Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4760: Đuổi theo



So với Ma Thần, đừng nói lừa đi tiên thạch cực phẩm, cho dù g**t ch*t hai người bọn họ cũng không có. Cũng may sau khi Lạc Dương ma hóa, Tuyết Hương đã kịp nhắc nhở Nhiếp Hồn lão tổ, mà bên người Nhiếp Hồn lão tổ cũng có một con rối Á Thánh nên hai người mới chống đỡ được.

Nếu không hắn thật sự không dám nghĩ đến hậu quả.

Nghe xong, Dương Bách Xuyên biết Ma Thần muốn trả thù hắn, và bắt đầu trả thù từ việc giết người bên cạnh hắn.

Bên kia, ý thức Ma Thần vẫn nhìn chằm chằm hắn, nhưng không xông lên chém giết. Dương Bách Xuyên biết ma đầu này vẫn kiêng kị hắn.

Sau khi lừa đi tiên thạch cực phẩm trong tay Nhiếp Hồn lão tổ và Tuyết Hương, thực lực của nàng ta đã tăng lên nhiều.

Nhưng Dương Bách Xuyên có trứng Côn Bằng, vẫn có thể khắc chế nàng ta. Nhưng hiện tại Dương Bách Xuyên không biết ý thức Lạc Dương còn có thể phản công hay không.

Xem tình hình này thì hiển nhiên ý thức Ma Thần áp chế Lạc Dương, đây không phải chuyện tốt, có khi dần dần ý thức Lạc Dương sẽ bị ý thức Ma Thần hoàn toàn luyện hóa.

Cho nên Dương Bách Xuyên rất sốt ruột.

Nếu ý thức Lạc Dương thật sự bị Ma Thần dung hợp, tương lai hắn còn mặt mũi nào đi gặp nhị sư huynh?

Hai người nhìn nhau, Dương Bách Xuyên gằn giọng nói: "Cho ngươi một cơ hội, ngoan ngoãn lặn xuống, để Lạc Dương ra, nếu không ta sẽ cho ngươi nếm mùi đau khổ.”

"Ha ha ... Ngươi rất ngông cuồng, bản thần nhịn ngươi lâu như vậy, cũng đến lúc g**t ch*t ngươi. Nếu không phải ngươi thì bản thân đã hoàn toàn dung hợp với Lạc Dương. Chính do ngươi mà bản thần đã phải nhận hết khuất nhục trong cơ thể Lạc Dương, chịu đựng sự sỉ nhục của ngươi ...

Bây giờ bản thần đã hóa giải được khắc văn của ngươi, thực lực cũng tăng thêm, ý thức Lạc Dương đã bị áp xuống. Chờ ta khôi phục một ít lực lượng thì có thể cắn nuốt dung hợp nàng ta. Đó sẽ là lúc chết của ngươi ... "

Ý thức Ma Thần gần như rít gào, có thể thấy được nàng ta hận Dương Bách Xuyên đến mức nào.

Dương Bách Xuyên nghe ra được tạm thời ý thức Ma Thần còn chưa muốn đối đầu với hắn, có vẻ vẫn kiêng kị trứng Côn Bằng. Đồng thời cũng nghe ra được ma đầu này đã chiếm thế thắng trong lúc tranh đoạt với ý thức Lạc Dương.

Đây không phải chuyện tốt.

Dương Bách Xuyên: "Không biết điều, ta đã có ngươi một cơ hội."

Dứt lới, hắn ra lệnh: "Hồng Y."

Ngay sau đó trứng Côn Bằng xuất hiện, ánh sáng lóe lên rồi xông về phía Ma Thần Lạc Dương.

Hồng Y lao đen tung mot quyền nhưng Ma Thần đã hoàn toàn biến mất tại chỗ

Lúc nhìn thấy trứng Côn Bằng, nàng ta biến sắc, hóa thành ma phong rồi biến mất: "Dương Bách Xuyên, chờ đó cho ta. Chờ bản thân dung hợp Lạc Dương thì sẽ cắn nuốt trứng Côn Bằng của ngươi, bây giờ bản thân không muốn chơi với ngươi, ha ha ha ... ”

Mặt mũi Dương Bách Xuyên tối sầm lại, hắn không ngờ ma đầu gian xảo này không đối đầu với hắn mà lại chạy mất.

Ở dưới mí mắt của mình mà lại để sư điệt bị ma đầu cắn nuốt, làm không nên trò trống gì.

Dương Bách Xuyên triệu hồi kiếm Đồ Long, ngự kiếm bay lên. Hắn phải đuổi theo ý thức Ma Thần, trấn áp ma đầu để Lạc Dương khôi phục.

Vèo một cái, Dương Bách Xuyên biến mất trong động băng, đuổi theo vào trong, cũng không biết động băng này thông hướng nào?

Nhiếp Hồn lão tổ và Đông Phương Thiết Nhân nhìn nhau, vội vàng đuổi theo.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4761: Đúng là phiền phức lớn



Dương Bách Xuyên chỉ muốn đuổi theo ý thức Ma thần để trấn áp nàng ta, hơn nữa lần này trong lòng hắn cũng có những suy nghĩ ác độc, đợi khi đuổi kịp hắn sẽ khiến nàng thương tổn ma hồn, chỉ giữ lại hơi thở cuối cùng, chỉ cần không ảnh hưởng tới Lạc Dương là được.

Đúng là bị Ma đầu này dọa cho hết hồn, nếu như hắn tới chậm thêm một chút nữa thôi, cả Tuyết Hương và Nhiếp Hồn lão tổ đều sẽ chết trong tay nàng ta.

Nhưng xem ra Ma đầu này quả thật hơi khó đối phó, bởi vì xảo trá, nàng ta biết trong tay hắn có trứng Côn Bằng trấn áp nên không ra tay với hắn, vừa xoay người đã bỏ chạy, hơn nữa còn nói lời độc ác, đợi sức mạnh khôi phục nàng ta sẽ tới báo thù.

Dương Bách Xuyên biết ý thức Ma thần dám nói như vậy thì hắn là có phần nắm chắc, khi nàng ta khôi phục lại chút sức mạnh, chỉ sợ trứng Côn Bằng trong tay hắn sẽ không còn tác dụng, vậy nên Dương Bách Xuyên không muốn cho nàng ta cơ hội đó, han phải trấn áp ý thức Ma thần một lần nữa trước khi nàng ta khôi phục lại.

Nếu không sẽ chẳng có cách nào trấn áp được, mặc dù chỉ là linh hồn nhưng ở trong cơ thể Lạc Dương, về bản chất Lạc Dương chính là một bộ phân thân của nàng, ý thức Ma thần điều khiển khống chế thân thể Lạc Dương, giữa hai bọn họ không hề tồn tại vấn đề dung hợp hay không, Ma thần vẫn có thể phát huy sức mạnh lớn nhất.

Cộng thêm thủ đoạn của Ma thần, sau đó lại hấp thụ tinh thể hàn băng bản nguyên trong tay Nhiếp Hồn lão tổ và Tuyết Hương, lần này sợ là nàng ta có thể lật ngược được tình thế.

Trên lý thuyết mà nói, Ma thần là một sự tồn tại cao cấp hơn cả những sinh linh ở trên Tiên Giới, nếu để nàng ta khôi phục sức mạnh, khống chế cơ thể Lạc Dương, lúc đó hắn sẽ không thể đối phó được, quan trọng là Lạc Dương sẽ bị ý thức Ma thần cắn nuốt.

Đúng là phiền phức lớn.

Vậy nên Dương Bách Xuyên chỉ có thể truy đuổi, không cho nàng ta cơ hội khôi phục sức mạnh.

Chỉ trong nháy mắt, Dương Bách Xuyên đã mất dấu ý thức Ma thần, hắn lập tức ngự kiếm phi hành, sau khi tốc độ đạt tới mức cao nhất, cuối cùng cũng thấy được ma khí.

Quả thật do ý thức Ma thần hóa thành, nàng ta cách hắn khoảng vài trăm mét.

Xem ngươi chạy đi đâu ...

Dương Bách Xuyên nổi giận.

Ma khí phía trước đột nhiên tăng tốc, rõ ràng nàng ta đã phát hiện hắn đuổi theo, Dương Bách Xuyên cũng không phải kẻ ăn chay, tốc độ ngự kiếm không hề chậm đi, hắn bám sát phía sau ý thức Ma thần, khi khoảng cách giữa hai người bị kéo gần còn hai trăm mét, Dương Bách Xuyên đã đạt tới tốc độ cao nhất.

Có đuổi thế nào cũng không kịp, nhưng khoảng cách cũng không còn xa, hắn có lòng tin sẽ không để mất dấu.

Một ma một người chơi trò kẻ chạy kẻ đuổi, khoảng cách giữa hai bên vẫn luôn duy trì ở hai tram met, Dương Bách Xuyên phát hiện Đông Phương Thiết Nhân và Nhiếp Hồn lão tổ đều không theo kịp, nhưng hắn cũng không quan tâm được nhiều như vậy, trong lòng chỉ muốn đuổi theo ý thức Ma thần.

Không biết đã qua bao lâu, trong một khoảnh khắc nào đó Dương Bách Xuyên phát hiện môi trường xung quanh dường như hơi thay đổi, vốn là một động băng khổng lồ, bọn họ đi vào từ trong một núi băng, theo lý mà nói thì động băng không sâu như vậy, đáng lẽ nên tới đáy rồi mới đúng, lúc này hắn mới phản ứng kịp, cái động này vẫn chưa hết, hơn nữa địa thế vẫn tiếp tục còn kéo dài xuống phía dưới.

Đây là đường xuống lòng đất.

Thay đổi rõ ràng nhất mà Dương Bách Xuyên cảm nhật được đó là - Lạnh.

Khi bọn họ tiến vào phạm vi của núi Thủy Tinh đã rất lạnh, tất cả đều phải dùng pháp lực để chống lại từng cơn ớn lạnh, dọc đường đi vẫn luôn như vậy, lúc này hắn dùng pháp lực duy trì nhưng vẫn cảm thấy lạnh lẽo, chứng tỏ không khí nơi này rét lạnh hơn bên ngoài gấp mấy chục lần.

Càng đuổi theo xuống dưới thì lại càng rét lạnh, Dương Bách Xuyên không thể không tăng thêm pháp lực chống đỡ cơn lạnh.

Nửa canh giờ sau, ma khí do Ma thần hóa thành ở phía trước dần chậm lại, tất nhiên Dương Bách Xuyên cũng như vậy, cả hai đều bị khí lạnh ảnh hưởng.

Lúc này Dương Bách Xuyên đã dùng pháp lực tới mức cao nhất để chống lại cơn lạnh, mặc dù như vậy nhưng quanh người hắn vẫn xuất hiện một tầng sương lạnh.

Đột nhiên, động băng vốn rộng rãi bỗng thu hẹp lại chỉ còn ba - bốn mét, nhỏ hơn gấp ba lần so với ban đầu, hơn nữa càng đi xuống dưới thì bên tai cũng vang lên tiếng rít gào.

Cơn gió lạnh ập tới khiến Dương Bách Xuyên rùng mình.

Toàn thân hắn lập tức bị bao phủ bởi một lớp băng.

Ngày càng lạnh hơn, gió gào thét ầm ĩ, từng cơn từng cơn như dao cắt.

Sương trắng và khí lạnh ảnh hưởng tới tầm nhìn của hắn.

Lúc này chim Thần Ma không nhịn được nữa: “Này yếu gà, ngươi đừng đuổi theo nữa, lão tử cảm nhận được phía dưới rất nguy hiểm, ngươi ... lạnh quá, nhanh để lão tử vào trong không gian Càn Khôn, lạnh chết ta rồi ~"

Cái lạnh đạt tới mức cao nhất, ngay cả chim Thần Ma cũng không chịu được nữa mà bắt đầu kêu la.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4762: Bước chân vào cảnh giới



Dương Bách Xuyên nghe vậy, hắn thu chim Thần Ma vào bình Càn Khôn, lạnh như vậy mình hắn chịu là đủ rồi, không cần thiết phải để con quạ đen kia chịu tội theo.

Hơn nữa, nghĩ tới Đông Phương Thiết Nhân và Nhiếp Hồn lão tổ, nếu đã vậy, Dương Bách Xuyên vận công pháp lực, hét lớn về phía sau: "Thiết Nhân, mấy người không cần phải đuổi theo, đợi bên ngoài đi ~"

Mặc dù không biết bọn họ có nghe thấy không nhưng Dương Bách Xuyên cũng không quan tâm được nhiều tới vậy, chỉ có thể hét lớn, hi vọng bọn họ nghe được.

Cho dù hắn không nói thì sợ với hoàn cảnh ác liệt thế này, bọn họ cũng không theo được.

Đến đây cũng không giúp được gì.

Quạ đen cũng đã nói xuống tiếp sẽ rất nguy hiểm, tất nhiên hắn biết nhưng cuộc sống có hạn, sức lực có hạn, chuyện của Lạc Dương hắn không thể không quan tâm.

Ai bảo bối phận hắn cao, là sư thúc của Lạc Dương cơ chứ!

Chuyện này phải kiên trì tới cùng, hơn nữa hắn tin rằng ý thức Ma thần ở phía trước cũng đã quá sức, để xem giữa hai người họ ai sẽ kiên trì hơn.

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên cảm thấy ngự kiếm phi hành đã có chút khó khăn, hắn thu kiếm Đồ Long lại, như vậy còn có thể chống lại cơn lạnh.

Hơn nữa, hắn có một lợi thế dùng được ở đây.

Uu thế này chính là Càn Khôn Thôi Thể Quyết.

Lúc này, hắn vận công Càn Khôn Nội Ngoại Quyết cùng lúc, Ngoại Công Tôi Thể có thể chống được gió lạnh, Nội Công tu luyện, mặc dù nơi này rất lạnh nhưng hắn vẫn cảm nhận được trong không khí có năng lượng của băng, rất thuần khiết. Đối với Càn Khôn Tạo Hóa Quyết của hắn mà nói, bất cứ sức mạnh nào cũng có thể hấp thu để luyện hóa.

Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất của tu thần va tu tiên.

Dương Bách Xuyên vừa đuổi theo vừa vận công Càn Khôn Nội Ngoại Quyết, tu luyện, tôi thể.

Luc đầu thì không sao, nhung theo thoi gian viec van cong cung trở nen tốn sức, tiếp tục đạt tới cực hạn.

Không khí lạnh lẽo trong động băng ngày càng dày đặc, cho dù hắn vận công tới mức cao nhất thì vẫn bị lạnh cóng, có thể nói loại giá rét này thấm sâu vào tận linh hồn.

Cảm giác như đang đóng băng toàn bộ cơ thể hắn.

Dương Bách Xuyên không dừng lại, nếu lúc này dừng thì chắc chắn sẽ bị khí lạnh đóng băng tới chết.

Với cường độ của băng tuyết này, Dương Bách Xuyên cảm giác cho dù là Tiên Vương vào đây thì cũng không có cách hộ thể, tất cả đều sẽ biến thành một pho tượng băng.

Thật kinh khủng ~

Luc này, điều duy nhất han có thể làm là không ngừng thi triển Càn Khôn Nội Ngoại Quyết.

Hiện tại không còn là vấn đề đuổi theo ý thức Ma thần mà là vì bảo toàn mạng sống.

Dương Bách Xuyên biết chỉ cần hắn dừng lại lúc này thì sẽ lập tức biến thành một pho tượng điêu tắc bằng băng, hơn nữa còn là cái lạnh truyền vào tận tiên hồn.

Đột nhiên hắn nghĩ tới suy đoán của chim Thần Ma, theo ý của quạ đen thì dưới lòng đất có sức mạnh hàn băng bản nguyên, xem ra là thật. Nếu không, hắn đường đường là phong hào Tiên Quân, hơn nữa còn tu luyện công pháp thần đạo, lại thêm Thanh Liên tiên hỏa hộ thể, sao có thể rơi vào trong hoàn cảnh này?

Càn Khôn Nội Ngoại Quyết được thi triển tới mức cao nhất ...

Cũng không biết qua bao lâu, Dương Bách Xuyên cảm giác hắn thi triển công pháp hoàn toàn dựa vào ý chí để chống đỡ.

Cuối cùng, trên người hắn phát ra một tiếng nổ: "Ầm ~"

Dương Bách Xuyên giật mình, đột nhiên phát hiện thể xác của mình đã được tôi luyện đột phá hàn băng cực hạn, tiến thêm được một bước.

Chỉ trong nháy mắt, toàn thân sinh ra một cỗ sức mạnh, khí nóng chảy qua kỳ kinh bát mạch xua tan đi cái lạnh, trên mặt ngoài làn da cũng xuất hiện một tầng sức mạnh màu vàng nhạt, đây là sức mạnh thể chất hoàn toàn mới sau sự đột phá của cơ thể vật lý.

Dương Bách Xuyên mừng như điên.

Sức mạnh hàn băng cản trở hắn cũng đã biến mất.

Hơn nữa ...

Lúc này Càn Khôn Đạo Nguyên giống như có phản ứng dây chuyền, phát ra tiếng ầm ầm.

Lập tức, sức mạnh của trời đất từ mọi hướng điên cuồng tiến vào cơ thể hắn.

Trong nháy mắt, Dương Bách Xuyên cảm thấy kỳ quái, hắn đã có nhận thức hoàn toàn mới về tu luyện, bản thân cuối cùng cũng đột phá.

Bước chân vào cảnh giới Tiên Vương.

Càn Khôn Tạo Hóa Quyết đã đạt tới cấp độ cực hạn mới, luyện hóa sức mạnh của tinh thể mà hắn hấp thụ trước đó thành pháp lực cho bản thân, đi một vòng trong cơ thể rồi tiến vào Càn Khôn Đạo Nguyên.

Bên trong Đạo Nguyên có càn khôn khác, nhìn từ bên trong, nơi này lớn hơn gấp mười lần so với lúc hắn còn là Tiên Quân, trước kia chỉ là cái chậu thì bây giờ đã thành cái vại lớn, pháp lực chịu tải cũng sẽ nhiều hơn, đương nhiên muốn đột phá tiếp lại càng khó hơn.

Khoảng nửa tiếng sau, tu vi vững chắc, Dương Bách Xuyên mở hai mắt, cảm giác như cơ thể được năng lượng lấp đầy, khiến hắn không nhịn được mà phát ra tiếng gầm : "A ~"

Lúc này pháp lực vận chuyển ở bên ngoài cơ thể, hàn băng sẽ không còn ngăn cản được hắn, Dương Bách Xuyên híp mắt, chân khẽ động, hắn bay vút xuống phía dưới, tiếp tục đuổi theo ý thức Ma thần.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4763: Do đó



Lúc Dương Bách Xuyên đột phá đã bị chậm trễ một lúc, nhưng hắn không lo lắng sẽ không đuổi kịp ý thức Ma Thần, bởi vì trong hoàn cảnh này, tốc độ của ý thức Ma Thần cũng chậm lại. Tuy nhiên, bây giờ lại khác, tu vi của hắn đã đột phá đến cực hạn, đạt đến cảnh giới Tiên Vương, tốc độ hiện tại của hắn đã nhanh hơn ít nhất gấp ba lần so với trước, quan trọng là hắn không còn bị ảnh hưởng bởi môi trường hàn khí nữa.

Do đó, việc đuổi kịp ý thức Ma Thần chỉ là vấn đề thời gian, vả lại, hắn cũng tin là mình sẽ sớm bắt kịp.

Chênh lệch trước sau khoảng nửa canh giờ mà thôi, nơi này chỉ có một con đường duy nhất, vẫn là tiến về phía trước, địa hình có vẻ nghiêng xuống dưới.

Bây giờ nghĩ lại, chắc hẳn hắn đã đi vào sâu xuống lòng đất, rất xa và rất sâu.

Bên trong toàn bộ lối đi, khí lạnh vẫn dày đặc, còn kèm theo những cơn gió lớn như dao cắt thổi từ phía trước tới. Trong môi trường này, Dương Bách Xuyên tin là ý thức Ma Thần cũng không dễ chịu gì, cho dù nàng ta là Ma Thần, nhưng thực chất cũng chỉ là một linh hồn Ma Thần, vẫn phải dựa vào cơ thể của Lạc Dương.

Mà cơ thể của Lạc Dương chỉ mới là Tiên Vương sơ kỳ, cho dù trước đó ý thức Ma Thần đã lừa lấy Tinh Thạch cực phẩm từ Nhiếp Hồn lão tổ và Tuyết Hương, hoặc có thể nói là Băng Hàn Bản Nguyên Tinh Tinh thì tu vi của nàng ta cũng chẳng tăng thêm được bao nhiêu.

Do đó, trong môi trường như thế này, Dương Bách Xuyên biết mình tạm thời vẫn chiếm ưu thế, hắn nghĩ thầm, khi bắt được ý thức Ma Thần nhất định sẽ xử lý nàng ta thật đích đáng.

Tên ma đầu này đúng là một quả bom hẹn giờ, hơn nữa còn rất xảo quyệt, suốt khoảng thời gian dài vừa qua, ý thức Ma Thần cơ bản không lộ diện, tỏ ra rất an phận và ngoan ngoãn. Bây giờ xem ra, nàng ta thực sự là kẻ âm mưu sâu sắc, nhân lúc hắn rời đi tìm Đông Phương Thiết Nhân, nàng ta đã đột nhiên nổi dậy quấy rối.

Hơn nữa, nàng ta còn rất thành công đạt được mục đích, nếu không phải hắn đến kịp lúc thì có lẽ Tuyết Hương và Nhiếp Hồn lão tổ thật sự đã bị nàng ta g**t ch*t rồi.

Dương Bách Xuyên càng nghĩ càng tức giận, hắn quyết tâm lần này không thể tha cho tên đầu ma đó nữa, nhưng đồng thời cũng cảm thấy bất lực.

Về căn bản, Lạc Dương chính là một phân thân trùng tu của Ma Thần, hai người vốn dĩ là đồng can đồng nguyên, nếu muốn tiêu diệt Ma Thần thì khả năng là không thể, bởi vì bất kể tiêu diệt người nào thì người kia đều sẽ chết.

Kết cục định mệnh của bọn họ chỉ có thể là bên này hòa hợp với bên kia, chứ không phải tiêu diệt đối phương, đây chính là điểm khiến Dương Bách Xuyên bất lực, mà cũng là lý do hắn giữ lại ý thức Ma Thần đến hiện tại.

Tình huống xảy ra hôm nay thực ra cũng là kết quả tất yếu sớm muộn sẽ đến, chỉ là hiện tại, hắn đang rối rắm không biết nên đối phó ý thức Ma Thần như thế nào?

Muốn giết thì không thể ~ xử lý qua loa cũng không giải quyết được vấn đề, nghĩ đi nghĩ lại quả thực đau đầu muốn chết.

Khi đang mải suy nghĩ linh tinh, Dương Bách Xuyên tăng tốc bước chân. cuối cùng, sau mười phút, hắn đã nhìn thấy một chùm ma khí ..

Lập tức, Dương mỗ nở nụ cười, lần này xem ngươi chạy đi đâu?

Trong chùm ma khí phía trước, thấp thoáng có thể nhìn thấy bóng dáng của Lạc Dương, nhưng lúc này, người điều khiển cơ thể Lạc Dương rõ ràng là ý thức Ma Thần. Dương Bách Xuyên không khỏi khâm phục tên đầu ma này, trong môi trường khắc nghiệt như vậy, chỉ dựa vào một chùm ma khí mà vẫn có thể trụ vững đến tận bây giờ, thậm chí còn đang tiếp tục tiến lên.

Nhưng rất rõ ràng, tốc độ của nàng ta đã giảm đi rất nhiều so với trước, lực lượng băng hàn cũng ảnh hưởng rất lớn đến nàng ta.

Lúc này, Dương Bách Xuyên cách ý thức Ma Thần chưa đầy một trăm năm mươi mét, hơn nữa, bước chân của Dương Bách Xuyên vẫn tiếp tục tăng tốc, khoảng cách này rất nhanh sẽ được rút ngắn.

Khi chỉ còn chưa đầy một trăm mét, cuối cùng ý thức Ma Thần phía trước cũng phát hiện ra hắn, đột nhiên, ý thức Ma Thần tăng tốc nhanh hơn, nhanh hơn rất nhiều.

Nhưng Dương Bách Xuyen không hề để tâm, hiện giờ hắn đã đạt đến Tiên Vương Cảnh, hoàn toàn có thể đối phó với hàn khí, cho dù ý thức Ma Thần có tăng tốc thì cũng không sao cả, việc bắt được nàng ta cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi

Cả hai người cứ thế đuổi bắt nhau, khoảng cách ngày càng thu hẹp, chỉ còn lại năm mươi mét.

Ý thức Ma Thần cuối cùng cũng cảm nhận được áp lực, lập tức chửi rủa Dương Bách Xuyên: "Dương Bách Xuyên, ngươi nhất định phải gây khó dễ cho bổn thần sao? Lạc Dương vốn dĩ chỉ là một phân thân trùng tu của ta mà thôi, hiện giờ bổn thần chỉ muốn hợp nhất với phân thân của mình, vậy mà tiểu tử ngươi lại xen vào việc của ta!"

Dương Bách Xuyên nghe ý thức Ma Thần chửi rủa, lạnh lùng đáp lại: "Nếu đổi lại là người khác thì tiểu gia ta còn lâu mới quản, thậm chí tránh còn không kịp, nhưng Lạc Dương là sư chất của tiểu gia ta, ta không quan tâm nàng có phải là phân thân của ngươi hay không! Nói tóm lại, ta không thể để ngươi làm hại Lạc Dương, ta cũng cho ngươi một con đường khác, nếu ngươi đã nói ngươi và Lạc Dương vốn là một thể thì ngươi cứ để Lạc Dương hợp nhất với ngươi, chẳng phải mọi chuyện sẽ hoàn mỹ hay sao?"

"Ngươi ... Xem ra tiểu tử ngươi quyết tâm muốn đối đầu với bổn thần! Tốt, nếu đã vậy, bổn thần chắc chắn sẽ không để ngươi đạt được ý muốn, cho dù có phải hồn phi phách tán, bổn thần cũng không hối hận! Bổn thần đường đường là Ma Thần của Thiên Giới, sao có thể để một con sâu kiến như ngươi uy h**p! Hừ!" Ý thức Ma Thần giận dữ chửi bới, nói ra những lời đầy cay độc.

Dương Bách Xuyên nghe rõ trong lời nói của ý thức Ma Thần có cảm giác cùng đường bí lối, như đang cố tình hù dọa hắn!

Dương Bách Xuyên cười lạnh rồi tiếp tục đuổi theo, làm Ma Thần tức đến mức thổ huyết, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng hả hê.

Cứ thế hai người tiếp tuc man đuoi bắt như chạy marathon, nhưng Dương Bách Xuyên đã tăng tốc độ nhanh hơn rất nhiều và dần rút ngắn khoảng cách giữa hai bên ...

40 mét ...

30 mét ...
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4764: Hắn phát hiện



Khi còn cách chỉ 20 mét, Dương Bách Xuyên nhếch miệng nở nụ cười, chuẩn bị ra tay.

Nhưng đúng lúc này, cảnh tượng bất ngờ đột ngột xảy ra.

“Vù vù ... "

Trong lúc chạy nhanh, một cơn gió lớn bất ngờ nổi lên, tiếng gió gào thét đinh tai nhức óc ...

Hàn khí nồng đậm ngưng tụ thành hình, thực chất hóa xuất hiện, mà Dương Bách Xuyên chỉ kịp nhìn thấy ý thức Ma Thần lóe lên một cái rồi biến mất.

Hắn nổi giận gầm lên, chợt nhảy lên lao thẳng tới, đâm đầu vào lớp hàn khí đặc quánh ..

Nhưng vừa vao trong, sắc mat Dương Bach Xuyen lập tức thay đổi, không ổn

rôi!

“Vù vù ... ”

Một sức hút mạnh mẽ cùng hàn khí cực độ ập tới, làm cho cơ thể hắn mất cân bằng, cảm giác trời đất ngả nghiêng xuất hiện.

Lúc thân thể mất đi thăng bằng, đồng thời cảm nhận được hàn khí cực độ cuốn đến từ bốn phương tám hướng, mặc dù hắn đã vận dụng pháp lực phòng ngự đến mức tối đa, nhưng vẫn cảm nhận rõ cơ thể mình bị đóng băng trong nháy mắt, toàn thân phủ một lớp băng sương dày đặc.

Giờ khắc này, trong lớp sương mù tràn ngập bang hàn này, hắn không thể nhìn thấy rõ bất cứ thứ gì, chỉ có thể cảm nhận được thân thể mình đang xoay tròn không ngừng ...

Cho dù có cố gắng vận lực thế nào, hắn cũng không thoát ra được, chỉ đành mặc kệ cho mình bị cuốn đi.

Trong thâm tâm Dương Bách Xuyên tràn ngập sự bất lực, hắn suy đoán đây có lẽ là do môi trường nơi này gây ra, hoặc là hắn đã bị hút vào một tâm gió xoáy nào đó.

Cảm giác thực sự rất bất lực.

Không biết đã trôi qua bao lâu, cuối cùng Dương Bách Xuyên cảm thấy sự xoay tròn dừng lại.

Điều kỳ lạ là hắn không hề phát hiện ra bất kỳ chấn động nào, lẽ ra lúc dừng lại sau khi bị hút vào tâm gió thì phải có chút rung động, nhưng lúc này lại không hề xuất hiện chút rung động nào, âm thầm cảm giác như mọi thứ đều ngừng lại.

Sau khi thích nghi với tình trạng hiện tại, Dương Bách Xuyên thử cố gắng cử động, nhưng lại phát hiện ra thân thể không thể nhúc nhích dù chỉ một chút.

Sau giây phút dùng rất nhiều sức lực để cố gắng mở mắt, cuối cùng hắn mới từ từ mở được mắt ra sau quá trình vô cùng cật lực.

Nhưng ...

Cũng đúng lúc này, trong lòng hắn hoàn toàn lạnh băng.

Cũng không rõ đây là nơi nào, nhưng nhìn qua có vẻ giống như một hang động khổng lồ, mọi thứ đều mang sắc thái như pha lê, so với băng bên ngoài còn tinh khiết hơn một bậc.

Cột băng giam giữ hắn kiên cố đến mức khó tưởng tượng, bất kể có cố gắng vận dụng pháp lực thế nào, nó vẫn không hề sứt mẻ.

Điều đáng lo ngại nhất là cảm giác rất ngột ngạt, bị đóng băng trong đây giống như một người phàm trực tiếp bị đóng băng vậy, nếu cứ tiếp diễn thế này, chắc chắn sẽ bị ngạt thở mà chết.

Mặc dù mang tu vi Tiên Vương nhưng Dương Bách Xuyên vẫn cảm nhận được rõ ràng, nếu cứ theo đà này, chắc chắn hắn sẽ bị ngạt thở mà chết trong cột băng này ...
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4765: Nếu không chỉ còn con đường chết



Dương Bách Xuyên cảm thấy không biết phải làm sao, hắn có thể thấy được ý thức Ma Thần ở băng trụ đối diện đang tỏa ra ma khí, tuy chỉ có một chút nhưng Dương Bách Xuyên biết ma đầu đã tìm được cách phá băng trụ.

Không được, hắn cũng không thể bị nhốt ở trong.

Nếu không chỉ còn con đường chết.

Không dùng được pháp lực, Dương Bách Xuyên nghĩ đến Thanh Liên Tiên Hỏa, không biết có tác dụng hay không.

Dù sao cũng không thể ngồi chờ chết, phải nếm thử các cách.

Dương Bách Xuyên thử phóng thích Thanh Liên Tiên Hỏa.

Ngay sau đó hắn phát hiện mình đã thành công.

Thanh Liên Tiên Hỏa đang dần lan ra xung quanh.

Dù sao cũng là Thanh Liên Tiên Hỏa nổi tiếng Tiên giới, rất có hiệu quả.

Hắn bắt đầu đốt cháy Thanh Liên Tiên Hỏa.

Dương Bách Xuyên cảm nhận được băng trụ đang buông lỏng, tuy hiệu quả rất nhỏ nhưng lại rất có tác dụng.

Bình tĩnh lại, Dương Bách Xuyên chủ tâm thao tác Thanh Liên Tiên Hỏa, đồng thời cùng thúc giục nguyên thần và pháp lực trong cơ thể để tăng lên uy áp của Tiên Hỏa.

Không biết qua bao lâu, một tiếng nứt gãy vang lên, Dương Bách Xuyên vô cùng vui vẻ, hắn thấy được băng trụ đang nứt ra.

Cứ tiếp tục như vậy thì tốc độ của hắn có thể nhanh hơn rất nhiều.

"Rắc rắc ... "

Ngay sau đó vô số tiếng đứt gãy liên tục vang lên, vết nứt càng ngày càng nhiều.

Nhưng Dương Bách Xuyên biết này vẫn chưa đủ, bởi vì băng trụ quá cứng rắn, không biết đây là đâu, hàn khí tỏa ra gấp trăm ngàn lần bên ngoài.

Khả năng đúng như chim Thần Ma nói, nơi này tồn tại lực lượng Hàn Băng Căn Nguyên, càng xuống sâu thì hàn khí càng mạnh.

Thời gian thúc giục Tiên Hỏa đốt cháy băng trụ rất lâu dài, lâu đến mức Dương Bách Xuyên quên mất thời gian.

Một ngày nào đó ...

“Rầm ... "

Dưới sự đốt cháy của Tiên Hỏa, cuối cùng băng trụ cũng nổ tung.

“Phù ... "

Dương Bách Xuyên há to mồn, suýt nữa bị nghẹn chết. Tuy tu sĩ có phương pháo quy tức, không hô hấp cũng không sao. Nhưng băng trụ này quá quỷ dị, hạn chế lực lượng, đặc biệt sinh ra gông xiềng nhằm vào sinh linh tu luyện.

Thế giới tu sĩ thiên kỳ bách quái, tràn ngập kỳ ảo nên chuyện này cũng không kỳ quái.

Dương Bách Xuyên bước đến quan sát, bên trong băng trụ rỗng tuếch.

Khóe miệng Dương Bách Xuyên co giật, hắn phát hiện mặt trái có một cãi lỗ nhỏ bằng đầu ngón tay.

Giờ thì hắn đã hiểu, ý thức Ma Thần đã dùng bí pháp thần thông gì đó để chạy thoát bằng lỗ nhỏ này.

Hắn đã coi thường ma đầu này.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4766: Đây là một điều rất khó hiểu



Nhưng giờ cũng không làm được gì, lần này không giống với lần truy đuổi trước, hoàn cảnh khác nhau, muốn tìm được nàng ta cũng không dễ dàng.

Nơi này là một hang động đá vôi rất lớn, có vô số băng trụ khổng lồ, độ cao mười mấy mét, nhìn không ra băng trụ chảy ngược từ trên đỉnh xuống hay mọc từ dưới đất lên.

Cũng không biết hang động đá vôi này lớn đến mức nào, nhìn không thấy cuối.

Quan trọng hon du han đa van chuyển phap luc để phong ngự nhưng vẫn cảm thấy lạnh run người.

Dương Bách Xuyên cười khổ, giờ thì chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước. Dù thế nào hắn cũng phải tìm được ý thức Ma Thần, hắn tin chắc nàng ta chưa đi được xa.

Nơi này không dùng được thần thức, muốn tìm được một người thật sự rất khó, nhưng Dương Bách Xuyên không muốn từ bỏ.

Vòng qua từng cây băng trụ, đột nhiên một chiếc băng trụ cách hắn 10 mét bốc lên sương mù.

Vì tò mò nên Dương Bách Xuyên bước đến.

Đến gần, hắn tung ra một chưởng xua tan sương mù.

Hắn nhìn thấy một lão giả mặc đồ trắng bị nhốt ở bên trong.

Cũng không biết người bên trong sống hay chết, lại nghĩ đến bản thân lúc này.

Tám chín phần mười người này cũng giống như hắn, bị mắt bão hút vào trong rồi bị đóng băng, nhưng người này lại chết ở bên trong không ra được.

Dương Bách Xuyên có chút khó hiểu, hắn có thể rời khỏi băng trụ, ý thức Ma Thần cũng có thể đi ra ngoài, chẳng lẽ người bị đóng băng này lại không ra được?

Hay tu vi không đủ?

Hoặc không có đủ thủ đoạn?

Thấy thế nào cũng không phải, cũng không thấy nhúc nhích nhưng cũng chưa chắc đã chết.

Nếu gặp phải thì thử xem, xem có thể cứu được ông ta hay không.

Bây giờ hắn ở bên ngoài, không phải ở trong băng trụ nên có thể vận dụng pháp lực.

Kiếm Đồ Long xuất hiện, tiếp đó là kiếm Bàn Long.

"Rầm rầm ~"

Hai tiếng nổ lớn vang lên, không cứng rắn không thể phá vỡ như trong tưởng tượng, ngược lại băng trụ chia năm xẻ bảy.

Hắn còn đang nghĩ không được sẽ dùng cả Thanh Liên Tiên Hỏa nhưng không ngờ lại dễ như vậy.

Băng trụ phá vỡ, người bên trong đi ra, đứng đó nhưng không cảm nhận được sự sống nào.

Đã chết.

Dương Bách Xuyên kiểm tra một lượt thì phát hiện người này đã chết rất lâu rồi, không phải vừa mới bị đóng băng.

Đột nhiên hắn nhớ đến những gì Nhiếp Hồn lão tổ nói, có rất nhiều người đi vào sâu trong động Thủy Tinh để mạo hiểm, có người có được công pháp, pháp bảo,

Giờ nghĩ lại thì có vẻ pháp bảo đã bị những người bị đóng băng trong động băng mang theo trên người.

Mot vạn nam đong phủ Su Tu Thủy Tinh mới mở ra một lần, không biết đã tồn tại bao lâu.

Tính ra thì qua vô số năm, số người bị đóng băng ở đây út nhất cũng là người của vạn nam trước, tham chí co the còn xa hơn.

Tóm lại tiên nhân có thể đi vào sâu trong đây không ai không phải cường giả, thấp nhất cũng là Tiên Vương, thậm chí là Tiên Đế.

Nhưng neu la Tien Đe thì lam sao co thể bị bang trụ đông chết được.

Đây là một điều rất khó hiểu.

Đột nhiên Dương Bách Xuyên nhớ đến lời mà Nhiếp Hồn lão tổ từng nói về Tuyết Miêu quỷ dị trong động Thủy Tinh.

Vậy thì có thể giải thích được tại sao tiên nhân này không thể thoát ra khỏi băng trụ, nguyên nhân thật sự là bị Tuyết Miêu quỷ dị tấn công.

Từ lúc bắt đầu đến giờ Dương Bách Xuyên chưa gặp phải Tuyết Miêu gì.

Nhưng giờ hắn bỗng cảm thấy rợn tóc gáy.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4767: Đắc tội



Có le han se gap phải rắc rối lớn ~

Đánh giá thân thể của vị tiên nhân này, tu vi chắc chắn không hề kém, ít nhất cũng mạnh hơn hắn, khả năng đã đạt tới cảnh giới Tiên Đế.

Cỡ như vậy còn bị một móng vuốt xuyên thấu đan điền, có thể tưởng tượng được con Tuyết Miêu quỷ dị kia mạnh tới mức nào.

Chỉ cần nghĩ tới Tuyết Miêu, Dương Bách Xuyên lại có một loại cảm giác phát run, đương nhiên không phải là cái lạnh của băng tuyết mà là loại sợ hãi từ đáy lòng!

Hắn phải cẩn thận, không chừng ở đây cũng có Tuyết Miêu đóng băng quỷ dị.

Lấy lại tinh thần, lúc chuẩn bị rời đi thì có tiếng cạch vang lên, một khối ngọc giản từ trên người tiên nhân rơi xuống, rõ ràng là người chết nhưng lại rớt ngọc lại, Dương Bách Xuyên nổi cả da gà.

"Đắc tội, đắc tội ~"

Miệng lẩm bẩm, hắn nhặt ngọc giản rồi hóa thành một cơn gió rời đi.

Trong lòng quả thật sợ hãi, đương nhiên chủ yếu là lo sợ nơi này có Tuyết Miêu, hắn không biết Tuyết Miêu quỷ dị trong truyền thuyết có hình dáng thế nào, năng lực thiên phú ra sao.

Rời khỏi đây trước rồi tính sau.

Chạy đi thật xa, Dương Bách Xuyên mới thở phào một hơi.

Mặc dù ở đây không có động băng như lúc mới bước vào nhưng lại có vô số cột băng có hình dạng gần như giống hệt nhau, không khác gì mê cung.

Dương Bách Xuyên không biết đi đâu để tìm ý thức Ma thần hay Lạc Dương, sau khi cách xa tiên nhân kia, Dương Bách Xuyên mới lấy ngọc giản ra xem có thu hoạch gì không, manh mối về thay đổi môi trường ở đây cũng được.

Thần thức đã có thể phóng ra, hắn tiến vào trong ngọc giản, trong đầu xuất hiện rất nhiều tin tức.

Đầu trướng đau ...

Một lúc sau cơn đau mới tan đi, ánh mắt Dương Bách Xuyên lại lóe lên tia sáng.

Mặc dù bên trong ngọc giản không phải bí pháp thần thông gì với hắn mà nói, thứ này còn trân quý hơn rất nhiều.

Dương Bách Xuyên không thiết bí pháp thần thông, ai bảo hắn có sư phụ trâu bò cơ chứ?

Với hắn mà nói, thứ quan trọng nhất lúc này là thiên tài địa bảo có thể nâng cao tu vi thực lực, đúng lúc bên trong ngọc giản này ghi lại đầu mối liên quan tới bảo vật của động Thủy Tinh.

Nói cách khác, bên trong ghi lại báu vật mà đại yêu vương Thủy Tinh đã để lại.

Nội dung ghi trong ngọc giản giống như nhật ký của một người.

Bao gồm cả thông tin giới thiệu của tiên nhân kia.

Theo như trong ghi chép, trước kia vị tiên nhân đó tự xưng là trưởng lão của Hoa Thiên Môn trên Cửu Trọng Thiên của Tiên Giới - Hoa Minh Uyên, ông là một cường giả Tiên Đế.

Theo nhật ký, Hoa Minh Uyên tới đây để tìm kiếm cách đột phá, bởi vì có chút hiểu biết về động Thủy Tinh nên mới tiến vào nơi này.

Nhưng không ngờ bản thân lại bỏ mạng ở đây

Hoa Minh Uyên phát hiện một khối thần thạch Thủy Tinh nhưng bị Tuyết Miêu đuổi giết, trên đường không tránh thoát được nó, cuối cùng bị đối phương g**t ch*t.

Trước khi chết ông đã ghi lại tin tức và vẽ bản đồ nơi này vào trong ngọc giản, đương nhiên cũng có một thỉnh cầu, hy vọng có người nhìn thấy ngọc giản của ông, nếu lấy được thần đá Thủy Tinh thì giúp ông một việc, tới Hoa Thiên Môn báo tin.

Ông có một đứa con trai đang ở Hoa Thiên Môn, nhưng thân là trưởng lão, vì rất nhiều lý do nên không thể nhận nhau với đứa con này, bây giờ ông đã chết, tất nhiên không thèm để ý tới những quy định cứng nhắc kia, không nhận con là tiếc nuối lớn nhất trong lòng ông.

Vậy nên hy vọng người nhặt được ngọc giản, nể tình ông cung cấp thông tin về thần đá Thủy Tinh mà truyền tin với Hoa Thiên Môn, nói với con trai một tiếng, cho nó biết sự tồn tại của người cha này ...

Dương Bách Xuyên cũng hứa hẹn: "Một ngày nào đó tới Cửu Trọng Thiên, hắn nhất định sẽ hoàn thành tâm nguyện của ông."

Đối với Dương Bách Xuyên mà nói, đây chỉ là chuyện bình thường, dù sao sớm muon gì han cung se tới Cửu Trọng Thiên, chỉ cần Hoa Thiên Môn còn tồn tại, con trai Hoa Minh Uyên còn ở đó thì hắn sẽ làm được, chỉ báo tin mà thôi, không gì là không thể.

Theo ghi chép mà Hoa Minh Uyên để lại, tính ra lần cuối cùng ông vào động Thủy Tinh đã qua một vạn năm.

Hơn nữa ông đã ghi lại bản đồ nơi này rất chi tiết, có thể dẫn thẳng tới chỗ thần thạch Thủy Tinh, miêu tả đặc tính của Tuyết Miêu, những tin tức này rất quan trọng với Dương Bách Xuyên.

Nhất là ghi chép về Tuyết Miêu, đây là thông tin đáng quý khó có được, hắn không biết bất cứ thông tin gì về Tuyết Miêu, đây là sinh vật vô cùng nguy hiểm, sau khi có được ghi chép của Hoa Minh Uyên, nếu gặp phải Tuyết Miêu, ít nhất hắn cũng có cách đối phó.

Với Dương Bách Xuyên mà nói, hắn đã có được một đầu mối quan trọng, hắn vào đây để tìm kiếm bảo vật, cũng vì thần thạch Thủy Tinh, Nhiếp Hồn lão tổ đã từng nói qua, nhưng không ai biết rõ hình dáng nó trông như thế nào.

Cho dù có ghi chép của Hoa Minh Uyên nhưng bên trong cũng không nói tới công dụng của thần thạch, chỉ nói tới việc sau khi ông nhìn thấy thần thạch Thủy Tinh thì bị Tuyết Miêu tấn công ...

Dương Bách Xuyên nghiêng về phía chim Thần Ma, theo như những gì quạ đen nói, nơi này có hàn băng bản nguyên.

Vẫn nên cẩn thận thì hơn.

Trong đầu hiện ra một bản đồ, Dương Bách Xuyên so sánh với hoàn cảnh nơi này, quả thật tìm được vị trí của hắn.

Nơi này cách thần thạch Thủy Tinh còn rất xa, nhưng trước mắt hắn vẫn chưa định đi tìm thần thạch, việc cấp bách nhất lúc này là tìm được ý thức Ma thần, cứu Lạc Dương ra, đây mới là việc quan trọng nhất.

Chỉ là hắn không biết ý thức Ma thần đã đi đâu, cho dù hắn có bản đồ thì bản đồ này cũng chỉ ghi lại vị trí của thần thạch Thủy Tinh.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4768: Thứ tốt



Ngay khi Dương Bách Xuyên đang xoắn xuýt, bên tai hắn nghe thấy tiếng kêu vô cùng sắc bén.

"Meo ... "

Âm thanh cách đó không xa, màng nhĩ hắn đau như muốn xé toạc.

"Tuyết Miêu ...? "

Dương Bách Xuyên buột miệng thốt lên.

Lúc này lại có tiếng mèo kêu, rõ ràng là Tuyết Miêu, tiếng kêu này mang theo vẻ giận dữ, đây không phải tiếng gầm giận dữ bình thường, nghe giống như đang chém giết.

Tuyết Miêu đang giao chiến với ai, Dương Bách Xuyên không cần đoán cũng nghĩ ngay tới ý thức Ma thần.

Bởi vì tạm thời nơi này chỉ có hắn và ý thức Ma thần, không hề có sự xuất hiện của những người khác.

Đương nhiên không có gì là tuyệt đối, có lẽ còn có người đi vào từ con đường khác, nhưng khả nang rất thấp.

Sau khi nghe rõ, Dương Bách Xuyên lao về phía nguồn phát ra âm thanh ...

Khoảng mười phút sau, âm thanh bên tai ngày càng lớn hơn.

“Ầm ầm ~"

"Meo ... "

Tiếng đánh nhau rất quyết liệt.

Cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng nhìn thấy ...

Quả nhiên là ý thức Ma thần, hoặc nói đúng hơn là Lạc Dương.

Lúc này, toàn thân Lạc Dương tràn ngập ma khí, mái tóc dài tung bay nhưng lại trong trạng thái vô cùng chật vật.

Giống như ra tay với ruồi nhặng trong không khí.

Dương Bách Xuyên cũng không vội, hắn trốn phía sau một cột băng, quan sát trước rồi tính sau.

Ý thức Ma thần đang chém giết với không khí, rõ ràng không phải nàng ta đang phát điên, mà ..

Dương Bách Xuyên biết thứ đang tấn công ý thức Ma thần là Tuyết Miêu.

Trong ghi chép của ngọc giản, Tuyết Miêu vô cùng quỷ dị, lúc chiến đấu không thể nhìn thấy hình dáng của nó, gần như dung hợp với môi trường xung quanh, gần như im hơi lặng tiếng, không hề phát ra bất kỳ khí tức hay dao động năng lượng nào.

Có thể nói đây là một sát thủ ẩn hình cấp cao.

Tuyết Miêu là yêu thú hồng hoang nhưng lại có trí khôn.

Vậy nên cực kỳ khó đối phó.

Hoa Minh Uyên ghi lại trận chiến giữa ông và Tuyết Miêu trong ngọc giản, đồng thời đưa ra một số ý kiến của riêng mình.

Lúc này, Dương Bách Xuyên chỉ muốn xem ghi chép của Hoa Minh Uyên có đúng hay không?

Dương Bách Xuyên cũng muốn để ý thức Ma thần chịu thiệt, đợi khi hắn ra tay sẽ có lợi hơn.

Hắn đứng sau cột băng cách đó ba mươi mét để quan sát ...

Nhưng ngay sau đó, ánh sáng chói mắt lóe lên rồi biến mất.

Dương Bách Xuyên nhìn theo bản năng, hắn nhìn thấy cách đó không xa, một cột băng đầy sương mù xuất hiện, khi Tuyết Miêu và nàng ta đánh nhau, sương mù tan đi, từ trong trụ băng tỏa ra tia sáng chói mắt, nhìn kỹ lại, bên trong xuất hiện một đóa hoa sen sáng rực ...

Dương Bách Xuyên đã hiểu rõ, xem ra ý thức Ma thần phát hiện ra hoa sen trong trụ băng, kết quả Tuyết Miêu xuất hiện, bị nó tấn công.

Đa số tất cả những thiên tài địa bảo đều sẽ có linh thú bảo vệ.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, hắn tin điều này.

Hai mắt Dương Bách Xuyên phát sáng, rõ ràng thứ bên trong cột băng kia là bảo bối.

Lúc này, Tuyết Miêu đang giao đấu với ý thức Ma thần, đây là cơ hội của hắn.

“Thứ tốt ~"

Dương Bách Xuyên lượn một vòng, cuối cùng cũng lại gần được cột băng, cách xa mười mét hắn cũng có thể cảm nhận được năng lượng thuần khiết đang tản ra.

Nhìn cột băng mang theo sương mù, đột nhiên Dương Bách Xuyên nghĩ tới. có lẽ tất cả những cột băng tản ra sương mù trắng nồng đậm đều sẽ có bảo vật.

Bây giờ chỉ xem hắn có lấy được hay không.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4769: Tốc độ rất nhanh



Khi Dương Bách Xuyên đang từ từ tiến lại gần cây cột băng có chứa bảo vật, bỗng một tiếng kêu chói tai vang lên khiến hắn giật mình.

"Meo~"

Tiếng kêu khiến hắn rùng mình.

Hắn vội vàng nhìn quanh nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Tuyết Miêu xuất hiện, thế nhưng, bên phía Lạc Dương - người đang chịu sự kiểm soát của ý thức Ma Thần lại bị đánh bay ra ngoài, y phục trước ngực rách toạc, để lộ những vết cào dài.

"Nghiệt súc, ngươi muốn chết à!" Ý thức Ma Thần bị thương nên cất tiếng chửi rủa, ngay sau đó giận dữ hét lên: "Ma khí ngất trời, Ma Thần Niết Bàn, bắt đâu!”

Theo tiếng rống giận của ý thức Ma Thần, ma khí xung quanh nàng ta cuộn trào như sóng nước, lan tỏa ra khắp nơi tạo thành một vòng tròn dao động, lấy nàng ta làm trung tâm.

Tốc độ rất nhanh, đây là một loại tấn công lan rộng trên diện rộng, nếu uy lực đủ lớn thì hiệu quả có thể sẽ rất đáng kể.

Dương Bách Xuyên híp mắt quan sát, muốn xem liệu chiêu này có thể ép Tuyết Miêu đang ẩn hình phải lộ diện hay không?

"Meo meo~"

Trong giây lát, một tiếng kêu đau đớn của Tuyết Miêu vang lên.

Dương Bách Xuyên cũng biết Tuyết Miêu đã chịu thua thiệt, điều này cũng chứng minh thủ đoạn của ý thức Ma Thần khi gian dữ quả thực không thể coi thường.

Trong nháy mắt ấy, Dương Bách Xuyên nhìn thấy một hướng trong làn ma khí chấn động, ngay sau đó, một con Tuyết Miêu toàn thân trắng như tuyết đột nhiên xuất hiện, nó trông giống con mèo bình thường mà Dương Bách Xuyên đã gặp nhưng vẫn có một số điểm khác biệt.

Con mèo này có cánh, bốn chân không có lông mà phủ lớp vảy trắng mịn như tuyết.

Hai đặc điểm này không giống với con mèo bình thường.

Toàn thân không có chút tạp sắc nào, chỉ có đôi mắt là màu bạc pha đỏ.

Nhìn vao thì toat len vẻ ta khí ngut troi.

Bây giờ, Dương Bách Xuyên cuối cùng cũng hieu vì sao nó được gọi là Tuyết Miêu băng quỷ dị.

Tuy nhiên, băng quỷ dị và Tuyết Miêu là hai cách xưng hô, tên gọi trước chắc là cách gọi do các cường giả miêu tả, tên gọi sau là do toàn thân nó trắng như tuyết.

Lần này ý thức Ma Thần đã ép buộc được Tuyết Miêu đang ẩn thân trong bóng tối phải hiện hình.

Ánh mắt Dương Bách Xuyên sáng lên, hắn đã nhìn thấy Tuyết Miêu, nếu chỉ xét về ngoại hình thì diện mạo và hình thể của con Tuyết Miêu này khá giống Chồn nhỏ, thậm chí còn có phần đáng yêu.

Không hiểu sao hắn lại nghĩ đến Chồn nhỏ rồi ...

Tuy nhiên, hắn biết rõ Tuyết Miêu mà mình đang nhìn thấy không phải là Chồn nhỏ, mà còn nguy hiểm hơn Chồn nhỏ rất nhiều, đây chính là một hung thú thời Hồng Hoang, hơn nữa lại là một hung thú có trí tuệ.

Chắc chắn sẽ khó đối phó hơn.

Tuy là Tuyết Miêu đã bị ý thức Ma Thần ép buộc hiện hình trong chốc lát, nhưng Tuyết Miêu chỉ loe lên một cái rồi lại biến mất trong phút chốc.

Như thể tan biến vào không khí, không một tiếng động.

Trong lòng Dương Bách Xuyên giật mình, rõ ràng là rất khó đối phó.

Nhưng lúc này, hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, mà chờ xem tình hình rồi mới tính tiếp.

Không cảm nhận được sự tồn tại của Tuyết Miêu mà cũng không nhìn thấy nó, nếu hắn hành động mạo hiểm để lấy đóa sen trong cột băng thì rất có thể sẽ bị tấn công.

Hiện tại, vẫn nên chờ ý thức Ma Thần và Tuyết Miêu đấu đến cả hai cùng bị thương thì hơn.

Bất kể bên nào chịu thiệt cũng đều có lợi cho hắn.

Nếu Tuyết Miêu thua trận, hắn sẽ tranh thủ đoạt lấy đóa sen trong cột băng, nếu ý thức Ma Thần thua trận, hắn sẽ nhân cơ hội ra tay áp chế nàng ta.

Tốt nhất là cả hai bên đều trọng thương, đế hẳn có thể nhảy ra một mình xử lý cả hai.

Dĩ nhiên, những gì anh nghĩ trong lòng chỉ là kế hoạch và hy vọng, còn thực tế ra sao thì phải chờ xem tình hình thực tế!

Hiện tại, Dương Bách Xuyên đã thu lại toàn bộ khí tức, lặng lẽ ẩn mình ở một bên để quan sát, hắn cũng nhìn ra được, nếu Tuyết Miêu ẩn thân không hiện hình thì hắn cũng đừng hòng đoạt được đóa sen trong cột băng.

Chờ đợi ..

Giờ điều duy nhất hắn có thể làm lúc này là chờ đợi thời cơ rồi hành động vào đúng lúc.

Giữa trận chiến, ý thức Ma Thần phát ra ma khí lan tỏa khắp nơi, sau đó đứng yên tại chỗ, toàn thân nàng ta tỏa ra ma khí và vẫn duy trì sự hiện hữu.

Sau khi bị phát hiện và mất ưu thế ẩn thân, Tuyết Miêu rõ ràng đã chịu thiệt thòi, nhưng chắc chắn nó sẽ không dễ dàng bỏ qua, Dương Bách Xuyên tin là Tuyết Miêu nhất định sẽ phản công.

“Âm~"

"Meo meo~"

Một tiếng thét chói tai vang lên.

Tuyết Miêu lại chịu thiệt thòi một lần nữa, rõ ràng thủ đoạn này của ý thức Ma Thần được bố trí để khiến Tuyết Miêu không thể ẩn nấp, chiêu này thực sự rất hiệu quả.
 
Back
Top Bottom