Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4280: Thật sự là hắn đã quên mất



Dương Bách Xuyên nghe thấy Càn Khôn chỉ Linh nói chuyện, hắn bỗng mở to hai mắt.

Thật sự là hắn đã quên mất.

Mắt Càn Khôn được mở ở Tu Chân Giới, có một lần sau khi bình Càn Khôn thăng cấp nên hắn đã lấy được thần thông.

Đúng như những gì Càn Khôn Chỉ Linh đã nói, tu vi của hắn trước kia yếu hơn nên cũng không quá xem trọng bộ môn thần thông này.

Nhưng bây giờ khác rồi, hắn đã là Kim Tiên đại viên mãn, lúc này sử dụng mắt Càn Khôn cộng thêm tâm hồn cảm ứng, hai cái này kết hợp với nhau biết đâu sẽ có điều kỳ diệu không thể tưởng tượng được.

Khi đó hắn sẽ dùng mắt Càn Khôn để nhìn, tâm khiếu cảm ứng sự nguy hiểm từ đòn tấn công của Đông Nhan, như vậy thì hắn sẽ có thể chiếm được lợi thế hơn.

Trong lòng Dương Bách Xuyên khẽ động, ánh sáng vàng giữa lông mày lóe lên, con mắt thứ ba ~ mắt Càn Khôn mở ra.

Khoảnh khắc đó, hắn nhìn thấu tất cả mọi thứ trong sương mù, tìm thấy được chỗ của lão già Đông Nhan kia.

Chỉ cách hắn hơn mười mét.

Khi hắn qua đó, đột nhiên Đông Nhan nhìn qua.

Dương Bách Xuyên vội vàng nhìn đi chỗ khác, hắn không muốn để Đông Nhan biết mình có thể nhìn thấy được trong sương mù.

Đối với loại lão già xảo quyệt như Đông Nhan, phải đánh lén mới sảng khoái.

Quả thật lúc vừa rồi khi Đông Nhan ngẩng đầu phát hiện Dương Bách Xuyên đang nhìn ông ta thì giật mình, ưu thế của ông ta chính là có thể nhìn thấy được đối phương trong sương mù của mình, nhưng Dương Bách Xuyên lại không nhìn được ông ta, nếu như Dương Bách Xuyên có thể nhìn thấy, vậy thì ưu thế này còn tác dụng gì nữa.

May mà Dương Bách Xuyên chỉ nhìn thoáng qua rồi lập tức quay đầu đi, giống như không phải thấy được mà chỉ là tình cơ nhìn qua phía này một cái mà thôi.

Đông Nhan thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cũng nói thầm, Dương Bách Xuyên không thể nào nhìn thấy lão ta được, đây là sương mù của lão, chỉ có lão mới nhìn thấy được người khác.

Ngay sau đó, Đông Nhan cầm trong tay một viên đan dược rồi bóp nát, sương mù màu đỏ lập tức tản ra ngoài.

Đây là một viên độc dược, chỉ hít phải một hơi khí độc vào trong cơ thể thì độc sẽ làm rối loạn tiên nguyên, thậm chí còn gây ra tê liệt toàn thân, trong vòng một tiếng đồng hồ sẽ không thể thi triển ra được bất kỳ sức mạnh nào.

Phải nói là lão già này rất thâm độc.

Nhưng lại để cho Dương Bách Xuyên nhìn thấy bằng mắt Càn Khôn.

Mặc dù không biết lão già Đông Nhan kia đã bóp vỡ loại đan dược gì, nhưng chắc chắn là dùng để đối phó với hắn, không phải thứ gì tốt lành.

Nhìn thấy sương mù màu đỏ tản ra từ viên đan dược kia, Dương Bách Xuyên phong bế khiếu huyệt toàn thân mà không hề do dự, đề phòng loại khí này xâm nhập vào trong cơ thể.

Dù sao thì hiện tại hắn phải tập trung gấp đôi tinh thần, lão già này muốn âm thầm chơi hắn, vây thì bây giờ hắn sẽ trả lại đòn cho ông ta.

Chưa đầy ba hơi thở, Dương Bách Xuyên đã cảm nhận được luồng khí kia đã tới quanh người hắn.

Trước kia Dương Bách Xuyên đã ở cùng Lục Yên Chỉ trong một khoảng thời gian dài, Lục Yên Chỉ trời sinh đã mang độc thể, hơn nữa còn là Ách Nan Độc Thể, chuyên môn tu độc đạo mặc dù Dương Bách Xuyên chưa từng tu độc nhưng ở lâu với Lục Yên Chi nên hắn cũng bị ảnh hưởng, hiểu biết một chút về độc.

Vừa nhìn đã có thể phân biệt được, đây chính là khí độc.

Cũng tức là, viên mà Đông Nhan vừa bóp vỡ chính là đan độc.

“Lão già này cũng đủ ác ~” Trong lòng Dương Bách Xuyên thâm mắng chửi.

Nhưng giây sau, khóe miệng hắn nhếch lên, gương mặt bắt đầu thay đổi, dần trở nên đỏ bừng, nhìn qua giống như bị trúng độc.

Cơ thể Dương Bách Xuyên bắt đầu lắc lư từ trái qua phải, miệng phát ra từng tiếng rên đau đớn rồi ngã xuống đất.

Hắn lớn tiếng chửi: “Đông Nhan, ngươi dám chơi ta ~”

Lúc này, trạng thái của Dương Bách Xuyên giống như người đã trúng độc rất nặng.

Hắn nhìn Đông Nhan đang đứng cách đó hơn mười mét, gương mặt ông ta đang rất vui sướng.

Một lúc sau, Đông Nhan đi qua phía này.

chẳng khác gì ma quỷ.

Nhìn thấy dáng vẻ này của Dương Bách Xuyên, Đông Nhan biết độc của mình đã có hiệu quả.

“Ông đúng là hèn hạ, có bản lĩnh thì đấu trực diện với ta ~” Dương Bách Xuyên nằm trên mặt đất trông vô cùng yếu ớt, cơ thể cử động cũng khó khăn.

“Haha, hèn hạ? Nếu không thì sao lại nói tiểu tử ngươi đấu với ta còn non? Hôm nay bản tôn dạy ngươi một bài học, con đường tu đạo không phải khoe khoang anh hùng, ai sống lâu hơn thì người đó mạnh, hahaha...
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4281: Sao có thể để ông ta được như ý?



'Thế nào, mùi vị trúng độc không dễ chịu đúng không? Có phải không vận công được tiên lực? Cơ thể trở nên tê liệt, không có sức? Haha, vì tiểu tử ngươi mà hôm nay ta đã dùng hết cả vốn gốc, ngươi nên biết thỏa mãn đi ~

Bây giờ ngươi chính cá nằm trên thớt, lão phu cũng không có thời gian chơi đùa cùng ngươi nữa, sau khi sưu hồn thì tất cả những gì trên người ngươi đều thuộc về bản tôn, hahaha...Được rồi, bây giờ ta sẽ tiễn ngươi lên đường.”

Dứt lời, Đông Nhan đột nhiên chộp về phía đầu của Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên biết lão già này đang muốn sưu hồn hắn.

Nhưng mà...

Sao có thể để ông ta được như ý?

“Haha, chưa biết ai tiễn lại lên đường đâu ~”

Dương Bách Xuyên cười lạnh, hắn bỗng nhiên nắm chặt lấy cổ tay của Đông Nhan rồi lớn tiếng nói: “Thanh Liên giúp ta!”

Cùng lúc đó, Thanh Liên tiên hỏa bùng lên, hắn rót vào trong toàn bộ sức mạnh của cơ thể rồi đấm thẳng vào bụng dưới của Đông Nhan, đây là nơi của tiên phủ và đạo nguyên, chỉ cần một đòn là có thể đánh vỡ được đạo nguyên của lão †a.

Không chết thì cũng thành đồ bỏ đi.

Đối với sự thay đổi đột ngột này, vẻ mặt Đông Nhan lập tức thay đổi, lúc này mới biết mình đã bị mắc lừa, tên tiểu tử Dương Bách Xuyên này căn bản không hề trúng độc, hoặc nói đúng hơn là lúc trước ông ta nhìn thấy Dương Bách Xuyên

đang nhìn mình là thật.

Tên tiểu tử này có thể nhìn thấy ông ta từ lâu, nhưng hắn lại cố ý giả vở, khiến cho bản thân ông ta buông lỏng cảnh giác.

Sau đó lại cho ông ta một vố. Bây giờ biết thì làm được gì? Tất cả đã muộn rồi.

Ngay khi tay của ông ta chỉ còn cách đầu Dương Bách Xuyên một ngón tay. Dương Bách Xuyên đột nhiên bật lên, dễ dàng túm lấy cổ tay ông ta.

Cùng lúc đấm vào bụng dưới.

Mọi thứ diễn ra mà không có báo trước. “Âm ~”

“A~"

Đông Nhan kêu gào thảm thiết, lúc này ông ta cảm nhận được rõ ràng đan nguyên của mình đã bị vỡ.

Vốn định muốn nhanh chóng lùi về sau nhưng cổ tay lại bị Dương Bách Xuyên nắm chặt, không thể nào thoát ra được.

Đông Nhan cảm nhận được trước người Dương Bách Xuyên xuất hiện một cỗ khí tức vô cùng cường đại, túm chặt lấy cổ tay ông ta, tiểu tử này không hề cho. mình cơ hội chạy thoát.

'Trơ mắt nhìn Dương Bách Xuyên đánh vào bụng dưới khiến đan nguyên vỡ nts.

Đông Nhan khóc không ra nước mắt, ông ta vốn muốn đánh lén nhưng bây giờ lại bị Dương Bách Xuyên chơi lại.

Đòn tấn công này của Dương Bách Xuyên đã mượn sức mạnh thần hồn cường đại của Hắc Liên, đột nhiên hắn vung tay chộp lên đầu của Đông Nhan.

Sau đó hô lên một tiếng “Sưu hồn ~” Lão già này vẫn luôn lừa gạt hắn tới nơi này, hơn nữa trước kia ông ta có vẻ như không thèm để ý tới hoa Quỷ Mẫu, Dương Bách Xuyên đoán mục đích thật sự

không phải là hoa Quỷ Mẫu mà là có suy tính khác.

Rõ ràng nơi này có yêu thụ Quỷ Mẫu cường đại, nhưng cho tới hiện tại ngoại trừ xuất hiện nhánh cây tấn công ra thì cũng không có bất cứ động tĩnh gì.

Dương Bách Xuyên nghĩ dường như nơi này còn có bí mật, người chỉ có lão già Đông Nhan này.

ết được. Nếu như ông ta đã muốn sưu hồn hắn, vậy được, tiểu gia đây cũng sẽ sưu hồn ông, ăn miếng trả miếng. Cũng có thể biết được một số chuyện liên quan tới nơi này. Vở kịch vừa diễn đã thành công tốt đẹp.

Hắn chỉ đợi cho lão già này buông lỏng cảnh giác, thế nên ngay khi ông ta chỉ còn cách hắn một ngón tay thì mới đánh trả.

Nói thật thì rất nguy hiểm, nếu sơ suất thì người chết sẽ là hắn.

Cầu xin sự thương xót trong sợ hãi, cuối cùng Đông Nhan đã bị Dương Bách Xuyên sưu hồn.

Một lúc sau Dương Bách Xuyên mới dừng lại, hắn đánh một chưởng khiến lão già ngu ngốc này trở thành một đống thịt vụn.

Dương Bách Xuyên vung tay thu lại nhãn không gian của Đông Nhan. “Ra là thế, haha, lão già này mưu đồ cũng lớn đấy ~”

Dương Bách Xuyên lẩm bẩm.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4282: Nhắc tới đây thì hiểu biết



Sau khi trừng trị Đông Nhan, khí độc bao phủ xung quanh cũng bắt đầu tản đi.

Dương Bách Xuyên sưu hồn, lấy được ký ức của Đông Nhan mới biết sương mù này chỉ tồn tại trong một canh giờ, hiện tại cũng là lúc hết tác dụng.

Từ trong ký ức của Đông Nhan, Dương Bách Xuyên phát hiện h*m m**n của lão già này không chỉ là Quỷ Mẫu Hoa Lệ, mà là tim của yêu thụ Quỷ Mẫu.

Nhắc tới đây thì hiểu biết của Dương Bách Xuyên về yêu thụ Quỷ Mẫu chỉ là ghi chép về Quỷ Mẫu Hoa Lệ ở trong sách Kỳ Quân Đan, ngoại trừ cái đó ra thì Dương Bách Xuyên cũng không biết yêu thụ Quỷ Mẫu còn có tác dụng gì, nhưng sau khi sưu hồn Đông Nhan thì hắn đã biết tất cả.

Hóa ra thứ mà Đông Nhan quan tâm nhất là tim của yêu thụ Quỷ Mẫu, mà muốn lấy được nó thì không đơn giản như vậy.

Phải có một giọt Quỷ Mẫu Hoa Lệ tưới nước trên cây chủ, như vậy thì mới có

thể khiến cho yêu thụ Quỷ Mẫu tỉnh dậy từ trong giấc ngủ sâu, nhưng hiện tại thì yêu thụ Quỷ Mẫu vẫn chưa thức tỉnh.

Bình thường thì rễ cây sẽ cắm sâu dưới lòng đất, cây cao khổng lồ như vậy sẽ hấp thụ tiên lực của đất, chìm sâu vào tu luyện.

Mặc dù là yêu thụ cường đại nhưng bản chất vẫn là thực vật, vậy nên đa số đều hấp thụ năng lượng từ đất.

Yêu thụ Quỷ Mẹ đang chìm vào ngủ sâu.

Mà muốn lấy được tim thì nhất định phải đánh thức được nó, chỉ khi cây tỉnh dậy, dùng Quỷ Mẫu Hoa Lệ mới có thể mở được ngực của yêu thụ, nói đúng hơn là làm vậy mới khiến trái tim lộ ra, tới khi đó mới có cơ hội lấy được.

Trong ký ức của Đông Nhan, tim của yêu thụ chính là bảo vật để tu luyện, có được nó giúp sức thì ông ta sẽ đột phá được bình cảnh Đại La đại viên mãn, trở thành Hỗn Nguyên.

Vậy nên mục đích thật sự của Đông Nhan là tim của yêu thụ Quỷ Mẫu.

Vì thế ông ta đã chuẩn bị rất lâu, tích trữ vũ khí, rất nhiều đan dược trong nhãn không gian đều dùng để lấy tim của yêu thụ Quỷ Mẫu.

Ông ta đã tới đây mấy lần, nhưng đều không thành công vì vài lý do. Thứ nhất là chuẩn bị chưa đủ, thứ hai là ông ta không có cách nào lấy được nước mắt của hoa Quỷ Mẫu, bởi vì một khi nước mắt ra khỏi hoa thì sẽ bốc hơi,

nhất định phải có bí pháp thì mới lấy được.

Cùng lúc này, hắn xuất hiện ở chợ phiên Vạn Dược mua Quỷ Mẫu Hoa Lệ, vừa đúng lọt vào mắt của Đông Nhan, nên mới có những chuyện sau đó.

Đương nhiên trong ký ức của Đông Nhan, ông ta cũng không chắc yêu thụ Quỷ Mẫu này có phải vạn năm hay không, nếu đúng thì lúc này nên thức tỉnh rồi mới phải.

Dù sao thì bọn họ tranh đấu cũng gây ra động tĩnh rất lớn.

Theo như phán đoán của Đông Nhan thì yêu thụ Quỷ Mẫu này vẫn chưa tới vạn năm tuổi, vậy nên ông ta mới dám nhòm ngó, nếu thật sự là yêu thụ vạn năm thì ông ta có chạy cũng không thoát.

Nếu vậy thì bọn họ sẽ gặp phải lão yêu vạn năm chân chính.

Vạn năm ở đây đang tính theo thời gian ở Tiên Giới, vậy là rất kinh khủng.

Dương Bách Xuyên nghĩ có lẽ đây không phải là lão yêu thụ vạn năm.

Nếu không thì đã thức tỉnh từ lâu rồi.

Những cây cối thực vật trăm năm sẽ có trí óc, nghìn trăm thành linh, vạn năm mới là đại yêu.

Vậy nên tới được vạn năm thì phải trả qua rất nhiều trở ngại.

Sau khi Dương Bách Xuyên biết được những điều này, hắn đang nghĩ xem có nên đi tìm tim của yêu thụ Quỷ Mẫu hay không? Dù sao lão già Đông Nhan này cũng đã chuẩn bị rất nhiều đồ để moi được thiên tài địa bảo này.

Nếu như bỏ đi thì thật là đáng tiếc ~

Nhưng suy nghĩ này lập tức bị Dương Bách Xuyên ném ra sau đầu, bởi bì hắn biết trên con đường cầu đạo có rất nhiều việc mà hắn không thể làm.

Môi tim của yêu thụ Quỷ Mẫu đồng nghĩa với việc hủy diệt nó.

Trong những sinh linh tu đạo, núi đá, cỏ cây là gian nan nhất.

Dương Bách Xuyên cũng không có thù oán gì với yêu thụ Quỷ Mẫu này, hắn chỉ muốn có được một chút Quỷ Mẫu Hoa Lệ là đủ rồi, dù sao thì đó cũng là tinh khí của đất trời khi yêu thụ khi đơm hoa kết trái, lấy đi cũng không có ảnh hưởng gì.

Moi tim sẽ gây ra thương tổn rất lớn, vẫn nên thôi thì hơn!

Huống chỉ nơi này còn có kẻ địch, giải quyết trước rồi tính sau.

Cổ Liên Hoa và Đại Kiếm Sư của Tiên Đan Lâu, đây mới chính là kẻ thù một mất một còn.

Hắn đã từng thề với Kỳ Quân tiên nhân, phải hủy diệt đi thế lực này.

Nếu như đã đối mặt thì hôm nay phải nghĩ cách giải quyết hai người này mới được.

Nhưng trong mắt hắn, Đại Kiếm Sư kia vô cùng nguy hiểm, hắn phải nghĩ cách đối phó.

Quay qua nhìn, chẳng biết từ lúc nào Tuyết Hương đã hóa thành bản thể đánh nhau với Đại Kiếm Sư, tạm thời thì Tuyết Hương vẫn chưa gặp bất lợi.

Ở phía xa, Cổ Liên Hoa và hai thuộc hạ của nàng ta cũng đang quan sát cuộc chiến.

Bây giờ thì tốt rồi, Đông Nhan đã bị hắn giết, trong tay cũng có Nguyên Ma Đan mà ông ta chuẩn bị, có thể dùng để ngăn cách khí tức khỏi những cành cây nhỏ, không phải lo lắng sẽ bị dây leo tấn công.

Đúng lúc để lấy Quỷ Mẫu Hoa Lệ.

Trên cây còn có sau - bảy bông hoa Quỷ Mẫu, đủ cho hắn dùng.

Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên bóp vỡ một viên Nguyên Ma Đan, ngay sau đó quanh cơ thể hắn được bao phủ bởi một tầng khí màu đen.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4283: Nếu hắn không có tâm hồn cảm ứng



Hắn biết đây là đan dược Đông Nhan chuẩn bị để tránh né những nhánh cây của yêu thụ Quỷ Mẫu, lúc trước hắn đã từng thấy, rất có tác dụng.

Ngẩng đầu nhìn đóa hoa Quỷ Mẫu cách đó không xa, Dương Bách Xuyên nhún người nhảy lên, tới trước bông hoa, lần này không có ai làm phiền, cũng chẳng có nhánh cây tấn công, đủ thời gian cho hắn lấy được Quỷ Mẫu Hoa Lệ.

Đơn giản bởi vì trong sách Kỳ Quân Đan đã ghi rõ cách lấy.

Dương Bách Xuyên đánh ra từng đạo pháp quyết vào những đóa hoa, ngay sau đó một cỗ khí lưu trong suốt bay từ trong ra ngoài, đây chính là Quỷ Mẫu Hoa Lệ.

“Thu ~”

“Đóng ~”

Làm xong, Dương Bách Xuyên thu Quỷ Mẫu Hoa Lệ vào trong bình ngọc đã chuẩn bị trước, rồi đánh ra pháp lực phong ấn lại.

Tiếp đó hắn bay tới trước bông hoa thứ hai, dùng pháp quyết tương tự...

Sau khi lấy được ba bình liên tiếp, Dương Bách Xuyên không dừng lại mà lấy sang bông thứ tư...

Ngay khi Quỷ Mẫu Hoa Lệ vào trong bình ngọc, đột nhiên hắn cảm nhận được nguy hiểm ở phía sau, hắn lập tức dùng Minh Văn Đạo Phù vọt sang một bên.

“Âm rắc ~” Chỗ hắn đứng vừa rồi phát ra tiếng nổ. Từng mảng lá cây rơi xuống.

Dương Bách Xuyên híp mắt nhìn, chính là thuộc hạ Đại La thượng tiên của Cổ Liên Hoa.

Nếu hắn không có tâm hồn cảm ứng, biết trước được nguy hiểm mà tránh sang một bên thì sợ là đã bị đánh trúng, không chết thì cũng trọng thương.

Trong lòng tràn đầy tức giận.

Lúc trước nhìn thấy hai Đại La này và Cổ Liên Hoa này đều đang ở trong kết giới kiếm khí của Đại Kiếm Sư, cách xa hắn, không ngờ lúc hắn thu Quỷ Mẫu Hoa Lệ lại tới đánh lén.

“Haha, tiểu gia vốn định đi tìm các ngươi, không ngờ nhanh như vậy các ngươi đã muốn tới tìm chết, cũng tốt, xử lý mấy người rồi sẽ đi giết nữ nhân Cổ Liên Hoa kia”

Dứt lời, vút một tiếng, Dương Bách Xuyên biến mất ngay lại chỗ.

Hắn đột nhiên xuất hiện bên cạnh một người, vung năm đấm về phía họ. “Âm ~”

Chỗ tốt của Minh Văn Đạo Phù là xuyên qua không gian để lại gần giết địch. Nhưng nếu đối phương có phòng ngự tốt thì cũng không dễ.

Cú đấm của hắn vung thẳng tới đầu của đối phương.

Không ngờ đối phương cũng vung quyền đánh trả hắn.

Nhưng khi bình tĩnh lại, hắn thấy nằm đấm đang lao tới là của một người khác.

Lúc này Dương Bách Xuyên mới phát hiện, hai người này đứng rất gần, lưng tựa lưng, bọn họ đã có phòng ngự từ sớm.

“A~” Tuy nhiên bên kia vẫn kêu gào thảm thiết.

Bởi vì nắm đấm của Dương Bách Xuyên còn mang theo Thanh Liên tiên hỏa. Coi như là chơi bọn họ.

Đại La thượng tiên vung quyền đối đầu trực diện với Dương Bách Xuyên. Hiện tại hắn hiểu rõ thực lực của bản thân.

Lúc trước tu vi của hắn là Kim Tiên đại viên mãn, nhưng khi đối đầu với Đại La đại viên mãn thì vẫn hơi tốn sức, cần phải đánh lén mới giết được.

Nghĩ lại Dương Bách Xuyên vẫn cảm thấy mình khá là trâu bò. Có chiến đấu vượt cấp cả một cảnh giới lớn.

Sau khi đánh ra một chưởng, hắn lùi về một khoảng cách khá xa. Đối mặt với hai Đại La thượng tiên đã có phòng ngự.

Chỉ là không biết tới Tiên Giới có còn dùng được nữa không, nhưng hắn nghĩ chỉ cần có thời gian ẩn thân, kết hợp với Minh Văn Đạo Phù thì cũng đủ để đối phó

với hai Đại La này.

Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên nở nụ cười, hắn chuẩn bị dùng thuật ẩn thân, sau đó lại vận công Minh Văn Đạo Phù, biến mất ngay tại chỗ.

Vẻ mặt hai thuộc hạ của Gổ Liên Hoa lập tức thay đổi.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4284: Phá Không Kiếm



Dương Bách Xuyên không biết thuật ẩn thân có tác dụng với tiên nhân Tiên giới hay không, nhưng lúc này hắn thi triển ra, dù thời gian dài hay ngắn, trước khi bị hai tên Đại La thượng phẩm nhìn thấu, có thể tạo được tác dụng đã tốt lắm rồi.

Hiện tại hắn không phải không có ưu thế gì cả, lực lượng khắc văn đạo phù có thể tăng thêm lực lượng cho hắn.

Có thể xử lý bọn họ trước khi bọn họ nhìn thấy ẩn thân.

Sau khi ẩn thân, Dương Bách Xuyên mượn dùng khắc văn đạo phù, xuất hiện trước mặt một người trong đó, lúc này hắn biết cơ hội chỉ có một lần, có thể lấy mạng trong một kích là tốt nhất.

“Phá Không Kiếm.”

Cầm kiếm Đồ Long, thúc giục lực lượng trong cơ thể, kéo lực pháp tắc thiên địa, chém xuống người hai tên Đại La.

Trước khi chém xuống, hai Đại La thượng phẩm không hề phát hiện.

Kiếm khí cường đại và uy áp của pháp tắc tràn xuống, lúc này hai người kia mới cảm nhận được không thích hợp, nhưng đã không kịp tránh né.

Cũng may hai người này vẫn luôn đề phòng, mặc dù Dương Bách Xuyên yên lặng xuất kiếm nhưng cũng đã kịp phản đòn lại.

Chẳng qua lần phản đòn này rất yếu ớt, uy lực sụt giảm mạnh. “Âm đùng..”

“A.

Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Một người ngăn cản bị thương nặng, bị Dương Bách Xuyên chém chết, một người bị kiếm khí đâm thủng bả vai, kêu thảm thiết nhanh chóng chạy trốn.

Nhưng sao Dương Bách Xuyên có thể để hắn ta chạy trốn? Hiệu quả của thuật Ẩn Thân vượt qua dự đoán của hắn. Hiện tại hắn cực kỳ có tự tin.

Thật ra hắn cũng xem nhẹ thực lực của mình.

Từ trong ra ngoài, tất cả những gì hắn tu luyện và đoạt được đều cường đại hơn tiên nhân bình thường.

Một kiếm chém xuống, một chết một trốn.

Dương Bách Xuyên đuổi theo, đâm thủng đầu người này, thuận tiện dùng Thanh Liên Tiên Hỏa đốt cháy thành tro tàn.

Phất tay, hai tiên khí chứa đựng chui vào tay.

Giết người đoạt bảo liền mạch lưu loát.

Lúc này Dương Bách Xuyên cảm thấy càng ngày càng tự tin.

Cẩn thận nghĩa lại, thật ra thủ đoạn thực lực của hắn cũng không tệ.

Chẳng qua quá để ý sự chênh lệch cảnh giới, chính mình là Kim Tiên, đối phương là Đại La, kém một đại cảnh giới, sao có thể đánh được?

Giờ nghĩ lại, hắn tu luyện Thần Đạo, có một không hai ở Tiên giới, khởi đầu của bản thân cao hơn tiên nhân bình thường.

Sau đó Dương Bách Xuyên nhìn về phía nơi ở của Cố Liên Hoa.

Nữ nhân này chắc chắn phải chết.

Vì một khối khắc văn đạo phù, có thể mạnh mẽ cướp đoạt, có thể đuổi theo hắn suốt 500 năm, hiện tại còn đuổi theo đến nơi này, rốt cuộc thù lớn đến mức nào?

Nếu đối phương muốn mạng của mình, vậy hắn cũng không cần nương tay.

Đừng tưởng rằng ta không ra tay với nữ nhân.

Muốn sống sót, muốn cường đại phải tàn nhẫn với kẻ địch.

Chỉ có kẻ địch, không có phân chia nam nữ.

Cố Liên Hoa chỉ là một Kim Tiên mà thôi.

Hắn có thể g**t ch*t nàng ta trong nháy mắt.

Lắc mình, Dương Bách Xuyên xuất hiện ở nơi ở của Cố Liên Hoa.

Lúc này Cố Liên Hoa đang đứng trong vòng sáng của Đại Kiếm Sư.

Dương Bách Xuyên chém một kiếm xuống vòng sáng kiếm khí.

“Âm...”

Vòng sáng chấn động.

Dương Bách Xuyên giật mình, kiếm của hắn không thể phá vỡ vòng sáng kiếm khí.

hai thủ hạ bên người nàng ta chính là cao thủ Đại La thượng phẩm.

Thừa sức đối phó với Dương Bách Xuyên, không ngờ hai Đại La kia lại bị Dương Bách Xuyên dùng thủ đoạn quỷ dị g**t ch*t.

Cố Liên Hoa bắt đầu sợ hãi. Dương Bách Xuyên lại ra tay, chém một kiếm lên trên kết giới kiếm khí. Ầm!

Kiếm khí bổ xuống làm vòng sáng run rẩy.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4285: Cố Liên Hoa thầm yên tâm



Cũng may kết giới cường đại, Dương Bách Xuyên không phá vỡ được.

Ầm!

Dương Bách Xuyên lại bổ xuống một kiếm.

Vòng sáng kiếm khí lại run lên, nhưng cũng chỉ như vậy.

Cố Liên Hoa thầm yên tâm.

Chỉ cần nàng ta không đi ra sẽ không có chuyện gì.

Nàng ta quát mắng Dương Bách Xuyên: “Dương Bách Xuyên, ngươi có chút thủ đoạn đấy, nhưng muốn phá vỡ kết giới kiếm khí của Kiếm gia gia thì còn kém xa, Kiếm gia gia chính là Đại Kiếm Sư, đã bước nửa chân vào cảnh giới Hỗn Nguyên, tiểu tử ngươi còn kém xa.

Thức thời thì giao ra khắc văn đạo phù, nếu tâm trạng của ta tốt, có khi sẽ để ngươi toàn thây, nếu không chờ Kiếm gia gia g**t ch*t con súc sinh kia, cô nãi nãi

sẽ làm ngươi sống không bằng chết...”

Cố Liên Hoa lại là đại tiểu thư Tiên Đan Lâu ngang ngược kiêu ngạo, bắt đầu đe dọa Dương Bách Xuyên.

Nhưng...

Dương Bách Xuyên ghét nhất bị người uy h**p.

Đặc biệt nghe Cố Liên Hoa mắng Tuyết Hương là súc sinh.

Lửa giận trong lòng Dương Bách Xuyên bùng lên.

Hắn vẫn luôn lưu ý cuộc chiến của Tuyết Hương và Đại Kiếm Sư. Lúc này cuộc chiến của hai người đã tiến vào trạng thái gay cấn. Không phân cao thấp.

Hắn biết rõ sự lợi hại của Tuyết Hương.

Nhưng tên Đại Kiếm Sư kia chiến đấu với Tuyết Hương lâu như vậy lại không có dấu hiệu bị thua, đủ để thuyết minh thực lực của Đại Kiếm Sư.

Vì vậy nên Dương Bách Xuyên mới muốn ra tay chém giết Cố Liên Hoa.

Đầu tiên, bản thân nữ nhân ngang ngược này muốn dồn hắn vào chỗ chết, nếu là kẻ địch muốn mạng hắn, vậy cần thiết giết, ai quan tâm nàng ta có thân phận gì, dù sao Tiên Đan Lâu đã được định sẵn bị diệt.

Thứ hai, lúc này giết Cố Liên Hoa sẽ làm Đại Kiếm Sư phân tâm, lúc đó Tuyết Hương sẽ có cơ hội.

Dương Bách Xuyên lạnh lùng nói: “Đại Kiếm Sư mạnh hay không thì ta không biết, nhưng ta biết hôm nay ngươi chết chắc rồi, thật sự cho rằng trốn trong mai rùa, ta sẽ không có cách nào? Nằm mơ.”

Dương Bách Xuyên mắng xong, trong lòng gọi Hắc Liên hỗ trợ.

Ngay sau đó lực lượng thần hồn cường địa của Hắc Liên bao phủ cả người hắn.

Tiếp theo Dương Bách Xuyên thúc giục Càn Khôn Đạo Nguyên vào trong kiếm Đồ Long, vận chuyển Càn Khôn Tôi Thể Công, máu trong cơ thể vận chuyển cực nhanh vào trái tim, sau đó bùng nổ.

Lúc này cả thân thể Dương Bách Xuyên tản ra ánh sáng nhàn nhạt.

Đây là lực lượng máu, hay nói cách khác đây là lực lượng thuần túy của thân thể.

Dương Bách Xuyên gầm lên: “Phá cho ta.”

Kiếm khí bay ra ngoài, bổ vào vòng sáng kiếm khí. “Âm ~”

“Rắc ~”

Sắc mặt của Dương Bách Xuyên cực dữ tợn, cầm kiếm chém lên người Cố Liên Hoa.

“Ngươi dám ~” Phía xa âm thanh của Đại Kiếm Sư vang lên.

“Âm ~”

Có dám hay không Dương Bách Xuyên đều chém xuống, Cố Liên Hoa bị Dương Bách Xuyên chém thành thịt vụn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4286: Nhi tử đã chết



Cố Liên Hoa chết dưới kiếm của Dương Bách Xuyên. Đại Kiếm Sư nhìn thấy cảnh này, hai tròng mắt biến thành màu đỏ.

Lần này rời núi, trên danh nghĩa Cố Liên Hoa kéo ông ta đi ra ngoài, trên thực tế chính lâu chủ Cố Diệp sai ông ta đi theo bảo vệ Cố Liên Hoa.

Bởi vì Cố Diệp cũng muốn có được khắc văn đạo phù mà Cố Liên Hoa tra được.

Cho nên trên danh nghĩa là Cố Liên Hoa có được, trên thực tế là Cố Diệp được lợi.

Ở trong mắt người khác, quan hệ iên Hoa và Cố Diệp là ông cháu, nhưng Đại Kiếm Sư Hàn Dương lại biết rất rõ, Cố Liên Hoa là nữ nhi của Cố Diệp.

Loại quan hệ này rất loạn, nhưng ở trong mắt Đại Kiếm Sư Hàn Dương thì lại rất bình thường.

Hơn vạn năm trước, nhi tử của Cố Diệp chết dưới tay Kỳ Quân, bởi vì Cố Diệp muốn cướp đoạt phương pháp luyện đan và Thanh Liên Tiên Hỏa từ trong tay sư đệ Kỳ Quân tiên nhân của ông ta.

Nhi tử đã chết, con dâu còn sống, bản thân Gố Diệp là người háo sắc, kết quả... Có Cố Liên Hoa. Đương nhiên Cố Diệp cũng coi như là nhân vật có uy tín danh dự trong thành Tiên Đan, vẫn cần mặt mũi nên nói Cố Liên Hoa là cháu gái.

Những người cầm quyền của Tiên Đan Lâu đều biết rõ chuyện này.

Ở Tiên giới, chuyện này cũng không kỳ quái.

Quan trọng hơn Cố Diệp rất yêu thương Gố Liên Hoa, coi như hòn ngọc quý. trên tay, muốn gì cho đấy.

Lần này Gố Liên Hoa muốn cướp đoạt khắc văn đạo phù trong tay Dương Bách Xuyên, biết tin, Cố Diệp sai ông ta rời núi bảo vệ Cố Liên Hoa, cướp đoạt khắc văn đạo phù.

Nhưng hiện tại Cố Liên Hoa đã chết, Đại Kiếm Sư Hàn Dương chảy mồ hôi lạnh.

Mạng của ông ta do Cố Diệp cứu, tất cả đều do Cố Diệp cho, là tùy tùng của

Cố Diệp, đương nhiên quan hệ của hai người rất tốt, Cố là người hầu, bọn họ giống như huynh đệ tốt.

iệp chưa từng coi ông ta

Dù Gố Liên Hoa là cháu gái hay nữ nhi của Cố Diệp, nàng ta cũng trưởng thành dưới sự chứng kiến của Hàn Dương.

Bây giờ Cố Liên Hoa bị Dương Bách Xuyên g**t ch*t.

Lửa giận của Hàn Dương lên đến đỉnh điểm.

Ông ta muốn g**t ch*t Dương Bách Xuyên trả thù cho Cố Liên Hoa.

Dưới tình huống này, đạo tâm của Hàn Dương rối loạn, tràn ngập sát ý.

Cơ hội của Tuyết Hương đến.

Cao thủ quyết đấu, thắng bại trong giây lát.

Dương Bách Xuyên giết Cố Liên Hoa vì thời khắc này, nhiễu loạn đạo tâm của Đại Kiếm Sư, sáng tạo cơ hội cho Tuyết Hương.

Quả nhiên sau khi nhìn thấy Cố Liên Hoa bị Dương Bách Xuyên chém chết, đạo tâm của Đại Kiếm Sư Hàn Dương rối loạn.

Tương đương xuất hiện sơ hở.

Tuyết Hương nắm bắt cơ hội, tung ra chiêu Thần Long Bài Vĩ, quất đánh lên người Đại Kiếm Sư.

“Phụt ~"

Đại Kiếm Sư Hàn Dương bị một kích Thần Long Bái Vĩ của Tuyết Hương đánh bay ra ngoài.

Ông ta bị đánh bay về phía yêu thụ Qủy Mẫu. Từ lúc bắt đầu tiến vào không gian này, dù là Dương Bách Xuyên hay Tuyết Hương hay đám người Đông Nhan đều vô thức tránh né thân cây yêu thụ Qủy

Mẫu, không dám đến gần.

Tiên nhân đều có cảm ứng mãnh liệt với nguy cơ, mọi người đều tránh né yêu thụ Qủy Mẫu theo bản năng.

Cho dù đánh nhau cũng đánh ở mảnh đất gần đó.

Tuyết Hương không ngờ một đòn này của mình đánh bay Đại Kiếm Sư Hàn Dương, va mạnh lên trên thân cây yêu thụ Qủy Mẫu.

“Âm ~” Đại Kiếm Sư Hàn Dương va mạnh lên trên thân cây. Đúng lúc này không gian xảy ra biến đổi lớn.

Âm ầm ầm ~

Mặc dù bị Tuyết Hương đánh bị thương, nhưng Đại La viên mãn đỉnh phong cũng không phải quả hồng mềm.

Sau khi cảm nhận được từng mạch máu của yêu thụ Qủy Mẫu cuốn lấy chính mình, ông ta biến sắc, gầm lên, cổ kiếm trong tay phát ra ánh sáng chói mắt.

“Hừ, nghiệt súc, đứt ~”

Hàn Dương gầm lên chém ra kiếm khí cường đại.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4287: Thiên Kiếm Cuồng Sa



Ông ta chặt đứt một mạch máu thô to đang cuốn lấy mình.

“Âm”

Một tiếng nổ lớn vang lên, Hàn Dương chặt đứt mạch máu của yêu thụ Qủy Mẫu.

“Nhân loại chết tiệt, bản tôn muốn ăn ngươi.”

Đại thụ che trời lấp đất phát ra âm thanh khàn khàn, rất trâm, không rõ là nam hay nữ.

“Tuyết Hương, lại đây mau.” Dương Bách Xuyên hét lên.

Hắn nhận ra được không thích hợp, bởi vì máu của Đại Kiếm Sơ Hàn Dương bản lên thân cây, làm yêu thụ Qủy Mẫu thức tỉnh.

Mặc dù trong trí nhớ của Đông Nhan, cần phải có Qủy Mẫu Hoa Lệ mới đánh thức được yêu thụ Qủy Mẫu đang ngủ say, nhưng đó là bởi vì Đông Nhan thèm muốn thụ tâm của yêu thụ Qủy Mẫu nên chưa nói dùng các phương thức khác thì không thể đánh thức.

Chỉ cần là sinh linh còn sống, bị người tấn công trong lúc ngủ say, chắc chắn có có thể tỉnh lại.

Chẳng qua cách của Đông Nhan là dùng Qủy Mẫu Hoa Lệ làm yêu thụ Qủy Mẫu mở ra thụ tâm, sau đó ông ta sẽ đào ra thụ tâm.

Đây là cách an toàn nhất. Lúc này lại bị mạnh mẽ đánh thức.

Yêu thụ này hút máu, cảm giác vô cùng nguy hiểm cho nên hắn vội vàng hét lên, gọi Tuyết Hương xuống.

Sau đó Tuyết Hương hóa thành hình người phi xuống bên cạnh hắn.

Hai người đứng cách đó rất xa để quan sát.

Mặc dù Đại Kiếm Sư Hàn Dương chặt đứt mạch máu thô to của yêu thụ Qủy Mẫu, nhưng dường như không làm yêu thụ Qủy Mẫu bị thương, ngược lại càng chọc giận yêu thụ Qủy Mẫu.

Vèo vèo vèo ~

Trên thân cây bay ra chín mạch máu thô to, dài hơn trăm mét, cùng tấn công. về phía Đại Kiếm Sư Hàn Dương.

Gào gào gào ~ 'Từng tiếng gầm vang lên. Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương nổi da gà.

Bởi vì bọn họ nhìn thấy phần đầu của chín mạch máu thô to kia mọc ra gương mặt giận dữ như mặt người, phát ra tiếng gầm rú động trời.

Dương Bách Xuyên lẩm bẩm: “Chín cái? Thụ yêu hơn 9000 tuổi, sợ rằng rắc rối to rồi đây.”

Theo ký ức của Đông Nhan, theo ghi chép mà ông ta sưu tập được, mỗi ngàn năm yêu thụ Qủy Mẫu sẽ mọc ra một mạch máu, hiện tại có chín mạch máu, thiếu một cái nữa sẽ thành đại yêu vạn năm.

Loại đại yêu này cực kỳ đáng sợ.

“Gào gào gào ~”

“Thiên Kiếm Cuồng Sa.”

Đại Kiếm Sư Hàn Dương lao vào chém giết yêu thụ Qủy Mẫu.

Kiếm khí tung hoàng, đứng xa nhưng Dương Bách Xuyên vẫn cảm nhận được kiếm khí sắc bén.

'Thầm nghĩ trong lòng: “Tên Đại Kiếm Sư này rất lợi hại.”

Nhưng có vẻ yêu thụ Qủy Mẫu mạnh hơn.

Chín mạch máu như chín con mãng xà tấn công Đại Kiếm Sư Hàn Dương từ bốn phương tám hướng, kiếm khí của Đại Kiếm Sư Hàn Dương tung hoành, ngăn cản chín mạch máu của yêu thụ Qủy Mẫu.

Tình hình trong sân rơi vào thế giằng co.

Ầm!

Đại Kiếm Sư Hàn Dương tung chiêu đánh tơi bời chín mạch máu của yêu thụ Qủy Mẫu.

Nhưng đúng lúc này, yêu thụ Qủy Mẫu thu chín mạch máu về lại bản thể.

Sau đó đại địa chấn động, Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương mất thăng bằng, có vẻ ở dưới có sinh linh khổng lồ gì đó đang xuất hiện.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4288: Yêu thụ thành tinh



Trong trận động đất dữ dội, mặt đất quay cuồng.

"Âm ầm ầm..."

Mặt đất rung chuyển.

Khoảnh khắc tiếp theo, một đám đầu người xuất hiện trên mặt đất nứt nẻ... Không, chính xác hơn thì đó là đầu cây.

Những cành xuất hiện đầu tiên, sau đó là những cái đầu to lớn, những cái đầu †o màu đỏ như máu, là cây.

Yêu thụ thành tinh.

Chúng nổi lên từ mặt đất với những tiếng gầm lớn.

Một người cây cao chín mét, có hình dáng giống con người. Chui lên từ dưới lòng đất.

Điều đầu tiên Dương Bách Xuyên nghĩ tới chính là phân thân của Yêu thụ Quỷ Mẫu.

Bởi vì lão bất tử Đông Nhan từng nhắc đến yêu thụ Quỷ Mẫu có phân thân. Sau đó Dương Bách Xuyên nhìn xem, một người, hai người... Chỉ thấy sáu người cây nổi lên từ mặt đất, vẫn còn tiếp tục...

"Âm~"

Ba người cây nữa lần lượt xuất hiện.

Lúc này, có chín người cây xuất hiện xung quanh cây chính. Chín người cây tượng trưng cho chín phân thân.

Yêu thụ Quỷ Mẫu chín nghìn năm tuổi.

May mà không phải mười phân thân xuất hiện.

Nếu thật sự có mười phân thân xuất hiện, nếu không sẽ rất náo nhiệt, đại yêu vạn tuổi.

Dương Bách Xuyên đang nghĩ vậy, bỗng cảm thấy có gì đó không ổn!

Sau khi những người cây khổng lồ này xuất hiện, chúng chỉ bao vây Đại Kiếm sư Hàn Dương chứ không phát động tấn công.

Lúc này, Đại Kiếm sư Hàn Dương dường như không chiếm được ưu thế, ông ta thở hổn hển, đề phòng với thanh kiếm khí cổ trong tay.

Điều kỳ lạ là Yêu thụ Quỷ Mẫu dường như vẫn đang trong trạng thái giận dữ đó.

Chín phân thân người cây cùng lúc được thả ra, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.

Bởi vì trong lòng cảm giác còn có nguy hiểm, nguy hiểm không biết vẫn tôn tại, Dương Bách Xuyên mơ hồ cảm thấy càng thêm đáng sợ.

Giống như có thứ gì đó thực sự tồn tại trong bóng tối sắp lộ ra, nhưng nó vẫn chưa xuất hiện.

Nhưng bây giờ có thể thấy rõ tình hình trên chiến trường, chắc chắn sẽ không có sinh vật sống nào xuất hiện.

Sau khi yêu thụ phát điên, biến ra chín phân thân, bây giờ chúng đều đã ra ngoài, nhưng hắn vẫn cảm thấy vẫn còn rất nhiều nguy hiểm.

Nghĩ nghĩ, hắn hỏi bên cạnh Tuyết Hương: "Tuyết Hương, ngươi có cảm thấy nguy hiểm không?"

Nghe được câu hỏi của Dương Bách Xuyên, Tuyết Hương nghiêm túc gật đầu và nói: "Ta... ta cũng cảm thấy như vậy, như thể có một mối nguy hiểm cực lớn tồn †ại trong bóng tối, hoặc đang dần tiếp cận chúng ta

"Ngươi cũng cảm nhận được...?"

Dương Bách Xuyên lúc này mở to hai mắt, nếu như chỉ có hắn có loại cảm giác này, có thể nói là ảo giác, bây giờ Tuyết Hương cũng nói như vậy, đã không còn là ảo giác nữa, mà là thật sự có nguy hiểm rất lớn.

"Rốt cuộc là sao vậy chứ?" Dương Bách Xuyên nghĩ thầm.

Tuy nhiên, vào lúc này lại xảy ra biến cố lớn, khoảnh khắc tiếp theo đã xác nhận mối nguy hiểm mà hắn và Tuyết Hương cảm nhận được.

Lúc này, dưới lòng đất không hề có biến hóa đột ngột, cũng không có động đất dữ dội mà thân chính của yêu thụ Quỷ Mẫu lại đột nhiên phun ra máu.

“Con người đáng chết, bản tôn phải ăn thịt các ngươi~ haha...” Vẫn là giọng nói đó không phân biệt được nam nữ, khàn khàn.

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương nhìn thấy toàn bộ yêu thụ bắt đầu rung chuyển dữ dội.

Bầu trời phía trên đầu đột nhiên tối sầm lại, một khoảng không nhỏ biến thành màu xám xịt.

Sau khi yêu thụ Quỷ Mẫu phát sáng, nó biến thành một người cây khổng lồ trông trong suốt.

Nó lớn hơn chín cây trước đó gấp mười lần...

Một cây màu pha lê cao khoảng vài trăm mét, đường kính hơn mười mét, mạch máu bên trong hiện rõ, hoàn toàn có hình dáng con người.

Hai con mắt to lớn treo ngược trên bầu trời, giống như hai mặt trời đẫm máu.

Yêu khí cao như núi bao trùm đất trời, khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy tim mình đập dữ dội, hẳn biết đây là tín hiệu cực kỳ nguy hiểm.

"Mười phân thân...?" "Đại yêu vạn năm?"

Dương Bách Xuyên nhìn người cây khổng lồ, hay còn gọi là yêu thụ, đang che phủ bầu trời và mặt trời, nuốt nước bọt lẩm bẩm.

Tính toán của Đông Nhan sai rồi!

Trong trí nhớ của Đông Nhan, Yêu thụ Quỷ Mẫu đã chín nghìn năm tuổi. Nhưng bây giờ phân thân thứ mười cũng đã xuất hiện.

Đây chính là đại yêu vạn năm tiêu chuẩn.

Lúc này, ngay cả Tuyết Hương cũng không khỏi nói: "Ta cảm thấy rất nguy hiểm, chúng ta phải nghĩ cách trốn thoát ~"

Dương Bách Xuyên nghe Tuyết Hương nói, cười khổ: "Mấu chốt là dường như bây giờ không thể trốn thoát được ~"

"Được rồi, chúng ta xem thử có thể phá vỡ kết giới ở đây không." Dương Bách Xuyên nói với Tuyết Hương.

"Ừm~" Sau khi hai người thống nhất ý kiến, họ tiến hành tấn công kết giới, kết quả đúng như dự đoán của Dương Bách Xuyên, không thể lay chuyển được, kết giới

đầy những cây mây, và chúng chính là những cây mây Âm Lôi kỳ lạ trước đó.

Nếu không có đan Nguyên Ma mà Đông Nhan chuẩn bị, hắn và Tuyết Hương đã bị truy đuổi và đánh bằng cây mây rồi.

Bây giờ không có hy vọng thoát ra nên chỉ có thể nghĩ ra những cách khác.

Nhưng những gì xảy ra tiếp theo không cho họ thời gian hay cơ hội để nghĩ ra giải pháp.

Bởi vì lúc này Dương Bách Xuyên phát hiện Yêu thụ Quỷ Mẫu đã di chuyển.

Tuy nhiên, có thể cảm nhận được năng lượng kiếm khí đang tỏa ra mạnh mẽ.

Tuy rằng không nhìn thấy được bên trong đang xảy ra chuyện gì, nhưng Dương Bách Xuyên có thể tưởng tượng được, sẽ cực kỳ bi thảm.

Tuy nhiên vị Đại Kiếm sư này cũng rất lợi hại, dưới sự bao vây của chín người cây, ông ta chật vật chống cự, sức mạnh kiếm khí bùng nổ, cánh tay của người cây bị gấy từng tấc một, ông ta mạnh mẽ thoát ra.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy vết máu trên khóe miệng của Đại Kiếm sư, và ông ta chắc chắn cũng đã bị tổn thương rất nhiều.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4289: Chết tiệt



Lúc này, bản thụ hóa thành từ cây chính của yêu thụ Quỷ Mẫu cũng hành động~

"Chết tiệt~"

Với một tiếng gầm, một sợi mây trong suốt như pha lê, mỏng như roi, đánh thẳng vào đại kiếm sư.

"Đoàng~" Với sức mạnh của Âm Lôi.

Hắn nhìn thấy sắc mặt Đại Kiếm sư thay đổi đáng kể, ông ta gầm lên: "Tịch Diệt Kiếm, chém cho ta~”

Đối mặt với ngọn roi như tia chớp của yêu thụ Quỷ Mẫu, Đại Kiếm sư cảm nhận được mối nguy hiểm, chém ra một kiếm.

Dương Bách Xuyên rõ ràng cảm nhận được uy lực của thiên địa pháp tắc, hắn âm thầm thở dài trước uy lực của thanh kiếm này, tự hỏi mình có thể đỡ được một thanh kiếm như vậy hay không.

Chẳng mấy chốc, hai cuộc tấn công đã nổ ra.

"Bùm~"

Cảm giác như không gian nhỏ bé này lúc này đang rung chuyển, sắp sụp đổ.

Dương Bách Xuyên hy vọng rằng cuộc va chạm giữa Yêu thụ Quỷ Mẫu và Đại Kiếm Sư sẽ phá vỡ kết giới ở đây, hắn sế không chút do dự trốn thoát.

Tất nhiên đây chỉ là ảo tưởng. Bởi vì...

Sau lần va chạm này, thanh kiếm của Đại Kiếm sư không hề làm rung chuyển một sợi dây leo nào của yêu thụ Quỷ Mẫu.

Dương Bách Xuyên cũng biết rằng dây leo trên Yêu thụ Quỷ Mẫu chắc chắn không đơn giản.

Quả nhiên, chuyện tiếp theo đúng như dự đoán, kiếm của Đại Kiếm sư Hàn Dương không những không lay chuyển được cây mây của Yêu thụ Quỷ Mẫu mà còn bị cây mây đánh trúng.

"À~"

Những tiếng hét bi thảm cho thấy Đại Kiếm sư đã chịu tổn thất lớn và bị thương nặng.

Cơ thể chính của yêu thụ thực sự mạnh hơn bản sao của nó. Chỉ bằng một đòn, Đại Kiếm sư Hàn Dương đã bị đánh bay.

Khoảnh khắc tiếp theo, chín phân thân biến thành dây leo, ngay lập tức nhốt Đại Kiếm sư Hàn Dương đang bay về phía sau.

Vô số dây leo quấn quanh người Đại Kiếm sư, khiến ông ta không thể cử động được.

Lúc này, Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương đều sợ hãi. Hai người cách chiến trường tám chín trăm mét, hoàn toàn ở rìa.

Nhìn thấy Đại Kiếm sư Hàn Dương bị xử lý, Dương Bách Xuyên không hề có cảm giác vui khi kẻ thù bị giết, trái lại, hắn cảm thấy bất an.

Bởi vì hiện tại hắn phải đối mặt chính là yêu thụ vạn năm.

Đây thực sự không phải là trò đùa.

Hắn cảnh giác trong lòng và chuẩn bị sẵn sàng...

Hắn sợ rằng khoảnh khắc tiếp theo lão yêu thụ sẽ tập trung vào hắn và Tuyết Hương.

Trong lúc nhất thời, Tuyết Hương đột nhiên đẩy Dương Bách Xuyên, hét lớn: "Cẩn thận ~"

Vốn dĩ hắn vốn tưởng rằng sẽ không chọc tức yêu thụ Quỷ Mẫu thì nó sẽ không tấn công hai người bọn họ, nhưng hóa ra hắn đã suy nghĩ quá nhiều.

Hắn và Tuyết Hương vốn đã ở trong lãnh địa của Yêu thụ Quỷ Mẫu, đối với Yêu thụ Quỷ Mẫu mà nói, bọn họ là kẻ thù, sau khi trói chặt Đại Kiếm sư, bây giờ lại quay sang chống lại hắn và Tuyết Hương.

Đồ Long Kiếm trong tay lóe lên, Dương Bách Xuyên nghiến răng nghiến lợi nhìn, lúc này Tuyết Hương đang bị hai cây mây nhỏ đánh, nhưng hắn vẫn đang xử lý.

Phía sau còn có tiếng huýt sáo, khi hắn quay người lại thì thấy một sợi mây pha lê kèm theo sấm sét lao về phía mình, khí thế mạnh mẽ.
 
Back
Top