Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4590: Đây là



Hắn cẩn thận cất giữ.

Còn lại một hộp cuối cùng chưa mở, Dương Bách Xuyên mở ra thì ánh mắt lập tức sáng lên.

Đây là ...

Cũng là một tấm bản đồ nhưng nhìn qua có vẻ quên mất, đặc biệt là bản đồ da thú mới được vẽ gần đây.

Rất rõ ràng ...

Trên đó là một thành phố đổ nát.

Đây chẳng phải là Tiên Thành Hỗn Loạn sao?

Ngay cả vị trí hắn hiện tại đang đứng cũng được thể hiện rất rõ ràng.

Điểm quan trọng là ...

Dương Bách Xuyên phát hiện tổng thể tấm bản đồ này có hai màu chủ yếu, đó là màu đỏ và màu vàng.

Vị trí hắn hiện tại đang ở là khu vực màu đỏ, ngoài ra, toàn bộ tấm bản đồ có tới bảy phần mười là màu đỏ, ba phần còn lại hoặc có thể gọi là ba khu vực là màu vàng nhạt.

Bản đồ này tìm thấy từ đống tro tàn của Tam Tiên Kim Cương, có nghĩa là ba người này đã đi qua các khu vực được đánh dấu màu đỏ, còn ba khu vực còn lại là vàng nhạt thì bọn họ chưa đi qua.

Có thể vào nội thành chỉ có một mục đích là tìm kiếm thần lực ngũ sắc.

Không khó suy đoán, Tam Tiên Kim Cương đang tìm kiếm thần lực ngũ sắc, bọn họ cũng đã đi qua bảy phần của nội thành, còn ba khu vực chưa đi qua thì nhận được lệnh của gia chủ Tây Môn, đến đây để g**t ch*t hắn.

Đáng tiếc là bọn họ lại bị hắn g**t ch*t rồi.

Nhưng bản đồ này đã để lại manh mối cho hắn tìm kiếm thần lực ngũ sắc.

Còn lại ba khu vực, lần này sẽ tiết kiệm cho hắn rất nhiều công sức và thời gian.

Không nghi ngờ gì, thần lực ngũ sắc chắc chắn sẽ ở ba khu vực này.

Dương Bách Xuyên vui mừng khôn xiết.

Chưa tốn công sức đã có kết quả.

Nhưng cũng là cơ duyên, còn là ý trời.

Có tam bản đồ này, han đã có muc tiêu ro rang trong nội thành.

Mục tiêu tìm kiếm thần lực ngũ sắc.

“Trời cũng giúp ta rồi~"

Dương Bách Xuyên có chút đắc ý tự lẩm bẩm.

Ba khu vực mục tiêu có đường đi rất rõ ràng, hắn ngay lập tức chọn một khu vực để đi.

Mười ngày sau, Dương Bách Xuyên xuất hiện tại khu vực đầu tiên được đánh dấu trên bản đồ.

Đây là một cung điện bỏ hoang trong nội thành.

Chỉ tiếc là sau ba ngày tìm kiếm, hắn không phát hiện ra dấu hiệu nào của thần lực ngũ sắc.

Một tháng sau, hắn đến khu vực thứ hai.

Khu vực thứ hai là một nơi trông giống như đền thờ.

So với các khu vực khác thì chưa tính là phế tích, cùng lắm chỉ có thể coi là rách nát.

Có một đại môn, nhìn có vẻ là làm bằng gỗ, thực ra khi lấy tay chạm vào mới phát hiện ra là một chất liệu đá.

Như thể bị một gã khổng lồ miễn cưỡng dùng lực đập phá vậy.

Không cần vào trong cũng có thể thấy rõ khung cảnh bên trong chủ điện và thiền điện hai bên.

Không có gì cả ...

Chỉ có một lớp bụi dày.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4591: Điều này e là không thể nào!



Xung quanh sân cũng đầy cỏ dại.

Ngoài ra thì không có gì đặc biệt.

Tuy nhiên, Dương Bách Xuyên vẫn kiên nhẫn đi vào đại điện để kiểm tra, dù sao thần lực ngũ sắc cũng không giống bình thường, càng không có lực lượng linh tính. Theo lời Đông Phương Hạo Thiên lão gia tử nói, đó là một phần rất quý giá, tìm được thì sẽ có lợi ích không nhỏ.

Dĩ nhiên cũng không dễ tìm.

Hắn đã đến đây thì đương nhiên phải ứng phó cẩn thận.

Đây đã là khu vực thứ hai, còn một khu vực cuối cùng nữa là chưa đến.

Hắn nghĩ sau khi tìm kiếm tỉ mỉ hết nơi này, nếu không có thì chắc chắn thần lực ngũ sắc sẽ ở khu vực thứ ba, cũng chính là khu vực cuối cùng.

Dương Bách Xuyên đi vào đại điện ...

Vào các thiền điện ở hai bên ..

Đúng như dự đoán, trong ba đại điện chính và phụ đều không có gì đáng giá.

Nơi này không có.

Vậy thì chỉ có thể ở khu vực cuối cùng thôi.

Dương Bách Xuyên thở dài rồi đi ra khỏi thiền điện bên phải, chuẩn bị rời đi, tiến đến khu vực cuối cùng.

Nhưng khi hắn chuẩn bị bước ra ngoài cánh cửa thì đột nhiên dừng lại.

Hắn quay đầu nhìn về một góc khuất ở thiền điện bên trái.

Toàn bộ đại viện đều mọc đầy cỏ dại, ở mọi ngóc ngách đương nhiên cũng thế, nhìn qua hoàn toàn hoang toàn và u ám.

Tuy nhiên ...

Dương Bách Xuyên dừng lại vì hắn phát hiện, cỏ dại ở góc của thiền điện bên trái mọc rậm rạp hơn bất kỳ chỗ nào khác, còn mọc cao hơn hẳn một bậc.

Đây chính là lý do khiến hắn dừng lại.

Nhìn địa hình thì toàn bộ đại viện đều như nhau, bốn phía đều có cỏ dại.

Nhưng chỉ có một chỗ kia là cỏ mọc rậm rạp hơn những chỗ khác, sinh khí mạnh mẽ hơn.

Chỉ một chi tiết nhỏ này có sự khác biệt rất lớn rồi.

Cùng ở trong một đại viện, cùng một loại cỏ dại, nhưng tại sao chỗ này lại không giống như những chỗ khác.

Chắc chắn có lý do.

Dương Bách Xuyên quay người bước tới chỗ kia ...

Một bước, hai bước ...

Trong đầu hắn lẩm bẩm đến 90 bước thì vào đến chỗ cỏ dại mọc tươi tốt, cao hơn cả người hắn, còn những chỗ khác thì cỏ dại cùng lắm chỉ cao đến thắt lưng hắn, chỗ này thì vượt qua đầu hắn.

Hắn vừa vung tay lên, Thanh Liên Tiên Hoa cũng theo đó xuất hiện.

Âm ...

Sau một đạo Thanh Lien Tien Hoa, cỏ dại ram rap chỗ nay đa bien thanh tro

tàn.

Nhưng đoi mắt Dương Bach Xuyen lại sáng lên.

Bởi vì cách đó mười mét, ở góc trái của thiền điện, có xuất hiện một cái giếng nước.

Trông có vẻ là một tảng đá mờ mịt bình thường, trên đó mọc đầy rêu xanh.

Điều này chứng tỏ cái giếng này vẫn còn nước, chẳng trách cỏ dại ở đây lại mọc tươi tốt hơn những chỗ khác.

Nhưng càng như vậy càng chứng tỏ cái giếng nước này không phải bình thường.

Trong khi mọi thứ ở đại điện này đều đã bị tàn phá, nhưng cái giếng nước cổ xưa này vẫn còn bảo tồn.

Hơn nữa, Dương Bách Xuyên còn đang suy nghĩ, từ xa xưa, chẳng lẽ các tu sĩ cổ vẫn phải uống nước?

Điều này e là không thể nào!

Người tu chân có thể không ăn không uống để đạt được trạng thái Tích Cốc, Tiên Nhân thậm chí còn được gọi là trường sinh bất tử.

Nội thanh nay ro rang khong thuoc di tích của tang lớp Tiên Giới, mà là di tích từ thoi đại Hồng Hoang xa xua hon, hoac co the la nơi sinh sống của Thần Ma, chẳng lẽ vẫn cần nước sao?

Hoac là thực sự cần nước thì ở đay cũng có nước.

Nhìn lần đầu tiên thì hắn chỉ cảm thấy sâu thẩm, tối tăm chứ không thấy gì cả, như một cái giếng dẫn đến vực sâu.

Dương Bách Xuyên phóng thần thức xuống, nhưng bị một lực lượng vô hình ngăn cản thần thức, vừa xuống được một thước thì thần thức không thể xuống tiếp nữa, thần thức không có hiệu quả.

Điều này làm hắn càng thêm tò mò.

Cái gieng nưoc nay chac chan khong bình thường.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4592: Chẳng lẽ là thần lực ngũ sắc?



Dương Bách Xuyên đứng ở miệng giếng quan sát, nhìn bằng mắt thường thì không thấy gì bên trong, chỉ một màu đen kịt, thần thức cũng bị ngăn chặn.

Sau đó, hắn vận chuyển mắt Càn Khôn để nhìn thử, cuối cùng cũng thấy được sự thay đổi.

Thông qua mắt Càn Khôn, đầu tiên là hắn thấy sự thay đổi trên mặt đá của giếng, cách một lớp rong rêu và bụi bặm, hắn thấy một vòng miệng giếng đều là minh văn, hơn nữa còn lại minh văn hoàn chỉnh.

Nhìn vào bên trong giếng, Dương Bách Xuyên mơ hồ thấy có sương mù thưa thớt ở độ sâu mấy ngàn thước, còn là đủ mọi màu sắc, trông rất đẹp mắt.

Hắn tự nhủ trong lòng: "Chẳng lẽ là thần lực ngũ sắc?"

Lần này, trong lòng Dương Bách Xuyên có chút kích động.

Hắn suy đoán tám phần mười đó là thần lực ngũ sắc.

Bởi vì trong ba khu vực trên bản đồ, hắn hiện đang ở khu vực thứ hai.

Ma trên bản đồ ma của huynh đe Tam Tien Kim Cuong để lại đã chỉ rõ ba địa điểm chưa được khám phá này chắc chắn có thần lực ngũ sắc. Hắn đang ở địa điểm thứ hai, bây giờ lại tìm thấy cái giếng nước kỳ lạ này, còn thấy được sương mù ngũ sắc bên trong, Dương Bách Xuyên tin chắc đây chính là thần lực ngũ sắc.

Theo lời Đông Phương Hạo Thiên lão gia tử nói, thần lực ngũ sắc chính là màu sắc như vậy.

Coi như là vận may của hắn không tệ, đã tìm được thần lực ngũ sắc ở trong cái giếng nước này.

Tuy nhiên, tìm thấy là một chuyện, bây giờ sở hữu được hay không lại là vấn đề khác.

Rất rõ ràng, cái giếng đầy minh văn này có điều gì đó kỳ lạ.

Muốn xuống giếng ...

Bên trong giếng nước có gì, hắn cũng không biết.

Nhưng dù sao có thể tìm thấy đa là một thanh công, còn có nguy hiểm hay không thì phải xuống dưới mới biết được.

Dương Bách Xuyên quan sát một lúc, không thấy có gì khác thường ở phía trên nên quyết định xuống giếng.

Thần lực ngũ sắc có linh tính, không xuống giếng thì không thể lấy được.

Hít một hơi sâu, Dương Bách Xuyên nhảy xuống giếng.

Cái giếng nước cổ này trông giống như một giếng nước bình thường, đường kính của miếng giếng cũng chỉ đủ cho một người chui qua.

Nhưng khi Dương Bách Xuyên nhảy vào, hắn nhận thấy càng xuống sâu thì không gian càng rộng rãi, rõ ràng đây là giếng nước được xây dựng rất đặc biệt, trong này ánh sáng yếu ớt, Dương Bách Xuyên vung tay để hoa diễm bùng lên trong lòng bàn tay, chiếu sáng hoàn cảnh bên trong giếng.

Không gian hình tròn, từ trên xuống dưới ngày càng rộng rãi ...

Trên vách giếng cũng phủ đầy minh văn.

Tại đây, Dương Bách Xuyên cảm nhận được một luồng năng lượng, khác biệt hoàn toàn với lực Tiên Nguyên.

Mọi huyệt vị trên cơ thể tự động mở ra, Càn Khôn Tạo Hoa Công tự vận chuyển.

Trong hô hấp cũng rất thoải mái.

Dương Bách Xuyên hít một hơi sâu, không hề cảm thấy ngạt thở khi xuống sâu hơn, mà ngược lại có cảm giác như đang bay lên.

Hắn nhớ lại cảm giác khi mới bước vào Sơn Hải Giới, cũng là lần đầu tiên hít thở linh khí thiên địa, hắn đã có cảm giác thoải mái như thế này. Hay lần đầu tiên hắn bước vào Tu Chân Giới, cảm giác bay bổng khi phi thăng tiến vào Tiên Giới cũng từng nhẹ nhõm và sảng khoái như lúc này.

Lần này, cảm giác này lần đầu tiên được tiếp xúc với lực lượng vừa cao cấp vừa nong hau lại xuat hien ben trong mot gieng sau, han đuoc cam nhan cảm giác sảng khoái này một lần nữa, chứng tỏ lực lượng tồn tại bên trong cái giếng này chính là thần lực ngũ sắc không sai.

Tuy nhiên, hắn cần thần lực ngũ sắc có linh tính.

Như Đông Phương Hạo Thiên lão gia tử đã từng nói, chỉ khi chiếm được và hấp thu thần lực ngũ sắc có linh tính thì mới có thể giúp nâng cao tu vi cảnh giới.

Mà bây giờ, những gì hắn hấp thụ này có thể chỉ là dư âm của năng lượng từ linh tính thần lực ngũ sắc mà thôi.

Dù vậy, Dương Bách Xuyên vẫn thấy vui mừng.

Hấp thụ và tu luyện ở đây nhanh hơn nhiều so với bên ngoài.

Hắn cũng không vội vàng mà cứ thế từ từ đi xuống, vừa hấp thụ năng lượng tu luyện trong giếng vừa quan sát khung cảnh xung quanh. Bởi vì nơi này kỳ lạ nên cần phải đề cao cảnh giác, không thể để xảy ra sự cố bất ngờ.

Dần dần đi xuống, khi đến độ sâu một nghìn mét, năng lượng hấp thụ được cũng giúp Dương Bách Xuyên nâng cao tu vi, cảm giác nếu thêm một chút nữa là có thể bước vào Tiên Quân sơ kỳ rồi.

Điều này khiến hắn rất phấn khích.

Về cảnh giới, hắn đã nhận được chỉ điểm từ Đông Phương Hạo Thiên lão gia tử, tu vi thì hiện đang là Hỗn Nguyên đại viên mãn, bây giờ cũng sắp đạt tới Tiên Quân.

Sau khi đi xuống đến độ sâu một nghìn mét, Dương Bách Xuyên nghĩ có thể đã đến đáy giếng rồi, nhưng không ngờ hắn nhìn xuống vẫn là dáng vẻ sâu không thấy đáy.

Điều này khiến hắn nhíu mày.

Tuy nhiên, càng xuống sâu thì năng lượng càng dày đặc, ít nhất sự hấp dẫn của năng lượng vẫn khiến hắn tiếp tục đi xuống.

Một nghìn mét, hai nghìn mét, ba nghìn mét, mặc dù vẫn không thấy đáy giếng nhưng khung cảnh xung quanh đã có thay đổi lớn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4593: Ngay khi đột phá



Hoặc là năng lượng đã thay đổi rõ rệt.

Khi đạt đến độ sâu ba nghìn mét, đường kính của không gian trong giếng cuối cùng đã ổn định, có hình dáng vuông góc, đường kính rộng khoảng ba mươi mét, rất rộng lớn.

Mà năng lượng còn lại gần như đã biến thành trạng thái sương mù, có thể nhìn thấy bằng mắt thường và vẫn là năm màu sắc.

Mặc dù vẫn chưa phát hiện ra thần lực ngũ sắc có linh tính, nhưng Dương Bách Xuyên đã nhận được lợi ích lớn.

Lúc này, hắn không còn theo đuổi việc tìm kiếm thần lực ngũ sắc có linh tính nữa, mà bắt đầu tập trung vào việc hấp thụ năng lượng này để đột phá cửa ải.

Dù sao, mục tiêu của hắn khi đến đây chính là để đột phá tu vi, tương đương với việc tìm kiếm thần lực ngũ sắc có linh tính, mà hiện tại năng lượng đã dày đặc đến mức ở trạng thái sương mù rồi, đủ để hỗ trợ hắn phá vỡ rào cản, cũng không cần phải miễn cưỡng đi theo con đường tìm kiếm thần lực ngũ sắc có linh tính nữa, cứ như vậy hấp thụ và đột phá mới là chính đạo.

Sau độ sâu ba nghìn mét, Dương Bách Xuyên dừng lại, chuẩn bị bắt đầu đột phá cửa ải, một lần hành động vượt qua rào cản Hỗn Nguyên đại viên mãn để bước vào Tiên Quân cảnh, hấp thu năng lượng như thế cũng đủ rồi.

Sau khi đứng lơ lửng ở đó, Dương Bách Xuyên nhanh chóng vận chuyển Càn Khôn Tạo Hoa Công ...

Một lượng lớn năng lượng từ giếng bị hắn hấp thụ vào trong cơ thể, sau khi lưu thông khắp các huyệt vị, nó hóa thành lực Càn Khôn và tiến vào Càn Khôn Đạo Nguyên.

Lúc này, nếu có người ngoài chứng kiến thì chắc chắn sẽ thấy một cảnh tượng kỳ lạ xảy ra trên người Dương Bách Xuyên.

Chỉ thấy năng lượng ngũ sắc dày đặc từ giếng đang điên cuồng tiến vào trong cơ thể Dương Bách Xuyên, chen chúc vào các huyệt vị khắp toàn thân.

Thân thể Dương Bách Xuyên luc này giống như một lỗ đen đang hấp thụ nguồn năng lượng này

Hắn hóa thành một cái lỗ xoáy đen ...

Năng lượng trong giếng rộng lớn này hoa thành một con giao long ngũ sắc đang quan quanh cơ thể Dương Bách Xuyên, sau đó chui vào cơ thể hắn.

......

"Rầm~"

Toàn bộ Càn Khôn Đạo Nguyên cũng theo đó mà chấn động.

Lần đầu tiên thất bại.

Nhưng đã có sự nhúc nhích.

Dương Bách Xuyên nghỉ ngơi rồi tiếp tục.

"Ầm ầm~"

Lúc này, Dương Bách Xuyên thúc giục nội công, lực lượng trong Càn Khôn Đạo Nguyên đã gần như hoàn chỉnh, nhưng hắn vẫn cảm nhận rõ ràng dường như bên trong Đạo Nguyên xuất hiện một bức tường vô hình ngăn cản hắn, thực ra hắn biết đây chính là rào cản tu vi, là cửa ải tu luyện.

Nếu muốn đột phá đến Tiên Quân, hắn cần phải đâm thủng bức tường vô hình trong Đạo Nguyên đang ngăn chặn hắn này.

Đây là việc phá vách tường, vượt qua ải, rào cản mà các tu sĩ thường hay nhắc tới.

"Một bức tường chính là một tầng chân trời, chỉ khi phá vỡ tầng chân trời này trong Đạo Nguyên thì mới có thể bước vào cõi tu luyện tiếp theo. Đạo Nguyên sẽ trở nên lớn hơn và rộng hơn, lúc đó sẽ giống như việc tu vi tăng lên một tầng núi, lượng pháp lực tích trữ sẽ nhiều hơn, thực lực đương nhiên sẽ cường đại hơn.

Lúc này Dương Bách Xuyên bắt đầu dồn toàn lực tấn công vào cửa ải rào cản.

Mặc dù vẫn chưa phát hiện ra thần lực ngũ sắc có linh tính, nhưng Dương Bách Xuyên đã nhận được lợi ích lớn.

Lúc này, hắn không còn theo đuổi việc tìm kiếm thần lực ngũ sắc có linh tính nữa, mà bắt đầu tập trung vào việc hấp thụ năng lượng này để đột phá cửa ải.

Dù sao, mục tiêu của hắn khi đến đây chính là để đột phá tu vi, tương đương với việc tìm kiếm thần lực ngũ sắc có linh tính, mà hiện tại năng lượng đã dày đặc đến mức ở trạng thái sương mù rồi, đủ để hỗ trợ hắn phá vỡ rào cản, cũng không cần phải miễn cưỡng đi theo con đường tìm kiếm thần lực ngũ sắc có linh tính nữa, cứ như vậy hấp thụ và đột phá mới là chính đạo.

Sau độ sâu ba nghìn mét, Dương Bách Xuyên dừng lại, chuẩn bị bắt đầu đột phá cửa ải, một lần hành động vượt qua rào cản Hỗn Nguyên đại viên mãn để bước vào Tiên Quân cảnh, hấp thu năng lượng như thế cũng đủ rồi.

Sau khi đứng lơ lửng ở đó, Dương Bách Xuyên nhanh chóng vận chuyển Càn Khôn Tạo Hoa Công ...

Một lượng lớn năng lượng từ giếng bị hắn hấp thụ vào trong cơ thể, sau khi lưu thông khắp các huyệt vị, nó hóa thành lực Càn Khôn và tiến vào Càn Khôn Đạo Nguyên.

Lúc này, nếu có người ngoài chứng kiến thì chắc chắn sẽ thấy một cảnh tượng kỳ lạ xảy ra trên người Dương Bách Xuyên.

Chỉ thấy năng lượng ngũ sắc dày đặc từ giếng đang điên cuồng tiến vào trong cơ thể Dương Bách Xuyên, chen chúc vào các huyệt vị khắp toàn thân.

Thân thể Dương Bách Xuyên lúc này giống như một lỗ đen đang hấp thụ nguồn năng lượng này

Hắn hóa thành một cái lỗ xoáy đen ...

Năng lượng trong giếng rộng lớn này hoa thành một con giao long ngũ sắc đang quấn quanh cơ thể Dương Bách Xuyên, sau đó chui vào cơ thể hắn.

Lúc này, Dương Bách Xuyên thúc giục nội công, lực lượng trong Càn Khôn Đạo Nguyên đã gần như hoàn chỉnh, nhưng hắn vẫn cảm nhận rõ ràng dường như bên trong Đạo Nguyên xuất hiện một bức tường vô hình ngăn cản hắn, thực ra hắn biết đây chính là rào cản tu vi, là cửa ải tu luyện.

Nếu muốn đột phá đến Tiên Quân, hắn cần phải đâm thủng bức tường vô hình trong Đạo Nguyên đang ngăn chặn hắn này.

Đây là việc phá vách tường, vượt qua ải, rào cản mà các tu sĩ thường hay nhắc tới.

"Một bức tường chính là một tầng chân trời, chỉ khi phá vỡ tầng chân trời này trong Đạo Nguyên thì mới có thể bước vào cõi tu luyện tiếp theo. Đạo Nguyên sẽ trở nên lớn hơn và rộng hơn, lúc đó sẽ giống như việc tu vi tăng lên một tầng núi, lượng pháp lực tích trữ sẽ nhiều hơn, thực lực đương nhiên sẽ cường đại hơn.

Lúc này Dương Bách Xuyên bắt đầu dồn toàn lực tấn công vào cửa ải rào cản

"Rầm~"

Toàn bộ Càn Khôn Đạo Nguyên cũng theo đó mà chấn động.

Lần đầu tiên thất bại.

Nhưng đã có sự nhúc nhích.

Dương Bách Xuyên nghỉ ngơi rồi tiếp tục.

"Ầm ầm~"

Rắc rắc~

m thanh như thủy tinh bị vỡ vang lên.

Ngay lập tức, toàn bộ Đạo Nguyên rộng mỡ và thông suốt.

Đột phá rồi!

Dương Bách Xuyên vui mừng trong lòng.

Quả nhiên, năng lượng đủ lớn thì việc phá vỡ rào cản là không thành vấn đề.

Một lượng lớn năng lượng tiến vào trong cơ thể, sau khi lưu thông khắp các huyệt vị thì hóa thành lực Càn Khôn và tiến vào Càn Khôn Đạo Nguyên.

Từ đây, hắn đã từ Hỗn Đạo Tiên bước vào cảnh giới Tiên Quân sơ kỳ, tu vi pháp lực và cảnh giới đã ngang nhau, đã thực sự đạt đến Tiên Quân cảnh.

Lực lượng trong cơ thể ngay lập tức bùng nổ, Dương Bách Xuyên có cảm giác nếu như bây giờ hắn gặp phải Tiên Quân hậu kỳ thì hắn vẫn có thể dễ dàng đánh bại.

Hắn cảm nhận được rất rõ sự cường đại của lực lượng trong cơ thể.

Ngay khi đột phá, một lượng lớn năng lượng lập tức vào cơ thể và bành trướng như Đạo Nguyên.

Tu vi cảnh giới càng đến hậu kỳ thì việc đột phá càng khó khăn, càng gian nan hơn, những lời này bây giờ xem ra không phải là lời nói suông.

Tuy nhiên, cũng may hắn đang ở trong giếng sâu này, có năng lượng dồi dào, đủ để hắn hấp thụ thoải mái một hồi.

Hắn bắt đầu hấp thụ năng lượng trong giếng sâu như một con rắn nuốt chửng cá voi, để ổn định tu vi Tiên Quân sơ kỳ.

Trong nháy mắt, lượng năng lượng lúc đầu mà mắt thường có thể nhìn thấy đã giảm đi rất nhanh ...
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4594: Cũng xảy ra thay đổi



Vốn dĩ, năng lượng trong giếng sâu đang trong trạng thái sương mù dày đặc, nhưng sau khi Dương Bách Xuyên hấp thụ tu luyện, năng lượng này đã giảm đi nhanh chóng.

Cũng xảy ra thay đổi.

Nhưng Dương Bách Xuyên lại không thấy được sự thay đổi này.

Không biết đã trải qua bao lâu Dương Bách Xuyên mới dừng lại, hắn mở mắt mới phát hiện ra bên trong đã có thay đổi mới.

Sau khi Dương Bách Xuyên củng cố tu vi đạt tới Tiên Quân sơ kỳ đỉnh phong.

Tất cả là nhờ vào năng lượng khổng lồ ở chỗ này, quả thật khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy ngoài ý muốn.

Dưong nhien han bat ngo la boi vì vua roi nhieu nang lưong như vay lai bị hấp thụ toàn bộ, đây chính nguồn năng lượng khổng lồ.

Nhưng bây giờ không còn xót lại chút nào.

Diều khiến han phải sợ hai hơn là sau khi tu vi tăng cao, lần sau nếu muốn tăng nữa thì phải cần càng nhiều năng lượng hơn.

Việc tu luyện sau khi đạt cảnh giới Tiên Quân không chỉ đơn giản là cần năng lượng nữa mà còn cần thêm cảm ngộ về đại đạo, cũng chính là mức độ lĩnh hội.

Đây là con đường mà bất cứ người tu tiên nào cũng phải trả qua, chỉ là năng lượng mà hắn cần hấp thụ để thăng cấp sẽ nhiều hơn gấp mấy người so với người ngang cấp.

Cũng tức là, hắn tăng cấp gian nan hơn người khác rất nhiều.

Nhưng đây cũng là ưu thế của hắn, bởi vì căn cơ lớn hơn tương đương với việc thực lực mạnh hơn, đây cũng là lý do vì sao hắn có thể chiến đấu vượt cấp.

Lần này hắn đã kiếm hời, tu vi đạt tới Tiên Quân sơ kỳ đỉnh phong.

Cuối cùng cũng tiến vào ngưỡng cao thủ.

Từ nay về sau, hắn đã có tư cách xếp vào hàng ngũ cường giả.

Cảm nhận tu vi hiện tại của bản thân, quả thật khác xa với cảnh giới Hỗn Nguyên.

Mặc dù chỉ chênh nhau một cảnh giới, nhưng sức mạnh lại khác nhau một trời một vực.

Pháp lực tăng gấp mười lần, nguyên thần đương nhiên cũng sẽ như vậy.

Nếu như hiện tại hắn ngự kiếm sẽ có thể từ trăm mét vượt lên nghìn mét.

Sự thay đổi do lần tu luyện này mang lại quá rõ ràng.

Có thể nói là biến hóa rất lớn.

Lúc này, Dương Bách Xuyên cảm thấy khi vận may đến thì con người ta cũng trở nên linh hoạt hơn vậy, rất nhiều phương diện tu luyện đều có đầu mối.

Rõ ràng nhất chính là quy luật của lực lượng.

Từ trước tới nay hắn vẫn luôn mơ hồ, khi đó lão đầu cũng chỉ giảng giải sơ qua cho hắn, những thứ khác thì người cũng không nói rõ.

Nhưng hiện tại hắn đã hiểu, không phải người không nói rõ mà pháp tắc chân chính thì cần bản thân phải tự lĩnh hội.

Chỉ có thể ngầm hiểu nhưng không thể nói ra.

Quy luật của đất trời, pháp lực chính là sức mạnh nhưng cũng không phải sức mạnh, có tồn tại nhưng không thể sờ, không thể thấy.

Đây là cảm ngộ lúc này của Dương Bách Xuyên, nhưng chỉ là một suy nghĩ thoáng qua trong đầu, hoặc có thể nói là quan niệm.

Dù sao thì pháp tắc cao hơn pháp lực, nhưng lại cùng hỗ trợ lẫn nhau.

Chuyện này cần phải đi tìm hiểu, không thể cưỡng cầu.

May mà hiện tại hắn đã có phương hướng, đợi sau này từ từ lĩnh ngộ.

Lúc nào cũng sẽ có cách đương nhiên cũng có thể hỏi người khác để tham khảo.

Hắn nghĩ đợi sau khi ra khỏi nơi này sẽ đi tìm lão gia tử Đông Phương Hạo Thiên để hỏi.

Vị kia có phong hào Tiên Đế, chắc chắn có thể chỉ cho hắn.

Nghĩ xong những chuyện này, Dương Bách Xuyên nhìn xuống dưới.

Mục đích hắn vào đây đã được hoàn thành, không tìm được thần lực ngũ sắc có linh tính cũng không sao cả, hắn đang nghĩ có nên đi tiếp xuống phía dưới để xem thử hay không.

Đi thôi ~ Mục đích đột phá tu vi đã đạt được, nhưng nếu đi sâu vào trong thì có thể gặp nguy hiểm.

Không thì thì lại không cam lòng.

Dương Bách Xuyên nghĩ nhất định là từ ở dưới này lên, không còn nơi nào khác.

Cũng tức là ở trong cái giếng sâu này có thiên tài địa bảo gì đó.

Sẽ là gì đây?

Là thần lực ngũ sắc có linh tính trong truyền thuyết sao?
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4595: Nơi này chính là bên trong tháp



Cho dù là gì thì Dương Bách Xuyên cũng kết luận, dưới đáy giếng cái chắc chắn có đồ vật.

Nghĩ xong hắn lại tiếp tục đi xuống ...

Tới cũng tới rồi, hắn đã chiếm được món hời, tu vi đột phá, nếu cứ vậy mà đi ra thì chẳng phải sẽ tiếc nuối sao?

Mặc kệ có nguy hiểm hay không, hắn cũng phải xuống dưới xem thử rồi tính.

Bốn nghìn mét, năm nghìn mét, sáu nghìn mét ...

Đi thẳng xuống phía dưới.

Dương Bách Xuyên không ngờ lối vào lại sâu như vậy, đã đi hơn sáu nghìn bước rồi mà chưa thấy đáy, bên dưới vẫn tối đen như mực.

Quỷ dị như vậy khiến trong lòng hắn càng thêm tò mò, rốt cuộc cái giếng sâu này có cái gì, sẽ thông với nơi nào?

Hiện tại hắn đã không cảm nhận được năng lượng tồn tại trong cái giếng này, tất cả đều đã bị hắn hấp thụ cạn kiệt.

Cứ đi thẳng về phía dưới, khi đạt tới chín nghìn chín trăm mét, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng thấy được sự thay đổi.

Hoặc nói đúng hơn là thấy tình cảnh ở phía dưới.

Không nhiều không ít, từ trên mặt đất xuống dưới này vừa đúng một vạn mét.

Sâu thật ~

Nhưng sau khi nhìn thay canh tượng phía dưới, ca người Dưong Bách Xuyên run lên.

Hắn còn tưởng sâu dưới này sẽ là nước giếng hay gì đó, nhưng không ngờ lại là một tế đàn.

Đứng cách xa 100 mét, tế đàn này khác với những tế đàn mà hắn từng thấy.

Day la mot te dan co hinh kim tu thap Ai Cap.

Phía trên che phủ đầy minh văn, trên đỉnh có một cánh cửa.

Tế đàn vô cùng lớn, đứng từ trên cao nhìn xuống, tế đàn nhô lên từ mặt đất chừng ba trăm mét, càng lên cao càng nhỏ dần, đỉnh chóp có một cánh cửa nhỏ.

Có lẽ là cánh cửa để tiến vào tế đàn.

Sở dĩ gọi là tế đàn bởi vì Dương Bách Xuyên nhìn thấy những minh văn kia, mặc dù không giống nhau như đúc nhưng cùng loại, hắn nhận định đây chính là tế đàn.

Nhưng đây chỉ là cảm giác.

Biết đâu đây lại là một ngôi mộ.

Bởi vì cực kỳ giống hình dáng của một kim tự tháp Ai Cập.

Sau khi xuống dưới, Dương Bách Xuyên đứng trên đỉnh tháp, hắn nhíu mày nhìn cánh cửa rộng ba mét, cao chín mét.

Vì cánh cửa này giống như một căn hầm, rơi vào đỉnh tháp tức là sẽ dẫn thẳng xuống dưới.

Vật liệu xây dựng có hơi đặc biệt, nhìn giống đá nhưng lại không phải, Dương Bách Xuyên chưa từng thấy.

Trên cánh cửa này có một dòng minh văn lớn, trông rất cổ quái, mang lại cho Dương Bách Xuyên một loại cảm giác vô cùng quỷ dị.

Hắn do dự, có nên mở cánh cửa này không?

Hay là, chạm vào thử xem?

Sau khi xuống dưới, nơi nay đen như muc va yen tĩnh, lửa trong lòng bàn tay Dương Bách Xuyên chiếu sáng nhưng hắn vẫn cảm thấy u ám.

Đối diện với cảnh cửa, cuối cùng Dương Bách Xuyên đánh lên một chưởng ~

“Ầm ~"

Sau tiếng vang nặng nề, ánh sáng chói rọi.

Cả tòa tháp như vừa mới được đốt đuốc, minh văn phát ra ánh sáng bạc lập lòe.

Chỉ trong nháy mắt, Dương Bách Xuyên nhìn thấy ngọn tháp vậy mà biến thành màu trắng ngà, mang theo vẻ thiêng liêng thần thánh.

Ngay khi hắn còn đang ngây người, cánh cửa nhẫn bóng ầm một tiếng rồi mở ra, chưa kịp phản ứng lại, hắn bị một lực hút mạnh hút vào bên trong.

Trời đất quay cuồng ...

Hắn chỉ cảm thấy không gian xung quanh đang xoay tròn, hơn nữa cơ thể cũng có cảm giác như đang rơi xuống.

Không thể sử dụng bất kỳ sức mạnh nào để ổn định thân thể.

Vô lực phản kháng.

Lực kéo này mạnh hơn những gì hắn tưởng tưởng.

Không làm được gì, chỉ có thể mặc cho cơ thể bị kéo vào.

May mà không xoay tròn bao lâu, hắn cảm giác cơ thể đột nhiên rơi xuống một v*t c*ng.

"Bịch ~"

“A ... hừ ~"

May mà hắn da dày thịt béo, lần này bị té không nhẹ, cảm giác cả người đều trở nên rã rời.

Hắn hít sâu một hơi.

Chờ phục hồi lại tinh thần, hoàn cảnh trước mắt khác hẳn với vừa rồi, vừa mở mắt đã sáng chói, không có chút đen tối nào.

Nhưng hắn phát hiện, bản thân mình như rơi vào trong một tòa đại điện bạch ngọc, chẳng trách đâu đâu cũng sáng như vậy.

Đương nhiên chất liệu chac chan không phải ngọc, trên đó có rất nhiều minh văn.

Nơi này chính là bên trong tháp.

Bởi vì nhìn lên, không gian càng đi lên càng nhỏ, dần dần thu hẹp lại theo từng tầng.

Khi Dương Bách Xuyên đang đánh giá, không gian trống trải vang lên một âm thanh vô cùng chói tai.

"Cạc cạc cạc ... Đã qua trăm vạn năm, cuối cùng cũng đợi được một tên tiểu tử tu thần, hahaha ... "

Nghe vậy, Dương Bách Xuyên sởn cả tóc gáy.

Hắn phát hiện giọng nói này hình như vang lên từ một trong hai tòa tháp nhỏ ở giữa.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4596: Cái quỷ gì vậy



Ngay sau đó, lại một giọng nói vang lên.

“A ... trăm vạn năm, cuối cùng cũng đợi được người tiến vào, ta đáng thương quá đi mà, hức hức .. "

Hoàn toàn trái ngược với cường giả.

Một người cười, một người khóc lớn.

Dương Bách Xuyên bị hai giọng nói này dọa sợ.

Cái quỷ gì vậy ~

Giọng nói vang lên bất thình lình, cho dù là hắn thì cũng hết hồn.

Nhìn về phía trước, giọng nói này phát tra từ cái tháp nhỏ kia, bởi vì cả không gian này trống rỗng, chỉ có duy nhất hai ngọn tháp này.

Quả thật có sinh linh nào đó tồn tại bên trong.

Nhìn qua thì không thấy gì, nhưng nghe giọng của đối phương, dường như bọn họ có thể nhìn thấy hắn, thế nên hắn mới bị dọa sợ.

"Ai ... ai đang nói chuyen?" Dương Bách Xuyên to gan gầm lên một tiếng.

Không phải do hắn nhát gan mà nhìn hoàn cảnh nơi này mà xem, xuất hiện được ở đây thì chắc chắn không phải ngọn đèn đã cạn dầu.

Đầu tiên là trong nội thành hỗn loạn, di tích của Thiên Giới trong truyền thuyết, cũng là thành trì thời đại hồng hoang, hơn nữa nơi hắn đang đứng còn thần bí và kỳ quái như vậy.

Ai mà tưởng tưởng được tại một góc sân nhỏ trong đống đổ nát ở nội thành lại có một cái giếng.

Đương nhiên giếng nước thì cũng không có gì lạ, lạ ở chỗ phía dưới giếng lại có thần lực ngũ sắc, đi sâu xuống phía dưới vạn mét lại có một cái tháp khổng lồ, hơn nữa trong tháp còn có tháp.

Bây giờ thì sao?

Trong tháp nhỏ này lại có hai người một nam một nữ, tiếng cười và tiếng khóc cùng vang lên.

Nhìn đâu cũng thấy cổ quái.

Dương Bách Xuyên có sởn gai ốc cũng là bình thường.

Nhưng điều khiến hắn hoảng sợ là những lời mà hai kẻ điên này đã nói.

Trăm vạn năm cuối cùng cũng có người tới.

Một câu cực kỳ đơn giản, nhưng thứ cần để ý tới chính là thời gian.

Trăm vạn năm ~

kh*ng b* như vậy.

Sinh linh có thể sống được trăm vạn năm, không phải yêu thì là ma, dù sao cũng không phải người.

Hơn nữa còn phải là kẻ mạnh.

Nghĩ lại vừa rồi ở phía trên, hắn vừa chạm vào cánh cửa đã bị hút vào trong mà không thể phản kháng, chuyện này chắc chắn có liên quan với hai giọng nói này.

Quan trọng là Dương Bách Xuyên không biết rõ bọn họ ~

Hắn không cảm nhận được bất kỳ hơi thở nào, chỉ nhìn thấy hai ngọn tháp cao chung hơn một mét.

Sau khi hắn lên tiếng hỏi.

Rất nhanh đã có câu trả lời.

Giọng nam tà ác kia vang lên: “Hahaha, tiểu tử, nhanh qua đây, thả chúng ta ra ngoài ~"

Giọng điệu đã gấp không chờ được.

Hơn nữa còn ngang ngược, không cho phép từ chối.

Nghe vậy Dương Bách Xuyên bực mình nói: "Các người ... ở bên trong tháp nhỏ?”

"Đúng thế, tiểu tử ngươi nhanh thả chúng ta ra ngoài, dưới hai cái tháp này có thần thạch, ngươi di dời tháp đi là có thể lấy được, nhanh lên, đáng thương cho chúng ta quá mà, huhuhu ... ”

Lần này lên tiếng là giọng nữ, vừa nói vừa khóc, nghe là thấy bực mình.

Nhưng lập tức Dương Bách Xuyên đã cảm giác được có chỗ nào đó không đúng ..

Nhưng chưa bao giờ gặp, đây là lần đầu hắn nghe nói.

Hắn tin có thần thạch, bởi vì hắn nghĩ tới thần lực ngũ sắc.

Lẽ nào sâu dưới giếng sâu ba nghìn mét lại có nguồn năng lượng dồi dào như ậy?

Cám dỗ to lớn đang bày ở trước mặt.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4597: Tính lừa nhầm đối tượng rồi



Nhưng Dương Bách Xuyên đâu phải gà mờ.

Càng mê hoặc thì lại càng nguy hiểm.

Hiện tại hắn có thể xác định được, hai người này bị trấn áp hoặc phong ấn ở bên trong tháp không thể ra ngoài.

Bảo hắn di dời thắp?

Đâu có dễ như vậy

Hơn nữa hắn cũng đâu phải kẻ ngốc.

Nghĩ lại những gì hai người họ vừa nói, hắn nhớ tới giọng nói mang theo tiếng cười lớn của nam nhân kia, cuối cùng cũng có một tiểu tử tu thần tới!

Câu nói này khiến Dương Bách Xuyên hoảng sợ.

Bởi vì toàn bộ Tiên Giới, bao gồm cả sư phụ Vân Thiên Tà cũng không biết hắn tu luyện công pháp thần đạo.

Sau khi lão đầu rời đi, Càn Khôn Chi Linh mới nói cho hắn biết.

Cũng tức là, hiện tại chỉ có hắn mới biết bản thân tu thần đạo.

Vậy mà người kia vừa mới lên tiếng đã vạch trần hắn.

Sao không cảnh giác cho được?

Vậy thì hắn càng không dám dời tháp nhỏ.

Hoặc là nói, trước khi hiểu rõ tình hình thì có đánh chết hắn cũng không đụng tới hai cái tháp kia.

Mặc dù trong lòng sợ hai nhưng may là hai kẻ cổ quai kia bị trấn áp bên trong, không ra ngoai được. Vay nen han tạm thời không có nguy hiểm.

Trong lòng cũng yên tâm hơn.

Nghĩ một lúc, hắn mới lên tiếng nói: "Muốn ta thả ra ngoài, trước tiên các người phải trả lời câu hỏi của ta cái đã."

Dứt lời, giọng nói vừa xấu hổ vừa tức giận vang lên: "Tiểu tử, ngươi đang tìm chết đúng không?"

Nam nhân lên tiếng.

“Này, ngươi tức giận cái gì, nói cho hắn ta biết cũng không sao, hắn vào đây rồi cũng không ra ngoài được, trừ khi thả chúng ta ra ngoài, nếu không hắn cũng sẽ bị nhốt trong tháp Phong Thần này, dựa vào chút tu vi đó của hắn, cả đời này cũng đừng mơ ra được, huhuhu .. sao số ta lại khổ thế này ... huhu."

Nữ nhân kia lại khóc.

Dương Bách Xuyên nghe xong thì chấn động, hắn không ra ngoài được?

Nơi này là cái gì mà tháp Phong Thần?

Trong lòng căng thẳng, hắn không quan tâm tới bọn họ nữa, lập tức nhảy vọt

lên.

“Ầm ầm ~"

"A ~ Phụt ~"

Không ngờ sau khi bay được một trăm mét, hắn bị luồng sức mạnh vô hình đánh úp, giống như ngọn núi đè lên cơ thể, khiến hắn rơi thẳng xuống.

Nện xuống nền đất, Dương Bách Xuyên hét thảm một tiếng rồi phun ra máu.

Một lúc sau, toàn thân như tê dại, không thể cử động.

Là lực lượng gì đã đánh trúng, Dương Bách Xuyên không hề cảm nhận được, nhưng hắn biết nếu bị đánh thêm lần nữa thì chắc chắn sẽ chết.

Nẵm trên đất k** r*n, bên tai vang lên tiếng chế giễu: “Hahaha, tiểu tử ngươi đừng có tìm chết nữa, nơi này là trận pháp Thần Văn, nếu không phải do năm tháng xói mòn thì sức mạnh thần văn tản ra cũng đủ nghiền ngươi thành tro bụi, thời kỳ lực lượng của thần trận mạnh nhất, ngay cả thần cũng có thể chém thành tro tàn, một tiểu tử như ngươi, haha, sau khi vào đây thì đừng phản kháng, muốn ra chỉ có một con đường, đó chính là giúp chúng ta ra ngoài, tới khi đó ngươi mới có thể ra.

Nói thật cho ngươi cũng chẳng sao, chúng ta chính là Thần Ma hồng hoang, Thánh Kiếm giả, ta là Phong Thánh, phu nhân của ta là Vân Thánh, Phong Vân kiếm đạo thánh nhân, chúng ta tu kiếm đạo, nhưng bởi vì giết nhầm người nên bị hủy diệt thần thể, thần hồn bị phong ấn rồi trấn áp ở nơi này, chịu đựng trận pháp thần văn dày vò, thời gian cũng đã trôi qua trăm vạn năm rồi ...

Đáng tiếc, thần hồn chúng ta đã như thánh kiếm đạo, lại sinh ra kiếm hồn, sao có thể dễ dàng hủy diệt như vậy? Trong năm tháng vô tận, đại kiếp hồng hoang phân chia trời đất thành tam giới, chúng ta vẫn luôn bị nhốt ở dưới này, rất lâu rồi không có ai tiến vào, chỉ đáng tiếng, trong giếng phủ đầy sức mạnh thần văn, hơn nữa còn có thần lực ngũ sắc, không phải người tu thần đạo thì sẽ không xuống được, tất cả sẽ bị thần lực cường đại kia siết chết ...

Tiểu tử ngươi có thể xuống đây chính là ý trời, năm tháng trôi qua thần lực đã không còn được như xưa, hơn nữa ngươi lại là người tu thần đạo nên mới có thể xuống tới tháp Phong Thần, à đúng rồi, sở dĩ ngươi kích hoạt thần văn ở cửa là bởi vì ta và phu nhân dùng thần lực kéo ngươi vào, nếu không ngươi cũng không xuống được.

Hiện tại trước mắt ngươi chỉ có một con đường, dùng máu tươi và thần lực để giúp chúng ta phá bỏ phong ấn, tới khi đó ngươi sẽ ra được khỏi tháp Phong Thần, nếu không ngươi sẽ mãi mãi bị nhốt ở nơi này, nếu ngươi không phối hợp, mặc dù hai chúng ta bị trấn áp ở đây, nhưng ... giết một tiểu tử như ngươi chỉ dễ như trở bàn tay, sao nào, ngươi hiểu ý ta chứ?

Tính lừa nhầm đối tượng rồi ~

Dương Bách Xuyên cười lạnh.

Hai kẻ chó má như ngọn đèn sắp cạn dầu mà thôi, đúng là không biết xấu hổ, còn xưng thánh nhân, ta nhổ vào ~

Mẹ nó, coi tiểu gia đây là kẻ ngu sao?
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4598: Ngươi câm miệng cho tiểu gia



Ngay khi Dương Bách Xuyên đang chửi thầm, nữ nhân kia khóc nức nở thúc giục.

"Tiểu tử, nhanh tới đây ~ Huhu, ta đáng thương quá ~"

Dương Bách Xuyên nghe chỉ thấy phiền, chỉ hận không thể một chưởng đập chết bà ta.

Hắn tức giận gầm lên: "Ngươi câm miệng cho tiểu gia."

Chỉ trong nháy mắt, bầu không khí như đông cứng lại.

Hoặc là nói, hai kẻ Phong Vân Thánh Kiếm giả, chưa một ai dám quát bọn họ câm miệng?

Đôi phu thê không ngờ, một tiểu tử chẳng khác nao con kiến hôi trong mắt bọn họ lại gào lên như vậy.

Sau khoảng yên lặng ngắn ngủi ...

"A ... Tiểu tử ngươi dám láo xược ~"

“Huhu ... bản thánh sẽ khiến ngươi sống không bằng chết ... "

Hai người kia nổi giận, bắt đầu mắng chửi, đe dọa Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên đứng đối diện với hai cái tháp nhỏ, vừa cười vừa nghe ...

Mục đích của hắn là trêu tức hai đại thánh này.

Không phải hắn tự kiêu tự đại mà là ...

Vừa rồi hắn đã có tự tin.

Sự tự tin này tới từ hai hướng.

Thứ nhất, ngoài sự hoảng loạn ban đầu khi đến đây, hắn đã nhanh chóng ổn định tại tinh thần, nghĩ thông suốt một vấn đề, hai kẻ Phong Vân thánh kiếm giả chó má này đang hù dọa hắn.

Hai kẻ đã bị trấn áp dưới này trăm vạn năm ở trong trạng thái tàn hồn, sức cùng lực kiệt, nếu như có bản lĩnh thì đã ra ngoài từ lâu rồi, sao còn bị nhốt ở đây?

Hơn nữa, nếu bọn họ thật sự có thủ đoạn thì đã ra tay với hắn, chứ không phải mắng chửi hắn giống người đàn bà chanh chua như bây giờ ...

Thế nên Dương Bách Xuyên nghĩ hai kẻ này chỉ là hai con hổ giấy mà thôi.

Không có gì mà phải sợ.

Cho dù đúng như những gì bọn họ vừa nói, hai người bị trấn áp phong ấn trong tháp nhỏ cũng có thể đối phó được với hắn, Dương Bách Xuyên cũng không sợ.

Bởi vì vừa rồi cánh tay trái của hắn có dị thường.

Đây chính là lý do thứ hai khiến hắn tự tin.

Cánh tay trái của hắn có gì?

Đưong nhien la bình Can Khôn

Vừa rồi bình Càn Khôn nóng lên, cảm giác này quá quen thuộc.

Rất lâu rồi hắn chưa cảm nhận được loại cảm giác này, vậy mà vừa rồi lại tỏa nhiệt.

Chỉ có một nguyên nhân khiến bình Càn Khôn nóng lên, đó chính là nó gặp được lực lượng có ích với nó, muốn cắn nuốt cỗ lực lượng này.

Nơi phát ra lực lượng chắc chắn là đôi tháp Phong Thần ở trước mặt.

Nhưng là cái tháp hay là Phong Vân Thánh Kiếm bị phong ấn bên trong thì Dương Bách Xuyên không rõ.

Cũng không sao, đều như nhau cả, chỉ cần bình Càn Khôn cắn nuốt bọn họ thì mọi việc đều tốt lành.

Vậy nên Dương Bách Xuyên không hề sợ hãi, mặc cho hai người kia chửi mắng uy h**p.

Bởi vì hắn biết sự tham lam của bình Càn Khôn đối với lực lượng cao cấp và nỗi khiếp sợ khi bị nó cắn nuốt.

Hai tàn hồn mà thôi, làm điểm tâm cho bình Càn Khôn cũng không tệ.

Qua một lúc, Dương Bách Xuyên cuối cùng cũng nghe đủ, hoặc đúng hơn là bình Càn Khôn đã không chờ được nữa, cánh tay phải hắn run lên, khát vọng đi về phía hai tòa tháp nhỏ.

Bình Càn Khôn cũng nên thăng cấp rồi !

Miệng Dương Bách Xuyên thì thầm.

Trong lòng hắn cũng không kiềm chế được kích động.

Hắn đã quen với việc quạ đen ngày ngày lải nhải bên tai, bây giờ chim Thần Ma vì cứu Tuyết Hương mà lâm vào hôn mê, hắn có hơi không quen.

Mặt khác, hắn đã bước chân vào cảnh giới Tiên Quân, kẻ địch gặp phải cũng sẽ càng ngày càng mạnh, bên cạnh cũng cần có một người cho hắn lời khuyên, học hỏi thêm gì đó ... Nếu chim Thần Ma có thể tỉnh lại thì tốt quá.

Nghĩ vậy, Dương Bách Xuyên đột nhiên quát lên: "Đừng có ầm ĩ nữa ~"

“Âm ầm ~"
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4599: Ba nơi kia cũng đã lớn hơn



Dứt lời, hắn đánh một chưởng lên hai tháp nhỏ.

Sau tiếng nổ vang, Phong Vân Thánh Kiếm đều không lên tiếng.

Nhưng đòn đánh của han không hề để lại dấu vết nào trên tháp, như đánh vào không khí.

Dương Bách Xuyên cũng muốn thử xem hai tòa tháp nhỏ này có lực can trả hay không.

Kết quả đã chứng minh, không hề có bất kỳ lực lượng phản lại nào.

Nhưng đoi phu the kia bị doa so~

Quả thật bọn họ chỉ đang uy h**p lợi dụng Dương Bách Xuyên, nhưng bây giờ họ phát hiện hình như tên tiểu tử này không dễ mắc lừa.

Cả hai tức giận: "Tiểu tử, ngươi đang ép chúng ta giết ngươi ... "

"Cút, giết ta? Sợ là hai tàn hồn như các người không làm được, tiểu gia đây sẽ khiến phu thê ngươi mở mang tầm mắt, đợi đi, nhanh thôi tiểu gia sẽ thả các ngươi ra ngoài ~"

Dưong Bach Xuyen vừa mắng vừa đi toi hai toa thap nhỏ ~

Lúc này, Phong Vân Kiếm Thánh đã cảm giác được có gì đó không đúng.

Tên tiểu tử này ...

Rõ ràng đang mắng bọn họ, dường như phát hiện được điều gì nhưng lại chủ động lại gần, tình huống này là như thế nào?

Vốn dĩ, mục đích của hai người họ rất rõ ràng, lừa Dương Bách Xuyên tiến lại gần, dùng máu và thần lực của hắn ta rót vào tháp nhỏ, bọn họ đương nhiên có thể ra ngoài, khi đó Dương Bách Xuyên chỉ có con đường chết, đồng nghĩa với việc bị hiến tế mà thôi.

Nhưng vừa rồi nhìn tên tiểu tử này mắng bọn họ, dường như không dễ lừa như vậy, lúc này lại chủ động qua đây, điều này khiến hai phu thê Phong Vân Thánh Kiếm mù mờ, không biết tên tiểu tử Dương Bách Xuyên này có ý gì?

Chẳng lẽ hắn thật sự muốn giúp bọn họ?

Không giống vậy ~

Đoán không ra tâm tư của Dương Bách Xuyên, phu thê bọn họ cũng không quan tâm nữa, dù sao hắn ta cũng chỉ là một con kiến hôi nhỏ bé, chỉ cần hắn chạm vào tháp nhỏ là đủ, bọn họ sẽ có cách hút khô máu của hắn, tới khi đó chắc chắn có thể phá bỏ phong ấn.

Hai người chờ mong nhìn Dương Bách Xuyên đang bước từng bước tới ...

Dương Bách Xuyên cũng đang cười lạnh, hắn không cần lo lắng bất cứ vấn đề gì, dưới sức cắn nuốt của bình Càn Khôn, hắn tin âm mưu quỷ kế gì cũng chỉ là cọp giấy, hắn chỉ cần đưa cánh tay trái tới tháp nhỏ thì mọi chuyện sẽ thành công.

Tất cả giao cho bình Càn Khôn, hắn không cần phải quan tâm nữa!

Chớp mắt, Dương Bách Xuyên đã đi tới tháp nhỏ.

Đứng trước đôi tháp, Dương Bách Xuyên đưa tay trái ra.

Hai tháp nhỏ nối liền với nhau, chỉ cần đưa tay vào một cái là được.

"Ầm ~"

Dương Bách Xuyên không ngờ khi tay trái của hắn đưa về phía tháp nhỏ, hoa văn trên bình Càn Khôn đột nhiên sáng bừng lên, không hề rơi xuống mà dừng ở giữa hai cái tháp, sau đó bắt đầu phát ra ánh sáng, hình thành một màn sáng màu vàng kim, hai ngọn tháp bị bao phủ ở bên trong.

Dương Bách Xuyên cảm nhận được một cỗ sức mạnh cường đại đang tiến vào trong bình Càn Khôn ...

Tiếng kêu la hoảng sợ lần lượt kêu lên.

“Tiểu tử, ngươi đang làm cái gì ...?

“Huhuhu ... sao lại thế này, tiểu tử này đang làm gì, lực lượng bên trong tháp nhỏ đang cạn đi nhanh chóng, thần hồn của chúng ta cũng yếu đi ... "

"Tiểu tử này cắn nuốt sức mạnh của chúng ta ... "

"Ngươi mau dừng lại ... "

Đôi phu thê Phong Vân Kiếm Thánh hoảng sợ la lên ...

Bọn họ không hề có sức phản kháng.

Lúc này, Dương Bách Xuyên như một người ngoài cuộc, hắn thờ ơ đứng nhìn.

Dương Bách Xuyên nhếch mép cười lạnh: "Haha ~ Phu thê hai người không phải tự xưng là Thánh Kiếm giả hay sao, phản kháng đi chứ ~ Còn muốn lừa gạt tiểu gia huyết tế phong ấn, sợ là hiến tế xong thì tiểu gia đây cũng không còn mạng, đáng tiếc, các người tính kế nhầm đối tượng rồi, ta đây có cách để xử lý các ngươi, đợi hút khô hai tháp nhỏ này ta sẽ hút thần hồn của các ngươi, lúc đó cái gì mà trận pháp thần văn tất nhiên sẽ bị phá bỏ, tiểu gia cũng có thể ra ngoài, còn mấy người chuẩn bị tiêu tan đi, hahaha ... "

Lúc này, trong lòng Dương Bách Xuyên rất sảng khoái ...

Phu thê Phong Vân Kiếm Thánh hoảng sợ mắng chửi, nhưng bọn họ cũng chỉ có thể làm được như vậy, bị bình Càn Khôn cắn nuốt, cả hai đều không thể phản kháng, kết quả cuối cùng thần hồn sẽ tiêu tan.

Dương Bách Xuyên không để ý tới phu thê Phong Vân Kiếm Thánh nữa, khi bình Càn Khôn bắt đầu cắn nuốt, kết cục của bọn họ đã định.

Ý thức của Dương Bách Xuyên tiến vào trong không gian Càn Khôn, hắn muon xem sự thay đoi noi nay, neu bình Can Khon can nuot sức manh của thap nhỏ thì chắc chắn sẽ thăng cấp, chim Thần Ma và cây Ngũ Lôi cũng có thể khôi phục ~

Dương Bách Xuyên rất mong đợi bình Càn Khôn thăng cấp.

Ý thức tiến vào trong không gian, Dương Bách Xuyên phát hiện nơi này đã có sự thay đổi.

Đây là cảm giác.

Hắn phát hiện sương mù xung quanh không gian Càn Khôn như đang lan rộng ra.

Đây là một phát hiện vui sướng, chứng minh bình Càn Khôn đang thay đổi ...

Trong một khoảnh khắc, Dương Bách Xuyên nhắm mắt lại cảm nhận, không gian tăng lên gấp đôi, hiện tại đã đạt tới trăm dặm.

Ba nơi kia cũng đã lớn hơn.

Núi Ngũ Lôi cao toi ba tram met, nui Linh Đao va hồ Long Ngư cũng vậy.

Trong lòng khẽ động, hắn nhìn cây Ngũ Lôi, quả nhiên đã có sự thay đổi, vốn đã héo úa nhưng nay lại mọc ra lá mới, rất nhanh ngọn cây đã mọc ra năm cái lá ngũ sắc, cây Ngũ Lôi đã được khôi phục.

Điều này khiến Dương Bách Xuyên vô cùng kích động, hơn nữa hắn phát hiện lá cây dường như lớn hơn, vậy thì chắc chắn uy lực sẽ tăng, đây là chuyện tốt, đồng nghĩa với việc thực lực hắn cũng được nâng cao.

Kế tiếp là Linh Đào trên núi Linh Đào, Dương Bách Xuyên cảm nhận linh khí dường như đã thay đổi, trở nên tinh khiết và giống lực tiên nguyên hơn ...

Vừa tới nơi hắn đã sững người.

Bởi vì Dương Bách Xuyên phát hiện trên đá Sinh Mệnh đang lóe lên tia sáng màu xanh biếc, cả tảng đá được bao phủ trong màn sáng màu xanh, chim Thần Ma vẫn đang ngủ say trong góc.

Nhưng Dương Bách Xuyên phát hiện hoa văn trên đá Sinh Mệnh đang chuyển động, ánh sáng xanh lấp lánh đang tiến vào trong cơ thể chim Thần Ma.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng Dương Bách Xuyên vui vẻ, hắn cảm thấy có hy vọng, rất nhanh thôi chim Thần Ma sẽ tỉnh lại.
 
Back
Top Bottom