Căn Nguyên châu, một tiếng nổ lớn vang lên ở đạo nguyên của Dương Bách Xuyên.

Sau đó đá thủy tinh bên ngoài nổ tung.

Ngay lúc này, Dương Bách Xuyên hấp thu luôn Hàn Băng Căn Nguyên.

Ý thức Hàn Băng Căn Nguyên tiến vào đạo nguyên của hắn chính là đồ của hắn, đạo nguyên cũng không phải là Thủy Chi Căn Nguyên chây. Đây là căn cơ của một người tu luyện, từ khi ý thức Hàn Băng Căn Nguyên tiến vào đạo nguyên của hắn thì nó cũng đã nhận chủ rồi.

Chẳng qua Dương Bách Xuyên gặp phải một vấn đề lớn.

Bây giờ hắn phải hấp thu lực lượng Hàn Băng Căn Nguyên.

Chim Thần Ma khiếp sợ, bay khỏi vai của Dương Bách Xuyên.

Còn Dương Bách Xuyên thì bị lực lượng Hàn Băng Căn Nguyên bao vây.

Chính han cũng biến hắn, hắn không ngờ lực lượng Hàn Băng Căn Nguyên lại xuất hiện đột ngột như vậy, không hề cho hắn cơ hội phản ứng.

Chỉ trong chớp mắt, hắn cảm giác mình đã bị đóng thành băng.
 
Back
Top Bottom