Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4620: Lúc này



Trận chiến hôm nay đã kinh thiên động địa, hắn nghĩ là lão gia tử Đông Phương Hạo Thiên sẽ biết, chỉ cần lão gia tử đến thì sẽ có thể giải quyết được nguy cơ của hắn.

Bây giờ chỉ còn là vấn đề thời gian.

Sau khi tính toán xong, Dương Bách Xuyên cắn răng chuẩn bị khởi động sức mạnh của thần điện Càn Khôn.

Nhưng đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh như tiếng sấm nổ vang vọng trên bầu trời, đột nhiên cắt ngang hành động của hắn.

Chỉ nghe thấy ...

"Hừ~ Tây Môn lão nhi thật là không biết xấu hổ, đường đường là Tiên Đế lại ra tay với một tiểu bối, thật là không biết xấu hổ sao?"

Khi câu nói này vang lên, Dương Bách Xuyên nhìn thấy một trận pháp minh văn to lớn như hình lục mang xuất hiện trước mặt hắn, đang hình thành trước người hắn, quang vực lóe lên, vô số phù văn lưu chuyển, như âm dương thuận nghịch mà đi, tầng tầng lớp lớp chồng chất lên nhau.

Ngay sau đó, giọng nói hùng mạnh như chân ngôn pháp chú lại vang lên: "Đông Phương tử khí, hóa dương vi cương, tử dương vi tôn, phong hào Đông Phương - Hóa."

“Âm~"

Ngay lúc này, tầm mắt Dương Bách Xuyên nhìn thấy mũi tên nhọn màu vàng bay tới bắn vào trận pháp minh văn này.

Sấm sét vang rền.

Không gian vặn vẹo, trong nháy mắt thoáng xuất hiện những vết nứt không gian.

Mũi tên bắn vào trận pháp và nổ tung, hay có thể nói trận pháp minh văn đã chặn được uy lực của mũi tên này.

Dương Bách Xuyên mở to mắt nhìn, nhưng luc này trong lòng lại tran đầy cảm động.

Giọng nói này tất nhiên là của lão gia tử Đông Phương Hạo Thiên.

Không ngờ lão gia tử đã ra tay, xuất hiện sớm hơn suy đoán của hắn, còn xuất hiện ngay thời điểm then chốt.

Chậm một chut nữa thì han đa khoi động sức mạnh của thần điện Càn Khôn rồi, nếu thật sự như vậy, kết cục hôm nay của hắn không thể nói trước được, mặc dù trước đó trong lòng hắn đã nghĩ rất nhiều, nhưng thực ra hắn biết rõ tình hình thực sự, hoàn toàn không có gì chắc chắn.

Tiên nhân đại chiến biến hóa khôn lường, ai có thể tưởng tượng được bước tiếp theo sẽ thế nào?

Lão gia tử Đông Phương Hạo Thiên xuất hiện quá đúng lúc.

Trong chớp mắt, mũi tên nhọn và trận pháp đồng loạt biến mất.

Những vết nứt không gian duy trì kéo dài vài giây mới tan biến.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy tất cả những gì đã xảy ra, hắn nuốt nước bọt, hắn biết sức mạnh có thể đánh ra vết nứt không gian Tiên Giới là thứ mà hắn không thể hiểu nổi.

Hai chữ “cường đại" cũng không đủ để miêu tả!

Ngay sau đó, trước mặt hắn xuất hiện một luồng sáng tím ngày càng sáng, rồi một cánh cửa hiện ra, ngay sau đó, bóng dáng Đông Phương Hạo Thiên chắp tay sau lưng bước ra.

"Đông Phương gia gia~"

Dương Bách Xuyên cũng gọi lớn.

Đông Phương Hạo Thiên liếc nhìn hắn, phất tay một cái, một luồng sáng màu tím bay đến.

Cơ thể Dương Bách Xuyên lập tức lấy lại tự do.

"Tránh ra sau lưng ta, cung tiễn xạ thần của Tây Môn gia không phải thứ ngươi có thể ngăn cản được đâu." Đông Phương Hạo Thiên nói xong thì quay người nhìn về phía ngọn núi cách đó vài nghìn mét.

"Vâng~" Dương Bách Xuyên không dám nói nhiều, ngoan ngoãn đứng sau lưng Đông Phương Hạo Thiên.

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng đầy giận dữ vang lên: "Đông Phương lão nhi, hôm nay nếu ngươi còn che chở cho tiểu tử này, dù ngươi là phong hào Tiên Đế, lão phu có cung tiễn xạ thần trong tay cũng có thể khiêu chiến với phong hào Tử Dương Tiên Đế nhà ngươi~"

Một lời nói chứa đầy lửa giận và sát khí không thể kiềm chế được.

Ngay sau đó, Tây Môn Trường Giác tức giận gào lên: "Đông Phương Hạo Thiên, đừng giả vờ từ bi, Dương Bách Xuyên đã giết hết các đệ tử cấp trung và tất cả các Tộc lão của gia tộc Tây Môn ta, đồng nghĩa với việc diệt môn, hôm nay lão phu nhất định phải giết Dương Bách Xuyên, nếu ngươi muốn ngăn cản thì lão phu sẽ g**t ch*t phong hào Tiên Đế nhà ngươi luôn ... "

Vừa dứt lời, Tây Môn Trường Giác hét lớn: "Ba cung tiễn xạ thần, rơi xuống~"

“Haizz, hà tất phải vậy sao, nếu đã thế, bản tọa sẽ thành toàn cho ngươi~" Đông Phương Hạo Thiên lắc đầu tự nói.

Cũng ngay sau đó, Dương Bách Xuyên đã nhìn thấy thủ đoạn đáng sợ thực sự của vị phong hào Tiên Đế này.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4621: Lúc này



Dương Bách Xuyên đứng sau lưng Đông Phương Hạo Thiên, lắng nghe cuộc đối thoại từ xa giữa Đông Phương Hạo Thiên và Tây Môn Trường Giác.

Chỉ đến lúc này hắn mới biết mũi tên đáng sợ lúc nãy chính là bảo bối của gia tộc Tây Môn, tên là cung tiễn xạ thần, một cái tên nghe rất khí phách, dám xưng là "bắn thần", quả thực rất mạnh mẽ.

Chẳng trách Tây Môn Trường Giác dám thách thức Đông Phương Hạo Thiên - vị phong hào Tiên Đế này.

Nhưng nghe qua giọng điệu của Đông Phương Hạo Thiên thì dường như lão không hề để ý chút nào.

Lúc này, Tây Môn Trường Giác đã phát động một mũi tên.

Tuy nhiên, Dương Bách Xuyên nghe thấy Đông Phương Hạo Thiên nói thầm là sẽ thành toàn cho ngươi.

Câu nói này đương nhiên là nói với Tây Môn Trường Giác.

Từ trong giọng nói của Đông Phương Hạo Thiên, Dương Bách Xuyên cũng nghe ra lão hoàn toàn không xem Tây Môn Trường Giác ra gì, cho dù trong tay Tây Môn Trường Giác có cung tiễn xạ thần gì đó, hình như Đông Phương Hạo Thiên cũng không hề để trong mắt.

Dương Bách Xuyên tò mò không biết một vị phong hào Tiên Đế rốt cuộc mạnh đến cỡ nào?

Dầu gì Tây Môn Trường Giác cũng là một Tiên Đế sơ kỳ, trong tay còn có một thứ nghe rất trâu bò như cũng tiễn xạ thần?

Chẳng lẽ thật sự không lọt vào mắt Đông Phương Hạo Thiên?

Mang theo sự tò mò, Dương Bách Xuyên thấy Đông Phương Hạo Thiên bắt đầu ra tay.

Chỉ nghe Đông Phương Hạo Thiên từ tốn mở miệng tụng niệm: "Tử khí đông lai, vì ta sở dụng, đại nhật che trời, tử khí vi tôn - Thí sát~"

Trong tầm mắt Dương Bách Xuyên, Đông Phương Hạo Thiên vừa tụng niệm, hai tay giơ lên trời, nhưng chỉ trong chớp mắt, dường như có một cột sáng chí dương chí cương cực kỳ chói mắt chiếu xuống từ trên chín tầng mây, nó to ngang một thùng nước lớn, chỉ trong nháy mắt đã xuyên qua đôi tay lão, hình thành một quả cầu ánh sáng khổng lồ, như thể hai tay đang nâng mặt trời.

Lão đột ngột hét lên rồi ném quả cầu ánh sáng trong tay ra ngoài.

Dương Bách Xuyên hoàn toàn không nhìn thấy quỹ đạo của nó, nó biến mất ngay khi rời khỏi tay Đông Phương Hạo Thiên.

Và ngay sau đó, một tiếng nổ chấn động vang lên từ ngọn núi cách đó hàng ngàn mét.

Lần này Dương Bách Xuyên đã nhìn thấy rõ, ở đỉnh núi cách đó hàng ngàn mét tỏa ra một ánh sáng vàng rực rỡ, màu vàng quen thuộc tất nhiên là mũi tên nhọn, nhưng nó vừa roi khỏi day cung thì ngay lap tức bị chet non.

Cái chết non này rõ ràng là do Đông Phương Hạo Thiên sử dụng thủ đoạn áp chế.

Dương Bách Xuyên không thể nào tưởng tượng nổi sự đáng sợ của Đông Phương Hạo Thiên, hoặc có thể nói là hắn không thể tưởng tượng nổi thủ đoạn của một vị phong hào Tiên Đế.

Nhưng lúc này, hắn đã nhìn thấy một góc của tảng băng trôi.

Chỉ thấy Đông Phương Hạo Thiên đứng đối diện với ngọn núi cách đó hàng ngàn mét, hai tay nâng lên trời rồi ấn xuống không trung, ngay sau đó, đỉnh núi cách đó hàng ngàn mét sụp đổ xuống kèm theo một tiếng nổ nặng nề.

Mặc dù không có tiếng động chấn động trời đất.

Nhưng Dương Bách Xuyên nhìn thấy một đám mây hình nấm bay lên không trung.

Ước chừng ba bốn ngàn mét~

Ở khoảng cách xa như vậy mà chỉ bằng một động tác ấn nhẹ vào không trung của Đông Phương Hạo Thiên, cả một ngọn núi lập tức sụp đổ.

Một lúc lâu sau, Dương Bách Xuyên đứng sau lưng Đông Phương Hạo Thiên và nuốt nước bọt.

Thế là xong rồi sao? Trong lòng Dương Bách Xuyên run rẩy.

Quả nhiên, hắn chỉ thấy Tây Môn Trường Giác vung tay lên, từ xa một đạo kim sắc bay tới.

Nó rơi vào tay Đông Phương Hạo Thiên, chính là một chiếc cung tên màu vàng được chạm khắc tinh xảo, mà chỉ cần một cái phất tay đã biến mất trong tay Đông Phương Hạo Thiên, rõ ràng là đã bị lão thu lại.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4622: Làm vậy là tốt nhất



Cái gọi là cung tiễn xa than ma Dương Bach Xuyen đã nghe thấy trong cuộc đối thoại trước đo giữa Đông Phương Hạo Thien và Tây Mon Trường Giác.

Chắc chắn là một vũ khí lợi hại!

Nhưng tiếc là không có phần của hắn, han chỉ có thể trơ mắt nhìn Đông Phương Hạo Thiên thu lại.

Nhưng lần này, Đông Phương Hạo Thiên đã cứu mạng hắn, phần ân tình này Dương Bách Xuyên sẽ ghi nhớ trong lòng.

Ngay sau đó, Đông Phương Hạo Thiên quay lại nhìn Dương Bách Xuyên nói: "Tiểu tử ngươi lá gan cũng lớn thật~"

Đây là câu đầu tien Đông Phương Hạo Thiên nói.

Khiến cho Dương Bách Xuyên hơi đỏ mặt, nhưng hắn cũng không thể phản bác vì hắn biết ý của Đông Phương Hạo Thiên.

Tiếp theo, hắn lại nghe Đông Phương Hạo Thiên từ tốn nói: "Bốn đại gia tộc của Tiên Thành Hỗn Loạn đều không hề đơn giản, chẳng hạn như gia tộc Tây Môn thì có cung tiễn xạ thần, cái này được xưng là chí bảo bắn thần. Nếu không phải ta phát hiện kịp thời thì dù ngươi có mười cái mạng cũng đã bị Tây Môn Trường Giác giết hết rồi. May mà tu vi của Tây Môn Trường Giác chỉ là Tiên Đế sơ kỳ, nếu lão ta tiến thêm một bước thì hôm nay ta chưa chắc đã giết được lão ta, cũng chưa chắc đã đỡ được một mũi tên của lão ta."

"Là do tiểu bối lỗ mang, chuốc thêm phiền phức cho Đông Phương gia gia rồi." Dương Bách Xuyên vội vàng thừa nhận lỗi lầm của mình, giờ nghĩ lại hắn cũng thấy sợ hãi.

Vẫn là do hắn quá coi thường thủ đoạn của Tiên Đế, quá coi thường những gia tộc cổ xưa ở Tiên Giới này.

Đông Phương Hạo Thiên thấy Dương Bách Xuyên nhận lỗi, lão chỉ nhẹ nhàng nói: "Ta cũng không trách ngươi chuyện tìm đến gia tộc Tây Môn gây phiền phức, chỉ là muốn ngươi biết, những thế lực gia tộc tông môn cổ xưa trong Tiên Giới đã có chỗ đứng ở một phương thì không có kẻ nào là dễ đối phó cả."

"Ngươi phải nhớ kỹ, sau này bất kể là báo thù hay đánh nhau, trước tiên ngươi phải hiểu rõ kẻ địch rồi mới có thể ra tay. Lần này chỉ là ta đã biết là do gia tộc Tây Môn sai trước, ngươi tiêu diệt Tây Môn gia cũng không có gì to tát, nhưng hãy nhớ lấy bài học ngày hôm nay, sau này đối mặt với kẻ địch, trước khi hiểu rõ nội tình của kẻ thù thì phải suy xét cẩn thận mọi việc để tránh bị lật thuyền trong mương."

"Mặc dù Tây Môn Trường Giác có tu vi Tiên Đế sơ kỳ nhưng dù sao cũng là cấp bậc Tiên Đế, hoàn toàn không phải kẻ mà ngươi có thể đối phó bây giờ. Cho dù hôm nay Tây Môn Trường Giác không có cung tiễn xạ thần trong tay, nếu ngươi giao chiến với lão thì người chết chắc chắn sẽ là ngươi."

"Mặc dù tu vi hiện tại của ngươi đã đạt đến cấp độ Tiên Quân, lại có một thanh kiếm tiên cường đại, nhưng vẫn còn kém xa. Nếu ngươi không tin thì hãy đợi ngày sau ngươi trở thành Tiên Đế rồi tự mình lĩnh ngộ."

"Với cấp độ hại tại của ngươi thì chỉ có thể miễn cưỡng đọ sức với Tiên Vương hậu kỳ đại viên mãn, nhưng cũng chỉ là đối kháng với Tiên Vương bình thường. Sau khi tu luyện đạt đến Tiên Quân, mỗi một Tiên nhân ở mỗi tầng cảnh giới sau Tiên Quân đều có những thủ đoạn bí pháp đặc biệt riêng, những kẻ xuất sắc trong đó tất nhiên đều có thể giết địch vượt cấp."

"Nhưng có một cảnh giới, một số người, một số thể chất, thật sự không phải chỉ dựa vào bảo vật phong phú trong tay mà có thể chiến thắng. Ngươi đã tiêu diệt hết các đệ tử cấp trung của Tây Môn gia, điều này đã dồn Tây Môn Trường Giác vào góc chết, lão ta nhất định sẽ giết ngươi, cũng may là ta phát hiện sớm, trễ một bước là ngươi đã xong đời rồi."

"Không riêng gì gia tộc Tây Môn, gia tộc Độc Cô cũng đã dính vào, sau này ngươi phải cẩn thận, nếu gặp phải Tiên Đế thì tránh ngay, đừng cứng đầu. Coi như gặp phải một số Tiên Quân hay Tiên Vương đặc biệt thì cũng phải cẩn thận, ta đã nhận được tin tức rang thế lực Vu Tôn quả nhiên đã treo thưởng nếu ai lấy được đầu của ngươi."

"Hỗn Loạn Tiên Vực vốn là nơi ngoài vòng pháp luật, có quá nhiều người sẽ bí quá hóa kiều mà âm thầm hãm hại ngươi. Gia tộc Độc Cô có sát thủ, lại còn có những thủ đoạn đặc biệt để bọn họ chuyên làm những việc này, hãy nhớ phải cẩn thận. Còn về gia tộc Tư Không thì lão phu có chút giao tình với bọn họ, ta tin là bọn họ sẽ không dính vào chuyện này. Nhưng trong toàn bộ Tiên Vực Hỗn Loạn có quá nhiều tu sĩ kỳ quái, chỉ cần một câu nói của thế lực Vu Tôn đã có vô số sinh linh sẵn sàng bán mạng."

"Lần này ngươi động tới Tây Môn gia đã gây ra động tĩnh quá lớn, không chỉ không có tác dụng răn đe mà ngược lại còn đẩy ngươi vào vị trí đầu sóng ngọn gió, thật sự không có lợi lắm, chắc chắn sẽ có nhiều người hơn để mắt tới ngươi. Trong thời gian ngắn sẽ có ta bảo vệ ngươi, có vẻ sẽ không có chuyện gì, nhưng thật ra càng lâu thì cũng không phải chuyện tốt, bọn họ càng để ý đến ngươi thời gian dài thì lực phản công của bọn họ sẽ càng lớn."

"Vì vậy, ý của ta là ngươi và Thiết Nhân mau chóng tới vùng đất Nguyền Rủa đi. Thứ nhất là để tránh bớt rắc rối, nhân lúc ngươi vừa tiêu diệt Tây Môn gia nên vẫn còn uy thế đe dọa, những kẻ đang dòm ngó ngươi trong Tiên Thành này sẽ không lập tức ra tay, đây chính là một khoảng trống."

"Thứ hai là vùng đất Nguyền Rủa có đặc thù riêng, sau khi ngươi vào đó, cho dù có người nào muốn gây rắc rối cũng phải tới vùng đất Nguyền Rủa, như vậy ít nhất ở mặt địa hình ngươi sẽ bình đẳng với bọn họ. Hơn nữa, trong tay ngươi còn có lá Phù Tang mà Lục Nhĩ tặng, từ một ý nghĩa nào đó thì còn có lợi thế."

"Thứ ba, thay vì để người khác dòm ngó ngươi, tốt hơn hết là nâng cao thực lực tu vi của bản thân, chỉ khi bản thân ngươi mạnh mẽ thì người khác gây rắc rối cho ngươi, ngươi mới có thể chiến thắng, g**t ch*t bọn họ mới là con đường duy nhất."

Đông Phương Hạo Thiên nhìn Dương Bách Xuyên và đưa ra đề nghị của mình

Dương Bách Xuyên nghe thấy vậy thì cũng thấy đề nghị này vô cùng hợp lý, hắn không khỏi liên tục gật đầu và nói: "Đông Phương gia gia nói rất đúng, nếu vậy chúng ta sẽ lập tức khởi hành tới vùng đất Nguyền Rủa."

"Làm vậy là tốt nhất~" Đông Phương Hạo Thiên cười gật đầu, sau đó vung tay dẫn Dương Bách Xuyên rời đi, trực tiếp xuất hiện tại gia tộc Đông Phương.

Thật sự là quá đáng sợ, quá khủng khiếp.

Những thủ đoạn như vậy cũng chính là con đường mà hắn mong muốn.

Trong lòng hắn, đây mới là con đường của cường giả.

Vì vậy, khi Đông Phương Hạo Thiên đưa ra đề nghị hắn ngay lập tức lên đường tới vùng đất Nguyền Rủa, hắn không hề do dự mà đồng ý, vùng đất Nguyền Rủa chính là một nơi tôi luyện, là nơi sinh ra cường giả, là con đường dẫn đến đất của cường giả.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4623: Theo kế hoạch ban đầu



Vùng đất Nguyền Rủa cách Tiên Thành Hỗn Loạn khoảng mười vạn dặm.

Tuy nhiên, đối với Tiên nhân thì khoảng cách mười vạn dặm này chẳng đáng là gì.

Ngày hom đo, nam đạo hồng luu từ Tien Thanh Hỗn Loạn phóng ra, hướng về phía Đông.

Năm người đó chính là Dương Bách Xuyên, Lạc Dương, Tuyết Hương, Cảnh Xán và Đông Phương Thiết Nhân.

Theo kế hoạch ban đầu, Đông Phương Hạo Thiên chỉ mong Dương Bách Xuyên và Đông Phương Thiết Nhân đi đến vùng đất Nguyền Rủa. Nhưng khi trở về gia tộc Đông Phương, Dương Bách Xuyên đương nhiên muốn gặp đám người Tuyết Hương để thông báo tình hình, nhưng không ngờ ba nữ tử kia kiên quyết đòi đi cùng, dù có chết cũng không từ bỏ.

Không còn cách nào khác, Dương Bách Xuyên đành đồng ý đưa bọn họ theo, sau khi ngẫm lại, dù sao đi cùng nhau thì lực lượng mạnh thêm, ngược lại cũng không phải không được.

Lạc Dương đã đạt tới Tiên Vương Cảnh sơ kỳ, còn Tuyết Hương lần trước cũng bước vào Tiên Quân Cảnh sơ kỳ, thế này thật sự giúp ích được rất nhiều, đây cũng là một cơ duyên đối với hai người bọn họ.

Hơn nữa, trong cơ thể Lạc Dương có ý thức Ma Thần, thực sự không ổn định, Dương Bách Xuyên nghĩ là mang nàng ta theo bên mình sẽ an toàn hơn.

Còn Cảnh Xán thì không cần phải nói, phải dẫn theo thôi, cũng không thể để nàng ta lại một mình.

Thật ra tu vi của Cảnh Xán cũng khiến Dương Bách Xuyên nhìn với cặp mắt khác xưa. Mười năm không gặp, nàng ta đã sử dụng ba viên đan Kim Nguyên Đại La mà hắn đã tặng lúc trước, cộng thêm sự chỉ điểm của lão gia tử Đông Phương Hạo Thiên nên nàng ta đã bước vào Tiên Quân Cảnh sơ kỳ như hắn, nhưng thật không ngờ là nàng ta cũng có thiên phú dị bẩm, tất nhiên, hiệu quả của đan dược vẫn chiếm phần lớn.

Trước khi đi, Dương Bách Xuyên để lại Quỷ Tiên Tiểu Lục Tử và một trăm Quỷ Tiên tiếp tục ở lại Tiên Thành Hỗn Loạn để dò tìm tung tích của Mông Điềm, dù đã trôi qua lâu như vậy mà vẫn không có tin tức, hắn vẫn không yên tâm.

Việc phái những Quỷ Tiên này đi tìm kiếm sẽ thuận tiện hơn là hắn tự mình đi tìm, giữa Quỷ Tiên, Mông Điềm và hắn đều tồn tại cảm ứng, chỉ cần có tin tức thì hắn sẽ biết ngay.

Mặt khác, nếu tính theo thời gian thì cũng có thể có người từ Tu Chân Giới phi thăng lên Tiên Giới rồi.

Vì vậy, Dương Bách Xuyên dự định sau khi tới vùng đất Nguyền Rủa một chuyến, han sẽ rời khỏi Tiên Vực Hỗn Loạn hoặc là trực tiếp đến Cửu Trọng Thiên, hoặc đi một chuyến đến Phi Thăng Trì.

Mặc dù Phi Thăng Trì của Tiên Giới không tập trung ở một hướng, mà tồn tại Phi Thăng Trì khắp nơi, nhưng hắn cũng muốn đến xem thử.

Hơn nữa, Nhân tộc và Yêu tộc có những địa điểm phi thăng khác nhau, Yêu tộc có nơi phi thăng riêng dành cho Yêu tộc.

Hầu Đậu Đậu, Chồn nhỏ, nghé con, Tiểu Phượng Hoàng ... đều thuộc Yêu tộc, bọn họ phi thăng Tiên Giới cũng không biết sẽ đi về đâu.

Tiên Giới rộng lớn, sinh linh phi thăng từ hạ giới sẽ không có chỗ cố định.

Dù vậy, Dương Bách Xuyên cũng sẽ đi tìm thử.

Cách tốt nhất là đến Cửu Trọng Thiên, nếu tìm được lão già chết tiệt hoặc Hua lao đầu thì se có cach để tìm ra tình hình phi thăng của mọi người ở Vân Môn trong thời gian ngắn nhất.

Sau khi bay ra khỏi Tiên Thành Hỗn Loạn, năm người phi hành sáu vạn dặm rồi đáp xuống ở chân trời.

Đông Phương Thiết Nhân nói là từ chỗ này trở đi phải đi bộ.

Tiên Vực Hỗn Loạn không phải là nơi tầm thường, một số nơi có môi trường cực kỳ khắc nghiệt, trên trời có sấm sét, có khí độc, có loài chim lớn tấn công bất cứ lúc nào.

Ngược lại, đi bộ sẽ an toàn hơn.

Năm người đáp xuống đất, Đông Phương Thiết Nhân chỉ về phía dãy núi kéo dài và nói: "Đây là dãy núi Độc Chướng, được mệnh danh là đầm lầy khí độc dài tám ngàn dặm. Chúng ta phải băng qua dãy núi Độc Chướng bằng cách đi bộ, sau khi vượt qua day nui Độc Chướng, se tiến vao Tieu Hồng Hoang của Tiên Vực Hỗn Loạn, đi về phía tây ba vạn dặm là vùng đất Nguyền Rủa."

"Thực tế, vùng đất Nguyền Rủa chỉ là một phần đất quỷ dị bên trong Tiểu Hồng Hoang, nơi bí ẩn nhất của toàn bộ Tiên Vực Hỗn Loạn chính là Tiểu Hồng Hoang. Người đời đều biết Tiên Vực Hỗn Loạn đầy thần bí, ngay cả người của những thế lực cường đại trên Cửu Trọng Thiên cũng không dám tùy tiện xâm phạm, nhưng thật tình không ai biết tất cả đều bắt nguồn từ Tiểu Hồng Hoang."

"Theo truyền thuyết, trong Tiểu Hồng Hoang còn sót lại những sinh linh cổ đại cường đại và những truyền thừa cổ xưa, đó mới là những kẻ thống trị thật sự của Tiên Vực Hỗn Loạn. Còn vùng đất Nguyền Rủa chỉ là một phần của Tiểu Hồng Hoang, nhưng chỉ phần đó thôi cũng đã tạo ra nhiều nhân vật cường đại rồi."

Đông Phương Thiết Nhân vừa đi vừa kể cho đám người Dương Bách Xuyên nghe một số chuyện về Tiểu Hồng Hoang.

Nhóm người đặt chân xuống dưới dãy núi tràn ngập khí độc, nhìn về phía dãy núi vô tận hoặc nói chính xác hơn là bị dãy núi bị khí độc che phủ hoàn toàn, không thể nhìn rõ được diện mạo.

"Thiết Nhân, huynh đã từng đến đây chưa?" Dương Bách Xuyên hỏi Đông Phương Thiết Nhân.

Đông Phương Thiết Nhân gật đầu: "Ta đã từng theo gia gia đến đây một lần, nhưng chỉ đi qua dãy núi Độc Chướng chứ chưa từng vào Tiểu Hồng Hoang. Hơn một nghìn năm trước, lúc ta còn là một Tiên Quân đại viên mãn đỉnh phong, ta đã cùng gia gia tiến vào dãy núi Độc Chướng để tìm cơ hội đột phá, cuối cùng mới bước chân vào Tiên Vương Cảnh."

Khi vào trong đó, bọn họ sẽ bước vào một vùng đầm lầy rộng lớn, nhìn bề ngoài thì có nhiều thảm thực vật phong phú, nhưng thật sự chưa chắc điều gì cả, chỉ cần chân dẫm một bước có thể là đầm lầy, nước và cỏ đều có độc.

Điều quan trọng nhất là nơi này còn ẩn chứa những dị thú đáng sợ và kỳ lạ, dị thú ở đây không phải là những sinh linh có trí tuệ, bản năng duy nhất của chúng là săn mồi hung ác.

Cả nhóm tiến lên, chẳng mấy chốc năm người bọn họ đã bị bao phủ trong màn sương khí độc dày đặc.

Sau khi đi được khoảng mười dặm, bọn họ vượt qua một bụi cây và đến một nơi trông giống như hẻm núi, nhưng trong mắt Dương Bách Xuyên, thực chất chỉ là một rãnh sâu rộng vài chục mét.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4624: Lúc này



Đông Phương Thiết Nhân dừng lại và nói: "Chúng ta phải băng qua hẻm núi này, nhưng bên trong đó không yên bình, có những nơi trông giống như đất liền, nhưng chỉ cần đặt chân xuống là rơi vào đầm lầy, bên dưới đó là chất độc, phía dưới đầm lầy đó còn có thể có dị thú hay cỏ và nước kỳ lạ nuốt chửng, rất đáng sợ, mọi người phải hết sức cảnh giác."

Dương Bách Xuyên nghe Đông Phương Thiết Nhân nói mà không khỏi thở dài: "Ta nói này Thiết Nhân, từ lúc bắt đầu huynh đã nói nơi này như địa ngục, bản thân ta nghe mà cũng cảm thấy căng thẳng rồi. Thư giãn xíu đi, tinh thần là quan trọng nhất, mọi người đều ghi nhớ mức độ nguy hiểm trong lòng rồi."

"Đông Phương đại ca yên tâm, bọn ta sẽ cẩn thận." Cảnh Xán vội vàng nói.

Lạc Dương và Tuyết Hương tuy không nói nhiều, nhưng cũng gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Mọi người thật sự đã cảm thấy áp lực và nặng nề do những lời liên tục nhấn mạnh của Đông Phương Thiết Nhân.

"Vẫn là đệ muội hiểu chuyện, ha ha ~" Đông Phương Thiết Nhân cũng biết mình có phần quá nhạy cảm, liền khen ngợi Cảnh Xán và cười to.

Hắn là một cao thủ Tiên Vương sơ kỳ, cũng không đến mức bị một dãy núi Độc Chướng làm khó. Nhưng bây giờ nghĩ lại, lần trước đi theo gia gia đến đây đã chịu quá nhiều khổ cực, cũng khiến hắn có chút ám ảnh với dãy núi Độc Chướng này.

Dương Bách Xuyên biết Đông Phương Thiết Nhân là con cháu của gia đình quyền quý, từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu nhiều khó khăn, luôn sống dưới sự bảo vệ của gia gia là Đông Phương Hạo Thiên. Mặc dù hắn có tu vi đạt đến Tiên Vương Cảnh sơ kỳ, nhưng bàn về kinh nghiệm du ngoạn thì vẫn còn kém xa mình.

Đây là lần đầu tiên hắn ra ngoài một mình nên căng thẳng cũng là điều dễ hiểu.

Dương Bach Xuyen cung biet ro, mot cuong giả nhu Dong Phương Hạo Thiên tất nhiên hiểu được đạo lý hoa trong nhà kính dễ bị héo úa, lão không thể bảo vệ được Đông Phương Thiết Nhân cả đời, cũng muốn tìm cơ hội để Đông Phương Thiết Nhân ra ngoài một mình để rèn luyện, đại bàng cuối cùng phải rời tổ mới có thể bay cao.

Chỉ có điều, Đông Phương Thiết Nhân là người thừa kế duy nhất của gia tộc Đông Phương, nếu không có cơ hội thích hợp, Đông Phương Hạo Thiên đương nhiên không thể để Đông Phương Thiết Nhân ra ngoài.

Mà sự xuất hiện của Dương Bách Xuyên có lẽ là cơ hội để Đông Phương Hạo Thiên thả Đông Phương Thiết Nhân ra khỏi tổ.

Có lẽ là Đông Phương Thiết Nhân đã nhìn trúng mình, mới ngay lần đầu gặp đã nhận định mình là bằng hữu, hoặc cũng có lẽ là Đông Phương Hạo Thiên đã nhìn thấu nhân phẩm của mình nên mới yên tâm để Đông Phương Thiết Nhân đi cùng mình đến nơi đất khách quê người xa xôi thế này. Dù sao, lần này Đông Phương Hạo Thiên đã quyết định để dòng dõi duy nhất của gia tộc mình tự lập rồi.

Đối với Dương Bách Xuyên, dù Đông Phương Hạo Thiên có coi trọng phẩm chất của mình hay không thì hắn vẫn nhận Đông Phương Thiết Nhân làm huynh đệ.

Có hai lý do: Thứ nhất, Đông Phương Thiết Nhân ngay lần đầu gặp đã nói cảm thấy hợp ý với mình, tuy là có chút kỳ lạ, nhưng ngoài chuyện tình yêu sét đánh giữa nam và nữ thì tình cảm giữa nam và nam cũng có thể là tri kỷ ngay từ lần gặp đầu tiên.

Hắn tin tưởng Đông Phương Thiết Nhân.

Sau đo, quả nhiên Đông Phương Thiết Nhân nói đa coi han là huynh đệ, chính là huynh đệ. Năm đó, khi lần đầu tiên chiến đấu với Tây Môn gia ở phía Tây Thành, Đông Phương Thiết Nhân đã đưa gia gia Đông Phương Hạo Thiên đến cứu giúp.

Chỉ điều này thôi đã chứng tỏ là huynh đệ cùng chung hoạn nạn, chưa kể Đông Phương Hạo Thiên đã ra tay cứu hắn, tiêu diệt Tây Môn Trường Giác, còn đưa hắn vào nội thành Hỗn Loạn.

Những điều này đều là ân tình.

Dương Bách Xuyên không nói ra ngoài miệng, nhưng trong lòng đã coi Đông Phương Thiết Nhân là huynh đệ.

Đây là người huynh đệ thứ hai mà hắn có thể tin tưởng sau khi đến Tiên Giới.

Người đầu tiên là Đỗ Kiệt Bân, không biết bây giờ hắn ta ra sao rồi.

Cảnh Xán bị trêu chọc nên sắc mặt hơi đỏ lên.

Tuyết Hương đứng bên trái Dương Bách Xuyên thì hừ lạnh.

Thật ra, Tuyết Hương là người đi theo Dương Bách Xuyên lâu nhất, thậm chí còn trước cả Cảnh Xán, nhưng số phận trớ trêu, Dương Bách Xuyên lại bị Cảnh Xán chinh phục trước.

Mà mặc dù Tuyết Hương là yêu tu, nhưng không hề thua kém Cảnh Xán, thậm chí cả tu vi và dung mạo còn vượt trội hơn Cảnh Xán, đối với Dương mỗ, Tuyết Hương có thể hy sinh cả mạng sống.

Dù không nói ra, nhưng nàng ấy cũng biết ghen tuông.

Năm đó, nàng ấy đã cùng Dương mỗ rời khỏi thế giới dưới lòng hồ kia, thời gian không ngắn và trải qua không ít lần sinh tử, cũng hiểu được một chút về Nhân tộc, lúc này Tuyết Hương đã có chút "hơi người".

Trong ba người phụ nữ, chỉ có Lạc Dương là tỏ ra bình thản. Dương Bách Xuyên là tiểu sư thúc của nàng ta nên giữa hai người không có tình cảm gì khác.

"Ha ha ~"

Đông Phương Thiết Nhân nhìn thấy cảnh này thì cười thích thú.

Nhưng lại bị Dương Bách Xuyên trừng mắt lườm một cái và nói: "Ít nói nhảm lại, tiếp tục dẫn đường đi ~"

"Hiểu rồi, ha ha ha ~"

Đông Phương Thiết Nhân cười to và tiếp tục tiến về phía trước, nhưng vừa đi được vài bước thì hắn dừng lại.

Dương Bách Xuyên đi ngay sau han, thay Đông Phương Thiết Nhân đột nhiên dừng lại, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, Dương mỗ vừa định hỏi chuyện gì xảy ra thì bản thân cũng nhíu mày vì nhận ra có điều không ổn.

"Các hạ cứ lén lén lút lút là có ý gì? Sao không ra mặt gặp nhau?" Đông Phương Thiết Nhân nhìn chm chằm vào khu rừng rậm bên trái của rãnh sâu và nói.

Dương Bách Xuyên cũng cảm nhận được có bảy tám đạo khí tức đang ẩn nấp trong rừng rậm, chẳng trách Đông Phương Thiết Nhân lại dừng lại.

Hắn cau mày, những người có thể xuất hiện ở đây rõ ràng không phải vô tình, hắn nghĩ đến chuyện thế lực Vu Tôn treo thưởng để lấy đầu hắn.

Hắn nói với Đông Phương Thiết Nhân: "Thiết Nhân, có lẽ bọn chúng nhằm vào ta, ngươi tránh ra, để ta giải quyết."

"Nói nhảm gì vậy, ngươi là huynh đệ của ta, ai dám động đến huynh đệ của Đông Phương Thiết Nhân thì ta thấy người đó chán sống rồi. Ngươi chăm sóc tốt các đệ muội, đúng lúc ta muốn sảng khoái một lát, trong số khí tức kia có Tiên Quân và Tiên Vương, ta vẫn có thể đối phó."

Giọng nói quái dị đầy chế nhạo, trong đó còn tràn đầy sự kiêu ngạo.

Lúc này, Đông Phương Thiết Nhân cũng không ngờ người này lại biết rõ lai lịch của mình, xem ra tình hình không ổn, nhưng hắn vẫn lớn tiếng hỏi: "Rốt cuộc ngươi là ai?"

"Khà khà khà, gia gia ngươi không nói với ngươi rằng dãy núi Độc Chướng này là địa bàn của lão thân sao, khà khà khà. "Tiếng cười kỳ quái và khó nghe lại vang lên.

Sắc mặt Đông Phương Thiết Nhân tái mét: "Ngươi ... ngươi là Lão Tổ Độc Chướng?"
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4625: Lão tổ Chướng Khí?



Lão tổ Chướng Khí?

Dương Bách Xuyên cảm thấy đây là một nhân vật lợi hại, bởi vì sắc mặt của gia tộc Đông Phương đều biến sắc.

“Thiết Nhân, đây là ai vậy?" Dương Bách Xuyên hỏi.

Đông Phương Thiết Nhân: "Ta nghe gia gia nói ở dãy núi Chướng Khí có một Tiên Vương độc tu, danh hào là lão tổ Chướng Khí. Tuy tu vi là Tiên Vương đại viên mãn, nhưng vì tu độc đạo nên một vài Tiên Đế cũng phải kiêng kị ba phần, bà ta không dễ chọc.

Dù sao cũng là ác nhân, không ngờ lại khom lưng vì tiên thạch. Xuyên Tử, giới vị của ngươi càng ngày càng cao, không ngờ đã tưng lên 10 vạn tiên thạch thượng phẩm.”

Nói đến đây, Đông Phương Thiết Nhân bắt đầu trêu ghẹo hắn.

Ở trong tai Dương Bách Xuyên, hắn biết rõ thật ra Đông Phương Thiết Nhân đang điều tiết không khí, nếu không cũng sẽ không quá khẩn trương.

Đối với lão tổ Chướng Khí, Đông Phương Thiết Nhân chỉ hiểu biết một ít, nhưng vậy cũng đủ rồi. Bà ta là lão độc vật Tiên Vương đại viên mãn, Tiên Đế bình thường cũng phải kiêng kị ba phần.

Hiện tại lại đối đầu với hắn.

10 vạn tiên thạch thượng phẩm, ha hả.

Từ 3 vạn đến 10 vạn, quả nhiên là danh tác.

Nhưng vầy cũng đủ để Đông Phương Thiết Nhân hiểu tầm quan trọng của tiên thạch với tiên nhân.

10 vạn tiên thạch thượng phẩm không phải số lượng nhỏ, ngay cả lão tổ Chướng Khí cũng động tâm.

Nhưng thực ra Dương Bách Xuyên cũng không quá lo lắng.

Độc tu.

Hắn cũng từng đấu với độc tu ở Tu Chân Giới.

Chẳng qua bây giờ đối đầu với độc tu Tiên giới mà thôi.

Cũng không phải không có cách đối phó.

Người khác sợ độc, hắn chưa chắc đã sợ.

Dương Bách Xuyên truyền âm cho Đông Phương Thiết Nhân: “Lát nữa huynh dẫn bọn họ đi trước, ta đối phó với lão tổ Chướng Khí này."

"Nói vớ vẩn gì thế, sao chúng ta có thể bỏ chạy để huynh lại chứ? Hơn nữa người khác sợ lão tổ Chướng Khí, nhưng ta không sợ. Thật ép ta nóng nảy, ta có rất nhiều thủ đoạn thu thập bà ta. Huynh cũng không nhìn xem hoàn cảnh bây giờ của chúng ta, ngoài lão tổ Chướng Khí ra còn có mấy tiên nhân khác, đâu dễ chạy vậy được. Để ta đối phó với lão tổ Chướng Khí, mấy người các huynh xử lý những người khác." Đông Phương Thiết Nhân kiên quyết nói.

Dương Bách Xuyên cảm thấy vô cùng ấm áp, nghĩ lại thì Đông Phương Thiết Nhân nói cũng có lý, lão tổ Chướng Khí không phải một mình mà mang theo mấy tên thuộc hạ.

Neu là thuộc hạ của lão độc vật thì chắc chắn cũng không phải tiên nhân đơn giản.

Độc đạo cũng là một đại đạo!

Hai người đang trò chuyện thì xung quanh xuất hiện mấy bóng người.

Khoảng trên dưới 20 người.

Tu vi có mạnh có yếu, một Tiên Vương sơ kỳ, sáu Tiên Quân, còn lại là Hỗn Nguyên Đạo Tiên.

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười: "Cũng chẳng ra sao."

Đông Phương Thiết Nhân: “Huynh đừng có khinh thường, tuy tu vi của những người này không cao nhưng đều là thuộc hạ của lão độc vật, toàn là cao thủ dùng độc. Đừng nói Tiên Quân Tiên Vương, cho dù là Hỗn Nguyên Đạo Tiên cũng không thể khinh thường.

Huynh không thấy lão độc vật chưa xuất hiện sao, bà già này muốn thử chúng ta, nhất định không thể lơ là."

Dương Bách Xuyên hiểu ý của Đông Phương Thiết Nhân, chẳng qua muốn mọi người đừng khẩn trương, nhưng không ngờ Đông Phương Thiết Nhân mới là người khẩn trương.

Nhưng cũng không trách hắn ta được, đây là lần đầu tiên hắn ta ra ngoài rèn luyện một mình mà không có Đông Phương Hạo Thiên.

Đông Phương Thiết Nhân cũng phát hiện mình quá khẩn trương, hắn ta liếc nhìn Đông Phương Thiết Nhân, rồi lại nhìn đám người xuất hiện ở xung quanh, lạnh lùng nói: "Các ngươi thu thập những người này, để ta đối phó với lão tổ Chướng Khí.”

Đường đường là cháu trai của Tiên Đế, không thể nhút nhát như vậy được.

Lúc này Dương Bách Xuyên cũng vô cùng bình tĩnh, phong thái nhẹ nhàng.

So với Đông Phương Thiết Nhân thì hắn là người từng trải, sẽ không cảm thấy nặng nề lo sợ gì. Càng vào những lúc thế này thì càng không thể rối loạn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4626: Trong máu có độc



Khí thế của một đoàn đội rất quan trọng.

Nói trắng ra lần này ra ngoài, Đông Phương Thiết Nhân là người dẫn đầu đội, nhưng vẫn phải dựa vào hắn, bởi vì Tuyết Hương Lạc Dương và Cảnh Xán đều nghe hắn.

Còn Đông Phương Thiết Nhân, ngoài tu vi cao ra thì đây là lần đầu tiên ra ngoài rèn luyện. Trước khi đi, Đông Phương Hạo Thiên còn lén dặn dò hắn, tuy không nói ro nhưng Dương Bách Xuyên hiểu lão nhờ mình chăm sóc Đông Phương Thiết Nhân.

Vì vậy gia gia đã cho hắn thủ đoạn giữ mạng.

Cho nên hắn không lo lắng về lão tổ Chướng Khí, nếu không chọc phải hắn thì không sao, nếu thật sự muốn chọc hắn, chém chết là được.

"Giết bọn họ ~"

Đúng lúc này, một giọng nói khó nghe vang lên.

Lão tổ Chướng Khí ra lệnh.

Bà ta rất cẩn thận, từ đầu đến cuối chưa từng xuất hiện.

Từ giọng nói cũng đoán ra được bà ta trốn sau cây ở bên trái, còn ở cụ thể chỗ nào thì khó nói.

Dương Bách Xuyên tin chắc lão độc vật này sẽ không tự bại lộ vị trí của bản thân.

Nếu bà ta không muốn xuất hiện thì chắc chắn sẽ không để bọn họ dễ dàng tìm được.

Dương Bách Xuyên ghét nhất loại người thích dùng mưu bẩn này, hắn lạnh lùng nói: "Đoạn Thủy."

Ngự kiếm bay lên, chém về phía đại thụ, nếu không tránh ra khỏi chỗ trốn thì hắn sẽ phá hủy toàn bộ đại thụ, xem bà ta còn trốn kiểu gì.

Âm

Kiếm Đồ Long lao ra, nơi đi qua, một mảng cây cối bị dập nát, trụi lủi một mảnh.

Nhưng không phát hiện ra người nào cả.

Đồng thời Đông Phương Thiết Nhân và đám Lạc Dương cũng ra tay, tấn công đám tiên nhân vừa xuất hiện.

Dương Bách Xuyên đứng yên bởi vì hắn biết lão tổ Chướng Khí sẽ không dễ dàng xuất hiện, không chừng bà ta chỉ phải những người này ra để thử. Nhiệm vụ của hắn là nhìn chẳm chằm lão tổ Chướng Khí.

Quả nhiên đúng như dự đoán của hắn, thậm chí còn ngoài dự kiến, chỉ trong nháy mắt đám tiên nhân này đã bị Đông Phương Thiết Nhân và đám Lạc Dương g**t ch*t.

Quá mức thuận lợi.

"Xuyên Tử, ta cảm thấy không ổn." Đông Phương Thiết Nhân nhíu mày nói.

“Đúng là không ổn, quá thuận lợi." Lạc Dương cũng nói.

Đông Phương Thiết Nhân quan sát xung quanh: "Dường như những người này đi lên chịu chết vậy, không hề có chút phản kháng nào."

Dương Bách Xuyên thả ra tâm thần, kiếm Đồ Long lơ lửng trước người, làm người đứng quan sát, sao hắn lại không nhìn ra được chứ.

"Lão tổ Chướng Khí vẫn chưa ra, rất không thích hợp, mọi người cẩn thận." Dương Bách Xuyên nói.

Đông Phương Thiết Nhân biến sắc: "Không đúng, máu của những người này có vấn đề, mọi người nhanh phong bế khiếu huyệt."

Nghe thấy vậy, Dương Bách Xuyên cũng nhìn qua đó và cũng nhận thấy không ổn.

Giờ hắn đã biết tại sao những người này giống như đi lên chịu chết, chém mấy phát đã chết rồi.

Xem ra là cố ý làm vậy, đúng là tử sĩ.

Máu của những người này tản ra sương mù, nhưng không có mùi gì cả.

Là độc.

Nói thật cho các ngươi biết, khoảnh khắc các ngươi g**t ch*t bọn họ, độc của lão tổ đã bắt đầu, giờ thì chờ lão tổ đến thu thập các ngươi đi."

Dứt lời, dưới đám lá cây hư thối dưới tầm mắt bọn họ bốc lên luồng sương mù màu đỏ giống như ngọn lửa rồi hóa thành một người.

Một bà lão nhìn khoảng 7-80 tuổi, rất lôi thôi, tay cầm quải trượng, bím tóc đủ mọi màu sắc.

Đây chính là lão tổ Chướng Khí.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4627: Cao thủ hạ độc càng sâu



Trong lúc lão tổ Độc Chướng nói chuyện, sắc mặt của đám Dương Bách Xuyên đều thay đổi.

Bọn họ đã trúng độc.

Độc đạo quỷ dị ở chỗ vô thanh vô tức.

Cao thủ hạ độc càng sâu.

Bọn họ đã phòng bị ngay từ ban đầu nhưng không ngờ lão tổ Độc Chướng sẽ dùng mạng người đều hạ độc.

Máu đụng vào không khí sẽ xảy ra biến hóa.

Ai mà ngờ được bà ta lại dưỡng đám thuộc hạ thành độc?

Lấy cái chết làm môi giới để hạ độc, không chỉ làm mọi người không phòng bị, nhìn qua đây còn là một loại độc cao cấp.

Ngũ sắc không mùi, hóa thành không khí, dung hợp trong không khí.

Ai mà phòng bị được?

Cho dù bọn họ phong bế khiếu huyệt trên người cũng không phòng được không khí. Không khí có mặt ở mọi nơi, bản thân mọi người đều sống trong không khí, phong bế khiếu huyệt cũng chả làm được gì.

Cảnh Xán cảm thấy chóng mặt: "Ta ... Ta có hơi chóng mặt."

Dương Bách Xuyên cũng nhận thấy được không ổn, hắn cũng có hơi choáng váng, hoa mắt, kỳ ở chỗ hắn không cảm nhận được trong cơ thể có độc khí.

Rõ ràng biết trúng độc, nhưng lại không cảm nhận được sự tồn tại của độc

khí.

Muon giai độc thì buoc đầu phải biet rang mình trung độc, nhung han lại hoàn toàn không cảm nhận được độc khí, đây mới là chỗ đáng sợ nhất.

Cái danh lão tổ Độc Chướng không phải chỉ để ra oai.

Hắn thử vận công nhưng lại càng thêm hoa mắt chóng mặt, không đứng vững được.

Đúng lúc này, Cảnh Xán là người đầu tiên ngã xuống.

"Đừng vận công, càng vận công càng không xong." Đông Phương Thiết Nhân hét lên.

Nhưng hiển nhiên đã chậm, mọi người đều thử vận chuyển công pháp.

Ngay sau đó Tuyết Hương và Lạc Dương cũng ngã xuống.

Dương Bách Xuyên và Đông Phương Thiết Nhân cố chống đỡ, trên thực tế bọn họ càng ngày càng thấy chóng mặt, trời đất quay cuồng.

Tuy thân thể không cảm thấy đau đớn, chỉ choáng váng thôi nhưng đây mới là thứ khó chịu nhất.

Không đau không ngứa, nhưng lại làm người chóng mặt đến buồn nôn, không đứng vững được.

Với tình thế hiện tại, quá nguy hiểm để đối đầu với kẻ địch.

Nếu lão tổ Độc Chướng gây khó dễ thì chống lại kiểu gì?

Một lúc sau Dương Bách Xuyên cũng không chịu nổi, ngồi bệt xuống đất, ngay sau đó Đông Phương Thiết Nhân cũng nằm sấp xuống.

Lần này xem như toàn quân bại trận.

Lúc này lão tổ Độc Chướng bước đến: "Mấy tiểu tử ngoan ngoãn chịu chết đi, khặc khặc khặc, lão tổ ta được xưng là lão tổ Độc Chướng không chỉ ra oai thôi đâu. Nếu trúng độc, cho dù các ngươi là Tiên Đế, đi vào dãy núi Độc Chướng này cũng phải ngoan ngoãn nằm sấp xuống cho lão tổ, ở đây lão tổ ta là trời, ha ha ha."

Dương Bách Xuyên biến sắc, đây đúng là sân nhà của lão độc vật, bọn họ đã mắc mưu rồi.

Bây giờ hắn cũng nhận thức được sự lợi hại của độc đạo Tiên giới.

E rằng từ lúc bắt đầu bọn họ đã bị bà ta tính kế.

Cũng chứng tỏ lão độc vật là người có lòng dạ rất sâu, chỉ phái ra vài tên thuộc hạ cố ý chịu chết, dẫn phát máu độc, khiến tất cả bọn họ nằm sấp xuống.

Lúc này mọi người đều nằm bệt trên mặt đất.

Tuy rằng pháp lực vẫn còn, nhưng lại không vận chuyển được công pháp, nếu vận dụng pháp lực thì sẽ càng thêm chóng mặt.

Bọn họ chỉ biết trơ mắt nhìn lão tổ Độc Chướng đến gần.

Bà ta đi đến bên cạnh Lạc Dương, ác độc nói: “Là một người đẹp này, vậy bắt đầu từ ngươi đi, túi da rất đẹp nhưng lão tổ lại rất ghét nó."

Nói xong bà ta giơ lên quải trượng trong tay, có vẻ muốn g**t ch*t Lạc Dương.

"Dừng tay."

Dương Bách Xuyên gầm lên.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4628: Rất kỳ quái



Lão tổ Độc Chướng cười to: "Tức giận đi, lão tổ thích nhất nhìn các ngươi tức giận tuyệt vọng, loại cảm giác này quá tuyệt vời."

b**n th**!

Dương Bach Xuyen mang thầm.

Hắn trơ mắt nhìn bà ta giơ quải trượng đâm xuống đầu Lạc Dương.

Nhưng may mà người đầu tiên mà bà ta chọn là Lạc Dương, bởi vì trong cơ thể Lạc Dương có ý thức Ma Thần, nàng ta sẽ không để yên cho lão tổ Độc Chướng thực hiện được.

Hắn tin chắc ý thức Ma Thần sẽ xuất hiện, bởi vì ý thức Ma Thần và Lạc Dương vốn là một.

Ầm đùng.

Quả nhiên, một tiếng nổ vang lên.

Vào khoảnh khắc lão tổ Độc Chướng đâm xuống, cả người Lạc Dương bộc phát vầng sáng màu đỏ đậm, cực kỳ chói mắt.

Ngay sau đó dòng khí ma sát cường đại bộc phát.

“A!"

Lão tổ Độc Chướng kêu thảm bay ngược ra ngoài.

Hai mắt Lạc Dương hóa thành màu đỏ đậm, bay lên, ma khí vờn quanh thân, hiển nhiên ý thức Ma Thần đã thức tỉnh.

"Ngươi là ai? Tại sao trên người ngươi lại có ma khí?" Lao tổ Độc Chướng hoảng sợ nhìn Lạc Dương, bà ta không ngờ một Tiên Vương tầm thường lại có thể chuyển hóa thành một ma đầu, hơi thở còn cực kỳ cường đại.

Độc đạo của bà ta không phải vô địch, cũng có khắc tinh, ví dụ như người tu ma sẽ không sợ độc chướng của bà ta.

Cho nên lão tổ Độc Chướng rất hoảng sợ.

Ngươi không có tư cách biết bổn đại thần là ai.

Sau đó ý thức Ma Thần nhìn chẳm chm Dương Bách Xuyên: "Mấy tên ngu xuẩn, chút độc khí này cũng không hóa giải được? Còn phải để bổn đại thần ra tay, phế vật."

Ý thức Ma Thần xòe tay ra, ma khí quay cuồng rồi hợp lại, nổ tung, hình thành một dòng khí lan ra xa.

Ngay sau đó Dương Bách Xuyên không còn cảm thấy chóng mặt nữa.

Hắn biết ý thức Ma Thần đã ra tay hóa giải độc chướng của lão tổ Độc Chướng.

Ý thức Ma Than mang: "Con chua ra tay giet ba ta? Con cho bon đại than ra tay à?”

Sau khi thân thể bình thường lại, Dương Bách Xuyên nheo mắt, ngự kiếm lao về phía lão tổ Độc Chướng.

Đúng là nên giết lão độc vật này.

Đúng lúc này hắn nghe thấy tiếng mắng to: "Lão độc vật đáng chết,"

Đông Phương Thiết Nhân thúc giục đại đao dài hơn 3 mét, một dòng khí lóe lên lao về phía lão tổ Độc Chướng.

Chẳng qua hình thể của hắn ta hơi nhỏ so với đại đao cho nên trông hơi buồn cười.

Nhưng ở trong cảm nhận của Dương Bách Xuyên, một đao này của Đông Phương Thiết Nhân lại rất kh*ng b*.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Đông Phương Thiết Nhân tức giận.

Uy lực của một đao này phát ra, Dương Bách Xuyên biết đây là đng cấp cao hơn sau khi lực lượng và tốc độc vượt qua cấp 1, là kết quả khi làm nguyên lực trong không khí nổ mạnh.

Chứng tỏ Đông Phương Thiết Nhân rất cường đại.

Lúc này hắn cảm nhận được một dòng khí ở trên người Đông Phương Thiết Nhân.

Loại dòng khí này là một loại phù ảnh, lơ lửng sau lưng Đông Phương Thiết Nhân, nhưng không phải thần thông pháp tướng gì cả, chỉ là một loại khí.

Rất kỳ quái.

Không phải hữu hình nhưng lại nhìn thấy.

Một vết máu văng lê, thân thể hóa thành hai nửa trong tiếng hét thảm thiết.

Đã chết rồi?

Độc Vương Tiên Vương đại viên mãn bị Tiên Vương sơ kỳ chém thành hai nửa trong cơn tức giận, tiên hồn còn bị chặt đứt.

Ý thức Ma Thần hơi ngạc nhiên: “Pháp tắc khí tràng, tên nhóc này thú vị đấy."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4629: Pháp tắc khí tràng?



Pháp tắc khí tràng?

Đây là lần đầu Dương Bách Xuyên nghe thấy từ này.

Đến bây giờ hắn vẫn chưa hiểu hết về lực pháp tắc.

Bây giờ nghe thấy ý thức Ma Thần nói trên người Đông Phương Thiết Nhân là pháp tắc khí tràng thì hơi tò mò, dựng lỗ tai nghe ngóng.

Sắc mặt của Đông Phương Thiết Nhân trắng bệch, hiển nhiên tuy một đao vừa rồi g**t ch*t lão tổ Độc Chướng nhưng lại trả một cái giá đắt.

Có lẽ pháp tắc khí tràng trong miệng ý thức Ma Thần chính là đòn sát thú của Đông Phương Thiết Nhân.

Đông Phương Thiết Nhân thở hon hển, nhìn về phía Lạc Dương.

Hắn ta cũng biết chuyện trên người Lạc Dương có ý thức Ma Thần.

Nên hắn ta cũng không lạ khi ý thức Ma Thần noi ra việc trên người hắn có pháp tắc khí tràng.

Gật đầu coi như cam chịu.

Ngay sau đó Dương Bách Xuyên nghe thấy ý thức Ma Thần nói: “Khí tràng của ngươi vừa mới hình thành, cố thi triển cũng không phải chuyện tốt, còn phải lĩnh ngộ nhiều, tìm ra thuộc tính riêng của mình. Nếu không quá tiêu xài lực khí tràng, cẩn thận tu vi thụt lùi."

"Cảm ơn tiền bối đã chỉ dạy, van bối đã biết." Đông Phương Thiết Nhân ôm quyền cảm ơn.

Dương Bách Xuyên lên tiếng: "Hai người đang nói gì vậy?"

Vừa rồi khí chất trên người Đông Phương Thiết Nhân đã xảy ra thay đổi lớn, nên Dương Bách Xuyên thật sự muốn biết về việc này.

“Hừļ"

Ý thức Ma Thần ném một tiếng hừ lạnh lùng cho Dương Bách Xuyên, giây tiếp theo cả người nàng ta run lên, hai mắt trở lại bình thường. Hiển nhiên ý thức Lạc Dương đã khôi phục, ý thức Ma Thẩn ẩn núp xuống.

Dương Bách Xuyên đã quen với việc ý thức Ma Thần không thích hắn.

Dù sao hắn là khắc tinh của ý thức Ma Thần, nếu không do hắn, ý thức Ma thần đã cắn nuốt dung hợp Lạc Dương.

Ma đầu này không thích hắn là chuyện bình thường.

Nhưng đột nhiên biến mất không thấy làm Dương Bách Xuyên cảm thấy hơi xấu hổ.

Không nhìn được không so được nhưng lại thật sự tồn tại, đó mới là lực lượng pháp tắc chân chính. Sau khi có khí tràng thì phải đi lĩnh ngộ thuộc tính trong khí tràng. Sau khi khí tràng có thuộc tính, phù hợp với lực thiên địa, hai bên hợp nhất sẽ phát huy ra uy lực cực mạnh.

Đáng tiếc không dễ để lĩnh ngộ pháp tắc khí tràng, rất nhiều người cũng chỉ lĩnh ngộ được lực lượng pháp tắc, tức là nguyên khí thiên địa, không lĩnh ngộ được pháp tắc khí tràng.

Khí tràng chính là hồn, còn lực là thể, đây là quan hệ giữa hai bên, không sờ được không nhìn được. Xuyên Tử, vừa rồi huynh có nhìn thấy khí tràng trên người ta không?" Nói xong, Đông Phương Thiết Nhân hỏi.

Dương Bách Xuyên gật đầu: “Có, đó có phải là pháp tắc khí tràng hay không?"
 
Back
Top Bottom