Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4740: Sao ta biết được



"Qụa Đen, có nghe thấy âm thanh gì không?" Dương Bách Xuyên vừa đi vừa hỏi chim Thần Ma.

"Nghe được." Chim Thần Ma trả lời.

"Liệu Đông Phương Thiết Nhân có ở đó không?" Dương Bách Xuyên hỏi.

Chim Thần Ma mắng: "Sao ta biết được."

"CMN không phải ngươi tự xưng mình là chim Thần Ma đứng đầu tam giới hay sao?" Dương Bách Xuyên mắng.

"Ta ... " Chim Thần Ma suýt bị sặc chết.

Một người một chim cộng thêm một Hồng Y sẽ không nói chạy như bay trong thông đạo động băng.

Khoảng 1 canh giờ sau, Dương Bách Xuyên mới nghe thấy rõ, tức là sắp đến nơi rồi.

Ngay sau đó hắn phát hiện mình đã đi ra khỏi phạm vi động băng.

Đi gần một tháng, tuy hắn vẫn luôn ở trong động băng như mê cùng, nhưng vòng đi vòng lại vẫn đi đến chỗ sâu trong động Thủy Tinh.

Trời xui đất khiến lại đi đến nơi giao giới mà Nhiếp Hồn lão tổ từng nhắc đến.

Nơi này là một hang động đá vôi rất lớn, độ cao khoảng 300 mét, nhưng không có tiểu băng động cũng như băng trụ.

Toàn bộ hang động đá vôi như một chỉnh thế kéo dài về phía trước, nhìn không thấy nơi kết thúc.

Trên đỉnh chóp của hang động đá vôi vẫn là thủy tinh, nhưng không có băng trụ đổi chiều mà ngược lại được xếp chỉnh tề như mặt gương, có cả ảnh ngược.

Ở trên mặt đất, tuy không thấy băng trụ nhưng thay thế là một ngọn núi băng, hay nói đúng hơn là núi băng như đòi núi kéo dài vô tận ....

Núi băng to khoảng trăm mét, nhỏ nhất khoảng mười mấy mét.

Cảnh tượng cực kỳ đồ sộ, có thể xuất hiện ở chỗ này chính là kỳ tích.

Đứng xem được một lúc thì hắn nghe thấy một tiếng động lớn hơn.

“Âm ... "

Một tiếng nổ lớn vang lên.

Trong mắt Dương Bách Xuyên lóe lên sát khí, hét lên rồi xông đến đó.

Hắn nhìn thấy Đông Phương Thiết Nhân đang chiến đấu với hai người tràn ngập ma khí, trên người Đông Phương Thiết Nhân chẳng chịt vết thường.

Nơi này có người tu ma.

Ba người chiến đấu, hai tên Ma tộc chiếm ưu thế hơn, Đông Phương Thiết Nhân thì có vẻ đang cố chống.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4741: Nghe vậy



Từ khí thế thì hai tên Ma tộc cao hơn Đông Phương Thiết Nhân một ít, nhưng ma khí của Ma tộc vốn là tiên nguyên lực, Đông Phương Thiết Nhân có thể chống đến bây giờ cũng đã rất tốt rồi.

Lúc Dương Bách Xuyên hét lên thì Đông Phương Thiết Nhân cũng nghe thấy, sơ ý phân tâm rồi bị một tên Ma tộc đánh trúng.

“Phụt!"

Sau đó hộc máu bay ngược ra ngoài.

Dương Bách Xuyên gầm lên: "Đoạn Thủy, Phách Địa."

Hai kiếm đánh lui hai tên Ma tộc.

“Rầm rầm ... "

Tiếp đó Dương Bách Xuyên xông đến bên cạnh Đông Phương Thiết Nhân, đỡ hắn ta lên.

Lúc này Dương Bách Xuyên mới phát hiện Đông Phương Thiết Nhân đã đột phá lên Tiên Vương trung kỳ.

"Ngươi sao rồi?" Dương Bách Xuyên hỏi.

Đông Phương Thiết Nhân: "Khụ, ta không sao."

Dương Bách Xuyên lấy một giọt nước Sinh Mệnh cho hắn ta uống: "Há mồm nuốt vào, ngươi chữa thương trước, để ta xử lý chỗ này."

Đông Phương Thiết Nhân cảm nhận được giọt nước xanh biếc trên tay Đông Phương Thiết Nhân hàm chứa lực sinh mệnh vô cùng cường đại, không chút do dự nuốt xuống.

Tuy hắn ta đã đột phá lên Tiên Vương trung kỳ nhưng vẫn bị thương rất nặng, cả người toàn là vết thương.

Lần này hắn ta không ngồi xuống điều trị vết thương như lời Dương Bách Xuyên nói: "Bọn họ là Ma tộc của ma quật Hỗn Loạn Tiên Vực, là thuộc hạ của ma đế Bắc Minh. Nghĩ cách rời khỏi đây, chúng ta không phải đối thủ."

“Yên tâm, hai Tiên Vương Ma tộc mà thôi, ta đối phó được." Dương Bách Xuyên híp mắt nói.

"Khụ khụ ... Bọn họ còn có đồng bọn, cầm đầu là đại tướng Ma Áo của ma đế Bắc Minh, là một Tiên Vương đại viên mãn, đủ để sánh ngang với phong hào Tiên Vương. Ma Áo có Huyết Ma công, cực kỳ ác độc, ngay cả Tiên Đế bình thường cũng không dám chống chọi. Xuyên Tử, nghe ta, lát nữa ta giữ chân bọn họ, ngươi tìm cơ hội chạy đi.

Lúc ta gặp phải bọn họ thì Ma Áo cũng ở, lúc nãy Ma Áo đã dẫn người đi đến động băng khác. Sau đó ta đột phá chạy thoát được, nhưng lại bị hai Ma tộc này đuổi theo.

Nghe ta, chờ Ma Áo chạy đến thì cả hai chúng ta đều xong đời."

Dương Bách Xuyên quát: "Câm miệng, ta giống loại người sẽ bỏ lại huynh đệ rồi chạy trốn hả? Chỉ hai tên Ma tộc mà thôi, nếu tên Ma Áo chó má gì đó đến, ta cũng muốn thử xem thủ đoạn của Ma tộc Tiên giới thế nào. Ngươi ngồi xuống chữa thương đi, đừng lo đến mấy chuyện khác."

Đông Phương Thiết Nhân cười khổ. Tuy quen biết Dương Bách Xuyên không lâu nhưng hắn ta biết rõ tính tình của Dương Bách Xuyên, biết không khuyên được nên cũng không nhiều lời, vội ngồi xuống chữa thương. Chờ vết thương khôi phục một ít còn có thể chiến đấu tiếp.

Chờ giải quyết hai Ma tộc này rồi tính tiếp. Nếu Ma Áo đến thì đành liều một lần.

Hắn ta cũng vừa mới đột phá lên Tiên Vương trung kỳ, cảnh giới không vững đã đụng phải Ma tộc, còn là ma khí khắc chế tiên nguyên lực, tu vi của hai tên này còn cao hơn hắn ta khiến Đông Phương Thiết Nhân bị thương không nhẹ.

Quan trọng hơn là bảo vật là lão gia tử cho hắn ta đã bị Ma Áo cướp mất, nhưng cũng nhờ bảo vật đó mà hắn không đến mức chết trong tay Ma Áo.

Đông Phương Thiết Nhân không nói nữa, vội vàng ngồi xuống phục hồi vết thương.

Lúc này, Dương Bách Xuyên nhìn chẳm chằm hai tên Ma tộc.

Một đại hán Ma tộc cười nói: "Lại thêm một con mồi, xem ra vận may hôm nay không tệ, ha ha ... "

"Hoa gia, giao cho ta đi, chỉ là một Tiên Quân nho nhỏ thôi. Hai thanh kiếm trong tay hắn không tệ, vận may của chúng ta không kém." Một thanh niên khác nói chuyện.

"Đi thôi, tốc độ nhanh lên. Chờ Ma Áo đại nhân trở về mà chúng ta vẫn chưa giải quyết xong con mồi thì sẽ bị chê cười đấy." Đại hán trung niên nói.

Thanh niên tuổi trẻ hơn bước lên cười to: "Tiểu tử, ngoan ngoan nhận chết đi. Gia gia cho ngươi chết thống khoái, nếu không ta sẽ cho ngươi biết thế nào là sống không được chết không xong."

Dương Bách Xuyên từng g**t ch*t Ma tộc, nhưng đây là lần đầu tiên hắn đối đầu với Ma tộc Tiên giới.

Nghe vậy, Dương Bách Xuyên lạnh lùng nói: "Dám bắt nạt huynh đệ của Dương Bách Xuyên này, ha hả, phải là ta cho các ngươi nếm thử cảm giác sống không được chết không xong mới đúng."

Hai tên Ma tộc này cũng chỉ là Tiên Vương trung kỳ đỉnh phong mà thôi, tiên nhân khác sẽ sợ ma khí nhưng hắn lại không hề sợ.

Đúng lúc này đại hán Ma tộc lên tiếng: “Cẩn thận, tiểu tử này tự xưng là Dương Bách Xuyên. Dị tượng thiên địa từng xuất hiện khoảng thời gian trước có một phong hào Càn Khôn Tiên Quân, hình như tên là Dương Bách Xuyên."

Noi xong nhìn về phía Dương Bách Xuyen: "Ngươi chính là Can Khôn Tiên Quân Dương Bách Xuyên?"

Dương Bách Xuyên ngây người, không ngờ Ma tộc cũng biết đến tên tuổi của hắn, dị tượng thiên đại cường đại như vậy?

Sau đó nói: "Đúng vậy, chính là ta."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4742: Bởi vì bọn họ biết rõ



Việc Dương Bách Xuyen thừa nhận than phan của mình đã khiến hai Ma tộc có chút sững sờ, không ngờ tên tiểu tử tóc bạc này thật sự là Tiên Quân Càn Khôn.

Điều này thực sự gây chút phiền toái.

Bởi vì bọn họ biết rõ ý nghĩa của phong hào Tiên Quân, trong toàn bộ Tiên Giới chỉ co muoi nhan tai được phong hao Tien Quan, đo khong chỉ đơn thuần là thực lực cường đại mà còn là phong hào được Thiên Đạo thừa nhận.

Mỗi người trong số bọn họ đều là những thiên tài xuất chúng.

Mặc dù là Tiên Quân nhưng lại là phong hào, việc phong hào chiến đấu vượt cấp là chuyện bình thường, chắc chắn còn có những thủ đoạn đặc biệt và khó đối phó, thậm chí ngay cả Ma Huyền đại nhân cũng từng nhắc nhở bọn họ, nếu gặp phải phong hào thì cố gắng tránh đi, đừng đối đầu nếu có thể.

Nghe lời của Ma Huyền đại nhân từng nói, bọn họ biết những người mang phong hào này không chỉ có thực lực mà còn có vận khí bảo hộ.

Đối mặt với một phong hào Tiên Quân mới được tấn phong như Dương Bách Xuyên, hai Ma tộc thực sự cảm thấy khó xử.

Đánh hay không đánh? Nếu đánh, đối phương là phong hào Tiên Quân, mà không đánh thì lời đã nói ra chẳng khác nào tự thừa nhận mình nhát gan?

Trong khi hai Ma tộc còn đang phân vân, Dương Bách Xuyên lại không nghĩ nhiều như vậy, hắn trực tiếp ra tay.

Bắt nạt huynh đệ của hắn là điều không thể tha thứ, nếu không dạy cho hai Ma tộc này một bài học thì không phải phong cách của Dương mỗ.

Ban về thực lực thì hai Ma toc nay chỉ o Tien Vương trung kỳ, cho nen hắn không sợ.

Còn về Ma Huyền đại nhân mà Đông Phương Thiết Nhân nhắc tới, Dương Bách Xuyên không bận tâm, chẳng phải người đó còn chưa xuất hiện sao, tới rồi hãy nói.

Trước mắt cứ g**t ch*t hai Ma tộc rồi tính tiếp.

Nhưng hai Ma tộc sung so, trong lòng Dương Bách Xuyên hơi động, ngự kiếm chém ngay.

Hai thanh kiếm Đồ Long và Bàn Long lập tức tỏa ra một luồng kiếm khí màu bạc và màu xanh dài trăm trượng.

Thậm chí Dương Bách Xuyên còn không lại gần bọn họ, chưa nói đến việc hắn không sợ ảnh hưởng của ma khí, mà Càn Khôn Tạo Hóa Quyết cũng đủ để luyện hóa ma khí, chỉ cần ngự kiếm là có thể đánh một trận với hai tên Ma tộc này rồi.

Hai tên Ma tộc nhìn thấy Dương Bách Xuyên vung hai kiếm lao tới, sắc mặt thoáng biến đổi. Lúc này, bọn họ hiểu ra cho dù có muốn không chiến cũng không thể được nữa, rõ ràng đối phương không xem bọn họ ra gì.

Nếu đã vậy thì đánh thôi!

Mặc dù Dương Bách Xuyên là một phong hào, nhưng dù sao cũng chỉ là phong hào Tiên Quân chứ không phải Tiên Vương, nếu hôm nay gặp phải phong hào Tiên Vương, chắc chắn bọn họ sẽ không do dự mà bỏ chạy.

Nhưng hiện tại thì khác, bọn họ muốn thử sức vị "Tiên Quân Càn Khôn" này, dù không địch lại thì bọn họ vẫn tự tin là Dương Bách Xuyên cũng không giữ chân được bọn họ.

Cả hai liếc nhìn nhau, đối diện với hai nhát kiếm đang lao đến của Dương Bách Xuyên, ma khí toàn thân dâng trào ngập trời

"Máu nhuộm trời xanh~"

Cả hai tên Ma tộc hét lớn, lúc này toàn thân bọn họ hóa thành hai cột sáng, một đen một đỏ, lao thẳng về phía hai thanh kiếm Đồ Long và Bàn Long của Dương Bách Xuyên.

“Âm ầm ... "

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4743: Khi nhận được lệnh



Trong mắt Dương Bách Xuyên, bọn họ đã thực sự cứng rắn chống lại hai nhát kiếm của hắn.

"Quả nhiên cũng có chút bản lĩnh." Dương Bách Xuyên lẩm bẩm.

Ngay sau đó, hắn lên tiếng: "Hồng Y~"

Trong trận chiến này, Hồng Y là trợ thủ đắc lực không thể thiếu, có Hồng Y quấy rối, hắn sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, thậm chí có thêm cơ hội giành chiến thắng.

Khi nhận được lệnh, Hồng Y lập tức biến mất tại chỗ. Trong chớp mắt, bóng dáng nàng ta đã xuất hiện bên cạnh tên Ma tộc trung niên, nắm tay trắng muốt vung lên, trực tiếp tung một cú đấm.

Tên Ma tộc trung niên nhìn thấy cú đấm của Hồng Y đang đến, hắn ta không cảm nhận được chút pháp lực nào thì lập tức cười lạnh: "Chết chắc rồi!"

Ngay sau đó, Ma tộc trung niên đánh ra một chưởng tràn ngập ma khí, vô cùng khí thế về phía Hồng Y, hắn ta nghĩ một chưởng này đủ để nghiền nát nữ nhân áo đỏ này thành thịt vụn.

Nhưng điều này là bởi vì hắn ta không ngờ Hồng Y chính là một cường giả luyện thể từ thời thượng cổ, hơn nữa con là thân thể Á Thánh, nếu như biết thì chắc chắn hắn ta đã không nghĩ như thế.

Kẻ thù chiến đấu với Dương Bách Xuyên thường phải chịu thiệt thòi khi đối mặt với Hồng Y, bởi vì bọn họ không rõ nội tình của Hồng Y, đến khi phát hiện ra thì mọi chuyện đã quá muộn.

Nắm đấm trắng nõn của Hồng Y đánh thẳng tới tên Ma tộc trung niên.

Ma tộc trung niên cười lạnh, vung chưởng đón đỡ.

Một quyền một chưởng giao nhau.

“Âm ầm~"

"Rắc ~"

"A ~"

Tiếng động long trời lở đất vang lên.

Đồng thời còn kèm theo âm thanh giòn tan của xương gãy và tiếng hét thảm thiết

Sức mạnh của tu sĩ Ma tộc vốn nổi tiếng với việc ma khí có thể khắc chế tiên nguyên, lại thêm thân thể vượt trội hơn Tiên nhân, đây là điều đã được công nhận.

Nhưng hôm nay, đại hán Ma tộc trung niên lại tính sai, không ngờ lại đụng phải một nhân vật tu luyện nhục thân thượng cổ đến cực hạn là Á Thánh.

Một chưởng va chạm với nắm đấm của Hồng Y, cánh tay trái của hắn ta lập tức bị Hồng Y đánh gãy.

Trong tiếng hét thảm thiết, hắn ta bị đánh bay ra ngoài.

Vốn nghĩ rằng một chưởng của mình có thể đập chết Hồng Y, hoặc ít nhất là khiến ma khí thẩm thấu vào cơ thể đối phương để làm Hồng Y bị thương nặng, nhưng kết quả lại vượt ngoai suc tưởng tượng.

Đại hán Ma tộc trung niên trở nên hoảng loạn.

Cùng lúc đó, khi Hồng Y giao đấu với đại hán Ma tộc trung niên, Dương Bách Xuyên tất nhiên cũng không rảnh rỗi, hắn lại ngự kiếm Bàn Long dốc hết sức tung một nhát kiếm ép lui thanh niên Ma tộc.

Ngay sau đó, hắn thúc giục kiếm Đồ Long, chuẩn bị sẵn sàng chờ cơ hội tới.

Khi Hồng Y dùng một quyền đánh bay trung niên Ma tộc kia, Dương Bách Xuyên ngự kiếm rồi hét lớn: "Phách địa ~"

Cung luc đo, Hồng Y nhan lenh từ Duong Bach Xuyen, nang ta xoay người lao về phía thanh niên Ma tộc.

Lúc này, thanh niên Ma tộc nhìn thấy đồng bọn của mình bị chém chết, trong lòng lập tức hoảng loạn, hắn ta hông chút do dự quay người bỏ chạy, nhưng Hồng Y đã đuổi theo sát phía sau.

Hơn nữa, Dương Bách Xuyên đứng từ xa, vung hai tay điều khiển kiếm Đồ Long và kiếm Bàn Long hóa thành hai luồng sáng xanh và bạc, ngự kiếm bay lên chặn đường chạy trốn của thanh niên Ma tộc.

Hai kiếm rơi mạnh xuống chặn giết phía trước thanh niên, cắt đứt đường lui.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4744: Ngay sau đó



Trong lúc hoảng loạn, thanh niên Ma tộc vội vàng vận dụng toàn bộ ma khí của mình để hóa giải hai kiếm của Dương Bách Xuyên, nhưng hành động này lại tạo ra một kẽ hở.

Chính lúc này, Hồng Y lão đến nhanh như chớp, bỗng nhiên ra tay.

“Phập!"

"A!"

Chỉ thấy Hồng Y xuất thủ thành đao, một tây đâm xuyên qua hậu tâm của thanh niên Ma tộc.

Khiến cho thanh niên Ma tộc kêu lên thảm thiết.

Trong khoảnh khắc sinh tử, tên thanh niên Ma tộc phát ra một tiếng hét dài: “A ... Ma Huyền đại nhân cứu ta ~"

"Phập ~"

Nhưng đã bị Hồng Y trở tay tung thêm một cú đấm đập thẳng vào đầu hắn ta, khiến đầu hắn ta nổ tung.

Đến lúc này, hai tên Ma tộc lần lượt mất mạng.

"Tu sĩ Ma tộc cũng chỉ có vậy thôi à."

Lúc này trông Dương Bách Xuyên có chút kiêu ngạo, nhưng không thể phủ nhận là thực lực hiện tại của Dương mỗ thật sự đã tăng lên một chút, phong hào Tiên Quân không phải chỉ là hư danh, mà là thứ hắn giành được bằng thực lực.

Tuy nhiên, hắn cũng hiểu rõ, việc giết được hai Ma tộc có thực lực tương đương Tiên Vương trung kỳ này phần lớn là nhờ Hồng Y.

Sức mạnh thuần nhục thân của Hồng Y hoàn toàn không để lộ khí tức pháp lực, là yếu tố khiến kẻ địch bị lừa, đến khi kẻ địch nhận ra điều này thì đã quá muộn.

Ngoài ra, hắn mơ hồ cảm giác được kể từ khi hắn g**t ch*t Cửu Kiếm Tiên Quân và trở thành phong hào Tiên Quân Càn Khôn, mọi giác quan của hắn đều trở nên nhạy bén hơn nhiều. Điều này khiến hắn nghĩ đến phong hào được Thiên Đạo công nhận có thể không chỉ là tên gọi, mà còn mang đến một số lợi ích tiềm ẩn mà chính bản thân hắn cũng chưa rõ.

Thôi cứ đợi sau này rồi tìm người hỏi thử.

Tổng thể mà nói, vẫn là do thực lực của hắn mạnh mẽ.

Nghĩ lại thì cũng đúng, bây giờ hắn đã là một Tiên Quân đại viên mãn thực sự, chỉ cách Tiên Vương một bước nữa thôi.

Trong quá trình này, hắn đã phải trả giá những gì chỉ có bản thân hắn biết rõ.

Thêm vào đó là các bí pháp thần thông và bảo vật trên người, việc g**t ch*t hai Ma tộc tương đương với Tiên Vương trung kỳ dường như cũng bình thường, không có gì đáng tự mãn. Ừm, không thể kiêu ngạo tự mãn được, bởi vì kẻ thù trong tương lai sẽ chỉ càng mạnh mẽ hơn.

Mặc dù trong lòng tự nhắc nhở như vậy, nhưng trên khuôn mặt hắn vẫn không thể che giấu nụ cười tự man.

Sau khi trận chiến kết thúc, Dương Bách Xuyên không quên dọn dẹp chiến trường, hắn chỉ phất tay một cái, pháp khí trữ vật trên người hai Ma tộc đã bị thu lấy, sau đó hắn ném vào không gian bình Càn Khôn.

Luc này han mới quay người bước về phía Đông Phương Thiết Nhân.

Vừa đi được một lúc, hắn lại phát hiện Đông Phương Thiết Nhân đang trố mắt nhìn mình với vẻ mặt như nhìn thấy quái vật.

“Nhìn gì thế? Chẳng lẽ trên mặt ta có lọ à?" Dương Bách Xuyên cười nói.

“Ừ, đúng là có lọ thật ... " Đông Phương Thiết Nhân trêu ghẹo rồi đứng dậy.

Thương thế của hắn vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, nhưng đã tốt hơn trước rất nhiều. Trong lúc Dương Bách Xuyênn chiến đấu với hai Ma tộc, Đông Phương Thiết Nhân vẫn luôn chú ý, hắn nghĩ là nếu Dương Bách Xuyênn không thể địch lại thì hắn sẽ cố gắng hồi phục chút sức lực để lao lên giúp đỡ, dù có phải liều mạng cũng không hối tiếc.

Nhưng kết quả của trận chiến lại vượt quá sức tưởng tưởng của hắn.

Dương Bách Xuyên chỉ mất chưa đến mười phút để kết thúc trận chiến, thật không ngờ chỉ trong vài tháng không gặp, hắn lại trưởng thành như thế?

Đương nhiên, Đông Phương Thiết Nhân cũng thấy rõ vai trò của Hồng Y trong trận chiến này, thật sự khiến Đông Phương Thiết Nhân không khỏi ghen tị, nhưng nhiều hơn là vui mừng cho Dương Bách Xuyên, đây chính là huynh đệ của Đông Phương Thiết Nhân hắn.

Đông Phương Thiết Nhân hít sâu một hơi để xua tan những suy nghĩ lộn xộn, sau đó lên tiếng: "Xuyên Tử, nơi này không nên ở lại lâu, chúng ta rời khỏi đây trước đã. Ma Huyền dẫn theo dị chủng Ma tộc đang ở gần đây, chúng ta đi mau đi."

Mặc dù Dương Bách Xuyên không sợ, nhưng cũng không kiêu ngạo, qua lời kể của Đông Phương Thiết Nhân, hắn cũng thấy kiêng dè Ma Huyền đại nhân. Dương Bách Xuyênn hiểu rõ tính cách của Đông Phương Thiết Nhân không phải là người hay sợ hãi, nhưng hắn lại nhấn mạnh nhiều lần về Ma Huyền, vậy chắc chắn là có lý do.

Hắn lập tức gat đầu đáp: "Cũng được, chúng ta đi tìm đám người Lạc Dương thôi.”

Ngay sau đó, cả hai quay người rời đi.

Trong lòng Dương Bách Xuyên cảm thấy nặng nề, hắn thầm nghĩ: "Cao thủ ... "

Ngay sau đó, bốn phía bất chợt xuất hiện hơn mười Ma tộc, từng tên đứng im lặng bao vây hắn và Đông Phương Thiết Nhân.

Những người này đều tỏa ra khí tức mạnh mẽ, dường như không khác mấy so với hai Ma tộc vừa bị hắn giết, trong đó có ba tên đạt đến cấp Tiên Vương hậu kỳ, những kẻ còn lại ít nhất cũng là trung kỳ.

Ma khí cường đại tràn ngập khắp nơi, Dương Bách Xuyên âm thầm cười khổ: "Lần này xem ra thực sự là có chút phiền toái rồi."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4745: Tất nhiên lời đồn là vậy



Từ khi đến Tiên Giới, đây là lần đầu tiên Dương Bách Xuyên đụng phải nhiều Ma tộc đến vậy.

"Xuyên tử, lần này e rằng chúng ta không thoát được rồi." Đông Phương Thiết Nhân thở dài đầy bất lực.

"Cái tên Ma Huyền này thực sự là tu vi Tiên Vương đại viên mãn sao?" Trước đó, Dương Bách Xuyên đã nghe Đông Phương Thiết Nhân nhắc đến Ma Huyền, nhưng lúc này lại không nhìn thấu được hắn ta nên không nhịn được mà hỏi xác nhận.

Đông Phương Thiết Nhân gật đầu đáp: "Nói chính xác là tu vi Ma Vương đại viên mãn. Trước khi chúng ta xuất phát, gia gia từng nói với ta về Ma tộc ở núi Ma Quật, trong đó có nhắc đến tên Ma Huyền này, cho nên chắc chắn không sai được."

"Nhưng mà này Xuyên tử, gia gia ta còn nói, tên Ma Huyền này tu luyện ma cong tối thượng của Ma toc - Hoa Huyet Ma Cong, loại ma cong nay cuc kỳ hiểm ác và độc ác, chỉ cần bị hắn chạm vào người nào thì cơ thể người đó sẽ hóa thành máu loãng."

"Tất nhiên lời đồn là vậy, nhưng thực tế chưa chắc đã nghiêm trọng đến thế, dù sao gia gia đã đặc biệt nhấn mạnh về tên Ma Huyền này, chứng tỏ hắn ta chắc chắn không phải nhân vật tầm thường. Vì vậy, chúng ta nhất định phải tập trung tinh thần đến mức cao nhất."

“Lần này là ta liên lụy đến huynh rồi. Xuyên tử, nếu lát nữa huynh có thể tìm thấy cơ hội chạy thoát thì huynh hãy đi trước đi, đừng trách ta ... Đừng trừng mắt, ta nói thật lòng đấy. Nếu không, cả hai chúng ta sẽ mất mạng, ta biết huynh có cách thoát thân, chỉ cần huynh thoát ra ngoài, ngày sau còn có thể báo thù cho ta.'

"Huynh nói xong chưa?" Dương Bách Xuyên trừng mắt nhìn Đông Phương Thiết Nhân.

"Xong rồi." Đông Phương Thiết Nhân cười khổ.

Dương Bách Xuyên hít một hơi sâu, sau đó dõng dạc nói: "Mẹ nó, huynh nghe cho rõ đây, đã làm huynh đệ của Dương Bách Xuyên ta thì chỉ có đồng sinh cộng tử, không có chuyện ai bỏ rơi ai mà chạy trốn. Hơn nữa, cái gì mà Ma Vương chó má gì đấy, cuộc đời lão tử hận nhất chính là Ma tộc, nếu đã đụng phải, có thể giết thì giết, giết xong rồi hẵng tính đến chuyện chạy trốn. Nếu phải chạy trốn thì cũng là hai huynh đệ ta cùng nhau chạy, lão tử không làm nổi chuyện bỏ rơi huynh mà chạy trốn đâu."

"Huynh đừng có suy nghĩ linh tinh, lát nữa giữ sức mà giet Ma tộc. Chẳng phải chỉ là một tên Ma tộc là Tiên Vương đại viên mãn thôi sao? Ngay cả lão quái Nhiếp Hồn lão tổ đó mà ta còn có thể làm lão ta phải phục tùng, ngoan ngoãn làm tiểu đệ người hầu đu theo ta, chẳng lẽ tên Ma Huyền này có thể nghịch thiên?"

“Hôm nay, ta nhất định phải xem thử hắn ta có bản lĩnh gì, chọc ta nổi điên thì ta sẽ giết sạch bọn chúng, không hề khó khăn gì!”

Nghe lời của Dương Bách Xuyên nói, sao Đông Phương Thiết Nhân chỉ cảm thấy như hắn đang khoác lác, nhưng cũng không khỏi cảm động và sục sôi máu nóng khi nghe những lời nói này.

Bản thân hắn lúc đầu cũng vì chướng ngại tâm lý e ngại Ma tộc mà mất đi ý chí chiến đấu.

Nhưng điều này cũng không thể trách hắn, ma khí và máu tươi của Ma tộc trời sinh đã khắc chế lực Tiên Nguyên, đây là điều mà cả Tiên Giới công nhận.

Không riêng gì một mình hắn có suy nghĩ như vậy.

Nhưng bây giờ nghe Dương Bách Xuyên nói vậy, chiến ý trong lòng hắn cũng bị kích phát, cùng lắm thì chết thôi, chết còn không sợ thì hà tất gì phải e ngại Ma tộc chứ?

“Được, hai huynh đệ chúng ta cùng chiến đấu với Ma tộc! Ha ha, tuy là bảo vật gia gia cho ta đã bị Ma Huyền cướp mất, nhưng Đông Phương Thiết Nhân ta vẫn có sức chiến đấu một trận."

Nói xong, Đông Phương Thiết Nhân rút trường đao sau lưng ra, ánh mắt nhìn về phía Ma Huyền đang đứng trên băng sơn, đao chỉ thẳng vào hắn ta, lớn tiếng hô: “Ma Huyền, quyết chiến đi!"

Trong lúc nói chuyện, cả người Đông Phương Thiết Nhân giải phóng toàn bộ khí tức, tu vi đạt tới Tiên Vương trung kỳ đỉnh phong, ngay sau đó hắn vung một tay lên, lưỡi đao rạch một đường lên ngón tay, máu tươi nhuộm đỏ thân đao.

Ngay sau đó, trường đao của Đông Phương Thiết Nhân phát ra âm thanh rung động mạnh mẽ, ánh sáng xanh tỏa ra vô cùng chói mắt.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy trên thân trường đao của Đông Phương Thiết Nhân mờ mờ xuất hiện từng đạo minh văn theo phong cách cổ xưa, rõ ràng đây là con át chủ bài của Đông Phương Thiết Nhân, có vẻ như hắn đã mở phong ấn của trường đao.

Khí tức vô cùng cường đại từ thanh đao tỏa ra khắp trời, nhưng sắc mặt của Đông Phương Thiết Nhân cũng nhợt nhạt đi nhiều.

Dương Bách Xuyên biết Đông Phương Thiết Nhân đang liều mạng ...

Về việc Đông Phương Thiết Nhân chĩa mũi đao về phía Ma Huyền, rõ ràng là muốn gánh vác giúp hắn.

Dương Bách Xuyên sao lại không hiểu được đạo lý này?

Có thể kết giao với một huynh đệ biết suy nghĩ cho người khác, trong lòng Dương Bách Xuyên cảm thấy vô cùng cảm động, đời người như vậy đã đáng giá lắm rồi.

Nhưng Dương mỗ sẽ không để huynh đệ của mình chịu thiệt thòi, việc đối phó với Ma Huyền vẫn nên để hắn ra tay.

Hơn nữa, mặc dù hắn chỉ có tu vi Tiên Quân đại viên mãn, nhưng là một phong hào Tiên Quân, hắn tự có cách ứng phó khi đối mặt với một Ma Vương cùng cấp bậc với Nhiếp Hồn lão tổ.

Điều duy nhất đáng tiếc là lá cây Ngũ Lôi Tử và sấm dưa hấu vẫn còn hai tháng nữa mới chín, nếu không thì hắn hoàn toàn không sợ tên ma đầu cấp bậc Tiên Vương này.

Tuy nhiên, hắn vẫn còn thủ đoạn, dù không thể đánh bại được Ma Huyền, nhưng dẫn Đông Phương Thiết Nhân thoát khỏi vòng vây của Ma tộc thì không thành vấn đề.

Dưong Bách Xuyen hít sau một hơi rồi truyền am cho Đông Phương Thiết Nhân: "Nghe đây, đừng có ngốc mà lao vào đối đầu trực diện với Ma Huyền, chờ lát nữa hành động tùy cơ mà làm, có thể chúng ta không thắng nổi Ma Huyền, nhưng thoát thân thì không khó."

"Thoát thân thế nào?" Đông Phương Thiết Nhân ngạc nhiên hỏi.

"Huynh quên mất ta có bầy chim cưa rồi sao? Hy vọng lần này mười vạn chim cưa có thể phát huy tác dụng, có thể giết sạch bọn Ma tộc thì giết, nếu không giết nổi bọn họ thì chúng ta vẫn có thể thoát ra ngoài." Dương Bách Xuyên truyền âm.

Thực ra trong lòng Dương Bách Xuyên cũng không chắc chắn, không biết chim răng cưa có hiệu quả với Ma tộc hay không .?

Nhưng có mười vạn chim răng cưa thì có lẽ sẽ đủ.

Đáng tiếc là nơi này hơi nhỏ, ước lượng chỉ có thể thả ra tối đa ba vạn con chim răng cưa.

Mười ba tên Ma tộc bao vây Dương Bách Xuyên và Đông Phương Thiết Nhân lập tức bùng nổ ma khí, lao tới tấn công hai người ...

Còn Ma Huyền thì vẫn đứng trên băng sơn, từ trên cao nhìn xuống, dường như Dương Bách Xuyên và Đông Phương Thiết Nhân không đủ tư cách để hắn ta ra tay.

Dương Bách Xuyên càng nhìn càng bực.

Đúng lúc này, chim Thần Ma đang nắm ngủ trên vai Dương Bách Xuyên bỗng lên tiếng: “Ta nói này, tiểu tử, ngươi có thể lao tới và đánh gục cái tên yếu ớt kia không? Mẹ nó, hắn ta giả vờ đến mức phát bực đấy, chơi hắn ta đi."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4746: Quả nhiên



Nghe chim Thần Ma nói vậy, Dương Bách Xuyên chỉ biết lắc đầu ngao ngán, nếu Ma Huyền dễ đối phó như vậy thì hắn đã ra tay từ lâu rồi.

Mặc dù Đông Phương Thiết Nhân nói rằng tu vi của Ma Huyền tương đương Tiên Vương đại viên mãn, nhưng Dương Bách Xuyên lại không cảm nhận được bất kỳ dao động khí tức năng lượng nào từ trên người Ma Huyền, điều này chỉ có thể chứng tỏ hoặc là thực lực của Ma Huyền sâu không lường được, hoặc là hắn ta đã tu luyện một công pháp ẩn giấu khí tức vô cùng cao cấp.

Theo cảm giác của Dương Bách Xuyên thì nghiêng về khả năng đầu tiên, bởi vì Ma Huyền là người được Đông Phương Hạo Thiên chỉ đích danh nhắc nhở Đông Phương Thiết Nhân phải cẩn thận khi đối mặt.

Vậy nên Dương Bách Xuyên biết rằng Ma Huyền không dễ đối phó.

Nhưng lúc này chim Thần Ma còn nhìn đến mức tức giận, vậy hắn thì sao? Dù thế nào cũng phải đánh một trận, chạy trốn mà không chiến đấu thì không phải phong cách của hắn.

Nhận được mệnh lệnh của Ma Huyền, mười ba tên Ma tộc lao lên, Đông Phương Thiết Nhân hét lớn một tiếng, bỗng nhiên vung đao quét ngang.

Ngay lập tức, một đường đao khí dài hơn mười mét chém ra.

Còn Dương Bách Xuyên lại vung tay lên, chim răng cưa vương lập tức dẫn theo ba vạn con chim răng cưa xuất hiện.

Trong nháy mắt, toàn trường vang lên những tiếng "quác quác" chói tai như sấm dậy.

"Quác quác quác quác ... "

Những tiếng kêu chói tai làm ảnh hưởng đến tâm thần.

Một mảng bầy chim răng cưa đen kịt bay ra, che khuất bầu trời của hang động lớn, khiến cả không gian động băng tối sầm lại.

Ba vạn con chim răng cưa xuất hiện, mục tiêu là tất cả Ma tộc có mặt ở đó

Dương Bách Xuyên đứng yên tại chỗ, bên cạnh hắn là Hồng Y cũng đang chờ cơ hội ra tay, tất nhiên mục tiêu của hắn là Ma Huyền.

Lúc này hắn thả ra bầy chim răng cưa ra chính là muốn thử xem độ sâu của Ma Huyền.

Mà Đông Phương Thiết Nhân chém một đao ra, lại bị ba tên Ma tộc tương đương Tiên Vương hậu kỳ hợp lực chặn lại ngay tức khắc.

Giữa tiếng nổ rất lớn, một đao của Đông Phương Thiết Nhân bị hóa giải.

Nhìn từ điểm này đã chứng tỏ bọn Ma tộc quả thực rất mạnh.

Chỉ có điều, lúc này Dương Bách Xuyên đã thả ba vạn con chim răng cưa ra khiến tất cả đám Ma tộc phải chấn động!

Chỉ trong chớp mắt, mỗi tên Ma tộc phải đối mặt với công kích của khoảng ba nghìn con chim răng cưa, bầy chim răng cưa đông nghịt xuất hiện, khí thế hung tợn không gì sánh nổi, tạo nên cảnh tượng vô cùng chấn động.

Cộng thêm Ma Huyền là mười bốn tên Ma tộc đều bị bầy chim răng cưa đồng loạt tấn công.

Dương Bách Xuyên nói với Đông Phương Thiết Nhân: "Tìm cơ hội giết địch."

"Ta hiểu rồi." Đông Phương Thiết Nhân cũng bị ba vạn con chim răng cưa mà Dương Bách Xuyên thả ra làm cho kinh ngạc, nhưng trong lòng hắn lại vô cùng phấn chấn.

Nhìn như vậy, có vẻ bọn họ không yếu như đã tưởng tượng.

"Quác quác quác ... "

Một loạt tiếng kêu liên tiếp vang lên, bầy chim răng cưa bắt đầu tấn công mạnh mẽ.

Lúc này, tất cả Ma tộc có mặt đều vô cùng kinh hoàng.

Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, mỗi tên Ma tộc bị bao phủ bởi khoảng hai ba nghìn con chim răng cưa, lập tức bị bầy chim răng cưa nhấn chìm.

Ngay cả Ma Huyền cũng không ngoại lệ.

Chỉ có điều, một luồng ma khí ngút trời bốc lên, tất cả Ma tộc đều giải phóng ma khí mạnh mẽ tạo thành lớp phòng ngự, ngăn chặn được bầy chim răng cưa ở bên ngoài.

Nhưng ngay sau tiếng thét dài của chim răng cưa vương, bầy chim răng cưa phát điên bắt đầu điên cuồng tấn công ma khí dữ dội. Dưới tình huống như vậy, tuy là bầy chim răng cưa không thể gây thương tích cho Ma tộc trong thời gian ngắn, nhưng lại có thể tiêu hao lượng lớn ma khí của bọn chúng, sớm muộn gì lớp phòng ngự cũng sẽ bị phá vỡ.

"Hu ~~ " Luc này, một tiếng hu lạnh như sấm vang lên.

Đó là âm thanh phát ra từ Ma Huyền.

Dương Bach Xuyen vẫn luon chu y đen động tĩnh của Ma Huyen.

Hắn lập tức phát hiện bầy chim răng cưa đang bao vây Ma Huyền lại bị một luồng ma khí đỏ sậm bộc phát tỏa ra xung quanh.

Dương Bách Xuyên lập tức bay lên không trung, hai thanh kiếm Đồ Long và Bàn Long lơ lửng trước người, kiếm khí bùng nổ, tích tụ chờ phát động.

Cùng lúc đó, Dương Bách Xuyên ra lệnh cho Hồng Y lao thẳng về phía Ma Huyền, hắn biết rõ là nếu đối mặt với ma đầu cấp bậc Tiên Vương đại viên mãn như Ma Huyền thì bầy chim răng cưa không thể làm gì được hắn ta.

Quả nhiên, ngay sau đó là một tiếng nổ lớn vang lên.

“Âm ~~! "

Trong lòng hắn trầm xuống, hai tay liên tục kết ấn pháp quyết ngự kiếm, truyền lực vào kiếm Đồ Long Kiếm và kiếm Bàn Long.

Lúc này, bóng dáng của Hồng Y như một tia chớp đỏ rực đã lao đến chỉ còn cách Ma Huyền ba mét.

Dương Bách Xuyên đợi Hồng Y tung đòn tấn công, còn bản thân hắn thì ngự kiếm chém về phía Ma Huyền.

Lần này Hồng Y phải đối mặt với Ma Vương đại viên mãn như Ma Huyền, hắn không biết liệu Hồng Y có thể tiếp tục giữ được sự hung mãnh và mạnh mẽ như trước hay không?
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4747: Tiếng nổ lớn vang lê



Công kích của Hồng Y vẫn như vậy, không hề có thần thông gì cả.

Không biết Ma Huyền dùng thần thông gì, sau khi ma khí đỏ thẫm bùng nổ đã khiến hơn 2000 cái chim Răng Cưa hóa thành huyết vụ rồi biến mất, thực sự khiến Dương Bách Xuyên đau lòng. Đám chim Răng Cưa đó đều là hung thú của hắn, vậy mà lại bị Ma Huyền xử lý.

Nhưng cũng may đều là hung thú nên cũng không quá đau lòng, chờ mấy chục vạn trứng chim Răng Cưa trong không gian bình Càn Khôn nở ra thì sẽ càng ngày càng nhiều.

Chẳng mấy chốc Hồng Y bùng nổ, Dương Bách Xuyên nheo mắt. Hắn muốn xem xem Ma Huyền đỡ được quyền này của Hồng Y kiểu gì, cho dù hắn ta là Ma tộc, nhưng Dương Bách Xuyên tin chắc muốn đỡ được quyền này của Hồng Y cũng không phải chuyện đơn giản.

Nhưng một cảnh tượng không tưởng đã xảy ra.

Ma Huyền bị bao vây trong ma khí đỏ thẫm, một quyền của Hồng Y va chạm vào ma khí.

Nhìn từ xa giống như Ma Huyền không thể tránh né được đòn tấn công của Hồng Y và ăn trọn cú đấm.

“Âm!"

Tiếng nổ lớn vang lê.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy ma khí của Ma Huyền biến mất.

Không nhìn thấy bóng người, cũng không phát hiện ra âm thanh gì, ngay cả tiếng kêu thảm cũng không có.

Chuyện này không bình thường, nếu trúng một quyền của Hồng Y thì ít nhất Ma Huyền cũng sẽ phát ra tiếng kêu thảm thiết hoặc có vết máu mới đúng. Nhưng giờ thì không có gì cả, chuyện này rất không bình thường.

Dương Bách Xuyên cảm thấy không ổn.

Cả người căng chặt, thúc giục kiếm Đồ Long và Bàn Long, sẵn sàng chiến đấu.

Hắn cảm thấy không đúng, quả nhiên ngay sau đó trên đỉnh đầu hắn vang lên tiếng gào thét, cả không gian đều chấn động.

Không kịp nghĩ nhiều, hắn ngự kiếm bay lên, kiếm Đồ Long và Bàn Long lao thẳng về phía đỉnh đầu, đồng thời hắn còn sử dụng cả pháp tắc khí tràng.

“Âm ầm ầm!"

Vô số chấn động vang lên trên đỉnh đầu của hắn, Dương Bách Xuyên ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một đoàn ma khí đỏ thẫm cách đầu hắn 5-6 mét. Lúc hắn cầm kiếm chém thì pháp tắc khí tràng cũng động, toàn lực phản kích lại.

Hiển nhiên Ma Huyền cũng phản kích, vô cùng quỷ dị.

Có vẻ một đòn của Hồng Y cũng không hề tổn thương đến hắn ta, ngược lại sau khi biến mất còn xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn, bắt đầu phản kích hắn.

Dương Bách Xuyên cảm thấy rất khiếp sợ, xem ra Ma Huyền này cũng có chút bản lĩnh, không phải hạng người tầm thường.

Dương Bách Xuyên biết mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy.

Ngay sau khi ma khí đỏ thẫm tản ra, trên mặt hắn nóng lên, hắn ngửi thấy mùi máu tươi thoang thoảng, duỗi tay vuốt thì sờ thấy máu.

Hắn biết một đòn này đã đả thương Ma Huyền, nhưng hắn không hề vui sướng, ngược lại còn cảm thấy căng thẳng. Bởi vì hắn vẫn không nhìn thấy Ma Huyền, tên ma đầu này đã biến mất cùng với ma khí.

Hay nói đúng hơn thủ đoạn tấn công của Ma Huyền sẽ không đối đầu trực diện với người khác.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4748: Chim Thần Ma nhắc nhở



Tình huống này thật đau đầu, một kẻ địch mạnh, có được thực lực pháp lực mạnh, nhưng cố tình lại không đoi đầu trực diện được.

Nhìn qua có vẻ ma khí của Ma Huyền chính là bí pháp thần thông của hắn, vô cùng quỷ dị.

Sau khi biến mất khỏi đỉnh đầu, Dương Bách Xuyên tăng cao cảnh giác vội vàng nhìn xung quanh, sau đó hắn nhìn thấy một đoàn ma khí xuất hiện cách hắn 50 mét.

Ngay sau đó ma khí ngưng tụ thành hình người, cuối cùng cũng nhìn thấy Ma Huyền.

Trên người Ma Huyền xuất hiện một bộ khôi giáp, đỏ thẫm như máu, đầu tóc đỏ mạc áo choàng, nhìn chẳm chằm vào hắn như một con rắn độc, khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy rất khó chịu.

Theo Dương Bách Xuyên quan sát được, trên ma trái của Ma Huyền có một vết máu, dòng máu chảy xuống khóe miệng, lại thấy Ma Huyền há mồm l**m vết máu: "Ha hả, lâu lắm rồi ta chưa nếm mùi máu của mình ... "

Giọng nói lạnh lẽo gai người: "Càn Khôn Tiên Quân, Tiên Quân đại viên mãn, mặc dù ngươi là phong hào Tiên Quân nhưng lại có thể đả thương Ma Vương đại viên mãn đỉnh phong, không tệ!

Thú vị, thú vị, nữ tử áo đỏ bên cạnh ngươi là con rối đúng không? Hơi thở mạnh mẽ trên người làm bổn tọa cũng phải giật mình, nhưng cũng vì vậy mà không có cơ hội chống chọi. Mạnh đến mấy cũng uổng phí thôi, ha hả, nhãi ranh, ngươi khiến máu của ta sôi sục, dùng hết thủ đoạn của ngươi ra đi.

Nếu ngươi chỉ có chút bản lĩnh này thì quá nhàm chán rồi. Đã lâu rồi bổn tọa chưa hưng phấn như này, hôm nay chúng ta chơi cho đã đi. Yên tâm, bổn tọa sẽ không để ngươi chết quá nhanh, nếu không sẽ rất chán .... "

Dứt lời, Ma Huyền cất tiếng cười to, ma khí đỏ thẫm lại bùng lên, thân thể nhòa đi, hoàn toàn hóa thành một đoàn ma khí rồi biến mất không thấy.

Dương Bách Xuyên không cảm nhận được hơi thở của đối phương, cũng không thể bắt giữ được tốc độ di chuyển của ma khí, đáy lòng trầm xuống.

Hắn nghe ra được ma đầu này đang chơi trò mèo vờn chuột với hắn.

Mà hắn chính kaf chuột, đối phương là mèo.

Nghe Ma Huyền nói chuyện, Dương Bách Xuyên cảm giác ma đầu này là b**n th**

Nhưng ngẫm lại những Ma tộc mà hắn từng tiếp xúc không có ai là bình thường, đều là b**n th**.

Bên kia, đàn chim Răng Cưa triển khai công kích mãnh liệt với Ma tộc. Chim Răng Cưa Vương và Đông Phương Thiết Nhân bổ đao, đám Ma tộc bình thường bị đàn chim Rang Cua đanh, lại không có thủ đoạn như chủ nhân Ma Huyền của mình nên đã bị g**t ch*t vài người. Xem ra tạm thời không cần lo lắng cho bên Đông Phương Thiết Nhân.

Hắn ra lệnh cho chim Răng Cưa Vương bảo vệ tốt Đông Phương Thiết Nhân, nhưng co vẻ sau khi Đông Phương Thiết Nhan mo ra phong ấn đại đao trong tay, thực lực tăng lên một mảng lớn.

Ba Ma tộc có thể so với Tiên Vương hậu kỳ thì hơi phiền phức, số lượng chim Răng Cưa đang không ngừng giảm bớt. Hiện trường trở thành biển máu, thây xác chất đống, tất cả đều là xác của chim Răng Cưa.

Đông Phương Thiết Nhân biết đây cũng không phải cách, trong chém giết luôn có chết chóc. Lần này đàn chim Răng Cưa có công rất lớn, nhưng chết cũng không ít.

Nhưng hắn cũng chỉ có thể chịu đựng.

Trong lúc hắn đang quan sát thì chim Thần Ma mắng: “Cái tên gà mờ này, lúc này mà còn phân tâm, muốn chết hả. Đừng nhìn sang đó nữa, trường đao trong tay Đông Phương Thiết Nhân không phải vật phàm, không chết được, ngươi lo cho bản thân trước đi.

Có vẻ tên ma đầu kia tu luyện công pháp cổ xưa của Ma tộc [Hóa Huyết Ma Công]. Ma công này rất nổi tiếng trong tam giới, không phải chủ mạch Ma tộc không có tư cách tu luyen. Chắc han tên Ma Huyền này là thành viên trung tâm của Ma tộc, Hóa Huyết Ma Công của hắn ta cũng đã tiểu thành, đừng có sơ suất.

Nếu sơ ý dính phải ma khí thì se rat rắc rối. Hoa Huyết Ma Công, xem tên đoán nghĩa, trung tâm là hóa huyết. Người tu luyện sẽ tu luyện thân thể đến mức hóa thành máu chỉ bằng một suy nghĩ, mỗi một giọt máu trong lúc chiến đấu đều là thân thể hắn ta.

Nếu dính phải máu của hắn ta thì có thể bị bị hắn cắn nuốt, hút khó tinh huyết đạo nguyên. Nhưng cũng may tên ma đầu này chỉ đạt được một chút thành tưu, nếu là đại thành giả, lúc này ngươi đã là một bãi máu loãng.

Nhớ làm tốt phòng ngự, đừng bị dính phải máu của hắn ta, dùng thủ đoạn thuần dương cương liệt để đối phó mới có hiệu quả, hoặc tìm cơ hội chạy trốn. Sau khi đối phương hóa thành huyết vụ, ngươi sẽ rất khó bắt giữ được quỹ đạo hành động của hắn ta, yên lặng không tiếng động ... Cẩn thận, tới rồi."

Chim Thần Ma nhắc nhở.

Ban đầu Dương Bách Xuyên không có cảm giác gì, nhưng bị Qua Đen nhắc nhở cũng cảm thấy sởn gai ốc.

Hắn triệu hoán chuông Đông Hoàng ra.

Lúc này trong lòng Dương Bách Xuyên đáng sông cuộn biển gầm, đúng là yên lặng không tiếng động. Hắn không hề cảm nhận được sự xuất hiện của đối phương, nếu không có sự nhắc nhở của Qụa Đen, hắn thật sự không phát hiện.

"Ha ha ha ... Nhãi ranh, sợ rồi hả? Sợ cũng đúng, bổn tọa cũng không đánh lén ngươi, tiếp theo ta sẽ cho ngươi nếm thử thủ đoạn của bổn tọa."

Ngay sau đó Dương Bách Xuyên nghe thấy một tiếng quát: "Hóa Huyết Ma Công, Huyết Vụ Thành Hà."

Dương Bách Xuyên nhìn thấy ma khí bùng lên, ngay sau đó chảy xuôi lan tràn về phía hắn, giống như một con sông cuộn sóng đang rít gào đổ ập xuống ...
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4749: Vậy thì trận chiến này còn có thể tiếp tục thế nào đây?



Màn sương máu dày đặc như che lấp cả trời, hóa thành một dòng sông đổ ập về phía Dương Bách Xuyên, lúc này Dương mỗ thực sự cảm thấy có chút sợ hãi.

Bởi vì đối đầu với Ma Huyền, dù thực lực có cường đại đến đâu cũng vô dụng, hắn ta chính là một mà sương máu, bất kỳ đòn tấn công mạnh mẽ nào đánh tới cũng chỉ như đánh vào một màn sương máu, không thể gây tổn hại gì đến hắn ta, điều này khiến Dương Bách Xuyên cực kỳ phiền muộn.

Vậy thì trận chiến này còn có thể tiếp tục thế nào đây?

Ngược lại, ma khí trong màn sương máu của Ma Huyền lại có thể gây tổn thương cho hắn. Nếu chỉ là ma khí đơn thuần, Dương Bách Xuyên hoàn toàn không sợ, vì Càn Khôn Tạo Hóa Quyết của hắn có thể luyện hóa ma khí, nhưng màn sương máu quỷ dị của Ma Huyền lại là một loại ma công ác độc và tà dị, khác với ma khí thông thường. Nếu bị dính vào người, Dương Bách Xuyên thật sự không chắc mình có thể luyện hóa nó hay không, rủi ro này không thể mạo hiểm.

Đối mặt với dòng sông sương máu này của Ma Huyền, Dương Bách Xuyên biết mình đã gặp phải một đối thủ không dễ đối phó, cho dù hắn có ngự kiếm xông lên cũng chỉ như “dùng gậy đánh nước", hoàn toàn vô ích.

Chẳng lẽ thật sự phải bỏ chạy như lời con chim kỳ quái kia nói sao?

Nếu thật sự không còn cách nào thì có lẽ chỉ còn cách bỏ chạy, nhưng Dương Bách Xuyên lại cảm thấy việc chạy trốn quá mất mặt.

Nghĩ đến đây, hắn cắn răng, quyết định bất kể thế nào cũng phải liều mạng đánh một trận, hắn không tin Ma Huyền là một ma đầu cấp bậc Tiên Vương đại viên mãn lại có ba đầu sáu tay, mà không có nhược điểm nào?

Dù sao, hắn ta vẫn chưa phải Tiên Đế, Dương Bách Xuyên tin là mình có đủ thực lực đánh một trận.

“Hồng Y!"

Dương Bách Xuyên ra lệnh, ngay lập tức, Hồng Y lao thẳng về phía Ma Huyền, tuy là Hồng Y chưa chắc có thể gây tổn thương trực tiếp đến ma khí, nhưng ít nhất cũng có thể gây ảnh hưởng đến Ma Huyền.

Hon nữa, Hồng Y la than thể A Thanh, Hoa Huyết Ma Công của Ma Huyền chưa chắc đã có thể gây thương tổn được cho Hồng Y, vả lại, Ma Huyền cũng không dám chiến đấu trực diện với Hồng Y.

Nghĩ như vậy, chiến ý trong lòng Dương Bách Xuyên được khơi dậy mạnh mẽ.

"Pháp tướng!"

Trong lúc mở miệng gào thét, mặc dù toàn thân chấn động dữ dội, nhưng ngay khoảnh khắc ấy, Dương Bách Xuyên đã hóa thành một thân hình pháp tướng khổng lồ cao đến trăm mét.

Trong lòng khẽ động, chuông Đông Hoàng lại một lần nữa hiện ra, ký hiệu màu vàng lấp lánh, hình thành một tầng phòng ngự. Dù thế nào đi nữa, chuông Đông Hoàng cũng mang năng lượng thuần dương, rất phù hợp để khắc chế làn sương máu của Ma Huyền.

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên cất tiếng lần nữa:

"Cánh cửa U Đô - Hiện!”

Đằng sau lưng, ánh sáng mờ ảo hiện lên, hình thành hai luồng khí xám và đen cuộn xoáy, một cánh cửa khổng lồ xoay tròn xuất hiện, mặc dù đến tận bây giờ hắn vẫn không hiểu rõ bản chất của cánh cửa U Đô là gì, nhưng hắn nhớ là cánh cửa U Đô này có thể nuốt chửng mọi năng lượng cực âm.

“Pháp tắc khí tràng~"

Trong tiếng gầm vang, thân hình pháp tướng vĩ đại của Dương Bách Xuyên vận chuyển, nắm đấm to như cối xay giơ cao, năng lượng thiên địa tụ hợp, vô hình trung thiên thế hòa quyện vào người.

"Hủy diệt cho ta~"

“Âm ầm ầm ... "

Quả đấm khổng lồ giáng xuống dòng sông sương máu của Ma Huyền, hình thành khí thế trong phạm vi một ngàn dặm ở bốn phương tám hướng của thiên địa, pháp tắc khí tràng hội tụ ở nắm đấm của hắn rồi đột nhiên nện xuống.

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng khắp vùng không gian rộng lớn này.

Bây giờ nghĩ lại thì câu nói này quả nhiên không sai.

Lúc này hắn dốc hết sức lực toàn thân, lúc hai nắm đấm khổng lồ liên tục giáng xuống, dòng sông sương máu hung bạo của Ma Huyền cũng dần sụp đổ.

Ở phía bên kia, công kích của Hồng Y hoặc có thể nói là sự gây nhiễu địch đã tới, đối mặt với Ma Huyền đang ẩn thân trong sương máu, Hồng Y lao thẳng vào đấu đá lung tung.

“Ầm ầm~"
 
Back
Top Bottom