Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4640: Cả đất trời hòa vào một thể



Cả đất trời hòa vào một thể.

Thời gian như dừng lại ở khoảnh khắc này.

Dương Bách Xuyên cảm nhận được rõ ràng sức mạnh của trời đất đang xao động.

Ngay sau đó tầm mắt của hắn trở nên rõ ràng, hắn thấy đám chim răng cưa đang tấn công chuông Đông Hoàng nhanh chóng tiêu tán, giống như cơn lốc thổi bay.

Trong chớp mắt, tốc độ này lan rộng ra, một trăm mét, hai trăm mét, ba trăm mét, một nghìn mét, hai nghìn mét và ba nghìn mét.

Vừa rồi, hắn còn nhìn thấy vô số chim răng cưa, nhưng lúc này lại biến mất không còn dấu vết.

Tất cả đều bị một chiêu của hắn hóa thành bột phấn, thậm chí có thể nói là bốc hơi.

Ánh mắt có thể nhìn được bao nhiêu thì lũ chim đã biến mất bấy nhiêu.

Trong vực sâu Thiên Trảm đã trở nên yên tĩnh.

Hắn đã không thấy bất cứ con chim răng cưa nào.

Lần này Dương Bách Xuyên phải hít sâu một hơi, uy lực pháp tắc quả đúng là sát chiêu.

Lần trước ở khe sâu hẻm núi mặc dù cũng từng thử qua uy lực, nhưng dù sao thì ở đó đều là những sinh vật chết, hiện tại đối tượng đã đổi thành lũ chim răng cưa bất tận, cảnh tượng này mới thật sự chấn động lòng người.

Ngay cả hắn cũng phải rung động.

Lúc này, trong lòng Dương Bách Xuyên dâng lên một ý chí chiến đấu cuồng nhiệt.

Có được sát chiêu mạnh như vậy, thế gian này nào có kẻ địch nào mà Dương Bách Xuyên hắn không thắng được? Kẻ không giết được, kẻ không dám chiến?

Cái gì mà Vu Tôn Thiên Tôn Cửu Trọng Thiên?

Chỉ cần hắn luyện tốt pháp tắc khí tràng, lo gì không đấu được kẻ khác?

Hiện tại hắn mới chỉ bước vào ngưỡng cửa của pháp tắc khí tràng đã có uy lực như vậy, sau nay tu vi tang lên, đợi han tu luyen toi cảnh giới Tiên Vương, thậm chí Tiên Đế, sức mạnh mà hắn có thể phát huy, hoặc mượn của đất trời sẽ ngày càng mạnh hơn.

Pháp tắc khí tràng chính là chìa khóa mở ra sức mạnh của đất trời, rất nhiều người cả đời cũng không thể làm chủ được nó, nói cách khác, mục đích theo đuổi của tu sĩ là tìm cách điều khiển chiếc chìa khóa sức mạnh này. Mọi người mới chỉ chạm tới giáp ranh, còn hắn vừa bắt đầu đã nắm vững chiếc chìa khóa này trong lòng bàn tay, đồng thời cũng mở ra một cửa vô cùng cường đại, lấy ra một luồng sức mạnh.

Vạn vật trên thế gian đều tràn đầy sức mạnh của khí tràng, chỉ chờ hắn lấy đi, quan trọng là lấy được bao nhiêu, hắn cần phải cảm ngộ, cảm ngộ này chính là tìm ra cách làm thế nào để hiệu quả, lấy được nhiều năng lượng bằng cách đơn giản nhất.

Năng lượng bây giờ hắn lấy được chỉ như một chiếc muỗng nhỏ mà thôi.

Dù là rất ít nhưng uy lực đã lớn tới như vậy.

Đột nhiên, Dương Bách Xuyen lại tran đầy tự tin với con đường tu luyện sắp

tới

Khiến hắn nảy sinh ra một ý nghĩ, hắn là người duy nhất trong trời đất này.

Sau đó là tràng cười điên cuồng.

Đàn chim răng cưa che khuất bầu trời bị hắn tiêu diệt sạch sẽ.

Niềm vui sướng từ sâu trong nội tâm khó mà diễn tả thành lời, chỉ có thể dùng một tiếng hô lớn để biểu đạt.

Cho tới tận bây giờ, con đường hắn đi vẫn do bản thân tự tìm tòi, vấp ngã nhìn về phía trước, bước đi có khi ấm ức khó chịu, bao gồm cả khi lão đầu còn ở đây, lão già chết tiệt kia vẫn luôn trong trạng thái tàn hồn trong bình Càn Khôn, không thể ra ngoài đích thân chỉ dạy hắn tu hành, phương pháp dạy hắn theo kiểu hình thức thả nuôi, mặc cho bản thân hắn tự trưởng thành, nói cho hay thì là vậy mới có thể đi được xa hơn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4641: Vù vù!



Bây giờ nghĩ lại, Dương Bách Xuyên biết đó chỉ là lời nói bất lực của lão đầu, bởi vì bản thân ông không thể ra khỏi bình Càn Khôn, chỉ có thể dùng lý do này để qua loa lấy lệ.

Sau lần ở đảo Tán Tiên, lão đầu liền vội vàng rời đi, cũng không tự tay chỉ dạy hắn, dẫn tới kết quả tiếp tục nuôi thả, thế nên mặc dù pháp khí trong tay hắn trâu bò, công pháp tu luyện trâu bò, kỳ ngộ và vận may nói ra cũng rất nghịch thiên, nhưng khi gặp phải kẻ địch, đa số vẫn bị uất nghẹn.

Nguyên nhân bởi vì trên người hắn mang bảo khố, nhưng lại không mở được, không biết làm thế nào để sử dụng bảo khố của mình, mỗi thần có kẻ địch mạnh xuất hiện thì đều phải dựa vào người khác giúp đỡ, hắn cảm thấy bản thân mình như đang tránh né, làm một con rùa rụt đầu.

Bây giờ thì sao.

Sau khi nắm trong tay pháp tắc khí tràng, hắn biết cuối cùng mình cũng có thể tự đi trên con đường sau này.

Hắn sẽ không phải kìm nén như trước nữa, hắn sẽ chiến đấu trực diện, giết kẻ thù mà không cần phải tránh né, can đảm khiêu chiến bất cứ kẻ địch nào. Đây mới chính là điều mà hắn thật sự mong muốn.

Giống như huynh đệ Lục Nhĩ Mi Hầu mà hắn kết bái, đó là mục tiêu mà hắn tìm kiếm.

Lục Nhĩ Mi Hầu là kiểu lấy nhỏ địch lớn, rõ ràng cảnh giới tu vi chênh lệch rất lớn với kẻ địch nhưng ý chí chiến đấu vẫn rất cao, hơn nữa còn thường giành thắng lợi.

Không phải tự đại mà là tự tin, ý chí chiến đấu vô cùng mạnh.

Dương Bách Xuyên nghĩ, thật ra thứ hắn thua kém chính là niềm tin này.

Hắn cũng lờ mờ đoán được tình huống của Lục Nhĩ, không phải Lục Nhĩ ngạo mạn, Dương Bách Xuyên và hắn ta giống nhau, Lục Nhĩ là một trong bốn dị chủng ngũ hành của Hỗn Thế, vượt qua cả Tam Giới, vậy trên bản thân hắn ta cũng là một kho báu, rõ ràng đối mặt với kẻ địch mạnh hơn hắn nhưng Lục Nhĩ vẫn khinh thường, dám đi khiêu chiến, đã đánh là sẽ thắng, có lẽ Lục Nhĩ đã nắm vững cách mở bảo khố của bản thân mình nên mới có lòng tin đến thế.

Hắn thì hoàn toàn ngược lại, hắn cũng có tiềm lực của riêng mình nhưng không dùng được, không thể nắm vững.

Nhưng bây giờ hắn biết mình đã bắt đầu làm chủ và mở ra bảo khố, từ giờ trở đi hắn se từng buoc sử dụng tat cả tai nguyên của bản than, dung tốt tiềm lực của mình.

Thật ra nếu tính toán kỹ, trên người hắn có rất nhiều đồ được lão đầu để lại, hơn nữa đều là thần thông cao cấp, chỉ là có vài thứ bị hắn cố ý quên đi mà thôi.

Giống như,, hai chú pháp kinh văn này đều không dùng được, năm đó hắn đã tự lĩnh hội, ở trong tay lão đầu vẫn có thể phát huy uy lực cường đại nhưng tới tay hắn thì lại lờ mờ, giờ mới hiểu mọi chuyện trên thế gian này đều cần một số đồ vật làm mối dẫn, đó chính là khí tràng.

Nói tới pháp tắc khí tràng, năm đó lão đầu cũng từng nói qua cho hắn biết, nhưng hắn hỏi thì sư phụ bảo có nói hắn cũng không hiểu, không cần hỏi nữa, sau này rồi tính.

Quả đúng như vậy, nếu chưa tu luyện tới trình độ nhất định, có nói cũng bằng thừa, căn bản không hiểu được.

Mãi tới bây giờ hắn mới hiểu, có một số pháp chú thần thông sau khi đạt tới cấp bậc nào đó mới lĩnh ngộ được.

Lần này pháp tắc khí tràng thành công, cộng thêm tu vi đạt tới cảnh giới Tiên Quân, rất nhiều thứ tự nhiên thông suốt.

So sánh uy lực của hai lần thi triển, hắn càng ngày càng hiểu được ý nghĩa thực sự của nó, có một số việc chính là như vậy, không thể diễn tả bằng lời mà chỉ có thể hiểu.

Sau khi thông suốt, cảm giác của hắn trở nên rõ ràng.

Ngoại trừ Bát Bộ Thiên Long Kinh và chú Thuần Dương Liệt Nhật, bao gồm cả ngự kiếm chi đạo mà Hắc Liên truyền cho han, trước kia han chỉ có thể thi triển hai chiêu, Đoạn Thủy và Phách Địa, sau đó còn có Khai Thiên và Đồ Thần vẫn chưa lĩnh ngộ được, cả Thập Nhị Chí Tôn Thần Thông của lão đầu, vẫn còn một nửa đang đợi hắn tu luyện.

Hơn nữa còn có lá bài tẩy chính là bình Can Khôn!

Sức mạnh lớn nhất bên trong bình Càn Khôn nằm ở thần điện, cấp bậc không khác gì V* kh* h*t nh*n, hắn không dám sử dụng tùy tiện, không chỉ là vũ khí hạt với kẻ địch mà với hắn cũng vậy.

Lần trước chơi đùa suýt chút nữa đã mất mạng, bây giờ lại càng không dám.

Nhưng nước Sinh Mệnh, lá cây Ngũ lôi, cộng thêm sấm dưa hấu mới xuất hiện, tất cả đều là chí bảo của hắn, những thứ này nếu như sử dụng tốt thì sẽ vô cùng cường đại, bảo vật đủ để thay đổi được cả một cục diện.

Vậy nên Dương Bách Xuyên nghĩ, tiếng hô lớn này quả thật là đáng giá

Pháp tắc khí tràng chỉ là khởi đầu.

Trong lòng nghĩ như vậy, sau khi hét lớn một tiếng, hắn vô cùng thoải mái.

Lần này Dương Bách Xuyên đã nghe rõ, đầu tiên là tiếng lốc xoáy, sau đó là âm thanh của một loại sinh vật nào đó.

Nghe giống như tiếng gầm rú của chim răng cưa.

Sau đó hắn nhìn thấy một luồng sáng từ dưới vực sâu lao tới, màu xanh nhạt giống như ngọn lửa nhỏ.

Điểm sáng ngày càng lớn trong mắt hắn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4642: Răng cưa Vương?



Là sinh vật nào đang bay vọt lên?

Trong lúc còn đang nghi ngờ, Dương Bách Xuyên cũng đã làm tốt chuẩn bị.

Chấm xanh từ dưới vực sâu lao lên ngày càng gần.

Khi khoảng cách còn tám - chín mươi mét, cuối cùng hắn cũng nhìn rõ được đó là thứ gì.

Hắn nhìn thấy một con chim răng cưa lớn gấp ba lần bình thường, thân dài ba tới bốn mét, sải cánh cũng phải ba mét, rất lớn.

Trên đầu nó còn có một nhúm lông chim màu xanh lục, trông như một chiếc vương miện.

Hơn nữa, lông trên cơ thể nó cũng có những đường vân màu xanh nhạt.

Răng cưa Vương?

Trong đầu Dương Bách Xuyên nghĩ tới cái từ này.

Hơi bất ngờ, nhưng điều này cũng rất hợp lý, nơi này vốn là hang hổ của đám chim răng cưa, trong vô số chim răng cưa sinh ra một vương giả cũng là điều bình thường. Không có mới bất thường.

Khí tức rất cường đại, giống như một mũi tên sắc nhọn lao vun vút về phía hắn.

Rõ ràng sau khi hắn giết nhiều chim răng cưa đã kinh động tới con chim vương này.

Quác!

Khoảng cách chỉ còn lại hơn ba mươi mét, con chim kia lại kêu lên một tiếng đầy tức giận.

Chim Vương phun ra một luồng sáng xanh, biến thành con rắn nhanh như chớp lao với.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, luồng sáng xanh này lại biến mất không thấy.

Lúc này, đôi mắt Dương Bách Xuyên trừng lớn.

Chùm sang xanh của chim vương biến mất trong tam mắt, cũng không hề cảm nhận được.

Ầm ầm ~

Luc sau, Dưong Bách Xuyen thấy chuong Đông Hoang rung lên, rang rắc rồi vỡ nát.

Khi đánh thẳng lên người hắn, Dương Bách Xuyên mới cảm nhận được chùm sáng xanh kia đã tấn công chuông Đông Hoàng.

Đáng sợ hơn là còn phá vỡ được lớp phòng ngự của hắn.

Đương nhiên cũng bởi vì trước đó chuông Đông Hoàng đã chặn rất nhiều đòn tấn công của lũ chim răng cưa, lớp phòng ngự đã yếu đi nên bây giờ bị phá cũng là điều bình thường.

Nhưng điều khiến Dương Bách Xuyên thấy khủng khiếp là, chùm sáng xanh mà chim vương kia phun ra sẽ biến mất không dấu vết, cũng chẳng để lại bất cứ hơi thở nào, tới khi thấy thì đã đánh lên người hắn.

Đây là chiêu gì?

Rõ ràng là thiên phú thần thông đặc biệt của chim vương.

Trong thế giới của tu sĩ, bất kỳ điều kỳ lạ nào xảy ra đều là chuyện bình thường.

Quan trọng là Dương Bách Xuyên hoàn toàn không nắm được quỹ đạo chuyển động, kiểu tấn công này rất quỷ dị.

Hơn nữa chỉ một lần đã có thể phá được lớp phòng ngự của hắn, chứng tỏ con chim răng cưa vương này rất mạnh.

Không thể không đề phòng.

Trong lúc Dương Bách Xuyên còn đang kinh ngạc, chim cương lại rít lên một tiếng dài.

Ngay sau đó, lại một chùm sáng xanh bắn tới.

Dương Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng, kiếm Đồ Long vút lên, trực tiếp chặn trước người hắn, kiếm khí xoay vòng.

"Nghiệt súc, còn dám tới đây, hừ, Đoạn Thủy ~"

Miệng lẩm nhẩm đọc, hắn ngự kiếm chém tới.

"Rống ~"

Chim vương gầm lên, toàn thân sáng bừng, nó há miệng phun ra một chùm sáng, chùm lông hình vương miện trên đầu nó cũng b*n r* tia sáng, tạo thành hình giống như một cái ô, bao trọn cơ thể ở bên trong.

Sau một tiếng nổ vang, kiếm Đồ Long chém xuống.

Ngay sau đó, chim vương gầm lên giận dữ.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy lớp phòng ngự hình cái ô của chim vương bị phá vỡ.

Vầng sáng xanh lóe lên rồi trực tiếp biến mất.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4643: Nhưng vậy thì có sao?



Lần này khiến hắn vô cùng ngạc nhiên.

Lẽ nào một kiếm đã g**t ch*t rồi?

Chim vương quá quỷ dị, chẳng lẽ cứ vậy mà bị hắn g**t ch*t, ngay cả xác cũng không còn, điều này là không thể, chứng minh chim vương này còn có thủ đoạn khác.

Nó chỉ đang biến mất mà thôi.

Sinh vật có trí thông minh.

Đây là kết luận mà Dương Bách Xuyên dành cho chim vương.

Chim răng cưa thông thường sẽ không khai mở linh trí, nhưng rõ ràng con chim vương này có, đây là điều có thể hiểu được.

Điều không bình thường là sau khi bị hắn chém một kiếm thì biến mất.

Dương Bách Xuyên biết chuyen này không hợp lý, chim vương có trí khôn tất nhiên sẽ khó đối phó.

Nhưng hắn cũng không căng thẳng quá, mặc dù chim vương có thiên phú đặc biệt, lẽ nào hắn không có sao?

Nhìn thấy chim vương biến mất, Dương Bách Xuyên đọc nhẩm: "Thú vị, nhưng muốn lén lút hại người, tiểu gia sẽ khiến ngươi hối hận."

Dứt lời, Dương Bách Xuyên nhắm mắt, trong lòng thầm niệm: "Biển sao đổi chiều ~"

Hắn giang hai tay vận khí tràng.

Ở trong pháp tắc khí tràng, không một thứ nào có thể trốn tránh.

Uy lực của khí tràng không chỉ đơn giản là mượn sức mạnh của đất trời để tấn công, trong cơ thể hắn có pháp tắc khí tràng, hắn chính là trung tâm khí tràng, sau khi hắn phóng ra khí tráng, hắn sẽ dung hợp với khí tràng giữa đất trời.

Cảm giác chỉ là năng lực cơ bản nhất, hắn tin chim vương ẩn thân biến mất chắc chắn là đang ngấm ngầm ra chiêu, hắn đương nhiên sẽ không để nó toại nguyện.

Mượn lực của đất mượn sức của trời, bao gồm cả vạn vật bên trong.

Khí tràng của biển sao đổi chiều xuất hiện, hắn nhắm mắt vẫn có thể nhìn thấy sức mạnh của trời đất ở khắp hướng. Cảm nhận và điều khiển được mọi thứ, nhưng hiện tại hắn chỉ có thể thực hiện trong phạm vi nghìn mét mà thôi.

Lấy hắn làm trung tâm, mọi thứ xung quanh một nghìn mét đều nằm trong phạm vi tấn công của hắn, cảm nhận và khống chế trong lòng bàn tay.

Hắn biết chim vương có trí khôn, chắc chắn sẽ giữ lại ám chiêu, hơn nữa còn có chùm sáng quỷ dị phun ra từ miệng, bây giờ lại ẩn thân.

Nói thật, Dương Bách Xuyên cũng phải nhìn chim vương với cặp mắt khác.

Nhưng vậy thì có sao?

Dù sao thì hắn cũng có thể trấn áp, đây chính là khí tràng, sức mạnh của đất

trời

Quả nhiên, ngay khi Dương Bách Xuyên phóng ra khí tràng, rất nhanh đã phát hiện ra chim vương.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Dương Bách Xuyên giật nảy mình.

Bởi vì hắn cảm nhận được, chim vương vậy mà đang ở trên đầu hắn, khoảng cách chỉ mười mét, trực tiếp tấn công hắn, không hề có bất kỳ âm thanh hay dao động nào.

Điều này khiến Dương Bách Xuyên run sợ, nếu không mở ra khí tràng, phát hiện sớm thì chắc chắn hắn sẽ bị chim vương cho ăn đủ.

Bởi vì lũ nghiệt súc này im hơi lặng tiếng núp trong tối, chúng hoàn toàn ẩn thân, hoặc nói đúng hơn cảnh giới này còn cao hơn cả ẩn thân, vô cùng trâu bò.

Có lẽ đây cũng là một năng lực đặc thù nào đó, giống như mang bản thân dung hợp vào với đất trời.

Hơn nữa còn không hề có biến động nào, loại khả năng này đúng là nghịch thiên.

Dựa theo những gì Đông Phương Thiết Nhân nói, chim răng cưa là hung thú Hồng Hoang, không có trí khôn, nhưng hiện tại xem ra, ở một nơi dồi dào nguyên tố như Tiên Giới, cho dù là mãnh thú thì theo thời gian tiến hóa cũng sẽ sinh ra trí khôn, thậm chí là tiến hóa ra thiên phú.

Hôm nay nếu hắn không có pháp tắc khí tràng, khả năng chịu thiệt là rất cao.

Nhắc tới vùng đất bị nguyền rủa, trước khi đi ông cụ Đông Phương Hạo Thiên đã dặn đi dặn lại mọi việc đều phải cẩn thận.

Sở dĩ nơi này được gọi là cùng đất bị nguyền rủa là bởi vì đây là nơi bị thiên đạo nguyền rủa, sinh linh vạn vật ở nơi này đều rất b**n th**.

Ví dụ như con chim vương kia, có thể im hơi lặng tiếng dung hòa với đất trời, chỉ riêng khả năng đánh lén hắn đã vượt qua khả năng của rất nhiều yêu tu khác.

Hít sâu một hơi, Dương Bách Xuyên đột nhiên vung tay.

Pháp tắc khí tràng dâng lên, đánh về phí chim răng cưa vương.

Ầm ~

Dưới sức mạnh cường đại của đất trời, một tiếng gầm vang dội, chim răng cưa vương bị một chưởng của Dương Bách Xuyên đánh trúng, vốn dĩ chim vương sắp đánh lên người hắn thì lại bị hắn phản đòn.

Gào ~

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, chim vương đã hiện hình, mất đi khả năng ẩn thân, lông trên cơ thể rơi lả tả, máu văng xuống vực sâu. Cơ thể to lớn lao xuống.

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên híp mắt nhìn chằm chằm, hắn thấy sau khi rơi được mấy trăm mét, cơ thể chim vương tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt, lóe một cái rồi biến mất ở vách đá.

"Haha, tiểu gia đây còn chưa ra sát chiêu, ngươi chưa chết được ~"

Dương Bách Xuyên lẩm bẩm, hắn bay tới vách núi thuận thế đuổi theo.

Vừa rồi khi ra tay với chim vương, hắn vẫn chưa dùng hết sức. Đương nhiên vẫn giữ cho nó một mạng, nhưng lý do là bởi vì Dương Bách Xuyên nhìn trúng chim răng cưa.

Có ba nguyên nhân.

Thứ nhất, chim răng cưa rõ rang là một loại hung thu Hồng Hoang có dị bẩm thiên phú, sức chiến đấu không hề kém, hơn nữa nhìn trong tổ chim ở vách núi, mỗi tổ có ít nhất ba trứng, chứng tỏ khả năng sinh sản cao.

Hắn thấy hiện tại diện tích của bình Càn Khôn cũng không nhỏ, trong đó chắc chắn sẽ có một số sinh vật để mua vui, hơn nữa nếu hắn có được lũ chim có sức sinh sản cao này, lần sau gặp kẻ địch thì đây sẽ là một phần lực lượng, người khác không có cách thu phục chúng nhưng hắn có.

Nếu đã xuất hiện con chim vương kia, vậy thì thu phục nó, cướp đoạt trứng chim răng cưa trên vách núi, đưa một nhóm vào trong bình Càn Khôn, hắn tin không bao lâu nữa sẽ có vô số chim răng cưa cho hắn sử dụng.

Chỉ cần khong chế được chim vương đồng nghĩa với việc sẽ có được vô số chim răng cưa, ngoài ra sau khi bình Càn Khôn của hắn thăng cấp, hiệu quả của nước Sinh Mệnh đương nhiên cũng sẽ cao hơn.

Nước Sinh Mệnh vốn dùng để khống chế yêu tộc, không biết có tác dụng với hung thú Hồng Hoang hay không, hắn cũng muốn thử.

Xây dựng một đội đại quân hung thú Hồng Hoang cũng không phải không thể

Lúc bay xuống dưới, Dương Bách Xuyên phất tay, từng quả trứng bằng quả dưa hau trong tổ chim đều bị han thu vao trong không gian Can Khôn.

Thuận thế xuống theo vách đá một nghìn mét, Dương Bách Xuyên nhìn thấy một hang động lớn, hơi thở của chim răng cưa vương cũng ở trong động này.

Dương Bách Xuyên nghiêng mình tiến vào trong hang động, hôm nay hắn nhất định phải tóm được chim vương này.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4644: Không gian thật sự



Hang động này tuy lớn nhưng không quá sâu.

Lúc Dương Bách Xuyên đi vào, cảm giác nơi này không ẩm thấp.

Chiều cao và chiều rộng của toàn bộ hang động khác nhau, nhưng ít nhất cũng hơn mười mét, không hề tối tăm như trong tưởng tượng, thay vào đó giống như bước vào một hang động ở địa điểm du lịch trên Trái Đất, vô số thạch nhũ hình thù kỳ lạ, lung linh lóe ra ánh sáng mờ ảo.

Dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh.

Trong mắt Dương Bách Xuyên, nơi này giống như vết tích do tiên nhân tạo ra, không giống với hang động thú.

Sự hỗn loạn như có trật tự, nơi này không phải một mớ hỗn độn, từng cột thạch nhũ không treo ngược trong hang, thì sẽ nhô thẳng dưới mặt đất lên, có đủ thứ kỳ lạ.

Dương Bách Xuyên bước đi cẩn thận, hắn im lặng tiến về phía bên trong hang động, càng đi sâu, hắn càng cảm nhận được khí tức của chim răng cưa vương ngày càng gần.

Sau khi đi được 500 mét, một không gian rộng hơn 300 mét vuông xuất hiện, Dương Bách Xuyên nhìn thấy chim răng cưa vương đang nằm trên giường đá.

Không gian thật sự có giường đá, bàn đá, ghế đá ... một nơi đầy đủ cho các tu sĩ tu hành.

Lúc này trong lòng Dương Bách Xuyên hơi căng thẳng, bởi vì trong đầu hắn bật ra một vấn đề.

Phải chăng chim răng cưa được nuôi ở đây? Do ai đó nuôi?

Nếu không thì sao ở đây lại có giường đá, chim răng cưa vương lại còn xuất hiện ở nơi này, khả năng cao là được người khác nuôi?

Grừ grừ ~

Dương Bách Xuyên vừa bước vào đã bị chim răng cưa phát hiện, nó không ngừng gầm lên đầy bất an.

Nó đứng dậy khỏi giường đá, không ngừng gầm về phía Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên đứng im không nhúc nhích, lúc nhìn chẳm chằm chim răng cưa vương, hắn cũng phóng ra tiên thức cảnh giác, chẳng may thật sự có người khác thì sao?

Nếu thật sự có, sợ là người này sẽ rất mạnh.

Người nuôi được đám chim răng cưa này sao có thể tầm thường.

Toàn thân hắn căng thẳng cảnh giác.

Lúc lâu sau vẫn không có phát hiện người nào xuất hiện.

Chỉ có chim răng cưa vương không ngừng gầm lên về phía hắn, có lẽ vừa rồi nó bị Dương Bách Xuyên đánh cho sợ hãi, chỉ gầm gừ mà không tấn công.

Dương Bách Xuyên cũng thấy nhẹ nhõm hơn, nếu không có ai thì dễ xử lý rồi.

Cũng có một loại khả năng khác, nơi này vốn từng là của một tu sĩ, nhưng sau đó bởi vì một số lý do nào đó đã bị chim răng cưa vương chiếm đoạt, cũng có thể là g**t ch*t chủ cũ để chiếm tổ.

Dù sao với hắn mà nói, chỉ cần nơi này không có người là được, mục tiêu của hắn chính là thu phục con chim vương kia.

Nghĩ vậy, Dương Bách Xuyên phóng ra khí tràng, hắn bước từng bước về phía chim răng cưa vương, vừa đi vừa nói: "Nghiệt súc, vừa rồi tiểu gia cố ý giữ mạng cho ngươi, bây giờ thuần phục, ta sẽ cho ngươi một con đường sống, nếu không lại đánh một trận ta vẫn có thể trấn áp ngươi, đánh cho ngươi phục thì thôi.

Grừ grừ!

Chim răng cưa nghe Dương Bách Xuyên nói vậy thì phát ra những tiếng gầm gừ bất an, không ngừng lùi về phía sau, toàn thân lóe lên ánh sáng màu xanh nhạt, giống như muốn nhào lên nhưng lại không dám.

Hừ ~

Dương Bách Xuyên hừ một tiếng, hắn nhấc tay lên, khí tắc pháp tràng hội tụ trên nắm đấm, hắn định dùng vũ lực để trấn áp.

Rống ~

Lúc này, chim răng cưa vương phát ra tiếng r*n r*, sau đó khom móng vuốt sắc bén, đập cánh rồi cúi đầu quỳ xuống.

Grừ grừ grừ!

Tiếng gầm thét mang theo r*n r*.

Thần phục rồi.

Dương Bách Xuyên bỏ tay xuống, hắn mỉm cười, sau đó một giọt nước Sinh Mệnh xuất hiện, ra lệnh nói: "Há miệng, nuốt xuống!"

Hắn biết mặc dù chim răng cưa vương không biết nói tiếng người, nhưng đã là sinh vật sống thì chắc chắn sẽ hiểu được những gì hắn nói.

Thần phục thì thần phục, nhưng dù sao thì đây vẫn là hung thú Hồng Hoang, không có sự chống chế của nước Sinh Mệnh thì hắn không yên tâm, huống chi hắn cũng muốn thử công dụng hiện tại của nước Sinh Mệnh, sau khi bình Càn Khôn tiến hóa, mặc dù số lượng cũng chỉ có ba giọt nhưng ánh mắt của hắn tối lại.

Yêu tu có trí khôn còn hung thú Hồng Hoang không có, hoặc nói đúng hơn là rất khó, nhiều khi hung thú phản ứng theo bản năng, ý thức của động vật.

Cho dù có sinh ra trí khôn thì hàng vạn con mới có một, giống như có vô số chim răng cưa nhưng chỉ có chim vương trước mặt là khai mở linh trí, hơn nữa cho dù có linh trí thì hung thú cũng không hóa hình, thậm chí không thể hóa hình.

Duy trì theo bản năng đã lâu, nhưng so với nhưng so với những hung thú bình thường, nó biết cách hấp thu năng lượng của đất trời để tiến hóa cho bản thân.

Tuy không nói với nhau câu nào nhưng Dương Bách Xuyên biết chim răng cưa vương hiểu ý mình.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4645: Giống như có phù văn ở bên trên



Đưa mot giot nưoc Sinh Menh cho chim vương là cơ duyen, han cũng muốn xem hiệu quả.

Grừ!

Sau khi nước Sinh Mệnh của Dương Bách Xuyên xuất hiện, phản ứng của chim răng cưa vương khiến mắt Dương Bách Xuyên phát sáng.

Sau đó, nó cướp lấy giọt nước rồi nuốt xuống.

Dương Bách Xuyên không cho rằng đây là kết quả do hắn cưỡng ép, hắn chỉ nghĩ đây là bản năng của chim răng cưa.

Đôi khi nhận thức của động vật quả thực mạnh hơn con người. Hoặc có lẽ chim răng cưa vương cảm nhận được nước Sinh Mệnh có lợi với nó, nên mới uống nhanh như vậy.

Grừ grừ grừ grừ!

Kết quả, chim răng cưa vương không ngừng r*n r*.

Sau khi uống nước, toàn thân chim răng cưa vương sáng lên, nhúm lông như một vương miện trên đầu cũng tỏa ra ánh sáng màu xanh đậm, bao trọn cơ thể chim vương.

Trong chốc lát, hắn không còn nhìn thấy chim răng cưa nữa, lúc này đã hóa thành một cái kén khổng lồ được bao bọc trong vầng sáng màu xanh đậm.

Dương Bách Xuyên rất quen thuộc với cảnh tượng này, hắn biết chim vương đang tiến hóa.

Trong lòng vui vẻ, lúc này đã có thể khẳng định nước Sinh Mệnh có tác dụng với hung thú Hồng Hoang, hơn nữa hiệu quả còn không tệ.

Hắn không di chuyển, chỉ đứng cạnh chim răng cưa vương để quan sát, hắn nhìn thấy trên cái kén khổng lồ có ký hiệu phù văn chuyển động, bắt đầu tiến hóa.

Thông thường sẽ là tiến hóa huyết mạch, nhưng cụ thể thế nào thì không rõ.

Lần này, Dương Bách Xuyên rất mong đợi tiến hóa của chim răng cưa vương.

Hắn cảm thấy thời gian này sẽ không kéo dài quá lâu.

Quả nhiên chưa tới mười phút đồng hồ, chỏm lông trên đầu chim răng cưa vương bùng sáng, Dương Bách Xuyên nhắm mắt theo bản năng.

Quả nhiên hắn nghe được tiếng thét dài: "Rống ~"

Nghe còn giống tiếng phượng hót.

Dương Bách Xuyên cảm nhận được ánh sáng chói mắt kia đã tn đi, hắn mở mắt ra nhìn, cái kén đã biến mất.

Chim vương rang cua trước mat cung phat hiện sự thay đổi về ngoại hình.

Đầu tiên, kích thước cơ thể đã giảm xuống còn ba mét, đôi cánh của nó xòe ra hai mét, lông trên cơ thể nó đã tiến hóa từ màu lục lam nhạt sang màu lục lam đậm, và mỗi chiếc lông vũ trên cơ thể cũng có xúc cảm hơn.

Phù văn trên cơ thể không ngừng chuyển động, chỏm lông l*n đ*nh đầu đã chuyển sang màu đỏ sậm, cái miệng trở nên sắc nhọn hơn, lúc mở miệng rộng kêu to từng dãy răng giống như là gai, mang lại cho người ta cảm giác ớn lạnh.

Hơi thở tản ra lại nồng đậm thời kỳ Hồng Hoang.

Dương Bách Xuyên biết đây là khí tức sức mạnh đặc biệt thuộc về hung thú thời kỳ Hồng Hoang, nói thật hung thu ở Tiên Vực Hỗn Loạn không được tính là hung thú Hồng Hoang thật sự, nhưng chắc chắn có liên quan, có thể là con cháu đời sau.

Khí tức lực lượng phát ra là khí tức Hồng Hoang cũng rất bình thường.

Ngay sau đó chim răng cưa vương cúi đầu ở trên người Dương Bách Xuyên không ngừng cọ tới cọ lui tỏ ý thân thiết.

Dương Bách Xuyên cười nói: "Được rồi, giao cho ngươi một nhiệm vụ, tập hợp tất cả chim răng cưa còn lại ở dưới vực sâu Thiên Trảm, mang theo trứng tìm, ta tìm cho các ngươi một ngôi nhà mới.

"Grừ grừ ~"

Chim răng cưa vương rít lên, liên tục gật đầu tỏ ý đã biết, ngay sau đó nó đập cánh rồi bay ra khỏi động.

Dương Bách Xuyên biết vực sâu Thiên Trảm vô cùng rộng, một chiêu pháp tắc khí tràng của hắn không thể nào giết được tất cả chim răng cưa, bây giờ hắn đã thu phục được chim vương, để chim vương đi xử lý những con còn lại là tốt nhất.

Hơn nữa những gì Dương Bách Xuyên nói chẳng khác nào như mang cả hang ổ của chim răng cưa đi, đương nhiên không phải giết hết mà là chuyển chúng vào trong không gian Càn Khôn để nuôi, hắn sẽ bồi dưỡng thành đại quân, chuẩn bị sau này dùng.

Có chim răng cưa vương hắn không cần phải quản những con chim khác, chỉ cần khống chế tốt con đầu đàn là được.

Hơn nữa chim vương đã dùng nước Sinh Mệnh, hắn có thể khống chế hoàn toàn, không lo lắng về lòng trung thành.

Chỉ cần một ý niệm đa có thể quyết định sống chết, công hiệu của nước Sinh Mệnh quả nhiên mạnh hơn trước.

Điều này co nghĩa la ke hoạch tạo ra đại quan hung thu Hồng Hoang của hắn hoàn toàn có thể thực hiện được.

Trong lòng Dương Bách Xuyên vô cùng vui vẻ.

Kể từ khi bản thân lĩnh ngộ pháp tắc khí tràng, hoặc là nói sau khi bước vào cảnh giới Tiên Quân, hắn đã có thể áp dụng một phương pháp cho tất cả.

Bản thân như mở ra con đường cưởng giả.

Chuyến đi vùng đất Nguyền Rủa lần này chính là một khởi đầu tốt.

Sau khi điều chỉnh lại tâm trạng kích động của mình, Dương Bách Xuyên chuẩn bị rời đi, nhưng ngay khi hắn xoay người, ánh mắt đột nhiên nhìn thấy, cái giường đá mà chim răng cưa vương vừa nằm có hơi khác biệt.

Nhảy lên giường nhìn quanh, cơ thể Dương Bách Xuyên run lên.

Những ký tự này giống như một trang giấy viết tay.

Trên giường ghi chi chít ký tự, chia làm hai phần, phần kia là hình vẽ phức tạp huyền ảo.

Nhìn theo hàng chữ đầu tiên, han nhìn thay bốn chữ viết lớn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4646: Độc môn tuyệt kỹ



Sinh Tử Phù Kinh?

Dương Bách Xuyên hạ giọng nói ra.

Điều này khiến hắn nhớ đến một bộ phim mà mình đã từng xem hồi còn nhỏ ở quê nhà.

Những ký ức thời thơ ấu lập tức tràn về trong tâm trí hắn, lúc nhỏ hắn đã trốn học chỉ để xem bộ phim đó, còn bị bà nội đánh đòn một trận.

Nhưng những ký ức đó vẫn còn rất rõ ràng.

Độc môn tuyệt kỹ của Thiên Sơn Đồng Lão, Sinh Tử phù!

Sinh Tử phù là tuyệt học vô thượng có thể khống chế sinh tử của 72 Lộ Động Chủ, nhưng đó chỉ là một môn công pháp.

Nhưng chỗ này hình như là một ký hiệu kinh pháp, chứ không phải là công pháp.

Dương Bách Xuyên nhìn kỹ lại, đầu tiên hắn nhìn phần văn tự.

Lúc nhìn kỹ lại, đầu tiên hắn xác nhận đó không phải là phương pháp phù chú mà là lời tự thuật của một người, giống như di ngôn lúc lâm chung.

Hơn nữ, khi nhìn đến hàng chữ thứ nhất, trong lòng Dương Bách Xuyên chấn động.

Dòng chữ đó viết: "Ta là phong hào Phù Kinh Tiên Đế thượng cổ, Trác Bất Phàm."

Chỉ một câu đó đã khiến toàn thân Dương Bách Xuyên sững sờ.

Không ngờ lại là ký hiệu ghi ghép của một phong hào Tiên Đế thượng cổ để

lại.

Đó là phong hào, còn là Tiên Đế, lại là phong hào Tiên Đế thượng cổ, được xưng là Phù Kinh.

Rõ ràng đây là một vị cường giả tuyệt đối, nhưng Dương Bách Xuyên không hiểu tại sao lại có ghi chép lại ở chỗ này, Phù Kinh Tiên Đế xuất hiện ở đây rốt cuộc để làm gì?

Tại sao lại xuất hiện thiên trảm trong vực sâu ở vùng đất Nguyền Rủa, mà tại sao lại xuất hiện chim răng cưa ở trong này?

Đối với Dương Bách Xuyên, tất cả đều là một bí ẩn, hắn tiếp tục nhìn xuống, nếu đã có ghi chép thì chắc chắn có nguyên do, không biết Phù Kinh Tiên Đế này còn ở đây không?

Mấy phút sau, Dương Bách Xuyên đã xem xong phần ghi chép tự thuật.

Dương Bách Xuyên hơi cảm thán, bây giờ có thể xác nhận Phù Kinh Tiên Đế đã không còn nữa, nơi đây chắc chắn là một ngôi mộ lớn mà Phù Kinh Tiên Đế đã tự xây cho mình. Còn chim răng cưa thuộc loài sinh vật hồng hoang là những mãnh thu ma Phu Kinh Tien De đa mang từ chỗ sau trong Tieu Hồng Hoang ở bờ bên kia ra ngoài, chúng là mãnh thú chuyên dùng để canh giữ mộ cho lão.

Trong phần tự thuật có ghi rõ, phong hào Phù Kinh Tiên Đế đã vào sâu trong Tiểu Hồng Hoang để tìm kiếm một phương pháp đột phá Tiên Tôn, nhưng lại bị một sinh vật mạnh mẽ ở sâu thẩm trong Tiểu Hồng Hoang làm bị thương nặng.

Sau một trận đại chiến, Phù Kinh Tiên Đế bị trọng thương, cuối cùng ra khỏi chỗ sâu thẳm trong Tiểu Hồng Hoang kia và đến vực sâu Thiên Trảm, lúc đó lão biết mình sắp xong đời nên đã mang theo hai con chim răng cưa ra ngoài để bảo vệ mình.

Tại đây, lão đã xây dựng một nơi để mình tịch diệt cuối cùng, đồng thời để lại Phù Kinh Sinh Tử tâm đắc cả đời của mình trên giường đá, chờ đợi hậu bối có duyên.

Một thời đại ròng rã trôi qua.

Có lẽ ngay cả Phù Kinh Tiên Đế cũng không biết rằng hai con chim răng cưa mà lão tiện tay bắt lấy rồi mang ra từ chỗ sâu trong hồng hoang trước đây lại có sức sinh sản mạnh mẽ. Qua một thời đại, chim răng cưa đã sinh sôi nảy nở thành vô số con chim răng cưa, cuối cùng trở thành một trong những bình chướng của vực sâu Thiên Trảm.

Hơn nữa, phần lớn việc truyền thừa tuyệt học suốt đời của mình không phải như những gì hắn nghe thấy là tay nghề cổ truyền lâu năm, chỉ truyền cho nam không truyền cho nữ, truyền bên trong không truyền bên ngoài gì đó, nếu như không hợp điều kiện còn sẵn lòng mang vào trong mộ.

Trong tu luyện, mỗi món đại pháp, đại thần thông đều hy vọng được phát huy mạnh mẽ và truyền thừa tiếp đến cuối cùng, chứ không phải mang vào mộ.

Đây là tấm lòng rộng lớn, Dương Bách Xuyên biết cần phải tôn kính.

Trên đường đi, những truyền thừa sở học mà hắn gặp đều như vậy.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4647: Ngay lập tức



Tam lòng của nguoi tu luyen từ xua đen nay đeu rong lon, đeu đang được tôn trọng.

Mặc dù không phải truyền thừa từ sư môn mà là truyền thừa từ cơ duyên, nhưng ở một khía cạnh nào đó cũng tương đương như mối quan hệ sư đồ.

Vì vậy, sau khi xem xong phần tự thuật của Phù Kinh Tiên Đế để lại trên giường đá, trước tiên hắn từ trên giường nhảy xuống, quỳ xuống trước giường đá, thành kính cui đầu rồi thực hiện một lễ bái lớn, thực chất là thể hiện mối quan hệ sư đồ, để Phù Kinh Tiên Đế trên trời có linh thiêng sẽ cảm thấy an ủi.

Đồng thời, hắn còn nói: "Phù Kinh Tiên Đế tại thượng, hôm nay đệ tử Dương Bách Xuyên nhận được phương pháp Phù Kinh của tiền bối, chắc chắn sẽ cố gắng tu luyện để không phụ kỳ vọng của tiền bối, đệ tử sẽ tu luyện Sinh Tử Phù Kinh đại thành, ngày sau cũng sẽ tiếp tục truyền thừa đạo Phù Kinh làm rạng rỡ truyền thống."

Đây là một phần đạo tâm, một cơ duyên vô hình, là cuộc đối thoại giữa hắn và Phù Kinh Tiên Đế cách nhau một thời đại.

Cũng là một lời hứa hẹn.

Sau khi đứng dậy, Dương Bách Xuyên tiếp tục bước lên giường đá, tiếp tục quan sát từng phần Phù Kinh.

Sinh Tử Phù Kinh được chia thành hai phần: một phần là kinh văn, phần còn lại là các hoa văn ký tự. Hai phần kết hợp lại thành chú pháp và hoa văn ký tự, mới có thể gọi là Sinh Tử Phù Kinh hoàn chỉnh.

Sinh Tử Phù Kinh chia thành Sinh và Tử, công hiệu của hai loại đương nhiên hoàn toàn khác nhau.

Pháp chú và hoa văn ký hiệu kết hợp thành phù, hoàn toàn là sự kết hợp của pháp lực và lựclượng nguyên thần, đây là con đường bùa chú tối cao, không phải như loại vật dẫn ở khối ngọc hay trên da thú kia.

Truyền thừa của Phù Kinh Tiên Đế đã đạt đến đạo phù chú tối cao nhất mà Dương Bách Xuyên từng tiếp xúc, rất cao cấp, có thể phát huy ra tùy theo ý mình.

Sinh là gia trì, gia trì lực lượng, gia trì cho bản thân và người khác, là gia trì thuộc tính y học, rất hiếm có.

Tử là tấn công, có thể gây tử vong, có thể điều khiển tấn công, mặc dù Dương Bách Xuyên vẫm chưa thử tu luyện nhưng chắc chắn có thể tưởng tượng ra sự phi thường của nó.

Giữa sinh và tử đều trong sự kiểm soát.

Tất nhiên, sau khi Dương Bách Xuyên xem xong mới phát hiện Sinh Tử Phù Kinh khong chỉ la lực lượng sinh tu đon thuần như han tưởng tượng, có thể nói là Phù Kinh có thể phát triển thiên biến vạn hóa, chỉ cần hắn có thể hiểu được bao nhiêu thì có thể sáng tạo ra bấy nhiêu.

Dương Bách Xuyên tỉ mỉ ghi nhớ thật kỹ những pháp chú này vào tâm trí, khắc ghi hoa văn ký hiệu vào trong đầu.

Sau khi nhớ kỹ hết, hai tay hắn kết ấn và thử nghiệm Tử Phù.

Sau khi hai tay kết ấn, hoa văn ký hiệu đột nhiên xuất hiện trong đầu, trong lòng hắn niệm: "Phù Sinh Tử, chú pháp thiên địa, Tử Phù xuất hiện~"

Vù~

Trong lúc niệm, một phù văn màu vàng hiện lên trước mặt Dương Bách Xuyên, bày ra hình dáng Thái Cực Đồ, có các minh văn kỳ diệu đang chuyển động, hòa hợp với đại đạo thiên địa.

Rất thần kỳ.

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, hai tay tách ra.

Hắn đã kết thành đạo Phù Kinh thứ nhất, thực ra đây là nền tảng cơ bản nhất, đương nhiên có thể kết thành cả hai loại phù sinh và tử, chỉ là hiện tại không có đối tượng để chứng minh, hắn chỉ có thể để nó tan biến.

Cái này tiêu tốn rất nhiều pháp lực và lực Nguyên Thần.

Hít một hơi thật sâu, Dương Bách Xuyên quay người rời đi.

Hành trình lần này đối với hắn, chắc chắn chính là một cú nhảy vọt lớn, vốn tưởng là chuyến đi đến vùng đất Nguyền Rủa này là một cuộc hành trình vô cùng gian nan, còn như lời Đông Phương Hạo Thiên lão gia tử đã nói là đi để tránh một vài người quấy rối vì muốn lấy được phần thưởng của thế lực Vũ Tôn, vì dù sao hắn cũng chỉ mới có tu vi Tiên Quân.

Không ngờ là hắn liên tục nâng cao được thực lực, hiểu ra quy luật khí tràng, bây giờ còn nhận được truyền thừa từ một vị phong hào Tiên Đế thượng cổ, đúng là số phận được ưu ái.

Mọi thứ đều tăng vọt lên đáng kể.

Dương Bách Xuyên không nhìn thấy thi cốt của Phù Kinh Tiên Đế, hắn biết nếu đã là một vị phong hào Tiên Đế của thời đại thượng cổ thì chắc chắn sẽ là là thi cốt không mục nát, không nhìn thấy không có nghĩa là không có.

Hắn nhìn ra được chiếc giường đá lớn này có vấn đề, hắn cũng suy đoán là thi cốt của Phù Kinh Tiên Đế có thể được chôn ở bên dưới giường đá, nhưng hắn không định quấy rầy.

Theo lý thuyết thì sẽ có bảo vật như tiên khí gì đó được chôn theo, nhưng đối với một vị cường giả đã qua đời, việc động đến thi cốt của người ta là điều không nên, huống chi hắn đã nhận được truyền thừa Sinh Tử Phù Kinh.

Cho dù có thần khí chôn cùng thì hắn cũng sẽ không động vào.

Không chỉ như vậy, Dương Bách Xuyên còn dự định bảo vệ nơi này, nếu không sẽ có người đến quấy rầy.

Sau khi ra ngoài, hắn vung tay lên đóng kín huyệt động rồi cúi người bái lạy ba lần, sau đó Dương Bách Xuyên mới cất tiếng gọi.

Ngay lập tức, những con chim răng cưa nhanh chóng đáp lại hắn.

Gầm ~

Chim răng cưa vương cất tiếng gào lớn, khoảng chừng mười vạn con chim răng cưa đều im lặng, trong lòng mỗi con ôm lấy một quả trứng chim của riêng mình.

Dương Bách Xuyên vung tay lên, khoảng mười vạn con chim răng cưa đều bị thu vào trong không gian bình Càn Khôn.

Hắn ra lệnh cho chim răng cưa vương, bảo đàn chim răng cưa đóng quân tại một sơn cốc trong không gian bình Càn Khôn và kết thúc ở đây.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4648: Có thể trực tiếp bay xuống



Dương Bách Xuyên rời đi tìm đám người Đông Phương Thiết Nhân, tính toán thời gian đã được ba canh giờ rồi, nhưng mà cũng không tính là quá lâu.

Nghĩ đen luc nay, chac la đam nguoi Dong Phương Thiet Nhan và Lạc Dương đã đến đáy vực sâu rồi, mình mà không đi nữa, bọn họ sẽ đợi sốt ruột.

Lúc sắp đi, Dương Bách Xuyên triệu hồi chim răng cưa vương ra, có một con tọa kỵ ở chỗ này sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Có thể trực tiếp bay xuống phía dưới vực sâu Thiên Trảm.

Mặc dù có cuồng phong nhưng Dương Bách Xuyên phát hiện chim răng cưa hoàn toàn miễn dịch với cuồng phong truyền đến từ phía dưới vực sâu.

"Rống rống ~"

Ngồi trên lưng chim răng cưa vương, Dương Bách Xuyên hạ một đạo mệnh lệnh, chim răng cưa vương gầm lên một tiếng, trực tiếp lao xuống vực sâu.

Trên đường bay xuống, Dương Bách Xuyên phát hiện ra một hiện tượng thú vị, đó là quỹ đạo bay của chim răng cưa vương căn bản không có cuồng phong, hoặc là nói là giống như dự đoán trước mà tránh được cuồng phong.

Nhìn như vậy, cũng không phải là chim răng cưa miễn dịch với cuồng phong, mà là có năng lực dự đoán trước.

Mỗi lần bay đi, Dương Bách Xuyên đều có thể cảm nhận rõ ràng, chim răng cưa vương đều là né tránh cuồng phong gần trong gang tất.

Nghĩ lại thì cũng bình thường, chim răng cưa sinh sống ở vực sâu Thiên Trảm đã một kỷ nguyên rồi, trong dòng sông dài thời gian, tự nhiên có thể hiểu rõ cuồng phong, từ đó tránh né.

Dù sao đối voi Dưong Bach Xuyen ma noi, co the tranh được chinh là chuyen

tốt.

Hắn có thể trực tiếp bay đến đáy vực sâu, tập hợp với đám người Đông Phương Thiết Nhân.

Chưa đến mười phút sau, chim răng cưa vương gầm lên một tiếng dài rồi dừng lại.

Quả nhiên đã đến đáy vực sâu.

"Tiểu Xuyên Tử ~"

Giọng nói của Đông Phương Thiết Nhân từ đằng xa truyền đến.

Dương Bách Xuyên nhìn lại, thì thấy bốn người Đông Phương Thiết Nhân và Lạc Dương đi ra từ phía sau một ngọn núi.

Đáng lẽ đáy vực sâu phải càng thêm tối tăm mới đúng, nhưng lại không phải như vậy, Dương Bách Xuyên có thể nhìn thấy rõ ràng đám người Đông Phương Thiết Nhân đi tới, thậm chí có thể nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc trên mặt bọn họ.

Đó là bởi vì dưới vực sâu Thiên Trảm có núi non và thảm thực vật độc đáo đều đang phát sáng lờ mờ, chiếu sáng toàn bộ đáy vực sâu.

Hơn nữa nơi đây không có cuồng phong tồn tại, cuồng phong sản sinh ở nơi cách mặt đất trăm mét sau đó liền hoàn toàn biến mất, là hiện tượng tự nhiên độc đáo.

Có lẽ chính vì môi trường đặc biệt nơi đây mà đã sinh ra những thứ khác biệt ở vực sâu này.

Núi đá và cay cỏ đều phat ra anh sáng mờ ảo ...

Lúc này, đối với Đông Phương Thiết Nhân và mấy người Lạc Dương, điều bất ngờ nhất là bọn họ nhìn thấy Dương Bach Xuyen đang cưoi trên lưng một con chim răng cưa, và họ còn cảm thấy con chim này khác hẳn những con răng cưa thông thường, nó rất cường đại.

Mọi người đều đưa ánh mắt tò mò nhìn về phía Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên cười ha ha, từ trên lưng chim răng cưa vương nhảy xuống nói: "Con này là chim răng cưa vương, do cơ duyên trùng hợp mà ta đã thu phục được nó, mọi người không cần lo lắng."

"Ặc ~" Đông Phương Thiết Nhân nhìn Dương Bách Xuyên muốn nói gì đó, nhưng lại không biết nên nói cái gì, ấp úng một hồi cuối cùng phun ra hai chữ: "b**n th** ~"

Dương Bách Xuyên cũng không giải thích nhiều, chuyện này khó mà giải thích, một khi giải thích thì phải nói ra chuyện của Phù Kinh Tiên Đế thượng cổ, không phải hắn không tin tưởng đám người Đông Phương Thiết Nhân, mà là không muốn tự tìm phiền phức cho mình.

Cũng không cần phải nói nhiều, có đôi khi chuyện như vậy nói nhiều ngược lại không tốt.

Đám người Đông Phương Thiết Nhan cũng không định truy hỏi Dương Bách Xuyên.

Chỉ là tiếp theo Dương Bách Xuyên vung tay lên, thả ra bốn con chim răng cưa bình thường cho bốn người làm tọa ky, dù sao còn có một đoạn đường rất dài phải đi, phải đi thẳng đến tận cùng mới có thể đến vùng đất Nguyền Rủa, thời gian này có chút dài, cho nên Dương Bách Xuyên thả ra bốn con chim răng cưa cho Lạc Dương, Đông Phương Thiết Nhân, Tuyết Hương và Cảnh Xán làm tọa ky.

Hai mắt Đông Phương Thiết Nhân phát sáng hỏi, chờ Dương Bách Xuyên nói một câu là cưỡi lên ngay.

Ba người Lạc Dương và Tuyết Hương, Cảnh Xán cũng nhìn về phía Dương Bách Xuyên.

Dù sao cũng là hung thu, chưa từng nghe noi ở Tiên Giới có ai có thể thuần phục được hung thú Hồng Hoang?

Tất nhiên Dương Bách Xuyên biết điều mà Đông Phương Thiết Nhân đang lo lắng, ra lệnh cho chim răng cưa: "Bảo bọn chúng quỳ xuống ~"
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4649: Mà chim răng cưa



"Rống rống ~"

Chim răng cưa vương lập tức gầm lên hai tiếng về phía bốn con chim răng cưa bình thường.

Ngay sau đó, bốn con chim răng cưa run rẩy, hai chân to khỏe đồng loạt uốn cong, quỳ rạp xuống đất.

Hơn nữa còn phát ra tiếng kêu lấy lòng với bốn người Đông Phương Thiết Nhân.

'Ha ha ~ thần kỳ, ta thử trước." Đông Phương Thiết Nhân vui mừng kêu lên, nhảy lên ngồi trên lưng một con chim răng cưa to lớn.

Mà chim răng cưa không hề lộ ra bất kỳ sự phản kháng nào.

Lúc này mọi người đều yên tâm, ba người Lạc Dương, Tuyết Hương và Cảnh Xán lần lượt cưỡi lên.

Dương Bách Xuyên cưỡi trên lưng chim răng cưa vương, vung tay lên: "Xuất phát ~"

Một nhóm năm người cưoi chim răng cưa bay lên, hướng về phía tây vực sâu Thiên Trảm mà đi.

Theo như Đông Phương Thiết Nhân biết, đi về phía tây đến cuối cùng, chính là vùng đất Nguyền Rủa, đi về phía đông đến cuối cùng chính là chỗ sâu nhất của Tiểu Hồng Hoang.

Mục tiêu của bọn họ đương nhiên là vùng đất Nguyền Rủa, còn về phần chỗ sâu nhất của Tiểu Hồng Hoang, Dương Bách Xuyên không có ý định đi mạo hiểm, nghĩ đến một vị Phong Hào Tiên Đế thượng cổ đi vào còn bị sinh linh cường đại trong chỗ sâu nhất của Tiểu Hồng Hoang đánh bại trọng thương, sau khi ra ngoài thì vẫn lạc.

Thực lực của mấy người bọn họ căn bản không bằng Phong Hào Tiên Đế thượng cổ, vẫn là ngoan ngoãn đi vùng đất Nguyền Rủa mạo hiểm thôi.

Cho dù là vùng đất Nguyền Rủa cũng tương đối an toàn hơn so với Tiểu Hồng Hoang, nhưng ai có thể cam đoan vùng đat Nguyền Rủa không có những sự tồn tại cường đại?

Chắc chắn là có, đối với năm người bọn họ, việc tiến vào vùng đất Nguyền Rủa là một nơi chưa biết, là một vùng đất đầy nguy hiểm, cũng là một lần mạo hiểm lớn.

Tren đưong đi, Duong Bach Xuyen cuoi chim rang cua vuong bay vut lên phía trước, luôn luôn duy trì cảnh giác, hắn đang nghĩ đến người trước đó tập kích Đông Phương Thiết Nhân có thể sẽ ra tay nữa hay không?

Nhất định là sẽ chứ?

Trong lòng hắn cũng tức giận, chờ đợi đối phương xuất hiện lần nữa, nhưng tiếc là suốt quãng đường bay về phía trước, có lẽ vì sự hiện diện của chim răng cưa vương mà hầu như bọn họ không gặp phải trở ngại gì.

Tuy nhiên mười ngày sau, trong tầm mắt bọn họ nhìn thấy ánh sáng rất rõ ràng không phải là ánh sáng trong vực sâu.

"Sắp đến tận cùng rồi ~" Đông Phương Thiết Nhân đột nhiên lên tiếng.

Dương Bách Xuyên cũng nhìn thấy ánh sáng càng ngày càng mạnh, đi trong vực sâu, di chuyển trong vực sâu, dù hai bên vách đá rộng gần ngàn mét, nhưng vẫn âm u như cũ, dù sao cũng là dưới lòng đất vạn mét. cũng thấy ánh sáng ngày càng mạnh lên.

Khi đến được điểm cuối cùng, sẽ mở ra một thế giới khác, nơi này là phần còn lại của Hồng Hoang, nhưng lại rất đặc biệt.

Hắn cũng mong đợi vùng đất Nguyền Rủa sau khi đến cuối cùng rốt cuộc là một cảnh tượng gì.

Thực lực tăng lên khiến trong lòng hắn càng ngày càng tự tin.

Con đường cường giả là một con đường đầy chông gai, nhưng cũng là một con đường đầy thử thách, trong xương cốt của nam nhân đều có tế bào mạo hiểm và tế bào khiêu chiến, đối với điều này Dương Bách Xuyên mơ hồ có chút mong đợi và hưng phấn.

Tốc độ bay của chim răng cưa vương không chậm chút nào, hơn nữa hắn có cảm giác nếu không phải là sợ bốn con chim răng cưa bình thường phía sau không đuổi kịp, tốc độ bay của chim răng cưa vương còn có thể tăng lên ít nhất gấp đôi.

Ngồi trên lưng chim răng cưa vương, Dương Bách Xuyên cảm giác như đang cưỡi một tia chớp xé tan bầu trời, tốc độ thực sự không hề chậm.

Những loài hung thu đến từ Tiểu Hồng Hoang quả thực có điều gì đó đặc biệt.

Không gian bình Càn Khôn của hắn, bây giờ có thể nuôi dưỡng mười vạn đại quân chim răng cưa, lại còn có mấy chục vạn trứng chim răng cưa tồn tại, tin tưởng chờ những quả trứng chim răng cưa này ấp ra, lại sinh sôi nảy nở thêm một thời gian, về sau quy mô đại quân hung thú bay lượn của hắn sẽ là cấp độ trăm vạn, ngàn vạn.

Lúc chiến đấu, vung tay lên thả ra đại quân hung thú chim răng cưa trăm vạn, ngàn vạn con, con nào con nấy đều tràn đầy hung hãn, mỗi con đều đầy rẫy sự hung hãn, chiến đấu không tiếc mạng sống, ngay cả Tiên Đế cũng phải run sợ đúng không?

Nghĩ đến hình ảnh này, trong lòng Dương Bách Xuyên lập tức kích động.

Ánh sáng phía trước càng ngày càng mãnh liệt, mấy phút sau rốt cuộc bọn họ cũng nhìn thấy rõ là hoàn cảnh gì.

Khác với tưởng tượng, nơi mà họ đến không phải là một thế giới khác ngay lập tức, mà là một bức màn ánh sáng khổng lồ xuất hiện trước mắt.

Bức màn này dài và rộng hàng ngàn mét, trông như một màn nước khổng lồ treo ngược trong tầm nhìn của họ.

Hai bên là vách đá dựng đứng, dưới chân là mặt đất, còn phía trên, cách đó hàng ngàn mét, các ngọn núi cũng nối liền với nhau.

Trông giống như một cánh cổng khổng lồ.

Dương Bách Xuyên biết xuyên qua màn sáng màu trắng khổng lồ này có lẽ chính là thật sự tiến vào vùng đất Nguyền Rủa.

Quả nhiên lúc này Đông Phương Thiết Nhân mở miệng nói: "Đây là cửa vào vùng đất Nguyền Rủa, chúng ta cần phải vượt qua. Đây là một bức chắn tự nhiên của trời đất, có một áp lực nặng nề, chịu đựng được áp lực này thì có thể vào trong. Ta đã nghe gia gia kể rằng, ngoài việc đó ra, không còn nguy hiểm nào khác."

"Được, chúng ta qua thôi, mọi người cẩn thận." Dương Bách Xuyên gật đầu nói, thúc giục chim răng cưa vương xông qua.

Ngay sau đó, chim răng cưa vương tăng tốc, có lẽ cảm nhận được sự khác biệt của bức chắn này, toàn thân nó phát ra ánh sáng màu xanh lục.

"Âm ~"

Chim răng cưa vương đột nhiên lao thẳng vào màn sáng màu trắng.

Trong khoảnh khắc đó, Dương Bách Xuyên cũng cảm nhận được một áp lực khổng lồ từ bốn phía dồn tới, như thể cả một ngọn núi đè nặng lên người hắn.

chim răng cưa vương đang cưỡi ở phía dưới lúc này cũng từ từ chìm xuống, hiển nhiên cũng là chịu đến ảnh hưởng của trọng lực rào cản, may mà chim răng cưa vương dù sao cũng là vương, sau khi hạ xuống vài mét, nó đã ổn định lại được và tiếp tục lao mạnh về phía trước.

Dương Bách Xuyên vận chuyển Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, áp lực trên người ngay lập tức giảm đi phần nào, trong phạm vi hắn có thể chịu đựng được, cũng không tính là quá cường đại.

Trong lòng tính toán một chút, trọng lực xuất hiện ở chỗ này, có lẽ chỉ có Cảnh Xán là phải cố hết sức một chút, nhưng mà cũng không khó vượt qua.

Nói đến cũng chỉ là một tầng rào cản mà thôi, lúc xuyên qua tuy khó khăn, nhưng cũng sẽ không kéo dài thời gian quá lâu.

Chim răng cưa vương phía dưới tiếp tục mạnh mẽ tiến về phía trước ...

Khoảng năm phút sau, trọng lực xung quanh đột ngột biến mất.

Tiếp theo Dương Bách Xuyên cảm thấy tầm nhìn của mình sáng lên, và cả trái tim hắn trở nên thông suốt.

Bọn họ đã vượt qua được bức màn ánh sáng trắng chói mắt.

Chưa kịp thích nghi với môi trường bên kia, hoặc nói đúng hơn là khi Dương Bách Xuyên và chim răng cưa vương vừa mới nhô ra khỏi bức màn, một âm thanh vụt qua không khí đã truyền vào tai hắn.

Điều này khiến sắc mặt Dương Bách Xuyên thay đổi.

Hiện tại rõ ràng là bị người ta tập kích, và thời điểm kẻ tấn công chọn thật sự rất tinh vi, chính xác vào thời điểm họ vừa vượt qua bức màn.

Toàn thân vẫn còn bị ảnh hưởng bởi trọng lực dư thừa, cơ thể cần một chút thời gian để thích nghi, thì đã bị tập kích.

"Âm ~"

“Phụt!"

Một tiếng vang thật lớn vang lên, Dương Bách Xuyên cảm thấy cơ thể như bị một cú đấm mạnh, trước ngực truyền đến một trận đau nhói, cả người từ trên lưng chim răng cưa vương rơi xuống, miệng phun máu tươi.

"Mẹ kiếp ~"

Thầm mắng một tiếng, Dương Bách Xuyên ổn định thân thể đang rơi xuống, độ cao mấy chục mét, kỳ thật căn bản là không kịp ổn định, hắn đã rơi xuống đất.

Rơi xuống với một tiếng "bịch", cảm giác như toàn bộ xương cốt bị vỡ nát, hắn lại phun thêm một ngụm máu.

"Rống ... "

Chim răng cưa gầm lên một tiếng.

Dương Bách Xuyên không kịp nghĩ nhiều, vội vàng đứng dậy nhìn lại, thì thấy chim răng cưa xông về phía một ngọn núi, hiển nhiên là đã phát hiện ra kẻ tập kích.

Dù bị thương, nhưng may mắn là cơ thể Dương Bách Xuyên rất mạnh mẽ, cộng với cú tấn công trước đó đã bị ánh sáng xanh từ chim răng cưa vương giảm bớt, vẫn nằm trong khả năng chịu đựng của hắn.

Cũng không có bị thương đến chỗ yếu hại.

Cắn răng, Dương Bách Xuyên dậm chân một cái bay lên, trong lòng khẽ động, pháp tắc khí tràng được phóng ra, hai tay mở ra, hội tụ pháp lực ngưng tụ sức mạnh trời đất, ngăn cản trước màn chắn, lúc này hắn muốn bảo vệ đám người Đông Phương Thiết Nhân và Lạc Dương, không thể để cho mấy người bọn họ bị thương nữa.

Đồng thời, Dương Bách Xuyên nhìn về phía nơi chim răng cưa vương vừa đi qua, ánh mắt nheo lại, tràn đầy sát ý, tên khốn kiếp này, lại bị tập kích trước sau hai lần, lần này nhất định phải tìm được kẻ địch và chém thành trăm mảnh.

Trong tầm mắt Dương Bách Xuyên là một người toàn thân mặc chiến giáp bạch y, trên người tản ra khí tức lại là cao thủ Tiên Vương hậu kỳ.

Nghĩ đến chính là người trước đó tập kích Đông Phương Thiết Nhân.

Cuối cùng cũng đã xuất hiện.

Hai tay Dương Bách Xuyên hội tụ pháp tắc khí tràng, tùy thời chuẩn bị ra tay, hiện tại ngược lại hắn muốn xem thử chim răng cưa vương đối phó với một tên có thực lực Tiên Vương hậu kỳ sẽ như thế nào?
 
Back
Top Bottom